The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.
Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by fireant26, 2022-11-10 13:58:25

Sinh Hoạt Hội TQLC Nam Cali

Sinh Hoạt Hội TQLC Nam Cali

201

Tình thương của các anh, tôi nhớ mãi Nhưng sáng Chủ Nhật, thì TB đó
chết!
.
Rồi từng ngày, từng đêm Anh cùng Chuyện xảy ra nhưng không ai biết
nguyên nhân chính ở đâu? Sau đó, anh
tôi chạy bộ vòng trung tâm, từ 1 vòng lên Nghĩa bị QC Thủ Đức làm việc và bị giam,
đến 10 vòng, hít đất từ 10 -100. “Cố lên, rồi lý do: “Đánh chết lính”!
sẽ có ngày được trở lại tác chiến”.
Ngày hôm sau, Thứ Hai, có nhiều TB
Anh Nghĩa hướng dẫn tôi kinh bị bệnh, TTHL phát giác có vi trùng đau
nghiệm sống của một người lính biệt kích màng óc nên TTHL được phong toả trong
mà Anh đã từng trải qua, đến những dự tính
lo toan của một người đại đội trưởng khóa vài ngày.
sinh tân binh. Buồn thì Anh chở tôi về Tôi đã đến gặp Tr/Tá CHT và trình
Sàigòn, chứ không để tôi đi một mình, một
nghĩa cử khá tế nhị vừa tròn nhiệm vụ vừa bày:
trọn tình anh em, để trám váo khoàng trống -Nếu Anh Nghĩa không phát giác trái
sau giờ huấn luyện, anh rủ tôi ghi danh học
Luật Khoa. Ngày tháng trôi qua, vết thương lựu đạn thì chuyện xảy ra như thế nào? Ai
lòng và thể xác tôi tương đối bình phục, nên chịu trách nhiệm? Hơn nữa nguyên nhân gây
được Anh trao những trách nhiệm khá hơn ra cái chết của TB chưa điều tra, chưa xác
và nặng hơn. Anh đã trị được “con ngựa định thì tại sao CHT lại phạt Anh Nghĩa 8
chứng”. ngày trọng cấm xin gia tăng và giao Anh
Nghĩa cho QC /Thủ Đức thụ lý?
Nghĩ lại cuộc đời tôi may mắn nhiều,
có nhiều bạn, từ những người bạn từ thuở bé Lời trình bày củ tôi không được giải
đi học chung một lớp đến những bạn giang thích, và sau cùng Anh Nghĩa bỉ giao về
hồ và đồng đội rồi co những người anh như quân lao Gò Vấp!
Anh Trần Thành Nghĩa. Tất cả đều có một
tâm tình đậm nét yêu thương dùm bọc. Mỗi Anh Trần Xuân Bàng-CHP khuyên
cuộc sống đều có một giá trị riêng, nhưng
đời quân ngũ, tình đồng đội vẫn chân thật, tôi:
đậm đà hơn hết. -Chuyện sẽ từ từ giải quyết vì đây là

Năm 1974, một sự kiện không vui lệnh từ trên?
xảy ra trong TTH, khiến cuộc đời anh Nghĩa Những chuyện không bình thường
quẹo sang một ngõ hẹp khác thật đáng suy
nghĩ. Những cái vô lý đã bao che hành động này tôi không nói với anh Nghĩa, vì nói ra
chối bỏ trách nhiệm. làm buồn lòng thêm.

Vào chiều Thứ Năm, được tin có một Cuối năm 1974, Anh Nghĩa được tại
tân binh (TB) dấu một quả lựu đạn M.26 ngoại sau một năm nằm quân lao vì không
trong ba-lô. Đây là điều cấm kỵ trong xác định nguyên nhân. Nguyên nhân cái chết
TTHL. Anh Nghĩa – Tiểu Đoàn Phó của TB không do anh Nghĩa gây ra. Nay tôi
TĐ2/TB cùng tôi-TĐP/TĐ1/TB, đến văn xin trình bày lại câu chuyện lý do tại sao anh
phòng tập hợp đại đội tân binh lại. Khi khám Nghĩa bị tù?
xét, tìm thấy trai M26 trong ba-lô tân binh
nọ như lời báo cáo, Anh Nghĩa đã đánh TB Sau hơn 10 năm “biển dâu”, năm
nọ vài bạt tai rồi giao an ninh TTHL, an 2006, tôi gặp lại gia đình Anh tại Houston
TX trong tiệc cưới con anh Trí: Cảnh bất
ninh giam TB vào Conex. ngờ hội ngộ không gì vui bằng.

Năm 2008 gặp Anh Nghĩa ở
ĐH.TQLC tại Cal, lúc nầy Anh đã ôm bình
oxy, tôi nói đùa với Anh:

-“Anh Nghĩa qua người nhái hồi nào
vậy?

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


202

Anh cười, lúc nào cũng cười, hình Tôi hứa nhưng không nghĩ là đến ngày Chủ
như hành trang của cấp chỉ huy tác chiến Nhật 26/2/17 là anh đã bỏ gia
thiếu một thứ căn bản: “Chửi thề”.
đình, bạn bè để ra đi. Hùng Nhô Ó Biển an
Không chỉ “Ma” tôi gặp lại Anh ủi tôi
Nghĩa trong Đại Hội 2008, mà còn có anh
Cấp, anh Thạnh, Huỳnh Vinh Quang, Quynh -“Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ qua”.
Hoa-ngưởi đẹp Bưu Điện năm. Chúng tôi Rồi một ngày nào đó, đến phiên tôi, đến
chụp chung một tấm hình hội ngộ, không phiên người kế tiếp. Những anh linh chiến
nghĩ đó là lần cuối. năm xưa nay đang “get line” chờ lãnh vé
lên tàu suốt, nói theo giọng lính là: “Chiếm
Cuộc sống có những thay đổi nhưng mục tiêu cuối cùng” đễ trả lại thế giới nầy
mất mát là cái đau mà không ai muốn nhận, lại cho người trẻ tốt:
nhưng vẫn cứ phải chấp nhận. “Bình an dưới thế cho người thiện tâm”
Tiếc nuối mà chi khi không còn khả năng
Tôi đã mất các anh: Từ anh Nhượng, làm đẹp cho đời!
anh Truyền, Hoà, Cẩn, Minh, Lành, Bửu, Còn vài giờ nữa thì anh về với Chúa, với
anh Bàng v.v.. và anh em Trung Đội 1/ĐĐ3 trời, với cát bụi.
trong trận Hạ Lào, đi 40 người, về còn 11 Nhưng chúng tôi vân còn anh, ít nhất là
người không toàn vẹn. Cái đau chồng chất trong tấm hình
mỗi khi nghe tin một người anh, một người
bạn “bỏ cuộc chơi”, ra đi, nay lại đến Anh. March 03. 2020
Lạt Ma Khá Lạt
Tôi còn nhớ năm 2007, một lần anh
trở bệnh, anh dặn tôi: .

- Em có đọc kinh thì nhớ cầu nguyện

cho anh.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


203

Lần trước, tôi đã viết về 5 người thuộc những ngày đầu năm 1967, anh hoán đổi
Khóa 21 SQTB Thủ Đức ngành Pháo Binh với Trung Úý Nguyễn Văn Nhự để về phục
phục vụ trong Binh Chủng Thủy Quân Lục vụ Binh Chủng TQLC. Dù làm nhiệm vụ
Chiến. Tất cả đã lần lượt làm những nhiệm đề-lô nhưng Vinh là người vô cùng kỷ luật.
vụ từ sĩ quan tiền sát đi theo các Đại Đội, Anh không bao giờ tự ý rời vị trí đóng quân.
Tiểu Đoàn TQLC, sau thời gian với nghiệp Khi hành quân, anh tự đeo ba lô mang theo;
đề-lô, họ trở thành trung đội trưởng, pháo những đề-lô khác đều giao phó tất cả cho
đội phó, các trưởng ban trong BCH/TĐ, sĩ các nhân viên trong toán. Vinh đối xử tốt
quan liên lạc cấp Lữ Đoàn, pháo đội trưởng với thuộc cấp, nhưng nghiêm chỉnh.
và trưởng ban Ba các Tiểu Đoàn PB.
Cùng thời với nhau, duy nhất Thiếu Úy
Bài này, tôi xin giới thiệu một người Vũ Quang Vinh được vinh thăng Trung Uý
bạn cùng khóa là PT Mũ Xanh Vũ Quang do chiến công trong các dịp TQLC phản
Vinh với những thành quả của anh đạt được công, giải tỏa Thủ Đô Sài Gòn và Cố Đô
trong suốt 9 năm phục vụ trong Binh Chủng Huế năm 1968. Tuy nhiên, anh mang cấp
TQLC, qua từng giai đoạn khác nhau của bậc Trung Uý nhiệm chức một năm rưỡi (18
cuộc chiến chống quân cộng sản Bắc Việt tháng), để rồi cùng lên Trung uý thực thụ
và quân Việt Cộng miền Nam. chung với cả khóa, thật bất công đối với một
người được thăng cấp do công trận như anh.
Vũ Quang Vinh khi ra trường chọn Sau những cuộc hành quân theo các Tiểu
phục vụ tại Pháo Binh Quân Đoàn III. Đến Đoàn tác chiến với nhiệm vụ đề-lô từ khi

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


204

thuyên chuyển về TĐPB/TQLC, tháng để vui nên không rời vị trí đóng quân. Đại
9/1968, Trung Uý Vũ Quang Vinh được Uý Trần Văn Nhẫn PĐT/PĐC bảo Đại Uý
giao nhiệm vụ chỉ huy Trại Yết Kiêu/Thủ Hà Tiến Chương Pháo Đội Phó PĐC giao
Đức trước khi bàn giao cho TĐ2PB. Trại nhiệm vụ này cho Thiếu Uý Lưu Văn Phúc
này do Trung Tâm Huấn Luyện bàn giao Trung Đội Trưởng 3/C.
cho TĐPB để di chuyển lên doanh trại tại
Rừng Cấm. Tháng 7/1969, tôi rời đơn vị theo học
khóa Anh Ngữ Quân Đội, khóa Basic
Tháng 1/1969, Trung Uý Vinh giữ School USMC, khóa sĩ quan Pháo Binh
chức vụ Trung Đội Trưởng Trung Đội Hoa Kỳ. Thời gian này, tôi không biết về
1/PĐC, tham dự hành quân Phú Hòa Đông, tình hình nội bộ của đơn vị.
Ba-Ri, Tân Qui thuộc tỉnh Bình Dương.
PĐC trực thuộc Chiến Đoàn A/TQLC do Tháng 11/1970, khi trình diện hậu cứ
Trung Tá Hoàng Tích Thông là Chiến Đoàn TĐ1PB, người bạn cùng khóa của chúng tôi
Trưởng. là Trung Uý Nguyễn Thành PĐT/PĐCH
kiêm chỉ huy hậu cứ trao sự vụ lệnh cho tôi
Đầu tháng 4/1969, PĐC/TQLC nhận đáo nhậm TĐ đang hành quân tại
lệnh tăng phái để yểm trợ cho Đặc Khu Campuchia theo công điện của Thiếu Tá
Rừng Sát. Pháo đội chia ra 3 vị trí khác TĐT Đoàn Trọng Cảo. TĐ1PB trực thuộc
Lữ Đoàn 369 do Trung Tá Ngô Văn Định là
nhau: Lữ Đoàn Trưởng.
-BCH/PĐ đóng chung với Trung Đội
TĐ1PB có 3 pháo đội đại bác chiếm
2/C tại Tam Thôn Hiệp, nơi này dân chúng đóng 3 vị trí khác nhau để yểm trợ hỏa lực
tương đối đông đúc, có quán ăn, có nhiều cho các Tiểu Đoàn tác chiến TQLC và quân
tiện nghi. bạn Campuchia. Một trong 3 Pháo Đội là
PĐI của TĐ3PB tăng phái đóng gần
-Trung Đội 1/C do Vinh chỉ huy BCH/TĐ, do Trung Uý Vũ Quang Vinh giữ
được Đại Uý PĐT cho đóng quân ngay gần chức vụ Pháo Đội Trưởng.
trụ sở Quận Cần Giờ. Nơi này còn phồn
thịnh hơn Tam Thôn Hiệp, nhưng khó giữ Tháng 10/1970, anh Vinh bàn giao
được lính, vì có nhiều phương tiện di chức vụ PĐ Phó PĐJ, nhận nhiệm vụ
chuyển. Phải là sĩ quan kỷ luật như Vinh PĐT/PĐ “I”, thay thế Đại Uý Trương Công
mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Thuận thuyên chuyển sang phục vụ tại
TĐ2PB làm PĐT/PĐF.
-Trung đội 3/C đóng tại Lý Nhơn,
bên giòng sông Soài Rạp. Vị trí 3/C cách Pháo đội I có 3 sĩ quan chỉ huy đều
biệt hẳn với những phương tiện, trước mặt là bạn tôi: Trung Uý Vinh PĐT, Trung Uý
là Soài Rạp nước lợ, rộng mênh mông, sau Trịnh Văn Nguợt PĐ phó, Thiếu Uý Vương
lưng là rừng cây đước khô, chết khẳng khiu, Minh Thạnh Trung Đội Trưởng (Thạnh là
mỗi bước đi là bùn dính bê bết khiến đôi bạn học cùng trường trung học công lập Tây
giày thêm nặng nề. Dân cư thưa thớt, gia Ninh, bạn cùng xóm trọ), nên sáng nào các
đình nào cũng có người theo phe địch, anh cũng cho người sang BCH/TĐ kiếm và
không hàng quán. Anh em lính chẳng có gì

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


205

rủ tôi sang PĐ "I" ăn sáng, uống cà phê, Trong trận chiến Mùa Hè 1972, Vinh
nói dóc chơi, ôn lại thời đi học, thời trong nổi tiếng với câu nói “Tôi (đánh) tay đôi với
quân trường. nó” ("tôi" chỉ về PĐK, “nó” để chỉ xe tăng
của quân cộng sản Bắc Việt). Đơn vị do anh
Như thế, chỉ cần 4 năm kể từ ngày chỉ huy đã cùng các Tiểu Đoàn tác chiến
về đơn vị, Khóa 21 SQCBPB đã có 2 TQLC chận đánh và bắn cháy chiến xa của
người là anh Vinh và anh Thành được cấp quân cộng sản Bắc Việt. (Xin xem bài viết
trên giao phó trọng trách chỉ huy pháo của PTMX cựu Trung Tá Trần Thiện Hiệu
đội. trong Chiến sử TQLC).

Trong Binh Chủng TQLC, một đại Với chiến công mà PĐK đóng góp
đơn vị Tổng Trừ Bị của QLVNCH, cấp trong chiến thắng chung của các Quân Binh
trên rất thận trọng trong các quyết định Chủng, đặc biệt là TQLC, đã chiếm lại
giao nhiệm vụ chỉ huy. Đối với các đơn vị thành phố Quảng Trị và cổ thành Đinh Công
tác chiến, chức vụ đại đội trưởng phải cân Tráng, Đại Uý Vũ Quang Vinh được chọn
nhắc kỹ như thế nào, thì trong các Tiểu là Chiến Sĩ Xuất Sắc trong phái đoàn của Sư
Đoàn Pháo Binh chức vụ PĐT lại càng Đoàn TQLC du-ngoạn Đài Loan. (Ghi chú:
cần cân nhắc kỹ hơn. Lý do đơn giản là
pháo đội có những thời gian hành quân
biệt lập khi tăng phái cho các đơn vị bạn
(các SĐ Bộ Binh, BĐQ hay Tiểu khu),
pháo đội phải tự lo tất cả. Lúc ấy, PĐT có
thẩm quyền ký sự vụ lệnh, giấy phép cho
quân nhân trực thuộc, ký sự vụ lệnh quân

xa...
Bởi vậy, khi hai vị Trung Uý Nguyễn

Thành, Trung Uý Vũ Quang Vinh được
nhận lãnh chức vụ PĐT sớm và trước những
khóa đàn anh, điều đó chứng tỏ hai vị sĩ
quan này phải có khả năng vượt trội.

Tháng 7/1971, sau cuộc hành quân
Lam Sơn 719 vài tháng, Trung Uý Vũ
Quang Vinh theo học khóa Pháo Binh
Trung Cấp tại Trường Pháo Binh Dục Mỹ,

Nha Trang.
Tháng 11/1971 anh trở lại

TĐ3PB/TQLC và giữ chức vụ PĐT/PĐK,
tham dự tất cả các cuộc hành quân trực
thuộc Sư Đoàn TQLC.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


206

toàn thể sĩ quan khóa 21 TBTĐ, trong đó có Như tất cả các SQ/QLVNCH, anh
anh Vinh, được thăng cấp Đại úy thực thụ Vinh bị cầm tù, dưới danh từ “cải tạo” tại
ngày 01/1/1973 sau 3 năm mang cấp bậc trại Long Giao. Dù không ở chung một
Trung úy, riêng anh Vinh thêm 18 tháng cấp “đội” hay “lán”,nhưng chúng tôi cũng có
bậc Trung úy nhiệm chức!) dịp gặp nhau mỗi khi bọn cai tù cho tập họp
tất cả tù nhân tới hội trường để “bị” nghe
Lần lượt, Đại Uý Vinh còn đảm nhận bọn cán bộ từ miền Bắc đến các trại lải nhải
nhiều chức vụ khác trong TĐ3 và TĐ2PB về đủ mọi thứ.
trước khi anh về phục vụ tại Bộ chỉ Huy
Pháo Binh SĐ/ TQLC thời gian vài tháng. Trong lần “tổng kiểm thảo 6 tháng”
anh Vũ Quang Vinh đã dõng dạc xưng tên
Vì nhu cầu quân vụ, với sự phát triển họ, cấp bậc, chức vụ và đơn vị của mình.
của Binh Chủng TQLC, tháng 01/1975 Anh cho chúng biết những chiến công hiển
thượng cấp giao cho Đại Uý Vũ Quang hách của đơn vị do anh chỉ huy.
Vinh thành lập pháo đội đại bác thứ 10 với
tên gọi Pháo đội “P”. Đây là Pháo đội thứ Một thời gian ngắn sau, anh Vinh bị
nhất của TĐ4PB sẽ thành lập tiếp theo sau vướng vào một vụ “đánh" nhau với một
đó, nhưng vì vận NƯỚC, TĐ4PB/TQLC đã người trong đội của anh. Vốn là võ sĩ quyền
không thành hình! Anh thời còn là học sinh Chu Văn An, nên
anh đã đấm người kia bị thương vào mặt. Có
PĐ “P” theo LĐ468/TQLC hành lẽ trong lúc nóng giận, anh đã quá tay
quân tại Long An. Đến trung tuần tháng chăng?!
3/1975, toàn bộ LĐ468 trong đó có PĐ “P”
được không vận ra Đà Nẵng, tăng cường Cũng có thể là chuyện bọn cai tù
phòng thủ, bảo vệ lãnh thổ VNCH từ đèo “dàn cảnh”, dùng “trại viên” khác gây
Hải Vân trở về phía Nam. chuyện đánh nhau với anh Vinh để chúng có
cớ bắt anh giam vào thùng conex, trả thù
Ngày 29/3/1975 có lệnh từ Bộ Tổng việc anh đã phát biểu trong buổi kiểm thảo.
Tham Mưu yêu cầu SĐTQLC rút khỏi Đà Còn người kia chỉ bị kiểm điểm.
Nẵng. Khi về đến Vũng Tàu, Đại Uý Vinh
nhận lệnh bàn giao PĐ “P” cho PĐ phó của Bị nhốt chung với anh còn vài anh
anh là Trung Úy Ông Văn Diệm. Anh Vinh SQ cấp đại uý từ các “lán khác”, với tội
thuyên chuyển sang TĐ2PB/TQLC, đảm danh gì không rõ. Trong lán chúng tôi, cũng
nhận chức vụ Trưởng Ban 3/TĐ, phụ trách có một đại uý Thiết giáp bị nhốt chung với
hành quân và huấn luyện, một trọng trách anh Vinh. Anh này bị bọn cai tù bắt nhốt, vì
trong giai đoạn tái trang bị và huấn luyện chúng ghép vào tội làm “tổ trưởng” mà còn
đơn vị để sẵn sàng tham dự hành quân. có lời nói “chống đối cán bộ, trây lười lao
Nhưng thời thế thay đổi, TĐ2PB/TQLC động”. Thực ra, anh ấy rất tốt với các bạn tù
chưa được tái trang bị thì biến cố 30/4/1975 trong tổ 4 của anh.
ập đến.
Anh Vinh bị bắt giam vào conex một
thời gian, vài tháng sau có cuộc chuyển trại

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


207

ra miền Bắc. Anh em tứ tán. Nhờ gặp lại anh Đối với tôi, anh Vinh là người bạn cùng
đại úy Thiết giáp bị nhốt conex chung với khóa, một người anh thường cho tôi lời
anh, nên tôi biết được chút tin tức của Vũ khuyên mỗi khi tôi có chuyện “đụng chạm”
trong đơn vị. Hơn thế, anh là một đồng đội,
Quang Vinh. một anh hùng thực sự đã làm vinh dự cho
-Khi VC chuyển tù từ Long Giao đến anh em cùng khóa 21 Sĩ Quan Căn Bản
Pháo Binh.
Tân Cảng hồi cuối tháng 6/1976 để xuống
tàu đưa ra miền Bắc. Chúng gọi tên từng Bài viết này để nhớ đến anh.
người bị giam bước ra, lính canh dí súng vào
lưng dẫn đi, cửa thùng conex đóng lại ngay. Anh Vinh ơi, “dù ở bất cứ nơi nào, dù
Chúng giải đi từng người, lùa lên xe bịt kín còn sống trên cõi trần ai hay đã ra người
khác nhau, nên không ai biết số phận của thiên cổ, anh vẫn luôn xứng đáng với hai
các người khác như thế nào. chữ QUANG VINH, tên gọi từ lúc anh
chào đời và mãi mãi”.
Trong suốt thời gian tù trong các trại
giam ngoài Bắc, anh em bạn cùng Binh Pháo Thủ MX Lưu Văn Phúc
Chủng TQLC không ai gặp lại anh Vũ
Quang Vinh. Trước thời gian có Chương
trình H.O. chúng tôi đã nghe nhiều tin đồn
nhưng không một ai gặp Vinh. Sau này tại
hải ngoại cũng chẳng có tin tức của anh
Vinh sống hay chết thế nào!

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


208

Nhận lời một người Anh là
CSVSQ/TVBQGVN là Lính TQLC, TĐ 4
Trâu Điên, khuyến khích viết về những
người Lính trong gia đình đã hy sinh. Anh
viết:

"...Nói về những người Lính trong

những gia đình đã hy sinh vì Tổ quốc, không

phải để than van hay khoe khoang, vì tất cả

chỉ là Lính và họ đã hy sinh. Thì cũng cần 1

lần được nhắc tới tên, để con cháu biết có

những người cha, người chú đã sống và

chiến đấu rồi chết như thế nào, trong Binh

Chủng TQLC nói riêng và trong Quân Lực

V.N.C.H nói chung. Cái chết của những

người Lính trận khi đối đầu với quân CS thật

đáng trân trọng, ít nhất cũng một lần xin cùng trong Đoàn Thanh Niên Thiện Chí ở

được nhắc đến tên, nếu không khắc được tên Sài Gòn). Ba Má của Anh rất thương tôi và

trên bia đá..."(trích"Những Người Lính nhận tôi là con gái của ông bà. Ba là một Kỹ

Trong Một Gia Đình" - NỬA ĐƯỜNG t/g Sư dạy ở Trường Bưu Điện SG. Lúc ba đi
Tô Văn Cấp). học KS ngoài Hà Nội gặp Má một cô gái

Nên hôm nay với lòng tưởng nhớ tôi Bắc tỉnh Hưng Yên rất đẹp. Ba thương, học
xin viết về một người Anh. Anh Trần Hữu xong thành tài, Ba cưới Má đem về làm cô
Dũng -Khóa 1/69 Trường SQ Trừ Bị Thủ dâu miền Nam. Anh Dũng đi học ở trường
Đức - Đ/Đ 1 Tiểu Đoàn 4 Kình Ngư đã tử Taberd, sau đổi lên học nội trú ở trường
trận tại Hạ Lào tháng 3 năm 1971. Lasan Mossard (Thủ Đức) .

Tôi và Anh có tình anh em. Vì tôi thân Lúc còn đi học rất ham thích văn
với người em trai kế của Anh. (Chúng tôi nghệ, Anh hát rất hay và có tham gia ban

_______________________________________________________________________

ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


209

nhạc. trình diễn ở trường học, các buổi họp chở chúng tôi trên chiếc Lambretta của ba ra
mặt bạn bè, gia đình.v.v. Nhưng Anh cũng VT tắm biển. Lúc đó Má nghĩ về Anh chắc
là người mang trong lòng bầu nhiệt huyết đau lòng lắm khi nhớ lại lời Anh nói năm
của người trai thời loạn, muốn xông pha vào
nơi hiểm nguy gian khổ... kia...).

Nên năm 18 tuổi, khi đậu Tú Tài 1 Rồi Cuộc Hành Quân Lam Sơn 719
xong, không chịu học tiếp, dù ba má có lời bắt đầu. Tiểu Đoàn 4 Kình Ngư dự cuộc
khuyên răn. Anh đăng Lính làm Thông dịch hành quân chung với các Tiểu đoàn bạn.
viên (Anh Dũng rất giỏi tiếng Anh) cho Cố Hỏa lực của địch tàn khốc quá. Anh bị tử
vấn Mỹ trong Lực Lượng Đặc Biệt (Liên thương ở một ngọn đồi (mà sau nầy không
Đoàn 81 BCD), căn cứ đóng tại Trại Tống ai biết ngọn đồi nằm ở toạ độ nào).
Lê Chân (thuộc tỉnh Phước Long). Mỗi lần
về phép, Anh kể cùng nhảy Toán với Lính Tôi có đọc quyển "Hồi Ký Của Một
BK Mỹ dọc biên giới (chiến dịch Phượng Thằng Hèn" của Nhạc sĩ Tô Hải. Ông đã có
Hoàng). mặt trong đoàn quân của phía bên kia, đã
chứng kiến và khóc lặng trước cái chết của
Rồi năm sau anh 19 tuổi, Ba gọi anh một tiểu đoàn, của một đoàn xe.v.v, hàng
về đi học Khóa SQ Trừ Bị Thủ Đức. Lần nầy trăm thây người, xác người Lính Quốc Gia,
không dám cải lời, Anh về nhập học Khóa xác Lính Bộ đội nằm lẩn lộn, chất cao như
1/69 Thủ Đức. Ra trường anh chọn Binh ngọn đồi. Mà chẳng bên nào kịp chôn cất
Chủng TQLC, một binh chủng hợp với chí hoặc thắp bó hương cầu cho linh hồn họ
hướng thích ngang dọc xông pha đối diện được siêu thoát. Chiến tranh thật là tàn
với quân thù ngoài mặt trận. Anh về T/Đ 4 nhẫn!!! Viết đến đây nước mắt tôi đã rơi,
Kình Ngư. Anh nói với Ba Má:" Hậu cứ như đã từng rơi khi đọc các Hồi ký chiến
Tiểu Đòan của con ở Vũng Tàu. Khi nào con trường, nói về những trận đánh, những cái
về phép, ba má và các em ra thăm, sẳn tắm chết của những người Lính trong những
biển luôn!" (Sau những năm Anh mất, Ba có Quyển sách, Đặc san.v.v. Dù thời gian đã
mấy mươi năm. Anh Dũng đã nằm lại nơi
đó cùng với các đồng đội

"...Rải rác biên cương mồ viễn xứ. Chiến
trường đi chẳng tiếc đời xanh..." (Tây Tiến
- Nhà Thơ Quang Dũng). Má đã khóc rất
nhiều vì thương con ra đi chưa được 22 tuổi
đời. Má đã tìm kiếm nơi anh nằm lại, nhờ
vào bói toán, nhờ nhà ngoại cảm.v.v. Không
ai tìm ra được ngọn đồi đó nữa. " "Kình
Ngư"xưa giờ đã bỏ đại dương. Cùng sóng

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


210

bạc lạnh lùng trôi đi mãi" (Hoa Sóng Mũ
Xanh - Thơ Doanh Doanh).

Anh Dũng vẫn chưa có bạn gái. Vì từ
năm 18 tuổi, thôi học, thì cuộc sống của Anh
hầu như luôn ở trong rừng núi cho tới ngày
tử trận. Từ khi Anh ra đi vĩnh viễn, các bạn
thân Kình Ngư, Thần Ưng và Trâu Điên của
anh, đều là con nuôi của Má. Các anh đều
gọi là Ba Má như tôi. Mỗi lần các anh về
phép ở Sài Gòn là đều ghé nhà thăm Ba Má.

Trận chiến đã qua đi. Chỉ vì bọn Cộng
Sản phương Bắc đã theo lịnh quan thầy của
chúng, điên cuồng xăm lăng miền Nam.

Mỗi gia đình của 2 miền Nam Bắc
chúng ta ai cũng có người thân là cha,
chồng, chú, bác, anh, em.v.v đã hy sinh hoặc
để lại một phần thân thể trên khắp các chiến
trường. Nói riêng về anh Dũng, Hình Ảnh
và Tên Tuổi của Anh luôn ở trong trái tim
chúng tôi.

"...Những ai đã chết vì Sông Núi. Sẽ sống
muôn đời với Núi Sông..." (Nhà Thơ Trần
Trung Đạo).

Huyền Nga

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


211

_ Xong chưa Uyên, rửa tay rồi ra ăn cơm. cõng dùm mày cái cục ế ấy đi. Ở một mình
_ Xong rồi đây, chút nữa nguội mày đổ bộ dzui lắm hả?
_ Chả vui mà cũng chả buồn chỉ chán thôi,
vào keo là hoàn tất. Ông xã mày chắc mê tôi lừng khừng đáp lại, mà cho dù chán thế
cái món này lắm nhỉ. mấy tao cũng chịu được. Mày bảo tao kiếm
ai bây giờ. Những người tao có thể trao
_ Còn phải nói, kỳ thơ nào anh ấy gửi thân gửi phận, thì giờ này đang bị đóng
về cũng ghi cái món mắm ruốc ngay hàng gông trong tù hết rồi còn ai đâu. Ngoài này,
đầu, mà tao thì làm món này dở lắm nên chỉ còn toàn là những thứ sâu bọ lên làm
phải nhờ tới mày. Giọng Điệp chợt chùng người, xách dép cho tao còn chưa xứng, nói
xuống, bao năm rồi, không biết tới bao giờ, chi đòi đụng đến móng chân tao. Mày đừng
tao mới thôi không phải khăn gói đi thăm nhắc đến chuyện này nữa.
chồng trong tù, như thế này nữa hả Uyên?
_ Làm gì dữ thế, rồi, rồi không nhắc nữa,
Câu hỏi không có câu trả lời. Và nếu tao chỉ đùa với mày thôi, đừng giận. À
phải trả lời, biết trả lời sao đây. Tôi nhìn Uyên nè, mày tính chờ ông Yên hả? Biết
Điệp, không nói chỉ cúi xuống và nuốt ông ấy như thế nào mà chờ. Mày còn trẻ
miềng cơm cuối cùng, lau miệng, rồi đứng
lên sau khi uống cạn tách trà . quá mà.
_Chắc là chờ thôi, nếu anh ấy còn sống,
_ Thôi tao về, mai còn phải theo mày đi
Hàm Tân, mày cũng nên đi ngủ sớm, để có và ở tù như chồng mày thì bao lâu tao cũng
sức mà cuốc bộ từ ngoài đường vào trong chờ. Nhưng coi bộ sống đã khó quá tao chả
trại, chả gần gì đâu. Nhớ đấy, tao về đây. dám mơ, tôi cười chua chát, mà trẻ hay già
thì cuộc đời tao coi như đã yên phận. Có
Từ nhà Điệp về nhà tôi chỉ cách một con thằng bé con của tao là quá đủ rồi.
hẻm, tôi thấy mình không cần phải vội. Tôi
chưa muốn về cái căn nhà lạnh lẽo của Tôi đã là vợ của Yên, dù là người vợ
mình, rồi lại chỉ một mình đối bóng mình, chưa bao giờ có đám cưới, chưa bao giờ
cùng những kỷ niệm về Yên mà thôi. Bỗng được gia đình chồng thừa nhận. Nhưng yêu
tự dưng tôi nhớ lại câu nói đùa của Điệp: Yên thì ở một mình đâu có gì là khó, hơn
nữa bên cạnh tôi còn có Vũ Hàn, cục kim
_ Uyên nè, tao thấy mày ế cũng đã lâu
rồi, sao mày không kiếm lấy một tên nào

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


212

cương quý giá nhất đời mà Yên đã để lại Mỹ Tho, quê ngoại của nó, chuyến xe đò
cho tôi, trước khi cótin anh mất tích tại mặt buổi chiều mang tôi trở về Saigon, trở về
trận. Tôi vẫn luôn chờ, vì tôi tin rằng anh nơi căn nhà nho nhỏ của tôi. Ngồi thoải mái
vẫn còn sống. ở một góc xe, vừa ngắm phong cảnh chạy
hai bên đường, vừa miên man nghĩ tới
*** những việc phải làm khi về tới nhà, bỗng
tôi thấy chiếc xe chạy chậm hẳn lại, động
Bước vào trong nhà, tôi cảm thấy căn cơ hục hặc vài tiếng rồi ngừng. Mọi người
buồng tối nay im ắng, trống vắng lạ thường. trên xe còn đang ngơ ngác, chưa hiểu
Thằng bé Vũ Hàn, con trai của tôi, chiều chuyện gì thì nghe gã tài xế chửi thề:
nay, đã đem qua gửi nhà bố mẹ của Điệp,
nhờ hai bác trông dùm, vì ngày mai hai đứa _ Con mẹ nó, lại hư nữa rồi. Chửi xong
tôi phải đi thăm chồng của nó đang bị tù ở hắn quay ra phía sau nói to: “Xe bị pan rồi
Hàm Tân. Thiếu tiếng cười, tiếng nói líu lo bà con ơi, xuống đón xe khác đi”.
của con, tôi nhớ nó vô cùng. Thằng bé là
báu vật của tôi, là nguồn sống của tôi, là Nghe vậy mọi người xôn xao, kẻ la lối,
tình yêu của tôi, vì được kết tinh từ cuộc người càu nhàu. Sự ồn ào, phẫn nộ của đám
tình mang tên hai đứa. Nhớ đến con tôi lại hành khách không làm gã tài xế và lơ xe lo
nhớ đến anh rồi. Hôm nay ngủ một mình lắng. Gã lơ xe lớn tiếng:
nên cái cảm giác cô đơn, lạnh lẽo trong
chiếc giường rộng mênh mông thật đáng _ Xe hư rồi làm sao được. Tụi tôi sẽ trả
sợ. Mặc dù, sáng mai phải dậy sớm để cùng lại bà con nửa số tiền, rồi bà con lo mà đón
với Điệp đi thăm chồng nó, nhưng tôi biết xe khác đi, nếu không thì tối nay ở lại đây
đêm nay tôi không thể nào ngủ được. Hình luôn đó.
bóng Yên lại chập chờn trong trí. Yên ơi,
bây giờ anh đang ở đâu, sống chết ra sao, Mọi người vừa lục đục xuống xe vừa
cho dù thế nào, em cũng không bao giờ nhao nhao lên phản đối:
quên được anh, Yên ạ.Tôi thở dài và dĩ
vãng như một khúc phim buồn về một mối _ Ăn gì mà ăn dữ dzậy, chạy mới có chút
tình dở dang, đang chầm chậm quay lại xíu mà lấy tới nửa tiền sao mấy cha?
trong tôi.
Phản đối thì phản đối, mọi người vẫn cứ
*** phải nhận lại một nửa số tiền cho xong, để
còn lo bắt xe khác mà về.
Tôi quen anh như một định mệnh. Đó
là một ngày vào mùa Hè, sau khi đã có nửa Một vài chiếc xe đò ngừng lại. Mọi
tháng vui chơi thỏa thích cùng với Điệp ở người chen lấn, xô đẩy nhau để lên. Dù cố
gắng, nhưng tôi cũng không thể nào tranh
chỗ được với những thanh niên, hay những
người khỏe mạnh khác nên đành rớt lại.
Cuối cùng chỉ còn tôi, ba bà già và một đứa
nhỏ. Chúng tôi đều lo lắng vì lúc đó trời đã
bắt đầu tối, không biết còn có xe nữa mà về
không, thì chợt một chiếc xe nhà ngừng
ngay chỗ chúng tôi:

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


213

_ Có ai về Saigon không, tôi cho quá _ Cứ ngồi thoải mái đi, đừng cứng
ngắc như vậy, tôi không làm gì cô đâu mà
giang. sợ.
Bác tài xuống xe vẫy chúng tôi, mừng quá
“Sợ anh, sao tôi phải sợ, anh làm gì được
mấy người chạy lại. Bác mở cửa cho mọi tôi lúc này” tôi nghĩ thầm nhưng vẫn im
người lên, nhưng chiếc xe chỉ còn đủ chỗ lặng. Thấy tôi không nói gì, một lúc hắn lại
cho ba bà già và đứa nhỏ, và như vậy sẽ chỉ hỏi :
còn mình tôi chơ vơ ở nơí vắng vẻ, đồng
không mông quạnh này, sợ quá tôi bật _ Ở Saigon, nhà cô ở đường nào?
khóc. Vừa lúc ấy, tôi nghe có tiếng nói của _ Có cần thiết phải trả lời câu hỏi này
một thanh niên trong xe vọng ra:
không?
_ Bác Tư ơi, nói cô ấy lên phía trên ngồi Nói mà không quay đầu lại, tôi nghe hắn
đi, chật một chút còn hơn. cười nhẹ:

Nghe thấy vậy tôi mừng quá, gạt nước _ Cần chứ, vì lát nữa bác Tư sẽ chở cô
mắt, hấp tấp nói: về tận nhà.

_ Dạ chật cũng không sao, con ngồi _ Cám ơn, bác Tư không cần phải làm
được mà bác. thế, tới Saigon anh cho tôi xuống là được
rồi.
Nhưng khi cánh cửa xe phía trên mở ra
thì tôi bỗng khựng lại, chỗ ghế đã có người _ Đâu được, cô là con gái đi đêm nguy
ngồi, hiểm lắm.
lại là một thanh niên. Tôi còn đang ngần
ngại thì anh chàng lên tiếng: Tôi định nói: Kệ tôi, mắc mớ gì tới anh.
Nhưng trong lòng chợt gợn lên một niềm
_ Sao còn chưa lên, không lẽ bắt tôi vui nho nhỏ, vì có người quan tâm đến
phải xuống bồng cô lên hay sao? mình, nên tôi lại lặng thinh. Thấy tôi có vẻ
phớt lờ, hắn lấy bàn tay choàng trên thành
Nếu không phải trong hoàn cảnh ngặt ghế, đụng nhẹ vào vai tôi:
nghèo này, thì với cái giọng mất lịch sự ấy,
chắc sẽ phải nghe tôi trả treo cho bẽ mặt, _ Nói địa chỉ đi chứ.
nhưng bây giờ, tôi đành ngậm đắng nuốt Tôi vẫn im lặng, hơi lắc nhẹ vai tỏ vẻ
cay mà leo lên ngồi chung với hắn, nếu không bằng lòng. Hắn khều mạnh hơn:
không muốn bị bỏ lại nơi này. Quả đúng là
quá chật, tôi thấy hắn cố gắng nhích vào để _ Sao khinh người thế, tôi không đáng
nhường thêm chỗ cho tôi, nhưng cái cabin nói chuyện với cô à?
quá nhỏ, dù hắn đã gác tay lên thành ghế để
mong chỗ sẽ rộng hơn, mà làm thế nào thì Bị khều đau, nổi cáu, tôi hầm hầm quay
tôi ngồi cũng gần như trong lòng gã. Ôm lại, trợn mắt nhìn hắn, quên mất là khoảng
chặt túi hành lý vào ngực, tôi ngồi im cách giữa hai người ở một cự ly quá nhỏ, vì
không dám cục cựa. Xe chạy được thế khuôn mặt của tôi gần như sát vào mặt
mộtkhoảng đường, chắc thấy không khí có hắn. Ngượng quá, tôi đỏ mặt quay nhanh
vẻ ngột ngạt, hắn lên tiếng: đi, đã vậy vừa rồi vì cử động nên tôi lại
càng bị đẩy gần hơn, chân tôi đụng vào

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


214

chân hắn và như có một luồng điện chạy đẹp trai không?”
qua người, tôi rùng mình, cố gắng lùi ra xa Bác Tư cười:
nhưng đành bất lực, không còn xoay đâu _ Cậu Hai là nhất rồi.
được nữa, phải ngồi chịu trận thôi. Hơi thở _ Thấy chưa, ai cũng nhìn ra tôi là đẹp
nhè nhẹ của hắn phả lên tóc, âm ấm sau
gáy, tôi cảm thấy trái tim mình đập sai một trai chỉ có cô là không. Thì ra con mắt thẩm
nhịp thì phải. Không lẽ vì ánh mắt đa tình mỹ của cô kém quá.
pha chút tinh quái, và nụ cười ấm áp đầy
thiện cảm của hắn, vừa được ghi nhanh _ Chưa chắc, tôi cong cớn, mỗi người có
trong trí mà lòng tôi đã chao dao sao. Tim một cảm nhận về cái đẹp khác nhau. Tại tôi
tôi lại đập nhanh hơn và mặt lại nóng bừng không thích nên không thấy đẹp.
lên. Có lẽ nhận ra sự xấu hổ và bối rối của
tôi, hắn cố tình trêu thêm bằng cách kề sát _ Không thích tôi hay không thích cái
vào đầu tôi thì thầm: mặt tôi?

_ Thấy rõ mặt tôi rồi chứ, đẹp trai _ Cả hai, tôi tỉnh bơ đáp.
không, Trần Nhã Uyên? _ Thì ra dù mình có đẹp trai thế mấy, tốt
Lần này thì hắn thật sự làm tôi ngạc nhiên, bụng thế mấy, làm phước thế mấy cũng
không kịp suy nghĩ, tôi quay phắt lại nên không được người ta thích. Ôi buồn biết
đầu tôi đụng ngay vào mặt hắn. “Á” tiếng
kêu của hắn làm tôi giật mình. Xấu hổ, mặt bao nhiêu!
tôi đỏ lên, lí nhí nói lời xin lỗi nhưng vẫn Miệng nói buồn, nhưng nụ cười của hắn
không quên câu hỏi: “Làm sao anh biết
được tên tôi?” Không trả lời hắn vừa xoa vẫn không tắt trên môi. Hắn chợt ghé sát tai
chỗ đau, vừa chỉ vào cái túi tôi đang ôm tôi thì thầm:
trước ngực. Cúi nhìn theo ngón tay chỉ,
ngay trước mắt, cái tên của tôi viết bằng _ Khổ nỗi tôi lại thích cô rồi đấy, hãy
mực đỏ nổi bật trên nền túi kaki trắng. Phản cho Đoàn Vũ Yên này một cơ hội, mình
ứng theo phản xạ, tôi kéo cánh tay lên che làm bạn nhe Nhã Uyên.
hàng chữ. Hắn lại cười, vẫn nụ cười ấm áp
đó, vẫn ánh mắt tinh quái đó: Tôi nghe bối rối, hình như có một cọng
cỏ non đang bén rễ trong tim. Tôi quay lại
_ Che gì nữa mà che, tôi thuộc lòng cái nhìn Yên không nói mà chỉ mỉm cười, và
tên dễ thương này rồi. Trần Nhã Uyên, cũng hình như đây là lần đầu tiên, tôi cười
tên đẹp giống như người vậy. Nhưng tên thì với hắn.
đẹp mà người sao khó quá. À mà cô chưa
trả lời tôi, thấy tôi ra sao. đẹp trai không? Có phải chăng vì chuyến xe hỏng máy,
mà định mệnh đã nối kết đời tôi và Yên,
_ Không. Tôi cong môi lên đáp
_ Ái chà , ác thiệt, tàn nhẫn thiệt. Hắn quay Quen nhau được vài tháng, Yên đưa tôi
sang bác tài: “Bác Tư bác thấy tôi có đẹp về nhà giới thiệu với mẹ mình. Lúc đầu bà
còn niềm nở tiếp tôi, nhưng sau khi biết tôi
chỉ là con bé mồ côi, tự nuôi sống mình
bằng cách vừa đi học, vừa đi dạy thêm tại
tư gia, thì thái độ bà thay đổi hẳn, vẻ lạnh
nhạt, khinh thường
thấy rõ. Tôi hiểu là mình không nên đến
đây thì hơn. Sau lần đó, mỗi khi Yên muốn

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


215

tôi đến nhà anh, tôi đều tìm đủ mọi lý do để tôi nữa. Người như cô, chỉ là cô giáo dạy
thoái thác, đến nỗi có lần Yên nổi nóng với kèm, lương ba cọc ba đồng, không xứng
đáng là vợ
tôi: của anh ấy. Gia đình anh Yên không bao
_ Đưa em về nhà thăm mẹ anh có gì là giờ để cô bước chân vào làm dâu nhà này.
Đừng mơ tưởng viển vông nữa.
khó khăn lắm đâu, mà hết lần này đến lần
khác em từ chối, gia đình tôi không xứng Nói xong không để tôi kịp phản ứng, cô
đáng tiếp em sao? Hay em đã có tình yêu bỏ lên xe và trong một thoáng nhìn theo, tôi
khác, nên không muốn tiếp tục với tôi nữa? đã thấy mẹ của Yên ngồi trong đó.

_ Không, không phải vậy đâu. Tôi nói Người vợ chưa cưới của Yên đã khinh
với anh trong dòng nước mắt chảy dài. miệt và sỉ nhục tôi với sự đồng tình của mẹ
Đừng nói như vậy với em, anh biết là em anh. Đau đớn và cay đắng vì những lời khắc
yêu anh nhiều như thế nào mà, nhưng em nghiệt ấy, tôi muốn bật khóc. Từ đấy tôi
không thể đến nhà anh bây giờ, anh cho em tránh không gặp lại Yên nữa, cho dù đã bao
một thời gian đi, nhe Yên. lần anh đến tìm tôi. Anh giải thích, rồi trách
móc, rồi giận hờn, anh cũng không làm tôi
Yên không nói gì cả, anh bỏ về với xiêu lòng. Tôi chua chát bảo anh:
khuôn mặt hầm hầm, giận dữ. Tuy vậy mấy
hôm sau anh vẫn trở lại tìm tôi, và lần này, _ Em không trách mẹ anh đâu, vì người
tuyệt nhiên không đá động gì đến chuyện mẹ nào cũng muốn dành những gì tốt đẹp
đưa tôi về thăm mẹ anh nữa. nhất cho con mình, thế nên em xin anh
đừng nói gì nữa Yên à, có lẽ duyên nợ hai
Cuộc tình của chúng tôi, vẫn cứ êm đềm đứa mình chỉ tới đây là hết. Dù có yêu Yên
trôi đi theo ngày tháng. Vẫn có những nụ tới mấy, em cũng không có can đảm tiếp
hôn ngọt ngào, vẫn những lời tình tứ nồng tục đâu. Rồi em cũng sẽ phải quên anh thôi.
say, vẫn những giận hờn nũng nịu, nhưng Trái tim em mỏng manh lắm, dễ vỡ lắm,
trong cái vòng hào quang của tình yêu đầy không thể chịu thêm một lần tổn thương
mật ngọt ấy, sao tôi vẫn cảm thấy có gì bất nào nữa. Chúng mình hãy dừng ở đây đi.
ổn trong lòng. Để tự trấn an mình, ngoài
những giờ phút bên Yên, tôi miệt mài học, Biết không lay chuyển nổi tôi, anh bỏ đi.
hy vọng khi có bằng cấp trong tay, cuộc đời Trước khi đi anh chỉ nói với tôi môt câu:
sẽ đổi khác và mẹ của Yên sẽ có cái nhìn
thay đổi về tôi. Nhưng đời không như là _ Nhã Uyên, sự suy nghĩ của mẹ anh là
mơ, một giấc mơ ngọt ngào mà với tôi đó của mẹ anh, chuyện anh yêu em là chuyện
là một cơn ác mộng: của anh. Định mệnh đã đưa đẩy cho chúng
ta gặp nhau và yêu nhau, anh không tin
Rồi một hôm, có người con gái ăn mặc cuộc tình chúng mình lại ngắn ngủi trong
diêm dúa, kênh kiệu, từ trên xe hơi bước vài tháng như thế này. Dù rằng em nói em
xuống, chặn đường tôi ngay trước cửa nhà: sẽ quên anh, nhưng quên không có nghĩa là
không còn nhớ Uyên ạ, em cũng sẽ vẫn nhớ
_ Cô là Nhã Uyên phải không? Tôi là vợ anh thôi. Anh không chịu thua dễ dàng như
tương lai của anh Yên đây, chúng tôi sắp
làm đám cưới, cô đừng nên theo đuổi chồng

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


216

thế này đâu, anh hứa với em, anh sẽ tìm lại _Quên, mà quên làm sao được hả Điệp.
em, dù mất bao nhiêu thời gian đi nữa, anh Mày đâu có phải là tao, mày đâu có yêu anh
cũng sẽ tìm lại em, nhất định sẽ tìm lại em, ấy. Tao yêu anh ấy lắm, tao nhớ anh ấy lắm,
tìm lại tình yêu của chúng mình. mày biết không. Sao ông trời lại nỡ bắt tao
phải rời xa anh ấy hả Điệp. Định mệnh xui
Rồi từ đó anh biệt tăm, không một lá khiến chúng tao yêu nhau, sao giờ lại tàn
thư thăm hỏi, không một lần quay trở về. nhẫn chia cách tụi tao. Tao phải làm sao
Và như vậy, tôi nghĩ, tôi đã thật sự xa anh, đây Điệp, phải làm sao bây giờ Điệp ơi?
đã thật sự mất anh rồi.
Tôi gục xuống khóc trong lòng Điệp,
Những ngày tháng đầu, không quen với giọng Điệp cũng nghẹn ngào đầy nước mắt,
ý nghĩ tình yêu mình bị đổ vỡ, tôi đau khổ, nó ôm lấy tôi vỗ về:
tôi mất hết nghị lực, mất hết ý chí, tôi
buông xuôi tất cả vì nhớ anh, nhớ quay _ Làm sao hả? Phải quên đi thôi, phải
quắt, nhớ vô cùng, nhớ đến điên cuồng. tự mình đứng lên lại, không thể chỉ cứ ngồi
Người tôi gầy rộc hẳn đi với những đêm đây mà kêu gào khóc lóc. Không ai giúp
mất ngủ triền miên, với những ngày lang được mày đâu kể cả tao. Mày phải chứng
thang, lạc lõng trên phố, giữa dòng người tỏ cho họ thấy, mày không phải là một con
đông đúc, để đi tìm lại một bóng hình quen bé nghèo hèn, một con bé chỉ biết kiếm
thuộc, dấu yêu, dù biết là vô vọng. Tôi được vài ngàn tiền kèm trẻ tư gia, sống ở
muốn tìm lại những kỷ niệm xưa? Không, đáy tận cùng của nấc thang xã hội đâu. Mày
không hẳn vậy, cái tôi muốn tìm chỉ chính cũng sẽ là một người cao sang, như con dâu
là Yên của tôi thôi. Tôi thèm được nghe bà ấy. Với kiến thức, với tài năng của mày,
những lời ngọt ngào của anh, thèm được mày sẽ không thua kém ai cả. Muốn được
nhìn thấy anh cười, thèm được ấp bàn tay vậy, thì phải biết bỏ lại sau lưng những gì
mình trong bàn tay ấm áp của anh, và nhất không thuộc về mày, hay chưa thuộc về
là tôi thèm những nụ hôn ngọt ngào, từ bờ mày, hiểu chưa? Hãy đứng lên, mạnh mẽ
môi nồng nàn, cháy bỏng của anh. Tôi nhớ đứng lên, tao chỉ có thể giúp mày được như
lắm, nhớ tất cả những gì thuộc về anh, nhớ thế thôi.
đến rã rời. Trong tim tôi bây giờ chỉ có hình
ảnh của Yên và nước mắt. Yên ơi! Thế rồi Điệp luôn ở bên tôi, an ủi,
khuyên lơn, lo lắng và động viên. Điệp đã
Điệp không thấy tôi tới trường, nó đi kéo tôi ra khỏi hố sâu tuyệt vọng, bằng một
kiếm và đã hết hồn khi trông thấy tôi hốc tình bạn vô bờ. Và nhất là Điệp đã giúp tôi
hiểu ra một điều là tôi không thể để cho
hác: mình bị chà đạp, dù người đó là ai.
_ Uyên ơi, mày làm sao mà ra đến nông
Nỗi đau mất anh của tôi chưa dừng ở
nỗi này, cơ khổ. Tao đã nghĩ mày khó bước đó.Chưa đầy một tháng, mẹ anh lại đến tìm
chân vào gia đình đó lắm, nhưng cũng tôi ở trường, bà hằn học trút xuống đầu tôi,
không ngờ chuyện lại sảy ra sớm đến như tất cả những tội lỗi tày trời:
thế. Thôi ráng mà quên đi Uyên à, dù tao _ Vì cô, đúng là vì cô mà con tôi rũ bỏ cái
biết sẽ rất khó cho mày…

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


217

tương lai huy hoàng của nó, vì cô mà nó trở Còn tôi, sau lần gục ngã vì tình yêu ấy,
thành đứa bất hiếu, bỏ lại cha già, mẹ yếu tâm hồn tôi trở nên chai sạn hơn, chính
để đi lính. Cô đã xúi bẩy nó những gì, để chắn hơn, lý trí hơn, không còn là con bé
nó phải lao thân vào chốn lửa đạn trùng Uyên chân thành, nông nổi và yếu đuối
trùng cơ chứ. Cô phải đi tìm nó về đây cho như ngày trước nữa. Giờ thì chung quanh
tôi, đi đi… tôi cũng có những ánh mắt, những nụ cười
như muốn gửi gắm tâm tình, như muốn tìm
_ Nhưng cháu có gặp anh ấy đâu mà xúi một sự đồng cảm nơi tôi, nhưng sao tôi thấy
biểu gì cơ ạ, với lại cháu có biết anh ấy ở lòng mình trống rỗng lạ thường, đôi khi nó
đâu mà tìm? như một tảng băng, nó lạnh buốt, nó vô cảm
đến dễ ghét. Tôi có muốn như thế đâu, tôi
_ Không xúi sao nó bỏ lên Đà Lạt tình cũng muốn được yêu những người con gái
nguyện đi lính. Cô phải đi tìm nó về đây, khác quanh mình, thế nhưng không hiểu
trả nó lại cho tôi. sao trái tim mỏng manh, mềm yếu của tôi
lại không thể rung lên một nhịp nào, không
Đến nước này, dù bà có là mẹ của người thể mở rộng để đón nhận một hình ảnh nào.
tôi yêu tha thiết, thì tôi cũng không thể nhịn Phải chăng trong tận cùng, nơi sâu thẳm
nổi sự vu cáo vô căn cứ, cũng như sự áp đặt của trái tim tôi, đã tràn đầy hình bóng của
vô lý của bà lên mình tôi, tôi đã thề rồi, một người, một người mà mỗi khi nhớ đến,
đừng ai mong mà chà đạp lên nhân phẩm lòng tôi lại thổn thức và trái tim lại nhói
của tôi nữa, tôi nhẹ nhàng nhưng cương đau. Người đó là Yên, Đoàn Vũ Yên của
quyết : tôi. Bây giờ anh ở đâu, anh có còn nhớ đến
lời hứa ngày nào là anh sẽ đi
_ Thưa bác, anh Yên, con trai bác đã tìm lại em, đi tìm lại tình yêu của chúng
lớn rồi, anh ấy có quyền tự quyết định làm mình không, mà sao bây giờ anh vẫn chưa
những gì anh ấy cho là đúng. Anh ấy không về tìm em như anh đã hứa, hả Yên? Gần
phải là trẻ con mà nghe lời ai xúi bẩy. bốn năm rồi còn gì?
Chuyện anh ấy đi lính không mắc mớ gì tới
cháu, hơn nữa chính bác là người không Bài hát ngày xưa tôi thích nghêu ngao
muốn cháu theo anh ấy, nên cháu đã cắt đứt hát, không phải vì tôi bị thất tình mà vì âm
liên lạc với anh ấy từ lâu rồi. Giữa cháu và điệu của nó quyến rũ, không lẽ lại vận vào
anh ấy không còn dính dáng gì nhau nữa. đời tôi hay sao?
Cháu mong bác, từ nay đừng tới tìm cháu, …Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo
bắt cháu phải gánh những điều cháu không
biết và không làm. Còn chuyện đi tìm anh nhau
ấy, xin bác thứ lỗi, cháu không làm được. Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau
Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi
Nói xong, tôi bỏ đi, mặc bà đứng đó với Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi.
cơn giận dữ của mình. Con đường mình đi sao chông gai
Bước vào đời nhau bao lâu nay
Chúng tôi xa nhau đã hơn ba năm rồi,
không một tin tức gì về anh, ngoại trừ cái
tin anh tình nguyện đi lính ở ĐàLạt, thế

thôi.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


218

Anh ơi, anh ơi sao đắng cay _ Uyên ơi, anh xin lỗi. Anh yêu em,
Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi nín đi em, đừng khóc nữa.
Hết rồi còn chi đâu anh ơi,
Hết rồi còn chi đâu anh ơi…. Vòng tay anh như xiết chặt thêm, anh thì
thầm trên tóc tôi:
Saigon có những cơn mưa dai dẳng
không dứt, cũng như mọi lần, tôi luôn luôn _ Chắc em còn giận anh lắm phải
quên mang áo mưa, đành đứng chờ trong không? Anh có lỗi đã không về tìm em sớm
hành lang của sở. Một cánh chim lẻ loi, cô hơn. Uyên ơi, anh xin lỗi, đừng giận anh
đơn vừa vụt bay qua trước mặt, tự dưng tôi nữa. Anh yêu em. Tha lỗi cho anh nghe
nghĩ đến thân phận mình, cũng lẻ loi cũng
cô đơn trong cơn mưa như nó, và tôi lại Uyên.
nghĩ về Yên. Phải chi cuộc tình chúng tôi Áp mặt trong lồng ngực của anh, tiếng
không trắc trở thì có lẽ gìờ đây tôi đã có
Yên ở bên cạnh, đã có nụ hôn ngọt ngào, đã khóc tắt dần chỉ còn những tiếng nấc nho
có vòng tay nồng ấm của anh và tôi không nhỏ: “Em nhớ anh”. Rồi vòng tay ôm chặt
phải bơ vơ một mình như thế này. Một chút lấy người anh như sợ anh lại biến mất một
mằn mặn trên bờ môi, nước mưa của trời lần nữa.
hay nước mắt của người. Yên ơi anh ở đâu?
Yên đã trở về tìm tôi như lời anh đã hứa.
Trong màn nước mắt nhạt nhòa, bóng Niềm hạnh phúc trong tôi dâng trào. Anh
một người lính soải bước trên hành lanh đã về bên tôi, anh sẽ cho tôi những ngày
trống vắng, hướng về phía tôi. Mới đầu tôi yêu đương thật đắm say, thật nồng cháy,
không chú ý đến người này, bất chợt tôi phải không Yên?
nhận ra sao dáng đi của anh ta giống thế,
giống lắm một người mà tôi đang nghĩ đến. Bên ngoài mưa đã tạnh hẳn, mặt trời
Còn đang hoang mang thì người ấy đã đến đang từ từ ló ra khỏi những đám mây và
bên tôi. Ánh mắt này, nụ cười này, tôi có chiếu những tia nắng lung linh xuống thành
mơ hay không. Không tin ở thị giác của phố.
mình, tôi đưa tay lên dụi mắt, nhưng không
ánh mắt vẫn còn đó, nụ cười vẫn còn kia, ***
và giọng nói: “ Không nhớ anh sao, Nhã
Uyên?” thì không thể là mơ được. Cả người _ Anh đưa em đi đâu đây?
tôi đông cứng lại, tôi trân trối nhìn anh như _ Bí mật, anh cười, thế có muốn theo
nhìn một vật thể lạ lùng. Đột nhiên nước
mắt tôi trào ra, cả người như mất hết sức anh không?
lực, đôi chân khụy xuống, đưa hai tay ôm Tôi tình tứ:
mặt, tôi khóc như chưa bao giờ được _ Anh đưa em đi đâu em cũng theo hết,
khóc,cho đến khi một vòng tay ấm áp
choàng ôm lấy tôi, dìu tôi đứng lên: miễn là anh đừng đem em bán cho ba tàu
làm nhân bánh bao là được rồi.

_ Bán nó không mua đâu, em già rồi thịt

dai nhách.
Nói xong anh cười ha hả. Tức quá, ngồi
đàng sau lưng anh, tôi nhéo vào ba sườn:

_ Anh dám chê em hả?

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


219

_ Á, đau, té bây giờ. Rồi, thịt em thơm _ Nếu chúng ta có con thì chắc anh sẽ
như múi mít. dễ ăn nói với mẹ anh hơn, hay là mình chờ
đến khi nào em mang thai thì anh sẽ đưa em
Xoa xoa chỗ vừa nhéo anh, tôi áp mặt vào về, được không? Ái chà, sao cô vợ tôi dở
lưng anh cười: quá vậy, hay là tại anh không giỏi đây, anh
cười, lại nụ cười tinh quái, làm lại nhe?
_ Có thế chứ.
Ôm anh chặt hơn, tôi thấy hạnh phúc tràn Tôi đỏ mặt:
đầy trong tim. _ Anh này…
Và chúng tôi đến nhà thờ. Hôm nay nhà Hạnh phúc tưởng chừng như vô tận,
thờ vắng vẻ không có ai, anh dắt tay tôi đến nhưng, một lần nữa, định mệnh lại nhúng
quỳ trước tượng Chúa, cúi đầu, run run anh tay vào cuộc đời của tôi, khi người bạn của
khấn nhỏ: anh mang đến cho tôi cái tin sét đánh:
Trong một cuộc hành quân, anh đã bị mất
_ Lạy Chúa, chúng con là người ngoại
đạo, con đã yêu người con gái này. Hôm tích.
nay chúng con đến đây xin Chúa chứng Trước cái tin hãi hùng này, tôi đã chết
dám cho tình yêu của chúng con. Con là
Đoàn Vũ Yên xin cưới Trần Nhã Uyên làm lên, chết xuống .Hạnh phúc lại bỏ tôi mà đi,
vợ, cúi xin Chúa ban phước lành xuống cho khi tôi đang háo hức chờ anh về để dành
báo cho anh một sự ngạc nhiên thích thú:
chúng con. Amen. tôi đã có thai. Bây giờ anh đi rồi, lần này
Rồi trước tượng Chúa, chúng tôi lồng anh đi thật rồi, tôi phải sống làm sao đây
với những ngày tháng không có anh. Yên
vào ngón tay nhau những chiếc nhẫn xinh ơi.
xinh, nhỏ nhắn. Dù không có một đám cưới
rình rang, không một lời chúc tụng ồn ào, “ Mất anh rồi, xa anh rồi, hoa đã tàn, nhụy
nhưng anh đã cho tôi một niềm hạnh phúc đã phai, chiều hôm nay trời thanh vắng, em
tột cùng. Tôi kiễng chân lên hôn anh trong đi về, về vớí ai…”
làn nước mắt ràn rụa. Từ nay tôi đã là người
đàn bà của anh rồi. Yên ơi, em nhớ anh quá, bây giowfanh ở
đâu hả Yên!!
Anh là người lính, sau những ngày hạnh
phúc bên nhau, anh lại phải trở về đơn vị. ***
Và tôi bây giờ đã sống trong tâm trạng của
Điệp, của những người vợ lính, nghĩa là đã Mọi người đã về hết mà tôi thấy Điệp vẫn
có những ưu tư, những lo lắng cho người ở còn đứng đó, nhìn theo bóng chồng với
ngoài tuyến đầu lửa đạn, khi tình hình chiến khuôn mặt ràn rụa nước mắt. Tôi ôm nhẹ
sự trên toàn quốc càng ngày càng sôi sục, vai bạn khẽ nói:
trận chiến càng ngày càng khốc liệt hơn.
_ Về thôi Điệp, mình đi nhe.
Cuộc tình chúng tôi kéo dài được hơn ba Điệp lấy tay gạt những giọt nước mắt
năm, đã nhiều lần anh dự định đưa tôi về để trên mặt, nương theo tay tôi bước đi, nhưng
xin lỗi ba mẹ anh, anh bảo: thỉnh thoảng vẫn quay nhìn lại đằng sau, dù
cô biết chắc là Bạch không còn ở đó. Hai

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


220

đứa tôi đi bên nhau, không đứa nào nói một dâm đã đang che khuất một phần khuôn
câu. Nắng chiều vẫn còn gay gắt trên đầu. mặt của tôi, tôi bảo Điệp lúc đó cũng đang
Tôi chợt thở dài nghĩ:“ Nếu Yên bị tù như ngồi bên cạnh:
Bạch thì chắc tôi
_Điệp bôi cho bác dùm mình, tay mình
cũng sẽ đau khổ như Điệp bây giờ.” không được sạch.
Đột nhiên tôi thấy Điệp kéo giựt tay tôi
Nói xong tôi đứng lên, lùi ra phía sau.
lại, giọng hốt hoảng: Điệp hơi ngạc nhiên, nó nhìn tôi rồi nhìn
_ Uyên, Uyên, nhìn coi, có ai ngồi gục ở nguời đàn bà và hình như Điệp cũng đã
nhận ra bà ấy, nó gật nhẹ đầu với tôi và cầm
đám buông kìa. lấy chai dầu.
Nhìn theo hướng tay Điệp chỉ, tôi cũng
Lúc này với tâm trạng thật hoang mang,
giật mình, khi thấy một người đội cái nón, tôi tự hỏi có nên cho bà biết mình là ai
bên cạnh có chiếc giỏ cói, ngồi như ngủ ở không. Nếu bà biết, thái độ của bà sẽ ra sao.
gốc một cây buông. Tôi nói: Bà có còn giận dữ, la mắng tôi như bà đã
từng làm không. Đầu óc tôi còn đang rối
_ Chắc là người đi thăm nuôi đây, nhưng bời, chưa biết xử trí ra sao thì Điệp đã gở
sao lại ngồi ngủ ở đây, mình lại coi coi. rối cho tôi:

_ Thôi Điệp sợ lắm. _ Để mình đỡ bác đi cho, bồ cầm dùm
_ Uyên thấy không sao đâu, mình có hai cái giỏ của bác và của mình nhé.
người mà sợ gì. Đi…
Kéo tay Điệp tới nơi, đó là một người Nói rồi Điệp đưa bà đi trước còn tôi lẽo
đàn bà, đang ngồi bệt trên đất, vẻ rất mệt đẽo theo sau. Tôi nghe bà nói:
nhọc, hai tay ôm ngực. Thấy vậy tôi ngồi
xuống bên cạnh: _Cám ơn hai cô nhé, đã giúp cho bà già
_ Bác ơi, bác làm sao vậy, bác có cần tụi này, nếu không có sự tốt bụng của hai cô
chắc tôi chết ở đây quá, thật không biết làm
con giúp gì không? sao để cám ơn các cô đây.
_ Cô ơi, tôi bị trúng gió, cô có dầu không
_ Không có chi đâu bác, mình cùng hoàn
cho tôi xin một chút. cảnh mà, bác đừng áy náy làm gì. Thôi để
Người đàn bà nói nhưng vẫn không ngửng con dìu bác ra bến xe, mình nên đi nhanh
đầu lên. Tôi nhanh nhẹn trả lời: không trễ, hết xe về Saigon thì phiền đó.

_ Dạ có, bác để con bôi dầu giúp bác nhé. Dọc đường qua câu chuyện nghe được
Vừa nói tôi vừa lấy lọ dầu khuynh diệp ở giữa bà và Điệp, tim tôi như muốn nhảy ra
trong túi áo ra, nâng mặt bà lên định bôi dầu khỏi lồng ngực, thì ra người bà đi thăm nuôi
lên thái dương, lên mũi cho bà dễ thở. Tôi chính là Yên. Như vậy là Yên vẫn còn
chợt giật mình và ngừng tay lại. Khuôn mặt sống. Niềm vui làm nước mắt tôi ứa ra, tôi
người đàn bà này với tôi không xa lạ gì. Bà cắn chặt bờ môi lại để khỏi bật thành tiếng
chính là mẹ của Yên, người đã quyết liệt khóc. Tôi vui lắm nhưng sao nước mắt lại
ngăn cản cuộc tình của hai đứa tôi. Sợ bà chảy dài. Phía trước Điệp và mẹ Yên vẫn
nhận ra mình, mặc dù chiếc nón và cái kính cứ vô tình tiếp tục câu chuyện của mình.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


221

Tới quán đầu đường chờ xe đến, tôi lấy Không trả lời câu hỏi của bác, tôi nhìn
cớ rửa tay kéo Điệp ra sau, nhìn thấy mắt bác khẩn khoản:
tôi đỏ hoe, nó thì thầm:
_ Bác ơi, hay là tối nay bác đừng về
_ Mày đã nghe hết? Thủ Đức vội, ăn xong bác và con đi đón bé
_ Ừ. Vũ Hàn, con trai con đang gửi ở nhà bố mẹ
_ Mày tính sao? Có nhận bà không? của Điệp, nhe bác. Con nghĩ bác thấy thằng
_ Sẽ nhận nhưng chưa phải bây giờ. bé sẽ thích cháu liền đó.
Mày đừng nói gì về tao cả nghe. để về tới
Saigon hãy hay. Lát nữa mày ra đưa bà lên Đúng như tôi nghĩ, vừa trong thấy Vũ
xe trước. Tao không muốn bà nhận ra tao Hàn, mẹ Yên ngẩn ra nhìn, bà lẩm bẩm:
bây giờ đâu. Mày đi đi, xe tới rồi kìa.
_ Sao mà giống thế!
*** Bà quay sang nhìn tôi, tôi mỉm cười và
vờ như không biết ánh mắt ngạc nhiên dò
Sau khi dìu mẹ Yên vào quán ăn gần bến hỏi của bà, cúi xuống vuốt tóc con, tôi nói:
xe, Điệp xin phép về trước, bây giờ chỉ còn _ Con chào ông bà ngoại đi rồi mình
tôi và bà đối diện nhau. Trong khi chờ đợi về.
đồ ăn đưa ra, tôi rụt rè khẽ hỏi bà: Thằng bé ngoan ngoãn khoanh tay cúi
chào ba má Điệp.
_ Bác có nhận ra con không? Trên đường về bà lặng lẽ không nói câu
Bà nheo mắt nhìn tôi: nào, mặc hai mẹ con tôi ríu rít bên nhau.
Sau khi chờ cho thằng bé ngủ say, mẹ Yên
_ Nghe giọng nói thấy quen quen, kéo tôi ra phòng khách, ngồi xuống ghế,
nhưng tha lỗi cho bác, bây giờ già rồi, mắt mặt bà nghiêm nghị:
lại kém nên không nhìn rõ. Cháu là ai vậy? _ Con phải nói cho bác biết, Vũ Hàn
có phải là con của thằng Yên không?
Nắm tay bà, tôi nghẹn ngào: Nhìn thấy nét mặt căng thẳng và ánh mắt
_ Con là Uyên đây, bác không nhớ đợi chờ của bà, tim tôi chợt nhói lên, bất
giác tôi quỳ sụp xuống, gục đầu trên gối bà,
con cũng phải vì đã hơn mười năm rồi còn run run nói trong dòng nước mắt:
gì. Bây giờ bác ở đâu, nhiều lần con có đi _ Bác ơi, tha lỗi cho con. Đã nhiều lần
qua nhà nhưng không gặp được hai bác. con đưa cháu về tìm ông bà nội nhưng hai
bác không còn ở chỗ cũ nữa. Con những
Mẹ Yên ngồi bất động, bà trân trối nhìn tưởng rằng trên cuộc đời này chỉ còn hai mẹ
tôi một lúc rồi chậm rãi trả lời: con con sống âm thầm với nhau mà thôi….
Và rồi tôi kể cho bà nghe hết từ ngày Yên
_ Con khác lúc xưa quá, trông chín trở lại tìm tôi, bằng cách nào tôi trở thành
chắn hơn nhiều nên bác nhận không ra. Bác vợ của Yên và ngày tôi biết mình có thai bé
bây giờ không còn ở chỗ cũ nữa, sau ngày Vũ Hàn cũng là ngày tôi được tin anh mất
bác trai mất, bác bán căn nhà đi dọn về Thủ tích trên chiến trường. Mẹ Yên ngồi bất
Đức ở với đứa cháu gái. Còn con thế nào,
có mấy cháu rồi, chồng làm gì ở đâu. Gặp
nhau ở đây rồi, hôm nào rảnh xuống bác
chơi.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


222

động nghe tôi nức nở kể lể. Một giọt nước binh chứ không chết. Và bây giờ anh đã
rơi xuống tay tôi, ngửng đầu lên, tôi thấy được chuyển vào Nam gần một năm rồi, bà
nước mắt đã đầm đìa trên khuôn mặt bà. Bà vẫn đi thăm anh đều đều.
ôm lấy đầu tôi giọng nghẹn ngào:
Đêm nay, trong căn nhà nhỏ bé của tôi
_ Ôi, con dâu của mẹ, lỗi tại mẹ tất đã tràn đầy sự ấm cúng của một gia đình
cả, nếu ngày ấy mẹ không mờ mắt vì sự xa đoàn tụ. Chiếc giường của tôi không còn
hoa mà Hồng Thắm mang đến cho mẹ, thì rộng mênh mông, lạnh lẽo và đáng sợ nữa.
mẹ đã không bỏ đi một tấm chân tình của Tôi hy vọng đêm nay sẽ là đêm đầu tiên, kể
con đối với Vũ Yên. Thấy Yên đi lính để từ ngày tin anh bị mất tích, tôi có một giấc
phản đối sự lựa chọn vợ cho nó của mẹ, cô ngủ yên bình, không mộng mị, và nếu có,
ta đã bỏ đi lấy người giàu sang hơn. Như thì đó là một giấc mộng đẹp chứa chan hạnh
thế lại là may, Hồng Thắm không phải là phúc, trong đó có mẹ, có anh, có tôi và có
kẻ chịu yên phận, để đến khi lấy nhau rồi,
cô ta bỏ đi chẳng phải là bất hạnh cho Yên con.
hay sao. Uyên ơi, mẹ thật có lỗi với con, Phải chăng là định mệnh đã không còn
với thằng Yên, con đừng giận mẹ nữa. Đã
có lần Yên nó nói xa gần với mẹ là nó có nghiệt ngã với tôi nữa, đã run rủi cho tôi
yêu một cô và sẽ cưới cô đó làm vợ, nhưng theo Điệp đi thăm nuôi, để biết được anh
chờ mãi không thấy nó đưa cô ấy về, ba mẹ vẫn còn đó, tình yêu của tôi vẫn còn đó và
tưởng nó chỉ bồ bịch qua loa, nên không với sự chúc phúc của mẹ chồng tôi, hạnh
thúc giục nó. Có ngờ đâu người đó lại là phúc của chúng tôi sẽ mãi mãi được vĩnh
con. Lần này gặp lại nhau, mẹ chúc cho hai cửu. Yên ơi, chờ em nhé anh, em và con sẽ
con sẽ mãi mãi bên nhau hạnh phúc. Hãy đến thăm anh, sẽ đợi chờ anh đến ngày anh
để cho mẹ được nhận thằng bé Vũ Hàn về được trả tự do, còn bây giờ, mẹ con em
cho có bà, có cháu nghe con. Kỳ thăm nuôi đang nhớ anh vô cùng và cũng yêu anh vô
tới mẹ mong con sẽ dắt bé Hàn đi cùng mẹ cùng, Yên ạ.
thăm Yên. Chắc Yên nó sẽ vui lắm khi gặp
lại được vợ con của nó. Con không từ chối Tường Thúy
chứ?
Tucson – AZ - 2016
Được gặp lại anh, đó là ước mơ thầm
kín nhất, tha thiết nhất mà tôi hằng ấp ủ
trong tim, làm sao tôi có thể từ chối.

Sau đó bà kể với tôi khoảng thời gian
Yên mất tích đến ngày hôm nay. Khi nhận
được hung tin về Yên, ba anh buồn, trở
bệnh rồi mất. Hơn một năm sau ngày
30/4/75, bà nhận được giấy đi thăm nuôi
anh ở ngoài Bắc, hóa ra Yên bị bắt làm tù

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


223

Các bài viết :

TƯỞNG NHỚ CÁC MŨ XANH VỪA MỚI RA ĐI

1/ Đại Bàng Cao Bằng Phạm Văn Chung ( Kiểu Công Cự)
2/ Mũ Xanh Lê Văn Huyền ( Đại Bàng Saigon))
3/ Mũ Xanh Phạm Văn Tình ( Nguyễn Minh Đức)

1/ Đại Bàng Cao Bằng Phạm Văn Chung

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


224

Thương Tiếc vụ : Tiểu đoàn trưởng TĐ 6/TQLC trong
trận Mậu thân ( 1968 ), Chỉ huy trưởng
Đại Bàng CAO BẰNG Trung tâm Huấn luyện TQLC ở Rừng Cấm+
Lữ đoàn trưởng LĐ 369/TQLC ( 1972 ) +
MX KIỀU CÔNG CỰ Tham mưu trưởng Hành quân SĐ/TQLC
+Tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu trưởng Quảng
Đại tá PHẠM VĂN CHUNG Nam cho đến ngày 29/3/1975.
có ám danh đàm thoại là
Ngày 1/10/1965, Lữ đoàn TQLC
CAO BẰNG chính thức rời khỏi quân chủng Hải quân và
và có bút hiệu là trở thành lực lượng Tổng trừ bị của Bộ Tổng
tham mưu cùng với Lữ đoàn Nhảy Dù
CHU VŨ.
Ông sinh ngày 1/8/1931 tại Hà Nội ) . Tháng 8/1966 Tiểu đoàn 6/TQLC
Gia nhập khóa 4 phụ Sĩ quan trừ bị ngày được thành lập và vị Tiểu đoàn trưởng đầu
19/3/1954, nhưng được huấn luyện tại tiên là Thiếu tá Phạm Văn Chung.Ông đã
Trường Võ bị Liên quân Đà lạt nên có tên là chọn cho mình những con gà nòi như Đ/U
Khóa 10 CƯƠNG QUYẾT – ĐÀ LẠT . Trần Văn Hiển ( TĐP ) và các Đại đội
Thời gian khóa học đi vào hai giai đoạn lịch trưởng : Tr/U Nguyễn Đình Thủy, Tr/U
sử của cuộc chiến tranh VN : giai đoạn đầu Nguyễn Tường Huy, Tr/U Lê văn Huyền ,
là lúc trận đánh Điện biên phủ đi vào giai Tr/U Lê Văn Cưu, Đ/U Hoàng Trọng Độ và
đoạn quyết định và giai đoạn 2 là thời gian Tr/U Trần Đình Thụy. Lễ xuất quân đã được
là Hiệp định Genève ( 20/7/1954 ) chia đôi tổ chức vào cuối thu 1967. Nơi thử lửa đầu
nước VN. tiên là vùng sình lầy nước mặn thuộc Đặc
Ra Trường ngày 1/10/1954 sau 6 khu Rừng Sát. TĐ bảo vệ an ninh sông Lòng
tháng 10 ngày huấn luyện với cấp b/ậc Tão và thủy trình từ sông Sài Gòn ra Cần
Thiếu úy Ông chọn về binh chủng Nhảy Dù. Giờ.
Đầu năm 1955, khi Tiểu đoàn 1 TQLC được
thành lập tại Nha Trang, Ông đã tình nguyện Đầu năm 1968, TĐ 6 trực thuộc
về đơn vị tân lập này. Lúc bấy giờ ,trong Chiến đoàn A/TQLC ( Th/tá Hoàng Tích
Liên đoàn TQLC đã có 4 người bạn cùng Thông ) đang tham dự hành quân tại Phù
khóa là các NT: Cũ, Bồng Sơn , Tam Quan, thuộc Vùng 2
Chiến thuật thì được lịnh không vận về giải
Ngô Văn Định tỏa thành phố Đà Lạt, nhưng sau cùng toàn
Đổ Đình Vượng bộ TĐ 6 đã được đáp xuống phi trường Tân
Bùi Văn Phẩm Sơn Nhất vào lúc 9 giờ tối ngày mồng 2 Tết
Phạm Ngọc Thụy . Mậu Thân . TĐ được lịnh di chuyển về tạm
Ông đã chiến đấu và tham gia hầu hết trú và giữ an ninh trong đêm cho doanh trại
các chiến trận của TQLC tại các chiến của BTL/Biệt khu Thủ đô ( trại Lê Văn
trường VN + Lào và Cambodia với các chức Duyệt ) . Sáng hôm sau TĐ di chuyển qua
ngã ba xa lộ Biên Hòa , chịu trách nhiệm

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


225

giải tỏa thị trấn Thủ Đức. VC đang tấn công Căn cứ Sóng Thần (Dĩ An , Biên Hòa ) thì
mạnh vào hậu cứ của TĐ 2 và TĐ 3/TQLC. trận chiến trong mùa hè đỏ lửa đang nổ ra
TĐ 6 đã hiện diện kịp thời và đã tiêu diệt tại An Lộc, Kontum và Quảng Trị. Bộ TTM
toàn bộ thành phần tấn công của địch. TĐ 6 điều động toàn bộ SĐ/TQLC vào cuộc chiến
trở lại hoạt động khu vực Hàng Xanh, Gia tại Vùng I Chiến thuật. LĐ 369 được lịnh bổ
Định , khu vực Đồng Ông Cộ, cầu Bình Lợi sung quân số, đạn dược và lương thực gấp
. Tháng 4/1968, Th/tá Chung bàn giao rút ngày đêm .
TĐ cho Th/tá Nguyễn Xuân Phúc , ông về
làm Chỉ huy trưởng TTHL/TQLC tại Rừng Ngày 2/4/1972, LĐ được không vận ra
Cấm ( Thủ Đức ) . phi trường Phú Bài và nhận khu vực hành
quân khoảng 200 cây số vuông, giới hạn
Ngày 1/10/1968, Lữ đoàn TQLC được phía bắc là bờ nam của sông Nhung và giới
nâng lên là Sư đoàn với hai Lữ đoàn 147 và hạn phía nam là bờ bắc của sông Mỹ Chánh.
258 trong ngày Sinh nhật thứ 14 của Binh Đây là con sông phân chia ranh giới của hai
chủng. Ngày đầu năm 1/1/1970, Tr/tá Ngô tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên. Kể từ Quốc
Văn Định được ủy nhiệm thành lập Lữ đoàn lộ I về phía tây là những vùng đồi trọc và
369/TQLC . LĐ tham dự cuộc hành quân cây thấp nhưng càng đi sâu về phía tây thì
đầu tiên tại Cambodia. BCH của LĐ đóng rừng rậm đồi cao và núi non hiểm trở . Chỉ
tại Neak Luong với 3 TĐ 5+8+9, trong đó còn lại 5 căn cứ như những tấm khiên chấn
TĐ 9 mới thành lập. giữ phía tây do các TĐ/TQLC trấn giữ .

Tháng 12/1970, Tr/tá Định bàn giao Đó là các căn cứ Anne, Barbara, Jane
LĐ 369 lại cho Tr/tá Phạm Văn Chung, để và Nancy ở phía nam và Petro ( Phượng
về học khóa Chỉ huy và Tham mưu cao cấp. Hoàng ) về phía bắc Quân Bắc Việt đã sử
LĐ chấm dứt cuộc hành quân xứ Chùa Tháp dụng 5 SĐ /BB với các đơn vị pháo binh
vào tháng 2/1971 LĐ nhận lịnh trở về nước mạnh mẽ pháo liên tục đêm ngày, khiến cho
và chuẩn bị tham dự cuộc hành quân Lam 12 căn cứ của ta đã rơi vào tay giặc, SĐ
Sơn 719 tại Hạ Lào . LĐ được không vận ra 3/BB tân lập với các Trung đoàn 2 và 57 gần
phi trường Khe sanh và làm thành phần trừ như tan rã và tệ hại hơn cả là Trung đoàn 56
bị cho SĐ. Sau cuộc hành quân tại Hạ Lào, của Phạm Văn Đính ở căn cứ Tân Lâm (
quân đoàn I đã mở ra cuộc hành quân Lam Carroll) đã đầu hàng giặc.
Sơn 810 ( 10/5/1971 ) với LĐ 369/TQLC
gồm các TĐ 8 và 9, nhằm đánh thẳng vào Các LĐ 147 ở Mai Lộc và 258 ở Ái Tử
khu tập trung và dưỡng quân của quân BV cũng phải triệt thoái về phía nam. LĐ 369 là
tại căn cứ Ba Lòng và động Cù Mông.Tổng đơn vị đoạn chiến sau cùng và đã dừng lại
kết hành quân được đánh giá cao và Tr/tá thành lập tuyến phòng thủ ở phía nam của
Chung được vinh thăng Đ/tá vào tháng dòng sông Mỹ Chánh .
6/1971 sau cuộc Hành quân này.
Chúng ta hãy nghe một đoạn đối thoại
Ngày 1/4/1972, LĐ 369 với các TĐ với một giọng điệu cương quyết và mạnh
2+5 + 9 + 1PB đang nghỉ dưỡng quân tại mẽ của vị Lữ đoàn trưởng 369/TQLC sau
đây :

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


226

“ Khoảng 8 giờ sáng , trong lúc địch ngớt nhiệm vụ, Đại tá Lân đã dời bản doanh SĐ
pháo kích, Th/tá Bob Sheridan , cố vấn về một trường học ở quận Hương Điền( Thế
trưởng LĐ vẻ mặt nghiêm trang tiến đến sát Chí đông ) và điều động Đ/tá Phạm Văn
vị Tư lịnh Lữ đoàn : Chung về làm Tham mưu trưởng Hành
_ Sir, mọi người đã lui về phía nam cả, Lữ quân. LĐ 369 được bàn giao cho Tr/tá
đoàn mình thì sao ? Nguyễn Thế Lương. Đ/tá Chung đã thảo
Đ/tá Phạm Văn Chung đã trả lời : những kế hoạch hành quân thăm dò vào sâu
_ LĐ 369/TQLC là một Lữ đoàn giỏi , trong đất địch là Sóng Thần 5 + 6 + 8 + 8A
chúng ta không đi đâu hết . Với sự yểm trợ từ ngày 12/5 -18/6/1972 và Kế hoạch Hành
hỏa lực của các Anh, chúng tôi sẽ ngăn chận quân Sóng Thần 9/72 từ ngày 28/6 đến 15/9
địch tại đây, không một tên việt cộng nào có /72 là ngày mà SĐ/TQLC chiếm lại toàn bộ
thể qua sông này được !” thành phố Quảng Trị và Cổ thành Đinh
_ Sir yên tâm, tôi có thể nói hôm nay Sir là Công Tráng.
người có trong tay một hỏa lực mạnh nhất
vùng Đông nam Á Sau ngày Ngưng bắn 27/1/1973 Ông
_ Anh nói gì tôi không hiểu ? được bổ nhiệm chức vụ Tỉnh trưởng kiêm
_ Tôi vừa nhận được lịnh là tất cả 30 phi vụ Tiểu khu trưởng Quảng Nam cho đến ngày
pháo đài bay B52 , tất cả không quân chiến 29/3/1975 Quân đoàn I bị bức tử, Ông đã
thuật ngoài hạm đội 7, các căn cứ bên Thái theo tàu Hải quân về Sài gòn . Rồi cũng một
lan , tất cả hải pháo ngoài khơi trong ngày tháng sau, ông theo tàu Hải quân cùng với
hôm nay Sir là cấp chỉ huy được ưu tiên số vợ con bỏ nước ra đi với một tâm trạng thật
1. Vậy muốn đánh đâu xin cho tôi biết rõ. “ là buồn như lời Ông đã viết: “Tôi không còn
Quả đúng như vậy, SĐ/TQ/LC đã trụ lại như chỉ huy một đơn vị nào, không có cả một
một thách thức. Hai chiếc cầu trên sông Mỹ người lính dưới quyền nào, nhìn đàn con
Chánh đã bị giật sập . Quân Bắc Việt đã nhỏ 4,5 tuổi run rẩy sợ sệt . Lòng vương vấn
nhiều lần mở những cuộc pháo kích và vượt thê nhi cùng tình phụ tử đã lấn át được lòng
qua sông Mỹ Chánh để tấn công vào tuyến can đảm và niềm hảnh diện của một cấp chỉ
phòng thủ nhưng đã bị đánh bật lại . huy mà tôi thường có khi là đơn vị trưởng
tác chiến với những trận đánh lẫy lừng trong
Ngày 4/5/1972, Tổng thống Nguyễn quá khứ ... Tôi đã bỏ ra đi trước mặt những
Văn Thiệu đã chỉ định Tr/tướng Ngô Quang người lính TQLC của tôi . Tôi đã sống trong
Trưởng thay thế Tr/tướng Hoàng Xuân Lãm mặc cảm kể từ ngày đó.”
trong chức vụ Tư lịnh Quân đoàn I và Quân
khu I. Cũng trong ngày đó, tại Qua Mỹ từ năm 1975 và làm nhân viên
BTL/SĐ/TQLC trong thành Nội Huế, một cho Hughes Aircraft cho đến năm 1992 thì
sự chuyển giao quyền Tư lịnh SĐ/TQLC nghỉ hưu. Ông là người luôn gắn bó TQLC
giữa Tr/tướng Lê Nguyên Khang và người “ một ngày TQLC, một đời TQLC “. Ông là
phó của ông là Đ/tá Bùi Thế Lân trước sự một trong những Tổng Hội trưởng TQLC
chứng kiến của TT Thiệu. Sau khi nhận đầu tiên. Đối với anh em TQLC ở Nam
California, Ông là người hướng dẫn, tổ chức

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


227

và ủng hộ và thành lập Hội Ái hữu TQLC ở LĐ 369 /TQLC trên tuyến phòng thủ Mỹ
nam California. Ông là một trong ba người Chánh (1972 ) và Cờ bay trên Cổ thành
đã trước tác và ấn hành 3 Tuyển tập TQLC Quảng Trị ( 16/9/1972 ), 50 năm như giọt
trong đó : sương khuya ( 2004 ) , Vĩnh biệt người lính
_ Tuyển tập 1: Viết để nhớ những Chiến già Vùng Giới tuyến ( Tr/tướng Ngô Quang
hữu TQLC đã nằm xuống . Trưởng ) (2007 ). Ông còn là một họa sĩ tài
_ Tuyển tập 2: 21 năm chiến trận của Binh tử nhưng tài hoa. Ông đã xuất bản một tập
chủng TQLC/VN . ( Ghi lại toàn bộ những truyện và những bức tranh cho riêng mình.
chiến trận của Binh chủng từ ngày thành lập Tranh của ông có mặt trên các trang bìa của
( 1/10/1954 ) cho đến ngày 30/4/1975.) các Tuyển tập TQLC. Ông là người Văn Võ
_ Tuyển tập 3: Không chấp nhận , không Toàn Tài. Sự ra đi của ông là một mất
sống chung ( nói lên Lập trường dứt khoát mát lớn lao cho anh em TQLC trên khắp thế
của ngưới lính TQLC không chấp nhận sống giới và nhất là anh em ở Nam Cali. Xin từ
chung với cộng sản ) giã NGƯỜI LÍNH GIÀ THỦY QUÂN
LỤC CHIẾN với câu nói của Danh Tướng
Cả 3 Tuyển tập được sự đóng góp bài Douglas McArthur : “ Những người lính già
vỡ, hình ảnh và tài liệu biên soạn của các vị không bao giờ chết, Họ chỉ mờ đi mà thôi .”
Tư lịnh, Tư lịnh phó, Lữ đoàn trưởng, Tiểu Anh sẽ không bao giờ chết trong lòng những
đoàn trưởng, Đại đội trưởng và Trung đội người lính TQLC còn lại trên thế gian này.
trưởng. Nhưng lần này em xin được khóc cho Anh
với những giòng lệ tiếc thương , Anh Chung
Ông cũng là người chuyên viết về Quân ơi !
sử, những biến cố trong cuộc đời binh Xin Vĩnh biệt người lính già TQLC.
nghiệp của Ông đã được ghi lại một cách chi Xin Anh được mọi an vui trong cõi Vĩnh
tiết và rõ ràng với “TĐ6/TQLC trong Tết Hằng.
Mậu thân ( 1968 ), LĐ 369 trong cuộc Hành

quân Cambodia ( 1970 ),

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


228

2/ MŨ XANH LÊ VĂN HUYỀN

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


229

MX.Lê Văn Huyền (LVH), anh có Pháp khóa sinh Bộ Binh được đơn vị gốc biệt phái
Danh NGUYÊN HUYỀN (theo qui y Phật xe jeep cho sử dụng.
Giáo), ngoài ra còn có biệt danh MAI LỆ
HUYỀN(MLH); Không biết là vì trùng tên Nhưng TQLC không thỏa mãn yêu cầu nói
HUYỀN hay vì anh ái mộ danh ca sĩ “giựt trên. Trg/Tá Nhã phán 1 câu: ‘Đơn vị bộ binh
gân”của một thời trai trẻ hợp với tính tình sôi họ “chơi đẹp” hơn Cọp Biển mình nhiều!!
động yêu đời của anh,mà anh tự chấp nhận Trg/tá Nhã năm nay 2020 ,đã 93 tuổi, hiện
mình cũng là “Mai Lệ Huyền”mỗi khi tự xưng dưỡng lão ở “Nursing Home” Nam California.
danh với bạn bè thân thiết. Trg/Tá Nhã, một thời là TDT/TD5 /TQLC, căn
cứ ở Suối Lồ Ồ,Thủ Đức, làm MX.Philato Cấp
Anh Huyền sinh ngày 24-2-1940 tại xã Tô Văn gợi nhớ đến MX.Mai Lệ Huyền:”
Quế Sơn tỉnh Bến Tre VN. Học trường trung Ngày 15-12-1964, Cấp Tô Văn,chúng em khóa
học Nguyễ Đình Chiểu Mỹ Tho. Tình nguyện 19 Đàlạt về trình diện TD5/TQLC tại hậu cứ
vào Khóa 17 trường Võ Bị Quốc Gia Đàlạt. Lồ Ồ, thì đã được anh MLH cùng với anh Huệ
Sau 1 năm học, anh được chuyển về trường Bộ DD1, Phán DD2, Thủy DD3, Long DD4 ân cần
Binh Thủ Đức,nhập học Khóa 12 TB-Thủ Đức. tiếp đón; rồi sau đó anh em mình cùng đơn vị
KhóaTrần Hưng Đạo ngày 19-12-1962.Mãn hành quân khắp 4 vùng chiến thuật, có nhiều
khóa ngày 1-8-1963, với cấp bậc Chuẩn Úy kỷ niệm vui buồn đáng nhớ mãi.cùng anh
Trừ Bị. Đồng khóa với Chuẩn Úy Lê Bá Bình. MLH. Nhất là khi đi hành quân vùng Đức
Tình nguyện về Binh Chủng TQLC,C/uý Binh Cơ,Kontum, Pleiku Ở đâu có anh MLH là có
về TĐ3 còn C/úy Huyền về TD2, sau đó lần tiếng cười “long trời lở đất”.Sau một chuyến
lượt phục vụ TD4,TD5,TD6,TD8 rồi đến hành quân dài ngày,quần áo trận rách hở
TTHL/TQLC. Năm 1973 LVH chuyên thuyển hang,TD5 đươc về nghỉ ngơi vùng ngoại ô.Anh
về SĐ 7 BB làm Tiểu Đoàn trưởng TD2-Trung MLH đầu tàu,dẩn đàn em vào phố.Ngang qua
Đoàn 12 với cấp bậc Thiếu Tá. Sau cùng là câu lạc bộ Phương Hoàng,nghe trong có tiếng
Trưởng Toán Huấn Luyện TD/SD7.BB. Rồi “xập xình”biết là quan văn phòng đang ôm
LVH được cử đi học lớp Bộ Binh Cao Cấp ở đầm nhảy.Anh đi vào trước, tụi em theo sau.
Trường SQ Thủ Đức. MX.Thiếu Tá Lâm Tài Nhưng kẹt có quân cảnh chận lại, anh hỏi:tại
Thạnh gặp lại LVH cùng học khóa BBCC và sao? Vì Sao? Quân cảnh nói : !! À thì ra vì sao,
được LVH cho quá giang xe jeep “mui bầu”,do có sao, nên các anh không được vào!.Ngữa mặt
SĐ7biệt phái xử dụng trong thời gian đi học ở lên trời, anh MLH cười văng nước bọt--.-may
Thủ Đức. Chổ hẹn đưa đón là đầu cầu Phan mà lúc đó chưa có corona virus, covid-19—Cúi
Thanh Giản Thị nghè. Nhân vụ xe jeep đưa đón xuống MLH thấy quần mình rách toét, MLH
khóa sinh, MX.Saigon nhớ lại lời kể của cười té đái. Bệnh tiểu đường là bệnh hay lây,
MX.Nha Trang Trung Tá Phạm Nhã lúc ngồi nên tụi em theo gương đàn anh đi chổ khác
chuyện trò với SG và NT.Cổ Tấn Tinh Châu chơi, để các “trăng sao” cần thoải mái để ôm
tại Nam Cali ĐH-TQLC 2008. Trg/tá Nhã kể: đầm mà nhảy mái.; còn anh em ta ngày mai
Dạo đi tu nghiệp lớp BBCC Thủ Đức.Trg/T súng đạn lên vai, làm sao biết có tên nào không
Nhã đại diện 04 SQ/TQLC cấp tá khác,vào về. Và đã có những đàn em của MLH không
BTL/TQLC Lê Thánh Tôn để xin cấp phương trở về ! Kỷ niệm vui mà buồn, vì vậy gọi là
tiện di chuyển cho các SQ khóa sinh TQLC “buồn cười”. Trong đám trung đội trưởng theo
trong thời gian di học này,giống như các SQ anh, hôm đó đã ở lại chiến địa nhiều rồi. Bây

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


230

giờ anh mới ra đi ở tuổi 80,t uổi đại thọ, bên Lương và nhiều anh em Mũ Xanh khác. Anh
cạnh có chị và các con cháu đầy đủ. Xin chúc LVH được thả về ngày 13-2-88, sau đó cùng
mừng anh đã anh dũng chiếm mục tiêu cuối gia đình định cư tại Desmoines Iowa-USA
cùng một cách bình an, thoải mái, bỏ lại sau ưu ngày 19-3-95 theo diện HO, được MX. Hồ Phó
phiền. Nhắc đến anh MLH, em TVC đã nhớ Giêng và MX Nguyễn Đăng Hòa đứng ra bảo
đến các anh em đồng đội hồi ở TD5 hồi đó trợ cho đến ngày hôm nay 29-2-2020.
chưa có tên Hắc Long mà em đã ghi
lại.”Những Niên Trưởng Võ Khoa-TQLC của Sau buổi họp mặt các chiến hữu TQLC
Tôi” TVC, NHỚ MÃI TIẾNG CƯỜI CỦA trên toàn quốc nước Mỹ và Canada do hội
ANH LÊ VĂN HUYỀN “ TQLC IOWA tổ chức lần đầu tiên tại
Desmoines ngày 5 tháng 7 năm 1998 Tham dự
Trong buổi lể an táng MX.LVH,ngày 29- buổi lể họp mặt có khoảng 120 MX và gia
2-2020, tại Desmoines,Iowa,MX. Phạm Cang đình,từ phương xa đến. Trong đó có cựu
trưởng ban tổ chức đã gởi lời phân ưu của toàn TH/Tg TL/TQLC Bùi Thế Lân Lạng Sơn,NT.
thể TQLC đến chị Huyền và các con cháu với Cao Bằng Phạm Văn Chung, MX. Can trường
niềm tiếc thương đến 1 chiến hữu vừa ra đi. Đoàn Trọng Cảo THT/TQLC. NT Dalat, Đặng
Ngoài ra còn có MX Nguyển Đăng Hòa (Hòa Bá Đạt, MX. Nguyễn Văn Gừng HT/TQLC
Râu) đại diện Hội TQLC Desmoines Iowa gởi Oklahoma, MX. Lãm, Hà Hiếu, Lợi,Bình. v.v..
lời phân ưu đến tang quyến, cũng như kể lại kỷ và các tu bíp Hải, Tường, Mỹ ở Nebraska,
niệm vui buồn cùng với anh LVH từng sinh Canada.v.v Sau buổi lể, MX. Lê Văn Huyền
hoạt trong trại tù cộng sản ở Vĩnh Quang A và được đề cử chức hội trưởng hội TQLC
Hoàng Liên Sơn v.v Anh LVH khi nào cũng Desmoines Iowa ,thay thế MX. Nguyễn Thế
giúp đở anh em sức khõe kém trong những Phương mãn hạn sau 2 nhiệm kỳ 1994-98--
buổi lao động khổ sai như lên rừng vác gổ bồ MX Nguyễn Thế Phương hôm dự đám tang
đề,tre .nứa, và củi đun..v.v nhất là đối với anh anh LVH 29-2-2020, sức khõe kém, 2 mắt đã
Hòa cùng chung tổ đội đi rừng. mờ, sau khi giải phẩu “cườm” không còn đọc
sách báo và lái xe được nữa--.Anh Huyền với
Sau ngày 30-4-75,anh LVH đi tù cải tạo chức vụ hội trưởng đã duy trì hội luôn thể hiện
cộng sản 12 năm 8 tháng 2 ngày; qua các trại tinh thần quôc gia chân chính, chống cộng sản
cải tạo Hóc môn,T am Hiệp trong Nam và Yên độc tài, khát máu. Lúc này hội có 20 hội viên
Bái trại 8 Hoàng Liên Sơn, Nam Hà,Vỉnh MX và gia đình, luôn đoàn kết, tương trợ lẫn
Quang A, Nam Hà A–ngoài Bắc- Sau khi nhau. Giúp các chiến hữu còn kẹt lại tại quê
chuyển về Nam tại các trại Gia Rai, Xuân Lộc, nhà trong hoàn cảnh khó khăn, hội đã gởi về
Đồng Nai. Anh LVH vì to,cao, còn mạnh khỏe tặng 18 MX.ở VN. Mỗi phần quà là $100
nên được chọn “Đội đi rừng” hàng ngày cùng usd.;lúc này chưa thành lập quỹ TPB/TH-
Đội đi ra rừng đốn gổ hoặc củi đun cho trại sử TQLC cũng như hội TPB/QLVNCH Ở Nam
dụng. Trong khi đó MX. Hòa Râu và MX. Cali do bà Trg/Tg Hạnh Nhơn phụ trách.
Phan Công Tôn được chọn vào ban văn hóa
phục vụ trong phòng đọc sách và giải trí.Ở Trại Vào tháng 1-2000,MX.LVH cùng hội
Z.30 A Xuân Lộc này MX. LVH thường hay Iowa tổ chức chu đáo cho Tang Lể của MX.
gặp các NT—MX như NT. Saigon Tôn Thất Phạm Văn Chiêu, Viển Thám, từ trần sau bịnh
Soạn, NT.Tango Nguyễn Thành Trí, NT Thăng ung thư gan.
Long Hoàng Tích Thông, NT. Nguyễn Thế

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


231

Hàng Tháng HT/ MLH đều tổ chức MX. Iowa ở ĐSST 2010, MX.LVH đã viết như
Họp/Hụi là 1 dịp cho anh em ngồi lại với nhau, sau:”..Tôi MLH vác ngà voi hội TQLC
trao đổi tin tức gia đình,bạn bè, hâm nóng lại Desmoines, thú thật thì vụ viết lách đối với tôi
tình cảm mũ xanh,huynh đệ chi binh, trong bầu rất năng nề, nên tôi cố gắng “ viết sao có vậy
không khí vui vẻ, với hoạt náo viên là “Mai Lệ người ơi ”Hội Iowa có khoảng 20 gia đình,
Huyền” “chén chú chén anh..” MLH đứng MX, đa số đã thành bô lão Cọp Già ngày ngày
thẳng người lên khỏi bàn tiệc, tay cầm ly rượu vui thú điền viên, hút thuốc lá uống càphê,
VSOP ngang tầm mắt,miệng hát to lên :..”cái ngăm cảnh trời đất, săn sóc cháu nội, cháu
trâm em cài, là cái chai em cầm”..tiếp theo là ngoại làm vui.; một số ít chưa thành bô lão, còn
:”uống cạn ly đầy, rót đầy ly cạn”..vậy là thanh niên, nhưng nặng nợ cơm áo gạo tiền nên
“dô,dô”” chơi tới bến”.. cụng ly đến từng vẫn cày sâu cuốc bẩm. Đa số các gia đình này
người trong bàn tiệc,không bỏ sót một ai, kể đã ổn định, con cháu học hành đến nơi đến
cả NT.Saigon, vậy là : “không say không chốn, đã thành đạt, có công ăn việc làm. Hội
về”(nhà).. Ở đâu có MLH là có tiếng cười ”rôm hàng tháng đều có họp/hụi.ngồi lại với nhau
rả” bắt đầu từ ngoài sân, cho đến lúc vào nhà !! thảo luận tình hình TQLC các nơi, hàn huyên
Sau 2 nhiệm kỳ Hội trưởng, MLH nhường tâm sự, chuyện trên trời,dưới đất.v.v Nhất là
chức HT lại cho MX. Trần Thiện Nguyện.kể từ sau đó, lúc nào cũng có”cái trâm em cài, là cái
2002; Tiếp theo là HT.Lê Quang Hảo cho đến chai em cầm..”nên chỉ qua 1 vòng cụng ly của
2008. Năm 2009,trở lại làm HT.TQLC- Iowa MLH là không khí ồn ào sôi động trở lên.; mọi
lần thứ nhì, MX. Lê Văn Huyền, dù tóc râu đã ưu phiền hờn giận, nếu có, đều tan theo ly rượu
bạc, hưu trí lâu năm, nhưng LVH lại bị đứng ra trong buổi tiệc. Điều đáng nói là dù ở xa, cách
“ăn cơm nhà vác ngà voi”—lời than vãn của 2 giờ lái xe freeway, nhưng lần nào họp mặt
MLH trong báo cáo sinh hoạt hàng năm ĐSST- cũng đều có NT.Saigon và gia đình về tham dự.
2009—Sau đó không lâu, HT/MLH tổ chức Hội đã tổ chức thành công ĐH-TQLC 2009.
chuyến đi Wichita, Kansas với mục đích ủng Sau đó hội cũng đã tổ chức nội bộ kỷ niệm
hộ tinh thần cho CĐNVQG ở thành phố này. BC-TQLC ; nhưng cũng có mời các MX &GĐ
Wichita này có khoảng 4 MX, gồm bác sĩ thuộc vùng Trung Tây Hoa Kỳ như các tiểu
/TQLC Nguyễn Mạnh Tường,và MX.Phạm
Can ban 1 của TD1/TQLC năm xưa (Anh bang Wisconsin, llinoi Chicago, Indiana,
P.Can đã qua đời vài năm trước) Sự có mặt của Minnesota, Michigan, Canada .v.v về tham dự.
phái đoàn TQLC Iowa trong buổi lể đã được Từ tờ mờ sáng thứ bảy 9 tháng 10-2010 các
CĐNVQG Wichita hoan nghinh nồng nhiệt MX và GĐ từ xahối hợp với các chị hội nhà,
.Nhân dịp này, HT/LVH cũng được mời lên đã động dao, động thớt để chuẩn bị cho buổi
phát biểu cảm nghĩ và tặng cho quỹ xây đựng tiệc họp măt này. Không khí vui nhộn và ồn ào
tượng đài $300.và mua một ít vé số ủng hộ. như Tết. Các món ăn chiên xào,nấu nướng
Kỷ niệm 55 năm ngày thành lập TQLC, ngày thơm phức chẳng kém gì nhà hàng ngoài phố
1-10-2009,MX. LVH cùng hội đã tổ chức đơn chợ. Buổi lể tổ chức đơn sơ nhưng trang
sơ nhưng trang nghiêm tại câu lạc bộ SÓNG nghiêm và đầy đủ các thủ tục..Sau phần nghi lể
THẦN (địa điểm này, do MX. Hồ Phó Giêng chào cờ Việt-Mỹ, một phút mặc niêm. Mở đầu
cho mượn tổ chức, đây là nhà hàng Mekong cũ, HT/MLH tôi có đội lời chào mừng quan
cũng của H.Giêng). Trong báo cáo sinh hoạt khách,đôi lời ngắn gọn về lịch sử ngày thành
lập TQLC Tiếp theo là THT Phạm Cang phát

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


232

biểu cảm tưởng , tâm tình,nhắc lại quá khứ của trong thời gian đi tù cọng sản, con mắt trái bị
một thời oanh liệt của các chiến hữu mũ xanh, thương vì mảnh lựu đạn trong chiến trận trước
trong hoàn cảnh chia ngọt xẻ bùi, mọi lúc khó 30-4-75, sau này trong tù, bị đau nhức, bị y tá
khăn gian khổ; Tuy nhiên trong phần may rủi cộng sản chửa trị bằng cách móc mắt ra mà
không phân biệt cá nhân nào. Nếu có người không có thuốc tê,t huốc uống giảm đau.!!.
kém may mắn, bất hạnh, đành mang thương tật Hiện nay sức khõe kém, đi đứng phải dùng
tàn phế suốt đời và hiện nay còn sống trong đau gậy( 3 chân).không lái xe được ,đành phải nghỉ
khổ, nghèo đói tại quê nhà VN. Quá cảm động, hưu non. Đầu tháng 9-2011,HT/LVH tôi,
MX. Phạm Cang THT không cầm được nước TrầnThiện Nguyện, Hồ Phó Giêng cùng phái
mắt đã gây xúc động cho mọi người có mặt đoàn Iowa gồm gia đình NT Saigon, Cam
hôm nay. Nhân dịp này,hội kêu gọi đóng góp Ranh, đi dự ĐH-TQLC Dallas.FW , Texas
yểm trợ tài chánh cho TPB/TQLC tại VN
trong dịp Tết Nguyên Đán sắp tới. Mọi người Năm 2012,MX. Lê Văn Huyền vì bịnh
hưởng ứng nồng nhiệt, kết quả thu được $3,500 hoạn, sau 2 lần giải phẩu;phải bàn giao hội
trưởng Iowa cho MX. Nguyễn Minh Châu; Dịp
Ngày 19-11-2011, trong kỳ họp hội Iowa này có MX. Nguyễn Văn Cảnh và MX. Dương
thường lệ, HT.LVH tuyên bố hết nhiệm kỳ và Văn Hưng từ Texas..lên lên thăm MX. LVH.vì
đề nghị chọn người thay thế chức hội trưởng. nghe tin mổ xẻ không vui này.
Thì NT.Saigon và tất cả anh em hội viên đền
nói :” LƯU NHIỆM”. Tôi MLH, nêu lý do già Kể từ 2016 trở về sau ,vì tình trạng sức
yếu, trí nhớ kém, nhưng không được mọi người khõe yếu kém dần , MX.Lê Văn Huyền ít khi
đồng ý! Vậy là Tôi MLH “phải vác ngà voi đi ra khỏi nhà, đi đứng phải nhờ chị Huyền săn
thêm 1 nhiệm kỳ nữa ”Như vậy,Tôi MLH nói sóc và dìu đở.
hội TQLC IOWA “VŨ NHƯ CÂN”; nhưng bị
NT. Saigon “rầy rà”và lệnh phải viết báo cáo Anh Lê Văn Huyền qua đời lúc 9 gời 30
hàng năm sinh hoạt hội năm qua cho ĐSST. sáng ngày 19-tháng 2 năm 2020 tại Desmoines
”Nhìn lại Iowa bây giờ sinh hoạt chừng hơn 1 Iowa-USA,hưởng thọ 80 tuổi. Để lại vợ (nhủ
tiểu đội. Vẫn những cọp già ngày nào: danh Lê Thị Kính) và 4 trai, 2 gái đều đã lập
NT.Saigon cũng gần 8 bó, trông vẫn còn khõe gia đình với 4 cháu nội và 2 cháu ngoại.
mạnh, tuy ở xa, nhưng buổi họp nào cũng có
mặt. MX.Lê Văn Hiền, ông Cò quận 5,,cũng Linh cửu anh được quàn tại Resthaven
gần 8 bó, nhưng thường xuyên than đau nhức Cemetery 801-19th ST.West Desmoines
lưng. MLH tôi còn trẻ ?,mới 72 tuổi nhưng IA.50265 . Tang lể được cử hành ngày thứ Bảy
cũng bị chứng đau lưng hành hạ, lại nữa, ai có 29 tháng 2 năm 2020 theo nghi lể Phật Giáo và
bịnh gì là MLH tôi cũng có bịnh đó! THT Cam quân cách do Hội TQLC Desmoines Iowa đảm
Ranh , tuy nghỉ hưu đã lâu, cũng sắp 7 bó, sức trách. Anh Lê Văn Huyền ra đi để lại bao
khõe ngon lành, không vướng bịnh nào; chắc thương tiếc cho Gia Đình, Đồng Đội TQLC và
nhờ vẫn uống rượu, hút thuôc lá, càphê vẫn còn bạn bè thân yêu.
hoạt động bằng nghề tay trái-sủa chửa nhà CẦU XIN LINH HỒN ANH SỚM ĐƯỢC
cửa.v.v—MX Phạm Gia Thụy ,Viển Thám,là 1 SIÊU THOÁT CÕI NIẾT BÀN.
MX còn trẻ tuổi, hăng say mọi công tác của hội THÀNH KÍNH…
nhà nay cũng đành gác kiếm vì ảnh hưởng
MX. “Saigon” Tôn Thất Soạn
Desmoines,Iowa,USA-29-2-2020.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


233

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


234

PTMX Nguyễn Minh Đức

Phạm Văn Tình thuộc Khóa 6/69 Thủ Pháo Thủ tôi và Viễn Thám Tình ít
Đức, sau khi tốt nghiệp, anh tình nguyện có dịp chung lưng đấu VC, nhưng Tình và
về Binh Chủng TQLC và đã trải qua các tôi lại có nhiều duyên nợ từ sau ngày gãy
đơn vị Viễn Thám A, B và sau cùng là C. súng cho đến những ngày tị nạn tại Hoa
Kỳ.
Cuộc đời các anh Viễn Thám TQLC
không hẳn như Kinh Kha nhưng cũng đã Anh Tình và tôi thuộc Hội TQLC
có nhiều anh không trở về sau những lần Nam CA, ngoài sinh hoạt chặt chẽ với
“nhảy toán”. Công trạng các anh cũng Hội, mỗi sáng Chúa Nhật, một số đông
nhiều, gian nan cũng lắm, nhưng dường anh em chúng tôi đều gặp nhau tại Lan
như bị quên lãng, bởi vì các anh biết nhiều Hương Quán, café Trâu Già M72 Đầu
nhưng lại khiêm nhường không chịu viết Bạc Nguyễn Hữu Hào- một mạnh thường
ra. Một trong các anh biết nhiều đó là VT quân đối với những “nghé” sứt tay gãy
Phạm Văn Tình. gọng, đang kéo cày trên sỏi đá tại quê nhà.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


235

Chúng tôi họp tại Lan Hương Công việc của Tình là “take care”
Quán để bàn “thiên địa sự”, nghĩa là hồ tắm tại các tư gia nên anh có dịp thảo
chuyện trên trời dưới đất, nhưng cuối luận hướng dẫn về phong thủy (địa lý) cho
cùng đề tài hấp dẫn nhất vẫn là kỷ niệm các gia chủ hoặc nhà hàng, nhất là các
buồn vui đồng đội cũ, chiến trường xưa. tiệm nails. Đôi lúc tôi chọc anh:
Đây là lúc thi nhau “nổ”, anh nào vũ khí
nấy, nổ bao nhiêu viên là bấy nhiêu quân -Hòn đất mà biết nói năng thì ông
thù phơi xác. Tôi pháo thủ thì từ bắn quấy thày địa lý hàm răng không còn..
rối tới TOT, lúc cần thì trực xạ, những
tưởng hỏa lực của mình ngon, nhưng bỗng Nhưng Tình không buồn, vì anh
nghe những tiếng cười ròn, át cả tiếng tin vững chắc vào những gì anh phán nên
pháo, đó là tiếng cười của Viễn Thám
Phạm Văn Tình. Tình chỉ nhe răng cười, nụ cười đáng
mến dễ thương. Để chứng minh cho nụ
Ở đâu có VT Tình là có tiếng cười, cười đáng đồng tiền bát gạo, tôi mời độc
có niềm vui. Tình có biệt tài “trên thông
thiên văn, dưới rành địa lý”, chữa đủ thứ giả nghe tâm tình của anh cựu Hội
bệnh mà Hoa Đà đã bó tay. Tình có thể Trưởng Nguyễn Phục Hưng:
cho bạn biết sức khỏe tương lai, tiền tài
hậu vận… cả hai đều tốt, tin hay không tin ***
đó là quyền của bạn. Nhưng theo khoa bói
toán và tâm lý học thì sau khi nghe thày Viễn Thám Phạm Văn Tình có biệt
phán như thế thì 101% khách hàng hài tài “coi bói”.
lòng, dù ngoài mặt cỏ vẻ tỉnh bơ như
không tin, nhưng trong lòng cũng thấy vui Nhiều người nhờ anh coi ngày
vui, như vậy là Tình đã thành công. Ít ai để khai trương cửa hàng, hay xoay
phiền trách về những tiên tri của Tình, mà hướng (phong thủy), đôi khi coi về hên
trái lại cảm thấy vui và hài lòng sau khi xui trong công việc làm ăn. Anh không
nghe Tình kết thúc lời tiên đoán vận mạng coi lấy tiền, nhưng “phước chủ may
của mình bằng một chuỗi cường sảng thày”, thường thì các thân chủ cảm
khoái đầy công lực: “Tốt, good, bú-cu- nhận được những kết quả có hậu. Có
bông” (beaucoup bon). kết quả tốt, các thân chủ muốn trả ơn,
nhưng anh Tình không lấy tiền công,
Ngoài việc Viễn Thám Phạm Văn mà nói với quý vị này rằng:
Tình “coi bói” giúp cho anh em quanh bàn
café những tràng cười thoải mái thì việc -Nếu muốn trả công cho tôi thì
coi… này còn có một ý nghĩa thiết thực xin ghi trả (pay to) cho TQLC để giúp
đối với anh em TPB/TQLC mà ít người Thương Phế Binh.
biết đến.
Thỉnh thoảng Anh Tình ghé lại
đưa cho Hưng check yểm trợ cho TPB.
Công việc vẫn tiếp tục đều đặn, mỗi khi
được check Hưng phải gửi thư cám ơn

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


236

đến các thân chủ và gửi bản copy cho có thêm phương tiện hổ trợ cho những
công tác từ thiện.
anh Tình. Trân trọng
Vì phải gửi thư cám ơn nên TM Ban Chấp Hành
Nguyễn Phục Hưng
Hưng quen tên quý vị này, Hưng hỏi
***
anh Tình: Điều anh cựu Hội Trưởng nói trên
-Bộ mấy vị này coi bói mỗi năm? là đúng, vì mỗi sáng đến Lan Hương Quán
Anh Tình cười và nói: uống café, Tình thường cho anh em xem
- Hội gửi thư cám ơn họ cũng những tấm chi phiếu này. Chi phiếu nặng
nhẹ tùy vào tài tiên đoán vận mệnh của
như nhắc nhở họ về anh em TPB. Thày “vui lòng khách đến, hài lòng khách
Và đây là một trong những thư đi”.
Ngày xưa khi đi phục kích, cấp chỉ
gửi cám ơn các vị khách đã được huy cho lệnh chờ địch tới gần mới bắn, lỡ
“Thày” Tình chỉ lối đưa đường: nổ sớm, địch bỏ chạy thì thế nào cũng bị
ông trung đội trưởng đòi “làm dượng”.
*** Ngày nay sống đời tị nạn, không còn đơn
October 22, 2018 vị, không còn cấp chỉ huy và cũng không
còn địch thì “nổ” tự do. Không còn cấp
Mr. Mạnh Tiến Phan chỉ huy, nhưng còn anh em, “nổ sao cho
1540 San Antonio Way đẹp lòng người, nổ bậy người cười, nổ
Morgan Hill, CA 95037 sảng người chê”. Nổ đẹp như VT Phạm
Văn Tình đáng là tấm gương sáng cho
Kính gửi Ông Phan Mạnh Tiến chúng ta. Nổ như VT Tình là đầy tình
Thưa Ông người, “thi ân không cần báo”.
Chúng tôi, Hội Thủy Quân Lục Khi còn là lính, Tình tình nguyện
Chiến Nam California nhận được chi lãnh nhiệm vụ hiểm nguy (VT), khi tị nạn
phiếu năm trăm mỹ kim ($500) của ông Tình mang nặng tình đồng đội, nhưng khi
gửi đến Hội để giúp đỡ những thương phế nằm trong tay địch quân Tình vẫn tỉnh bơ,
binh TQLC đang sống cuộc đời khó khăn, coi chuyện sống chết như “ne…pas”, như
bất hạnh ở quê nhà. không có gì, VT Tình vẫn giỡn mặt với
Sự lưu tâm của ông là niềm an ủi
cho những người đã một thời hy sinh cai tù.
xương máu cho Tổ Quốc, cho sự an bình Sau ngày gãy súng, Tình và tôi cùng lớp
của chúng ta. cùng trường “đại hộc máu” nên đã cùng
Thay mặt anh em Thương Phế Binh nhau hưởng nhiều thú đau thương, những
TQLC tại Việt Nam, Hội chúng tôi xin gửi
đến ông lòng tri ân chân thành.
Cầu chúc ông và Bửu Quyến được vạn sự
an lành, đạt nhiều thành công tốt đẹp để

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


237

niềm vui cười ra nước mắt. Tôi xin kể rõ Tình nói gì nên nó lấy đầu súng gắn
chuyện Tình giỡn mặt với cai tù . lưỡi lê dí và Tình rồi quát:

Tình Khai Bệnh. -Anh kia, tôi hỏi mà sao anh không
trả lời tôi?
Một buổi sáng nọ, ở trại giam số 11
đảo Phú Quốc, (nơi mà thời VNCH đã T. ôi vẫn không nghe rõ Tình nói cái
giam tù binh VC), khi mọi người đã ra gì mà chỉ nghe Tình ừ hừ ử hử. Tôi hơi lo
khỏi trại để lao động, mỗi “sam” chỉ còn cho số mạng thằng bạn vốn tính tình thích
mấy người bệnh, mà đã bệnh thì ở nhà, “liều mạng” nên tôi ngẩng cao đầu lên để
không đi lao động, không đi lao động thì nhìn cho rõ mặt của Tình xem chuyện gì
chỉ được ăn cháo trắng thôi. đang xẩy ra, vì ít có “ông tù” nào bị AK
hỏi mà im lặng như tên Tình này cả.
Tình và tôi thường xuyên rủ nhau
khai bệnh, thà đói còn hơn “lao động là Tôi với nó cùng sống gần nhau ở
vinh quang”. Hai con cọp giả ốm đang SaiGon, nó xóm trong (Bắc Hải) tôi xóm
nằm tán dóc thì bất chợt một tên VC vai ngoài (Ông Tạ), hôm nay trong cái “sam”
mang AK47 bước vào căn nhà chúng tôi này chỉ có hai thằng tôi khai bệnh, lý do
kiểm soát. Có lẽ chúng nó đã theo dõi với đơn giản là hai thằng cùng là TQLC, nó
ý định “bắc cọp” hai con Cọp Biển. Người tốt nghiệp Khóa 69 Thủ Đức được chọn
đầu tiên nó hoạnh hoẹ quát tháo, hạch hỏi về đơn vị Viễn Thám A. Có lẽ lý do nó
đó là Trung Úy Viễn Thám TQLC Phạm được chon là bự con trông như thằng Vọi
Văn Tình. Tình nằm đối diện với tôi. Tên trong truyện Khái Hưng. Còn tôi tốt
nghiệp Khóa 72, tuy tôi kém Tình cả tuổi
mang AK quát lên: đời lẫn tuổi lính, nhưng chúng tôi hợp tính
-Anh kia, bệnh gì mà không đi lao nhau, trong chốn lao tù có bạn cùng màu
áo nên thân nhau, thương nhau, nên xưng
động? hô “mày-tao”. Có nhiều người hỏi tôi sao
Tôi chỉ nghe tiếng thều thào, mà lại gọi nhau bằng “mày tao”, tôi trả lời

không nghe rõ Tình trả lời cái gì? Có lẽ bị luôn:
kiểm tra và hỏi bất ngờ nên Tình khéo léo - Ở tù chung với nhau, hay vui đùa
ỡm ờ kéo dài hời gian để suy nghĩ trà lời
sao cho suông sẻ vì cái tội “trốn làm”. Tôi nên nó quen cái miệng như vậy rồi.
cũng thế nên vội kéo cái mền lên tới cần Tụi tôi- VT Tình, PT Đức, thường
cổ và co ro lại suy nghĩ chuẩn bị câu trả
lời sao cho có vẻ bịnh thiệt, vì tôi không rủ nhau khai bệnh giả vờ, không đi lao
muốn “lao động la vinh quang”. Tôi biết động, mà để ở nhà cho phẻ cái thân trai
chắc rằng sau khi tra khảo Tình xong thì (chứ không già như bây giờ 3/2020) để
AK cũng sẽ đến thăm tôi. AK không nghe nấu nứơng linh tinh, chỉ có 2 con cọp nên
không bị kẻ lạ mặt nào xen vào làm antena
báo cáo sảng để cai tù "bắc cọp" Cọp
Biển.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


238

Thằng VC đứng sát cạnh sạp sặc sụa, còn thằng chính trị viên thì nổi
giường phía dưới chân cuả Tình, tay nó rờ điên, nổi khùng, nó mắng lại Tình:
vào báng súng và chiã mũi súng vào Tình.
Chắc làm như vậy khiến cho nó tự tin hơn, -Anh lói thế mà nghe được hả, theo
còn Tình thì ngóc đầu ra khỏi tấm đắp, tôi nên văn phòng để tôi nàm việc với anh.
thều thào điều gì đó rồi mỉm cười đểu làm
cho nó tức tối hơn, nó lồng lộn nhẩy lên Thế là nó đem Tình đi nhốt 5 ngày
sạp, chĩa mũi súng vào người Tình và lập
lại câu hỏi ngọng nghịu: trong cùm.
Ngày Tình ra khỏi cùm, tôi hỏi đùa
-Tôi hỏi anh nần lữa, anh có lói
nớn nên không? với Tình:
- Thế khi đi vào lòng địch mà bị nó
Vẫn tiếng thều thao lập lại, tôi và
thằng VC vẫn không nghe rõ Tình nói gì, phát giác thì thằng nào chạy thằng nào
nhưng tôi biết Tình đang chửi: rượt.

-Viễn Thám TQLC ông sợ đéo gì Tình cười nham nhở:
tụi mày. -Tào tháo rượt, “Tào Tháo Đuổi”,
tao chạy.
Tình vẫn kể cho tôi nghe về hoạt Hẳn quý độc giả hiểu ý nghĩa “tào
động của những toán Viễn Thám, họ đã tháo đuổi” là gì rồi. Tình ví “kách mệnh”
từng xâm nhập vào sâu trong lòng địch là “tào tháo” quả là vừa nhọ, vừa thâm*.
đóng quân, bên kia bờ sông Thạch Hãn. (* miệng nhà quan có gang có thép,
Lúc đó là Tiểu Đoàn 6 Thần Ưng Cảm Tử đồ nhà khó vừa nhọ, vừa thâm)
đang chuẩn bị vượt sông đánh lên phía Trở lại chuyện AK đầu súng chĩa
Bắc. vào tù Tình khai bệnh:
Tình vẫn thều thào, lấy tay ra dấu
Một hôm trong giờ “thảo luận tổ”, cho tên VC cúi xuống rồi lấy hết sức nói
thằng chính trị viên trung đoàn trại giam, -Báo cáo anh, đói qúa không đi làm
không biết sao bữa đó nó vui vẻ hay có được.
âm mưu gì mà nó cho các “cải tạo viên” Tôi phì cười làm tên VC không
kể về những điều mắt thấy tai nghe trong biết phải phản ứng làm sao nên củng cười
thời chiến tranh, Tình dơ tay phát biểu: trừ, và dĩ nhiên Tình cười thoải mái, nên
cả ba cùng cười xòa. Tên AK quê qúa, nó
-Báo cáo anh, trước đây tôi là Viễn đi ra khỏi cửa mà còn ngoái cổ lại, nói với
Thám TQLC đã từng rượt các anh chạy có theo để vớt vát:
cờ mà chưa bao gìơ các anh rượt được -Nghỉ nàm hôm lay thôi đấy nhá.
chúng tôi cả. Thế là tôi không bị hỏi tội trốn làm,
huề cả làng.
Cả tổ hơn chục tù ngồi nghe mà Cái tính Tình là thế.
trợn tròn con mắt, còn tôi thì biết tính Cái tâm Tình là thế.
Tình hay rỡn mặt với tử thần, tôi không
thể nín cười được nên đành bụm miệng ho

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


239

Và khi nghe tin Tình “được” Chúa Anh Hùng. Thay cho lời kết viết về Tình,
đón về, chúng tôi bàng hoàng ngỡ ngàng. tôi xin kể về:

Tình mất đi là điều đau xót cho gia CÁI UẤT CỦA MỘT NGƯỜI HÙNG
đình, nhưng nhóm café “Lan Hương-Trâu
Già M72 Đầu Bạc” chúng tôi vẫn thương D5 là tên một trại tù nằm sát cạnh
con đường đất đỏ chạy dài từ ngã 3 quán
nhớ VT Phạm Văn Tình. Dù Tình Bà Sáu lên tới Bùi Gia Mập, vùng này
đã đi xa, nhưng trong câu chuyện buồn được
vui giữa anh em, chúng tôi vẫn nhắc tới gọi là Phước Bình thuộc tỉnh Phước Long.
Tình với niềm trân trọng và gửi tới Tình Ám danh các trại tù mà con đường đi
trên cao những tiếng cười sảng khoái. qua là D2, D3 kế đến là D5 cuối cùng
là D1 nằm đối diện với trung đoàn L3T5
Nhớ mãi Viễn Thám gần với xã Đức Hạnh, còn gọi là sóc
Phạm Văn Tình. Bambo, đây là thị xã của người thượng
“cà răng căng tai”. Nhờ cái bản thượng
VT/TQLC Phạm Văn Tình giỡn này mà tù cải tạo sống lây lất qua ngày
mặt với tử thần cho vui, thì trong đội của bằng cách trao đổi vật dụng lấy thực
tôi và Tình có một người không giỡn mà phẩm.
chém “tử thần”, chúng tôi coi anh là một
Hầu hết địa thế vùng này là rừng
già, cây cối đan vào nhau lẫn với lồ ô và
nứa đến nỗi không thấy ánh nắng mặt trời

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


240

xuyên qua lá, có những chỗ toàn là rừng đồi là con suối có một khúc quanh nhờ
mây, những toán đi rừng hoặc trốn trại mà nước xoáy nên nó mở rộng như khúc sông
gặp phải rừng mây là đi lạc không thấy có thể bơi lội, nơi đó đặt một cái trạm xá,
đường về, chưa kể những tổ ong nó bự mà bác sĩ là phe ta.
bằng cái chiếu treo lơ lửng trên cành cây,
vô tình hay cố ý “chọc ong cho ong đốt” Một hôm, giữa buổi trưa nắng Hạ
thì bị nó rượt coi như bỏ xác trong rừng. oi bức, không một tí gió, tôi thấy một
Nơi đây-D5, chỉ cách biên giới người đen đúa, khẳng khiu, đầu đội cái
Campuchia có 6 cây số nên nhiều người nón vải may bằng bao cát, trên mình mặc
đã rủ nhau trốn trại sau đó biệt tích luôn. bồ đồ lính của quân đội, nó đã tả tơi, chỗ
vá chỗ khâu làm cho bộ đồ thấy thảm
Sau khi được “biên chế” từ trại thương hơn, anh ngồi xổm hai đầu gối gần
Long Giao, chúng tôi bị chuyển lên đến như đụng mang tai, đang say xưa mài lại
đây bằng những chiếc xe Molotova bít cây rựa đi rừng, đặc biệt cây rựa này còn
bùng sau một đêm chen chúc và chồng gắn thêm một cái cán dài khoảng hai gang
chềnh, tên thủ trưởng ra nhận tù nó chỉ tay làm tăng thêm sức mạnh, một cây lồ ô
vào mấy bụi cây bên đường: to bằng bắp chân, chỉ cần chặt một nhát là
- Đây là quê hương của các anh cố gắng đứt ngọt sớt. Anh ở cùng khối 3 với tôi chỉ
cải thiện để có chỗ ăn chỗ ở! cách chỗ tôi một cái sân nhỏ.

Với hai bàn tay trắng, chúng tôi Sau bữa ăn trưa “thịnh soạn” bằng
nhìn nhau ngơ ngác, nhìn trời hiu quạnh, cục bột mì luộc to bằng nửa nắm tay, tất
thằng này trợn mắt nhìn thằng kia không cả lại tật họp lên đường ra rẫy, cách trại
nói lên lời mà trong lòng mỗi thằng đều tự khoảng 4-5 cây số, gần với ngã ba quán
hỏi: Bà Sáu. Cũng tại chỗ này, lúc ban sáng,
khi mọi người đang loay hoay chặt những
-Cái quái gì đây, tụi bay-con cháu cây con còn sót lại sau khi đã đốn ngã và
“ba-ác”, nói chơi hay nói thiệt? đốt đi để làm phân bón, có một anh ngồi
băm một cái rễ cây mãi mà nó không chịu
Thế nhưng với những khẩu hiệu: đứt, tên vệ binh vai đeo AK47 đi tới thấy
“Nghiêng đồng đổ nước ra sông, với sức ngứa mắt đá vào đít anh này và mắng:
người sỏi đá cũng thành cơm, lao động là
vinh quang v.v.., bọn cai tù đã vắt thân -Anh có khẩn trương nên không
xác tù chảy mồ hôi, máu và nước mắt để nào. Anh ngước mắt lên nhìn nó đầy vẻ
“xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa” trong chốn hận thù, thằng vệ binh này nó cũng hận
rừng già. thù sĩ quan “cải tạo” không kém. Bữa nào
khối nào, tổ nào mà nó dẫn đi làm coi như
Chỉ sau 3 tháng, một trại tù “hoành là “tới số”, vì thằng này một ngày nó
tráng” đã được dựng lên gồm có 12 căn không đánh được người tù nào là ngày đó
nhà đâu mặt với nhau, chia làm 3 khối, nó không ăn cơm. Nghe đồn cả nhà nó bị
mỗi khối có nhà bếp, một sân chơi bóng
chuyền, thoai thoải xuống phía dưới chân

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


241

chết vì bomb B52 nên nó không đội trời cả chúng tôi, khoảng 60 người, vào kho
chung với những người tù. Tên nó là gạo, hai bên tôi thấy để hai cây đại liên.
Dũng, vì nó qúa hung thần nên anh em đặt Tôi tự hỏi: “Không lẽ nó bắn mình đêm
cho nó cái tên là "Dũng ĐaKao”. nay sao?”.

Khoảng 6 giờ chiều, mọi người tập Sợ chết thì không, sợ đau thì có, tụi
họp trên con đường đất đỏ để điểm danh, nó được dịp dành nhau để chửi bới tụi tôi
tôi sắp hàng gần cuối, bất thình lình thấy cho tới 12 giờ đêm, người mệt lả mà đầu
một người tay cầm cây rựa, nhẩy ra khỏi óc còn lùng bùng với chuyện mới xẩy ra,
hàng, mặt anh lạnh lùng và điềm tĩnh tai tôi ù đi, chỉ còn nghĩ tới anh Úi đêm
vung cây rựa lên chém một nhát thật mạnh nay một mình ủ rũ trong rừng sâu với cây
vào đầu tên VC đi phía sau, vì có đề súng AK chỉ có 3 viên đạn làm vốn.
phòng nên nó đưa cây AK47 lên đỡ, lưỡi
dao trúng vào mấy ngón tay cầm súng. Cái vui của tụi tôi là có người tù
Tôi thấy máu phun ra và 3 ngón tay rơi dám chém VC-cai tù.
xuống đất và lưỡi giao tiếp tục phóng tới
với cái đà rất mạnh nó cắm vào nón cối Cái buồn là chém không đúng
rồi dừng lại. Tên VC hoảng hốt tưởng đã thằng Dũng Đakao. Nó vẫn còn sống...!
bị bể đầu, không kịp la thì anh Úi, tên của thì chúng tôi vẫn còn khổ vì nó dài dài...
người cầm dao, đã nhanh tay giựt cây
súng AK và chạy vào bìa rừng. Sự việc Mọi chuyện đã tạm yên ổn, nhưng
xẩy ra qúa nhanh, nhanh đến nỗi chúng tôi anh em vẫn phân vân lo lắng hiện rõ lên
đứng chết trân không biết phải làm gì, chỉ khuôn mặt của mỗi người.
biết nhìn theo anh biến vào khu rừng gần
đó, anh còn ngoái lại nói lớn: Ngày hôm sau có một tên VC
thuộc ban hậu cần đi trên chiếc xe đạp qua
-Có thằng nào đi theo tao không? cánh rừng hoang vắng chỗ anh Úi ẩn núp
Lúc đó tôi mới biết anh là sĩ quan và nó bị Úi bắn một viên vào đầu làm xáo
huấn luyện tác xạ ở quân trường Vạn trộn cả trại, riêng tôi, thấy anh Úi đã gỡ
Kiếp. Tôi còn đang bàng hoàng với tiếng được vốn rồi.
la ó rất ồn ào của những người chung
quanh. Tên VC phía trước chạy xuống dìu Lại một lần nữa được “lên lớp” bởi
tên VC phía sau chạy, để mặc tụi tôi lủi những thằng cán ngố, chính vì sự việc
thủi quay về trại. như vậy, trung đoàn mới phải điều động
Trời đã tối, khi gần tới trại, ánh đèn một đại đội biệt kích bao vây cả khu rừng
pin, ánh đèn điện lẫn với đèn măng-xông, và tấn công vào. Biết là không thể chống
tất cả VC từ trung đoàn đến tiểu đoàn căng cự nổi nên anh Úi đã tự sát bằng cách để
hàng ngang súng trên tay, mặt tên nào nòng súng vào cằm và vĩnh biệt anh em...
cũng đằng đằng sát khí, chúng nó dồn tất
PTMX Nguyễn Minh Đức.

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


242

Kính thưa Quý Niên Trưởng CA Ngày 12/1/2020.

Kính thưa Các Chiến Hữu Huy Phương

Kính thưa Quý Chị tôi xin nghiêng mình trước sự mất mát qúa
lớn của gia đình TQLC trong biến cố đau
Vào cuối tháng 3 năm 1975, trong thời thương này.
khắc lui binh, chúng ta đã để lại trên chiến
trường, nhất là ở các bãi biển của miền Tưởng cũng nên nói lại, nơi bờ biển này,
Trung, hàng nghìn chiến sĩ, tuy thiện chiến, một số quân nhân TQLC đã lên được tàu hải
nhưng cuối cùng đành phải buông súng và quân ra đi, có những người bị bắt vào trại tù
chết trong tức tưởi. Cộng Sản như trung úy Cao Xuân Huy, tác
giả “Tháng Ba Gẫy Súng,” Thiếu Tá Phạm
Khi QĐI Tiền Phương cho TQLC rút Cang, Thiếu Tá Lê Quang Liễn, Thiếu Tá
quân khỏi Huế thì sáng ngày 25/3/75. LD Phạm Văn Tiền v.v.. Thiếu Tá Nguyễn Trí
147/TQLC của Đại Tá Nguyễn Thế Lương Nam, TÐP/TÐ4, Ðại Úy Tô Thanh Chiêu
đã hoàn tất tập trung vào phía Nam cửa ĐĐT và hằng trăm người đã tử trận mà phần
Thuận An và di chuyển dần về phía Nam, dự lớn không tìm được hài cốt.
trù tàu HQ sẽ vào bốc.
Dân chúng làng An Dương, Thuận An,
Nhưng kế hoạch không thực hiện được sau cuộc chiến, vì đã chôn cất rất nhiều chiến
nên cuối cùng LĐ.147/TQLC phải tự lực sĩ của chúng ta ngay trên bãi biển, nhưng tiếc
cánh sinh giữa bãi cát mênh mông, anh em thay, vì chính sách thù hận của
tiếp tục tiến về cửa Tư Hiền, nhưng không chế độ mới, dân làng chỉ có thể vùi nông thân
có thuyền qua cửa tư Hiền để vào Đà Nẵng xác của anh em vội vàng, do đó năm 1999
như lệnh hành quân đã nói nên đành kết thúc một trận bão quá lớn đã cuốn một số hài cốt
tại đây vào sáng 27/3/1975. ra khơi, và sau một thời gian dài, nước biển
đã lấn chiếm đất liền.
Việt Cộng truy kích theo Lữ Đoàn, một
số tử thương, tự sát, số còn lại bị bắt. Chúng Với sự mong mỏi của đồng bào làng An
Dương, nhất là những người đã tự tay chôn
cất những người tử nạn, từ bao nhiêu năm
nay, là làm sao để cải táng và di dời những

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


243

hài cốt xiêu lạc này vào một khu đất khô ráo Chị Nguyễn Tố Thuận là một quả phụ
xa bờ. Cho mãi đến tháng 7/2010, với sự trợ VNCH. Chồng chị là anh Lê Văn Hội trong
giúp tài chánh của đồng bào hải ngoại, Hoa trung đội Quân Cảnh thuộc TTHL Ðống Ða,
Kỳ và Canada, và được sự đồng ý của nhà Huế đã mất tích vào những ngày cuối cuộc
cầm quyền địa phương, đồng bào thôn An chiến (tháng 3 /1975) tại bãi biển Ðà Nẵng.
Dương đã có phương tiện di dời hài cốt của
các tử sĩ từ ngoài bờ biển vào đất liền với mộ Anh em trong gia đình TQLC vẫn mong
phần khang trang. có dịp gặp gỡ chị Tố Thuận để nói một lời
cám ơn, nhưng tiếc qua hai lần:
Trong dịp này đồng bào thôn An Dương
chỉ sưu tầm được 132 bộ hài cốt gói trong Lần thứ nhất- Trong Đại Hội TQLC tổ
poncho. Tiếc thay, trong số này chỉ có 8 thẻ chức tại Orange County ngày 14 tháng 7 năm
bài và một căn cước của những người đã hy 2019 chị Tố

sinh. Thuận phải về San Jose lo cho đám tang em
Căn cứ vào số quân, hầu hết các từ sĩ trai ruột của Chị.

chết ở tuổi 20, 22 vào tháng 3 năm 1975.

Lần thứ hai- là lần này, nhân dịp Tất Niên

Số 132 bộ hài cốt này được cải táng, mỗi hài 2019 của Hội TQLC Nam CA, khi nhận

cốt được đặt vào một quan tài riêng, loại được giấy mời thì chị đã có chương trình đi

quan tài nhỏ gọi là cách tiểu hay cái quách. xa Little Saigon. Chị Tố Thuận kể lại rằng

Mỗi mộ phần có đánh dấu nhưng chỉ có hài sau trận lụt 1999 thẻ bài của anh em trắng

cốt có thẻ bài, là có tên. xóa trên bãi biển, trẻ con nhặt để chơi, chị Tố

Sau khi việc cải táng và xây Thuận có thu lượm được một số, nhưng ngày

bia mộ đã hoàn tất tốt đẹp, đồng bào thôn An lên đường trở lại Mỹ Chị dã bị công an tại

Dương đã tổ chức một lễ trai đàn chẩn tế cho phi trường Phú Bài tịch thu. Sau này khi

chư vị âm linh, cô hồn trong cuộc chiến vừa đưa tin về ngôi mộ tập thể Chị có trao lại cho

qua, nhất là những tử sĩ đã bỏ mình tại bãi chúng tôi 8 thẻ bài tử sĩ đã bỏ mình tại bãi

biển biển Thuận An thuộc thôn An Dương, để

An Dương chúng tôi loan báo trên chương trình Huynh

Là một phóng viên báo chí quan tâm Đệ Chi Binh của đài SBTN và trên báo chí

đến anh em cựu chiến sĩ, tôi dã có dịp dược danh sách các quân nhân VNCH tử trận tại

biết đến người đã có tấm lòng nhân ái, vận bãi biển Thuận An - Huế vào tháng 3-1975

động từ bà con, thân hữu tại hải ngoại để có (đã tìm thấy thẻ bài).

đủ số tiền $8,000.00 đầu tiên để cải táng và Hai thẻ bài đã dược thân nhân các tử sĩ

xây lăng mộ, đó là chị Nguyễn Tố Thuận là tìm nhận là:
người sinh sống từ nhỏ tại làng An Dương,
nơi có phần mộ tử sĩ và đã chứng kiến qua 1. Trần Văn Ðược sinh năm 1954 SQ:
74/164- 292 Loại máu; A+B. thuộc Binh
các biến cố tang tóc vào cuối tháng 3 năm Chủng TQLC. Ông Trịnh Quốc Thuận, ở
1075 tại Thuận An. Maryland, Hoa Kỳ, nhận ra người bà con cô

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


244

cậu ruột của mình. Hiểm nguy kề cận chẳng mong ngày về
2. Ðinh Văn Kiếm sinh năm 1943 SQ: Gót giầy in dấu sơn khê!
63/212-486 Loại máu: O. thuộc ĐĐ Truyền Hành trang mang trọn lời thề chiến binh
Tin SĐ1BB, được nhận do thân nhân là Quê hương tang tóc điêu linh
Ðinh Văn Xuyên, một cựu quân nhân thuộc Xông pha lửa đạn, quên mình vì dân
Thiết Ðoàn 10 Kỵ Binh, hiện cư ngụ tại Bốn vùng chiến thuật hành quân
Texas, Hoa Kỳ. THỦY QUÂN LỤC CHIẾN dấu chân chưa
mờ!
Nhân dịp dự Tất Niên của Hội TQLC Nam Trải lòng qua những phím tơ
CA ngày 12/1/2020, tôi đã trao cho anh Đàn ai thánh thót ...sau giờ dừng quân
Quách Ngọc Lâm, Hội Trưởng Hội TQLC Âm thanh dìu dặt bổng trầm
Nam CA 5 thẻ bài còn lại, để hy vọng sau này Đường tơ sầu lắng thương thân phận
sẽ có thân nhân tìm lại được. người
Kể từ khi ... cuộc đổi đời !!!
Các thẻ bài này là: Trẻ thơ xa vắng nụ cười ngây thơ
Tương lai tăm tối mịt mờ
1- Tiết Dục sinh năm 1955. Dáng ai mòn mỏi đợi chờ bao năm
Thời gian vẫn mãi lặng câm
SQ:75/145-256 Loại máu: A Cho niềm tuyệt vọng trào dâng từng
ngày
2. Trần Ngọc Anh sinh năm 1954 Ngậm ngùi nhớ buổi chia tay
Tưởng chừng như ... chỉ vài ngày xa nhau!
SQ: 74/108- 532 Loại máu: O Nào ngờ đời lắm bể dâu
Đâu hay con tạo cơ cầu lắm thay!
3. Lê Văn Phương sinh năm 1953 Biệt ly thôi thế từ đây
Người đi lâm cảnh tù đầy bao năm
SQ: 73/156-263 Loại máu : O Đông về miền Bắc lạnh căm
Áo quần tơi tả, đêm nằm giá băng
4. Ngô Ðắc Hùng sinh năm 1955 Ngày thì cơm chẳng đủ ăn
Nắng mưa dầu dãi xác thân héo gầy!
SQ: 75/ 206-046 Loại máu O 5. Trải qua bao nỗi đọa đầy
Vẫn nuôi hy vọng một ngày mai sau
Nguyễn Văn Dục sinh năm 1937 Toàn dân Việt sẽ cùng nhau
Giành lại dân chủ dài lâu vững bền
SQ: 57/000-706 Loại máu: O Cho non sông được bình yên
Không còn cộng sản khắp miền quê
Căn cước thất lạc: hương!

Hồ Thành Bảy

Sinh ngày20/1/1931 tại Phong Dinh.

Cha: Hồ V.Miên Mẹ: Nguyễn Thị Chon,

Ðịa chỉ: Xã Tân Bình, huyện Thủ Ðức, tỉnh

Gia Định.

Huy Phương CA Ngày 12/1/2020

________________________________

Gửi người chiến sĩ năm xưa

Hiếu – Melbourne
Trang thơ ghi lại đôi hàng
Gửi người chiến sĩ hiên ngang một thời
Cho dù vật đổi sao dời
Nhưng lòng yêu nước trọn đời hy sinh
Bao năm gian khổ quên mình
Phong sương dầu dãi nặng tình núi sông
Tình riêng đành gác bên lòng

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


245

Lấy câyhương thật quý, Thắp lên thương tiếc chàng...

Hai câu hát trong bài Hòn Vọng Phu Diễm Nga
hình và vô hình. Đó là tâm linh người Việt

của nhạc sĩ Lê Thương bỗng dưng ngân lên trong khói hương.

trong tâm tư nhắc tôi nhớ về người cậu ruột Dựa theo lịch sử thì việc thắp hương

- Thiếu Uý Phi Công Nguyễn Đình Hương vốn bắt nguồn từ khoảng năm 3700 trước

Ngày hôm ấy, cậu tôi thực hiện Công Nguyên (cách đây khoảng 5700 năm),

chuyến bay định mệnh cuối cùng của cuộc từ nước Ấn Độ. Trong các đền thờ của vua

đời trong nhiệm vụ phi công phụ tá Đại Uý chúa Ai Cập (Ancient Egypt) có rất nhiều

phi công trưởng Phạm Văn Kiến lái chiếc những hình vẽ hoặc chạm trổ trên tường mô
Chinook CH.47A chở đoàn người di tản từ tả nghi thức này. Cho đến năm 618 AD vào

Miền Trung thất thủ vào Saigon. Vì thời tiết đời nhà Tần mới có một vị cao tăng đem

xấu và vì máy bay quá tải không thể bay cao hương trầm qua Trung Quốc, từ đó hình

nên chiếc phi cơ đã bị trúng đạn của Việt thức đốt nhang được phát triển mạnh mẽ và

Cộng và lao nhanh xuống hướng biển. Lúc hưng thịnh nhất vào đời nhà Minh, sau đó

đó, tuy đã bị thương và máu đã loang ướt bộ được phổ biến đến khắp các nước láng

đồ bay, nhưng cậu tôi đã cố gắng cùng với giềng, trong đó có Việt Nam.

người phi công chính ghìm cần lái, chuyển Cũng xin nói thêm rằng, trước đây

được hướng bay vào đất liền và đáp khẩn tôi vẫn tưởng rằng chỉ có Phật Giáo mới hay

cấp an toàn trên bãi biển. dùng hương nhang trong các nghi thức cúng

Mặc dù vậy..., mặc dù có người yêu tế tổ tiên và trời đất. Còn theo văn hoá Âu
của cậu tôi đi cùng trên chuyến bay, khí tiết Châu thì người ta thường thắp nến trong các

của một người lính không muốn đầu hàng nhà thờ, đền thờ. Tuy nhiên, dựa theo Kinh

giặc Cộng vẫn khiến cậu tôi chọn làm một Thánh, khi Chúa Giêsu mới sinh ra đời, có

hạt cát kiêu hùng ngủ yên bên bờ biển Sa ba vị vua đem ba thứ châu báu quý nhất
Huỳnh vào cuối tháng ba năm 1975. trong nước thời đó để dâng lên cho ngài đó

Tuy nhiên, không phải vì cậu tôi tên là: vàng, trầm hương và mộc dược. Điều này

Hương nên tôi muốn viết về những nén chứng tỏ trầm hương vốn đã có từ xa xưa đã

"hương". Bởi vì tôi biết cậu tôi chỉ là một được xem như một sản vật quý giá, thiêng

trong biết bao nhiêu người anh hùng đã bỏ liêng. Vì thế, cho đến hôm nay thì hương

mình nằm xuống trong cuộc chiến nhức nhang đã được hầu hết tôn giáo sử dụng nhất

nhối đầy đau thương của dân tộc. Tôi muốn là đối với người Việt Nam.

được tìm hiểu về một thứ ngôn ngữ đậm hoá Tôi rất tâm đắc với một đoạn viết

có khả năng kết nối giữa hai thế giới hữu trong bài "Văn Hóa Hương Nhang" (1) được

tìm thấy trên internet như sau:

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


246

Chẳng biết từ bao giờ, người dân Càng đặc biệt hơn nữa nếu như ta tìm
Việt Nam chúng ta xem chuyện thắp hương hiểu về hương nhang trong phạm trù “chữ
trên bàn thờ tổ tiên là một nét đẹp văn hóa nghĩa”. Theo bài viết online “Lắt Léo Chữ
truyền thống không thể thiếu trong các dịp Nghĩa” (2), trong Từ Điển Tiếng Việt của
giỗ chạp, lễ Tết. Nén hương như một chiếc Trung Tâm Từ Điển Học do Giáo Sư Hoàng
cầu nối thiêng liêng giữa cuộc sống hiện Phê chủ biên thì “Hương” và “Nhang” là hai
hữu của con người với cõi tâm linh của trời từ cùng gốc mà chữ Hán là "[香] âm Hán-
đất. Có thể nói, hương đã len lỏi vào tận
cùng ngóc ngách của đời sống và có một vị Việt hiện hành là hương.
trí quan trọng trong cuộc sống của người Về phần nguyên âm phía sau “ương”
Việt Nam nói riêng và của người châu Á nói
chung. Ngày cuối năm đi mua sắm các thứ hoặc “ang” thì chúng ta thấy có nhiều chữ
chuẩn bị cho Tết, không ai không mua vài trong tiếng Việt tuy viết khác phần nguyên
nén hương về thắp cho ông bà, tổ tiên mình. âm nhưng lại cùng một nghĩa như: lượng và
lạng (đơn vị đo lường: lượng vàng/lạng
Điều này nhắc tôi nhớ về một kỷ vàng), đường và đàng (thiên đường /thiên
niệm vui vui trong gia đình. Số là hồi còn đàng). Tuy nhiên về phần phụ âm đầu phía
nhỏ chúng tôi thường nghe nói rằng nếu sau trước thì lý luận về sự biến đổi thanh âm
khi thắp một nén hương cho người đã khuất giữa "H" và "Nh" quả là không dễ gì thuyết
mà sau khi cây hương cháy hết, tro hương phục. Phải chăng “lắt léo” là ở điểm này?
vẫn còn nguyên vẹn và giữ được hình dáng
cong cong, quăn vòng rất đẹp có nghĩa là Đối với những người thích đùa với
người quá vãng đã chứng giám cho tâm chữ nghĩa thì lại còn một điểm thú vị khác:
thành của người dâng hương. Lúc ấy, ông
ngoại tôi vừa mất, thế là trong một lần thắp “Hương” là chữ của người miền Bắc
hương cho ông, rõ ràng tôi đã nghe cậu em và “Nhang” là chữ của người miền Nam,
họ tên Đăng của tôi lẩm bẩm khấn vái: cùng để gọi chung “vật phẩm làm bằng
nguyên liệu có tinh dầu, khi đốt tỏa khói
-“Ông ơi, xin ông cho con...quăn”. thơm, thường dùng trong việc cúng lễ”. Vì
Chị em chúng tôi ngày ấy “trẻ người vậy “Thắp HƯƠNG” hay “đốt NHANG”
non dạ” đâu biết rằng, những cái “vòng cũng như nhau.
quăn” đó cũng có ý nghĩa rất đặc biệt:
Nén hương vòng cháy theo chiều kim Tuy nhiên không phải lúc nào hai
đồng hồ như chính vòng xoáy nhân sinh của chữ này cũng có thể hoàn toàn thay thế chỗ
cuộc đời, đó là vòng đời của mỗi con người cho nhau. Ví dụ như người ta hay nói
nơi trần thế. Và tất cả chúng ta, cuối cùng “HƯƠNG hoa đất nước” nhưng không thể
cũng đi đến một mục đích, vươn tới giá trị nói “NHANG hoa đất nước”, hoặc như hay
đích thực của cõi tâm linh, vươn tới những nói: “Sắc nước HƯƠNG trời” mà không thể
điều: Chân – Thiện – Mỹ của cuộc đời. nói "Sắc nước NHANG trời” chẳng hạn.

(Trích "Văn Hóa Hương Nhang") Dù thế nào đi nữa thì chuyện “thắp
hương” hay “đốt nhang” trên bàn thờ tổ tiên
là một nét đẹp văn hóa truyền thống không
thể thiếu trong các dịp giỗ chạp, lễ Tết của

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


247

người Việt ở khắp mọi miền trong và ngoài “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ
nước. Nén hương được thắp lên như tiếng gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa..."
nói được cất lên để gửi gắm tình cảm thương
nhớ, kính trọng đối với người đã khuất, với khi kêu gọi toàn dân chống giặc Tàu xâm
tổ tiên, với trời đất trong thế giới tâm linh lăng bờ cõi.
thiêng liêng màu nhiệm.
Có lẽ bà Yến không biết rằng Đức
Ấy vậy mà gần đây, vừa mới có thêm Hưng Đạo Đại Vương được coi là Thánh Tổ
một trong “những điều trông thấy mà đau của Hải Quân Việt Nam. Chính vì vậy mà
đớn lòng” xảy ra trong nước. Đó là chuyện chính phủ Việt Nam Cộng Hoà đã cho phép
chiếc lư hương được an vị lâu đời để thờ xây dựng tượng đài của Ngài hùng vĩ, uy
phượng ngay dưới chân tượng Đức Thánh nghiêm tại công viên bên bờ sông Saigon,
Trần tại Bến Bạch Đằng bên bờ Sông nơi trang trọng đẹp nhất giữa lòng Thủ Đô
Saigon vừa được giới chức có thẩm quyền Saigon, giữa trái tim của người dân Việt để
ra lệnh dời về Đền Thờ Đức Thánh Trần kính nhớ, thờ lạy một bậc Thánh trong lịch
Hưng Đạo tại phường Tân Định, Quận 1 sử Việt Nam. Chiếc lư hương được đặt dưới
đúng vào ngày tưởng niệm 40 năm quân chân Ngài là để họ thắp hương tưởng nhớ
Trung Cộng tấn công Việt Nam (1979- đến một vị anh hùng dân tộc của bất cứ
2019). người nào còn nhận mình là người Việt
Nam. Còn chúng tôi, những người con phải
Điều này đã làm đau lòng biết bao rời bỏ quê hương xứ sở để mưu cầu tiếng
người dân Saigon, trong đó có tôi, mỗi khi nói Tự Do và Dân Chủ thì dầu đã “trải qua
nhớ về quãng thời gian còn ở trong nước một cuộc bể dâu”, đã 44 năm, vẫn còn rất
được chiêm ngắm bức tượng đồng của vị “đau đớn lòng”, vẫn còn “ruột đau như cắt”
anh hùng đã được phong thánh trong lòng khi phải chứng kiến những điều xảy ra như
cả dân tộc: ĐỨC THÁNH TRẦN. vậy.

Theo báo chí trong nước đăng tải, bà Hôm nay, ở thời khắc tưởng niệm
Trần Kim Yến, bí thư Quận Ủy Quận 1 cho khó quên trong lịch sử, nhớ đến cậu tôi, nhớ
biết: “Việc dời lư hương là bình thường, đến những vị anh hùng liệt nữ đã bỏ mình
đưa việc thờ phụng về đúng vị trí”. nằm xuống để đấu tranh cho Lý Tưởng Tự
Do Dân Tộc vào mùa Xuân năm ấy, và kính
Theo bà, “việc thờ phụng ở đình nhớ Đức Thánh Trần, một vị anh hùng bất
chùa, đền sẽ phù hợp hơn là diễn ra ở công tử trong lòng dân tộc, tôi xin trân trọng thắp
viên.” (Trích "Người Ký Văn Bản ‘Tu Sửa, một nén hương thành kính dâng lên chư vị.
Tôn Tạo Tượng Đài Trần Hưng Đạo’ Qua
Đời") (3) Một chiếc lư hương bị di dời nhưng
trong tâm linh của dân tộc Việt khói hương
-“Đúng vị trí”? Có lẽ bà Yến dốt dâng Ngài vẫn mãi mãi nghi ngút từ muôn
môn lịch sử nên không biết Ngài là ai? muôn vạn vạn những nén hương lòng.

Có lẽ bà Yến chưa bao giờ học qua Nguyễn Diễm Nga –
bài Hịch Tướng Sĩ của Ngài mà tôi vẫn nhớ Con gái K17/TQLC Nguyễn Tiến Đức
nằm lòng sau bao nhiêu năm xa quê hương:

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


248

Gió Thời Gian Tìm Chốn
Dung Thân

Gió thời gian vẫn thổi ngoài khung cửa Tim ngừng đập hồn tôi lìa khỏi xác
Theo dòng đời những người cũ ra đi Bay vật vờ nhưng chẳng biết về đâu
Tuần tự bước rời cuộc chơi lặng lẽ Vì vong quốc thân là người khách lạ
Bỏ sau lưng thành bại cuộc đời Đất nước người, chẳng phải chốn quê ta

Nửa thế kỷ mập mờ trong giấc ngủ Tôi biết chắc là khi mình nằm xuống
Mộng Nam Kha bao phủ tuổi thanh xuân Hồn bơ vơ đi tìm chỗ dung thân
Chợt tỉnh giấc, giật mình trong hốt hoảng Tìm chiến hữu, tìm anh em đồng đội
Kẻ quê nhà người lưu lạc trời xa
Biết làm sao khi bóng đã ngả chiều
Thế mới biết làm kiếp người vong quốc
Cố lục lọi gắng tìm trong mái tóc Mang niềm đau của thân phận lưu vong
Những sợi đen của một thuở xuân thì Luôn nhức nhối vết thương chung ngày

Đầy nhiệt huyết và hào hùng tuổi trẻ Nên lìa đời hồn lạc lối mênh mông
Thuở chinh nhân vùng vẫy chiến trường
Khi tôi mất dòng thời gian vẫn thế
Hồn chiến sĩ và xác thân đồng đội Ngày lại ngày vẫn chim hót bình minh
Còn vật vờ vô định chẳng yên thân Chỉ kẻ chết vẫn lang thang vô định
Ơn đất nước cùng hồn thiêng sông núi Biết về đâu nơi đất lạ quê người
Nặng trĩu lòng dù bạc mái đầu xanh
Chim còn tổ để đêm về an nghỉ
Nếu được chết nơi chiến trường năm cũ, Kẻ lưu vong mang số phận nổi trôi
Cùng anh em, huynh đệ chi binh Gần về cội nhưng chắc gì tìm được
Chốn dung thân để an nghỉ muôn đời
Không oán trách dù muôn vàn nguy khổ
Chết vẫn vui khi đồng đội bên mình Tuấn Truyền Tin
Tháng 4 - 2020
Giấc Nam Kha phủ dầy trên đất mẹ
Người Lính Già luôn hoài vọng quê hương

Khi nhắm mắt mang theo bao hờn tủi
Của riêng mình và vận nước suy vong!

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


249

. Một Tấm Lòng Nhân Ái

Cô Teresa Cúc Nguyễn ở Ohio USA: các TQLC thiếu trách nhiệm hoặc làm thân
Người có tấm lòng nhân ái thương hữu mất lòng tin bởi những nguồn tin giả.
mến anh em Thương Phế Binh QLVNCH
nói chung và Thương Phế Binh TQLC nói TQLC nghĩ đến các đồng đội
TPB/TQLC là chuyện đương nhiên, vì đó là
riêng. bổn phận, là trách nhiệm, nhưng các thân
Tất cả những tấm lòng nhân ái đối với hữu thương TPB mới là tấm gương cho
chúng ta soi lại mình. Ngoài những tấm
các anh em TPB, dù ít, dù nhiều, đều rất đáng gương thân hữu nhiệt tình ũng hộ quỹ TPB
quý, rất đáng trân trọng. Họ là ân nhân giúp mà chúng ta đã biết, tôi xin giới thiệu một
đỡ cho TPB trong nước, nhưng cũng là thân hữu âm thầm ít ai biết, đó là:
người bạn đồng hành và tiếp sức cho chúng
ta ở hải ngoại. -Cô Teresa Cúc Nguyễn ở Ohio USA:
Cô đã giúp dài hạn 3 anh em
Bởi vì Tổng Hội đã quy định mọi TPB/TQLC và cô đã về VN dể giúp thêm
TQLC đều có bổn phận bỏ vào “heo” quỹ cho dòng Chúa Cứu Thế tiền tặng quà cho
TPB mỗi ngày chỉ 25 cents thôi, nhưng đôi
khi chúng ta quên hoặc không có tiền “lẻ”! TPB/VNCH
Do đó nếu không có những ân nhân thân hữu Ngoài sổ tiền kiếm được do công việc
bù đắp vào thì quỹ TPB/TQLC sẽ thiếu hụt,
sự thiếu hụt càng trầm trọng hơn nếu chính giữ trẻ, cô còn trồng rau đằng sau nhà, mỗi
cuối tuần cuối tuần đem bán khi đi lễ nhà thờ,

_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


250

những số tiền kiếm được bằng công lo khó ĐS tôi rất ngưỡng mộ người ân nhân

nhọc đều gửi tặng anh em TPB mơi thật đáng hiếm có này.
quý. Cho tôi xin vài hàng để tỏ lòng cám ơn

Một phụ nữ hiên ngang đội Beret người tự nhận là "Em Gái Trâu Điên"
xanh có huy hiệu TQLC đem quà đến Dòng

Chúa Cứu Thế (Kỳ Đồng Sài Gòn) để góp

công cùn các linh mục nơi đây tặng các anh

em TPB quả là đáng phục. Cô không sợ nguy

hiểm, dù cô từ Mỹ về. Quả là một hình ảnh

đẹp:

-“Một bông hoa giữa rừng TPB”

Năm 2018, Cô về VN tặng tiền cho

Dòng Chúa Cứu Thế và đã tổ chức một bữa
tiệc mời riêng trên 20 anh em TQLC dùng

bữa ăn để tri ân anh em TPB/TQLC/VNCH. Cô Teresa (cap trắng) cùng các
Không chỉ tiếp sức cho người sống- TQLC đi đến Nghĩa Trang Biên Hòa

TPB, cô còn cùng mấy anh em TPBTQLC
đến thắp nhang cho tử sĩ tại nghiã trang Quân

Đội ở Biên Hoà . Đồ Sơn, San Jose 19/06/2020

_______________________________________________________________________

ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020


Click to View FlipBook Version