The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

44 Năm Văn Học Việt Nam Hải Ngoại (1975-2019) - Tập 1 (Vietnamese Edition)

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by fireant26, 2022-05-12 10:10:40

44 Năm Văn Học Việt Nam Hải Ngoại

44 Năm Văn Học Việt Nam Hải Ngoại (1975-2019) - Tập 1 (Vietnamese Edition)

ỌC VIỆT NAM HẢI NGOẠI

m sao?”

ách rất là hiếu học, bố sung kiến thức y
ắn ấp úng.

hả có giấy giải thích kèm theo...”

ng hộp ra, đằng hắng đọc rõ ràng từng
hải cẩn thận, đừng để phơi ngoài nắng,

i quần, lúc mở bao ra đừng hấp tấp, coi
n v.v... Đeo vào ra làm sao, phải gỡ ra lúc
ông sót một lời chỉ dẫn.

một dây chuyền; phải có trách nhiệm
ời sau, đây là chuyện xã hội rất nhiều liên

.

vẻ gì đùa cợt cả, hán hài lòng.

ồi cái chỉ được xài có một lần thôi”, hắn

biết”.Fred cười.

g thức xong hắn mới có thì giờ ngạc
cái này gặp hắn phải đi mua hắn vẫn hơi
ầy tính tiền một tiệm drugstore hắn trúng
ét vớ vẩn: “Anh cẩn thận cái nhãn này”.
n ấp úng. “Nhãn này không được tốt, coi
hàng. Tôi biết mà. Có cả dầu chứa, thoa
át tinh trùng Nonoxynol-9, ngoài bao có
u cử tạ. Tại sao lại dễ rách, hắn nhìn cô
cô thật giả. Đó, đi mua bao ngừa thai ưa
úng lẩm cẩm này. Nhưng không mua thì
úng lẩm cẩm hơn. Fred giỏi.

ĐỖKH. © 671

“Mày mua trong nhà thuốc hả?” hắn thán phục.

“Không, Fred bảo, tao mua trong máy kéo tự động”.

Đám đông đứng nghẽn cả con đường dẫn đến cái công
trường trước bãi. Hắn theo Fred len lách giữa những tiếng xì
xồ Anh, Ý đó đây. Ban nhạc thị xã, thanh la, kèn, trống vừa
giải tán, người ta đang tuyên bố kết quả cuộc thi. Mươi em bé
gái năm bảy tuổi tẽn tò ở trên bục, bố mẹ, gia đình phía dưới
xôn xao cổ vũ reo hò. Hắn không lẩy làm quan tâm sân khấu,
nhìn quanh nhìn quẩn, hơi buồn cười về cái phập phồng của
những cuộc hẹn đầu. Fred tự tin ngáo ngổ:

“Tụi nó bảo mười giờ. Thế nào cũng tới”.

“Không thì kiếm người khác”, hắn cũng mạnh dạn.

Bây giờ là đêm hè ở miền Nam. Ngay bờ biển, lo gì
thiếu nữ Fred cười trắng răng trên răng dưới:

“ừ, nhưng mà đây rồi”.

Đêm hè ở miền Nam. Ngay bờ biển, thiếu nữ có người
giới thiệu hộ, giờ biết nói chuyện gì. Hắn thi hành thủ tục hôn
má. Hai cái, không, bốn cái. Đào của Fred vừa gầy vừa cao,
đào của hắn, hắn phải nghiêng nửa mình mới đến. Nghiêng
nửa mình lại càng lịch sự. Đào của Fred là Léa, đào của hắn
tên là Brigitte. À.

Brigitte cười chúm chím. Buổi sáng, lúc nàng nàm áo
tắm coi nàng đều đặn. Giờ nàng mặc quần áo lại ở thế đứng
thành thử ra Fred nói cũng đúng, nàng mập và lùn. Tuổi trẻ
ưa quá quắt, hắn đã đến thời chững chạc, đối với hắn. nàng
đã quá xinh xao nhỏ nhắn lại nõn nà thịt da. Cao và gầy thì
để làm gì, ôi dào. Fred đứng chống nạnh nói chuyện, hắn

672 © 44 NẴMVẴN HỌC

chắp tay sau đít lắng ng
người ta bầu xong hoa
ký giả báo địa phương
huýt, mọi người vỗ tay
xuống ngây ngô mặt m
Racou 1989 lên ngôi ho
kỷ niệm ở trang trong,

“Ở đây ồn quá.
ngoài biển”.

Fred cầm lấy tay
Bàn tay nàng bé bỏng
càng mập thì mu bàn ta

Hắn ngồi ôm nàn
mò sau cồn cát ở đằng
giờ lẳng lơ quen thuộc
vào giữa hai đùi đàn b
những trung niên đứng
những thèm thuồng kh
Bahia, con gái da ngă
Brigitte trề cái môi chú
Dire Straits.

“Brothers in arm

“Eurythmics ‘Sw
Mode ‘Behind the whe
di qua. Ở khúc San
nhưng hắn không kể c
chưa đến tuổi lái xe.”

“Flagstaff, Ariz
như hát.

C VIỆT NAMHẢI NGOẠI

ghe nhịp điệu gục gặc đầu. Ở trên bục,
hậu, em bé bảy tuổi ra cầm hoa chào,
g lò dò chớp flash, phụ huynh hò la
y rào rào, các em bé lọt đài xếp hàng di
mày mỗi đứa một gói quà. Miss Baby
oàng hậu, ngày mai sẽ có một tấm hình
tin địa phương. Fred đê nghi:
Tuồng xiếc này dở ẹc. Mình đi ra

y Léa, hắn chìa tay ra cho Brigitte nắm.
g, tương xứng với khổ người lắm và
ay càng mềm thịt da.

ng nhìn ra biển. Fred và Léa đang lần
g xa. Sau lưng họ rập rình tiếng nhạc,
c lambada. Điệu vũ đàn ông thọc chân
bà cà cạ này năm nay làm nóng người
g tuổi. Cái nhãn Ba Tây giả nhột nhạt
hác lạ của mùa hè. Nước ngọt Orangina,
ăm tốc váy, đàn ông nón lá gảy đàn.
úm chím của nàng ra. Nàng thích nghe

ms... " hắn ra điều thành thạo.

weet dreams (are made ofthis) ’Dépêche
eel/ Route 66 ’.Ờ, Route 66, có lân hăn
Bemadino, trên đường lên Big Bear,
cho nàng nghe, Behind the wheel, nàng

zona/Don’tforget Winnona...”/?ứM nói

Đỗ KH. © 673

“Getyour kicks/On route 66... ” nàng lúc lắc khuôn mặt
bầu bé con.

Bài hát này hình như mười lăm năm về trước
Steppenwolf đã từng hát. Bài hát này lâu lắm rồi, hình như ba
mươi năm về trước Nat King Cole cũng có trình bày. Brigitte
không biết Steppenwolf, mười lăm năm trước chưa có nàng.
Brigitte không biết Nat King Cole.

Giọng ca Ann Lennox, tiếng đàn Mark Knopfler, hắn
đâm ra sành điệu. Route 66 trong âm bản mới này sòng sọc
những cạnh vuông như bức tranh bằng trăm tấm hình Polaroid
hợp lại của David Hockney “Pear Blossom Highway”. Pear
Blossom Highway\à tên gọi ở một khúc nào đó của đường
California 138. Tân pointillisme cạnh vuông trên nền xanh.
“Mày có biết David Hockney?” Nhưng Brigitte không, trời,
Brigitte thích The Cure, Brigitte thích Les Rita Mitsouko,
hắn thích Alain Bashung. “Lội qua sông Rio Grande ”.Hắn
ráng nhớ lại, những âm điệu rạc rời chen lẫn vào những âm
điệu cũ của ngày hẳn mười lăm tuổi. Mười lăm tuổi, tao cũng
đã biết rồi, con trai con gái ngồi ôm nhau trong bóng tối. Con
trai con gái dậy thì làm những gì, trong đêm ngồi kể tên những
bài hát và ban nhạc. Compact Disc, Clip. “From Chicago to
L.A. (All the way/California trip /kicks...) ”. Giờ chẳng lẽ hắn
hôn nàng sao, lòng hắn tự nhiên chùng xuống. Giờ chẳng lẽ
hắn hôn nàng lên miệng, lòng hắn tự nhiên chùng xuống, hắn
ôm nàng xuống. Hắn ngồi ôm nàng gần lại, mở to thêm mắt
nhìn ra biển. Con trai con gái dậy thì. Giương hàng mi. Fred
và Léa làm gì sau cồn cát hắn không biết.

Hắn hỏi Brigitte:

“Mày thích xe gắn máy loại gì?”

674 © 44 NĂM VĂN HỌC

Sau nửa đêm, con
trong quán Fred có lẽ là

Fred bảo:

“Mày là người lớ

“OK” hắn cũng c

Hắn nhìn quanh,
tuổi. Có chỗ tụm đôi ba
máy game bàn tin. Brig
như thế thì phải, hồi n
không hỏi Fred, sao ba
thì Fred hơi lạc lõng, F
Waikiki có hình con kh
hơi trẻ con. Thì Fred tr

“Mày có tiền để

Người con gái m
Nàng đứng tựa ngực v
giữ tóc đàng sau tai, m
đùa với đầu chiếc dép
hở lưng trần đến tận đ
chờn co giãn phía trê
quán lờ mờ, cái đầu m
hay mười bảy nhưng b
thì người con gái này
của hồi nãy, người co
liếm đi trên người nàn
lại những nét nhọn c
không đánh phấn, phụ
Nam vào mùa hè, khô

VIỆT NAM HẢI NGOẠI

n nít và người già đã về nhà hết, giờ
à người nhỏ nhât.

ớn nhất ở dây".

chịu.

trong quán ồn ào mười tám hai mươi
a trò chuyện, phần lớn vây quanh dãy
gitte và Léa đã vê nhà trong trăng, hình
nãy lúc hai cô bé mới vừa khuât hãn
ao ngừa thai mày có sử dụng chưa. Giờ
Fred uông coca lat chanh, cai ao thung
hỉ đội nón Fred mặc làm cho Fred có vẻ
rẻ con thiệt. Hăn hỏi Fred:

chơi máy hay không?"

mặc chiếc áo màu đen bó sát người.
vào quầy ngay cạnh hắn. Một tay nàng
một chân nàng co lại phía sau đây đưa
p không quai. Chiếc áo đen bờ biên, cô
đầu mông. Hắn nhìn theo nẹp áo chập
ên cái đùi đang nhún nhảy. Đèn trong
mông nhâp nhô, nàng có thê mươi sau
bên cạnh Brigitte thơ ngây của hôi nãy
y thiêu phụ hân hoi. Ben cạnh Brigitte
on gái này thiếu phụ hồi xuân. Đêm lâp
ng những yên lành con gái, chỉ còn đê
của những nhan săc giêt người. Nang
ục sức chỉ giản dị, ở đây là bờ biên miên
ông hiêu sao hăn lại co cam tương la ơ

ĐỖKH. © 675

trong tiệm rượu một thành phố nào đang suy hóa neon. Cũng
chỉ tại Brigitte hồi nãy.

Hắn quay sang nhìn Fred.

Fred không có ý kiến.

Phải rồi, chuyện người lớn. Hắn quay sang nhìn người
con gái.

Nàng đang khát, nàng vục đầu vào ly nước hớp hớp,
mắt liếc hắn trả lời đậm nhạt. “Kicks ”. Hẳn là hắn sẽ phải có
nhiều chuyện để kể cho nàng nghe. Route 66 ở đoạn gần Big
Bear, mấy khi mà hắn ra bờ biển tình hè. Hắn bắt đầu lấy lệ:

“Sao, bữa nay không dự thi hả?”

“Cái gì...”

Người con gái làm duyên, sống lưng trần nàng xao
xuyến. Hắn thấy hắn tự nhiên trở lại thành người lớn, thoáng
thấy hơi phiền chuyện phải lái xe đưa Fred trở về nhà, trách
nhiệm xong rồi mới tính. Hắn cười cười điềm tĩnh:

“Thỉ hoa hậu... ờ, gì đó, hoa hậu em bẻ, bé baby
Racou









Đỏ QUÍ TOÀN

Sinh ngày 15-6-1939 tại Bắc Ninh. Vào Nam năm 1954.
Định cư tại Montreal, Canada từ năm 1975.
Các bút hiệu khác: Vương Hữu Bột, Đạo cấy... Từng là chủ
bút tạp chí Thế Kỷ 21 (Hoa Kỳ).
Cựu giáo sư các trường Chu Văn An, Nguyễn Du (SàiGòn),
Võ Bị Hoàng Gia St. Jean, Đại học Me Gill, Concordia,
UQUAM (Canada). Sáng Lập Viên Văn Bút Việt Nam Hải
Ngoại Trung tâm Quebec.
Khởi viết từ năm 1955 trên hầu hết các tạp chí miền Nam
Việt Nam.

Tác phẩm đã xuất bản:

- Nàng Thơ (thơ, 1965)
- Đêm Việt Nam (thơ, 1966)
- Yêu Con Dạy Con Nên Người Vỉệt(phiếm luận, 1988)
- Cỏ Và Tuyết (thơ, 1989)
- Đổi Mới Kinh Tế (biên khảo, 1989)
- Tìm Thơ Trong Tiếng Nói(biên khảo, 1992)

680 © 44 NĂM VẨN HỌC

Đá trong vườn

Đêm qua tuyết rơi phủ
Sáng dậy những tảng đ
Vườn nổi ngổn ngang
Những tảng nhung mề
Trên cành cây bông rộ
Đôi mắt chim híp háy
Trời xanh thẳm sau rừn
Không gian là tảng đá

C VIỆT NAM HAI NGOẠI

ủ đầy vườn
đá biến mất
gò êm ru
ềm trắng lạnh ngắt
ộ nắng lên
trông tìm
ng cây bạc

êm đềm.

Đỗ Quỉ Toàn © 681

Mây

Trên núi thắm tương tư
Hoa tỏa ngời ánh đỏ
Mây thảm trải xa mù
Đóa hồng trôi thiên cổ.

682 © 44 NĂM VẤN HỌC

Nắng

Giữa trời giăng võng
Nong đầy trên cánh c
Đôi cánh non chuồn
Chở nắng hanh ngày

C VIỆT NAM HẢI NGOẠI

g giỏ
chim
kim
y cũ.

Rừng bạch dương

Những cây bạch dương trong rừng Thu
Như những cánh tay ngà yểu điệu
Cánh tay dài trắng với lên trời
Đất làm vũ công múa thật khéo

Cuối Thu rừng thưa màu dệt gấm
Tùng bách uy nghi tán lá xanh
Những chàng bạch dương đứng ẩn hiện
Dáng người tha thướt như thưsinh

Người tới sinh lòng yêu bạch dương
Ngắm cây về lòng còn quyến luyến
Đêm ngủ thấy đi lạc trong rừng
Cả mùa Thu trắng ngợp xao xuyến.

684 © 44 NẢM VĂN HỌC

Trăng tuyết

Đêm nở đóa hồng xan
Trăng nhô ngọn núi
Chùm sao đọng trên c
Tung theo gió thổi.

C VIỆT NAM HÀI NGOẠI

nh
cành

Đỗ Quí Toàn © 685

chuyện con suối

Trên núi mưa đổ nước ngọt ngào
Nước thấm qua nhiều tầng lá mục
Dưới đất sâu nước vẫn xôn xao
Len lỏi rễ đá mạch uẩn khuất

Dưới lòng đất nước chảy không nghỉ
Như những dòng người đi hối hả
Từ đồi cao chảy xuống lũng xa
Như đoàn di dân thuở sơ cổ

Ớ chồ nào đó ngang sườn núi
Nước sẽ trào ra, sẽ lụm lại
Lách qua kẽ lá, quanh gốc cây
Nước nhảy nhót thành dòng suối chảy

Nhưng mặt đất vốn không có suối
Neu không có mưa thấm vào núi
Mưa cũng chẳng có, nếu trên trời
Không có mây cùng sấm chớp nổi

Cho nên, nếu em sinh làm suối
Em hãy nhởn nhơ cùng mây trôi
Hãy mong manh như tia điện chớp
Hãy thênh thang như mưa giữa trời.

686 © 44 NÂM VẨN HỌ

Đ

Đỗ Ngọc Thủy, sinh tạ
và giảng dạy ngành V
Hà Nội (1977-1988); c
Nga (1988-1990); học
Trung tâm William Joi
Việt ở Đức (1990-199
hiện nay); định cư tại
Sáng tác: thơ, truyện, p
chủ biên một sô báo ch
tạp chí văn nghệ Việt h

Tác phẩm đã xuất bả
• Nhìn cây thấy rừng, P
Văn Nghệ, California
•Lòng hải lý, Trường c
•Trung-Việt Việt-Trung
Books, California 2016
• Trường ca Việt Nam:
Nhà văn Việt Nam - Tà
• Đẻ sách, Tiểu thuyết
California 2018.

ỌC VIỆT NAM HAI NGOẠI

Đỏ QUYÊN

ại Hà Nội (1955); tốt nghiệp (1977)
Vật lý Hạt nhân Đại học Bách khoa

cộng tác viên khoa học Viện Dubna,
c bổng Khoa học nhân văn Rockefeller
iner, Mỹ (2002); làm báo chí tiếng
96), úc (2005-2008), Canada (1996-
Canada.
phê bình, khảo cứu; đồng sáng lập và
hí, diên đàn; cộng tác viên với hầu hết
hải ngoại và nhiều báo chí trong nước.

ản:
Phỏng vấn chuyện nước non, Nxb
1997
ca, Nxb Hội Nhà văn, Hà Nội 2011
g, Tiểu thuyết thời sự, Nxb Người Việt
6
Tác giả và tác phẩm, Biên khảo, Hội
ài liệu tham khảo, 2017
châm biếm, Nxb Người Việt Books,

Đồ Quyên © 687

Tim của ai cũng được

Những trái tim đó của ai cũng được.

*

Từ lâu, Chun Hey Gyo đã là một cô gái không xấu,
dáng mỏng như lá bài, kiểu đi chao chao dẫu đôi chân rất
thẳng. Rõ ràng mặt đất dưới chân Hey Gyo phải bị nghiêng
như thế nào đó mỗi lúc cô rảo bước. Khi trái tim của Hey
Gyo được ăn, cô hai mươi nhăm tuổi. Yêu không nhiều. Tình
yêu nào cũng rành mạch, không chen lấn nhau. Đó là cái
khó bậc nhất của việc yêu. (Mặc dù yêu không phải là một
việc.) Trên con tim cô, các xa lộ theo đó mỗi chàng trai tìm
đến song song nhau. Người yêu đầu là một bác sĩ tâm lý.
Mỗi khi hôn lên ngực Hey Gyo, anh thường dụi cằm vào bầu
vú phải, như lấy đà, rồi quay liền sang bầu trái mà đậu môi.
Răng, từng chiếc từng chiếc, rà rà lên núm. Khiến trái tim cô
gái đập nhanh, gấp, nhưng bình tĩnh. Giống chiếc xe hơi bị
cảnh sát rượt đuổi nhầm. Biết bị nhầm, xe vẫn cứ chạy như
chọc chơi vậy. Thế là mạo hiểm. Chun Hey Gyo thích mạo
hiểm trong đường tình hay không, chắc chỉ cô biết, vì vị bác
sĩ tâm lý không coi người tình là người bệnh. Anh không còn
dư tâm lý để hành nghề khi yêu. Kẻ nào nghĩ trong ngành y,
bác sĩ tâm lý là người bị bệnh nghề nghiệp nặng nhất thì là
vấn đề cùa kẻ ấy. Không có anh trong đó! Nhờ khai phá của
người bác sĩ trẻ, trái tim hiếu vì sao cô chủ của nó thích được
răng đàn ông cà cà nơi núm vú trái, vẫn chuyện “vú đàn bà
quà đàn ông” thôi. Sau khi tim Chun được ăn, người bác sĩ
chuyển nghề. Thấy bảo anh có nghề khác kiếm tiền hơn; lúc
đó anh vẫn độc thân (giờ cũng vậy). Nghề bác sĩ lúc nào cũng
là nghề tốt miếng tốt tiếng.

688 © 44 NẤM VẨN HỌC

Yêu thật sự tới ng
chồng. Trái tim người
nhân làm thay hình đổi
trai bằng trí óc và châ
cũng không phải tiêu tô
cú tình lẻ mới làm tim c
suông. Nó méo mó đi,
cuộc tình. Phải rồi. Kh
bờ sông không phù sa
tim. Còn núm vú có c
thể nào thấu nổi. Ngay
vẫn chưa biết thấu đáo

... Nhiều tháng
thứ bảy nọ, Chun Hey
bạn quen sơ. Thế cũng
vú cua cô ngọ nguậy n
phòng cưới mà hai bầ
thể chúng đang trong
muốn có cánh ngay lú
che chắn, chắc con tim

- Xin lỗi... Hey

Một tiếng Hàn
thuần chủng. Không q
Hey Gyo biết trước sẽ
điểm ở nhà. Hai núm
đáp lễ. Cái bên trái n

Nhà văn ăn tim
được. Ông không câu

C VIỆT NAM HẢI NGOẠI

gười thứ ba thì Hey Gyo lây anh ta làm
phụ nữ này không bị cuộc sông hôn
i dạng. Cô sống cho chồng và cậu con

ân tay của mình. Đên cả nước măt co
ôn cho họ nữa là. Thật ra, chinh nhưng
cô co thắt tới phát mệt. Lại là vận động
chẳng đưa đến dòng máu ấm nào nuôi
hông máu dồn đến, sao gọi là tình? Như
thì gọi là bờ gì, sông gì? Đó là vê con
cái lý của nó mà lý của con tim không
y cả chuyện “Vú là gì?' tới nay trí óc
o giới tính của nó; nói gì đên núm vú.

chia tay với người bác sĩ tâm lý... Tôi
y Gyo một mình đên đám cươi cua chị
g mạo hiểm. Trong bộ áo váy, hai núm
nhìn sang nhau. Hey Gyo biết chứ. Vào
ầu vú những muôn tự khăng đmh như

phòng tắm hay ngoài bãi biển! Chúng
úc đó. Nêu như không có bâu ngực trai
m xâu hô lăm.

y Gyo, nhớ tôi không?

n giọng Nhật của người Canada trăng
quay sang nhận thứ tiêng Hàn đó. Chun
ẽ có nó tại tiệc cưới, ngay khi đang trang
m vú hướng về phía người đàn ông, nhìn
nhấp nháy, như con mắt hiếng.

*

m cho biêt những trái tim cua ai cung
u nệ giới tính, nghề nghiệp, sắc tộc, môi

Đỗ Quyên © 689

tác... Mà chọn theo gu của ông.

“Cần nhất nó phải tươi, còn thoi thóp co bóp thì tuyệt.
Thê thôi. Đương nhiên phải là tim của chính những người tôi
muốn. Còn muốn kiểu loại gì thì tùy. Khó nói trước. Lắm khi
sách nó chọn tim. Nhưng thường tim mình ăn vào thế nào thì
đẻ ra sách nẩy. Vâng, đó là hai điều kiện vàng. Các hai núi
vàng, tôi cũng không đổi. Tôi kinh tởm các con tim khô lạnh.
Ke cả từ thời chưa phát hiện mình có khả năng ăn tim viết
sách. Hồi nhỏ, mỗi lần thăm bảo tàng động vật hay vào phòng
thí nghiệm nhà trường, tôi đều nôn ói cho đến tận mật xanh
hoặc bất tỉnh khi nhìn các lọ ướp những quả tim, bất luận
của người hay không phải của người. Cha mẹ đưa tôi sang cả
Anh, đên các bác sĩ hàng đầu, cũng không chữa trị nổi. Một
nông trại nho rộng lớn phải đi đời. Rồi hai cụ cũng qua đời
theo. Tôi còn lại, lớn lên, lớn lên với chứng bệnh, thành nhà
báo. Là chuyên gia phỏng vấn, giao thiệp bạn viết đó đây đã
khiến tôi biết mình có cái tài ‘ăn’ thật oái oăm. Vâng, chuyện
phỏng vấn phỏng véo kiếm ăn đưa tới chuyện viết văn rong
chơi. Đang còn là chơi thôi. Đến nay được ba, bốn cuốn sách
tim, ‘tiên nhuận bút chả bõ dính nhà băng’. Bà vợ cũ của tôi
hay nói, rồi phây ngón út trái lên. Tôi lại nghĩ, ăn những thứ
khác thì không sao; ăn trái tim người ta mà kiếm bộn bạc về
tay mình, tệ quá! Phải không? Tất nhiên, tôi đang cần tiền.
Sống vất vưởng thế này...

Phải minh định ở đây một điều. Với các nhà-văn-tim
khác không biết sao, nhưng với tôi không nên suy diễn theo
kiêu truyện cổ anh em nhà Grimm rằng, hoàng hậu đinh ninh
ăn tim gan Bạch Tuyết rồi mụ chắc từ nay mình đẹp nhất đời;
hay theo lối các võ sĩ thời xưa phải ăn tim đối phương quả
cảm giúp thêm khí phách và chiến thắng thì mới vinh quang.
Vì tôi quan niệm trong nghiệp văn không có kẻ thù. A, nghề

690 © 44 NĂM VẦN HỌC

báo thì có đấy, kẻ kình

doanh chữ.

vẫn đang nói v
bệnh, hay là tim ngườ
trái tim kém may mắn
về chủ nhân. Có thê l
đầu tôi cứ nghĩ, dùng
cơ thể suy nhược - là
thể tạo hiệu ứng nào
Song, dường như tôi
vận hành ở các giọt m
nhỏ. Ngay khi chưa v
cây. Nho. Nhất đấy! T
khi các đồng nghiệp
ngăn tủ ra. Họ xuống
lửa... Tôi ra tới hành
nói về bài vở dở dang
Cuối cùng vẫn chuyện
đám; nếu toàn đàn ông
chuyện hên xui của m
không ra đực cũng ch
Nhâm nhi trái cây và đ

nhiên. Một mình.

Quên chưa kể,
được các cô cậu bồi
rất ngon lành. Thói t
ý rất nhiều người Vi
quen sau bữa ăn. Tất
riết thành thói tâm lý.
phải. Ra khỏi nhà hàn
còn nhong nhong trên

C VIỆTNAM HẢI NGOẠI

h địch luôn ở mọi nơi với thứ nghề kinh

về các quả tim, bạn ạ. Ngay khi nó bị
ời bị bệnh gì đó, tôi đâu ngại. Những
n cũng sẽ cho tôi dinh dưỡng thông tin
lại nhiêu và quý là đăng khác. A thoạt
cách chữa chứng mồ hôi quá nhiều do
à ăn tim heo và uống nước canh thì có
đó - trong những kỳ tôi ăn tim người.
chẳng thấy gì đặc biệt khi quan sát kỹ
mồ hôi của mình. Tôi vốn bị táo bón từ
viết-văn-tim, hàng ngày đều phải ăn trái
Trước kia, ở tòa soạn tờ The Kangaroo,
đi hút thuốc tôi bắt đầu rút trái cây từ
đến hàng hiên tòa nhà, rút thuôc, châm
h lang, nhìn xuống, nhai trái cây... Họ
g và thường chuyển nhanh qua thời tiết.
n gia đình rồi mốt, nếu có phụ nữ trong
g, đoạn kêt rât linh tinh lộn xộn, thường
một văn nghệ sĩ đực nào đó trong một vụ
hẳng thành cái. Tôi trên này, một mình.
đau đáu về cuốn sách ruột đang viết. Tất

tôi có thói mút tay từ nhỏ. Và thường
bàn nhớ dai vì cách liếm các ngón tay
tật gì cũng phải có cớ thể hiện. Tôi đê
iệt coi việc xỉa răng băng tăm như thói
t nhiên trong đó lý do vệ sinh là chính,
. Khi đó tâm can họ mãn nguyện lăm thi
ng, lên xe hơi ngồi sau tay lái mà cái tăm
n miệng. Xỉa răng gì họ, có mà mút tăm

Đo Quyên © 691

thì có! À nghe nói có nhiều người già ở Việt Nam xỉa răng
xong ưa đưa lên mũi để ngửi. Tại úc đây, tôi thì hay chứng
kiên vụ ‘hửi tăm’ ở một bà già, má của chủ tiệm Ba Mùa.
Thì vẫn biết đó là chuyện cá nhân, như thú nhâm nhi thói tật.
Luận điểm nọ cho rằng, mút ngón tay là thói quen ở vài dân
tộc, di căn từ bẩm sinh bú tí mẹ. Lại có trường phái khẳng
định mút tay liên quan tới phưong tiện ăn. Mà phương tiện
âm thực của con người, cũng như phương tiện giao thông và
nhiều chuyện khác, đều học lỏm từ loài vật. Ngu gì không
học lỏm! Chỉ loài vật ngu mới không chịu học từ con người.
Môn Phỏng sinh vật ra đời vì thế. Dân Âu châu ăn bằng nĩa
vì băt chước gấu dùng các móng tay vọc đồ ăn; một số nước
Á châu thì dùng đũa là ‘cọp pi’ mỏ chim; các xứ theo đạo Hồi
(Án Độ, Mã Lai, Phi châu) là khôn nhất vì ăn bốc, nhái theo
khỉ. Nhiều người tưởng chúa tể lãnh vực mút hẳn là dân ăn
bốc? Không đúng, theo tôi. Suốt các bữa ăn, tức là suốt phần
không nhỏ cuộc đời, các ngón tay đã mút họ. Vậy không còn
khái niệm họ mút ngón tay nữa. Người Âu, úc rất hay mút
ngón tay khi ăn. Ha ha... Trong đó có tôi. Trời, có lần thăm
Thổ Nhĩ Kỳ, tôi ngồi đối diện một cô gái, chắc người Ý, dân
sang trọng ra trò mà kết thúc đĩa spaghetti bằng ngón tay trỏ
thanh tú. Hai ngón tay trỏ của tôi khi đó dựng cả dậy. Chúng
tìm thấy bạn gái. Như muốn động đực.

Vâng thì vẫn chuyện ăn trái cây đấy chứ... Khi mút
các ngón tay dính nước trái cây, dường như tôi tiêu hóa đến
hết những con tim. Chắc chắn trong Tòa soạn, thậm chí cả
cái thị trấn Sunshine, chẳng có tay văn sĩ nào mang chứng
ăn thịt người để rồi đẻ sách, ngoài tôi. Cả Melbourne không
nói làm gì. Trời, lên trung tâm Melbourne City những ngày
gió lớn trong nắng chiều thì biết tay nhau. Không, đúng ra là
biết tim nhau. Bạn hỏi gì cơ? Thì mã tầm mã mà. (Tôi không

692 © 44 NẤM VẨN HỌC

thú vị khi ví mình là ng
ngựa!). Vâng. Tim sẽ tì
Qua cung cách, cái nhì
ngay. Một bậc thầy củ
nhờ vậy ổng viết đượ
thăm tôi, ngài đã chỉ m
qua ánh mắt trong nắng
lên cái nhìn. Chúng tô
quạ, của cọp. (Bà bạn
ánh mắt vậy. Lạ!). Thứ
phả ra hơi thở rất khó
cho hơi thở. Không hi
tim, thì sao. Tôi và ng
thở, nên cũng chẳng b
Havana, ông giàu, có
gà riêng cho mình. Mộ
trường Mexico, cũng x
vẩn thôi, toàn về di dâ
khử hôi mồm khi đi h
cười? Nghe cái cười, t
với các ả chỉ để hôn, c
May mà các hoa không
dê nửa chuột. Nào có
mút mút thôi mà! Chá
Không hiểu sao tôi tở
có lẽ tôi bất công. Tro
cách khử hôi miệng. G
trái tim có bấy nhiêu c
Nên có bấy nhiêu mùi
do chúng tôi sinh sản
và một số độc giả phả
những chữ nghĩa bật r

C VIỆT NAM HẢI NGOẠI

gưu đâu! Đàn ông, tôi muốn được làm
ìm thấy tim. Máu thịt đòi gặp máu thịt.
ìn của kẻ ăn thịt đồng loại là biết nhau
ủa tôi ở Nam Phi cũng có khiếu ăn tim,
ợc tự điển bốn thứ tiếng. Khi qua úc
mánh tìm nhìn đồng nghiệp đồng sàng
g xiên xiên. Tinh sắc của con người đô
ôi ăn thịt người nên mang cái nhìn của
gái của tôi thì ăn chân, thế mà cũng có
ứ nữa, loại như tụi tôi tất nhiên thường
chịu. Tôi có hoa quả bù lại nhân tính
iểu ở các vị khác, lại ăn các thứ khác
gười bạn gái không yêu nhau qua hơi
biết! Với ông thầy Nam Phi, đó là xì gà
tiếng tăm, đặt được xưởng sản xuất xì
ột quan chức khá nổi danh trong chính
xơi tim sinh sách - sách của ông này vớ
ân bất hợp pháp, chứ văn vẻ gì - thì lại
hôn các cô buôn phấn bán hương. Bạn
tôi biết bạn hiểu. Gã quan chức ấy đến
chẳng ham gì khác. Bạn bảo sao? À ừ.
g biết mục đích tìm hoa của lão già nửa
đâm hoa chọc hoét gì cho cam. Hít hít
án hơn cả bà má hửi tăm! Ha ha ha...
ởm dân chính khách viết văn. Xin lỗi,
ong làng văn ăn tim, nghe nói có nhiều
Già Tolstoy nói đúng đấy, ‘Có bao nhiêu
cách yêu’, ở nguồn tim của chúng tôi.
i hôi ở miệng chúng tôi. Nhờ vậy, sách
sẽ mang khẩu vị riêng. Giới phê bình
ải ngửi thấy chứ? Cái hơi bộc phát của
ra từ máu thịt tươi sống”.

Đỗ Quyên © 693

*

Gary Stewart là người làm chứng hôn nhân, nghề thuộc
hàng chuyên nghiệp trong vùng. Tiền kiếm được không cao
lắm. Nhưng đều. Xứ sở của quốc sách bảo lãnh vị hôn thê
mà lị.

Gary Stewart độc thân. Người ngoại đạo thì lạ. ốc
không mang nổi mình ốc lại còn đòi... Nhưng với nhà văn ăn
tim của chúng ta, chuyện sáng tỏ như tất cả những gì hiện ra
dưới ánh sáng mặt trời và mặt trăng. Nhà văn mất bốn năm
lùng tìm tim của Gary Stewart. Sau một lần leo núi, bị trượt
và lăn như tảng đá biết kêu, chàng trai khỏe đẹp đầy nam khí
đã thành pho tượng. Vô sinh. Rồi trở thành người khai sáng
thủ tục cho các đôi uyên ương.

“Tâm sự của một Người Chủ Hôn Lễ

Gary Stewart là một người chù lễ cưới. Đây là tâm sự
ông muốn gửi đến độc giả báo The VIP - các cô dâu chủ rể
trong vùng Nam Fornia - nhân mùa cưới:

Ngày 17/4/1988

‘Em sẽ đồng ỷ lẩy anh chứ?‘Em đồng ý! ’ - Đó là
câu hỏi và câu trả lời rất phổ biến. Đó còn là lời thố lộ,
cam kết không một ai coi nhẹ. Hom 14 năm nay, tôi hướng
dãn các buôi lê thành hôn. Tôi thích được là một phần của
Ngày quan trọng nhất trong đời sổng các lứa đôi; dù biết
đó là ngày của-họ -và là hôn-lễ-cũa-họ. Có một, hai điều
kiện pháp lỷcần thiết. Bất kỳ tiền thù lao nào cũng được định
giả ứng với: hai cuộc viêng thăm, một buổi diễn tập và buổi
lễ chỉnh thức. Một khi tiền thù lao đã được chúng ta đồng
ỷ, sẽ không hề có bất kỳ ‘chi phỉ ẩn ’ nào khác! Tất nhiên,

694 © 44 NẰM VÀN HỌC

điều quan trọng là bạn
các yêu cầu văn hóa v
thích thú và sẵn sàng
Của Bạn. Có những lễ
bướm trong địa phương
Ngày Của Họ trong kh
nhà thờ. Nhiều đôi lứa
lâu đài tiếp tân lộng l
hiện trang trọng nơi bờ
phòng cưới cao sang c
Của Mình âm cúng và
Các khả năng thì vô h
Lễ Cưới của-bạnvà tô
chuyến nghiệp, mong
của-bạn, để giúp bạn c

Gary Stewart

Người Chủ Hôn

Chàng Gary yêu
chứng. Ông Stewart cũ
chàng. Gary Stewart đ
công vụ. Nào lỗi gì, kh
vị tộc trưởng tự ban sắ
Không hề bằng chân, t
môn, mông, môi miện
khuôn mặt, đầu, râu tó
hở của Gary Stewart cũ
thấy cô dâu nào vấp n
ánh mắt dẫn đường củ
tay Gary Stewart mới n
mắt, nếu loại giao hợp

C VIỆT NAM HẢI NGOẠI

n cần cân nhắc và biết kết hợp hài hòa
vào buổi hôn lễ của mình. Tôi thực sự
tham gia sắp xếp kế hoạch cho Ngày
ễ cưới được làm tại công viên đầy ong
g. Những cặp uyên ương khác lại dùng
hu vực trang nghiêm và gọn đẹp quanh
a chọn lựa phòng cưới cao rộng trong
lẫy. Lại có không ỉt hôn lễ được thực
ờ suối sau khi khách cưới vui chung ở
cạnh đó. Cũng có đôi ba cặp làm Ngày
khoáng đạt trên con tàu nơi sông biên.
hạn và không có quy định nào! Đó là
ôi, một trong các Người Chủ Hôn Lê

muon được làm Người Chủ Hôn Lé
có một ngàyyêu dấuvà không thê quên.

Lễ” (1)

u hết họ, những cô dâu mà chàng làm
ũng vậy. ông còn yêu thuần thục hơn
đan lồng hài hòa và kín đáo tư tình vào
hi trong vai một ông vua tự phong, một
ắc. Gary Stewart chỉ yêu bằng con tim.
tay, ngực, bụng, cơ quan sinh sản, hậu
ng, ánh mắt, nụ cười, hơi thở, tai, mũi,
óc và làn da. Không kể chỗ kín, các chỗ
ũng chẳng phát tia sáng nam nhi. Chưa
ngã trong nhà thờ hay trên bãi cỏ dưới
ủa người làm chứng hôn nhân này. Bàn
nhạt làm sao! Sau loại ánh mắt với ánh
p thứ hai của nam nữ là tay với tay (và

Đỗ Quyên © 695

cuối cùng - theo quan niệm truyền thống - loại thứ ba, bằng
bộ phận sinh nở) thì ở những cái tay với tay của Gary Stewart
phải tốn thêm một kí lô muối dội thẳng vào tay Gary Stewart
để đệ nhị giao hợp nhân được mặn mà. Trong trắng. Cao
thượng. Xa cách. Dị nhân. Các ảnh cưới mà Gary Stewart
sắm vai nhân chứng đều được nằm âu yếm, cẩn trọng trong
các album, ông vua không ngai không mỹ nữ trên long sàng,
chỉ trên giấy chứng hôn thú, đã sắp xếp hình ảnh theo ngày
tháng cưới. Thế là công bằng. Không kỳ thị.

Gần 300 phụ nữ đã sống trong tim Gary Stewart. Các
chú re, họ là thân chủ - người chi tiền - của Gary Stewart và
là người đàn ông trên đời, là chồng của những người vợ trên
giấy của Gary Stewart. Nếu như phải ra tòa, ông sẽ cãi: gần
600 người đó là bạn, đúng tinh thần tâm sự của bài quảng
cáo. Bác sĩ pháp y cứ việc mổ xẻ tim Gary Stewart. Gần 300
phụ nữ hòa thuận trong trái tim ấy. Rõ ràng họ chỉ có thể là
bạn của ông. ông không phải là vua, và cũng chỉ là đàn ông
tựa như chuyển hệ. Còn họ, những đàn bà.

*

Thế rồi một nhà thơ cũng đã chết. Lưu Trầm Tư. Đó
không là tên thật của anh, mà tên vợ anh. Anh yêu vợ lắm.
Yêu đến mức ôm vợ trong thơ suốt đời. ôm luôn tên của
vợ làm bút danh. Thế là yêu hạng thi nhân. (Cũng không
quá hiếm trong ngạch văn chương. Hà Thành có nhà tùy bút
Tuyến Na là một, sang đến tít xứ Na Uy có thi sĩ Nguyễn My
Hường Diêu là hai). Nhưng yêu tới cỡ thế này thì chỉ ở thi
bá: Khi cầu hôn, thề “Anh chỉ có thể chết được khi các trang
bản thảo thơ xếp chồng lên cao bằng em!”. Thơ thương Lưu
Trầm Tư, nhưng than ôi, trời hại anh.

696 © 44NẦMVẨNHỌC

Tư vợ không là ng
tung tẩy vẻ tất bật những
lùn. Đây là một người b
thịt tỷ lệ thân thể như củ
mét hai. Thế thôi. Như t
cô lại bảy lăm phần trăm
tính an phận tỏa trong c
giấc mơ hội nhập vào h
chàng lùn đẹp trai thổi
chiều cao của các cô gái
vợ còn được gọi là “Hoa
những ngày vấn vành ta

- Con giời đè! - B

- Bà cứ nói vậy ch
gì... - Người mẹ tiếp lờ

- Sao mẹ mày khô
vẫn một giọng.

- Bác ấy già yếu q

Cô bé từ trong bế

Năm năm nữa...
- Cứ nói cho nó n

- Cho khuất mắt.

- Thằng bố nó ngh

- Cho càng tức; đi

- Của tội của nợ.

VIỆT NAM HẢI NGOẠI

gười thấp. Nhìn dáng đi là biết, không
g chuyện không đâu như những người
bé nhỏ, thật là bé nhỏ. Cơ bắp, xương
ủa một người bình thường ở tầm một
trên màn hình trang đời, ông Tạo thu
m vậy. Ở những người đàn bà lùn, nữ
cộng đồng lùn. Tư vợ từng có những
họ. Trong hai, ba lần mơ cô yêu một

sáo tuyệt chiêu. Ở tuổi dậy thì, khi
i con nhà lam lũ thường tới chậm, Tư
a khôi tí tị tì ti”. Khuôn mặt chị trong
ang đùng đục vẫn ánh lên nét hoa.
Bà ngoại rủa mỗi khi cô bé làm trái ý.
háu nó ế mất. Hăm hai hăm ba rồi còn
ời.
ông bắt nó chịu ông Đôn đi? - Bà già

quá. về đấy bằng như làm lẽ...
ếp vụt chạy ra sau vườn.

nghe thấy nhục mà bỏ đi.

he còn tức hơn.
i cho nhẹ thân. Rõ ghét từ cha chí con.

Đỗ Quyên © 697

Cô gái từ vườn rảo bước đến bờ sông. Bước thấp bước
cao giữa trời mù sương. Một dấu phẩy bơi trên trang giấy
trăng đục. Thấp lùn cũng là một cái tội cái nợ? Tội: nhúng
nước rửa cho hết. Nợ: trôi theo dòng, tan đi. Dấu phẩy nhấp
nhô và dòng sông Hồng cuộn chảy. Dấu phẩy chìm dần trong
dòng máu lớn.

Những người đàn ông lấy làm lạ. Người trí thức cân
nhắc, “Nhìn con bé từ đầu đến chân chẳng sợ mất nhiều thời
gian.” Dân lãng mạn tiếc, “Giá mà em cao thêm 40phần
nữa..Kẻ thô tục nuốt nước bọt, “L. em be bé lá tre non..

- Anh cứu em làm gì? Em hận!

- Em biết không, những khi nghe người ta lăng mạ em,
anh bèn về nhà và nằm mơ. Mơ rằng khi nào anh xin cưới em
làm vợ, sẽ hứa trước em là anh chỉ có thể chết được khi các
trang bản thảo thơ xếp chồng lên phải cao bằng em!

Cô gái cả cười. Lần đầu tiên chiều cao của cô có giá.

Cô hỏi người con trai to và mạnh hơn dòng nước đỏ
ngầu từng ôm níu lấy cô:

- Thơ cao lắm hay sao mà em được đo với nó hở anh?

- Em là tầm thơ của anh.

Họ thành Tư vợ Tư chồng. Họ hạnh phúc. Hạnh phúc
quá sẽ như giấc ngủ say, thế nào cũng tự đánh thức bằng
những cơn sảng.

- Em người ngợm bằng cái thước kẻ thế này mà anh
còn cho cưới xin về làm vợ đàng hoàng. Đời em mong gì
hơn. Nói dại miệng trời vả nhé, thà anh sứt tai gãy gọng gì đi,
anh ngu si gi đi, em yên lòng! Đàng này...

698 © 44 NẨM VẦN HỌC

- Em giữ trinh ti
cho em, càng làm em k
đi, vợ nọ con kia rồi c
ngày kia, anh biết các
cũng bỏ em thôi! Mà đ
thì dài, “múi mít” cũn
của nhà đâu!

- Anh bảo thơ nó
không mê gái lạ à? Như
không? Ông Trời ông
bằng em thì tấm lòng e
Gấp đôi họ. Thế có đủ
em lúc nào cũng bao p

Vợ bé chồng to
Tích, thề: “Có trời xan
con sẽ không ăn nằm

Lưu Trầm Tư th
bạn có hội. Mồi khi vi
đọc, ngâm, vịnh cả th
vợ. Lần ấy, chắc giời
biết. Tư chồng từ bên
bên thì đành chôn châ
lớn. Nhà thơ không th
là đạo ở anh, Lưu Trầ
bậu cửa chờ, và phải g
Người nữ này si mê a

C VIỆT NAM HAI NGOẠI

iết cho anh là một lẽ. Mà anh còn tân
khổ. Sao anh không yêu dăm ba người
cuối cùng hằng đến với em! Tới một
c cô khác, chân dài mặt đẹp, thê nào
đàn bà con gái ngoài đường chân có dài
ng chỉ có một, chả đẹp chả thơm băng

sẽ giữ anh cho em. Em ứ tin. Thê ra thơ
ưng em có cách của em. Anh muốn biết
Phật không cho em thân hình băng chị
em phải to khỏe này, phải cao đẹp này.
ủ chưa? Thì em sẽ cho nó gap ba. Lòng
phủ, chăm sóc anh, làm tình với anh.

dẫn nhau đến chùa Trong động Hương
nh Phật cao đây, con thề bên nhà con là
với ai ngoài nhà con!”

hường sang phố, bên kia sông. Nơi có
iết xong một tập thơ, anh chở thơ qua đó
háng. Rồi lại vất vưởng chở thơ về cho
đi đâu văng, đê mưa bão lớn thê không
n phố về đến đúng xế ngang chùa làng
ân dưới cây đa giữa đồng, sấm to. Sét
hể nương cửa Phật lánh nạn. Đời cũng
ầm Tư phải giữ mình với vợ đang ngôi
giúp ni cô đang hành đạo sau công chùa.
anh từ ngày còn là học trò.

Đỗ Quyên © 699

Chắc rồi Tư vợ sẽ chẳng lấy ai làm chồng? Kiếm đâu ra
ở đời người đàn ông nữa thông minh và to khỏe, từ sống đến
chêt thủy chung với vợ. Lại là vợ tí hon. Kiếm đâu ra người
chông nữa biêt làm thơ đê có thể xếp các trang bản thảo của
mình lên tiếp với người quá cố?

Sau khi nhà thơ ra đi, nước sông Hông vẫn ngầu đục
bời bời, mà ven sông Hồng thì tệ lắm. Người trí thức chẳng
có thời gian đê nhìn đi đâu, dù là cái nhìn dấu phẩy; dân lãng
mạn thả đời theo các em chân dài; kẻ thô tục đã hết cả nước
bọt. Vậy, Tư vợ sẽ yên thân với cánh đàn ông. Còn đám phụ
nữ? Người mẹ và người bà vẫn còn sống chống mắt coi hạnh
phuc cua con và của cháu trong hôi sau. Ni cô không còn ở
ngôi chùa làng bên nữa; sư ông trụ trì cũng không biết gì hơn.
Người đàn bà trong Tư vợ liệu có thức giấc vì lời thề chùa
Hương? Mà thôi, Trầm Tư, hãy yên nghỉ. Chỉ nội cái việc
văn chương dò hỏi như thế trong khi gái góa chở tang cũng
đã là một thứ văn chương vô ý.

*

Người bác sĩ tâm lý đã vô tình làm máu thịt Chun Hey
Gyo trở thành thực phẩm thứ nhất cho văn chương. Đầu tiên,
nhà-văn-tim nếm Hey Gyo đề tạo ý đồ, dựng dàn bài và, khó
nhât, lây giọng điệu. Theo ông, đây là thủ tục, nhưng vẫn cần
ngầu hứng. Không có ba đỉnh vậy, không làm nên tam giác
tiêu thuyết. Cũng hồi hộp chẳng khác khi làm thơ là bao.
Giọng điệu diên tả từ cao xanh dội xuống; ngay cả với các
tiêu thuyết trần thuật, tả chân theo đường thẳng. Ý đồ một
cuốn sách là nền tảng có ngay dưới lòng đất nhà tiểu thuyết
sinh sông. Dàn bài? Nó dàn trải trên khắp mặt tường, nền nhà
ăn năm hàng ngày với người viết. Ba thứ lần này có mã số
ân náu trong con tim Hey Gyo. Nếu biết thế, chắc gì chàng

700 © 44 NÀM VẤN HỌC

bác sĩ đã yêu cô hào hứ
chàng:

“Sách truyện là
leo lên đầu ti của nàng
tội nghiệp của nàng, c
vào cái thứ chữ nghĩa
nhân học, đâu phải the
lềnh lệch của nàng đã
mẫu nào được trời tặn
đại của ta cũng chưa ng
đi ở một con người, thế
đã khai thác. Mị dân!

Không nói cũng
nhiệm vụ thợ cày cho
nhân vật, rồi theo thế
cứ việc đẻ ra năm, bảy
là các cô dâu da màu
nhà văn của chúng ta
đâu chiều lòng nhà v
nhân vật tiểu thuyết củ
sự lạm dụng của ngườ
đã nhầm, không sự liê
hoàn cảnh sống tới cá
lên các trang văn. Nếu
về mối quan hệ hiện th
giải thích qua loa: “Hừ
đâu, mấy bà?”

Tiêu hóa hai co
Trong cơ thể cũng nh
thấy sinh sự mồi khi ă

C VIỆT NAM HAI NGOẠI

ứng. Chúng ta có thể than rủa thay cho

thế ư? Tại sao lão ấy phải để ngòi bút
g, theo các mạch máu hành hạ con tim
chỉ vì giọng điệu văn vẻ chết tiệt? Ta ị
a nô lệ thể chất con người! Văn học là
eo trò gán ghép. Gì nữa đây? Dáng đi
ã làm xiêu đổ lòng ta. Không cô người
ng món quà đó. Ngay nghề y khoa hiện
ghĩ tới mối liên hệ giữa trái tim và dáng
ế mà thằng cha mọt sách mượn vía chữ
Phù thủy! Vô nhân bản!”

g biết, tim của ngài Stewart thì làm
o một tiểu thuyết gia: tìm chi tiết, kiếm

mà viết. Sòn sòn là đô sòn! Mỗi ngày
y trang, ví dụ vậy. ừ, mỗi cô dâu - nhất

và lai - tận tụy hóa thân trong cơ thể
để tái sinh nơi trang sách. Họ làm vậy
văn, hay muốn dự phần vào kho tàng
ủa nhân loại. Lý do chỉ là họ đòi đền bù
ời chủ hôn lễ Gary Stewart. Nhưng họ
ên hệ nào giữa cá nhân họ, từ tên tuổi,
á tính của họ hay của vị hôn phu được
u thắc mắc với các chuyên gia phê bình
hực và tưởng tượng, chắc chắn sẽ được
ừm, có phải đời thế nào vào văn thế nấy

on tim trôi chảy. Cái thứ ba thì khác.
hư trên bản thảo, nhà văn của chúng ta
ăn nhà thơ Lưu Trầm Tư. Có the bởi vì

Đỗ Quyên © 701

đồng nghiệp ăn nhau? Khó mà biết. Trước, trong hai cuốn
sách, nhà văn cũng may mắn xơi tái cả một cây đại thụ văn
học Pháp; có sao đâu! Hay do thời gian này, ông ăn uống thất
thường? Cơm đường cháo chợ, như bà má người Việt hay
chê bai. Thoạt đầu nhà-văn-tim mất cảm giác ngon miệng
trong ba bữa thường nhật. Khi ông bước vào quán ăn Tàu ưa
thích nhất Sunshine, nước bọt không còn tiết ra nữa. Trước,
bắt chước người Trung Hoa, thường là ông phải chạy đi nhổ
đại một, hai bãi nước bọt ở góc khuất nào đó. ông cho là
do mệt mỏi; chưa để tâm. Tới khi có các biểu hiện một-một
giữa việc ăn tim nhà thơ họ Lưu với sức khỏe của ông và
tình trạng của bản thảo, nhà văn chần chừ mãi mới đi khám
bệnh. Trong thời gian viết hai cuốn sách kia, cơ thể ông thay
đổi gần giống khi ông ăn Chun Hey Gyo và Gary Stewart.
Văn hứng cũng từa tựa. Sau Lưu Trầm Tư thì khác hẳn. Cứ
nhâm nhi một tí họ Lưu là như ngậm sâm trong miệng; ông
viết quên bà chủ bút, sếp của ông, ngồi sau lưng. Quên cả bà
chủ nhà, vợ ông, đứng sau lưng. Thậm chí bà bạn tình viễn
liên - nằm trước mặt, trên màn hình - ông cũng quên luôn.
Cho nên, ông coi việc khám phá và kiếm được trái tim Tư
chồng như vận may to nhất trong đời viết văn ăn thịt đồng
loại của mình.

Nhà-văn-tim tìm đến một nữ bác sĩ tim mạch ít nổi
tiếng. Ông tránh người bác sĩ quen thuộc, vị giáo sư tim mạch
đầu đàn của Đại học Monash. Phần vì đâu còn đủ tiền trả,
phần vì linh cảm sự lạ ở Trầm Tư. ông ngộ rằng nghề viết có
những chốn linh thiêng mà khoa học chớ nên can thiệp. Ông
bắt đầu hối hận vì cái tật chết nhát: ngay khi gia nhập làng
văn lạ lùng này ông đã mua bảo hiểm nhân thọ với giá cao và
neo trang văn vào bệnh án của bác sĩ tim mạch, ông bắt đầu
ngừng mỉa mai các cây bút Đông phương khi họ không tách

702 © 44 NẰM VÀN HỌ

bạch việc ăn thịt đồng
họ, bang ban năng kín
người ngoại đạo - kể c
khúc xung quanh hành

- Vì lý do nghề
điêu kiện sinh hoạt đặc
thông. - Nhà văn thấp

- Ông yên tâm. Ở
tin cá nhân cho đên n
nhân cuối cùng của mì

Nhà-văn-ăn-tim
hiện gây hại. Bình thườ
thăng vào mặt đối phư
Trừ bà chủ bút, các đôn

- Ông dư biết, trá
của thân thê. Nó được
không nghỉ, bơm máu đ
dinh dưỡng tới mọi nơi
hoạt động bất thường, t
Đấy là lúc bệnh tim xu

Chỉ nghe đến đó,
phải vì nhìn thấy một
hieu VI sao co những k
diện. Ói là một biện ph
người thật nhân đạo!

- Tất cả mọi ngườ
tim, nhưng nạn nhân ch
cao niên và nam giới.

ỌC VIỆT NAM HAI NGOẠI

g loại với các thực phẩm khác. Và phục
n đáo truyên thông, đã không san sẻ với
cả vợ chồng hay bạn chăn gối - mọi ẩn
h vi ăn người sinh sách.

ề nghiệp, tôi khó có thể kể về một số
c biệt của mình, thưa bác sĩ. Mong cảm
p giọng, năn ni...

Ở đây, chúng tôi bảo đảm quyền thông
nhịp đập cuối cùng nơi con tim bệnh
ình.

cười, một điệu cười không có biểu
ờng ông sẽ cười ruồi. Cái cười ruồi bay
ương và vo ve trong đầu họ suốt ngày.
ng nghiệp đều ngán ông tới cổ là vậy.

ái tim là bộ phận quan trọng bậc nhất
ví như cơ xưởng làm việc ngày đêm
đi khắp cơ thể, mang theo oxy và chất
i. Khi quá trình này bị gián đoạn hoặc
toàn cơ thể sẽ rệu ra, thạm chí tử vong.
uất hiện...

, tất nhiên, ông nhà văn đã ói. (Không
con tim khô lạnh). Lần đầu tiên ông
kẻ nhảy chôm lên bóp cổ người đối
háp ngăn chặn án mạng. Thân thể con

ời, mọi lứa tuổi đều có nguy cơ bị bệnh
hính của căn bệnh hiểm nghèo này là

Đồ Quyên ©703

Sau nửa tiếng chịu cực hình, nhà văn ra về. Bình an
vô sự, cho cả hai bên. “Thế mới biết dân Đông phương tài
chịu đựng ’. Chỉ còn hai mươi đô la cuối cùng của tuần,
ông thưởng cho mạng sống của mình một chầu quán Tàu
Sunshine, dù chẳng tiết được tí nước miếng nào. Tháng sau,
qua xét nghiệm và khám lần hai, nhà văn được biết nơi trái
tim ông động mạch vành tạm thời bị thắt lại. Biến thành
người thí nghiệm bất đắc dĩ và chơi ú tim với bà bác sĩ, ông
vui mừng xiết bao khi khẳng định được Trầm Tư là sự kiện
trong thế giới chữ nghĩa của mình; và bụng bảo dạ, mà cũng
là sự kiện của văn học nói chung.

Cuối cùng, vấn đề đó nó là thế này này... Tất cả đời
thực Lưu Trầm Tư trở thành cuộc đời nhân vật Sam Bithoor
trong truyện. Một minh họa cho phép ánh xạ một-một. Các
khác biệt chỉ là chi tiết vặt mà chính nhà văn cũng không can
thiệp. Hoặc đó là biến dạng sau khi địa phương hóa từ Việt
Nam qua Án Độ. Tư chồng là Sam chồng, Tư vợ là Sam vợ
(mập hơn Tư vợ dăm bảy kí lô và nhỉnh hơn dăm ba phân);
sông Hông thì thành sông Hằng, chùa Hương thành Mandhar
Devi, v.v... thành v.v...

Viêt ngày viết đêm, tới khi xong câu cuối cùng nhà-văn-
tim của chúng ta thấy cái gờn gợn bám vào tay suốt một năm
rưỡi bỗng biến mất. Như đứa trẻ lấm lem vừa xây xong lâu
đài cát, ông xòe hai bàn tay ra nhìn. Không còn gì trong đó.

Bạn sẽ quan tâm việc ông nhà văn có ngạc nhiên về
sự trùng hợp của nhà thơ họ Lưu ngoài đời và nhân vật Sam
Bithoor trong sách? Nếu ở hai cuốn sách trước hay ở cuốn
sách nào đó của tác giả khác, ông cũng ngạc nhiên. Nhiều
khả năng ông sẽ tu chỉnh cuốn của mình, hoặc la lối cuốn của
tác giả kia. Bây giờ thì không, ông hóm hỉnh, nháy cái mắt

704 © 44 NẨM VẨN HỌC

xanh lơ, trả lời trong bu
“Lưu Trầm Tư đã thành
Vâng, qua trái tim của t
giống hay khác nhau là

Sam Bithoor giốn
Thi nhân, xứ sở nào c
chất, điệu bộ khác là m
những ánh trăng có thể
sao có sự phân biệt mặ
dần dà sáng tỏ). Sự số
những bản sao lục nha
người thiếu thước tấc k
có nguy cơ tuyệt chủng
hành hạ, đè nén. Ác v
trước, rồi theo đà bọn đ
thể xác (và tinh thần, s
tí hon có gương mặt, t
càng hiếm. Tư vợ và Sa
hai cặp song thân!

Những người vi
không nhiều bằng các
tiên, cứ tưởng có thể s
chương chủ yếu xuất p
lượng nhà văn ăn tim
thành năm từ thời Pyth
làng văn ăn thịt người
ăn được, muốn không
cái nghiệp mạng; hoặc
cầm bút.

Cuốn tiểu thuyết


Click to View FlipBook Version