Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 51 Mấy mùa xuân trước đã đi qua Những độ mai rơi, gió chuyển mùa Ngọn cỏ nghiêng theo chiều gió chướng Ngày xuân chợt nhớ chuyện xa xưa. Chiều buông tắt nắng bóng sương mờ Xa vắng quê nhà, dạ ngẩn ngơ Thăm thẳm đại dương chong ngóng đợi Lòng buồn tha thiết nỗi bơ vơ. Tiếng vọng tình xuân chợt nhớ nhà Mùa này xa vắng mấy xuân qua Mai già trước ngõ còn đơm nụ Chào đón người về kịp nở hoa. Ngàn dặm lìa xa hồn viễn xứ Chim trời mỏi cánh vội di cư Từ nơi tuyết phủ tìm hơi ấm Tôi đứng trên đồi mộng viễn du.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 52 Chân mỏi còn lê trọn kiếp người Từ khi non nước đã thay dời Thời gian cứ tưởng là quên hết Vận nước, âm vang tiếng rụng rời. Nhớ bóng cờ vàng bay khắp nơi Hoa mai đua nở, một phương trời Tự do, hạnh phúc, mừng xuân đến Vật đổi sao rời, nước mắt rơi. Có khóc, lòng đau hận nước non Xin dòng nước mắt chảy vào trong Xuân này xa xứ chưa về được Đau buốt, hồn tan chảy lối mòn. Thì cũng là đau cả giống nòi Riêng gì đau đớn của mình tôi Âm thầm gạt lệ lòng thương nhớ Xuân nhớ tình quê, phận nổi trôi. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 53 Vạt nắng vướng tà áo xuân Theo em mất dấu, tần ngần hoa treo Bóng con chim lạc bay vèo Mùa xuân sao lại, buồn heo hắt buồn. Thả rơi một tà áo buông Bờ vai lưng hở, màu sương trắng mờ Cho tôi ngồi đợi, đứng chờ Mới hay em đã, buông tơ nghìn trùng. Môi mềm, mắt ướt nhẹ rung Lệ ngân ngấn ướt, ngập ngừng gọi tên Mắt môi em gợi ưu phiền Tôi còn phiêu bạt, qua miền lưu vong. Bước chân, vàng lá rừng phong Theo em lên đỉnh mây hồng đợi nhau Tìm theo dấu vết ban đầu Cỏ vàng phía trước, ngàn sau bụi mờ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 54 Tình còn tiếc mãi giấc mơ Xuân về hoa nở, hững hờ vàng phai Bài thơ thêm tiếng thở dài Ngân lên tiếng nấc nhớ hoài cố nhân. Đồi xuân cỏ lấp dấu chân Xa kia nắm đất, mộ phần chia phôi Lá hoa hướng ánh mặt trời Để thương, để nhớ một đời có nhau. Tiếng chim kêu đỉnh tình sầu Câu ngân chất ngất, đậm sâu chân tình Tôi về nhìn lại đời mình Nhớ về em, một bóng hình thế thôi. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 55 Đêm rằm nguyên tiêu, đọc truyện kiều Thuý kiều nàng hỡi, phận tiêu điều Thương thay đời lắm mùi dâu bể Để cụ Tiên Điền khóc trớ trêu. Một mảnh trăng soi rằm tháng giêng Đèn lồng thắp sáng mối tình riêng Lầu son ngóng đợi tình quân đến Vái lạy, cùng trời đất có thiêng. Ngày Tết nguyên tiêu, trăng sáng soi Hoa đăng đèn thả sáng khung trời Gái trai hớn hở vui ngày hội Vọng tiếng thương Kiều khổ một đời. Ai khóc nàng kiều nước mắt dư Bên mồ cỏ úa khói nhang thưa Ngàn năm ngấn lệ còn chan chứa Thơ truyện tuôn trào giống Tố Như. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 56 Tháng giêng ngày Tết Nguyên Tiêu Trăng rằm sáng tỏ mỹ miều nguyên trinh Bài thơ viết với chân tình Hồn ta vương vấn, bóng hình riêng em. Đêm nay trăng cũng muốn xem Xuyên qua cửa sổ, thấy em thẹn thùng Em còn mắc cỡ ngượng ngùng Đèn trời thắp sáng mấy từng hoa đăng. Vén cao một mảnh áo trăng Lụa đào đỏ thắm, lăn tăn sợi vàng Cho ta chiêm ngưỡng bàng hoàng Hằng Nga cũng phải khen nàng tiểu thư.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 57 Sao ta lại đứng ưu tư Muốn vào thăm cõi chân như cửa thiền Xoá tan bao nỗi muộn phiền Theo em vào động thần tiên ngủ vùi. Nàng Nguyên Tiêu còn ngậm ngùi Xót xa thân phận, thấm mùi ly hương Đèn hoa giăng mắc cung đường Đèn trời thông điệp vô thường bay cao. Trời đêm sáng tỏ trăng sao Hoà chung giai điệu ngọt ngào tình yêu Bài thơ muốn viết thật nhiều Về em, và cả những điều cho nhau. Tình chung trọn vẹn trước sau Trăng Nguyên Tiêu sáng nhiệm mầu thi nhân Có thơ, có rượu tình thân Tiếc gì một bóng phù vân trăng tàn. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 58 Tình yêu có ước gì đâu Không cầu kỳ mới lạ theo nhu cầu Chỉ đơn giản Một căn nhà đầm ấm Cửa ra vào đủ khép Gió bão, mưa cuồng Dừng lại phía sau. Bên trong chỉ còn anh và em Ngọt ngào, ấm áp tựa vào nhau Quên đi hết nỗi đau Những muộn phiền trước sau Của năm tháng vạn sầu thiên cổ Mà loài người vẫn cố mang theo. Tình yêu có ước gì đâu Một tách cà phê còn ấm Một buổi sáng yên lành Tiếng chim hót trên cành Vài bông hoa vừa nở Bao mơ ước đợi chờ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 59 Ngày hôm qua đã xa Lỗi lầm được thứ tha Giành lại lòng quý mến Tình yêu thật đậm đà. Bó hoa tươi chờ cắm Bình hoa đẹp đang chờ Bàn tay em trang điểm Cho đời đẹp như mơ. Một ngày không bận rộn Vì chúng ta đã già Vui niềm vui bé nhỏ Ngoài vườn cây nở hoa Tách trà ướp hương sen Vài viên thuốc ngăn bệnh Ngừa cao máu, cao mỡ Tiểu đường và thấp khớp Nỗi lo chung người già Mọi người đều như thế Quen dần với thuốc men. Ăn uống không cầu kỳ Cứ mềm mềm là thích Quần áo không cần đẹp Đủ ấm là OK
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 60 Em ngồi xem phim bộ Anh đọc vài bản tin Bàn phím vang tiếng gõ Bài thơ viết đời mình. Chúng ta đều đã già Cần gì những xa hoa Nghỉ ngơi và cầu nguyện Cuộc sống rồi sẽ qua Tình yêu ước gì đâu Mãi mãi là mở đầu Tổng hợp điều giản dị Đó chính là phép mầu. TL Cảm nhận về tình yêu Trong giai đoạn tuổi già.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 61 Cuộc tình mây nước mênh mông Gió buồn thổi những phiêu bồng trong mơ Cuối đời đứng giữa bơ vơ Ngắm qua biển rộng bến bờ xa nhau. Một thời ly biệt qua mau Đổi thay vận nước trước sau nghìn trùng Biển xô sóng vỗ tận cùng Đôi bờ bọt trắng ngượng ngùng hỏi thăm. Lòng còn day dứt trăm năm Đêm về sầu đối gương nằm nhớ quên Xa xa tiếng gọi quen tên Xót xa dòng lệ gửi miền quê xưa. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 62 Mỗi nỗi buồn có một chỗ Cõi hư vô còn loang lổ mặt người Từ khi vật đổi sao rời Đường đời không lối, tơi bời gió mưa. Vứt đi những đoạn dư thừa Hồn vang tiếng gọi xa xưa hẹn thề Mây bay bỏ núi non về Em xưa cũng đã, não nề nhớ thương. Cùng tôi bước xuống đoạn trường Bơ vơ nơi chốn vô thường thiên thu Bao cơn phẫn nộ tình thù Tan vào mây khói mịt mù lãng quên. Đường chiều gió bụi phủ lên Rong rêu che lấp đường viền cỏ hoa Tiếng chim líu lót ngân nga Em về lạc bước, vướng tà áo bay.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 63 Nỗi buồn hoa nở trên tay Nụ hôn trao vội nhớ ngày sầu đưa Cánh chim bạt gió mây mưa Bay tà áo trắng, ngày xưa đợi chờ. Từ em bước nhẹ gót mơ Thay màu áo tím, thờ ơ ngượng ngùng Đường đời gặp gỡ tương phùng Đôi vai gánh cả nghìn trùng tử sinh. Rong rêu phủ lấp tội tình Bóng chiều xô ngã, u minh hiện về Đời từ vó ngựa đam mê Tiếng vang lục lạc, lê thê cuối đường. Bước cô đơn bóng vô thường Cơn đau thân phận còn vương máu hồng Thôi thì ta tự sắc phong Chân nhân ẩn sĩ, hư không đợi chờ. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 64 Tôi suy tư nghĩa là đang tồn tại Mà sao mỗi ngày lại thấy chênh vênh Nỗi nhớ quên như sóng biển dập dềnh Đầy bọt trắng ở hai đầu định mệnh. Tôi biết! mất tình yêu, là buồn nhất Tình quê hương xa mãi bóng hải âu Tình yêu em đôi lúc vướng u sầu Tràn nỗi nhớ, ngập trong màu kỷ niệm. Nhưng hồn tôi mang theo nhiều ảo mộng Nhìn lại đời chỉ thấy khoảng trống không Duy nhất tình yêu còn thấy điểm hồng Niềm hy vọng cuối cùng chưa vọng động. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 65 Ta bên nhau, quên hết những hư hao Cùng chung bước, bỏ mặc phận lao đao Dù nắng cháy, mưa cuồng bao sóng gió Một niềm tin ta vẫn mãi tự hào. Anh và em hãy vui trọn đêm nay Rồi ngày mai tình sẽ rót thêm đầy Bờ môi em, khát khao dòng hưng phấn Mắt trao tình, hồn ẩn dấu trên tay. Nhan sắc em, vầng trăng đêm sáng tỏ Giọng nói chân tình, êm ái đêm mơ Làn da thơm, mềm hơn cả nhung gấm Vị ngọt môi hôn, thấm ướt trang thơ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 66 Tình lạc bước vào cửa động thiên thai Hồn tiên nữ, quên dấu vết hình hài Để tình say, nhớ hoài hương ân ái Trao tặng em, vòng nguyệt quế hoa cài. Say tình là giấc mơ nơi trần thế Muốn say hoài tận hưởng hết đam mê Quên khổ đau, quên cuộc đời dâu bể Tình đắm say cho quên hết lối về. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 67 Anh và em tình yêu đang cháy bỏng Dấu vết gai cào, trên nhánh hoa hồng Lửa yêu thương, đốt tan đông băng giá Chút đau tình, thêm ngây ngất hương lòng. Mảnh áo lụa! Vò nát nhầu thêm nữa Thèm vuốt ve, ấu yếm mấy cho vừa Vườn địa đàng đầy hoa thơm cỏ dại Lên đỉnh đồi, xem hoa lạ mọc chưa. Động thiên thai, thi nhân hay lạc bước Môi thơm nồng, làn da trắng thân em Hồn chơi vơi, theo lối mòn mở rộng Em và thơ, rực rỡ sáng trong đêm. Đôi chân trần bước lên đồi cỏ dại Chợt nhận ra nơi ấy chốn thiên thai Bởi vì em, hiện thân là tiên nữ Điểm hoá hồn anh, che dấu hình hài. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 68 Xuân lại đến ta già thêm một tuổi Bảy mươi lăm năm, lòng vẫn bồi hồi Hôm nay sinh nhật, xin cùng nâng chén Chúc tháng Ba về, xao xuyến hồn tôi. Tôi chào đời, ngày đầu của tháng ba Nắng xuân tình, hoa nở thắm đời ta Mùi hoa sữa nồng nàn bay giữa phố Mẹ vui mừng, nguồn hạnh phúc hoan ca.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 69 Đường tôi đi trải bày bao nỗi nhớ Sóng gió cuộc đời, qua những đổi dời Bảy mươi lăm năm, đường tình chung lối Dấu yêu xưa chỉ có một mà thôi. Sinh nhật hôm nay lòng thêm bối rối Chợt bồi hồi nỗi nhớ lại nhân đôi Cả hồn thơ, trôi về tìm bến đỗ Viết bài thơ sinh nhật của đời tôi. Lê Tuấn Sinh Nhật tháng ba lần thứ 75. “Mùi hoa sữa, vì tôi sinh tại Hà Nội”
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 70 Tháng ba đầy nỗi nhớ Hôm nay sinh nhật mình Một đời chưa biết mỏi Nhìn lại thấy bóng hình. Dĩ vãng đã xa vời Từ cái thuở còn son Tôi nằm hôn ngọn cỏ Lá xanh thấm linh hồn. Hư vô thì chưa tới Ngày xưa đã qua rồi Bóng chiều thêm vàng vọt Mảnh tình con xa xôi. Trời tháng Ba còn xuân Mùi hoa sữa còn nồng Tận đâu trong trí nhớ Bây giớ là hư không.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 71 Sương che lấp núi đồi Xa xăm một bóng chim Đau thương nào ẩn hiện Hồn tôi muốn đi tìm. Nghe tiếng đập thời gian Tóc xanh đã thay màu Ngao du cùng năm tháng Đôi khi gặp nỗi sầu. Bài thơ còn chưa hết Tôi muốn viết thật nhiều Nhìn bóng đêm mờ nhạt Hình hài đổ liêu xiêu. Tháng ba xuân đã muộn Đêm thao thức đời mình Màn sương khuya gió lạnh Mơ màng cõi vô minh. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 72 Hương trời bát ngát cây xanh Hồng phai hoa táo, hoa chanh nở rồi Tháng ba cây táo sinh sôi Cành nghiêng gợi nhớ bồi hồi vấn vương. Nhìn em ánh mắt dễ thương Tóc buông phảng phất mùi hương tình nồng Tháng ba chạm nhẹ nụ hồng Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa xưa. Ai mà trách gió giận mưa Em về hoa táo lưa thưa nụ đầu Sáng nay hoa táo thay màu Phấn hương gió thoảng rủ nhau ong về. Hương hoa ngọt lịm đam mê Trao tình thụ phấn bộn bề đường tơ Tình đằm thắm nét ngây thơ Mùa xuân hoa táo ngẩn ngơ chốn này. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 73 Nếu tôi gục chết nơi vùng chiến sự Xác thân tôi đóng gói gửi về nhà Tấm huy chương cài lên ngực áo trận Nhắn lời Mẹ, tôi đã chết oai hùng. Nói với Cha tôi xin đừng cúi đầu Không lo lắng, vì tôi không về nữa Nói với em tôi học hành thật giỏi Chiếc xe đạp, sẽ thuộc về em tôi. Nhắn em gái tôi, xin đừng buồn tủi Tôi sẽ không về, sau bóng hoàng hôn Hãy nói người yêu của tôi, đừng khóc Vị Quốc Vong Thân. Cái chết Anh Hùng. TL Phóng tác theo ý bài thơ A Heart Touching Poem by A Soldier.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 74 Một mai gục ngã chiến trường Xác thân bọc lại, vô thường chia xa Tấm huy chương, ngực áo hoa Mẹ ơi! Con đã nợ nhà trả xong. Đừng cúi đầu, hãy cứng lòng Từ nay Cha đã thong dong phận người Em trai xin hãy nhớ lời Học hành chăm chỉ cho đời vươn lên. Chiếc xe quà tặng mang tên Tình thương anh gửi riêng em chủ quyền Chị ơi! Đừng quá ưu phiên Em không về được, ngoài hiên bóng chiều. Xin nói với người tôi yêu Đừng than, đừng khóc, nhớ nhiều lòng đau Người lính chiến nơi tuyến đầu Anh Hùng Vị Quốc. Nguyện cầu quê hương. TL L
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 75 Xin giọt lệ mắt em Khóc cho những cuộc tình Tan chảy theo chiến tranh Tình yêu thật đẹp Ukraine. Quê bình yên tuyệt vời Của những trái tim người Nữ chiến binh Ukraine Cắm hoa hồng trên tuyết. Kẻ điên cuồng Putin Soviet Chúng kéo lê chiến xa, đại bác Bắn vào lồng ngực em Xuyên thủng trái tim yêu. Chúng phóng lửa vào môi son tươi thắm Cho dòng máu đỏ Thấm ướt thương đau.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 76 Chúng nó hăng say giết người Bắn tung bờ gạch ngói Góc chung cư sụp đổ Một bệnh viện tan hoang và ngôi trường đã im tiếng trẻ thơ. Nhưng hồn em vẫn rực rỡ tương lai Những ánh mắt hoá thành hàng rào Canh giữ Bảo vệ quê hương. Hãy cho tôi bật khóc Theo đôi mắt em buồn Hãy cho tôi quỳ xuống Tặng em đóa hoa hồng. Bờ môi son hôn lên đầu họng súng Xác thân em phủ lấp hố bom thù. Hãy cho tôi cùng em tiến bước Khi chúng chiếm giữ mọi con đường Cho tôi thức cùng em Đêm từng đêm không ngủ Tấn công như ma quỷ Ngay cả lúc bình minh.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 77 Người chiến sĩ Ukraine Oanh liệt Đem thân mình bảo vệ quê hương Tiếng dây xích chiến xa oan nghiệt Nghiền nát con đường biền biệt chơi vơi Khi chúng ngăn chia vùng biên giới Lấy xác người chồng chất với trời cao Áo trận vắt ngang qua hàng rào gai Em gục chết niềm tự hào danh dự. Một cành hoa nụ hồng Cắm trên đống gạch vụn Em sẽ sống như ngọn gió Hoa tuyết bay trắng xóa đất trời. Hãy cho tôi chia sẻ Cùng người lính hai bên chiến tuyến. “Khi viên đạn xuyên vào người chiến sĩ Chính là lúc xuyên qua trái tim người Mẹ.” TL “Khi viên đạn xuyên vào một người lính Du thuộc bên nào. Thật ra nó đã xuyên vào trái tim một người mẹ” Abraham Linconl.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 78 Tháng Tư đạn lạc cánh chim bay Thê thảm ngày buồn chuyện đổi thay Phố xá tình xuân đành đứt đoạn Ngày dài tháng muộn mấy ai hay. Thương đau ngày cuối tháng tư về Chia mối tình riêng đã hẹn thề Đêm cúi mặt tuôn rơi lệ khóc Nỗi buồn thổn thức dài lê thê. Bóng chinh nhân huyền ảo trong mơ Chiến sĩ hành quân giữ cõi bờ Chinh chiến mịt mù bom lửa đạn Lời thề xưa vẫn đợi mong chờ. Tháng Tư vận nước đeo tang trắng Đau nhói hồn ta vạn nỗi sầu Chia cắt đời nhau trong góc khuất Đôi bờ đôi hướng chạy về đâu.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 79 Bờ yêu biển nhớ sóng vun đầy Thấm nỗi lưu vong rượu uống say Đã qúa xa rồi ngày tháng cũ Bây giờ nhớ lại buổi chia tay. Nước non ngàn dặm vẫn chờ nhau Số phận chia hai nối nhịp cầu Vận nước bao giờ thay đổi mới Ta về xây lại buổi ban đầu. TL Nỗi buồn tháng Tư
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 80 Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ. Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang. Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình Bắt người yêu nước giam vào ngục tối Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 81 Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ. Bắt hết tự do giam vào ngục tối Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người Là tình yêu biết hy sinh cống hiến Cho quê hương, lịch sử sáng ngời. TL Người lính già chưa giải ngũ Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4, 1975
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 82 Tháng Tư về nắng hạ còn lưa thưa Khói bụi hồng cơn mưa chiều rất lạ Bóng chim hốt hoảng xa bay cuối phố Gọi nhau về theo lối cũ em qua. Tháng Tư nở muộn loài hoa tím dại Chiến tranh về để lại những thương đau Những mặt người lấp ló nơi đầu ngõ Lo sợ điều gì? Muôn vạn nỗi sầu. Lời nghẹn ngào bao điều chưa muốn nói Chia cắt từ đây, nơi đất mẹ xa vời Cho thương khóc một người đi biền biệt Gói trọn trong tim ký ức bồi hồi. Tháng Tư lại về gợi nhớ thêm buồn tủi Biển chia xa đẩy lùi bóng chim bay Ngày vĩnh biệt xa nhau là xa mãi Sài Gòn buồn tháng Tư, ngày chia tay. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 83 Xa nhau ngày đó tháng tư về Lạc mất tình xuân lỗi hẹn thề Chia cắt đôi bờ xa khuất bóng Cõi hồn thương nhớ buồn lê thê. Dấu đi góc khuất một hồn thơ Tiếng nấc chưa ngưng vẫn đợi chờ Ngôn ngữ còn tuôn đầy nỗi nhớ Lòng như chất chứa đầy trong mơ. Người yêu biển nhớ mối tình đầy Biền biệt tha phương giữa chốn này Mỏi cánh chim bay trời gió lạnh Buồn nào day dứt ngày chia tay. Cơn đau thân phận cũng qua mau Số phận chia đôi cả nỗi sầu Năm tháng vấn vương ngày ly biệt Tháng Tư, vận nước đã thay màu. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 84 Tháng Tư buồn lặng lẽ Nắng hạ còn đơn côi Sương mù giăng khắp lối Lòng xao xuyến bồi hồi. Em! Một thời để nhớ Anh! Chinh chiến tơi bời Sài Gòn thời hoa mộng Lưu luyến một phương trời. Con đường lá me bay Đợi nhau mối tình đầy Sông Sài Gòn dòng chảy Cánh chim mờ chân mây. Tháng Tư về hoang mang Chiến tranh thật kinh hoàng Đoàn người đi vội vã Chia ly trong ngỡ ngàng.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 85 Tháng Tư ta mất nhau Hồn đau thấm nỗi sầu Từ nay “Tự Do” mất Chia đôi hai nhịp cầu. Thái Bình Dương xa cách Hai bên sóng vỗ bờ Sóng thay màu tang trắng Quê hương vẫn đợi chờ. Em bây giờ mong đợi Những yêu thương một thời Sài Gòn ngày xưa ấy Ta lạc nhau mất rồi. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 86 Lật theo tờ lịch bỗng thấy giật mình Bốn mươi tám năm rồi vẫn đinh ninh Tưởng quên đi hết tháng tư tang tóc Sao lại còn, ghi dấu một hành trình. Đang mải ngắm những loài hoa rực rỡ Chợt lạnh người trong cảm giác chơ vơ Tháng Tư lại về khung trời thương nhớ Sài Gòn ơi! Ta vẫn mãi đợi chờ. Lá me rơi xanh thêm màu cỏ ướt Buổi tan trường áo lụa mỏng gió bay Nắng chợt tắt, em dịu dàng tha thướt Tháng Tư lại về, hoa nở trên tay.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 87 Tay súng anh buông vào giờ phút cuối Cõi hồn đau chết lịm tháng tư buồn Ta mất nhau kể từ ngày hôm đó Rôi xa nhau, nỗi nhớ bỗng điên cuồng. Nỗi đau nào cho lòng ta cháy bỏng Đợi mưa về dập tắt ngọn lửa hồng Tháng Tư buồn khoé mắt ta cay xé Để sầu rơi, nằm trong cõi hư không. TL 30-04-23
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 88 Tháng Tư về rất lạ Phố đông bỗng khác thường Dường như mất phương hướng Lạc trong cõi vô thường. Buồn vương mắt quầng tím Dấu chân bước lặng im Đất buồn đau chết lịm Con tàu sắp đắm chìm. Nghẹn ngào theo nỗi nhớ Ta mất dấu đợi chờ Lời tình vào trang thơ Bây giờ là giấc mơ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 89 Lịch sử trong sách vở Viết toàn chuyện bất ngờ Nấc nghẹn từng hơi thở Cuộc tình sao hững hờ. Còn đâu tà áo trắng Tung bay khắp phố phường Sài Gòn trong niềm nhớ Lá me bay cuối đường. Tháng Tư đầy hoài niệm Nỗi đau thương triền miên Tha phương miền đất hứa Hồn quê hương linh thiêng. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 90 Em hỏi tôi ngày đó tháng tư Một thời thay đổi chuyện nắng mưa Thời gian dịch chuyển từ hôm đó Lịch sử còn ghi chuyện thắng thua. Dĩ vãng qua rồi tưởng đã quên Nào ngờ mắt lệ vẫn ưu phiền Tình xưa như lá rơi về cội Sông nước quê xưa, bóng mẹ hiền. Còn nhớ con đường chung lối đi Sài Gòn nỗi nhớ ngày chia ly Dòng sông nước chảy chia đôi ngã Nỗi nhớ trong lòng bao nghĩ suy. Đã biết từ nay sẽ vấn vương Phương trời xa vắng cõi vô thường Chia tay cách biệt, lòng buồn lắm Non nước rồi đây lắm đoạn trường.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 91 Đã mất nhau rồi xa thật xa Người xưa có nhớ bóng chiều tà Ngày đi vĩnh biệt đầy thương nhớ Mắt lệ chan hoà nỗi xót xa. Còn nhớ ngày xưa đã một thời Chiến tranh lửa khói cắt chia đôi Cho tình xuân chết, đời ngăn cách Từ đấy tháng Tư, nước mắt rơi. Chung bước bên nhau cả một đời Dặm trường đất lạ vẫn chung đôi Ngày buồn đánh thức hồn thương nhớ Tháng Tư vận nước đã chuyển dời. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 92 Hoa xuân vẫn nở dưới trời xuân Một cánh chim bay bỗng ngại ngần Em về áo lụa bay trong gió Mảnh áo tơ trời ngắm hở hang. Viền mắt tô màu tim tím lệ Như buồn ly biệt một ngày đi Em không tô điểm màu son thắm Cho cõi lòng tôi vẫn nghĩ suy. Mưa gió chiều nay xám bụi mờ Má hồng phơn phớt lẳng lơ chờ Thân gầy mảnh khảnh, hơi sương lạnh Sao mắt em buồn tím ngẩn ngơ. Đôi mắt thấm buồn lệ tháng tư Khóc vì sao rụng, bóng chân như Niềm tin đã mất vào tay giặc Chia cách nhau rồi gió bụi mù. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 93 Chiều sương khói cánh chim gầy Hoàng hôn bóng xế chứa đầy hương xưa Gió lay cánh mỏng lưa thưa Cõi hồn hiu hắt đẩy đưa đoá sầu. Ta nghe mưa lạnh thiên thâu Tiễn đưa nhau đến bên cầu hoa trôi Ngày mai tình chợt lẻ loi Dòng sông bên lở, bên bồi thương nhau. Trước hiên rụng trắng hoa cau Gió lùa ngọn cỏ bông lau cuối trời Đường quê một giải xa vời Mùi hương lúa mới gió khơi giấc nồng. Ta nhìn về một dòng sông Con đò bến cũ đợi mong người về Quê Mẹ ấm áp chân quê Đong đầy câu hát đam mê đất trời.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 94 Nào ngờ vật đổi sao rời Tháng tư ngày cuối, đổi dời quê hương Chiến tranh tàn phá tan thương Người dân chân chính, tìm đường vượt biên. Biển xa chia cắt hai miền Tình người biến loạn đảo điên một thời Người chiến sĩ súng buông rơi Nỗi buồn mất nước, lòng người quặn đau. Tháng Tư hoa nở đoá sầu Đoạn trường nhiều nỗi bể dâu đời người Cánh chim khuất bóng biển khơi Mình ta đứng giữa đất trời mênh mông. Sài Gòn nỗi nhớ chờ mong Phố xưa tình cũ, chờ trông người về Bình yên một buổi chiều quê Khói lam chiều muộn, gây mê cõi hồn. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 95 Thuyền có chở buồn về bến cũ Chở giùm tôi cả ánh trăng ngà Cho yêu thương mùa này nhớ lại Chiếm cả hồn tôi nỗi nhớ nhà. Thuyền có chở mùa xuân chốn ấy Áo vàng bay rụng cánh hoa mai Tay em mười ngón đan tình nhớ Cài đoá hoa xuân, mái tóc dài. Mây thả hoàng hôn vào nỗi nhớ Chia đôi khoảng trống lòng yêu thương Tháng Tư khói lửa còn in dấu Nhắc lại thời gian những đoạn trường. Hẹn nhé! Tôi về thăm chốn cũ Ánh trăng rằm ghé bến em xưa Dìu nhau nhẹ bước bài luân vũ Quên hết đau thương chuyện gió mưa. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 96 Yêu em từ những đường cong Yêu em suối tóc môi hồng dễ thương Yêu em, yêu cả con đường Cánh đồng lúa chín mảnh vườn nhà em. Yêu làn khói bếp chiều lên Xám màu mái lá trước hiên nắng vàng Yêu em duyên dáng nhẹ nhàng Gương soi son phấn điểm trang má hồng. Môi nào thơm ngát tình nồng Tóc mây buộc dải đôi dòng nơ xanh Đôi chim sẻ đậu trên cành Nhởn nhơ tiếng hót một nhành đôi mươi. Yêu em nhìn ngắm mây trời Em về hoa nở, môi cười thêm duyên Vai nghiêng suối tóc tơ huyền Vươn bờ ngực nở trên miền gió xuân.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 97 Hạt mưa rơi rụng tần ngần Hoa thơm lan toả dưới chân điệu đàng Vườn xuân nghiêng cánh bướm vàng Cổng hoa hé mở trên ngàn tương tư. Động thiên thai bóng thiền sư Cõi hồn khép lại tâm hư vội tràn Đèn khuya lửa hắt hiu vàng Câu kinh vừa chạm đôi hàng lệ sa. Lòng còn hoài niệm thương hoa Câu thơ vướng áo đường tà nhẹ bay Yêu em nắm lấy bàn tay Trao nhau nồng ấm nhớ ngày xa xưa. Yêu em tình vội đẩy đưa Đong đầy nỗi nhớ, còn chừa mai sau Yêu em chẳng ngại mưa mau Cùng đưa nhau đến bên cầu hoa trôi. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 98 Đường trần có gì lạ không em? Có hoa cỏ dại, gió mưa chen Có em bẽn lẽn bên thềm vắng Một buổi chiều buông, mưa ướt mền. Đường trần có gì yêu không em? Mảnh trăng bối rối, vội nhìn xem Trần gian đã ngủ mê từ đó Nhan sắc em, duyên dáng gợi thèm. Trăm nhớ ngàn thương tưởng đã quên Từ mùa thu trước lá đè lên Tình như nụ hạt cây khô rụng Như nước sông, tràn khắp mọi miền. Cảm giác yêu đương đã chất đầy Đường tình lấp ló cuối chân mây Trần gian quán trọ sao yêu thế Bẽn lẽn làm cho má đỏ hây.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 99 Đường trần là những tháng năm trôi Nụ hôn phảng phất ngọt bờ môi Em còn luyến tiếc tình xưa cũ Hãy đã quên rồi chỉ thế thôi. Đường trần hai đứa trốn vào nhau Hai trái tim yêu vò nát nhàu Nếu biết ngắn, ta còn yêu tí nữa Để mai sau tiếc nhớ tình đầu. Trần gian nhắn gửi chuyện trên mây Sương lạnh bờ vai ướt dáng gầy Hai đứa ngẩn ngơ, đời ngắn quá Lòng buồn xin cạn chén men say. TL Đường trần sao ngắn thế
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 100 Bí ẩn đời em, cũng sẽ tan biến Như dòng sông, sáng sớm mù sương Nắng vừa lên, trời âm u biến mất Bí ẩn em đi nhón gót qua đường. Bí ẩn tuổi thơ lén lút ăn vụng Góc tối cạnh giường lục lạo lung tung Cánh cửa phòng bí ẩn kêu cọt kẹt Riêng tuổi thơ, biết cánh cửa lạ lùng. Có những kỳ quan làm em nhớ mãi Như qủa bóng màu chỉ muốn bay cao Có hai người yêu nhau nơi ấy Làm say mê nghe lạ tiếng xôn xao.