Cao Xuân Huy © 205
U . ương đều sẽ phải lành. Ngủ yên đi cô. Thôi nhé.
Mọi vet 7* àL sợ hãi. Sẽ không có ai làm gì cô đâu.
haỳnsủyỄn . . . ,................................
I Một ngày nào đó, chúng ta sẽ không còn phải dùng bao
Ik lam gj nữa. Không dùng bao cát để làm hầm trú ân.
bao cat để đắp giao thông hào. Và. như những phụ nữ
P^măn đượC sống trong những nước không bị tan nát bơi
Tin tránh như đất nước chúng ta. cô sẽ có lụa là mềm mại
ÍTxr lên thân mình con gái. chứ không còn phải dùng bao
đê mạcIti * _
cát đê làm vải che thân nữa!
Chiến tranh đã hết rồi mà...’
Người viết Xia man PhtịP mượn thơ của các thi, nhạc sĩ Linh Phương,
Trịnh Công Sơn, Thị Lộ, Nguyễn Bính, Tuấn Huy, Thanh Tâm Tuyền, Vũ
Hoàng Chươmg, Bút Tre, Hàn Mặc Tử, Đinh Hùng, Đoàn Thị Điểm..
CHÂN PHƯƠNG
Tên thật Phương Kiến Khánh.
Sinh nam 1952 tại Nam Vang.
Hien sống ở Cambridge, Massachusetts, Hoa Kỳ.
Lam thơ, viết văn, viết tiểu luận.
Trong nhóm chủ trương tập san Hợp Lưu, Hoa Kỳ.
Đã cong tác với các tạp chí Văn Học, Thế Kỷ 21, HợpLưu,
Diễn Đàn (Pháp).
Tác phẩm đã xuất bản:
- Chú Thích Cho Những Ngày Câm Nín (thơ, Trình Bây,
Paris 1988)
- Bán Án Cho Các Vĩ cầm (thơ, Trình Bầy, Paris 1992)
- Nghĩa Đen (thơ, Trình Bầy, Paris 1993)
210 © 44 NĂM
Khúc dạo
pha trà
ngồi đọc báo
còn mười lăm
tivi tám giờ tố
chín giờ tối
phim phiêu lư
nửa khuya, th
không nhớ nh
chẳng mơ mộ
làm chuyện đ
mang tất quấn
điện thoại có
hai đầu cô qu
ngày mai anh
ngày mai tôi l
lá bắt đầu úa
trời thường m
những ngày h
tách trà nguội
còn mười phú
thể thao du lịc
một tiếng bảy
một cent mấy
VẦN HỌC VIỆT NAM HÀI NGOẠI
o chiều thứ sáu
m phút
ối có chương trình ca nhạc da đen
ưu mạo hiểm
hời tiết xuống khoảng bốn mươi
hung
ộng
đàn ông đàn bà
n khăn chờ giấc ngủ
thể reo bất thần
uạnh ráp lại thành giao tế nhảm
h làm chi
làm chi
mây mù
hè âm thầm rơi rụng
i
út
ch địa ốc thời sự
y đồng/ một phút mấy cent/
y chiếc lá vàng?
Chân Phương © 211
Hí họa
New York, Chinatown
Zdi đông, chen nhau ãn
U dường, phân với rác
cồn ở Việt Nam
Lên đệ nhất cao ộc
Ngó xuống mê hôn trận
Bê tông trộn côt thép
Trùng điệp Manhattan
Brooklyn khoe nhịp cầu
Ngu ngơ hồn Hart Crane
Chi chit xe ngang dọc
Minh họa ngược Mondrian
Trưa Chúa Nhật sa mù
Wall Sưeet nằm âm u
Ngân hàng dìu bảo hiểm
Ngắm Hudson âu sầu
Bỏ một đồng quarter
Xoay ống nhòm bốn hướng
Hai tròng mắt bơ vơ
Trái đất tròn vô lượng
Đại 1 ây Dương lồng lộng
Trời nước trắng một màu
Thân Tự Do khẽ hỏi:
Kiêp tị nạn ra sao?
212 © 44 NẨM VẨ
Năm mười
đọc trong m
ô nhục không g
và sự thật là điề
sau nhiều mùa l
cùng nhà tiểu c
chúng quyết địn
rồi vĩnh biệt các
đạp bừa lên mớ
giành từng giây
với mấy sợi tóc
bỏ lại sau lưng
chúng ráo riết đ
ý nghĩ chấp chớ
tờ giấy bạc.
ẨN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
i nghìn lẻ một,
một thư tịch cổ
giết được loài sinh vật ấy
ều trước đó chúng đã lãng quên
lạc loài theo ngọn gió cuối thu
công cộng dọc hai bên xa lộ
nh gửi chiêm bao trên trăng
c thứ kỷ niệm với người đã chết
ớ mảnh chai của nỗi bực dọc đầu tuần
y trong cuộc việt dã
c trắng
miệng vực hư không
đuổi chụp
ới của
Chân Phưong
Chim Hải © 213
CHIM HAI
sinh I960. Đen úc 1985.
Hiẹn sống cùng gia đình tại Sydney.
Từng viết cho tạp chí Việt, Văn Chương Việt, Tiền Vệ...
Vài lần in thơ chung với nhiều tác giả úc Châu
Tác phẩm đã xuất bản:
. Vần Thơ Cho Anh (1988)
214 © 44 NĂM VÀ
Tôi mơ giấ
nhiều năm trong
tôi ngủ
tôi mơ giấc mơ v
hỗn độn ẩn ngữ s
chữ chết/ thơ chế
tôi tống khứ mọi
điên rồ quật thơ
tôi đem giấc mơ
rách/ ráp lại rồi c
tôi thấy da thịt m
im lặng ám ảnh t
tôi đi về hướng n
buộc vàng phai h
những người đàn
tôi đi về biển
đọt sóng băng xa
lửa lăn liếm láp n
đêm nghiêng mắ
tróc từng cụm ho
rớt từng chùm th
cũ vòm trời/ cũ th
cũ tình/ cũ mộng
ÀN HỌC VIỆT NAM HAI NGOẠI
ấc mơ vớt chữ
khu vườn bỏ hoang
vớt chữ
sét rỉ
ết
i ý tưởng đang ẩn núp trong cái đầu rồng
ra chơi trò cá cược/ nhạo báng/ chặt đứt/ xé
chặt đứt/ ráp lại rồi xé rách
mình biết khóc
trắng
những người đàn bà hốt gió/ bện dây
hương sắc
n ông gỡ tóc thả vào đêm trũng giấc
anh âm ỉ dòng triều dương cương cứng/ bọt
nhục thân trầm uất
ắt ngó ngày rữa mục
oang rêu
hân phận
hời gian/ cũ rừng/ cũ biển/ cũ phố/ cũ hương/
g/...
Chim Hải © 215
tôi đi
quất vào tôi khúc tao nôi của biển
tôi cúi lượm những âm tiết ướt nước/ những ngữ điệu mắc
cạn
trả chúng về biển cả
tôi thấy giấc mơ tôi nguyên vẹn trên lưng còng gió
tôi quay về khu vườn bỏ hoang
xác nhận sự tồn tại của chữ
tôi ngắm kỹ diện mạo thơ
và tôi không ngủ.
(29/11/12)
216 © 44 NẰM V
4 giờ nữa
ngày tuổi trẻ bị
thơ trơ lòng ngó
tôi ướt tôi khô v
đớn đau/ cuồng
đánh vật nỗi ch
người
tôi mắt ráo nhìn
vắt cạn đam mê
cào xước hòm đ
ngược giấc trượ
khuôn mặt sói đ
ngày đã bạc
lật ngửa trang t
chim hải
hoả táng câu th
dị lời/ chông âm
bản thề lỏng lẻo
ngọn dam mê b
tràn đêm thơ th
chim hải
một bó sướng k
ngoi giữa hồn từ
khúc khuỷu đườ
câu thơ phiền c
bươi oằn con ch
VẦN HỌC VIỆT NAM HÁI NGOẠI
mặt trời mới rớt
ị hất tung
ó
và bốc nhiệt
g nộ/ mê sảng/ thảng thốt đôi bờ thực/ ảo
hết níu nuối một tôi hoang vu mịch lặng cõi
n tôi lùi mấy mùa thơ rớt
ê đuối/ đắm cõi tôi
đời
ợt vào chiêm bao kẻ lạ
đêm
trắng và lời bật
hơ hốt tàn tro bón chữ
m/ biệt ngữ/ nghĩa
o tự thân trắc trở rớt rời
bùng cháy
hức
khoái
ừng thanh huyễn tưởng
ờng tim
chạm bi ai
hữ
Chim Hải © 217
tuổi đã bạc
bước theo bóng đổ và đời tắt
thời gian ngã chúi
một tôi đếm một vàng phai
chiều
rụng
bên kia
4 giờ nữa mặt trời mới rớt
(07.09.13)
218 © 44 NẨM VẨN
Hiệu ứng đ
Thời gian siêu ch
miền sát cạnh củ
thế chồm
trường đối xứng
xung lực dồn về
chiều tưong ứng
cường độ gia tăn
s-p-e-r-------------
phân
bắn vào hữu hạn
(2001)
N HỌC VIỆTNAM HAI NGOẠI
đường ngầm
hảy theo chiều giảm từng va chạm kế
ủa giới hạn
g xuyên tâm
nod âm cực
g xác định
ng ở cực đại dịch chuyển
----m-a-t-0---------------- z-o-o-n dưới dạng vi
n.
Chim Hải
Chu Tấn © 219
ìI,
CHU TẤN
Sinh năm 1939 tại Nam Định Bắc Việt
1958 Theo học Khóa 7 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức
1963 Từ binh chủng Pháo Binh đổi sang Quân Chủng Không
Quân
1967 - 1968 Chủ bút Nguyệt San Lý Tưởng Bộ Tư Lệnh
Không Quân
1969: Giám Đôc Tại Bộ Thông Tin
1972 Tốt nghiệp đại học cần Thơ.
1973 cấp bậc Trung Tá không quân- Tham Mưu Phó Chiến
Tranh Chính Trị Sư Đoàn 4 KQ cần Thơ.
1975-1984 Tù nhân cộng sản Việt Nam, qua nhiều trại cải tạo
từ Nam ra Bắc.
1987 Vượt biên đến định cư tại San Jose Hoa Kỳ
1989 Sáng lập viên Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính trị Việt
Nam
1990- 1996 Chủ Tịch Hội Văn Nghệ Sĩ Việt Nam Tự Do (2
nhiệm kỳ)
1995 Sáng lập viên Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hải
Ngoại
1997-2000 Chủ Tịch Hội Đồng Đại Biểu Cộng Đồng Việt
Nam Bắc California.
220 © 44 NẤM VẤ
Tác Phẩm đã xu
- Tiếng Hát Trên
(1972)
- Thắp Sảng Qu
Văn Nghệ Sĩ Việ
- Vận Động Lịch
- Hào Khí Diên
Chính Trị- Viết
- Tuyển tập truy
- Tuyển tập văn h
Tác Phẩm sẽ xu
- Văn Hóa Việt N
- Vận Hội Mới,
- Sống Đạo Nhâ
- Đạo Sổng Việt
- Sổng Việt Tinh
- Sống Việt Thôn
- Sổng Việt Đại
- Truyện dài: Gi
ẤN HỌC VIỆT NAM HAI NGOẠI
uất bản:
n Cánh Đồng Xanh - Tuyển tập truyện ngần
uê Qương -1991 (Tuyển Tập Thơ Văn Hôi
ệt Nam Tự Do- Viêt chung)
h Sư -1991 (Biên Luận Chính Trị -Viết chung)
Hồng Tây Sơn Thời Đại -2014 (Biên Luận
chung)
yện ngắn: Bão Tuyết (2018)
hóa chính trị: Tấc Lòng Non Nước 1-2 (2018)
uất bản:
Nam Con Phượng Hoàng cất Cánh
Tư Tưởng Mới, Tổ Chức Mới
ân Chủ Quốc Dãn
t
h Hoa
ng Luận
Toàn
ió Gọi Cát
Chu Tấn © 221
Lá thư
Viết trên nền trời xanh
Em yêu quý!
Ngày Anh rời Vĩnh Long, Bích Chi nói: Anh đi rồi Vĩnh
Long buồn hắt hiu! Câu nói của Bích Chi làm anh nhớ ngày
anh còn tù ở miền Bắc, nhận được thư của Ý Thương 11 tuổi:
- Chú ơi! Từ ngày chú đi vườn măng cầu nó buồn nó
không ra trái!
Và cũng từ đó, lần đầu tiên anh sợ lứa tuổi mười một...
- Giữa chú và Ý Thương so le về tuối tác, khác biệt về
thời gian, cách biệt về không gian...
- Với chú cháu không thấy thời gian, không thấy không
gian. “Tình Yêu chỉ có hay không, chứ không có còn hay mất”.
Ngày anh ra khỏi tù được biết là Ý Thương và người anh
đã vượt biên. Không biết cô bé có được may mắn sống còn và
bây giờ đang lưu lạc tại phương trời nào. Cô bé đang yên vui
tạo lập lại cuộc đời hay phải xót xa lời kỹ nữ:
Cha phơi xương trắng đường biên giới
Mẹ nhặt tự do đáy biển xanh
Hải tặc bắt em vào Vọng Các
Bán cành hoa dập cho lầu xanh.
(Trần Mộng Tú)
Hay nghiệt ngã hơn là biển đau thương đã vô tâm tàn
nhân vùi sâu thân xác cô bé để người thơ phải chua xót:
222 © 44 NẰM VẨN
Chiều ra biê
Nhớ em và n
(Ngọc Khôi
Anh đã kể c
“mất hon một gi
thực của đời Anh
và giận anh sao?
là chuyện thực củ
- Không phả
phải vì em không
yêu anh, em rất t
là quá khứ hay tư
xuất phát từ anh
- Vậy tại sao
- Không ph
Thương mười mộ
Nếu Ý Thương c
thủ xứng tay của
tình yêu chúng m
- Như em bi
đau xót vô cùng
vẫn còn nhớ bài h
hát cho anh nghe
LÌA ĐỜI KHÔN
MIỆT MÀI” hay
Nay chẳng đặng
chết với “kẻ thù”
quê hương buồn
N HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
ên đứng ngậm ngùi
nhớ cả trời Việt Nam
i)
chuyện trên cho em nghe và em đã giận anh
iờ” khiến anh phải làm lành. Đây là chuyên
h mà chính anh cũng không ngờ. Em ghen
Hay nếu em không thích nghe thì từ nay dù
ủa đời anh, anh sẽ không bao giờ nói nữa.
ải em ghen, hay không tin anh, cũng không
g thích nghe anh nói. Trái lại nữa, từ ngày
thích nghe anh nói, bất cứ là chuyện gì, dù
ương lai của anh kể cả những chuyện vớ vẩn
em đều thích nghe.
o em lại hờn giận anh?
hải là hờn giận mà là lòng ganh tị... Vì Ý
ột tuồi mà đã viết được câu văn ghê gớm ấy.
còn sống thì biết đâu Ý Thương chẳng là đối
a em? Nhưng em vẫn tự tin nơi em và tin ở
mình. Anh cứ đi tìm Ý Thương đi!
iết anh vượt biên xa em, xa các con là điều
g, đâu phải xa em để tìm Ý Thương?.. Anh
hát gì đó mà ngày mới yêu nhau, em thường
e, mà anh rất thắm ý thích tình “KHI ANH
NG LẼ TRẮNG ĐÔI TAY NÊN ANH PHẢI
y “Yêu em tình này trong có cả quê hương"
đừng, hay đúng hơn vì phải đương đầu sống
” mà anh phải ra đi bỏ lại em, và các con nơi
n... Lòng anh đau khổ và xót xa. Hơn nữa xa
Chu Tấn © 223
xangười yêu, anh cô đơn từng giây... biết đến bao giờ,
vang biết đến bao giờ anh mới gặp lại em?
Bao giờ biết đến bao giờ
Biển thôi chia cãt đôi bờ yêu thương?
Nam Phương ơi! Chang lẽ anh gọi Nam Phương trong
suốt cuộc đời anh sao?
- Anh không đi tìm Ý Thương em tin điều ấy. Nhưng
nếu Ý Thương đi tìm anh, anh tính sao?
- Không có chuyện đó đâu em, nhưng giả định là có thì
anh sẽ viết thư cho em.
- Được rồi, em đồng ý anh đi vì “Chí nguyện”của anh
và với một điều kiện duy nhất... Anh có dám hứa với em
không?
- Điều kiện gì mà ghê thế?
- Khi Ý Thương xuất hiện hay bất cứ tin tức gì về Ý
Thương anh phải thông báo cho em biết ngay, không được
chậm trễ!
- Điều đó tự nhiên em ạ. Em nên biết không những tình
nhà, canh cánh bên lòng mà sự nghiệp văn hóa còn trĩu nặng
trên hai vai. Anh rất thích câu thơ này, em quên rồi sao?
Ôi thế kỷ muôn quên ngàn nhớ
Món nợ này đâu dễ trả mà quên
- Có thực “Muôn quên” mà chỉ có “Ngàn nhớ”. Như vậy
quên nhiều hơn nhớ! Câu thơ thật hay! Nhưng với em câu
thơ đó chưa thật hay chưa thật tuyệt vời vì em vẫn muốn anh
“muôn muôn quên” và chỉ “một nhớ”, mà thôi!
224 © 44 NĂM VẨ
- Em tham
ngay cả một nhớ
Thánh em nhỉ?
là Thánh không
- Anh khôn
cho phép anh đấ
- Rắc rối q
“nghĩa đen nghĩ
- Em không
Thánh lại không
là lần đầu đề “tỏ
“Người yêu
tôn thờ”
- Cám ơn em
yêu chúng ta. D
mộng nhất của e
Em yêu quý
“Gió vẫn t
điểu tuyệt diệu
nụ cười siêu tuy
Nào ai dám
thế gian này có
Không, mộ
Không mộ
Thượng Det đư
Hồng Ân của ng
ẨN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
m quá, anh mỉm cười đấy... và khi con người
ớ cũng không, thì khi đó con người sẽ thành 1
Trong thời gian xa em, em có buộc anh phải
g?
n lắm, em không buộc anh là Thánh đâu. Em
ấy. Nhưng là nghĩa đen thôi!
quá đã không buộc anh là Thánh mà em còn
ĩa bóng gì”.
g thích anh là Thánh, còn về mặt tâm hồn thì
g đủ, như một lần em đã viết cho anh, nó cũng
ỏ tình” cùng anh:
u tôi không phải là Thượng Đe mà sao tôi mài
m. Đây là câu nói định mệnh mở đầu của tình
Dòng chữ xuất phát từ trái tim thiêng liêng thơ
em đã được viết trên nền trời xanh muôn thuờ.
ý!
thổi nhiều trên những bước chân đi. Nhưng
nhất cùa chủng ta là lúc nào cũng giữ được
yệt thời gian trong bức họa LA JOCONDE!
m chắc điều gì sẽ xẩy ra? Và ai, ai là người trên
thể cố vấn cho Thượng Đế?
ột triệu lần không.”
ột ai trên thế gian này, có thể cố vấn cho
ược cả. Không những thế, ngay cả tâm ý và
gười trao cho mồi chúng ta cũng vô cùng ân
, -át đỗi diệu kỳ! Bầu trời Hồng em có thấy thế không?
jnật va rai u T
Ịvỉôt lần trong vườn nhà, anh có nói với em. một nhà
pháp đã nói: “Phải cỏ hai người mới nhìn thấy bầu trời
xanh" va em đã nói với anh.
Vậy hôm nay anh nhìn thấy gì nào?
Câu trả lời của anh đã làm em thích thú...
Trong lúc vui câu chuyện, một việc "linh tinh” lặt vặt
cùa neười hàng xóm xen vào. Anh hỏi em:
- Sao em không đứng lên?
. Ai dại gì mà đứng lên lúc này?
Câu trả lời của em đã làm đẹp lòng anh biết bao. Đó là
ngôn ngữ của người biết Yêu và biết sống vì:
“Bí quyết của tình yêu là Song, và bí quyết của Song là
Yêu ".
Chân lý tình yêu, hay “SỐNG NGỒN” tình yêu rất ít
người để ý tới và số người sống hết mình, sống trọn vẹn với
chân lý tình yêu lại càng ít hon...
“Sống mà không biết yêu là chết mà biết thở”, câu hát
trong một tuồng cải lưong mà trẻ con lối xóm ngày xưa bắt
chước, hát theo đã làm anh buồn cười nhưng nó rất đúng, và
anh đã dùng câu hát cải lưong này làm bước thang đầu tiên,
làm xuất phát điểm để mở vào bí quyết yêu và sống như anh
đã nói. Hay đúng hon anh đã đúc kết thành SỐNG NGÔN -
dâng cho đời và nhất là cho nhũng kẻ yêu nhau.
SỐNG NGÔN TÌNH YÊU là gì? Có phải là phương
ngôn, cách ngôn không anh?
226 © 44 NĂM VĂ
- Không ph
gọi là “Lời hay
SỐNG NGÔN T
đọng đến mức c
bằng chính sự số
TAGOR
Nhưng hình như
hay sáng kiến vi
bộ thi phẩm của
NGÔN TÌNH Y
"Từ ngày
xuông hôn lên t
hơi thở của một
nhất của anh.
"Bí quyết c
lại là sống ngôn
Điều ao ướ
cuộc đời mình v
hàng trăm triệu
là quá đủ!
Càng “suy
yêu anh càng kh
cùng kỳ diệu. Nó
tàng tình yêu mà
bầu trời, và giấu
tâm những kẻ yê
Viết tới dòn
về với em...
ĂN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
hải đâu em! Phương ngôn hay cách ngôn tạj
ý đẹp” Có được lời hay ý đẹp đã kho! Son
TÌNH YÊU còn khó viết hơn nhiều. Vì *phải 1'
cùng cực, tạm gọi là “đúc” bằng tim bangód
ống mình lại để dành riêng cho tình yêu thoji’
RE và DANTE rất sở trường về loại nàyl
ư hai NHÀ THƠ LỚN ấy cũng chưa có ý đinh
iết SỐNG NGÔN TÌNH YÊU nên trong toàn
a hai người anh chỉ chọn được vài câu SỐNG
YÊU mà thôi...
khám phả ra chân lý sống anh muốn cúi
từng mầm sống của cây cỏ và quì xuống bên
t con người” Đây là sống ngôn tình yêu thứ
của Yêu là sống và bí quyết của sống là Yêu”
n thứ hai.
ớc lớn nhất trong cuộc đời anh là trong suốt
viết được 100 sống ngôn để dâng tặng cho
người trong nhân loại qua hằng hằng thế kỷ
tư” “trầm tư” “uyên tư” về sống ngôn tình
hám phá thấy nó rất đỗi thiêng liêng và vô
ó mở ra muôn ngàn cánh cửa của những kho
à Thượng Đế đã giấu kín trong lòng đất, giữa
u kín ngay trong tâm hồn mỗi người, trong
êu nhau.
ng chữ này, anh nhớ em quá, anh muốn bay
“ước gì à đi nhanh hơn ánh sáng, nhanh hơn âm vang
ịòng những kẻ yêu nhau, cho người yêu không kịp nhận
J^ychi nhận ra khi cánh buồm đã phấp phới ngoài khơi..
gni vẫn hằng nghe nhịp đập của trái tim anh hòa nhịp
với trái tim em, và em vẫn nghe lời anh nói đấy chứ?
Người yêu Nam Phương ngàn đời của Anh ơi! Những
kho tàng bát ngát mênh mông vô giá về tình yêu mà trời đất
thiêng liêng đã sắp đặt, an bài một cách vô cùng ẩn mật trong
tam hồn sống của mỗi người. Em phải tự khám phá ra... hay
khi “thần ái tình” lướt trên phím đàn lòng của em thì thanh
ầm tuyệt vời mới bật ra...
Đời ta buồn chán, tình yêu thiệt thòi, đau khổ hay cay
đắng, tuổi trẻ ngày một hao mòn, nhan sắc ta ngày một tàn
phai theo thời gian,chỉ vì ta chưa khám phá ra những kho
tàng vĩ đại đầy ắp bạc vàng châu báu, kim cương và hơn thế
nữa là những kho tàng vô giá của tâm hồn làm thành Tình
Yêu Vô ngần.
Tình Yêu thế thường chỉ là mua bán trao đồi, lợi dụng
hay thỏa mãn “enjoy”. Tinh yêu ấy cần thiết, chóng tàn hữu
hạn và có ngần “Thôi thì thôi nhé chỉ ngần ấy thôi” như khúc
Đoạn Trường Vô Thanh của gã từ quan, đưa nhau lên động
hoa vàng!
Tình yêu lớn là tinh tình yêu vô ngần là tuyệt vời hạnh
phúc, khiến cho con người không chỉ hạnh phúc gấp hai gấp
ba, gấp mười, gấp trăm ngàn lần hạnh phúc, tràn ngập hạnh
phúc, tràn ngập vũ trụ càn khôn.
Trong cảm nhận siêu tuyệt này, anh mới khám phá ra
tình yêu mang kích thước vũ trụ như “Thái Sơn lục bát”
Nguyễn Du đã viết:
228 © 44 NẨMVẨN
“Dường như
Tiếng Kiều đ
Mới đọc qua
hay lắm. Song đọ
tuyệt vời quá.
Khi Kim Trọ
với Kim Trọng
cũng thấy bóng d
thành tình yêu “
chỗ nào một tâm
gọi đó là tình yêu
Nam Phươn
sống của anh. Em
Một lần vì
anh đã làm việc
phải thốt lên:
“Anh ác qu
anh lại thoáng n
em đã khóc.”
Nguồn tình
có ý thử thách e
vàng” mà còn
thiết và tuyệt vờ
nát của em đã
Nó mặc khải ch
giữa nam và nữ
hỏi thèm khát c
hòa hợp và tho
NHỌC VIỆT NAM HAI NGOẠI
ư bên góc bên thêm
đồng vọng bóng xiêm mơ màng ”
a câu thơ, tưởng không có gì hay, hay không
ọc chậm, thẩm âm lại mới thấy kỳ diệu quà,
ọng đang tương tư Kiều thì Kiều lúc đó đối
là cả vũ trụ rồi! Nhìn vào đâu Kim Trọng
dáng của Kiều. Tình yêu đã được thăng hoa
“vũ trụ” thành “Pháp Thân” nên không một
m ý Kim Trọng nào mà không có Kiêu, và anh
u lớn.
ng ơi, nguồn tình ơi! Em là lẽ sống, nguồn
m là tình yêu lớn của anh.
vô tình, hay bắt nguồn từ một ý nghĩ khác,
c ngu dại phạm đến tự ái của em, khiên em
uá, anh đã đưa em vào thiên đường tình ái rồi
nghi ngờ em. Em thương và giận chính em và
h của anh ơi! Thực tình anh không bao giờ
em, mà câu nói kia không chỉ là “hòn đá thử
làm cho tình yêu thiêng liêng cao qúy thăm
ời biết bao nhiêu. Giọt nước măt tư trai tim tan
là thực phẩm trần gian thiêng liêng vô giá...
ho con người biết rằng: “Sự hòa hợp tính tình
ữ là điều quan trọng, ngay cả “tính dục” sự đòi
của xác thân vốn là tự nhiên kỳ diệu, tâm hon
oát bay, nhạy bén, với thiên phú tưởng tượng
,, 4;Àn fluan trọng bậc nhất. Song vượt lên trên cả ba điều
là oieu ,
7 tình yêu còn là sự hòa hợp trọn vẹn nhât, trác tuyệt nhât,
va tuyệt vời nhất. Người tình Nam Phương của anh ơi. Nam
Phương ngàn đời yêu quí của anh ơi!
Lời nói khinh xuất cua anh mà anh đã ngàn lời xin lồi
em Lòng tự ái, với những giọt lệ thổn thức từ trái tim đau
thương của em không làm cho mầm tình thui chột, không làm
cho tình yêu mình vơi đi mà trái lại còn đây hơn. đầy tràn hơn
bao giờ hết, như thủy triều xanh ôm ấp những bờ cát trắng...
Những giọt lệ đau thương đã chắp cánh cho tình yêu
chúng ta bay khắp cùng vũ trụ, băng qua những tinh tú, tiến
tới thiên đình tràn ngập đam mê và hạnh phúc miên viễn.
Chính ngiệp quả của tình yêu đã làm cho em đau khổ
điều này không chỉ riêng em mà đau khổ cho chính anh nữa.
“Song bao lâu chưa uống cạn chén đắng đến tận đáy
lòng thì tỉnh yêu không dâng lên ánh mắt”
Ôi đôi mắt đa tình kỳ diệu của em mà cả đời anh bắt
gặp! Đôi mắt ấy ẩn giấu nỗi niềm, bình thường với thế nhân,
nhưng lại ánh lên và chứa đựng một nguồn tình trác tuyệt.
Đôi mắt nhìn thế gian, nhìn vạn vật êm dịu và reo vui.
Đôi khi rất đồi lạnh lùng - như bất cần, như thách thức -
song lại là đôi mắt đằm thắm tha thiết nhất. Thôi thúc réo
gọi nguôn tình. Đôi mắt chờ đợi, và vượt qua muôn ngàn trở
ngại, vượt cung cấm lạnh lùng, băng trùng dương diệu vợi để
đên với tình yêu. ôi chính đôi mắt ấy đã an ủi anh khuyến
khích anh đôi lúc khiêu khích gợi tình, có lúc chìm lắng như
âp ủ nguồn tình, rực sáng thiên thu.
230 © 44 NẨM V
Nhiều ngư
lại khá nhiều ng
hiểu rõ bản chất
mắt kia sẽ đưa h
được những đợ
vẹn cho ai, ban
“Vì đời ta p
ta nghe són
Vượt thoát
ra khỏi đôi mắt
có một không h
năng nuôi dưỡn
Anh tạ ơn đ
“Tiếng hát
Còn vang v
Ta nghe nh
Những tiến
Anh tạ ơn
người yêu nhau
Anh tạ ơn
cười “Tính cho
ngày... Buồn cư
phải tính theo cá
phút đã là vạn n
Trong tình
“cho”. “Cho và
nghệ thuật, Nap
VẰN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
ười đã không nhìn thấy đôi mắt ấy và ngưo
gười đã say mê đôi mắt ấy. Song chưa mòt •
t của đôi mắt ấy, chưa ai biết sóng tình của đo
họ tới đâu? về đâu? Và cũng hiếm người hiểu
ợt sóng ngầm, sóng đáy của hồ tình dâng tròn
ân sủng cho ai...
phải lên cao
ng dậy ba đào dưới chân ”
được đôi mắt ấy, giải thoát anh, giải thoát em
t ấy đồng thời với sống tận cùng với đôi mắt
hai ấy, mới thực sự vượt mình, và mới đủ khả
ng ấp ủ và nâng đưa tâm hồn em.
đời cho anh tiếng hát:
t cất lên chỉ một lần
vọng mãi suốt ngàn năm
hư uổng từng lời hát
ng hát bất nguồn tự trái tim ”
thiêng liêng cho những dòng chữ mà những
đã viết được trên nền trời xanh.
thiêng liêng từ giây phút gặp em. Anh mỉm
o đến ngày hôm nay là 14 năm, 8 tháng, 18
ười ghê em nhỉ? Và anh lại mỉm cười, cần chi
ách ấy.” Kể từ giây phút mình yêu nhau, một
niên rồi”.
yêu “cho” là “nhận” và “nhận” cũng chính là
nhận” là một nghệ thuật siêu đẳng trong mọi
poléon nói rằng “Giai nhân còn cao hơn anh
Chu Tấn © 231
môt bậc”. Còn anh nói rằng: Giai nhân nếu quả là gai
anh hùng nếu quả là anh hùng thi cả hai đều là vĩ nhân
Lyn thế nữa cả hai đều là tác phẩm tuyệt vời của Thượng
pế Và tự nó lại là tặng phâm vô giá của nhau theo nhiệm ý
của trời.
“Anh mời em vào yến tiệc hoa thề
Cho em cả những gì trời đất thiếu ”
Mười mấy năm về trước, anh đã viết trong nhật ký:
“Đời anh còn gửi trong đời của những người khác, anh
sẽ đòi lại nhưng chưa đến lúc đòi đó thôi”
“Anh mơ thấy anh là người ngưphủ
Kéo lưới đêm đêm mong tìm lại đời mình ”
(Thơ Hoàng Thụy Kha)
Mười mấy năm sau, anh chợt giác ngộ ra rằng “Việc
đòi lại đời mình trong đời những người khác, vốn không cần
thiết nữa, mà bây giờ là sẵn sàng hiến dâng cho đi và cho đi”.
Mười mấy năm về trước anh viết trong “Thiên Mai ký”
dành cho em đọc thôi.
“Tâm hồn anh giành cho hư vô và nghệ thuật lẽ dĩ nhiên
trong đó có em ”
Ngày nay câu nói trên, được chuyển ngữ và thăng hoa
hơn:
“Chiên đấu cho quê hương và thắp sáng lung linh tuyệt
diệu đôi mắt Người tình Nam Phương làm men say cho nhân
loại đó là sứ mệnh của anh”.
232 © 44 NĂM VẰ
Ba sứ mệnh
mà chỉ là một.
“Chúng ta
nhau như Nhật v
Vừa khác nh
Em vừa là
anh.
Trên nền trờ
lồng lộng và bất
ẰN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
h ấy không khác nhau, không trái ngược nhj
khác nhau như âm và dương, chúng ta cô'
và Nguyệt”.
hau, vừa... giống nhau lại chỉnh là nhau'II
người vợ, người tình và là người tri kỷ cùa
ời sâu thẳm có hai vì sao thì thầm mênh mông
t tuyệt.
Chu Tấn
Chu Vương Miện © 233
CHƯ VƯƠNG MIỆN
Tên thật Nguyễn Văn Thưởng. Bút hiệu khác: Phương Hoa
Sừ M. Loan Hoa Sử. Sinh ngày 21 tháng 11 năm 1941, tại
Kien An, Bắc Việt. Vào Nam năm 1954. Cựu Công chức
và quân nhân Việt Nam Cộng Hòa, binh chủng Truyên Tin.
Phuc vu 4 năm. Hiện định cư tại Rancho Cucamongo, Hoa
Kỳ. Khởi viết năm 1960 trên các báo ở thủ đô Sài Gòn. Chủ
bút tạp chí Sóng tại Toronto Canada (1988-1990), Thư ký
Tòa Soạn báo Việt Nam Mới tại Nhật Bản từ 1986-1988.
Tác phẩm đã xuất bản:
- Đêm Đen Hai Mươi Tuổi (thơ, 1964)
- Tiếng Hát Việt Nam (thơ, 1965)
- Trường Ca Việt Nam (thơ, 1967)
- Lời Phản Kháng (thơ, 1967)
- Phía Mặt Trời Mọc (tập truyện, 1969)
- Đất Nước (thơ, 1985, tái bản 1997)
- Bằng Hữu (thơ, 1987)
- Văn Học Dân Gian (tiểu luận, 1988, tái bản 1999)
- Tác Phẩm. Tác Giả (ghi nhận, 1988)
- Bằng Hữu (thơ, 1987).
234 © 44 NẦM V
Hành lung
tết đến quê ngư
nhớ về quê cũ d
bốn phương tám
nhìn lòi con mắ
một biển một tr
chốn nào là Qu
ra đi vào đầu n
55 năm thôi đủ
hồi nớ chưa trò
mà chừ thì cũng
thời gian đâu k
dưới cầu năm th
hết loạn tới bìn
an cư một chập
tan hợp, cứ là ta
xoay nhanh chư
bom đạn xua ng
thị xã nay chuy
phố cũ còn chă
em có bao giờ v
con kênh vẫn v
dọc bờ Thạch H
thương con tàu
còi còn vang vọ
Qui Thiện, Trí B
Linh Yên, Ngô
Hải Lăng Diên
Hải Trí cũng th
VẦN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
g tung
ười trời rét mướt
dạ xót xa
m hướng đều núi cả
ắt nẻo quê nhà
rời xa hút mắt
uảng Trị quê ta
năm 59
ủ cõi ta bà
òn 20 tuổi
g bảy mươi tư
khác gì con nước
háng chảy phôi pha
nh, bình tới loạn
p lại can qua
an với hợp
ưa cạn một ly trà
gười đi tứ xứ
yển tận Đông Hà
ăng đầy gạch vụn
về lại Bích La
vòng quanh chợ Sải
Hãn tới cầu ga
suốt không ngừng nghỉ
ọng tới Hành Hoa
Bưu trời lộng gió
Xá mấy canh gà
Sanh còn y đó
hành bãi tha ma
Chu Vương Miện © 235
vòng thôn Thạch Hãn theo quốc lộ
nhìn dãy Trường Son mây trăng nhạt nhòa
phế tích vẫn còn là phế tích
toàn là lau dại trắng lơ thơ
cũng mong có một ngày trở lại
ngắm giàn bông giấy ngắm hoa trà
dày cỏ gươm cùn mùa chinh chiến
tóc dày dấu bụi của phong ba
loáng thoáng cũng qua thời thất thập
không khóc mà sao mắt lệ nhòa
người xưa không rõ còn hay mất
hỡi Phan Phụng Thạch dấu tài hoa
nằm xuống khi vừa 32 tuổi
Đạo Đầu cây mận trắng còn hoa?
thắp nén hương lòng nơi chốn cũ
thương quê thương quán nẻo sơn hà
gắng một lần lên La Vang Thượng
nơi cuối cùng an nghỉ mộ người cha
loạn lạc từ khi chưa mọc tóc
tang thương kéo mãi tuổi đang già
bôn phương tang hải đang tang hải
ta vẫn còn, ta vẫn còn ta.
236 © 44 NĂM V
“Lỡ bước
Chị giờ thì cũn
em giờ giữa bi
anh giờ bỏ xác
cha mẹ giờ bốc
Ta đã bán thân
mấy chục năm
về Nam toàn th
ngược Bắc đâu
nhìn quanh mộ
rượu cạn từ kh
bưng tô nước l
thấm thìa men
Ngoài kia hoa
trong này lửa
“quê nhà xa lắ
mở mắt ra thấy
(1) tên bài và
VĂN HỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI
c sang ngang” (1)
ng trong đất lạnh
iên giới Tây Nam
c rừng Việt Bắc
c đất mà ăn
n cho sòng bạc
m trường thua trắng tay
hấy người tù tội
u đâu cũng đọa đày
ột đống chai cùng hũ
huya gắng nhịn thèm
lạnh lên môi nháp
n đời hận mấy phưong
a rộ như sắp tết
đở bỏng tâm can
ắc xa lơ đó ”(1)
y lạc thiên đàng
thơ Nguyễn Bính
Chu Vương Miện © 237
Thăm bạn cũ
Lâu quá rồi cũng vắng tin nhau
bạn Một Giò giờ lạc đêm thâu
nghe nói hình như nơi bạn ngụ
tuốt trên xứ Bắc Cực địa cầu
lang thang lếch thếch hai năm chẵn
Giặt...Quần Cho Vợ...mãi cũng rầu
thơ văn nghe cũng chừng ì ạch
đầu óc bây giờ nghe nhức đau?
ta ngày rong ruổi cày job rưỡi
tuổi già cố kéo. khỏe ngang trâu
tiền lương đủ trả xong tiền thuế
Tnhà+xe+nước+điện thoại vài câu
thăng con đi nhà trẻ tuần năm chục
lao động vinh quang mãi chả giàu
vợ ta thỉ cũng vừa tốt nghiệp
thợ cắt móng tay kiêm nhổ tóc sâu
mở mắt ra thì ta đã cút
bọc ngang xa lộ đến nhức đầu
vài trăm miles mắt mờ mắt tỉnh
những sáng sương mù, những lũng nước sâu
238 © 44 NĂM VẦ
ta có thằng bạn
an phận kéo bừa
ngày cũng đổ m
nhớ vợ nhớ con
quê hương đất n
đếm tóc trên đầ
ta sống dửng dư
có thiết tha cóc
tim óc bây giờ n
nhân nghĩa bằng
lâu lâu lại nghe
chiến đấu nghe
như cọng rơm k
ôi chuyên Vỡ tiề
ở cái xứ người c
chờ minh quân
quẩn quanh cũn
oang oặc như là
dăm ba bữa lại c
dăm ba bữa lại m
lâu lâu lại mở q
lâu lâu lại hô hà
bắc thang lên hỏ
vậy chớ bây giờ
ẦN HỌC VIỆT NAM HAI NGOẠI
già quá giang xứ bạn
a làm kiếp cu li
mồi hôi 13 tiếng
n lòng nặng như chì
nước ngổn ngang như bãi củi
ầu, thấy mình vất đi
ưng không cười không khóc
biết làm gì
như tô đậu hũ
g mồm nghe hoài phí đi
chiến khu khu chiến
chừng cũng còn tí ti
khô bùng lên lại tắt
ền nhắc nhở làm chi
cũng là cõi tạm
hiền chúa hư hết đồng hồ
ng dăm ba thầy nói phét
à ếch gặp mưa
chìm vào đống rác
màng nhện giăng bừa
quán xá phục quốc
ào tiền tiễn đưa
ỏi ông cụ Cuội
ờ chiến thắng chút đỉnh nào chưa?