The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.
Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by fireant26, 2022-11-10 13:58:25

Sinh Hoạt Hội TQLC Nam Cali

Sinh Hoạt Hội TQLC Nam Cali

51

Từ ngày thành lập Binh Chủng cho tới 1975 là hơn hai mươi năm chiến trận mà mỗi
năm chỉ có một quyển đặc san thì tôi tin là đề tài còn nhiều “ướt át”. “Ướt át” vì còn nhiều mồ
hôi và máu ở những chiến trường xưa còn chưa được viết ra. “Ướt át” vì chưa nói đủ về nước
mắt các quả phụ và trẻ thơ ngơ ngác nhìn đoàn quân trở về hậu cứ mà không thấy chồng, cha
của mình đâu! “Đồng đội của anh về nhưng anh ở lại chiến trường khiến vợ con anh bơ vơ lạc
lõng”.
Trong tương lai, nếu ĐSST chú trọng hơn về khía cạnh này thì tôi tin là không hề cạn khô đề
tài mà trái lại luôn có những đề tài ướt nước mắt vì đời sống của người lính và vợ con họ quá
cam khổ, thiếu thốn và thiệt thòi.

8/ Tuy không còn làm chủ bút, nhưng qua việc chú nhắn các văn hữu như KhA và DH
viết bài cho đặc san, Khôi An thấy chú vẫn rất quan tâm tới ĐSST, có đúng không, thưa chú?

Đúng vậy. Như đã nói, đối với tôi, ĐSST là “sử xanh” của chung gia đình TQLC. Vì
vậy, tuy không còn trong ban biên tập, tôi vẫn mong được đóng góp những gì tôi có thể làm
được. Góp phần lưu lại kỷ niệm và đem lại niềm vui cho chiến hữu của mình là một điều rất
quý và nên làm.

9/ Chú còn điều gì muốn gửi tới người đọc ĐSST, nhất là những người ngoài Binh
Chủng TQLC?

Chúng tôi xin cám ơn độc giả trong và ngoài Binh Chủng TQLC đã đọc và yểm trợ
ĐSST. Thời buổi này “văn chương chữ nghĩa rẻ như bèo”, moi ở đâu cũng có bài để đọc, nhưng
các thân hữu vẫn liên tục ủng hộ ĐSST.

Tôi hy vọng và ước mong quý vị thân hữu cũng nghĩ như tôi: cầm tờ Sóng Thần như
gặp lại những người lính Mũ Xanh ngày xưa.

***

Chuyện Trình Bày Đặc San Sóng Thần

Trò Chuyện Với Mũ Xanh Chu Trọng Ngư, Người Trình Bày 12 Tờ Đ.S. Sóng Thần

1/ Khôi An xin chào bác Chu Trọng Ngư. Xin hỏi bác sang Mỹ năm nào và bắt đầu sinh
hoạt với hội TQLC từ khi nào?

Tôi sang Mỹ năm 1994 theo diện HO 20, và nơi định cư đầu tiên là Nam California. Lúc
đó, đã có khá nhiều anh em Mũ Xanh định cư ở đó cho nên sinh hoạt của hội ái hữu TQLC khá
phong phú. Tôi sang vào dịp gần Tết nên vừa định cư được chưa đầy một tuần là tôi có dịp đi
dự họp mặt tất niên của TQLC. Gặp lại các chiến hữu trong đó có cả Trung Tướng Cựu Tư
Lệnh TQLC Lê Nguyên Khang, tôi rất vui.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


52

2/ Khôi An được biết bác là người đã đảm trách việc layout ĐSST trong mười mấy năm
liên tiếp. Xin hỏi Bác đã học làm layout trong dịp nào?

Tôi mày mò tự học layout cũng vì có tính cầu toàn, làm gì cũng muốn đạt đến mức tốt
đẹp nhất.

Năm 2000 và 2001 tôi làm chủ nhiệm tờ Đồng Đế, đặc san của Hội Thân Hữu cựu SVSQ
Đồng Đế, Nha Trang. Chúng tôi thuê người làm layout với giá khoảng một ngàn hai trăm Mỹ
kim, một số tiền khá lớn vào thời đó. Tuy vậy, khi họ làm xong, tôi không hài lòng một chút
nào. Do đó, tôi bắt đầu nghiên cứu các tài liệu trên internet để tự học làm layout, rồi tôi tự mua
software và mày mò thử nghiệm.

Đến tờ đặc san Đồng Đế 2003, tôi quyết định tự layout mà không nhờ ai khác, và kết
quả là tờ báo được rất nhiều người khen đẹp. Từ đó trở về sau, tôi thấy việc trình bày một tờ
báo sao cho ngăn nắp, sáng sủa, và thu hút là một điều thú vị cho nên tôi tiếp tục tìm hiểu, học
hỏi thêm.

3/ Thưa Bác, như thế tờ Đồng Đế 2003 là “tác phẩm” layout đầu tay của Bác. Vậy Bác
layout tờ ĐSST đầu tiên vào năm nào?

Năm 2003, ông Đại Tá Phạm Văn Chung là Tổng Hội Trưởng Hội TQLC VNCH. Ông
ấy nghe nhiều người khen tờ Đồng Đế nên ông ấy gọi cho tôi và ngỏ ý ủy nhiệm cho tôi làm
layout tờ ĐSST 2004. Ông Chung yêu cầu tôi layout giống như tờ đặc san Chiến Sĩ Cộng Hòa
trước 1975. Tôi rất thích tờ Chiến Sĩ Cộng Hòa; trong ký ức của tôi, hình ảnh tờ báo đẹp đẽ đó
vẫn còn đậm nét, vì thế tôi đồng ý ngay và bắt tay vào việc layout tờ Sóng Thần 2004.

Tôi luôn luôn quan niệm đã làm việc gì thì phải làm cho thật tốt, do đó, ngoài việc sắp
xếp bài vở, tôi còn rất chú trọng đến lỗi chính tả. Tôi nghĩ, đẹp hay xấu còn tùy sở thích chứ
lỗi chính tả thì là sơ sót quá rõ ràng và không chấp nhận được.

Do đó, mỗi khi layout xong một bài, tôi in ra và đưa cho hai, ba người đọc để tìm và sửa
lỗi chính tả cũng như góp ý cho phần trình bầy. Nhờ thế, tờ Sóng Thần 2004 có sự tiến bộ rõ
rệt về phần hình thức. Ông Đại Tá Chung rất hài lòng, ông đã nói lời khen ngợi tôi trong đai
hội TQLC tại Houston năm 2004. Thiếu Tướng Cựu Tư Lệnh Lạng Sơn cũng có lời khen khi
gặp tôi trong Đại Hội này.

4/ Thưa bác, như vậy có lẽ tờ Sóng Thần 2004 đã nâng tiêu chuẩn về hình thức của
ĐSST lên một đẳng cấp mới.

Có thể nói là như thế.

5/ Thế là bác tiếp tục làm layout ĐSST từ đó trở đi, phải không ạ?

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


53

Không phải thế. Trong Đại Hội 2004, Đại Tá Nguyễn Thành Trí nhậm chức Tổng Hội
Trưởng Tổng Hội TQLC. Sau đó, vì ông Trí ở Houston nên các cộng tác viên của ông tại
Houston phụ trách tờ ĐSST trong ba năm 2005, 2006, 2007.

Năm 2008, Tổng Hội Trưởng Nguyễn Bác Ái nhờ ông Phạm Văn Chung làm trưởng
Ban Biên Tập ĐSST, và trong ban thì có ông Tô Văn Cấp, tôi, và một số Mũ Xanh khác.

Năm 2009, ông Chung từ chức vì lý do sức khỏe, Đại Tá Tôn Thất Soạn nhận lời làm
Chủ Nhiệm ĐSST, ông Cấp trở thành Chủ Bút, và tôi tiếp tục lo về layout.

Tôi lo mọi việc về layout từ 2008 cho tới 2019. Sau khi tờ đặc san 2019 được phát hành,
tôi xin từ nhiệm để có thêm thời gian nghỉ ngơi. Năm đó tôi đã tám mươi sáu tuổi và đã đóng
góp cho mười ba tờ Sóng Thần, trong số đó, mười hai tờ ra đời liên tục trong những năm 2008-
2019. Nếu tính cả tờ Sóng Thần đầu tiên năm 2004, tôi làm layout cho ĐSST mười ba năm,
còn dài hơn mười hai năm chiến đấu trong quân ngũ TQLC (cười).

6/ Xin bác kể thêm chi tiết khi làm layout một tờ ĐSST.

Từ năm 2008, khi tôi chịu trách nhiệm về layout tờ ĐSST thì tôi lo hầu hết mọi việc về
hình thức, bắt đầu từ trang bìa. Tôi chọn lựa hình ảnh và trình bày tờ bìa. Thường thì hình ảnh
cũng do tôi chụp được trong các dịp hội họp của TQLC.

Đối với phần bài vở, sau khi ông Chủ Bút Tô Văn Cấp đọc và trau chuốt các bài viết,
ông ấy gởi cho tôi. Tôi sắp xếp bài vở vào từng trang. Có những bài có hình ảnh do người viết
gởi, đôi khi tôi cũng lên internet tìm thêm hình ảnh hoặc dùng những hình ảnh tôi đã chụp để
minh họa.

Dĩ nhiên bỏ hình ảnh vào bài viết sẽ mất nhiều thì giờ hơn, có nhiều hình còn phải cắt
xén, sửa sang cho rõ ràng, ngay ngắn.

Tôi thích layout theo tiêu chuẩn các magazine của Mỹ, chẳng hạn như hầu hết các bài
viết đều bắt đầu ở trang lẻ. Khi một bài không vừa khít vào các trang thì tôi dùng software để
“co dãn” bài, hoặc lựa những bài thơ, những mẩu chuyện vui để chêm vào phần còn trống. Mỗi
bài layout xong tôi đều in ra giấy, đưa cho ông Cấp đọc để tìm xem có lỗi chính tả nào còn sót
lại. Sau khi chỉnh sửa, ông ấy đưa lại bản đã đánh dấu cho tôi để tôi sửa lại các lỗi.

Những phần giới thiệu cơ sở bảo trợ trong đặc san cũng do tôi liên lạc lấy thông tin của
khách rồi sắp xếp, trang trí. Khi layout xong, tôi luôn luôn in ra và đưa cho khách kiểm lại.
Sau này, dù tôi đã rành rẽ mọi việc, một tờ báo layout cũng phải mất cả tháng trời. Tuy nhiên,
đây là sở thích của tôi cho nên tôi không cảm thấy quá mệt mỏi. Tôi thích sắp xếp và ngắm
nhìn từng trang báo ngăn nắp, đẹp đẽ. Tôi cũng thích xem các tờ báo Mỹ, thấy cái gì hay đẹp
thì mình học hỏi và áp dụng.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


54

7/ Thưa Bác, Bác có thể cho biết lý do nào đã giúp Bác bỏ thì giờ và công sức cho ĐSST
suốt một thời gian dài?

Tôi phục vụ Sư Đòan TQLC mười hai năm với chức vụ cuối cùng là Chỉ Huy Trung
Tâm Hỏa Lục của Sư Đoàn và TĐP/PB. Vì thế tôi có sự gắn bó với Binh Chủng, và đó là lý do
chính. ĐSST là tiếng nói của Binh Chủng TQLC nên tôi muốn làm hết sức, hết tài. Hơn nữa,
tôi đã về hưu từ năm 2004 nên rộng rãi thì giờ. Một lý do khác là sự đam mê riêng của tôi, tôi
rất thích nghiên cứu và sử dụng các software về chỉnh sửa hình ảnh và layout. Làm ĐSST tuy
hơi tốn công nhưng đối với tôi không phải là một điều khó khăn, ngược lại đó là niềm vui.

***

Chuyện Tìm Bảo Trợ Tài Chánh cho Đặc San Sóng Thần Từ Thập Niên 1980

Trò Chuyện Với Mũ Xanh Lý Khải Bình

1/ Khôi An xin chào anh Lý Khải Bình. Xin anh cho biết một chút về thời anh mới sang
Mỹ định cư.

Tôi trốn khỏi Việt Nam bằng cách vượt biển và định cư ở tiểu bang Michigan năm 1978.
Sau đó, tôi có việc làm trong ngành Cảnh Sát ở Nam California, thế là tôi chuyển về sống ở
đây từ năm 1982.

2/Thưa anh, như vậy khi nào anh bắt đầu tham gia làm ĐSST?

Năm 1985, Mũ Xanh Nguyễn Kim Tiền, hội trưởng Hội TQLC Nam California cùng
với các Mũ Xanh Đinh Thực, Ngô Hồng Hà, Bác sĩ Nguyễn Văn Thế, và tôi đã làm tờ ĐSST
thứ hai năm 1985. Nhiệm vụ chính của tôi là tìm thân hữu bảo trợ về tài chánh.

Thời đó không có ban biên tập rõ ràng như bây giờ, anh em cứ họp lại làm, ai có khả
năng về mặt nào thì đóng góp ở mặt đó. Thời gian đầu, đặc san có ra đời hay không là tùy vào
khả năng tài chính và bài vở thu thập được. Lúc đó không có internet, tiền gọi điện thoại viễn
liên thì rất mắc, cho nên việc liên lạc, chia sẻ bài vở với các Mũ Xanh ở xa đều bằng thư và rất
là giới hạn. Chúng tôi phải đi xin bài của các thân hữu viết văn chuyên nghiệp, chẳng hạn như
ông Du Tử Lê cũng có đóng góp bài về kỷ niệm với TQLC. Từ năm 1990, sau khi nhiều Mũ
Xanh sang Mỹ theo diện HO và nhất là sau khi phương tiện liên lạc trên internet trở thành phổ
biến, việc làm đặc san đã được thuận lợi hơn nhiều.

Nói chung, quá trình làm ĐSST đã thay đổi rất nhiều trong quãng đường ba mươi bảy
năm qua.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


55

3/ Nhưng có một điều không thay đổi là anh vẫn là người lo tìm thân hữu bảo trợ tài
chính. Xin anh kể thêm một chút về việc này.

Việc đi tìm người bảo trợ tài chính có khi được gọi là “đi xin quảng cáo”. Thật ra, Hội
TQLC VNCH là một hội 501 (c), nghĩa là một tổ chức phi lợi nhuận (nonprofit organization).
Theo luật của liên bang Hoa Kỳ thì những tổ chức này không được làm những việc đem lại lợi
tức, cụ thể là không được nhận đăng quảng cáo trong đặc san của hội. Do đó, khi tôi nói chuyện
với các thân hữu, tôi luôn xin họ yểm trợ cho đặc san chứ không gọi là đăng quảng cáo. Có
nghĩa là họ yểm trợ tiền in đặc san, hội TQLC đáp lại bằng những lời giới thiệu về cơ sở của
họ. Cái khác biệt với “quảng cáo” là những người yểm trợ trao tiền nhưng không suy xét rằng
khi nào đặc san sẽ phát hành hay là sự hữu hiệu của “quảng cáo” trên ĐSST trong việc quảng
bá cơ sở làm ăn của họ. Tuy vậy, về phía hội TQLC thì vẫn luôn luôn có trách nhiệm với những
người yểm trợ. Số tiền họ đóng góp cho tờ đặc san nói lên lòng quý mến của họ với gia đình
Mũ Xanh, và chúng tôi phải lo cho những trang giới thiệu về cơ sở của họ được đầy đủ và đẹp
đẽ. Nói chung là làm sao coi cho được để không phụ lòng người yểm trợ.

4/ Thưa anh, trong suốt những năm tìm kiếm tài chính cho ĐSST, có điều gì làm anh
buồn hay lo lắng không?

Về phần buồn thì khá ít. Thỉnh thoảng có một trục trặc nho nhỏ thí dụ như tờ đặc san in
ra rồi mới biết đã bỏ sót một người yểm trợ. Thường thì người ta không phiền hà nhưng tôi vẫn
thu xếp để trả tiền lại cho họ. Nếu họ không muốn nhận lại thì tôi phải tìm cách chuyển số tiền
đó qua một quỹ khác, thí dụ như quỹ yểm trợ thương phế binh. Đôi khi cũng có trường hợp
phiền lòng là gặp những người cò kè, trả giá. Khi gặp những trường hợp đó thì tôi giải quyết
bằng cách không nhận sự yểm trợ của họ. Bởi vì, lý do chính của sự yểm trợ là tình cảm với
ĐSST và Hội TQLC, khi tôi cảm thấy đó không phải là cái chính thì tôi không tiếp tục.

Còn việc lo lắng thì khá thường xuyên. Mỗi năm tôi đều cố gắng tìm đủ tiền để lo hết
phần in ấn đặc san. Dù ĐSST có những bạn đọc hay những Mũ Xanh thường xuyên ủng hộ tài
chính nhưng số tiền đó trồi sụt thất thường, hơn nữa còn phải chi ra một số khá lớn cho cước
phí, cho nên tôi luôn muốn làm
sao cho đủ để Hội TQLC không phải bù thêm.

5/ Thưa anh, xin anh cho biết điều gì đã giúp anh có sức mạnh để liên tục đóng góp cho
ĐSST trong thời gian mấy mươi năm?

Chỉ vì bốn chữ “Thủy Quân Lục Chiến” thôi.
Tôi phục vụ trong Binh Chủng TQLC gần bốn năm, một thời gian khá ngắn ngủi nhưng
cũng đủ cho tinh thần TQLC thấm sâu trong tôi. Tôi đã chọn màu cờ, sắc áo TQLC thì tôi muốn
hết lòng bảo vệ, vun đắp, và chung thủy với binh chủng đó. Sự đóng góp cho ĐSST là một việc

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


56

làm liên quan trực tiếp tới mong muốn đó. Nói cách khác, tôi muốn là một người TQLC chân
thành đóng góp cho những hoạt động của gia đình Mũ Xanh, không đứng ngoài và không làm
điều gì có thể gây tổn thương cho Hội.

***

Chuyện Phân Phối Đặc San Sóng Thần Từ Thập Niên 1980

Trò chuyện với Mũ Xanh Phan Văn Đuông

1/ Khôi An xin chào chú Đuông. Thưa, chú sang Mỹ năm nào và bắt đầu tham gia vào
việc xuất bản ĐSST từ bao giờ?

Năm 1979 tôi trốn thoát khỏi trại tù Ái Tử - Bình Điền, chạy về sống lay lất ở Sài Gòn.
Tôi vượt biển lần đầu không thành công, mãi đến năm 1985 tôi mới thoát được đến trại Galang,
Indonesia. Vì không có giấy ra tù, cũng không giữ được giấy tờ chứng minh là TQLC, tôi phải
qua nhiều lần phỏng vấn đặc biệt với nhân viên di trú của Mỹ và sau cùng cũng được chấp nhận
cho định cư tại Mỹ. Tôi được hội thiện nguyện IRC bảo lãnh đến Houston, Texas cuối năm
1985.

Lúc ở tôi đến trại thì nơi đó đã có Chi Hội TQLC VNCH, Galang do Thiếu Tá Trần
Văn Nuôi làm Hội Trưởng. Nhờ đó, tôi có được số P.O. Box của Hội TQLC VNCH ở Mỹ. Khi
sang tới Mỹ, tôi nhờ hội IRC liên lạc với địa chỉ đó, và đã nối được liên lạc với hội, lúc đó
Trung Tá Trần Thiện Hiệu là Hội Trưởng.
Trung Tá Hiệu và Thiếu Tá Bùi Phúc Lộc đã tới thăm tôi tại căn nhà trọ nơi tôi ở chung với vài
anh em tị nạn độc thân. Cảm động lắm.

Sau đó, vì chưa tìm được việc làm, tôi thường ra tiệm tạp hóa của ông Hiệu chơi. Tôi
thấy ông làm việc rất cực, một mình trong tiệm, tai nghe điện thoại của anh em mọi nơi gọi
đến, một tay bán hàng, một tay ghi số điện thoại, địa chỉ, tin tức của anh em. Ngoài việc tận
tình giúp đỡ các chiến hữu ở các trại tị nạn, ông Hiệu còn biên soạn bản tin TQLC và gởi đi
khắp nơi. Tôi nghe nói ông Hiệu đã làm cuốn Đặc San Sóng Thần đầu tiên năm 1983, nhưng
sau cuốn đó thì ông không có phương tiện về nhân sự và tài chánh để tiếp tục, nên ông chú
trọng vào làm bản tin. Tôi thấy vậy nên nhận công việc bỏ bản tin vào bao thư, dán tem và gởi
đi. Bản tin đó phát hành mỗi tháng một lần, chỉ vỏn vẹn có hai trang giấy nhưng đã giúp nối
kết biết bao nhiêu người.

Ở Houston được bảy tháng thì tôi chuyển về Nam California và gặp lại một người bạn
khá thân là Mũ Xanh Cao Xuân Huy đã qua Mỹ trước tôi khoảng một năm. Được sự khuyến
khích của Trung Tá Hiệu ở Houston và sự giúp đỡ về tài chánh của Bác Sĩ Nguyễn Văn Thế
(cựu TĐT Tiểu Đoàn Quân Y TQLC), một nhóm Mũ Xanh ở Nam California gồm có các Mũ
Xanh Quách Ngọc Lâm, Nguyễn Văn Nên, Cao Xuân Huy, Trần Văn Thuận và tôi đã thực hiện
cuốn Đặc San Sóng Thần năm 1987.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


57

Tờ Sóng Thần năm 1987 chỉ dày gần một trăm năm mươi trang và không có ghi Ban Biên Tập
là ai cả, chỉ đề là “Tiếng Nói của Hội TQLC VNCH”. Lần đó, những người đóng góp bài vở
nhiều nhất là Đại Tá Ngô Văn Định, Đại Tá Phạm Văn Chung và Trung Tá Trần Thiện Hiệu.
Tôi không giỏi về viết lách nên giữ nhiệm vụ phân phối tờ đặc san đến các Mũ Xanh ở khắp
nơi.

2/ Như vậy chú đã có dịp tham gia những hoạt động liên quan tới ĐSST từ rất lâu. Xin
chú có thể cho người đọc biết thêm về những năm đầu?

Thời gian cũng lâu rồi, tôi cũng không chú ý ghi chép lại, cho nên bây giờ tôi chỉ kể
theo trí nhớ, nhớ đến đâu thì chia sẻ đến đó.

Thời 1986-1989, nếu tôi nhớ không lầm thì cứ hai năm mới có một cuộc họp mặt và
mỗi lần họp mặt như vậy là phát hành một tờ ĐSST, có nghĩa là đặc san phát hành hai năm một
lần. Lúc đầu, Hội Trưởng và những người cộng sự lo biên tập và phát hành ĐSST.
Từ năm 1990, sau khi có nhiều anh em sang Mỹ theo diện HO thì hội TQLC ngày càng lớn,
các chi hội được thành lập ở nhiều tiểu bang để cùng làm việc với Tổng Hội. Mọi người quyết
định mỗi năm họp mặt một lần và những buổi họp mặt trở thành Đại Hội, Việc phát hành đặc
san trong ngày họp mặt vẫn được duy trì, do đó, từ năm 1990, ĐSST ra đời hàng năm.

Vào thời gian này, Ban Biên Tập ĐSST thường là những người làm việc gần gũi với
Tổng Hội. Cũng có khi chi hội nơi tổ chức họp mặt kiêm luôn việc biên tập và phát hành đặc
san, thí dụ như năm 1998 họp mặt ở Iowa nên chi hội Iowa kiêm luôn làm ĐSST 1998, 1999;
năm 2003 Đại Hội TQLC diễn ra ở Washington, DC nên các Mũ Xanh ở đó đã lo việc phát
hành ĐSST 2003.

Tuy nhiên, điều này không được thực dụng lắm vì ở nhiều tiểu bang số anh em Mũ
Xanh định cư khá ít và các cơ sở in ấn tiếng Việt khá hiếm. Vì thế, từ khoảng 2008, trách nhiệm
biên tập và phân phối ĐSST được chuyển hẳn cho chi hội TQLC Nam California cũng vì nơi
đây có đông các Mũ Xanh giúp đỡ, và các dịch vụ cũng dễ kiếm và giá cả tương đối nhẹ hơn.

Tới năm 2018 thì ông Chủ Bút Tô Văn Cấp xin nghỉ vì lý do sức khỏe, Mũ Xanh Trần
Như Hùng ở Melbourne, Úc đứng ra làm Chủ Bút nhưng chi hội Nam California vẫn lo việc in
ấn và phân phối.
Như vậy là từ năm 2008 tới nay, tôi vẫn giữ nhiệm vụ phân phối ĐSST. Sau khi in xong, tôi
đến nhà in nhận các thùng sách rồi gởi đi các nơi.

Những năm gần đây, mỗi năm ĐSST in ra một ngàn năm trăm cuốn; tôi đi lãnh tất cả
một trăm thùng, mỗi thùng mười lăm cuốn. Đem về, một phần tôi giao cho nơi tổ chức Đại Hội
để phân phối trong buổi họp mặt, một phần gởi đến tận nhà cho các Mũ Xanh không đến dự
họp mặt được, họ ở khắp nơi trên thế giới.

3/ Nhận và phân phối cả trăm thùng đặc san như vậy chắc là khá vất vả, thưa chú?
Cũng không đến nỗi nào. Tôi có chiếc pickup truck nên chỉ chở chừng hai chuyến là

xong. Hồi trước, tôi đã từng khiêng những thùng sách nặng hơn nhiều, thí dụ như cuốn Quân

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


58

Sử TQLC do ông Bác Sĩ Quân Y Trần Xuân Dũng xuất bản ở bên Úc. Ông Dũng gởi sách
bằng tàu qua Mỹ, lần đó ông Đại Tá Phạm Văn Chung, ông Trung Tá Đoàn Trọng Cảo, và tôi
đi lãnh, khiêng về cũng gay go lắm.

Mấy thùng ĐSST đối với tôi thời thập niên 1990 không nhằm nhò gì, nhưng giờ có tuổi
rồi thì khi khiêng phải cẩn thận hơn một chút. Việc hơi nặng nhưng lúc nào tôi cũng có anh em
Mũ Xanh giúp đỡ. Tôi chở sách về, anh em phụ khiêng bỏ vào trong kho tại tiệm của tôi (tôi
có cửa tiệm bán gạch, đá xây nhà). Sau đó, anh em tụ tâp lại vài lần để cùng nhau bỏ vô phong
bì, dán tem… rồi lại chở ra Bưu Điện gởi đi cho các anh em ở Mỹ. Còn ở các nước khác như
Úc thì gởi cho Chi hội ở đó. Trong nước Mỹ thì khá nhanh, nhưng ở những nước xa như Úc thì
mấy thùng sách gởi cả mấy tuần mới tới, đôi khi người nhận phải chờ đợi, nhắc nhở làm mình
cũng bận tâm ít nhiều.

4/ Thưa chú, chú chịu trách nhiệm chính trong việc phân phối ĐSST đã mười mấy năm.
Điều gì đã khích lệ chú làm công việc nặng nề -- cả nghĩa đen và nghĩa bóng – này trong thời
gian dài như thế?

Tôi chỉ nghĩ đơn giản là mình đóng góp được gì cho binh chủng, cho các anh em thì
mình làm. Tôi nhớ hoài lúc tìm được bản tin TQLC trong thư viện của trại tị nạn Galang, cầm
bản tin trong tay mà tôi bồi hồi cảm động, mừng như gặp được các anh em ngày xưa.
Vì thế, tôi luôn luôn muốn góp phần đem các tin tức, sách báo tới các chiến hữu TQLC và các
đồng hương ở khắp nơi. Hồi tôi mới về California, Cao Xuân Huy và tôi đi xin sách báo, ông
Bác Sĩ Nguyễn Văn Thế bảo trợ cước phí để gởi các sách báo đó tới các trại tị nạn ở Galang,
Pula Bidong, Thái Lan, Phi Luật Tân suốt mấy năm từ 1987 tới 1990.

Trong Ban Biên Tập ĐSST, người lo bài vở, người lo trình bày, còn tôi quen công việc
phân phối thì tôi cứ thế mà làm, cũng chẳng nghĩ tới chuyện mình đã làm bao nhiêu năm. Khi
mình quen việc rồi và được anh em góp sức thì không đến nỗi khó khăn. Tuy có những khi quá
bận rộn, không tránh khỏi sơ sót, lầm lẫn nhưng hầu hết mọi người đều thông cảm. Hơn nữa,
làm được việc có ý nghĩa tôi thấy vui và sẵn lòng vượt qua những phiền hà, khó khăn nho nhỏ.

***

Đặc San Sóng Thần – Ngày Nay và Tương Lai

Trò Chuyện Với Mũ Xanh Trần Như Hùng – Chủ Bút Đặc San Sóng Thần từ 2019

1/ Khôi An xin chào anh Hùng. Cũng như với mọi người khác, Khôi An xin bắt đầu với câu
hỏi anh rời Việt Nam vào thời gian nào?

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


59

Tôi vượt biển và đến đảo Galang, Indonesia tháng Tư, 1984. Tôi ở đảo mười hai tháng
và chọn định cư ở Úc. Tôi đến Melbourne vào tháng Tư, 1985.

2/ Thưa anh, khi sang Úc anh có đọc ĐSST không?

Vào thập niên 80, ở Úc chỉ có một số ít các anh em TQLC sống rải rác ở nhiều nơi. Lúc
mới sang, tôi có gặp và liên lạc được với một số anh em Mũ Xanh và cũng nghe nói về sinh
hoạt của Hội TQLC VNCH ở Mỹ. Tuy vậy thời đó phương tiện liên lạc khó khăn và tôi cũng
bận rộn với đời sống mới nên không biết về tờ Sóng Thần.

Dần dần, các Hội TQLC ở các tiểu bang New South Wales, Victoria, và Nam Úc được
thành lâp. Thời gian này, các anh em Mũ Xanh ở Mỹ có gởi Sóng Thần sang Úc nhưng thường
là do cá nhân tặng nhau. Năm 2004 Liên Hội TQLC ở Úc mới được chính thức ra đời và trở
thành Liên Hội TQLC Úc Châu, trực thuộc Tổng Hội TQLC VNCH. Bắt đầu từ đó, mỗi năm
sau khi ĐSST được phát hành, Tổng Hội lại gởi qua Liên Hội Úc châu mấy thùng để phân phối
tới các Mũ Xanh ở Úc. Cước phí gởi sách từ Mỹ ang Úc khá đắt nên Liên Hội TQLC Úc Châu
luôn luôn đóng góp cho khoản này.

3/ Thưa, anh vừa nhận chức Chủ Bút của ĐSST năm 2019, xin anh chia sẻ về năm đầu
tiên trong chức vụ này.

Tôi không phải là người viết văn nên những việc tôi đóng góp là ở phần điều hành,
chẳng hạn như kêu gọi anh em viết bài, sửa lỗi chính tả, theo dõi tiến triển của Ban Biên Tập
và giải quyết những trục trặc nho nhỏ v.v… Năm đầu tiên không có khó khăn gì lớn lao, tuy
nhiên vì giờ của Melbourne -- nơi tôi ở -- đi trước giờ của các thành viên khác ở Nam California
đến 18 tiếng nên phải liên lạc hầu hết bằng điện thư, chờ thư đi qua đi lại khá mất thì giờ. Hơn
nữa, đặc san vẫn được in ở Nam California, lúc báo đưa đi in mà mình không có ở đó thì cũng
không được thuận tiện lắm.

4/ Thưa anh, anh vừa nhắc đến khoảng cách xa xôi giữa Úc và Hoa Kỳ, trụ sở của Tổng
Hội TQLC. Khôi An tin rằng anh đã từng suy nghĩ về điều này. Vì lý do nào anh đã bỏ qua điều
không thuận tiện đó và nhận trách nhiệm làm Chủ Bút ĐSST?

ĐSST là một trong những sinh hoạt chung của Tổng Hội TQLC và tôi luôn muốn cho
mọi sinh hoạt của Tổng Hội được tốt đẹp và anh em gắn bó lâu dài.

Khi anh Cựu Chủ Bút Tô Văn Cấp tuyên bố muốn “về hưu”, anh đề nghị tôi lên thay
thế. Như đã nói ở trên, tôi không phải là người viết văn, nhưng tôi quan niệm rằng tinh thần
nhận lấy trách nhiệm, hết sức, hết lòng đóng góp cho Binh Chủng là điều chính yếu, còn khả
năng hay hoàn cảnh thuận lợi đều là thứ yếu, vì thế tôi đã nhận lời.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


60

Đối với tôi, TQLC VNCH là một tập thể nơi tôi có rất nhiều kỷ niệm xương máu nên
tôi muốn làm hết sức để Tổng Hội được tồn tại lâu dài và các thành viên gắn bó với nhau. Tôi
tin rằng hầu hết các anh em Mũ Xanh đều có cùng ý nghĩ đó, vì vậy chúng tôi đã, đang và vẫn
sẽ chung tay mỗi người một việc.

5/ Thưa anh, anh có thể nói về mong muốn của anh cho ĐSST trong những năm sắp tới?

Mong muốn thứ nhất của tôi là anh em Mũ Xanh tiếp tục đóng góp bài.

ĐSST phải có sắc thái riêng của TQLC, vì thế những bài viết ghi lại tâm tình, kỷ niệm
của anh em chính là linh hồn của Sóng Thần, là điều phải có để Sóng Thần tồn tại.

Mong muốn thứ hai là bất cứ người Mũ Xanh nào đọc Sóng Thần cũng có thể thấy hình
ảnh mình ở trong đó. Do đó, tờ đặc san cần bài vở viết về kỷ niệm trong quân ngũ của anh em
ở mọi cấp bậc và mọi tuổi tác. Tôi muốn tất cả mọi người từng phục vụ trong Binh Chủng
TQLC đều nhận thấy rằng những gì mình chia sẻ được trân trọng, từ đó ai cũng sẵn lòng góp
những câu chuyện, những ký ức của riêng mình.

Để đạt được mục đích đó, hay nói cách khác là để thu hút được nhiều anh em các cấp
cùng hăng hái tham gia sinh hoạt của Tổng Hội, các Mũ Xanh cần đối xử với nhau bằng tình
cảm chân thật, tinh thần đoàn kết, sự hòa đồng, và lòng tương kính.

***

Lời Kết của Khôi An

Nghe các bác, các chú, các anh Mũ Xanh kể lại, việc làm ĐSST có vẻ như không có gì
khó khăn. Có lẽ, đối với những người-lính-làm-báo này, điều gì cũng rất đơn giản so với những
gian khổ năm xưa.

Riêng với tôi, điều tôi cảm được, ngời ngời trên từng trang Sóng Thần, là sự quyết tâm
thực hiện tờ đặc san. Sự quyết tâm được nuôi dưỡng bằng niềm tự hào sâu đậm của những
người biết rằng mình đã cống hiến tất cả những gì mình có thể làm cho quê hương, của những
người đã sống trọn vẹn khí tiết của người lính qua bao bom đạn kinh hoàng và tận cùng ngặt
nghèo, khổ ải. Vì thế, tôi rất thấm thía lời của vị đương kim Chủ Nhiệm ĐSST “Đừng vì những
cái ảo trong hiện tại mà chia rẽ” và của vị đương kim Chủ Bút “(hãy) đối xử với nhau bằng tình
cảm chân thật, tinh thần đoàn kết, sự hòa đồng, và lòng tương kính”.

Vâng, xin giữ mãi sự đoàn kết của những người lính đã sẵn sàng chết vì nhau năm xưa.
Xin hãy gắn bó, cưu mang nhau như đã từng, đừng để năm tháng làm phai đi tình đồng đội.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


61

Được như thế, Đặc San Sóng Thần sẽ còn tiếp tục lâu dài. Đây là một điều quý giá cho
cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản vì Sóng Thần thực sự là quyển sử của TQLC viết bằng
chính người lính TQLC. Viết cho bây giờ và cho mai sau.

Khôi An, tháng 3, 2020.
BỐN TỜ ĐẶC SAN SÓNG THẦN MỚI NHẤT

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


62

Trận Đánh Đầu Đời
Của Chuẩn Uý “Mén”.

Nguyễn Văn Lễ -ĐĐ.4/TĐ5 Hắc Long

Mỗi con người đều có sở thích riêng khi mãn khoá học ở trường Bộ Binh Thủ
biệt của mình, như trường hợp của tôi đây. Đức, tôi nhất định không chịu đầu quân về
Hồi nhỏ tôi là nạn nhân của mấy bụi Hồng, Nhảy Dù, luôn cả Biệt Động Quân. Chỉ còn
không ngày nào là không bị chảy máu vì 3 màu nón mà tôi phải chọn: Mũ đen Thiết
chúng. Bà má tôi thích trồng hoa, ác hại là Giáp, xanh đậm Biệt Cách 81 và xanh lợt
hoa Hồng, cứ hàng ngày bà ra lệnh cho TQLC. Chọn Binh Chủng Thiết Giáp, Nữ
thằng con phải tỉa cành, vun gốc và tưới Hoàng của chiến trường thì sướng thật đấy,
tắm. Là người hậu đậu, vụng về cho nên khỏi lội bộ, khỏi phải nằm ngoài sương gió,
thằng tôi là nạn nhân của mấy cái gai mắc nhưng tôi sợ màu lửa đỏ của tầm nhiệt AT3
dịch ấy. Từ đó tôi sợ màu đỏ, bất cứ cái gì lắm, lãnh một trái hỏa tiễn này thì đời tiêu
có màu đỏ là không có tôi. Thế cho nên sau tùng thôi. Còn Biệt Cách 81 Nhảy Dù thì oai

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


63

hùng ghê lắm, đâu có kém chi ai. Nhưng bản cán bộ thì ngay lập tức có 3 cánh tay dơ lên,
tính của tôi là “rần đùng”, chỗ nào đông trong lúc đó tôi còn đang mơ màng với hình
người là có tôi, chỗ nào náo nhiệt là có thằng con trâu nghé ngọ. Ba trự đó là Đinh Thế
em này. Biệt Cách nhảy toán vào sào huyệt Cường, Nguyễn Văn Hoá và TrầnVăn Tố.
địch, vào các căn cứ địa với dăm ba người Tiếp theo ông Kình Ngư cần đến 8 sĩ quan,
lính, với sự cô đơn tận cùng thì làm sao có cũng như lần trước tôi còn đang phân vân
tôi được, chỉ còn TQLC mà thôi. Nhưng cái thì 8 cánh tay đưa lên một cách chớp
động lực thúc đẩy tôi về màu áo này cũng nhoáng. Ngô Dzu, Nguyễn Hữu Đức,
tại ông anh ruột, cứ mỗi lần ông anh về phép Nguyễn Chánh, Nguyễn Văn Mạnh, cuối
là thằng tôi cứ sờ vào cái phù hiệu con gà đá cùng là Nguyễn Ngọc Huy. Mười một mạng
trái banh ở vai áo của ổng mà tấm tắc khen, đã có đơn vị phục vụ chỉ duy nhất mình tôi
và cái lon cầu vai ngoằn ngoèo màu trắng là lạc loài, khỏi cần tình nguyện gì ráo, ông
bạc làm thằng nhỏ mê tít thò lò. Dù ông anh Hắc Long cặp cổ tức khắc!
đã chết, chết năm 1969, nhưng tôi đã có
quyết định dứt khoát là sau này lớn lên nếu Về Đại Đội 4, phục vụ dưới trướng của
vào lính thì phải là lính TQLC. quan Ba Bắc Kỳ Đại Úý Đỗ Trung Giao. Tôi
có những kỷ niệm khó quên về ông, một cấp
Ông anh của tôi tên Nguyễn Phát chỉ huy khả kính, nhiều kinh nghiệm chiến
Roanh, Đại Uý Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 3 trường cũng như trị lính rất nghiêm ngặt.
TQLC, tử trận năm 1969. Tôi theo học nghề đánh giặc từ Thiếu Úý
Lễ, Đại Đội Phó. Tôi không biết nhiều về
Cái chết của ông anh làm má tôi chết người đàn anh này, nhưng với biệt danh “Lễ
lên chết xuống vì đau đớn. Nhìn cái khay nhà xác” thì khỏi phải nói. Lính cà chớn là
đựng Đệ Tứ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương bị anh “đục” thẳng cánh, họ e người Đại Đội
và hàng dãy các huy chương khác đặt trên Phó này lắm. Lúc đó Trung Đội 1 của anh
bàn thờ đã làm má tôi chạnh lòng rớt nước Lễ nằm solo một mình ở tuyến đầu, sát cạnh
mắt: bộ đội Bắc Việt trong những ngày ngưng
bắn. Thú thật thằng tôi nhiều lúc cũng hơi
-Sau này có đi lính gì thì đi, tao cấm run khi nghĩ nếu bọn chúng dở quẻ tấn công
thì chỉ có … tử thủ chứ chạy đi đâu khi tứ
mày theo chân anh Ba mày! bề là cát trắng. Cát chạy dài đến mút tận
chân trời, mà hầm hố thì đâu có gì, bất quá
Và bà lại lăn lộn khóc lóc lần nữa khi mượn mấy đụn cát làm vật che chắn mà thôi.
nhận lá thư của tôi từ Quảng Trị gởi về. Tôi nhớ rất rõ là hôm đó đang đi theo Thiếu
Phải, tôi về Tiểu Đoàn 5 TQLC mà không Uý Lễ kiểm soát các tuyến đóng quân thì
cho một ai biết. Tại sao tôi không chọn các bên phía địch xuất hiện một tốp người, dẫn
tiểu đoàn khác mà lai chui vào tiểu đoàn với đầu là một tên cao lớn áo quần tề chỉnh, áng
phù hiệu con rồng nhe nanh múa vuốt? chừng là thứ cao cấp. Hắn dơ tay chỉ chỏ
vào tuyến Trung Đội 1 chúng tôi đang đóng
Xin thưa tại cái tính lù đù mà ra cả.
Khóa 2/72 của tôi có 12 trự tình nguyện về
TQLC và khi ngài Trâu Điên cần 3 sĩ quan

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


64

quân xen kẽ với bọn bộ đội với vẻ không hài Long còn làm cho tôi ớn hồn về tài uống
lòng. Anh Lễ tỉnh bơ, xem mấy tên này rượu, lúc nào bên cạnh cũng kè kè can rượu
không bằng cộng rác. Anh nói nhỏ với tôi: thuốc, ông uống mà không say. Đụng trận
cứ lên đầu máy là có ngay, dù là ban hôm
-Tụi nó đang sợ mình đó. Thằng cà ban khuya, giọng ông nhừa nhựa sặc mùi
chớn này sợ lính nhà ta chiêu hồi dụ dỗ mấy rượu nhưng tỉnh rụi như không. Những ngày
đứa con của hắn, và sợ tụi mình “táp pi” ẩu. Tiểu Đoàn ra Hàng Dương dưỡng quân thì
tôi bò lê bò lết, ói ra mật xanh, mật vàng vì
Chúng tôi ở không lâu thì bàn giao tuyến uống rượu. Uống bằng cái nón sắt, bia đổ
cho Tiểu Đoàn 8 rồi chuyển quân đi nơi vào đó là phải một trăm phần trăm. Có khi
khác. Sở dĩ có sự vội vã này vì một Trung ngài cao hứng pha rượu thuốc cùng với bia
đoàn chính qui Bắc Việt lợi dụng kẽ hở giữa vào trong nón sắt, uống mê thôi, uống đến
các tuyến đóng quân lén lút xâm nhập vào. chỏng gọng, gục tại chỗ mới cho về. Sau cái
Tiểu Đoàn 122 Bến Hải của Địa Phương tài uống rượu là chuyện chửi thề, ngài chửi
Quân Quảng Trị dưới áp lực của địch phải từ trái sang phải, từ trên xuống dưới khi
rút và Tiểu Đoàn 5 TQLC được điều động trung đội trưởng không hoàn thành nhiệm
đến tiếp viện. vụ của mình:

Tôi sẽ kể về trận đánh đầu đời của mình -Ð.. mẹ! Chỉ huy như con c... một
ở đoạn kế. Bây giờ trở lại với Giao Long, cái chốt bé tí như vậy mà làm không xong.
danh hiệu truyền tin của Đại Uý Giao. Ông Ð. mẹ ...
là người tiếu lâm mà tôi là nạn nhân, không
biết có phải là tình chiến hữu, hay mê truyện Riêng tôi thì khỏi phải nói, học nghề
chưởng mà ngài cứ thêm chữ “Ca” đằng sau chưa rành, lù đù chậm chạp nên đã làm ngài
tên các trung đội trưởng. Này nhé Thiếu Uý nổi đoá. Đại Uý Giao cho tôi ăn củ cải, nếm
Lễ là Li Ca, Sơn Ca, Triều Ca, Nam Ca còn lạp xưởng lia chia:
tôi thì....Ngài híp mắt cười khành khạch rồi
phán một câu xanh dờn: -Ai dạy mày chấm tọa độ như vậy..
ÐM .. Pháo nó dập lên đầu mày đó, nghe rõ
-Gọi nó là Ca Ca đi chưa thằng con c.?

Trời ạ! Cái chữ “Ca Ca” thì ai cũng rõ là Hoặc khi lính trung đội tôi dù ra Huế
nghĩa gì rồi. Danh hiệu truyền tin của tôi chơi bị, Quân Cảnh 202 tóm được thế là
không giống ai hết. Nhưng tự an ủi, nghĩ lại ngài gọi tôi qua đầu máy:
thì chữ Ca Ca cũng là … lối xưng hô thân
mật của người con gái đối với chàng trai -Ð..mẹ.. Mày coi lính như thế nào để
trong truyện chưởng mà tôi thường đọc khi tụi nó bị bắt như vậy? Chỉ huy như thế thì
còn đi học. Cũng được thôi! Chỉ có một điều chết rồi!
tréo cẳng ngỗng, tên tôi khởi đầu vần L đâu
có ăn nhậu gì đến vần C? Từ đó danh hiệu Tôi nín thinh chấp nhận lời quở trách
truyền tin của tôi là “Ca Ca”. Ngài Giao của cấp chỉ huy, dù bị xỉ vả thậm tệ nhưng

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


65

Giao Long nói đúng. Một cấp chỉ huy dở dở, không xa nhưng lại bị pháo dồn dập. Tôi
ương ương thì không làm nên trò trống gì thấy rõ ràng thằng Trà Mực, người Miên
nhất là ở Binh Chủng TQLC. Phải có kỷ luật thuộc Tiểu Đội 1 của Trung Sĩ Trọng, lãnh
sắt cho những hàng lính ba gai vô kỷ luật. nguyên trái pháo 130ly. Sau tiếng nổ lớn và
Không thể nói chuyên sơ sơ, vài ba cái đá bụi đất mù mịt, thằng lính biến mất một cách
nhè nhẹ mà là gậy sắt, là cái băng ca để sẵn vô hình, không để lại dấu vết gì trên mặt đất.
với y tá kế bên. Các bạn hẳn đã đọc quyển Tôi mọc ốc đầy người, tay chân rụng rời,
Tháng Ba Gãy Súng của nhà văn Cao Xuân còn đang run rẩy thì anh Lễ vỗ vai tôi hét:
Huy thì biết ông Đại Đội Phó này đã đánh
một người lính vô kỷ luật như thế nào rồi. -Một... Hai... Ba... Chạy.

Câu dạy dỗ nhớ đời của Giao Long Như cái máy, tôi phóng theo anh bén
trong buổi trà dư tửu hậu: gót, đang ngon trớn thì Đại Phội Phó la lớn:

- Mày phải giữ tư cách, tác phong -Nằm xuống.. Pháo..
của mình trước mặt lính tráng. Chỉ huy phải
đâu ra đó. Ð..Mẹ. chỉ huy mà xuề xoà, nhu Oành..! Miểng pháo văng tứ tung,
nhược thì cóc làm nên cơm cháo gì được. tiếng rít vang lên thật rùng rợn, tiếp theo đó
có tiếng la thất thanh:

Tôi thực sự không biết các đại đội -Chết em rồi Thiếu Uý ơi!
trưởng khác trong Tiểu Đoàn 5 có giống như
Giao Long hay không? Uống rượu như hũ Thằng Chánh, đệ tử của Lễ nằm quằn
chìm, chửi thề nhoi trời đất nhưng ông đối quại trên mặt đất, hai tay bợ cái chân. Tôi
xử với thuộc hạ bằng cả một cái tình. Tình hết hồn khi thấy chân nó đầy máu, cái củ
của người anh cả đối với em út. Dù bị tơi tả lẳng ở đầu gối bị mảnh pháo tiện đứt lìa.
bởi ăn lạp xưởng, cái mặt không giống ai Mấy người lính xô tới, người nắm tay, kẻ
nhưng với tôi thì Giao Long là vị chỉ huy nắm áo, vừa chạy vừa kéo thằng Chánh lê
đáng kính trọng và mẫu mực. lết trên mặt đất.. Tôi ngồi thở như trâu rống,
mồ hôi mồ kê đầm đìa, đoạn đường không
Trở lại chuyện đánh đấm của thằng tôi- xa nhưng thật khủng khiếp, qua được nó thật
sĩ quan “mén”: trần ai khoai củ. Chưa nóng đít thì Lễ dục:

Đại Đội 4 đến tiếp viện cho Tiểu -Thôi mình đi, ngồi lâu không tốt, đề
Đoàn 122 Địa Phương Quân, tôi theo người lô của chúng đang bám theo tụi mình.
Đại Đội Phó đi dưới hàng tre, pháo 130 ly
nổ đều đều xung quanh, xen kẽ tiếng cùm Trung đội men theo con đường mòn nhỏ
cùm của thượng liên 12 ly7 từ xa vẳng lại. sình lầy và trơn trợt, trên cao là con lộ đá.
Trung Đội 1 đi đầu, tôi ngồi xuống bờ đất Lúc đó trời đã về chiều và truyền tin nội bộ
nhỏ chờ đến phiên mình, trước mặt là từng cho biết cánh B của đơn vị bạn đang chờ
người lính rạp mình chuẩn bị. Tiếng pháo trước mặt. Lệnh dừng quân và nghỉ đêm tại
vừa bớt là chạy thục mạng, quãng đường chỗ, tôi theo người Đại Phội Phó đến bộ chỉ

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


66

huy nhẹ của đơn vị Địa Phương Quân, trên -Ổng bị cối 82, nặng lắm. Bây giờ mình tính
đường đi rải rác có người chết mà tôi không sao Thiếu Úy? Một người lính hỏi.
nhìn rõ là phe ta hay địch. Một đại uý mặc
đồ bông của BĐQ ra đón chúng tôi, đó là -Mang ổng đi liền đi, cho lính rút về
Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 122 ĐPQ, ông chỗ cũ và chờ lệnh Giao Long.
tóm tắt tình hình khu vực và bàn giao tuyến
đóng quân: Một chập sau, Thượng Sĩ Phú lên nắm
quyền Trung Đội Trưởng theo lệnh Đại Uý
-Tụi nó đang ở bên kia con lộ, chốt Giao. Là người thận trọng, ông không cho
kiềng dày đặc và coi chừng tối nay chúng tôi nắm trung đội vì chưa có kinh nghiệm và
mới về. Phú cho lính lên mục tiêu, không
mò qua! bao lâu có tiếng súng rộ lên, đặc biệt có
tiếng nổ lớn của cối 82 xen kẽ với B40.
Trời đất! Như vậy là chúng tôi với địch
cách nhau chỉ một con lộ nhỏ, ruột gan tôi Tôi nóng ruột bò lên phía trên, dù không
héo lại vì lo, đánh đấm kiểu này thì bỏ bu có lệnh. Một người lính chỉ cho tôi về phía
rồi. Cả đêm không ai dám ngủ cứ ôm súng trước, rồi khẽ nói:
ngồi canh chừng.
-Tụi nó đang ở trong cái chùa, đàng
Tờ mờ sáng, Giao Long ra lệnh ủi bãi. sau bụi tre gai. Nãy giờ chúng nằm im
2 tiểu đội băng qua con lộ mà không gặp sức không lên tiếng, khi mình bắt đầu đi lên thì
kháng cự nào của địch, vài tràng súng ngắn mới bắn.
vang lên và chiến lợi phẩm đầu tiên là một
khẩu B40. Tôi nằm sau bụi tre gai theo lời Tôi giật nẩy người vì sợ, cách đây mấy
dặn của Lễ, cạnh đấy là xác tên cán binh phút tôi còn nằm ở đó nhưng có thấy gì đâu!
VC. Hắn còn trẻ khoảng 19, 20 tuổi, chiếc Tiếng tóc tóc của M79 vang đều đều theo
áo len đỏ sát nách còn mặc bên trong. Lần sau là tiếng nổ lớn. Tôi bò lên sát hàng rào
đầu tiên trong đời tôi nằm cạnh một người tre gai cố nhìn bên trong. Chốt kiềng đây
chết, mùi máu tanh, mùi vải kaki làm tôi mà, hồi trong quân trường các huấn luyện
suýt nôn ọe. Nằm chưa được bao lâu thì có viên Chiến Thuật đã nói về nó, nếu ở vị trí
tiếng chân chạy loạn xạ cùng với tiếng la thuận lợi, chúng có thể cầm chân một tiểu
của người lính: đoàn như chơi. Muốn phá chốt thì tùy vào
trường hợp: bò vào ném lựu đạn, gọi pháo
-Mang ổng đi nhanh lên... Thiếu dập hoặc xung phong thẳng vào mục tiêu.
uý... Thiếu uý... ông đâu rồi?
Tôi còn đang miên man với ý nghĩ
Tôi nhổm dậy lên tiếng: trong đầu thì một bựng lửa sáng chói cùng
với tiếng la thất thanh của Thượng Sĩ Phú:
-Tôi đây nè, chuyện gì vậy?

Tôi nín bặt khi nhìn thấy người đàn -Chết tôi rồi ..!
anh mềm oặt trong tay hai người lính

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


67

Một quả B40 bắn trúng chỗ Phú đang dày đặc của pháo binh. M16 mở rafale cứ
ngồi điều quân. Khỏi cần nói nhiều, tôi biết thế mà miết cò, M79 tóc tóc từng hồi.
sự sống của Phú rất mong manh. Lính thụt
lui, bao cặp mắt đều nhìn vào tôi chờ lệnh. Không cần biết trúng trật, cứ phía
Bây giờ tôi mới thấy người chỉ huy là quan trước mà phạng vào. Địch đang tá hỏa vì bị
trọng, tất cả sẽ hỗn loạn vô trật tự khi cái pháo dập, mờ mắt vì khói lại bị chúng tôi
đầu tàu bị mất đi. Liên lạc với Giao Long, tapi liền sau đó thì chịu sao nổi. Chốt banh
tôi trình bày mọi việc.. thì kiềng cũng nát.

-Đ..Mẹ ..Nói ngắn lại đi. Đại Uý Nhưng Trung Đội không tiến xa hơn vì
Giao ngắt lời. gặp sự kháng cự mãnh liệt của các chốt kế
tiếp, mà địch gọi là chốt liên hoàn...
-Dạ, Giao Long cho pháo binh bắn
vào đó xem sao. Tụi nó đang thủ trong chốt. Cuối cùng Lữ Đoàn quyết định không
tấn công, đưa thêm 2 tiểu đoàn TQLC khác
-Ừ... Mày cho con cái núp kỹ nghe vào vùng bao vây trung đoàn chính qui của
chưa. Nón sắt áo giáp sẵn sàng. Nên nhớ khi địch vào giữa và ghìm chặt lấy. Tôi nhớ rõ
nào ngưng tác xạ là cho tụi nó lên dàn là pháo binh bắn vào mục tiêu vào chiều tối.
liền...Đ.. Mẹ.., thằng nào cà chớn cứ đá vào Bắn suốt đêm và liên tục cho đến mờ sáng,
đít nó, bắt xông lên. với lối bắn khủng khiếp như vậy thì đá cũng
phải tan huống chỉ con người. Sau này tôi
Thế là pháo binh cứ nhằm mấy cái mả nghe không lầm là tên trung đoàn trưởng
Đạm Tiên mà búa xuống, sức công phá của của địch lên tiếng điều đình và xin rút lui trả
những quả đạn 105 ly thật khủng khiếp. Mặt lại phần đất mà chúng định mưu toan giành
đất rung lên từng hồi, miểng bay vun vút dân lấn đất sau ngày đình chiến.
trong không trung nghe thấy ớn.
***
-Chuẩn bị nghe mày... Tiếng lè nhè
của Long Giao vang trong ống liên hợp: Đó là trận đầu đời của tôi, là người đầu
“Khi nào tao bảo lên thì làm ngay nghe”. tiên xông pha vào lửa đạn trong số 12 anh
em tình nguyện về TQLC và cũng là người
Tôi đưa tay ra hiệu lệnh cho toàn Trung sớm rời khỏi chiến trường.
Đội chuẩn bị: 2 Tiểu đội cùng tôi xông thẳng
vào chốt, 2 Tiểu đội còn lại thì một giữ hông Mười hai nhân mạng về TQLC, phục vụ
trái và một trừ bị. ở 3 tiểu đoàn tác chiến và đến ngày tan hàng,
gãy gánh vừa tròn 3 năm. Điểm lại nhân số
-Lên đi mày.. Tiếng khàn khàn của thì buồn nhiều hơn vui. Tiểu Đoàn 2 Trâu
Đại Uý Giao vang trong máy, rắn rỏi và đầy Điên chỉ còn lại duy nhất Đinh Thế Cường,
uy quyền. Tố chết sau đó ở Huế, Hoá già mất tích trong
lúc lộn xộn ở Đà Nẵng.
Thế là sau cái phất tay của tôi, lính lao
lên băng qua rào gai, xuyên qua màn khói

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


68

Tiểu đoàn Kình Ngư còn đủ 8 người sản là cấm các khu liên hệ với nhau, thế mà
nhưng qua Mỹ theo diện HO chỉ có 2 là anh Đơn từ khu C leo rào qua dự, còn Thành
Chánh và Mạnh, còn bao nhiêu bị kẹt lại thì lại càng đặc biệt hơn vì đang sống ở khu
Việt Nam, trong đó có Huy mập mà nhà văn biệt lập, gọi là Khu A.
Cao Xuân Huy đề cập đến trong trận đánh
đồi 51. Sở dĩ bạn bè tôi như vậy là khi bị bắt Khu A này gồm những tù “phản
ở Thuận An, họ là tù binh và với cấp bậc động”, chính trị cùng cả tù hình sự, chính vì
thiếu uý nên sau đó về trước 3 năm nên sự tạp nham mà bọn Công an trại luôn luôn
không đủ tiêu chuẩn đi Mỹ. Còn tôi sau khi dè chừng khu A và đặt ra nhiều luật lệ chết
bị thương và thuyên chuyển về người. Thế nhưng Thành dám leo rào qua
TTHL/TQLC đã ở cho đến ngày cuối cùng. dự buổi họp kỷ niệm.

Trong sáu năm tù đày, tôi đã qua 6 trại Theo lời Thành kể, anh là Thiếu Uý
giam: Phú Lợi, Bình Dương, chuyển tiếp Tiểu Đoàn 4, trốn trình diện và gia nhập
đến Thành Ông Năm, Hốc Môn, kế là Cà đảng phái phản động ở miền Tây, bị bắt rồi
Tum, Tây Ninh đi qua Long Giao, Long đưa về Z30D.
Khánh đáo về Thành Ông Năm, chạy đến
tận Bù Gia Mập rồi bị đá về Z30D Hàm Tân. Đến giờ này thì tôi không biết Thành
Trong sáu năm tù đó tôi hiếm khi gặp người trôi giạt về đâu, sống chết như thế nào?
cùng Binh Chủng. Năm 1975 tôi cùng trại Riêng Đinh Thế Cường thì ra trại sau tôi vài
với 2 trự TQLC, đó là Long, biệt danh Long tháng nhưng hiện tại cũng không biết còn
Ghẻ (xin lỗi nghe Long) phục vụ ở Biệt Đội hay mất dù người thân đã nhắn tin trên báo
Tác Chiến Điện Tử, người thứ nhì là Phúc chí về anh nhiều lần. Không biết Đại Uý Lê
biệt danh Phúc Kiếng hay Phúc cơm cháy Đình Đơn còn nhớ đến cái ngày họp mặt ấy?
phục vụ tại Đại Đội Thủy Xa. Năm 1977 tôi
gặp Đại Uý Lê Ngọc Tấn, chỉ huy hậu cứ Là một sĩ quan bẹt hạng trong
Tiểu Đoàn 5 TQLC. Và trước khi về, lúc đó QLVNCH và 3 năm lính, nhưng tôi lãnh đủ
là năm 1981, tôi gặp Trần Thiện Nguyện, 6 năm tù, thì đủ nói lên cái chua xót như thế
Tiểu Đoàn 8 TQLC và đặc biệt được dự một nào rồi. Nhưng thôi, đã là thân lính tráng tôi
buổi họp mặt trong tù, nhỏ nhưng rất vui do đã chấp nhận mọi thua thiệt về mình kể cả
Đinh Thế Cường tổ chức. Cuộc họp mặt duy cái chết thì sá gì mấy năm tù tội...
nhất chỉ có 4 người nhưng nói lên cái tình
của người lính Mũ Xanh. Tôi ghi lại đây những gì mà mình còn
nhớ, nếu có sai sót hay trật thì mong các vị
Tôi và Cường ở đội lâm sản khu B và 2 có thẩm quyền bổ túc thêm. Đối với Đại Uý
vị khách đặc biệt đến dự là Đại Uý Lê Đình Đỗ Trung Giao, người chỉ huy khả kính,
Đơn, Biệt Đội Trưởng Biệt Đội Sóng Thần, người đàn anh tốt bụng tôi xin thành tâm gởi
mới từ ngoài Bắc chuyển về khu C và Thành mọi lời chúc tốt lành và bình an đến với ông
từ khu Cấm cố A. Nội quy trại giam cộng và gia đình./.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


69

MũXanh Lê Quang Liễn, K20

Thành phố Huế là nơi tôi sinh ra, lớn lên, và

theo học hết bậc trung học đệ nhị cấp tại

trường Quốc Học năm 1961. Huế để lại trong

ký ức của tôi rất nhiều kỷ niệm êm đềm của

thời niên thiếu, gợi nhớ những hàng hoa

phượng đỏ rộ nở lung linh trong nắng vàng

dọc theo những con đường của hai bờ Nam

và Bắc sông Hương mỗi độ Hè về. Huế với

cầu Trường Tiền, màu nhũ bạc rất độc đáo

với sáu vài mười hai nhịp, bắc qua sông

Hương với tuổi đời gần 120 năm. Những

chiếc nón lá nghiêng nghiêng cùng các tà áo

dài trắng của các nữ sinh phất phơ trong ánh

nắng ban mai, hoặc khi chiều tà là những 1965 – 1975 với tất cả sự hăng say của người
hình ảnh khó quên của tuổi học trò. Người thanh niên khi sơn hà nguy biến. Trong cuộc
Huế có cuộc sống khép kín, cổ kính, từ tốn, chiến VN từ 1954- 1975, Binh Chủng TQLC
và trầm lặng với nhịp sống chầm chậm như đã 3 lần đem lại sự bình an, trả lại sự ổn định
dòng sông chảy qua thành phố. Cố đô Huế, cho Cố Đố Huế trong cuộc chiến Nam - Bắc
với nhiều lăng tẩm, cung điện nguy nga, 1954 -1975. Cá nhân tôi có mặt trong 3 lần
tráng lệ của nhà Nguyễn, cũng là điều hãnh trở lại Huế với TQLCVN.
diện của tôi khi giới thiệu với bạn bè về nơi

mình sinh ra. Mưa dầm, ẩm ướt, và cái lạnh 1. Chiến Đoàn B/TQLC và Biến Động
thấu xương mỗi độ cuối năm cho đến sau Miền Trung Năm 1966
Tết Âm Lịch là những điều mà người xứ Huế

nhớđến mỗi lúc nghĩ về quê nhà.Tôi tình Sau ngày 1/11/1963, “thầy tu” Trí Quang

nguyện nhập học K20 TVBQGVN; rất hãnh hành xử như một chính trị gia của miền Nam.

diện được phục vụ Binh Chủng T Q L C từ Không một chính phủ nào đứng vững quá ba

_______________________________________________________________________

ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


70

tháng nếu đi lệch hướng chỉ đạo của các thế Việc chuẩn bị cho một cuộc hành quân

lực, đứng sau ông ta. trong tương lai được tiến hành rất gấp rút

Ông này lợi dụng sự xung đột giữa các như: lương thực được tiếp tế cho 5 ngày ăn,
tướng lãnh, khối dân chúng Phật giáo của áo giáp, và mặt nạ chống hơi cay được chở
ông cho mưu đồ và tham vọng của phe cánh. đến để cấp phát tại chỗ. Không khí trông thật
căng thẳng. Các trạm Quân Cảnh 202 của
Thời cơ đến khi Quân Đoàn I nằm trong TQLC canh gác rất nghiêm ngặt quanh nơi
tay của Tướng Nguyễn Chánh Thi. Ông tạm dừng quân. Đến gần 10 giờ đêm, từng
tướng với nhiều mưu đồ và tham vọng nhưng trung đội TQLC được hướng dẫn và chỉ định
non kém về chính trị đã bị tên đội lốt tôn giáo đến từng vận tải cơ C-47 đang đậu dọc theo
này khai thác triệt để, xúi dục công khai phi đạo. Anh em chúng tôi nằm dưới cánh
chống lại chính quyền VNCH. phi cơ để nghỉ mệt sau một ngày chuyển

a/ Chính Phủ Ra Tay quân.

Gần 12 đêm, phi hành đoàn đánh thức

Ngày 14 tháng 4 năm 1966, chính phủ đã Trung Đội 1/ĐĐ 2/ TĐ1 TQLC để lên phi cơ.

quyết định đưa quân ra Đà Nẵng để tái lập an Hơn 40 binh sĩ TQLC âm thầm lên máy bay

ninh do tình hình xáo trộn với âm mưu ly trong đêm khuya, và lòng tôi háo hức vì cảm

khai khỏi chính quyền trung ương. giác ưa phiêu lưu của tuổi trẻ. Sau khi phi cơ

Các đơn vị TQLC và Dù được không vận cất cánh và bình phi thì một đại úy Không
ra Đà Nẵng bằng C-47 của Không Quân Quân đến nói chuyện với tôi. Tôi hỏi:

VNCH và Hàng Không Dân Sự (Air Viet - Đại úy có biết chở TQLC đi đâu không?

Nam) vì Hoa kỳ không muốn can dự vào - Tôi nhận một bì thư màu vàng và chỉ
cuộc khủng hoảng chính trị nội bộ của Việt được phép mở ra khi còn cách Quảng Ngãi
Nam. một giờ bay. Lúc đó tôi sẽ cho bạn hay.

Lực lượng TQLC tham dự gồm có: Ngoài trời tối thui, chỉ nghe tiếng rì rầm

- Bộ tham mưu nhẹ TQLC do Trung Tá êm tai của loại động cơ của C-47. Anh em

Nguyễn Thành Yên, Tư Lệnh Phó Lữ Đoàn binh sĩ theo thói quen khi nào rảnh thì cố
TQLC chỉhuy tổng quát. chợp mắt vì tương lai có thể bận rộn suốt
ngày đêm không chừng. Đang thao thức thì
- Thiếu Tá Tôn Thất Soạn, Chiến Đoàn vị Đại Úy KQ vỗ nhẹ vào vai tôi và nói:
Trưởng Chiến Đoàn B/ TQLC gồm TĐ1 và

TĐ2 TQLC tham dự cuộc hành quân chống - ”Anh em mình sẽ đáp xuống Đà Nẵng.”

bạo loạn này. Tất cả các đơn vị trực thuộc Tình trạng tại địa phương bao trùm không
Chiến Đoàn B/ TQLC được lịnh ứng chiến
tại chỗ trong phi trường Tân Sơn Nhất lúc khí chiến tranh giữa hai thế lực đối nghịch
gần xế chiều. thực sự với các biểu ngữ mang màu sắc, lẫn

_______________________________________________________________________

ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


71

mùi vị của CSBV như ”Lính Thiệu- Kỳ phải nghiêm 24/24 được ban hành. Nhờ sự tiếp tay
trở về Sài Gòn.” của dân chúng, TQLC đã tóm gọn bọn cầm
đầu của cuộc phản loạn, vài tên đầu sỏ ẩn
Một số tướng lãnh được chính quyền trung núp trong chùa Phổ Đà, Tân Ninh. Trong
ương đề cử ra thay thế thì lại trở mặt chống vòng chỉ 3 tuần lễ, sinh hoạt của TP Đà Nẵng
đối, có vị lại tuyên bố theo “thầy”. trở lại bình thường.
b. Bình Định Huế.
Năm 1963, Hoa Kỳ xử dụng một số tướng
lãnh cũng như Trí Quang để loại trừ Tổng Bàn thờ xuống đường
Thống Ngô Đình Diệm với cái lý do được
gọi là “đàn áp Phật Giáo”. Sau khi ổn định Đà Nẵng, Chiến Đoàn B/
TQLC tiếp tục hành quân ra Huế vào ngày 14
Điều rất khôi hài là Cư Sĩ Mai Thọ tháng 6. Đoàn GMC chở quân phải rất khó
Truyền, Tổng Thư Ký Hội Phật Học Nam khăn vượt qua khu xóm làng chài Lăng Cô.
Việt, viết trong sách “Phật Giáo Việt Đàn bà, trẻ con bị bọn kích động xúi dục đưa
Nam” rằng số chùa khi chính phủ Ngô bàn thờ, tượng Phật ra ngoài đường lộ để
Đình Diệm chấp chánh là 2,206 ngôi chùa, ngăn cản lưu thông. Họ quỳ lạy để cầu an cho
và đến Tháng 11/1963 là 4,776!! tên cầm đầu xúi dục gây bất ổn.

Từ năm 1965, Hoa Kỳ đã can dự trực tiếp Đến gần chiều tối đoàn xe mới qua khỏi
vào cuộc chiến, tướng lãnh đang nắm quyền. phi trường Phú Bài, cách thành phố Huế
Con bài Trí Quang đã hết giá trị. Cho nên, khoảng 12km về phía Nam. Tiểu Đoàn 1 và
con rối chính trị Trí Quang và Cọng Sản đã Tiểu Đoàn 2 TQLC phải đối đầu với vài
mưu tính sai lầm thời khắc phát động cuộc nhóm biểu tình không lớn lắm nhưng có đầy
bạo loạn 1966. Hoa Kỳ nhìn thấy đàng sau đủ biểu ngữ, cờ Phật giáo. Trong thành phố
màn khói đấu tranh là mưu đồ chính trị của khẩu hiệu được dán hoặc viết trên các vách
CSBV và ủng hộ giải pháp mạnh đề tái lập an tường, bờ thành, công viên... Các câu chữ của
ninh và ổn định chính trị. loại này mang tính miệt thị chính phủ và
quân đội như “Đả Đảo lính Thiệu - Kỳ.”
Ngày 15 tháng 5 năm 1966, các phi cơ
của C-130 và C-141 của Hoa Kỳ không vận
tăng cường cho lực lượng Dù và TQLC, đồng
thời các chiến xa được hải vận từ Sài Gòn ra
Đà Nẵng. Đại Tá Nguyễn Ngọc Loan, Tư
lệnh CSQG, được chỉ định chỉ huy tất cả
các đơn vị để dẹp tan cuộc bạo loạn này.

Trung Tá Nguyễn Thành Yên, Tư Lệnh
Phó Lữ Đoàn TQLC, được đề cử chức vụ
Quân Trấn Trưởng TP Đà Nẵng. Lệnh giới

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


72

Chiến Đoàn B/TQLC được xử dụng như một đội trưởng. Đại Tá Nguyễn Ngọc Loan chỉ
“lá chắn thép”, là lực lượng hỗ trợ tinh thần, thị tiếp:
lẫn sức mạnh vũ lực cho các đơn vị thực thi
luật pháp đang thi hành nhiệm vụ trong thành - “Ông sắp xếp anh em từng nhóm từ 3 đến
phố. TQLC bảo vệ an ninh vòng ngoài cho 5 quân nhân: vái lạy bàn thờ 3 vái, bê
Cố Đô Huế về hướng Tây-Bắc và Bắc nhằm tượng Phật, lư hương vào để trước cửa nhà
chống lại sự xâm nhập của CSBV và tay sai và bàn thờ thì cho lên xe GMC. Khi xe cộ
nhân lúc tình hình chính trị rất xáo trộn trong đã sẵn sàng, cứ y như lịnh tôi thi hành.”
thành phố.
Mới thu dọn được 3 nhà thì bất ngờ tôi
Từ ngày 15/6/66 đến 18/6/66 năm 1966, thấy các nhà kế tiếp đã nhanh chóng tự động
Đại Tá Nguyễn Ngọc Loan xử dụng Biệt di chuyển bàn thờ vào trong sân nhà. Thì ra
Đoàn 222 Cảnh Sát Dã Chiến, lực lượng tổng các phật tử đã tiếc của, sợ mất bàn thờ bằng
trừ bị của Tổng Nha Cảnh Sát, dọn dẹp bàn gỗ quý mà xem lịnh của ‘thầy tu’ không ra
thờ trên địa bàn các Quận Hữu và Tả Ngạn cái gì nữa.
Sông Hương đã hoàn tất.
Trong buổi ra mắt sách “Nửa Đường” của
Một kỷ niệm rất đáng ghi nhớ của tôi với Mũ Xanh Tô Văn Cấp vào đầu Tháng 6 năm
2019 tại Nam California; một nhân chứng
Đại Tá Nguyễn Ngọc Loan trong những ngày sống thuộc Cảnh Sát Quốc Gia (CSQG) là
cựu Đại Tá Trần Minh Công đã tuyên dương
bàn thờ xuống đường năm 1966 như sau: công lao của TQLCVN trong Vụ Biến Động
miền Trung năm 1966 như sau:
Lúc bấy giờ từ ngã ba Quốc Lộ 1 (làng
An Hòa) và con đường chạy dọc theo - “Kı́nh thưa quý vị, Cả nh Sá t Quố c Gia
Hoàng Thành cho đến cửa An Hòa, bàn thờ chú ng tôi có cá i duyên rấ t gần gũi vớ i
Phâṭ được đặt kín trên đường với các Phật TQLC, vì TQLC có rấ t nhiều trườ ng hơp̣
tử đông nghẹt đứng cạnh theo lịnh của yểm trơ ̣ CSQG rấ t đăc̣ biêṭ . Năm 1966, tôi
“thầy tu” Trí Quang. mang môṭ Biêṭ Đoàn Cả nh Sá t Dã Chiến

Mục tiêu của Trung Đội 1/ĐĐ2/ TĐ1 theo Thiế u Tướ ng Nguyêñ Ngoc̣ Loan ra
TQLC của Thiếu Úy Lê Quang Liễn là di bıǹ h điṇ h laị miền Trung, Đà Nẵng và
chuyển qua cửa An Hòa để vào khu vực Huế, lú c đó đang có biến đôṇ g do phı́a Ấ n
Quang và Tướ ng Nguyêñ Chá nh Thi chủ
Tây Lộc trong Quận Thành Nội. Tôi đôṇ g. Vớ i môṭ biêṭ đoàn chú ng tôi không
đang tìm cách đối phó với đám đông và bàn có cá ch gı̀ vào để bıǹ h điṇ h đươc̣ ở Đà
thờ thì bất ngờ Đại Tá Nguyễn Ngọc Loan Nẵng và Huế. Thiếu Tướng Loan có nó i
xuất hiện trong quân phục TQLC. Ông ra vớ i tôi, đã có môṭ Lữ Đoàn TQLC, và môṭ
dấu cho tôi đến gần và ra lịnh: Tiểu Đoàn Dù yểm trơ.̣ Đaị Tá Nguyêñ

- “Cụ gọi cho tôi mấy chiếc GMC.” Tôi
tuân lịnh và báo cáo sự việc về cho vị đại

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


73

Thành Yên đã mang lữ đoàn đến giú p Nhưng các thành phần tranh đấu do CS
chú ng tôi. giật dây đã phao tin rằng: lính TQLC, Nhảy
Dù là thành phần không cha mẹ, xuất thân từ
Nếu không thı̀ chú ng tôi không thể tá i viện mồ côi!!
lâp̣ an ninh.” (Chú thích: Lúc xảy ra câu
chuyện, Tướng Loan đang mang cấp bậc Họ áp dụng đúng lối tuyên truyền gian
manh, thâm hiểm, dựng đứng không nói có
đại tá và Đại Tá Yên đang mang cấp bậc

trung tá.) của bọn CS nhằm gây lòng hận thù trong dân

c. CSBV Lợi Dụng Bất Ổn Chính Trị Để chúng với Quân Đội, gieo vào những đầu óc
Đánh Chiếm Nông Thôn người dân chất phác vốn ngây thơ rằng:
TQLC và Nhảy Dù là thứ lính không có lòng
Khi trật tự của Thành Phố Huế đã được nhân đạo, bọn thiếu giáo dục!!
vãn hồi, Chiến Đoàn B/ TQLC nhận lịnh của
Quân Đoàn I tham dự Hành Quân Lam Sơn Bọn họ không ngờ rằng trong thành
283 từ ngày 21 đến 23/6/1966 để chiếm lại phần TQLC đang hành quân bình định
các thôn ấp dọc theo bờ biển giáp ranh giới gồm rất nhiều quân nhân mà gia đình là
hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên bị quân CS Phật Giáo thuần thành. Từ vị Chiến Đoàn
đánh chiếm. Trưởng Chiến Đoàn B/ TQLC, hai vị Tiểu
Đoàn Trưởng của Tiểu Đoàn 1 và 2/ TQLC,
Quân Cộng Sản thuộc Tiểu Đoàn 808 đã và ngay chính tác giả bài viết này cũng từ
lợi dụng tình hình bất ổn chính trị để đưa một gia đình theo Phật Giáo nhiều thế hệ
quân áp sát Thị Xã Quảng Trị. Chúng đã tại Thành Phố Huế. Vị Tư Lệnh Binh
chiếm thôn Bích La Hậu chỉ 3.5 km phía Chủng, hồi bấy giờ, Tướng Lê Nguyên
Đông - Bắc Thị Xã. Chiến Đoàn B/ TQLC đã Khang cũng là một Phật Tử!
thanh toán các đơn vị CS, trả lại bình an cho
thôn xóm và quyền kiểm soát cho các đơn vị Họ đội lốt một tôn giáo với giáo lý cao cả
diện địa. là từ bi, hỉ xả... với mong ước mang lại hạnh
phúc, bình an cho kiếp nhân sinh. Nhưng
Chiến Đoàn B/ TQLC rời Thành Phố Huế thực chất đám tranh đấu này đã bị bọn quỷ đỏ
xuôi về Nam sau khi cuộc sống của người CS đầu độc, nên đã không còn tính người.
dân đã trở lại bình thường. Một số cấp chỉ Với chiêu bài “Đạo Pháp và Dân Tộc” được
huy, bạn bè của chúng tôi đã vĩnh viễn ra đi trưng ra để gây rối, họ tạo không biết bao
hoặc bị thương tật suốt đời. Họ để lại biết nhiêu khó khăn cho cả hai nền Cộng Hòa của
bao thương nhớ cho cha mẹ, người thân, vợ miền Nam.
con. Những quân nhân này cũng có những
mái ấm gia đình phải cưu mang, những bậc Sau ngày CSBV chiếm đóng miền Nam,
sinh thành phải săn sóc và phụng dưỡng như mặc cho dân chúng và chính đồng đạo của
những người dân bình thường sống an bình “thầy tu” đã và đang bị bọn cầm quyền CS
tại các thành thị hoặc thôn xóm. đàn áp vô cùng khốc liệt,

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


74

Trí Quang đã tịnh khẩu sau ngày 30 TĐ1, TĐ4, TĐ5/ TQLC được lịnh tăng phái
tháng 4 năm 1975 vì công tác phá rối cho Quân Đoàn I để thay thế Chiến Đoàn 1
VNCH được giao phó đã hoàn tất tốt đẹp. Dù.

Thật quá bất công nếu so sánh với thời kỳ Chiến sự tại Thành Phố Huế hiện rất sôi
vàng son ông ta được hưởng tự do, dân chủ
trước 1975 để tha hồ xách động chống phá động, nhiều khó khăn vì thời tiết, hạn chế phi
VNCH một cách vô cùng thâm độc và xảo
quyệt! pháo do phải bảo vệ nhiều di tích lịch sử.

Bọn chúng chỉ là những bàn tay, những cái Khu vực trách nhiệm của TQLCVN hướng
loa của CSBV. Tây-Nam Thành Nội. Cùng với Bộ Binh,
Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ, Đại Đội
Chúng tôi biết vào tháng 6 năm 1966, một Trinh Sát Sư Đoàn 1, Đại Đội Hắc Báo thuộc
thiểu số bị đầu độc nặng còn mang tâm lý thù Sư Đoàn 1 đã làm chủ Thành Nội thuộc Quận
ghét anh em quân nhân thuộc lực lượng Tổng I, vào chiều 23 tháng 2 năm 1968. Khi hai
Trừ Bị. Nhưng thời gian rồi sẽ trả lời và soi Tiểu Đoàn 21 và 39 BĐQ thanh toán Bộ Chỉ
sáng tâm hồn u tối của bọn họ.. Huy CS tại chùa Áo Vàng Therevada ngày
26 tháng 2 năm 1968, Thành phố Huế hoàn
2. Chiến Đoàn A/TQLC và Trận Mậu toàn vắng bóng quân thù từ hôm đó.
Thân Tại Huế Năm 1968.
Tôi lại được trở về Huế cùng đơn vị sau
Đầu năm 1968, Chiến Đoàn A/TQLC của gần 2 năm ấm ức trong lòng vì sự đểu giả,
Thiếu Tá Hoàng Tích Thông đang tăng phái gian trá của giới con buôn chính trị bị CS giật
cho Sư Đoàn 22BB, vùng hành quân là Phù dây. Vẫn những khuôn mặt và tên tuổi phá
Cũ, Bồng Sơn, Tam Quan thuộc tỉnh Bình rối VNCH từ thời 1963, 1966 thoát ly lên
Định. mật khu, như Hoàng Phủ Ngọc Tường,
Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân,
Khoảng 3 giờ sáng ngày mồng 1 Tết Mậu Nguyễn Thị Đoan Trinh... nay trở về để xử tử
Thân, Chiến Đoàn A/ TQLC và TĐ5/ TQLC đồng bào Huế bằng súng đạn, chôn
sống...Thành tích của đám VC này với đồng
được lệnh sẵn sàng để được không vận bằng bào xứ Huế sau 26 ngày chiếm giữ là 5,327
C-130 về Sài Gòn. TĐ6/ TQLC sẽ được người bị giết tại nhà, trên đường phố, trong
không vận để giải tỏa Thành Phố Đà Lạt. các mồ chôn tập thể, và có 1,200 người mất
Nhưng lệnh sau cùng là tất cả được không tích vĩnh viễn, không có để lại một vết tích
vận về Thủ Đô để thanh toán các đơn vị CS nào cả.
đang đánh phá trong đô thành.
b. Tảo Thanh Quân CSBV Khu Vực Phụ
a. Chiến Đoàn A/ TQLC Thay Thế
Chiến Đoàn 1 Dù Cận Huế
Ngày 5 tháng 2 năm 1968, tình hình Sài Gòn
tạm yên, Chiến Đoàn A/ TQLC gồm các

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


75

Sau khi TP Huế được giải tỏa, TQLCVN 3 . Sư Đoàn TQLCVN tại Trị -Thiên
tiếp tục hành quân bình định vùng phía Bắc Vào Mùa Hè Đỏ Lửa 1972.
phi trường Phú Bài, vùng CSBV tạm chiếm
trong Tết Mậu Thân. Nhiều đồng bào có thân Ngày 29/3/1972, CSBV lại mở một
nhân mất tích xin được theo TQLC để mong chiến dịch quy mô lớn vào lãnh thổ VNCH
tìm xác người thân trong các mồ chôn tập với 3 hướng tấn công chính. Một trong ba
thể; họ trông bơ phờ, héo hon như cành cây hướng là xử dụng một lực lượng lớn đánh
khô vì quá đau khổ. xuyên qua vùng Phi Quân Sự, chiếm gần hết
tỉnh Quảng Trị, và mưu đồ đánh chiếm luôn
Sau Mậu thân, Huế thật tang thương với thành phố Huế.
nhiều giải khăn sô, thành phố mang màu
trắng u buồn của cha mẹ khóc con, góa phụ CSBV tung vào mặt trận vùng hỏa tuyến
khóc chồng, vợ con khóc cha mẹ. Quan tài lực lượng gồm Sư Đoàn 304, Sư Đoàn 308,
khắp mọi nơi trên đường phố, nhiều nấm mồ và các trung đoàn biệt lập của Mặt Trận B5 là
chôn vội, sơ sài sau góc vườn, bên bờ ruộng, Trung Đoàn 126 Đặc Công; các Trung Đoàn
cạnh lề đường và đặc biệt rất nhiều mồ chôn BB 31, 270, 246; các Trung Đoàn pháo 38,
tập thể gần cửa Đông Ba, trường tiểu học Gia 68; Trung đoàn 84 hỏa tiễn địa-không.
Hội, gần Lăng Vua Tự Đức, khu vực dòng
Thiên An... Tất cả có 26 địa điểm chôn tập Ngoài ra, ít nhất CSBV cũng đưa vào
thể, mồ chôn ít nhất là 3 người, trung bình là
400 người, nhiều nhất là 800 người. chiến trường hai trung đoàn xe tăng 203, 204

Đồng bào Huế nay nhìn quân nhân với 200 chiến xa.
TQLC với ánh mắt dịu hiền, cảm thông sự
gian khổ của chúng tôi. Sau chiến trận, các QLVNCH phải căng ra trên phòng tuyến
toán Dân Sự Vụ TQLC tận tình chích ngừa để lo giữ đất và dân. CSBV có lợi thế tập
dịch tả, săn sóc các vết thương cho người trung quân và hỏa lực mạnh để tấn công
dân. Trong cơn nguy biến, nay người dân vào bất cứ vị trí nào nhằm phá vỡ thế
Huế mới thấy rõ mối thâm tình quân-dân, phòng thủ của chúng ta.
và sự hy sinh của người lính TQLCVN.
Trong vòng hơn một tháng, quân CSBV đã
Đầu tháng 3, Chiến Đoàn A/ TQLC được tiến gần đến ranh giới hai tỉnh Quảng Trị và
lịnh về Sài Gòn. Chiến Đoàn đã hành quân Thừa Thiên.
đánh VC liên tục từ Sài Gòn ra đến Huế hơn
tháng nay cho sự bình an của hậu phương. Đa Chiều ngày 1/5/1972, tình hình Thị Xã
số các chiến sĩ TQLC đã xa mái ấm gia đình Quảng Trị trở nên tồi tệ dưới áp lực của
từ hơn 2, 3 tháng vì sự an nguy của đồng bào nhiều đơn vị địch. Đại Tá Phạm Văn Chung,
và Tổ Quốc. Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn 369/ TQLC, chỉ
huy các Tiểu Đoàn 2, 5, 9 TQLC và Tiểu
Đoàn 1 Pháo Binh, đã có kế hoạch dự trù để
thi hành khi tình hình chuyển biến xấu hơn
nữa như:

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


76

** Làm chậm sức tiến công của địch bằng
hỏa lực;

** Điều động các đơn vị TQLC xoay trục
về hướng Bắc;

** Lập phòng tuyến thiên nhiên phía Nam
sông Mỹ Chánh để chận đứng mưu đồ của
địch đang cố tiến sâu về phía Nam và mục
tiêu có thể là Cố Đô Huế.

Trưa ngày 2/5/1972, khi Sư Đoàn 3 cùng Tôi nhớ chỉ có anh Phan Nhật Nam, hồi
các lực lượng tăng phái hỗn loạn tháo lui khỏi đó, thường viết cho các báo ở Sài Gòn như
thị xã Quảng Trị, Lữ Đoàn 369 / TQLC Diều Hâu, Sóng Thần... đã thật sự “chịu
chơi” khi anh ngỏ ý muốn ở lại tuyến Mỹ
thi hành kế hoạch phòng thủ nhằm ngăn chận Chánh đầy tiếng nổ của bom đạn với tôi. Anh
CSBV. Chi tiết phối trí lực lượng như sau: đã chia xẻ nguy hiểm với TQLC trong 2 ngày
đêm cho những bút ký trung thực về người
TĐ2/ TQLC phòng thủ bờ Nam từ cầu lính. Sau đó, trên một số báo phát hành tại
Mỹ Chánh trên Quốc Lộ 1, kéo dài hai cây số Thủ Đô đã đăng những phóng sự sinh động
về phía Tây, tiếp giáp về phía Đông là của anh về những điều mắt thấy, tai nghe trên
tuyến đầu Mỹ Chánh vào tháng 5/1972.
TĐ5/TQLC, và tiếp theo là TĐ9/ TQLC
kéo dài ra gần sát bờ biển. TQLC chứng kiến hàng ngàn người dân
cũng như các đơn vị vượt qua vị trí để xuôi
Đại Đội 4, TĐ2/ TQLC của tác giả được về hướng Nam.
vinh dự chỉ định trấn đóng tại cầu Mỹ
Chánh và 200m về hướng Tây vào ngày 2 Tiểu Đoàn 2/ TQLC- với biệt danh
tháng 5 năm 1972.
Trâu Điên- rất hãnh diện vì không có bất
Đây là vị trí rất trọng yếu trong những giờ
phút sinh tử, rất nguy nan của cuộc chiến vào cứ quân nhân nào đào ngũ trước tình hình
mùa Hè 72 tại Trị-Thiên. Các chiến sĩ TĐ2/
TQLC giữ vững tay súng, đã đẩy lui nhiều rất bi đát trong thời gian này!!
cuộc tấn công của Trung Đoàn 66/ Sư Đoàn
304 CSBV. Phòng tuyến Mỹ Chánh chịu Với tính toán chính xác, kịp thời của Đại
mưa pháo hằng ngày. Phóng viên các hãng
thông tấn ngoại quốc như CBS, ABC... chỉ Tá Phạm Văn Chung, LĐT/ LĐ 369/ TQLC
trở lại mỗi buổi sáng để ghi nhận tin tức
chiến sự qua các cấp chỉ huy TQLCVN, các và ban tham mưu TQLCVN đã ngăn chận
cố vấn TQLCHK rồi xuôi về Huế để viết bản
tin và ngủ đêm. Họ tránh xa phòng tuyến vì hữu hiệu sự tấn công của CSBV về phía Nam
quá nguy hiểm.
trong cơn rối loạn của các đơn vị bạn. Cũng

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


77

nhờ nỗ lực phi thường, đúng lúc để chận đứng địch Từ Tháng 6 năm 1972 đến ngày 15 tháng 9
trên đà chiến thắng này của Lữ Đoàn 369/TQLC năm 1972 đã có 3,658 quân nhân TQLC hy
mà Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, Tư Lệnh sinh, nhiều ngàn quân nhân bị thương. Trung
Quân Đoàn I, có thì giờ để chỉnh đốn bộ tham bình bốn quân nhân TQLC thì có một TQLC
mưu, tái bổ sung, và trang bị cho các đơn vị. hy sinh (25%) nhưng họ đã thành công trong
Ngày 25/6/1972, Trung Tướng Ngô Quang việc dập tắt “ý đồ” của CSBV. Chúng
Trưởng phát lịnh cuộc hành quân Lam Sơn 72 tái muốn đẩy phòng tuyến của QLVNCH xa
chiếm Thị Xã Quảng trị với hai lực lượng chính là hơn nữa về hướng Thành Phố Huế. Sau
Sư Đoàn Dù và Sư Đoàn TQLC. Đến ngày chiến thắng Quảng Trị Tháng 9/1972, nhiều
15/9/1972 TQLCVN đã hoàn toàn làm chủ Thị Xã phái đoàn dân sự, sinh viên, học sinh Huế
và Cổ Thành Quảng Trị. Quốc kỳ VNCH lại tung đã đến ủy lạo các đơn vị TQLC. Tình cảm
bay trên Cổ Thành Đinh Công Tráng và Thị Xã thương mến và nhận thức đúng đắng về
Quảng Trị. QLVNCH đã đánh tan tành âm mưu Binh Chủng TQLC của đồng bào Huế đã
biến Thị Xã Quảng Trị thành Thủ Đô của cái gọi khác xa những năm tháng Biến Động miền
là MTGPMN, cánh tay nối dài của CSBV. Trung 1966.

Houston, Tháng 7/ 2019

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


78

Tình yêu

thời chinh chiến

Tuyết Thu tự truyện

TT quen ông xã trong một lần đi uỷ lạo gian từ Tết Mậu Thân 1968 tăng dần theo
vào khoảng tháng 4 năm 1972, khi thăm chiến trân Hạ Lào- Lam Sơn 719-1971, rồi
viếng thương binh TQLC, mới được chuyển đến Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, những năm
về bệnh viện Lê Hữu Sanh từ vùng địa đầu 1968, 1971 TT còn bé, nên không được
giới tuyến, bệnh viện của LHS/SĐTQLC, tuyển chọn cho đến khi lên Đệ Nhị thì TT
tọa lạc tại Thủ Đức, được trang bị những y đã là thiếu nữ 17 xuân xanh và đủ lớn để
cụ khá tối tân so với bv Cộng Hoà và bv của được đi thăm viếng ,uỷ lạo thương binh,
binh chủng ND. Năm đó TT mới 17 tuổi trước năm 17 tuổi thì TT chỉ có thêu khăn,
đang theo học tại trường Lê Văn Duyệt, viết thư và làm thiệp chúc Tết để gửi đến
được tuyển chọn vào toán học sinh uỷ lạo, chiến sĩ tiền tuyến mà thôi, nghe mấy chị kể
thăm viếng Chiến Sĩ VNCH cùng với 19 lại những anh thương binh rất vui vẻ và cảm
bạn khác từ các lớp Đệ Nhị, Đệ Nhất khác. động khi được các em nữ sinh đến thăm
Hằng ngày xem TV, đọc báo theo dõi tin tức viếng, làm cho mình cảm thấy nao nức,
chiến sự trên khắp Nước, mong mỏi được một lần đến thăm viếng, uỷ
TT biết một cách mơ hồ về cuộc chiến đang lạo các Anh chiến sĩ.
xảy ra vô cùng khốc liệt, tỷ lệ thuận với thời

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


79

Gia đình TT có một ông anh ruột đi Cô giáo vội bảo bạn Trưởng lớp làm 30
lính Hải Quân, một ông được hoãn dịch và cái thăm, trong đó 5 cái đánh dấu từ số
hai ông anh rể ,anh rể thứ ba là TQLC, anh 1,2,3,4 và 5, còn lại 25 cái trắng, ai bắt được
rể thứ năm là HQ, anh rể đầu là cảnh sát cái có ghi số là được đi, những thăm được
Quốc Gia. Ngày hôm đó là ngày định mệnh. bỏ vào cái hộp, cô giáo cầm chiếc hộp lắc
Ttrường được Bộ qua lắc lại, đi đến từng bàn, cho mỗi người
Thương Binh-Xã Hội gửi giấy mời, yêu cầu bốc 1 cái và người bốc không được nhìn vào
bảo trợ một buổi thăm viếng TPB thuộc hộp đựng thăm mà phải quay đầu sang
SĐTQLC tại bv Lê Hữu Sanh/TQLC, bà hướng khác, trời ơi là trời thấy mọi người ai
Hiệu Trưởng bước vào lớp, cả lớp đứng lên cũng đặt tay lên trái tim để nén sự hồi hộp,
nghiêm chỉnh chào bà theo tiếng hô của chị còn hồi hộp hơn đi lãnh phần thưởng nữa à
Trưởng lớp, bà nhẹ nhàng nói: nha. Phần TT không dám nhìn thẳng vào
---Trường chúng ta được yêu cầu tổ chức hộp thăm mà chỉ âm thầm khấn vái với Ông
buổi thăm viếng, tặng quà cho các Anh TBB Trời cho con bốc được cái thăm có số để
binh chủng TQLC đang điều trị tại bv Lê được đi thăm các anh TB. Thật đúng là Trời
Hữu Sanh(tên của vị Bác sĩ thuộc cao có mắt, lời cầu nguyện của TT đã được
TĐ4/TQLC đã tử trận ở Ấp Bình Giã-1964), hiển linh, TT bắt được cái thăm mang số 1,
trường chúng ta được cử 20 nữ sinh, tôi con số định mệnh vì sao gọi là con số định
quyết định phân phối cho 2 lớp Đệ Nhị 10 mệnh TT sẽ giải thích sau nhé. TT mừng
em, 2 lớp Đệ Nhất 10 em như thế mỗi lớp quá nhảy dựng lên la to:
được 5 em, áo quần phải là đồng phục của ---Em trúng rồi cô, em trúng rồi Cô ơi. xen
trường, áo dài trắng, quần dài trắng và trên lẫn tiếng cười giòn dã sung sướng.
áo phải có tên trường thêu vào cổ áo, tôi
tuyển 5 nữ sinh nào tình nguyện, nếu không Mấy đứa bạn quay nhìn TT với vẻ mặt
đủ số thì tôi sẽ chỉ định. lạnh lùng xen lẫn chút ganh tị, thì thầm:
--- Bây giờ em nào tình nguyện đi thì đưa ---Con Thu sao nó hên thế, không biết đến
lượt mình thì sao đây hay lại bắt trúng cái
tay lên, hột vịt thì lúa đời!! Lần lượt mọi người đều
chưa dứt câu thì cả mấy chục cái “họng" la được bốc thăm nhưng cuộc bốc thăm không
to lên em..em em.điếc tai luôn, tôi cũng nằm được trọn vẹn vì lẽ mới chỉ có 4 bàn mà đã
trong số những “bà" trẻ đó mà còn có lẽ la 4 người trúng rồi chỉ còn 1 vé duy nhất cho
to hơn ai hết., không khí trở nên ồn ào, tiếng 4 bàn còn lại, thế là các cái họng chưa được
vỗ tay xen lẫn tiếng cười nói tạo nên âm bốc lại ré lên:
thanh náo nhiệt, vui nhộn nhưng hơi mất ---Cô ơi, cô xóc mạnh lên, cô đảo thăm đi
kiểm soát, bà hiệu trưởng cũng phải nói to
hơn: cô,
---Các em im lặng, giữ gìn trật tự nào, nếu Cô giáo dừng lại trộn và lắc thăm theo sự
đông quá thì nhờ cô giáo cho các em bốc
thăm để được công bằng. yêu cầu của các “bà trẻ” đó, phần TT thì
không chú ý tới nữa, tay thì giữ cái thăm
mang số 1 đó thật chặt như thể sợ bị ai cướp

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


80

hay giật mất và tự nghĩ “giấu nó đàng sau khác là hơi thăm ăn nhưng nếu may mắn
lưng cho chắc ăn, cuộc bốc thăm hoàn tất, 5 được ngồi ăn chung với ai đó mà cứ ăn thả
khuôn mặt trúng số rạng rỡ thoả thích, số giàn như ở nhà thì ôi thôi chắc chắn nét
còn lại thì tức tối buồn hiu thấy thảm thương duyên dáng e lệ của phận hồng nhan sẽ biến
quá chừng!!! . mất, câu nói Nam thực như Hổ Nữ thực như
Miêu chắc chắn phải được sữa lại là Nữ thực
Bà Hiệu Trưởng nhắc lại cho cô giáo và như Triệu Miêu thì đúng hơn., nếu mang
học trò về giờ giấc, trang phục và đặc biệt bánh mì thịt thì phải há miệng lớn để gặm
nhắc các nữ sinh phải hiền dịu, lịch sự, bánh mì trước mặt các Anh ấy thì kỳ chết,
duyên dáng khi thăm hỏi các Anh TB, cuối cùng thì mình nhờ ông anh chạy xe đến
không được lí lắc, đùa giỡn, bỡn cợt với các nhà hàng Thanh Thế mua cho 5 cái Pate'
chaud., với 2 trái cam sành, ăn uống như thế
Anh. là ổn rồi, mọi thứ được bỏ vào xách tay Air
Bà Hiệu Trưởng dặn dò thêm, Vietnam nho nhỏ của mình, gọn gàng nhất,
không sợ lẫn lộn, mình thích mặc áo dài
---Các em nhớ mang theo thức ăn nhẹ vì có màu xanh nhưng không được đành phải
thể sẽ đói bụng mà trong bv người ta không mang áo dài trắng của trường, ông anh đã rồ
bán thức ăn đâu, họ sẽ cung cấp cho chúng máy chiếc Honda Dame, mình lên xe để anh
ta 1 chiếc xe GMC có thang cho các em leo đưa đến trường, mình sinh ra và lớn lên là
lên leo xuống. Một “bà trẻ"nhanh nhẩu hỏi: dân Sài Thành chính cống mà không dám lái
-- Thưa Hiệu Trưởng các em có thể mời các xe gắn máy, đi đâu cũng phải nhờ người
chở, may mà có ông anh được hoãn dịch chở
anh ấy ăn chung không ạ? đi chở về khi đi học. Đến trường thì đã thấy
Bà Hiệu trưởng nghĩ ngợi một lúc rồi nói: mấy “bà trẻ" tề tựu đầy đủ rồi, mình là người
đến sau cùng nên bị mấy cái họng chì chiết:
---Thầy cũng chưa nghĩ ra điều này, thôi đến ---làm gì mà điệu thế “bà", bộ muốn kiếm
nơi rồi Thầy sẽ hỏi, các em phải có mặt tại bồ hả, ôi trời ơi còn mang nhiều Pate' chaud
trường sáng thứ Bảy trước 10 giờ sáng, nữa cơ chứ.. mời Chàng ăn hả?.
10:30am chúng ta sẽ lên xe đến bv.
Mấy con nhỏ lắm chuyện này, mình nghĩ
Hôm nay là thứ 5, còn hai hôm nữa là bắt vậy nên không cần đối đáp gì hết nhưng
đầu cuộc hành trình lần đầu tiên trong cuộc cũng không để bị tấn công hoài mãi được
đời, mình thật sự hồi hộp, lo âu, không biết nên phải đáp trả:
phải chào hỏi, ăn nói như thế nào để an ủi ---À nha, trên vai các “bà" mang vác cái gì
các Anh, nói làm sao cho dịu dàng, duyên mà nhiều thế hả, chân mình lấm đất bết bê,
dáng hay ho, mấy lần đứng trước tấm gương lại cầm bó đuốc đi rê chân người,
bự trong phòng ngủ để tập dượt cách nói, Cả đám nín khe luôn, mình cười thoải mái,
âm thanh, cử chỉ và nụ cười như thế nào để đúng lúc nghe cô giáo nói: ---Các em lên xe,
cho được hoàn hảo, cuối cùng rồi cũng cảm mỗi bên 10 người, Đệ Nhị bên Phải, Đệ
thấy tạm được. Sáng thứ Bảy thức sớm, tắm
gội, sấy tóc, trang điểm sơ sài không son
phấn, mình không biết mang thức ăn gì, tính
mình thì thích ăn ngon và ăn nhiều nói cách

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


81

Nhất hàng ghế bên Trái, khi xuống xe đồ đạc nhưng rất riêng tư, tự đáy con tim mình nếu
xách theo và sẽ có chỗ cất giữ trước khi vào mình cảm thấy có ai đó đặc biệt thì mình sẽ
thăm viếng uỷ lạo, các em thay phiên nhau liều lĩnh gọi bằng “Anh", đúng hay sai?, có
bưng quà và trao quà nhé., đừng canh nạnh táo bạo lắm không? mình tự nghĩ.Đang miên
nhau mấy anh cười cho đó, nghe chưa? man theo dòng suy tư đeo đẳng mình suốt
khoảng đường thì xe chậm lại, quẹo vào
Anh tài xế đứng cạnh cầu thang giúp chúng chiếc cổng to lớn BV Lê Hữu Sanh rồi dừng
tôi leo lên xe vì loại xe nhà binh nên cao hơn lại trước sân cờ, cô giáo xuống xe cùng với
các xe đò hay xe Bus, cô Giáo được mời lên chú tài xế, đến sau xe mở bửng, kéo cầu
ngồi ghế trước bên cạnh tài xế, xe mở máy thang ra cho bọn mình xuống, các “bà trẻ bây
chạy về hướng cầu Bình Lợi, trực chỉ thị trấn giờ tự nhiên im bặt như hến”, không ai mở
Thủ Đức hướng về căn cứ Sóng Thần, nơi
đây là hậu cứ miệng, im
của nhiều tiểu lặng suy tư,
đoàn TQLC. cô giáo nhắc
Chiếc xe lính nhở, dặn dò

này kêu to quá mang theo
nên lấn át âm đồ đạc cá

thanh phát ra nhân và quà
từ ‘họng" của tặng các anh
các “bà trẻ", TB, quà tặng
không giống thật ra chẳng
như những có gì đáng
chiếc xe khác, giá , mỗi
nên bọn Thu phải nói thật lớn mới nghe được phong bì có 500$ và kem, bàn chải, khăn lau
nhau, tiếng cười nói vang lên một cách thoải mặt nhưng được gói ghém cẩn thận khá đẹp
mái, tự nhiên như người “Hà lội phố”, không mắt do các em lớp Đệ Tứ, Đệ Tam làm. 20
e dè, e lẹ, e ấp như người ta thường ví von,” “bà trẻ" và cô giáo được Ban giám Đốc mời
2 người phụ nữ với một con vịt sẽ thành cái vào phòng họp, được thuyết trình hướng dẫn
chợ”, ôi thôi thật lắm chuyện phải như thế cách thức thăm viếng, ưu tiên cho những TB
này, như thế kia mới hoàn hảo, nhưng ngược chưa có thân nhân thăm viếng và cũng chưa
lại cũng có những nét âu lo, đăm chiêu hiện được uỷ lạo lần nào và những TB bị thương
lên trên khuôn mặt của một số ‘bà trẻ" đang nặng, sau đó nếu còn quà thì sẽ tiếp tục cho
trầm ngâm suy nghĩ, tự đặt cho mình câu hỏi đến khi nào hết quà.
rồi tự tìm câu trả lời, trong số đó có T. Nào Sau phần hướng dẫn cách thức thăm viếng
là Mình sẽ chào như thế nào?, bằng tiếng uỷ lạo, các “bà trẻ" được phân phối thành 5
chú, bác hay anh, câu hỏi cứ loanh quanh mãi toán, đi theo các anh Y tá mang blouse trắng
trong đầu óc mình, cuối cùng thì mình cũng đến khu vực nhà thương, nhà thương xây
có được một quyết định sẽ gọi bằng Chú dựng giống như hình ngôi sao, nên mổi toán

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


82

đi khác hướng nhau nên các “bà trẻ “bị chia Anh y tá dẫn bọn T đến vị trí và anh dặn:
đàn xẻ gánh, vì thế nhìn vào khuôn mặt nhau các cô tự nhiên đến uỷ lạo đi, những ai đang
đều biết không ai còn tự tin được với chính có thân nhân thăm viếng thì các cô không
mình, khi đông người thì còn dựa dẫm vào cần uỷ
nhau để tác yêu tác quái nhưng bây giờ cô lạo, các cô chú trọng những TB đang cô đơn
đơn chỉ một mình ta thì chao ôi sao trông em và cố giúp họ tìm được tình thương yêu gia
hiền như masouer, mà hiền thật, các “bà" đình và tình cảm tiền tuyến hậu phương nhé,
mất đi vẻ lí lắc thuở xưa, bây giờ giống như chúc các ô thành công, sau khi hết giờ mời
con nai vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô các cô trở lại phòng thuyết trình.
của nhà thơ kiêm nhà văn Thế Lữ,
mà tên thật là Thứ Lễ. 3 bà trẻ kia và TT nữa, bây giờ mới quýnh
quáng không biết phải làm sao bây giờ, mọi
Toán của mình gồm 2 Đệ Nhất và 2 Đệ lời hướng dẫn bay đi đâu mất tiêu, giờ
Nhị, tuy mình là Đệ Nhị nhưng trông mình không biết phải xử trí như thế nào?, bỗng
có vẽ ngầu nhất trong đám xuân xanh ấy vì nghe tiếng nói vang lên, với âm sắc đậm nét
lẽ gì có ai biết không?, vì mình đã có nhiều miền Trung.
điều kiện tiếp xúc với các anh lính nhiều
hơn các “bà trẻ” kia, đây là lí do, gia đình ***
TT có một quán bán thịt rừng, do Má và chị
Hai làm đầu bếp, có thuê hai cô chạy bàn và Các cháu đến đây, quay đầu nhìn lại thì thấy
TT sau giờ học phải về phụ với me và chị anh chàng phát ra tiếng gọi đó đang ngồi
hai làm việc thâu tiền(cashier), nên hằng trên giường, đưa tay vẩy bọn Thu, không
buổi chiều đều gặp mấy anh lính đến quán đứa nào dám bước tới, anh chàng đó lại nói:
nhậu , TT phải ngồi ở quầy tính tiền nên Đến đây đi các Cháu, có gì phải sợ, lính thôi
thường bị mấy anh lính chiếu tướng kỹ lắm, mà không phải Việt cộng đâu “em". Đúng
nhiều lúc không dám ngước mặt lên nhìn là “lính “ thứ thiệt rồi, chưa quen biết mà đã
đời là màu Hồng hay màu Đen nữa trời ạ, để xưng bằng em ngọt lịm như mía lụi Sài Gòn,
chắc ăn khi ngồi ở quầy TT thường hay đọc các “bà trẻ" như gà mắc nước không phản
mục Gỡ Rối Tơ Lòng do bà Tùng Long phụ ứng gì được để đối lại với cú đánh hớp hồn
trách, Quỳnh Dao với Hải Âu Phi Xứ, Mùa của anh lính “ba gai" kia, à nhưng TT thì lại
Thu Lá Bay hay Đoạn Tuyệt của Nhất Linh khác nhe, chú đã như thế thì cháu của chú
Nguyễn Tường Tam, Gánh Hoàng Hoa của cũng không phải vừa đâu, nghĩ như thế làm
Khái Hưng, thỉnh thoảng cũng có đọc TT có động lực tự tin hơn, TT kéo tay nhỏ
Nguyễn Thị Hoàng với Vòng Tay Học Trò cùng lớp xăm xăm đi tới, đối diện với ông
và những tác phẩm về lính như: Chân Trời ta một cách khá hiên ngang nhưng trong
Tím của Văn Quang, Người Tình Không lòng thì đánh loto, không biết phải ứng phó
Chân Dung v..v.. để giết thời gian và có cớ với ông ta như thế nào đây, khi diện kiến
để tránh những ánh mắt nhìn mình như trực tiếp với ông ta, TT không dám ngước
xuyên suốt của khách hàng. mắt nhìn chỉ lén liếc thôi, ông ta chẳng có gì
hấp dẫn cả nhưng khi nghe ông ta nói:

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


83

--- Chào các cháu, các cháu đi uỷ lạo TB ---Dạ đúng rồi đó chú.
phải không?, ---Ok bây giờ các cháu làm nhiệm vụ đi. uỷ
Thật quái lạ sao âm thanh lúc này nghe nhẹ lạo và thăm viếng TB, làm sao cho họ vui
nhàng êm tai thế, sao hồi nãy ông nói mình vẻ và nâng cao tinh thần chiến đấu của họ là
nghe mà khớp luôn, hai đứa lí nhí trong các cháu hoàn tất nhiệm vụ, chúc các cháu
miệng ,
---Dạ chú, các cháu thuộc trường Lê Văn thành công.
Duyệt, chưa nói hết câu thì đã nghe: Nói xong ông “bagai" nằm xuống có vẽ
---Biết rồi, tên trường ở trên áo rồi nhưng
xin đừng gọi Anh bằng ‘Chú". mệt và buồn ngủ. Mình và nhỏ bạn bắt đầu
TT và nhỏ bạn chưa kịp trả lời thì đã nghe đi từ vị trí ông “bagai"vòng lên chỗ ban đầu
những tràng cười giòn dã của những chú TB rồi vòng lại chỗ ổng mà trong tay vỏn vẹn
nằm bên cạnh chỉ còn hai phần quà mà ông"bagai"và 2
---Gặp ông Thầy tui thì không chết cũng bị người nằm bên cạnh ổng chưa có quà, đang
thương thôi mấy cháu ạ. phân vân chưa biết tính toán như thế nào thì
lại được ông"bagai" gỡ rối"tơ lòng".
Tuyet Thu chẳng hiểu mấy chú lính nói có --- Thiếu quà phải không các Cháu?, trao
nghĩa gì vì lỗ tai lùng bùng, tâm trí bấn loạn cho hai chú đó trước đi, phần chú ,chú cho
nhưng nghe chết và bị thương, TT liên thiếu, khi nào có thì trả cũng được, hay trao
tưởng đến các chú lính ngày đêm gian khổ, quà cho chú bằng một bài hát được không?
kề cận cái chết trong gang tấc, để bảo vệ cho ---Ừa ý của ông Thầy hay đó, các cô hát đi,
người miền Nam không bị Việt cộng sát hại, mỗi cô một bài thôi, các chú không có quà
nên TT thương các chú Lính lắm. TT trả lời: cũng được không sao cả,
---Dạ các cháu rất thương các Tử sĩ và
thương binh, các chú chịu quá nhiều gian Hai chú bên cạnh nhanh nhẩu chen vào,
khổ cho các cháu được yên bình ở hậu đồng thời các chú khác cũng cà nhắc đến
phương lo ăn học . đứng bao quanh hai đứa để nghe nhạc, trời
Nói chưa hết ý thì tiếng cười càng lớn hơn ơi cái mục này thì các “bà trẻ" chưa có nghĩ
của hai chú lính bên cạnh cái ông “bagai", tới bao giờ, làm sao bây giờ trời.
càng cười to nhưng ông"bagai" không cười --- Các cháu đâu có chuẩn bị gì đâu mà các
và nghiêm nghị liếc nhìn hai chú lính bên chú bảo hát, muốn hát phải có đàn để đệm
cạnh, tiếng cười im bặt, chứ chú, hát không nghe sao được.
--- Các Chú cảm ơn các cháu đã đến thăm --- Ê Hùng mầy mang đàn đến, đệm cho các
viếng uỷ lạo các chú, thế mới thể hiện được cháu hát đi, nhanh lên. Chú TB khác lên
tình Quân, Dân như cá với nước, thể hiện tiếng,
được tình cảm “Anh tiền tuyến, Em hậu Người TB tên Hùng, nỡ nụ cười thật tươi,
phương do Trung Chỉnh và Hoàng Oanh cầm đàn Guitar đi cà nhắc đến, ngồi xuống
thường song ca , phải không các Cháu? ở chỗ hai chú nằm bên cạnh ông “bagai”, bắt
đầu dạo bài “ngày xưa mỗi lần em buông
Mình và nhỏ bạn lí nhí: tiếng hát thì anh tay phím nắn nót cung đàn,
từng nhịp nhặt khoan anh ..ru hồn theo tiếng

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


84

tơ…và rồi thời gian không còn như ngày phất đâu đó vẻ lãng mạn của cuộc tình thời
trước và rồi hờn yêu anh trong mỗi lần em chiến chinh, thật hay, mọi người trong căn
hát sai, cung lỡ dây chùng, mấy ai đàn đừng phòng này như lịm dần theo tiếng hát, thả
hồn theo tình tiết đậm sắc niềm thương cảm
sai. quê hương và nỗi nhớ gia đình, vợ con và
---Hát đi các cháu, người yêu bé bỏng đang ngóng đời ngày về
của chinh nhân, nhớ gia đình và yêu da diết
Tiếng yêu cầu vang lên xen lẫn tiếng vỗ người mình yêu, mỗi người đang theo dõi
tay của các chú, các anh TB, không khí có niềm suy tư riêng, tiếng hát càng cất cao thì
phần sôi động, đang hình thành một buổi nỗi nhớ niềm thương dâng trào.
văn nghệ bỏ túi, nhỏ bạn đùn cho Thu hát --- Cháu hát xong rồi các chú ơi,
trước vì nó nghĩ mình “ngầu", ngược lại sao
mình thấy ngại quá, lỡ trật nhịp một cái thì Mọi người cả TB và người đi uỷ lạo chợt
chỉ còn nước độn thổ, mà cái ông “bagai" lại bừng tỉnh, quay về với thực tại, tiếng vỗ tay
đang nhìn đăm đăm thì làm sao mà hát đây, giòn dã vang lên thật lâu, đâu đó vang lên
chuyến này chết chắc. Tiến thối lưỡng nan, tiếng bis, bis.. nhưng cô cháu từ chối và chỉ
may quá trong lúc vỗ tay ầm ỷ thì mấy toán định ngay chú TB Hùng , đang ôm cây
kia nghe được nên kéo tới xem cái gì đang
xảy ra, thế là cả bọn nhập lại, được l/l tiếp Guitar hát kế tiếp, (sau này khi đi chung một
viện nên mình mạnh dạn hẳn lên, các bà trẻ đường với ôngbagai TT mới biết chú TB
bắt đầu khua môi múa mép, nói cười có vẻ Hùng rất có khiếu văn nghệ văn gừng nên
tự tin hơn. hát rất hay và điêu luyện, mấy lần được
--- Chú đề nghị như thế này nhé, để được khuyến khích về các tiểu đoàn Tâm Lý
công bằng ai hát xong thì có quyền chỉ định chiến nhưng chú yêu màu áo rằn ri Cọp
người kế tiếp hát, nếu ai không hát được thì Biển, ở lại cùng chiến hữu tiếp tục chiến đấu
phải kể chuyện, ông “bagai" lên tiếng, rồi bị thương trong cuộc tấn công mùa Phục
---Ừa , ý kiến ông Thầy hay đó nha, chúng Sinh 1972 của Bắc Việt vào vùng địa đầu
tôi đồng ý 100% luôn, còn các cô thì sao? giới tuyến với ôngbagai.)
---Hùng, hát đáp lễ đi em, ông bagai nói,
Các “bà trẻ" cũng lí nhí bàn luận, cuối ---Dạ ông Thầy, ông Thầy muốn em hát bài
cùng cũng đưa ra được quyết định, một bà
trẻ mạnh dạn nói gì?
---Các cháu đồng ý, vậy các Cháu là người
đi uỷ lạo các cháu sẽ hát trước. ---Bài mà mỗi khi anh em mình lai rai chú

Sau khi hội ý, chị lớp Đệ Nhất trưởng ban thường hát đó, anh quên tựa đề bài hát rồi,
Văn Nghệ của trường hát bài “Những đóm
mắt Hoả Châu”, anh TB đệm đàn hình như ---Ok em nhớ rồi ông Thầy, hướng về các
rất quen thuộc với bản nhạc này, rất thành
thạo anh ta dạo ngay khúc đầu, lấy tone cho cô cháu Hạ Sĩ Hùng : -
vừa với “bà trẻ ca sĩ’ thế là buổi văn nghệ
bắt đầu, giọng hát nghe rất ấm cúng, phảng -Chú sẽ hát bài Rừng lá Thấp để tặng các

cháu nhé,
Tiếng vỗ tay lại vang lên, thế là đến lượt

TB Hùng đáp trả, xoay mặt qua’ôngbagai'
như có ý ngầm hỏi, không biết ông ấy tính

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


85

toán như thế nào mà nhanh chóng ngầm ra cho chú TB Hùng chỉ định mình, bằng tính
hiệu cho chú Hùng chọn tui, Tuyết Thu, tui toán của ông ấy, nếu ông chỉ định thì chắc
choáng váng và phản đối quyết liệt vì không chắn mình sẽ phản đối và khi mình phản đối
đúng quy định đã giao hẹn, là người đã hát thì ông bắt mình hứa sẽ không được từ chối
mới được chỉ định người kế tiếp, tôi yêu cầu khi chú TB Hùng chỉ định, mình ngu quá lại
chú TB Hùng chỉ định chứ không phải ông còn hăng tiết vịt hứa là sẽ hát ngay, nếu
được yêu cầu, thế là ông giao quyền được
ba gai, chỉ định lại cho chú TB Hùng, sau đó chú ấy
---Được rồi nếu cháu không chịu cho chú chỉ định ngay mình không chút đắn đo, nghĩ
chỉ định, Hạ Sĩ Hùng chỉ định thì cháu có ra được cái bẩy của ông bagai, quay qua ông
còn từ chối không? ấy với đôi mắt hình viên đạn mình nói:
---Nếu chú Hùng chỉ định thì cháu sẽ hát
ngay, không ngần ngại, ---Được rồi cháu hát đây, không hay thì
---Cảm ơn cháu mong là cháu giữ lời hứa cũng rán mà nghe nhe các chú. ai không
thích nghe thì bịt lỗ tai lại nha. Cháu hát bài
nhé, Hoa Trinh Nữ,
---Chắc chắn mà chú, cháu không nuốt lời
đâu, đừng lo, Tiếng vỗ tay rào rào vang lên, có vẻ to hơn
---Hùng ơi cô cháu này không cho anh thay những lần trước, mình cảm thấy như thế
thế em để chỉ định người hát kế tiếp, vậy thì nhưng không biết các chú ấy hoan hô mình
cứ theo quy định em chỉ định đi, dầu sao anh thật hay hoan hô cái bẫy của ông bagai
cũng cảm ơn chú đã dành cho anh vinh dự giăng ra cho mình mà mình lại hăng hái lao
đó nhưng cô cháu này quá khó khăn, bướng vào bẫy, nhưng thôi sao cũng được. Mình
bỉnh không chấp nhận thì em cứ tự nhiên thích nhất bài hát này, thường nghêu ngao
như người Sài Gòn, chỉ định đi em, chỉ định hát một mình hay những lúc trình diễn văn
cho “đúng” người nhé, nói xong ông ta cười nghệ của trường, nó đã tiệm tiến rất sâu vào
lớn.. Chú TB Hùng quay về hướng chúng tâm hồn của cô gái tuổi trăng tròn, mơ làm
tôi, nhìn sát mặt từng người rồi quay về hoàng hậu e ấp bên cạnh quân vương , một
hướng ông bagai cười, đưa tay chỉ ngay tôi, quân vương yêu say đắm hoàng hậu của
mình..”qua một rừng hoang ,gió núi theo
nói: sang rũ bụi đường trên vai, hái cây hoa dại
---Chú chọn cháu là người hát kế tiếp. lẻ loi bên đường gọi hoa Trinh Nữ, hoa
.Trinh Nữ..không.mặn mà bằng nàng Hồng
Tôi ú ớ không nói nên lời hỏi lại, kiêu sa, hoa không bán hương thơm như
---Ủa vì sao chú chọn cháu?, cháu đâu biết nàng Dạ Lý trong vườn nhưng hoa Trinh
Nữ...chuyện tình hai chúng ta, xưa thật là
hát, xưa, nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa,
---Cháu không biết hát thì cháu kể chuyện, có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân
đừng hỏi vì sao chọn cháu, nói xong chú TB
Hùng lại quay về hướng ông bagai cười

mím chi.
Linh tính báo cho tôi biết mình đã bị sập

bẫy ông bagai rồi, hoá ra ông bagai chỉ điểm

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


86

xâm lấn, khi vua kéo quân về tình cờ gặp gắng tóm gọn làm sao có thể nói lên sự can
một giai nhân... trường và sự hy sinh vô bờ bến của
---Cháu chỉ định chú…(ngón tay mình rà rà QLVNCH, điển hình là những đơn vị đã
qua lại trước những khuôn mặt đối diện, từ trực tiếp tham gia vào trận chiến bảo vệ
trái sang phải rồi từ phải sang trái, mấy chú vùng địa đầu giới tuyến Quảng Trị”, sau khi
TB không ngờ cô cháu này lì thế, chú nào tên Trung Tá Đính của SĐ3BB/QLVNCH
cũng bị căng thẳng vì không biết mình chỉ đầu hàng bọn cộng sản Bắc Việt tại căn cứ
ai, ngón tay trỏ vẫn đưa qua đưa lại như Carroll phía Bắc thuộc thị xã Đông Hà và
đang tìm người , khi đến trước mặt ông ba sau đó tái chiếm lại thành phố Quảng Trị,
gai thì mình nói lớn, thành phố vùng địa đầu giới tuyến, một
thành phố bị tàn phá thảm khốc nhất trong
---Chú, chú này, chính chú này. những thành phố bị tàn phá vì chiến tranh
À hoá ra tưởng ngầu lắm nhưng cũng biết của miền Nam thân yêu. Đơn vị mà chú
run trước đám “bà trẻ"này à, muốn đề cập đến là lực lượng TQLC và
---a à chú đâu biết hát, Thiết Giáp, những Chi Đoàn Chiến Xa M48
---Chú không biết hát thì chú kể chuyện và Thiết Quân Vận M113 đã tăng phái cho
chiến trường cho tụi cháu nghe, chứ đâu SĐTQLC ngay từ ngày đầu của cuộc chiến,
phải chỉ có hát không đâu chú, quay sang đã cùng với những chiến sĩ TQLC chung
các “bà trẻ" mình hỏi lưng đấu cật, chận đứng thế tiến công như
---Đúng không các bạn, chẻ tre của Cộng quân, khi chúng tung ra
mũi tấn công chính diện “face attack”
Hai chục cái miệng nhao nhao lên, đúng ---Mà chú ơi face attack có nghĩa là gì vậy
rồi, đúng rồi không hát thì kể chuyện đi chú, chú?, tụi cháu không hiểu. ---Là đánh chính
kể đi chú ơi. diện, Chúng vượt vùng DMZ(Demilitarized
Zone) băng qua sông Bến Hải(con sông này
---Chú kể đây, lắng nghe, cấm không là ranh giới chia cắt Việt Nam do bọn Việt
được khóc hay lệ rơi nha: cộng hcminh và thực dân Pháp, ký hiệp
định Geneve Accord ngày 20 tháng 7 năm
Khi toàn bộ các căn cứ ở phía Bắc, Tây 1954, chia đôi Đất Nước Việt Nam chúng ta
Bắc và Tây của thị xã Đông Hà và thành phố tại vĩ tuyến 17).
QT bị Cộng Quân tràn ngập. Ái Tử là một
căn cứ lớn của quân đội Mỹ bàn giao lại cho ---Các cháu học lịch sử có nhớ không?
SĐ3/QLVNCH, phía Đông sát cận QLộ 1,
phía Nam tiếp giáp hướng Bắc cầu Thạch ---Dạ các Cháu nhớ kỹ lắm,
Hãn, phía Tây hướng về rặng Trường Sơn --- OK, các cháu giỏi và tốt lắm chú thành
còn phía Bắc là hướng Nam của thị xã Đông thật khen ngợi .
Hà. BCH/LĐ258, BCH/TĐ1/TQLCVN đặt
ở trong căn cứ khi BTL/SĐ3BB di chuyển
về Cổ Thành Đinh Công Tráng. “Trong
cương vị của một ĐĐT chú chỉ biết sự phối
trí quân ở mức độ đó thôi, còn ở mức cao
hơn, chú thật sự không nắm vững chỉ cố

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


87

Bọn Bắc cộng trực chỉ phía Nam, tấn công Việt chỉ huy tiến ra sau và ép về bên trái, khi
thẳng vào các căn cứ C1, C2, Carroll, Fuller, ĐĐ4 đã dàn hàng ngang xong, chúng chú
Cồn Thiên, tiến thẳng về thị xã Đông Hà, để bắt đầu tiến, khoảng được 500m thì tao ngộ
uy hiếp thành phố Quảng Trị, mũi cạnh chiến với địch ngay, hỏa lực địch rất mạnh
sườn “flank attack” phát xuất từ biên giới gồm cả DKZ 82mm không giật “recoilless”,
Lào Việt, từ phía Tây tràn qua Alưới, Ashau pháo binh 130mm cùng các loại hỏa tiễn
Valley, Khe Sanh, Lao Bảo để khống chế 122mm,107mm cùng với SA7, AT3 và súng
Quốc Lộ 9, làm con đường tiếp vận lương cối 120mm. Chú cho lực lượng bộ binh
thực và khí cụ từ Lào sang, đồng thời tấn “Infantry” ngừng lại bố trí, đồng thời lệnh
công dữ dội các căn cứ Hỏa Lực như là cho Th/Úy Sơn điều động Thiết Quân Vận
M113 dàn hàng ngang, sử dụng hỏa lực khối
Sarge, Holcomb, Ann, Bá Hô và Bastogne yểm trợ cho bộ binh chuẩn bị tấn công nới
uy hiếp thành phố Quảng Trị và Cố Đô Huế, rộng vùng kiểm soát, đồng thời gọi Pháo
với ý đồ tiến xuống vùng đồng bằng, cắt đứt Binh phản pháo bắn vào vị trí đầu não của
Quốc Lộ 1 huyết mạch, chia cắt và cô lập chúng, Th/Úy Sơn ngồi bên cạnh, luôn luôn
Vùng 1 chiến thuật, hầu tách Quảng Trị và nhắc nhở con cái tác xạ cẩn thận tránh gây
Cố Đô Huế ra khỏi vùng lãnh thổ Quân thiệt hại cho đơn vị bạn, chú đứng lên dùng
Đoàn 1 để đầu và đuôi không thể tiếp cứu ống nhòm quan sát, điều chỉnh pháo binh
lẫn nhau. SĐTQLC và SĐ1BB cùng các bắn cắm chỉ thật chính xác vào mục tiêu và
LĐ/BĐQ, ĐPQ buộc phải di tản chiến thuật, lệnh cho M113 tiến lên ngang hàng với bộ
lui về tử thủ các căn cứ tại đồng bằng, tái binh để chuẩn bị chuyển xạ pháo binh rồi
trang bị để phản công chận bước tiến của phối hợp bộ binh với thiết quân vận, tùng
địch. Trong khi TĐ1/TQLC phòng thủ phía thiết tấn công, dùng hoả lực khối đẩy lùi
Tây căn cứ Ái Tử, cùng với Chi Đoàn M113 địch quân ra xa, nới rộng vòng đai phòng
của Thiết Đoàn 11 Kỵ Binh, trong một lần thủ căn cứ, “vì bọn CS áp dụng chiến thuật
hoạt động bên ngoài phía Tây căn cứ, ĐĐ1 Nắm Lấy Thắt Lưng Địch mới đánh, hòng
do chú chỉ huy được tăng phái 2 Chi Đội vô hiệu hóa yếu tố ưu thế hỏa lực Phi Pháo
M113 gồm 6 chiếc, do Th/Úy Sơn làm Chi của ta, nên chúng liều chết bám sát lực
đội trưởng, tiến ra khỏi căn cứ, dàn đội hình lượng ta như đỉa”. Nhưng không may cho
hàng ngang lục soát mục tiêu, ĐĐ4 do Đ/Úy chú khi chiếc M113 mà chú đặt BCH cùng
với BCH của Th/Uý Sơn tiến lên tuyến đầu
thì bị qủa DKZ 82mm của địch bắn trực xạ,
trúng ngay vào khẩu ĐL50, chiến hữu xạ
thủ bị tan xác phần trên, bụng và hai chân
còn lại trong xe,

Th/Úy Sơn ngồì kế bên thịt da nát tan,
hiệu thính viên của chú và toán Tiền Sát
Pháo Binh đều bị thương và rơi xuống đất,

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


88

phần chú thì vẫn đứng như trời trồng, cái Nhìn kỹ lại thì đó là một miếng thịt không
nón sắt bay mất tiêu, mặt mày dính đầy máu biết của chiến hữu xạ thủ ĐL50mm hay là
thịt của những chiến hữu mũ nồi Đen, màu của Th/Úy Sơn Chi Đội Trưởng Thiết Quân
của Binh Chủng Thiết Giáp và máu của Vận M113 của Thiết Đoàn 11 Kỵ Binh văng
chính chú nữa, đứng bất động được một lúc vào túi áo giáp của chú.
thì chú ngã nhào xuống xe, cho đến lúc
Đ/Úy Việt và Tr/Úy Trọng chạy đến, chú Lần này thì lại có cơ hội cùng hành quân
chỉ kịp nói “Việt coi luôn ĐĐ1, Tr/Úy với Chi Đoàn 1/20 Chiến Xa M48, khi chú
Trọng tuyệt đối tuân lệnh điều động của có lệnh rút bỏ căn cứ Phượng Hoàng để về
Đ/Úy Việt” rồi ngất đi. phòng thủ Ái Tử thì đơn vị chú bị thiết giáp
Khi tỉnh lại chú thấy đang nằm trong bệnh địch truy đuổi, khoảng 15 chiếc T54 và T59
dàn hàng ngang, dương cờ đỏ sao vàng
viện Quảng Trị, cảm thấy thèm điếu thuốc, nghênh ngang chạy trên những ngọn đồi
sờ vào túi áo giáp tìm bao thuốc nhưng áo trọc, dốc lài lài, lúc ẩn lúc hiện truy đuổi
giáp đã được các cô Y Tá cởi ra đang mắc ở chúng chú từ hướng Tây xuyên thẳng về
chiếc ghế, không ngồi dậy được buộc lòng Đông trong khi đó đơn vị chú đang cố gắng
phải nhờ cô Y Tá lấy giùm, chú chợt nghe rút thật nhanh để tránh thiệt hại, chú dùng
tiếng kêu nho nhỏ: hỏa lực pháo binh và các tổ chống chiến xa
---Trời ơi, cái gì vậy nè? cô y tá la lên, như là lực lượng cầm chân chúng và chờ đợi
thiết giáp tăng viện. Tiểu Đoàn gởi tăng viện
đến cho chú 4 tank M48 do Trung Úy Tôn
Thất Đàn chỉ huy. Khi M48 đến, chú chỉ rõ
mục tiêu cho Tr/Úy Đàn với một yêu cầu
duy nhất là phải “rang muối" được nhiều
cua, Rang có nghĩa là bắn cháy, Cua có
nghĩa là xe tank” và ngược lại Trung Úy
Đàn yêu cầu bảo đảm an ninh cạnh sườn
được an toàn, sau khi tìm được vị trí thích
hợp, Tr/Úy Đàn báo cho biết thiết giáp sẵn
sàng tác xạ để chúng chú khỏi bị giật mình,
theo lệnh của Tr/Úy Đàn 4 M48 khai hỏa
cùng lúc, thật là thần kỳ và vô cùng may
mắn, 4 viên đại bác 90mm của M48 vừa ra
khỏi nòng thì cũng vừa đúng lúc 4 T54 và
T59 của bọn CSBV bùng cháy như những
ngọn đuốc, khói đen bốc cao cùng với
những tiếng nổ long trời lở đất vang lên từ
những đạn dược dự trữ chất chứa trong xe,
chận đứng sự ngông nghênh của thiết giáp

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


89

địch, chúng khựng lại ngay và quay đầu rút cháu được phép ngồi ăn chung với các chú
lui. Toàn thể binh sĩ TQLC đồng loạt đứng TBB được không bác sĩ?, tui mạnh dạn hỏi
dậy reo hò vang trời và hoan hô lực lượng vì tính cho đến giờ này tôi không còn cảm
Thiết Giáp Binh, Chi Đoàn 1/20 Chiến Xa. giác mắc cở nữa mà cảm thấy gần gũi với
các chú nhiều hơn.
Liếc qua thấy cháu nào cháu nấy nước ---Được thôi, chúng tôi xem các cháu như là
mắt lưng tròng, cúi đầu im lặng, ông ba gai thân nhân của TB, các cháu có quyền.
cười, nói:
--- Thôi đã bảo trước là không được lệ rơi Nói xong ông y sĩ và cô giáo cùng quay
mà các cháu không vâng lời, chú không kể về, đa số các bà trẻ đều ở lại và đến từng
nữa đâu, các cháu “bướng bỉnh” không biết giường ngồi ăn chung với các chú, nói
nghe lời gì cả, làm sao là học trò ngoan được chuyện đời lính và học trò, chú Hùng và 2
phải không cô giáo?, ông bagai quay qua cô chú nằm gần ông bagai ngoắc tôi đến ngồi
giáo, thấy cô giáo mắt cũng đỏ hoe với các chú, không kiêng dè tôi mạnh dạn
---Trời cô giáo mà cũng rơi lệ nữa thì làm đến, quan sát mâm cơm của các chú có đủ 3
sao học trò lệ không rơi. món, canh, xào và mặn, tráng miệng bằng
quả chuối, nhà thương phục vụ khá chu
Mình nghĩ, cái ông ba gai này ngay cả cô đáo., tôi lấy thức ăn trong túi xách ra, thật
giáo của mình mà ông cũng không kiêng nể may mắn có đúng 5 cái bánh Pates chaud,
thì huống gì bọn tép riu mình, tức thật.. vừa đủ cho 5 người, ông bagai cũng có được
---Tại chú đó, sao không kể chuyện gì vui một cái, ông cầm cái bánh đưa lên miệng
mà lại kể chuyện buồn thì làm sao người ta cắn một miếng .
không khóc được, mình nói. ---Cháu mua bánh này tại nhà hàng Thanh
---À cháu ơi, đời lính làm gì có chuyện vui, Thế đúng không?
nếu có vui chăng chỉ là gượng vui mà thôi ---Dạ đúng rồi chú, sao chú biết?
cháu ạ, quanh năm suốt tháng, làm bạn với
chết chóc với đói lạnh, với rừng thiêng,
nước độc với nỗi cô đơn tột cùng của kiếp
nhân sinh, yêu không dám nói yêu, cưới vợ
thì không dám cưới, sợ người con gái yêu
mình , mình yêu bị trở thành goá phụ khi
tuổi đời còn quá trẻ.
---Thật vậy sao chú?,
---Có thể không đúng hoàn toàn với ai đó
nhưng riêng với chú, đó là sự thật hoàn toàn.
---Đã 12h trưa rồi, các TBB phải dùng cơm,
xin mời cô giáo và quý cháu trở về hội
trường dùng cơm với chúng tôi, một y sĩ lên
tiếng. –
--Các cháu có đem theo thức ăn trưa, các

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


90

---Vì khi Tiểu Đoàn về dưỡng quân, chú ---Các trò chuẩn bị ra về, 2pm rồi, về cho
thường ăn sáng tại nhà hàng Thanh Thế, chú các anh TB nghỉ ngơi, hẹn gặp lại. Tiếng cô
thích bánh Pate chaud và bò kho, trứng giáo vang lên, mình cảm thấy hụt hẵng,
oplates và bánh mì ở đó. Chắc cháu thường buồn bã đứng dậy nói:
đến đó ăn sáng với bạn trai lắm nhỉ? ---Thôi cháu về nghe các chú, chúc các chú
---Không, đâu có, cháu chưa có bạn trai mà sớm bình phục, hẹn gặp lại.
cũng ít khi đến ăn sáng tại đó lắm, anh trai ---À cháu có thể cho chú biết tên không?, và
cháu mua cho, con gái ai mà đi ăn sáng một nếu được cho chú luôn địa chỉ, khi xuất
mình ở đó chú, người ta nhòm dữ lắm, mắc viện, chú xin phép được đến thăm cháu,
cỡ chết. được không? ông bagai nói.
---Cháu định bao giờ thì có bồ?
---Trời, chú nói gì kỳ vậy, bộ dễ kiếm “bồ Như một cái máy, không ngần ngại tôi lấy
lắm hả chú, chú kiếm dùm cho cháu được giấy bút vội vàng ghi tên và địa chỉ rồi trao
không? Tui nhìn ông ba gai với đôi mắt cho ổng,
đượm vẽ tinh nghịch, vừa cười vừa nói. ---Cháu cho phép chú đến thăm cháu sau
---Thật ạ, cháu chưa có bồ thật sao?. 5pm mỗi ngày, nếu chú muốn.
---Thật đó chú, cháu chưa có vì cháu còn
nhỏ mà cũng chưa có ai để ý và ngỏ lời với Tôi gật đầu chào tất cả các chú TB và
cháu nên làm sao có bồ được, còn chú thì bước ra nhưng không quên quay đầu lại nhìn
sao?, người ta có người đến thăm hà rầm mà thêm một lần nữa. Trên đường về mình
chú thì không thấy ai vậy. không buồn nói chuyện với các bạn, trở nên
---Chú có chứ tại sao lại không?, chú đang im lặng một cách khác thường, các bạn thấy
có cháu đây mà, cháu đang thăm chú. vậy bắt đầu chỉ mũi dùi vào mình xì xầm:
---Chú à, cháu khác với người ta, cháu chỉ ---Xem kìa bà con, người"Ngầu” nhất lại bị
là em gái hậu phương thôi, chứ đâu là bồ “coup de foudre” at the first sight, bắt thăm
hay người yêu của chú đâu mà chú so sánh được số 1 thì bây giờ cũng là người số 1 fall
như thế.
---Thế là chết chú rồi, từ nãy tới giờ chú cứ in love,
ngỡ cháu là người yêu của chú, chú cứ nghĩ Những cái miệng bắt đầu rống lên, tiếng
mình yêu nhau từ tiền kiếp, đến bây giờ mới
được gặp nhau, ôi chú đã quá mơ mộng hảo cười vang lên từng chập khiến mình khó
huyền. xin lỗi cháu nhé. chịu nhưng mình không muốn cãi lại làm gì,
---Không có gì đâu chú, ai cũng có quyền mình cứ yên lặng để cho niềm suy tư tự
ước mơ mà, cháu cũng có những mơ ước nhiên tuôn trào và tự hỏi tại sao lại ghi tên
nhưng không biết có được toại nguyện và địa chỉ cho ông bagai một cách vội vàng,
không?, cháu luôn khấn nguyện cùng trời dễ dãi vậy, lại còn nói cho phép ông ta đến
cao cho những khát vọng của cháu được thăm mình nữa chứ, như thế hoá ra mình
viên mãn nhưng sao khó quá. muốn ông ta đến lắm rồi còn gì, ông ta sẽ
nghĩ gì về mình đây, có coi thường mình
không, mà ông ta là ai?, tại sao mấy chú TB
nằm bên cạnh gọi ông ta bằng ông Thầy,
ông ta dạy về môn học gì? Cả khối câu hỏi

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


91

đang xoay quanh trong đầu mình, nặng óc hàng, chiều thứ Bảy nên hứa hẹn là tiệm sẽ
quá, ông ta đâu có gì đặc biệt, ngoại trừ âm đông khách, trang điểm sơ sài là phải chạy
điệu và cách ăn nói thẳng thừng như xoáy xuống quầy tính tiền. Không hiểu sao mà
vào tim người ta, thế thôi. chiều nay tính tiền lộn lung tung, cảm thấy
quá mệt mỏi và là chiều thứ Bảy vô vị nhất
Xe ngừng lại trong trường, mình xuống xe mà mình chưa từng có, mong sao khách
thì đã thấy ông anh với chiếc Honda Dame đừng đến và về sớm, để mình được lên
chờ sẵn, chào cô giáo và mấy bà trẻ rồi leo phòng riêng, một mình trong căn phòng tĩnh
lên xe mà vẫn nghe văng vẳng bên tai tiếng lặng có thể làm mình dễ chịu hơn.
hát của mấy cái họng “đáng ghét" ---Chị Thu, khách họ nói chị tính lộn tiền
---Buồn mà chi em Thu..., khi Nước Non đó, chị làm ơn tính cho đúng đi, sao hôm
đang cần trai hùng, buồn mà chi Thu, làm nay chị kỳ vậy, chị người làm nói,
nản chí Nam Nhi…. ---Thu.. không hiểu sao hôm nay lại như
---Em mệt hay sao mà ít nói vậy em gái, ông vậy, xin lỗi họ hộ Thu.. đi, cảm ơn, chị vui
anh mình hỏi. lòng gọi anh Bảy xuống thay cho Thu, Thu
---Không đâu anh, xe nhà binh ,kêu lớn và mệt quá.
xốc lắm, làm em hơi mệt thôi, không có chi,
mau về nhà cho em tắm rửa, em nóng quá. Anh trai mình xuống ngồi thay, nhanh
---Trưa nay có mấy ông lính TQLC và Hải chóng mình chạy lên phòng, ngả người
Quân đến quán, ăn thịt rừng, uống beer, họ xuống tấm nệm, nhắm mắt, hít một hơi thật
cứ hỏi em hoài, anh phải nói cho họ biết là sâu, thở ra chầm chậm, cảm thấy dễ chịu
em đi theo trường để uỷ lạo TB ở Thủ Đức hơn, mình lập đi lập lại như thế vài lần nữa
rồi, anh tôi nói. rồi từ từ rơi vào giấc ngủ với bao mộng mị
--- Sao anh không nói là em đi thăm ‘bồ", buồn vui lẫn lộn, mình mơ thấy chiến tranh,
đang nằm tại nhà thương, cho họ đừng hỏi thấy lính mình bị chết, bị thương, mơ thấy
nữa cùng người ấy đi dạo phố, đi ăn, xem
--- Ủa em có bồ rồi hả, mà lính à?, cinema và rồi chia xa để chàng ra đi làm tròn
---Mới quen thôi, không biết có bồ được bổn phận người trai thời chinh chiến trong
không đây, em đã cho họ địa chỉ và tên em khi Quốc Gia hữu sự.
rồi và mời anh ấy đến thăm khi thuận tiện,
ông ấy hứa, khi xuất viện sẽ đến thăm em. Người đi một nửa hồn tôi mất,
---Bộ em quen lâu rồi à, sao anh và gia đình một nửa hồn kia bổng dại khờ.
không ai biết gì hết, anh trai tôi vặn hỏi, Ôi thời chiến chinh
---Em đã nói là mới quen mà, không biết mấy Người đi trở lại!!!
như thế nào đây?, mong anh ấy sẽ đến thăm
sau khi xuất viện, thế nào em cũng giới thiệu Illinois, Mùa Thu 2019
anh ấy với gia đình, lúc đó anh sẽ biết.

Về đến nhà, vội vàng phóng lên lầu, tắm
gội để chiều nay phụ mẹ và chị Hai, bán

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


92

Phuhotrac

"Buông súng cầm viết, Em nhỏ viết (kể) chuyện
Mỗi tay súng là một cây nhỏ: Đại Đội, Trung Đội, Tiểu
viết, Đội, cá nhân.
Mỗi TQLC là một tác giả.
Từ Anh Cả đến "Em Út" Còn mực thì viết nhiều, ít
Tác giả là người cầm bút không mực thì viết ít,
phải là nhà văn, Kể chuyện viết
ra giấy-đấy là tác giả.. Viết những gì mình nghe,
Mỗi TQLC có một kho mình thấy mà người khác không
tàng tài liệu: thấy.
Tình Yêu Và Chiến
Tranh. Tai nghe thằng bạn bảo:
Tình yêu cha mẹ, vợ con, "Mày bắn yểm trợ cho tao xung
người tình, đồng đội niên trưởng phong".
và "em út". Mắt trông thấy thằng bạn gục
Chiến tranh là xung phong, xác xuống "gẫy gánh nửa đường"
giặc, tiếng đạn nổ, không "nổ"
sảng. Suốt mấy chục năm qua
Đặc san Sóng Thần là mà vẫn nhớ vẫn thương, nước
kho chứa tài liệu của Mũ Xanh. mắt vẫn tuôn mỗi khi nghĩ đến
Mong các anh cầm bút "nó" như thấy trước mắt, rồi
lên. buồn một mình, uống một mình,
Anh lớn viết (kể) chuyện "tu" một mình! Thở dài:
lớn: Sư Đoàn, Lữ Đoàn, Tiểu -"Đù má... tại sao lúc đó tao
Đoàn. không giữ mày lại!"

Xin chia nỗi buồn này ra,
mỗi độc giả là một bằng hữu.
Nỗi buồn sẽ vơi. Nhưng cái
quan trọng hơn là cần nói, phải
nói, nói với...

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


93

Nói với con cháu tôi: Chúng ta kể để hãnh diện
-"Bố và đồng đội đã chiến đấu với chính mình trong quá khứ
rồi gục xuống để nay các con mà sống cho vui, cho hòa thuận
ngẩng đầu lên". với đồng đội, với anh em hiện
tại.
Nói với đồng đội, đồng Chúng ta kể để con cháu ta,
bào tôi: đồng bào ta biết:
-"Tôi có thằng bạn chiến đấu vô
cũng anh dũng và đã hy sinh. -TQLC sống oai hùng trong
Thằng hy sinh cả thân mình, quá khứ, sống chết bên nhau,
thằng còn đầu còn mình nhưng chia nhau nắp bi đông nước, tu
mất tứ chi, Thằng còn chân đi chung một chai bia, nằm chung
nhưng mù con mắt. Thằng nhẹ một chiến hào, "ấy" chung một
hơn thì chân còn, chân mất, "lỗ", khổ có nhau, sướng có
chân thấp chân cao, chân thật nhau...
chân giả".
Xin đừng vì cái "ảo" hiện
Chúng ta kể cho độc giả tại mà:
nghe chẳng phải là để cầu xin "Dậu đổ bìm leo, mày tao, mi,
bố thí miếng cơm manh áo. Anh tớ"
em thương binh đói lạnh lâu rồi .....
lại thêm chữ "phế".
"Phế" ư? Đau hơn hoạn. Hãy cầm viết lên ngoáy
vài chữ, mở máy ra gõ vài câu

Thế là Đặc San Sóng
Thần, tiếng nói của chúng ta,
của Tổng Hội đi đến đâu cũng
thấy độc giả gật đầu tấm tắc:
"HAY".

Hay, Hay không hay là do
chính bàn tay của mỗi TQLC."

Phuhotrac

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


94

Tiểu Đoàn 8

Ó Biển và tôi

Cuối năm 1969 Tiểu Đoàn 5 đang hành quân ở
Giồng Trôm Kiến Hòa. Thông thường mỗi cuộc hành
quân trung bình là 3 tháng nhưng vào vùng mới hơn 1
tháng thì được lệnh rút ra quốc lộ.

Đại đội đóng quân gần quốc lộ cách Chợ Giồng
Trôm khoảng 1 cây số. Mỗi ngày lội sình, băng đồng,
mìn bẫy dày đặc, không có đụng độ nhưng ngày nào
cũng có thương vong, trung đội nào đến hôm đi đầu là coi như đi rà mìn. Bỗng dưng được ra
nghỉ quân, gần chợ, quán, chúng tôi cứ thắc mắc không biết chuyện gì sẽ xảy ra?

Đại Úy Lê Hoài Đức, Đại Đội Trưởng Đại Đội 4 tập họp đại đội bàn giao chức vụ cho
Trung Úy Nguyễn Văn Anh, đang là Đại Đội Phó Đại Đội 1.
Ngày mai Trung Úy Anh sẽ đưa đại đội về trình diện Tiểu Đoàn 8, chỉ có riêng Đại Úy Đức ở
lại để thành lập Đại Đội 4 mới.

Tiểu Đoàn 8 với BCH/TĐ và các Đại Đội 1,2,3 đang tập trung ở hậu cứ vừa mới xây cất,
đang chờ ĐĐ4 của TĐ5 về đến là đầy đủ toàn bộ tiểu đoàn. Đại Đội 4 Tiểu Đoàn 5 chính thức
trở thành Đại Đội 4 Tiểu Đoàn 8.

A- Nhân Sự:
1- BCH/TĐ8 và các Ban:
-Tiểu Đoàn Trưởng (TĐT): Thiếu Tá Phạm Văn Sắt
-Tiểu Đoàn Phó (TĐP): Đại Úy Đoàn Đức Nghi
-Đại Đội Trưởng Đại Đội Chỉ Huy (ĐĐT/ĐĐCH): Trung Úy Nguyễn Tấn Thành
-Trưởng Ban 1: Thiếu Úy Lê Ngọc Tấn
-Trưởng Ban 2: Thiếu Úy Mai Văn Tiền
-Trưởng Ban 3 Hành Quân và Huấn Luyện: Đại Úy Nguyễn Ngọc Tú.
-Trưởng Ban 4 kiêm Chỉ Huy Hậu Cứ: Đại Úy Phạm Tòng Rong
-Trưởng Ban 5: Chuẩn Úy Trần Chí Quỳ
-Truyền Tin: Chuẩn Úy Khúc Vương.
-Quân Y: Y Sĩ Trung Úy Hoàng Cơ Trường.
2- Thay Đổi Nhân Sự:
2a: Chức vụ Tiểu đoàn trưởng:
-Thiếu Tá Nguyễn Văn Phán thay Thiếu Tá Phạm Văn Sắt giữa năm 1970

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


95

-Trung Tá Nguyễn Đăng Hoà thay Trung Tá Nguyễn Văn Phán gần cuối năm 1974.
2b: Chức vụ Tiểu đoàn phó:
-Đại Uý Trần Ba thay thế Đại Úy Đoàn Đức Nghi đầu năm 1971
-Đại Uý Lê Văn Huyền thay Đại Uý Trần Ba cuối năm 1971
-Đại Uý Lâm Tài Thạnh thay Đại Uý Lê Văn Huyền giữa năm 1972, đến cuối năm Đại Úy
Thạnh được lệnh thuyên chuyển về TĐ/7 (và thăng cấp Thiếu Tá)
-Thiếu Tá Nguyễn Phúc Định (cũng vừa được thăng cấp) về thay Thiếu Tá Lâm Tài Thạnh
cuối năm 1972.
3- Các đại đội tác chiến:
-Đại Đội Trưởng Đại Đội 1 (ĐĐT/ĐĐ1): Đại Úy Lê Quang Liễn
-Đại Đội Trưởng Đại Đội 2 (ĐĐT/ĐĐ2): Trung Úy Trịnh Hữu Chấn sau thuyên chuyển Trung
Úy Phan Ngọc Viếng thay thế
-Đại Đội Trưởng Đại Đội 4 (ĐĐT/ĐĐ4): Trung Úy Nguyễn Văn Anh.

B- Huấn Luyện:
Đầu năm 1970 Tiểu đoàn 8 tham dự chương trình huấn luyện cấp tiểu đoàn tại Trung Tâm

Huấn Luyện Quốc Gia Vạn Kiếp, Bà Rịa.
Chương trình huấn luyện đặc biệt cho hai đơn vị Tổng Trừ Bị Nhảy Dù và TQLC lúc nào cũng
có hai Tiểu Đoàn Nhảy Dù và TQLC tham dự song hành và cùng một thời điểm.
Đơn vị Nhảy Dù dự huấn luyện cùng lúc đó là Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù.
Huấn luyện mang tính chất thi đua nên tất cả mọi sinh hoạt (từ huấn luyện cho tới ăn ngủ) hàng
ngày rất vất vả, mệt nhọc! Các đại đội được nghiêm lệnh phải cố gắng giữ gìn từng ly từng tí
tất cả mọi chuyện từ quân phong, quân kỷ, thực tập chiến thuật ...

Thời gian huấn luyện khoảng 3 tháng.
Tiểu đoàn đóng quân bên ngoài vòng đai TTHL.
Bài thực tập mãn khóa là Tiểu Đoàn Tấn Công tác xạ đạn thật như một cuộc hành quân
ngoài chiến trận.
Bãi thực tập là những đồi núi không có dân cư cách TTHL Vạn Kiếp khoảng 10 cây số.
Kết quả mãn khóa Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù và Tiểu Đoàn 8 TQLC được xếp đồng hạng!
Vào năm 1973 Tiểu Đoàn 8 TQLC cùng với Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù cùng dự chương trình huấn
luyện cấp tiểu đoàn tại Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Đống Đa Huế vì thời gian đó (từ
1972) cả hai Sư Đoàn -Dù và TQLC- đều trực thuộc quyền xử dụng của Quân Đoàn 1.
Kỳ huấn luyện này lại càng vất vả, cam go hơn kỳ ở Vạn Kiếp nhiều bởi vị Tư Lệnh QĐ1,
Trung Tướng Ngô Quang Trưởng thường xuyên ra bãi tập và đích thân dự khán bài thực tập
mãn khóa Tiểu Đoàn Tấn Công.
Kết quả mãn khoá Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù và Tiểu Đoàn 8 TQLC vẫn được xếp đồng hạng!

C- Xuất Quân:
1- Hành Quân Campuchia Đợt 1:

Tháng 5/1970 Tiểu Đoàn 8 nhận lệnh vượt biên sang Campuchia bằng đường bộ, theo QL 1

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


96

qua Gò Dầu Hạ để vào Campuchia. Tiểu Đoàn nhận nhiệm vụ bảo vệ BCH/LĐ tại Neak Luong.
Các đại đội hoạt động trong vùng trách nhiệm, phối hợp với Lực Lượng Đặc Nhiệm Thủy Bộ
hoạt động bảo vệ an ninh dọc theo sông Mekong về phía Nam Vang đến ranh giới của Lữ Đoàn
phòng vệ thủ đô Campuchia.

Chấm dứt Hành Quân Campuchia Đợt 1 tiểu đoàn về hậu cứ dưỡng quân và được chuyển
ra hành quân vùng Ba Lòng, Hương Hoá. Trên đường di chuyển tiến chiếm mục tiêu Thiếu Tá
Phạm Văn Sắt TĐT bị vết thương cũ tái phát, Thiếu Tá Nguyễn Văn Phán đang là Tiểu Đoàn
Phó Tiểu Đoàn 5 ra thay thế.
2- Hành Quân Campuchia Đợt 2:

Thiếu Tá Nguyễn Văn Phán TĐT/ TĐ8 đưa tiểu đoàn từ Hậu Cứ Thủ Đức theo QL4 xuống
Châu Đốc, rồi từ đó lên
tàu ngược dòng Mekong
đổ bộ vào Neak Luong
nơi đặt BCH/LĐ369.
Đại Úy Trần Ba thay thế
Đại Úy Đoàn Đức Nghi
đảm nhận chức vụ
TĐP/TĐ 8.
-Trận phản phục kích
khi TĐ cùng với LLĐN
Hải Quân bị địch phục
kích khi thực hiện nhiệm
vụ tuần tiểu trên sông
Mekong. Địch phục kích
dọc theo bờ sông

Mekong ngay khúc sông
hẹp nhất đã bắn hạ 2 tàu
hải quân, lập tức Phu
Nhơn ra lệnh hỏa lực tối
đa, tất cả tàu ủi thẳng
vào địch quân.Địch
bung chạy, Phu Nhơn ra
lệnh truy kích. Cuối cùng chúng dồn vào một ngôi chùa lớn, xung quanh là đồng trống.
Không có địa hình địa hình, địa vật để bám vào làm đường tiến sát tấn công. Địa thế quá trông
trải nên mỗi lần di chuyển tiến tới là bị địch bắn xối xả. Trực thăng bắn nhiều loạt rocket vào
chùa nhưng xong mỗi đợt thì chúng lại bắn trả.

Đại Đội 2 của Trung Úy Bùi Phúc Lộc thương vong khá nhiều, một trung đội trưởng hy sinh.
Phu Nhơn ra lệnh “Bất cứ giá nào phải chiếm cho được ngôi chùa trước trời tối”.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


97

Cuối cùng với sự tấn công liên tục, địch liều chết thoát chạy đã để lại nhiều xác chết và vũ khí
đủ loại.
- Trận giải cứu đoàn tàu dân sự di chuyển từ Neak Luong đến Nam Vang bị địch phục kích
chận đánh.
TĐ8 đổ trực thăng từ sau lưng địch chớp nhoáng đánh phủ đầu, chúng trở tay không kịp tháo
chạy thoát thân.
- Trung Úy Phan Út hy sinh khi bị B40 bắn vào bửng tàu khi đổ bộ.
- Trung Úy Nguyễn Văn Anh ĐĐT/ĐĐ4 bị thương Trung Úy Doãn Thiện Niệm thay thế,
- Thiếu Uý Trần Xuân Lợi được ân thưởng “Bronze Star With Combat V”
Chấm dứt hành quân Campuchia Đợt 2 Tiểu Đoàn 8 về hậu cứ dưỡng quân.
3- Hành Quân Lam Sơn 719 (Hạ Lào):
Lữ Đoàn 258 với các Tiểu Đoàn 1, 3 và 8 được trưc thăng vận vào khu vực núi Koroc ngay
biên giới Việt Nam - Lào nằm bên trong lãnh thổ Lào.
Tiểu Đoàn 8 giữ BCH/ LĐ và 1 pháo đội 105, 1 pháo đội 155 tại đỉnh Koroc.
Tiểu Đoàn 1 và Tiểu Đoàn 3 hoạt động ngoài căn cứ về hướng Bắc.
LĐ 147 với các Tiểu Đoàn 2 , 4 , 7 đổ quân xuống căn cứ Delta.
TĐ 7 giữ BCH/ LĐ, TĐ 2 và TĐ4 trấn đóng những cao điểm hướng Bắc và Tây Bắc.
Sau khi các lực lượng Nhảy Dù, BĐQ, SĐ1 BB, Thiết Giáp triệt thoái khỏi lãnh thổ Lào, địch
dồn lực lượng có chiến xa yểm trợ tấn công Căn Cứ Delta.
Pháo địch tập trung ngày đêm bắn vào vị trí BCH/ LĐ và các TĐ.
Số thương vong các TĐ lên cao. Không được tải thương, tiếp tế, pháo binh và không yểm
không tiêu diệt được pháo địch.
LĐ 147 phải bỏ Căn Cứ Delta triệt thoái về Koroc.
Pháo binh bắn trái sáng liên tục suốt đêm để hướng dẫn.
TĐ 3 Sói Biển nhận lệnh đón LĐ 147.
Khi đến được Koroc toàn bộ LĐ 147 được trực thăng vận về Khe Sanh và sau đó LĐ 258 cũng
được trực thăng bốc ra Khe Sanh.
Tiểu Đoàn 8 là đơn vị TQLC và cũng là đơn vị tham chiến cuối cùng rời khỏi lãnh thổ Lào.
Thiếu Tá Trần Ba Tiểu Đoàn Phó, Đại Uý Lê Quang Liễn Trưởng Ban 3, Trung Uý Bùi Phúc
Lộc Đại Đội Trưởng Đại Đội 2 của TĐ 8 Ó Biển đã lên chuyến trực thăng cuối cùng rời Koroc.
LĐ147 và LĐ 258 được trực thăng bốc từ Khe Sanh về Đông Hà.
ĐĐ4/TĐ8 là đơn vị cuối cùng rút khỏi Khe Sanh bằng quân xa.
Khe Sanh bỏ ngỏ!
Thương binh nặng nhẹ đều được dìu hoặc cáng mang đi hết, chỉ buộc phải bỏ lại đúng 18 xác
tử sĩ đã được gói kỹ trong poncho tập trung một nơi chờ bốc về Huế.
Hơn 1 tuần sau, sau khi B 52 san bằng khu vực TĐ 8 bị bao vây, 1 Trung đoàn của SĐ/1 BB
được đưa vào lục soát và Thiếu uý Trần Chí Quì được lệnh dẫn 1 tiểu đội vào để tiếp nhận 18
xác tử sĩ về cho gia đình.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


98

4- Hành Quân Lam Sơn 720:
Đầu tháng 5 năm 1971, LĐ 147 với các Tiểu Đoàn 8, 9 được trực thăng vận đổ xuống khu vực
Tây Nam Huế để ngăn chặn địch đang chuyển quân từ hướng Khe Sanh.
Tiểu Đoàn 5 giữ BCH/LĐ tại căn cứ Bastogne, tung các đaị đội hoạt động xung quanh căn cứ.
Vừa đổ quân xuống mục tiêu đầu tiên Đại Đội 3 Tiểu Đoàn 8 bị pháo kích. Trung Úy Phan
Ngọc Viếng ĐĐT/ĐĐ3 hy sinh.
Tiểu đoàn tiếp tục di chuyển tiến chiếm mục tiêu kế tiếp là cao điểm Động A Tây Luật nhận
tiếp tế nước, đóng quân đêm.
Vào nửa đêm địch tập trung pháo kích từ nhiều hướng khác nhau rồi mở nhiều đợt tấn công
tràn ngập áp sát tuyến phòng thủ nhưng các đại đội TĐ8 giữ vững vị trí.
Đến sáng địch ngưng tấn công rút về những cao điểm xung quanh Động A Tây Luật.
ĐĐ4/ TĐ8 nhận lệnh tấn công tiến chiếm cao điểm hướng tây trước tuyến phòng thủ của đại
đội.
Pháo binh bắn yểm trợ, phản lực vào vùng oanh kích những vị trí đặt súng lớn của địch thì
phòng không địch bắn lên như đan lưới.
Súng của địch đặt trong hang núi khó tiêu diệt, phi cơ trúng đạn phải rời vùng. Trung Đội 2
Đại Đội 4 thương vong hơn phân nữa.
Tiểu đoàn ra lệnh ngưng tấn công, tất cả đại đội củng cố tuyến phòng thủ, đào hầm hố thật sâu
thực hiện hầm có nắp.
Phản lực trở lại vùng tiếp tục oanh kích để sau đó trực thăng tải thương, tiếp tế nhưng chỉ oanh
kích được một đợt thì lại phải rời vùng vì hỏa lực phòng không của địch.
Trực thăng không thể xuống bãi đáp để bốc thương binh, tử sĩ vì phòng không và pháo địch.
Phòng không địch bắn lên từ những cao điểm xung quanh vị trí của tiểu đoàn.
Tiểu Đoàn 8 đã bị địch bao vây, lọt vào trận địa của địch đã được sắp sẵn.
Đơn độc chiên đấu, không có không yểm, không được tải thương, tiếp tế.
Trời vừa sụp tối Tiểu đoàn mang theo tất cả thương binh, hơn 20 tử sĩ đã gói poncho đành phải
để lại, men theo thông thủy dẫn đến thượng nguồn một con suối lớn chảy theo hướng Tây-
Đông triệt thoái về hướng Căn Cứ Bastogne.
Rời khỏi Động A Tây Luật hơn một tiếng, nhìn lại vị trí đóng quân ánh lửa của đạn pháo chớp
nhoáng liên tục, địch đã tập trung pháo kích và sau đó chắc chắn sẽ tấn công tràn ngập vị trí
Tiểu đoàn!
Di chuyển liên tục suốt 2 đêm, đến trưa thì gặp TĐ 5 từ Bastogne vào tiếp cứu.
Tải thương, tiếp tế, bổ xung quân số, một tuần sau Thiếu Úy Trần Chí Quỳ nhận lệnh theo đơn
vị của SĐ1 trở lại Động A Tây Luật thu nhận xác tử sĩ đã bỏ lại khi triệt thoái.
Ngay sau đó TĐ8 được trực thăng đổ vào Động Chó, trận thế lập lại y như Động A Tây Luật!
Địch bao vây, khống chế từ những cao điểm xung quanh.
Sơn pháo và súng phòng không đặt trong khe núi, pháo binh, bom không tiêu diệt được.
Tiểu Đoàn 8 bị tổn thất nặng. Trung Úy Lương Văn Của hy sinh.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


99

Không được tải thương tiếp tế phải rút bỏ vị trí. Tiểu Đoàn 9 vào vùng cứu viện.
5- Mùa Hè Đỏ Lửa:
Đầu năm 1972 LĐ/147 với các TĐ 4, 8 tăng phái cho SĐ 3.
BCH/LĐ đóng tại Căn Cứ Carroll. TĐ8 giữ BCH/LĐ, các đại đội hoạt động khu vực Khe Gió
và đóng quân tại Fuller, Holcomb.
LĐ147 bàn giao Căn Cứ Carroll cho Trung Đoàn 56 di chuyển đến Căn Cứ Mai Lộc, Cùa.
ĐĐ2/TĐ8 giữ BCH/ LĐ147.
ĐĐ4 tại cao điểm Holcomb.
Cánh B với các Đại Đội 1,3 hoạt động xa trong khu vực Ba Lòng.
Cuối tháng 3/72 địch mở những đợt tấn công, pháo kích vào vị trí TĐ4 tại căn cứ hỏa lực Sarge
và Cao điểm Bá Hô.
Căn cứ Carroll đang chịu áp lực nặng nề, bộ binh địch áp sát có chiến xa yễm trợ.
Pháo địch liên tục rót vào căn cứ.
Khoảng 2 giờ chiều ngày 2 tháng 4 năm 1972 Trung Đoàn 56 kéo cờ trắng đầu hàng!
Địch dồn lực lượng tấn công TĐ4 và TĐ8.
TĐ4 và TĐ8 bị thiệt hại nặng rút về BCH/LĐ 147.
TĐ7 từ Đà Nẵng tăng cường cho LĐ147 nhưng vừa đến được Căn Cứ Mai Lộc thì chạm địch.
Địch pháo liên tục ngày, đêm, thương binh phải chửa trị tại chỗ.
Khoảng 7 giờ tối toàn bộ LĐ 147 bỏ Căn Cứ Mai Lộc triệt thoái về Căn Cứ Ái Tử.
Cánh A phòng thủ Căn Cứ Ái Tử, cánh B họat động ngoài căn cứ.
Pháo địch tập trung tối đa vào Căn Cứ Ái Tử, cùng bắn cháy bồn xăng và kho đạn.
Bộ binh và chiến xa địch áp sát vòng đai căn cứ.
Lệnh bỏ Căn Cứ Ái Tử rút về thị xã Quảng Trị.
Tuyến phòng thủ BĐQ dọc theo sông Thạch Hãn bảo vệ thị xã Quảng Trị bị địch tràn ngập.
Rạng ngày 1 tháng 5 năm 1972 LĐ 147 được lệnh bỏ thị xã Quảng Trị rút về Mỹ Chánh.
6- Tái chiếm Cổ Thành và Thị Xã Quảng Trị:
Ngày 28 tháng 6 năm 1972 SĐ Nhảy Dù và SĐ/TQLC vượt tuyến sông Mỹ Chánh tiến chiếm
lại Cổ Thành và Thị Xã Quảng Trị.
Lấy QL1 làm ranh giới SĐ Dù phía Tây QL và SĐ/TQLC phía Đông ra tới biển.
ĐĐ3/TĐ8TQLC vừa tiến chiếm thôn Trầm Ly, Quy Thiện thì nhận lệnh dừng chân tại chỗ bàn
giao cho TĐ5 Dù.
Đại Đội của Đại Úy Trương Đăng Sĩ TĐ5 nhận vị trí bàn giao.
SĐ Dù nhận lãnh trách nhiệm tái chiếm, cắm cờ Cổ Thành Quảng Trị.
Sau một tháng quần thảo cùng địch quân với những trận chiến khốc liệt.
Ngày 27 tháng 7 năm 1972 SĐ Dù bàn giao nhiệm vụ tái chiếm cổ Thành và thị xã Quảng Trị
cho SĐ/TQLC
SĐ/TQLC xử dụng LĐ258 với các TĐ 1, 2, 5, 6, 9 và LĐ147 với các TĐ 3, 7, 8 tấn công vào
2 hướng Tây Bắc và Đông Nam Cổ Thành.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


100

LĐ 369 với TĐ4 làm thành phần trừ bị.
Áp dụng chiến thuật xa luân chiến, các tiểu đoàn luân phiên thay nhau lên tuyến đầu.

Riêng mặt Đông Nam Cổ Thành TĐ 3 và TĐ 8 cứ 15 ngày hoán đổi lẫn nhau. Thời gian ở
tuyến đầu Tiểu đoàn tổn thất trung bình 200 người vừa chết và bị thương. Lui về phía sau bổ
sung quân số, nghỉ ngơi, tiểu đoàn đang nghỉ dưỡng quân phía sau lên thay thế.

Đại Uý Nguyễn Xuân Hoà Đại Đội Trưởng Đại Đội 4/TĐ8 và Trung Uý Nguyễn Tấn
Thành Đại Đội Trưởng Đại Đội 1/TĐ 8 hy sinh.

Ngày 15 tháng 9 năm 1972 TĐ 3 và TĐ 6 TQLC vinh quang cắm cờ trên Cổ Thành
Quảng Trị.
7- Hiệp Định Ngưng Chiến:
Tái chiếm Cổ Thành và Thị Xã Quảng Trị SĐ/TQLC và SĐ Dù phối trí phòng thủ ngăn chận
địch quân phản công. 8 giờ sáng ngày 27 tháng 1 năm 1973 Hiệp Định Ngưng Chiến Paris được
công bố. Tuyến đầu giới tuyến bây giờ dọc theo sông Thạch Hãn về phía Tây và ra tới biển.
Quận Thường Đức với cao điểm 1062 cửa ngõ phía Tây vào thành phố Đà Nẵng đang bị địch
quân tiến chiếm. SĐ Dù rời Quảng Trị tham dự chiến trường Thường Đức.
LĐ1 Kỵ Binh, một LĐ/TQLC và lực lượng địa phương quân dưới sự chỉ huy của Đại Tá
Nguyễn Xuân Hường Tư Lệnh LĐ1 Kỵ Binh thay thế các vị trí của SĐ Dù.
Chiến trận vẫn tiếp tục xảy ra tại các tuyến phòng thủ của SĐ/TQLC.
Địch quân cố mở những trận tấn công vào tuyến phòng thủ các tiểu đoàn để tạo những vùng
chiếm đóng da beo.

Đầu năm 1974 địch quân bắt đầu mở những cuộc tấn công lớn vào tuyến phòng thủ

phía Tây QL1.
Tuyến phòng thủ của mỗi trung đội, đại đội rải dài trên các cao điểm với quân số cấp tiểu đội.
-Giữa năm 1974, địch mở những trận tấn công với quân số áp đảo.
Sơn pháo đặt ở những cao điểm trực xạ vào công sự phòng thủ.
Phi cơ và pháo binh rất hạn chế hầu như không có.
Các đại đội của Tiểu Đoàn 8 bám chặt tuyến phòng thủ chống trả những đợt tấn công ồ ạt của
địch quân.
Chạm tuyến của tất cả đại đội đều bị địch đồng loạt tấn công và bị tổn thất nặng:
Trung Uý Hoàng Đình Long, Nguyễn Văn Phước, Diệp Thanh Sơn Thấu; Thiếu Uý Nguyễn
Thái Bạch, Nguyễn Thanh Vân đã anh dũng hy sinh tại chiến hào cùng với binh sĩ của mình.

Tháng Ba 1975
LĐ 369 với các Tiểu Đoàn 2, 6, 9 di chuyển đến Thường Đức thay LĐ Dù rút về tham

chiến mặt trận Khánh Dương, Nha Trang.
LĐ 147 và LĐ 258 bỏ Quảng Trị rút về Thuận An Huế để lên tàu xuôi Nam.

Tàu không vào được bờ để đón quân, chiến đấu đến sức cùng, lực kiệt cuối cùng tất cả
sa vào tay địch.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


Click to View FlipBook Version