Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 101 Đôi trai gái chìm vào trong bí ẩn Áp sát bên nhau khe khẽ thầm thì Tay chạm tay loé lên luồng điện giật Vội rụt rè, sức nóng hơn mọi khi. Thế rồi tuổi dậy thì vụt lao đến Áo cũ chưa thay, đã rách còn đâu Như đôi đũa, hoá phép màu phù thuỷ Bí ẩn đời em, tiên nữ muộn sầu. Đời sống đơn sơ cũng cần bí ẩn Ít hay nhiều vẫn còn ở bên ta Bí ẩn lặng im, rụt rè nhút nhát Như gót chân trần len lén đi xa. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 102 Tình yêu anh trao em Bao gồm đủ mọi thứ Cả vui và cả buồn Mà không hề do dự. Anh không hề dối em Thơ lại càng không thể Ngôn ngữ rất thật thà Tình yêu chỉ có thế. Chỉ mơ một điều thôi Giữ tình yêu thật chặt Ngay cả khi tuổi già Sợi dây tình buộc thắt. Cuộc tình ta yêu nhau Giai điệu của đời sống Khoá Sol trên dòng kẻ Bản tình ca màu hồng. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 103 Buổi sáng trời nhẹ mưa Ngoài sân chưa vệt nắng Tiếng chim trời im ắng Hơi ấm còn trong chăn. Hôm nay em ngủ muộn Dòng mơ buồn nhẹ trôi Đừng vội vàng thức giấc Cho dài đêm xa xôi. Thoáng mùi hương đồng cỏ Hoa bưởi lùa tóc mây Hạnh phúc thật bé nhỏ Tình yêu đã tràn đầy. Nhẹ nhàng cơn mơ đến Khép kín cửa bình yên Để tình không mất dấu Trong mơ đầy tình em. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 104 Khi em không cần chờ ai Tình em thấm mối u hoài Con tim khép kín tình phai Đời em là bước đường dài. Khi em thuộc về riêng em Nhìn em xa vắng đợi chờ Nhiều kẻ tình si đứng đợi Theo em đi vào đêm mơ. Ngày mai ta không cần nhau Tình em không vướng nỗi sầu Em đi bao người theo sau Chờ em muốn nối nhịp cầu.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 105 Bây giờ em không còn ai Ngây thơ như giọt sương mai Chợt tan khi trời nắng sớm Hồn em thao thức đêm dài. Ngày mai đường đời chông gai Còn ai dìu bước theo em Em đi ai muốn nhìn theo Buồn nào làm em buồn thêm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 106 Chiều rơi chậm bước chân về Mờ sương đỉnh núi nặng nề gót xuân Nhớ nhung dấu vết tình nhân Hoa vàng lấp lánh cho ngần dáng sương. Em về trăm mối đoạn trường Bóng chim xoải cánh vô thường hư không Trời chiều lành lạnh chớm đông Bóng hoàng hôn tím cuộn vòng thời gian. Trăm năm tình vẫn chứa chan Hoa vàng phố núi miên man giấc chiều Môi em muốn nói đôi điều Son hồng thấm ướt dáng kiều ngây thơ. Chiều ơi! Dặm núi rừng mơ Gió đem mây trắng giăng bờ tơ vương Em còn đứng cuối cung đường Bâng khuâng lắm mối lòng thương nhớ người. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 107 Sâu sâu trong bóng đêm Tôi thấy vạn nỗi buồn Sâu sâu trong mắt em Tôi nhìn thấy cội nguồn. Tôi thấy mặt trăng tròn Rơi xuống một dòng sông Chảy ngược lên đầu suối Tìm về cõi hư không. Đời cần thêm điểm tựa Phận người còn đong đưa Em là đêm huyền thoại Nối nhớ thời xa xưa. Chỉ còn em là thơ Cho tôi mãi đơi chờ Ngôn từ nào thổn thức Tình yêu đẹp như mơ. Sâu sâu trong màn đêm Thời gian dài vô biên Niềm vui nào đến trước Quên đi bao nỗi niềm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 108 Bỗng dưng em lại chợt buồn Ừ thôi em giận hay hờn thế thôi Vì sao lòng thấy đơn côi Để cho cánh bướm bồi hồi gấm hoa. Tiếng chim lời hót thiết tha Cánh hoa rụng giữa vườn nhà xanh xao Giọt sương đêm điểm cành đào Nét buồn tiên nữ chạm vào hồn ta. Lối về sương phủ mù sa Bước dài theo mộng chiều tà rưng rưng Gót xuân sao vẫn ngập ngừng Ngoài vườn hoa nở mấy từng đào tơ. Tiếng em chạm đến vần thơ Đêm về thao thức thảo tờ hoa tiên Tạn ơn em nụ cười hiền Hương trầm gió thoảng trong miền viễn du. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 109 Nắng chiếu hôm ấy nên thơ Nhìn xem cánh bướm hững hờ bay lên Dáng em hiền dịu như tiên Khiến anh như bị thôi miêm mấy ngày. Con chim sẻ đậu cành cây Thương em vóc nhỏ hao gầy xanh xao Buồn sao tình lại hư hao Chiều buông sợi nắng chen vào hư không. Nắng xuyên vạt áo lụa hồng Em xưa nào đã có chồng đợi mong Nửa đêm đắp tấm chăn bông Chợt nghe hoa lạnh chớm đông gió về.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 110 Phấn son lặng lẽ cơn mê Lời xưa buông thả câu thề đó đây Trên lầu vọng nguyệt ngắm mây Túi thơ bầu rượu rót đầy hương say. Con chim vụt khỏi tầm tay Lông chim vướng nhánh hoa gầy nắng hong. Áo xuân chờ đến thu đông Đợi ai tàn úa theo dòng phù vân. Tình em dòng chảy suối xuân Ngỡ sao em bỏ non thần rong chơi Đợi em hoa nở chân trời Hương xưa tình cũ nhớ người trong thơ. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 111 Ai có về thăm nơi chốn cũ Có còn nhớ đến những ngày thơ Người trong cư xá còn mong nhớ Hàng xóm tình thân vẫn đợi chờ. Ngày xưa xóm nhỏ, thôn gia trang Cư xá hoàng hôn nhạt nắng vàng Người ở người đi xa vắng mãi Bước giữa mùa xuân tình chứa chan. Dư hương chợt nhớ hoàng hôn xuống Quốc Toản ngày xưa cư xá buồn Bóng nhỏ giáo đường trong ngõ hẹp Lối về xóm nhỏ gió mưa tuôn. Mơ hồ chân bước ghé về thăm Như tiếng thời gian chốn xa xăm Cư xá còn ai! người biết đến? Ta về nỗi nhớ từ trăm năm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 112 Tiếng hú ngoài sân lời gió khóc Thở than như tiếng cuộc tình đầu Mơ hồ một thoáng trời non nước U uẩn chiều nay đậm nỗi sầu. Em có nhe không tiếng sáo diều Một trời mây nước bóng hoang liêu Người đi bỏ lại nhiều thu chết Chết cả hồn tôi thương nhớ nhiều. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 113 Nắng hạ còn vương màu áo em Xuyên tà áo mỏng bước chân quen Ngày xưa tháng sáu cơn mưa muộn Ướt áo em buồn, anh đứng xem. Muốn xé màn trời nhìn gió mưa Nhìn em bẽn lẽn hớ hênh thừa Gom mây đến kéo vào che vội Anh ngắm nhìn em tình đẩy đưa. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 114 Phố cũ chiều mưa sao vắng em Nhìn xem bóng nước nổi bên thềm Bóng chiều lặng lẽ bên hiên vắng Một nửa hồn anh bỗng gợi thèm. Còn nhớ hay không ngọn gió đưa Trời mưa hoài niện dấu hương xưa Người đi bỏ lại tình chan chứa Vạt áo còn bay, chuyện nắng mưa. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 115 Mây trời bay lang thang Mang theo chút nắng vàng Đôi môi màu son đỏ Ký ức nào đi hoang. Một thời em ngây thơ Tà áo bay đợi chờ Lời yêu còn bẽn lẽn Em đem vào trong mơ. Chút tình anh dại khờ Ngọng nghịu viết bài thơ Lời thì thầm khẽ nói Dấu tình buồn ban sơ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 116 Phượng hồng còn đơm nụ Hàng cây vướng sương mù Em giận hờn ủ rũ Xanh xao vàng úa thu. Cõng đêm theo gót hài Mối tình buồn chia hai Một nửa đem che giấu Một nửa chờ bóng ai. Ngồi hát giữa trời mây Hư hao dáng thân gầy Hạt sương đêm lạnh buốt Lời tỏ tình ngất ngây. TL Mây trời tháng sáu
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 117 Em là bông hồng kiêu hãnh Môi thơm mật ngọt dỗ dành thơ ngây Em đi cánh bướm nhẹ bay Cuốn tà áo mỏng gót hài tình xuân. Trầm hương lan toả dưới chân Dáng em thanh thoát sáng ngần kiêu xa Áo bay khép nép cánh tà Gió bay rũ hạt mưa sa ngại ngần. Lẽ nào như đoá phù vân Để cho lệ ướt xoay vần đời nhau Đêm đêm ray rứt cơn đau Trăng khuya trắng điểm hoa cau rụng thầm.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 118 Thơ vào lỗi nhịp cuồng ngâm Dòng sông một bóng trăng rằm nghiêng soi Ngôn từ náo loạn thơ tôi Câu thơ chắp nối bồi hồi ngất ngây. Em nghe tiếng gió gọi mây Tiếng mưa giọt nhớ những ngày yêu em Đợi nhau gối mộng thâu đêm Thương nhau chẳng được dài thêm nỗi sầu. TL Hoa hồng tháng sáu
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 119 Hoa cỏ mọc bên đường Khép nép mà dễ thương Hoa mang đầy sức sống Theo tình sử quê hương. Hoa không ngại gió sương Mọc trong cõi vô thường Từ ngàn trùng sóng vỗ Xông pha mọi chiến trường. Hoa kết nối trăm năm Dòng quân sử can trường Bài phóng sự ghi dấu Nữ phóng viên chiến trường. TL Viết tặng tác phẩm Hoa cỏ bên đường của Nữ phóng viên chiến trường Kiều Mỹ Duyên
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 120 Gánh gian nan trên quê hương cháy đỏ Mẹ xót xa chia nhỏ những mảnh đời Mọi người đi qua thì thầm to nhỏ Lời phân ưu có cả tiếng vui cười. Nước mắt, nước mưa ngập tràn đường phố Cơn triều cường biến hoá thành con sông Mẹ gánh gian nan nhọc nhằn vất vả Đội trên đầu nón lá rách hư không. Ai đã đem chia nhỏ những mộ phần Chôn lấp thây người phân hoá quê hương Một thế kỷ dài tương lai mờ mịt Tiếng nói can trường! bịt miệng yêu thương.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 121 Mẹ gánh quê hương vui mừng tủi nhục Mảnh đất thiêng rao bán giữa chợ đời Người người lặng im đi vào tù ngục Dòng máu tự do thấm đỏ phương trời. Tiếng vỗ tay đều nghe như dòng thác Vuốt mặt nhìn nhau ngọng nghịu tiếng người Mẹ gánh quê hương đi vào bóng tối Một thế kỷ dài tăm tối xa vời. TL Viết cho người Mẹ Việt Nam
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 122 Em đến nơi này Em biết không? Lòng quạnh hiu bóng xế ánh tà Nhe tiếng gió thì thầm qua kẽ lá Chiếc lá nói về mùa thu đã xa. Còn tôi đến đây Với những chiếc lá mùa thu diễm lệ Nghe tiếng hồn thương khóc trong lòng Và để thấy em ngồi lặng im Vét cạn những dư âm buồn Trong giấc ngủ mơ đêm qua. Ôi! Dịu nhẹ buồn tênh Em đến mang theo chút duyên thầm Nghe lòng tan vỡ mối tình câm Tơ xanh ngây ngất tình che giấu Em buồn lẩn trốn biết về đâu.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 123 Thấy em như vạn nỗi sầu Tình vừa thay áo buốt đau xé lòng Chia ly nhuộm tím vệt hồng Uyên ương vỗ cánh bỏ lồng bay xa. Bây giờ đơn lẻ bóng tà Xa xăm nỗi nhớ mặn mà vấn vương Yêu là nhớ, mơ là thương Đêm trăng ngày ấy vô thường thế nhân. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 124 Em rực lửa chảy tan trời băng giá Đốt cháy tình tôi, nóng cả thân người Máu hồng rạo rực, cuồng nhiệt khao khát Muốn yêu em dồn dập suốt đêm dài. Tình mới chớm lòng tôi như cầu khẩn Biết làm sao tan chảy hết giá băng Mượn ánh trăng rằm soi vào đêm sáng Đêm nối dài thêm khoảnh khắc chia ngăn. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 125 Hàng cây xanh bức tường rêu Cà phê quán cóc liêu siêu chỗ ngồi Trời thu nhỏ một góc đời Dương cầm nốt nhạc lặng rơi chút sầu. Thu lá chết đổi thay màu Tình xanh đã nhuộm màu nâu úa vàng Ngồi quán cóc tình ngỡ ngàng Nhìn em áo lụa nhẹ nhàng gió bay. Hương cà phê khói thuốc cay Tường vôi loang lổ viết đầy tên ai Khúc nhạc tình bước chân dài Nghe mà quen thuộc gót hài em đi. Ta với cà phê mối tình si Vài chiếc ghế gỗ thầm thì bên nhau Ở nơi ấy mối tình đầu Quen nhau đợi mãi bao lâu vẫn chờ. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 126 E thẹn em nấp sau cánh cửa Giả vờ như không thấy ai qua Đêm nay thắp sáng đèn chờ nguyệt Mượn ánh trăng rằm soi giấc mơ Buổi sáng em ra ngõ ngắm trời Bụi hồng cuối phố lá thu rơi Hôm nay bỗng thấy buồn xâm chiếm Không hiểu vì sao lại nhớ người. Hương cỏ tình nồng thêm vấn vương Giấc mơ còn thẹn ướt môi hồng Ngượng ngùng muốn nói lòng e thẹn Nào dám mơ gì những ước mong. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 127 Tà áo bay phố vui hè rực nắng Gió bụi hồng lãng đãng hàng cây xanh Sợi nắng soi rũ xuống chút ân cần Đón em đi lòng đầy vơi nỗi nhớ. Đèn hiu hắt lời yêu em chưa nói Lấy sợi buồn thêu dệt gấm hoa yêu Một lần thôi hôn nhẹ má em hồng Vòng ôm chặt cho tình không liêu xiêu. Thu vừa chớm nắng vàng như bịn rịn Ngọn lửa hồng đã tắt lịm từ lâu Trời lạnh lắm ta cần ở bên nhau Đừng xa nhé, nỗi đau này đau lắm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 128 Có sợi buồn tự nhiên rơi Vướng vào chăn gối tơi bời đêm mơ Có một chữ rơi vào thơ Chạm bờ môi khép đợi chờ ngày qua. Có mùa thu ở thật xa Dỗ buồn trong giấc mù sa nghìn trùng Có những lúc chợt tương phùng Bờ môi ướt cả một vùng đam mê. Có nỗi nhớ chợt tìm về Ngày xưa em đã hẹn thề đó đây Đêm về tay lại cầm tay Trao nhau mảnh lụa ngất ngây tình nồng.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 129 Có thời xuân sắc men nồng Có em thân phận má hồng đào tơ Em thay áo mới đợi chờ Có con chím hót bên bờ nương dâu. Có sợi buồn tận nơi đâu Bay về muốn nối nhịp cầu ái ân Sợi buồn bóng xế phù vân Mai sau tình vẫn ân cần có nhau. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 130 Em soi bóng bên dòng sông thấp thoáng Sông có còn cất giữ tháng ngày qua Giữ hộ em cả một thời con gái Dòng sông quê, ôm trọn bóng trăng ngà. Sông cuộn chảy căng tròn ngực thiếu nữ Đón phù sa bồi đắp những ân tình Đường cong uốn khúc ôm vòng tình tự Đáy nước trong xanh soi bóng đời mình. Con thuyền đậu bến dạt dào nỗi nhớ Dòng sông thơ soi bóng ánh trăng rằm Những gợn sóng bồng bềnh theo năm tháng Dòng nước êm đềm suôi chảy trăm năm.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 131 TL Không em lá vẫn mạ vàng Không em thu vẫn nhẹ nhàng lá bay Nhìn trời bóng hạc trong mây Nhìn em ngây ngất hồn đầy mộng mơ. Nhìn ngôn từ múa trong thơ Em về làm rớt một tờ thơ tôi Tiếng em nhỏ nhẹ bồi hồi Tiếng yêu còn thẹn bên trời chớm thu. Ngoài kia trời thả sương mù Giọt rơi ngậm hạt chân như bềnh bồng Em về dáng đỏ mây hồng Cỏ cây thơm ngáy ngoài đồng nở hoa.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 132 Em đan mười ngón tay ngà Chậu hoa lan nở nhảy ra mấy nhành Áo em vạt lụa tơ xanh Bày chim sẻ nhỏ trên cành gọi nhau. Không em lá vẫn đổi màu Vàng thu gió cuốn đêm thâu nhớ ngươi. Nhịp nhàng cánh bướm mây trời Ru hồn trong giấc tuyệt vời thế gian. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 133 Một đời đong đếm hư hao Một thời hoang phế bước vào hư không Theo cơn đồng thiếp phiêu bồng Giấu đời trong cõi mênh mông cuối trời. Phong trần phiêu lãng khắp nơi Khoác vai áo trận tơi bời gió mưa Chinh nhân lửa khói xa xưa Cơn đau thất thủ còn chừa đắng cay. Từ khi vướng cảnh đoạ đầy Từ khi vận nước chia tay lệ sầu Hận lòng còn thấm cơn đau Thế thời chia cắt nhịp cầu quê hương. Nhìn theo bụi đỏ xe đường Cắn răng qua ải đoạn trường phong vân Nhạt nhoà lệ ấy ngại ngần Xa xăm nỗi nhớ đường trần thoáng qua. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 134 Quê tôi có một dòng sông Em về soi bóng giữa dòng cô liêu Câu thơ thương nhớ hắt hiu Đôi bờ dòng chảy buồn thiu đợi chờ. Nỗi buồn bến vắng chơ vơ Bóng con đò cũ bây giờ về đâu Tìm em mái tóc hương cau Dòng sông nước chảy mạch sầu canh khuya. Con thuyền đợi bến bờ kia Bãi sông đưa tiễn còn chia nỗi buồn Đợi ai gió cuốn mưa tuôn Chia dòng nước chảy gợi nguồn nhớ thương.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 135 Dòng sông tình tự quê hương Lục bình trôi nổi mù sương khói mờ Con sóng nhẹ vỗ vào bờ Tiếng chim Bìm Bịp thờ ơ giang đầu. Trách sao không nối nhịp cầu Để cho đôi lứa chọn câu ân tình Bây giờ nhìn lại đời mình Dòng sông còn nhớ hành trình hư hao. Nỗi buồn bến vắng dạt dào Thương con đò nhỏ bến nào thả neo Nước sông còn mãi chảy theo Thương dòng sông nhỏ tình nghèo dễ thương. TL Viết cho một dòng sông
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 136 Bước vào trong đêm Khoá cửa cơn mơ Giam luôn giấc mộn Cho em thẫn thờ. Nhìn ngọn đèn dầu Mập mờ u minh Buồn riêng tăm tối Ôm phận đời mình. Đêm buồn nhìn ánh sao rơi Mảnh đời mưa gió tơi bời lãng du Rừng thu phủ kín sương mù Hồn co rúm lại, lời ru muộn màng. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 137 Chợt nghe tiếng gọi khẽ trong đêm Như tiếng mưa rơi động trước thềm Tình đến cần thêm nguồn cảm xúc Cho nhau thắm thiết ướt môi mềm. Đợi nàng thơ đến viết đôi câu Gửi gío mây bay nối nhịp cầu Đến tận phương nào xa vắng ấy Đêm buồn nỗi nhớ gợi thêm sầu. Bóng hình em vẫn chiếm hồn tôi Nối tiếp yêu thương đẹp tuyệt vời Dấu ấn trong đời thương nhớ mãi Tình yêu thắm thiết mãi bên người. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 138 Lá thu tạo hoá dát vàng Bay theo cõi mộng lang thang mây chiều Áo em lụa mỏng hồn phiêu Ngõ hồn lãng đãng liêu xiêu ngại ngần. Tóc em xoã xuống ngực trần Thơm từng hương phấn xa gần nhớ quên Phố buồn xa vắng mông mênh Hàng cây bóng đổ chênh vênh đợi chờ. Cánh hoa ngày ấy còn mơ Sắc hương đôi tám ngây thơ giữa trời Tuổi nào em bước vào đời Tuổi em mười tám xuân thời đắm say. Hương trinh thơm nhẹ trên tay Thu về mở cửa tháng ngày ngao du Em cười nở đoá hiền từ Cõi hồn phiêu lãng cho dù hư không. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 139 Ô hay! Trời đã vào thu Ngoài hiên lá đổ sường mù bóng ai Lòng em sao nhớ thường hoài Thu buồn đẫm nguyệt nối dài gót mơ. Chỉ là một giấc mơ thôi Nhờ em cất hộ khi tôi thấy cần Khi tôi thèm chút tình gần Em đừng xa cách, ân cần hỏi han. Tình choáng ngợp hơi thở tan Đêm mưa rét mướt có nàng cạnh bên Chăn êm nệm ấm gối mềm Đêm nay sương ướt trên miền cỏ hoa. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 140 Lá mùa này vàng hơn mùa thu trước Trời lạnh hơn và sương mù nhiều hơn Cả trời thu cũng chuyển màu thay sắc Không gian buồn để lại chút cô đơn. Em rét buốt muốn nhóm lên ngọn lửa Đốt tan buồn quyến luyến nhớ mến yêu Chiếc lá thu báo tin già trước cửa Thôi mặc kệ cứ vui thêm ít nhiều. Đời là thế bóng chiều mau chóng tối Em mong sao niềm vui vẫn lấp đầy Lỗi mùa thu vẫn thương vay khóc mướn Lá chiều vàng gió nhẹ cuốn bay bay. Đôi mắt em đậm nét màu tri kỷ Màu yêu thương và cả những nỗi buồn Nơi sâu thẳm buồn thêm màu viễn xứ Em cùng ta uống cạn chén rượu hồng. Đời vẫn đi giống như những con tàu Nhiều sân ga nối tiếp vượt qua mau Sẽ dừng lại nơi nhà ga sắp đến Nơi tình yêu mãi mãi thuộc về nhau. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 141 Sáng nay chợt thấy lá rơi Êm như tiếng nhạc hát lời tình ca Chuyện tình ở tận nơi xa Thu gom kỷ niệm cho ta nhớ người. Nhớ tà áo tím xa vời Dịu dàng em đến bên trời mưa thu Lắng nghe câu hát điệu ru Thoáng trong hoài niệm tình thu ngỡ ngàng. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 142 Ngõ vắng chiều thu một gánh sầu Khói sương mờ nhạt biết về đâu Trăng thu lặng lẽ thương tình cũ Tiếng nhạc điệu ru nối nhịp cầu. Dấu lặng, nằm im trong sóng nhạc Tim ngừng thổn thức giữ cơn đau Bao lần nỗi nhớ tình thu đến Cho những tàn phai, lạc mất nhau. TL (Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng)
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 143 Chúc mừng sinh nhật một thi nhân Trời đã cho thêm một tuổi nhàn Xin cộng mãi, trăm năm tuổi hạc Văn chương thơ phú vẫn tuôn tràn. Bao giờ trả hết nợ thơ văn Xin để tự nhiên đừng cắt ngang Nếu có in thêm mười quyển sách Gửi đời một chút lòng băn khoăn. Chúc mừng sinh nhật thứ bao nhiêu? Cái nghiệp văn chương vẫn trải đều Thả cánh diều bay theo ngọn gió Dòng sông tư tưởng, bóng liêu xiêu. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 144 Tâm thi sĩ biết đời là cõi tạm Trốn trần gian nơi trú ẩn vãng sinh Tiền tài danh vọng chỉ là hư ảo Sống bình an tự tại nơi lòng mình. Ngọn sóng dạt dào con thuyền viễn xứ Vỗ vào bờ trắng xoá bọt vô thường Thi nhân mang nặng cõi hồn lãng tử Có sá gì mưa bão chốn phong sương. Những ánh mắt đăm đăm như họng súng Soi mói phận người, trách ẩn hờn căm Đời đã qua nỗi kinh hoàng chinh chiến Đống tro tàn phế tích buồn trăm năm. Nhìn đời sống bồng bềnh theo nước mắt Gánh vô thường, cát bụi nặng hai vai Thương mây, khóc gió trong đêm thao thức Chữ nghĩa dệt thơ, quanh mối tình dài.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 145 Lỗi hẹn trăm năm tình vừa chớm nở Đem lời thơ tô đỏ nét môi em Nỗi niềm gặm nhấm tình thêm ray rứt Ngôn ngữ trong thơ chưa đủ cơn thèm. Thi nhân là lữ khách đường xa đến Sưởi ấm tâm hồn bằng những câu thơ Tình yêu nhân thế cõi hồn say đắm Để sầu đọng lệ, thao thức trong mơ. Rồi mùa thu dát vàng trên ngõ vắng Em trở về khu phố bỗng hân hoan Vạt áo bay mùi nước hoa thơm ngát Hồn thi nhân bay bổng tận mây ngàn. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 146 Vẫn biết trăm năm một cõi ta Cuộc đời trôi nổi lắm phong ba Thăng trầm phiêu bạt theo thời thế Để lại trong ta nỗi xót xa. Ta nhớ khi xưa sống thật thà Một đời suy thịnh lắm phong ba Bảy mươi có lẻ, trăng tròn khuyết Nhớ thương nào che dấu trong ta. Có những nỗi buồn vô định ấy Chen vào quấy nhiễu những đêm vui Rượu mừng cạn chén màu vang đỏ Lòng vẫn xôn xao vẫn ngậm ngùi. Người bạn đời ơi! Ánh trăng ngà Trăng đêm soi sáng bóng tiên nga Tiếng đàn nao nức bao tình khúc Tóc muối tiêu, hồn vẫn mặn mà. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 147 Em hỏi tôi? sao đã vội già Tay sao run? rượu đổ tràn ly Màu nho tím đỏ loang viền áo Một chút men say chợt nghĩ suy. Em hỏi tôi? Sao không đứng vững Chân sao run, chống gậy bao giờ? Tôi không nói! tuổi già là thế Trong cõi vô thường đến bất ngờ. Em hỏi tôi? Tình vẫn đậm đà Yêu say đắm hay đã vùi chôn Tôi im lặng, yêu là huyền bí Là thánh địa bình an cõi hồn.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 148 Xin em đừng hỏi vì sao thế Thân phận con người chỉ thế thôi Bóng xế chiều buông đời thấm mệt Lẽ vô thường tạo hoá chia rồi. Có điều bí mật em chưa biết Gừng đã già thì gừng rất cay Tuổi đã già tình vẫn ngất ngây Còn yêu mãi, thắm thiết tình đầy. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 149 Tiếng than thở của đêm Đánh thức bao nỗi niềm Nghe tiếng lòng nức nở Hồn day dứt triền miên. Giấc mơ bao điều lạ Màu áo nâu Di Đà Tiếng mõ vang tịnh độ Lời yêu thương thật thà. Áo phai màu đã lâu Xa mãi buổi ban đầu Bờ môi khô chờ đợi Hồn sẽ bay về đâu. Nhịp điệu mới của đêm Rạo rực gối chăn mềm Bám theo làn hơi ấm Mà đời sao buồn thêm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 150 Dường như lá uốn lượn chân em Một cõi vàng phai sương ướt mềm Tà áo nhẹ bay chiều gió lộng Gửi buồn theo lá rớt bên thềm. Em buồn ngồi ngắm áng mây bay Những hạt sương thu ướt tóc mây Đêm vẫn dài thêm nhiều nỗi nhớ Nhớ người nên mượn chút men say. Dường như trăng sáng màu đơn côi Đôi má ửng hồng đỏ dấu môi Ánh mắt thẹn thùng như gợi nhớ Ai chờ! Ai đợi chút tình tôi.