350 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng NHỮNG MÙA THU QUA Nửa đêm trăng sáng chạy ra vườn, Gió nhẹ hiu hiu cỏ ngậm sương. Chú Cuội ở đây đang khóc hận, Chị Hằng trên đó có sầu thương ? Mới hôm qua, đón Tết Trung Thu, Tuổi trẻ ngày xưa vẫn mịt mù… Kỷ niệm chất đầy trong trí nhớ Tình duyên trắc trở vụng đường tu ! Người đi không biết từ năm nào ? Biền biệt thời gian bởi tại sao ? Số kiếp giang hồ đeo đẳng mãi, Một mình đứng lặng nhìn trời cao. Mây vẫn ngàn năm vui với trăng, Đường xa muôn dặm tới cung Hằng. Làm sao tìm được người trong mộng ? Một thưở xa nhau cánh chim bằng. Một đêm trăng sau rằm tháng 8 Kỷ Hợi 2019. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 351 NỖI BUỒN THÁNG TƯ Ta lớn lên giữa thời ly loạn, Không đêm nào được ngủ yên, Hạnh phúc đến rồi đi như giấc mộng, Cuộc sống lênh đênh, thuyền lướt sóng, Tuổi trẻ phiêu bạt xứ người, Quê hương chỉ là trong kỷ niệm, Người yêu đến trong giấc mơ, lấy hư làm thật. Nghìn dòng suối đều chảy ra Biển Đông, chỉ nước sông Nhược chảy về núi Tây. Em tồn tại như hoa vàng mùa thu trong cơn bão tuyết (1) Ta gặp nhau tận cuối trời, đá mòn rêu nhạt, nước chảy hoa trôi ! Hạc vàng đi mất tự ngàn xưa… Cỏ thơm xanh biếc bãi sông, trận cuồng phong thổi đến, Cúi đầu nhìn lại lúc chia tay. Mặt trời bên kia đỉnh núi, đại lão nhìn cảnh hoàng hôn, ngồi đợi xe mây. Ôi ! cuộc đời còn lại bấy nhiêu năm mà mơ ước… 30/3/2019 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng 1. Chúng thủy giai Đông, Nhược thủy Tây (Tê), Bách hoa giai tạ, cúc hoa tề.
352 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng THƯƠNG VỀ QUẢNG TRỊ Triệu Dương là chốn quê hương, Núi Mai, sông Hãn, Trường Sơn nếp nhà. Thôn Dương, nơi mẹ sinh ra, Triệu Phong ngày đó bông hoa đầy vườn. Tường vi hé nụ tầm xuân, Hoa cau thơm ngát, gió vờn qua sông. Trời xanh một áng mây hồng, Trái thơm đem bán chợ đông gặp người. Em đây duyên dáng nụ cười, Ước mơ gặp được trai tài, nên duyên. Em đây là gái thảo hiền, Mẹ cha dạy bảo một niềm hiếu trung. Quảng Trị là đất anh hùng, Chúa Tiên lập nghiệp, một dòng vinh quang. Hương thơm từ cây bạch đàn, Nước trong từ suối đá hàn chảy ra. Cồn tiên là động núi xa, Có bàn cờ đá, có hoa mai vàng. Núi Mai Lĩnh, chùa Tịnh Quang, Hành hương viếng Mẹ La Vang, cùng về. Người đi chẳng quản nắng Hè, Gió Nam mù mịt, tràn trề Niềm Tin. Chiến tranh, tang tóc triền miên, Ước mơ cuộc sống bình yên, mặn nồng. Nơi nơi thuận vợ, thuận chồng, Cùng nhau tát cạn Biển Đông mới là… Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng Cảm đề thi phẩm “Thương Về Quảng Trị” Nhâm Dần 2022
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 353 TẾT ẤT MÙI (2015) Tháng nhuận, hoa mai sớm đón Xuân, Tết về lác đác rụng đầy sân. Giao thừa tiếng pháo ran ngoài phố, Nguyên đán thiều quang phủ mấy tầng. Mưa nắng theo mùa, cây trổ lộc, Trẻ già ngày tháng, cuộc phong trần. Lá xanh mơn mởn, chim về tổ, Những cánh đào tươi, dáng ngại ngần. Một sáng mùa Xuân nắng trước sân, Trong nhà lành lạnh chỗ ta nằm. Mùa Đông chưa hết, trời còn giá, Mành trúc lung lay, gió chuyển âm. Riu ríu mắt như còn ngái ngủ, Dùng dằng chân duỗi vẫn trùm chăn. Mơ màng giấc điệp chưa tan giấc, Bướm trắng còn đâu, hết nợ nần. Ta nghe tấp nập chuyến đò ngang, Một chuyến đò ngang, quá vội vàng Chưa hết mùa Xuân mà lỗi hẹn, Nghe tin tháng Hạ em theo chàng. Lụa hồng em mặc thêm cho thắm, Chăn mỏng anh mang cũng rỡ ràng. Sờ sững như còn say giấc điệp, Gió qua song cửa, rẽ đôi đàng.
354 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng Ta ở trời Tây, em chốn Đông, Nhà xưa mỗi sáng có mây hồng. Ta mơ một chuyến về bên ấy, Mông ước còn đây em nhớ không ? Thân em lưu lạc chốn quê người, Mấy chục năm rồi, nhớ mãi thôi. Quê cũ nghìn trùng qua biển rộng, Núi non cách trở, cánh bèo trôi. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng Đêm Giao Thừa Mùng Một Tết Ất Mùi (19/2/2015) TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ Sáng trăng, sáng cả vườn chè, Một gian nhà nhỏ đi về có nhau. Vì anh là kẻ đến sau, Nên đưa em đến chân cầu rồi thôi. Nhớ em hết đứng lại ngồi, Hai tay cầm bốn tao nôi ru hời. Đêm nay trăng sáng đầy trời, Đôi ta sánh bước, lưng đồi suối reo. Hương rừng nghe vẳng tiếng tiêu, Anh đây muốn nói đôi điều với em. Đường về qua ngã đồi sim, Màu hoa sim tím, đi tìm người thương. Người thương trên vạn nẻo đường, Anh ơi ! Áo tím môi hường còn đây. 15/8/2018 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 355 VÓ NGỰA QUA SÔNG Ta nghe vó ngựa qua sông, Chạy trên bãi cát một vòng... rồi xa... Non Tây bóng ngả xế tà, Chiều lên đỉnh núi, quê nhà nơi đâu ? Nhấp nhô con sóng bạc đầu, Nhìn ra cửa biển: một màu tối đen. Đời chỉ là giấc cô miên, Say trong cơn mộng đảo điên mơ hồ. Thần tiên đang ở nơi mô ? Cho ta tới đó cùng vô động đào. Dưới khe, tiếng suối rì rào, Chim quyên xao xác bay vào rừng phong. Nào ai biết rõ chuyện lòng, Bao năm vẫn để chuyện lòng trong tim. Bao năm ta vẫn đi tìm, Lên non, xuống biển vẫn tìm không ra. Tỉnh giấc ta vẫn là ta, Ngoài song: vó ngựa đã qua lâu rồi ! Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng Tiễn đưa năm cũ
356 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng CON ĐÃ MƠ THẤY NGÀI! Ngài đến với tôi, Trong nhà tù tăm tối. Tôi đã được gặp Ngài! Ngài sẽ trở lại... Le Seigneur reviendra! Il a promi, Il reviendra la nuit Qu’on n’ att ent pas! Ông chủ đi xa, Bất ngờ trở về Giữa đêm khuya Đầy tớ còn ngủ mê Khi kẻ trộm vào nhà... Ngụ ngôn “Ông chủ đi xa” Chúa nói với ta, Chúa sẽ đến bất ngờ Il reviendra la nuit. Con vẫn chờ đợi Ngài Ngày đêm không mệt mỏi Khi con ngủ mê, Tay vẫn cầm tràng chuỗi... Con đã mơ thấy Ngài... Ngài hứa sẽ trở lại Il a promi Il reviendra la nuit... Lễ Tro 1/3/2017 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 357 DÂNG CON CHO ĐỨC MẸ LA VANG Gió mùa cuối Hạ nắng vương vương, Xao xác người đi rộn phố phường. Nghe tiếng chuông ngân từ tháp cổ, Lòng con bỗng nhớ Mẹ La Vang… Mẹ muôn ơn phước, Ngời chói hào quang… Từ xa xuôi, nửa vòng thế giới, Đem con về dâng Mẹ cao sang. Nơi đây, lời Mẹ rõ ràng, Hễ ai chạy đến, mẹ ban ơn nhiều. Con thơ bé, nhiều điều muốn nói, Nhớ ngày xưa, ông nội cháu đây… Cảnh nhà bao nỗi đắng cay, Cầu xin với mẹ, có ngày hôm nay. Dưới cây đa, Mẹ tay bồng Chúa, Lời ủi an, Mẹ hứa năm xưa… La Vang nắng đổ gió mùa, Hoa tươi vẫn nở đền thờ Mẹ, nay...
358 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng Khách hành hương đến mỗi ngày, Đường xa bao quản dạn dày gió sương. Đây La Vang, thánh đường đổ nát, Đây La Vang, tràng hạt Mân Khôi… Đoàn con lòng dạ bồi hồi, Được về bên Mẹ, một đời ủi an. Chẳng thơm cũng thể bạch đàn, Chẳng trong cũng nước Đá Hàn chảy ra. Núi Mai, sông Hãn quê ta, Triệu Phong, Quảng Trị… là nhà tổ tiên. Cầu xin Mẹ: được bình yên, Đức Tin kiên vững, muộn phiền sẽ qua. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng (Kỷ niệm tháng 8 Lễ Mẹ Hồn Xác Lên Trời 2022, gia đình hành hương La Vang dâng cháu Nam Thiên cho Đức Mẹ).
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 359 CUNG HỶ TÂN HÔN Chúc mừng đám cưới Vy Vy Hoàng, Họp mặt bà con thật rộn ràng. Chú rể, Brian người họ Lý (Lee), Cô dâu, ái nữ của ông Sam. Trải qua hoạn nạn, nay đoàn tụ, Chim đậu đất lành, được vẻ vang. Bạn hữu xa gần cùng nâng chén, Bồ đào mỹ tửu lúc vinh quang. 22/5/2022, Nhâm Dần niên, Trọng Xuân. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng ĐÓN XUÂN Nắng mới ngoài sông, năm mới sang, Mùa Xuân rực rỡ ánh thiều quang. Trăm đóa tường vi, hoa hồng thắm, Mấy chậu phong lan, mai, cúc vàng. Tuổi già cứ tưởng như trẻ lại, Chiều Đông giá lạnh, mờ quan san. Chúc mừng cháu nội vui đầy tháng, Ơn phước Trời ban, dẫu muộn màng. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng Xuân Tân Sửu (2021). Mừng cháu nội đầy tháng. Mừng ngày chịu phép Rửa Tội (21/2/2021)
360 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng DÁNG XƯA Mình với ta, tuy hai mà một, Ta với mình, tuy một mà hai. Hai cô bên Nhật sang chơi, Nhìn nhau không nói, không cười là sao? Chuyện xưa cũng tự trời cao, Vô duyên thì chẳng khi nào gặp nhau. Ước mơ, rồi cũng qua mau, Đêm dài lắm mộng, nỗi sầu còn đây. Lối đi xào xạc gót giày, Tiếng tiêu, bỗng nhớ ngón tay em dài. Buồn trông chênh chếch sao mai, Em đi đò dọc, mặc ai đứng chờ. Thuyền em qua biển Thần Phù, Em trách em đã vụng tu kiếp nào? Cây tùng mọc trên núi cao, Gió mưa bão tuyết, lúc nào cũng xanh. Đêm qua say giấc mộng lành, Ba lần được thấy bóng hình liêu trai. Chim sơn ca nhảy thiết hài, Nắng chiều đổ xuống dặm dài anh đi. 25/4/2018 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 361 ĐÊM TỐI EM VỀ Đom đóm bay qua, đêm tối trời, Hồn em về lại đó, em ơi ! Bốn năm lưu lạc, không tìm thấy, Một nấm mồ hoang, tim rụng rời ! Đom đóm theo tôi vô tận nhà, Hình em còn đậm nét kiêu sa… Mười lăm tuổi thiếu, đời non trẻ, Mà phải bơ vơ thân ngọc ngà! Mỗi đêm tôi vẫn thấy em về, Gió lọt qua mành, giấc ngủ mê… Em đến bên giường than khóc mãi, Đời em chưa được vẹn câu thề ! Nằm nghe hoa rụng, Tết qua rồi, Xác pháo ngoài sân, lạnh đơn côi ! Bướm trắng hôm qua về khắp ngõ, Mà em biền biệt tháng năm dài ! Em ơi ! Đêm tối buồn da diết, Chăn đắp dài, thân vẫn thấy dài… Bao nhiêu thương nhớ trùm không hết, Em sống hay em đã chết rồi! 18/2/2011 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
362 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng ĐẤNG CẦM CHÌA KHÓA ĐA VÍT (Kỷ niệm 46 năm: 25/8/1969-2015) Bốn mươi sáu năm, Gần một nửa thế kỷ. Ta gặp nhau khi đất nước điêu linh. Chia tay nhau, đi vào chốn ngục hình, Không nghĩ đến có ngày mình trở lại. Từ Long Thành, Thủ Đức, Hà Tây, Hà Nội, Tù khổ sai, cơn đói mỗi ngày, Áo rách, thân gầy, cày sâu, cuốc bẫm. Ba lần kỷ luật, Bảy tháng Hỏa Lò, Chí Hòa, Bà Chiểu, Bạch Đằng, Phan Đăng Lưu... Mười ba tháng biệt giam phòng tối. Ta vững tin, Âm thầm cầu nguyện... Chúa trên cao, Mục tử nhân lành. Người dẫn tôi đi, Qua đồng cỏ xanh. Cho tôi nằm nghỉ, Thảnh thơi suối mát. Đấng Thánh, Đấng cầm chìa khóa Đa Vít. Người mở cho tôi Thì không ai đóng được. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 363 KHAI BÚT XUÂN GIÁP NGỌ (2014) Năm mới rồi đây, đón Chúa Xuân, Hoa mai tươi thắm đã bao lần. Trẻ con khôn lớn, già thêm tuổi, Kỷ niệm mờ phai, bạn vắng dần. Đất nước đợi chờ cơ hội đến, Giang sơn hy vọng cuộc canh tân. Con đường dân chủ sao xa quá, Khai bút, bài thơ thấy lạc vần. Ngày Nguyên Đán, Xuân Giáp Ngọ, 31/1/2014. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng KHỔ TẬN CAM LAI Khổ qua, chuối sấy với tiền trăm, Trúng mánh, Yến Dương, một tấm lòng. Tặng chú, để lo tờ báo Đảng, Mừng Xuân phải nhớ kẻ tri âm. Bao phen tham dự trên PalTalk, Một phút làm quen khách má hồng. Tranh đấu kiên cường cho đất nước, Dù sao phận gái cũng anh hùng. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
364 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng VĂN TẾ QUỲNH LƯU GIAI NỮ Có một người, Tuổi vừa đôi tám, Thân ngọc ngà, đáng giá ngàn vàng, Nết na, đài các, cao sang... Theo cha mẹ lên Hải phòng sinh sống. Từ Quỳnh Lưu chuyên nghề buôn mắm, Chiếc thuyền buồm xuôi ngược biển Đông. Chàng trai, Con nhà làm ruộng, Đang tuổi học hành... Thấy nàng đẹp tựa bức tranh, Những ước mơ cưới nàng làm vợ. Tương tư, ngày đêm quên sách vở, Nỗi nhớ này biết tỏ cùng ai ? Chàng trai, than vắn, thở dài... Sớm chiều ra đón ở ngoài trường xưa. Cô gái Quỳnh Lưu, nước mắt như mưa Mẹ qua đời, cha cũng vừa đổi việc... Lối cũ nhà xưa không còn cô gái Cô đi đâu mà quá vội vàng ? Anh kia mua sắm giấy mã, đèn nhang Làm văn tế Quỳnh Lưu giai nữ! Cô kia ơi, tại sao tôi đau khổ? Tại sao tôi vò võ một mình? Cô còn đây hay đã vào cõi vô minh? Cô có biết tình tôi càng sâu đậm? Mối tình câm chưa kịp tỏ bày. Trời cao, trăng sáng, mây bay, Kiếp sau có được một ngày gần nhau. 29/10/2015 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 365 VÀO ĐỜI Ngước mặt nhìn Trường Sơn, Ngọn gió Tây Nam hừng hực. Cơn nóng mùa khô! Từ giã mẹ già, Ta, trên đầu giải khăn sô! Ba mươi năm đi làm cách mạng, Cha chết trong lao tù… Anh trở về, Từ núi rừng âm u… Rồi gục ngã, Dưới tay quân thù! Lên sáu, ta mất cha. Lên mười, ta xa nhà… Ngày ra đi, Lòng dạ xót xa! Ta theo chân sư phụ, Khăn gói lên đường. Đêm đầu tiên xa mẹ, Nằm khóc tủi một mình. Tay cầm tràng hạt, Miệng lâm râm cầu kinh. Suốt đêm không ngủ, Chờ đợi bình minh. Tiếng chim họa mi làm ta giật mình Khi vừa chợp mắt. Sương phủ đầy mặt đất, Ta chạy theo sau Người phu già cầm chặt càng xe, Lướt đi như vó ngựa,
366 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng Qua cầu, xe vào thành phố. Dòng sông chảy cuồn cuộn, Bãi cát bắp phơi mao ! Ta chợt nhớ ngày nào, Tiếng chim cà cưỡng trên cao, Gọi nhau về xây tổ… Trước nhà hoa nở, Ta thường ra đứng đó, Trông mẹ đi chợ về… Ôi ! Khung cảnh đồng quê ! Sao làm ta nhớ ghế ? Ta bước vào đời, Khi mới lên mười. Không lúc nào chờ đợi, Chưa bao giờ ước mơ ! Từ nay, sống xa mẹ, Từ nay, sống xa quê. Trên con đường tranh đấu, Đời ta đã dấn thân. Sáu mươi năm thăng trầm, Không bao giờ ngơi nghỉ. Ta còn đi, còn đi… Biển Đông, gió lộng đêm Hè, Trăng treo đỉnh núi, tiếng ve gợi buồn. 7/6/2012 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 367 TÌNH XA Tình xa – như đất xa trời, Thương nhau biết mấy, trọn đời vẫn xa. Hải đường rày mới nở hoa, Hạt sương buổi sớm chan hòa cỏ cây. Bước ai còn trở lại đây, Dáng xưa trong mộng, áng mây đêm rằm. Từ khi đến chỗ em nằm, Chân trời góc bể, kiếp tằm vương tơ. Mấy mươi năm, vẫn đợi chờ, Phòng không, gối chiếc, nhạt mờ khói sương. Sáng nay mình lại soi gương, Trông gương mà thẹn cho đường công danh. Cuộc đời tưởng được may lành, Ai ngờ sóng gió tan tành giang sơn! Thời gian mang nặng tủi hờn, Đường đi còn lắm cô đơn, dặm dài. Mấy lần nhắn hỏi thăm ai, Mà không nghe tiếng đoái hoài, là sao ? Ngước mặt nhìn lên trời cao, Xa cách biết mấy ? Lúc nào tới nơi ?, Bây giờ nhìn lại mình tôi, Bốn mươi năm trước là thời trẻ trung. Làm trai thỏa chí anh hùng, Một đời tránh đục tìm trong, ai ngờ? Người chê ta: kẻ dại khờ, Rong chơi nào biết bến bờ gì đâu! Chấp tay xin hãy nguyện cầu: Hôm nay Chúa đến mà sầu được sao ? Ngôi Hai ở tận trời cao, Vì thương nhân loại phải vào trần gian. Chúa Con ở tận thiên đàng, Sinh nơi máng cỏ, kìa hang chiên lừa. Trời đất rày đã giao hòa, Tình ta sao lại nhạt nhòa tháng năm ? Lễ Giáng Sinh 2010 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
368 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng XUÂN VỀ : MỘT CHÚT TÌNH YÊU Quận Cam mai nở cuối mùa Đông, Tuyết cũng không rơi, vẫn nắng hồng. Hội chợ, diễn hành, Xuân họp mặt, Ta nghe rạo rực ở trong lòng. Không hẹn, nhưng mình vẫn ước ao, Một ngày hội ngộ dưới hoa đào. Xuân về, không thấy hơi sương lạnh, Gió chướng, trời hanh, nắng gắt gao. Đào hoa y cựu tiếu đông phong, Bên đó giờ chưa có nắng hồng. Lạnh quá, tuyết rơi vườn trụi lá, Thuyền em còn đợi khách sang sông. Thân em gối chiếc, cảnh cô phòng, Vó ngựa còn đang kiếp ruỗi rong. Chẳng thấy người xưa quay trở lại, Một đàn bướm trắng lượn qua song. Tết đến rồi đây, sao quạnh hiu, Lòng em bỗng thấy xót xa nhiều. Ba năm lưu lạc nơi xa xứ, Một chút tình yêu buổi xế chiều. Thứ Bảy 18/1/2014 (18 tháng Chạp năm Quý Tỵ). Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 369 TIẾNG PHÁO GIAO THỪA Nghe pháo giao thừa, Tết đến rồi, Ngoài vườn gió mạnh, lá cây rơi. Trời Tây tranh đấu, đòi dân chủ, Đất Việt chờ mong, vẫn thế thôi. Nòi giống Tiên Rồng đâu mất hết ? Anh hùng Lạc Việt, hận cho đời. Bảy mươi ba tuổi, đâu còn trẻ! Nào ước mơ chi một chữ thời. Mừng Xuân Tân Mão (2011) Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng NHỚ VŨ HỐI Nghe tin Vũ Hối, người bạn thân trong Hội Thơ Tài Tử Việt Nam Hải Ngoại mới qua đời, thọ 91 tuổi. Bút tích còn đây, anh ở đây, Mấy lần Đại Hội, tay trong tay. Giang hồ lãng tử, thuyền không bến, Tâm sự hàn huyên, kể tháng ngày. Đất Quảng miền Trung, nơi hào kiệt, Ngũ Hành, Ngũ Phụng, lắm nhân tài. Mấy năm không gặp, không tin tức, Một chuyến xe mây, đâu có hay ! Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
370 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng NGUYÊN ĐÁN Sáng nay thức dậy thấy hoa tươi, Rạng rỡ mùa Xuân những đón mời. Năm mới nhưng lòng chưa đổi mới, Chuyện xưa trong dạ vẫn khôn nguôi. Mẹ cha ngày đó còn sum họp, Con cháu giờ đây đã lớn rồi. Đốt nén hương lòng dâng tổ phụ, Ông bà chín suối hãy về chơi. Về xem con cháu đã nên người, Sự nghiệp công danh tạm ổn rồi. Năm mới cùng nhau vui họp mặt, Xuân về đoàn tụ khắp nơi nơi. Hòa thuận, yêu thương, lòng trung tín, Hy vọng bùng lên sáng tương lai. Mùng Một Tết Tân Mão (3/2/2011) Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 371 ĐÓN XUÂN QUÝ TỴ 2013 Giá lạnh, hoa xuân nở muộn màng, Trước sân lác đác cánh mai vàng. Chúc mừng năm mới vài tràng pháo, Chào đón thiều quang tiếng nhạc vang. Lễ hội đầu năm khoe áo mới, Diễn hành cuối phố lắm người sang. Năm nay đã bảy mươi tư tuổi, Đón Tết mà sao vẫn ngỡ ngàng. Nhớ Tết năm xưa với xóm làng, Mẹ mua áo mới, mừng xuân sang. Đi khoe chúng bạn, đi chúc tuổi, Thăm hết bà con, thăm họ hàng. Tiếng pháo nhà ai, nghe rộn rã, Tâm tư cậu bé cũng bàng hoàng. Chạy mau cho kịp ra đầu phố, Xem đám võ sinh đang múa lân. Ăn Tết nhà quê có bánh chưng, Thịt heo, gà vịt, mứt cay gừng. Cá kho, giò chả cùng dưa giá, Xôi đậu, nem chua, với thịt măng. Dưa hấu, dừa tươi, cam, quít, chuối, Mãng cầu, đu dủ, mận, xoài, sung. Một mâm ngũ quả sao cho đủ, Năm mới cầu xin được chuyện mừng. Đầu năm Quý Tỵ (2013) Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
372 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng CÁCH MẶT, KHUẤT LỜI Dạ dài cách mặt, khuất lời, Người đi, như thế là đời dở dang. Còn đâu chút nghĩa đá vàng, Vì sao mà thiếp phụ chàng từ nay? Cho dù ai rủi, ai may, Thì tim vẫn héo, thì tay vẫn cầm. Trước đèn, nhớ chuyện xa xăm, Thuyền đi một chuyến, trăng rằm trên cao. Triều lên, con nước lao xao, Bóng cây nghiêng ngả, nhìn sao đã mờ… Thôi từ nay hết đợi chờ, Còn đâu thi tứ, vần thơ lỡ làng. Đã qua một chuyến đò ngang, Bãi sông, cồn cát, nhịp nhàng gót chân… Đưa em vào kiếp phong trần, Em đi, đi mãi, chẳng cần có nhau. 20/9/2022 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 373 GIAO THỪA ĐÊM MƯA Mưa rơi bên thềm, Mưa hoài suốt đêm. Giấc ngủ êm đềm, Nghe tiếng con tim. Ngoài trời mưa gió, Em vẫn nằm đó. Như con chim nhỏ, Trong một góc xó. Thuyền không bến bờ, Tuổi trẻ bơ vơ. Còn đâu mong chờ, Tương lai mịt mờ. Tiếng pháo giao thừa, Tưởng là giấc mơ… Đã mấy năm rồi, Đi tìm tuổi thơ. Vầng trăng tàn úa, Mái tóc bạc phơ! Đêm Giao Thừa Quý Mão, 2023. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
374 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng CHÚC MỪNG HÔN LỄ CHRISTINA HOÀNG VÀ TONY DƯ Chúc mừng hôn lễ Christina, Với cậu Tony hiệp một nhà. Hai họ Dư Hoàng thêm khắng khít, Trăm năm cầm sắt chẳng lìa xa. Quê hương cách biệt, niềm thương nhớ, Con cái sum vầy, ơn mẹ cha. Hạnh phúc gia đình bền vững mãi, Tương lai tươi sáng, nở ngàn hoa. Westminster, California 9-2013 Cậu Mợ Nguyễn Lý-Tưởng “Chúc Mừng”
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 375 NHỮNG BÀI THƠ BẰNG HÁN VĂN
376 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng NHÂM DẦN XUÂN KHAI BÚT Cao sơn đáo hải: Trữ La tuyền, Như ý xuân hề mãn cửu thiên. Uyển thượng hoa khai, nhất túy dạ, Khuê trung cung nữ bán xuân tình. Đông phong thi tứ hoàng lâu mộng, Tây lĩnh hùng ca lễ nhạc thiên. Hồng chỉ mang mang hàn mặc ảnh, Trường giang thi hứng bút giao tiên. Dịch: Suối ngọt tuôn dòng lụa Trữ La, Mùa Xuân như ý thoáng gần xa. Khắp trời tươi sáng nghìn sao lạ, Đất trổ hương hoa, đời thái hòa. Gió hát lời thơ mây nước dậy, Tình vương ý nhạc, đàn vang xa. Giấy màu ngát mực lời tâm huyết, Thơ đượm xuân tình, bút nở hoa. 1962 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 377
378 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng BÍNH THÌN XUÂN KHAI BÚT Yên quan bất trú diễm dương thần, Nhật hiện đào hoa, viên mãn xuân. Đông hải phong quang, Nam hải nhuận, Tây sơn tú mậu, Bắc sơn tân. Hương Giang minh nguyệt, thuyền quy xứ, Mai lĩnh hoa khai, điểu hướng quần. Bách vạn du ty hồng nhật xuất, Hòa bình thống nhất thử giang san. Dịch: Sương mai nào khuất ánh thiều quang, Thấp thoáng hoa đào, xuân mới sang. Đông Hải sóng êm, Nam Hải lặng, Tây sơn thanh tú, Bắc huy hoàng. Hương Giang trăng tỏ, thuyền về bến, Mai lĩnh hoa tươi, chim gọi đàn. Muôn vạn tơ vàng, trời đỏ rực, Hòa bình thống nhất khắp giang san. 1976 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 379
380 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng CÔ MIÊN Quần điểu hướng Nam tỵ Bắc phong, Mãn thiên sương tuyết phục ngô đồng. Thanh miêu ký thác lương điền hạ, Hồng chỉ phiêu phiêu phố thị trung. Vạn lý âm thư hoài nhạn ảnh, Khuê trung tình tự khấp cô phòng. Dạ trường triển chuyển bất an chẩm, Thụy giác đông phương nhật dĩ hồng. Dịch: Chim dạt về Nam tránh gió Đông, Đầy trời sương tuyết phủ ngô đồng. Mạ xanh lớp lớp ngoài bờ ruộng, Giấy đỏ phất phơ giữa phố phường. Nghìn dặm thư nhà trông bóng nhạn, Nửa xuân, thân gái cảnh cô phòng. Đêm dài trằn trọc không yên gối, Chớp mắt phương đông trời đã hồng. Tháng 1, 1977 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 381
382 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng NHÂM TUẤT XUÂN KHAI BÚT Kê minh, khuyển phệ lạc nghinh Xuân, Mạch thảo hàm sương hướng khách tân. Nhất ẩm kim bôi hoàng hoa tửu, Bán khai hồng chỉ diễm thi văn. Mẫu thân niên kỷ hữu hoài cảm, Du tử thanh xuân vị báo ân. Kim nhật ngô thân tại ngục thất, Lai niên cung hạ dữ gia nhân. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng Hai bài dịch của Cụ Trần Mộng Chu: Chó gà hớn hở mừng xuân đến, Lối cỏ pha sương đón khách qua. Khép mở thơ thần trang giấy đỏ, Chén vàng chuốc chén rượu hoàng hoa. Huyên đường mái tóc pha sương gió, Mong chữ cù lao vẹn mới là. Lắng đắng bên trời thương lại nhớ, Rượu đào dâng mẹ, hẹn không xa. *** Chó gà hớn hở mừng xuân, Lối sương cỏ mướt xa gần khách qua. Chén vàng nâng chén hoàng hoa, Một thiên hồng chỉ ngâm nga thơ thần. Huyên đường xa cách mấy Xuân, Cảm thương hai chữ thâm ân chưa đền. Bên trời gốc tử khôn quên, Chén dâng xin hẹn mẹ hiền không xa. 1982
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 383
384 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng THIÊN DI Thiên không, nguyệt lãng hạc cao phi, Dạ thảo hinh hương vọng cố tri. Vân tán, lãnh phong tương phất diện, Hoa khai hứng khởi bút đề thi. Khứ niên ước nguyện Xuân đoàn tụ, Kim nhật tinh thần hướng lộ quy. Bằng hữu hàng hàng giai túy tiếu, Hào ca vân thủy khúc thiên di. 1 tháng 1, 1983 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng (Trong tù, chúng tôi tiên đoán sẽ đi xa) Dịch nghĩa: Bầu trời không có mây, trăng sáng, hạc bay cao, Loài hoa hèn cỏ dại ban đêm tỏa hương thơm làm ta tưởng nhớ tới người bạn xưa. Mây tan rồi một cơn gió lạnh thổi vào mặt. Thấy hoa nở gợi nên hứng khởi ta lấy bút làm thơ. Năm trước ước nguyện rằng Xuân sẽ đoàn tụ. Hôm nay tinh thần ta chỉ hướng đến con đường trở về. Bạn hữu ngồi thành hàng đều say sưa cười ngất. Cùng hát vang mây nước khúc thiên di. - Thiên di: thay đổi, đời đổi, đi xa, có biến chuyển... - Lãng: sáng. - Hinh hương: tỏa hương thơm.
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 385 Dịch: Thiên không trăng sáng hạc bay cao, Cỏ nội thơm thơm, nhớ chốn nào ? Mây đã bay qua, sương lạnh đến, Hoa khai, thi hứng bỗng xôn xao. Năm qua, mơ ước Xuân đoàn tụ, Tết đến, niềm tin rực ánh sao. Bạn hữu hàng hàng cười nói nói, Khúc thiên di, thỏa chí anh hào. ** Trời không, trăng sáng hạc bay, Cỏ đồng thơm ngát, giờ này nhớ em. Mây tan, gió lạnh thổi lên, Hoa khai cảm hứng, ngâm liền câu thơ. Mùa Xuân đoàn tụ đợi chờ, Năm nay tin chắc ước mơ sẽ thành. Bạn bè nâng chén mừng anh, Khúc thiên di trỗi, xa gần xôn xao. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
386 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 387 QUÝ HỢI XUÂN KHAI BÚT Tạc dạ quỳnh hoa diệc nộ khai, Vũ sương điểm xuyết nhất mân côi. Phong xuy thanh trúc, Đông tương khứ, Nhật hiện đào hoa, Xuân tự lai. Hồ điệp song phi tầm nhưỡng mật, Hoàng oanh độc lập vọng thiên nhai. Lộ hành xứ xứ văn đề điểu, Phương thảo thanh thanh bạn cước hài. Dịch nghĩa: Đêm qua hoa quỳnh tức giận nở bung ra, Mưa và sương điểm xuyết trên hoa mân côi. Gió lay cành trúc, Đông sắp hết, Mặt trời hiện lên dưới hoa đào (ấy là) mùa Xuân tự đến vậy. Bướm bay từng cặp đi tìm mật, Hoàng oanh đứng một mình trông về phía chân trời. Đường ta đi, nơi nơi đều nghe chim hót, Cỏ thơm xanh xanh làm bạn với gót giày của ta. Mân côi: hoa hồng.
388 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng Dịch: Hoa quỳnh bung nở đêm qua, Mân côi điểm hạt sương sa trong ngần. Gió lay cành trúc tiễn Đông, Hoa đào chen lẫn trời hồng sớm Xuân. Nhụy hoa, cánh bướm ân cần, Cô đơn chiếc bóng hoàng oanh nhìn trời. Tiếng chim trên quãng đường dài, Cỏ thơm xanh mướt gót hài anh đi. Hai bài dịch của Cụ Trần Mộng Chu: Hoa quỳnh bung nở giữa đêm qua, Trên nụ hồng tươi hạt tuyết sa. Cành trúc gió đưa, Đông sắp hết, Gốc đào Xuân ấm, nắng chan hòa. Bướm bay từng cặp đi tìm mật, Oanh đứng một mình nhớ bạn xa. Trên quãng đường dài chim ríu rít, Cỏ xanh ngát ý gót hài hoa. ** Hoa quỳnh bung nở đêm qua, Nụ hồng điểm hạt mưa sa mơ mòng. Gió lay cành trúc tiễn Đông, Hoa đào ửng nắng má hồng ngày Xuân. Nhụy hoa, đôi bướm ân cần, Chiếc hoàng oanh giải thanh vân bên trời. Chim ca rộn quãng đường dài, Cỏ thơm xanh mướt, gót hài ung dung. 1983 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 389
390 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng XUÂN LÔI Kỷ niệm 17/3/83 rời trại Hà Tây đi Nam Hà Xuân lôi phấn chấn ngục môn khai, Ngật lập Nam sơn, phiến thạch bài. Điền hạ thanh miêu thời bột phát, Thiên không cô vụ viễn quy lai. Tiều phu đình bộ vọng cao thiên, Mục tử xuy tiêu hướng đại hải. Ngã hữu niên trường mục bất kiến, Sơn thanh thủy tú, Xuân thiên tải. Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng Dịch nghĩa: Tiếng sấm mùa Xuân phấn chấn, cửa ngục mở ra, Núi phía Nam mọc lên những phiến đá cao ngất. Ngoài ruộng, mạ non đang thời phát triển, Trên không, một con cò từ xa đang trở về. Người tiều phu dừng chân nhìn trời cao, Đứa chăn trâu thổi sáo trông ra biển. Ta nhiều năm mắt không được thấy, Núi xanh nước biếc vẫn là Xuân muôn thuở.
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 391
392 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng KÝ MẪU Bát thập ngũ niên thân mẫu tại, Viễn du hiếu tử hữu tâm hoài. Bắc phong lẫm lẫm vô y thực, Bạch lộ mang mang vị mão hài. Hồng chỉ phiêu phiêu, hồng pháo kết, Hoàng mai lộc lộc, hoàng hoa khai. Cử đầu vọng cố hương thiên lý, Ước nguyện Xuân lai đắc phục hồi. Dịch nghĩa: Mẹ ta tám mươi lăm tuổi vẫn còn, Đi xa, đứa con hiếu, lòng nhớ mong. Gió bấc rét buốt không áo, cơm, Sương trắng phơi đất, chưa có nón, có giày. Giấy hồng phất phới kết pháo hồng, Mai vàng nở lộ, cúc vàng nở hoa. Ngẩng đầu trông về quê cũ xa nghìn dặm, Ước mong Xuân đến được trở về.
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 393 Dịch thơ: Tám mươi lăm tuổi, mẹ mong con, Đã mấy năm qua, mắt mỏi mòn. Bụng đói, lạnh lùng không manh áo, Thân gầy, rét mướt chẳng no cơm. Giấy điều, pháo đỏ bay phất phới, Mai thắm, cúc vàng độ trổ bông. Ngàn dặm cố hương còn cách biệt, Xuân nay chắc mẹ được vui lòng. *** Mẹ già tuổi tám mươi lăm, Đứa con xa cách, đêm nằm nhớ thương. Gió bấc rét buốt trăm đường, Sương phơi trắng đất, áo sờn, bụng không. Ngoài kia, pháo đỏ giấy hồng, Mai vàng trổ lộc khoe bông khắp vườn. Ngẩng đầu trông bóng cố hương, Ước Xuân này nữa lên đường về quê. 1983 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
394 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 395 GIÁP TÝ XUÂN KHAI BÚT Xuân sơn phong lãnh tú cao tùng, Bách trượng du ty mạch lộ phong. Kỵ mã hướng tiền tư cố quốc, Mân côi giai tiếu mãn đường hồng. Khuê trung vị quyển, giai nhân tại, Môn ngoại đương khai, chính đạo thông. Quy khứ lai hề du tử ná, Mẫu thân thượng thọ, nghĩa ân thâm. Dịch nghĩa: Mùa Xuân, cây tùng cao, đẹp, mọc trên đỉnh núi, Trăm sợi tơ trời (du ty) rơi xuống bao bọc các lối đi. Người kỵ mã hướng về phía trước, lòng nhớ quê hương. Đầy nhà hoa mân côi nở thắm một màu hồng. Trong phòng khuê chưa cuốn rèm, người đẹp còn đó, Cửa ngoài rộng mở, lối vào đã thông suốt. Hãy về đi thôi hỡi người du tử (kẻ đi rong ruỗi đây đó), (Vì) mẹ già cao tuổi, ân thâm chưa đền. Dịch thơ: Tùng xanh cao vút núi Xuân, Tơ trời giăng mắc, xa gần lối đi. Lên đường, kỵ mã nhớ gì, Hoa hồng tươi thắm, ngày về cố hương. Phòng khuê, trướng rũ mơ màng, Cửa ngoài rộng mở, nẻo đàng đã thông. Về thôi, dừng bước ruỗi rong, Mẹ già vóc hạc, ân thâm chưa đền. 1984 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng
396 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 397 VỌNG XUÂN Song ngoại, hàn sương, nguyệt ảnh tà, Mẫu đơn bất chấp ý khai hoa. Hoàng oanh vị ngữ, mai vô tiếu, Thanh liễu trường sầu, lệ thiểu đa. Sơn lãnh trùng trùng, thủy bất tận, Châu xuyên lục lục, thảo hài hòa. Đông phong hà cố bất lai đáo, Hồng nhật thanh thiên, điểu tấu ca. Dịch thơ: Ngoài song, sương lạnh, trăng tà, Mẫu đơn nào chịu nở hoa đúng kỳ. Liễu xanh buồn cảnh biệt ly, Hoàng oanh chưa ngỏ, trách chi mai vàng. Núi cao trùng điệp, suối tràn, Bãi sông xanh tốt, cỏ ngàn chen nhau. Gió Xuân chưa đến, vì sao ? Muôn chim ca múa, trời cao nắng đầy. 12, 1984 Triệu Dương Nguyễn Lý Tưởng (Võ Tắc Thiên, nhà Đường ra lệnh cho trăm hoa phải nở đúng kỳ hạn, nhưng mẫu đơn không vâng lời, không nở đúng kỳ nên bị đày về phương Nam)
398 - Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng
Thương về Quảng Trị - Nguyễn Lý Tưởng - 399 ẤT SỬU XUÂN KHAI BÚT Thanh ngưu, Thanh đế, xuất lam điền, Thái tảo, thiều quang dĩ hướng thiên. Tiến tửu, nghinh Xuân, ngôn bất tận, Bút khai, quãng ý hứng vô biên. Mộng trung bất giác thân tự tại, Thế sự hồ đồ, cảnh đảo điên. Viễn xứ thập niên hề lãng tử, Thiên hồng, bách lục, tiết đoàn viên. - Thanh ngưu: con trâu xanh, ý nói hòa bình - Thanh đế: vua màu xanh, chỉ mùa Xuân Dịch nghĩa: Con trâu xanh cùng ông vua màu xanh xuất hiện trên ruộng xanh, Từ buổi sáng sớm, mặt trời mùa Xuân đã lên rồi. Dâng rượu, đón Xuân, lời cầu chúc bất tận. Bút mở ra (viết), ý nghĩ được rộng, thi hứng vô biên, Trong mộng nào biết rằng mình còn ở đây. Cuộc đời thật là hồ đồ, đảo điên (luôn thay đổi). Người lãng tử phiêu du đây đó đã mười năm rồi. Nghìn màu hồng, trăm màu lục (mùa Xuân) là lúc đoàn tụ rồi đó (có biết không ?)