The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Những chân Tình Không Thể Nào Quên:
1. Đan Mạch
2. Đức
3. Pháp
4. Bỉ và
5. Ý

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2021-07-11 21:01:38

Hồi Ký Du Lịch Châu Âu 2014- Cung Thị Lan

Những chân Tình Không Thể Nào Quên:
1. Đan Mạch
2. Đức
3. Pháp
4. Bỉ và
5. Ý

Ăn trưa xong, chúng tôi được đưa đi dạo quanh thành phố
Verona, rồi được đưa đến Parorama để ngắm cảnh của toàn
thành phố. Panorama của Verona mệnh danh là thành phố của
tình yêu, là thành phố của Romeo và Juliet.

Có khá nhiều đôi tình nhân đến đây ngắm cảnh và khắc tên họ
trong những trái tim vẽ lồng vào nhau trên những bề mặt của các
tường đá.

Vợ chồng tôi đã từng cùng nhau đồng cam cộng khổ, vượt qua bao nhiêu sóng gió,
không còn ý nghĩa lãng mạn như những cặp tình nhân trẻ. Không khắc tên, không vẽ
hình, chúng tôi chỉ lặng lẽ ngồi ngắm cảnh đẹp xung quanh.

Đối với tôi, thành phố Verona không phải chỉ là nơi ghi lại trong tâm tưởng của tôi về
tình yêu bất diệt của của Romeo và Juliet mà còn là nơi ghi lại tình bạn bất diệt của
chị Hát và tôi. Một tình bạn vong niên hết sức đặc biệt và hiếm có.

Ngày 15 tháng 9, 2014

Sáng hôm sau, chị Hát tiếp tục “vận động” Vợ chồng Thanh
Khen và đưa vợ chồng tôi đến Pisa and Lucca. Chúng tôi
đến Leaning Tower of Pisa Cathedral (tháp Nghiêng Pisa)
Piazza dell' Anfiteatro, và St Martin Cathedral của Lucca.



Chúng tôi đến tháp Nghiêng Pisa (Torre pendente di Pisa)













Tôi ngỡ ngàng trước hình dạng kiến trúc cổ khá đặc biệt và độ
nghiêng của tháp chuông pisa . Đây là tháp chuông của thành
phố Pissa Ý, nổi tiếng với độ nghiêng gần bốn độ. Nhìn nó như
muốn đổ xuống, thế mà nó vẫn tồn tại sau khi bị sụp bởi nền
tảng không ổn định. Chúng tôi không vào tháp chuông, chỉ
quanh để chụp hình, rồi viếng nhà thờ trong quảng trường.

Cảnh đẹp tuyệt dưới bầu trời xanh trong với những tia nắng
long lanh khiến nhiều du khách không muốn rời bước. Nhiều
người ngồi trên thảm cỏ chiêm ngưỡng tạo tác khá đặc biệt
xung quanh mình đồng thời vừa để nghỉ chân vừa được tắm
nắng ấm. Chúng tôi bắt chước họ, ngồi trên đám cỏ, ngắm cảnh

xung quanh.





Cảnh khá đẹp đã cầm chân chúng tôi ở đây rất lâu. Đến khi chị
Hát nhắc phải lên đường. Chúng tôi tiếc rẻ chụp thêm một số
hình, rồi mới chịu rời bước.

Chúng tôi đã đi bộ hàng giờ qua những con đường lát gạch sạch
bóng, những góc phố yên tĩnh và những ngôi nhà thờ với những
cấu trúc cổ kính, và ưa nhìn. Ngắm mãi không chán, chụp hình
mãi cũng không muốn thôi! Những bậc cấp, những cánh cửa,
những tảng đá, vệ đường… đều ghi lại dấu tích của những thời
đại tiền cổ. Tôi tưởng tượng mình đi qua những nơi mà trước
đây là chứng tích lịch sử của những cuộc chiến khác nhau và của
các thời đại khác nhau nhưng sức cần lao và ý chí tồn giữ của
con người, những người dân địa phương ở đây đã tạo cơ hội cho
những thế hệ mới, những kẻ hậu sinh được chiêm ngưỡng
chúng. Sự biết ơn tràn ngập trong hồn tôi.Biết ơn nhiều nhất là
chị Hát. Chị đã cố gắng tạo cơ hội cho tôi được tham quan
những nơi đặc biệt và kỳ thú này.Những nơi mà tôi không hề có
dự định khi đến Ý để thăm chị.

Niềm vui sướng tràn ngập tâm hồn tôi khiến tôi đi bộ liên tục
mà không biết mệt. Chưa bao giờ tôi đi bộ ở Mỹ nhiều như thế.
Nghiệm ra mới hiểu vì sao hầu hết người châu Âu ốm gọn và
thanh mảnh.

Động lực khiến tôi không biết mệt là sự hấp dẫn của cảnh vật
trên những con đường tôi đi qua. Tôi bước không muốn nghỉ.
Trừ phi mọi người dừng chân tôi mới dừng theo.









Chúng tôi trở về nhà lúc trời vừa sẫm tối. Vợ chồng Bé Ba mời
vợ chồng tôi và tất cả thành viên đến nhà ăn phở Gà nhân tiệc
tiễn vợ chồng tôi. Trong lúc chờ đợi,Thanh Khen rủ tôi đến nhà
nàng rồi trao cho tôi món quà do nàng tự làm. Cầm cuốn vở viết
tay đầy những giòng chữ nắn nót ngay ngắn và những hình ảnh
minh họa về Đức Chúa Trời, Đức Mẹ Maria, các nhà thờ và

những dẫn chứng truyền tin nhiệm mầu được cắt dán cẩn thận,
tôi vừa cảm động vừa kinh ngạc. Tôi ở Ý chỉ 4 ngày, và Thanh
Khen đã đi chơi với tôi 3 ngày; vậy mà nàng vẫn cố gắng hoàn
thành “cuốn sách 72 trang” đầy ắp tâm tình và nguyện vọng đầy
chân thật.

Tôi hiểu ý Thanh Khen. Không những chỉ mỗi mình nàng, tất cả
chúng tôi đều ngầm hiểu là khó có thể gặp lại nhau sau buổi
chia tay ngày hôm nay. Từ đây đến cuối cuộc đời, nếu có gặp

lại, chẳng qua chỉ là nơi miên viễn. Và niềm hy vọng của nàng
chỉ phải là tín đồ công giáo thì mới có dịp hội ngộ nơi cõi vĩnh
hằng. Tôi thật tình kể với nàng là tôi đã qui y theo Phật Giáo sau
khi lập gia đình. Tôi còn kể thêm là gia đình nội tôi có hai tôn
giáo: Công Giáo và Phật Giáo nhưng luôn tin tưởng vào duyên
phận và tôn trọng sự quyết định chọn lựa của con cháu đối với
vấn đề tôn giáo khi chúng lập gia đình để tránh tình trạng gia
đình bất hòa, hay mâu thuẫn. Rồi tôi tâm sự thêm rằng khi tôi
dạy ở Sông Mao tôi thường đi nhà thờ Hòa Thuận Đạo với chị
Hát mỗi sáng Chủ Nhật đến nỗi tôi thuộc lòng bài Kính Mừng
Lạy Cha và tưởng rằng sau này có duyên lập gia đình với người
theo đạo Công Giáo. Nhưng, duyên của tôi là theo Phật Giáo.
Thanh Khen trách chị Hát sao lúc ấy không khuyên tôi theo
Công Giáo. Chị Hát đáp rằng chị tôn trọng ý muốn của tôi chứ
không áp đặt. Tôi mỉm cười vì nhận rõ cả hai chị em đều thương

tôi theo hai cách khác nhau. Trong khi Thanh Khen tin tôi là
người tốt, mong tôi cùng một tôn giáo để có thể gặp tôi nơi thiên
đàng thì chị Hát không cần thiết chuyện tôn giáo của tôi, miễn là
chị và tôi là người bạn tốt của nhau. Còn tôi, tôi không rành cả
hai tôn giáo. Tôi luôn sống với tâm niệm đối xử với mọi người
như cách mình muốn được đối xử. Đối với nhau trong tình
thương yêu để được vui vẻ cùng nhau có nghĩa là đang được
trong thiên đàng hạnh phúc ở cõi trần gian. Không cần phải chờ
đến lúc lên thiên đàng, một cõi mà người trần mắt thịt như tôi
không chắc chắn lắm.

Sáng hôm sau, chị Hát nhờ Sơn chở chúng tôi ra phi trường
bay về Hoa Thịnh Đốn. Chúng tôi chia tay trong bịn rịn. Hành
trang trở về sau chuyến du lịch của tôi là vô số hình ảnh và đầy
ấp tình yêu thương của bạn bè và người thân. Có nhiều quà
nhưng tôi quý nhất là cuốn Lưu Bút của Thanh Khen và hình
của má chị Hát.

Xin chân thành cảm ơn sự hào phóng và thịnh tình của tất cả
bạn bè và những người thân yêu. Những chân tình của tất cả
luôn luôn được ghi nhớ và biết ơn.

Cung Thị Lan

Du Lịch Châu Âu
31/8/2014-16/ 9/2014

“Ngày mai dù chẳng gặp nhau nữa
Từng có một thời ta bên nhau”

Cung Thị Lan


Click to View FlipBook Version