The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Đội đập đá trại 6 Nghệ Tĩnh - Tác giả Louis Lê Tuấn

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2022-03-09 19:32:02

Đội đập đá trại 6 Nghệ Tĩnh- Louis Lê Tuấn

Đội đập đá trại 6 Nghệ Tĩnh - Tác giả Louis Lê Tuấn

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

đạn, ngày thì nóng khủng khiếp vì cửa bị đóng kín, đêm thì lạnh
vì VC chỉ cho mặc 1 cái quần đùi trên người, phần ăn bị cắt
giảm, còn một nửa bát cơm và vài viên muối hột.

VC đã ghép tội anh là phản động, chống lại đảng, nhà
nước, vì dám phản bác lại những điều đảng dạy. Nhiều lần cán
bộ ép cung. Anh Trụ cương quyết không nhận tội, vì theo anh,
chính cán bộ chính trị viên, đã mời tham gia ý kiến, thì tôi phát
biểu ý kiến riêng của tôi.

Anh Trụ cương quyết không nhận tội. Việt cộng đã quyết
định xử bắn Nguyễn Ngọc Trụ, người thanh niên trí thức, tuổi
đời còn quá trẻ, khoảng 25 hay 26 tuổi.

Tại Trại An Dưỡng Biên Hòa. Cái chết của anh, để lại
một nỗi đau lòng, cho toàn dân Miền nam Việt Nam. Dường
như ở mỗi trại giam. Việt Cộng thường xử bắn một người để
răng đe

Câu chuyện thứ hai, tôi được chính nhân chứng là Thiếu
úy nhảy dù Hà Minh Hùng kể lại. Hùng và hai người bạn trốn
trại (vượt ngục), chưa ra khỏi trại giam thì bị phát hiện, bộ đội
trại giam bắn xối xả vào nhóm người vượt tù, 2 người chết,
riêng Hùng nấp sau cánh của sắt (connex), Hùng bị bắn trọng
thương, thủng bụng, bị bắt nhốt vào connex, không băng bó, hay
thuốc men, không cho ăn uống, mục đích của họ là muốn cho
Hùng chết.

Hùng nằm mê man, bất động trong thùng sắt, nóng gay
gắt dưới cái nắng như thiêu đốt. Trong cơn mê man, tưởng như
sắp chết.

Hùng mơ màng nhận ra có một ánh hào quang rực rỡ hiện
ra, trong ánh hào quang, Hùng nghĩ là Phật Bà Quan Âm, vì

150

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Hùng theo đạo Phật, nhưng Hùng chợt nhận ra, một chuỗi tràng
hạt có Thánh Giá, đeo một bên, Hùng nhìn kỹ lại và nhận ra đây
là Đức Mẹ Maria, khi vừa nhận ra Đức Mẹ, tiếng nói vang lên:

- Con hãy yên tâm, con không chết đâu, ta sẽ cho người
đến cứu con.
Âm vang tiếng nói như trên khung trung vọng xuống, mà

chỉ riêng Hùng có thể nghe được. Sau câu nói luồng ánh sáng
chợt vụt tắt.

Tự nhiên có một luồn sức mạnh vô hình, khiến cho Hùng
bừng tỉnh, một lúc không lâu sau, bên ngoài connex có tiếng gõ
nhẹ vào cửa sắt và nói nhỏ:

- Anh Hùng đừng sợ, tôi là bộ đội canh gác hôm nay, tôi sẽ
tiếp tế thuốc trụ sinh và

cơm nước cho anh, xin anh đừng cho bất cứ ai biết, mỗi khi đến
ca gác, tôi sẽ tiếp tế cho anh.

Hùng chết lặng người, khi nghe tiếng bộ đội nói như vậy,
anh không tin vào chuyện này, Hùng cố nhìn qua kẽ hở của cửa
sắt, chỉ thấy bóng dáng người bộ đội canh gác, mà không nhìn
rõ mặt, Hùng trả lời một cách yếu ớt:

- Xin cám ơn anh.
Chỉ vậy thôi, mỗi ngày Hùng nhận được ít thuốc trụ sinh

và một phần ăn.
Hùng chợt nghĩ, có lẽ Đức Mẹ đã sai khiến, người lính bộ đội
thật nhân từ này, để thực hiện lời hứa, của Đức Mẹ hiện ra nói
với anh.

Từ đó Hùng vững đức tin nơi Đức Mẹ, và anh xin rửa tội
theo đạo Công Giáo.

Hùng bị giam cầm bỏ đói gần 2 tuần sau, cán bộ trại
xuống mở cửa phòng giam, để xem Hùng chết chưa, những tên

151

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

cán bộ trại, tròn xoe đôi mắt ngạc nhiên vì Hùng không chết mà
vẫn mạnh khỏe như không hề bị thương tích, họ nói với nhau:

- Cái thằng ngụy này sao nó khỏe thế, nhịn đói hai tuần mà
không chết, vết thương chảy máu nhiều thế mà tự nhiên lành,
thật là vô lý.

Sau thời gian biệt giam, Hùng bị chuyển trại lưu đày ra
miền bắc, khi xuống tàu, tại bến Tân Cảng, Hùng vẫn còn cuốn
băng quanh bụng, vì vết thương vẫn còn rỉ máu.

Tôi đã viết tiếp câu chuyện này với tựa đề (Đội Đập Đá –
Trại 6 Nghệ Tĩnh)

Tô xin dành riêng vài hàng cuối của câu chuyện để vinh
danh cái lon Guigoz, nó chính là cứu tinh, là vật dụng cần thiết
nhất, là người bạn đường thân thiết và gần gũi nhất, của người
tù, tôi xin cám ơn cái lon Guigoz, và không quên cám ơn đất
nước Hoà Lan, nơi đã sản xuất ra lon sữa Guigoz, tôi tin chắc
rằng người Hoà Lan không thể nào biết hết được, những công
dụng của cái lon Guigoz.

Lê Tuấn
Nhân chứng trở về từ những
trại tập trung của cộng sản VN

152

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Định luật vũ trụ
và con người

Lê Tuấn

Theo định luật tự nhiên của vũ trụ. Chúng ta nhận thấy có hai
yếu tố rất quan trọng và đối nghịch nhau, đó là:
Tinh Thần và Vật Chất.

Đây là hai khuynh hướng trái ngược nhau hoàn toàn. Một
bên là vô hình một bên là hữu hình, là cái thật và không thật, là
đêm và ngày, là ánh sáng và bóng tối, là sự sống và cái chết vân
và vân. Sự đối kháng không ngừng nghỉ này tưởng chừng như là
cuộc chiến hết sức khốc liệt, nhưng thật ra sự đối kháng này lại
là một yếu tố rất cần thiết, không thể thiếu, nó giúp chúng ta
nhận biết được đâu là chân lý, đâu là lẽ phải, nó chính là minh
triết trong đời sống. Chúng ta sẽ không cảm nhận được điều gì
nếu không có sự đối nghịch với chính nó. Cuộc sống của chúng
ta cũng vậy, nếu không có sự gìa nua, bệnh hoạn và ngay cả cái
chết, thì chúng ta sẽ không nhận biết được gía trị của sự sống
hay sự trong sáng, minh triết trong đời sống con người.

Một trăm năm trong kiếp con người qủa thật là ngắn
ngủi, chúng ta hãy thử ngoảnh mặt lại mà nhìn xem, mới ngày
nào khi ta vừa cất tiếng khóc chào đời, mà giờ đây thân xác ta
đã gìa nua cũ kỹ. Cái viễn ảnh của tuổi gìa nó đang rình rập, và
gậm nhấm từng ngày từng giờ, để rồi chợt nhìn lại cuộc đời,
bỗng chốc hóa hư không. Cái hiện hữu đã tan biến vào trong cái
vô hình. Để rồi ta bâng khuâng tự hỏi, ta là ai, ta sẽ đi về đâu,

153

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

phải chăng chân dung ta là hình bóng khởi đầu của hư vô, mà
dòng sông tình tự của đời sống chính là nơi để cho ta cư trú.

Chân dung ta
Chân dung ta bóng hư vô
Dòng sông tình tự nhấp nhô bóng mình
Tiền thân cát bụi phù sinh
Nơi ta cư chú vô hình trong mơ.

Đường trần như một bến chờ
Con thuyền định mệnh cặp bờ bến xa
Cuộc đời bao nỗi phong ba
Vô thường nhân thế còn ta với đời.
Nhờ có em, nhờ có những giây phút nhiệm mầu trong
vòng tay của em, mà ta đã cảm nhận được sự hiện hữu, ta đã kết
nối được cái vô hình với cái hữu hình, để cho hai điều này trở
nên một. Ta cũng chính là sự hiện hữu và ta cũng chính là sự hư
vô. Bởi vì hình hài ta được cấu tạo từ vật chất, thân xác ta cần
được nuôi dưỡng từ vật chất, ta cần phải ăn phải uống, ta cần
phải hít thở, nói tóm lại ta cần phải thỏa mãn một số những nhu
cầu cần thiết về sinh lý để sinh tồn, đó chính là bản năng sinh
tồn của sự sống. Dĩ nhiên bản năng sinh tồn của con người và
loài vật cũng hoàn toàn giống nhau, tuy nhiên con người lại là
loài vật cao siêu nhất của vũ trụ, bởi vì bên trong con người của
chúng ta còn tồn tại một yếu tố vô cùng quan trọng đó là Tinh
thần.
Nếu nói như vậy thì loài vật không có yếu tố tinh thần
hay sao. Loài vật thì có muôn vạn loài giống khác nhau, trong
đó có một số loại, gần gũi với loài người, chúng vẫn có yếu tố
tinh thần ở bên trong thân xác của nó, nhưng thể tinh thần này ở

154

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

dạng thấp hơn của con người. Chúng ta thấy như những loài tinh
tinh, loài khỉ, hay những loài thú nuôi trong nhà. những loài vật
này vẫn thể hiện những cảm xúc như vui, buồn, và lòng trung
thành. Dù thế nào thì loài vật, vẫn ở đẳng cấp thấp hơn con
người.

Tinh thần (Spirit)
Chính là một mặt ẩn dấu của đời sống, nó đại diện cho sự
vô hình, là những gì mà chúng ta không nhìn thấy, nhưng nó
hiện hữu, nó có thật bởi vì nó chính là chân ngã, muốn nhìn
thấy nó thì con người phải có một trình độ nhận thức cao hơn,
vượt ra ngoài ranh giới của vật chất, bỏ qua bản ngã tầm thường,
thì khi đó chúng ta mới thấy được những điều kỳ diệu của yếu tố
tinh thần.
Làm sao có thể nhìn được tâm hồn? Tâm hồn con người
ví như cái lu đựng nước, nếu nước trong lu luôn luôn bị khuấy
động, làm cho dòng nước trở nên đục ngầu, thì làm sao nhìn
thấy đáy. Chỉ khi nào ta ngưng khuấy động, để dòng nước trong
lu được yên tĩnh, dòng nước sẽ từ từ lắng đọng, nước sẽ trở nên
trong suốt, khi ấy ta sẽ nhìn thấy tận đáy.
Tâm lý chung của con người chúng ta, là chăm lo săn sóc
cho thể xác nhiều hơn. Điều này cũng dễ hiểu, bởi vì sự sống
luôn luôn lệ thuộc vào thân xác, một yếu tố của vật chất, nó đòi
hỏi những điều kiện vật chất, phải chu cấp cho nó hàng giờ,
hàng ngày, như khát thì phải uống, đói thì phải ăn, và hơn thế
nữa lòng tham của con người đòi hỏi còn nhiều hơn những gì
mà thể xác thật sự cần thiết.
Chính sự bận rộn này đã làm cho chúng ta quên đi yếu tố
tinh thần, quên đi sự hiện hữu của chân ngã đang ở trong tâm
hồn của chúng ta. Mọi lo toan trong đời sống đã dẫn đưa chúng

155

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

ta đến u mê lầm lạc, quên mất con người thật của chính mình đó
là Chân Ngã là Tinh Thần.

Một yếu tố vô hình đang tiềm ẩn trong tâm hồn chúng ta,
yếu tố này cũng rất cần được nuôi dưỡng, cũng rất cần được
chăm sóc. Chúng ta nên hiểu rằng, để nuôi dưỡng tinh thần
(chân ngã) chúng ta sẽ không tốn kém tiền của nhiều như nuối
sống thể xác. Chúng ta chỉ cần mở rộng lòng mình, đem tình
thương đến cho mọi người, đem tình thương đến mọi nơi, mọi
lúc, nơi mà chúng ta đang hiện diện.

Nếu chúng ta làm được điều này thì chúng ta đã khai mở
được tâm linh, và khi đó ánh sáng của thượng đế sẽ tràn ngập
tâm hồn chúng ta, tâm hồn chúng ta sẽ hân hoan đón nhận
những ân sủng mà thượng đế ban tặng.

Một khi tinh thần được nuôi sống, hay nói cách khác
được soi sáng bởi thượng đế, thì niềm vui sẽ tràn ngập và tạo ra
nhiều năng lượng để tăng thêm sức mạnh cho thể xác.

Một khi thể xác mạnh khỏe, tràn đầy nghị lực thì sự mưu
cầu để tìm kiếm về tài vật sẽ dồi dào hơn. Chúng ta nên hiểu
rằng, yếu tố vật chất chỉ là phương tiện để dẫn đưa chúng ta đến
sự nhiệm mầu của tinh thần.

Vật chất dù mạnh đến đâu, rồi cũng sẽ bị hủy diệt trở về
với hư vô. Nhưng tinh thần thì bất diệt, nó sẽ trường tồn vĩnh
cửu, bởi vì hình hài thật sự của nó chính là vô hình, là ánh sáng.
Sự sống không thể bị hủy diệt, vì nó là vĩnh cửu, sự sống sẽ
trường tồn mãi mãi, không ai có thể vượt ra khỏi quỹ đạo của
nó, hay làm gì được nó.

Sự sống là cơ bản ẩn tàng trong mọi vật. Phần bên trên
của nó là hình thể, hay danh tánh nào đó như tôi là, hay bạn là.

156

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Cái danh tánh này chỉ là tạm thời nổi lên trên rồi sẽ chìm xuống
như sóng biển.

Chết chỉ là sự tan rã các nguyên tố của xác thân, chứ
không phải mất đi sự sống, bởi vì sự sống luôn tiềm ẩn trong
tinh thần (Spirit) hay chân ngã, Tinh thần (spirit) sẽ trở về với
gốc gác nguyên thủy của nó, đó là ánh sáng và chờ đợi một cơ
hội khác, để tích tụ lại và tái sinh trong một thân xác mới.

Bởi vì mục đích của tinh thần (spirit) đến cõi vật chất là
để học hỏi, nó tạm khoác một thân xác, một đời sống vật chất để
học hỏi thêm, để biết rõ hơn, ta là ai, ta từ đâu đến và ta sẽ đi về
đâu. Sự biết mình và ý thức về sự tương quan giữa mình và vũ
trụ, đó là căn bản chính yếu của sự sống.

157

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Chân ngã và Bản ngã

Một khi chúng ta đã nhắc đến yếu tố tinh thần, nghĩa là
chúng ta đang tìm hiểu về cái vô hình ẩn dấu bên trong con
người của mình. Nếu muốn làm sáng tỏ vấn đề này, thì chúng ta
phải tìm hiểu sâu hơn về sự cấu tạo của con người.

Cái hình hài mà chúng ta đang sở hữu, bao gồm hai phần:
- Một phần chính là thể xác (Body)
- Bên trong thể xác có một yếu tố vô cùng quan trọng

đó là tinh thần
- Chính là Chân Ngã (Spirit).

Đây chính là hình hài thật sự mà Thượng Đế đã cấu
tạo ra con người, nó chính là sự huyền diệu của ánh sáng, là
hình hài của Thượng Đế, bởi vì Thượng Đế đã dùng chính hình
ảnh của mình, để làm ra con người, nói một cách khác, hình hài
của chúng ta chính là hình hài của Thượng Đế, nó chính là chân
ngã.

Bởi vì chân ngã được cấu tạo bởi những nguyên tử vô
cùng thanh cao, rất nhẹ nhàng, tỉ lệ rung động của chân ngã
(spirit) rất cao siêu, khác hẳn với sự rung động nặng nề ô trược
của cõi vật chất, do đó nó không thể giao tiếp với cõi vật chất là
thể xác (body), nó cần một yếu tố làm trung gian để chân ngã và
thể xác thấu hiểu nhau.

158

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Vì vậy chân ngã (spirit) đã tự sáng tạo ra một yếu tố
khác, nó tự tách riêng ra một phần nhỏ khác gọi là linh hồn
(Soul)

Linh hồn (soul) đóng một vai trò trung gian làm cái gạch
nối, tiếp xúc giữa chân ngã và thể xác. Trong sự tiếp xúc này
phần linh hồn đã tự khoác cho mình một hình ảnh có tính cách
cá nhân mà ta gọi là phàm ngã (Ego).

Bởi vì linh hồn có thể cảm nhận được sự rung động của
thể xác và sự rung động vô cùng thanh cao của tinh thần (chân
ngã hay spirit).

Chính vì vậy lâu dần linh hồn tức (bản ngã) đã bị lôi cuốn
bởi những đam mê, vui thú của xác thịt, linh hồn đã trở nên u
mê, và nó tự cho mình có một thiên chức như tinh thần (spirit)
và một quyền năng giống như thượng đế.

Chính sự mạo nhận này linh hồn đã khoác lấy một xác
thân vật chất và tự gán cho mình một địa vị quan trọng, như một
thực thể có đời sống riêng biệt.

Sự đồng hóa một cái gì không thật (vô hình) thành môt
cái gì có thật (hữu hình) chính là sự hiểu lầm tai hại. Tất cả
những tôn giáo lớn đều đề cập đến vấn đề này

- Như Thiên Chúa giáo gọi sự mạo nhận này là
“Sa đọa đầu tiên”.

- Phật giáo gọi là “Vô minh lầm lạc”.
- Ấn giáo gọi là “Hiểu lầm nguyên thủy”
Để làm sáng tỏ hơn vấn đề rất trừu tượng và khó hiểu này. Tôi
xin mượn những quan niệm, hay những tư tưởng của các tôn
giáo lớn, hay những nhà huyền giải, triết gia.

159

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Qua những tư tưởng của các tôn giáo, người ta đã phân
định con người, là sự tổng hợp của ba thể khác nhau nhưng hợp
nhất trong một thân xác.

Khi quan sát vũ trụ, chúng ta thấy có hai yếu tố đối
nghịch nhau. Đó là tinh thần và vật chất, là cái hữu hình và cái
vô hình, là cái thật và cái không thật, nhưng cả hai đều có sự
liên hệ mật thiết bên nhau, do đó nảy sinh ra yếu tố thứ ba, là sự
liên giao giữa hai thể tinh thần và vật chất.

Theo quan niệm cổ xưa, như trong Kinh Dịch, người ta
gọi là: Trinity - Tam vị đồng nhất thể (tuy một mà hai, tuy hai
mà một, tất cả thống nhất trong một)

- Kinh dịch (Trung Hoa) gọi là.
“Thái cực. Lưỡng nghi. Tứ tượng”

- Ấn Độ giáo phân định là. “Brahma. Vishnu. Shiva”
- Phật giáo phân định là.
“Đức Phật Thích Ca. Bồ Tát Phổ Hiền. Bồ Tát Văn Thù”
- Thiên Chúa giáo phân định là.
“Đức Chúa Cha. Đức Chúa Con. Đức Chúa Thánh Thần”

Và gần như mọi triết lý hay tôn giáo lớn trên thế giới đều nói
đến ba thể này (Trinity)

160

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Cũng như quan niệm trên. Con người chúng ta cũng phân chia
thành ba thể, và ba thể này chính là con người thật sự của chúng
ta.

1- Tinh Thần (Spirit) hay Chân Ngã.
Là đời sống vĩnh cửu. Được cấu tạo từ ánh sáng, ẩn

chứa những nguyên tử rất thanh cao, rất nhẹ. Đồng bản thể với
Thượng Đế.

2- Thể Vía (Soul) Linh hồn.
Là một thực thể được sáng tạo (created) từ tinh thần. Nó
mang hình dáng của thể xác. Tuy nhiên sự cấu tạo bên trong nó,
là những nguyên tử gần giống với tinh thần.
Do đó nó chính là cái gạch nối giữa tinh thần và thể xác.
Nó cảm nhận được những rung động thanh cao của tinh thần và
những cảm xúc phàm tục, ô trược nặng nề của thể xác.
Vì sống trong thể xác, nương tựa vào thân xác vật chất,
lâu dần nó bị lôi cuốn vào cõi u mê lầm lạc. Nói một cách nôm
na, là dễ mất linh hồn.
Khi đó linh hồn tự nhận mình chính là một thực thể riêng
biệt, có quyền năng ngang hàng với Thượng Đế. Nó tự đồng hóa
một cái gì không thật để trở nên cái có thật, nó tự khoác cho
mình một hình ảnh ta là, ông này bà nọ, là cái tôi đầy kịch tính,
đó chính là Phàm ngã (Ego). Đây chính là sự u mê lầm lạc, như
đã được trình bày ở phần đầu.

3- Thể Xác (Body).
Được cấu tạo từ vật chất, sự rung động của nó rất nặng nề
thô thiển. Nó được nuôi dưỡng bằng vật chất, sở dĩ nó trở nên
thanh cao, vượt xa loài động vật là nhờ yêu tố tinh thần, tiềm ẩn
bên trong.

161

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Tóm lại con người thật của chúng ta là sự kết hợp của 3
thể:

- Thể xác (body).
- Thể vía (soul).
- Thể Trí hay còn gọi là thể tinh thần (Spirit).
Tất cả ba thể này kết hợp lại và thống nhất thành một, đó
là con người thật của chúng ta. Ngoài ra con người chúng ta còn
bị ảnh hưởng và chi phối bởi 7 cõi giới trong Thái dương hệ.

 Thái Dương Hệ
Chúng ta là một thực thể đang hiện diện trên mặt địa cầu.
Điạ cầu là một hành tinh nằm trong Thái Dương hệ.
Chính vì thế con người chúng ta luôn luôn bị chi phối bởi
sự vận hành của thái dương hệ. Ngày nay con người đã tiến bộ
rất nhiều trên lãnh vực không gian, có những phi thuyền đang
bay ra ngoài qũy đạo địa cầu để khám phá vũ trụ.
Chúng ta đã khám phá và xác nhận rằng, trong hệ mặt
trời có tổng số là 9 vệ tinh. Những vệ tinh này vận hành theo
một trật tự nhất định trong qũy đạo mặt trời, nếu một trong 9 vệ
tinh này, đi vượt ra ngoài quỹ đạo riêng của nó, thì Thái dương
hệ sẽ nổ tung, trái đất sẽ tiêu tan. Đây chính là sự mầu nhiệm
của vũ trụ, hay nói khác đi, là sự mầu nhiệm của Thượng Đế.

9 Vệ tinh (Planet) trong Thái Dương Hệ gồm có:
Mặt trời (Sun) Mặt Trời là nhân tố chính của thái dương
hệ. Là nguồn sáng mạnh mẽ nhất, là sức mạnh tối thượng để gìn
giữ mọi trật tự trong thái dương hệ. Chính sức mạnh này đã tạo
ra một trật tự cho 7 vệ tinh quay chung quanh nó, mỗi vệ tinh
đều phải tuân thủ theo một quỹ đạo nhất định.
9 Vệ tinh này được xếp theo thứ tự như sau:

162

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

1/ Thuỷ tinh (Mercury)

2/ Kim tinh (Venus)

3/ Trái đất (Earth) có một vệ tinh là mặt trăng

(Moon)

4/ Hỏa tinh (Mars)

5/ Mộc tinh (Jupiter)

6/ Thổ tinh (Saturn)

7/ Uranus

8/ Neptune (Sao Hải Vương)

9/ Pluto (Sao Diêm Vương)

163

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Trong thái dương hệ của chúng ta có 9 vệ tinh quay
chung quanh, nhưng ba vệ tinh Uranus, Neptune và pluto nằm
qúa xa nên không ảnh hưởng nhiều đến con người chúnh ta .

Chúng ta luôn luôn bị chi phối và ảnh hưởng bởi. Mặt
trời, mặt trăng, thuỷ tinh, kim tinh, hỏa tinh, mộc tinh và
thổ tinh.

7 vệ tinh này ảnh hưởng rất nhiều vào vận mạng con
người. Vì thể xác con người chúng ta, được cấu tạo từ vật chất,
do đó chúng ta sẽ bị chi phối rất nhiều, theo quy luật của ngũ
hành.

Đó là (Ngũ Hành) 5 yếu tố chính của vật chất, (kim,
mộc, thuỷ, hỏa, thổ). Nếu lấy con người làm nhân tố chính,
giống như mặt trời, thì con người cũng sẽ có 7 (vệ tinh) vận
hành chạy theo.

7 thể này được xếp theo thứ tự từ thấp lên cao như sau:
- 7 - Thể Xác (Body) sẽ tan biến khi chết
- 6 - Thể Vía (Soul)
- 5 - Thể Phách
- 4 - Thể Hạ trí
Trong 3 thể, thể vía, thể phách, thể hạ trí, sẽ thay đổi theo định
luật của vũ trụ. Luật nhân qủa chính là định luật quan trọng nhất,
sẽ chi phối 3 thể này).
- 3 - Thể Thượng Trí
- 2 - Thể Bồ Đề
- 1 - Thể Thiêng liêng

(Đây là thể tối cao, như Thượng Đế).
Trong 3 thể: thượng trí, bồ đề, thiêng liêng, 3 thể này không
thay đổi, sẽ trường tồn vĩnh cửu.

164

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Một khi chúng ta nhận ra, vật chất chỉ hiện hữu trong một
khoảng thời gian nhất định nào đó, rồi sẽ bị hủy diệt tan biến
thành hư vô.

Như 100 trăm năm trong kiếp con người, hay vài trăm
năm, vài ngàn năm cho những loại vật chất khác nhau. Tất cả rồi
sẽ tan biến vào hư vô, con số thời gian 100 năm, một ngàn năm
hay lâu hơn nữa, nếu so sánh với vũ trụ bao la thì nó chỉ là hạt
bụi li ti trong khối thời gian và không gian khổng lồ của vũ trụ.

Vật chất không trường tồn, nó sẽ bị hủy diệt. Vậy thì tại
sao ta phải lệ thuộc quá nhiều vào nó. Ta mải mê tìm kiếm nó,
và tham lam cất giữ nó, để rồi khi chết đi sẽ không mang được
bất cứ một thứ gì từ nó, có chăng chỉ là một nắm tro bụi rồi biến
mất theo thời gian.

Trong khi đó có một thứ vô hình, đó là thể tinh thần
(Spirit) đang hiện diện trong con người chúng ta, nó chính là
con người thật của mình, là chân ngã, là cái vô hình bị bỏ quên.

Tinh thần chính là điều mà khi sống con người có thể học
hỏi, thu thập nhiều kinh nghiệm cho bản thân, vun xới và tạo
thành, rồi khi chết có thể mang theo. Đó chính là tư tưởng con
người, là thể trí, là yếu tố tinh thần, là con người thật của chúng
ta, là cái vô hình mà chúng ta không nhận ra.

Ta đừng quên rằng, tư tưởng con người, hay nói cách
khác tinh thần con người có một sức mạnh vô biên, nó có thể
thay đổi cả vận mạng của chính mình, nó có một quyền năng,
một sức mạnh và sự sống của nó là vĩnh cửu.

Vì nó chính là ánh sáng, nó được cấu tạo bởi những
nguyên tử của ánh sáng, nó đồng bản thể với hình ảnh của
Thượng Đế.

165

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Trong cuộc sống con người trên cõi trần thế này, mọi
hành động, mọi tư tưởng đều được ghi lại và cất giữ trong thể
tinh thần. Trong tư tưởng con người luôn luôn có hai mặt, thiện
và ác. Cả hai đều được ghi lại và cất giữ.

Do đó cuộc sống của những người thánh thiện, đạo đức
thì tâm hồn rất hiền lương, trong sáng, tâm hồn họ sẽ đón nhận
những ân sủng, những hào quang rực rỡ từ Trời (Thượng Đế).
Ngược lại những con người, mà trong cuộc sống trên thế gian,
đang vun sới những tư tưởng xấu xa, gian ác, ích kỷ, tham lam,
chứa đầy hận thù và chỉ biết mưu toan hại người.

Thể tinh thần (Spirit) của loại người này cũng chứa đầy
những nguyên tử có luồn áng sáng u tối mờ nhạt, mang nặng
yếu tố vật chất, những nguyên tử này rất thô thiển nặng nề.

Cả hai loại người này (Người tốt) và (Người xấu). Khi
chết đi, thể xác đều tan biến thành tro bụi.

Tuy nhiên ở bên kia cửa tử, đằng sau cái chết, lại là sự
khác biệt rõ ràng. Những con người thánh thiện là những người
mà thể tinh thần của họ chứa đựng những nguyên tử thanh cao,
nhẹ nhàng.

Họ sẽ trở về với thế giới riêng của họ, ở đây họ sẽ gặp gỡ
những linh hồn thánh thiện và tiếp tục, học hỏi với cuộc sống
mới.

Còn những con người gian ác, sau khi chết đi, thể xác
của họ cũng tan thành tro bụi và thể tinh thần của họ cũng trở về
với ánh sáng, những nguyên tử ánh sáng của họ, sẽ chứa đầy yếu
tố vật chất, những ô trược nặng nề, họ sẽ phải sống trong thế
giới của những linh hồn có cùng một thể loại như họ, nghĩa là họ
phải sống trong thế giới riêng của những linh hồn gian ác.

166

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Trong thế giới này họ cũng sẽ được học hỏi thêm kinh
nghiệm để tiến hoá.

Tóm lại cả hai loại người, thánh thiện và tà ác.
Khi chết đi thì thể tinh thần (Spirit) sẽ trở về với ánh sáng
và hội tụ lại để tiếp tục với cuộc sống mới trong một trạng thái
vô hình không có vật chất. Chính nơi này đã được phân định
những cảnh giới rất rõ ràng.
Những cảnh giới này được ví như những tầng số khác
nhau trong vũ trụ, bởi vì ở mỗi tầng số sẽ có những nguyên tử
thích hợp để cư trú, những nguyên tử này không thể chạy lẫn
vào nhau. Do đó linh hồn của những con người thánh thiện sẽ
sống trong một cảnh giới riêng, và những con người gian ác sẽ
sống trong một cảnh giới riêng.
Thiên đàng hay Địa ngục chính là nơi đây, chính tâm hồn
con người tạo ra. Tất cả những tôn giáo lớn, đều nói về hai thế
giới này, người thánh thiện, sau khi chết sẽ lên thiên đàng,
hưởng phước đời đời.
Người gian ác sau khi chết sẽ xuống địa ngục bị đầy đoạ
đời đời. Cũng gần đúng như vậy, bên kia cái chết là sự sống của
những thể tinh thần, là nơi hội tụ những nguyên tử của ánh sáng.
Tùy theo thể tinh thần của mỗi con người, khi sống tạo
thành, thanh cao, hay ô trược nặng nề. Mỗi thể sẽ trở về với tầng
số riêng của nó.
Ví dụ những nguyên tử thanh cao, sẽ hội tụ nơi thanh
cao. Những nguyên tử ô trược nặng nề, sẻ hội tụ nơi ô trược.
Trong mỗi cảnh giới này lại được phân chia thành nhiều tầng
lớp khác nhau, tùy theo nghiệp qủa mà thể tinh thần của con
người đó đã tạo thành.

167

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Ví dụ một người khi sống rất tham lam, tạo nhiều thói hư
tật xấu như bài bạc, nghiện rượu, ma tuý. cướp bóc. vân và vân.
Khi chết đi thể tinh thần của con người này sẽ ghi lại tất cả
những hình ảnh cũ, và họ sẽ phải sống trong một cảnh giới của
những con người giống như họ, lòng tham của họ vẫn còn đốt
cháy ở bên trong, do đó họ vẫn thèm khát vật chất, như một
người đi trên sa mạc, khát cháy khi nhìn thấy dòng nước tinh
khiết mà không uống được. bởi vì họ không còn thể xác, không
còn sống trong cõi vật chất, họ đang sống trong cõi vô hình,
hình hài của họ, tư tưởng của họ đang là những nguyên tử nặng
nề.

Chính điều này đã trở thành địa ngục với họ, đói mà
không ăn được, khát mà không uống được, thèm muốn mà
không được thỏa mãn.

Đó là địa ngục, chính họ tạo ra, trong cuộc sống vật chất
ở cõi trần gian, họ đã bị vật chất quyến rũ, đi vào u mê lầm lạc,
mà quên đi yếu tố tinh thần, nó chính là yếu tố vô hình, đang
hiện diện trong con người họ, họ đã để mất linh hồn. Sau khi
chết họ phải nhận lấy hậu quả, đó chính là định luật (Lực và
phản lực) một quy luật của vũ trụ.

168

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Định Luật Của Vũ Trụ

Trong vũ trụ có ba định luật vô cùng quan trọng, mà con người
cần phải biết, đó là:

- Luật Nhân Qủa.
- Luật Luân Hồi
- Luật Tiến Hoá.
Cả ba định luật này đều liên quan mật thiết với nhau, không thể
tách rời
1. Luật Nhân Qủa (Karma)
Luật nhân qủa là triết lý thâm sâu của Phật Giáo, nhưng thật ra
mọi tôn giáo lớn, đều nói về luật này vì đây chính là chân lý của
vũ trụ.
- Đức Phật nói “Gieo nhân nào gặt qủa đó”
- Ấn Giáo nói “Trồng đậu được ăn đậu, trồng khoai

được ăn khoai, muốn ăn đậu thì đừng trồng khoai”
- Thiên Chúa Giáo (Chúa Jesus) nói:

“Kẻ nào sử dụng gươm giáo, sẽ chết vì gươm giáo”

169

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Ngày nay khoa học đã chứng minh được điều này, các
khoa học gia nhận định:

“Mọi động lực gây ra đều tạo một phản lực tương
đồng và ngược chiều. Động lực và phản lực không bao giờ
tách rời nhau.”

Luật nhân qủa cũng vậy, có làm có chịu, đã gây ra thì
phải nhận lãnh hậu qủa.

Luật nhân qủa công bình tuyệt đối, không phân biệt giàu
nghèo. Không phân biệt vua chúa hay thường dân, không phân
biệt thánh thiện hay phàm tục.

Nếu gây ra thì phải nhận lấy hậu qủa, nó là một tiến trình
từ hành động, đi đến phản động (phản ngược lại).

Tuy nhiên luật nhân qủa rất dễ bị hiểu sai lầm, và có
nhiều người không tin vào định luật này, vì họ cho rằng luật này
không công bằng.

Trên thế gian này, ngay trước mắt họ, tại sao có những
con người thật sự gian ác, tham lam, chuyên làm những điều ác,
mà sao họ không bị trừng phạt.

Họ vẫn hưởng phước, trong giàu sang phú qúy, như vậy
luật nhân qủa có ảnh hưởng gì đến họ. Chính sự hiểu lầm tai hại
này, cho nên thế gian vẫn còn đầy dẫy những tội ác, và lầm lạc,
hết sai lầm này đến sai lầm khác, và kiếp người vẫn đau khổ
không có lối thoát.

Chúng ta hãy suy xét lại xem. Khi gieo hạt (hạt ở đây có
nghĩa là nhân) phải có thời gian cho hạt nảy mầm và trưởng
thành, rồi mới thành qủa.

Không phải cứ gieo xuống là hạt có thể thành qủa ngay
tức khắc. Nó còn tùy thuộc vào sự sắp đặt mầu nhiệm của những
yếu tố chung quanh.

170

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

A. Luật nhân qủa được chia làm ba giai đoạn.

1. Hiện báo.
Đây là giai đoạn gây nhân phải chiụ hậu quả ngay trong
kiếp sống hiện tại. Tùy theo duyên nghiệp, hậu qủa sẽ xảy ra
ngay lập tức, hay trong thời gian sau đó, có thể vài năm hay cho
đến cuối đời, mới nhận lãnh hậu qủa.
Ví dụ những người giàu sang mà gian ác, cuối đời phải
sống trong đau khổ, nghèo nàn, cho đến khi chết không nơi dung
thân. Đây chỉ là một ví dụ điển hình, còn tùy theo mỗi trường
hợp khác nhau. Trong bài viết này, tôi không thể viết ra hết,
những ví dụ điển hình đang xảy ra trên thế gian này.

2. Sinh Báo.
Tuy gây nhân nhưng quả chưa chín, phải chờ thời gian
duyên khởi, có thể xẩy ra ở kiếp sau. Điều này cũng có thể lý
giải, tại sao có những người đang tu hành, mà vẫn chưa thoát
khỏi những khổ nạn trong đời.
Hay những người đang làm điều gian ác, mà họ vẫn
hưởng sự giầu sang trong đời. Bởi vì nhân đang gieo, mà quả thì
chưa chín.

3. Hậu báo.
Quả xảy ra vì nguyên nhân đã tạo ra từ trước đó (nghĩa là
trong giai đoạn sinh báo) Đây là trường hợp xảy ra cho những
con người ở kiếp sống hiện tại, vì sao lại được hưởng phước,
giàu sang phú quý hơn những người khác.

171

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Bởi vì họ đã gieo nhân tốt ở kiếp trước, có nghĩa là họ tái
sinh bởi những nguyên tử thanh cao do kiếp trước để lại, do đó
họ đã thừa hưởng một di sản tốt lành trong kiếp này.

Điếu này cũng có thể giải thích, tạo sao có những người
rất gian ác mà họ vẫn không bị trừng phạt, vì quỹ dự trữ về điều
tốt, từ kiếp trước vẫn chưa hết. Tuy nhiên những người này đang
gieo những nhân sấu, rồi họ sẽ phải trả lại cho mai sau. Chắc
chắn họ phải gặt hái những hậu qủa mà họ đã gây ra.

Vì luật nhân qủa công bằng vô cùng, có làm thì có chịu,
không thể thay thế bởi người khác. Chính tác nhân gây ra thì tác
nhân đó phải nhận lãnh. Trừ khi tu thân tích đức, gieo những
nhân lành để dần dần tích đức tiến tới nghiệp lành.

Có tiêu chuẩn nào có thể so sánh được, khoảng cách xa
gần giữa ta và Thượng Đế. Khoảng cách giữa ta và Thượng Đế,
có thể tượng chưng bằng con số của những điều ham muốn, mà
ta đang có trong lòng. Cái bề dài của lòng ham muốn này, chính
là mức đo khoảng cách xa gần của bạn với Thượng Đế. Lòng
ham muốn càng nhiều thì khoảng cách càng xa.

172

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

B. Định luật Luân Hồi. (Krama)
Sự sống không thể mất đi vì nó có tính cách vĩnh cửu,
không có một sức mạnh nào có thể vượt khỏi nó hay làm gì
được nó. Chết chỉ là sự tan rã những nguyên tố bên trên thể xác,
chứ không mất đi sự sống.
Điếu này đã được khoa học chứng minh. Theo nhà vật lý
học lừng danh Albert Einstein đã chứng minh được, nguồn gốc
thật sự của mọi vật là một năng lượng duy nhất (Energy) đó là
ánh sáng.
Năng lượng này tiềm tàng trong tất cả và có thể chuyển
đổi (Transformation) trong mọi vật chất. Điều này không khác
gì quan niệm. Thượng Đế là một và hiện diện trong tất cả muôn
loài.
Einstein đã chứng minh được, năng lượng căn bản nhất
chính là ánh sáng, vật chất chẳng qua chỉ là sự đông đặc của
năng lượng ánh sáng. Qua thí nghiệm tại đại học Princeton,
người ta có thể cô đọng ánh sáng thành vật chất và chuyển đổi
vật chất thành ánh sáng.
Nhà vật lý học Karl Darrow của Bell lab, sau khi quan sát
diễn biến của vật chất phát sinh và tan biến. Ông đã cho viết:
“Ngoài sự tương phản giữa sự sống và sự chết, người
ta không thể tìm thấy một sự khác biệt nào tương đồng như sự
chuyển đổi từ vật chất ra ánh sáng”.

Khoa học thực nghiệm đã nhìn nhận về điều kỳ diệu này.
Trên hai ngàn năm về trước, nền triết học Đông phương cũng đã
nói đến vấn đề này.

Qua triết lý của Phật giáo. Đức Phật đã giảng dạy về luân
hồi, ngài đã nói về sự chuyển đồi từ sự sống qua sự chết và sự

173

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

tái sinh trong kiếp con người. Ngày nay chúng ta thấy có biết
bao tài liệu, sách vở đã viết về luân hồi, người ta đã đưa ra
những trường hợp xẩy ra trên khắp thế giới về những con người
đã biết được về kiếp trước của mình. Trong bài viết ngắn gọn
này tôi không thể nêu ra hết, những trường hợp cụ thể đã xẩy ra
trên toàn thế giới về sự tái sinh (luân hồi).

Nói tóm lại sau khi chết, thể xác con người sẽ tan biến đi,
thể tinh thần (Spirit) sẽ trở về với ánh sáng nguyên thủy, như
một nguyên tử ánh sáng và chờ đợi một thời gian thích hợp, để
được tích tụ lại và tái sinh trong thế giới vật chất.

Trong trường hợp này, thể tinh thần đã mang sẵn những
yếu tố của kiếp trước, theo luật nhân qủa. Vì vậy khi tái sinh con
người đã mang sẵn một khối nhân tạo ra từ trước, người ta gọi
khối nhân này là Định Mệnh hay còn gọi là Nghiệp.

174

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Định Mệnh (Predestination)

Mỗi cá nhân sẽ phải nhận lấy những hậu qủa mà họ đã
tạo ra từ kiếp trước, tùy theo nhân lành hay nhân giữ, mà cá
nhân đó phải nhận lấy. Điều này cũng có thể lý giải, tại sao có
người sinh ra là đã hưởng phước, trong một gia đình danh gia
vọng tộc, giầu sang phú qúy.

Có những người lại sinh ra trong cảnh nghèo đói, khổ
đau chiụ nhiều tại hoạ trong kiếp sống. Đó chính là nghiệp, là
định mệnh.

Tuy nhiên định mệnh không mang tính cách cố định. Con
người có ý chí, nên có thể thay đổi hay hoán cải định mệnh,
bằng con đường tu tâm, dưỡng tánh, tránh xa những điều gian
ác.

Hãy tích cực gieo những nhân tốt lành, thánh thiện để dần
dần hoán cải những nhân sấu.

Luật nhân hồi chịu ảnh hưởng bởi luật nhân quả,
trong khu vườn của luật nhân quả, chính là nơi ươm giống cho
nhân trở thành quả, và cất giữ nó trong thể tinh thần của từng cá
nhân, để khi hội tụ lại trong cõi vật chất nó sẽ tiếp tục nảy mầm.

Như bánh xe luân hồi của Phật giáo, nó đi theo một chu
kỳ, sinh, lão, bệnh, tử và tái sinh, như vậy con người sẽ phải
quay theo một vòng tròn nhất định, không có gì thay đổi.

Không hẳn như vậy vì con người có tư tưởng có ý chí,
con người có thể quyết định một vận mạng cho chính mình. Như
Đức Phật hay các vị thánh nhân, ngài có thể đứng ra ngoài vòng
luân hồi, và có thể quan sát nó.

175

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Muốn đạt đến khả năng này, con người phải tu thân, tích
đức và phải có duyên cơ thật sự giác ngộ, tâm hồn trở nên trong
sáng không một chút vọng động.

Khi đó sự tiến hóa của tâm (thể tinh thần) đã ở trong cảnh
giới tối cao, đã đi vào cảnh giới của ba thể trong vũ trụ đó là.
Thể thượng Trí, Thể Bồ Đề và Thể Thiêng Liêng, ba thể này trở
nên rất gần gũi với Thượng Đế, khi ấy con người sẽ trường tồn
vĩnh cửu, không chịu lệ thuộc vào luật nhân qủa và luân hồi.

Tinh thần có những hoạt động riêng biệt mà trí óc không
thể hiểu được, tinh thần thường xuyên giao tiếp với các nguồn
thần lực xuất phát từ Thượng Đế.
Đây cũng chính là đỉnh cao của tư tưởng Phật Giáo.

Đối với loài vật thì sao?
Loài vật có đi theo vòng luân hồi không. Định luật của vũ
trụ rất công bằng, không phân biệt chủng loại nào. Loài vật cũng
có một thân xác được cấu tạo từ vật chất, và bên trong cũng có
một thể tinh thần được hình thành bởi ánh sáng, vậy thì loài vật
cũng phải tuân theo luật nhân quả và luân hồi.
Trải qua hàng ngàn kiếp sống làm loài thú vật, thể tinh
thần của nó cũng được tiến hoá theo thời gian, thể tinh thần này
cũng sẽ tiến triển cao hơn và nó cũng mang những nguyên tử, có
một tầng số rung động rất gần với con người.
Một khi nó tiến triển gần đồng dạng với những nguyên tử
của con người, nó sẽ chờ một cơ duyên xảy ra, thể tinh thần của
loài thú cũng sẽ được kết tụ lại, tái sinh thành con người.
Điều này cũng có thể lý giải, tại sao thế giới càng ngày
càng đông hơn, cách đây vài trăm năm, cả thế giới có khoảng

176

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

một tỷ người, nhưng hiện tại thế giới mà chúng ta đang sống đã
trên 7.7 tỷ người. Tính đến năm 2018.

Một câu hỏi được đặt ra, người ở đâu sinh ra, nếu theo
như quy luật của vòng tròn luân hồi, thì con người chỉ có thể tái
sinh như số lượng ban đầu mà loài người đã sinh ra.

Chỉ có câu trả lời, từ thế giới loài vật tiến hóa lên làm
người. Trong kiếp đầu tiên của loại người này, họ thường có
những bản năng gần gũi với chủng loại mà kiếp trước còn lưu
giữ lại. Loại người này, họ có thể làm những điều tàn ác như
loài thú vật, có lẽ bản năng hoang dã nơi loại người này chưa
được thuần hóa hoàn toàn.

Những loại người này họ cần được học hỏi nhiều hơn, để
họ có thêm những kinh nghiệm sống như một con người.

Tóm lại định luật Luân Hồi là định luật rất tự nhiên của
vũ trụ, nếu không có định luật này thì loài người đã bị tiêu diệt
từ lâu. Con người sẽ không tiến hoá như hiện nay.

Chúng ta đã nhận thấy. Trẻ con của thế hệ sau này sẽ
càng ngày càng thông minh hơn, hiểu biết nhiều hơn. Loài
người càng phát triển và tiến bộ hơn. Chính là nhờ sự tiến hóa từ
thể tinh thần.

C. Định Luật Tiến Hóa (Evolution)

Đây là một định luật quan trọng, vì nó giải thích được
nhiều sự việc và bổ túc cho sự bất toàn, của nền khoa học thực
nghiệm ngày nay.

Tại sao vài tỷ con người sống trên địa cầu mà không ai
giống ai. Chỉ có luật tiến hoá mới giải thích được điều này.

177

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Tiến hóa chính là sự biểu lộ, của sự sống thiêng liêng,
tiềm ẩn trong không gian và thời gian. Hình hài tuy thay đổi,
nhưng tinh thần bên trong vẫn trường tồn, vì nó chính là sự sống
thiêng liêng, xuất phát từ nguồn sống cao cả vô biên, được biểu
lộ trong muôn vàn hình thể trong vũ trụ.

Nhà vật lý học Charles Darwin.
Ông được cho là cha đẻ của thuyết tiến hoá. Ông ta nói:
“Sự tiến hoá hoàn toàn đặt căn bản trên sự sinh tồn của
các loài vật mạnh nhất, qua sự truyền giống”.
Loài người cũng thế cha mẹ khoẻ mạnh thì con cái khoẻ
mạnh, đây là sự sai lầm. Trên thực tế cha mẹ khoẻ mạnh vẫn có
thể sinh ra những đứa con tật nguyền, yếu đuối.
Hay cha mẹ bình thường vẫn có thể sinh ra những đứa
con thông minh. Cũng theo như nhận định của Darwin:
“Sự tiến hoá sẽ đặt trên căn bản cuả những loài vật mạnh
nhất”.
Thực tế trong thiên nhiên, những loài vật hùng mạnh nhất
như sư tử, cọp, beo, cũng không thể nào tiêu diệt hết loài hươu,
nai yếu đuối hơn.

178

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Bởi vì hưu, nai yếu đuối nhưng sinh sản rất nhiều, do đó
nó vẫn tồn tại. Những loài vật hùng mạnh không thể tiêu diệt hết
loài vật yếu đuối.

Darwin còn sai lầm hơn nữa khi nhận định rằng, loài tinh
tinh hay loài khỉ, có thể tiến hoá thành con người.

Đây là nhận định sai lầm, nó hoàn toàn trái với luật tự
nhiên của vũ trụ. Bởi vì định luật vũ trụ định rằng, loài nào phát
triển theo trật tự riêng của loài đó.

Luật tiến hoá
Có liên quan gì đến con người. Luật tiến hoá ảnh hưởng
rất mạnh mẽ, trên tư tưởng con người. Mục đích của kiếp người
trong cõi vật chất là để học hỏi, để thu thập những kinh nghiệm,
biết rõ mình là ai, từ đâu đến và sẽ đi về đâu.
Sự biết mình và ý thức sự tương quan giữa mình và vũ
trụ chính là căn bản chính yếu của sự sống trong cõi vật chất.
Nhờ sống trong môi trường vật chất mà thể tinh thần
(Spirit) của con người, mới học hỏi thêm những kinh nghiệm, nó
dược trang bị thêm nhiều kiến thức, để trở nên một con người
có trí thức và chuẩn bị tiến hóa lên giai đoạn cao hơn, đó là trí
tuệ.
Chúng ta nên hiểu rằng trí thức và trí tuệ khác nhau rất
xa, nhưng ít ai phân biệt được rõ ràng về vấn đề này.

179

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Sự khác biệt giữa trí thức và trí tuệ:

Trí thức mang tính cách thu vào, kết nạp và phân biệt, nó
chiụ ảnh hưởng bởi thời gian và không gian. Ví như một học
sinh đến trường, bắt đầu theo học từ mẫu giáo rồi lên trung học,
đại học và tiếp tục học cao hơn nữa. Điều này cũng đồng nghĩa
với sự thu vào, kết nạp những kiến thức của trường lớp, rồi trang
bị cho chính mình, trở nên một con người có trí thức.

Nó khác biệt hoàn toàn với Trí Tuệ. Bởi vì trí tuệ là sự
hiểu biết toàn vẹn xuất phát từ tâm linh, trí tuệ là giải thoát, là
cho ra không phân biệt, nó mang tính cách vĩnh cửu không chiụ
ảnh hưởng bởi thời gian và không gian.

Một con người có trí tuệ, là người bẩm sinh đã thông
minh, như một thần đồng. Trên thực tế chúng ta đã biết hay
nghe nói nhiều về những trường hợp này. Có những tài năng
xuất chúng từ những tuổi còn ấu thơ.

Tôi xin đưa ra một ví dụ điển hình, như khoa học gia
Thomas Edison.

180

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Thomas Edison, thiên tài trong lãnh vực khoa học, ông
đã nói: “Các ý kiến lúc nào cũng ở quanh tôi, khi tâm hồn tôi
yên lặng”.

Thomas Edison, ông đã đến thế giới này với một trí tuệ,
có nghĩa là ông không cần phải học hỏi từ ai, không có vị thầy
nào có thể dậy ông về nguyên lý của điện năng.

Vì chính ông là cha đẻ của nó, chính ông là vị thầy, đến
thế gian này để giảng dậy cho con người. Đó chính là trí tuệ,
chính là sự tiến hoá mà thể tinh thần đã kết nạp, thu thập từ
nhiều kiếp trước.

Như Đức Phật, như Chúa Jesu, hay những vị thánh nhân,
các ngài đã đến thế giới này, và giảng dậy cho chúng sinh, bằng
trí tuệ sẵn có của mình.

Tóm lại trong vũ trụ có ba định luật quan trọng mà con
người chúng ta nên biết đến, nên học hỏi. Đó là định luật:

181

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

- Luân hồi,
- Nhân quả
- Tiến hoá.
- Cả ba định luật này đều có liên quan mật thiết với

nhau.

Nguồn gốc mọi vật.
Nguồn gốc căn bản nhất của vạn vật, chính là ánh sáng. Thái
dương chính là chủ thể của vũ trụ. Từ ánh sáng của thái dương,
mà sự tạo thiên lập điạ mới được hình thành. Các tôn giáo lớn
đều nhận định rằng. Thượng Đế chính là ánh sáng.

Trong kinh thánh của Thiên Chúa giáo, đã viết:
“Điều được Thượng Đế sáng tạo đầu tiên, chính là ánh sáng,
sau đó mới đến các vật khác”

Thượng Đế đã tạo ra ánh sáng từ chính nơi ngài. Đồng
bản thể với ngài. Như con nhện dệt tơ từ chính thân thể của nó.

Theo cách nhìn của giới khoa học thực nghiệm ngày nay.
Khoa học gia Einstein đã khám phá ra. Năng lượng căn bản
nhất chính là ánh sáng, vật chất chẳng qua chỉ là sự cô đọng từ
ánh sáng.

182

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Thí nghiệm này đã được thực hiện tại đại học Princeton.
Các khoa học gia, họ đã cô đọng ánh sáng thành vật chất và
chuyển đổi (transformation) vật chất thành ánh sáng. (phần này
tôi đã trình bày trong phần định luật luân hồi).

Các khoa học gia họ đã nhận ra, các hạt quang tử (Pho-
ton) đơn vị nhỏ nhất của ánh sáng, và các hạt đìện tử (Electron)
đơn vị nhỏ nhất của vật chất. Tuy hai phần này có khác nhau,
nhưng có thể tan biến đi và thay thế cho nhau.

Một khi chúng ta nhắc đến khoa học thực nghiệm, chúng ta phải
nói đến, nhà bác học Newton, ông là cha đẻ của ngành khoa học
thực nghiệm.

Newton nhận định rằng:
“Vũ trụ thật kỳ diệu, bao gồm những vật chất cứng chắc,
thu hút lẫn nhau”.
Sau này lý thuyết của Newton, đã bị Einstein phá vỡ. Vì
bản chất thật sự của vũ trụ, được cấu tạo bởi những yếu tố vi tế
nhất, đó là ánh sáng.

183

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Tóm lại ánh sáng và vật chất không bất biến. Nhưng cái
năng lượng chuyển đổi từ vật chất thành ánh sáng, và từ ánh
sáng thành vật chất.

Cái sức mạnh huyền diệu này, cái động năng thiêng liêng,
tiềm tàng này mới chính là vĩnh cửu.

Nếu Thượng Đế là ánh sáng (Energy) và tất cả mọi vật
đều chỉ là sự đông đặc của ánh sáng. Thì hiển nhiên mọi vật đều
bắt nguồn từ một đấng duy nhất.

Như thế con người không thể lìa xa Thượng Đế.

184

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Kết Luận :
Một ý tưởng rất hay của một hiền triết nào đó đã viết.
“Hãy dệt cho Thượng Đế một chiếc áo, để nhờ đó chúng ta có
thể nhìn thấy ngài. Vì qua sự hữu hình, chúng ta sẽ nhìn thấy
được cái vô hình.”

Cái vô hình này chính là chân ngã, là thể tinh thần
(Spirit), nó đang ngự trị bên trong con người thật của chúng ta.
Nó giống như chất bơ nằm trong sữa, như luồng điện nằm bên
trong sợi dây điện. Chúng ta không nhìn thấy, nhưng nó có thật,
nó chính là chân lý duy nhất mà con người cần biết đến.

Tâm lý chung của con người chúng ta là (thấy mới tin).
Mọi thứ phải được chứng minh bằng khoa học thực nghiệm.

Bởi vì chúng ta đang sống trên thế gian này, chúng ta
đang sống trong cõi giới của vật chất. Chúng ta đã quen cảm
nhận sự việc bằng 5 giác quan của thể xác, đó là:

1- Thị giác (Mắt thấy)

2- Thính giác (Tai nghe)

3- Vị giác (Lưỡi nếm)

4- Khứu giác (Mũi ngửi)

5- Xúc giác (Tay sờ)

Ngoài ra chúng ta còn có thêm một giác quan thứ 6 (Six scene).

Một giác quan vô hình, mà hầu như ai cũng nghe nói đến. Giác

quan thứ 6 này có liên quan đến yếu tố tinh thần, vì nó là sự linh

cảm.

Tôi có linh cảm rằng, sẽ có một điều gì đó xảy ra, và lạ

thay sự việc đã xảy ra đúng như thế. Đó là khả năng thiên phú

cuả một số người nào đó.

185

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Từ đây chúng ta có thể suy luận ra. Nếu muốn nhìn thế
giới tâm linh, chúng ta phải sử dụng giác quan của thể vía (Là
thể nằm bên ngoài cõi giới vật chất) nó chính là giác quan của
chân ngã.

Một tư tưởng cuả một Thiền sư nào đó đã viết :
“Khi bản ngã ngưng hoạt động, thì chân ngã sẽ biểu hiện. Khi
ao ước cuả vật chất chấm dứt, thì niềm phúc lạc của tinh thần
sẽ đến một cách tự nhiên”.

Đôi lời tường trình:
Bài viết (Định luật vũ trụ và con người) như một luận án,

viết về một chủ đề rất trừu tượng, rất bao la. Muốn nói đến
những định luật tự nhiên của trời đất, những chân lý cao siêu
của Thượng Đế.

Ngôn từ và chữ viết luôn bị giới hạn, không thể nào lột tả
hết được tư tưởng, vì lẽ này bài viết sẽ có nhiều sai sót.

Rất mong quý vị đọc giải bỏ qua cho. Bài viết này chỉ là
sự tổng hợp lại những gì tôi đã đọc qua trong sách vở, ghi chép
lại rồi viết ra.

Với mục đích gửi đến những người hữu duyên, những ai
thích tìm hiểu về sự huyền diệu về thế giới tâm linh, để chúng ta
cùng tham khảo.

Thưa các bạn, cá nhân tôi chỉ là hạt bụi nhỏ bé nằm trong
cái bao la của vũ trụ, làm sao tôi có đủ trí tuệ để thấu hiểu hết
những chân lý cao siêu của Thượng Đế.

Một lần nữa xin qúy vị đọc giả bỏ qua cho tôi, vì những
sai sót nào đó.

186

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

“Khi bạn cảm nhận được sự xấu sa nơi mình, là bạn đã tháo
gỡ nơi đó cho ánh sáng thiêng liêng rọi vào”

Câu nói này cũng là tư tưởng của một hiền triết, mà tôi đã
đọc qua, trong một quyển sách thiền nào đó (Xin lỗi vì không
nhớ tên ông). Tôi xin mượn câu nói này để thay lời kết thúc một
bài viết dài.
Xin trân trọng.

http://cuocsongthica.blogspot.com
Louis Tuấn Lê

187

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Trận Chiến Lấn Đất 1972

Lê Tuấn
Những tháng cuối năm 1972. Tình hình chiến sự trở nên

rất sôi động. Cả hai bên tham chiến đang chuẩn bị cho một chiến
dịch Giành Dân Lấn Đất. Trên những trang báo hàng ngày,
những bản tin thời sự nóng bỏng nhất vẫn là những gì liên quan
đến Hiệp Định Paris. Một hiệp định 4 bên, nhưng trên thực tế đó
chỉ là một hiệp định hai bên, đang bàn thảo gay go giữa Mỹ và
Cộng Sản Bắc Việt.

Theo tinh thần căn bản của Hiệp Định Paris là chấp nhận
một giải pháp da beo, bằng những vùng đất trái độn, vùng đất
nào được cắm cờ đại diện của phe nào thì vùng đất đó thuộc
quyền của bên đó chiếm đóng.

Cuối cùng thì Hiệp Định Paris đã được ký kết vào tháng
1 năm 1973. Đây cũng chính là một cơ hội để người Mỹ tháo
chạy khỏi cuộc chiến tranh Việt Nam.

Chính vì giải pháp da beo của hiệp định Paris, cho nên
những tháng cuối năm 1972 tình hình chiến sự đã trở nên rất sôi
động. Trong địa bàn hoạt động của Đại đội 3, Tiểu đoàn 338 Địa

188

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

phương Quân, trực thuộc Tiểu Khu Hậu Nghĩa, bao gồm 4 Chi
Khu rất nổi tiếng đó là Trảng Bàng, Củ Chi, Đức Hòa và Đức
Huệ.

Tháng 6 năm 1972, Đại đội 3/338 ĐPQ, do Trung úy Phi
làm đại đội trưởng và tôi đại đội phó. Đơn vị chúng tôi được tiểu
đoàn điều động đến đóng quân tại Ấp Bình Thủy 1, nhầm bảo vệ
vành đai cho Chi Khu Đức Hòa.

Trên con đường Hương lộ nối dài từ Đức Hòa đến Hốc
Môn, con đường này chạy xuyên qua một địa danh cũng khá nổi
tiếng trong sử học, đó là khu vực (Mười Tám Thôn Vườn Trầu),
và con đường này cũng chạy ngang qua một vùng rộng lớn đó là
bưng Mũi lớn (vùng nước ngập hoang dại, đầy cỏ năng, một loại
cỏ ống thân tròn, rất thích nghi trong vùng đầm lầy ngập nước.
Cỏ năng thường được người dân gặt hái bằng ghe xuồng, đem
về phơi khô đập dập để đan thành những tấm đệm cói, hình thức
như chiếc chiếu, hay những túi xách, những bao tải, đây là một
việc làm rất phổ biến của người dân địa phương).

Địa danh Mũi Lớn đã gợi nhớ lại trong tôi một trận chiến
mà chính tôi đã tham dự. Vào cuối năm 1969 hay đầu năm 1970,
lâu ngày tôi đã quên mất.

Một hôm tôi được lệnh cùng với hai trung đội nằm ứng
chiến tại một bãi đáp trực thăng trong Chi Khu, anh em chúng
tôi đang nằm dài trên bãi cỏ nghỉ ngơi, vừa hút thuốc lá vừa nói
chuyện tếu, nhìn đồng hồ đã gần 2 giờ chiều, tôi nghĩ chắc
không có chuyện gì xảy ra, lâu lâu có một ngày nghỉ thoải mái.
Gần 2 giờ trưa tôi đang nằm mơ màng vừa định chợp mắt một
chút, thì tôi chợt nghe Trung Sĩ Tốt truyền tin gọi tôi.

- Ông thầy có lệnh chuẩn bị hành quân.

189

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Tôi cầm lấy ống nghe và được biết đây là lệnh của BCH
Tiểu Đoàn.

Thiếu tá tiểu đoàn trưởng ra lệnh cho đơn vị tôi sẽ dưới
quyền điều động của Phòng 3 Tiểu Khu, người trực tiếp ra lệnh
cho tôi chính là Thiếu Tá trưởng phòng 3 Tiểu Khu.
Ông ra lệnh cho đơn vị tôi phải sẵn sàng, sẽ có trực thăng đến
bốc.

Tôi ra lệnh cho 2 trung đội trưởng chuẩn bị hành quân
trực thăng. Khoảng 15 phút sau, hai chiếc trực thăng đáp xuống
sân Chi Khu Đức Hòa.

Trực thăng đã bốc đơn vị tôi, bay thẳng đến bưng Mũi
Lớn. Từ trên cao chúng tôi đã nhìn thấy một vùng nước bao la
và những đám cỏ năng mọc um tùm từng khu vực. Trực thăng
hạ xuống thấp dần, sức mạnh của cánh quạt đã hất tung mặt
nước và làm cho đám cỏ năng nằm rạp xuống.

Tiếng của Thiếu tá trưởng phòng 3 từ trên trực thăng
quan sát.

Ông ra lệnh như hét vào trong máy.
Anh có thấy VC đang nhảy xuống nước.
Tiếng súng bắt đầu nổ, tiếng cánh quát của trực thăng vần
vũ, viên phi công cho trực thăng hạ thấp xuống sát mặt nước đổ
quân.
Tôi và tất cả anh em đều nhảy ra khỏi trực thăng.
Vừa nhảy xuống, nước đã ngập lên tới ngực. Chúng tôi
đã xác định mục tiêu phía trước. Vì tiếng ồn của trực thăng, tôi
phải hét lên ra lệnh cho tất cả lính dàn thành hàng ngang. Tất cả
đơn vị đã tản ra thành một hàng ngang, trườn người trên cỏ năng
và tiến lên.

190

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Những tràng đạn M16 đã nổ liên tục, cánh quạt của trực
thăng bay vần vũ trên đầu, sức mạnh của nó đã thổi tung mặt
nước và những ngọn cỏ năng nằm rạp theo.

Những tên du kích VC lặn dưới nước không chịu được
lâu đã vội ngoi đầu lên, họ chưa kịp lên tiếng đầu hàng thì đã
gục ngã trước lằn đạn M16.

Tiếng của Thiếu tá trưởng phòng 3 từ trên trực thăng
quan sát.

Ông hét lên trong máy truyền tin ra lệnh cho tôi phải bắt
sống

Tôi một tay cầm ống nghe truyền tin, một tay cầm súng.
Tôi đã hét muốn bể cả cuống họng, ra lệnh bắt sống
nhưng không một người lính nào nghe theo, vì tiếng ồn của trực
thăng vì tiếng súng, tất cả đã tạo thành một âm thanh hỗn loạn,
tiếng nói của tôi không đủ sức, chỉ một số anh em đứng gần tôi
nghe lệnh, họ đã cùng tôi hét to lên, lệnh bắt sống.
Tiếng trực thăng, tiếng súng và mùi khói của thuốc súng
đã tạo thành một tình huống thật phấn kích. Người lính chỉ còn
biết tuân theo một phản xạ tự nhiên đó là bóp cò súng, khi bất
ngờ nhìn thấy đối phương vừa chồm lên khỏi mặt nước.
Tất cả đã quá muộn, một trận chiến xảy ra quá bất ngờ,
quá nhanh gọn, không đầy một tiếng đồng hồ. Tổng số có 8 du
kích bị thiệt mạng, một vũng nước trong xanh màu da trời, bây
giờ đã nhuộm đỏ màu máu.
Đó cũng là quy luật rất vô tình của chiến tranh.
Tiểu đội du kích này đã thiết lập một căn cứ trú ẩn tại nơi
đây từ lâu. Họ đã khéo léo chui vào giữa bụi cỏ năng (một bụi
năng có một chu vi rất lớn, đôi khi 4 người vòng tay nhau mới
ôm hết một bụi năng). Từ giữa đám cỏ năng, họ đã cắt sát mặt

191

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

nước tạo thành một khoảng trống, họ sử dụng cây chàm cắm
xuống nước và phía trên làm thành một cái xạp có thể nằm ngủ
từ 2 đến 3 người, trên xạp cũng là nơi để nấu ăn.

Những cọng cỏ năng ở chung quanh còn xanh tươi, họ
khéo léo kéo hai bên vào nhau
rồi đan bện lại, tạo thành một mái che mưa che nắng, hình thức
như một tổ chim.

Nhìn từ phía ngoài thì bụi năng vẫn xanh tươi, rất khó
phát hiện ra bên trong là nơi chú ẩn. Thật là không may cho họ
lần này vì máy bay trực thăng bay thấp, sức gió của cánh quạt đã
làm lộ rõ nơi trú đóng, vì vậy đơn vị du kích này đã bị xóa sổ.

Thiếu Tá trưởng phòng 3 Tiểu Khu tỏ ra bực bội vì đơn
vị tôi không bắt sống được du kích nào, ông ra lệnh cho trực
thăng bay về Tiểu Khu.

Bỏ lại tôi và 2 trung đội ở lại thu dọn chiến trường, chúng
tôi lục lạo mọi nơi, lặn cả xuống nước mò tìm súng AK47 và
B40. Tổng kết lại trận chiến, đơn vị tôi đã tịch thu được 6 khẩu
AK47 và 2 khẩu B40, một số đạn và tài liệu, ngoài ra còn hai
chiếc ghe nhỏ, mà toán du kích này sử dụng làm phương tiện di
chuyển, đã bị bắn gần bể nát không sử dụng được.

Phải lội nước tìm đường trở về đơn vị. Để tránh bị địch
tấn công bất ngờ và cũng để giữ an toàn cho đơn vị, tôi ra lệnh
cho anh em đi hàng một, chọn ra hai người lính bơi lội giỏi đi
trước dẫn đường.

Sự im lặng lại trở về giữa đất trời bao la, mênh mông một
vùng nước trong xanh, chúng tôi mò mẫm trong vùng nước ngập
và cỏ năng mọc qua đầu, thỉnh thoảng tôi lại nghe tiếng người
lính dẫn đầu nói: “coi chừng có hố bom rất sâu”, chúng tôi lại
phải đi vòng theo miệng hố bom. Vùng đất này là vùng oanh

192

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

kích tự do, đôi khi đã bị B52 trải thảm, vì vậy nơi đây có nhiều
hố bom rộng lớn và khá sâu, nếu sơ ý có thể lọt xuống hố bom,
vướng rễ cây và cỏ năng, rất khó bơi thoát thân.

Trời càng về chiều ánh nắng càng dịu đi, tạo thành một bầu
không khí rất thoáng mát, và thật thanh bình. Những âm thanh
hỗn loạn và mùi thuốc súng của trận chiến vừa qua gần như tan
biến mất, không còn để lại dấu vết nào, chỉ còn nghe tiếng lội
nước bì bõm, và thỉnh thoảng nghe tiếng chim le le và tiếng vịt
trời vỗ cánh bay, bầu trời càng lúc càng mờ dần, anh em chúng
tôi đã nhìn thấy mập mờ, một gò đất và thấp thoáng những ngọn
tre xanh.

Cuối cùng chúng tôi đã lội bộ về tới đơn vị. Sau khi kiểm
tra lại quân số tôi bàng hoàng đau xót vì thiếu mất một người
lính.

Tôi hỏi Chuẩn úy Tính trung đội trưởng
Anh biết tên ai không, Chuẩn úy Tính cho tôi biết người
lính mất tích là binh nhất Vận (biệt danh Hai đen).
Vận là người dân địa phương rất quen thuộc với đồng
ruộng và bơi lội giỏi, thường hay lội theo những con rạch để bắt
cá bằng tay không.

Sáng hôm sau tôi cho người, mượn ghe của dân trở lại vị
trí hôm qua để tìm.
Trong thời gian này người dân trong Ấp cũng biết tin về trận
chiến hôm qua.
Chính quyền Ấp đã thông báo cho dân đi lấy xác các du kích,
đem về cho thân nhân nhận dạng và chôn cất. Thật là đau buồn
khi anh em đã phát hiện dưới hố bom nơi binh nhất Vận đã tử
trận.

193

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Hai Đen đã chết ngồi dưới hố bom sâu, chân và ba lô sau
lưng bị vướng chằng chịt cỏ năng và rễ cây, chính những bụi cỏ
này đã giữ chặt thân xác anh ở lại để cùng chết với 8 người du
kích Việt Cộng.

Sau này anh em còn cho tôi biết thêm một chi tiết về cái
chết của Hai Đen. Lý do chính là Hai Đen quá tự tin vào khả
năng bơi lội của mình, nên đã tự ý tách ra đi riêng một bên
không theo hàng một, cho nên khi bị sụp xuống hố bom, không
ai nhìn thấy vì khi ấy trời qúa tối.

Vào khoảng xế trưa người dân dã đem tất cả 8 du kích về
Ấp Bình Thủy cho thân nhân nhận dạng và chôn cất.

Kể từ hôm ấy, tôi không có cảm tình với Thiếu tá trưởng
phòng 3 Tiểu Khu, lâu ngày tôi đã quên tên ông.

Tôi biết sau trận chiến này, ông đã được gắn những huy
chương danh dự. Riêng cá nhân tôi cũng được Tiểu Khu ban
thưởng một Anh Dũng Bội Tinh.

Tôi nghĩ nếu huy chương này mang một ý nghĩa thật sự
của nó, thì nó phải được gắn một cách long trọng trên nắp quan
tài của người lính chết trận.

Đó cũng chính là quy luật của chiến tranh, mà cả hai bên
tham chiến đều phải tuân theo. Súng đạn thì vô tình, chỉ có
những chủ thuyết, những ý thức hệ lệch lạc mới đem con người
đến chiến tranh để rồi tàn sát lẫn nhau.

Như tôi đã viết ở phần đầu câu chuyện. Những ngày
tháng cuối năm 1972,tình hình chiến sự rất sôi động. Ban đêm
đơn vị tôi phải đi phục kích, nằm bờ ngủ bụi canh phòng cho
người dân được một giấc ngủ bình yên không bom đạn.

Ban ngày đơn vị tôi phải đi phá mô, do VC ban đêm lén
lút đắp mô ngăn chận giao thông, gây tâm lý bất ổn trong dân,

194

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

công việc thường làm nhất trong giai đoạn này là đi tháo gỡ cờ
của Việt Cộng. Trong giai đoạn giành dân lấn đất, VC thường
lén lút cắm cờ trên các vị trí cao nhất trong khu vực, chúng
thường cắm cờ trên ngọn cây Cau và trên những ngọn Tre.

Với mục đích tranh giành lãnh thổ, để hy vọng rằng sau
khi Hiệp Định Paris được ký kết, chúng sẽ nhận đây là vùng đất
của Cộng Sản. Ngoài việc cắm cờ chúng còn thường xuyên đắp
mô trên Hương Lộ, ngay cả những con đường đất trong Ấp,
nhầm mục đích gây hoang mang trong dân.

Mỗi khi phát hiện khu vực bị cắm cờ, tôi thường đem
một đơn vị nhỏ đến tháo gỡ, cách thức thường làm nhất của tôi
là ngắm bắn từng phát cho lá cờ gẫy đổ rơi xuống đất.
VC thường gài lựu đạn và mìn bẫy dưới lá cờ, và cả gốc cây
chung quanh khu vực, tốt nhất là phải bắn thăm dò trước khi
bước đến, đây cũng là biện pháp bảo vệ an toàn cho lính và cho
dân chúng.

Âm mưu giành Dân Lấn Đất mà VC đang thực hiện trong
thời gian chuẩn bị ký kết
Hiệp Định Paris, đã bị lực lượng ĐPQ và Nghĩa Quấn dẹp tan.

Tôi chợt nghĩ vào thời điểm năm 2013. Nếu như Việt
Nam có một hiệp địng nào tương tự như Hiệp Định Paris 1973.
Chấp nhận một giải pháp trái độn, một hình thức da beo. Phía
bên nào cắm lá cờ của mình, thì vùng đất đó sẽ được thừa nhận
là vùng đất của bên có lá cờ làm biểu tượng.

Tôi nghĩ tất cả người dân Việt Nam, sẽ đồng loạt cắm cờ
Vàng Ba Sọc Đỏ, khi đó lá cờ VNCH sẽ tung bay trên khắp lãnh
thổ Việt Nam. Để nói cho Cộng Sản biết rằng.
Nơi đây chính là vùng đất Tự Do.

195

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Một buổi sáng sớm tôi đang ngồi trên bao cát của bờ
thành hút thuốc lá, nhìn làn khói thuốc bay tỏa vào không gian,
một làn gió lành lạnh nhẹ lướt qua, thời tiết tháng 12 trời sẽ lạnh
nhiều hơn vào ban đêm và buổi sáng.

Tôi nhìn xa về cuối thôn, những khoảng ruộng đã gặt hái
xong, bây giờ chỉ còn lại những gốc rạ vàng khô, và phía xa kia
là những hàng tre xanh thắm, cả một vùng rộng lớn không một
bóng người dân.

Chiến tranh đã cướp mất, sự thanh bình yên ấm của một
vùng thôn quê hiền hòa.
Tôi đang suy nghĩ miên man, thì người lính gác cổng chạy vào
báo tin.

Ông thầy có người đẹp đến thăm.
Tôi hỏi ai vậy. Người lính trả lời:
Em gái hậu phương, ông cứ ra ngoài sẽ biết.
Tôi bước ra ngoài phía cổng.
Thấp thoáng một bóng dáng thôn nữ, tay cầm nón lá đang tiến
về phía đơn vị. Bóng dáng người con gái đi dần về phía cổng,
tôi đã nhận ra hình bóng đó là ai.
Lan thường mặc bộ áo bà ba, hôm nay nàng mặc một
chiếc áo bà ba mầu mạ non, hai bên hông xẻ hơi cao để lộ một
làn da trắng mịn, cái quần đen bóng láng, ôm sát đôi mông căng
tròn, biểu lộ một sức sống mãnh liệt của tuổi con gái dậy thì.
Hôm nay nàng rất đẹp, cái đẹp tự nhiên của một thôn nữ,
chen lẫn với cái đẹp xuân thì rất gợi tình, đầy nữ tính của con
gái.
Đã gần 2 tháng nay Lan không đến thăm tôi, hôm nay
không hẹn trước Lan bất ngờ đến thăm. Cứ mỗi lần đến thăm

196

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Lan thường ở lại với tôi vài ngày, và cả hai chúng tôi lại có dịp
quấn quít bên nhau.

Tôi đón Lan từ cổng đi vào trong đồn, ngang qua hầm chỉ
huy đại đội.
Lan mỉn cười và gật đầu chào mọi người.

Trung úy Phi đang ngồi chơi Domino với 2 Chuẩn úy
trung đội trưởng.

Phi vừa nói vừa cười.
Tối nay thằng Tuấn nó sẽ pháo kích, tụi mình phải chui
vô hầm né đạn.
Mọi người cùng cười. Tôi và Phi là hai người bạn, chúng
tôi quen thân nhau từ những ngày đầu, khi cả hai vữa thuyên
chuyển về Tiểu Khu Hậu Nghĩa, và cả hai cùng về Tiểu Đoàn
338, khi ấy BCH Tiểu Đoàn 338, đang đóng quân tại Chi Khu
Đức Huệ.
Nằm ngay trong khu vực của nhà máy đường Hiệp Hòa,
một nhà máy rất lớn từ thời Pháp để lại, nhưng đã ngưng hoạt
động từ lâu.
Tôi đưa Lan vào trong căn hầm trúng ẩn của tôi, vừa
bước qua cửa hầm tôi đã vòng tay qua lưng nàng, ôm chặt vòng
eo thon gọn và quay người Lan về phía mính, tôi ôm chặt Lan
và đặt lên mồi nàng một nụ hôn thật say đắm.
Lan đẩy nhẹ tôi ra và nói:
Làm gì gấp vậy anh.
Tôi vừa cười vừa trả lời:
Lính mà em.
Buổi chiều tối hôm đó, chúng tôi có một bữa nhậu thật
ngon, một nồi cháo gà do Lan nấu và mấy xị rượu đế loại ngon.

197

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Và dĩ nhiên tối hôm đó chúng tôi lại nằm bên nhau như một đêm
tân hôn.

Qua câu chuyện tâm tình, Lan cho biết gần hai tháng qua,
nàng phải lên Tây Ninh ở nhà người bà con. Vì tình hình chiến
sự càng ngày càng gay go hơn. Lan cho tôi biết 3 ngày nữa Lan
phải rời xa tôi không biết bao giờ mới gặp lại. Tôi hỏi tại sao
nhưng Lan không trả lời câu hỏi. Lan chỉ nói:

Thôi đừng nhắc đến, chúng ta cứ vui như không có
chuyện gì xảy ra, em sẽ ở lại
bên anh 2 ngày, đến ngày thứ 3 thì em phải về nhà.

Trong đêm cuối cùng nằm bên tôi, hình như Lan ôm tôi
chặt hơn, nàng đòi hỏi nhiều hơn, như cố níu kéo một điều gì đó
sắp tan biến đi. Tôi có một linh tính như, đây là lần cuối chúng
tôi được nằm bên nhau.

Tiếng con gà trống nuôi trong đồn cất tiếng gáy vang,
hình như nó đã gân cả cổ, để cất lên một tiếng gáy nghe rất oai
hùng. Từ những bụi tre xanh thẳm trong thôn xóm, tiếng gà gáy
vang vọng đáp lại.

Chúng tôi cùng thức dậy, đun nước sôi pha café. Trời còn
mờ sáng, tôi ngồi trên cái thùng đạn pháo binh cũ, đốt một điếu
thuốc đầu tiên trong ngày, trên tay là ly café còn bốc khói, lan
tỏa một hương vị thơm phức, mặc dù đây chỉ là loại café hạng
bét.

Lan nhìn tôi, rồi lên tiếng:
Hôm nay em phải về nhà vì tối mai. Nàng bỏ lửng câu
nói.
Tôi vội hỏi:
Tối mai làm sao?

198

Đội Đập Đá Louis Tuấn Lê

Lan bưng ly café bước đến ngồi cạnh bên tôi, nàng ngồi
im lặng nhìn xa xăm, một lúc sau Lan nói thật khẽ vào tai tôi:

Tối mai ba em cho người về nhà bắt em phải ra mật
khu. Em không muốn, nhất là em không muốn xa anh, nhưng cả
gia đình em đếu muốn như vậy.

Nghe đến đây tôi thật bàng hoàng, tự nhiên nỗi buồn lại
chợt đến. Nhà Lan không đâu xa, chỉ cách nơi tôi và Lan đang
ngồi vài thửa ruộng. Tôi nhớ lại những ngày đầu chúng tôi mới
quen nhau.

Một buổi sáng tôi cùng đơn vị, sau một đêm đi phục kích,
trên đường trở về đồn, chúng tôi dừng chân bên Hương Lộ, nơi
đây dân địa phương gọi là Quán Đôi, bởi vì tại ngã 4 này có hai
quan lợp tôn nằm gần nhau, cả hai đều bán tạp hóa và dĩ nhiên
có bán rượu đế, beer, nước giải khát và café .

Tôi đang ngồi hút thuốc uống café bên trong quán, thi
một chiếc xe lôi (loại xe Honda, hay xe đạp, có kéo theo một cái
thùng xe phía sau, có thể chở được nhiều người)

Chiếc xe lôi dừng lại trước quán, cho vài người bước
xuống xe, trong đó có bóng dáng một thiếu nữ, mặc bộ bà ba
màu xanh da trời, nhìn thoáng qua tôi đã nhận ra một cô thôn nữ
còn quá trẻ, đang ở tuổi dậy thì, đôi tám trăng tròn.

Dáng người hơi thấp, mái tóc đen óng xõa ngang vai,
thân hình đẫy đà cân đối, nét mặt thật tươi với ánh mắt trong
sáng và nụ cười luôn nở trên môi. Cô gái bước vào quán, một
vài người lính trầm trồ nhìn theo, cô gái hình như quá quen
thuộc với chủ quán, nên hai người nói chuyện với nhau.

Tôi đưa mắt nhìn Tư người lính mang máy truyền tin
ngồi cạnh tôi

Với ngụ ý như hỏi ai đó?

199


Click to View FlipBook Version