[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 351 ra ngoài đường để ngó quanh, sương khuya bao trùm phố xá và cái lạnh cố hữu tràn về khắp nơi. Các Trưởng lại mời mấy phụ huynh về nhà nghỉ ngơi nhưng họ đều bảo để họ ngồi lại nói chuyện với các Trưởng cho vui… Khoảng mười lăm phút sau, một chiếc xe jeep của Ty Công An đổ trước nhà, Trưởng Võ và Trưởng Thuần nhảy xuống xe bước vội vào nhà, chiếc xe jeep tiếp tục đổ dốc Minh Mạng. Mọi người đứng dậy đón hai Trưởng. Không để mọi người kịp hỏi,Trưởng Võ nói ngay: “Nhờ sự giúp đỡ của nhân viên Ty Công An và An Ninh Quân Đội, một cuộc tìm kiếm mười ba Hướng Đạo Sinh trong một phạm vi khá lớn, lấy thác Prenn làm trung tâm điểm, họ đã vào các khu vực kế cận tại thác Datanla, vùng Finom, Liên Khương và Tùng Nghĩa, quanh thác Gougah và Pongour, khu vực Núi Voi và cả Đơn Dương nữa…”. Các phụ huynh hỏi thêm chuyện với Trưởng Võ và Trưởng Thuần, hai Trưởng trả lời cho họ một số chi tiết và cho biết cuộc tìm kiếm vẫn tiếp tục. Trưởng Võ khuyên mọi người trở về nhà sau khi cho hay rằng sáng sớm ngày mai các Trưởng sẽ tháp tùng với nhân viên Công An và An Ninh Quân Đội để mở rộng phạm vi tìm kiếm. *** Tôi đạp xe về đến nhà đã quá hai giờ sáng. Vừa lên giường kéo chăn để chống với cái lạnh về sáng thì tai tôi chợt nghe có tiếng nói lao xao vọng vào từ ngoài đường phía trước nhà.Tôi nín thở lắng nghe, những tiếng lao xao mỗi lúc một rõ hơn của nhiều người và tôi đã nhận ra tiếng của Nguyễn Đức Quang, của Tuấn, của Cúc, của Du, của Bảo…Tôi hất tung chăn nhảy ra khỏi giường và chạy ra mở cửa.Thì ra mười ba chàng thiếu sinh của hai đội Voi và Sóc chẳng biết từ đâu xuất hiện trước sân nhà tôi.Tôi không khỏi ngạc nhiên và cũng không dấu được nỗi vui mừng! Tôi mở rộng hai cánh cửa cho tất cả vào nhà. Câu hỏi đầu tiên của tôi là: “Có bao nhiêu em trở về?”. Nhiều tiếng trả lời: “Mười ba đứa”. Trông các em mặt mày hốc hác, mêt nhọc nhưng vẫn còn mang những chiếc ba lô xẹp lép trên lưng. Lều, dây, cọc và mớ nồi niêu soong chảo, đèn đuốc đều rơi đâu mất ở dọc đường.Tôi biết các em đói lắm nhưng các em bắt đầu kể chuyện vui vẻ, ba chiếc xe đạp bị gãy, chiếc thì gãy tay lái, chiếc thì gãy phuộc, chiếc thì gãy sườn, nhiều bánh xe chẳng còn tí hơi. Và như thế các em dắt díu nhau về…nhà tôi… Tôi hỏi Quang và Tuấn: “Cắm trại ở thác Prenn, sao giờ này mới về và về hướng này?”. Quang cười nhăn cả mặt: “Thay vì đi thác Prenn, bọn tôi hứng chí nên đổi hướng, không đi về hướng Nam, chúng tôi đi về hướng Đông ngang qua hồ Than Thở rồi bọc lên hướng Bắc để đến phía sau chân Núi
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 352 Bà, định leo lên núi rồi xuống núi ở phía Nam để trở về, ai ngờ đường quá xa nên phải theo sườn núi trở về mà cũng không kịp, hết thức ăn, mấy chiếc xe bị hỏng…” Tôi đánh thức mẹ tôi dậy và nhờ bà nấu cho một nồi cơm lớn để cho các em ăn trước khi đưa các em về tận nhà. Mẹ tôi có sẵn một nồi cá kho mang ra và chỉ trong vòng mười phút là nồi cơm và nồi cá hết sạch.Trong khi các em ăn cơm, tôi lo vá và sửa các xe đạp bị hỏng trừ các xe đã bị gãy. Xong, tôi hối thúc các em chở nhau về kẻo cha mẹ các em đang trông. Cũng cần nói thêm là nhà tôi nằm ở phía Bắc thành phố Đà Lạt, muốn đi lên Núi Bà phải đi ngang qua nhà tôi. Vì vậy khi các em từ hướng Núi Bà (tức núi Langbian) về thành phố cũng phải đi ngang qua nhà tôi. Vì lý do đó mà mẹ tôi hân hạnh được đãi các em một bữa cơm ngon “vô tiền khoáng hậu” như lời phát biểu của các em. Bốn giờ sáng tất cả các em đã rời khỏi nhà tôi. Tôi cũng vội vàng đạp xe xuống phố, đến bấm chuông nhà Trưởng Nguyễn Văn Võ để tường trình mọi việc xảy ra sau khi tôi từ nhà Trưởng trở về. Tối chủ nhật tuần lễ sau một cuộc họp Hội Đồng Đoàn với sự hiện diện của các Trưởng cùng các Đội trưởng Đội phó. Đội trưởng Nguyễn Đức Quang và Cao Duy Tuấn lần lượt trả lời các câu hỏi về việc thay đổi lộ trình và địa điểm cắm trại. Các Trưởng không nghiêm khắc khiển trách Quang và Tuấn nhưng nhắc nhở việc phải tôn trọng luật chơi đã được quy định hầu tránh mang lại sự phiền hà lo lắng cho phụ huynh và những người liên hệ. Sau buổi họp, các Trưởng dắt chúng tôi đi uống sữa đậu nành trước khi chia tay ra về. Những ngày sau Nguyễn Đức Quang kể cho tôi nghe thêm một số chi tiết ly kỳ của cuộc phiêu lưu đưa mười ba Thiếu sinh thám hiểm Núi Bà. Nghe xong, tôi nói với Quang: “Chỉ cần một lần trong đời Hướng Đạo có một cuộc mạo hiểm, như thế đã là một Hướng Đạo Sinh giỏi…” Về sau Quang là Đội Trưởng Nhất của Thiếu đoàn Lê Lợi để thay tôi. Phong Châu
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 353 Lại Nói Chuyện Tết Đã là tháng hai âm lịch. Nhân cái chân bị què, không lái xe đi đâu được nên ngồi trước máy gõ lốc cốc kể thêm chuyện ba ngày tết vì thời tiết đang là mùa xuân, hoa vẫn nở, hội hè họp mặt lai rai diễn ra đây đó… Năm nào cũng vậy, người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều nhớ đến ngày tết âm lịch thường được gọi là tết Ta để phân biệt với tết Tây. Tết Tây vừa rồi là tết của năm 2024, còn tết Ta năm nay là năm Giáp Thìn. Tết ta đã có từ ngàn xưa và cứ thế, từ thế hệ này sang thế hệ khác, người Việt khắp các miền Trung Nam Bắc đều coi tết Ta là ngày lễ quan trọng nhất trong năm. Tết là tết chung nhưng mỗi miền lại có những tập tục riêng làm nổi bật sắc thái đặc thù của từng địa phương. Về cách ăn uống, trang phục, lễ nghi, các thú vui ngày tết nói chung không có gì khác biệt nhiều. Vì vậy người Việt Nam từ bé tới lớn không ai là không biết đến tết Ta truyền thống của người Việt Nam. Ở Việt Nam từ xưa đến nay, trước tết Ta cả tháng, thiên hạ đã lo chuyện sắm tết, từ cái ăn cái uống cho đến cái mặc, dọn dẹp nhà cửa, mua bông hoa để chưng bày trong nhà, lại phải mua quà cáp để biếu tặng người thân và người quen. Người thân là ông bà cha mẹ chú bác cô dì hay con cháu. Người quen là bạn bè, đồng môn, đồng liêu và cả những người có liên quan
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 354 đến công việc làm của mình. Vào thời mà các cụ ta còn mặc áo dài đội khăn đóng thì thế nào vào dịp tết, nhà nào cũng có một hai câu đối tết viết trên giấy đỏ thắm để treo trong nhà. Các thầy Nho nhiều chữ thì tự viết câu đối để treo ở nhà mình, người ít chữ thì đi nhờ người khác viết hộ, đôi khi phải trả tiền hay quà cáp cho phải phép. Nhà thơ Vũ Đình Liên cho ta thấy rõ nhất hình ảnh của một ông đồ ngồi viết câu đối tết cho khách: Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu giấy đỏ Trên phố đông người qua… Đó chính là những nét đẹp của văn hóa truyền thống Việt Nam vì nó nằm trong phạm trù văn học thi ca như các loại văn phú, văn tế, văn ca trù…mà trong đó chứa chất hồn thơ tao nhã mang nhiều hình ảnh của cuộc sống thường nhật mà chúng ta đã từng nghe, từng học qua cách nay hơn nửa thế kỷ. Cuộc đời thăng trầm của cụ Nguyễn Công Trứ là hình ảnh của một nhà nho không gặp thời trên đường hoạn lộ, lúc lên làm quan to, khi xuống làm lính thú khiến đời sống của Cụ khá vất vả bần hàn, khiến cho Cụ, khi tết về đã thả câu đối nghe ra không mấy gì vui: Chiều ba mươi, nợ hỏi tít mù, co cẳng đạp thằng Bần ra cửa Sáng mồng một, rượu say lúy túy, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà Không biết Cụ có còn đủ sức để “đạp thằng bần” ra khỏi cửa nhà Cụ hay không? Lại không biết có ông Phúc nào đang lảng vảng trước của để Cụ ẵm ổng vào nhà hay không? Thương thay! Đối với Cụ Trần Tế Xương chắc cũng chẳng khá gì so với Cụ Nguyễn Công Trứ vì chuyện thi cử gặp nhiều trắc trở nên đưa đến cái nghèo “thâm căng cố đế”. Câu đối tết của Cụ Trần Tế Xương cho phép ta được kết luận trong thời buổi ấy, thiên hạ đa phần phải sống trong hoàn cảnh khó khăn, xơ xác để từ đó sinh ra những cảnh ngộ mà ta thường gọi là “nhân tình thế thái” như câu đối Cụ đã viết: Thiên hạ xác rồi còn đốt pháo Nhân tình trắng thế lại bôi vôi Trần Tế Xương nhìn cuộc đời thấy thiên hạ “xơ xác” và “bạc lòng bạc nghĩa” nhưng bản chất là một kẻ sĩ, nhà thơ họ Trần đã nêu cao tính cách phong nhã ung dung với những thú vui vượt ra ngoài hai chữ “vật chất”, có lẽ để tự an ủi và bù đắp lại những gì mình không có:
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 355 Cực nhân gian chi phẩm gia phong nguyệt tình hoài Tối thế thượng chi phong lưu giang hồ khí cốt (Phẩm giá cao nhất của người là thú vui trăng gió Phong lưu đệ nhất trên đời là nay đây mai đó) Nói chung, rất nhiều thế hệ cha ông của chúng ta ngày trước rất trọng cái tết cổ truyền Việt Nam nhưng trong xã hội không phải ai ai cũng được hưởng mấy ngày tết trọn vẹn về mặt vật chất lẫn tinh thần qua câu đối: Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ Cây nêu tràng pháo bánh chưng xanh “Thịt mỡ, dưa hành, bánh chưng xanh” là nhu cầu vật chất cần trong ba ngày tết. “Câu đối đỏ” thể hiện nhu cầu mang tính chất văn hóa. “Cây nêu” biểu trưng cho tinh thần bác ái và “tràng pháo” nói lên bầu không khí mừng xuân rộn rã và hướng về tương lai thịnh vượng an vui. Không phải chỉ trong ba ngày tết các câu đối mới được nghe được thấy, mà câu đối cũng được xuất hiện trong việc “quan hôn tang tế”. Viết câu đối để chúc mừng những người thành đạt trên con đường “hoạn lộ” của thời mà các nhà Nho còn tiếng nói trong xã hội. Vào những dịp cưới hỏi cũng thấy có những câu đối chúc mừng cho lứa đôi “trăm năm hạnh phúc”. Những gia đình có người qua đời thời xưa cũng cần có câu đối để nhắc tới công lao đức hạnh của người quá cố. Tập tục “làng xã” qua việc tế lễ chắc chắn
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 356 không thiếu những câu đối với nội dung cầu cho mọi người có cuộc sống an vui thịnh đạt. Trong chùa chiền cũng không thiếu câu đối nhằm “hướng thiện” thiện nam tín nữ. Vài năm gần đây, tại một số nhà thờ cũng có treo các câu đối chúc mừng năm mới. Như vậy, câu đối mặc nhiên được xem như là một hình thái văn chương chữ nghĩa đã được “quần chúng hóa” chứ không còn là “độc quyền” của các nhà Nho ngày xưa vì các câu đối được viết bằng chữ quốc ngữ chứ không còn mấy ai viết bằng chữ Hán nữa. Hiện nay lối viết “thư pháp” rất phổ biến với những nét chấm phá rất bay bướm. Về câu đối thì trong văn chương Việt Nam có nhiều giai thoại nói về việc này, xin nhắc lại vài mẫu chuyện đã được ghi trong sách sử. Chẳng hạn như vào đời nhà Trần, Mạc Đỉnh Chi đi sứ nhà Nguyên, triều đình Nguyên ra vế đối: Nhật hỏa vân yên bạch thái thiêu tàn ngọc thỏ (Lửa mặt trời, khói đám mây ban ngày đốt cháy thỏ ngọc “mặt trăng”) Nhà Nguyên ví mình như mặt trời, nước Việt như mặt trăng. Mạc Đỉnh Chi đối ngay: Nguyệt cung tinh đạn hoàng hôn xạ lạc kim ô (Trăng là cung, sao là đạn (tên) hoàng hôn bắn rụng quạ vàng). Vào thời Lê Trịnh có sứ giả Giang Văn Minh đi sứ sáng Tàu, triều đình Tàu ra câu đối: Đồng trụ chí kim đài dĩ lục (Cột đồng đến nay rêu đã phủ xanh) Sứ giả Việt Nam đối ngay: Đằng giang tự cổ huyết do hồng (Sông Bạch Đằng từ xưa mà máu còn đỏ) Trong sách sử và sách văn chương Việt Nam còn ghi lại nhiều giai thoại về các câu đối giữa các quan Tàu và các kẻ sĩ Việt Nam cho thấy các câu đối không những là thú vui của các nhà Nho, kẻ sĩ… mà còn là khí giới tinh thần sắc bén để đối đầu với kẻ thù phương Bắc lúc nào cũng coi nước Việt như là một chư hầu của chúng. Vào thời Lê Trung Hưng, bà Đoàn Thị Điểm (Hồng Hà nữ sĩ) là dịch giả của trường thi “Chinh Phụ Ngâm” từ 412 câu thơ bằng chữ Hán của Đặng Trần Côn “Chinh Phụ Ngâm Khúc”. Bà có người anh là Đoàn Luân, môt hôm ông đi xa về thấy em gái mình đang soi gương vẽ lông mày. Để thử tài em, ông bèn ra vế đối:
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 357 Đối kính họa mi, nhất điểm phiên thành lưỡng điểm (Soi gương vẽ lông mày một chấm thành ra hai chấm) Bà Đoàn Thị Điểm đối ngay vế thứ hai: Lâm trì ngoạn nguyệt, độc luân chuyển tác song luân (Đến ao ngắm trăng, một vành chuyển thành hai vành) Tài ứng đối của các nhà Nho học (nhà giáo, nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn…) xưa khi gặp những vế đối bất ngờ như những trường hợp trên xem ra không phải ai cũng thủ đắc được. Kẻ hậu bối vô cùng kính phục… *** Cách nay chừng hai tuần có một người quen (tạm gọi là anh A) gửi lên diễn đàn message của nhóm bốn câu thơ dưới hình thức của câu đối tết, nguyên văn như sau: Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà Vài lời cầu chúc tân niên mới Vạn sự an khang vạn sự lành Chỉ trong vòng một hai giây sau, anh B (tạm gọi như thế) viết ba chữ “nghe quen quen…”. Rồi vài giây sau có anh bạn C viết: “Đó là hai câu thơ của ông hồ chí minh ra lệnh cho quân Bắc việt tấn công Miền Nam vào tết Mậu thân 1968 và anh ghi lại bốn câu thơ của hcm như sau: Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua Thắng trận tin vui khắp nước nhà Nam- Bắc thi đua đánh giặc Mỹ Tiến lên! Toàn thắng ắt về ta Tôi cũng viết trên message như sau: “Bài thơ chúc tết của hcm là lệnh tấn công vào toàn cõi Miền Nam Việt Nam khiến hơn sáu nghìn người vô tội tại Huế bị thảm sát, trong đó có hai bậc tiền bối của tôi là Trưởng Võ Thành Minh và Trần Điền” Cuối cùng thì anh A viết: “Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi…” Thực chất của vấn đề là, mấy “đồ” ở trong nước đủ mọi loại: đồ già, đồ trẻ, đồ trai, đồ gái, đồ nhóc, đồ nhí…cứ mỗi dịp xuân về đều dựng lên cả trăm căn lều khắp đầu đường kẻ chợ gọi là “phố ông đồ” để bán chữ của “thiên hạ” cho “thiên hạ” mang về nhà chưng tết cho vui. Đối với bốn câu thơ của hcm, các ông đồ hay mợ đồ vẫn giữ nguyên câu đầu tiên “xuân này hơn
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 358 hẳn mấy xuân qua”. Câu thứ hai hcm viết “Thắng trận tin vui khắp nước nhà” thì được sửa lại “Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà” và hai câu cuối là sự sáng tạo tuyệt vời của các ông bà đồ nước Việt thế hệ hcm. Xét về hình thức lẫn nội dung bốn câu được gọi là “câu đối”cóp thơ của hcm hoàn toàn không phải là câu đối. Cũng chuyện câu đối tại xứ Việt mình. Chắc nhiều vị độc giả chưa quên là vào năm 2017 có một ông được gọi là “phó giáo sư, phó tiến sĩ, phó hiệu trưởng” trường đại học sư phạm ngoại ngữ Hà Nội tên là Bùi Hiền có “đề xuất cải tiến chữ quốc ngữ”. Sau khi tài liệu được công bố thì hầu hết các tiến sĩ, phó tiến sĩ, giáo sư, phó giáo sư, nhà văn, nhà giáo, nhà báo, nhà quần chúng…đều phản đối ông ta, phản đối một cách thậm tệ mà báo chí trong nước lúc bấy giờ gọi là “cuộc ném đá” ông Bùi Hiền. Nhiều người còn gọi ông phó-phó-phó này là “thằng điên”. Để chứng minh “công trình nghiên kíu” trong 20 năm của ông Bùi Hiền, mời quý độc giả đọc vài dòng dưới đây xem có hiểu gì hay không (copy lại nguyên văn trên báo chí Việt Nam): Qôn qữ zùq coq n’à cướq và kơ sở záo zụk xák, zạy và họk tiếq nói, cữ viết kủa zân tộk wiểu số, zạy qoại qữ. Tiếq Việt là qôn qữ cin wứk zùq coq n’á cướq và kơ sở záo zụk xák…. N’à cướk tạo diều dể qười zân tộk wiểu số. Qoại qữ kuy dịn’ coq cươq cin’ záo zụk là qôn qữ dượk sử zụq… Tưởng chừng câu chuyện ông “3 phó” sau vài tháng tranh cãi ồn ào đã chìm vào quá khứ. Nhưng không! Mới đây nhân sắp tết Giáp Thìn, tại Việt Nam lại xuất hiện nhiều “phố ông bà đồ” để bán chữ cho thiên hạ thì đồng thời cũng xuất hiện một câu đối thuộc loại hiếm có trên thi đàn chữ nghĩa Việt Nam. Thì ra đó là câu đối tết của ông “tam phó” Bùi Hiền như dưới đây, nếu quý vị nào hiểu được thì xin chia xẻ cho kẻ viết bài này biết với… Xin cám ơn. Phong Châu
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 359 Góc Khuất Tâm Hồn (Mùa Đông- Châu Âu) (Mùa Hạ- Úc Châu) Trong góc khuất giữa bộn bề cuộc sống Có hai tầm nhìn cảm xúc như nhau Phải chăng đây là một phép nhiệm mầu Gắn kết mảnh đời san sẻ khổ đau. Cùng chắt chiu một ký ức ngọt ngào Thế giới bao la gần biết dường bao Cho tình chân, dù đảo điên vạn trạng Lúc khởi đầu hay chạng vạng đời sau. Bởi đôi tâm hồn mà Trời đã ban trao Thánh Giá Huyền Linh ngời sáng đẹp màu Chiếu rọi vì nhau đôi lòng tri kỷ Đang lặng im tuy không nói lời nào Nhưng thấu hiểu những điều giản dị Tạ ơn Ngài ôi hạnh phúc xiết bao! Kim Oanh Phục Sinh 31.3.2024
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 360 Mừng Chúa Phục Sinh! Niềm vui đón Chúa Phục Sinh Nguyện lòng theo Chúa hết tình thương yêu Nhìn lại lịch sử giáo triều Qua bao khốn khó lắm điều gian nan Luôn luôn có Chúa sẵn sàng Song hành cứu độ vững vàng vượt qua. Dù đời lặn hụp phong ba Con đường thương khó Chúa đà gánh thay Bao nhiêu đau đớn oằn vai Muôn người hưởng phúc tình Ngài trao ban Ánh sáng chiếu rọi trần gian Kính mừng Thiên Chúa huy hoàng Phục Sinh! Amen Kim Oanh Phục Sinh 30.3.2024
[Date] VBVNHN TAM CÁ NGUYỆT SAN 361 Hội viên Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại sáng tác nhằm diễn đạt tâm tư, tình cảm và phán ảnh đời sống trên quê hương thứ hai đồng thời bảo tồn văn hóa Việt Nam.