The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê<br>Book Design and Layout<br>By Tuấn Lê<br>Số thư viện quốc hội Hoa Kỳ<br>LCCN: 2021909761

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by EmBienHoa (BL), 2022-08-30 15:49:19

Lang Thang Cõi Người - Lê Tuấn

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê<br>Book Design and Layout<br>By Tuấn Lê<br>Số thư viện quốc hội Hoa Kỳ<br>LCCN: 2021909761

Keywords: Lang Thang Cõi Người

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Em có biết biên giới ở đâu?

Và tình yêu
ai biết chiều sâu?
Bến nơi đâu,
thuyền tình về đó

Càng xa em
trái tim càng đau.

Anh không giấu em một điều gì
Vì điều ấy
là mối tình si
Nếu đời anh chỉ là hoa lá
Anh sẽ trải

theo bước em đi.

Nếu đời anh
là viên ngọc quý
Sẽ gắn vào
vương miện nữ hoàng
Anh sẽ đập vỡ
thành trăm mảnh

Làm hoa tai
vòng cổ em quàng.

51

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Nhưng đời anh chỉ là trái tim
Nếu trái tim
chỉ là khổ đau
Long lanh như giọt lệ
trong suốt.
Lặng im
phản chiếu nỗi u sầu.

Em ơi!

Tim anh là tình yêu
Em biết gì?
biên giới nơi đâu
Bên cạnh
như chính đời em vậy
Đến tận cùng
tóc trắng bạc đầu.

Lê Tuấn
Ngôn ngữ của tình yêu

52

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Không Đề

Đôi mắt em
rất buồn và băn khoăn
Em nhìn anh
xuyên thấu cả tâm hồn
Như ánh trăng đêm bên cửa sổ
Muốn soi sáng, vào tận bên trong
Để thấy hai người
đang yêu nhau.
Trần trụi không muốn che đậy
Cho thịt da, phủ lấp đầy yêu thương
Để ngày sau tình vấn vương
Yêu là thế!
cõi vô thường nhân thế
Đầy ắp cả nỗi đam mê
Đến tận cùng mà không hề tiếc nuối.

53

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Nếu tình yêu là một bông hoa
Mong manh, dịu dàng dễ thương
Anh sẽ lấy cài lên mái tóc
Tóc của em
thơm ngát mùi hương.

Bởi vì khi em sinh ra
Đã là tiên nơi trần gian, ảo mộng
Là bốn mùa vần vũ bụi trần
Mùa xuân đến
Hoa nở đầy hương sắc
Mùa hạ về
tình yêu rực cháy
Đỏ rực cả
rừng phong
Để mùa Thu sang
Lá úa vàng rơi rụng

Bay theo gió

Bay theo gót chân em

54

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Cho mùa Đông
Buốt giá thổi về
Phủ trắng đất trời
Phủ trắng cả hồn em.

Anh khẽ nắm bàn tay em
Buồn và vui còn lẫn lộn
Giữa trời chiều hoang phế
Em nhìn anh
Rồi khóc lên vì hạnh phúc.

Lê Tuấn
Bài thơ tự do với ý tưởng (không đề)

55

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Chưa Biết Làm Thơ

Cái thuở chưa biết làm thơ
Tôi thường đứng ngắm mộng mơ mỗi chiều
Dáng em xuân sắc mỹ miều
Em làm tôi nghĩ thật nhiều trong đêm.

Ru tôi trong chiếc nôi êm
Đem tôi vào mộng trải mềm tơ vương
Tóc em thơm ngát trầm hương
Hồn xuân mở cánh “Đông Phương” đợi chờ.

Hồn tôi nứt vỡ thành thơ
Viết đầy tâm sự trên tờ khói mây
Trời thu ráng đỏ thân gầy
Lao xao lá rụng chở đầy tình xưa.

Thơ buồn như tiếng đêm mưa
Núi giăng mây trắng, suối chưa buồn về
Tình như gối mộng cơn mê
Con chim ngày nọ vụng về tiếng ngân.

Lê Tuấn

56

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Nỗi Nhớ

Trời sai cơn gió đi tìm
Gặp em gió cũng đứng im lặng chờ
Đợi khi em đến bất ngờ
Thổi bay một chút bụi mờ trần ai.

Thướt tha trong chiếc áo dài
Nửa bay trong nắng, nửa phai bóng chiều
Bỗng đâu nỗi nhớ niềm yêu
Tìm về trong nỗi cô liêu ngượng ngùng.

Trời Cali bỗng trùng phùng
Gió lay động nhẹ một vùng lá rơi
Tơ vương đau thắt tình người
Đâu đây nỗi nhớ bồi hồi âm vang.

Lê Tuấn

57

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Lời Tình Mùa Thu

Thu muốn tỏ lời tình xưa chưa nói
Nhặt lá rơi nhìn lại nhớ tên người
Mở trang thư, tôi đã viết thành lời
Em nơi ấy tình đầy vơi nỗi nhớ.

Tôi nơi đây đường chiều muôn cách trở
Đã cuối thu trời lạnh buốt gió đông
Thơ tôi viết mang nặng mối tình nồng
Em còn nhớ tình trao nhau chưa đủ.

Đêm thanh vắng nhớ mong hoài không ngủ
Đừng trách nhau thêm nặng nỗi u buồn
Để quên đi tiếng mưa đêm gió cuồng
Duyên tình lỡ mà sao còn bịn rịn.

Thu vẫn thế sương giăng mờ phủ kín
Lá còn rơi nương theo bóng chiều tà
Nếu ngày ấy mình đừng có quen nhau
Duyên tình lỡ nỗi đau này ai trả.

Lê Tuấn

58

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Lãng Đãng Chiều Thu

Lãng đãng mặt hồ phủ khói sương
Nghe mùa thu đến khắp phố phường
Vàng thu lá cuốn bay theo gió
Để nhớ mong về thêm vấn vương.

Tà áo dài bay dưới nắng thu
Em đến xóa tan bóng sương mù
Ửng hồng mây tím niềm thương nhớ
Duyên dáng làm sao, ngày lãng du.

Em đứng chờ ai! Tiếng thở dài
Để lá vàng rơi điểm trên vai
Nắng rọi xuyên ngang tà áo mỏng
Dáng đẹp gây mê, chiều nắng phai.

59

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Tôi vẫn chờ em những tháng ngày
Như mùa thu đến sáng hôm nay
Trên con đường, lá vàng trải thảm
Lặng lẽ buồn, xa cuối chân mây.

Tại sao em không đến bên nhau
Để bóng tàn phai phủ thêm sầu
Cài trâm nỗi nhớ vào trong tóc
Sợi nhớ sợi thương, rụng trắng đầu.

Tóc liễu trải dài nỗi nhớ mong
Biết mối nào đau ở trong lòng
Mấy thu mưa gió buồn thân phận
Cuốn hút vào nhau, xoáy theo vòng.

Lê Tuấn

60

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Một Sáng Thu Về

Sáng nay phảng phất khói sương mờ
Không hiểu vì sao buồn vu vơ
Lỗi tại thiếu em, trời bắt tội
Để ngôn từ ướt át trong thơ.

Thu về nhuộm tím mối duyên tơ
Cây lá vườn hoa cỏ che bờ
Em đứng chờ ai, buồn tựa cửa
Lặng lẽ nhìn theo hút dặm mờ.

Thu về tôi lại nhớ đến người
Tuổi xuân theo dấu chiều nhạt phai
Đừng hối tiếc, tuổi già gõ cửa
Để những buồn vui, nhớ mong hoài.

61

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Thu lại buồn như buổi chia tay
Biết tìm ai uống cạn cơn say
Nhớ môi em nụ hôn nồng cháy
Mùi hương yêu đọng lại nơi này.

Ai bảo thu về thêm nhớ thương
Lá vẫn còn rơi nối cung đường
Để tôi nhớ mãi cô thôn nữ
Đã chạm môi tình, lòng vấn vương.

Lê Tuấn

62

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Triết Lý Cuộc Đời

1
Trời mùa thu
một làn sương màu sữa
Lãng đãng bay
phù mờ bóng cây xanh
Ánh sáng ngọn đèn vàng
Hắt hiu xuyên suốt
Rọi xuống con đường
Làm tăng thêm
Vẻ đẹp liêu trai
Quyến rũ bởi mùa thu.
2
Tôi ngồi đây
Trước màn hình máy tính
Dưới 10 ngón tay
là bàn phím im lìm
Tôi bắt đầu suy tư
Thỉnh thoảng nhin qua khung cửa sổ

63

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Làn sương mù
vẫn còn ở đó
Thoáng hiện mờ mờ
chiếc lá vàng bay
Một cơn gió nhẹ
Lành lạnh thổi vào
Tôi kéo cao cổ áo
Ngăn cái lạnh vào người.

3
Tôi bắt đầu suy tư
Cố ép nguồn tư tưởng
Viết gì đó!
Đúng rồi!
phải viết gì đó!
Nhưng hôm nay
Đầu óc tôi trống rỗng.

4
Có những ý tưởng
Chạy dài theo cánh đồng bất tận
Nhưng đều nông cạn
Không giá trị
Cảm giác bất lực ùa về

Choáng váng

Quay mòng mòng.

64

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

5
Tư tưởng tôi đang trôi về đâu
Trôi về miền hoang tưởng
Trôi theo những ước mơ
Nhìn theo ngọn nến mờ
Đi vào trang sách cũ
Thấy em người tình xưa
Vô định
Xa xăm
Không bến chờ.

6
Tôi cần thêm khoảng trống
Thêm giây phút tĩnh lặng
Để tâm hồn lắng đọng
Mở cánh cửa tâm linh
Nơi Thánh Địa hồn người
Tôi thấy tôi ở đó.

7
Cho tôi xin một phút
Nhìn xuyên suốt đời mình
Nhìn vào xương
Vào tủy
Nhìn vào gương ma quỷ
Thấy tâm mình hỗn độn
xác xơ, héo hon, khờ khạo.

65

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

8
Thật nhẹ nhàng từ tốn
Không vội vàng
Hấp tấp
Hít thở thật sâu
Hương vị ngọt ngào
Chan chứa hương hoa
Hít vào thật sâu
Tận hưởng yêu thương
Thở ra nhẹ nhàng
Trao gửi chân tình

9
Cuộc đời
thì không cần vội vã
Nó sẽ đến
Rồi tự đi
Không biết trước.

10
Chỉ có tình yêu
Mới cần vội vã
Không nên bỏ phí
một cơ hội nào
Dư âm của tình yêu là bất diệt
Nơi bình yên
An nghỉ của tâm hồn
Chỉ vậy thôi…
Chấm hết.

LT

66

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Gửi Đi Nỗi Buồn

1

Sáng hôm nay
Tôi gửi đi nỗi buồn
Chôn cất nó trong mây
Mặt trời tăng sức nóng
Đám mây buồn tàn ngay
Gió mang theo hạt bụi
Rải xuống cõi trần ai
Lớp bụi hồng ký ức
Hãy lau đi phận này

2
Bầu trời xanh tia nắng
Chiếu xuống hàng cây xanh
Lối đi vào nhà em
Đàn chim sẻ chuyển cành
Dấu chân em đã lâu
Không còn màu xanh biếc
Chiếc bình hoa ngọc bích
Của ngày xưa qua nhanh.

67

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

3
Mỗi mùa thu đi qua
Bước theo đường tình cũ
Lối mòn vào nhà em
Trơn trượt ướt rong rêu
Buổi sáng trời hơi lạnh
Trùm chăn nỗi nhớ chiều
Bên thềm hoa ngày trước
Cảnh xưa đã tiêu điều.

4
Ký ức như cơn sốt
Nỗi cô đơn đóng khung
Đang hóa thạch vật vờ
Xơ cứng ngày hiu quạnh
Bỗng dưng điệu trầm buồn
Bài tình ca chạm đến
Cội nguồn của giấc mơ
Lời thơ buồn tiễn biệt
Còn ai đứng đợi chờ.

68

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

5
Theo cơn gió bay đi
Lên tầng mây cao vút
Vỡ tan thành trăm mảnh
Rơi xuống đời vô vị
Trầm luân ngày chia ly
6
Trong vọng tưởng mong manh
Đang sắp dần phân hủy.
Một lời kinh thấm thía
Hòa theo tiếng dương cầm
Em ngồi trong im lặng
Ôm lấy ngày thánh giá
Không vọng tưởng
Không lời than
Trong im lặng
Gửi đi hết nỗi buồn.

Tế Luân
Một buổi sáng buồn, chen lẫn triết lý của đời sống.

69

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Thần Linh

Em là hiện thân của thần linh
Để ta tụng niệm cõi vô hình
Em ngồi đất nứt mọc hoa lạ
Thơm ngát từng mây những cuộc tình.

Trang giấy trắng vần thơ ẩn hiện
Dòng mực đen thấm ướt đường viền
Chỉ một chữ yêu, còn hiện diện
Một chữ thôi, xóa những ưu phiền.

Chim nhảy nhót mừng ngày huyền thoại
Hoa ngát hương thơm nức tầng mây
Chỉ một lần hóa thành linh hiển
Mối tình đầu nguyên thủy không phai.

Tê Luân

70

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Em Về Đón Xuân

Em về trời đã vào xuân
Áo dài lụa mỏng trắng ngần gió bay
Bó hoa thơm ngát đôi tay
Em đi uyển chuyển gót hài vấn vương.

Dương cầm dạo khúc cung thương
Áo xuân ướm thử, soi gương chuyện mình
Búp sen ấp ủ nguyên trinh
Lá xanh mở rộng hứng tình sương rơi.

Xuân vui chen lẫn nụ cười
Nhớ về quê cũ vùng trời mây bay
Hồn xuân hương tỏa từ đây
Bay theo hoa lá, lòng đầy ý thơ.

Mùa xuân hồng má đào tơ
Trang thơ ướt lệ, bây giờ nhớ thương
Nửa đời sương gió tha phương
Một đời hoa nở, vô thường tàn phai.

Tế Luân
Mùa xuân trên thung lũng hoa vàng San Jose 2020

71

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Em Đến Thăm Tôi

Em đến thăm tôi chiều nắng phai
Tình không nồng độ uống vẫn say
Nỗi đam mê đến từ đôi mắt
Êm ái làn da trên ngón tay.

Tóc thả buông dài gió nhẹ bay
Áo buông thả lỏng nút không cài
Làn da thơm ngát mùi son phấn
Quyến rũ vào nhau phút giây này.

Em dẫn đưa nhau, gối mộng nào
Giận hờn ngay cả giấc chiêm bao
Tơ hồng không buộc vào duyên sớm
Em sợ đêm về khóc trăng sao.

72

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Xuân tình đôi má bỗng đỏ hây
Liếc mắt hờn ghen cong nét mày
Chiều qua, má hồng ngây thơ quá
Hôm nay, hàng mi ướt sương đầy.

Thương nhau giữ trọn tình thương nhớ
Đừng để tình riêng quá hững hờ
Mắt ngại nhìn nhau khi gặp lại
Hương xưa kỷ niệm đã phai mờ.

Tê Luân

73

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ghi Dấu Ngày Về

Ngày đánh dấu, ta trở về phố thị
Bỏ lại sau lưng vách đá trại tù
Bước chân ta dẫm nát lối hoang sơ
Từng nhịp bước chuyển rung rừng núi.

Đếm năm tháng, tám năm buồn tăm tối
Ta hóa thân, loài vượn giữa núi rừng
Chốn rừng thiêng, mất dấu bóng loài người
Xác thân đó trong hình hài cổ quái.

Em thấy ta, mắt tròn xoe kinh hãi
Chân dung người, biệt xứ mới trở về
Tám năm rồi tỏ mặt với nhau đây
Xáo động cả, buồn vui ngày hội ngộ.

74

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Người qua lại nhìn ta không thăm hỏi
Bước chân đi, từng cặp mắt e dè
Ta mất dấu, nhìn phố xưa xa lạ
Đời lặng im, sét rỉ đến không ngờ.

Và ta thấy thành phố già hơn trước
Cờ máu treo, nhuộm đỏ cả phố phường
Ta xót thương, căm giận lũ hung cuồng
Ta bật khóc, nỗi đau buồn thế sự.

Lòng chợt nghe, tin buồn vang khắp xứ
Gió cát vụt bay, che khuất đoạn trường
Ta chẳng buồn nhìn lại bóng quê hương
Những mảnh vụn, treo toàn cờ máu đỏ.

Ngày gặp gỡ, trong lòng còn chút mộng
Ta đi tìm người con gái khi xưa
Nàng không đợi, bỏ đi tự bao giờ
Nỗi xót xa, mối tình đầu cũng mất.

75

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ôi nhân thế! Với lưỡi dao thật sắc
Cắt vụn đời người, cắt nát trái tim
Loài ma quỷ, sùng bái những lũ điên
Bán linh hồn, thâm tâm nào vọng động.

Ta ngước lên, trời cao buồn muôn thuở
Nhìn lại mình, thân phận đã hư hao
Hoàng hôn đến, mái đầu vương tóc trắng
Ta chẳng buồn, tìm hiểu bởi vì sao.

Lê Tuấn
Nỗi buồn sau tám năm tù cải tạo

76

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Tìm Một Con Đường

Mặt đất không có lối đi
Nhiều người qua lại khắc ghi thành đường
Đời người có lắm đoạn trường
Cùng chung một cõi vô thường trần ai.

Thời gian kẻ ngắn người dài
Trăm năm thân phận, an bài thế thôi
Một đời tìm bóng chung đôi
Dòng suy tư nhắn đôi lời nào quên.

Từ khi mẹ đã trao duyên
Sinh ra trong cõi muộn phiền trần gian
Mẹ dang tay gánh gian nan
Nuôi con khôn lớn, nhọc nhằn bi ai

Chào đời Mẹ bế trên tay
Nhờ dòng sữa mẹ, tháng ngày lớn khôn.
Quê hương mang nặng trong hồn
Phương trời xa lạ, cội nguồn riêng mang.

77

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Xa quê lòng thấy bàng hoàng
Cộng thêm nỗi nhớ chứa chan tình người
Từ khi vật đổi sao rời
Lấy chai rượu rót, giải hồi oan khiên.

Biển xanh chia cắt hai miền
Đông, Tây, tiễn biệt, tự nhiên thấy buồn
Chiều thu lá đổ gió cuồng
Trời đêm mưa lạnh, buốt hồn nhớ thương

Mỗi người có một con đường
Để thương để nhớ, vấn vương một đời
Buồn vui cũng đủ khóc cười
Tình yêu cần đến hai người thương nhau.

Đời người dẫu có về đâu
Cũng cần nơi chốn khởi đầu quê hương
Khởi nguyên mặt đất vô phương
Nhiều người đi lại thành đường thế thôi.

Lê Tuấn

78

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Đời Đã Quen

Đời đã quen rồi, sống tha phương
Quê người chợt nhớ đến quê hương
Những buổi chiều thu, mây đỉnh núi
Như khói lam chiều, tỏa hơi sương.

Lặng lẽ ngày đi, gió mưa tan
Ta ở nơi đây, trọn kiếp tàn
Tóc bạc, theo từng năm Tết đến
Mà mùa xuân qua, tình chứa chan.

Hoa cúc nở vàng trên lối đi
Một nhánh đào khoe nét xuân thì
Tình xuân duyên đỏ thêm sắc thắm
Tiếng nhạc còn vang, khúc biệt ly.

Đời như thoáng hiện bóng hư không
Ta đã quên rồi chuyện viễn vông
U uẩn niềm đau về qúa khứ
Trời đất mùa sang, vẫn quay vòng.

Em có nghe xuân đến nơi đây
Điểm dáng hồng thêm, nét thơ ngây
Thương nhau giữ trọn hương tình ấm
Đừng để tình xuân vội xa bay.

Lê Tuấn

79

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Mùa Đông Và Nỗi Nhớ

Gió lạnh sương mờ đường phố vắng
Thung lũng hoa vàng, Bắc Cali
Cách biệt bao ngày mùa dịch bệnh
Chiều nay không thấy bóng em đi.

Xa vắng lâu rồi tôi nhớ thương
Dáng em mang nỗi buồn Tây phương
Đôi mắt em, vùng trời thương nhớ
Tình đã bao giờ thôi vấn vương.

Gió buốt chiều đông lạnh tím người
Nỗi buồn đau nhói, lòng đơn côi
Sương lạnh phủ mờ che bóng núi
Buồn lắm chiều nay những mảnh đời.

Tôi viết vần thơ, trong nỗi nhớ
Gửi về em cảm nghĩ riêng mình
Tình là suối chảy dòng vô hạn
Tràn ngập chân tình, cõi nhân sinh.

Lê Tuấn

80

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Nhìn Lại Trời Thu

Nhìn lại trời thu, sương khói mây
Hàng cây lá rụng gió thu bay
Em về sương trắng vương tà áo
Chiếm cả hồn thơ, em có hay.

Thu ấy, em về gặp gỡ ai?
Tôi nghĩ thời gian đã rất dài
Xa thẳm đường chiều bao gió bụi
Về đây thăm lại những tàn phai.

Thế sự đổi dời khô nước mắt
Niềm riêng xin gửi viết trong thơ
Nghìn trùng xa vắng ngày ly biệt
Ôm nỗi sầu riêng không bến bờ.

Xa lắm, mà sao vẫn nhớ nhau
Buồn cho số phận, bước qua cầu
Người đi, kẻ ở, hồn chia nửa
Nhớ thương còn lại, bạc mái đầu.

Lê Tuấn
Cảm xúc bất chợt đến vào cuối thu.

81

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Tuổi 70

1

70 tuổi mới chớm già
Tuổi già, hồn vẫn đậm đà say mê
Sáng uống một tách cà phê
Lướt qua trang nét, khen chê thế thời.
2
Facebook ta ghé vào chơi
Xem hình, ngắm cảnh, chuyện đời mà vui
Đôi khi cũng thấy ngậm ngùi
Đắng cay đã trải, ngọt bùi đã qua.
3
Còn đâu lứa tuổi tranh đua
Tiền tài, danh vọng, hơn thua làm gì
Chuyện đời tần tượng nghĩ suy
Vô thường cõi tạm, khắc ghi trong lòng.
4
Ngoài kia chớm lạnh gió đông
Xót xa hoa lạnh, đóa hồng trước sân
Thôi thì ngần ấy phù vân
Trăm năm thân phận xa gần vấn vương.

82

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

5
Trải qua ngàn lối đoạn trường
Phương trời xa khuất bụi đường chân mây
Ai xưa vướng cảnh đoạ đầy
Buồn cho thân phận hao gầy gió sương.
6
Chiều chiều ngắm cảnh tà dương
Mái đầu trắng điểm vô thường sắc không
Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông
Chuyện đời vọng động, đôi dòng trang thơ.
7
Nhớ em xuân sắc đào tơ
Ngày xưa quyến rũ, bây giờ mây bay
Tình còn vương vấn trời tây
Lòng riêng cất giữ đợi ngày hoài hương.
8
Một đời gió bụi ngàn phương
Lật qua trang sử, mở chương an nhàn
Ngày xuân ngắm cánh mai vàng
Áo em phất phới gió ngàn thoảng xa.

83

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

9
Tiếng chim líu lót ngân nga
Lấy dòng hương thuỷ, nấu trà mạn sen
Nhìn đời còn lắm bon chen
Trăm năm bia miệng, chê khen làm gì.
10
Tiếng đêm vỗ giấc thầm thì
Nhớ người trong mộng, ôm ghì vóc hoa
Đôi tay ngà ngọc nõn nà
Nâng niu chiếu mộng, vén tà áo loan.
11
Thương em vì nét hiền ngoan
Dịu dàng dưới cổng hoa soan đợi chờ
Cho tôi ngơ ngẩn làm thơ
Đường tình lắm mối bến bờ nào riêng.
12
Bây giờ đã thấm nỗi niềm
Trong tim thắp sáng đường viền hào quang
Từ tăm tối đến huy hoàng
Đôi lần vấp ngã tan hoang đời mình.

84

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

13
Tuổi già nghĩ lại hành trình
Trăm năm trong cõi vô hình nào hay
Nhân tình thế thái đổi thay
Thắng thua cũng đã qua tay phận người.
14
Nổi trôi góc bể chân trời
Phương nào đối mặt, nhớ người xa xôi
Dòng xuôi thuyền vẫn có đôi
Dường như dưới bến, có người nhớ sông.
15
Rót đầy ly rượu chén không
Tiếng rơi giọt lệ bềnh bồng xót xa
Nhớ đêm trăng sáng quê nhà
Bảy mươi tuổi ngọc, đậm đà vấn vương.

Lê Tuấn
Tôi viết bài thơ này, khi đã bước vào tuổi (U 75)

85

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ngày Chớm Đông

Sáng nay mây thấp trên đầu
Sáng nay giăng mắc nỗi sầu sương bay
Em về rẽ lối chân mây
Gót hài bước nhẹ qua vài cổng mơ.

Tiếng chim nào hót vu vơ
Cho em nhìn lại ngẩn ngơ tương phùng
Sương bay phủ lấp mấy từng
Mây trời xuống thấp lưng chừng phố mây.

Thương em vóc dáng hao gầy
Lụa đào phất phới gió bay chiều về
Sắc hương quyến rũ đam mê
Hạt sương vướng mái tóc thề buông lơi.

86

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Em khoe hương sắc giữa trời
Áo bay dưới phố bước dời gót xuân
Tình còn nỗi nhớ bâng khuâng
Đôi dòng lệ ướt còn ngần nhớ thương.

Sáng nay thung lũng mù sương
Xác Hoa vàng rụng bên đường chớm đông
Tiễn nhau cạn chén rượu hồng
Mai sau em có du bồng ghé thăm.

Lê Tuấn

87

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ngày Cuối Năm

Cuối năm, đông về thêm gió lạnh
Sương trắng nhẹ bay khắp phố phường
Thung lũng hoa vàng, trời u uẩn
Em về nối lại những yêu thương.

Thu muộn còn rơi bao lá đỏ
Gió núi thổi về mây trắng bay
Ngày đến chưa cười, trời đã tối
Em có buồn không, nơi chốn này.

Từ lúc đông về, thu bỏ đi
Lòng buồn tan tác cảnh sinh ly
Dài thêm nỗi nhớ buồn xa vắng
Cho nỗi lòng riêng, em nghĩ suy.

88

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Buồn lắm chiều đông sương trắng mờ
Nỗi lòng hoang vắng, tự bao giờ
Gió về lạnh buốt chiều phố vắng
Em có buồn không, đứng ngóng chờ.

Ngày cuối năm rồi, nhớ đến nhau
Ngàn xa gửi nhớ đến phương nào
Thung lũng mùa đông, sương đỉnh núi
Mùi vị hoa xưa, vẫn ngạt ngào.

Lê Tuấn

89

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ngày Xưa Còn Lại

1
Ngày trước thơ tôi hời hợt quá
Ngôn từ vụng dại, rất ngây ngô
Em từ đâu đến hồn điên loạn
Dẫm nát thơ tôi đến dại khờ.
2
Ngày ấy ngây thơ chẳng biết gì
Một mình ôm trọn mối tình si
Trái tim khờ khạo đầy vết xước
Cho nỗi buồn vương, buổi chia ly.
3
Em đi để lại những tội tình
Từ đó tôi yêu trời cao xanh
Yêu đêm trăng sáng miền quê lạnh
Yêu lá thu vàng, phố vắng tanh.

90

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

4
Từ đó tôi yêu cả nỗi niềm
Bầu trời sao sáng lúc về đêm
Những cô con gái bên hàng xóm
Yêu lá, yêu hoa, rụng bên thềm.
5
Em đến, rồi đi không dám hẹn
Một lần gặp mặt giữa ngày xuân
Người ở nơi xa miền đất lạ
Người có chạnh lòng, chút bâng khuâng.
6
Bỗng đâu nỗi nhớ tràn trong tim
Đánh thức lòng tôi chuyện chúng mình
Cho tôi chép nốt dòng dư lệ
Thấm ướt bài thơ, khóc chút tình
7
Đau gì một mảnh tình tan vỡ
Hoa đã tàn phai thân xác xơ
Tóc đã bạc màu sương tuyết trắng
Còn ai thương nhớ với đợi chờ.

91

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

8
Tôi viết bài thơ chuyện khi xưa
Vì đâu nỗi nhớ đến không ngờ
Cố quên đi nhé lòng câm nín
Sao lại thở than những dòng thơ.
9
Tôi sợ bài thơ tình viết lên
Có tiếng ai kia! khóc một mình
Như tiếng phận người đang rên siết
Tan nát đời nhau những tội tình.
10
Tôi vẫn tin rằng có một người
Thiết tha nhớ lại tuổi đôi mươi
Ngày xưa gặp gỡ không duyên phận
Để nhớ, để yêu cũng một thời.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng. Viết bài thơ tình nhớ
chuyện ngày xưa. Thung Lũng Hoa Vàng. December 6, 2020

92

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Hoa Tuyết Trắng

Ngày tháng qua đi sao nhanh quá
Mùa đông năm trước còn gặp nhau
Hôm nay gió lạnh hoa tuyết trắng
Trắng cả lòng người, em ở đâu.

Xa vắng lâu rồi em nhớ không
Mùa đông tuyết phủ trắng ngàn thông
Cái lạnh bên trong, hồn buốt giá
Để nhớ thương người, vẫn ngóng trông.

Mùa lại, mùa qua, cứ đổi tên
Phương trời xa ngút vẫn chưa quên
Một mối tình riêng, đau thầm kín
Nỗi nhớ trong tim, hình bóng em.

Tôi biết lòng em vẫn nhớ thương
Ngại ngùng không dám chuyện yêu đương
Để buồn hiu hắt lệ tuôn ướt
Tình ấy mờ phai theo khói hương.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng. Viết theo trí tưởng
tượng một cuộc tình mùa đông. December 9, 2020

93

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Nỗi Nhớ Không Tên

Gặp một lần để nỗi lòng vương vấn
Tình một ngày cũng tràn mực trang thư
Bối rối ngôn từ, lời thật, lời hư
Cho nỗi nhớ ngậm ngùi theo mộng ảo.

Rượu đã uống sao hồn đau thấm lạnh
Mảnh trăng đêm le lói suốt canh khuya
Mùi son phấn, bỏ bùa chú yêu mê
Khói âm ma, chạy quanh viền chăn gối.

Ta muốn say để quên sầu lẻ bóng
Mà uống hoài rượu chẳng thấm vào đâu
Thấy em về như buổi đầu gặp nhau
Môi rót mật, mắt em màu xanh biếc.

Tình đã xa bay, không lời thương tiếc
Chỉ còn ta luyến tiếc giấc mơ xưa
Mùa đông trắng, chút lá đỏ lưa thưa
Buồn chẳng ngắm, sương mù giăng nỗi nhớ.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang Viết bài thơ cho nỗi nhớ không tên.
San Jose December 9, 2020

94

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Thung Lũng Hoa Vàng

Sương khói phủ mờ sáng hôm nay
Lá đỏ còn rơi ngập gót giầy
Thung lũng hoa vàng trời se lạnh
Để chớm đông về hoa trắng bay.

Em đi duyên dáng bước thanh tao
Hương phấn bay xa vị ngạt ngào
Đào xanh ngày ấy vừa chín đỏ
Tình chưa đúng mối, ý chưa trao.

Hương lửa duyên tình thêm bối rối
Làm đau lòng chữ, khóc trong mơ
Lời tình đã tỏ, nhưng ngần ngại
Sợ ngôn từ thấm ướt trang thơ

95

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ngày xưa thung lũng trải hoa vàng
Lãng mạn hồn thơ đã sẵn mang
Đâu tưởng thời gian hoa mộng ấy
Vẫn đợi nhau về tiếng gọi vang.

Núi vẫn nằm quanh thung lũng mây
Hoa vàng ngày trước đã chia tay
Những thảm vàng hoa xa xa mãi
Để nỗi buồn vương đến nơi này.

Lê Tuấn
Viết cho nỗi buồn Thung Lũng Hoa vàng.

96

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Thuyền Xa Bến

Thuyền ra khơi lênh đênh theo ngọn sóng
Sóng xô về Đông, hay trôi giạt trời Tây
Xa cố hương, đến vùng trời mở rộng
Lòng bồi hồi, nỗi nhớ ngày chia tay.

Xin nắm đất cố hương làm kỷ vật
Rải xuống đây làm hạt giống quê mình
Đời phiêu bạt, dung thân miền đất hứa
Một đời người, dư ảnh bóng chinh nhân.

Ta sinh ra phải chăng nhầm thế kỷ
Đã bao lần nuốt hận khóc biệt ly
Sóng xô mãi biển xanh màu lưu luyến
Niềm kiêu hãnh, lắng sâu hồn tị nạn.

Từ nơi đây hồi sinh đời chạy loạn
Kiếp con người bừng sáng lòng tri ân
Vượt sóng giữ, băng qua nhiều châu thổ
Ta đến nơi này tìm lại mối tình thân.

Lê Tuấn

97

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Ngọn Gió Mùa Đông

Gió đông đến tuyết rơi đầy trước cửa
Thềm nhà em, trắng xoá dấu nguyên trinh
Cần que diêm, đốt lửa hồng sưởi ấm
Ngồi bên nhau ôn lại những hành trình.

Vòng ngực căng, điểm hồng thêm đôi má
Trái tim thơm mùi hương cũ quê nhà
Thèm hơi ấm, vòng tay anh ôm ấp
Cho mùa đông, phủ trắng nỗi xót xa.

Em khoác áo vô tình khoe vòng ngực
Hớ hênh sao, bẽn lẽn dấu nụ hồng
Lửa hồi sinh, phập phồng như muốn cháy
Giọt rượu nào, hâm nóng mối tình nồng.

Ngọn gió đông ùa về đang gõ cửa
Lạnh buốt hồn, thèm hơi ấm đêm nay
Lửa tình thân, đốt thêm xin đừng tắt
Ngồi xuống đây, tay nắm lấy bàn tay.

Lê Tuấn
Mùa đông trên Thung Lũng Hoa Vàng
December 17, 2020

98

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Mùa Đông

Hôm nay vừa chớm đông
Em choàng khăn thêu mới
Gió từ đâu thổi tới
Lạnh buốt bờ vai em.

Tháng mười hai tuyết rơi
Em thèm hơi sưởi ấm
Sao anh không là lửa
Cháy lòng em, chơi vơi.

Hoa tuyết rơi bên thềm
Em co ro rét mướt
Đợi anh về trong đêm
Hôn em bờ môi ướt.

99

Lang Thang Cõi Người Louis Tuấn Lê

Hôm nay trời chớm đông
Em xanh xao tàn héo
Ước gì anh là nắng
Ôm chặt em trong tay.

Môi em là men rượu
Cho anh uống mỗi ngày
Tóc em mền nhung lụa
Ngọt ngào thấm hương say.

Sao anh không tìm đến
Ngày đông em đợi chờ
Lòng buồn, không son phấn
Xa anh, tình hững hờ.

Lê Tuấn
Ngày chớm đông 2020.

100


Click to View FlipBook Version