The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ. 11-16-21
Louis Le Tuan

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2022-03-07 07:36:37

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ- Louis Lê Tuấn

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ. 11-16-21
Louis Le Tuan

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Thơ Lãng Mạn

Thơ lãng mạn thơ làm tim rơi lệ
Xót xa lòng tình còn ở nơi đâu
Bài thơ viết, tờ giấy cũ hoen màu
Sao mắt em còn nghẹn ngào nhân thế.

Hồn trinh nữ lạc loài nơi hoang phế
Bước trầm luân sao chưa thấy tìm về
Đỉnh hoa vàng nghe gió hú não nề
Bao thương nhớ, tình yêu là như thế.

Mùa thu đến lá đem về nỗi nhớ
Nhớ môi em, thấm ướt cả vần thơ
Tiếng lá rơi xào xạc bước đợi chờ
Em lỗi hẹn, tình chia nhiều mảnh vỡ.

Ta tìm nhặt từng mảnh đời dang dở
Ghép vào nhau như tình cũ ngày nào
Đỉnh núi sương mù chuyển động trên cao
Đem thương nhớ vào tình đời hư ảo.

Trên đỉnh đồi ngắm mây bay lãng đãng
Nhớ thương ai còn lạc bước trầm luân
Hãy tìm về tình vẫn là ân xủng
Ta đợi em tìm trong mối tình gần.

Lê Tuấn

151

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi Thấy Thu Về

Tôi thấy thu về chiếc lá rơi
Chiều buông sương lạnh gió tơi bời
Lòng tôi hoài niệm mùa thương nhớ
Chiếc lá tình thu gợi ý thơ. Muốn đến chơi

Cứ mỗi thu về lá gọi mời
Nhẹ bay theo gió buổi chiều rơi
Từng mùa thu trước lòng thương nhớ
Hình bóng trong tìm vẫn một người.

Tôi thấy em nhặt chiếc lá bay
Mắt buồn xa tận cuối chân mây
Để hồn vương vấn người xa vắng
Nhuộm tím hoàng hồn, trong mắt ai.

Tôi nhớ ngày xưa em với tôi
Vào mùa thu trước đã xa rồi
Hôm nay thu đến tình xa vắng
Nhìn lá thu rơi lòng rối bời, bay tả tơi

Lê Tuấn
Viết cho mùa thu và tình thu

152

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Em Hỏi Anh Tình Về Đâu

Hoa tàn em lại buồn tênh
Cỏ non thức dậy ngông nghênh giữa trời
Tình riêng ngôn ngữ không lời
Nếu yêu, cứ nói yêu rồi thì sao?

Trăng đêm soi sáng hôm nào
Trộm nhìn hai đứa chìm vào trong nhau
Em hỏi anh tình về đâu?
Áo đang mặc vội còn nhầu vết nhăn.

Tình là một dấu băn khoăn
Niềm vui hạnh ngộ trăm năm đi cùng
Hồn run rẩy bỗng ngại ngùng
Đem sinh khí, đốt lạnh lùng đêm đông.

Tình không là gió bụi hồng
Tình còn ở lại đáy lòng người yêu
Để buồn vương vấn bóng chiều
Để thơ tuôn chảy bao điều nhớ thương.

Lê Tuấn

153

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Mùa Hoa Cải Vàng

Rồi một mùa hoa cải vàng trở lại
Xin trả cho em mùa thu ngày cũ
Trả lại em ngọn đồi xưa gió hú
Vang tiếng cười tươi thắm tuổi đôi mươi

Thung lũng hoa vàng đầm ấm tình người
Em quen tôi, quen cả màu hoa cải
Quen mùa thu nhuộm vàng áo hương xưa
Với bài tình thơ, ngôn ngữ đợi chờ.

Quen phố núi, thuở giao mùa nồng ấm
Đùa vui trên ngọn đồi hoa vàng nở
Theo lối mòn vết cũ dấu hoa xưa
Bên góc phố, chiều hoang vắng sương mù.

Dấu cỏ đồi hoang in vết chân ta
Hoài niệm xưa, tình như vừa đi qua
Đỉnh hoa vàng, chạy dài hun hút gió
Những dấu yêu còn mãi không phai nhoà.

Ánh mắt trao nhau duyên tình diễm lệ
Quá khứ đâu phải sẽ dễ quên đâu
Khi mùa thu chia lá đều cho nhau
Nỗi xót xa mang ký ức tình đầu.

Lê Tuấn

154

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi Yêu Thơ

Tôi viết đôi dòng ký sự
Gửi người thích những vần chữ thơ tôi
Thơ tôi mộng tưởng xa xôi
Yêu mây, yêu gió, yêu hồi thanh xuân.

Yêu hoa rơi rụng dưới chân
Yêu em mắt lệ còn ngần dáng sương
Tôi yêu thêm những con đường
Yêu cả trăm mối đoạn trường xa bay.

Tôi yêu đôi má đỏ hây
Yêu tình nhân thế xum vầy bên nhau
Yêu dòng sông, với nhịp cầu
Yêu đêm sáng tỏa trăng thâu quê minh.

155

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi yêu bóng hạc bờ kinh
Dòng xuôi bến vắng thuyền tình đón ai
Em về xương đẫm ướt vai
Dấu chân lạc bước đường dài thâu đêm.

Cầu hò tiếng hát ru êm
Tôi yêu tiếng nhạc êm đềm như mơ
Yêu em cả một trời thơ
Ngôn từ hoa nở trong tờ thơ tôi.

Tình tôi chỉ một dòng thôi
Nương theo dòng chảy nước xuôi qua cầu
Sang xuân ta lại bắt đầu
Tôi yêu giây phút nhiệm mầu tình thơ.

Lê Tuấn
Tôi yêu những vần thơ

156

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Ta Và Em

Ta và em, cuộc sống nhân quần
Một tình yêu không chút bâng khuâng
Dẫu đời sóng gió nhiều đau khổ
Ta vẫn bên nhau kiếp phong trần.

Cuộc sống lao đao những phận đời
Đường tình đôi lúc cũng khóc cười
Trăm năm kết tóc duyên tiền định
Để lại trong tim hình bóng người.
Lê Tuấn

157

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Viết Tặng Em

Anh viết tặng em bài thơ hay nhất
Bài tình ca anh viết bằng con tim
Bằng xúc động, vì tình yêu quá lớn
Rót vào tim, say men rượu đắm chìm.

Nỗi nhớ mong như sóng biển thét gào
Ngọn sóng vỗ bờ, bọt trắng xôn xao
Xin trọn vẹn, trăm năm đầy khao khát
Để yêu nhau, trong cảm xúc dâng trào.

Lời ngọt ngào đem vào giấc mơ đêm
Giấc bình yên, cơn mộng mị vơi nhiều
Nồng nàn đam mê, tình yêu tan chảy
Cuốn hút nhau, ngây ngất cả hương yêu.

Lê Tuấn
Bài thơ viết tặng vơ hiềnThuý Dung.

158

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Nỗi Buồn Phương Đông

Mặt em buồn, nét phương đông
Môi em hồng nhạt, thơm nồng hương say
Áo em chia nửa vại dài
Đôi tà quấn quýt, nhẹ bay cuối đường.

Gió mang son phấn quyện hương
Thơm từng góc phố, vấn vương diệu vời
Như loài hoa nở giữa trời
Cánh nào mở cửa cho người tương tư.

Cửa nào mở cõi chân như
Cho lòng thổn thức trầm tư phận người
Cửa xuân em nhẹ bước dời
Cho ta mãi đợi một thời nhớ nhau.

Đêm qua hồn chạm cơn đau
Dường như em đến reo sầu trong mơ
Tiếng em nhỏ nhẹ như thơ
Buông lời than khóc, ướt tờ thơ tôi.

Lê Tuấn

159

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Lá Rơi

Lá rơi trong cõi không hư
Giọt sương đẫm ướt trang thư bềnh bồng
Điệu đàng tay giấu đóa hồng
Tặng em cả mối tơ lòng vấn vương.

Nửa đời phiêu bạt tha phương
Chiều thu một bóng tà dương hữu tình
Mai sau thế sự thái bình
Về thăm quê cũ một mình hoan ca.

Lê Tuấn
Một tình cờ ngẫu hứng, viết bài thơ lục bát. Cho mùa

thu trên thung lũng hoa vàng San Jose.

160

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Yêu Em

Tôi yêu em chân thành và đắm đuối
Ngọn lửa yêu chưa hề tắt đợi chờ
Có đôi lúc em buồn, không nhìn thấy
Lời ngọt ngào vẫn tuôn chảy trong thơ.

Tôi yêu em đến tận cùng thế giới
Cho ngày sau sỏi đá phải hờn ghen
Cõi trần gian, tình không bờ không bến
Mà tình tôi, chỉ một chữ yêu em.

Lê Tuấn
Viết tặng bà xã của tôi Thuý Dung

161

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Chút Riêng Tư

Một chút riêng tư gửi đến em
Chờ mùa thu đến lá vàng thêm
Em buồn thương lấy chiều thu vắng
Nghe tiếng dương cầm tấu khúc đêm.

Anh nhớ chiều thu em hỏi han
Cỏ hoa chia lối sớm buồn tan
Thời gian biết nhớ nhung từ đó
Có ánh trăng vàng, hương dạ lan.

Lê Tuấn

162

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Hoa Hồng Tặng Em

Tặng em trăm cánh hoa hồng
Nhớ em từ dạo chưa chồng rong chơi
Ngày xưa tình vẫn đầy vơi
Nắng xuân xanh biếc da trời gấm hoa.

Đường xưa vạn nẻo mù sa
Nương theo lối nhỏ bóng tà huy bay
Sương đêm lạnh buốt đôi tay
Lòng như nối tiếc tràn đầy nhớ thương.

Nhớ em áo trắng cổng trường
Tung bay tà áo con đường phượng rơi
Ngày xưa chung bước dạo chơi
Tình còn trong trắng khung trời mộng mơ

Lê Tuấn

163

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Muộn Màng

Em về bóng đổ trên đường phố
Để gió vờn bay vạt áo dài
Tiếng gọi nghe xa ngoài phố vắng
Dừng chân nhìn lại, dấu tàn phai.

Em về như dáng xuân sầu muộn
Cho vội vàng vụng trộm nụ hôn
Ta ngất ngây mê làn tóc mướt
Em về đây chiều đã hoàng hôn.

Dĩ vãng xa xưa tràn nỗi nhớ
Gặp lại nơi đây phút ngỡ ngàng
Lang thang trên phố ngày trông đợi
Ta lại gặp em giấc mộng vàng.

Lê Tuấn

164

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi Muốn

Tôi muốn tìm riêng một mảnh tình
Để gió xuân về ngắm dáng xinh
Nơi chốn tha phương, trời gió lạnh
Sánh bước bên tôi như bóng hình.

Hoàng hôn buông xuống phủ đời mình
Còn thấy ngày mai nắng hiển linh
Sưởi ấm lòng ta cơn gió tuyết
Đón lấy ơn trời vui thái bình.

Lê Tuấn

165

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi Thèm

Tôi thèm em, một buổi chiều hồng
Thèm như nắng hạ, gặp mưa giông
Vòng tay ôm, lục tìm hơi ấm
Khẽ mỉm cười! Em có lạnh không?

Tóc ngang vai, môi đỏ thơm nồng
Bờ ngực ấm, thoáng nhẹ nét cong
Cố níu nhau, bước dài gót mỏi
Hoàng hôn soi, dấu đỏ than hồng.

Lê Tuấn

166

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Một Sớm Thu Về

Một sớm thu về nhớ đến ai
Cơn gió nhẹ bay vạt áo dài
Đường vắng em đi như chậm lại
Cho lá thu vàng cài tóc phai.

Mùa thu lộng lẫy lá xôn xao
Em đến nơi đây dáng tự hào
Quyến rũ hương tình! Thu đẹp quá
Xin mừng em tặng một lời chào.

Em là mùa thu của chờ mong
Là dấu yêu thương vạn đoá hồng
Kỳ niệm mùa thu vàng nỗi nhớ
Như còn vương vấn ở trong lòng.

Lê Tuấn
“Mùa thu về trên thung lũng hoa vàng San
Jose.

167

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Ngẩn Ngơ Chiều Thu

Sương phủ chiều thu lá phất phơ
Lòng ta xao xuyến gió thay mùa
Có tiếng ai gọi, ngoài phố vắng
Quay lại nhìm xem, cơn gió lùa.

Lòng như chợt nhớ lúc nguyên sơ
Thơ viết đôi dòng trải ước mơ
Lời yêu nhẹ hẫng như mây khói
Ai biết lòng ta! một gã khờ.

Chạnh lòng nhớ đến dáng em thương
Tà áo tung bay khắp phố phường
Suối tóc gió lùa theo nỗi nhớ
Lối cũ em về khoe sắc hương.

Lê Tuấn

168

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi Thấy Em Buồn

Tôi thấy em buồn buổi sáng nay
Trời đã vào thu, em có hay
Nhớ mùa thu đến bao năm trước
Nhìn lá vàng rơi mây trắng bay.

Tôi thấy em buồn đến ngẩn ngơ
Đường xa bóng xế nhạt sương mờ
Chiều thu giá buốt, luồn theo gió
Phố vắng người đi, vẫn đợi chờ.

Em đứng nhìn xa, nghĩ ngợi gì
Lòng như quyến luyến buổi chia ly
Cho lòng giấu kín, buồn không nói
Lá úa chiều thu cuốn bay đi.

Lê Tuấn
Viết cho mùa thu

169

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tình Cờ Gặp Em

Gặp em lặng lẽ nơi này
Cái duyên hội ngộ, mà say duyên tình.
Hỏi em sao có một mình
Để cho tà áo vô tình vướng nhau.

Theo em bước đến bên cầu
Nào ngờ cơn gió thổi sầu tương tư
Lời còn ngần ngại chần chừ
Nhìn em đẹp, dáng hiền từ dễ thương.

Gió thu lá trải bên đường
Bay trên thung lũng vàng hương diệu vời
Một bông hoa đẹp giữa trời
Mùa thu lãng mạn cho người trầm tư.

Lá rơi trong cõi không hư
Giọt sương đẫm ướt trang thư bềnh bồng
Điệu đàng tay giấu đóa hồng
Tặng em cả mối tơ lòng vấn vương.

Nửa đời phiêu bạt tha phương
Chiều thu một bóng tà dương hữu tình
Mai sau thế sự thái bình
Về thăm quê cũ một mình hoan ca.
LT

170

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Nỗi Buồn Không Tên

Sáng nay phảng phất khói sương mờ
Không hiểu vì sao buồn ngẩn ngơ
Lỗi tại thiếu em, trời bắt tội
Để ngôn từ ướt át trong thơ.

Thu về nhuộm tím mối duyên tơ
Cây lá vườn hoa cỏ chắn bờ
Em đứng chờ ai, buồn tựa cửa
Lặng lẽ nhìn theo hút dặm mờ.

Thu về tôi lại nhớ đến người
Tuổi xuân theo dấu chiều tàn phai
Đừng hối tiếc tuổi già gõ cửa
Để những buồn vui, vẫn đoái hoài.

171

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Thu lại buồn như buổi tiễn tay
Biết tìm ai uống cạn cơn say
Nhớ môi em nụ hôn nồng cháy
Đọng lại hương yêu chuyện đổi thay

Ai bảo thu về thêm nhớ thương
Lá còn rơi nối tiếp cung đường
Để tôi nhớ mãi cô thôn nữ
Đã chạm môi tình lòng vấn vương.

Lê Tuấn

172

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Nhìn Lại Trời Thu

Nhìn lại trời thu, sương khói mây
Hàng cây lá rụng gió thu bay
Em về sương trắng vương tà áo
Chiếm cả hồn thơ, em có hay.

Thu ấy, em về gặp gỡ ai?
Tôi nghĩ thời gian đã rất dài
Xa thẳm đường chiều bao gió bụi
Về đây thăm lại những tàn phai.

Thế sự đổi dời khô nước mắt
Niềm riêng xin gửi viết trong thơ
Nghìn trùng xa vắng ngày ly biệt
Ôm nỗi sầu riêng không bến bờ.

Xa lắm, mà sao vẫn nhớ nhau
Buồn cho số phận, bước qua cầu
Người đi, kẻ ở, hồn chia nửa
Thương nhớ về đâu, bạc mái đầu.

Lê Tuấn
Cảm xúc bất chợt đến vào cuối thu.

173

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Em Và Mùa Hạ

Trời cuối xuân rồi em biết không
Nắng đã lên cao. Hạ bắt đầu
Hướng dương một hướng khung trời rộng
Hoa lá ngả nghiêng cần có nhau.

Áo em bay, cuốn anh vào phố
Nắng thuỷ tinh xuyên thấu lụa đào
Anh say đắm ngõ hồn ngây dại
Tình nào không vướng chút hư hao.

Anh nhớ bóng chiều xuyên áo em
Lòng anh bối rối những cơn thèm
Tình yêu đã u mê từ đó
Cho đến bây giờ không lãng quên.

Tình em hoa dại vốn không tên
Từ những thảo nguyên, đã mọc lên
Yêu lắm! làm sao mà chẳng nhớ
Sợ quên! Thơ xóa bớt ưu phiền.

Lê Tuấn

174

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

175

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Chiều Không Gian

Có một không gian thật dài
Chạy theo nỗi nhớ thường hoài trăm năm
Lá dâu phủ lớp tơ tằm
Ngày ăn nhả kén, đêm nằm nhả tơ.

Có một không gian tuổi thơ
Mà bao nỗi nhớ mộng mơ dạt dào
Tiếc chi một giấc chiêm bao
Để cho cát bụi quyện vào bên nhau.

Nghĩ đời lắm cuộc bể dâu
Hồn ai! hoa nở đoá sầu vấn vương
Cho giòng lệ ngấn hạt sương
Thương đời trăm mối đoạn trường phù vân.

Em về giữ lấy tuổi xuân
Đêm trăng thức giấc, sáng ngần dáng sương
Ngày mai phố bụi xe đường
Ngày mai còn lắm đoạn trường dấn thân.

Tiếng đời xa lạ tần ngần
Thăng trầm in dấu bước chân một mình
Con cò lặn lội bờ kinh
Vì đâu lận đận, bóng hình ưu tư.

176

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Nhớ ai lòng vẫn chân chừ
Nghiêng soi bóng nước, thật hư hiện về
Hoa buồn, cỏ cũng não nề
Sông ngân đẫm lệ, cơn mê chạnh lòng.

Thu qua, trời đã chớm đông
Thấy hoa lạnh buốt ngoài đồng xót xa
Đường về sương khói mù sa
Lòng buồn đứng giữa giang hà vấn vương.

Sương giăng mờ cuối cung đường
Một làn tuyết trắng phố phường mây bay
Em về, người lại nắm tay
Nói lời thăm hỏi, thêm dài nhớ thương.

Âm từ lắm mối tơ vương
Lời nghe xao xuyến, đoạn trường tàn phai
Chiều không gian nối thêm dài
Đường xa ngần ngại nhớ hoài gót mơ.

Mượn trang giấy trắng đề thơ
Tiếng em nức nở trong tờ thơ tôi
Con chim đã vụt bay rồi
Tiếng kêu tha thiết bên trời tuyết bay.

Lê Tuấn
Có một chiều không gian để nhớ để thương.

177

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Cơn Mưa Tuyết

Mưa tuyết ngoài trời ngọn gió đông
Đôi môi em, đốm lửa tình nồng
Tìm hơi ấm, nương nhờ em nhé
Tựa vào nhau, đốt cháy than hồng.

Mặc kệ thời gian những đoạn trường
Ta bên nhau, đời mãi yêu thương
Tuyết rơi thả xuống loài hoa trắng
Phủ trắng hồn ta, những đoạn trường.

Sao vẫn còn riêng chiếc lá này
Úa vàng trên tuyết nhớ thương đầy
Chim trời vỗ cánh bay quanh núi
Thung lũng chiều nay mây trắng bay.

Đời nổi trôi, ngày tháng vẫn trôi
Ta bên em sao vẫn bồi hồi
Sợ sông xưa, đã thay dòng chảy
Ta với em, hai dòng ngược xuôi.

178

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Ta nhớ em từng vùng thịt da
Ngoài trời mưa tuyết vụt bay qua
Ngàn năm ngọn nến đêm, chờ đợi
Ta hẹn cùng em tình thật thà

Ta muốn đem vào những nghĩ suy
Giữ nguyên nét đẹp tuổi xuân thì
Sợ hoa tàn héo bay đi mất
Ta vẫn nhìn theo em bước đi.

Ngoản mặt nhìn lại dấu bước chân
In trên tuyết trắng, bóng phù vân
Thời gian đã chết mê từ đó
Ta mãi bên em chẳng ngại ngần.

Lê Tuấn
Viết cho mối tình si.

179

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Hỏi Đời?

Hỏi đời đã quên hết chưa
Hỏi lòng đã trọn câu thưa ân tình
Hỏi chân bước mấy hành trình
Vượt qua mấy ải vô minh đời người.

Hỏi thu nào? Hết lá rơi
Hỏi em còn muốn đổi dời gấm hoa
Hỏi ai đứng giữa giang hà
Chiều rơi đỉnh núi bóng tà huy bay.

Hỏi tình vương vấn cuối ngày
Nơi đây hoa nở, trao tay đoá sầu
Nhìn con nước chảy bên cầu
Hỏi thăm người ở giang đầu nhớ mong.

Thôi thì hỏi đám bụi hồng
Qua cơn gió thổi hư không là gì?
Hỏi thăm những vết chim di
Dấu chân để lại, bay đi lúc nào.

Tìm xem dưới gốc cội đào
Có ai rơi lệ nhỏ vào hư vô
Hỏi tâm sao vẫn mơ hồ
Lòng trần vọng động đẩy xô bước vào.

Lê Tuấn
Suy tư bên những dấu hỏi?

180

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Bàn Tay
Oẳn Tù Tì

Trăm năm chỉ một bàn tay
Lật qua, lật lại đổi thay vô thường
Sấp ngửa, như sách lật chương
Dòng đời biến hoá, đoạn trường bước qua.

Tù tì, đếm một hai ba
Em ra cái kéo, anh xoè bàn tay
Thua em trong cuộc tình này
Trăm năm duyên phận đắm say một đời.

Oẳn tù tì lần nữa thôi
Lần này thế cuộc đổi dời cho xem
Anh ra quả đấm trước em
Em xoè tay đón, thắng thêm lần này.

181

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Thì ra em vẫn còn may
Chung vui ta lại cầm tay khóc cười
Trăm năm sinh tử cuộc đời
Trăm năm tan hợp, đổi dời thế nhân.

Bàn tay tạo hoá xoay vần
Trăm năm cõi tạm vẫn cần có nhau
Tù tì em trước anh sau
Hai bàn tay, cùng mở đầu cuộc vui.

Tay xoè, tay nắm ngậm ngùi
Ngoài vườn gió nhẹ thơm mùi phấn hoa
Sương giăng lãng đãng tơ ngà
Trăm năm vương vấn bên tà áo xuân.

Lê Tuấn
Nhớ lại tuổi thơ, chơi trò oẳn tù tì.

182

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Mừng Ngày Độc Lập Hoa Kỳ

Nhìn lá cờ sao, trời nắng trong
Mừng ngày độc lập, ba trăm năm
Tự do thắp sáng hồn nhân loại
Ngọn đuốc nhân quyền xoá tối tăm.

Đất nước Hoa Kỳ còn rất trẻ
Giữ niềm tin bảo vệ hòa bình
Người sinh ra có quyền bình đẳng
Và tình yêu soi sáng hành trình.

Tôi viết bài thơ, mừng độc lập
Lá cờ sao phất phới bay cao
Tượng thần nữ, tự do bình đẳng
Thắp sáng niềm tin với tự hào.

Lê Tuấn
Mừng ngày Độc lập Hoa Kỳ
4th July, 2021

183

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Sắc Đẹp

Nét đẹp đoan trang vạt áo hồng
Phất phơ theo gió vội nhìn trông
Dịu dàng ngọc nữ hồn lay động
Nỗi nhớ đầy vơi ngập cõi lòng.

Người ấy khi xưa thường ước mong
Gấm hoa nhung lụa khối tình nồng
Bây giờ tóc điểm sương chiều muộn
Quạnh quẽ cô đơn ngọn gió đông.

Lê Tuấn

184

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Nhớ Nhau

Nhớ em buồn đến tần ngần
Theo mây vào núi tắm trần suối mơ
Đá kỳ da thịt măng tơ
Bọt rơi trắng xoá đôi bờ cỏ xưa.

Rừng chiều buồn lại đẩy đưa
Nhìn con sóng nước đá chưa bào mòn
Giọt rơi vung vãi cỏ non
Xô nghiêng, bẻ ngược, tình còn trăm năm.

Bao lần nước phủ đá nằm
Bấy lần cỏ bám xanh mầm rong rêu
Nghe da thịt muốn đôi điều
Đam mê dại ướt, đường chiều nhớ nhau.

185

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Niềm hân hoan mới khởi đầu
Mai xa lìa sẽ nghẹn câu ân tình
Mùi hương quyến rũ đoan trinh
Trong giây phút thẹn chúng mình cần nhau

Từng hồi rừng đổ mưa mau
Nhớ thôi lòng đã quặn đau chớm buồn
Mảnh trăng hiện diện soi đường
Một mai lòng có khơi nguồn vấn vương.

Lê Tuấn
Lục bát viết cho tình yêu

186

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Đêm Mơ Bên Nhau

Đêm về cô quạnh tìm người
Cuộc tình ân ái khóc cười hợp tan
Gọi em tiếng nói khô khan
Về thôi, con nước dâng tràn bờ sau.

Muộn chiều lòng chợt nhói đau
Bến sông bèo dạt, cỏ lau gợi buồn
Tiếng sáo đêm, ngọn gió luồn
Mua rơi tí tách, mái tôn trống dồn.

Nghe như tiếng nhạc gọi hồn
Tình yêu lý lẽ vô ngôn trải bày
Như chim vui hót lời mây
Lá hoa quấn quit gió lay động về.

Bâng khuâng vuốt mái tóc thề
Tay gầy dáng ngọc, sơn khê núi đồi
Mi cong ướt lệ tinh khôi
Ngại ngùng như muốn tái hồi thanh xuân.

187

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Lụa vàng vướng gót cố nhân
Sợ tan bóng mộng phù vân xa mờ
Tiếng kêu vang vọng đôi bờ
Gót hài đẫm nguyệt thờ ơ tím buồn.

Đợi ai! Trăng lạnh gió luồn
Đèn khuya hiện hoá chân tường bóng hoa
Chờ nhau giây phút giao thoa
Âm dương mừng cuộc chan hoà bên nhau.

Lê Tuấn
Giấc mơ hiện về trong đêm
Lục bát viết cho tình yêu.

188

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Bóng Trăng Soi Mặt Hồ

Ngắm nhìn hồ nước lung linh
Ánh trăng soi bóng nghiêng mình rụng rơi
Nhớ người xa tận chân trời
Hồn mơ vọng tưởng chơi vơi mịt mù.

Gió đêm vỗ giấc tương tư
Tình soi bóng nước đời hư không về
Nhạt nhoà son phấn trầm mê
Mây xưa bỏ núi bay về phố đông.

Áo bay cuối phố bụi hồng
Mây trôi bèo dạt chia dòng xuân thu
Bóng hoa, hồ lạnh sương mù
Liễu buông cành rũ gió vu vi buồn.

Thôi thì gió bụi mưa tuôn
Hồ ngăn giòng chảy, hoa buồn nước xuôi
Khóc người chỉ một lần thôi
Đầu sông nỗi nhớ, đến hồi thanh xuân.

189

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Gió chiều ve vuốt tóc huyền
Đôi môi nhẹ ướt thêm miền vấn vương
Chiều thu sương trắng phố phường
Bước vui dạo phố, bụi đường gót mơ.

Người về tình vẫn thờ ơ
Bày chim sẽ đậu trên bờ tường cao
Áo em hoa nở hồng đào
Lòng như muốn tỏ lối vào thiên thu.

Bên hồ nước bóng hoa xưa
Hồn ở đâu vẫn đẩy đưa chưa về
Em xưa còn nhớ câu thề
Môi son, má phấn đam mê bụi trần.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thanh hoài trong tâm tưởng

190

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Ánh Trăng Nhàn

Trăng rọi bóng nhàn trên mặt hồ
Bóng soi mặt nước đẹp như mơ
Gió hiu hắt thổi lòng hoang lạnh
Ta chạm tay vào trăng hoá thơ.

Giật thoát hồn ta theo bóng nước
Cơn mê ảo sóng mộng tan nhanh
Đời từng chứng kiến bao thay đổi
Hoa nở theo mùa cây lá xanh.

Dừng lại trên đồi trăng sáng tỏ
Nghiêng về trước cửa, ánh trăng nhàn
Đời còn vui thú thêm hoang tưởng
Bỏ lỡ thiền môn chánh niệm vàng.

Trăng lặng lẽ buồn theo bóng nước
Nhớ tình xưa, bút viết thơ yêu
Ngôn từ hoa bướm theo dòng mực
Nhớ bóng trăng đêm, nhớ cảnh chiều.

Lê Tuấn

191

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Cánh Đồng Hoa Cải vàng

Nhớ ngày đầu tôi đến nơi đây
Những cánh đồng
Vàng hoa phủ đầy
Đường xe chạy đôi bờ
Màu vàng hoa phủ kín
Mùi hương cải nồng nàn
Thoang thoảng gió bay xa.

Khi mảnh đất nơi đây
Nồng ấm đầy tình người
Cho muôn vạn tiếng cười
Vui mùa thu trở lại.
Nhuộm vàng cánh đồng hoang
Cho nỗi buồn hoang dại
Bay theo tà áo em
Cho em khoe nhan sắc
Trên cánh đồng cải vàng
Bát ngát chiều nhẹ rơi

192

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Thung lũng hoa vàng gió vấn vương
Loài hoa cải dại ngát mùi hương
Hoa vàng cánh mỏng xinh xinh đó
Phủ kín đồi hoang khắp phố phường.

Rồi ai biết?
Cánh đồng hoa nay tím màu ly biệt
Hoài niệm, nhớ thương
Hoa cải vàng trong nắng
Thu đã tàn theo
Mà hồn tôi còn da diết
Nhớ hương xưa lãng đãng khói sương mù
Nhớ đến em tà áo bay trong gió
Hoa cải vàng quấn quýt dưới gót chân.

Chạnh lòng nhớ thương
Day dứt nỗi niềm
Mấy mùa hoa đã chết
Rồi lạnh lùng ngày tháng vẫn đi qua.

193

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Phố thị đã mọc lên từ cánh đồng hoang
Xoá dấu vết màu hoa vàng ngày trước
Tôi lặng đi trong nắng vàng chiều thu
Một hoàng hôn nhuộm tím nỗi u sầu
Hoa cải vàng còn đó
Vươn lên từ mảnh đất lẻ loi
Men theo hàng rào, góc phố
Mùa thu ơi!
Còn làm ướt mắt người.

Có những nỗi buồn vô định ấy
Gọi ta về tỉnh giấc đêm thu
Một đoá vàng hoa thân nhỏ xíu
Mọc lên trên vết nứt tường xưa.

Lê Tuấn
Hoài niệm về Thung Lũng Hoa Vàng
khi thành phố chưa bị đô thị hoá.

194

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tình Tôi Đối Với Nàng

Một thoáng tình tôi đối với nàng
Dạt dào như bọt sóng vừa tan
Dấu chân để lại trên bờ cát
Xoải cánh hải âu ngút gió ngàn.

Ngày đó tình tôi đã thấm nhiều
Không còn bẽn lẽn, ngắm mây chiều
Ngày xưa tình ái như trang giấy
Tôi viết bài thơ toàn chữ yêu.

Dù cũ nhưng lòng không lãng quên
Lá thu vẫn rụng ở bên thềm
Chiều nay sương trắng bay nhiều quá
Ôm mối tình tôi, đang nhớ em.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang

195

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tình Cờ

Tôi tình cờ gặp em
Rồi tinh cờ nỗi nhớ
Như vô tình vấp ngã
Ngã vào nhau dại khờ.

Tình cờ tôi làm thơ
Lời tỏ tình chân thật
Thế là em đắm đuối
Yêu tôi tự bao giờ.

Nào ai hiểu vì sao
Đường đời chung một lối
Em thì hay hờn dỗi
Tôi thân phận lao đao.

Vậy mà ta yêu nhau
Cuộc đời luôn nghiệt ngã
Khi chiều buông phố núi
Ta ôm ghì cơn đau.

Lê Tuấn
Người nghiệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
còn viết mãi những vần thơ tình yêu

196

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi Yêu Thơ

Tôi viết đôi dòng ký sự
Gửi người thích những vần chữ thơ tôi
Thơ tôi mộng tưởng xa xôi
Yêu mây, yêu gió, yêu hồi thanh xuân.

Yêu hoa rơi rụng dưới chân
Yêu em mắt lệ còn ngần dáng sương
Tôi yêu thêm những con đường
Yêu cả trăm mối đoạn trường xa bay.

Tôi yêu đôi má đỏ hây
Yêu tình nhân thế xum vầy bên nhau
Yêu dòng sông, với nhịp cầu
Yêu đêm sáng tỏa trăng thâu quê minh.

197

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Tôi yêu bóng hạc bờ kinh
Dòng xuôi bến vắng thuyền tình đón ai
Em về xương đẫm ướt vai
Dấu chân lạc bước đường dài thâu đêm.

Cầu hò tiếng hát ru êm
Tôi yêu tiếng nhạc êm đềm như mơ
Yêu em cả một trời thơ
Ngôn từ hoa nở trong tờ thơ tôi.

Tình tôi chỉ một dòng thôi
Nương theo dòng chảy nước xuôi qua cầu
Sang xuân ta lại bắt đầu
Tôi yêu giây phút nhiệm mầu tình thơ.

Lê Tuấn
Tôi yêu những vần thơ

198

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

Nỗi Buồn Mùa Thu

Buổi sáng tôi vô tình gửi đi một nỗi buồn
Nỗi buồn vướng vào hàng cây
Một cơn gió vô tình thổi bay
Nỗi buồn tan theo đám mây
Ngày nắng thu mới lên
Lá còn xanh
Bầu trời cũng màu xanh
Mà ngọn gió thì hơi lành lạnh
Bên thềm cửa
Em co ro áo ấm
Em nay đã
thành màu mây cũ
Bước tường xưa loang dấu vết rong rêu
Buổi sáng sớm
viên thuốc ngủ còn chưa tan hết
Em mơ màng
cố vét hết giấc mơ đêm.
Thời gian đẹp như những hoa văn
vẽ vào trang thơ huyền thoại
Lời tình tự hôm qua
lời độc thoại hôm nay
bài thơ tình ướt át
Giọt lệ rơi

199

Triết Học Và Thiền Bên Dòng Văn Thơ Louis Tuấn Lê

làm nhoè câu thơ cũ
Những bông hoa đá
rực rỡ nở ven tường
Mùa thu trải lụa vàng trên thung lũng
Kí ức, hoài niệm trong cơn mê
Quạnh hiu
hoá đá vật vờ
Giữa buổi sáng
Nồng hương mùi hoa cải dại
Tiếng lao xao lá rụng bên thềm
Âm vang của nỗi buồn
Không bị giới hạn
Theo chiếc lá vàng rơi rụng
Rồi tan vỡ thành từng mảnh vụn
Ngồi ráp lại
mảnh đời lận đận
Buồn vô cảm
trầm ngâm
Buổi sáng lê thê theo ngọn gió thu
Một bản nhạc buồn vang vọng
Tiếng dương cầm thánh thót bên cửa sổ
Ngày mộng du
vọng tưởng
Để nỗi buồn
Tan loãng vào mùa thu.

Lê Tuấn

200


Click to View FlipBook Version