The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.
Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by tiengamev18, 2021-06-12 13:48:53

Sword Art Online 19- Moon Cradle

Sword Art Online 19- Moon Cradle

"Trưởng thị thần của Hoàng Đế... hẳn đã chết rồi. Hắn từ chối giải thể những quý tộc
lớn và đã bị xử lý bởi Nhân Giới Phòng Vệ Quân, đó là những gì ta nghe được từ báo
cáo."

"Đó là nghĩa vụ, là niềm vui của ta. Nếu là vì Hoàng Đế Bệ Hạ, ta có thể chết đi bao
nhiêu lần cũng được."

Đặt tay trước ngực khi nói điều đó, Zeppos liếc mắt nhìn kẻ mặc áo choàng đứng ở
giữa căn phòng.

Hơn nữa, đó còn là Hoàng Đế Krueger mà đáng lẽ đã phải chết rồi. Không như
Zeppos, người giết Hoàng Đế không ai khác chính là cô. Bàn tay cô vẫn nhớ như in
cái cảm giác khi mà thanh kiếm trong tay đâm sâu vào ngực phải của ông ta.

Nếu không phải là mạo danh, nghĩa là đúng theo lời Zeppos thì chúng đã trở lại từ cõi
chết. Tuy nhiên, hồi sinh là điều bất khả thi ngay cả với Kirito-senpai người có sức
mạnh tâm ý to lớn nhất ở Nhân Giới, hay Asuna-sama người sở hữu sức mạnh của
nữ thần Stacia, hay Ayuha Furia-san là trưởng Bộ Thần Thuật - hay cả ả bán thần đã
cai trị Nhân Giới suốt 300 năm, Giáo Sĩ Tối Cao Administrator. Mình không tin rằng
hai kẻ này có thể thực sự hồi sinh. Chắc hẳn chúng đã dùng thủ thuật xấu xa nào
đó, Ronye nghĩ vậy.

Như thể đọc được suy nghĩ của Ronye, Zeppos trở lại với câu chuyện và hạ cánh tay
xuống.

"Tất nhiên, việc để mở cánh cửa đến hầm ngục là để dụ các ngươi đến đây. Bởi các
ngươi là đối tượng hoàn hảo để đấu tập với bọn goblin, mà không cần phải đưa chúng
đi qua lối đi bí mật..."

"Đấu tập... không cần đi qua...?"

Lặp lại những từ đó với giọng khàn đặc, Ronye liếc nhìn những goblin đanh nằm trong
vòng tròn bằng nến. Dù nhìn thế nào thì họ cũng nhỏ người hơn cả Ronye, nói gì đến
tên Zeppos cao to và cả Hoàng Đế. Mà ngay từ đầu thì, tại sao chúng lại phải đưa họ
ra khỏi hầm ngục chứ?

Đó là điều mà cô không tài nào hiểu được, nhưng có một điều chắc chắn rằng cô cần
phải ngăn lời niệm của Hoàng Đế càng sớm càng tốt. Để làm được điều đó, trước tiên
cô cần phải xử lý Zeppos đã.

T r a n g 201

"...Nói vòng vo đủ rồi. Nếu ngươi được hồi sinh từ cõi chết, ta chỉ cần đưa ngươi trở
về lại đó thôi."

- Ronye kiên quyết nói và vươn tay trái ra.

Cả hai tay Zeppos đều cầm dao găm. Hắn không thể sử dụng thần thuật được. Mình
sẽ niệm một thần thuật để giữ chân hắn, sau đó rút ngắn khoảng cách và chém hắn.

"System Call! Generate Thermal Element!"

Tương tự như vài phút trước, khi cô để Tiese tiếp tục câu niệm sau khi nguyên tố tạo
thành để tiết kiệm thời gian, cô tạo ra 5 nguyên tố nhiệt. Cùng lúc đó, Zeppos đạp
mạnh xuống sàn và lao tới với hai con dao. Có vẻ hắn nghĩ rằng vì đó không phải là
"hòa niệm", đòn tấn cống lúc nãy sẽ có tác dụng, nhưng đó là một cái bẫy Ronye tạo
ra.

Ronye nhảy về sau và la lớn, vẫn để lại những nguyên tố nhiệt ở vị trí chúng được
tạo thành.

"Discharge!!"

Năm nguyên tố nhiệt được giải phóng cùng lúc và phát nổ tạo ra âm thanh kinh hoàng.

Cần phải tạo hình nguyên tố để điều hướng tấn công theo những mục đích khác nhau.
"Arrow Shape" chú trọng vào lực xuyên phá theo phương thẳng, "Bird Shape" có
khả năng truy đuổi mục tiêu, và còn rất nhiều hình dạng khác nữa, nhưng nếu chính
kẻ địch đến gần vị trí của một nguyên tố, tất cả tạo hình đều không thật cần thiết. Chỉ
cần giải phóng nó ngay khi kẻ địch tiếp cận.

Như dự tính của Ronye, Zeppos bị cuốn vào vụ nổ. Những chiếc đai da mà cô còn
không thể gọi là áo giáp không thể chống lại sức công phá. Mặc dù làm phát nổ nguyên
tố nhiệt là một đòn tấn công căn bản, năm nguyên tố phát nổ cùng lúc có đủ sức xóa
sổ hoàn toàn Sinh Mệnh của ngay cả những chiến binh trẻ tuổi và can trường nhất.

Và ngay cả khi sống sót, hắn vẫn không thể đi chuyển ngay lập tức được. Nên, mình
sẽ chém hắn ngay... ở đó!

"Waaaa!!!"

Với tiếng hét lớn, cô vung thanh Nguyệt Quang Kiếm xuống trung tâm của đám khói
đen còn lơ lững giữa không khí.

T r a n g 202

Ga-kiii~n! Âm thanh kim loại vang lên, và thanh kiếm ngừng lại cùng xung lực truyền
từ cổ tay lên vai phải.

"...!?"

Phía trước một Ronye đang bất ngờ, Zeppos xuất hiện từ đám khói đã tan đi.

Phần lớn những chiếc đai da đã bị cháy đen, một vài chiếc thì rách toạc ra. Phần bị
tổn hại nhiều nhất là ngực phải, phần còn lại của chiếc đai da thòng xuống, và bên
dưới lớp da có một lổ hổng đủ lớn để nhét vừa hai nắm tay. Nhưng chỉ có thế. Không
một giọt máu nào rơi ra, và tay phải đang nắm chặt chiếc dao găm lớn vẫn đỡ được
chắc chắn thanh kiếm của Ronye.

Không thể nào. Hắn vẫn còn đứng được trong khi cơ thể hắn bị phá hủy đến mức phổi
và tim đã phải ngừng hoạt động rồi. Cú đánh trực diện từ thanh Nguyệt Quang Kiếm
có độ ưu tiên cấp Thần Khí của Ronye, dù vẫn còn là tập sự nhưng vẫn mang sức
mạnh của một Hiệp Sĩ Hợp Nhất, bị ngăn cản chỉ bởi một cánh tay của tên trưởng thị
thần thậm chí còn không phải là vệ binh.

Cách cô không xa, Zeppos cười lớn.

Trên tay trái hắn là một con dao, thấm đẫm chất độc, được vung nhanh tới trước, và
Ronye cố tránh nó bằng cách nhảy lùi về phía sau.

Nhưng cô không hoàn toàn tránh được nó. Con dao sượt qua không khí như một con
rắn lục, nhắm vào ngực cô. Một góc của chiếc áo ngoài phấp phới bị cắt phăng đi
không một tiếng động...

Zag!

- một âm thanh ẩm ướt chạm tới tai Ronye.

Tuy nhiên, đó là tiếng của một thanh kim loại bay tới từ phía sau - hẳn là một cái cọc
tạo thành từ nguyên tố kim loại - khi nó đâm sâu vào bụng Zeppos.

"Ronye!"

- Tiese la lớn và nhảy qua cái cửa sổ cũ nát, tay nắm chặt thanh kiếm tiêu chuẩn:

"Tránh xa cô ấy ra!"

T r a n g 203

Phản ứng với lời của Tiese, cô bước lùi một bước khỏi con dao tẩm độc dừng cách
người cô chỉ vài mil. Zeppos cố gắng đuổi theo, nhưng Tiese lần nữa la lên:

"Discharge!!"

Zeppos nhìn chằm chằm vào đầu của cái cọc thứ hai đang bay vụt tới, đâm vào lưng
hắn và xuyên qua ngực. Máu đen thẳm phụt ra khỏi miệng hắn.

Lần này hắn chắc chắn sẽ chết. Không ai có thể sống sót với một thanh cọc dày 3
cen đâm xuyên qua tim.

Tin chắc điều đó, Ronye tiến tới và vung thanh kiếm để chém cú dứt điểm.

"Không, hắn vẫn còn cử động được!"

Nếu Tiese không la lên, đầu cô hẳn đã lìa khỏi cổ bởi con dao lớn mà Zeppos vung
ngang qua với tốc độ kinh hồn.

"Cái..."

Bị bất ngờ, Ronye uốn người về sau hết sức có thể. Lưỡi dao ánh bạc vụt qua gần
đến nổi cổ cô cảm nhận được áp lực gió mà nó gây ra.

Zeppos không có vẻ gì là đã chết, nhưng hắn cũng không còn nguyên vẹn; hắn dừng
đuổi theo cô và rút lui với những bước chân chập chững. Hắn dừng lại giữa căn phòng
và thủ thế với hai con dao như thể đang bảo vệ vòng tròn nến.

Tiese chạy đến bên cạnh Ronye, nói nhỏ trong khi vẫn chĩa thanh kiếm về phía
Zeppos.

"Ronye, hắn ta không phải con người!"

"Hả... ý cậu là sao...?"

Ronye đưa ánh nhìn bối rối về phía cái cửa sổ vỡ nát mà cô bạn vừa nhảy qua, Tiese
đáp:

"Tớ tìm thấy một đống những túi đay ở sâu trong khu rừng. Bên trong chúng chỉ toàn
là đất... chính xác hơn là đất sét, bốc mùi khó chịu."

T r a n g 204

"Đất sét...?"

Ngay khi nghe thấy từ đó, cô bắt đầu lục tìm trong trí óc.

Làn da màu xám của Zeppos. Ngay cả khi hắn bị vướng vào một vụ nổ nguyên tố
nhiệt, cơ thể hắn chỉ bị xứt mẻ. Máu thì đen kịt.

Ronye đã từng nhìn thấy thứ có đặc điểm cơ thể y như thế tại Lâu Đài Obsidian ở
Vùng Đất Bóng Tối. Không phải con người. Con quái vật to lớn đã bất ngờ xuất hiện
ở phòng chứa châu báu...

"...Minion!"

Tiese gật đầu khi nghe Ronye nói với giọng hổn hển, và đôi môi nhốm máu của
Zeppos co giật.

Minion. Sinh vật nhân tạo chỉ có thể được tạo ra bới Hắc Thuật Sư của Vùng Đất Bóng
Tối. Mặc dù chúng chỉ có thể thực hiện những mệnh lệnh đơn giản, chúng có lượng
Sinh Mệnh khổng lồ với cơ thể to lớn và có thể chịu được nhiệt độ khắc nghiệt. Nếu
Zeppos là một minion làm từ đất sét chứ không phải xác thịt thật sự, điều đó giải thích
tại sao cơ thể đó chỉ bị sứt mẻ ngay cả khi trúng phải vụ nổ của năm nguyên tố nhiệt.

Nhưng điều đó lại dấy lên một bí ẩn khác.

"Minion... Đó là thứ quái vật không thể nói. Nhưng hắn...!"

Nghe Ronye nói thế, Zeppos, với bụng và ngực bị đâm xuyên bởi những cái cọc
nguyên tố kim loại, nói bằng giọng vang rền:

"...Không chỉ có các ngươi từ Giáo Hội Chân Lý là đang nghiên cứu thần thuật...
Krueger Bệ Hạ... không, những người mang dòng máu hoàng gia lâu đời và tôn quý
nhất của Tứ Đế Quốc đã thực hiện vô số nghiên cứu để hoàn thiện một thuật thức
duy nhất từ hàng trăm năm nay..."

"Tứ Hoàng Đế... hợp tác với nhau sao!?"

- Tiese thốt lên bất ngờ.

Ronye cũng cảm thấy khinh ngạc. Với một Ronye được sinh ra trong một gia đình quý
tộc cấp thấp ở Bắc Đế Quốc Norlangarth, ba đế quốc còn lại từng chỉ là những đất
nước xa xôi. Chỉ sau khi cô tham gia trận Ngoại Thế Chiến cô mới biết được rằng Bức

T r a n g 205

Tường Bất Tử, thứ cô từng xem như tận cùng thế giới, có thể bị vượt qua chỉ với chút
ít nỗ lực, và rằng có một thế giới rộng lớn trải dài bên ngoài Nhân Giới.

Nhưng Zeppos nói rằng Tứ Hoàng Đế của Tứ Đế Quốc đã nghiên cứu thần thuật hàng
trăm năm nay. Mặc dù điều đó thật khó tin, nó không phải là không thể. Nếu có những
địa đạo ngay dưới mũi sự cai trị của Giáo Sĩ Tối Cao, họ có thể vượt qua Bức Tường
Bất Tử, và bốn Lâu Đài Hoàng Gia xung quanh Thánh Đường cũng không xa nhau
hơn một kilolu. Ngay cả khi một Hoàng Đế không thể liên tục di chuyển đi và về, một
người khác thì hoàn toàn có thể. Ví dụ như, ai đó giữ chức vụ trưởng thị thần...

"Thuật thức đó là gì!?"

Trả lời câu hỏi của Tiese, Zeppos nặn ra điệu cười khúc khích dị thường:

"Gy, gy-gy-gy... Thật là một cô gái ngốc nghếch khi chưa hiểu được điều đó. Nghe
đây... đó là một thuật thức để có được đặc quyền của thần linh, từng bị Giáo Sĩ Tối
Cao chiếm giữ độc quyền, 'Sinh Mệnh Vĩnh Cửu'..."

"Sinh Mệnh..."

"..Vĩnh Cửu hả!?"

Biết được một bất ngờ mới, Ronye và Tiese đứng trơ ra như phỗng.

Trong khi đó, cơ thể Zeppos run lên vui sướng, hắn ôm lấy đầu với hai tay đang cầm
dao găm:

"Gy-gy-gy... Bọn ta dùng mọi cách để ngăn cản sự sụt giảm tự nhiên của Sinh Mệnh:
mọi kỹ thuật, phương thức từ thuốc trường sinh đến độc chết người. Tại hầm ngục
nơi các ngươi bị giam giữ trước đó, vô số nông nô đã chết ở đó để cống hiến cho mục
đích cao cả này."

Một phát biểu khủng khiếp, kèm thèo đó là điệu cười ghê rợn.

Ronye nhíu mày khi cảm nhận được sự căm hận, ghen ghét và ganh tỵ trong giọng
điệu và vẻ ngoài cứng rắn của hắn.

Kẻ được trở thành trưởng thị thần của một gia đình hoàng gia, hẳn phải có địa vị và
quyền lực ngang ngửa một quý tộc cấp cao. Một người như thế, có gì phải ganh tỵ với
hai hiệp sĩ tập sự?... suy nghĩ này làm cô chùn bước.

T r a n g 206

Nhưng Zeppos không ganh tỵ với cá nhân Tiese hay Ronye. Mà hắn ganh tỵ với chính
những Hiệp Sĩ Hợp Nhất. Những thực thể với Sinh Mệnh bị đóng băng, bất lão bất
tử...

Với các Hoàng Đế và những quý tộc cấp cao được ban cho quyền lực cao nhất mà
một con người có thể đạt được và sống một cuộc sống xa xỉ, có lẽ họ không còn ai
để ganh tỵ ngoài Giáo Sĩ Tối Cao và các Hiệp sĩ Hợp Nhất cai quản Nhân Giới từ tòa
tháp trắng cao hơn cả những Lâu Đài Hoàng Gia, có được cuộc sống vĩnh cửu, điều
mà họ không thể đạt được dù có mong mỏi bao nhiêu. Hơn nữa, còn bởi vì sự tồn tại
của Danh Mục Cấm Kị ép buộc phục tùng Giáo Hội Chân Lý, ngay cả Hoàng Đế cũng
không thể thể hiện sự ghen ghét.

Tuy nhiên, Hiệp Sĩ Hợp Nhất có nỗi niềm riêng. Ronye biết được điều đó từ khi bước
vào Thánh Đường.

Người có Sinh Mệnh bị đóng băng luôn phải chia cắt với những kẻ không thể sống
mãi mãi. Lấy ví dụ, chỉ huy hiệp sĩ Fanatio. Cô là một hiệp sĩ trẻ mãi không già đã
sống hơn hai trăm năm, nhưng Berchie, con trai cô, lại không như thế. Trừ khi có ai
đó khôi phục thuật thức đóng băng Sinh Mệnh bị quên lãng theo cái chết của Giáo Sĩ
Tối Cao, và trừ khi Fanatio chọn thực hiện nó lên Berchie, con trai cô sau cùng vẫn
sẽ già đi và qua đời. Thật là một định mệnh nghiệt ngã cho cả hai.

"Sinh Mệnh Vĩnh Cửu đi ngược lại bản chất của thế giới."

- Ronye mở lời trong khi cố giữ cho lửa giận nguôi đi -

"Giết người vô tội là điều cấm kị... hàng tá người, chỉ để tìm kiếm một thứ như vậy..."

Khuôn mặt Zeppos lặp tức trở nên méo mó hơn cả ban nãy.

"Bọn hiệp sĩ khống khiếp... sao các ngươi có thể nói ra những lời đó?"

Máu đen bắn ra từ miệng hắn đi cùng với những lời nguyền rủa.

Ngay cả khi Zeppos đúng là một minion như Tiese đoán, không gì chắc chắn được
rằng bên trong cơ thể hắn vẫn như cũ. Nó sẽ khác hoàn toàn cơ thể con người vì hắn
không chết ngay cả khi phần ngực bị trọng thương và bụng thì bị đâm bởi một chiếc
cọc sắt dày, nhưng có vẻ như cơ thể đó cũng không được làm hoàn toàn bằng đất
sét. Thứ máu đen đó ít nhất vẫn chảy trong cơ thể, nên nếu mất hết số máu đó hắn
chắc hẳn sẽ chết. Thân thể hắn nhỏ hơn một con minion rất nhiều, nên có lẽ lượng
máu cũng ít.

T r a n g 207

Hai trong số ba con minion xuất hiện ở Lâu Đài Obsidia đã vỡ nát bởi nấm đấm của
Chỉ huy Iskahn, và con còn lại thì bị chém làm hai bởi đòn chặt tay nhanh như chớp
của đại sứ Scheta. Với kỹ năng của Ronye và Tiese, rất khó để họ gây ra sát thương
- mà Kirito và Asuna thường gọi là "damage", nhưng nếu có thể tránh khỏi hai con
dao và chém một hay hai chi của hắn thì tình thế sẽ thay đổi.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Hoàng Đế Krueger mà Zeppos đang bảo vệ. Đã hơn ba
phút kể từ lúc họ xông vào căn phòng, và kẻ ấy vẫn đang niệm thần thuật. Thần thuật
càng dài, hiệu ứng mà nó tạo ra càng lâu, càng mạnh và phức tạp hơn, và Ronye
chưa từng nghe đến thần thuật nào dài đến vậy. Câu chú dùng cho thuật phản chiếu
quá khứ mà Asuna từng dùng cũng khá dài, nhưng nó vẫn chỉ đến hai phút là cùng.

Không thể để trận đấu với Zeppos kéo dài hơn nữa. Thay vì chờ cho hắn yếu đi vì mất
máu, trận đấu này cần được quyết định sớm nhất có thể, và sau đó ta phải ngăn câu
niệm của Hoàng Đế lại.

"Tiese, khi tớ kích hoạt bí thuật, hãy ngăn hắn cử động bằng thần thuật nguyên tố ánh
sáng."

- ngay khi Ronye thì thầm, Tiese liền gật đầu.

Kiếm lực, sức mạnh của thần thuật, và sức mạnh tâm ý của cả hai đều ngang bằng
nhau. Bản thân Tiese chắc chắn không muốn Ronye làm việc gì nguy hiểm. Tuy nhiên,
có một sự khác biệt lớn giữa hai người họ nằm ngoài kỹ năng. Thanh kiếm tiêu chuẩn
của Nhân Giới Phòng Vệ Quân mà Tiese mang theo có độ ưu tiên 25 trong khi thanh
Nguyệt Quang Kiếm của Ronye là 39 - nên Ronye phải là người ra đòn.

"...tất nhiên, có thể cả các Hiệp Sĩ Hợp Nhất lẫn Giáo Hội Chân Lý đều không tuyệt
đối chính xác."

- nâng thanh kiếm lên cao quá đầu, Ronye hét lên, -

"Nhưng ngay cả khi chúng ta đôi lúc cũng mắc sai lầm, điều các ngươi đang thực hiện
tại đây thì chắc chắn là sai trái!"

Như thể được cảm xúc của chủ nhân truyền sang, lưỡi kiếm sáng lên màu lam nhạt
rực rỡ. Ngay lúc Tiese bắt đầu niệm câu đầu tiên của thần thuật, cô lao về phía trước
bằng tất cả sức mạnh.

T r a n g 208

Tựa như đang có đôi cánh vô hình vỗ mạnh sau lưng, tạo ra gia tốc khổng lồ. Ngay
lập tức cô lao như tên bắn qua khoảng cách hơn 10 mel và áp sát kẻ địch. Kỹ thuật
lao tới với tốc độ nhanh của phái Aincrad, "Sonic Leap".

"Cả các ngươi cũng sẽ làm bàn đạp cho tham vọng của bọn ta, cô bé!"

- Zeppos la lên, nhe hàm răng như nanh sắt cười lớn. Hắn ẩu thả nắm hai con dao và
cố gắng bắt lấy Ronye.

Một luồng sáng tinh khiết bao trùm không gian.

Ba viên đạn ánh sáng bay vút qua Ronye trong không khí.

Nguyên tố ánh sáng không mạnh hơn nguyên tố nhiệt hay hàn, nhưng với tốc độ bay
cùng độ chính xác cao, chúng thích hợp nhất trong việc làm choáng. Hơn nữa, chúng
đối nghịch với những minion làm từ sức mạnh bóng tối, nên chúng cũng có thể gây
ra sát thương.

Khói tím bay lên từ khuôn mặt bị đốt cháy bởi luồng sáng mạnh. Cử động của hắn chỉ
dừng lại trong phút chốc, nhưng như thế là đủ cho Ronye.

Vệt sáng màu lam nhạt lướt chéo qua giữa hai con dao và chém xuống.

Nguyệt Quang Kiếm chém qua từ vai phải của tên trưởng thị thần tiền nhiệm tới dưới
cánh tay trái của hắn. Một tiếng rên rỉ khản đặc thoát ra từ miệng khi hắn cứng người
trong tư thế sợ sệt.

"...Krueger, ...Bệ... hạ..."

Phần phía trên của cơ thể bị cắt lìa trượt sang bên trái và rơi xuống tấm thảm với một
tiếng thụp. Một khắc sau, phần phía dưới cũng gục xuống đầu gối.

Ronye né tránh thứ máu đen phun ra từ vết chém bằng cách nhảy sang một bên.

Giây phút cô tin rằng lần này hắn đã chết, sức lực rời khỏi thân thể cô, nhưng cuộc
chiến vẫn chưa đến hồi kết. Trước khi câu niệm kết thúc, họ còn cần phải đánh bại
Hoàng Đế Krueger.

Trước mắt cô, là vòng tròn nến lặng im lay động. Bên trong nó, ba goblin núi đang
nằm với đôi mắt nhắm nghiền. Và xa hơn nữa, là người đàn ông mặc áo choàng đen,
giữ hai tay trên cao và tiếp tục niệm thần thuật...

T r a n g 209

Trong trường hợp tên Hoàng Đế kia cũng là minion, hắn ta không thể bị đánh bại bởi
đòn tấn công nửa vời. Như với Zeppos, mình phải chém lìa cơ thể hoặc chặt đầu hắn
ta.

Ronye nâng kiếm lên lần nữa để kích hoạt bí thuật.

Ngay sau đó, nhiều thứ cùng lúc xảy đến.

"Ronye!!"

- Tiese phía sau cô hét lên,

"Zeppos, hoàn thành sứ mệnh của ngươi đi!"

- tiếng gầm của Hoành Đế cắt ngang câu chú,

Ga~ts!!!

- một xung lực mạnh đánh vào bàn chân phải của Ronye.

Một nốt nhạc sau, cơn đau dữ dội chạm đến não bộ. Nhìn xuống dưới, cô thấy Zeppos
giờ chỉ còn lại cái đầu và tay trái đang đâm sâu con dao vào mu bàn chân phải của
cô. Con dao ánh lên màu lục đậm.

Cơn tê dại theo sau cơn đau, làm Ronye bất giác nghiến chặt răng. Chấc độc cần
phải bị loại bỏ trước khi nó lan ra khắp cơ thể, nhưng có rất nhiều kỹ thuật dùng độc
dược, và không thể nào biết được cần dùng chính xác loại thần thuật nào trừ khi thứ
độc đó được xác định.

"Kh...!!!"

Rên rỉ, cô chém lìa tay trái Zeppos. Nắm chặt cán con dao găm và kéo nó ra khỏi
chân. Lượng máu chảy ra từ vết thương đã chuyển đen.

Ít nhất, để trì hoãn quá trình tuần hoàn của chất độc, Ronye tạo ra năm nguyên tố ánh
sáng, rồi cắt sâu vào phần chân phía trên đầu gối phải bằng kiếm. Máu lại chảy, nhưng
màu sắc của nó vẫn còn đỏ. Để các nguyên tố ánh sáng đi vào vết thương, cô chuyển
chúng sang dạng sương bằng câu lệnh "Mist Shape" và hòa chúng vào dòng máu.

T r a n g 210

Với cái này, độc và nguyên tố ánh sáng sẽ triệt tiêu lẫn nhau tới một mức độ nào đó,
nhưng để giải độc hoàn toàn, cần phải sử dụng kỹ thuật đặc biệt cùng với số thảo mộc
trong chiếc túi đeo ngang hông. Thời gian đang dần cạn kiệt, mình không còn cách
nào khác ngoài sử dụng kỹ thuật giải độc đầu tiên mà mình nhớ được.

Ronye nghĩ vậy trong lúc mở chiếc túi đeo hông với tay trái, nhưng cảm giác truyền
từ đầu ngón tay đã tê dại và cô không thể mở được chốt cài. Hơn nữa, sức lực đang
thoát khỏi chân trái và cả chân phải đang bị thương của cô, làm cơ thể cô rung lên
bần bật và ngã xuống...

"Ronye!"

- Tiese, chạy đến từ phía sau, đỡ lấy Ronye đang ngã quỵ. Cẩn thận vung thanh kiếm,
cô chém vào đầu gã Zeppos vẫn đang quan sát trên sàn nhà.

Tiếng Kiin! của kim loại hòa lẫn với tiếng thứ gì đó làm bằng đất sét cứng vỡ vụn.
Đầu của Zeppos bị xẻ làm đôi từ đỉnh đầu tới dưới cằm, và có vẻ như đã hoàn toàn
mất hết Sinh Mệnh, nó mất đi hình dáng và tan rã. Phần thân dưới đang khụy gối gần
đó cũng tan thành thứ vật chất đen xì, và sau khi lan ra mặt sàn xung quanh thì nó
nhanh chóng bốc hơi.

Có một vật kỳ lạ rơi ở nơi đầu của Zeppos biến mất. Một chiếc nhẫn30 bạc khắc hình
cánh hoa huệ cùng lông vũ chim săn mồi - một biểu tượng được trao cho những kẻ
phục vụ gia tộc Hoàng Đế Norlangarth, cánh hoa và lông vũ tượng trưng cho những
kẻ có cấp bậc cao nhất.

Chiếc nhẫn bị cắt làm đôi. Thanh kiếm của Tiese đã phá hủy nó. Một thứ khói màu
tím bay ra từ vết cắt, và nó nhanh chóng biến mất cùng âm thanh như tiếng la hét
vọng lại từ đâu đó.

Vật kia chắc hẳn là cội nguồn của bí ẩn tại sao Zeppos và Hoàng Đế lại tái sinh thành
minion. Có lẽ, không, chắc chắn trong đầu Hoàng Đế cũng có thứ gì đó, thứ đem lại
tính cách cùng nhân cách cho cơ thể bằng đất sét đó.

"Tie... se."

30 Từ gốc là “đĩa” (円盤) nhưng ở đây để nhẫn vì đoạn sau có thứ tương tự nhưng được hiểu
là “nhẫn” (指輪) và còn được nhắc đến như một món trang sức.

T r a n g 211

Ronye gọi tên cô bạn thân, kháng cự lại cơn đau tê điếng đang dần lan tới cơ miệng
cô.

...Chém vào đầu Hoàng Đế. Như thế cậu mới có thể đánh bại hắn ta.

Cô muốn tiếp tục, nhưng miệng cô không thể cử động nổi nữa. Tiese đang ôm Ronye
bằng tay trái đã ném thanh kiếm lên sàn và lục tìm trong chiếc túi đeo hông. Hơn là
đánh bại Hoàng Đế, cô ấy quyết định chữa cho Ronye trước. Không thể đổ lỗi cho
quyết định này được. Nếu là tình huống ngược lại, Ronye cũng sẽ làm như vậy.

Phía sau cái mũ trùm đen kéo xuống khuất mắt, Krueger khẽ cười. Không một chút
đau sót khi nhìn thấy Zeppos, kẻ đã phục vụ hắn một thời gian dài, chết đi lần thứ hai
hiện lên trong nụ cười đó.

"Connect All Circuit! Open Gate!"

- tên Hoàng Đế giơ hai tay lên hết cỡ, uốn cong cơ thể cao gầy, và la lên với giọng
nói như tiếng rung vang của cái chuông bị nứt.

Ronye không thể hiểu được câu nói đó. Nhưng như thể được dẫn lối bởi bản năng,
cô khó khăn cử động cái cổ tê dại.

Trần nhà của căn phòng được sơn đen và treo đèn trang trí trông có vẻ đắt, nhưng
chúng không được thắp sáng. Tuy nhiên, ánh mắt của Ronye hướng tới chính giữa
trần nhà - đến một cái lỗ tròn ngay phía trên chỗ những goblin đang nằm.

Đường kính khoảng 30 cen. Cái lỗ không hoàn hảo, hình dáng của nó méo xệch, và
gỗ lót thì bị trầy xước. Có lẽ nó là thành quả khi đục thô từ sàn nhà của tầng hai bằng
thứ gì đó như rìu.

Vì mục đích gì chứ... thắc mắc ấy ngay lập tức biến thành cơn rùng mình.

Bởi vì có thứ gì đó đen ngòm lay động bên trong cái lỗ. Nó nhầy nhụa như bùn. Nó
nhìn y hệt như thứ vật chất giống đất sét cấu thành cơ thể của Zeppos.

Ronye và Tiese cùng nhìn lên thứ đất sét đen, hay chất nhầy đen, chảy xuống khỏi
cái lỗ. Nó chảy như thể bị đè nén bởi một áp lực mạnh, cứ như nó đang tự mình trườn
ra khỏi đó.

Chất nhầy đó phồng lên như một cái bong bóng, lung lay, vặn vẹo - và nổ tung với âm
thanh đầy kinh tởm.

T r a n g 212

Ngay trước mắt họ, cơn lũ chất nhầy chảy xuống sàn nhà như một con thác lập tức
nhấn chìm những goblin núi bên dưới. Dòng thác ngừng lại sau khi đống chất nhầy
đạt tới độ cao hơn 2 mel, nhưng vẫn không ngừng vặn vẹo. Nó tiếp tục rung lắc, đung
đưa, sôi sục với những goblin bên trong.

"...!!!"

- Tiese ôm Ronye lùi về phía sau.

Ronye chỉ có thể tuyệt vọng nắm chặt thanh kiếm yêu quý bằng bàn tay phải đã mất
đi cảm giác khi độc tố lan khắp cơ thể. Nếu con dao đó được tẩm loại độc tố chết
người, có lẽ Sinh Mệnh của cô đang nhanh chóng cạn kiệt, nhưng cơ thể cô còn
không cảm thấy đau đớn.

Mặc dù biết rằng cần phải giải độc ngay lập tức, Ronye không thể rời mắt khỏi thứ
chất nhầy đen đặc đó.

Đống chất nhầy vô định hình chia làm ba phần sau vài cơn rung lắc. Nó lan ra sàn
nhà đến nơi chiếc vòng nến, và cứ thế nó hấp thụ chúng, làm những ngọn lửa lấn
lượt tắt ngúm.

Nguồn sáng duy nhất soi sáng căn phòng vào lúc đó chỉ còn lại ánh chiều tà len lỏi
qua cái cửa sổ Tiese đã phá vỡ, và một ít ánh sáng từ hướng cánh cửa lớn thông ra
hành lang mà bọn Ronye xông vào. Hai luồng sáng yếu ớt khó mà chạm tới trung tâm
căn phòng.

Cả hai quan sát, kinh ngạc, khi mà đống chất nhầy biến chuyển thành hình dạng con
người.

Thân trên mạnh mẽ, những thớ cơ bắp như dây thừng phình to lên. Hai cánh tay dài
ngoằn một cách lạ lùng. Hai chân uốn cong như chân dê. Đôi cánh xếp lại trên lưng,
đuôi buông dài trên sàn nhà.

Chúng giống như hình dáng của những minion nhìn thấy ở Lâu Đìa Obsidia. Nhưng
có một điểm khác biệt lớn.

T r a n g 213

Minion nguyên bản có một cái miệng tròn ở đỉnh của cái đầu như cá mút đá myxin31,
và hai mắt ở mỗi bên đầu. Nhưng đầu của những con quái vật trước mắt họ lại nhìn
giống con người hơn, với mũi và tai nhọn, và đôi mắt khép hờ.

"Gương mặt đó... là của goblin...?"

- Tiese thì thầm với giọng run run. Đúng vậy, khuôn mặt đó nhìn y chang của những
goblin núi, nhưng ở nó không hiện hữu những chiếc răng giống răng chuột. Thay vào
đó là vô số răng nanh chìa ra từ cái miệng rộng của cái đầu trọc lóc.

Bất ngờ, lời nói của Zeppos hiện lên trong tâm trí cô:

...Bởi các ngươi là đối tượng hoàn hảo để đấu tập với bọn goblin, mà không cần phải
đưa chúng đi qua lối đi bí mật...

Với ba minion đứng trước họ, hay nói đúng hơn là ba goblin núi bị biến đổi bởi thần
thuật của Hoàng Đế và đống chất nhầy nọ, sẽ là bất khả thi để quay lại hầm ngục lần
nữa. Chiều cao cơ thể chúng vào khoảng 2 mel rưỡi, đầu chúng sẽ chạm trần nếu
chúng vươn người khi thẳng chân ra hết cỡ.

Zeppos - và có lẽ, cả Hoàng Đế - được hồi sinh như những minion mang hình dạng
con người bằng cách chôn vùi xác họ trong thứ đất sét đó sau Cuộc Nổi Loạn của Tứ
Đế Quốc. Và ba goblin bị vùi trong đống đất sét trong khi vẫn còn sống và bị biến
thành những minion khổng lồ.

Hẳn phải có kẻ nào đó đứng đằng sau tất cả mọi thứ. Kẻ nào đó đã dùng tàn dư để
hồi sinh Hoàng Đế và trưởng thị thần, và dạy họ cách thức tạo ra minion. Và kẻ đó
chắc phải liên quan đến vụ bắt cóc ở Lâu Đài Obsidia và những sự việc diễn ra ở Nhân
Giới.

Nhưng, bỏ qua chuyện đó, ta phải nghĩ cách biến những goblin trở lại như cũ đã.

Nếu ta phá hủy những minion theo cách thông thường, những goblin chắc chắc cũng
sẽ chết. Cần phải loại bỏ thứ đất sét đen đó mà không làm tổn hại đến họ ở bên trong.
Có lẽ sẽ khả thi nếu ta đánh vào bằng nguyên tố phản thuộc tính, nguyên tố ánh sáng,
với số lượng lớn, nhưng hẳn chỉ 10 hay 20 nguyên tố là không đủ. Hơn nữa, thần lực
trong căn phòng này không còn nhiều.

31 Numa-unagi, “cá mút đá myxin gần bờ”, một loài cá mút đá myxin tìm thấy ở Tây Bắc Thái
Bình Dương, từ Biển Nhật Bản và dọc theo phía Đông Nhật Bản tới Đài Loan.

T r a n g 214

"Ronye, uống cái này đi."

Bất ngờ, một chiếc bình nhỏ được đưa tới miệng cô cùng lời thì thầm. Cô nghĩ nó là
một bình nước thuốc hồi phục Sinh Mệnh, nhưng mùi hương lại khác hẳn. Trong khi
Ronye suy nghĩ đủ loại vấn đề, Tiese đã làm ra thuốc giải với những loại thuốc hiện
có và thần thuật.

Thứ chất lỏng chảy vào miệng cô cực kỳ đắng, nhưng cô cảm thấy sự tê tái ở đầu
lưỡi đang dần biến mất chỉ với giọt đầu tiên. Nhưng làm thế nào mà Tiese có thể xác
định được loại độc tố trong cơ thể Ronye?

Như thể đọc được sự nghi hoặc đó, cô bạn thân thì thầm lần nữa:

"Con dao đó chắc hẳn được làm bằng 'thép độc Ruberyl'. Tớ chưa từng thấy hàng
thật bao giờ, nhưng nó giống với màu sắc mà Linel kể."

Ronye di chuyển đôi đồng tử tỏ vẻ đã hiểu ra.

Hiệp Sĩ Hợp Nhất Linel Synthesis Twenty-Eight và cộng sự của cô Fizel Synthesis
Twenty-Nine là nhân vật chính trong câu chuyện khi họ cố gắng làm tê liệt Kirito và
Eugeo và giết họ bằng con dao độc. Mặc dù đều là những hiệp sĩ đàn chị đáng tin
cậy, họ nắm giữ những kiến thức có chút khác biệt so với những hiệp sĩ khác, và chắc
hẳn đó là cách Tiese biết về con dao độc.

Khó khăn di chuyển đôi môi đang dần thoát khỏi trạng thái tê liệt, Ronye thì thầm:

"Tiese... những minion đó, đừng giết. Cần phải cứu những goblin-san."

"...Biết rồi."

Tiese gật đầu và liếc nhìn phía cánh cửa sổ vỡ toang:

"Nhưng ta không thể nào giải trừ cơ thể những goblin với thần thuật nguyên tố ánh
sáng. Ngay khi Ronye có thể di chuyển, chúng ta sẽ trốn thoát khỏi đây."

"...nhưng..."

Hoàng Đế và những minion có thể sẽ trốn mất nếu Ronye và Tiese rời khỏi đây. Minion
có thể bay trên bầu trời ngay cả khi chúng không thể đi xuống hầm ngục. Theo dấu
chúng là bất khả thi nếu không có rồng.

T r a n g 215

"Tớ biết, nhưng ta không còn lựa chọn nào khác."

Với ánh nhìn đau khổ, Tiese ghé miệng gần tai Ronye và nói:

"Nếu thần thuật không có tác dụng, và chúng ta cần dùng đến kiếm... có lẽ ta sẽ không
thể chém những minion đó."

"...!!"

Ronye hít sâu vào.

Đúng là như vậy. Những goblin đồi núi là phần cốt lõi của minion và họ có thể bị giết
bởi vài nhát kiếm; nhưng ngay cả khi Ronye quyết định làm vậy, có khả năng cao là
cơ thể họ sẽ không hành động như ý muốn. Vì có "Phong Ấn Mắt Phải"...

Tuy nhiên, không chỉ riêng họ. Những Hiệp Sĩ Hợp Nhất khác, và ngay cả vệ binh của
Nhân Giới Phòng Vệ Quân, những người bị trói buộc bởi điều luật tuyệt đối: "Để bảo
vệ hòa bình giữa Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối, chúng ta không bao giờ được làm
hại á nhân", cũng sẽ rơi vào tình trạng tương tự.

Sẽ thế nào nếu không chỉ có ba người họ?

Những Hiệp Sĩ Hợp Nhất sẽ không thể phản công lại "những á nhân bị biến đổi thành
minion" nếu chúng tấn công Centoria với số lượng lên đến hàng tá hay hàng trăm con.

Không, những việc còn tồi tệ hơn cũng có thể xảy ra.

Hoàng Đế Krueger và Zeppos bắt cóc những goblin đồi núi và biến họ thành minion
để khơi mào một cuộc chiến mới giữa Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối. Nếu những
minion này tấn công Centoria và sau khi gây ra một lượng lớn thương vong, dân
chúng biết được danh tính của chúng thật ra là goblin, hậu quả của nó còn tồi tệ hơn
vụ án của Yazen. Sự phẫn nộ và thù ghét vượt xa lúc xảy ra trận Ngoại Thế Chiến sẽ
bùng nổ và cư dân của Nhân Giới sẽ thật sự mong ước được xâm chiếm ngược lại
Vùng Đất Bóng Tối.

Để tránh thảm kịch đó, một vài hiệp sĩ có lẽ sẽ phá vỡ được Phong Ấn Mắt Phải và
tấn công minion.

Tuy nhiên, nếu kẻ đứng sau lưng Hoàng Đế, thay vì muốn gây chiến giữa hai vùng
đất, mà chỉ muốn phá vỡ trật tự hiện tại - để chấm dứt sự trị vì của Hội Đồng Thống
Nhất Nhân Giới thì sao?

T r a n g 216

Thay vì á nhân, chúng có thể biến những con người của Nhân Giới thành minion.

Ngày hôm nay, nhiều nhất sẽ có hai đến ba trăm khách du lịch từ Vùng Đất Bóng Tối
lưu lại tại Nhân Giới. Ngay cả khi chúng bằng cách nào đó bắt cóc tất cả bọn họ, đó
sẽ là số lượng minion lớn nhất mà chúng có thể tạo ra. Tuy nhiên, tổng dân số của
Nhân Giới là hơn 80 000 người. Với thứ đất sét đó làm nguyên liệu, chúng có thể tạo
ra bao nhiêu tùy thích.

Sau khi những cư dân Nhân Giới bị biến thành minion, các Hiệp Sĩ Hợp Nhất sẽ không
thể chiến đấu với chúng.

Sau khi chế ngự được Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới với bọn minion, chúng sẽ có
thể xâm lược Vùng Đất Bóng Tối và đánh bại đội quân á nhân. Không hơn gì sự lặp
lại của "kế hoạch biến phân nửa Nhân Giới thành Sword Golem" mà Giáo Sĩ Tối Cao
từng thực hiện.

Ronye, người đã suy nghĩ về vấn đề này một hồi lâu, quan sát bóng dáng của Hoàng
Đế Krueger qua khe hở giữa ba minion vẫn chưa di chuyển.

Có thể hắn bị kiệt sức sau khi thực hiện một thần thuật cao cấp dài ngoằn, hắn khụy
một gối xuống sàn nhà. Dù vậy, thứ khí chất tàn ác tỏa ra từ hắn vẫn không phai đi
chút nào. Trông hắn có khi còn hiểm độc hơn cả kẻ đã bắt cóc Lisetta ở Lâu Đài
Obsidia.

Mình nhất định không thể để kẻ này chạy thoát.

Và Hoàng Đế di chuyển như thể cảm nhận được quyết tâm của Ronye. Hắn lặng lẽ
đứng dậy, đi qua những minion vẫn còn đang ở tư thế chờ đợi, và dừng lại phía trước
Ronye.

"...Ta không nhận ra trường phái, nhưng chiêu thức lúc đó quả là một bí kỹ tuyệt vời
đó, cô gái."

Ronye không thể đáp lại một cách nhanh chóng trước những lời nói bất ngờ đó.
Nhưng Hoàng Đế có vẻ không để ý, hắn cứ tiếp tục nói bằng âm giọng khàn đặc từ
phía sau mũ trùm.

"Không chỉ đơn thuần là giết chết, mà còn chém lìa cánh tay trái của Hozaica nữa."

T r a n g 217

Cô rùng mình khi nhớ lại lúc xuống tay, điều mà hắn nói đến bằng ngữ điệu không
chút cảm xúc, nhưng cô vẫn không thể nhớ ra cái tên mà hắn nhắc đến. Chính xác
hơn, cô cảm giác như đã từng nghe thấy nó ở đâu đó, nhưng không thể nhớ ra nổi.

Thay cho Ronye đang nghi hoặc nhướng mày, Tiese hít sâu "Eh...". Cánh tay đang
ôm Ronye khẽ siết chặt.

"...Hozaica Eastabarieth...?"

"Đúng vậy... Họ từng gọi hắn bằng cái tên đó."

Nghe đến đây, Ronye cuối cùng cùng nhận ra đó là ai.

Kẻ đã hi sinh trong Cuộc Nổi Loạn của Tứ Đế Quốc, nguyên Hoàng Đế của Đông Đế
Quốc Eastabarieth.

Tuy nhiên, Hoàng Đế Krueger đã hiểu lầm một chuyện. Trong cuộc chiến một năm
trước Ronye và Tiese đã xông vào Lâu Đài Hoàng Gia Bắc Centoria, và chưa từng đi
đến Đông Centoria. Hai hiệp sĩ Nergius và Entokia mới là người đã tấn công Lâu Đài
Hoàng Gia Đông Centoria và giết chết Hozaica.

Ngay từ đầu, chỉ có ba người, bao gồm cả Zeppos vừa mới chết vài phút trước, là bị
Ronye đánh bại bằng bí kỹ. Kẻ đầu tiên là Hoàng Đế Krueger, và kẻ thứ hai là tên bắt
cóc mặc áo choàng đen đấu với cô trên tầng cao nhất của Lâu Đài Obsidia.

Vào lúc đó, Ronye cũng đã chém cánh tay trái của tên bắt cóc bằng cùng bí kỹ "Sonic
Leap" vừa lúc nãy.

Cánh tay trái...

Đột nhiên, nhờ vào thuốc giải, các giác quan quay lại với Ronye, từ đầu ngón chân
tới mi mắt. Trong đầu cô, lời của kẻ bắt cóc yếu ớt vang lên:

...Vậy, ra là tên Đại Diện Kiếm Sĩ của Nhân Giới đã chém đứt dây xích? Tên này thật
rắc rối hơn cả danh tiếng của hắn...

Ngày đó, nếu tên bắt cóc là người Vùng Đất Bóng Tối, hắn không thể biết được tin
đồn về Đại Diện Kiếm Sĩ Nhân Giới được. Cả hai lần Kirito viếng thăm Obsidia, gồm
cả lần trước, đều được giấu kín, nên cư dân trong thành phố không có dịp được nhìn
thấy Đại Diện Kiếm Sĩ rời đi.

T r a n g 218

"Ý... ý ngươi là..."

Di chuyển đôi môi khô khốc một cách khó khăn, Ronye quyết định xác nhận sự thật
đằng sau lời nói của Hoàng Đế.

"Tên bắt cóc xuất hiện ở Lâu Đài Obsidia có phải là Hoàng Đế Eastabarieth, kẻ đã
sống sót như một minion giống như ngươi...?"

Đáp lại câu hỏi đó, Krueger khẽ nhếch bộ ria mép:

"Các ngươi chưa tìm được xác của Hozaica, đúng chứ?"

- và nhanh chóng lắc tay phải trước khi Ronye nói thêm lời nào:

"Đừng lo, kẻ đó đã chết rồi. Thân xác đó đã rơi xuống đất và tan biến... như Zeppos
vậy."

Những lời này thừa nhận rằng kẻ bắt cóc là Hoàng Đế Hozaica với thân thể của
minion. Nhưng nó lại dẫn đến một mối nghi hoặc khác.

"...Sao ngươi lại được biết điều đó khi ngươi lẽ ra đang ở tại Nhân Giới?"

Người hỏi câu này là Tiese, chứ không phải Ronye.

Hoàng Đế Krueger không trả lời, mà vạch phần áo choàng che trước ngực ra.

Ở đó, treo trên một sợi xích mỏng, là một viên đá quý mang màu máu sáng lên trong
bóng tối. Kẻ bắt cóc - Hoàng Đế Hozaica - cũng có thứ tương tự đeo trước ngực.

"Một lần nữa, kế hoạch của Hozaica thất bại và hắn đã chết. Khi mà 'katashiro'32 cũng
bị phá hủy, hắn không thể hồi sinh được nữa. Tuy nhiên, những điều hắn đã chứng
kiến được truyền lại, trở thành cơ sở cho kế hoạch tiếp theo... là vậy đó. Cùng một
phương thức khi tạo ra minion dung hợp này... những nguyên mẫu của chúng, thứ sẽ
hủy diệt lũ hiệp sĩ các ngươi."

32 Hình nhân thế thân thường được làm bằng giấy, một loại yorishiro – đồ vật dùng trong lễ
nghi như một vật thay thế cho một người hoặc một vật.

T r a n g 219

Nói xong, Krueger thỏa mãn vuốt ve cánh tay lực lưỡng của minion với tay trái của
hắn.

Ronye tuyệt vọng suy nghĩ trong khi nỗi sợ và cơn sốc dần chuyển thành sự kinh
hoàng.

Katashiro, chiếc nhẫn rơi ra từ đầu Zeppos. Mặc dù cơ chế chung vẫn chưa rõ, đó là
một thành phần quan trọng cho thuật hồi sinh sử dụng minion như là nguyên liệu.

Hoàng Đế Hozaica, với cánh tay bị cắt lìa bởi đại sứ Scheta và Ronye, phóng mình
qua cửa sổ ở tầng cao nhất của Lâu Đài Obsidia. Xác của hắn không được tìm thấy
không phải vì hắn đã bay hay chạy thoát, mà là vì katashiro đã bị phá hủy khi hắn rơi
xuống, và thân xác bằng đất sét tan rã.

Nhưng nếu ta tin vào lời của Krueger, viên ngọc đỏ đeo trên cổ Hozaica đã không vỡ
ra. Hơn nữa, bằng cách nào đó nó đã di chuyển quãng đường dài ba ngàn kilolu từ
Obsidia tới Bắc Đế Quốc Norlangarth và truyền cho Krueger ký ức và sự hiểu biết của
Hozaica...

Nếu suy đoán đó là chính xác, thì viên ngọc đỏ đó là vật mấu chốt của một âm mưu
khổng lồ liên quan tới cả Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối.

Ronye nắm chặt thanh kiếm yêu quý trong tay phải, thoát khỏi chất độc tê liệt và đã
có thể di chuyển được.

Mình không thể để hắn thoát tại đây. Ngay cả khi có thể đánh bại Hoàng Đế Krueger,
nếu viên ngọc biến mất vào đâu đó, sẽ có kẻ nào đó kế thừa mưu kế này.

"Tiese... xoay sở thu hút bọn minion trong 30 giây giúp tớ."

- Ronye thì thầm với âm lượng mà chính cô còn khó có thể nghe thấy.

"Sau khi giết Hoàng Đế, những goblin có thể sẽ trở lại như cũ."

Đó là một hi vọng nhỏ nhoi, nhưng ít nhất họ có thể kéo dài thời gian khi không có ai
điều khiển chúng.

Vấn đề là độc tố chưa được loại bỏ khỏi vết thương phía trên đầu gối và mu bàn chân
phải. Tư thế vững chắc đóng vai trò quan trọng khi thi triển bí kỹ trong kiếm thuật,
cũng như khi thực hiện những cử động toàn thân. Nhưng không có lựa chọn nào khác
ngoài thử làm điều đó.

T r a n g 220

"...Tớ hiểu rồi."

Tiese đang chống đỡ lưng Ronye đáp lời với âm giọng nhỏ nhất.

Cô khẽ cử động những ngón tay và chân, để xác nhận rằng cảm giác đã trở lại. Nhờ
vào những lời nói của Hoàng Đế, cô có đủ thời gian chờ cho thuốc giải hiệu nghiệm,
nhưng chắc hẳn bên đối phương cũng như vậy. Sự kiệt quệ về tinh thần của Hoàng
Đế - dù cho trong đầu của cơ thể làm từ đất sét đó có linh hồn hay không - có vẻ đã
hồi phục, và bề mặt da của những minion dung hợp cũng trở nên sáng bóng hơn so
với lúc mới được tạo ra.

Hoàng Đế Krueger lần nữa sờ vào những cánh tay của minion bằng đầu ngón tay và
gật đầu, có vẻ vui lòng:

"Mà, theo như kế hoạch, Zeppos đúng ra là đối thủ của chúng trong buổi đấu tập,
nhưng hắn đã chết. Các ngươi sẽ chịu trách nhiệm về việc đó thay hắn."

Vừa nói, hắn vừa đi về phía sau. Chắc hẳn, ý định của hắn là để những minion giết
họ.

Những minion nguyên bản, mà Hozaica sử dụng ở Lâu Đài Obsidia, chỉ chấp nhận
một cách hạn chế những câu lệnh cực kỳ đơn giản bằng thần ngôn hoặc ngôn ngữ
của Vùng Đất Bóng Tối. Hơn nữa, khả năng suy nghĩ của chúng thuộc vào tầm của
thú hoang, chúng không thể được đem so với kiếm thuật và chiến thuật phức tạp sử
dụng thần thuật của những Hiệp Sĩ Hợp Nhất. Vào lúc diễn ra trận Ngoại Thế Chiến,
800 minion của Hội Hắc Thuật Sư đã không nhận ra cái bẫy từ thuật kiểm soát vũ
trang hoàn toàn mà Chỉ Huy Hiệp Sĩ Bercouli dựng lên, và tất cả chúng đã bị tiêu diệt
trong nháy mắt.

Loại minion dung hợp với goblin này chắc chắn đã tiến hóa hơn so với loại nguyên
bản. Chúng chắc đã có thể hiểu được những mệnh lệnh nâng cao và phong phú hơn.
Nhưng tất nhiên, sẽ tốn thời gian để đưa ra nhiều mệnh lệnh. Mình phải lợi dụng lúc
đó và giết chết Hoàng Đế.

Hoàng Đế Krueger đã đi ra sau những minion đang đứng cạnh nhau, giơ tay phải lên
và ra lệnh cho chúng.

"Các minion! Giết chết hai cô gái này!... Activate!!"

Đó là mệnh lệnh duy nhất vang lên. Bằng ngôn ngữ của Nhân Giới và một từ thuộc
thần ngôn.

T r a n g 221

Với âm thanh của thứ gì đó đang rung động, những cặp mắt của minion tỏa ra ánh
sáng đỏ.

Ngay sau đó, với tốc độ làm mờ đi thân hình to lớn của chúng, hai minion bên phải và
trái di chuyển. Minion bên trái đứng trước cái cửa sổ vỡ toang và con bên phải dừng
lại trước cánh cửa phòng đang mở.

Chúng định giam Ronye và Tiese lại trong phòng. Để thực hiện mệnh lệnh "giết",
chúng suy xét rằng đối tượng không được phép trốn thoát, và chặn hai lối thoát khả
thi lại.

Ronye nhận ra rằng tính toán lúc nãy của cô đã sai. Loại minion dung hợp này có khả
năng nhận diện tình hình và tiếp nhận những chỉ dẫn phức tạp, và hơn hết - đánh giá
tình huống để hành động cho phù hợp.

Tuy nhiên, vì hai trong số chúng đã chặn lối thoát, chỉ còn một minion đứng phía trước
Hoàng Đế Krueger. Họ không thể đánh một minion dung hợp với goblin vô tội bên
trong, nhưng họ có thể tránh đòn tấn công của nó và chém Hoàng Đế.

...Tiese!

Cô bạn như đáp lại ý nghĩ đó, đẩy cánh tay đang chống đỡ lưng cô, xô Ronye về phía
trước. Cùng lúc đó, Ronye cũng dậm vào sàn nhà với bàn chân phải bị thương. Máu
văng ra từ chiếc giày ủng và đầu gối, cơn đau ập đến như ngàn cây kim nóng hổi
xuyên qua khắp cơ thể, nhưng cô nghiến răng và chịu đựng nó.

Con minion thực hiện một phản ứng nhanh nhẹn đến khó tin trước cú lao người siêu
nhanh kết hợp sức mạnh của hai hiệp sĩ. Cùng tiếng gầm gừ, cánh tay phải to đến 30
cen, dài như khúc gỗ vung xuống Ronye. Những móng vuốt như lưỡi liềm bật ra từ
đầu ngón tay; nếu đánh trúng, nạn nhân chắc chắn sẽ không toàn thây.

Nhưng Ronye đã đoán được đòn tấn công đó.

Dù cho khả năng của những minion dung hợp này cao đến đâu, hình dạng tổng thể
vẫn gần như giống với loại nguyên bản. Vậy thì, như nguyên bản, chúng sẽ sử dụng
vuốt ở hai tay làm cũ khí chính.

"Kh...!!!"

T r a n g 222

Bất giác phát ra tiếng rên rỉ sau hàm răng nghiến chặt, cô để cho những chiếc vuốt
gớm ghiếc nhắm vào cô lâu nhất có thể, và ngay trước khi bị đánh trúng, cô uốn người
về phía sau.

Trượt người về trước, cô vòng xuống dưới đòn tấn công. Những móng vuốt chạm đến
mái tóc rối xù, và phần đuôi tóc bị cắt phăng đi khoảng 3 cen, nhưng đó chưa là gì so
với bị đánh trúng.

Con minion vung người sang trái do quán tính của cú đánh và quay lưng về phía
Ronye. Con minion này có hình dáng giống con người hơn nguyên bản, nó không thể
tấn công ở vị trí đó. Khi cô đứng dậy bằng cách móc nhẹ chân trái vào tấm thảm, thân
hình của Hoàng Đế Krueger chỉ còn cách bảy mel phía trước.

Chắc chắn trong tầm của một chiêu "Sonic Leap". Trong một đòn, phải phá hủy
katashiro trong đầu hắn và viên đá quý đỏ đeo trước ngực, và kết thúc tất cả.

Khi cô dậm xuống sàn lần nữa với chân phải thấm đẫm máu, mạnh mẽ vung thanh
Nguyệt Quang Kiếm lên...

Nó xảy ra ngay vào lúc đó.

Thứ gì đó màu đen và mảnh vung như một sợi roi từ sàn nhà, và lao đến với tốc độ
nhanh đến khó tin nhắm vào cổ Ronye.

Theo phản xạ cô đưa tay trái lên để bảo vệ cổ.

Trong vài phần trăm của một giây, sợi roi đen đánh trúng cánh tay trái.

...Đó là đuôi của con minion. Con minion dung hợp dùng quán tính lúc trước để vung
cái đuôi, thứ vũ khí duy nhất có thể dùng tấn công từ phía sau, và với tốc độ nhanh
hơn cánh tay phải của nó.

Lúc Ronye nhận ra điều đó thì âm thanh vỡ vụn của xương cánh tay trái đã vang lên.
Cái đuôi cứng chắc, không ngừng lại, đánh vào ngực và cánh tay còn lại của Ronye
và đánh bay cô về phía sau bằng một lực mạnh khủng khiếp.

Ronye bay 10 mel trong không khí đâm sầm vào bức tường phía sau và bật ra rơi
xuống sàn.

T r a n g 223

Mọi thứ tối đen. Mình không thở được. Nó hẳn đã làm gãy vài cái xương sườn bên
cạnh cánh tay trái, nhưng xung lực mà cơ thể mình nhận được lớn đến nỗi mình còn
chẳng thể cảm nhận được cơn đau.

Mặc dù gắng gượng đứng lên, cơ thể cô không cử động được chút nào. Dù cô có
mặc giáp kim loại nhẹ ở trước ngực, có vẻ Sinh Mệnh đã giảm xuống đến mức nguy
hiểm chỉ trong một cú đánh.

"Ronye...!!!"

Tiese đang gọi cô từ nơi nào đó xa xôi. Cô khó khăn di chuyển cái đầu trên mặt sàn,
mở đôi mắt đang tối sầm và mờ nhòa.

Cô có thể thấy cô bạn thân ở phía bên trái. Và một bóng hình to lớn tấn công từ bên
phải.

...Tiese, chạy đi.

Cô muốn hét lên, nhưng cổ họng lại không cho phép.

Tiese, nhận ra con minion đang nhắm vào mình, ngừng chạy và cố làm chệch hướng
đòn tấn công.

Tuy nhiên, vào khoảnh khắc cô ấy vung nhanh thanh kiếm, thân hình cô bỗng trở nên
cứng nhắc một cách không tự nhiên.

"Phong Ấn Mắt Phải" đã được kích hoạt. Cô ấy đã quên mình vì vết thương của Ronye
và cố tấn công con minion theo phản xạ, nhưng rồi nhớ ra rằng có một goblin ở bên
trong cơ thể ấy.

Ronye chưa từng trải nghiệm qua ảnh hưởng của phong ấn. Nhưng cô từng nghe kể
rằng cơn đau khi đó giống như việc linh hồn bị nghiền nát vậy. Theo như Ronye biết,
những người duy nhất từng phá vỡ phong ấn bằng ý chí của chính mình là Kiếm Sĩ
Tập Sự Tinh Anh Eugeo, Hiệp Sĩ Hợp Nhất Alice, tộc trưởng tộc orc Rirupirin, và thêm
vào Chỉ Huy Iskahn người tự lấy mắt phải của mình ra, thì chỉ có bốn người tổng cộng.

Con minion với tất cả sức mạnh tấn công một Tiese đang bị cơn đau khủng khiếp giày
vò mà đông cứng cả người. Máu tươi trào ra tạo thành bốn đường đỏ đậm trong
không khí, và Ronye muốn hét lên bất chấp cơn đau của chính mình.

T r a n g 224

Tiese đổ gục xuống sàn nhà, nảy bật lên và lăn đến ngay chỗ của Ronye. Có vẻ như
cô ấy đã mất ý thức, và không hề cử động đôi mi đang nhắm nghiền. Một lượng lớn
máu vẫn đang chảy ra từ vết cắt sâu gây ra bởi móng vuốt minion.

"Tie...se..."

Ronye tuyệt vọng trườn trên sàn trong khi thổ huyết, nâng cánh tay trái bị gãy lên và
chạm vào thân thể người cộng sự. Nếu không chữa trị cho cô ấy với nguyên tố ánh
sáng ngay bây giờ, Tiese sẽ chết mất.

"Siste... ko... l"

Cô đã cố hết sức nhưng không thể kích hoạt thần thuật với cái cổ họng đó được. Bàn
tay trái chạm nhẹ vào vết thương của Tiese đã bị máu nhuộm đỏ đến cổ tay.

Hiệp Sĩ Hợp Nhất có quyền kiểm soát trang bị và quyền kiểm soát thần thuật cao hơn
nhiều so với vệ binh của Nhân Giới, và họ thể hiện sức mạnh cơ bắp áp đảo, nhưng
chỉ số Sinh Mệnh của họ thì không thay đổi gì nhiều so với một người bình thường.
Giá trị Sinh Mệnh cao nhất của một hiệp sĩ cấp cao là khoảng 5000, trong khi của
Ronye và Tiese lúc này ở độ tuổi 17 là 300033.

Ngay cả khi không niệm thuật, Cửa Sổ Stacia vẫn có thể hiển thị lên nếu cô vẽ những
kí tự thần ngôn. Tuy nhiên, Ronye không có đủ can đảm để nhìn thấy giá trị Sinh Mệnh
còn lại của Tiese. Cô chỉ biết để những giọt nước mắt tuôn rơi, ép tay lên vết thương
với bàn tay trái của mình, tiếp tục cố gắng niệm thần thuật.

Kin, âm thanh vang lên ở bên kia căn phòng. Con minion đã đẩy hai người đến bờ
vực cái chết nhặt lên thanh kiếm tiêu chuẩn của Tiese, và ném nó đi.

Hai minion còn lại không di chuyển khỏi chỗ cái cửa sổ đã vỡ và cánh cửa lớn. Có vẻ
như chúng đoán rằng một con là quá đủ để giết Ronye và Tiese. Con minion đó, với
những bước chân vững vàng, đang tiến đến để kết liễu họ.

"Ku-ku-ku... Ku-ha-ha-ha-ha-ha-ha!"

- Hoàng Đế Krueger nặn ra tràn cười méo mó ở chính giữa căn phòng.

33 Chữ số ở đây được viết bằng kanji chứ không phải chữ số La Mã thường dùng trong truyện
khi liên quan đến Cửa Sổ Stacia.

T r a n g 225

"Tuyệt vời. Chỉ một con... Và đây mới chỉ là lực chiến của loại dung hợp với goblin?
Ta nghe nói rằng đất trộn lẫn với thật nhiều máu và xương sẽ cho ra minion mạnh
hơn, nhưng chẳng phải đây đã vượt ngoài mong đợi rồi sao? Sao khi chết chúng còn
cống hiến hết mình, ta phải khen ngợi những tên nông nô trước đây vì những gì chúng
đã làm... Ha-ha-ha-ha-ha-ha!"

Ronye còn không thể nghĩ đến ý nghĩa của những lời nói vọng đến tai cô nữa.

Không gian xung quanh đang ngày càng trở nên tối hơn trong mắt Ronye. Tiếng cười
lớn của Hoàng Đế đang xa dần. Cảm giác giờ chỉ còn lại ở bàn tay trái chìm ngập
trong máu của Tiese. Hơi ấm nơi đó đang dần lu mờ đi.

Cuối cùng, con minion bước đến trước mắt cô vung hai cánh tay trái và phải cùng một
lúc.

Đột nhiên...

Bàn tay phải chợt cảm thấy một hơi ấm dịu dàng.

Cô không thể ngay lập tức hiểu ra tay phải mình đang nắm thứ gì. Đó là tay cầm của
thanh Nguyệt Quang Kiếm, được bọc cẩn thận bằng da thuộc thô.

To-kun, to-kun, qua hơi ấm như nhịp đập ấy, thanh kiếm như nói với cô. 《Hãy giải
phóng tôi, vì tôi sẽ đáp lại.》

Tuy nhiên, mình không thể thực hiện "thứ đó". Nguyệt Quang Kiếm đúng là một khí
giới với độ ưu tiên cao, nhưng nó không phải là Thần Khí.

Thần Khí là thứ vũ khí được tạo ra từ những nguyên thể thần thoại như thần thú34 hay
thần mộc, chứ không phải thứ kim loại được chế tác bởi con người. Đó là lí do vì sao
Thần Khí có kí ức của riêng chúng và có thể giao tiếp với chủ nhân của mình. Mặt
khác, thanh Nguyệt Quang Kiếm này được rèn nên bởi một thợ rèn là con người, nên
nó không thể có kí ức về sự tồn tại trước kia được. Dù nó có thể trở nên quen thuộc
với bàn tay của chủ nhân, nhưng mà để tạo ra hiện tượng, nó chỉ đơn giản là không
thể. Không thể. Không thể nào được...

34 Ở đây đã được đơn giản hóa, vì bản gốc vừa có “thụy thú” (瑞獣), vừa có “thần điểu” (神鳥
) mà thần thú thì lại bao gồm cả hai, không chắc Ronye tách ra có ý gì.

T r a n g 226

Trên bờ vực cái chết, như thể thời gian bị kéo giãn ra một cách kỳ lạ, trong đầu Ronye
cứ lặp đi lặp lại từ đó mãi.

Bất ngờ, cô cảm thấy như đang nghe thấy một giọng nói khác.

...Không chỉ thanh kiếm. Ngay cả quần áo, giày dép, đồ dùng hằng ngày... mỗi một
đơn vị cấu thành nên vật chất, nếu em chịu mở cửa trái tim và chia sẻ tình yêu của
mình thì chúng nhất định sẽ đáp lại. Có lẽ, cả con người nữa...

Cô đã nghe được điều đó rất lâu trước đây từ một nơi xa xôi nào đó, những lời nói
của Kiếm Sĩ Tập Sự Tinh Anh Eugeo quá cố.

Mở cửa trái tim.

Chính chủ nhân là Ronye đã quyết định rằng thanh kiếm không có linh hồn. Nhưng
nghĩ lại thì, Phó Đại Diện Kiếm Sĩ Asuna là người đã bảo cô chọn một trong ba thanh
kiếm, nhưng người đưa ra lựa chọn chính là Ronye. Vào lúc đó, thứ gì đó đã lôi kéo
tay phải Ronye, hướng nó đến thanh kiếm với đốc bảo vệ bạc hình trăng lưỡi liềm
này.

Và giờ đây, thanh kiếm mang tên "Nguyệt Quang" đang giao tiếp với người chủ đang
gặp nạn của nó. Tin tưởng vào thanh kiếm, mở cửa trái tim và giải phóng kí ức của
nó.

Với hơi ấm truyền từ tay cầm đến bàn tay phải, và hơi ấm từ bàn tay trái ngập trong
máu của Tiese truyền đến tận cốt lõi của cơ thể cô, Ronye hét lên bằng tất cả sức
mạnh còn sót lại:

"Enhance Armament!"

Cô dự định hét lớn lên, nhưng giọng nói phát ra nhỏ đến nổi chính cô còn khó lòng
nghe thấy.

Nhưng thanh kiếm và thế giới đã đáp lại tiếng gọi của Ronye.

Đốc bảo vệ và lưỡi kiếm của thanh Nguyệt Quang Kiếm phát ra ánh sáng bạc lấp
lánh. Khoảnh khắc bị chiếu sáng bởi luồng sáng đó, con minion đang sắp sửa vung
xuống móng vuốt ở hai tay nhảy ngược ra sau, và hai minion còn lại đang chặn lối
thoát, cùng với Hoàng Đế Krueger vẫn đang còn tiếp tục cười lớn, che mắt lại, vặn
vẹo cơ thể.

T r a n g 227

Cùng lúc đó, Ronye cảm thấy cơn đau ở chân phải bị dao găm đâm và tay trái bị
nghiền nát bởi cái đuôi dần tan biến. Lượng máu chảy ra từ vết thương của Tiese
cũng nhanh chóng giảm dần.

'Thuật Chi Phối Vũ Trang Hoàn Toàn'.

Bản chất của thứ sức mạnh tâm ý mà chỉ những hiệp sĩ hàng đầu mới sử dụng được
bằng Thần Khí, một bí ẩn chưa có lời giải đáp.

Có lẽ Nguyệt Quang Kiếm đã sử dụng một phần Sinh Mệnh của chính nó như một
phiên bản cao cấp hơn của thuật trị liệu bằng nguyên tố ánh sáng. Nó thuộc vào một
loại khá đơn giản trong Thuật Chi Phối Vũ Trang Hoàn Toàn, nhưng đó thật sự là một
phép màu khi Ronye, người vừa mới làm hiệp sĩ tập sự được một năm, đã có thể kích
hoạt nó mà chưa hoàn toàn được học qua.

Ánh sáng từ lưỡi kiếm tiếp tục tỏa ra hơn mười giây nữa, rồi dần dần nhạt phai đi,
chớp nháy vài lần trước khi biến mất hẳn.

Máu từ vết thương sâu trên người Tiese đã dừng chảy, màu sắc trở lại với gương
mặt cô. Tuy nhiên, ý thức cô ấy vẫn chưa trở lại, và tay trái cùng chân phải của Ronye
vẫn chưa được chữa khỏi hoàn toàn.

Mặt khác, ba minion bị đốt cháy bởi nguyên tố ánh sáng và khói xám đang bốc lên từ
khắp cơ thể chúng, nhưng chúng vẫn chưa phân rã. Dễ thấy rằng lượng sát thương
gây ra là không nhiều và chúng sẽ lại bắt đầu di chuyển sớm thôi.

Mình không muốn để Hoàng Đế trốn thoát, nhưng mình không thể đánh đổi mạng
sống của Tiese cho hắn ta. Mình phải trốn ra khỏi đây trước khi các minion tấn công
lần nữa.

Cô gom góp sức lực mà Nguyệt Quang Kiếm đã trao cho cô và đứng dậy với Tiese
trong tay trái. Về lối thoát, cánh cửa dẫn ra hành lang thì lớn hơn, nhưng nếu những
minion đuổi theo, họ không thể thoát được. Không còn cách nào khác ngoài phải đi
ra sân trước thông qua chiếc cửa sổ vỡ toang.

"Tiese, cố thêm một chút nữa thôi!"

- Ronye thì thầm với cô bạn thân đang hấp hối và bắt đầu chạy tới cái cửa sổ cách đó
15 mel.

T r a n g 228

Theo từng bước chạy, cơn đau thấu xương bùng lên ở tay trái và chân phải. Cô bỗng
cảm thấy cực kỳ tồi tệ và cổ họng thì đau nhói.

Mười mel nữa. Tám mel. Bảy mel...

"Minion, đóng cửa sổ lại!"

- Hoàng Đế Krueger la lên từ chính giữa căn phòng sau khi đã hồi phục khỏi thương
tổn từ nguyên tố ánh sáng.

"Shyu-ghoooh!!"

Những minion, mặc dù có cơ thể giống với những goblin đồi núi, lại có giọng nói không
giống họ chút nào. Con minion đáp lại là con đang thu người gần cửa sổ. Đứng chặn
trước lối thoát, nó giang rộng đôi cánh và gầm lên. Chiếc cửa sổ Tiese phá vỡ bị che
khuất hoàn toàn bởi thân hình to lớn, và ánh sáng Solus biến mất dạng.

Hơn nữa, ở phía sau, hai minion còn lại cũng lần lượt gầm lên.

Để trốn thoát, họ phải loại bỏ con minion đứng phía trước cửa sổ. Nhưng Ronye không
thể tấn công minion dung hợp được. Ngay cả khi chỉ cố chém chân nó để làm cho nó
ngừng di chuyển cũng sẽ kích hoạt "Phong Ấn Mắt Phải" và cô sẽ không thể cử động
giống như Tiese vừa nãy.

Cách duy nhất còn lại là sử dụng Thuật Chi Phối Vũ Trang Hoàn Toàn. Nếu nó có tính
chất chữa trị, đốt cháy da thịt của minion sẽ không làm hại đến goblin bên trong.
Nhưng Nguyệt Quang Kiếm còn lại bao nhiêu Sinh Mệnh chứ? Mình không thể kiểm
tra nó thông qua Cửa Sổ Stacia lúc này.

Nguyệt Quang Kiếm sẽ vỡ vụn nếu nó cạn kiệt Sinh Mệnh bởi Thuật Chi Phối Vũ
Trang Hoàn Toàn.

Nếu là để cứu Tiese, thanh kiếm sẽ tha thứ cho mình chứ?

Trong khi tuyệt vọng nghĩ ngợi, Ronye cố nắm chặt thanh kiếm trong tay phải.

Đột nhiên, thứ gì đó vang lên.

Tựa muôn vàn chuông bạc ngân vang. Như thể tất thảy các ngôi sao và hành tinh trên
bầu trời đồng loạt huyên náo.

T r a n g 229

Hàng trăm thiên sứ ngân vang tiếng hát

LA ─────────

Cùng với âm thanh kiều diễm, ánh cầu vồng đổ xuống từ trên trần nhà.

Thứ ánh sáng này tinh khiết tựa như nó không thuộc về thế giới này, nhưng nó lại
không gây tổn hại cho minion. Cô chớp đôi mắt đã đỏ ngầu, và nhìn lên trần nhà, bối
rối.

Bất ngờ những dải sáng mỏng chiếu xuống từ trần nhà.

Ánh sáng dần trở nên dày đặc hơn. Trần nhà bị chia tách ra thành muôn vàn mảnh
nhỏ. Mặc dù những mảnh đó đã tách lìa nhau ra, vì lí do nào đó chúng vẫn không rơi
xuống. Trong khi trôi nổi trong không khí, chúng dạt ngang sang bên.

Không chỉ trần nhà bị tháo rời. Bức tường của tầng hai, mái nhà, ngay cả đồ nội thất
cũng bị bao trùm trong ánh cầu vồng ấy, và chúng bị chia cắt và di chuyển ra ngoài
mà không gây ra một tiếng động nào. Tựa như cả tòa dinh thự, được xây nên từ
những khối nhỏ, đã vỡ vụn từ trong ra ngoài.

Ánh sáng cuối cùng cũng vươn tới tầng một. Những phiến đá xám ghép nên bức
tường có vẻ cứng chắc vỡ ra và di chuyển đến sân trước. Một chiếc cửa sổ bằng kính
rời khỏi khung cửa và cũng đuổi theo sau những mảnh vỡ.

Tòa dinh thự rộng lớn bị tháo gỡ hoàn toàn, chỉ để lại sàn nhà chỉ trong vài chục giây.
Tiếng hát của thiên thần tiêu tán, ánh sáng màu cầu vồng mờ dần đi.

Ngay sau đó, vô số mảnh vỡ lơ lửng phía trên nền đất rơi xuống với âm thanh rền
trời.

Khi âm vang của sự phá hủy lắng xuống, Ronye đã không còn ở trong biệt thự nữa.
Chân cô vẫn đứng trên tấm thảm tối màu, nhưng trên đầu lại là bầu trời hoàng hôn
rực rỡ ánh đỏ. Phần phía dưới của Solus đỏ thẫm vừa vặn chạm đỉnh của Dãy Núi
Tận Cùng; làn gió phương Bắc vẫn còn ngập tràn hơi lạnh của mùa đông khẽ lay mái
tóc hai cô nàng.

Ba minion và Hoàng Đế Krueger đông cứng người, sững sờ. Nếu là minion nguyên
bản chỉ có thể làm theo mệnh lệnh, chúng đã tiếp tục tấn công mà không màng tới
những thay đổi xung quanh, nhưng vì những minion dung hợp ít nhiều cũng có nhận
thức, chúng có vẻ đang bối rối không biết phải làm gì.

T r a n g 230

Nhưng trí não của Ronye cũng ngưng hoạt động y hệt vậy. Căn phòng lớn mà cô đã
nghĩ sẽ không có hy vọng trốn thoát - không, toàn bộ tòa dinh thự của Hoàng Đế tràn
ngập tội ác và nỗi sợ hãi đã không thể chống lại cái hiện tượng siêu nhiên đã tháo rời
nó chỉ trong hơn mười giây.

"...Ronye."

Đột nhiên một giọng nói yếu ớt vọng tới tai trái cô. Rồi cuối cùng thì khả năng suy nghĩ
cũng đã quay trở lại, và cô gọi lên cái tên với giọng mờ nhạt y hệt.

"Tiese...!"

Cô bạn thân đã lấy lại ý thức, nhưng lại không nhìn vào Ronye. Đôi đồng tử mang
màu lá thu ấy nhìn không rời khỏi một điểm trên bầu trời phương Nam.

Ronye cũng hướng mắt nhìn lên, đầy tò mò.

Một bóng hình nhỏ lơ lửng gần ranh giới giữa mảng trời vàng kim và đỏ rực.

Chỉ một hình bóng, chứ không phải hai. Một người con gái diện chiếc váy màu ngọc
trai, mái tóc dài màu hạt dẻ lắc lư trong làn gió nhẹ. Tay phải cô hạ thấp một thanh
liễu kiếm đã tuốt khỏi vỏ.

Và một chàng trai với mái tóc đen mặc bộ quần áo cũng đen nốt từ trên xuống dưới,
tay phải anh ôm lấy eo cô gái ấy. Tà áo choàng biến đổi thành hình đôi cánh rồng
đang vỗ nhè nhẹ trong không khí.

Ronye đang mở to đôi mắt cũng nhận thấy thứ mà người con gái ấy đang ôm chặt
bằng tay trái. Một sinh vật bao phủ bởi bộ lông tơ màu vàng nhạt. Một con rồng con
với chiếc cổ và cái đuôi dài cùng đôi cánh nhỏ.

"...Tsukigake..."

- cô thì thầm bằng giọng run run, khó khăn hít thở trong khi cảm thấy thứ gì đó đang
cháy nóng trong cổ họng. Và cô gọi tên hai con người ấy:

"Asuna-sama... Kirito-senpai..."

Tsukigake bé nhỏ đã khó nhọc chạy đến Centoria và đưa họ đến đây. Ánh sáng màu
cầu vồng đã tháo rời căn biệt thự lớn hẳn phải là sức mạnh của Nữ Thần Stacia, "thao
tác địa hình không giới hạn", mà chỉ mình Asuna sở hữu trong toàn Underworld.

T r a n g 231

Có chút chậm trễ hơn so với Ronye và Tiese, Hoàng Đế Krueger có vẻ cũng đã nhận
ra sự hiện diện của những con người đang nhìn xuống hắn từ trên trời cao. Hắn uốn
gập những ngón tay như vuốt sắc trên bàn tay phải tạo ra những tiếng nứt gãy lớn
đến nỗi Ronye đang đứng ở phía xa cũng có thể nghe thấy.

T r a n g 232

T r a n g 233

"...Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới... Đại Diện Kiếm Sĩ. Các ngươi định cản trở chúng
ta bao lâu nữa đây?"

Giọng nói phát ra bị biến dạng và đứt gãy cứ như một lời nguyền rủa. Tà áo choàng
đen đột ngột quay sang bên, và một cánh tay gầy gò như cành cây chết chỉ về bầu
trời:

"Minion, bắn hạ những kẻ bất kính đó cho ta!"

Ba minion dung hợp nhận được mệnh lệnh mới nhanh chóng hướng đầu lên bầu trời,
há rộng miệng ra. Chướng khí màu tím quặn tròn đằng sau hàm răng nanh sắc nhọn.

Không thể nào minion dung hợp lại có đòn tấn công dạng hơi thở... "breath" trong
thần ngôn, như loài rồng được?

"Senpai! Anh đang bị chúng nhắm tới đó!"

- Ronye tuyệt vọng hét lên, nhưng giọng nói của cô quá yếu ớt, cô không nghĩ rằng
nó tới được chỗ hai người đang lơ lửng hơn 100 mel trên không trung kia.

Nhưng Kirito, như thể đáp lại tiếng gọi của Ronye, bất ngờ vươn tay phải hướng
xuống mặt đất. Một thanh kiếm dài sắc đen phản chiếu ánh vàng của buổi chiều tà
ngự trên tay anh. Thần Khí của Kirito, thanh "Dạ Không Kiếm".

Ba minion mở rộng miệng ra hết cỡ, sẵn sàng phóng ra những luồng hơi thở tối màu.

Đột nhiên không gian xung quanh nhanh chóng tối sầm lại.

Mới đầu, Ronye nghĩ rằng hơi thở từ những minion đã chặn đi ánh sáng của Solus.
Nhưng cô nhanh chóng hiểu ra rằng điều đó không đúng. Không chỉ không gian xung
quanh các minion mới tối đi. Khu rừng bao quanh tòa dinh thự cũng chìm trong bóng
đen, mặc dù chỉ mới đây thôi nó đã được chiếu sáng bởi ánh chiều tà đỏ rực. Bầu trời
hoàng hôn nhuộm lên màu tím đậm, và thậm chí còn có thể nhìn thấy vài ngôi sao
phát sáng lấp lánh.

Và ngay cả Solus đang lơ lửng ngay trên đường chân trời phía Tây cũng mất đi ánh
sáng như thể nó đã bị che mờ bởi Lunaria.

Trong màn đêm buông xuống một cách bất ngờ này, chỉ duy nhất một thứ là tỏa sáng
mạnh mẽ.

T r a n g 234

Đó là thanh Dạ Không Kiếm mà Kirito đang cầm trên tay. Lưỡi kiếm phát ra ánh sáng
màu hoàng kim rực rỡ đến nỗi không thể hướng ánh mắt trực tiếp vào nó.

Có vẻ như ngay cả Hoàng Đế Krueger cũng hoảng sợ trước cái siêu hiện tượng này,
thứ vượt xa sự tái cấu trúc của căn biệt thự. Tuy nhiên, hắn lại giơ tay trái lên và kiên
quyết hét lên.

"Đừng để tâm! Bắn hạ chúng đi!!"

Ba minion vươn cái đầu đã đông cứng một khắc trước và mạnh mẽ phóng ra những
luồng sáng tỏa ánh tím.

Không như luồng hơi thở của rồng, chúng nhìn tựa như những quả cầu với cái đuôi
bị kéo dài ra. Trước luồng chướng khí phóng tới kèm âm thanh như tiếng gầm của
quái thú, Kirito mạnh mẽ vung Dạ Không Kiếm xuống.

Tầm nhìn của Ronye trở nên trắng xóa.

Mặc dù cô phải nheo mắt lại vì ánh sáng quá chói lọi, Ronye vẫn cố quan sát xem
chuyện gì đang diễn ra mà không phải quay mặt đi.

Có một lượng lớn những hạt nguyên tố tỏa ra ánh sáng trắng. Những đốm sáng thuần
túy không tỏa nhiệt lấp đầy không gian xung quanh.

Lúc đầu, luồng chướng khí cứ vươn cao lên trong khi ăn trọn các hạt sáng, nhưng rồi
nhanh chóng yếu dần đi, tựa như thỏi băng rơi vào trong nước nóng, và cuối cùng
biến mất không dấu vết.

"...Tất cả, đều là nguyên tố ánh sáng ư...?"

Ronye im lặng gật đầu khi nghe Tiese thì thầm.

Dựa vào hình dáng và chuyển động, những đốm sáng này không khác gì những
nguyên tố ánh sáng quen thuộc. Tuy nhiên, những thần thuật lấy cơ sở là nguyên tố
ánh sáng cũng có giới hạn, rằng ngay cả khi một thần thuật sư cấp cao sử dụng cả
hai tay, thì chỉ có thể tạo ra mười nguyên tố cùng một lúc.

Lượng nguyên tố ánh sáng lấp đầy không gian rộng lớn xung quanh không chừa một
chỗ trống, ít nhất có tới vài ngàn... và có lẽ lên đến hơn một triệu.

Mình có thể đoán được cách chúng được tạo ra.

T r a n g 235

Dạ Không Kiếm của Kirito được trang bị khả năng hấp thu thần lực từ chính không
gian xung quanh - nói đúng hơn, nó có "Thuật Giải Phóng Ký Ức" mang sức mạnh
vượt trội. Với sức mạnh ấy nó hấp thu ánh sáng của Solus và chuyển hóa toàn bộ
lượng thần lực khổng lồ đó thành nguyên tố ánh sáng.

Tuy nhiên, thần thuật nguyên tố sẽ biến mất hoặc mất kiểm soát khi người niệm thuật
mất tập trung. Bắt đầu từ bài luyện tập giữ một nguyên tố trên một đầu ngón tay, một
thần thuật sư sẽ chính thức được công nhận là giáo sĩ nếu người đó có thể kiểm soát
được năm nguyên tố trên một bàn tay, nhưng những bậc thầy cao cấp hơn có thể
điều khiển đến mười nguyên tố trên cả hai tay. Cả Ronye và Tiese chỉ có thể điều
khiển được năm nguyên tố vào lúc đó.

Làm thế nào mà anh ấy có thể kiểm soát được hàng ngàn nguyên tố cùng một lúc
chứ?

Ronye kinh ngạc nhìn những nguyên tố nhẹ rơi như tuyết trắng lấp lánh.

Mặt khác, những minion lại há rộng miệng để phóng ra luồng chướng khí mới.

Ngay lúc đó những đốm sáng đang trôi nổi trong không khí chuyển động. Hàng ngàn
nguyên tố ánh sáng di chuyển cùng lúc như thể chúng có ý chí của riêng mình và bao
bọc lấy cơ thể các minion trong một vòng xoáy. Như khi thanh Nguyệt Quang Kiếm
phát sáng, da chúng nứt ra và thứ khói có mùi khó chịu bốc lên, nhưng nó không kéo
dài được lâu.

Vô số nguyên tố ánh sáng liên tiếp xuyên qua lớp da xám đen, làm chúng tỏa ra ánh
sáng trắng từ bên trong.

Những con quái vật khủng khiếp, không kêu lên dù chỉ một tiếng, xụp đổ thành chất
lỏng.

Thứ chất nhầy đen vung vãi xung quanh bốc hơi đi, và những goblin núi lăn ra khỏi
chúng. Họ đang bất tỉnh, quần áo và phụ kiện đều biến mất, nhưng có vẻ như không
có thương tổn gì.

Một vài nguyên tố ánh sáng bọc quanh Ronye và Tiese và chữa trị những vết thương.
Mặc dù họ chỉ muốn đổ gục liền ngay tại đây vì sự ấm áp và dễ chịu vô cùng mà chúng
gây ra, họ vẫn cố gắng đứng vững.

Cùng lúc ba minion dung hợp biến mất hoàn toàn và thương tích của Ronye và Tiese
được chữa lành, bầu trời cũng lấy lại màu sắc hoàng hôn vốn có.

T r a n g 236

Hầu hết những nguyên tố ánh sáng hoàn thành vài trò của mình và tan biến, nhưng
vài trăm nguyên tố còn lại vẫn lơ lửng phía trên nền đất hợp thành mười vòng tròn.
Lẽ dĩ nhiên, kẹt trong cái lồng nhỏ làm từ các vòng tròn xếp chồng lên nhau là Hoàng
Đế Krueger. Kích thước của cái lồng vừa đủ rộng để không chạm vào tà áo choàng,
và nếu hắn di chuyển dù chỉ một chút, nguyên tố ánh sáng sẽ xuyên phá cơ thể đất
sét đó và phân rã nó như đã làm với các minion.

Dưới ánh chiều tà đậm sắc đỏ hơn lúc trước một chút, khuôn mặt của người đàn ông
đó hoàn toàn bị che đi và vẻ mặt khuất sau chiếc mũ trùm không thể bị nhìn thấy. Tuy
nhiên, không lí nào mà một kẻ ngạo mạn như Hoàng Đế lại chấp nhận im lặng trở
thành một tù nhân được.

"Tiese, cậu đứng được chứ?"

Cô bạn thân gật mạnh đầu khi được hỏi:

"Yup, giờ tớ ổn rồi. Cảm ơn nhé, Ronye."

"Tớ mới phải... cảm ơn, Tiese."

Họ ôm lấy nhau một lúc rồi tách ra. Ronye nhanh chóng kiểm tra tình trạng thương
tích, có vẻ như xương cánh tay trái bị gãy chưa lành hẳn nhưng đã được nối liền, và
chỉ còn những vết sẹo nhỏ trên bàn chân và đầu gối phải. Tiese, người bị thương
nặng hơn, cũng dường như không có khó khăn gì khi cử động.

Thanh kiếm tiêu chuẩn của Tiese bị ném đi bởi minion đang nằm ở phía bên kia của
căn phòng giờ chỉ còn lại sàn nhà. Cô ngăng Tiese lại khi cô bạn đang cố bước tới đó
với cánh tay trái:

"Để sau đi. Hãy để mắt tới Hoàng Đế."

Nghe Ronye nói, cô bạn thân gật đầu với biểu cảm căng thẳng. Cô lo lắng cho những
goblin đồi núi đang nằm trên nền đất, nhưng vẫn có khả năng Hoàng Đế lại cố gắng
sử dụng họ lần nữa theo cách nào đó. Trong khi cẩn thận nắm chặt thanh Nguyệt
Quang Kiếm, cô từ từ tiến lại gần cái lồng nguyên tố ánh sáng.

Kirito và Asuna đang hạ cánh xuống theo quỹ đạo hình vòng cung. Ronye và Tiese
có trách nhiệm phải đảm bảo Hoàng Đế không làm gì bất thường cho đến khi hai
người kia đến nơi.

T r a n g 237

Khi hai người họ bước đến chỗ cách cái lồng ba mel, chiếc áo choàng đen rung lên
một chút.

"Ku-ku, ku-ku-ku-ku..."

- giọng cười như bị kìm nén vang đến tai cô. Mũi thanh kiếm nhanh chóng chĩa về
phía hắn, nhưng Hoàng Đế vẫn không dừng cười.

"...Krueger Norlangarth. Kế hoạch của ngươi đã thất bại, nên làm ơn hãy giữ im lặng
đi."

Cô lên tiếng bằng giọng nghiêm túc nhất có thể, và tiếng cười cuối cùng cũng lắng
xuống, nhưng thay vào đó là lời nói theo sau, vẫn kiêu ngạo như trước:

"Đây đúng là sự lặp lại của những gì đã xảy ra một năm trước nhỉ, cô gái. Lần trước
ta đã chọn cái chết đầy vinh quang, còn lần này ngươi sẽ bị sỉ nhục."

"...Không như lúc trước, bây giờ ngươi không có quyền lựa chọn đâu."

"Chọn lựa... hả? Ngươi không hiểu. Ngươi chẳng hiểu gì cả."

Hoàng Đế lẩm bẩm câu trả lời nâng chiếc mũ trùm đầu lên một chút. Ronye cũng liếc
nhìn hướng bầu trời, và Kirito và Asuna đã tiến gần tới chỗ họ đang đứng. Chỉ còn
khoảng hai giây trước khi hai người kia xuống đến nơi.

Chắc chắn, hắn không thể làm được gì cả.

Ronye đã chắc mẩn...

Hoàng Đế Krueger hành động theo một hướng bất ngờ.

"Giờ thì ta đi đây, cô gái... Hẹn gặp lại."

Nói rồi, cơ thể Hoàng Đế ngã tới trước.

"Ah...!"

- Tiese kêu lên và vươn tay trái ra, nhưng cô không thể làm gì được cả. Những chiếc
vòng nguyên tố ánh sáng, không dày hơn 1 mil, cắt qua thân thể Hoàng Đế cùng chiếc

T r a n g 238

áo choàng đen. Những lát cắt của cơ thể đất sét từ dưới lên trên lần lượt rơi xuống
sàn nhà kèm theo những tiếng uỵch năng nề.

Mười một phần cơ thể đen kịt nhanh chóng biến thành những đống chất nhầy và bốc
hơi.

Khi Kirito và Asuna hạ xuống đằng sau họ, chỉ còn lại vài mảnh vải đen và hai món
trang sức còn lại trên nền thảm.

Một lại chiếc nhẫn vàng khắc hình con dũng ưng trên nền hoa huệ.

Và thứ còn lại, tỏa sáng bất thường trên đống dây xích đen, là một viên ngọc màu đỏ
thẫm...

Kirito chạy đến chỗ cô, đặt một tay lên vai Ronye:

"Xin lỗi, anh đến trễ! Em không sao chứ?"

Ngay khi căng thẳng qua đi, Ronye cảm thấy muốn đổ gục ngay tại chỗ, nhưng bằng
cách nào đó cô vẫn đứng vững và nhìn vào Đại Diện Kiếm Sĩ.

"V-vâng, em không sao. Nhưng Hoàng Đế..."

"H-Hoàng Đế!?"

Mặc dù Kirito đang vô cùng bất ngờ, cô không thể diễn giải chi tiết. Bởi vì có một thứ
màu vàng bay ra khỏi vòng tay của Asuna đang cố chữa trị cho Tiese và bám vào mặt
Ronye.

"Kyu-r-r-r!!!"

Ngay khi nghe được tiếng kêu đó, nước mắt trào ra khỏi đôi mắt cô.

"Tsukigake...!"

Cô đưa thanh kiếm yêu quý cho Kirito và ôm chặt cô rồng nhỏ bằng cả hai tay.

Nhìn kỹ hơn, cô thấy có bùn đất dính trên lông của Tsukigake và máu ở đây đó, và
những chiếc lông đuôi xù bị rơi ra đầy thảm hại. Dù Centoria có xa cách mấy, mình
không thể tưởng tượng được rằng cơ nhóc sẽ thành ra thế này khi chỉ chạy qua những

T r a n g 239

thảm cỏ và cánh đồng. Tsukigake chắc chắn đã gặp nhiều khó khăn khi dẫn Kirito-
senpai tới đây.

Trong khi cô đang nhẹ nhàng vuốt ve cô rồng con đang kêu "ku~, ku~", họ nghe thấy
một tiếng kêu mừng rỡ đến từ phía Đông của khu rừng.

Một cục lông màu lam nhạt nhảy khỏi bụi rậm và chạy đến chỗ họ. Khi nó đến được
mặt sàn bằng cách luồng lách qua những thứ còn sót lại của tòa dinh thự chất đống
ở sân trước, nó đâm sầm vào Tiese.

"Shimosaki!!"

- Tiese cũng kêu lên, ôm chặt lấy chú rồng yêu quý. Bên cạnh cô, Asuna lên tiếng kèm
theo một nụ cười dịu dàng:

"Nếu không nhờ tiếng kêu của Shimosaki và sự chói lọi của nguyên tố ánh sáng thấp
thoáng thấy được qua cửa sổ của dinh thự, thì bọn chị đã không phát hiện ra nơi này.
Mọi người đã làm rất tốt."

"...Vâng..."

- Tiese trả lời với âm giọng nghẹn ngào, Shimosaki thì tự hào kêu lên "Ku-ru-ru!",
Tsukigake cũng đáp lại "Kyu-ru-ru!". Thêm vào đó, "Kyu-kyu!" - một tiếng kêu thứ ba
vang lên.

"...!?"

Đáp lại những ánh mắt bất ngờ đang cố tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh đó, một
sinh vật nhỏ, nhỏ hơn một chút so với những con rồng con, nhảy ra khỏi áo choàng
của Kirito, chạy lên và ngồi ngay trên đầu anh. Một con thú màu nâu có đôi tai rất dài,
vừa giống thỏ vừa giống chuột, nhìn quanh tất cả mọi người và tựa như đang phàn
nàn về điều gì đó lại kêu lên "Kyu!!!".

"...K-Kirito-senpai, đó là thứ gì thế?"

Khi cô ngạc nhiên hỏi, Kirito hướng mắt lên chú chuột đang ngồi trên đầu mình rồi nói:

"À, đây là... Khi bọn anh đang bay trên những cánh đồng phía Nam của lãnh địa tư
nhân trước đây, Tsukigake đang đánh nhau với một con thú tên là anaguma gì gì
đó..."

T r a n g 240

"Em đoán, nó không phải là 'anaguma' mà là 'hanaguma'."

Sau khi đáp lại "Làm như có khác biệt không bằng..."35 với Asuna, anh ấy lắc đầu và
tiếp tục giải thích.

"Dù sau thì, sau khi bọn anh đuổi mấy con hanaguma đó đi, chữa trị vết thương cho
Tsukigake và sắp sửa bay tiếp tới hồ nước, thì Tsukigake chạy tới một cái bucket,
một khúc gỗ rỗng ở gần đó... thứ này nhảy ra từ đó."

"Từ một khúc cây, hả...?"

"Yup, theo tình hình thì có vẻ Tsukigake đã giấu nó trong đó trước khi đối đầu với bọn
hanaguma. Nên, anh nghĩ nó sẽ là một flag quang trọng, một điều kiện cần hoàn
thành, nhưng nó chưa làm gì đáng kể cả..."

Khi Đại Diện Kiếm Sĩ nói xong, Tsukigake kêu lên "Ku-ru-ru~..." trong khi di chuyển
ánh nhìn giữa Ronye và Kirito, và con chuột đáp lại "Kyu-kyu-kyu!".

Ronye không hoàn toàn hiểu được ý nghĩa của những tiếng kêu của Tsukigake cũng
như của con chuột. Nhưng bằng cách nào đó cô vẫn hiểu được tương đối ý nghĩa của
sự tương tác giữa hai con vật và cố gắng diễn giải nó bằng thường ngôn:

"Ư-ưm... có vẻ như, Tsukigake đã hứa với chú chuột đó... điều gì đó..."

"Hứa...?"

Khi Kirito, Asuna và Tiese nhìn nhau, con chuột khó chịu nhảy tưng tửng trên đầu của
Đại Diện Kiếm Sĩ. Tình huống này kỳ lạ đến mức khiến người ta phải bất giác bậc
cười...

Ngay lúc đó.

Một luồng sáng màu máu bùng lên trên mặt sàn cách đó không xa.

"Kii!!!"

35 Thật ra thì có. Anaguma (穴熊) là “con lửng”, và dù có vài đặc điểm giống nhau, chúng là
hai loài vật hoàn toàn khác nhau, và nếu Tsukigake thật sự gặp một “con lửng” phiên bản
Underworld thì chưa chắc cô nhóc có thể sống sót tới giờ.

T r a n g 241

- con chuột ré lên và nhảy lại vào trong áo choành của Kirito. Tsukigake và Shimosaki
cũng phát ra những tiếng kêu cảnh báo.

Ronye nhìn vào nguồn sáng trong khi lấy tay phải bảo vệ đôi mắt khỏi thứ ánh sáng
chói lòa.

Thứ đang tỏa sáng là viên ngọc đang nằm trên sàn nhà. Viên ngọc đính trên chiếc
vòng cổ mà Hoàng Đế Krueger và Hoàng Đế Hozaica từng đeo.

"Senpai! Đó là thủ phạm của tất cả mọi việc!"

Ngay khi Ronye la lên, Kirito bước một bước tới gần hơn nguồn sáng đỏ.

Viên ngọc bay vút lên trời với tốc độ kinh hồn.

Kirito vươn tay phải ra về phía viên ngọc đang bay lên với vận tốc vượt xa những mũi
tên lửa từ thần thuật. Viên đá quý nhanh chóng giảm tốc và dừng lại ở vị trí cách 30
mel trên mặt đất.

Kirito đang cố bắt lấy nó bằng "tâm ý".

Nó không thể nào rũ bỏ tâm ý của Kirito - thứ có thể làm cho một con cơ long bay
được. Ronye nghĩ thế, nhưng viên ngọc không rơi xuống dễ dàng như vậy. Nó rung
lắc như thể đang bị kéo lại bằng một sợi xích vô hình, nhưng vẫn giữ nguyên vị trí trên
bầu trời rộng.

Cuộc chiến kéo dài khoảng 3 giây.

Đột nhiên, bakin! - tiếng động đó vang lên.

Sợi xích kéo làm từ tâm ý dường như đã bị phá hủy.

Và viên ngọc tiếp tục bay lên từ từ như thể vừa thoát khỏi xiềng xích, cho đến khi nó
tan vào ánh chiều tà và biến mất. Rồi, khi nó lên đến nơi đủ cao để có vài áng mây,
quỹ đạo của ánh sáng đỏ đó có thể được xác định. Ánh sáng đó hướng tới phía Solus
đang lặn xuống... phía của Tây Đế Quốc Wesdarath.

Phần 10

"Tiese-san, Ronye-san. Tình trạng vết thương của các em thế nào rồi?"

T r a n g 242

Khi được Phó Đại Diện Kiếm Sĩ hỏi, họ cùng lúc gật đầu.

"Vâng, bọn em đã hoàn toàn hồi phục rồi ạ."

- khi Ronye đáp lại như vậy,

"Kirito-senpai gọi đó là 'hồi phục hyakupa'!"

- Tiese cũng đưa nắm tay ra.

Ronye không biết ý nghĩa của từ thần ngôn 'hyakupa'36, nhưng có vẻ như nó rất quen
thuộc với Asuna, vì cô ấy đang dịu dàng mỉm cười.

"Ừ, thế thì tốt... Lần này tụi chị đã để các em phải trải qua một trải nghiệm hết sức
đau đớn rồi..."

Ronye và Tiese lắc đầu nguầy nguậy trước Asuna đang cụp hàng mi dài xuống khi nụ
cười của cô tắt ngúm:

"Không đâu, tất cả là bởi vì tụi em đã đi tới một nơi nguy hiểm như vậy..."

"Và nhờ có Asuna-sama nói giúp, trưởng Bộ Thần Thuật Ayuha đã chữa trị cho tụi
em rất tốt. Nhìn nè, ổn cả rồi."

Nói rồi, Tiese nâng chiếc áo khoác ngoài cùng đồ lót lên, khoe ra cái bụng trắng ngần.
Những vết thương nghiêm trọng gây ra khi móng vuốt của con minion dung hợp đâm
sâu vào đã hoàn toàn được chữa khỏi, và không để lại dấu vết gì.

Thế thì ổn, nhưng dù cho có ít người đến đâu đi chăng nữa trên tầng thứ chín mươi
lăm của Thánh Đường, "Đài Quan Sát Sao Mai" này, thì một cô gái khoe bụng mình
ra là không thích hợp chút nào. Vươn một cánh tay ra và kéo áo Tiese xuống, Ronye
lên tiếng:

"Dù vậy, kiến thức về thành phần thuốc của Ayuha-sama quả thực rất rộng lớn... Bọn
em cũng đã dự định sẽ học chúng khá nghiêm túc khi còn ở học viện, nhưng cô ấy

36 Viết tắt của 100%. Đây là một từ lóng tiếng Nhật, kết hợp giữa “hyaku” (một trăm) và “pa~”,
âm đầu tiên của “pa~sento” (phần trăm).

T r a n g 243

cứ cho mang tới liên tiếp toàn những loài cây và khoáng thạch chưa từng được nghe
thấy bao giờ, em đã khá là bất ngờ đó."

"Ngay cả sau khi Ayuha-san nhận vị trí trưởng Bộ Thần Thuật, cô ấy có vẻ như vẫn
đi tìm những loại y dược mới mỗi ngày thứ Bảy. Cô em gái Sones đang phàn nàn
rằng mấy thứ đó làm cho thuốc có vị kỳ quái."

- Asuna thì thầm, rồi lại nở nụ cười:

"Dù sao thì, Ayuha-san từ nhỏ đã muốn trở thành một dược sĩ rồi và có vẻ như niềm
đam mê nghiên cứu thực vật của cô ấy đã nhen nhóm trở lại sau khi nghe được câu
chuyện Kirito-kun làm cho hoa Zefiria nở rộ được ở Bắc Centoria."

"Ah... Không nên cạnh tranh với những việc làm của Kirito-senpai đâu..."

- khi Ronye vô thức nói thế, Tiese mỉm cười vui vẻ. Tsukigake và Shimosaki đang ăn
cá khô dưới chân cô cũng kêu lên "ku-ru-ru"; kế bên hai đứa, người bạn mới của
chúng, con miminaga-nure-nezumi được đặt tên là Nuts37, đang nhâm nhi một hạt cây
trông rất ngon lành.

Đã ba ngày trôi qua kể từ biến cố ở lãnh địa của Hoàng Đế, hiện đang là ngày 27 của
tháng Hai. Vào ngày 30, lễ hội nhằm kỷ niệm cuộc nổi dậy chống lại Tứ Hoàng Đế đã
được lên kế hoạch tổ chức rộng khắp thành phố Centoria, và Thánh Đường đang khá
là đông đúc hơn so với mọi ngày.

Nhưng với những thành viên của Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới, đây không phải là
lúc để thảnh thơi.

Hoàng Đế Hozaica Eastabarieth của Đông Đế Quốc và Hoàng Đế Krueger
Norlangarth của Bắc Đế Quốc, những người mà đáng lẽ đã chết một năm về trước,
đã được hồi sinh trong trong thân thể minion và có dính líu trực tiếp đến một loạt các
vụ việc. Đặc biệt, Hoàng Đế Krueger đã ẩn náu ở lãnh địa ngay sát bên thủ đô trung
tâm Centoria và đã sắp sửa tiến hành kế hoạch sản xuất hàng loạt minion dung hợp
mạnh hơn loại nguyên bản; Fanatio và Dusolbert, cũng như trưởng Bộ Thông Tin Xiao
Shukas, đã rất bất ngờ khi biết được điều này.

Để đối phó với vụ việc này, lãnh địa hoàng gia của Tứ Đế Quốc và những lãnh địa tư
nhân đã được lục soát lại một lượt, nhưng không có bất kỳ khám phá nào về những

37 Nguyên văn là Natsu (ナツ) nhưng hẳn là nó không liên quan đến mùa hè (natsu, 夏) mà
chỉ vì chú chuột thích hạt cây.

T r a n g 244

bí mật của các quý tộc cấp cao liên quan đến âm mưu này. Thứ được tìm kiếm nhiều
nhất chính là viên ngọc đỏ đã bay từ dinh thự của Hoàng Đế hướng về bầu trời phía
Tây, nhưng hiện tại ở đó cũng không có kết quả gì. Vì thứ đó là viên đá quý nhỏ bằng
kích cỡ của một quả trứng chim, có vẻ như hai hiệp sĩ Fizel và Linel đang dẫn đầu
công cuộc tìm kiếm ở Tây Đế Quốc cũng đang rất khó nhọc.

Một tạo vật nữa còn sót lại sau khi Hoàng Đế Krueger chết, chiếc nhẫn khắc gia huy
hoàng gia, đã được phân tích bởi Ayuha và Sones, hai giáo sĩ giỏi nhất ở Thánh
Đường. Không nghi ngờ gì rằng bí mật của việc hồi sinh đang được ẩn giấu trong
chiếc nhẫn mà Hoàng Đế gọi là "katashiro" đó, nhưng nó khó hơn gấp trăm lần khi
phải suy ra giản lược một kỹ thuật chỉ bằng đồ vật dùng làm trung gian... đó là những
gì Sones nói.

Nói cách khác, gần như mọi đầu mối liên quan đến kẻ chủ mưu đều đã bị cắt đứt. Về
những thứ khác, cả cặp dao găm lớn nhỏ mà trưởng thị thần Zeppos sử dụng cũng
như số lượng lớn những bao đất sét chất đống gần dinh thự cũng không có vẻ gì là
sẽ dẫn tới manh mối mới.

Hội Đồng Thống Nhất Nhân Giới đã quyết định sẽ mời những hắc thuật sư cấp cao
từ Vùng Đất Bóng Tối đến để tham khảo ý kiến về việc điều tra thứ đất sét kia và chiếc
nhẫn, và ngựa truyền tin đã được gửi đi đến Lâu Đài Obsidia rồi. Nhưng sẽ mất đến
mười hai ngày để lá thư tới được tay chỉ huy Iskahn, và nếu như lời mời được chấp
thuận bất kể hoàn cảnh, thì sẽ lại mất hai tuần nữa để hồi âm đến được nơi đây.

Mặt khác, Ronye và Tiese, sau khi bị trách mắng bởi chỉ huy hiệp sĩ Fanatio vì đã
không trở về báo cáo ngay khi họ nghe được tiếng động ở dinh thự, do có đóng góp
to lớn trong việc phát hiện và giải cứu các goblin núi, họ được bảo là sẽ được thăng
chức từ hiệp sĩ tập sự lên Hiệp Sĩ Hợp Nhất cấp thấp.

Lễ bổ nhiệm chính thức dự kiến sẽ diễn ra vào đầu tháng Ba sau Lễ Hội Kỷ Niệm Giải
Phóng, nhưng họ đã được gợi ý trước về số hiệu hiệp sĩ rồi.

Theo sau hiệp sĩ Eldrie Synthesis Thirty-One đã hi sinh anh dũng trong trận Ngoại Thế
Chiến, Tiese được cho số hiệu 32. Và Ronye là 33.

Theo truyền thống của Hiệp Sĩ Hợp Nhất, cả hai người họ phải vứt bỏ đi họ của mình,
nhưng "synthesis" là một từ thần ngôn có nghĩa là "người đã trải qua Nghi Thức Tổng
Hợp", nên sau khi thảo luận với Kirito và Asuna, hai người chưa được tổng hợp chỉ
cần thêm số hiệu vào tên họ. Như vậy, hiệp sĩ Tiese Shtolienen Thirty-Two và hiệp sĩ
Ronye Arabel Thirty-Three ra đời.

T r a n g 245

Sau cuộc chạm tráng với Hoàng Đế và Zeppos, quyền chi phối vũ trang của hai người
đã tăng lên 40, vẫn chưa đủ cao đối với một thành viên của Hiệp Sĩ Đoàn, nhưng dù
sao Ronye cũng không nghĩ rằng mình sẽ là một hiệp sĩ bình thường.

Có lẽ, là vì chuyện này mà Ronye chưa bàn với Tiese từ khi được thăng chức không
chính thức vào hai ngày trước.

Ronye đã vài lần gợi chuyện với cô ấy, nhưng lần nào Tiese cũng nói "Xin lỗi, tớ vẫn
chưa..." và cúi đầu xuống. Về lí do cô ấy vẫn chưa muốn nói về việc thăng chức,
Ronye đã lờ mờ đoán ra.

Có lẽ, Tiese đang suy nghĩ về hai vấn đề trước khi được thăng chức thành hiệp sĩ.

Một là việc kết hôn với hiệp sĩ Renri.

Chuyện còn lại là tình cảm của cô với Eugeo quá cố.

Ngay từ đầu, họ đã tới gần dinh thự bị niêm phong của Hoàng Đế để điều tra về lời
đồn có ma lấp ló ở đó. Giờ nghĩ lại thì, chắc những kẻ đang ẩn náu ở đó bị tưởng lầm
là ma, hoặc là ai đó đã nhận ra Zeppos đang đào đất trong khu rừng.

Nhưng Tiese chắc chắn đã mong rằng tòa dinh thự bị ma ám - rằng ma quỷ là có thật.
Nếu người chết thật sự có thể sống lại, cô ấy nghĩ rằng mình có thể gặp lại Eugeo.

Thế nhưng không có con ma nào trong dinh thự của Hoàng Đế.

Nhưng sau trận chiến đó, sự chần chừ của Tiese hẳn đã càng thêm sâu đậm.

Hoàng Đế và Zeppos là người chết được hồi sinh bằng "katashiro" và thuật tạo ra
minion. Nghĩa là nếu ta dùng phương pháp tương tự, Eugeo cũng có thể được hồi
sinh.

Tất nhiên, bản thân Eugeo hẳn cũng không muốn sống lại trong cơ thể minion. Nhưng
ngay cả khi không nói ra điều đó, dễ hiểu được cảm xúc đau khổ của Tiese... cô ấy
chỉ muốn được đấu kiếm với anh ấy, được gặp lại anh ấy lần nữa.

Suy nghĩ của cô ấy về Eugeo vẫn chưa biến mất và cô đã dời lại câu trả lời cho Renri,
nên việc sớm được thăng chức thành hiệp sĩ chính thức hẳn đã đặt ra một hạn chót
cho Tiese. Bên cạnh đó, Ronye biết rằng mặt dù ban ngày trông rất vui vẻ, đêm nào
cô ấy cũng khóc một mình trong phòng.

T r a n g 246

Cô rất muốn giúp đỡ bạn mình. Muốn làm dịu đi đau khổ dù chỉ một chút. Nhưng
Ronye không thể làm gì cả.

Asuna đã lên kế hoạch cho một buổi tiệc trà khi cô nhận ra khuôn mặt buồn bã mà
Tiese thỉnh thoảng để lộ ra. Ánh sáng của Solus nhẹ nhàng chiếu xuống Đài Quan
Sát Sao Mai với bốn mặt mở ra bầu trời rộng, một làn gió nhẹ thổi qua mang cảm giác
dễ chịu của mùa xuân được mong chờ đã lâu. Trà táo thơm ngát từ kho tích trữ bí
mật của bếp trưởng Hana, cũng như cái bánh táo mà Asuna nướng, đều rất ngon; ai
cũng sẽ tự nhiên mỉm cười khi thấy ba cô gái đang ăn bữa ăn nhẹ này.

Tuy nhiên, nỗi buồn ẩn sâu trong đôi mắt màu lá thu của Tiese có vẻ đang cười vui
vẻ vẫn còn đó.

Nếu cứ thế này, có lẽ Tiese sẽ từ chối việc thăng chức thành hiệp sĩ chính thức.

Ngược lại, cô ấy có thể còn trao lại thanh kiếm và huy hiệu hiệp sĩ và rời khỏi Thánh
Đường...

Mắc kẹt trong cảm giác ấy, Ronye khẽ thở dài, rồi...

"Xin lỗi, anh tới trễ!"

- Kirito nói thế trong khi chạy lên khỏi cầu thang.

Đột nhiên Asuna đứng dậy, đặt tay lên hông.

"Đã trễ lắm rồi đó. Bọn em đã ăn bánh xong cả rồi."

"Eh... v-vậy phần của anh...?"

"Không chắc còn chút gì không nữa..."

"Ah, không thể nào em lại...!"

Sau cuộc đối thoại thường thấy giữa hai người, Kirito để một gói đồ dài anh mang trên
tay trái lên thảm hoa gần đó, và ngồi vào cái ghế giữa Ronye và Asuna.

Tất nhiên, Asuna đã chừa lại một phần bánh cho anh, cắt nó ra và để nó cùng với một
tách trà táo trước mặt Kirito. Tiese hỏi khi Kirito mở to miệng và bắt đầu ăn phần của
mình.

T r a n g 247

"Vậy, Kirito-senpai, anh nói rằng anh sẽ đến muộn vì có công việc, anh đã đi đâu thế?"

"Om-nom-nom... Anh bị Deus-san gọi... Ông ấy nói rằng ông ấy muốn tăng cường hệ
thống an ninh của lễ hội vào ngày ba mươi."

Ronye quyết định sẽ ngó lơ cái biệt danh quá thân mật mà anh ấy dùng cho huấn
luyện viên Dusolbert, và hỏi thay vào:

"Có phải là vì tay sai của Hắc Hoàng Đế có thể sẽ âm mưu thực hiện... việc gì đó vào
dịp lể hội không?"

"H-Hắc Hoàng Đế?"

Thấy Kirito và Asuna nhìn nhau, Ronye giải thích sau khi liếc nhìn biểu cảm của Tiese:

"Thì, chúng ta vẫn chưa nghĩ ra tên gọi chính thức cho những kẻ gây ra chuỗi sự việc
này, nên bọn em gọi chúng như thế..."

"Đúng nhỉ, tay sai của Hắc Hoàng Đế à... Cũng được, anh cũng sẽ gọi chúng như
vậy... Và đúng, đó chính xác là những gì Deus-san đang lo lắng, nhưng anh nghĩ khả
năng này thấp lắm. Mục tiêu của những Hoàng Đế được hồi sinh là gây ra chiến tranh
một lần nữa giữa Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối, và những minion dung hợp được
chuẩn bị cho mục đích đó đã bị tiêu diệt. Ngay cả khi chúng vẫn nhắm vào đó, sẽ phải
tốn chút ít thời gian để chúng chuẩn bị..."

"Nên... Nói cách khác, nếu Tiese và Ronye không ép buộc Hoàng Đế Krueger phải rút
lui, những minion dung hợp đó hẳn sẽ tấn công lễ hội giải phóng."

Kirito gật đầu trước những lời của Asuna:

"Đúng thế. Fanatio-san đã nổi giận với các em trước đó, nhưng lần này hai em thật
sự đã giúp bọn anh rất nhiều. Sau cùng, chúng ta đã tìm ra hơn hai trăm bao đất sét
ở trong rừng... Anh đã rùng mình khi nghĩ rằng tất cả số đất đó đã có thể biến thành
minion."

"Trong tình huống đó, chúng dự định sẽ đặt gì vào trong cơ thể căn bản...?"

Khi Tiese hỏi, Kirito rên rỉ sau khi nhấp một ngụm trà táo.

"Hmm... Thật ra, sẽ không thực tế chút nào nếu chúng định bắt cóc hết tất cả những
á nhân đang lưu lại tại Nhân Giới. Dự án trao đổi đang bị đình chỉ tạm thời, những

T r a n g 248

khách du lịch đang dần trở về nhà... À phải, Oroi và ba goblin núi kia sẽ rời đi vào
sáng mai. Họ muốn cảm ơn Ronye và em đó."

"Vâng, tất nhiên tụi em sẽ đi tiễn họ!"

Trả lời ngay lập tức, Ronye nhìn về bầu trời phía Đông.

Đông Phương Đại Môn, thứ đã ngăn cách Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối hơn bốn
trăm năm qua, đã xụp đổ để mở đầu cho cuộc đấu tranh giữa hai thế giới một năm và
ba tháng trước. Sau trận chiến, Đại Môn đã được xây lại, nhưng cánh cổng gỗ đó vẫn
luôn luôn để mở.

Nhưng sau khi Yazen già bị giết hại, cánh cổng đã đóng lại lần nữa. Theo đó, âm mưu
của Hắc Hoàng Đế đã có được tác động nhất định. Bên cạnh đó, biến cố này vẫn
chưa được giải quyết.

Nhớ lại những gì cô đã nghe được từ hiệp sĩ Fizel ở phòng tắm lớn, Ronye hướng
mắt lại về phía Đại Diện Kiếm Sĩ:

"À, Kirito-senpai. Chỉ còn mình Hoàng Đế của Tây Đế Quốc, Ardales Wesdarath Đệ
Ngũ, là chưa tìm thấy xác... đúng không ạ?"

"Ừ, anh nghe vậy. Lâu Đài Hoàng Gia ở Tây Centoria đã bị thiêu rụi bởi thuật giải
phóng ký ức của Fanatio-san... Mất ba tháng để dời hết đống đất đá, nên ngay cả khi
xác của Hoàng Đế Ardales bị chôn vùi ở đó, vào lúc họ tới được phần bên trong của
lâu đài, thì nó đã phải tan biến thành thần lực mất rồi."

"Hoặc hắn đã trốn thoát và đang ẩn náu ở đâu đó... đúng chứ?"

Khi Asuna chỉ ra điều đó, Kirito lẩm bẩm với đôi tay khoanh lại:

"Mà... Anh nghĩ Hoàng Đế Krueger có thể trốn ở dinh thự là vì cơ thể minion đó không
cần phải ăn thứ gì cả. Nhưng nếu Hoàng Đế Ardales còn sống, hắn ta sẽ cần thức
ăn. Và nếu hắn ta đi mua sắm, hắn chắc chắn sẽ trông rất đáng nghi và sẽ bị phát
hiện bởi mạng lưới thông tin của Xiao... Tuy nhiên..."

"Tuy nhiên, cái gì?"

"Dựa theo điều tra của Fizel và Tinel, có vài cựu hiệp sĩ của Cận Vệ Binh Tây Đế
Quốc trước kia chưa thể xác định được vị trí. Nếu họ đã thề nguyện trung thành với

T r a n g 249

Hoàng Đế, anh không nghĩ họ có thể nhanh chóng chuyển sang Nhân Giới Phòng Vệ
Quân đâu..."

"Nếu những cựu hiệp sĩ cấu kết với Hoàng Đế, sẽ không khó để có được thức ăn, có
lẽ ta sẽ phải mở rộng phạm vi tìm kiếm nếu điều đó thật sự xảy ra."

"Dù có bao nhiêu người vẫn không đủ."

Ronye biết Kirito nói thế là vì bản thân anh luôn ngập đầu trong công việc mỗi ngày.
Trong vô thức, cô ngồi thẳng lưng lên và nói với giọng trang nghiêm:

"À, khi em trở thành một hiệp sĩ chính thức, em sẽ giúp đỡ anh nhiều hơn nữa!"

Kirito nhìn Ronye và cười "Trông cậy vào em đó", rồi nhìn sang Tiese, và mở to mắt
ngạc nhiên.

Ronye cũng nhìn sang bên phải.

Tiese, người vẫn lắng nghe cuộc trò chuyện với một biểu cảm nghiêm túc cho đến
giờ, đang ngồi đó, đầu cúi xuống, cắn môi như thể đang kìm nén nước mắt.

"Tiese."

Theo phản xạ cô vươn tay ra và chạm vào lưng cô bạn thân. Tiese bây giờ đáng ra
đã lớn hơn mình một chút rồi, nhưng có cảm giác rằng cậu ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Cả Kirito và Asuna đều không nói gì. Sự quả quyết đáng ra là nét đặc trưng của một
thành viên Hiệp Sĩ Đoàn, tuy nhiên, chân thành quan tâm đến cảm xúc của Tiese, họ
giữ im lặng.

"Kyu-ru..."

Shimosaki, nãy giờ đang chơi đuổi bắt với Tsukigake và Nuts ở giữa khu vườn, khẽ
kêu lên, chạy lại gần cái bàn và liếm nhẹ ngón tay phải của Tiese. Tiese từ từ ngẩng
mặt lên sau khi dùng tay dịu dàng gãi lông cổ của chú rồng con.

"Um..., Kirito-senpai, Asuna-sama..."

Khi hai người im lặng gật đầu, Tiese nói, nặn từng chữ ra sau hàm răng nghiến chặt:

T r a n g 250


Click to View FlipBook Version