gặp nhiều trở ngại . toàn không có ý chỉ trích hay phê phán trước một
- Cơ xưởng sửa chữa tiền phương chỉ sử dụng biến cố quá lớn và đau đớn đã bị xảy ra trên mạng
sống của những người đồng đội của tôi . Và tôi tự
để tu bổ và sửa chửa cho các giang đoàn khinh tốc hỏi : “ Phải chăng đây là một quyết định sai lầm hay
đỉnh loại nhỏ khoảng hơn một chục chiếc , chỉ sử là một cuộc “ bán đứng có kế hoạch “ đã đưa những
dụng tuần tiểu trong đầm Thủy Tú và dọc theo sông người lính Thủy Quân Lục Chiến vào cái “ rọ “ để
Hương . Ngoài ra không có một lực lượng tàu biển làm bia cho kẻ thù …
nào của Hải Quân Vùng I trú đóng ở đây .
Tôi còn nhớ rõ một biến cố đã xảy ra vào tháng 6
- Toán Duyên Hải thuộc căn cứ Trần Ba được Quân năm 1966 , cũng tại Vùng I nầy , Tiểu Đoàn 5 Thủy
Vận Vùng I biệt phái một chiếc LCM8 , trách nhiệm Quân Lục Chiến ( lúc đó tôi là Trung Đội Trưởng
điều hành để chuyển vận người , quân xa , quân dụng của Đại Đội 1 Tiểu Đoàn 5 ) bị “ bán đứng “ ở Mộ
của Thủy Quân Lục Chiến từ bến phà Thuận An sang Đức - Quảng Ngải và sau đó vài ngày là Tiểu Đoàn
bờ bắc để đi lên Hương Điền , bờ Nam để qua căn cứ 2 Thủy Quân Lục Chiến cũng lại bị “ bán đứng “ tại
Trần Ba . Bến phà Thuận An là do địa phương thiết Triệu Phong - Quảng Trị . Tất cả đều đã xảy một
lập nằm ở phần cuối của hương lộ Phú Vang , trên bờ cách không minh bạch , không ai trách nhiệm mà
phía Nam của đầm nước mặn . chỉ có những cô nhi và quả tử sĩ nhận lấy hậu quả
đau thương sau cái chết của một người cha , của một
Tôi nêu lên một số điểm căn bản và thực tế trên người chồng … đời sống người lính trận là như vậy
địa hình để mỗi người đều có thể thấy rằng : Nếu đó ! Tôi chợt nghĩ đến một điều : “ là hình như trên
chọn bãi biển Thuận An để tập trung một lực lượng những cánh sao cài nơi bâu áo , trên những hàng huy
lớn dù là bờ Bắc hay bờ Nam trong tình huống đang chương cao qúy mang nơi ngực của các vị tướng lãnh
chịu áp lực nặng nề của đối phương , để triệt thối chỉ huy chiến trường , đều có dính một chút nào đó
bằng đường biển thì đây là một địa điểm hoàn toàn máu , mồ hôi và nước mắt của những người lính trận
bất lợi , vì nơi đây là một ngỏ cụt của độc đạo . và gia đìng của họ “ .
Đặt trường hợp không có tàu , hoặc có tàu nhưng Lữ Đoàn 147 Thủy Quân Lục Chiến gồm có :
không ủi bãi được vì một lý do nào đó , đơn vị triệt Tiểu Đoàn 3 , Tiểu Đoàn 4 , Tiểu Đoàn 5 , Tiểu Đoàn
thối chuyển sang đường bộ trong khi đã bị lực lượng 7 , Tiểu Đoàn 2 Pháo Binh , 1 Đại Đội Viễn thám , 1
cộng sản khóa chặt ở Phú Vang hay Hương Điền thì toán Duyên Hải của Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến
coi như là ở vào thế triệt lộ . Không thể nào vượt phá … Ngày 26 tháng 3 năm 1975 : Lữ Đoàn 147 Thủy
Tam Giang và cũng không thể nào vượt qua đầm lầy Quân Lục Chiến đã tử chiến với cộng sản Bắc Việt
một cách dễ dàng dưới hỏa lực của địch quân … trong một trận chiến sau cùng tại bãi biển Thuận An
. Tôi được biết chỉ có hơn 300 chiến sĩ Thủy Quân
Không hiểu là các vị chỉ huy chiến trường có Lục Chiến về đến Đà Nẳng , biến cố nầy quả thật là
nắm vững được phương tiện vận chuyển của của lực một sự mất mát to lớn , chua xót cho những người
lượng Hải Quân ở vào thời điểm nầy hay không ? lính trận đã nằm xuống và cũng có một chút gì nhẫn
Suốt một chiều dài dọc theo duyên hải của Vùng I tâm nơi những vị chỉ huy chiến trường …
và Vùng II Chiến Thuật , khả năng của Hải Quân có
đáp ứng được nhu cầu di tản chiến thuật không ? Nếu NHẬN LỆNH LẬP ĐẦU CẦU DI TẢN
các vị nầy đã nghĩ đến thì sẽ có ngay câu trả lời … . Chiều ngày 26 tháng 3 năm 1975 nhận lệnh của
Những gì tôi nhận định trên đây chỉ là sự ghi Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn : Tiểu Đoàn Yểm Trợ Thủy Bộ
nhận từ tầm nhìn của một người Đại Đội Trưởng , chuẩn bị lập đầu cầu triệt thối cho các đơn vị Thủy
đang ở một vị trí rất thấp trong Quân Đội . Tôi thật sự Quân Lục Chiến tại bãi biển trong căn cứ Non Nước
chua xót khi nghĩ rằng các vị chỉ huy chiến trường có vào sáng ngày 29 tháng năm 1975 . Đại Đội Duyên
thể không nắm vững tình thế và địa hình thực tế nên Hải phụ trách bãi và phương tiện cấp cứu trên biển (
đã có những quyết định có nhiều điểm không thuận áo phao , xuồng máy , an toàn bãi ) . Còn những vấn
lợi về mặt chiến thuật . Ngay lúc nầy tôi có ý nghĩ là đề khác tôi hoàn toàn không được biết .
tại sao không chọn giải pháp di chuyển bằng đường
bộ theo Quốc Lộ 1 về Đà Nẳng . Nếu có biến cố nào - Theo lệnh :
xảy ra đi nữa , thì dù sao cũng còn rộng đường ứng . Vào 9 giờ sáng các đơn vị bắt đầu xuống tàu
phó với tình huống còn hơn là phải sa lầy trên bãi cát
nhỏ hẹp . Phải chăng có sự sai lạc nào đó trong điều dưới sự điều động của Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn .
động chiến thuật ? - Những điều tôi ghi nhận trên đây . Sau khi tất cả các đơn vị an toàn xuống tàu ,
chỉ là cảm nghĩ theo nhận thức của cá nhân , tôi hoàn
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C51
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
khi tàu rút ra khỏi bãi , tôi cùng một toán Duyên Hải TÌNH HÌNH TỔNG QUÁT
phá hủy tất cả quân dụng để lại trên bãi và hai ụ đạn . Từ chiều ngày 28 , phi trường Đà Nẳng không
trên phi đạo . Triệt thối sau cùng bằng xuồng máy
để ra tàu trong khoảng 20 phút theo dự trù ( tôi và còn phi cơ nào đáp xuống hay cất cánh .
Tiểu Đoàn Trưởng đã nhận lệnh trực tiếp tại Bộ Tư . Vào khoảng 8 giờ tối ngày 28 , một phi vụ phản
Lệnh / Hành Quân của Sư Đoàn . Tôi chỉ có thể ghi
lại những điểm ở trên , còn một số chi tiết quan trọng lực oanh kích đài Rada trên đỉnh núi Sơn Chà , tôi
khác , tôi nghĩ không thể ghi ra … ) không biết xuất phát từ đâu và của ai …
KHO ĐẠN DƯỢC PHẾ THẢI . Ngoài vòng rào căn cứ Non Nước dân chúng tập
Có một điểm quan trọng mà tôi luôn ghi nhớ . Khi trung rất đông , nhưng chưa vào được bên trong căn
cứ .
nhận bàng giao căn cứ , điều làm cho tôi quan ngại
nhất là hai ụ đạn lộ thiên khổng lồ nằm trên phi đạo . Tình hình biến động ở thời điểm nầy thật sự là
, không có đơn vị nào trách nhiệm canh giữ . Đây là không thể nào lượng định được, có thể nói là vô vọng
hai ụ đạn dược thu hồi sau cuộc chiến mùa hè năm …
1972
như : hỏa tiển Tow , đạn pháo binh 105 , 155 , đạn MẤT LIÊN LẠC VÔ TUYẾN
súng phóng lựu M . 79 , súng chống chiến xa M . 72 . Sau 12 giờ đêm ngày 28 , cho đến sáng ngày 29
, lựu đạn , mìn đủ loại , cùng đạn dược các loại đạn
của vũ khí cá nhân … tháng 3 năm 1975 , chúng tôi hoàn toàn mất liên lạc
vô tuyến với Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn .
Theo nhận định của tôi , nếu 2 ụ đạn nầy phát nổ
chắc chắn là không thể dập tắt được và hậu quả thiệt . Nhưng chúng tôi vẫn thực hiện nhiêm vụ của
hại rất nặng nề , căn cứ Non Nước , thành phố Đà chúng tôi theo như lệnh đã nhận .
Nẳng và vùng phụ cận có thể thành bình địa . Nên khi
nhận lệnh phá hủy tôi rất phân vân giữa quân lệnh và . Không liên lạc và tiếp tế được cho các toán Duyên
trách nhiệm về sự sống còn của những người còn lại Hải tăng phái cho 3 Lữ Đoàn .
trên bờ . khi tàu rút ra khỏi bãi .
NGÀY 29 THÁNG 3 NĂM 1975 TẠI BÃI BIỂN
NGÀY 28 THÁNG 3 NĂM 1975 CĂN CỨ NON NƯỚC
Chiều ngày 28 tháng 3 năm 1975 . Để an toàn Khoảng 6 giờ sáng
công việc , chỉ có tôi và một sĩ quan của Đại Đội thực - Khoảng 6 giờ sáng chúng tôi đã chuẩn bị xong bãi
hiện gày chất nổ ở hai ụ đạn với loại dây cháy chậm . Sau đó tôi có đến khu Trung Tâm Hành Quân của
thời gian kích nổ dự trù chỉ trong vòng 10 phút ( đây Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn . Giờ đây chỉ có hai quân nhân
là thời gian tối thiểu để chúng tôi rời bãi ). Khi phá truyền tin với một máy 25 . Tôi hỏi qua về tình trạng
hủy thì do tôi và vị sĩ quan nầy , mỗi người một ụ . , mới được biết là tất cả đã xuống tàu , còn hai quân
tôi phân thời gian , chúng tôi có 3 phút từ ụ đạn đến nhân nầy ở lại là để giữ nhiệm vụ liên lạc với các đơn
bãi có sẵn xuồng máy, chỉ có 7 phút để rời xa bãi , vị . Có một sự việc mà tôi ghi nhận được là khoảng
với sóng mạnh như vậy tôi nghĩ chỉ có thể cách bờ 11 giờ đêm ngày 28 từ vị trí trú đóng gần cổng vào
vài trăm mét, còn những gì sẽ xảy ra sau đó là chuyện căn cứ , tôi thấy tại khu vực Bộ Tư Lệnh có đốt lửa
ngoài dự tính, có thể nói là phó thác cho định mệnh. làm tín hiệu , sau đó có tàu ủi bãi , những gì đã diễn
Đây là kế hoạch theo lệnh hành quân còn chuyện tiến tôi hoàn toàn không biết được … Khi hai quân
ngày mai bối cảnh có thể thực hiện được hay không nầy trình bày xong . tôi chán nản thật sự …
và lương tâm trách nhiệm của tôi sẽ phải ứng xử như
thế nào, với tôi lúc nầy quả thật là một trọng trách Và tôi chỉ nói với họ :
nan giải giưã quân lệnh và lương tâm con người hành - Còn gì nữa mà liên lạc , hai đứa hãy lo lấy thân
xử với con người. Có lẽ những cấp chỉ huy cao hơn không nên ở lại đây lâu .
tôi, trong thời điểm nầy không để ý đến sự việc để - Khoảng 7 giờ sáng . Tôi thấy có một chiếc tàu Hải
có một cái nhìn xa hơn về hậu quả bởi cái lệnh của Quân từ ngoài khơi đang tiến dần vào bãi . Lúc nầy
mình. Tôi phải trải qua một đêm suy nghĩ thật nhiều gió lớn , biển động rất mạnh . Khi thấy tàu tiến vào ,
để tìm câu giải đáp … dân chúng cùng các quân nhân thuộc nhiều quân binh
chủng tập trung quanh rào căn cứ đã phá rào tràn vào
15Ð2ẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC , đồng thời tại cổng vào phi trường chiến xa M. 48
ủi các chướng ngại vật , rào cản , băng ngang phi đạo
tiến đến bãi do chúng tôi thiết lập , một đoàn chiến
xa M . 48 cùng thiết vận xa M . 113 trên 10 chiếc ,
cùng dân chúng chen lấn nhau tại bãi , tạo thành một
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
khung cảnh hổn loạn . Toán Duyên Hải với 30 quân hiểu ông muốn gì , tôn trọng quyền chọn lựa cá nhân
nhân phụ trách bãi chúng tôi đành bó tay nên tôi không có ý kiến về việc làm của ông và trách
nhiệm thay ông điều động là bổn phận của tôi trong
. Đây là chiếc tàu loại HQ 400 . Khi còn cách bờ giờ phút gian nguy nầy . Vì khi nhận Đại Đội Duyên
khoảng 300 mét , tàu mở cửa đổ bộ chuẩn bị ủi bãi . Hải tôi còn phải kiêm một nhiệm vụ là sĩ quan phụ
Biển đang động mạnh , gió lớn , sóng rất cao … tá Tiểu Đoàn Trưởng ( một chức vụ không có trong
cấp số nhưng trên thực tế như là một tiểu đoàn phó
. Thì ngay trên bãi biển , tôi không hiểu những hành quân , còn tiểu đoàn phó chính thức thì đang
quân nhân Thiết Giáp nghĩ gì , họ cho chiến xa chạy điều hành hậu cứ )
xuống nước để bắt cầu xuống tàu . Tôi ngăn lại và
cho họ biết là không nên vì bãi biển sâu chỉ cần ra - Đến khoảng 9 giờ 30 . Chiếc tàu Hải Quân càng
xa bờ khoảng 10 mét là xe bị chìm và đây là loại tàu ra xa , Tôi vẫn không bắt được liên lạc vô tuyến với
đổ bộ có thể ủi sát bờ , hãy chờ … Nhưng họ không Bộ Tư Lệnh . Coi như cuộc triệt thối không thành
nghe , cho xe lao xuống nước gồm chiến xa và thiết và đến lúc phải chọn cách giải quyết ngay trên thực
vận xa khoảng 5 chiếc , tất cả mấy chiếc đầu đều bị tế : Một toán Duyên Hải tiếp tục ở tại bãi . Một toán
chìm trong nước , sóng phủ cao , không có kết quả Duyên Hải theo tôi trở lại vị trí của Tiểu đoàn YTTB
… Ngay lúc đó tàu đang tiến vào bãi chỉ còn cách ( khu nhà ga chứa phi cơ ) để phá hủy các quân xa
bờ độ 200 mét thấy tình trạng như vậy thì dừng lại , máy truyền tin và quân dụng của Tiểu Đoàn . Khi
… Trong nhóm quân nhân Thiết Giáp có người nói chúng tôi di chuyển gần đến khu vực của Bộ Chỉ
thật to : “ Tàu nó không vô (âchửi thề) bắn cho tụi Huy Tiểu Đoàn , tôi thấy có 3 người đang ở trong nhà
nó chìm luôn “. Tôi thấy một chiếc chiến xa M. 48 ga chứa phi cơ nơi dùng làm Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn
đang nằm trên bãi quay pháo tháp hướng nòng đại , lục tung các quân dụng , nhìn kỷ tôi xác định không
bác về phía tàu , và súng dưới tàu quay hướng vào phải là quân nhân trong Tiểu Đoàn , họ không biết là
bờ … Chúng tôi chỉ bó tay chờ đợi … Không hiểu có chúng tôi ở bên ngoài . Tôi cho cả toán dừng lại ,
bên Thiết Giáp đã nghĩ gì , sau vài phút họ lùi chiếc tôi và 3 quân nhân Duyên Hải len lõi theo mấy chiếc
chiến xa M. 48 về phía sau quay pháo tháp sang GMC tiến sát vào khu nhà ga , tôi thấy họ mặc quân
hướng khác … phục Thủy Quân Lục Chiến nhưng không có bản tên
, điều nầy xác định là họ đã lấy trong số qquân trang
Cùng lúc ấy một số người rất đông tràn vào chỗ cấp phát cho các hậu trạm để tái trang bị cho các
để phao cấp cứu , cướp lấy phao tôi ra lệnh hãy để quân nhân từ Thuận An trở về , sử dụng vủ khí cá
yên cho họ lấy , để tránh cảnh xung đột , một số mặc nhân AK.47 , chân mang dép râu . Tôi ra dấu nổ súng
vào nhào xuống biển , nhưng bị sóng dập đẩy giạt , cả 3 ngả gục ngay loạt đạn đầu , tiếp theo loạt đạn
vào bờ . Có một số cướp xuồng máy đẩy xuống biển an toàn thứ hai , chúng tôi tiến vào lục soát tử thi ,
, không biết kỷ thuật lái , chỉ rời bãi vài chục mét thì bên ngoài mặc quân phục Thủy Quân Lục Chiến ,
bị sóng đánh lật úp , một số chìm mất dạng , tất cả bên trong là bộ đồ đen , cổ quấn khăn rằn . Xác định
hầu như không ai sống sót . Nếu có thì cũng chỉ là họ có thể là du kích địa phương hoặc là đặc công .
một rất ít ỏi là số người đã lội ra tàu khi tàu đang tiến Sau khi phá hủy tất cả quân dụng và mấy quân xa
vào bãi , còn khi tàu rút ra tôi không thấy ai lên được của Tiểu Đoàn , chúng tôi di chuyển trở lại bãi biển .
tàu , một số đang bị sóng dập ra ngoài , rồi dần mất Khoảng 11 giờ 30 sáng
dạng , hình như không có ai sống sót .
- Khoảng 11 giờ 30 . Trên đường trở lại bãi ,
- Đến khoảng 9 giờ . Bãi biển càng đông người , khi đi ngang phi đạo , tôi thấy Tiểu Đoàn 9 đang di
quang cảnh càng hỗn loạn , có những vụ cướp giựt , chuyển vào căn cứ , gặp Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng
có những cảnh thanh toán nhau bằng vũ khí . Nhiều Lâm Tài Thạnh , còn Thiếu Tá Nguyễn Văn Lộc Tiểu
đợt pháo kích vào phi trường , vài quả phát nổ trên Đoàn Phó chỉ huy cánh B trên đường di chuyển về
phi đạo , vài quả rơi xuống biển , tàu Hải Quân lui khu vực gần cầu Trình Minh Thế , cả ba chúng tôi
dần ra khơi . cùng tốt nghiệp Khoá 17 Thủ Đức .
. Cũng trong thời gian nầy Thiếu Tá Tiểu Đoàn Khi vừa gặp nhau Thạnh hỏi tôi :
Trưởng ngồi trên xe jeep , do tài xế lái , có thêm - Có liên lạc được với Sư Đoàn không Hên ?
2 quân nhân tùy tùng cùng quân trang và vũ khí ,
xuống tại bãi gặp tôi và nói ý định của ông : là ông đi Tôi trả lời ngay cho Thạnh :
ra ngoài căn cứ , xuống khu Sơn Chà , tìm ghe để đưa - Mất liên lạc từ khuya đến giờ .
anh em ra tàu , tôi thay ông điều động Tiểu Đoàn .
Đây là nội dung mà ông ấy truyền đạt cho tôi . Tôi Thạnh nói :
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ5C3
- Vậy là mình bị bỏ rơi rồi ! . . Lịch trình triệt thoái coi như đã tan vở .
Tôi đáp : . Mất liên lạc vô tuyến với Bộ Tư Lệnh trong
bối cảnh chưa có giao tranh , chưa có tổn thất , đây
- Sự thật có thể là như vậy . là một điều không thể xảy ra nhưng lại đã xảy ra thật
Chúng tôi 3 đứa nhìn nhau cười trong niềm vui khó hiểu …
. Phải rời khỏi căn cứ Non Nước , tìm một vị trí
hội ngộ với một trạng thái điềm tỉnh , tuy cùng binh khác , một phương cách khác …
chủng , mỗi đứa một đơn vị , mấy năm nay chưa có Sau đó tôi trở lại bãi , ngay lúc nầy , pháo kích liên
dịp gặp nhau . tục . một loạt đạn pháo nổ ngay trên bãi , một chiếc
M113 bị bốc cháy , nhiều người ngã rạp lăn lộn trên
Thạnh cười nhìn tôi và nói : bãi cát . Kiểm điểm lại sau loạt pháo nầy , Đại Đội
- Duyên Hải mà mắc cạn là chuyện lạ! Duyên Hải có 3 quân nhân tử thương , 4 bị thương ,
Đại Đội Bảo Toàn có 2 tử thương . tôi bị một mãnh
Tôi nhìn Thạnh cười và đáp : đạn ghim vào cánh tay trái . Thấy tình hình vô cùng
- Lạ nhưng mà không lạ, chuyện hôm nay bất lợi , tàu không ủi bãi , phương tiện ra khơi không
cũng gần giống những ngày ở Hạ Lào năm 1971 . có . Tôi cho lệnh tập trung về vị trí đóng quân của
Bổn cũ soạn lại … Tiểu Đoàn , kiểm lại quân số , còn khoảng 40 quân
nhân , hầu hết là của Đại Đội Duyên Hải . Sau khi
Những ngày tham chiến trong cuộc hành quân băng bó tạm thời cho 4 quân nhân bị thương . Lúc
Lam sơn 719 . Khi các đơn vị nhận lệnh triệt thoái . bấy giờ tôi có quyết định :
Bộ Tư Lệnh Hành Quân đã rời Khe Sanh di chuyển . Trước một tình thế không còn cách nào xoay
ra Đông Hà . Trong khi còn rất nhiều chiến binh của chuyển được nữa . Vấn đề ở đây và ngay lúc nầy
Thủy Quân Lục Chiến , Nhảy Dù , Biệt Động Quân không phải là sự đề kháng hy sinh xương máu vô
, Sư Đoàn 1 , Thiết Giáp , Pháo Binh … còn đang ích , cũng không thể đầu hàng , cũng không thể để
mở đường máu trên đất Lào , đang vượt thoát trên cho kẻ thù bắt . Chúng tôi chọn giải pháp tạm chia
thảm lửa của B.52 … Trong thời điểm nầy tôi là tay , sau những ngày đồng cam cộng khổ bên nhau
Đại Đội Trưởng Đại Đội Chỉ Huy của Tiểu Đoàn 9 , chúng tôi không thể cầm được nước mắt , những
Thủy Quân Lục Chiến . Tiểu Đoàn chúng tôi là đơn giây phút chia tay vô cùng cảm động trong một thời
vị nhận lệnh triệt thoái sau cùng . Khi từ một vị trí gian ngắn ngủi . ( nhưng hình ảnh nầy vẫn còn giữ
chiến thuật sát biên giới Lào di chuyển xuống căn cứ trong tim tôi dù đã 38 năm trôi qua, dù cuộc đời phải
Khe Sanh thì nơi đây hoàn toàn hoang vắng , quân trải qua bao thăng trầm ) . Tùy hoàn cảnh và sự chọn
dụng đạn dược vứt ngổn ngang , trời đã về chiều lựa của mỗi cá nhân , các quân nhân có thể trở về với
. Chúng tôi nhanh chóng phối trí phòng thủ , cũng gia đình hay thân nhân cứ trú trong vùng , hoặc tự
vừa lúc đó khoảng 10 trái hỏa tiển rơi ngay vào khu tìm cách đào thoát về trong Nam …
vực phòng thủ , nhờ vào hệ thống phòng thủ kiên . Trước khi rời căn cứ tất cả vũ khí và trang bị cá
cố sẵn có , sau đợt pháo kích chỉ có 1 quân nhân tử nhân đều được tháo rời , phá hủy cơ phận để không
thương và một số bị thương nhẹ . Chúng tôi nghĩ sẽ còn sử dụng được …
có một cuộc tấn của lực lượng cộng sản trong đêm . Tôi quyết định không phá hủy hai ụ đạn dược
, nên các Đại Đội cho thu nhặt đạn dược các đơn vị trên phi đạo , lúc nầy tôi nhận thức một cách rõ ràng
đồn trú trước đây đã bỏ lại , dự trử ở các vị trí phòng về sự tác hại thảm khốc , cá nhân tôi không thì hành
thủ để xử dụng . Suốt đêm chỉ có vài đợt pháo kích còn nếu vì một nguyên nhân nào đó hai ụ đạn nổ là
không có đợt tấn công nào , chúng tôi thức suốt đêm ngoài dự tưởng của tôi . Nếu về được trong Nam tôi
tại giao thông hào . Sáng sớm hôm sau các phi tuần có phải ra tòa án quân sự vì không chấp hành lệnh
chiến thuật của Không Quân Hoa Kỳ vào vùng yểm , đối với tôi là một chuyện rất bình thường không
trợ , liên tục oanh kích chung quanh căn cứ để các đáng kể .
trực thăng Chinook của Thủy Quân Lục Chiến Hoa . Sau khi chia tay , tôi đi trở lại xuống bãi , quang
Kỳ bốc toàn bộ Tiểu Đoàn 9 ra phi trường Đông Hà cảnh vô cùng hỗn độn , người thì đông nghẹt mà tàu
. Hôm nay ngày 29 tháng 3 năm 1975 . Tiểu Đoàn 9 thì đã ra ngoài khơi rất xa , những đợt pháo kích liên
Thủy Quân Lục Chiến cũng lại nhận lệnh di chuyển tục , trên bãi biển số người tử thương rất nhiều …
sau cùng . Nhưng lần nầy thì không còn may mắn Tôi đem xác 5 quân nhân thuộc Tiểu Đoàn lên khỏi
nữa , chúng tôi đã thật sự bị “ mắc cạn “ trên bãi biển
Non Nước . ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Chúng tôi đã trao đổi một số chi tiết tình hình và
nhận định về những điều sẽ phải tự giải quyết cho
đơn vị . Chúng tôi có chung một số quan điểm :
1Ð5Ặ4C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
bãi cát , đặt nằm chung một chỗ, tôi nghĩ bây giờ nhất là sống chết với người ở lại chứ không cần giữ
phải rời khỏi nơi đây rồi sẽ trở lại sau . Lúc nầy vết lại những người muốn ra đi .
thương trên cánh tay máu ra nhiều , tôi thấy đau rát
, nên tôi trở lại vị trí của Đại Đội tìm một băng cá Bởi vì tôi là một sĩ quan Thủy Quân Lục Chiến
nhân băng lại vết thương rồi tiếp tục đi ra cổng phi suốt thời gian quân vụ phục vụ trong binh chủng ,
trường . Căn cứ tiếp tục chịu thêm từng đợt pháo tôi không thể bỏ những người đồng đội của tôi để ra
kích , hầu hết nổ trên bãi biển và trên phi đạo … Khi đi một cách vô trách nhiệm .
tôi đến cổng phi trường , thì có hai quân nhân Duyên
Hải thuộc trung đội Xuồng Máy đã đứng ở đó . Tuy là một cấp chỉ huy rất thấp , tôi luôn ghi
nhớ và hãnh diện với những dòng chữ đã ghi trên
Tôi rất ngạc nhiên và hỏi : huy hiệu Thủy Quân Lục Chiến là : Tổ Quốc – Danh
- Sao giờ nầy hai đứa chưa đi ? Dự – Trách Nhiệm . Nay tôi ghi lại những dòng nầy
không nhằm chỉ trích một ai . Mà chính là tôi muốn
Thì một trong hai trả lời : nó nói cùng lương tâm tôi lời xin lỗi chân thành với
- Tụi em chờ ở đây là muốn đi theo Đại úy . các quân nhân của Tiểu Đoàn đã nằm lại trên bãi
biển Non Nước : “ Tôi thành thật xin lỗi cùng các
Tôi hỏi lại : bạn , vì tôi đã không đem các bạn về lại với gia đình
- Vậy hai đứa không sợ nguy hiểm sao ? , tôi đã bỏ rơi các bạn , tôi đã không làm đúng với
điều tâm niệm của một người chiến sĩ Thủy Quân
Cả hai trả lời tôi một câu ngắn gọn : Lục Chiến là “ không bỏ rơi đồng đội “ . Tất cả đều
- Dạ , không ! ngoài ý muốn và khả năng của tôi …
Lúc nầy tôi xúc động không nói thành lời chỉ gật - Khoảng 5 giờ chiều . Một đơn vị cộng sản đi vào
đầu , vài giây sau tôi mới thốt nên lời : khu Sơn Chà , đang di chuyển về hướng đài Radar
trên núi , có 2 xe thiết giáp , khoảng một trung đội bộ
- Thôi mình đi . đội chánh huy tùng thiết đi dọc theo hai bên đường
- Khoảng 1 giờ 30 , tôi cùng hai quân nhân Duyên , cùng với một số người mặc thường phục trên cánh
Hải rời căn cứ Non Nước , vẫn mặc quân phục , di tay mang băng , có trang bị vũ khí … Tiếp theo sau
về hướng Sơn Chà vì một trong hai quân nhân đi toán quân nầy khoảng chừng vài trăm mét là một
theo tôi có gia dình đang cư trú ở đó , mọi sự việc sẽ chiếc xe jeep mui trần của quân lực VNCH , cắm cờ
tính sau … Trên đường phố tôi thấy quân trang quân mặt trận giải phóng , trên xe một vị sư đầu cạo trọc
dụng vứt ngổn ngang . Nhiều người nhặt súng vừa mặc đạo phục màu nâu , thắt lưng mang K54 đứng
bắn lên trời vừa reo cười xem như không có việc gì phía bên phải tài xế , một tay vịn vào kín trước , một
đang xảy ra , có nhiều tiếng súng nổ trong các khu tay cầm máy phóng thanh không ngớt phát lời tuyên
phố , một tình huống hổn loạn phức tạp . truyền với nội dung như : thành phố Đà Nẳng đã
được quân đội nhân dân giải phóng – Kêu gọi dân
Vào thời điểm nầy , cuộc triệt thoái của Thủy chúng an tâm ở trong nhà – Kêu gọi ngụy quân ngụy
Quân Lục Chiến tại bãi biển Non Nước đươc xem quyền hãy ra đầu hàng .. v.. v .. Ngồi phía sau xe
như đã kết thúc . Nhưng đơn vị nào , tình trạng ra sao có hai tay súng mặc thường phục mang băng đỏ …
, tôi hoàn toàn không được biết . Tôi chỉ biết rõ ràng sau mỗi lần dứt phần phóng thanh thì phát một bài
nhất là Tiểu Đoàn 9 và Tiểu Đoàn Yểm Trợ Thủy nhạc giải phóng … Để tránh cho gia đình thân nhân
Bộ của Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến là 2 đơn vị những điều phiền toái có thể xảy ra , chúng tôi thay
không xuống tàu triệt thoái theo kế hoạch . Còn như quần áo dân sự rời Sơn Chà đi trở ra thành phố Đà
có quân nhân nào xuống tàu được là do cá nhân họ tự Nẳng . Trước khi rời căn nhà tạm trú tôi hỏi người
cứu , họ rời đơn vị , tự tìm phương cách để quân nhân có gia đình đang cư trú ở đây :
tự cứu bản thân . điều nầy rất đúng , không có gì - Sao em không ở lại với gia đình ?
để nói trước một bối cảnh tuyệt vọng không còn lối
thoát nào khác . Tôi được câu trả lời :
- Em không ở lại vì sợ gia đình sẽ bị liên lụy
Vì sao trong những giờ phút sau cùng , trước khi . Em cũng muốn theo về trong Nam để tiếp tục .
chúng tôi chia tay lúc 1 giờ trưa . Tiểu Đoàn Yểm
Trợ Thủy Bộ chỉ còn lại khoảng 40 quân nhân , chỉ Tôi hỏi lại :
có ha ïsĩ quan và binh sĩ , còn những người khác - Em muốn tiếp tục cái gì ?
đi đâu ? – Thực ra thì có những người đã rời đơn
vị từ mấy ngày trước , và có một số ngay từ sáng Tôi lại nhận được một câu trả lời :
sớm ngày 29 tháng 3 năm 1975 đã tự rời bỏ đơn vị - Để được sống với binh chủng .
. Tôi biết trước là hiện tuợng nầy sẽ xảy ra và mọi
người có sự lựa chọn . Tôi chỉ nghĩ một điều duy Ð ẶC S AN K /17 S Ĩ QU AN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ15C5
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Tôi lại hỏi tiếp : thân xác bé nhỏ của em . Cũng như của chính tôi với
- Em nghĩ là sẽ được như vậy sao? nhiều mảnh đạn còn trên người , của mọi người với
bao điêu linh đã mất người thân , của dân tộc với bao
Một câu trả lời ngắn gọn : nhiêu xương máu đã rơi xuống trong tủi nhục mà
- Em tin là sẽ được “ không có một cuộc sống thanh
bình , của một quê hương với những chuổi ngày tan
Tôi hoàn toàn không có ý kiến gì thêm . Trên nát bởi những tàn phá tàn nhẫn , phi lý trong chiến
đường đi tôi đã suy tư rất nhiều về những câu trả lời tranh . Do chính con người đã gây ra cho con người ,
vừa rồi . Trong lòng tôi vô cùng cảm động và thán vì những sai lầm ngu xuẩn , vì những tham vọng đen
phục . Nhưng người chiến sĩ đang đi bên tôi không tối … Sau trận chiến nầy tuổi thơ Việt Nam sẽ ra sao
biết có hiểu được “ là chúng ta đang bị bỏ rơi , vận dưới chế độ vô thần của những con người cộng sản
nước đang hồi tan nát . đường về phương Nam mịt … Bản thân tôi không có câu trả lời và tôi chỉ có thể
mù không thấy điểm đến … và cả ba đang đi trên tử nghĩ đến một ngày mai đầy bất trắc vô cùng đen tối
lộ giữa vòng vây của kẻ thù . cho các em , cho tôi và cho rất nhiều người … “ Cứ
Khoảng 6 giờ 30 chiều điểm cuối cùng Đà Nẳng không còn nữa trong ngậm
ngùi lẫn uất hận . Chúng tôi là những người quân
- Khoảng 6 giờ 30 . Chúng tôi đến cầu Trình Minh nhân đang chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc , đang bị
Thế bắt ngang sông Hàn để vào thành phố , nhưng phản bội , đang bị trói tay bán đứng cho kẻ thù . Quê
cầu bị đóng chốt , không cho ai được qua cầu , lực Hương tôi đã và đang bị bức tử “ .
lượng cộng sản di chuyển vào thành phố rất đông .
Chúng tôi phải quay lại phía sau , tìm đến cô nhi viện Vào khoảng 8 giờ tối . Tôi nghe có tiếng súng
An Bình nằm gần vòng đai phi trường Non Nước để đủ loại nổ thật nhiều về phía biển , ở vào thời điểm
xin tạm trú qua đêm … Toàn khu vực Đà Nẳng có đang giới nghiêm không có ai ra ngoài đường nên
lệnh giới nghiêm từ 7 giờ tối đến 6 giờ sáng . chắc chắn là không có chuyện nhặt súng bắn bừa bải
. Tôi nghĩ chắc đây là một cuộc giao tranh lớn nhưng
- Khoảng 7 giờ tối . Chúng tôi vào trong cô nhi không biết rõ đơn vị nào . Tiếng súng kéo dài đến
viện , được gặp vị nữ tu viện trưởng . Sau khi thăm khoảng nửa đêm thì thưa dần . Đến chiều ngày 31
hỏi chúng tôi , vị viện trưởng rất vui vẻ cho chúng tôi tháng 3 gặp lại Thạnh và Lộc , tôi mới biết là Tiểu
tạm trú , lo cho chúng tôi bữa Đoàn 9 Thủy Quân Lục Chiến đã giao chiến với lực
ăn tối . Sau bữa ăn , để giữ an toàn cho chúng tôi , lượng chính quy cộng sản trong một trận thư hùng
vị viện trưởng cùng vài vị nữ tu khác đưa chúng tôi cuối cùng trên khu vực bãi biển Mỹ Khê .
lên tầng lầu hai , khu vực vừa là nơi sinh hoạt vừa là
nơi ngủ của hơn một trăm cô nhi khuyết tật , rất ngăn Bãi biển Mỹ Khê Đà Nẳng sáng ngày 29 tháng 3
nấp … Trong khi tôi đang lặng người trong xúc động năm 1975
nhìn các em cô nhi , thì một nữ tu chỉ cho tôi một bé
gái khoảng 9 tuổi đang đứng cạnh tôi và nói : THÀNH PHỐ ĐÀ NẲNG ĐÃRƠI VÀO TAY
- Đây là một trong số mấy mươi cháu cô nhi CỘNG SẢN NGÀY 30 THÁNG 3 NĂM 1975
, đã được các anh Thủy Quân Lục Chiến giúp trên
đường chúng tôi đưa các em di tản từ Quảng Trị vào - Vào khoảng 7 giờ sáng , tôi rời cô nhi viện , đi trở
Huế vì không có xe nên một số phải đi bộ . Khi đến vào căn cứ , xuống tại bãi do chúng tôi chuẩn bị ngày
Hải Lăng , có một số em đã bị thương vì đạn pháo hôm qua . Với ý định thu lượm thẻ bài cùng giấy tờ
kích , có em bị ngất xỉu vì mệt và đói , mấy anh đã của 5 quân nhân Tiểu Đoàn đã bị tử thương dể mang
băng bó vết thương cho các em , giúp cho thức ăn ,
đồng thời nhờ chúng tôi lo cho một số em thất lạc gia ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
đình , cha mẹ đã chết mà các anh đã gặp trên đường
di chuyển . Các anh ấy chận mấy xe đang di tản ,
giúp cho các em lên xe an toàn để vào Huế . Chúng
tôi nhớ hoài việc nầy …
Thật ra vị nầy đã nói rất nhiều với tấm lòng tri ơn
. Tôi nhìn cháu gái đang chóng nạn đứng cạnh tôi ,
chân trái không còn , mắt trái bị mù , trên hai cánh
tay mang nhiều vết thẹo . Tôi ôm em thật chặt trong
vòng tay , cố ngăn nước mắt . Tôi muốn chia sẻ cùng
em những nỗi đau thương mất mác quá nhiều trên
1Ð5Ặ6C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
về cho gia đình họ , lúc nầy quang cảnh hoang vắng chợ Hàn với ý định tìm hiểu về tình hình và hy vọng
, nhiều xác người nằm chết trên bãi do hoả lực pháo có thể gặp lại các quân nhân cùng đơn vị …
kích hôm qua , dưới nước một số xác người đã sình
thối bị sóng dập lềnh bềnh . Tôi chợt nhớ đến cách - Tại khu chợ Hàn , chúng tôi gặp lại Trung úy
đây mấy hôm có nguồn tin từ những người di tản Quân thuộc Đại Đội Bảo Toàn , rất vui và xúc động
từ Huế vào Đà Nẳng cho biết là có một số tàu đánh , sau vài phút trao đổi tin tức anh em trong đơn vị ,
cá và xà lan chở người di tản đã bị chìm ngoài khơi Trung úy Quân cho biết là sẽ đưa chúng tôi về tạm
Đà Nẳng vì biển động mạnh … Tôi không thể đến trú trong ngôi nhà của một quân nhân thuộc Đại Đội
gần nên không thực hiện được ý định , vì có nhiều Bảo Toàn , cả gia đình đã di tản vào Sài Gòn .
toán bộ đội đang đi lục soát trên bãi , lục soát từng
tử thi có mặc quân phục và tập trung dân chúng đi - Mấy ngày rồi không uống giọt cà phê nào nên
dọc theo bãi biển gom xác chết . Tôi đứng xa lấy ai cũng cảm thấy thèm hương vị cà phê lắm . Không
mắt mà nhìn rồi lặng lẽ đi trở ra về lại cô nhi viện . cần biết những gì đang xảy ra chung quanh , chúng
Để tránh những liên lụy cho cô nhi viện , chúng tôi tôi đồng tình kéo nhau đến quán cà phê vĩa hè gần
đến từ giả vị viện trưởng cùng các vị nữ tu . Chúng chỗ chúng tôi gặp nhau . Tại đây có hai chiếc bàn với
tôi quyết định rời nơi đây để ra thành phố Đà Nẳng . khoảng mười chiếc ghế gỗ nhỏ kê sát chân một bức
Lúc nầy có rất nhiều đồng bào di tản đến xin tạm trú tường cũ đầy rêu . Chủ quán là một bà lão khoảng
trong viện . bảy mươi tuổi . Tôi thấy trên nét mặt của bà không
có vẻ gì vui khi mời chúng tôi ngồi vào bàn , qua
- Khoảng 10 giờ , chúng tôi vào thành phố Đà giọng nói của bà tôi nghĩ bà là người ở địa phương
Nẳng , thành phố đang bao trùm một bầu không khí nầy . Tôi đáp lại lời mời của bà là lời cám ơn và nhờ
lo âu , hoang mang lẫn sợ hải … Lực lượng cộng sản bà pha cho chúng tôi mỗi người một ly cà phê phin
đã chiếm giữ khu vực hành chánh , nhiều toán kiểm sữa thật nóng . Sau khi nghe giọng nói miền Nam
soát xuất hiện khắp trên đường phố . Trên các khu của tôi bà liền hỏi chúng tôi có phải là lính Sài Gòn
phố , trước mỗi không , tôi gật đầu trả lời bà là phải . Nét mặt bà như
Trang . 23 có một điều gì thương cảm chợt đến , bà bắt đâu vui
nhà hầu hết đều có treo cờ một bên là cờ mặt trận giải và trao đổi cùng chúng tôi một số tâm tình của bà ,
phóng , một bên là cờ phật giáo . Nhiều xe phóng trong đó bà cho biết bà cũng có hai người con phục
thanh chạy khắp đường phố khi thì đọc thông báo vụ ở Sư Đoàn 1 , đơn vị đóng ngoài Quảng Trị , đến
của ủy ban quân quản , khi đọc lời kêu gọi hợp tác hôm nay vẫn chưa về với gia đình . Tôi chỉ có thể nói
với chánh quyền cách mạng , khi thì phát lời kêu gọi lời an ủi để cho trong lòng bà vẫn còn nhiều hy vọng
đầu hàng giao nộp vũ khí … xen lẫn tiếng nhạc giải … dù là rất mong manh … Còn trên thực tế làm sao
phóng … thật là ồn ào … tạo cho đời sống dân chúng biết được định số sẽ xảy ra trên từng con người …
thêm căn thẳng , hoang mang ...
- Thời gian cũng đã quá trưa , chúng tôi cảm
- Chúng tôi đến khu chợ Hàn , không ai còn tiền thấy đói bụng , tiền thì còn lại không bao nhiêu , nên
, tiền lương tháng 3 chưa lãnh coi như sạch túi . Tôi chúng tôi quyết định vào trong chợ Hàn , mỗi người
vào một tiệm bán và sửa đồng hồ để bán chiếc đồng một dĩa cơm bình dân kèm một ly trà nóng . Sau khi
hồ đeo tay hiệu citizen , phải năn nỉ lâu lắm người thanh toán tiền cơm , còn lại ít tiền , chúng tôi đủ để
chủ tiệm mới chịu mua với gía chỉ có 1050 đồng . mua được ít lương khô .
Chúng tôi vào bên trong chợ Hàn mua ít thức ăn khô
( loại mì ăn liền ). Mua cho mỗi người một tấm vải - Khoảng 2 giờ chiều , chúng tôi gặp lại Thạnh
bằng nỉ mỏng để làm tấm đắp , một tấm nhựa nylon và Lộc trên một con đường gần khu chợ Hàn . Thật
vừa để lót ngủ vừa làm áo đi mưa , cũng là để gói xác là một sự bất ngờ vì sau khi Tiểu Đoàn 9 rời căn cứ
nếu không may mắn trên lộ trình vượt thoát . Chúng Non Nước , trước tình thế tuyệt vọng , tôi nghĩ là sẽ
tôi đến trường trung học không thể nào gặp lại . Tôi được biết vào tối ngày 29
Phan Chu Trinh , có rất đông gia đình di tản tạm trú tháng 3 Tiểu Đoàn 9 Thủy Quân Lục Chiến đã giao
. Chúng tôi lẫn vào đám đông để tạm trú qua đêm … chiến với lực lượng cộng sản Bắc việt ở khu vực bãi
biển Mỹ Khê , đến gần sáng đơn vị tan rã cả hai bị
NGÀY 31 THÁNG 3 NĂM 1975 bắt làm tù binh đưa về giam giữ ở Hòa Cầm . Sáng
- Khoảng 10 giờ sáng . Chúng tôi rời khu vực nay cả hai vượt trại ra khu vực chợ Hàn chúng tôi
đã găp lại , trong bầu không khí vui vẻ , Thạnh vừa
trường Trung học Phan Chu Trinh , đi trở lại khu vực cười vừa hát : “ Mình có 3 thằng , rơi rớt chốn binh
đao , biết tìm nơi phương nào , cho thoát đám quân
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶ C SA N K/1 7 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ5C7
gian … “ ( cả 3 thằng chúng tôi cùng khóa 17 , cùng những gì đã thu thập được :
về một binh chủng , gặp lại nhau trong vòng vây của . Những tin tức về tình hình của các tỉnh thành
kẻ thù ) . Sau khi trao đổi với nhau một số tin tức ,
tôi được biết Thạnh cũng tìm được nơi tạm trú ở tư trên lộ trình chúng tôi sẽ đi qua thì có , không nhiều
gia của một quân nhân thuộc Tiểu đoàn 9 , cùng khu và cũng không rõ ràng . Nhưng dù thế nào chúng tôi
vực với nơi mà chúng tôi trên đường đi đến , đó là cũng phải thực hiện ý định
xóm Đạo Thanh Bồ thuộc Thành phố Đà Nẳng . Cả
hai nhóm chúng tôi kéo nhau về nơi tạm trú sau mấy . Toàn bộ trên các khu phố , trước cửa mỗi nhà
ngày sống trong căn thẳng , mệt mõi từ thân xác đến cờ phật giáo đều bị tháo xuống , chỉ còn lại cờ mặt
tinh thần … Khi đến nơi chúng tôi mới biết là nhà trận giải phóng . Sáng nay khi chứng kiến sự việc
Thạnh , Lộc tạm trú cách căn nhà tôi tạm trú chỉ có nầy , làm tôi nhớ lại biến cố trong phong trào xuống
vài căn thật là thuận lợi . Vì là xóm Đạo nên tương đường của phật giáo , từ miền Trung cho đến miền
đối không ồn ào , hầu hết cư dân ở đây đã di tản . Căn Nam để chống
nhà nhóm chúng tôi vào tạm trú là một căn nhà lầu đối chánh phủ . Vào thời điểm đó tại các khu phố ở
hai tầng chỉ có ba gia đình từ Huế di tản vào tạm trú Huế , Đà Nẳng , Quảng Ngãi hầu như nhà nào cũng
, họ đang chờ hồi cư về lại Huế , nhân số vừa người treo cờ phật giáo , không một ai dám đụng đến lá cờ
lớn vừ trẻ em gần hai mươi người . Sau khi tắm giặt nầy .
, chúng tôi mỗi đứa một gói mì ăn liền để dằn bụng
, bên ngoài trời đã về chiều . Trong hoàn cảnh nầy , . Xe phóng thanh chạy qua các khu phố đọc thông
tôi chợt nghĩ mệnh số nếu có thì cũng đã định rồi chi báo của ủy ban quân quản với nội dung : tất cả quân
bằng phút giây nào an hưởng thì cứ thoải mái . Nằm nhân vàviên chức thuộc chánh quyền cũ phải tra
trên sàn nhà tôi thiếp vào giấc ngủ lúc nào không hay trình diện với ủy ban quân quản kể từ ngày 2 tháng
… Khi chúng tôi thức giấc thì ngoài trời bắt đầu sáng 4 dến ngày 5 tháng 4 năm 1975 , có 3 ngày để trình
, sinh hoạt trong nhà lúc nào cũng ồn ào vì trẻ em nô diện . Ngay khi nghe đọc bản thông báo nầy tôi liên
đùa . Sau một ngày bình yên , một ngày mới đang tưởng đến nhưnõg ngày thảm sát vào Tết Mậu Thân
chờ chúng tôi ở bên ngoài khung cửa … ( 1968 ) ở Huế . Tôi thầm đặt câu hỏi : “ mấy thằng
- Chúng tôi có chung một sự chọn lựa : Dứt khoát là việt cộng nầy định làm gì đây ? “. Tôi nghĩ đến việc
phải tìm cách vượt thoát bằng đường bộ để về trong phải bàn thảo với nhóm của Thạnh trước khi quyết
Nam . định .
NGÀY 1 , 2 , 3 THÁNG 4 NĂM 1975 TẠI THÀNH - Khoảng 8 giờ tối cả hai nhóm chúng tôi hợp lại
PHỐ ĐÀ NẲNG tham khảo lấy ý kiến chung .
Ngày 1 Tháng 4 Năm 1975
- Chúng tôi đã đi đến quyết định : Sáng ngày 2
- Sáng ngày 1 tháng 4 năm 1975 . Cả hai nhóm tháng 4 tất cả đi trình diện để lấy giấy trình diện . Dù
chúng tôi có chung ý định là trở ra thành phố Đà biết là rất nguy hiểm nhưng cũng phải đánh liều vì
Nẳng khu vực chợ Hàn để thăm dò tin tức . Chúng cần giấy tờ hợp lệ khi di
tôi không đi chung để tránh sự chú ý của các toán chuyển trên một chặng đường dài . Sau khi trình diện
kiểm soát , mỗi nhóm một khu vực . Nhóm của tôi chúng tôi có 2 ngày để vược thoát ra khỏi khu vực
rời nơi tạm trú lúc 9 giớ sáng . Ra đến khu vực chợ Đà Nẳng bằng mọi giá .
Hàn , việc đầu tiên cả bốn người vào một tiệm phở , Ngày 2 Tháng 4 Năm 1975
mỗi người một tô phở lớn với 1 ly cà phê phin nóng
, cứ hưởng những gì đang có trong phút giây nầy , - Sáng ngày 2 tháng 4 . Chúng tôi rời nơi tạm trú
ngày mai sống chết ra sao không phải bận tâm … đi trình diện tại nơi đã được ấn định , phân ra cấp
tá trình diện một khu vực , cấp úy trình diện một
- Rời quán phở tiền chỉ còn hơn hai trăm đồng , khu vực , Hạ sĩ quan và binh sĩ một khu vực . Tôi
chuẩn bị lộ phí cho những ngày vượt thoát , tôi vào chỉ mất khoảng hai giờ là lấy được giấy trình diện ,
một tiệm nhỏ chuyên bán và sửa nữ trang , để bán không bị hạch hỏi gì cả , thấy có vẻ êm xuôi . Tiếp
chiếc nhẩn TQLC Mỹ bằng vàng 14 , lại một lần năn tục lang thang ngoài đường phố Đà Nẳng tìm hiểu
nỉ rất lâu người chủ tiệm mới chịu mua với 250 đồng thêm tin tức … cũng có ý dò xem có gặp lại bạn hữu
… Chỉ có thế ! nào không …
- Xế chiều chúng tôi trở lại nơi tạm trú , đúc kết - Đến chiều ngày 2 tháng 4 , trở về nơi tạm trú
tôi gặp lại Thạnh và Lộc , cả hai cũng đã lấy giấy
1Ð5Ặ8C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC trình diện . Mọi việc coi tạm ổn bước đầu . Căn nhà
tôi tạm trú lại có thêm 3 gia đình khác đến tạm trú ,
số lượng người quá đông . Chúng tôi cùng dùng bữa
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
cơm chiều đạm bạc . Sau bữa cơm cũng đã hơn 6 giờ thời gian . Việc chúng tôi cần làm ngay là chuẩn bị
chiều , tôi có nói với Thạnh và Lộc về cảm giác bất sáng sớm ngày mai phải rời khỏi khu vực nầy , sau
ổn đã đến với tôi , tôi nói nên cẩn thận , nếu được nên đó là lên đường vượt thoát về trong Nam .
đổi chỗ ngủ ở nhà khác … Trung úy Quân sang ngủ Ngày 3 Tháng 4 Năm 1975
ở nhà kế bên , tôi ở lại và tìm chỗ ngủ dưới gầm cầu - Sáng sớm ngày 3 tháng 4 , Tôi đến nhà tạm trú của
thang , bên cạnh là gia đình môït vị Thiếu Tá Pháo Thạnh và Lộc tôi thuật lại chuyện xảy ra trong đêm .
Binh gồm bảy người hai vợ chồng với 5 đứa con , Sau đó chúng tôi chia tay rời khu vực tạm trú . Nhóm
đứa nhỏ nhất được sáu tháng , giăng ba cái mùng của tôi rời nơi tạm trú , theo sự hướng dẫn của Quân
che khuất gầm cầu thang . Hồi chiều nầy tôi có tiếp chúng tôi di chuyển đến chỗ tạm trú mới gần bến xe
chuyện với ông , rất vui vẻ , ông là người sinh ra ở khách chạy đường Đà Nẳng – Quảng Ngải . Đây là
Huế , tốt nghiệp Khóa 11 Thủ Đức . Tôi không hỏi nhà của một quân nhân thuộc Đại Đội Bảo Toàn ,
nhưng ông không ngại đã cho tôi biết về ông , nên tôi chúng tôi được toàn gia đình tiếp đón rất là vui vẻ ân
mới biết về đơn vị và cấp bậc của ông , ông còn cho cần . Trong khi dùng cơm trưa , thân phụ của người
biết có gia đình một vị Trung Tá Bộ Binh cũng đang quân nhân nầy góp ý với chúng là tôi và Quân nên
tạm trú trên lầu … Tôi chỉ nghe ông nói và không hỏi lấy giấy trình diện binh sĩ , vì trên đường vào Quảng
ông một điều gì liên quan về ông , vì tôi muốn tôn Ngải ông nghe nói nếu là sĩ quan thì bị các trạm kiểm
trọng sự an toàn cho ông trong lúc vàng thao lẫn lộn . soát bắt giữ lại , qua lời đề nghị của ông , tôi thấy là
một điều cần thiết . Sau bữa cơm trưa tôi ra khu vực
- Vào khoảng 1 giờ khuya , có tiếng nhiều chiếc gần đài phát thanh Đà Nẳng trình diện với cấp bậc
xe gắn máy dừng lại trước nhà , có tiếng đập cửa thật hạ sĩ thương phế binh của Sư Đoàn 2 , không gặp trở
mạnh rồi tiếng người tiếp theo : “ ban quân quản , ngại nào . Còn Trung úy Quân sẽ sử dụng giấy trình
mau mở cửa kiểm tra “ . Vị Thiếu Tá ra mở cửa , tôi diện của người con của ông chủ nhà cũng cấp bực
nghe có tiếng nhiều người bước vào nhà ( từ chỗ tôi hạ sĩ . Ngoài ra ông còn ghi cho tôi địa chỉ cùng lời
nằm không nhìn thấy được cửa chính ) . giới thiệu chúng tôi với một người em của ông ở tại
thành phố Quảng Ngải , để chúng tôi đến đó tạm trú
- Tiếp theo là một giọng nói miền Bắc : “ Ở trong . Chúng tôi an tâm ngủ lại đây một đêm và dứt khoát
nhà nầy ai là Thiếu Tá Lâm Tài Thạnh , Thiếu Tá sáng mai sẽ rời Đà Nẳng …
Nguyễn Văn lộc , Đại úy Trần Văn Hên lính thủy
đánh bộ chúng tôi cần kiểm tra “ . Tôi nghe vị Thiếu - Ngày mai rời Đà Nẳng là chúng tôi bắt đầu “ tìm
Tá trả lời : “ Dạ hồi chiều thì có ba ông nầy dùng sinh lộ trên từng cây số “ . Cũng có nghĩa là chúng
cơm ở đây , sau đó họ nói đi ra phố giờ chưa thấy tôi vĩnh viễn chia tay với Quân Đoàn I , là một vùng
trở lại “ . Sau câu trả lời , họ ập vào nhà thật nhanh chiến trường mà binh chủng Thủy Quân Lục Chiến
rọi đèn , vợ ông Thiếu Tá quay vào phía tôi nói thật luôn có mặt từ năm 1966 cho đến tháng 4 năm 1975 .
nhỏ : “ ông nằm yên để tôi “ . Từ trong tối nhìn ra ,
tôi thấy có ba tên mặc đồ bộ đội hai tên mang AK. - Chúng tôi sẽ mang theo hào khí của hai trận
47 rọi đèn lục soát và một tên mang K . 54 tiến về chiến cuối cùng của Thủy Quân Lục Chiến trên
phía cầu thang rọi đèn vào ba cái mùng của gia đình đường vượt thoát về phương Nam :
ông Thiếu Tá pháo binh , lúc đó tôi thấy bà để lộ cả
ngực đang cho con bú , thấy vậy tên nầy không rọi . Trận tử chiến của Lữ đoàn 147 của Thủy quân
đèn nữa quay lại đầu cầu thang đi lên lầu … Họ rọi Lục Chiến tại bãi biển Thuận An vào ngày 26 – 27
đèn lục soát khắp nhà khoảng 10 phút , tất cả kéo ra tháng 4 năm 1975 tại Thừa Thiên – Huế .
ngoài , nổ máy xe rời căn nhà tôi đang tạm trú . Sau
đó ông Thiếu Tá Pháo Binh nói cho tôi biết là có 6 . Trận chiến của Tiểu Đoàn 9 Thủy Quân Lục
người đi trên 3 chiếc xe Honda , 3 tên măc đồ bộ đội Chiến tại bãi biển Mỹ Khê – Đà Nẳng vào ngày 29
, 3 tên mặc thường phục đeo băng đỏ . Nghe xong , tháng 3 năm 1975 .
tôi chợt nghĩ , chúng tôi trình diện hai nơi khác nhau
, hai địa chỉ cư trú khác nhau , chỉ có ăn cơm chung Ngày mai , chúng tôi sẽ âm thầm vĩnh viễn giả từ
hồi chiều nầy mà sao họ biết rõ như vậy … Tôi tự hỏi những đồng đội của chúng tôi đã anh dũng nằm lại
có nên tìm hiểu nguyên do hay không ?. Đây đúng là trên hai bãi chiến : “ các bạn hãy yên nghỉ trên bãi
một màn “ bắt ngụi , thủ tiêu “ cố hữu của những con biển của quê hương … “
người cộng sản . Trong thời điểm nầy tôi thấy không
cần thiết và cũng không còn NGÀY 4 THÁNG 4 NĂM 1975 VĨNH BIỆT ĐÀ
NẲNG
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
- Sáng sớm ngày 3 tháng 4 năm 1975 , ông chủ
nhà và người con trai cùng đi với chúng tôi đến bến
ÐẶC SAN K/1 7 SĨ Q UAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ15C9
xe . Chúng tôi được cho biết là xe chỉ chạy đến cầu cước phí , là xe quen “ . Tôi không biết nói gì hơn
Châu Ổ , vi cầu bị sập , phải qua đò , rồi chuyển đi xe ngoài lời cám ơn chân thành . Khi bắt tay từ giả mọi
khác để vào Quảng Ngải . Trước khi lên xe tôi định người quá xúc động đều rưng rưng nước mắt . Ông
trả tiền cước phí nhưng ông không cho , ông nói với nói trong xúc động gần như muốn khóc : “ Anh nhớ
tôi : “ Anh an tâm lên đường , tôi đã thanh toán xong cái địa chỉ , chúc các anh may mắn ! “ . Chúng tôi lên
xe và xe bắt đầu rời bến , để TRẦN VĂN HÊN
lại phía sau những hình ảnh ( SVSQ KHOÁ 17 THỦ ĐỨC )
thân thương mà chúng tôi sẽ ( Trích trong Bộ Bút Ký VƯỢT THOÁT )
không bao giờ gặp lại …
Những dòng bút ký nầy
chỉ là một hạt bụi rất bé nhỏ
trên dòng chiến sử của quê
hương . Hạt bụi nầy đã được
hình thành bởi máu và nước
mắt từ trong khói lửa chiến
chinh . Nó có thể đã đi vào
lãng quên trong ký ức của
bao người . Nhưng đối với
chúng tôi là những người lính
trận , đã đi vào cuộc chiến là
chứng nhân , không bao giờ
quên cho đến phút cuối đời .
1Ð6Ặ0C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
NHỮNG TÂM TÌNH CỦA Giã 1964 một lần lãnh hai viên…, Đức Cơ 1965 quá
nhiều thương tích trên thân thể để trở thành biệt danh
CỰU SVSQ KHÓA 17 THỦ ĐỨC ‘độc nhản đại nhân’, dù đã bị Loại 2, vẫn ra đánh giặc
với Việt Cộng và lập nhiều thành tích vẽ vang…”. Và
Tạp ghi của MX Lế Tấn Tài còn biết bao nhiêu là câu chuyện huyền thoại trong
Cựu SVSQ/K17TĐ khi tham dự quá nhiều trận chiến, từ Cà Mau đến
Quảng Trị, từ Hạ Lào về đến Trường Sơn..v..v..
Một tuần lễ chờ đợi rồi cũng trôi qua nhanh, thế
là tôi tháp tùng theo các Mũ Xanh TQLC từ thành Câu chuyện về các trận chiến trước 30/4/75 mà
phố Houston TX, đến Atlanta của Tiểu bang Georgia các bạn Đồng Môn chúng ta tham dự, hầu như không
nằm về phía Tây Nam Hoa Kỳ, nơi tổ chức Đại hội bao giờ chấm dứt. Biết bao tâm sự lai láng tuôn ra
Kỷ Niệm 60 Năm Thành Lập Sư Đoàn Thủy Quân như những dòng thác lũ tràn về từ tâm tư, từ tận đáy
Lục Chiến Việt Nam, một trong những đơn vị Tổng lòng, để nhớ về khoảng thời gian của tuổi thanh xuân
Trừ Bị nổi tiếng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa mà chúng ta đã từ giã gia đình, học đường, người yêu
trước ngày 30/4/1975. bé nhỏ…tất cả đã xếp lại để nghe theo tiếng gọi của
Non sông Tổ quốc, lên đường tòng quân nhập ngũ.
Vì đã chọn Binh chủng Mũ Xanh TQLC sau khi
tốt nghiệp Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức năm Với một hoài bảo rất bình thường, nhưng không
1964, chúng tôi dù tuổi đã trên 70, trên 80…nhưng một thứ nào trên đời nầy có thể so sánh được. Biết
vẫn cố gắng tham dự kỳ nầy, vì biết đâu….không còn bao những bạn Đồng Môn đã hiến mình cho Tổ
hy vọng cho bản thân mình có thể tham dự được cho Quốc, đã “Vị Quốc Vong Thân” để bảo vệ đống bào,
lần họp mặt năm tới (!)…với suy nghĩ như vậy, nên chống quân xâm lược Cộng Sản phương Bắc…
chúng tôi quyết tâm lên đường.
***
Trời đất hình như cũng đồng lòng với chúng tôi, Thời gian lại chậm chạp trôi qua…
đã làm nắng chói chan hòa, không còn cái không khí Một sáng thứ năm hạ tuần tháng 6, 2014, chúng tôi
oi bức của những ngày qua. Xin cám ơn trời đất đã ưu gồm những người bạn cùng xuất thân Khóa 17 Quân
đãi chúng tôi trong suốt lộ trình di chuyển, cũng như trường Thủ Đức như anh Trương Quang Hoàng PB,
trong suốt thời gian trú ngụ tại Thành phố Atlanta. một huynh trưởng Khóa 11 và môn đệ Huy PB Khóa
2/68, cùng đi thăm anh Quan văn Kế cùng Khóa 17
Tại đây cùng có sự tham dự của các Cựu Mũ Xanh ngành Công Binh Kiến Tạo.
như Trần văn Hên của Georgia, Lê Đình Bảo của Chúng tôi gặp anh Kế tại Trung tâm Sinh hoạt
California, Nguyễn văn Nư của Florida, tất cả đều là Người già ở gần khu Bellaire và Wilcrest của thành
Cựu SVSQ của Khóa 17 Thủ Đức. Thật là vô cùng phồ Houston. Anh Kế rất vui mừng khi thấy anh em
hạnh phúc khi gặp lại các bạn Đồng môn với tay bắt chúng tôi đến thăm anh, anh rất cảm động và bày tỏ
mặt mừng, chuyện trò râm rang như pháo nổ, tiếu sự sung sướng qua giòng lệ ngỏ dài xuống má với cử
lâm dài dài trong những câu chuyện. chỉ thật vui lòng. Anh Kế vừa thoát khỏi “stroke” nên
giọng nói vẫn chưa bình thường.
Những tiếng cười vang vang như thưở nào trong Lúc chúng tôi đến thăm anh Kế, vào giờ hội viên
quân trường Thủ Đức, khi chúng tôi còn là những của Trung tâm đang gọi nhau chơi “Bingo”, một loại
Sinh viên Sĩ quan, vẫn chia nhau những điếu thuốc trò chơi như “Loto” của Việt Nam, chúng tôi thấy
chuyền tay, dù rằng trong túi áo các “quan” hộp có hội viên được trúng giải thưởng. Anh Kế nói sau
thuốc lá vẫn còn đầy. Chúng tôi thăm hỏi nhau về gia phần chơi Bingo nầy, sẽ là tới phần tập thể dục và ăn
đình, về những sự thành công của các con cái, nhưng cơm trưa, rồi đến phần giải trí cá nhân như cờ tướng,
cuối cùng vẫn là…..“mầy thương tích mấy lần rồi và pingpong….
mặt trận nào vậy…?” Riêng anh Kế vì không lái xe được, nên anh phải
đi về nhà con anh bằng xe bus của Trung tâm vào lúc
Tất cả câu trả lời đều gần giống như nhau: “Bình 2 giờ trưa mỗi ngày. Anh Kế nhiều lần mời chúng
tôi ở lại ăn cơm trưa với anh, mỗi phần ăn trưa giá là
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC $3:25. Chúng tôi bàn với nhau và nói với anh Kế, là
sẽ trở lại thăm anh vào một dịp khác và sẽ ở lại sinh
ÐẶ C SAN K/1 7 SĨ Q UAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C61
hoạt với anh lâu hơn lần nầy, mới gặp lại bạn Đồng đến sống tại đây? Câu trả lời của chúng tôi thường
môn mà bấy giờ đã hơn 11 giờ trưa rồi. ngắn gọn là: chúng tôi định cư nơi đây vì lý do chính
trị, và không còn nơi nào an toàn hơn cho gia đình
Chúng tôi từ giả anh Kế và hẹn ngày tái ngộ, chúng tôi.
đặc biệt lần nầy khi trò chuyện với anh em Khóa 17
chúng tôi, anh Kế có bàn đến chuyện tham dự Buổi Nhưng sau đó khi về nhà riêng, nằm một mình
Hội Ngộ của Khóa 17 tại Nam Cali, và anh cũng xin hay kể cả khi kế bên bà xã, nước mắt cứ chảy dài
đóng ủng hộ $60 cho đại hội. Chúng tôi thật cảm mà không sao dừng lại được, vì biết rõ mình đã nói
động trước quyết định của anh, đó là vì anh Lâm Tài dối với chính lòng mình…Bà xã an ủi bằng câu, thôi
Thạnh TQLC tại Bắc Cali đã đề nghị chuyện nầy, ráng ngủ đi, mai còn đi cày nữa mà anh…
chúng tôi thấy cũng có lý nên ủng hộ luôn.
Làm sao mà quên được, quân thù thì có đủ cả súng
Hình ảnh của anh Kế, một cựu SVSQ của Khóa to súng lớn, mà mình thì chẳng còn lấy một viên đạn.
17 Thủ Đức, một cựu Thiếu tá của ngành Công Binh Rồi bọn người chiến thắng đã dùng luật rừng đuổi
QLVNCH, một cựu Sĩ quan lanh lợi tháo vát ngày mình ra khỏi nhà mà ông bà cha mẹ đã dày công xây
nào, giờ đang phải sống trong một Trung tâm Sinh dựng từ bao đời nay. Rồi gian dối cho đi học 10 ngày
hoạt của Người già, hình thức của một Viện Dưởng đối với những người thất trận…Bọn người từng sống
lão, một Nursing Home, dù đầy đủ những phương trong rừng hay trốn dưới hầm hố, giờ đây đòi dạy lại
tiện, nhưng cũng khiến cho lòng anh em chúng tôi những người có ăn có học, những vị giáo sư, bác sĩ..
không khỏi xao xuyến khi từ giả anh ra về. Vợ anh
Kế đã mất cách đây mười năm, trong những chuổi Vậy mà chúng ta vẫn phải nghe, bởi vì chúng có
ngày còn lại nầy, ngoài tình thương của con cháu súng và xài luật rừng. Bởi vậy riêng chúng tôi, đã
dành cho anh, có lẻ anh chỉ còn lại tình đồng đội là phải khóc cho số phận nghiệt ngã, khóc cho đất nước
một nguồn an ủi vô biên cho anh….. điêu linh, dân tộc sẽ còn rất lâu mới sống trong hạnh
phúc trong tự do, bởi vì bọn người rừng rú đó vẫn
*** còn lãnh đạo đất nước Việt Nam.
Tháng 8 trời Houston nóng hâm hấp, chợt nhớ đến
những mùa hè trên quê hương Việt Nam một thời mịt Lại quay qua đất nước Nhật, một lần nữa thế giới
mùng khói lửa, nên ghi vội vài hàng…. lại kính nể dân tộc nầy. Trong giải bóng đá thế giới
Chúng ta lớn lên trong một xứ sở chiến tranh triền World Cup vừa qua tại Brazil sau khi đội banh Nhật
miên, có thể có những bà mẹ Việt chuyển bụng sinh bị loại, trước khi toàn đội đấu thủ Nhật ra về, tất cả
con, mà đạn pháo kích của quân Cộng sản bên ngoài đều đứng ngay hàng quay mặt về khán đài nơi có
bảo sanh viện đang nổ vang rền, dó là muôn một những ủng hộ viên từ xa xôi đến, cùng nhau cuối đầu
trong những hình ảnh của cuộc chiến tranh tại xứ “tạ lỗi” các ủng hộ viên nầy..Thật là một cử chỉ học
Việt. thức, khiêm nhường.
Nhưng rồi lại có một câu hỏi lại được đặt ra trong
tôi, tại sao Miền Nam chúng ta lại không đem những Và đặc biệt trên khán đài nơi có các ủng hộ viên
sự việc giống như vậy xảy ra ở Miền Bắc, ở Hà Nội, người Nhật, một loạt hình ảnh đã làm ngạc nhiên
ở Thanh Hóa, ở Nghệ An ..v...v.. toàn thế giới: Tất cả những người Nhật hiện diện đã
Viết ra như vậy, có người sẽ bảo tôi rằng…thôi tự động lấy những bao nylon mang theo trong người,
bỏ qua đi tám, chuyện xưa chuyện cũ rồi. Vâng, quả đi gom nhặt tất cả những rác rến, chay nước…chung
thật là chuyện xưa chuyện cũ, nhưng sự thật vẫn là quanh những nơi họ đã ngồi trong im lặng vui vẽ
sự thật. Trong chiến tranh Việt Nam đã có biết bao trước khi ra về.
anh hùng đã nằm xuống, chỉ đơn giản bởi vì hai chữ
Tự Do cũng như sự vẹn toàn lảnh thổ. Nhưng rồi tất Dân Nhật thì như vậy, còn đất nước ta thì sao,
cả đã đi vào quên lãng không được ai nhắc nhở đến. dưới ách thống trị của quân rừng rú Cộng sản?
Thật buồn!
Khi chúng tôi đến đây vào năm 75, được gặp Một chút tâm sự nhỏ gói ghém trong những giòng
những người Mỹ địa phương trong các nhà thờ bảo Tạp ghi mộc mạc nầy, xin thân gởi đến những Đồng
trợ người Việt tị nạn Cộng sản, nhiều câu hỏi đã được Môn Khóa 17 trong ngày Hội Ngộ 50 năm của chúng
họ đặt ra với chúng tôi: tại sao các gia đình Việt lại ta.
1Ð6Ặ2C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC Houston Mùa Hè 2014
Lê Tấn Tài
Cựu SVSQ/17TĐ
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Lê Tấn Tài
Cựu SVSQ/K17/TÐ
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ Q UAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C63
Tïët Mêåu Thên
ĐẠI ĐỘI 3/33 BĐQ
TẠI TRẬN ĐÁNH NGHĨA ĐỊA TRIỀU CHÂU
Bút ký của Thiên Lôi
Cựu SVSQ/K17TĐ
Trận đánh xảy ra tại Nghĩa địa Triều Châu vào -Tr/Đ 1 do Trung Sĩ I Trần Xoòng, một hạ sĩ
lúc Tiểu Đoàn 33 BĐQ được giao nhiệm vụ vào thay quan thâm niên và thiện chiến, mang 40 binh sĩ tạt
thế Tiểu Đoàn 3/7 Hoa Kỳ vừa rút đi, trao trả Khu qua cánh đồng trồng rau muống, băng thẳng vô khu
vực Hành quân Khu F được sáp nhập vào Khu D do gò mã phía tay mặt.
Biệt Động Quân Việt Nam trách nhiệm. Dường như
VC đã bám sát vào lực lượng Mỹ từ lâu nhưng tránh -Tr/Đ 3 do Trung Sĩ I Tăng Ly bảo vệ Ban chỉ
đụng độ, khi lực lượng ta tới, tưởng ngon ăn chúng huy ĐĐ, đi phía trái cũng nhắm mục tiêu khu gò mã.
đánh liền.
-Tr/Đ 2 của Chuẩn úy Út và Tiểu đội Thám báo,
TĐ33BĐQ, do Đ/u Nguyễn văn Thiệt chỉ huy, gồm toàn những chiến sĩ gan lì đã được tuyển lựa kỹ,
có danh hiệu truyền tin độc đáo là “Tử Thần”. Phóng nhiệm vụ đánh ngay chánh diện.
viên chiến trường của VN/TTX trong những trận
đánh giải tỏa Khu vực Bình An của Quận 7 trước đây, Không lâu sau khi BĐQ vừa rời khỏi hương lộ
thường đi theo bám sát cánh quân của ĐĐ3/33, trong 14, tức đường Phú Thọ kéo dài, tạt qua chùa Giác
trận Nghĩa địa Triều Châu nầy cũng vậy. ĐĐ3/33 do Viên và vừa ló vào gần Nghĩa địa Triều Châu là
Tr/u Đồng một sĩ quan trẻ tuổi chỉ huy, là mũi nhọn chạm súng. Địch khai hỏa ào ạt như vãi sạn. Trung
tấn công địch, và trận đánh đã diển tiến như sau: đội của TS I Trần Xoòng đang ở vào thế giữa đồng
trống, chần chừ là chết, Trần Xoòng liền quyết định
Vào khoảng 12giờ 30 trưa ngày Mồng Ba Tết thật nhanh hô xung phong thẳng vào ngay các ổ súng
Mậu Thân, tại chỗ đóng quân Bình Thới, Tr/u Đồng địch. Tuyến bố trí thứ nhất của VC bị đánh thủng,
đang sắp sửa ăn cơm thì có máy gọi từ BCH/TĐ. chúng lui về tuyến thứ hai. Cùng lúc đó toàn Trung
TĐT Tử Thần ra lệnh chuẩn bị sẵn sàng hành quân, đội I vội nhào ngay xuống các giao thông hào do
vì có tin chính xác VC đang tập trung rất đông quanh địch đã đào sâu tới ngang cần cổ. Thế trận tiếp tục
Nghĩa địa Triều Châu. diễn ra trong cách nhả đạn vào từng gò mã từng ngôi
mộ.
Nhìn trên bản đồ, thì nơi địch xuất hiện chỉ cách
sân bắn Bình Thới không quá 200 mét theo đường Sau đó ta lấn chiếm từ cái nầy qua cái khác, VC
chim bay. Địa điểm ghi nhận có địch nằm trong khu đã dựa vào các vị trí có sẵn là các ngôi mộ xây kiên
tam giác cạnh Tân Hóa, ngang Tân Hội, cách Cầu cố, chóng đào hố phòng thủ sát kế bên gò mã. Trận
Tre 1km và trại Phú Bình không quá 2km. Bửa ăn
đành dẹp lại, cả Tiểu Đoàn xuất phát hành quân khẩn ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
cấp.
Tr/u Đồng ĐĐT đã điều động đại đội:
1Ð6Ặ4C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
chiến gần đến độ VC ngó thấy ta, ta cũng nhận mặt sự hy sinh và lòng can đảm của ông Hai Néo, Tr/u
từng tên địch. Chúng mặc quần áo đồng phục mầu Đồng quyết định giao nhiệm vụ bảo vệ mẹ con ông
xanh lợt, mà người ta có thói quen gọi là vãi xanh Hai Néo cho Hạ sĩ Tân “Điếc”, một chiến sĩ thám báo
Kaki Nam Định, giây đạn đeo đầy người với túi đạn liều lĩnh nhanhngẹn.
B40 trước ngực đang thập thò sau các chướng ngại
vật. Trời càng về trưa trận chiến càng trở nên quyết
liệt. Nhờ có công sự phòng thủ tốt là những ngôi mã
Lợi dụng địch đang dồn hỏa lực hòng đốn ngã xây kiên cố và các căn nhà tôn, địch đã làm trì hoản
Trung đội 1, ĐĐT Tr/u Đồng liền đẩy Trung đội 3 sức tiến của ĐĐ 3. Ngược lại bên cánh phải, ĐĐ4/33
cùng Ban chỉ huy ĐĐ xung phong ào lên chiếm căn tương đối dễ hơn vì địa thế thuận lợi cho sự tấn công.
nhà có lò bún bên mặt của khu rau muống. Nhưng ĐĐ4 đã “nhô” cao hơn bên trái.
xui xẻo là đối diện với điểm tựa nầy, phía bên kia là
hai cây đại liên và một tổ B40 địch, chúng bắn tới Từ BCH Tiểu Đoàn trên con lộ đất đỏ phân chia
tấp về phía ta khiến 4 binh sĩ BĐQ bị thương nặng, nghĩa địa Triều Châu, cách tuyến đầu chừng 70 mét,
nhưng Tr/u Đồng đã nhanh tay dùng M79 nhanh tay thẩm quyền Tử Thần cầm máy gọi ĐĐT đại đội 4:
làm tê liệt ổ kháng cự nầy.
-Vinh Quang đây Tử Thần, anh hãy cho con cái
Điều gây thắc mắc cho anh em BĐQ, dù bị bắn ngưng lại. Vịt con còn đang ở giữa anh và Đống Đa.
như thế và đã im tiếng súng, nhưng sao vẫn không Cho mấy đứa nhỏ lui xuống bọc hông bên phải tiếp
thấy những tên VC còn sống rút chạy hay ra hàng? Ta thằng 3, để nó bẻ cổ con gà đang gái ở gốc trái. Nghe
dự đoán có lẽ những xạ thủ đã bị khóa chân vô súng. rõ?”.
Muốn dứt điểm nhanh chóng ổ kháng cự, Hạ sĩ thám
báo Trần Đắc Hiệp đã đứng lên khơi khơi chỉa nòng -Đáp nhận Tử Thần 5/5.
M79, và cùng lúc đó một tên VC cũng giơ lên cây Lúc nầy ĐĐ3 đang gặp sức kháng cự rất mạnh
AK47. Chợt nhận ra nhau, cả hai cùng một giây đã của địch từ quần thể các ngôi mộ gần lò bún. Nên Tử
bóp cò, một bên trúng viên đạn AK lũng nón sắt, tên Thần quyết định cho 3 chiếc M113 tăng phái lên tiêu
VC thì ôm trọn trái M79 thân xác tanh banh, kéo theo diệt hỏa lực địch. Chiết thiết quân vận thứ nhất vừa
cả ổ súng mai phục tại đây cùng về cỏi âm. lừ đừ tiến lên thì một loạt 3 trái đạn chống chiến xa
của địch phóng ra, xe bị trúng đạn bốc cháy như cây
Trước đó một giây, Tr/u Đồng ĐĐT chỉ kịp hét lên đuốc. Nhưng anh em BĐQ không nao núng phản ứng
“Hiệp coi chừng!”, nhưng chưa hết câu thì Hiệp đã thật gan dạ và bình tĩnh. B1 Châu di sát bên Tử Thần
ngã bật về phía sau, đầu tựa lên bờ rào, máu từ trán và một đồng đội, đã nhảy xe thiết giáp, người lo chửa
đổ xuống đỏ cả không mặt và ướt hai vai. Xót xa uất cháy, người dùng cây đại liên 50 trên pháo tháp bắn
ức vì cái chết của đứa em gan lì, Tr/u Đồng đứng lên xối xã vào tuyến địch.
hét lớn “Xung phong ! Xung phong!”, đồng thời HS Lửa được dập tắt, con cua bị cháy nầy đã biến
Luật định nhảy ra kéo xác Hiệp, nhưng VC cũng đeo thành một pháo đài bắn yểm trợ cho hai con cua còn
sát tử thi nầy, bắn xối xả chung quanh chỗ Hiệp nằm, khỏe cùng các chiến sĩ Mũ Nâu tiến lên thanh toán
Luật thoát chết trong gang tấc. địch. Trận chiến càng lúc càng quyết liệt, con cua
thứ hai vừa gầm thét tiến lên được chừng 5 mét lại
Đang phân vân thì có một người đàn ông cùng bị trúng đạn bốc cháy. Với quyết tâm phải thanh toán
với người mẹ đang kẹt trong chỗ giao tranh, bò tới ẩn mục tiêu trước khi mặt trời xuống, hai chiếc thiết giáp
núp phía sau Tr/u Đồng rồi kề tai nói: “Tụi nó canh nữa được lệnh tiến lên thay thế hai chiếc đồng bạn.
súng, anh em lên nó bắn liền, nguy hiểm lắm. Để tui Hỏa lực của ba chiếc cua đồng cùng với sự phối
giúp mấy anh”. Nói xong anh ta cởi áo thung trắng hợp của đoàn beo đen đã nhịp nhàng tiễn chân bày vịt
quơ quơ lên rồi bình tỉnh đứng thẳng lưng đi tới chỗ con chết chồng chất lên nhau. Đồng thời Tử Thần gởi
Hiệp nằm. Nhưng VC cũng không tha nhắm hướng gởi Đ/u Tiểu Đoàn Phó cấp tốc về BCH/LĐ5BĐQ
người đàn ông bắn tới tấp. Thấy qúa nguy hiểm, anh dùng trực thăng C&C bay quan sát trên vùng giao
em BĐQ dồn hỏa lực tối đa yểm trợ cho anh. tranh để theo dõi, nhận định về tình hình địch để có
những quyết định chính xác.
Người đàn ông quả thật anh hùng, ông nằm ngửa Khoảng cách hai bên đã quá gần, trận ác chiến
kê xác Hiệp trên tay, dùng hai chân chòi trên mặt đất đã lên tới mức cao vượt bực, trực thăng C&C đã đến
kéo lê xác Hiệp từng đoạn một về tuyến BĐQ. Hỏi cùng với hai Gunship bay theo. Trên trực thăng Đ/u
ra mới biết ông tên Hai Néo, làm nghề thuộc da bên Tiểu Đoàn Phó TĐ33BĐQ đang theo sát từng chuyển
Phú Bình, Tết về thăm mẹ bị kẹt luôn. Để đền đáp
ÐẶC SAN K/17 SĨ QU AN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C65
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
động của địch, nhưng đồng thời phòng không địch 75 ly, 312 quà lựu đạn và một số gói bộc phá…một
bắn lên cũng trúng một trực thăng của Pháo bing số vũ khí bị cháy khi chúng đốt nhà để thoát chạy.
Hoa Kỳ đang bay quá thấp, trực thăng bị cháy phải Đặc biệt ta tịch thu hơn 200 mặt nạ chống hơi ngạt
rời vùng. do Trung cộng sản xuất làm bằng nylon mỏng màu
xanh có ống dưởng khí màu xanh lợt, trông có vẽ
Hai Gunship vần vũ trên đầu địch theo sự hướng xấu xí, không “ngầu’ như mặt nạ được trang bị cho
dẫn của C&C. Rocket, minigun xả xuống như những QLVNCH..
đường chỉ kẻ thẳng, hỏa tiển phá tung từng hầm hố,
đạn đại liên đuổi theo từng nhóm địch đang cuống Thiệt hại về phía ta có 28 hy sinh, trong đó có 3
cuồng đào tẩu. Về phần mình, BĐQ đã không bỏ qua HSQ, 2 sĩ quan, một là Chuẩn úy Trung đội trưởng
cơ hội, bắt đầu đứng thẳng lưng bắn hàng loạt đủ loại BĐQ Trương công Út, và Chuẩn úy Thạch Chi Đội
mọi đạn mà họ đang có trên tay về hướng địch. Trưởng Thiết Giáp. Thạch còn quá trẻ bị chết cháy,
tay vẫn còn siết chặt trên cò súng, với kế bên là tài
Khoảng 3 gìờ 40 chiều, VC thật sự khôngchịu xế Võ Đình Chi chết ngồi trong buồng lái. Về số bị
thấu sức tấn công mãnh liệt của BĐQ với sự hỗ trợ thương có 38 BĐQ và 4 Thiêt Giáp. Hai thiết quân
của thiết giáp, trực thăng võ trang, địch bỏ nghĩa địa vận hư hại nặng, một trực thăng quan sát OH6 trúng
lui vào khu lò bún. Đến đây mới đúng là lúc tiển đạn đáp khẩn cấp xuống trường đua Phú Thọ. May
đưa ….bày con của quỷ. ĐĐ3 và ĐĐ4 được lệnh lập mắn phi cơ không cháy và phi hành đoàn an toàn.
thành một vòng cung cùng đánh ép vào một mục tiêu
cuối cùng. Từng nhà, từng con hẽm, thậm chí có căn Qua điều tra sơ khởi theo lài liệu địch bỏ lại chiến
nhà địch ở dưới ta ở trên đánh xuống, vì các Mũ nâu trường, TĐ33BĐQ đã cùng với Thiết Giáp dưới sự
đã leo từ balcon nhà nầy chuyền sang nhà khác. yểm trợ của trực thăng võ trang đã tiêu diệt hoàn
toàn Tiểu Đoàn 2 thuộc Trung Đoàn 272 của Công
Những trái M72, M79, được gởi chính xác vào Trường 9 Cộng Sản Bắc Việt, cộng thêm 1 đại đội
từng cửa sổ, đại liên M60, súng cá nhân M16 chờ với bí số 45 Đặc công Cộng Sản.
sẵn, những tên sống sót bung chạy, được đón tiếp
dứt điểm. Đến lúc nầy thì những tên VC sống sót lại Tin chiến thắng được báo về BCH Hành quân
dở trò gian ác tàn nhẩn: chúng đốt nhà dân chúng để LĐ5BĐQ, dù đã là 7 giờ tối, Tiểu đoàn nhận được
lợi dụng lửa cháy đặng lũi trốn. Do đó một số tên đã lệnh “Clear” thật kỹ chiến địa để đón tiếp thượng
chạy thoát được về hướng bưng Vĩnh Lộc, Bình Trị khách đến thăm viếng và khen thưởng.
Đông, Bình Chánh.
Tưởng thượng cấp chỉ là Đại Tá Trần văn Hai, CHT
Bây giờ là đúng 5 giờ chiều, mặt trận coi như đã binh chủng BĐQ và Liên Đoàn Trưởng LĐ5BĐQ
được thanh toán xong, các trung đội được lệnh bung Trung Tá Đào Bá Phước hoăc tối đa là Tư Lệnh Biệt
rộng để lục soát và thanh toán chiến trường. Đứng Khu Thủ Đô, không ngờ ngoài những vị trên, thượng
trên một gò mã Tr/u Đồng ĐĐT báo cáo chiến tích cấp lại là Phó Tồng Thống VNCH, Chủ Tịch Thượng
và thiệt hại của đại đội ông. Cách đó khoảng gần 100 Viện VNCH, Thủ Tướng Chính Phủ VNCH, Tổng
mét, ĐĐ4 cũng đang thu nhặt chiến lợi phẩm, ĐĐT Giám Đốc Dược Viện OPV tháp tùng…Quả là một
cũng đang kiểm điểm lại quân số, báo cáo thành tích cuộc thăm viếng bất ngờ của Thượng cấp.
và thiệt hại.
Trung tá Đào Bá Phước, Chỉ huy Mặt trận Khu
Tổng kết trận đánh Nghĩa địa Triều Châu như sau: vực D, Đ/u Tiểu Đoàn Trưởng TĐ33BĐQ đã hướng
số VC chết tại chỗ trong các hầm hố, trong những dẫn thượng cấp đi thăm các đơn vị Đại đội, Trung
đống gạch ngói hoang tàn, nằm chồng chất lên nhau đội, và quan sát chiến trường còn ngỗn ngang xác
tại bãi đất ngăn cách khu nghĩa địa và lò bún đếm giặc và chiến lợi phẩm. Sự khen ngợi đã được gởi
được 206 tên, trong đó có 17 phụ nữ, 11 tên bị bắt đến quân nhân các cấp của TĐ33BĐQ và các đơn vị
sống trong đó có tên Chính ủy tiểu đoàn và một nữ tham chiến thật nồng nhiệt …../….
giao liên cư ngụ ngay tại Phường Bình Thới. Quần
áo của đơn vị nầy màu xanh đọt chuối, tức quân Thiên Lôi
chính quy của chúng. Cựu SVSQ/K17TĐ
Toàn bộ vũ khí tịch thu được gồm có 42 khẩu ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
AK47, 9 súng B40 và B41, 2 đại liên phòng không
12 ly 7, một súng cối 61 ly, một đại bác không giật
Ð16Ặ6C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
BÀI HÀNH CHO TRƯỜNG THIẾU SINH QUÂN
Pine Bùi
Cựu SVSQ/K17TĐ
LTS: Tác giả sinh năm 1943 tại Huế, cựu Thiếu Sinh Quân, nhập học Khóa 17 SQTBTĐ, 10 năm lính, chức vụ:
Thiếu tá Tiểu Đoàn Trưởng tác chiến với 12 năm tù bại trận. Đến Mỹ 28-2-91 theo chương trình HO. Hiện tại
nghỉ hưu và đang theo học Art về vẽ và điêu khắc tại Golden West College. Giải thưởng viết về nước Mỹ năm
đầu tiên của Việt Báo Daily News…
Trường tôi ở Vũng Tàu Trường tôi đẹp nên thơ hùng vĩ
Gần non gần biển Đẹp từ cổng ra vào cho đến cổng hiệu uy nghi
Vi vu gió lộng nghe sóng vỗ bờ Đẹp đến tình cảm, đến trang hoàng tổ chức.
Cột cờ cao hùng tráng Đến học hành, đến kỷ luật, đến lý tưởng Tự Do.
Toàn trường chào cờ mỗi sáng thứ hai Thiếu sinh quân cùng chung hoàn cảnh
Trường cao mát mẻ Xa gia đình nghèo khổ có bên nhau
Tường đá bao quanh Tình thương mến như anh em một Mẹ
Mặt nước thoáng long lanh Tôi yêu trường tôi lắm
Phía dưới tường đá xanh, Mỗi khóa Thiếu Sinh Quân
Song sắt nhọn phía trên trông đẹp mắt Đúng 18 tuổi ra trường tác chiến
Lính gác đêm ngày, Xe lăn bánh, người trên xe kẻ ở lại
Khung cảnh trường rộng mở tươi vui. Vẫy tay chào, ôi giây phút chia tay!
Ba tòa nhà lớn ngót hai trăm phòng Cuốn theo vết xe lăn
Lầu ăn ngủ, lầu học hành Đi vào cuộc đời gay góc
Sân banh đúng cở, mịnh màng xanh cỏ. Có sóng gió gian truân
Tập họp, học hành, diển binh, khí thế Có máu thắm hòa tan trong nước mắt.
Thể thao thể dục, thi đấu rộn ràng,
Lễ lộc tưng bừng, nhạc hùng kèn trống, cờ hoa lộng lẫy! ÐẶC SAN K/17 SĨ Q UAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C67
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Kẻ Thủy Quân Lục Chiến, người Biệt Động Quân …………………
Kẻ Biệt Kính, Nhảy Dù, người Không Quân, lính Biển… Các bạn hỡi! Có nghe chăng?
Kẻ Bộ Binh, Thiết Giáp, Pháo Binh Vi vu gió núi Vũng Tàu
Người văn phòng Ban 1, 2, 3, 4…. Sóng biển vỗ dạt dào non nước Việt
Kẻ Quân Xa, Quân Cụ, Truyền Tin Trường Thiếu Sinh Quân vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Người Quân Y, Quân Nhu, Quân Báo Trung học Thắng Tam vẫn mãi mãi còn đây
Rồi Quân Khuyển, Quân Vận, Quân Bưu…. Chợ Vũng Tàu vẫn quyến rũ mê say
Mỗi kẻ một ngành nghề, mỗi người một binh chủng… Đèo Ô Quắn quanh quanh nhô mé núi.
Nhưng chung một con đường cùng đi bảo vệ quê hương Phố chợ biển hàng dừa ven cát
Chiến tranh xây xác sa trường Đường đi Sài Gòn, đường đi Bà Rịa, đường xuống Bạch
Nên lỡ hẹn trường xưa lớp cũ. Dinh
Ba mươi tháng Tư Bảy Lăm Đường lên núi Lớn, đèn biển với rừng mai
Miền Nam không kham nổi Đường ra hải cảng với khoan dầu, lưới cá
Nên mặt trận Bốn Vùng Chiến Thuật lạnh tanh! Ngẫm lại một thời vàng son , thương quá!
Khắp góc biển chân trời Mòn gót chân, chai những kỷ niệm năm xưa.
Tiếng nổ ì ầm vang dội trong tim Mùi hương cũ hiện về
Thiếu Sinh Quân bé bỏng vẫn im lìm Rờn rợn con tim
Ghì tay súng thề hy sinh cho chính nghĩa. Chiếu sáng vùng Viển Đông Hòn Ngọc.
Nguyện chết giữ trường Ôi Sài Gòn rực rỡ
Tuổi lớn nhất chưa đầy mười tám. Nơi mối tình đầu
Ôm mộng đời, đào núi lấp sông Cô bé học trò chẳng dám nắm tay nhau
Vững niềm tin thề chiến đấu chung lòng Bởi chiến tranh đành chia ngang xẻ dọc.
Kết hợp lại lập vòng đai tử chiến . Nay đất nước đã đổi thay
Giặc bên ngoài bắt loa kêu gọi Tên nước, tên phố, tên đường…
“Hàng sống, chống chết” ôi dập dồn! Sao tai nghe lạ hoắc!
Nhưng các ụ súng bên trong trả lời khẳng khái: Trước cảnh cũ, trường xưa
Bắn! Bắn lũ xâm lăng! Bắn không ngừng tay nghỉ! Ta thành người lạc lõng.
Dân chúng mất hồn chạy loạn Sóng dậy Biển Đông
Đất nước tan tành, củi đậu hòa tan. Bãi trước bãi sau..
Xác chết không mồ, da beo loang lổ Ốc hến nghêu sò tanh mùi lửa nướng!
Đường đi dài dẫn đến những mộ hoang. Hình Lưỡi Bò bản đồ mới vẽ
Tiến không được, rút chẳng xong Của quân thù chiếm biển đảo nước ta.
Người lính bé con cùng nhau họp lại Lịch sữ cũ của một ngàn năm nô lệ
Trước khi quân địch tràn vào Lập lại rồi trên đất mẹ quê cha……
Ta hạ cờ trong cuộc lễ nghiêm trang Pine Bùi
Ôm lá cờ vào lòng rồi ngưởng mặt… Cựu SVSQ/K17TĐ.
Mất đất mất cờ, đành tạ lỗi với non sông!
1Ð6Ặ8C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
KỶ NIỆM 50 NĂM RA TRƯỜNG
Nguyễn Hữu Phái NGÀNH QUÂN CỤ
Cựu SVSQ/K17TĐ
(1964-2014)
Cuối tháng 5 năm 1964, một buổi sáng đẹp trời… hắn làm bộ trả lời “Kiếm người quen nhờ vã nhưng
Chúng tôi khoảng 70 Sinh viên Sĩ quan được chọn đi không gặp”! Bao nhiêu hy vọng nơi tôi tan biến và
ngành chuyên môn Quân Cụ, vác túi quân trang ra trở lại niềm ưu tư lo lắng, thấy tôi buồn rầu, hắn mới
tập trung ở Vũ Đình Trường, chớ đơn vị ngành lên móc trong túi ra một gói giấy đưa cho tôi và nói “đây
đón về quân trường chuyên môn để học Giai đoạn 2. ông bạn”. Mở ra tới 3 chiếc thay vì một, mới tinh còn
Phút chia tay cùng những bạn bè đã chung sống với sáng màu đồng, hắn còn dặn cất đi lỡ mất có cái thay
nhau qua bốn tháng Giai đoạn 1 thử thách đời chiến thế. Để tạ ơn Phong tôi phải đãi hắn ăn trưa tại Câu
binh với bao kỷ niệm thân thương, những cái siết tay lạc bộ Xuân Hương hai tuần lễ. Sau nầy về ngành
bịn rịn như không muốn buông ra, lòng rộn lên bao Quân Cụ, thứ đồ ma đó xuống kho lấy bao nhiêu
nổi thương cảm cho những bạn còn ở lại. không có!
Khóa 17 SQTB/TĐ nhập ngũ trong giai đoạn Vị trí trường Quân Cụ nằm trên đường Ngã
tăng cường quân số cho quân đội, do đó số Sinh viên Năm Chuồng chó đi Xóm Mới, khu vực định cư của
sĩ quan đi ngành chuyên môn rất nhiều, gần phân nửa đồng bào Miền Bắc di cư năm 1954, chung quanh
tổng số khóa sinh, có Trung đội chỉ còn vài người. là khu vực hoạt động của “chị em ta”, cho nên các
Riêng ngành Quân Cụ khóa 17 là đông nhất, mấy bạn từ Miền Trung hay Miền Tây không đi phép cuối
khóa đàn anh và cả đàn em sau nầy chỉ vài ba chục tuần có thể ra giải khuây chung quanh trường lúc nào
sinh viên cho mỗi khóa. cũng có…Và sáng thứ hai một vài bạn lên Tiểu Đoàn
Khóa Sinh lấy sổ đi khám bệnh vì bị “nổ ống khói’,
Từ khi được gọi tên đi ngành Quân Cụ, tôi cũng đó cũng là đặc điểm địa lý của trường Quân Cụ.
không hình dung ra loại lính nầy làm gì? Mà chỉ hiểu
thoáng ra đây là “lính già” có thằng bạn cùng Trung Như các trường chuyên môn khác, chúng tôi
đội tên Huỳnh văn Phong cũng về ngành Quân Cụ. được hướng dẩn về nội quy của trường cũng như giới
Hắn giải thích sơ qua cho tôi về nhiệm vụ của ngành, thiệu Sĩ quan Kỷ luật của khóa là Thiếu úy Nguyễn
đại khái là sửa chửa các loại quân cụ như xe cộ, vũ văn Thanh Khóa 6 TĐ, và hai Hạ Sĩ Quan kỷ luật là
khí…Rồi hắn cười về học rồi biết, đừng nóng ông Th/sĩ Kỳ và Th/sĩ Lân, là ba vị hành hạ chúng tôi suốt
bạn! Sau nầy tôi mới biết, Phong từng là Hạ sĩ quan khóa học.
phục vụ tại Trường Quân Cụ nên hắn rành rọt về
ngành như vậy. Hai tuần lễ đầu là nghe thuyết trình vể tổ chức
và nhiệm vụ của ngành Quân Cụ. Cấp Cục Trung
Tôi đã mang ơn Phong vì hắn đã giúp tôi khỏi ương, cấp Liên Đoàn Vùng Chiến Thuật và các Đại
làm 4 bản báo cáo và những ngày tù vì làm mất đuôi Đội Quân Cụ yểm trợ diện địa. Ngoài ra ngành Quân
chồn cước thông nòng súng trong một buổi đi bãi Cụ còn phân chia ra hai loại ám số chuyên nghiệp:
tập về, dù rất mệt mõi nhưng mọi người vẫn phải lau Loại 2&4 gồm Quân xa, Chiến xa và Vũ khí, Trọng
súng. Trong lúc đang bày đồ nghề ra làm, một anh pháo. Loại 5 gồm Bom, Mìn, Đạn dược, Chất nổ và
bạn ở Trung đội khác sang chơi, mải mê nói chuyện, Hóa học.
khi thu hồi đồ nghề cất vào bao vội vàng có thể đã
bỏ sót đuôi chồn cước. Hôm sau lau súng mới biết đã Chúng tôi được hướng dẫn tổng quát về nhiệm
mất kiếm không ra, tôi lo lắng bị phạt nên than thở vụ sửa chửa và tiếp liệu theo phân cấp của ngành:
với Phong, hắn nói nhỏ với tôi “đừng cho ai biết để Cấp 2 Binh Đoàn, Cấp 3 Đại Đội Quân Cụ, Cấp 4
hắn tính cho” và hẹn khi đi phép cuối tuần sẽ kiếm Tiểu đoàn Trung hạng, Cấp 5 Căn cứ Tân trang…Sau
cho cái khác. đó thi trắc nghiệm phân ngành theo ám số chuyên
nghiệp nêu trên. Sau khi thi được phân chia như sau:
Đúng hẹn, khi về phép tôi gặp Phong là hỏi liền, Quân xa 30 sinh viên, Vũ khí&Trọng pháo 28 sinh
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶ C SA N K/ 17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ6C9
viên và Đạn dược 13 sinh viên. khiến cho phi công bị thiệt mạng. Lúc đó có người
Từ giai đoạn nầy, các lớp học riêng theo chuyên nói là điềm sui cho khóa, lại có người nói “sinh dữ,
tử lành”…chẳng biết ai trúng ai sai, như là kỷ niệm
ngành, đi sâu vào lý thuyết và thực hành, sửa chữa buồn vì có một chiến hữu phi công chết lãng xẹt.
các loại quân dụng trách nhiệm yểm trợ. Thường
buổi sáng học lý thuyết tại trường, chiều sang thực Sau đó chúng tôi trở lại Cục Quân Cụ để chọn đơn
tập tại Căn cứ 80 Tân trang Quân cụ (cấp 5 cao nhất) vị, từng nhóm 5 sĩ quan theo kết quả thi tốt nghiệp,
cùng chung doanh trại với trường. Riêng lớp Đạn mục đích để các vùng có sự đồng đều các chuyên
dược thực hành tại Kho 531 đồn trú tại Gò Vấp hoặc viên giỏi, trung bình và kém. Do đó anh đậu hạng 4,
Căn cứ 50 Tồn Trử Đạn Dược tại Cát Lái. 5 của nhóm 1, thua anh hạng 6, 7 của đầu nhóm 2…
Sau màn chọn đơn vị, cũng có vụ thương lượng đổi
Chương trình theo thời gian kết thúc vào khoảng chác cho nhau, như anh ở Vùng 1 lại chọn phải Vùng
giữa tháng 9, các lớp thi mãn khóa gồm hai phần lý 4 và ngược lại, nên đổi cho nhau nhưng phải làm đơn
thuyết và thực hành, để đầu tháng 10 trở về trường đồng thuận của hai bên.
mẹ tham dự Lễ mãn khóa toàn trường.Đây có thể là
thời gian thoải mái nhất, sáng tập diển hành, chiều Kết thúc, mỗi người nhận lãnh Sự vụ lệnh thuyên
tối là bài bạc…Vì sự giám sát của các sĩ quan trường chuyển và 15 ngày phép mãn khóa học. Trước khi
mẹ tương đối dễ dãi với đám con rơi nầy, còn Sĩ quan chia tay đi 4 Vùng Chiến Thuật, anh em Khóa 17
hướng dẩn của Trường Quân Cụ chỉ giữ vai trò liên Quân Cụ có buổi tiệc họp mặt tại Nhà hàng Á Đông
lạc. tại Chợ Lớn. Nhiều bạn cho đến hôm nay Kỷ niệm
50 năm ra trường, mà vẫn chưa một lần được gặp mặt
Rồi ngày mãn khóa cũng tới, dưới sự chủ tọa lại nhau, trái đất tròn mà sao…khó thế!
của Trung Tướng Nguyễn Khánh Chủ tịch Hội Đồng
Tướng Lãnh kiêm Thủ Tướng Chính Phủ, Chuẩn Tính đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, ngày Miền
Tướng Nguyễn Cao Kỳ Tư Lệnh Không Quân, Chuẩn Nam hoàn toàn sụp đổ, khóa chúng ta chỉ khoát áo
Tướng Bùi Hữu Nhơn, Chỉ Huy Trưởng Trường Sĩ lính được 11 năm, nhưng riêng ngành Quân Cụ tất cả
Quan Trừ Bị Thủ Đức. Buổi lễ đã diển tiến tốt đẹp, đều mang cấp bậc Đại Úy thâm niên. Riêng hai bạn
duy có một kỷ niệm mà tất cả sinh viên trong khóa mang cấp bậc Thiếu Tá là Trịnh Ngọc Toản (SĐ Dù),
không thể nào quên, đó là màn biểu diển của Không Bùi Thiện Lộc (Cục Quân Cụ) và Trung Tá Nguyễn
Quân vì bay xuống quá thấp cất lên không kịp, nên Năng Chín (SĐ 1BB).
một chiếc lao xuống thửa ruộng phía cổng số 8
Một số bạn đảm nhận chỉ huy các đon vị như:
-Nguyễn văn Khôi ĐĐT/ĐĐ813YTTT/QC (hy sinh tại Quảng Trị 72)
-Hồ Diển ĐĐT/ĐĐ812YTTT/QC tại Đà Nẳng
-Phan Quang Dinh ĐĐT/ĐĐ814YTTT/QC tại Quảng Ngãi
-Lê Xuân Hy ĐĐT/ĐĐ822YTTT/QC tại Phan Rang
-Nguyễn văn Như ĐĐT/ĐĐ852YTTT/QC tại Nha Trang
-Nguyễn Phi Phụng ĐĐT/ĐĐ837YTTT/QC tại Bình Dương
-Lâm văn On ĐĐT/ĐĐ844YTTT/QC tại Cần Thơ
-Nguyễn văn Tâm ĐĐT/ĐĐ846YTTT/QC tại Mỹ Tho
-Nguyễn Hữu Hiệp ĐĐT/ĐĐ5QC Sư Đoàn 5 BB
-Cao văn Lâm ĐĐT/ĐĐ Quân Cụ SĐ/TQLC.
Ngoài ra, một số khác giữ các chức vụ tham mưu trong một chiến trường khốc liệt tại Việt Nam, thì
then chốt tại cấp Liên Đoàn Vùng Chiến Thuật hoặc những bom đạn vô tình không phân biệt được ai. Vì
tại trung ương Cục Quân Cụ. Nhìn chung, theo đánh thế một số bạn đã hy sinh. Sớm nhất là Nguyễn văn
giá của Niển Trưởng của ngành Quân Cụ thì đa số sĩ Quý tử trận tại Đại Đội 851 YTTT/QC tại Đà Lạt
quan của Khóa 17 là giỏi. Tuy nhiên bên cạnh những trong Tết Mậu Thân năm 1968, rồi Nguyễn văn Khôi
ưu điểm cũng không tránh khỏi một ít cá nhân khả Đại Đội Trưởng 813 YTTT/QC tại Quảng Trị năm
năng kém có thành tích xầu trong ngành. 1972, Huỳnh văn Phong SĐ15BB tại Hậu Nghĩa.
Riêng Nguyễn Tiến Cảnh và Nguyễn xuân Thân ra
Có quan niệm cho rằng vào lính đi ngành chuyên Bộ Binh không rõ thuộc SĐ22BB hay SĐ23BB, tử
môn là có bùa hộ mạng chữ thọ dán lên trán, nhưng
1Ð7Ặ0C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
trận tại Miền Trung. Người cha la lên:
Sau ngày Miền Nam sụp đổ như chim lạc đàn - THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG.
2. Cơ quan nào của người phụ nữ mạnh nhất?
tan tác, kẻ vào tù người lưu lạc bốn phương, đến nay Con trả lời : Hội Phụ Nữ Thế Giới.
chúng ta không điểm danh danh được số bạn đã ra Nguời cha lại la lên:
đi vì thiếu thông tin liên lạc. Tuy nhiên cũng xin liệt - THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG.
kê ra những bạn được biết chính xác đã giã từ chúng 3. Cái gì của người đàn ông mà người phụ nữ cần
ta vì tuổi già bệnh tật gồm có: Nguyễn văn Chất, nhất.
Hồ Diển, Nguyễn văn Tâm, Nguyễn Năng Chín, Vũ Con trả lời: Túi tiền.
Đình Chi, Lê văn Hiền, Tường Duy Lợi, Nguyễn Phi Người cha thở dài:
Phụng và Đoàn Đức Thoại..v..v..và những bạn khác - THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG
mà chúng ta không biết được tin tức.
MỤ NỘI MÀY…
Năm mươi năm, một mốc thời gian không là bao Đã gần 3 giờ sáng, giờ này không còn xe buýt, cả
với sử học nhưng rất dài so với một đời người, để hồi xe điện ngầm, chỉ còn độc nhứt chiếc Taxi tôi đang
tưởng lại một quãng đời hoa niên trai tráng đã hăng bon bon trên đường vắng.
say gia nhập vào Quân đội để bảo vệ Miền Nam Tự Một cô gái tóc xõa dài, mặc trên người nguyên bộ
Do chống lại tập đoàn Cộng sản Miền Bắc xâm lược. đồ trắng vẫy tay ngoắc xe tôi...
Nhưng vì quyền lợi của các siêu cường đã bức tử - Thưa cô, đi đâu?
QLVNCH, dập tắt những hoài bảo hào hùng của bao - Bác tài, chở tôi về Cảnh Mỹ...
người trai trong thời loạn, chúng ta đã trở thành “bên Chiếc taxi tôi đang chạy thật nhanh, đồng hồ lên
thua cuộc” trong tủi hận lao tù… xuống 90-100 cây số giờ. Suốt một khoảng đường
dài yên ắng, tôi cảm thấy đàng sau không một tiếng
Không hoàn thành được trách nhiệm giao phó, động mới ngẩng đầu nhìn vào kính chiếu hậu, không
có lẽ linh ứng với nhà Cách mạng Nguyễn Thái Học, thấy cô gái đâu cả, toát cả mồ hôi, tôi vội thắng gấp
mà tên ông đã được đặt cho Khóa 17 Sĩ Quan Trừ xe và quay đầu ngó ra băng ghế sau. Cô gái ngồi đó
Bị Thủ Đức. Xin nhắc lại câu danh ngôn của ông: đang trừng trừng cặp mắt nhìn vào mặt tôi.
“Không thành công, cũng thành nhân”…như một lời Tôi lại quay đầu chúi mũi vọt xe, một đỗi sau lại
an ủi cho tất cả anh em chúng ta. ngó lên kính chiếu hậu. Quả thật kinh hãi, cô gái
không còn thấy ngồi đằng sau nữa.
Nam Cali Hè 2014. Tôi thót cả người, mồ hôi rướm đầy ra trán, lại
Nguyễn Hữu Phái một cú thắng thật gấp, quay đầu nhìn lại thì cô gái
còn ngồi đó cứ cặp mắt trừng trừng ngó tôi.
Tïëu Xe tiếp tục chạy...cô gái lại biến đâu mất không
thấy trên kính chiếu hậu. Tôi lại thắng, cú này đôi
THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG .. chân tôi đạp thắng thật mạnh lút pê đan, vừa quay
đầu định ngó ra sau thì thấy nguyên một bộ mặt chần
Hai cha con cùng đi dự thi «Cuộc thi tìm hiểu về dần của cô gái mà máu mũi đang phún ra trên nệm
Phụ nữ». ghế xe tôi.
Cô ta chồm người lên, hai bàn tay móng sơn tím
Kết quả, người con đậu, người cha rớt. xiết lấy cổ tôi rồi gầm lên:
Thế là người cha bực mình hỏi con: - Mụ nội mày... tao với mày có thù có oán gì, mà
- Tao lớn hơn mày mấy chục tuổi, lẽ nào lại không hễ tao cúi đầu xuống cột dây giày thì mày lại thắng
hiểu phụ nữ bằng mày hả? Mày hãy nói tao nghe xe chúi nhủi, để đến nỗi tao bị dập cái mũi mới sửa?
mày đã trả lời các câu hỏi thi như thế nào. Mụ nội mày, phen này thì bà giết mày rồi có đi tù
Người con từ tốn lặp lại từng câu hỏi của cuộc thi cũng được.
và câu trả lời của cậu ta : Tôi vội chụp lọ pepper spray, xịt một phát cứu
1. Tóc của người phụ nữ ở đâu quăn nhất? nguy rồi tông cửa vọt ra ngoài, móc phone kêu cảnh
Con trả lời ở Châu Phi sát và xe cứu thương.
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/1 7 SĨ Q UAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ17C1
Chiïën Trûúâng Xûa
Trêån chiïnë sau cuâng
TĐ9TQLC - MX Đoàn Văn Tịnh
Lời tác giả: Sau gần 20 năm ngày tàn chiến cuộc, Nam.
tôi mới có dịp viết về Tiểu đoàn để tưởng nhớ nhũng Lữ Đoàn có nhiệm vụ chính là đánh chiếm lại
người bạn và em út cùng đơn vị đã nằm xuống...
Sự đóng góp xương máu cùng sự sống của các bạn đỉnh núi 1062 mà trước đó các đơn vị Biệt Động
cho một vùng quê hương qúa đỗi bất hạnh, có lẽ là Quân, Nhảy Dù đã thay nhau giao tranh ác liệt, đẩm
niềm đau xót trong suốt cuộc đời còn lại của tôi. máu với quân Bắc Việt.
Thực tế, những câu đàm thoại giữa các đơn vị đều
ngụy hóa. Nhưng tại đây đã đươc chuyển sang bạch ***
văn với mục đích để đọc giả có thể đọc và hiểu dễ Ngày 16 tháng 3 năm 1975.
dàng. Trong suốt cuộc đời chiến trận, đơn vị di chuyển
từ nơi này đến nơi khác vẫn là những chuyện bình
Chiều ngày 27 tháng 3 năm 1975, thường. Tuy nhiên lần này nhìn vào sự chuẩn bị quá
vội vàng của Bộ Chỉ huy Lữ Đoàn 369/TQLC, từ
Thiếu tá Lâm tài Thạnh, việc bàn giao lại nhiệm vụ hành quân, phòng thủ cho
Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn đơn vị bạn nơi vùng tuyến đầu Quảng-Trị, cũng như
9/TQLC và tôi Trưởng ban lệnh cho các Tiểu Đoàn tác chiến, Pháo binh TQLC,
3 Tiểu đoàn được gọi về cùng các đơn vị yểm trợ khiến chúng tôi có nhiều
dự buổi họp bất thường tại suy nghĩ và cảm nhận ra một điều gì đó vô cùng bất
BCH-Lữ Đoàn 369, bản ổn và nguy hiểm:
doanh đặt tại huyện Đại Lộc, Lúc 12 giờ khuya hôm qua, đêm 15 rạng ngày16
Quảng-Nam. tháng 3 năm 1975, chúng tôi nhận lệnh từ Lữ Đoàn,
cho đơn vị chuẩn bị và sẵn sàng di chuyển lúc 7 giờ
Vẫn như thường lệ mỗi sáng, nếu những đơn vị bạn không đến kịp để bàn
khi về BCH/LĐ để họp hành giao thì cũng bỏ vị trí cho binh sĩ lên xe nhanh chóng
quân, chúng tôi chào hỏi, tay bắt mặt mừng với Trung đến điểm tập trung trên Quốc lộ 1 trước làng Cọp
tá Nguyễn xuân Phúc, Lữ Đoàn trưởng và Trung tá Biển, gần cầu Bến Đá.
Đỗ Hữu Tùng, Lữ Đoàn phó. Từ giã bãi biển Gia Đẳng nơi Tiểu Đoàn nghỉ ngơi
Từ ngày 16 tháng 3 năm 1975, Tiểu đoàn 9 TQLC gần một tháng trong dịp tết về, thực sự có chút chi
được lệnh của Lữ đoàn 369 từ giã chiến trường đó vướng víu trong lòng chúng tôi. Trên bãi cát trắng
Quảng-Trị, bàn giao nhiệm vụ và tuyến đóng quân trải dài và phẵng phiu vào một sáng mùa Xuân, có
cho các đơn vị Bộ Binh và Địa Phương Quân, theo chút sóng vỗ và ánh nắng tươi mát ban mai chiếu lên
Lữ đoàn di chuyển vào Quảng-Nam. Tới Quảng- những con Nuốt trong vắt bị sóng xô mằm phơi trên
Nam, Tiểu đoàn 9 TQLC chia làm hai cánh. Cánh A bãi cát, tỏa ra đủ sắc màu long lanh như những viên
gồm Đại đội 4, Đại đội 2 phòng thủ dài trên dãy núi ngọc quí hoàn hảo, cảnh vật thực bình yên, xinh đẹp.
Sơn Gà do Tiểu Đoàn trưởng chỉ huy. Song cũng chính nơi vùng biển trời xinh đẹp này lại
Cánh B gồm Đại đội 3, Đại đội 1 phân tán trên là vùng chiến trường đẩm máu với nhiều trận đánh
những dãy núi chạy dài xuống núi Đất và bên kia bờ khủng khiếp của Tiểu đoàn 9 TQLC vào những ngày
sông Vu-Gia cách Tiểu đoàn chừng cây số, thay thế tháng cuối 1972 và đầu năm 1973, vùng chiến trận
vị trí cho những đơn vị Nhảy Dù đã di chuyển vào kéo dài từ Gia Đẳng qua Chợ Cạn, đập Linh Quang
1Ð7Ặ2C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
đến tận Cửa Việt. cấp trong những đơn vị cũng đã vĩnh viễn từ giã
Có lẽ đây là điểm mốc thời gian cực thịnh sau hết chiến trường. Một số đơn vị khác đang cố gắng tránh
lưới đạn pháo trong khi triệt thoái để xuống tàu trước
của TĐ9/TQLC dưới thời Trung tá Nguyễn Kim Đễ sự tấn công dồn dập của quân Bắc Việt.
với hệ thống SQ, Cán bộ cũ kể từ ngày thành lập đơn
vị vào tháng 4 năm 1970 cho tới trước khi anh được Tôi hình dung ra một vùng chiến trận tơi bời, thê
bổ nhiệm về đảm trách chức vụ Trưởng Phòng 3/SĐ/ thảm của những “Hùm thiêng sa cơ, thất thế”.
TQLC.
Một thời nào đó, chúng tôi đã tự nguyện hiến dâng
*** tuổi trẻ và đời mình cho đất nước, nhiệt tình hăng
Rời Vùng I chiến tuyến địa đầu đất nước về hái nung nấu cùng nhau tìm vào nơi gió cát với ý chí
Quảng-Nam. “quyết chiến, quyết thắng”, nhưng trước những mất
Vào lúc 10 giờ 30 sáng ngày 16 tháng 3 năm mát quá đỗi to lớn và bất ngờ trên quê hương hôm
1975, đoàn xe theo thứ tự gồm TĐ6/TQLC, TĐ2/ nay, tôi không sao ngăn được tiếng thở dài chua xót,
TQLC, BCH/LĐ369, Pháo binh TQLC trên xe đầy cố nén giòng nước mắt đau thương đang chảy xuống
cả các loại vật dụng, vợ con, gia đình, sau hết là TĐ9/ với nỗi uất hận cuả một người lính trận.
TQLC. Rồi thêm một cái đuôi dài lòng thòng lôi thôi
lếch thếch tội nghiệp đằng sau là dân chúng bồng bế “Như vậy Quảng-Trị và Huế đã mất!”
chạy theo với hàng chục chiếc xe dân dụng, tiếng trẻ Trong buổi họp, vị Trưởng ban 3 Lữ Đoàn và
con khóc la, tiếng kêu réo gọi nhau ơi ới thất lạc, với Trung tá Lữ Đoàn trưởng thuyết trình về tình hình
dáng mặt thất sắc kinh hoàng. địch và bạn trong vùng trách nhiệm của Lữ Đoàn,
Ra đi với nhiều âu lo thắc mắc trong lòng mọi cùng một số tình hình của các đơn vị TQLC ở Huế,
người. SQ và binh sĩ thuộc cấp trong đơn vị đã nhiều bãi biển Thuận An.
lần hỏi tôi điều này, nhưng tôi đã không thể trả lời họ Ra khỏi phòng họp, tôi hỏi anh Tùng :
một cách rõ ràng như mọi khi. Trong tôi chỉ có linh - Số đạn dược mà tôi xin Lữ Đoàn thì bao giờ có?
cảm sẽ mất đất, mất tất cả Vùng I. Anh Tùng trả lời:
Vào Đại Lộc vài ngày sau đó tôi còn nhớ rõ, chiều - Chiều nay hay ngày mai, yên tâm. Còn bây giờ
26 tháng 3 chúng tôi theo lệnh Lữ Đoàn tiếp nhận thì uống tí rượu, ông Tướng vừa mới xuống thăm có
thêm một số đơn vị Đia Phương Quân và Bộ Binh cho mấy chai Napoléon đây. Mỗi người một vài ly
di tản từ chiến trường Quảng-Trị về. Anh Thạnh bảo nhỏ rồi sau đó chia tay.
tôi giao những đơn vị này cho Thiếu tá Lộc phối trí Từ giã các anh, trên đường về chúng tôi ghé lại
phòng thủ ở núi Đất. cái quán nhỏ bên đường ăn tô mì Quảng và uống ly
Trong suốt ngày 26, 27 tháng 3 năm 1975, chúng cà phê, nhân tiện nhìn sơ tình hình sinh hoạt của dân
tôi đã nhận được rất nhiều tin tức đáng buồn về các chúng chung quanh.
đơn vị bạn Tiểu Đoàn 3, 4, 5, 7 /TQLC, TĐ2/PB và Nơi đây cũng như ở Quảng-Trị, đời sống của dân
ĐĐ Viễn Thám, bị cắt đứt ở Thuận An. chúng nghèo nàn, thiếu thốn quá nhiều.
Cố Thiếu tá Nguyễn Tri Nam, người bạn đồng Trong căn nhà lá nho nhỏ tạm đặt BCH/TĐ, cạnh
khóa 22 Võ Bị đã tử trận trên đường lui quân tại bờ con đường đất đỏ trên sườn núi Sơn Gà, từ đó chúng
biển Thuận An, Thiếu tá Đinh Long Thành, K19, tôi có thể nhìn bao quát quận Đại Lộc và con sông
TĐT/TĐ4/ TQLC mất tích và một số bạn bè, thuộc Vu-Gia.
Anh Thạnh và tôi ngồi hút thuốc nói chuyện,
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC những câu chuyện Sài gòn, Huế, Quảng trị. Trong
lòng thì lo lắng, song chúng tôi cũng không biết nên
làm gì.
Lữ Đoàn cho lệnh tiếp nhận đạn dược. Tôi gọi cho
Thiếu tá Lộc chuẩn bị đón nhận và phân phối cho các
Đại đội, báo cho biết khi xong xuôi.
Anh Lộc trả lời trên máy và hỏi:
- Chúng ta sắp làm gì Tân an?
- Có lẽ chiếm lại ngọn đồi 1062.
Anh Lộc vui vẻ tâm sự: “Ông Thiếu úy Hùng mới
ra trường mà anh đưa lên cho tôi, trông tướng tá ngon
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C73
lành và đẹp trai quá. Anh là người Huế, gia đình ở chôn xuống tại chỗ; khi nào xong xuôi Tân An cho
ngay trên đường phố Phan bội Châu, Hùng nói rằng biết.
từ ngày ra trường chưa kịp đi phép đã phải ra trình
diện đơn vị ngay, bây giờ cũng không biết gia đình - Đáp nhận Đại Bàng.
ra sao...” Tôi bỏ ống liên hợp xuống và nhìn anh Thạnh, anh
im lặng một lúc rồi cầm máy gọi anh Lộc:
Phải, sáng nay có một Sĩ quan về bổ sung cho Tiểu - Lộc Ninh đây Tây Đô.
đoàn, anh tốt nghiệp khóa 27 Trường VBQGVN. Tôi - Lộc Ninh nghe Đại Bàng.
bận rộn quá chỉ giữ Hùng lại ở BCH/ Tiểu đoàn có Anh Thạnh cẩn thận dặn dò Thiếu tá Lộc những
1 tiếng đồng hồ, hỏi thăm người đàn em vài điều về điều cần thiết, sau đó lệnh cho anh Lộc thực hiện
trường cũ, nhờ người lính nấu cho Hùng một tô mì lệnh của Đại Bàng Thái Dương.
gói, rồi vội vàng đưa Hùng về Đại đội 3 thuộc cánh Anh Thạnh bỏ máy xuống và hỏi tôi:
B. Tôi nghĩ sau này có thì giờ sẽ nói chuyện và hỏi - Như vậy là sao Tân An?
thăm Hùng về gia đình và anh em nhậu với nhau vài Tôi cười một cách tự tin:
chai bõ nhớ. - Có lẽ chúng ta phải lui quân mấy cây số, chờ
đánh bom xong là tái chiếm đồi 1062, Đại Bàng yên
Nhưng có ai biết những bất ngờ đến với một người tâm, số đạn dược trang bị chúng ta đã dư dùng, đánh
lính trận: gặp mặt, chia tay để rồi sau đó tôi không lên xong sau đó trở lại lấy để tái trang bị và phòng
bao giờ có dịp gặp lại người đàn em tội nghiệp đó thủ, phải không?
nữa. Anh Thạnh nghe thì nghe vậy, cũng như tôi khi
nói thì nói vậy, nhưng trong lòng chúng tôi có quá
Anh chưa hề biết chiến trường nơi đâu, chiến trận nhiều thắc mắc và nghi ngờ.
là gì, địch quân như thế nào, cho đến khi xuôi tay Anh Thạnh vô cùng lo lắng, mà tính anh ấy là như
nhắm mắt. Hùng tử trận vào lúc 5 giờ chiều ngày 29 vậy.
tháng 3 năm 1975 trên bờ biển Mỹ-Khê . Thiếu tá Lâm tài Thạnh nhận được lệnh chỉ định
về đảm nhiệm chức Tiểu Đoàn trưởng Tiểu Đoàn
Trên đường di tản 9 TQLC thay thế Trung tá Huỳnh văn Lượm, và
*** tôi được thuyên chuyển về để đảm nhiệm chức vụ
Trưởng ban 3/TĐ.
4 giờ chiều ngày 28 tháng 3 năm 1975 Thoạt đầu tôi do dự không muốn, vì chức vụ này
Người Sĩ quan phụ tá bảo tôi vào máy gặp Đại tôi đã qua từ lâu rồi. Tuy nhiên sau khi suy nghĩ về
Bàng Thái Dương (danh hiệu của Trung tá Đỗ hữu lại Tiểu Đoàn của chính mình đã thành lập từ ngày
Tùng), anh Thạnh theo tôi tới phòng máy. đầu, tôi lại có cảm giác thích thú và tự nghĩ rằng chỉ
- Thái Dương đây Tân An tôi nghe. một thời gian ngắn nữa thôi thì thế nào cũng sẽ phải
- Tân An đó hả, nghe tốt không ? có sự thay đổi.
- Trình Đại Bàng, 5 trên. Từ giã Lữ đoàn 258 để về lại Tiểu Đoàn 9/TQLC,
- Lệnh cho Tiểu đoàn 9: Số đạn dược được tải lúc đó đang đóng quân ở Chợ Cạn, quận Mai Lĩnh,
đến hôm qua trang bị đầy đủ cho mỗi cá nhân, đạn Quảng Trị., tuy nhiều bạn bè đã thuyên chuyển qua
XM16, đạn phóng lựu, đại liên ..., còn lại bao nhiêu những đơn vị khác như Trí, Cự, Tuấn ... song tôi cũng
1Ð7Ặ4C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC còn tìm lại được những người đàn em dễ thương
như: Phán mập, Công, Quang và Ba Gà...cùng những
người thuộc cấp cũ của tôi.
Thiếu tá Thạnh còn trẻ lắm, anh xuất thân từ khóa
17 trường Bộ binh Thủ Đức, tính tình ít nói, hiền
lành nhưng nghiêm-nghị.
Trong vấn đề chỉ huy đơn vị, tôi phụ giúp anh một
cách hiệu quả, tâm đầu ý hợp. Thực ra đối với tôi
thì các Đại đội trưởng là cấp dưới đồng thời cũng là
những người đàn em rất thân thiết và dễ thương, nên
vấn đề điều đông chỉ huy cũng dễ dàng êm đẹp.
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Anh Thạnh thường giao cho tôi thu xếp hầu hết - Có tin gì vui không anh Ba?
những công việc nội bộ của Tiểu Đoàn như điều - Có, chuẩn bị dọt.
động, hành quân hay tổ chức giải trí cho đơn vị. Phán thực dễ thương miệng luôn cười hề hề:
- Tấn công đồi 1062 phải không, anh Ba?
Anh Thạnh không yên tâm, anh hỏi lại tôi : Tôi nhìn Phán rồi nhìn Quang, cảm thấy tội nghiệp
- Tân An nghĩ có đúng không ? hai người đàn em, tôi bảo họ ngồi xuống. Tôi chỉ
Tôi cười : những tấm bản đồ mà Trung úy Sơn đã dán lên tường
- Không chắc, cả hai chúng tôi cùng cười vui vẻ từ mấy hôm trước, những nét bút màu xanh, đỏ, đen
thoải mái. Lo chi, tất cả chuyện gì rồi cũng OK thôi. ...dấu hiệu cuả trục tiến quân, điểm kiểm soát, Đại
Mọi lệnh lạc của Lữ Đoàn, chúng tôi đã thi hành đội, Trung đội, Tiểu đội, chi chít :
xong và báo cáo về Lữ Đoàn lúc 6 giờ chiều. - Vẽ vào bản đồ cẩn thận như Sơn đã vẽ trên bảng,
sau đó tôi sẽ nói chi tiết, OK.
*** Quang và Phán lật bản đồ vừa vẽ vừa thì thầm nho
6 giờ 30 chiều ngày 28 tháng 3 năm 1975 nhỏ với nhau:
- Tân An đây Thái Dương, - Xong rồi anh Ba!
- Tân An nghe Đại bàng. Dặn dò xong mọi chuyện tôi thở dài nói với Phán
- Tôi muốn gặp Tây-Đô. và Quang:
Anh Thạnh đưa tay cầm máy và ra hiệu cho tôi - Không biết có phải vội vàng triệt thoái như
ngồi xuống bên cạnh. những Tiểu đoàn kia không, sao tôi nghi quá.
- Tây Đô nghe Đại Bàng. - Sao anh Ba nói nghe thê thảm quá vậy?
- OK, Tây Đô lật tấm bản đồ và nghe cho kỹ. - Phán và Quang nghe đây “hãy cẩn thận lo cho
Tôi giở tấm bản đồ đẩy tới trước mặt anh Thạnh. anh em trong đại đội, các chú phải nhớ rằng, khi họ
- Sẵn sàng rồi Đại Bàng. ra lệnh lui quân theo kiểu này có nghĩa là nước đến
- Khi có lệnh, cánh B từ chỗ đóng quân di chuyển cổ rồi. Cầu mong sao cho Tiểu Đoàn chúng ta may
xuống và theo chân dãy Sơn Gà tiến về sông Túy mắn, an toàn”.
Loan, cánh A di chuyển xuống Đại Lộc gặp BCH/Lữ Tôi bắt tay Quang, bắt tay Phán:
Đoàn và nhận lệnh tiếp. Tất cả sẵn sàng khi có lệnh - Về đi, nhớ cẩn thận.
sẽ thi hành. Tây Đô có gì cần hỏi không ? Cho xe đưa các anh về lại tuyến đóng quân đại
- Tây Đô đáp nhận 5, không Đại Bàng. đội, còn một mình tôi ngẩn ngơ nhìn lên dãy núi Sơn
- Tân An anh cho mời Thiếu tá Lộc xuống đây . Ga, những dãy núi chập chùng nối tiếp nhau chạy về
- Vâng. Sau đó tôi gọi anh Lộc tới họp gấp. cuối chân trời xa, giữa bóng chiều quạnh hiu.
Tiếng nói của Trung tá Đỗ hữu Tùng lạnh lùng và Tôi trở về lều nằm lên võng đu đưa và nghĩ ngợi.
sắc như dao cắt, mặt anh Thạnh thoáng vẻ lo âu vì cái Hình như có điều gì đó không ổn hay một thứ gì
lệnh hành quân kỳ lạ này. Lần đầu tiên trong đời lính đó sắp mất mát, tôi mơ hồ cảm nhận như vậy và miên
tôi nghe một cái lệnh lạ lùng và khủng khiếp. man trong giấc ngủ quên.
Ôi ! Sao lại rút lui, rút về đâu, không lẽ kéo xuống
Đà Nẵng lập phòng tuyến ngay giữa thành phố như ***
Tết Mậu Thân hay lại chạy ra biển vội vàng lên tàu 12 giờ 10 khuya 28 rạng 29 tháng 3 năm 1975.
như các Tiểu Đoàn TQLC ở Huế, lại tiếp tục bỏ Cuối cùng lệnh cũng đã tới, lúc đó 0 giờ 10 phút
Quảng Nam, Đà Nẵng? đêm 28 rạng ngày 29 tháng 3 năm 1975. Anh Thạnh
Suốt thời gian đợi chờ thi hành lệnh chúng tôi có đứng lên anh cố vươn vai hít một hơi dài để có thêm
cảm tưởng đang chờ lên đoạn đầu đài. chút sức mạnh và thở dài nói với tôi:
Bữa cơm chiều đã sắp sẵn trên bàn gần chổ ngủ -Tân An, anh điều động và lệnh cho Tiểu Đoàn
của anh Thạnh. Zulu, bảo Đại đội trưởng chỉ huy lên gặp tôi.
Các anh Thạnh, Lộc và tôi vừa ăn cơm, vừa nói -OK!
chuyện, vừa ra lệnh vừa dặn dò kế hoạch chuyển Tôi gọi Thiếu tá Lộc:
quân, chúng tôi đã thu xếp xong mọi việc. Từ giã - Lộc Ninh đây Tân An.
anh Thạnh và anh Lộc trở về phòng máy làm việc - Lộc Ninh nghe Tân An.
với Phán và Quang, hai anh này đã có mặt đang ngồi - Lộc Ninh cho con cái sẵn sàng chưa?
chờ tôi.
Chào nhau xong Phán hỏi : ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ7C5
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
- Sẵn sàng rồi Tân An. chúng bồng bế chạy theo. Song biết làm sao hơn là
- Cho Zulu, và báo cáo, kế hoạch không thay đổi. cố gắng giữ vững chủ lực để khi cần lâm trận.
- Nhận Tân An 5.
- Sơn, cho gọi ĐĐT chỉ huy lên gặp Thiếu tá. Trong đêm tối, mũi tiến quân vẫn vững vàng.
Không biết mình tới sông Túy Loan để làm gì,
Cánh B dưới quyền chỉ huy của Thiếu tá Lê văn nhưng trong lòng chúng tôi vẫn luôn tin tưởng vào
Lộc men theo chân của dãy núi Sơn Gà và vùng làng sức mạnh tuyệt đối của một Tiểu Đoàn TQLC thiện
mạc bên trái của trục lộ tiến về sông Túy Loan. chiến, cho nên trên đoạn đường tiến quân thỉnh
thoảng gặp những ổ phục kích việt cộng, các Trung
Còn cánh A gồm Đại đội 4 của Trung úy Lưu minh đội bên cánh dập tắt lẹ làng.
Quang dẫn đầu, đoạn hậu có Đại đội 2 của Trung úy Cuối cùng chúng tôi đã tới bờ sông Túy Loan. Trời
Lưu văn Phán, di chuyển xuống chợ Đại lộc để gặp vừa sáng, có chút nắng hồng ở phương Đông, chung
Lữ Đoàn. quanh vẫn yên tỉnh, cái yên tỉnh cần cảnh giác nguy
hiểm. Tôi cho lệnh các Đại đội bố trí và cẩn thận cho
Đúng 1 giờ khuya, cánh A đến điểm hẹn. Trước các trung đội yểm trợ nhau vượt sông an toàn, chỉ có
mắt tôi là một bãi đất trống, trong đêm đen tôi vẫn những tiếng súng nổ từ thật xa của địch, tận trong các
nhìn thấy rõ lỗm ngỗm cây, dây, poncho, thùng đạn, thôn xóm với vài viên đạn bắn xẽ, chẳng nghĩa lý gì.
thùng gỗ pháo binh. Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn vượt qua cầu Túy Loan,
tạm chiếm trường học bên trái đường lộ và bố trí
Tại vị trí cũ của Lữ Đoàn không một bóng người, quân. Nơi đây chúng tôi vẫn không thấy bóng dáng
chỉ chừng nấy thôi tôi cũng đã hiểu ra tình cảnh của cuả Lữ Đoàn. Anh Thạnh bảo tôi gọi Lữ Đoàn, tôi
chúng tôi trong hiện tại. bốc máy gọi Trung tá Tùng:
- Thái Dương đây Tân An.
Anh Thạnh hỏi tôi: - Thái Dương nghe.
- Sao vậy Tân An ? - Chúng tôi đến sông Túy loan rồi, Thái Dương ở
Tôi buồn bực: đâu?
- Tôi không hiểu. - Yên tâm, bây giờ tôi và Lữ Đoàn đang ở bên bờ
- Thái Dương đây Tân An. sông, phía trên cầu De Lattre. Tân An nói với Tây Đô
- Thái Dương nghe. chỉnh đốn lại đơn vị và kiếm bất cứ loại xe nào, đem
Trong suốt đoạn đường di chuyển, cũng như tôi, Tiểu Đoàn đến bờ sông Hàn tại tọa độ X.
dường như anh Tùng luôn luôn cầm ống liên hợp để - Thái Dương, tôi muốn hỏi.
điều động các đơn vị để cho đơn vị trưởng rãnh rỗi - Tân An cứ hỏi.
giải quyết các tình huống cấp bách. - Thái Dương, chúng ta đi đâu vậy, ra tới bờ sông
- Thái Dương ở đâu vậy, ở đây không còn ai hết? ai đón chúng tôi?
- Đúng rồi, anh cho tiến về sông Túy Loan sẽ gặp - Tân An yên tâm, khi ra tới đó sẽ có người đón.
tôi. Chúng ta sẽ lên tàu về Cam Ranh.
- Đáp nhận. - Trời ơi! Như vậy là chúng ta bỏ Đà nẵng, là mất
Trong những lần di chuyển quân, tôi vô cùng thận đất phải không?
trọng, lệnh cho Trung úy Quang chia thành 3 cánh. - Tân An nghe đây, bình tỉnh và làm đúng lời tôi
Trung đội cánh phải tiến trong bìa làng, Trung đội dặn.
cánh trái dàn rộng về phía núi để tránh những tổn - Nhận rõ Đại Bàng trên 5.
thất do địch quân phục kích. Tôi nhìn anh Thạnh, chúng tôi lặng thinh, trong
Phán gọi máy cho tôi biết: phút chốc kinh dị đó, tôi thấy hình như đất trời sắp
- Trình anh Ba, sau lưng chúng ta là Bộ Binh, Địa vỡ vụn, hết rồi tất cả .
Phương Quân tùm lum chúng ta phải làm sao?
Tôi dứt khoát: ***
-Cố gắng điều động Đại đội của anh vững vàng, 7 giờ sáng ngày 29 tháng 3 năm 1975.
tuyệt đối không cho bất cứ ai xen lấn vào hàng quân. Người lính mệt mỏi tuột 2 cái dây đai khỏi vai
Cho Trung đội đi sau giữ khoảng cách xa Đại đội và đặt chiếc Balô trên cái bàn nhỏ của học trò, móc
hơn. Hãy tiếp tục di chuyển, để cho các đơn vị bạn ra mấy hộp thịt “ba lát”, mở nắp và một bịch nylon
theo sau mà thôi. đựng cơm, sắp vội tất cả lên bàn thầy giáo, xong đưa
Dù không nhìn, chúng tôi cũng dư biết một cái
đuôi vô cùng luộm thuộm của các đơn vị bạn và dân ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
1Ð7Ặ6C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
cho anh Thạnh và tôi mỗi người một cái muỗng sắt: - Bằng tàu hay máy bay?
- Mời Thiếu tá và Đại uý ăn sáng. - Tôi không rõ lắm, nhưng chắc là tàu thủy.
Chúng tôi mỗi người cầm một hộp thịt và dùng - Cho chúng tôi tháp tùng với.
- Vâng.
muỗng xúc cơm trong bọc nylon, nuốt vội vàng qua Chúng tôi đã dùng đoàn xe của Trung đoàn Bộ
bữa. Anh mời tôi điếu thuốc. Binh, gỡ súng PB, rờ mọt để lại bên đường, tận dụng
tất cả mọi loại xe, điều động các đại đội lên xe thẳng
Anh Thạnh và tôi hội ý, anh sẽ ra bờ sông Hàn tiến về bờ sông Hàn mang theo những người lính
trước để gặp Lữ Đoàn, còn tôi tìm xe và điều động đơn vị bạn.
các Đại Đội ra sau. Anh Thạnh bắt tay tôi với vài lời - Tây Đô đây Tân An.
dặn dò rồi lên xe đi trước. - Tây Đô nghe Tân An.
- Trình Đại Bàng, tất cả Tiểu Đoàn đã sẵn sàng
Trời càng sáng, cảnh vật chung quanh càng rộn trên xe, cho zulu được chưa?
ràng, và mọi sự di động của người cùng xe cộ càng - Cánh B có đủ xe không?
vôi vàng, không biết đi đâu, về đâu nhưng người ta - Trình Đại Bàng, đầy đủ tất cả.
cứ đi, cứ chạy. - OK, Tân an cho lệnh di chuyển, cẩn thận vì ở
ngoài này vô cùng lộn xộn và đông người cũng như
Tôi bảo Hạ sĩ Hoàng hiệu thính viên cho mời xe cộ trên đường; tôi đang ở ngang ngã 3 Trung tâm
ĐĐT/ĐĐ 4 và 1 lên gặp tôi. huấn luyện Hòa Cầm.
- Đáp nhận 5, Đại Bàng yên tâm, tôi sẽ đi trước
Trung úy Quang, Trung úy Công vừa lên tới, dẫn đường.
Công chào và hỏi tôi : - Lộc Ninh đây Tân An.
- Lộc Ninh nghe đây, Tân An cho qua.
- Mình đi đâu đây anh Ba? - Tôi bắt đầu di chuyển, Lộc Ninh cứ để Ba Xuyên
- Ra Đà Nẵng, bây giờ Công và Quang cho đặt bố trí sau đó chừng nữa giờ cho lên xe và tiếp tục di
hai trạm gác trên đường chận tất cả các loại xe cộ và chuyển. Khi bắt đầu khởi hành Lộc Ninh cho biết,
giữ lại, sau đó cho tôi biết có bao nhiêu xe, còn dân OK.
chúng cứ để người ta đi tự nhiên luôn cả các đơn vị - Nhận Tân An trên 5.
bạn. Nhưng kiểm sóat canh gác cẩn thận, coi chừng Đoàn xe di chuyển vô cùng khó khăn trước cảnh
VC lẫn lộn. hỗn loạn của dân chúng, các đơn vị của Trung tâm
Công và Quang chào và trở lại Đại đội. huấn luyện Hòa Cầm, và Thương phế binh ở Bệnh
Cùng lúc đó, một cánh quân hỗn loạn vừa Bộ viện Duy Tân.
Binh vừa Pháo Binh từ Duy Xuyên chạy xuống. Đại Gần 11 giờ trưa Cánh A mới tới được bờ sông
đội 4 chận lại ngoài tuyến, ĐĐT chỉ huy đưa vào gặp Hàn.
tôi là một vị Đại tá (Tôi không nhớ tên, nhưng ông Tôi và anh Thạnh gặp nhau ở đây.
là Trung Đoàn trưởng Trung Đoàn BB đóng ở Duy Anh Thạnh bảo:
Xuyên), Trung Đoàn phó là Trung tá Khai và một - Chẳng gặp ai hết, không ai đón, chẳng ai đưa,
Thiếu tá Sĩ quan Tham mưu. Tân An hãy liên lạc với Lữ Đoàn xem.
Trung tá Khai chào và hỏi: Đến giờ này tôi đã hiểu ra mọi chuyện, chúng tôi
- Anh là Đơn vị trưởng? cho lệnh các Đại đội bố trí rộng bên bờ sông để tránh
- Không, tôi là Trưởng ban 3. đạn pháo kích của địch đổ xuống từ phía Ngũ Hành
- Tôi là Tr/tá Khai, Trung Đoàn phó, bây giờ các Sơn, cũng như ngăn chặn địch tấn công từ phía sau.
anh đi đâu, có thể cho chúng tôi tháp tùng được Cường độ pháo kích của địch càng lúc càng gia tăng
không? và tương đối chính xác.
Tôi nhìn các anh, gật đầu, tôi biết anh là niên Tôi dục anh Thạnh qua sông trước để điều động
trưởng của tôi: Đại đội 4 tiến lên bờ bên kia, vì ở đây quá sức nguy
- Vâng. hiểm. Có một điều may mắn là chưa ai bị thương.
Ông Đại tá Trung Đoàn trưởng tỏ vẻ giận dữ: Một số anh em binh sĩ của Tiểu Đoàn Yểm Trợ
- Xin lỗi anh nghe, “đ… mẹ” chúng nó bỏ hết Thuỷ Bộ TQLC còn ở lại điều hành những chiếc
chúng ta rồi.
- Đại tá không nhận được lệnh gì sao? ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ7C7
- Xin lỗi Đại uý, lũ khốn nạn chẳng có lệnh lạc
gì cả.
Tôi trấn an các ông:
- Đại tá và các anh yên tâm, theo chúng tôi.
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
xuồng máy đưa chúng tôi lần lượt qua sông. Chúng Ngoài cuộc sống thứ tự cấp bậc, tôi và anh có
tôi tận dụng thêm tất cả thuyền máy, và luôn cả ghe nhiều dịp tâm sự về đời sống và gia đình. Nên tuy là
thuyền trên sông để làm phương tiện vượt sông Hàn. Đơn vị trưởng, song anh xử sự với tôi như người anh,
nhất là thời gian chúng tôi cùng ở LĐ-258 của Đại tá
Tôi gọi Trung tá Tùng; Ngô văn Định.
- Thái Dương đây Tân An.
- Nghe Tân An tốt, tới đâu rồi? Tôi đã liên lạc được với Thiếu tá Trần văn Hợp
- Trình Đại Bàng chúng tôi tới được bên này sông danh hiệu Hà Nội, Tiểu đoàn trưởng Tiểu Đoàn 2/
Hàn. TQLC, xuất thân từ khóa 19 Đà Lạt.
- Tốt, anh có gặp một tiểu đội của Hà Nội (danh
xưng của Thiếu tá Hợp) đón ở đó không? Anh cho biết hiện anh đang ở trên Đại hạm 810
- Không. của Hải quân, chỉ huy toàn bộ TQLC đang ở trên đó,
Tôi nghe tiếng nói của anh Tùng trong ống liên còn người hạm trưởng thì tôi không biết tên nhưng
hợp và chiếc loa nhỏ gắn trên máy PRC25 không anh Hợp cho biết tần số của máy và danh xưng là
được rõ ràng, lẫn lộn với một loại âm thanh thực Nam Hổ, tôi ghi xuống cẩn thận những chi tiếc này.
quen thuộc - hình như tiếng cánh quạt của trực thăng
hay tiếng sóng biển vỗ vào mạn tàu. Tôi báo cho Tây Đô biết điều này và hẹn với anh
- Thái Dương đang ở đâu, trên máy bay hay tàu Hợp chúng tôi sẽ cố chiến đấu.
thủy?
- Sao Tân An lại hỏi vậy? Anh Hợp hỏi chúng tôi:
- Vì tôi nghe có tiếng quạt đập gió hay tiếng oằm - Liệu được bao lâu, Tân An?
oặp của sóng. - Có thể 2, 3 ngày hay lâu hơn. Tôi trả lời một
- Không tàu cũng chẳng máy bay, đó là tiếng sóng cách tin tưởng.
vỗ bên bờ biển. Anh Hợp bảo:
Tôi nghe tiếng la rất lớn cuả Trung tá Phúc: - Cố chiến đấu, chừng 9 giờ tối Clear bãi và pick
- Cho Tân An ngay tần số của Hợp và Hợp có bổn up.
phận đón Tiểu đoàn 9. - OK, cám ơn Hà nội.
- OK, OK. Tân an đây Thái Dương - hảy ghi Đó là một sự hẹn hò vô cùng quan trọng trong đời
xuống tần số này và liên lạc với Hà Nội, để Hà Nội tôi, nhưng tiếc thay sự hẹn hò này đã không đến và
thu xếp đón Tiểu Đoàn 9 lên tàu.. chẳng bao giờ đến cả.
- Đáp nhận Đại bàng 5. Chúng tôi đã mất hẳn liên lạc với anh Hợp từ lúc
- Chúc may mắn... 3 giờ trưa ngày 29 tháng 3 năm 1975.
Ầm,.. bỗng tôi nghe trong máy một tiếng nổ rất Sau đó tôi qua tần số của Nam Hổ, nhưng cũng
lớn, cắt ngang tiếng nói của anh Tùng...và chấm dứt không nhận được một tín hiệu nào cả.
cuộc đối thoại. Sự thật, mọi chuyện đã và đang xẩy ra trước mắt,
Đó là lần nói chuyện sau hết của chúng tôi với nỗi hy vọng đưa đơn vị lên được con tàu để ra khơi
Trung tá Đỗ hữu Tùng, (trên đọan đường di chuyển hay tìm một lối thoát nào đó, để đơn vị được vẹn toàn
từ Đại Lộc đến bờ sông Hàn, thỉnh thoảng Trung tá là điều vô tưởng, không thể làm được.
Phúc cũng có lên tiếng, nhưng rất ít chắc anh qúa Tôi linh cảm rằng trong tình cảnh này, không còn
bận rộn). ai muốn bị ràng buộc bởi cái quyền chỉ huy, lãnh đạo
Các anh là những cấp chỉ huy trực tiếp từ ngày nữa mà có lẽ người ta đang chọn việc đào thoát cho
đầu tôi về đơn vị (Tiểu Đoàn 5/TQLC với danh hiệu bản thân là chính.
Hắc Long), và cũng là những người Niên trưởng khả Tôi nghĩ vậy và lấy lại sự bình tỉnh.
kính cùng xuất thân từ trường Mẹ, Trường Võ Bị Đà Sự bình tỉnh bây giờ là một yếu tố rất cần thiết
lạt. cho đơn vị. Những nóng giận, lo lắng, căm hờn trong
Trong suốt những năm tháng chiến trận, chúng tôi lòng đã chìm xuống bởi vì trước sau rồi cũng chỉ
có nhiều thời gian sống gần gũi, tôi cũng đã nhiều một lần. Tôi đã lựa chọn con đường cho tôi, suốt hơn
lần là thuộc cấp của anh Tùng từ lúc làm Trung đội 7 năm quay cuồng trong chiến trận, từng phút từng
trưởng thì anh Tùng là Đại đội trưởng. Khi về làm giây giữa hiểm nguy chết chóc vây quanh, giờ đây
Trưởng ban 3 /LĐ 258, anh Tùng là Lữ Đoàn phó. chẳng cần phải nghĩ vẫn vơ cho mất thì giờ.
1Ð7Ặ8C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ***
12 giờ trưa ngày 29 tháng 3 năm 1975
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Đại đội 4 qua sông trước, Trung úy Quang báo chân chúng tôi không thiếu nơi nào, nhìn vào tấm
cáo: bản đồ thành phố, chúng tôi cảm thấy xa lạ bởi chiến
trận thực hiếm khi xảy ra tại nơi thành thị như lần
- Trình anh Ba không có một đơn vị nào đón Tiểu này.
Đoàn mình hết.
Sau khi định hướng và xác định điểm đứng, chúng
Thực ra đến giờ phút này chúng tôi đã cảm thấy tôi đồng ý kéo quân lên phía Bắc của phi trường Non
thấm thía mọi vấn đề. Tôi bảo Quang cứ tiến quân Nước, ở đó có nhiều khu nhà đồ sộ, cạnh bờ biển.
lên khỏi bờ sông chừng 500 mét và bố trí, chờ chúng
tôi qua sông. Trong lúc đó, pháo của Việt cộng điều - Phương Dung đây Tân An.
chỉnh vào vị trí bờ sông tương đối chính xác, những - Phương Dung nghe anh Ba.
quả đạn pháo kích từ hướng Non Nước rót xuống - Phương Dung kiểm điểm con cái xong, cho di
liên tục. Giữa khoảng trống mênh mông này, có tránh chuyển tới điểm X, bố trí, mặt quay ra biển hướng
cũng vậy mà không tránh cũng rứa thôi, chỉ làm rối Đông. Hãy báo cáo cho biết khi bắt đầu di chuyển.
loạn thêm hàng ngũ. - Đáp nhận.
Sau khi chấn chỉnh đội hình một cách nhanh
Anh Thạnh qua sông trước và ngồi chờ chúng tôi. chóng, Đại đội của Phán bắt đầu di chuyển, kế tiếp
Tôi vừa lên bờ, anh nói : tới Đại đội 1 của Trung úy Công, BCH/TĐ và Đại đội
- Tân An, không có ai ở đây hết. Anh hãy gọi Lộc 4 của Trung uý Quang bao chót. Khi tới nơi, chúng
cho biết đã tới đâu và tình hình như thế nào? tôi mới biết đây là khu Chủng viện Thiên Chúa và
- Vâng. những nhà nuôi trẻ em rộng lớn.
Anh Lộc gọi cho biết: Chủng viện Sơn Trà là 1 khu kiến trúc đồ sộ, có
- Vừa tới bờ sông với Đại đội 3 đang cho bố trí, khoảng 4, 5 dãy nhà lầu liên tục, nằm thành hình
địch quân lợi dụng vào dân chúng để tấn công vào chữ nhật chung quanh có hàng rào cao, cột đúc kiên
đằng sau, chúng tôi không thể qua sông được. cố, căng lưới chống B40. Trong thế trận cấp bách
- Thẩm quyền cho củng cố vị trí và phản công, như hiện tại, không thể nào tìm được một vị trí tốt
không cần qua sông vội, bên này chúng đang pháo hơn được. Phía Đông quay ra bãi biển, cách bờ nước
kích. chừng 200 mét, phía Nam là khoảng trống mênh
- Đáp nhận Tân An. mông tiếp giáp với phi trường Non Nước, phía Bắc
Lần lượt Đại đội 4, 1, 2 và BCH Tiểu Đoàn đã qua là khu dân cư chài lưới, công sở đằng xa về phía Tây.
sông. Toàn bộ khu vực là đất pha cát, việc đào hầm hố
Từ bến sông vừa lên tới lộ nhựa, chúng tôi thấy và giao thông hào tương đối dễ dàng mau lẹ với xạ
ngay cảnh hỗn loạn của một số binh sĩ của Đại đội 4 trường rất lý tưởng.
đang chạy ngược trở lại, trên đầu không nón sắt, vai Thiếu tá Thạnh đồng ý tổ chức phòng ngự trên vị
không balô. trí này.
Trung úy Quang cho biết phía trước địch quân Hệ thống phòng thủ như sau :
pháo kích dữ dội, dân chúng cùng một số đơn vị khác 1- Đại đội 2: Phòng thủ phía bãi tắm, quay mặt về
đang chạy hỗn loạn. biển Đông, quan sát tàu bè.
Tôi bảo Quang : 2- Đại đội 1 và 4 lập thành hình chữ L quay về
- Chấn chỉnh ngay hàng ngũ, không được tán loạn, phía Nam và Tây.
cho dàn phòng tuyến rộng về bên kia đường, bố trí Chúng tôi dự tính: phía Nam và Tây sẽ phải đối
mặt Đông và Nam. đầu chính diện với địch.
Anh Thạnh và tôi hội ý: - Chúng tôi vừa tiếp nhận một số quân nhân của
1- Kể từ giờ phút này không còn trông chờ vào Tiểu Đoàn 6/TQLC do Đại úy Hồ ngọc Hoàng dẫn
một sự tiếp ứng nào khác. đầu. Tôi sắp xếp để toán quân của anh Hoàng tạm
2- Tìm một vị trí tốt phòng ngự để bảo toàn đơn phòng thủ về mặt Bắc.
vị. Riêng Đại đội 3 của Trung úy Trương văn Ba
3- Thiếu tá Lộc và Trung úy Ba, lo điều động Đại (chúng tôi gọi đùa là Ba Gà) và Thiếu tá Tiểu Đoàn
đội 3. phó Lê văn Lộc bị kẹt bên kia sông Hàn, không thể
Thực sự, trên khắp đất nước từ biển đến núi và qua được.
những vùng quê xa xôi hẽo lánh, cho đến miền đầm Trong những giây phút sau cùng anh Lộc và Ba đã
lầy tận cùng Cà Mâu, Năm Căn … gần như bước
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ17C9
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
cho chúng tôi biết rằng Đại đội 3 đang phòng thủ bên khói thuốc làm cho tâm trí tỉnh táo và sáng suốt ra;
bờ sông thì địch tấn công và pháo kích dữ dội. hai chúng tôi ngồi hút thuốc liên tục.
Anh Lộc bảo: - Thưa Đại úy, có Bác sĩ Túy xin trình diện.
- Nằm ở đây chỉ làm bia cho chúng bắn và pháo, Tôi quay lại nhìn người lính truyền tin, Hoàng
lưng dựa vào bờ sông kẹt qúa ... quay mặt về phía cổng vào, tôi nhìn theo thấy BS
Anh Thạnh cho lệnh: Túy đang đứng ở đó, tôi đưa tay ra hiệu cho anh tiến
- Lộc và Ba tự lo liệu lấy, cố gắng chiếm vị trí tốt về phía chúng tôi:
để giảm thiểu thiệt hại cho đơn vị. - Thiếu tá, có BS Túy muốn xin trình diện.
Chừng nữa giờ sau, anh Lộc đã gọi tôi: Anh Thạnh gật đầu, tôi chỉ BS Túy lại trình diện
- Tân An đây Lộc Ninh. Thiếu tá Tiểu Đoàn trưởng.
- Nghe thẩm quyền. Bác sĩ Túy, người Bác sĩ quân y mới thuyên
- Chúng tôi đang lui dần về phía cầu De Lattre, chuyển về Tiểu đoàn được hơn 1 tháng, dáng anh
không thể tiến được nữa vì bị những con sông nhỏ, nhỏ và hiền lành, ít nói. Anh có vẻ khép nép, chậm
không qua được. chạp tới trước mặt anh Thạnh đưa tay chào và trình
- Tân An, Tân an ... bày hoàn cảnh của anh:
Tôi nghe những tiếng kêu la vội vàng trên máy và «Quê anh ở quận Duy Xuyên. Anh có người mẹ
từ đó mất liên lạc với cánh quân này. già, vợ và hai đứa con nhỏ, không biết bây giờ gia
(Sau này, khi các anh được địch thả ra từ Trung đình ra sao và lưu lạc về đâu. Anh vô cùng lo lắng
tâm huấn luyện Hòa Cầm, tôi gặp lại anh Lộc và Ba. và muốn xin phép chúng tôi được trở về quê tìm me,
Các anh đã kể lại cho tôi nghe những biến cố xảy vợ và các con».
ra trong ngày hôm đó như sau: Đại đội 3 không thể
chịu nổi sức tấn công của địch vì tuyến phòng thủ Tại cửa biển Thuận An
tạm thời của Đại đội quá chênh vênh không thế dựa,
lại nữa pháo của địch rót xuống liên tục trong khi đó Nhìn cảnh hỗn loạn của dân chúng từ những ngày
binh sĩ không nơi trú ẩn tránh pháo kích, các anh đã trước còn ở Đại Lộc, cũng như trên trục tiến quân
cho lệnh rút dọc theo bờ sông về hướng Đông, phía cho đến hôm nay chúng tôi đã hiểu rất rõ tâm trạng
cầu De Lattre, nhưng kẹt phải mấy con sông, một vô cùng hoang mang, đau khổ của thuộc cấp. Chúng
số binh sĩ đã chết đuối. Cuối cùng, Đại đội 3 đã tan tôi rất thông cảm hoàn cảnh của họ, nhất là dối với
hàng). những người có gia đình, cha mẹ, vợ con, anh chị em
Tại Chủng viện Sơn Trà, các Đại đội đã thiết lập ở vùng này.
xong hệ thống phòng thủ. Chúng tôi cảm thấy rất
vừa ý sau khi đi kiểm soát một vòng chung quanh. Không, chúng tôi không trách gì BS Túy, không
Có lẽ đây là một vị trí chiến đấu lý tưởng. trách anh thiếu tinh thần trách nhiệm, bởi vì những
Chúng tôi đã chọn sẵn sàng cho mình một trận địa người đáng lẽ có trách nhiệm hơn anh, trách nhiệm
để sửa soạn cho một cuộc chiến đấu cuối cùng của to lớn hơn anh cũng đã im hơi lặng tiếng trốn chạy,
những người lính trận. bỏ lại những đại đơn vị to lớn cấp Quân đoàn, Sư
Là cấp chỉ huy, chúng tôi thừa biết rằng từ giây đoàn, không chút tiếc thương, không xấu hổ, ngại
phút này tứ bề là địch, cuộc chiến đấu của chúng tôi
sẽ là đơn độc, tuyến phòng thủ không đường triệt ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
thoái, không có bất cứ một sự tiếp ứng hoặc yểm trợ
hỏa lực nào của các lực lượng bạn. Chúng tôi sẽ phải
chiến đấu cho đến khi bị tiêu diệt.
Có một điều chắc chắn rằng địch cũng sẽ phải trả
một giá rất đắt khi chúng tôi còn hơi thở và ý chí
chiến đấu.
Ban Chỉ Huy ngồi rải rác chung quanh, tôi ngồi
trên bậc cấp cuối của Chủng viện, còn anh Thạnh tựa
lưng vào chiếc cột đúc nghỉ ngơi.
Thói quen trong những giây phút gay go chỉ có
1Ð8Ặ0C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
ngùng, huống gì anh. Anh Thạnh đứng trên bậc cấp của Chủng viện,
Tuy nhiên chúng tôi cũng không muốn hình ảnh anh cúi đầu thực lâu, hai vai anh rung lên.
của anh có thể gây nguy hiểm cho đơn vị trong giờ Cuối cùng anh ngẫng lên nhưng anh không nói
phút hiện tại, nên tôi nói với anh Thạnh: được.
- Chấp nhận đi Thiếu tá, Sự tủi nhục và đau đớn làm anh uất nghẹn, anh
Anh Thạnh bảo với BS Túy : cố nuốt xuống, nhưng trên đôi mắt đã tràn đầy nước
- Tùy anh. mắt, anh bước thật nhanh về phía cột trụ và úp mặt
Nhưng BS Túy lộ vẻ sợ hải, vì có thể anh đang lên hai bàn tay, anh lắc đầu, giọng nói đầy nước mắt :
mang mặc cảm phạm tội qúa lớn, tội này có thể bị
bắn bỏ ngay ngoài mặt trận. BS Túy cúi nhìn xuống - Tân An, tôi không nói được.
đất. Toàn thân tôi rung động, những cảm giác chai lì
Tôi biết rất rõ về người Tiểu Đoàn trưởng của của chiến trận bổng phút chốc tan biến. Đầu óc tôi
chúng tôi. Sau dáng mặt lạnh lùng đó, anh rất hiền thực mơ hồ và bồng bềnh, tôi nghiến chặt hàm răng,
lành và nhân đạo, đôi khi vì giầu tình cảm khiến anh cố nuốt những giọt nước thật mặn chạy xuôi về sâu
trở nên yếu đuối. trong lòng. Tôi bước tới trước hàng hiên, ngẫng đầu
Tôi biết trong phút giây này anh Thạnh đang có lên thật cao, vì tôi biết rằng khi tôi cúi thấp xuống, tôi
quá nhiều âu lo, buồn phiền. sẽ không dấu được những giòng nước mắt đau đớn
Tôi quay lại nói với BS Túy : như anh Thạnh. Hơn nữa Tiểu đoàn này là đứa con
- Anh Túy cứ yên tâm đi đi, hãy cẩn thận khi ra do chính chúng tôi đã cưu mang từ ngày 20 tháng 4
khỏi hàng rào, ngoài đó là chỗ loạn quân, hỗn quan. năm 1970, từ ngày thành lập cho đến hôm nay vừa
Chúng tôi mong anh tìm lại được gia đình. đúng 5 năm.
BS Túy chào anh Thạnh và tôi cùng giã từ những Tôi hít một hơi dài và nói lớn :
người đồng đội quân y và anh đi về phía khu làng - Tất cả anh em Sĩ quan, Hạ sĩ quan và Binh sĩ
chài lưới. Từ đó chúng tôi không bao giờ còn gặp lại nghe đây, chúng tôi không còn dấu diếm bất cứ một
người đồng đội đó nữa. điều gì nữa. Từ Đà Nẵng đến Quảng Trị tất cả mọi
Anh Thạnh ngồi xuống bậc cấp và đưa tay nắm đơn vị đã tan hàng, Tiểu Đoàn 9 TQLC chúng ta là
dây 3 chạc của tôi kéo xuống ngồi bên cạnh anh và đơn vị duy nhất còn lại, và trận đánh sắp tới đây là
móc gói thuốc mời tôi và nói nhỏ: trận tử chiến, chẳng thể lùi bước để về đâu được nữa.
- Bây giờ trong đơn vị mình đa số là người miền Do đó, nhờ các bạn về thông báo lại cho tất cả anh
Nam, họ có gia đình ở trong Nam, còn một số anh em binh sĩ, ai muốn tình nguyện chiến đấu hãy ở lại,
em miền Trung cũng tội nghiệp như BS Túy. Chúng còn ai muốn về với gia đình, không chiến đấu cứ yên
ta có nên gọi họ lên đây để nói như đã nói với BS tâm rời khỏi nơi này chúng tôi không ép buộc. Riêng
Túy không Tân An? bản thân chúng tôi quyết ở lại chiến đấu, sống chết
- Thiếu tá nói cũng đúng. Trận đánh sắp tới đây với Tiểu Đoàn 9 TQLC đến phút cuối cùng.
đương nhiên là một mất một còn, có thêm một số Tôi cố nói tiếp để khỏi bị xúc động khi ngừng lại:
anh em hy sinh nữa cũng vậy thôi. Theo tôi cho tập - Bảo anh em trung đội quân y chia riêng cho mỗi
họp tất cả Đại đội trưởng, Trung đội trưởng, Tiểu đội cá nhân một bịch nylon trong đó gồm thuốc đau đầu,
trưởng, chúng ta ra lệnh và các anh ấy về phổ biến đau bụng, thuốc sốt rét, băng cá nhân, băng keo …
lại. cùng những thứ nào các bạn thấy cần thiết cho anh
em binh sĩ trong khi thoát hiểm mưu sinh.
- Đồng ý. Anh Thạnh gật đầu. Cuối cùng tôi hét lên:
Tôi gọi Trung úy Sơn, người Sĩ quan phụ tá : - Hết!
- Sơn cho gọi toàn thể các cấp từ Tiểu đội trưởng Tôi định quay mặt đi nhưng Phán mập đã tiến tới
đến Đại đội trưởng lên họp khẩn cấp; giao tuyến trước tôi, anh đưa tay gỡ chiếc kính cận, cũng như
phòng thủ cho các cấp phó, hãy cẩn thận. tôi, nước mắt anh đã đong đầy trên mắt kiếng, anh
Trung úy Phán tập họp các cấp cán bộ, trình diện chỉ nói được vài tiếng nho nhỏ:
lên tôi. - Anh Ba, anh Ba! và anh quay lại hàng quân đưa
Sau khi kiểm soát lại xong xuôi tôi trình diện cho cao tay hô lớn:
anh Thạnh. - Tiểu đoàn 9 quyết tử thủ!
Và tất cả anh em la lớn:
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ18C1
- Chúng tôi quyết tâm ở lại chiến đấu. phút ngắn ngủi đó, biết bao ý niệm phức tạp dấy lên
- Thôi cho anh em trở về lo tuyến phòng thủ và trong đầu về đơn vị, gia đình, người thân và người
sửa soạn tất cả mọi chuyện chúng tôi đã căn dặn. yêu, nhưng rồi cuối cùng cũng chẳng giải quyết
BCH/Tiểu đoàn di chuyển lên lầu 1 để dễ quan được gì.
sát và điều động các đơn vị chiến đấu. Ban lệnh cho
mọi người ăn cơm, nước cho mau để còn sẵn sàng Cuộc chơi nào rồi cũng đến lúc kết thúc, kết thúc
đối phó với đợt tấn công của địch. bất cứ bằng cách nào. Có lúc tôi và anh Thạnh nhìn
nhau cùng cười, cái cười thú vị của những con người
*** đã chai lì đang tìm ra được một lối đi, một cái cười
2giờ 40 ngày 29 tháng 3 năm 1975 chấp nhận.
Từ Đại đội 1, Trung úy Công báo cáo về Tiểu
Đoàn : ***
- Xa xa về hướng phi trường chiến xa địch xuất 3 giờ 15 ngày 29 tháng 3 năm 1975
hiện cùng với cờ mặt trận giải phóng. Những loạt đạn nổ đầu tiên khai mào trận đánh,
Từ Đại đội 4 Trung úy Quang cũng cho biết: những loạt đạn địch bay qua lưới sắt đục lỗ lên
- Thiết giáp địch đang tiến về phía chúng ta. tường, kẽ những vạch vô hình trong không khí,
Anh Thạnh cầm máy nghe và bảo tôi: những quả đại bác phóng đi từ thiết giáp nổ ầm ầm
- Tân An lên lầu quan sát thử coi. chung quanh, như pháo tết. Ngoài tuyến phòng thủ
Tôi nắm cây XM.16 và dẫn theo một người lính bắt đầu chống trả.
truyền tin đi thẳng lên sân thượng của chủng viện Chung quanh tôi vang dội những tiếng reo hò trên
rộng lớn để quan sát rõ hơn. trận tuyến, tiếng reo hò qua những chiếc loa máy
Đưa ống nhòm về hướng phi trường những cuộn truyền tin PRC-25, cùng với tiếng la hét của những
bụi và khói kẻ thành từng hàng bốc lên cao, đoàn người dân vô tội với vô số trẻ con đang kẹt trong
thiết giáp địch chừng 5, 6 chiếc giăng hàng ngang chủng viện vì những trái đạn lớn rơi và nổ ngay giữa
chậm chạp tiến về phía chúng tôi. Tôi cười thầm sân chủng viện.
trong bụng: “Cuối cùng thì chúng mày cũng tới”. Chính những tiếng khóc, tiếng réo gọi nhau thất
Chưa bao giờ tôi thấy vui và tỉnh táo như lúc này. thanh, chính những âm thanh này đã khiến chúng tôi
Nhìn vòng tuyến phòng thủ từ trên cao thật vững nao núng.
vàng, tôi yên tâm xuống gặp anh Thạnh, anh Thạnh Trên trận tuyến với khả năng chiến đấu của đơn
hỏi: vị, tôi nghĩ có thể giữ nổi, dù rằng không thể được
- Tân An thấy sao? lâu dài, nhưng ít ra cũng được vài ba ngày.
- Trình Đại Bàng chiến xa địch có treo cờ mặt trận Từ lúc đó, đạn pháo cỡ lớn, đổ xuống sân Chủng
đang tiến về phía chúng ta, không còn xa . viện dày đặc hơn. Sau những tiếng nổ long trời lở
Anh Thạnh gọi cho các Đại đội sẵn sàng chiến đất là tiếng la hét và khóc thét của đàn bà và trẻ con,
đấu. tôi vội phóng lên sân thượng, nhìn tình hình chung
Tôi vui vẻ thấy dáng mặt nghiêm trang của anh có quanh thầm nhủ: “không sao hết, chúng mày còn lâu
chút ít xúc động. mới chiếm được”.
Có lẽ từ ngày về làm Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn Thỉnh thoảng hai Đại đội trưởng Công và Quang
9/TQLC đây là trận đánh đầu tiên của anh. Nhưng báo cáo. Cuộc chiến đấu vẫn tốt đẹp. Những đợt tấn
chúng tôi không ngờ đó cũng là trận chiến sau cùng công của bộ binh địch bị đẩy lui dễ dàng, trên bãi cát
của anh Thạnh trong chiến trận. Anh đứng lên, tay mênh mông, những xác người gục ngã và chưa có
nắm cây súng phóng lựu M.79 đi tới đi lui trong một chiến xa nào của địch xông vào được ngoại trừ
phòng; các đại đội 4, và 1 báo cáo về tới tấp. vài chiếc đã bốc cháy, bốc khói đen mù mịt vì đạn
Tôi bảo: M72 và đại bác của ta.
- Vững tâm, thấy VC thì nhắm bắn từng đứa cho Trận đánh tiếp tục, đạn pháo binh và đạn đại bác
chính xác. Còn thiết giáp tới gần dưới 50 mét ống từ chiến xa dập vào càng lúc càng dày đặc hơn, tiếng
phóng hỏa tiển và đại bác lo liệu. Chúng khó có thể la khóc vang trời từ dưới những căn nhà đồ sộ của
xông vào đây được. Chủng viện.
Thực ra, tôi cũng như anh Thạnh, chúng tôi có Người truyền tin đưa máy cho tôi và bảo:
cùng cảm giác và sự nghĩ ngợi. Trong những giây - Anh Ba, Trung úy Phán muốn gặp.
- Phương Dung, Tân An nghe đây .
1Ð8Ặ2C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
- Trình anh Ba, có 2 chiếc tàu lớn xuất hiện ngoài Thứ chiến đấu của người lính chiến đang làm tròn
khơi, anh Ba có thấy không? sứ mạng đối với đất nước. Họ biết một cách chắc
chắn rằng không bao giờ và chẳng bao giờ có bổng
Tôi bảo Phán chờ, tôi đi về cuối hành lang của dãy lộc nào cho cá nhân họ như cấp bậc, chức vụ, thăng
lầu, qua khoảng trống nhìn ra biển đông mênh mông thưởng. Họ đang chiến đấu lần cuối cùng với đầy ý
tận chân trời, trên cái mặt thảm phẳng mà xanh đó, nghĩa của một đời làm lính trận....
tôi thấy có 2 chấm đen xuất hiện tận chân trời, tôi
bảo người lính cho tôi cái ống nhòm, tôi nói nhỏ: Tôi cầm ống liên hợp gọi trên tần số mà anh Hợp
“Đúng 2 chiếc tàu có lẽ đang di chuyển về hướng đã cho:
chúng tôi.”
- Nam Hổ, Nam Hổ đây Tân An.
- Phương Dung đây Tân An, đúng là 2 chiếc tàu - Hà Nội đây Tân An.
lớn. Chẳng có ai trên tần số này nữa, tại sao? Họ đã đi
đâu? Về đâu? Trên mặt biển xanh, hai chiếc tàu lớn
- Anh Ba có cho lệnh gì không ? dần, cho đến lúc chúng tôi có thể nhìn thấy buồng
- Chờ đó! lái và cột cờ.
Tôi trở lại căn phòng chỉ huy, hỏi ý kiến anh Phán mập dồn dập xin lệnh, tình hình trở nên
Thạnh, anh Thạnh xúc động mạnh, anh nói với tôi: căng thẳng.
- Anh cứ nói với Phán quan sát và theo dõi kỹ Liên tiếp mấy tiếng đồng hồ súng nổ, pháo dập,
lưỡng và báo cáo. chiến xa địch tấn công, không làm cho chúng tôi
- Vâng. lúng túng. Nhưng bây giờ nhìn thấy hai chiếc tàu
Tôi lập lại với Phán ý kiến của anh Thạnh, sau đó này xuất hiện một cách lạ lung mà mình vẫn không
gọi Đại đội 1, 4 cho biết tình hình, Công và Quang bắt liên lạc được trên máy truyền tin đã khiến đầu óc
đều cười và trả lời dứt khoát: chúng tôi rối tung.
- Anh Ba yên tâm lớn, mấy con chuột này chưa Anh Thạnh và tôi bàn tính:
làm gì được đâu. - Không lẽ hai chiếc tàu đã bị địch chiếm chạy
Tôi thở dài! Không biết trong giây phút này Công vào đây dẫn dụ mình?
và Quang có hiểu gì về thế trận này không? Ôi thực - Còn nếu sự thực tàu vào đón tại sao lại không
buồn lòng, những người chiến hữu thuộc cấp cũng liên lạc được?
là những thằng em thân thương như ruột thịt, họ - Mà lỡ tàu vào đón thiệt và chúng tôi bỏ qua cơ
đã sống với tôi trong chiến trận từ ngày đầu mới ra hội này thì tai hại biết chừng nào!
trường về lập đơn vị cho đến những cuộc vui chơi Tôi kiên nhẩn gọi Hà Nội và Nam Hổ thêm mấy
thâu đêm suốt sáng sau ngày hành quân trở lại phố lần nữa, nhưng tuyệt nhiên không một tiếng trả lời.
thị, kéo nhau đi nhảy đầm, nghe nhạc, nhậu nhẹt, Càng về chiều địch quân càng tấn công dữ dội.
chúng tôi quây quần sống với nhau qua hết buồn vui Anh Thạnh hỏi tôi:
cuộc đời lính trận. Giờ này đây là sự sống và cái chết - Tân An coi được chưa, ra lệnh cho Phán!
- niềm mơ ước hay nỗi tuyệt vọng, tất cả đang quay Tôi nhìn anh Thạnh và thầm nói với mình:
cuồng trước mắt. - “Có bao nhiêu lần như thế này trong cuộc đời
Chung quanh đây chẳng còn ai, chẳng còn ai liên chúng ta?”
lạc với chúng tôi, và có lẽ cũng chẳng còn ai biết Tôi nhìn ra hành lang, hai chiếc tàu lớn chỉ còn
được tận miền trung xa xôi này còn có một đơn vị cách bờ nước chừng gần cây số, tôi nghiến chặc răng
đang cố chiến đấu, dĩ nhiên là tìm cái sống song và gật đầu đồng ý với anh Thạnh:
cũng là cuộc chiến đấu để “định nghĩa” cho người ta - Phương Dung đây Tân An.
hiểu thế nào là trách nhiệm của người lãnh đạo chỉ - Phương Dung nghe anh Ba.
huy, thế nào là trách nhiệm đối với đất nước và đối - Cho con cái chuẩn bị, khi có lệnh sẽ rời Chủng
với thuộc cấp. viện và phóng nhanh ra tàu.
Tôi không hề bi quan, tôi không được bi quan, vì - Nhưng còn cái hàng rào vững chắc này thì làm
chẳng còn gì nữa để mà bi quan? Sau cơn mưa trời sao?
sẽ lại sáng. Nhưng trong tình cảnh này mưa sẽ chẳng - Phương Dung cho tất cả binh sĩ leo lên dằn nó
bao giờ dứt, khi mà sự chiến đấu của chúng tôi còn xuống. Nghe rõ không?
tiếp tục - nó chỉ dứt khi con Mãnh Hổ chịu nằm yên, - Đáp nhận anh Ba !
không còn hơi thở.
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ1C83
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Và chiếc tàu chỉ còn cách bờ khoảng vài trăm - Tân An, ra lệnh cho các Đại đội rời khỏi phòng
mét, tôi gọi Phương Dung: tuyến và chúng ta đi ngay.
- Hạ ngay hàng rào và phóng ra tàu. Chẳng còn suy nghĩ gì được nữa, tôi ra lệnh:
- Đáp nhận anh Ba, thi hành ngay. - Đại đội 1, 4,và Đại đội Chỉ huy bỏ tuyến, phóng
Từ trên tầng lầu hai của Chủng viện, giữa tiếng nhanh về hướng con tầu.
đạn pháo của địch, lẫn tiếng reo hò của quân ta, Trong tình cảnh bối rối đó thực quá sức nguy
chúng tôi còn nghe một tiếng Ầm...thực lớn, hàng hiểm, thực tình tôi không hề nghĩ ra có ngày hôm
rào của Chủng viện đã bị Đại đội 2 đạp sập. Sự điều nay: “Chúng ta bỏ tuyến trận ngay giữa thành phố
động của Phán không còn hiệu quả, binh sĩ di chuyển để bỏ chạy”.
không còn hàng ngũ, chẳng yểm trợ, thi nhau chạy Theo anh Thạnh xuống tầng dưới, ngang qua cửa
nhanh về bãi nước. sổ cuối hành lang, tôi nhìn thấy các đại đội vô cùng
- Hồng Hà đây Tân An . hỗn lọan phóng nhanh về phía 2 chiếc tàu lớn.
- Hồng Hà nghe thẩm quyền. Tôi rất đỗi ngạc nhiên khi chiếc tàu đầu chỉ còn
- Hồng Hà, anh cho con cái xuống tàu. cách bờ chừng hơn 100 mét , tự dưng họ dừng lại và
- Đáp nhận thẩm quyền. bỏ số de, trong khi trên bờ những binh sĩ TQLC đang
Đại úy Hồ ngọc Hoàng, người niên trưởng khóa chuẩn bị để xuống tàu, thật lạ lùng, tàu càng lúc càng
19 Đà lạt - Anh nhanh nhẹn đáp nhận và xua quân rời ra xa.
về biển nước. (Riêng Hồ ngọc Hoàng thời gian trước Trời chiều đang xuống thấp, giữa cảnh hỗn loạn
khi mất nước anh được thuyên chuyển về Tiểu đoàn đó, tôi thấy những người lính TQLC vứt bỏ Balô,
6 với chức vụ Trưởng ban 3. Nhưng tôi không có súng đạn, lội ra biển, càng lội càng xa tàu vì nó đang
dịp để hỏi anh tại sao trong những giờ phút sau cùng rời xa khỏi bờ biển.
này anh lại dẫn một toán quân khoảng một Đại đội Khi xuống tới sân Chủng Viện, tôi và anh Thạnh
của TĐ 6 đi về phía phi trường Non Nước. Bất ngờ lạc nhau.
khi đứng trên sân thượng của Chủng viện Sơn Trà để Trên tay tôi còn cây súng XM.16, tôi cũng chạy
quan sát, nhìn ra xa tôi thấy một đoàn quân TQLC ra phía biển, những chiếc tàu chỉ còn là những bóng
đang di chuyển, cố liên lạc thì được biết đây là một mờ trên mặt biển sẫm tối.
đon vị của TĐ6/TQLC và người chỉ huy là anh Tôi la lớn:
Hoàng, nên tôi gọi anh vào trám vào phòng tuyến - Đừng, đừng lội theo tàu nữa. Trời ơi, chúng ta
phía Bắc, chịu sự chỉ huy của chúng tôi. Chúng tôi đã bị lừa.
cũng không có dịp nói chuyện với nhau, cho đến gần Những người lính chạy gần tôi đứng lại ngạc
6 giờ chiều là lệnh cuối cùng mà chúng tôi cho anh. nhiên hỏi:
Và cũng từ đây chúng tôi không còn biết anh đã lưu - Đại úy nói gì? Chúng ta đã bị đánh lừa, tôi đưa
lạc về đâu nữa. tay chỉ về phía Bắc, nơi đó có khoảng 6, 7 chiếc
Theo sự nói lại của một số binh sĩ của TĐ 6 thì tàu nhỏ mà chúng tôi gọi là Alpha đang đậu cách bờ
Anh Hoàng đã chết trên biển khơi khi lội ra tàu. Xin nước chừng 50 mét. Tôi chỉ cho tất cả anh em còn lại
cho tôi có một phút giây tưởng niệm về người Niên tiến nhanh về bãi biển Mỹ Khê.
trưởng không may mắn này và xin lỗi Niên trưởng). Nhưng khi sắp tới vị trí của mấy chiếc Alpha, thì
Đại đội 1, đại đội 4 liên tục gọi về Tiểu đoàn xin một đơn vị Việt cộng đã phục sẵn ở đó, chúng từ
lệnh, tôi gọi Công và Quan nghe đầu máy : dưới cát đứng lên và chỉa súng vào chúng tôi. Những
- Cho giữ vững phòng tuyến, chờ Đại đội 2 lên tàu toán quân phía trước dừng lại vừa nổ súng vừa la
xong các anh sẽ có lệnh. lớn: “Việt cộng, Việt cộng!”
Vì tôi nghĩ cứ cho chạy bừa ra bãi biển thì có thể Tôi vội vàng quay hướng về phía làng mạc cùng
cuối cùng sự thiệt hại sẽ lớn lao vô cùng: với toán quân còn lại phóng nhanh, vượt qua một
Thứ 1: Chắc gì những chiếc tàu này đến đón khu làng và tiến đến một nghĩa trang (sau này chúng
chúng tôi, có thể do địch đánh lừa. tôi mới biết đây là Nghĩa trang An Hải) rộng mênh
Thứ 2: Khi mà Đại đội 1, 4 đang lâm trận nặng nề; mông, nhiều bụi xương rồng, gai góc và nhiều mồ
thực vô cùng nguy hiểm khi bỏ tuyến lúc này. mã xây, nơi đây có thể tổ chức để phòng thủ. Chúng
Cùng lúc đó 3, 4 quả đạn lớn bay qua khoảng tôi ẩn nấp trong đó, tiếp tục bố trí chiến đấu với số
trống nổ ngay giữa chủng viện, anh Thạnh la lớn: súng đạn còn lại ít ỏi của mình.
1Ð8Ặ4C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Đêm tối phủ xuống thực nhanh trên nghĩa trang, May mắn không ai bị gì và cũng không thất lạc
chẳng còn nhìn thấy nhau nữa. Hỏa châu của địch lơ nhau. Mặc áo quần xong chúng tôi rời khỏi bờ nước
lững trên cao, và những quả đạn súng cối rớt xuống tìm đến một căn nhà có đèn còn sáng và gõ cửa xin
nghĩa trang, chưa có dấu hiệu địch tấn công. vào.
Thất trận, đói khát, mệt mõi và nhất là đau xót ê Người đàn bà mở cửa, thấy chúng tôi trong quân
chề về sự tan rã của đơn vị đã làm tê liệt ý chí trong phục TQLC, bà ta có vẻ sợ hải, tôi hiểu và trình bày
tôi... ngắn gọn, người đàn bà mời vào, đóng cửa cẩn thận.
Tôi đã ngủ quên bên một bia mộ. Trong nhà có thêm một cô gái chừng 16, 17 tuổi.
Thời gian qua không biết bao lâu, tôi nghe bên tai Họ cho chúng tôi ăn uống, sau đó chúng tôi nhắm
tiếng rì rào nói chuyện, giật mình tôi la lên: mắt trong giấc ngủ chập chờn...
- Chưa đủ hay sao mà còn lớn tiếng dẫn đường
cho Việt cộng? ***
Một người lính bò lại bên tôi thì thầm: 9 giờ ngày 30 tháng 3 năm 1975
- Đại úy, Đại úy. Từ trong căn nhà qua đêm ngủ đỡ ở An Hải,
- Hoàng hả, chi vậy ? chúng tôi đi về hướng cầu De Lattre, với ý định trở
- Dạ em đây, VC bò vào hỏi bọn em: ”cấp chỉ huy lại vùng chiến trận hôm qua coi có ai còn nằm ở
đâu?”, chứ không phải bọn em nói chuyện. đó nữa không để yên tâm trước khi từ giã nơi này.
Nhưng khi ra khỏi nhà chừng nữa cây số thì một
Tôi tỉnh hẳn người sau câu nói của Hoàng, giờ thì nhóm người khoảng năm sáu đứa trên chiếc xe jeep,
tôi đã hiểu rằng tôi đã mất tất cả. Chúng tôi âm thầm dừng lại vội vã trước mặt tôi và những người thuộc
vượt qua hàng kẻm gai, lợi dụng những vồng rau lan cấp. Chúng chỉa súng ngay vào người tôi và bảo đưa
cao lớn, bò về phía ánh đèn xa xa. Sự trốn chạy kỳ lạ tay lên đầu.
này giống như trò chơi cút bắt của những ngày thơ Thực lạ lùng, tôi không còn môt chút ý niệm về
ấu. Chúng tôi còn lại bốn thầy trò, mò mẫm trong cái sống và sự chết. Đầu óc tôi như đang vẩn vơ
đêm tối trở lại bờ sông Hàn, tới bờ sông nhìn qua bên trong giấc mơ, hai chân bước đi nhẹ nhàng như trên
kia thấy có ánh điện đường, tôi với hai người lính sương khói, tôi cứ tiếp tục đi, bên tai hình như tôi
tuột áo quần lội qua sông, còn một người không biết còn nghe tiếng la hét:
lội ngồi lại bên bờ này giữ quần áo. - Đứng lại, đứng lại, anh có phải đơn vị trưởng
không?
Đồng hồ trên tay chỉ 1 giờ sáng, tôi quyết định Tôi mơ hồ:
vượt sông. Khi tới gần bờ bên kia tôi lặn một hơi dài - Phải rồi.
và âm thầm nhú đầu lên mặt nước, bỗng nghe tiếng Chúng vội vàng có đứa nắm tay định làm dữ.
la lớn của tên VC gác trên cầu: Những người lính của tôi chận lại và xô họ ra:
- Các ông muốn gì cứ nói, đừng đụng tới ông thầy
- Ai đó? Và hắn nổ súng. tôi ...
Hoàng vội vàng quá nên đã bị lộ, tôi la lớn: Cuối cùng chúng mời tôi lên xe ...
- Trở lại bên kia bờ! Tôi lặn một hơi dài ra tới giữa Lúc đó vào khoảng 9 giờ hơn. Tôi bị bắt.
giòng sông và lội trở lại bờ bên kia. ***
Tôi muốn đi về phía bãi cát dài, nơi cuộc chiến
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC vừa xảy ra hôm qua để một lần được nhìn lại dấu vết
sau cùng của một đời chiến trận - và được nhìn ra
biển Đông - nơi mà những chiến hữu của tôi đã chọn
lựa để gởi gấm thân xác - và nói với Biển rằng :
“Xin cảm ơn, Biển là nơi chốn trong sạch nhất để
tiếp nhận các bạn vào cõi Vĩnh Hằng - Hởi những
người con thân yêu đáng trân trọng của Tổ Quốc.”
Tân An Đoàn Văn Tịnh
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ8C5
Lính &
NaNâ g th ú
Minh Quang Lê văn Thẩm ĐẾM LẠI ĐI !
Cựu SVSQ/K17TĐ
Năm mươi năm gặp lại Ôi! Năm mươi gặp lại
Đếm đi! Coi ai còn ai mất…? Đại bác bên tai, tưởng giọng ai đang hát…
Nói cho văn hoa chữ nghĩa Mặt trời chói chang, ngỡ hỏa châu đêm!
Đền nợ nước, với Tổ Quốc Ghi Ơn! Mười Bảy đó, Anh hùng Nguyễn Thái Học.
Ba ông Trung Tá dung dăng dung dẽ Đêm bồng súng truy điệu Nghĩa Trung Đài,
Đã rũ nhau đi vào cỏi Hư Vô. Ngày quỳ xuống nhận cặp lon Chuẩn Úy!
Rồi ông Thủ Khoa cũng vẫy tay chào Có đàn quạ đen đậu trên Đài Nghĩa Tử,
Đi vào vùng Miên Viễn… Súng lệnh vang rền như tiếng gọi củaTiền Nhân.
Còn thằng nào đui què, mẻ sứt… Đàn quạ kinh hoàng vụt bay nhanh về rừng núi
U trán, rách vai, tay khều, chân quẹo… Để Khóa 17 đứng lên, Một Ngàn người vào cuộc
Còn thằng nào mảnh đạn giữ làm kỷ vật trong chiến dấn thân!
người, Năm mươi năm gặp lại, thử đếm đi!
Ông nào từng cắm cờ trên Cổ Thành Quảng Trị… Vỏn vẹn còn ba trăm, non bảy trăm phiêu lãng về
Qua đến đây rồi cũng bỏ cuộc ra đi! đâu?
30 tháng Tư, ai bám trụ chiến đấu cuối cùng Thương tiếc lắm những bạn Đồng Môn 17 !
Giữ vững Tổng Tham Mưu linh hồn của Quân Lực Dẫu đại cuộc không thành
Rồi cũng phải tan hàng khi Big Minh năn nỉ… Nhưng tinh thần Nguyễn Thái Học mãi vẫn còn đây!
Em ơi em! Ráng buông súng giùm “qua” ! Không thành công, nhưng cũng đã thành nhân,
Còn ai xương trắng nằm trong lòng biển cả Để trọn nghĩa với quê hương Nước Việt !
Thú dữ nhai thịt bạn mình như những miếng mồi ngon! Mùa Hội Ngộ 2014
Thằng nào đến trước, kẻ nào qua sau? Công Binh Lê văn Thẩm
Ai còn bên đó, ai ở bên nầy? ĐĐ15/TrĐ59 GĐ1/K17TĐ
1Ð86ẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
VỀ NHỮNG VỊ
TƯ LỆNH ***
Lời tác giả : Trong hơn mười năm trong quân ngũ với biết bao vui buồn lẫn lộn, sống chết cận kề, có lẽ nó
sẽ là một hành trang đầy lý thú của một người lính già ngoài tuổi thất tuần ngồi kể lại chuyện xưa tích cũ.
Chuyện lính thì dông dài kể hoài cũng khó mà hết, tuy nhiên kể chuyện lính mà quên không nhắc những vị Tư
Lệnh từng chỉ huy những đại đơn vị mà mình từng phục vụ trong đời binh nghiệp, thì có lẽ là một thiếu sót.
Với ý nghĩ đó, người viết xin được mạo muội phát họa lại hình ảnh những vị Tư Lệnh mà mình có dịp, may
mắn thì được trực tiếp tiếp xúc - có khi bị khiển trách - hoặc nhận lệnh, không may thì đứng xa mà nhìn rồi
thấy sao viết lại vậy. Tuy nhiên trong loạt bài nầy, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ một sự phê phán nào, bởi vì cái
cảnh “dậu đổ bìm leo” không nên tái diển ở hải ngoại nầy.
Đối với những vị Tư Lệnh đã vĩnh viễn ra đi, xin được thắp lên một nén hương lòng để tưởng niệm. Đối với
những vị Tư Lệnh còn sức khỏe, xin được kính gởi đến như một lời chúc trường thọ của một thuộc cấp từng
phục vụ dưới quyền….
Bút ký của Pháo Thủ Tiền Giang
Cựu SVSQ/K17TĐ
Chuêní Tûúná g Vônh Löåc chuyên môn như Pháo binh, Thiết giáp, Truyền tin,
Quân nhu, Quân cụ…Và cũng vì quá đông đảo nên
Khóa 17 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức của chúng tôi ra các đơn vị Tổng Trừ Bị như Nhảy Dù, Thủy Quân
trường năm 1964 , là một khóa động viên đông đảo Lục Chiến, Biệt Động Quân tha hồ tuyển lựa các
đầu tiên sau ngày “ Cách Mạng” lật đổ TT Ngô Đình chàng chuẩn úy tướng tá ngon lành về các tiểu đoàn
Diệm với số sinh viên sĩ quan trên 900 người và vớí của mình. Ngoại trừ số còn lại được phân phối về các
gần một phần ba được chọn đi đủ các binh chủng Sư đoàn Bộ binh, còn có 100 tân chuần úy đã được
chuẩn định an ninh từ trước, trình diện Bộ TTM lập
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC thủ tục xuất ngoại du học Okinawa về ngành tình
báo, để sau đó hình thành đơn vị quân báo Biệt Đoàn
300, tiền thân của Đơn vị 101 sau nầy.
Riêng tôi được may mắn tuyển chọn đi binh chủng
Pháo binh cùng với hơn 90 anh em SVSQ khác di
chuyển ra Trường Pháo binh Dục Mỹ. Sau sáu tháng
học hành cam go của Khóa Căn bản SQPB, ngày ra
trường tôi chọn về Tiểu đoàn 9 Pháo binh đồn trú tại
Sa Đéc cùng với 6 anh em khác, cộng với các bạn
cùng khóa về Tiểu đoàn 9 Súng Cối tại Quận Đức
Tôn, tính ra cũng được mười mấy tân chuẩn úy Pháo
binh. Hai tiểu đoàn nầy, sau đổi thành TĐ 91 và 92
Pháo binh xữ dụng đại bác 105 ly, còn TĐ súng cối
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ8C7
106 ly giải tán và giao súng cho các Tiểu Khu. lai sĩ quan và quên phứt ngày giờ trình diện tập thể
Ngày các tân chuẩn úy Khóa 17 Thủ Đức thuộc đủ vị Tư lệnh , nên buồn tình ra phố chơi. Lúc xe quân
cảnh Sư đoàn chạy ra Sa Đéc để tìm xúc anh về, thấy
loại binh chủng trình diện Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 9 Bộ anh còn đang… phạch ngực thục bi da ngoài phố Sa
Binh tại Sa Đéc, đến nay sau 50 mươi năm, anh em Đéc !
cùng khóa cùng đơn vị nhắc lại cũng còn đôi chút…
xót xa trong lòng. Gần 60 tân chuẩn úy tập họp tại Nhưng câu chuyện về việc trình diện vị Tư Lệnh
Hội Trường Bộ Tư Lệnh để chờ trình diện lên vị Tư Sư Đoàn đến đây chưa chấm dứt, bởi vì vài tháng
Lệnh SĐ là Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc vừa mới được sau đó, Khóa 19 Võ Bị Đà Lạt ra trường, và riêng tôi
vinh thăng. Nhìn đám chuẩn úy tò te mới ra trường, không biết được vị Tiểu Đoàn Trưởng TĐ 91 Pháo
quả thật chính anh em chúng tôi cũng thấy ….nản chí binh coi giò coi cẳng sao đó, nên được giữ lại làm Sĩ
! Ngoại trừ mười mấy chuẩn úy Pháo binh được lệnh quan Phụ tá Ban 3, trưởng ban là Thiếu úy Lê Thơm,
của Thiếu tá Trần Thái Hân, Chỉ Huy Trưởng Pháo sau nầy là Thiếu tá Quận trưởng Quận Chợ Lách,
Binh Sư Đoàn ra lệnh phải mặc quân phục tiểu lễ ka Vĩnh Long. Vì là sĩ quan thuộc ban tham mưu Tiểu
ki vàng thắt cà vạt đen và đội kết bi, tất cả chuẩn úy đoàn, nên sau đó tôi được chứng kiến buổi trình diện
còn lại lếch tha lếch thếch với bộ đồ trận bạc màu, vị Tư Lệnh Sư Đoàn của các tân thiếu úy Khóa 19
tội nghiệp có anh bạn còn đội cái bề rê xanh gắn phù VBĐL trong một phiên họp tham mưu cũng tại Hội
hiệu quân trường Thủ Đức. trường SĐ.
Cả khóa chúng tôi được Đại úy Giỏi, Trưởng Hôm đó tại hội trường, thay vì được sắp xếp ngồi
Phòng I Sư Đoàn hô nghiêm, đứng lên và trình điện những hàng ghế đầu để đứng lên trình diện vị Tư
với Chuẩn tướng Tư Lệnh đang ngồi trên bục cao Lệnh như khóa 17 TĐ trước đây, thì gần hai mươi
phía trước hội trường, đại khái : tân thiếu úy tốt nghiệp Khóa 19 VBĐL ngồi hàng
ghế sau cùng cuối hội trường. Sau khi Chuẩn Tướng
-Khóa 17 Sĩ quan Trừ bị Thủ Đức gồm 59 chuẩn Vĩnh Lộc ngồi vào ghế chủ tọa trên bục cao, các ông
úy thuyên chuyển về Sư đoàn 9 Bộ binh, hiện diện tân thiếu úy từ hai hàng ghế cuối hai bên hội trường,
58, vắng mặt một ! Trình diện Chuẩn Tướng Tư với lễ phục ka ki vàng bốn túi, cầu vai đen óng ánh
Lệnh ! một bông mai vàng cùng với cát kết sáng ngời kim
tuyến, đồng loạt đứng lên từ từ đi nhập vào hàng một
Sau đó ông hỏi lại cho rõ, được biết một tân chuẩn rồi đều bước rầm rập thẳng tới trước hội trường.
úy bộ binh đã đến trình diện nhưng vắng mặt trong
buổi hôm nay, Chuẩn tướng Vĩnh Lộc nói lớn : Khi người đi đầu bước đến trước hàng ghế đầu
tiên của hội trường thì tự động bẻ gốc quẹo phải đi
-Tôi, Tư lệnh Sư Đoàn sẵn sàng ngồi đây đến nửa thẳng chiếc ghế cuối hàng, rồi người thứ hai tự động
đêm để chờ diện kiến với vị Tân Chuẩn Úy! bẻ gốc quẹo trái ….lần lượt như vậy cho đến người
sau cùng. Bây giờ đội hình của các tân thiếu úy Khóa
Anh em chuẩn úy mới ra trường chúng tôi như 19 ĐL trở thành một hàng ngang với phân nửa quay
những con nai vàng ngơ ngác, ngồi lặng thinh nhìn về hướng phải phân nửa quay về hướng trái cách
nhau trong một hội trường im phăng phắc. Sau đó nhau một lối đi giữa hội trường. Bỗng có một khẩu
độ mươi mười lăm phút, xe quân cảnh SĐ chở anh lệnh nhỏ nhưng chắc nịch từ hàng các tân thiếu úy
bạn cùng khóa vô hội trường với bộ đồ trận bạc màu vang lên :
xốc xếch, mặt mủi còn ướt đẫm mồ hôi mồ kê , đứng
nghiêm tay run run trình diện Chuẩn tướng Tư Lệnh. -Tất cả ! Trái , phải quay ! Thao diển , nghỉ !
Sau khẩu lệnh, tất cả các tân sĩ quan ĐL như
Từ trên bục cao, Chuẩn tướng Vĩnh Lộc đập bàn : những người máy đều đồng loạt dậm chân quay mặt
-Các anh bỏ cái bằng cấp Tú tài, bỏ cái bằng cấp về phía trước hội trường nơi có Chuẩn tướng Vĩnh
Cử nhân của các anh ở bên kia Bắc Mỹ Thuận đi ! Ở Lộc đang ngồi chủ tọa trên bục cao, và cả hội trường
đây không ai cần những thứ đó hết ! Ở đây quân đội tiếp tục im lặng theo dõi những diển tiến ngoạn mục
chỉ cần những người biết kỹ luật, hăng say làm việc của buổi trình diện .
và hết lòng chiến đấu ! Biết chưa ! Rồi từ trong hàng quân của các tân thiếu úy ĐL ,
Nói xong ông cầm can đứng dậy bỏ đi , và buổi phát lên một khẩu lệnh rền vang cả hội trường , nhớ
trình diện của các “ông” tân chuẩn úy khóa 17 chúng đại khái :
tôi kết thúc trong không khí bẽ bàng của những ngày -Tất cả ! Nghiêm ! Chào tay , chào ! Sau đó là
đầu đời binh nghiệp. Sau nầy được biết thêm về ông
bạn chuẩn úy bộ binh “hại bạn” nầy như sau, sau khi ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
trình diện Sư đoàn được cấp chỗ ngủ ở phòng vảng
1Ð8Ặ8C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
phần trình diện : nên thay vì mỗi tháng tất cả đều phải tham dự theo
-Chúng tôi ! Mười tám (?) thiếu úy tốt nghiệp lệnh của Sư Đoàn, thì ông Tiểu Đoàn Trưởng chúng
tôi chia sĩ quan làm hai toán luân phiên tham dự.
Khóa 19 Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt được vể phục vụ Sư
Đoàn 9 Bộ Binh, đồng trình diện lên Chuẩn Tướng Tuy nhiên mỗi lần tham dự “cơm đoàn kết” nầy ,
Tư Lệnh và chờ lệnh ! đám sĩ quan trẻ Tiểu Đoàn 91 PB tụi tôi cũng không
lỗ lã cho lắm. Bàn tiệc của đám pháo binh chúng tôi
Thật oai phong lẫm liệt , chẳng bù với Khóa 17 ngồi luôn luôn chọn sát cửa sổ, mà muổng nĩa chén
Thủ Đức của chúng tôi trước đây…trông thật rầu ho bát của Hội Quán Sư Đoàn đều là thứ mắc tiền , ăn
mà còn bị giũa thảm thiết nữa ! Cả hội trường có lẽ xong chỉ việc quăng nhẹ qua cửa sổ xuống sân cỏ ,
không kềm hãm được nên vỗ tay vang rần . Sau đó ngoài đó có chú tài xế của chúng tôi chực hờ sẵn thu
Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc đứng lên chào đáp lại, rồi dọn chiến trường chất lên xe jeep đem về trang bị
đến bục thuyết trình cầm micro ông nói : cho Câu lạc bộ Tiểu Đoàn. Có lần Đại úy Nguyễn
Mỹ Quang TĐT/TĐ 91 PB trong bửa cơm trưa hỏi :
-Đây là những Kỹ Sư của Quân Đội ! Những cấp
chỉ huy tương lai của QLVNCH ! -Ở đâu mà câu lạc bộ của mình có chén bát muỗng
nĩa đẹp quá như vầy ?
Sau đó ông phủ dụ và khen ngợi thêm một hồi nữa
trước khi buổi lễ trình diện …để đời của các tân thiếu Tụi tôi ngồi êm re , chỉ có Thiếu úy Lê Thơm cười
úy thuộc khóa 19 VBQGĐL tại Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn cười trả lời :
9 Bộ Binh bế mạc.
-Dạ…. “đề mẹt” bên Sư Đoàn Đại Úy ! Ông TĐT
*** lắc đầu : “Hết biết mấy cậu !”
Tình hình lúc bấy giờ tại Khu 41 Chiến Thuật
gồm 3 tỉnh Vĩnh Long, Sa Đéc và Vĩnh Bình là vùng Tôi không biết Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc theo tôn
trách nhiệm của Sư Đoàn 9 Bộ Binh tương đối yên giáo nào, nhưng ông không tin dị đoan. Có một cái
tỉnh , chỉ có những cuộc hành quân nhỏ do các Trung Tết không còn nhớ rõ năm nào, ngay ngày Mùng Ba
đoàn 13, 14 và 15 thực hiện lòng vòng trong ba tỉnh Tết ông ra lệnh cho Phòng 3 SĐ triệu tập phiên họp
nói trên . Tuy nhiên cũng có một lần các quân nhân tham mưu để lập kế hoạch hành quân ngày Mùng
thuộc hai Trung đoàn 13, 15 và các đơn vị yểm trợ Năm Tết vào vùng Đất Sét giáp ranh hai tỉnh Cao
đứng tim trong đó có Bộ Chỉ Huy Nhẹ của Tiểu đoàn Lãnh và Sa Đéc. Vị Trưởng Phòng 3 và một số sĩ
91 Pháo binh tụi tôi, khi cùng Bộ Tư Lệnh Nhẹ của quan tham mưu SĐ đề nghị dời cuộc hành quân đầu
Sư Đoàn được lệnh tiến về Sài Gòn để tham dự một năm của Sư Đoàn sang ngày Mùng Sáu Tết, nhưng
cuộc chỉnh lý hay đảo chánh gì trên đó. ông không chấp thuận.
Khi đoàn quân đến bến Bắc Mỹ Thuận phía Vĩnh
Long để chuẩn bị qua phà thì Sư Đoàn 7 đang dàn Trong cuộc hành quân nầy, tôi đi làm “ Tiền sát
quân bên bờ bên kia hướng Mỹ Tho không cho qua viên” cho Đại đội 9 Trinh Sát Sư đoàn, sau khi ủi bãi
và giữ tất cả các chiếc phà bên đó. Sau hai ngày đóng đổ bộ lên bờ bằng tàu Hải quân của một Giang Đoàn
quân dã chiến trên tỉnh lộ Vĩnh Long – Sa Đéc , có lẽ Xung Phong khi chưa kịp dàn đội hình, thì đại đội bị
được mấy ông tướng ở Sài Gòn giàn xếp sao đó nên dàn chào bằng hai cây đại liên Đông Đức bắn chéo
cả chiến đoàn được lệnh giải tán quay trở về đơn vị. góc với lằn đạn xanh dờn, đồng thời tiếng tiểu liên
Ai nấy mừng khấp khởi vì khỏi phải tham dự cảnh Tiệp Khắc nổ dòn tan cùng với những lằn đạn CKC
quân ta đánh quân mình, để rồi không biết tương lai cắc bùm…chéo, cắc bùm…chéo xối xả vào đại đội.
sẽ trôi nổi về đâu… Tụi tôi vừa bắn trả vừa thối lui xuống bờ sông nhờ
Thời gian nầy, Chuẩn Tướng Tư Lệnh Vĩnh Lộc hỏa lực trên tàu bắn yểm trợ, nhưng rồi một chiếc
quen biết thân mật với nữ ca sĩ Minh Hiếu, nên tại tàu cũng bị một quả 57 ly bắn trúng pháo tháp lùi ra
Hội Quán Sư Đoàn cạnh bờ sông Sa Đéc hàng tháng và trôi dật dờ trên sông Cửu Long. Sau đó nhờ mấy
có tổ chức “ Bửa cơm đoàn kết” cho tất cả các sĩ chiếc Cobra Mỹ tới yểm trợ mới yên cho Đại Đội
quan của các đơn vị đồn trú tại Sa Đéc đến ăn tiệc, Trinh Sát leo ngược trở lên tàu. Cũng may sau khi
nghe ca sĩ Minh Hiếu hát và sau đó là …nhảy đầm. kiểm điểm lại Đại đội hoàn toàn vô sự, nhưng anh
Đám sĩ quan trẻ tụi tôi không mê cái màn cơm đoàn em lính tráng thì cằn nhằn “Mùng năm mà khai quân
kết nầy cho lắm, vì vừa tốn tiền vừa mất nguyên buổi thì …có ngày ôm đầu máu !” .
tối cuối tuần có nhiều tiết mục khác ….hấp dẩn hơn,
Có một lần, tất cả sĩ quan các đơn vị đồn trú tại
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC Sa Đéc cùng tham dự lễ chào cờ đầu tháng tại Bộ Tư
Lệnh SĐ. Sau lễ chào cờ, Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ18C9
gắn huy chương tượng trưng cho một vài quân nhân hành quân cấp Trung Đoàn và Sư Đoàn , gồm phụ
trong sư đoàn, để rồi sau đó là phần ….lột lon một bản “C” yểm trợ hỏa lực và phóng đồ các hỏa tập
ông Trung úy. Sau khi lệnh giáng cấp được một sĩ tiên liệu, chúng tôi ít gặp ông hơn là Chuẩn Tướng
quan Phòng Tổng Quản Trị xướng đọc, hai bông mai Tư Lệnh Vĩnh Lộc. Cho đến khi CT Vĩnh Lộc thuyên
vàng trên cổ áo của ông trung úy bị Chuẩn Tướng chuyển , ông chính thức nắm Tư Lệnh Sư Đoàn 9 Bộ
Vĩnh Lộc giựt mạnh quăng xuống đất và chiếc lon Binh , từ đó chúng tôi mới được thường xuyên nhìn
mới với một bông mai đơn độc được gắn thế vào. thấy ông tại Bộ Tư Lệnh SĐ.
Mấy năm sau, khi tôi xuống Quận Minh Đức coi Đại Tá Lâm Quang Thi gốc người Nam cao trên
TrĐ 3A 91 PB, thì được gặp lại vị sĩ quan bị “lột một thước bảy với nước da ngâm ngâm và khuôn
lon” , đó là Thiếu úy Khải, vừa mới thuyên chuyển mặt luôn rắn rỏi nghiêm nghị , suốt thời gian ông ở
xuống đây làm Đại Đội Trưởng ĐĐ 160 ĐPQ tân Sư Đoàn 9 chưa bao giờ chúng tôi thấy ông cười , kể
lập. Ông tốt nghiệp Khóa 1 SQTB Nam Định, những cả trong những buổi tiệc “ Cơm Đoàn Kết” rộn ràng
vị sĩ quan đồng khóa với ông đã là những ông Tướng không khí ăn uống tươi vui cùng với âm nhạc xập
trong guồng máy lãnh đạo quốc gia, riêng ông chưa xình dưới thời Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc.
bao giờ lên đến cấp bậc đại úy, chỉ bởi vì ông mang
tội hút …á phiện. Tội nghiệp, chính cái lần ông bị Ông gốc pháo binh , từng nắm chức vụ Tiểu Đoàn
Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc lột lon trước sân cờ Bộ Tư Trưởng Tiểu Đoàn Pháo Binh , rồi Chỉ Huy Trưởng
Lệnh Sư Đoàn, cũng là do cái tội hút á phiện mà ra. Pháo Binh Quân Đoàn I . Cũng có thời gian ông
làm Chỉ Huy Trưởng Trường Pháo Binh QLVNCH
Đó là những hình ảnh tôi còn nhớ lại được với vị và Quyền Chỉ Huy Trưởng Binh Chủng Pháo Binh
Tư Lệnh Sư Đoàn 9 BB , Chuẩn Tướng Vĩnh Lộc, . Chính vì ông là gốc sĩ quan pháo binh về làm Tư
của những ngày đầu đời binh nghiệp. Sau nầy ông Lệnh Sư Đoàn nên anh em pháo thủ chúng tôi ở Sư
làm Tư Lệnh Quân Đoàn II vinh thăng Trung tướng Đoàn 9 ….. mới bị kẹt đạn !
và được tôn vinh là “ Anh cả Trường Sơn” với những
hình ảnh đặc biệt của báo chí khi có một năm ông về Số là sau các cuộc hành quân có chiến thắng lớn
Sài Gòn khoát tấm áo choàng của người Thượng , , hai Tiểu Đoàn 91 và 92 Pháo Binh thường lập bản
cởi voi trắng “ Bạch Tượng”đi diển hành trong Ngày đề nghị huy chương cho các sĩ quan pháo binh có
Quân Lực. tham dự trận đánh , nhưng tất cả bản đề nghị có đi
mà ….không có về ! Bởi vì ông Tư Lệnh gốc pháo
Chuêín Tûúáng Lêm Quang Thi binh không muốn ban huy chương cho các pháo
thủ vì ngại tiếng đời dị nghị là thiên vị cho sĩ quan
Tôi không nhớ Đại Tá Lâm Quang Thi về làm cùng binh chủng ! Cho nên sau đó tụi tôi ….rút kinh
Tư Lệnh Phó SĐ9BB vào thời gian nào , vì mỗi lần nghiệm , không để Tiểu Đoàn của mình lập danh sách
tất cả nhân viên Ban 3 của Tiểu Đoàn 91 Pháo Binh chạy huy chương nữa , mà theo ngả các đơn vị mình
sang Bộ Tư Lệnh SĐ để làm phóng đồ cho các cuộc đi yểm trợ như Trung Đoàn bộ binh , Thiết Giáp hoặc
1Ð9Ặ0C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC Biệt Động Quân , nên kết quả ăn chắc hơn .
Kể từ ngày Đại Tá Lâm Quang Thi nắm Tư Lệnh
, Sư Đoàn 9 Bộ Binh có một bộ mặt khác với những
cuộc hành quân Diều Hâu mà nghe nói ông đem ra
ứng dụng từ Sư Đoàn 7 Bộ Binh bên Khu Chiến
Thuật Tiền Giang . Với chiến thuật Diều Hâu nầy
, thường xử dụng những đơn vị gọn nhẹ nhưng tinh
nhuệ như Đại Đội 9 Trinh Sát Sư Đoàn , hoặc các
Đại Đội Thám Báo (về sau cũng đổi tên thành Đại
Đội Trinh Sát) của ba Trung Đoàn 13 (sau đổi thành
16) , 14 và 15 . Các Đại Đội nầy được trực thăng
vận xuống những mục tiêu nghi ngờ để tìm địch,
nếu gặp và chạm địch, Đại Đội sẽ cố gắng chiến đấu
cầm chân địch, để rồi ngay tức khắc sau đó nổ lực
chính gồm các Tiểu Đoàn Bộ Binh hoặc Tiểu Đoàn
43 BĐQ đang xếp toán ngoài các phi trường Vĩnh
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Long hoặc Vĩnh Bình sẽ ùn ùn nhảy vào mục tiêu để Tôi cầm ống liên hợp hỏi lại :
bao vây và tiêu diệt địch. -Anh là ai ? Đồn anh ở đâu ?
-Tụi tui là “Hai lần Đống Đa 834” đang xây đồn
Thời gian nầy , những cuộc hành quân cấp Sư Phú Quốc- Lê Lai đây !
Đoàn mang tên Long Phi của Sư Đoàn 9 BB đã có Thì ra đây là Đại Đội 834 ĐPQ của Tiểu khu Sa
tiếng vang , đặc biệt hai chiến thắng lớn là Long Phi Đéc đang xây đồn Phú Long , vậy mà trên phóng đồ
954 tại Cầu Ngang tiêu diệt hoàn toàn Tiểu Đoàn VC hành quân hoàn toàn không có ghi chi tiết nầy . Khi
Cơ Động 514 của tỉnh Vĩnh Bình , và cách đó chưa thấy Tiểu Đoàn 4/16 đang di chuyển lao xao ngoài
đầy một tuần lễ là Long Phi 955 tại Ấp Giồng Riềng ruộng chắc tưởng lầm là Việt cộng bèn lấy súng cối
quận Kiên Bình thuộc tỉnh Rạch Giá đánh tan nát 81 ra thục . Tin tức sau đó được trình báo về Sư Đoàn
Trung Đoàn U Minh của Việt Cộng , đã đưa tên tuổi và Chuẩn Tướng Lâm Quang Thi bay trực thăng
Sư Đoàn 9 Bộ Binh lên hàng Sư Đoàn thiện chiến xuống thị sát …”chiến trường” , với kết quả gần một
ngang ngửa với Sư Đoàn 7 và Sư Đoàn 21, và cũng chục quân nhân Tiểu Đoàn 4/16 bị thương trong đó
là lúc Đại Tá Lâm Quang Thi được vinh thăng Chuẩn có Đại Úy Hoàng Trọng Cân Tiểu Đoàn Trưởng ,
Tướng. cũng may không có ai bị chết vì loạt đạn súng cối
rớt vào những mảng ruộng ngập nước nên miểng đạn
Trong kế hoạch phát triển Sư Đoàn 9 Bộ Binh , ba cũng ít đi.
Trung Đoàn 14, 15 và 16 mỗi Trung Đoàn thành lập Chiếc trực thăng C&C vừa đáp xuống thì Chuẩn
thêm một Tiểu Đoàn bộ binh thứ tư , đồng thời Tiểu Tướng Lâm Quang Thi mặt hầm hầm rời trực thăng
Đoàn 91 Pháo Binh cũng thành lập thêm một Pháo bước xuống ruộng , khi Đ/u Cân đến chào trình diện
Đội tác xạ đầy đủ 6 khẩu đại bác 105 ly mang tên là ông tức giận định quơ “baton” đập , chợt thấy cần
Pháo Đội D/91 PB dành để lưu động yểm trợ hành cổ Đ/u Cân máu me tùm lum vừa mới được băng bó
quân cấp Sư Đoàn . Thời gian nầy (1967) tôi còn xong nên ông bỏ tay xuống. Chưa hết giận , ông nhìn
mang lon thiếu úy và đang đi “tiền sát viên” cho Tiểu quanh và hỏi lớn :
Đoàn 4/16 tân lập do Đại Úy Hoàng Trọng Cân làm -Pháo binh đâu ? Sao để Tiểu Đoàn đi như vầy ?!
tiểu đoàn trưởng , chính trong thời gian nầy , tôi đã Tôi đang đứng kế bên đó nên vội chào ông và
được “ mặt đối mặt” với vị Tư Lệnh Sư Đoàn trong trình bày :
một hoàn cảnh …éo le ngoài chiến trường . -Thưa Chuẩn Tướng, trong bản đồ và phóng đồ
hành quân hoàn toàn không có ghi đồn Phú Long
Số là trong một cuộc hành quân bình định vùng cũng như Đại đội Địa Phương Quân nầy .
Nha Mân do Tiểu Khu Sa Đéc tổ chức ( Tiểu Khu Ông im lặng vài giây rồi ra lệnh :
Trưởng là Trung Tá Lê Thọ Trung ), Tiều Đoàn 4/16 -Đưa mấy đứa bị thương nặng lên trực thăng !
tăng phái cho cuộc hành quân nầy xuất phát từ xã Tiểu Đoàn tiếp tục chiếm hết các mục tiêu !
Bình Tiên , một xã ngoại ô trù phú bậc nhất của tỉnh Tiểu Đoàn 4/16 bắt đầu gom quân lại và tiếp tục di
lỵ Sa Đéc . Khi Tiểu Đoàn 4/16 đang di chuyển đội chuyển về hướng Nha Mân cùng với các quân nhân
hình ngang qua khu vực xã Phú Long thì bỗng có bị thương nhẹ , nhưng dù bị thương nhẹ cũng phải
nhiều tiếng “départ” của súng cối cạch …cạch…, băng bó tùm lum . Tội nghiệp Đ/u Hoàng trọng Cân
sau đó vài giây hàng loạt đạn súng cối 81 ly nổ ngay bị thương ngay cần cổ , cũng ráng khọt khẹt chỉ huy
giữa đội hình của Tiểu Đoàn khiến lính tráng tung cuộc “lui binh” không dám leo lên trực thăng của
chạy tán loạn , một số bị thương vì miểng súng cối . Chuẩn Tướng Tư Lệnh để tản thương ! Riêng Thiếu
úy Trợ Y Nguyễn văn Nghị , vua tiếu lâm của Tiểu
Sau khi chạy nhào tới núp vào bờ đê , tôi chụp đoàn , vừa chống gậy lội bì bõm dưới ruộng vừa lãi
máy kêu đơn vị 1C/91 Pháo binh tại quận Đức Tôn nhãi :
bắn yểm trợ một quả đạn khói vào tọa độ vừa phát -Đúng là Bảo An quánh tan Chủ Lực !
ra tiếng “départ” súng cối , dự tính sau đó sẽ bắn đạn Đó là lần chót tôi gặp vị Tư Lệnh Sư Đoàn 9 Bộ
nổ để tiêu diệt mục tiêu súng cối của địch đang pháo Binh Chuẩn TướngLâm Quang Thi . Sau đó tôi đi
kích vào TĐ4/16. “đề-lô” thêm vài tháng nữa rồi trở về Trường Pháo
Binh thụ huấn Khóa Tu Nghiệp , khi trở về xuống
Khi quả đạn khói trắng xóa nổ bụp trên mục tiêu quận Minh Đức coi đơn vị 3A/91 Pháo binh tại đây,
thì trên tần số pháo binh xen vô một giọng la hoảng
hốt: 8Ð1Ặ8C81S8A8N8K1/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ19C1
-Pháo binh ngưng tác xạ ! Pháo binh ngưng tác
xạ ! Việt cộng ngoài ruộng sao không bắn mà lại bắn
vô đồn tụi tui !
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
cho đến giữa năm 69 thì đơn vị di chuyển đi Ba Thê chỉ huy cao cấp của Sư Đoàn như Tư Lệnh, Tư Lệnh
tham dự chiến dịch ngăn chận các đơn vị Việt cộng Phó , Tham Mưu Trưởng hoặc Giám Đốc Trung tâm
xâm nhập vào vùng U Minh từ biên giới Việt Miên . Hành quân Sư Đoàn là Trung tá Huỳnh văn Chính .
Đầu năm 70 sau khi thăng cấp Đại úy tôi ra nắm pháo Riêng Đại tá Trần Bá Di lúc đó đang là Tham Mưu
đội lưu động rồi sang hành quân bên Kampuchia . Trưởng , thường xuyên chúng tôi gặp ông tại Bộ Tư
Lệnh Sư Đoàn .
Với những chiến thắng lớn liên tiếp của Sư Đoàn
9 Bộ Binh , Chuẩn Tướng Lâm Quang Thi được Dáng dấp ông cao trên một thước bảy , giống như
vinh thăng Thiếu Tướng và sau đó ông rời SĐ9BB ông Cụ thân sinh là Thầy Trần văn Vạn , nguyên
để thuyên chuyển đi nơi khác , và chức vụ sau cùng Tổng Giám Thị trường Trung học Nguyễn Đình
của ông là Trung Tướng Tư Lệnh BTL/Tiền Phương Chiểu Mỹ Tho , mà tất cả cựu học sinh xuất thân từ
Quân Đoàn I . ngôi trường nầy ở thập niên 50 , 60 đều gọi một cách
thân thương là “Bác Ba Vạn” , dù dáng cao và to lớn
Thiếu Tướng Trần Bá Di trong Ngày Lễ Quân Lực nhưng Đại tá Tham Mưu Trưởng Trần Bá Di lại rất
19/6 tại Orlando, Florida vui vẻ hiền hòa . Ông thường xuyên đến thăm hỏi
toán Pháo binh của chúng tôi đang cặm cụi làm các
Chuêín Tûúáng Trêìn Baá Di phóng đồ yểm trợ hỏa lực , một công tác chuẩn bị tỉ
mỉ công phu cần sự chính xác , nhứt là các tọa độ của
Có thể nói vị Tư lệnh gắn bó với Sư Đoàn 9 Bộ các hỏa tập tiên liệu trên mục tiêu cũng như trên các
Binh lâu nhứt là Chuẩn Tướng Trần Bá Di . Tôi trục tiến quân , có khi anh em chúng tôi phải thức
không nhớ chính xác ngày tháng ông về Sư Đoàn , đến hai ba giờ sáng để hoàn tất công tác . Các phóng
chỉ nhớ khoảng năm 1965 ông về thay thế Trung tá đồ hỏa yểm nầy sau đó sẽ được chuyển đến tận tay
Khưu Ngọc Tước giữ chức Tham Mưu Trưởng Sư các tiền sát viên pháo binh đi theo các đơn vị được
Đoàn . Thời gian nầy , SĐ 9 BB ngoài phần lãnh thổ yểm trợ trong cuộc hành quân .
trách nhiệm của Khu 41 Chiến Thuật gồm ba tỉnh
Sa Đéc, Vĩnh Long và Vĩnh Bình , còn phải cáng Riêng tôi sau thời gian rời Ban 3 Tiểu Đoàn 91
đáng thêm các cuộc hành quân dọc theo biên giới Pháo Binh tình nguyện đi tiền sát viên thường trực
Việt Miên của các tỉnh Kiến Phong, Châu Đốc, vì cho các Tiểu Đoàn thuộc các Trung Đoàn bộ binh,
lúc đó Biệt Khu 44 chưa thành lập, đôi lúc còn tăng hoặc Tiểu Đoàn 43 Biệt Động Quân hay các Chi
cường cho Khu 42 Chiến Thuật của SĐ 21 BB ở các Đoàn 3/2 , 2/2 Thiếp giáp …khi sắp sửa được lên
mặt trận thuộc tỉnh Rạch Giá . trung úy , tôi trở về Trường Pháo Binh học Khóa Tu
Nghiệp , mản khóa trở về Tiểu Đoàn rồi xuống quận
Khi còn ở Ban 3 Tiểu Đoàn 91 Pháo Binh , trước Minh Đức tỉnh Vĩnh Long coi đơn vị 3A/91PB , cho
khi mở các cuộc hành quân lớn cấp Sư Đoàn , toàn nên ít được dịp gặp lại các vị sĩ quan cao cấp của
Ban 3/91PB chúng tôi phải sang Phòng 3 SĐ để phối Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn , trong đó có vị Tham Mưu
hợp với BCH Pháo Binh SĐ thiết lập Phụ Bản C Trưởng là Đại Tá Trần Bá Di.
cũng như các phóng đồ yểm trợ hỏa lực . Những dịp
đó , chúng tôi thường được gặp mặt hầu hết các cấp Rồi trận Mậu Thân xảy ra , trong khi tôi đang
1Ð9Ặ2C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC cùng Đại úy Trần Đình Hòe Quận trưởng Minh Đức
và Phó Quận Hành Chánh Lê Công Nghiệp ra sức
chống trả các cuộc tấn công của VC vào quận lỵ ,
thì tại tỉnh Vĩnh Long VC đang dồn nổ lực từ nhiều
ngã tấn công mạnh vào trung tâm thành phố với lửa
khói ngất trời cùng người chết la liệt , lúc đó Đại
Tá Trần Bá Di đang là Tư Lệnh Phó Sư Đoàn 9 Bộ
Binh . Theo những quân nhân từng cố thủ tại Tiểu
Khu Vĩnh Long trong trận Tết Mậu Thân , trong đó
có một người bạn tôi là Đại úy Mạc Hồng Quang
cho biết , lúc đó Tỉnh Trưởng Vĩnh Long là Đại Tá
Huỳnh Ngọc Diệp đã bị thương , Trung Tá Dương
Hiếu Nghĩa Tân Tỉnh Trưởng thì đang trên đường
đáo nhậm đơn vị , chính trong thời điểm nguy ngập
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
như rắn mất đầu nầy , Đại Tá Trần Bá Di Tư Lệnh của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam trên đất Miên .
Phó SĐ 9 BB đã từ Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn tại Sa Đéc Sau đó Pháo Đội tôi , khi thì trực thăng vận , khi thì
lên Vĩnh Long rồi tìm cách vượt vòng lửa đạn vào được thiết vận xa M113 kéo súng tham dự các cuộc
được Bộ Chỉ Huy Tiểu Khu để điều động các đơn vị hành quân giải tỏa tỉnh Tà Keo và các quân lỵ chạy
đánh đuổi quân VC ra khỏi thành phố . dài lên đến thủ đô Phnom Penh. Lúc nầy Đại Tá Trần
Bá Di đã nắm giữ chức vụ Tư Lệnh SĐ9BB thay thế
Khoảng giữa năm 1968 , khi cuộc tổng công kích Thiếu Tướng Lâm Quang Thi cách đây hơn một năm
Mậu Thân của VC trên khắp 4 Vùng Chiến Thuật đã , sau khi đem SĐ9BB vượt biên đánh sang Miên với
bị hoàn toàn bẻ gãy , toàn thể Miền Nam từ Quảng những chiến thắng liên tiếp , vài tháng sau ông được
Trị đến Cà Mau gần như không còn một trận đánh vinh thăng Chuẩn Tướng .
lớn nào vì quân CS từ bộ đội xâm nhập cho đến các
lực lượng địa phương hầu hết đều bị tan rã. Một hôm Một lần ông bay đến thăm Pháo Đội tôi vừa được
khoảng 10 giờ sáng , trong lúc toàn thể quân nhân thiết vận xa kéo đến một vị trí ở ngoại ô tỉnh Tà Keo
pháo thủ trong đơn vị 3A/91 PB của tôi người thì , thấy anh em pháo thủ vất vả quá vì hết yểm trợ
đang lau chùi đại bác , kẻ thì đang cắt cỏ hay tu bổ chiến đoàn bộ binh nầy , thì lại chuyển sang yểm trợ
các ụ súng …thì có một chiếc xe jeep với anten “ cần cho các Thiết Đoàn của Lữ Đoàn 4 Thiết Kỵ gần cả
câu” của máy truyền tin VRC 47 chạy ngang qua vị năm nay , nên ông hỏi tôi có muốn đưa Pháo Đội trở
trí sang Bộ Chỉ Huy Chi Khu . Chưa đầy 5 phút sau về Việt Nam nghỉ dưởng quân không , tôi cám ơn và
chiếc xe jeep quay trở ra và quẹo vô sân đậu trước thưa không , chỉ xin ông cho đoàn xe của Pháo Đội
Đài tác xạ của đơn vị, bước hiện đang tập trung tại tiền cứ Núi Sam Châu Đốc
sang đây để giúp việc di chuyển hành quân dễ dàng
xuống xe là một dáng người cao lớn , thì ra là Đại hơn . Hai hôm sau , đoàn xe của PĐ được qua Miên
Tá Trần Bá Di , Tư Lệnh Phó SĐ 9 BB của chúng để nhập vào chiến đoàn hành quân , từ đó mỗi lần di
tôi cùng với người tài xế và hai quân nhân hộ tống chuyển yểm trợ hành quân , pháo đội dùng xe cơ hữu
ngồi phía sau , đến thăm Chi khu Minh Đức và đơn của mình nên anh em pháo thủ đở phải vất vả trăm bề
vị pháo binh của tôi . như trước đây , kể cả việc chợ búa nuôi ăn quân nhân
pháo đội cũng dễ dàng , được như vậy cũng nhờ sự
Sau khi chào kính , tôi mời Đại Tá Tư Lệnh Phó chăm sóc lo lắng đến đời sống binh sĩ của vị Tư Lệnh
vào phòng khách trong đài tác xạ nhưng ông từ chối, SĐ Chuẩn Tướng Trần Bá Di .
với một phong thái thật bình dị thân tình , ông bảo
đứng ngoài sân nói chuyện cho mát . Dưới tàn cây Sau khi kéo pháo đội tham dự cuộc hành quân giải
trứng cá trước đài tác xạ , ông vui vẻ hỏi tôi tình hình tỏa nhà máy ciment tại tỉnh Kampot với Trung Đoàn
chiến đấu hồi Tết Mậu Thân cũng như đời sống của 16 Bộ Binh của Đại Tá Huỳnh văn Chính , tôi được
anh em trong đơn vị trong thời gian quận lỵ bị bao lệnh thuyên chuyển về Tiểu Đoàn 92 Pháo Binh đồn
vây và tấn công trên hai tuần lễ . Tôi kể cho ông nghe trú tại Ngã Tư Long Hồ và giữ chức vụ Trưởng Ban
việc trước Tết , với mục đích làm sạch sẽ vị trí , anh 3 để tổ chức Ban tham mưu TĐ vì tiểu đoàn nầy vừa
em trong đơn vị bị tôi “chia đất” đồng đều bắt buộc mới được sáp nhập vào SĐ9BB từ TĐ67PB tân lập
mọi người kể cả tôi , mỗi ngày từ 4 đến 5 giờ chiều , . Tại đây Chuẩn Tướng Tư lệnh Trần Bá Di thỉnh
phải xách cuốc ra cuốc đất trồng trọt hoa mầu rau cải thoảng hay vào ăn cơm tối với Thiếu Tá TĐT/92PB
, nhờ vậy vô tình đến Tết Mậu Thân khi quận lỵ bị Phạm văn Quan cùng với các sĩ quan tham mưu tiểu
bao vây chợ búa bị VC phong tỏa , anh em pháo thủ đoàn . Trong những bửa ăn như vầy , có lẽ với bản
đơn vị tôi kiếm cũng bộn tiền nhờ ….bán rau cải cho tính hiền hòa phúc hậu , ông ít nói đến chuyện hành
dân chúng trong quận . Ông cười vui bảo nếu đơn vị quân mà thường chỉ bàn đến việc phát triển đời sống
có nuôi thêm gà thêm vịt chắc Tết Mậu Thân vừa rồi của quân nhân trong đơn vị .
anh em pháo thủ giàu to !
Khoảng sáu tháng sau , sau khi hoàn tất việc tổ
Đầu năm 70 trước Tết Âm Lịch, tôi kéo đơn vị chức ban tham mưu tiểu đoàn , tôi lại xuống giữ chức
ra khỏi núi Ba Thê trở về Vĩnh Long để thành lập Pháo đội trưởng PĐA/92PB hành quân lưu động
Pháo Đội lưu động . Sau khi thăng cấp Đại úy , tôi xuống vùng U Minh Chương Thiện , rồi sau đó kéo
giữ chức Pháo Đội Phó rồi Pháo Đội Trưởng . Độ sang Quốc Lộ 4 để yểm trợ cho Trung Đoàn 14 Bộ
hai tháng sau , Pháo Đội di chuyển vô Mộc Hóa rồi Binh của Đại Tá Lê Trung Thành và Thiết Đoàn 2
được trực thăng vận vào chiến trường trong cuộc Kỵ Binh . Tại đây có một ngày tôi bị “tổ trát” , số
hành quân đánh chiếm mật khu Ba Thu , đầu nảo
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ9C3
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
là một buổi sáng nọ thấy tình hình yên tỉnh nên tôi Trung Tûúáng Nguyïîn Àûcá Thùnæ g
giao công việc pháo đội cho Pháo Đội Phó là trung
úy Nguyễn Bá Tòng rồi xách xe vào Mỹ Tho ghé tạt Sau Tết Mậu Thân , tình hình toàn Miền Nam
qua nhà thăm ba má tôi . Độ một tiếng đồng hồ sau tương đối yên tỉnh . Riêng tại quận lỵ Minh Đức
thì Chuẩn Tướng Tư Lệnh đáp trực thăng xuống Căn thuộc tỉnh Vĩnh Long , nơi đơn vị 3A/91 Pháo binh
cứ Long Định thăm BCH Thiết Đoàn 2 Kỵ Binh rồi chúng tôi đang đồn trú để yểm trợ lãnh thổ thuộc các
qua thăm vị trí pháo đội , Tr/u Tòng thưa với ông là Chi khu Châu Thành, Minh Đức, Vũng Liêm và Chợ
tôi vừa vào liên lạc với …Tiểu Khu Định Tường ! Lách, các pháo thủ chúng tôi cũng được ngơi nghỉ
Ông nói với Tòng : “Cậu nói với đại úy mấy cậu , gặp phần nào. Không còn những cảnh bắn ngày bắn đêm
pháo đội trưởng còn khó hơn gặp Tổng thống ! Nói để yểm trợ cho trên một trăm đồn bót thuộc 4 chi khu
với ổng coi chừng tôi !”. Cũng may , sau đó Chuẩn nằm trong tầm tác xạ, rồi những lần phản pháo dồn
Tướng Tư Lệnh bỏ qua luôn . dập khi địch từ nhiều hướng đặt súng cối pháo kích
vào chi khu .
Cuối năm 72 , pháo đội tôi được trực thăng vận
vào quận Mỹ An nằm giữa Đồng Tháp Mười thuộc Cũng may lúc đó, mặc dù hệ thống giao thông tiếp
tỉnh Kiến Phong để tham dự cuộc hành quân phối hợp tế hoàn toàn bị gián đoạn, nhưng đơn vị 3A/91PB vẫn
giữa SĐ7 và SĐ9 nhằm đánh đuổi quân Cộng sản ra còn đầy đủ đạn dược để tác xạ yểm trợ các đồn bót
khỏi vùng chiến lược của Quân Đoàn IV , nhằm bẻ bị tấn công, cũng như yểm trợ các cuộc hành quân tái
gãy kế hoạch lấn đất giành dân của VC . Trước Tết chiếm các xã ấp bị VC đánh chiếm, cũng bởi trước
Âm Lịch vài ngày , cũng là ngày Hiệp định Paris có đó tôi đã …báo cáo ăn gian , nâng cao số đạn tiêu thụ
hiệu lực , Chuẩn Tướng Tư Lệnh SĐ Trần Bá Di bay để được bồi hoàn trội hơn , với gần 3 ngàn quả đạn
vô căn cứ hỏa lực Mỹ An thăm pháo đội tôi và mang các loại trong kho, đơn vị pháo binh của tôi đã giúp
theo một bó lớn quốc kỳ , ông bảo tôi cắm cờ chung giữ vững được chi khu cũng như các đồn bót trong
quanh căn cứ và dặn dò : “ Thật cẩn thận nghe Sơn ! vùng . Đặc biệt trong thời gian gần một tháng trường
Nhứt là đề phòng đặc công của tụi nó !” . Đó là lần tôi được Đại tá Dương Hiếu Nghĩa Tỉnh trưởng Vĩnh
chót tôi gặp ông ở vùng hành quân , vì giữa năm 73 Long chỉ định chức vụ Xữ lý thường vụ Chi Khu
tôi thuyên chuyển ra Sư Đoàn 3 Bộ Binh trước khi về Trưởng CK Minh Đức thay thế Đ/u Trần Đình Hòe
trường học khóa Pháo Binh Cao Cấp. bị thương phải di tản.
Chuẩn Tướng Trần Bá Di , sau đó ông thăng Thiếu Một hôm đang đứng trong sân vị trí để điều động
Tướng , nhờ ở tấm lòng hiền hòa đức độ nên được việc chuyển đạn từ trong kho lớn ra các khẩu đội thì
thuộc cấp kính trọng và thương mến đã đành , nhưng chiếc xe jeep mui trần của toán cố vấn Mỹ ngừng
có lẽ anh linh những chiến sĩ SĐ 9 BB đã hy sinh ngay cổng vị trí, Thiếu tá Silvers cố vấn trưởng chi
cũng về phù hộ cho ông . Một lần đặc công VC tấn khu lấy hai tay làm loa nói vọng vô :
công vào BCH Nhẹ Hành Quân tại Căn cứ Vĩnh Nhi
gần quận Giáo Đức , lần khác chúng phục kích gần -Ê Trung úy Sơn ! Ông Tướng đến !
bải đáp trực thăng tại quận Hàm Long thuộc tỉnh Nói xong , chiếc xe jeep chạy vụt đi ra bãi đáp
Kiến Hòa , nhưng cả hai lần ông đều thoát hiểm trong trực thăng nằm phía sau chi khu khoảng hai trăm mét.
đường tơ kẻ tóc. Nghe thiếu tá Silvers báo tôi cứ tưởng Chuẩn tướng
Tư lệnh SĐ9BB, đến khi chiếc xe jeep chạy trở vô
Chỉ danh đàm thoại của các vị Trung Đoàn Trưởng
của Sư Đoàn 9 Bộ Binh như Trung Đoàn 14 của Đại ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
Tá Lê văn Năm , sau nầy là Đại Tá Lê Trung Thành
là “Bạch Hổ” , Đại Tá Bùi Xuân Lãng của Trung
Đoàn 15 là “Bạch Yến”, Đại Tá Huỳnh văn Chính
của Trung Đoàn 16 là “Thái Dương” , riêng chỉ danh
đàm thoại của Thiếu Tướng Tư Lệnh Trần Bá Di là
“Chí Công” . Có lẽ chữ Chí Công nầy đã gắn liền
với sự nghiệp làm Tướng của ông , nên ngày ông rời
khỏi Sư Đoàn 9 Bộ Binh , quân dân tỉnh Vĩnh Long
đã giăng những biểu ngữ khắp đường phố trong tỉnh
lỵ để tỏ lòng thương mến và luyến tiếc .
1Ð9Ặ4C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
ngang qua vị trí pháo binh thì tôi nhận ra Tr/u Huỳnh Nguyễn Đức Thắng nói với tôi :
văn Huỳnh Sĩ quan tùy viên đang cầm khẩu M18 quơ -Cố vấn Mỹ ở đây cũng như trên Tiểu khu Vĩnh
quơ lên ra dấu chào , tôi mới biết ông Tướng đang
ngồi trước ghế trưởng xa cạnh Th/tá Silvers là Thiếu Long cho biết cậu đã hoàn thành xuất sắc để bảo vệ
tướng Nguyễn Đức Thắng , tân tư lệnh Quân Đoàn quận Minh Đức trong thời gian qua , tốt lắm ! – Sau
IV thay thế Thiếu tướng Nguyễn văn Mạnh thuyên đó ông cười cười và nói tiếp – Nhưng tôi hỏi cậu ai
chuyển về làm Tham mưu trưởng Bộ Tổng Tham cho phép cậu để râu coi thấy ghê quá vậy ?
Mưu .
Bị hỏi bất ngờ về cái vụ để râu nầy , tôi thật lúng
Thiếu tướng Nguyễn Đức Thắng tốt nghiệp Khóa túng nên trả lời ú ớ :
I Sĩ quan Trừ bị Nam Định và từng đậu thủ khoa ở
các trường pháo binh tại Pháp cũng như tại Hoa Kỳ -Thưa Thiếu tướng …mắc bận điều động các đơn
. Trong binh chủng , ông là một người có rất nhiều vị ở đây ….và còn lo các vụ tác xạ yểm trợ nữa …
huyền thoại , trong đó có vụ ông đi phép thường niên nên…chưa cạo râu !
bằng cách sống liên tục một tuần lễ trong một cái
“ trailer” đặt trong sân Tiểu đoàn chứa đầy sách vở Sau khi quay qua hai cố vấn Mỹ nói lại những
cùng với thức ăn khô , khi còn là Tiểu đoàn trưởng điều ông và tôi nói qua nói lại về bộ râu của tôi , ông
TĐ1PB tại Huế , đã được hầu hết các pháo thủ lưu cười nói tiếp với tôi :
truyền trong binh chủng .
-Hồi ở ngoài Bắc khi tôi còn là Trung úy như cậu
Là một trong bốn ông Tướng được báo giới khi đó , Việt Minh càng đánh dử tôi càng cạo râu ria sạch
đánh giá là trong sạch với câu vè “ Nhứt Thắng, nhì sẽ cho lính tráng lên tinh thần , để râu như cậu coi bê
Chinh, tam Thanh, tứ Trưởng” và nổi tiếng ngồi trên bối mà lại ảnh hưởng đến tinh thần lính tráng . Lần
càng súng đại bác của các đơn vị pháo binh “ gặm” sau tôi đến thấy cậu còn để râu nữa , tôi phạt , cậu
bánh mì thịt uống nước bi đông khi đi thăm các đơn nghe rõ không ?
vị hành quân hay lãnh thổ gặp đúng vào giờ ăn trưa
, thay vì vào ngồi các bàn tiệc thịnh soạn do các đơn -Dạ thưa Thiếu tướng nghe rõ !
vị trưởng hoặc Tỉnh trưởng hay Quận trưởng khoản Trung úy Huỳnh văn Huỳnh và hai cố vấn Mỹ
đải theo thông lệ . đứng phía sau ông Tướng mím môi cười . Sau đó
ông nói thêm vài lời rồi cùng cố vấn và SQ/TV lên
Chiếc xe jeep do Th/T Silvers lái chở Thiếu tướng xe jeep do Th/T Silvers lái ra bãi đáp trực thăng bay
Tư lệnh QĐ và Đại tá Cố vấn Mỹ Quân đoàn chạy đi . Sau khi trở vô chi khu , khi đi ngang vị trí pháo
thẳng vô hai căn nhà gỗ của toán cố vấn chi khu vì binh của tôi , Th/T Silvers ngừng xe lại nói với tôi :
Đ/u quận trưởng Trần Đình Hòe bị thương vẫn còn -Mọi việc OK hả Tr/u Sơn ? Nhưng nhớ cạo
nằm bệnh viện chưa về , hiện chi khu Minh Đức đang râu của you nha ! Nói xong cười hề hề chạy xe vô
do tôi xữ lý thường vụ , có lẽ để được Th/T Silvers compound của toán cố vấn .
thuyết trình tình hình chi khu trong thời gian qua. Độ Cũng nên nói thêm về cái ông Th/T cố vấn Silvers
hai mươi phút sau , Thiếu tướng Nguyễn Đức Thắng nhỏ con nầy . Ông người Mỹ nhưng gốc Úc , nói
, Đại tá cố vấn QĐ , Th/T Silvers và Tr/u Huỳnh văn tiếng Anh chậm rãi rất dễ nghe , mà lại cũng biết
Huỳnh SQ tùy viên từ hướng chi khu đi bộ qua vị trí chút đỉnh tiếng Pháp nữa , tánh tình rất hiền dịu thâm
đơn vị pháo binh của tôi . trầm như người Á Đông , hay cùng với sĩ quan phụ
tá là Đ/u Douglas Ladd qua vị trí pháo binh để tán
Trong đoàn bốn người đi vào vị trí , chỉ có Th/T gẩu với tôi mọi thứ chuyện . Có một lần , không biết
Silvers là nhỏ con nhứt , ba người còn lại là Thiếu lấy tin tức ở đâu ra , trong lúc tôi còn đang loay hoay
tướng Thắng , Đ/T cố vấn Mỹ Quân đoàn và Tr/u trong đài tác xạ thì Th/T Silvers và Đ/u Douglas
Huỳnh văn Huỳnh SQ/TV đều to lớn như nhau . cùng bước vào với một thùng carton dài trên tay và
Người ta bảo quần áo trận ông mặc không cần phải nói lớn :
may sửa , quân nhu phát như thế nào ông cứ để -Happy birthday ! Tr/u Sơn !
như vậy mà mặc và cũng không bao giờ ủi hồ cứng Tôi ngã ngửa ! Thì ra hôm nay đúng là ngày sinh
ngắc…điều đó hôm nay tôi mới chứng kiến khi đứng nhựt của tôi mà tôi nào có nhớ và để ý tới . Báo hại
trước mặt và chào trình diện ông . tôi làm tỉnh cám ơn lia lịa khi nhận thùng quà rồi
cũng làm bộ lịch sự mời chiều nay hai ông sang vị
Có lẽ đã biết được chi tiết tình hình Chi khu trong trí pháo binh mừng tiệc …..sinh nhựt của tôi . Sau đó
những ngày qua , nên sau đó Thiếu tướng TL/QĐ tôi bảo bà xã tôi báo cho mấy bà vợ lính trong đơn vị
xúm nhau đi chợ mua đồ làm chả giò và mua năm sáu
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ9C5
con gà về nấu cháo làm gỏi đải cả đơn vị kể cả Th/t sát thì Th/T Silvers chận tôi lại hỏi :
Silvers và Đ/u Douglas . -Ê ! Trung úy Sơn , ông kéo đại bác ra khỏi ụ súng
Riêng thùng quà , mở ra coi thì là một bộ cần câu chi vậy ?
máy đầy đủ bộ phận với một hộp mồi giả đủ loại để -Tôi bắn cái toán VC bên kia sông đang pháo kích
dành…câu cá Mỹ . Số là một hôm Đ/u Douglas lái xe
ra bờ sông Măng Thít tại chợ Minh Đức chơi, thấy vô quận !
vợ chồng tôi đang ngồi câu cá bằng cái lon sửa bò -Ở tọa độ nào vậy ?
quấn dây gân coi bộ lạ quá , nên nhân ngày sinh nhựt Tôi đành phải nói thật :
hai ông chọn món quà là cần câu cá tặng tôi . -Ở cái chùa hoang đối diện chợ .
Vừa nghe tôi nói xong, Th/T Silvers khoát hai tay
Thân tình với nhau như vậy , nhưng hôm Tết Mậu
Thân khi tôi thế Đ/u Hòe xữ lý thường vụ Chi khu lên trời lia lịa và la lớn lên :
trưởng Minh Đức , tôi và Th/T Silvers đã cải vã to -Không ! Không ! Ông không được bắn vào ngôi
tiếng và ông còn đòi đưa tôi ra tòa án quân sự. Sự
việc là trong những ngày biến động Mậu Thân, quận chùa ! Đó là nơi của tôn giáo ! Ông biết chưa !
Minh Đức cũng bị bao vây cô lập như các nơi khác. Nhưng tôi cũng lớn tiếng lại :
Bên kia bờ sông Măng Thít đối diện với khu chợ -Nhưng đó là ngôi chùa hoang không người ở ! Và
quận là một ngôi chùa tường gạch lợp ngói có ghi
ước hiệu địa thế trên bản đồ, khoảng một năm trở lại VC đang ở trong đó pháo kích vào quận ! Tôi phải
đây bị bỏ phế vì thường ban đêm bị VC về núp sau triệt hạ nó để bảo vệ dân tôi !
chùa bắt loa nói vọng sang quận Minh Đức để tuyên
truyền. -Ông không được bắn ! Tôi sẽ đưa ông ra tòa án
quân sự !
Đặc biệt trong những ngày Mậu Thân, VC đặt một
khẩu súng cối 61 ly trong sân chùa lai rai pháo kích -OK ! Ông cứ go-ahead ! Nhưng tôi phải san bằng
sang chợ Minh Đức bất kể ngày đêm, khiến người cái hang VC đó trước khi ra tòa .
dân trong quận không ai dám họp chợ.
Nói xong tôi leo nhanh lên đài quan sát và ra lệnh
Nhiều lần trung đội thám kích thiện chiến của chi giật cò . Từ trên đài quan sát đặt ống dòm tôi thấy
khu bơi xuồng qua đột kích, lần nào cũng bị VC trốn viên đạn đại bác nổ cách bức tường của ngôi chùa
trong chùa phát hiện và bắn dội ngược trở về. Vì vị chừng hai ba mét phía bên trái , tôi liền cho khẩu đội
trí ngôi chùa quá gần, nên hai khẩu đại bác 105 ly của điều chỉnh độ giạt sang phải . Quả thứ hai rớt ngay
tôi không bắn được vì bị “tà giác bức chắn” ( những chính giữa ngôi chùa khiến cát bụi bay lên mịt trời
vật có góc độ cao che chắn trước đại bác ). Phó quận che lấp cả mục tiêu , tôi liền cho bắn “hiệu quả” đủ
Nghiệp cùng một số sĩ quan chi khu đề nghị tôi kéo 10 trái . Khi lệnh chấm dứt tác xạ vừa ban và bụi mù
đại bác ra sân banh quận bắn trực xạ sang ngôi chùa còn che phủ thì một tiểu đội thám kích chi khu dùng
bỏ hoang, nhưng tôi không đồng ý vì sợ dân chúng xuồng máy phóng nhanh sang đột kích vào ngôi chùa
hoang mang giao động. . Sau khi bươi đống gạch vụng còn nóng hổi của ngôi
chùa hoang vừa bị san bằng hoàn toàn , toán thám
Sau khi quan sát và đo đạc chính xác “tà giác bức kích chi khu lôi ra được 3 xác VC còn kẹt trong hầm
chắn”, tôi quyết định kéo lùi một khẩu đại bác ra khỏi với một khẩu súng cối 61 ly đầy đủ đạn dược với
ụ cố định khoảng 20 mét, cho gióng hướng về ngôi mấy khẩu súng cá nhân cùng với cả chục đòn bánh
chùa. Sau khi đặt “dĩa ngắm nòng” vào buồng súng chưng bánh tét. Tin được báo về chi khu , sau đó
và “dây chữ thập” trước nòng súng để kiểm soát đạn Th/T Silvers cùng một số sĩ quan chi khu đi xuồng
đạo, biết chắc rằng viên đạn khi ra khỏi nòng ở biểu máy qua quan sát và chở xác xác 3 tên VC cùng các
xích của tầm xa từ súng đến ngôi chùa sẽ đi lòn giữa chiến lợi phẩm về sân banh quận Minh Đức.
hai sợi dây điện cao thế, nghĩa là an toàn, nên tôi ra
lệnh chuẩn bị tác xạ, riêng tôi sẽ leo lên đài quan sát Sau “chiến thắng” nầy , chợ Minh Đức đã họp lại
trên nóc dinh quận để trực tiếp điều chỉnh . Tất cả vì không còn bị pháo kích quấy rối nữa , và Th/T
những công việc chuẩn bị tác xạ để san bằng ngôi Silvers cũng không còn hậm hực với tôi và đòi đưa
chùa hoang nầy tôi không cho toán cố vấn chi khu tôi ra tòa án quân sự vì dám bắn pháo binh vào nơi
biết. chùa chiềng tôn giáo .
Khi tôi sắp sửa leo lên cầu thang bắt lên đài quan Trở lại câu chuyện về Thiếu tướng Nguyễn đức
Thắng, sau khi thăm viếng đơn vị pháo binh của tôi
1Ð9Ặ6C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC với lời cảnh cáo về bộ râu trái phép , tôi yên chí lớn
rằng sẽ không có hoặc ít nhứt cũng còn lâu lắm, vị Tư
lệnh Quân Đoàn mới đáo lại thăm quận Minh Đức
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
và đơn vị pháo binh của tôi . Sau đó Đ/u Hòe quận vừa mới cạo râu , Th/T Silvers nhìn tôi gục gặc đầu
trưởng sau hơn một tháng nằm nhà thương đã trở về cười :
coi lại quận , với lời cằn nhằn về vụ kho gạo gần hai
chục bao của ông bị tôi đem ra phân phát cho dân -I know !!
chúng và các đơn vị đồn trú tại quận trong thời gian
quận Minh Đức bị cô lập bao vây không buôn bán Khi Thiếu Tướng Nguyễn Đức Thắng lên trực
tiếp tế gì được . thăng bay khỏi quận Minh Đức , tôi chạy vô nhà nhìn
vào tấm kính lớn thấy chung quanh miệng và dưới
Chưa đầy một tháng sau , một hôm đang trong giờ càm ngang dọc những vết cắt của lưởi dao cạo râu
làm việc, bổng hai chiếc xe jeep của Đ/u Hòe và cố đã bắt đầu rướm máu . Thiếu Tướng Nguyễn Đức
vấn Mỹ chạy ngang qua vị trí của tôi và Đ/u Hòe la Thắng sau đó trở lên Sài Gòn làm Bộ Trưởng Bộ Xây
lớn : Dựng Nông Thôn , và hình ảnh một ông Tướng pháo
binh gồ ghề bậm trợn lớn con hơn Mỹ , mặc quần áo
-Sơn ơi ! Ông Tướng Quân đoàn tới ! không bao giờ may sửa và ủi hồ ….có lẽ khó phai
Nghe Đ/u Hòe báo tin ông Tướng đến tôi như bị nhạt trong cuộc đời pháo thủ của tôi./.
trời giáng hạ khi rờ lên miệng lên càm bộ râu lởm
chởm rậm rạp vẫn còn y nguyên quanh mồm. Chạy Pháo Thủ Tiền Giang
vội vô phòng ngũ lấy dao cạo râu rồi thắm nước Cựu SVSQ/K17TĐ
quanh miệng đến trước tấm kiếng lớn để cạo phăng
bộ râu. Bên ngoài tiếng phành phạch của chiếc trực “trời kêu ai nấy dạ”
thăng đáp xuống phía sau dinh quận càng làm tôi riêng ta chắc chỉ ừ
quính quáng , vì bộ râu quá dài và quá dầy mà không nên chắc ông trời ngán
được cắt ngắn trước nên rất khó cạo , tôi phải vất vả không thèm gọi thằng hư
lắm mới cạo sạch được bộ râu . Sau khi thoa nước ...
“after shave” lên , chung quanh miệng tôi đau rát thôi thì thay mũ sắt
khủng khiếp . Khi tôi vừa chạy ra sân , cũng là lúc bằng nón vải nghiêng nghiêng
Tr/u Huỳnh SQ tùy viên ngồi trên xe jeep cố vấn Mỹ nhẹ đầu tóc không xẹp
chạy ngang vị trí pháo binh nói nhắn với lính gác lại ra vẻ thẩm quyền
cổng : ...
-Nói với ông thầy tụi bây cạo râu ngay ! Không thì ta ngồi kéo lon bia
chết với ông Tướng ! điếu pall mall cố hữu
Sau đó chiếc xe jeep của ông quận Hòe chở Thiếu cằm nhẵn không râu ria
Tướng Tư Lệnh QĐ Nguyễn Đức Thắng chạy ngang chẳng ra thằng lính bụi
qua vị trí pháo binh vào thẳng văn phòng Bộ Chỉ ...
Huy Chi Khu Minh Đức . Khoảng hai mươi phút sau còn chưa dạn miệng chửi thề
, có lẽ đã được Đ/u Hòe thuyết trình xong nên phái là chưa dẫn lính hành nghề được đâu
đoàn đi đầu gồm Th/tướng Nguyễn Đức Thắng , Th/ ta học văng tục được rồi
tá Cố vấn Silvers , Đ/u Hòe quận trưởng , phía sau thành công một nửa cuộc đời chỉ huy
có Đ/u phụ tá cố vấn Ladd đi cùng Tr/u SQ tùy viên
Huỳnh văn Huỳnh , tất cả cùng đi bộ sang vị trí pháo Thơ Luân Hoán (trích)
binh , lần nầy đã được tôi chuẩn bị cho một khẩu đội
7 pháo thủ đứng giàn chào trước cổng vị trí . ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨ19C7
Sau khi tôi chào trình diện , ông bắt tay tôi và nói :
-Ông quận và cố vấn Mỹ đã nói rất tốt về cậu , tôi
khen cậu và chúc mừng cậu . Đặc biệt là bộ râu cậu
đã được cạo sạch sẽ …như vậy mới làm gương được
cho binh sĩ thuộc cấp - Rồi ông cười cười hỏi tiếp -
Mà cậu mới cạo phải không ?
-Dạ….! Tôi ấp úng trong khi Tr/u Huỳnh đứng
phía sau nín cười đỏ mặt .
Sau đó ông Tướng quay sang Th/T Silvers nói tôi
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
NHẬN ĐỊNH VỀ QUÂN LỰC VNCH
Tác Giả: Đại tướng Louis C. Wagner Jr
Lời giới thiệu: Đại tướng Louis C. Wagner Jr., khi Tướng Wagner và bìa sách.
còn là sĩ quan cấp tá, giữ chức vụ cố vấn trưởng các
đơn vị Bộ Binh và Thiết Giáp Việt Nam Cộng Hòa tại tiếp tục viết ra theo một tốc độ kinh-ngạc. Nhưng
Vùng 1 Chiến Thuật trong hai nhiệm kỳ, ông có cái trường hợp cuộc chiến của chúng ta, lâu dài nhất tính
nhìn về Quân lực Việt Nam Cộng Hòa rất rõ-ràng. đến nay, là chiến-tranh Việt-Nam, thì lại không như
Trong Lời Nói Đầu của cuốn STEEL and BLOOD, vậy. Tuy đã có một số sách viết về vai-trò của Quân
South Vietnamese Armor and the War for Southeast Lực Hoa Kỳ trong cuộc chiến tranh này, nhưng chính
Asia do Naval Institute Press xuất bản vào tháng 10- vì cái bản chất thất nhân tâm của cuộc chiến mà phần
2008, Tướng Wagner đã hết lời ca ngợi các chiến sĩ lớn tác phẩm đã không thể hiện chính xác được thực
Việt Nam Cộng Hòa và thẳng thắn nhận định về khả tại chiến-tranh, như hàng triệu nam nữ quân nhân
năng tác chiến của quân đội Nam và Bắc Việt Nam, Hoa Kỳ đã cảm nhận rõ vì họ đã phục vụ tại đó.
đồng thời ông cũng khách quan kể lại những gì ông
đã ghi nhận được trong thời gian phục vụ tại Nam Kể ra đã có hàng triệu người Việt Nam luôn nêu
Việt-Nam.
Hà-Mai-Việt, sọan-giả Steel and Blood.
Đại-tướng Wagner nói:
Hầu hết các cuộc chiến-tranh đều được một số
sách, nhiều bất-tận, theo sau, bàn về những kỳ công
và hùng khí của những người đã từng vào sinh ra tử.
Chỉ cần nhắc đến trường hợp Thế Chiến II: Số sách
liên quan đến cuộc chiến tranh này hiện vẫn được
198ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC
cao danh dự, phục vụ trong Quân Lực Việt Nam đựng nhiều thương vong.
Cộng Hòa suốt cả thời chinh chiến, nhưng số người Trong những năm 1971-72, tôi đã làm cố vấn
viết thì không nhiều, mà lại viết quá ít về quân vụ
của chính họ. Hậu quả là hiện có nhiều kẻ vẫn tin trưởng cho trung đoàn 51 bộ binh và lữ đoàn 1 kỵ
rằng quân sĩ Việt Nam đã không quyết tâm chiến đấu binh, và cũng ở tại mấy tỉnh phía Bắc. Vì đã có kế
để bảo vệ tự do cho quê hương. Nhận thức tai hại này hoạch Việt Nam Hóa chiến tranh kể từ năm 1969,
vẫn tồn tại ngay cả trong số đông các cựu chiến binh cả hai đơn vị này đều được trang bị vũ khí và quân
Hoa-Kỳ có mặt trong chiến tranh Việt Nam, nhưng dụng ngang hàng với các lực lượng Hoa Kỳ, ngoại
đã không cùng hoạt động song hành hoặc phục vụ trừ pháo binh và không-quân. Sự kiện nâng cấp này
bên cạnh các đơn vị của Quân Lực Việt Nam Cộng đã tạo ra một khác biệt lớn lao xét về hiệu năng tác
Hòa. chiến. Lớn lao đến nỗi khó tưởng tượng được trừ phi
đã từng phục vụ với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Đại tá Hà Mai Việt đã viết xong một cuốn lịch trong cả hai giai đoạn kể trên.
sử tuyệt vời, đề cập đến thành phần quan trọng của
Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Đó là lực lượng Tôi sẽ không xoáy sâu vào cuộc tấn công mùa
Thiết Giáp. Việc sưu tập tài liệu và viết ra một cuốn Phục Sinh của Bắc Việt năm 1972, bởi lẽ trận chiến
sách không dễ dàng. Bởi lẽ chỉ có một số ít sử liệu này đã được gói ghém, trình bày đầy đủ trong cuốn
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa liên quan tới sách này rồi. Tôi chỉ muốn nói thêm rằng đại đa số
cuộc chiến tranh lâu dài trước kia còn sót lại sau khi các đơn vị Việt Nam Cộng Hòa mà tôi đã phục vụ
Bắc Việt đã xâm chiếm Nam Việt-Nam. Do đó, Đại đều đã chiến đấu giỏi. Luôn luôn bị địch quân đông
tá Việt đã phải bỏ ra tám năm trường, làm việc cực gấp bội tấn công, họ vẫn ngăn chặn và sau cùng đánh
nhọc, đi hàng ngàn dặm, để truy tầm tin tức và phỏng bại cái đội quân trang bị và huấn luyện tốt của Bắc
vấn nhiều người, cố công phục hoạt cho bằng được Việt. Không lực Hoa Kỳ, được các sĩ quan cố vấn
một cuốn lịch sử nói về các đơn vị Thiết Giáp thuộc Lục quân và Thủy quân Lục chiến Hoa-Kỳ phối hợp,
Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Tác phẩm của ông đã giữ một vai trò chủ chốt trong sự thành-công. Bù
độc đáo ở chỗ này: Nó không những chỉ trình bày đắp cho những khiếm khuyết về trang bị trong ngành
khía cạnh tốt đẹp, mà còn nói cả đến những cái yếu pháo binh và không quân Việt Nam. Điều này nói
kém của đơn vị Thiết Giáp, và của cấp chỉ huy Thiết lên đặc tính của các đơn vị tác chiến thuộc Nam Việt
Giáp. Ông thuật chuyện điềm nhiên, trung thực. Khi Nam thời bấy giờ.
đơn vị hoặc cấp chỉ-huy thi hành tốt đẹp, thì ông kể
lại rõ ràng và còn giải thích tại sao; khi họ thất bại, Buồn thay, chính vì cái tình cảm phản chiến tại
ông cũng mô-tả ra. . . Quả thực họa hoằn lắm mới đất nước chúng tôi mà Quốc Hội đã cắt giảm viện
thấy được tính cách ấy trong một cuốn lịch sử chiến trợ dành cho Nam Việt Nam giữa lúc Liên Sô đang
tranh. chỉnh trang và tiếp vận ồ ạt cho Bắc Việt. Quân Bắc
Việt được bồi dưỡng xong xuôi, đã xâm chiếm và
Sở dĩ tôi có được cái nhìn bao quát về Quân Lực đánh bại Nam Việt Nam vào năm 1975. Nhiều chiến
Việt Nam Cộng Hòa mà nhiều người khác không sao hữu Nam Việt Nam của tôi đã chết trong cuộc chiến
có được, vì chính tôi đã từng phục vụ qua hai nhiệm đó hoặc đã bị giam-cầm suốt nhiều năm dài, độc ác
kỳ với tư cách cố vấn trưởng cho các đơn vị tác chiến tại những nơi được gọi là các «Trại Cải tạo». Đó là
Việt Nam. Trong giai đọan 1964-65, tôi làm cố vấn thời gian thuộc về lịch sử của quê hương chúng tôi,
trưởng cho trung đoàn 5, thuộc sư-đoàn 2 Bộ-Binh mà tôi không thể hãnh diện được.
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Trong giai-đoạn
này, trung đoàn 5 liên miên đụng trận nặng nề với Câu chuyện trong cuốn Thép và Máu là câu
các đại đơn vị được huấn luyện và trang bị tốt của chuyện cần được kể ra. Tôi hy vọng nó sẽ gây cảm
Việt-Cộng tại mấy tỉnh ở phía Bắc. Khu vực này kể hứng cho nhiều cựu quân nhân khác lên tiếng thêm
từ năm 1965 về sau, là vùng hành quân của thủy và trưng ra thêm bằng chứng nhằm chống lại những
quân lục chiến Hoa Kỳ. Trung đoàn 5 lúc ấy được huyền thoại hiện hữu, tai ác, xúc phạm đến Quân
chỉ huy tốt, nhưng trang bị kém vì phải xử-dụng các Lực Việt Nam Cộng Hòa.
loại vũ khí cũ rích, và gần như không có hỏa lực pháo
binh yểm trợ. Nhưng bất kể tình huống đó, quân sĩ Tôi hãnh diện về thời-gian mà tôi đã trải qua,
của Trung đoàn này chiến đấu giỏi mặc dù phải chịu phục vụ cánh sát cánh với các chiến sĩ thuộc Quân
Lực Việt Nam Cộng Hòa.
T.D.B. dịch theo nguyên bản .
ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ Ð1Ứ9C9
“ Tổng Thống VNCH Nguyễn văn Thiệu gắn
Bảo Quốc Huân Chương cho TQLC Đỗ Trung Giao,
Tiểu Đoàn Phó TĐ2TQLC
trong Ngày Quân Lực 19/6 năm 1973”.
2Ð0Ặ0C SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC ÐẶC SAN K/17 SĨ QUAN TRỪ BỊ THỦ ÐỨC