Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 201 Yêu em từ những đường cong Yêu em suối tóc môi hồng dễ thương Yêu em, yêu cả con đường Cánh đồng lúa chín mảnh vườn nhà em. Yêu làn khói bếp chiều lên Xám màu mái lá trước hiên nắng vàng Yêu em duyên dáng nhẹ nhàng Gương soi son phấn điểm trang má hồng. Môi nào thơm ngát tình nồng Tóc mây buộc dải đôi dòng nơ xanh Đôi chim sẻ đậu trên cành Nhởn nhơ tiếng hót một nhành đôi mươi. Yêu em nhìn ngắm mây trời Em về hoa nở, môi cười thêm duyên Vai nghiêng suối tóc tơ huyền Vươn bờ ngực nở trên miền gió xuân.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 202 Hạt mưa rơi rụng tần ngần Hoa thơm lan toả dưới chân điệu đàng Vườn xuân nghiêng cánh bướm vàng Cổng hoa hé mở trên ngàn tương tư. Động thiên thai bóng thiền sư Cõi hồn khép lại tâm hư vội tràn Đèn khuya lửa hắt hiu vàng Câu kinh vừa chạm đôi hàng lệ sa. Lòng còn hoài niệm thương hoa Câu thơ vướng áo đường tà nhẹ bay Yêu em nắm lấy bàn tay Trao nhau nồng ấm nhớ ngày xa xưa. Yêu em tình vội đẩy đưa Đong đầy nỗi nhớ, còn chừa mai sau Yêu em chẳng ngại mưa mau Cùng đưa nhau đến bên cầu hoa trôi. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 203 Buổi sáng trời nhẹ mưa Ngoài sân chưa vệt nắng Tiếng chim trời im ắng Hơi ấm còn trong chăn. Hôm nay em ngủ muộn Dòng mơ buồn nhẹ trôi Đừng vội vàng thức giấc Cho dài đêm xa xôi. Thoáng mùi hương đồng cỏ Hoa bưởi lùa tóc mây Hạnh phúc thật bé nhỏ Tình yêu đã tràn đầy. Nhẹ nhàng cơn mơ đến Khép kín cửa bình yên Để tình không mất dấu Trong mơ đầy tình em. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 204 Khi em không cần chờ ai Tình em thấm mối u hoài Con tim khép kín tình phai Đời em là bước đường dài. Khi em thuộc về riêng em Nhìn em xa vắng đợi chờ Nhiều kẻ tình si đứng đợi Theo em đi vào đêm mơ. Ngày mai ta không cần nhau Tình em không vướng nỗi sầu Em đi bao người theo sau Chờ em muốn nối nhịp cầu.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 205 Bây giờ em không còn ai Ngây thơ như giọt sương mai Chợt tan khi trời nắng sớm Hồn em thao thức đêm dài. Ngày mai đường đời chông gai Còn ai dìu bước theo em Em đi ai muốn nhìn theo Buồn nào làm em buồn thêm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 206 Chiều rơi chậm bước chân về Mờ sương đỉnh núi nặng nề gót xuân Nhớ nhung dấu vết tình nhân Hoa vàng lấp lánh cho ngần dáng sương. Em về trăm mối đoạn trường Bóng chim xoải cánh vô thường hư không Trời chiều lành lạnh chớm đông Bóng hoàng hôn tím cuộn vòng thời gian. Trăm năm tình vẫn chứa chan Hoa vàng phố núi miên man giấc chiều Môi em muốn nói đôi điều Son hồng thấm ướt dáng kiều ngây thơ. Chiều ơi! Dặm núi rừng mơ Gió đem mây trắng giăng bờ tơ vương Em còn đứng cuối cung đường Bâng khuâng lắm mối lòng thương nhớ người. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 207 Sâu sâu trong bóng đêm Tôi thấy vạn nỗi buồn Sâu sâu trong mắt em Tôi nhìn thấy cội nguồn. Tôi thấy mặt trăng tròn Rơi xuống một dòng sông Chảy ngược lên đầu suối Tìm về cõi hư không. Đời cần thêm điểm tựa Phận người còn đong đưa Em là đêm huyền thoại Nối nhớ thời xa xưa.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 208 Chỉ còn em là thơ Cho tôi mãi đơi chờ Ngôn từ nào thổn thức Tình yêu đẹp như mơ. Sâu sâu trong màn đêm Thời gian dài vô biên Niềm vui nào đến trước Quên đi bao nỗi niềm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 209 Chợt nghe tiếng mõ ai còn niệm Lẫn tiếng mưa rơi ngoài mái hiên Đêm vắng lời kinh như vọng đến Nghe buồn hiu hắt mối tình riêng. Này người yêu dấu của tôi ơi Dệt mộng yêu đương đã một thời Lặng lẽ đêm về thao thức mãi Lòng buồn cất giấu để sầu khơi. Giấc mơ thuở ấy vẫn quanh đây Kỷ niệm ngày xưa thoáng vơi đầy Tình ái lên ngôi rồi mất hút Đi vào gió bụi cuốn theo mây. Cám ơn cuộc sống quay về lại Xin tạ ơn đời ta có nhau Em đã lên ngôi thần vệ nữ Cho tôi xoa dịu những cơn đau. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 210 Hạt bụi nấp mình trong chiếc áo cà sa Sợ nắng sợ mưa cuộc đời sao hối hả Nào ngờ đâu sư thầy cởi ra giũ áo Hạt bụi bay về nơi chốn nào xa xăm. Tôi mượn chiếc lá bồ đề viết bài thơ Rồi thả xuống dòng sông cho dòng nước đẩy Tận nơi nào kia, em vô tình nhặt được Có khóc hay cười cho một kẻ u mê. Khi có khi không cuộc đời là như thế Thắng hay thua chỉ là một giấc chiêm bao Thoắt chốc qua mau đường về sao rất vội Từ ngàn năm xưa lịch sử vẫn lao đao. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 211 Cà Phê đen mà đắng Làm mờ dấu môi son Em không cần che giấu Tình khát khao mỏi mòn. Thêm chút đường cho ngọt Vị đắng tan vào nhau Thêm buồn vào nhan sắc Khẽ cắn vào môi đau. Tách cà phê uống cạn Em còn mãi đợi chờ Môi đắng thêm giọt lệ Tình tan vào trong mơ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 212 Trời sương mù tháng chạp Phố xá buồn hơn xưa Ngày buồn, buồn thêm nữa Bóng người đi vắng thưa. Em bây giớ huyền thoại Uống cạn chén tối tăm Tách cà phê đậm đắng Hương vị buồn trăm năm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 213 Chợt nghe tiếng gọi khẽ trong đêm Như tiếng mưa rơi động trước thềm Tình đến cần thêm nguồn cảm xúc Cho nhau thắm thiết ướt môi mềm. Đợi nàng thơ đến viết đôi câu Gửi gío mây bay nối nhịp cầu Đến tận phương nào xa vắng ấy Đêm buồn nỗi nhớ gợi thêm sầu. Bóng hình em vẫn chiếm hồn tôi Nối tiếp yêu thương đẹp tuyệt vời Dấu ấn trong đời thương nhớ mãi Tình yêu thắm thiết mãi bên người. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 214 Em ngồi đây hong tóc rối Người quên hẹn, chiều chợt tối em buồn Tóc khô mi ướt lệ tuôn Sương đêm hơi lạnh gió luồn áo bay. Vườn khuya quỳnh nở mới hay Đêm nay xa vắng vòng tay người tình Tiếng con chim hót bờ kinh Em ra mở cửa hương trinh bay vào. Bướm đêm chết dưới cội đào Hồn em khờ dại xanh xao hao gầy Dòng sương trắng là đà bay Dấu hài đẫm nguyệt đong đầy giấc mơ.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 215 Em thay áo mới đợi chờ Đốt lên ngọn nến làm thơ gợi tình Trên tường nhận thấy bóng mình Tay ôm vò rượu một bình hương say. Lãng đãng nhìn bóng mây bay Hương đêm gió thoảng ngất ngây lòng người Hồn ai tha thiết bên trời Vai em gầy guộc xa dời tuổi xuân. Thôi thì tình ấy phù vân Buồn theo mắt lệ ngại ngần xót xa Đêm dài lòng vẫn thiết tha Ngồi đây ngắm ánh trăng tà đêm sương. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 216 Tôi đang cố nhớ lại Tình yêu đang ẩn trốn nơi nào Có tâm sự buồn nào mà không thể xua tan hết Chúng ta luôn nhìn cuộc sống theo hướng tích cực Hãy để suy nghĩ theo hướng này Xin đừng để nó kết thúc. Mỗi áng mây đều khác nhau Đều phải đi tìm bầu trời riêng cho mình Chúng ta hãy bắt đầu làm quen Để trở thành điểm tựa của nhau. Em bắt đầu trở nên giấc mơ trong tôi Những bông hoa tươi đẹp hơn bao giờ Em đã cho tôi một tình yêu Mà không bao giờ muốn để mất đi Sẽ không bao giờ là đủ Không bao giờ là đủ
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 217 Tất cả sự toả sáng của những ánh sao trên bầu trời Hay hàng nghìn ánh đèn sân khầu gom lại Vẫn sẽ không bao giờ đủ Vì chính em là tình yêu mà cả đời này anh đi tìm Cả thế giới này em là người đẹp nhất. Đôi tay này anh có thể nắm giữ Nhưng sẽ không bao giờ là đủ Xin hãy nắm lấy tay anh Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ Dù chúng ta biết rằng Tình yêu sẽ không bao giờ là đủ Tình yêu không bao giờ mất đi. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 218 Mây trời bay lang thang Mang theo chút nắng vàng Đôi môi màu son đỏ Ký ức nào đi hoang. Một thời em ngây thơ Tà áo bay đợi chờ Lời yêu còn bẽn lẽn Em đem vào trong mơ. Chút tình anh dại khờ Ngọng nghịu viết bài thơ Lời thì thầm khẽ nói Dấu tình buồn ban sơ. Phượng hồng còn đơm nụ Hàng cây vướng sương mù Em giận hờn ủ rũ Xanh xao vàng úa thu.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 219 Cõng đêm theo gót hài Mối tình buồn chia hai Một nửa đem che giấu Một nửa chờ bóng ai. Ngồi hát giữa trời mây Hư hao dáng thân gầy Hạt sương đêm lạnh buốt Lời tỏ tình ngất ngây. TL Mây trời tháng sáu
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 220 Vòng quay theo kiếp nhân sinh Trăm năm khép lại hành trình trần gian Ngày vui được mấy cung đàn Tóc xanh sao vội dại tàn qua mau. Trải qua những cuộc bể dâu Người còn dệt mộng thiên thâu mơ màng Ngoài kia cỏ mộ úa vàng Chiều thu lá đổ mây ngàn bay xa. Sáng ra hoa nở trước nhà Tiếng con chim hót chan hoà yêu thương Lung linh giọt nước ngậm sương Một đời mưa gió đoạn trường phù vân.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 221 Thoáng hương xưa bỗng tần ngần Em về thơm ngát dấu chân tình nồng Mắt xanh môi thắm điểm hồng Mai sau còn viết đôi dòng trang thơ. Tìm nhau vào tận trong mơ Chữ duyên nối lại đôi bờ tương tư Hoa xuân nắng hạ vàng thu Bao giờ đến tận thiên thu khóc người. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 222 Mẹ ơi! xa cách nghìn trùng Bây giờ nhớ mẹ mịt mùng khơi xa Trời cao ở tận thiên hà Khói nhang mộ địa bãi tha ma buồn. Vu Lan mắt lệ khơi nguồn Con ngồi ngơ ngẩn mưa luồn trong tim Ngoài kia trời đất lặng im Khói hương lan toả nhận chìm bóng ai. Mẹ ơi! Sương khói sớm mai Con quì khóc Mẹ chia hai nỗi sầu Thương Cha, thương Mẹ công đầu Áo cơm tần tảo bể dâu một đời. Giọt lệ khóc ánh sao rơi Nén nhang vái lạy nghẹn lời khóc thương Trời cao cách biệt âm dương Đời người một kiếp vô thường cõi không.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 223 Trần gian trải rộng mênh mông Bao la hùng vĩ cũng không bằng Mẹ Mẹ là bà tiên thỏ thẻ Tuổi thơ con đã lắng nghe mẹ hiền. Mẹ xoa dịu bao muộn phiền Đời con khôn lớn hồn nhiên vui đùa Ngày xưa đan áo thêu thùa Tấm khăn quàng cổ mẹ vừa đan xong. Niềm vui hớn hở chờ mong Mẹ cho con cả tấm lòng yêu thương Mẹ lo trăm mối đoạn trường Lao xao lá rụng bụi đường gian nan. Đất trời mưa gió mây ngàn Một ngày khóc mẹ đôi hàng lệ rơi Vu Lan nhớ mẹ trên trời Nhìn theo bóng hạc xa vời mây xanh. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 224 . Con thuyền trôi trên dòng sông của mẹ Chảy về mênh mông tình mẹ bao la Mẹ là tiên ẩn mình trong cổ tích Lời ru con vang vọng khắp sơn hà. Nhớ về mẹ giọt nước mắt xót xa Hồn quặn đau ruột thắt nhớ quê nhà Nước hướng về nguồn, cây thương lất đất Huống chi người sao quên tình mẹ cha. Mẹ nơi xa theo bốn mùa mong đợi Mái tranh nghèo thấp thoáng những hàng tre Khói lam chiều bếp ấm hương tình mẹ Ánh trăng đêm soi sáng lối đi về.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 225 Mẹ xuôi tay theo mây về nước Chúa Hồn hân hoan bay bổng giữa đất trời Lời kinh cầu từ chốn xa mong ước Mẹ nhân từ con tôn kính muôn đời. Tôi kết nối những ngôn từ gọi mẹ Viết bài thơ cho nước mắt tuôn rơi Linh thiên nhất vẫn là tình mẫu tử Hồn ca dao rung động trái tim người. TL Vần thơ tưởng nhớ về mẹ
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 226 Tôi đang viết những vần thơ tặng Mẹ Gửi lên trời nhờ mây gió mang đi Mẹ ở trên cao ngàn thu cách biệt Ngày lễ Mẹ, giọt lệ ướt trên mi. Dâng lên Mẹ những vần thơ sầu muộn Cách biệt thiên thu, hoài niệm quay về Trên Thiên quốc nhìn về nơi trần thế Hồn ca dao vang vọng gió hương quê. Chiếc nôi êm ru con ngủ trưa hè Lời Mẹ ru giọt mật thấm trong mê Mẹ là dòng sông êm đềm xuôi bến Tắm ướt hồn con soi sáng đường về. Dòng sông ơi! Sóng vỗ về lưu luyến Nhớ về Mẹ hồn đau nhói lệ rơi Con ôm cả bó hồng dâng tặng Mẹ Thắp nén nhang buồn khói toả chơi vơi. TL Một bó hồng dâng tặng Mẹ
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 227 Tiếng ve kêu đánh thức đêm huyền ảo Cây táo sau hè gió nhẹ thơm hương Con dế mèn rả rích hát trong đêm Tháng năm hoa hồng lấm tấm giọt sương. Chạm vào tháng năm long lanh lá biếc Cá vẫy đuôi làm khuấy động nơi đây Nụ sen chớm nở chờ hương nắng hạ Thấy Mẹ cười ngày hiền mẫu hôm nay. Con dâng lên bó hoa hồng lễ Mẹ Trên thiên đàng con linh cảm mẹ vui Thiên thu âm vang theo hồn dương thế Mẹ hiện về con nghe cả tiếng cười. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 228 Con cung kính. Bó hồng riêng tặng mẹ Cả tình thương, sâu thẳm của tâm hồn Mẹ là suối nguồn, dòng chảy tinh khiết Nuôi con một đời, đến tuổi lớn khôn. Dâng lên Mẹ ngàn đóa hồng thắm đỏ Dòng máu hồng. Mẹ trao tặng cho con Ngày lễ Mẹ, bồi hồi thêm nỗi nhớ Nhớ ơn người, nuôi nấng thuở măng non. Tình yêu mẹ, dạt dào như sóng vỗ Vỗ giấc bình yên, chăm sóc đời con Viết về Mẹ, lời thơ đầy nước mắt Vào nỗi buồn, tuổi xuân đã hao mòn. Công ơn Mẹ, sánh núi cao, biển cả Thấu trời xanh. Thượng Đế phải ngậm ngùi Mẹ là thảo nguyên bao la bát ngát Dòng suối nguồn, tuôn chảy những ngọt bùi.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 229 Mẹ trên cao, như sao sáng trên trời Mẹ hiền từ, ôm con cả một đời Lời nguyện cầu, con ước mơ về mẹ Tiếng mẹ dịu dàng, nhớ mãi không ngơi. Tình yêu của mẹ bao la biết mấy Sáng như mặt trời, đẹp như mây bay Ai! Còn Mẹ, đừng làm Mẹ bật khóc Đừng để buồn, giọt lệ ướt trên tay. Xin gửi đến Mẹ, ngàn đóa hoa hồng Thấm sương long lanh, ướt cả nỗi lòng Lời nghẹn ngào, bài thơ ngày lễ mẹ Buộc vào hoa, gửi mẹ những hoài mong. TL Vần thơ tưởng nhớ đến Mẹ. Gửi đến Mẹ ngàn đóa hoa hồng
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 230 Tôi muốn viết bài thơ ngày lễ mẹ Gom hết loài hoa gửi đến tặng người Mẹ là hào quang rực rỡ bầu trời Thiêng liêng nhất là tình yêu của mẹ. Ngày mới chào đời ngây thơ khờ dại Chiếc nôi êm huyền thoại ngủ trong mơ Lời mẹ ru vần ca dao chấp cánh Hồn Việt Nam vang vọng đến bây giờ. Công ơn mẹ bao la như biển cả Đỉnh núi cao dòng suối chảy hiền hoà Mẹ là ngôi sao toả sáng chói loà Là đêm trăng tỏ, thơm ngát hương hoa.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 231 Con thương mẹ cả một đời tần tảo Mưa nắng trên vai gánh vác một đời Che chở cho con dòng đời vạn biến Mẹ là bà tiên lộng lậy tuyệt vời. Bước gian truân đời thăng trầm sóng gió Mẹ âm thầm chịu khó vượt chông gai Nuôi nấng con sớm tối không ngần ngại Nhìn con vui, mẹ tiếp bước đường dài. Dâng lên mẹ bài thơ thêm sầu muộn Mẹ không còn nhưng lòng mẹ quanh đây Trên Thiên Đàng con tin mẹ nhìn thấy Mẹ bây giờ chỉ là những bóng mây. TL Nhớ về mẹ
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 232 Tiếng rơi hạt bụi vỡ tan Chia từng mảnh nhỏ ẩn tàng hư vô Bình hoa xuân đã héo khô Buồn rơi giọt lệ đẩy xô muộn phiền. Ngẩn ngơ vào tựa gốc thiền Bến sông, đôi hạc hồn nhiên vui đùa Hoa quỳnh gió nhẹ đong đưa Sương đêm trên lá cũng vừa nhẹ rơi.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 233 Lắng nghe ngôn ngữ không lời Vô thanh, vô tướng một đời đi hoang Cõi u linh chợt bàng hoàng Cuộc tình sương khói mơ màng hư không. Đêm qua hoa nở đóa hồng Thuyền đưa sóng vỗ mênh mông bến chờ Trăng soi bóng nước bơ vơ Liễu buông cành rũ bến bờ gần nhau. Bài thơ viết nốt đôi câu Hư vô cất giữ nỗi sầu trăm năm. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 234 Chỉ là hạt bụi bơ vơ Nằm trong sa mạc đợi chờ gió bay Luân hồi chuyển hoá vận may Gió xuân nâng cánh theo mây đón về. Cuộc tình giao hợp đê mê Giọt rơi kết tụ chọn bề ái ân Hạt bụi từ cõi phù vân Hữu duyên tiền định, hoá thân làm người. Hạt bụi mang một phận đời Hồn đâu nhập xác đổi dời phong ba Từ nay hồn ở trong ta Ngao du sơn thuỷ ta bà trần gian. Dường như tiền kiếp thân mang Văn chương, thơ phú, chứa chan đoạn trường Một đời trong cõi vô thường Nhả thơ, viết sách, cúng dường thế nhân.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 235 Nhìn kệ sách lòng phân vân Từng chồng bụi bám, tần ngần cơn mê Ngày nay sách vở bộn bề Không ai muốn đọc, buồn tê tái lòng. Lạnh hồn ngọn gió phương đông Xót xa cây cỏ ngoài đồng tuyết rơi Xuân thay áo mới da trời Văn nhân cũng muốn đổi dời đường xa. Nào ngờ số phận đào hoa Lụa hồng gió cuốn tơ ngà nhẹ bay Em về hoa nở trên tay Cho tôi ngơ ngẩn tình này trót mơ. Tiếng chim khuyên hót trên bờ Âm vang tiếng gọi bơ vơ thẹn thùng Lời tỏ tình vẫn ngập ngừng Bài thơ đang viết giữa chừng bỏ quên.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 236 Từ nay đời biết gọi tên Tình yêu thánh hóa bình yên mộng đầu Cũng từ nay chạm nỗi sầu Tình đời đen bạc thiên thâu dặm trường. Tà dương nhuộm tím cung đường Tóc xanh nay đã khói sương bạc đầu Không còn ngần ngại mưa mau Lời thơ đã thảo đôi câu ân tình. Lúc phiêu bạt chỉ một mình Trầm luân chết đứng lặng thinh giữa trời Tiếng nghe tha thiết rụng rơi Ngàn đêm thức trắng chơi vơi đoạ đầy. Giữa trời đất bao đổi thay Mất đi từng mảng sương gầy thịt da Súng buông rơi, chiến tranh qua Đổi dời tranh chấp xót xa phận tù.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 237 Người về chọn một đường tu Bể dâu sóng vỗ, cho dù sắc không Sông xưa xuôi chảy một dòng Nửa đời trả kiếp, tấm lòng thuỷ chung. Nhớ nhau ngày hội tương phùng Thời gian hoá độ nghìn trùng cách xa Một đời từng trải phong ba Bây giờ ngắm bóng chiều tà ngả nghiêng. TL Nhìn lại đời đã cộng thêm một tuổi già Tôi viết vần thơ lục bát để cảm nhận về cuộc đời trong cõi vô thường.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 238 Hoa xuân vẫn nở dưới trời xuân Một cánh chim bay bỗng ngại ngần Em về áo lụa bay trong gió Mảnh áo tơ trời ngắm hở hang. Viền mắt tô màu tim tím lệ Như buồn ly biệt một ngày đi Em không tô điểm màu son thắm Cho cõi lòng tôi vẫn nghĩ suy. Mưa gió chiều nay xám bụi mờ Má hồng phơn phớt lẳng lơ chờ Thân gầy mảnh khảnh, hơi sương lạnh Sao mắt em buồn tím ngẩn ngơ. Đôi mắt thấm buồn lệ tháng tư Khóc vì sao rụng, bóng chân như Niềm tin đã mất vào tay giặc Chia cách nhau rồi gió bụi mù. TL Hoa xuân tháng tư buồn
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 239 Đưa em xuống núi ra đồng Dắt nhau vào chốn mênh mông hoa vàng Mùa xuân hoa cỏ mây ngàn Bước trên đồi cỏ ngỡ ngàng mê say. Mây trời xuống thấp nhẹ bay Bên em tình ngỡ như ngày xa xưa Hoa vàng sương khói nhẹ đưa Mây đem sương núi cho mưa buồn về. Nhìn em duyên dáng chân quê Đôi tà lụa mỏng gây mê hữu tình Ướm lời mật ngọt môi xinh Uống ly rượu cạn chúng mình bên nhau.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 240 Đêm nghe tí tách giọt sầu Tuyết bay ngỡ tưởng hoa cau rụng thầm Hoa vàng gió nhẹ sang thăm Ngỡ ai gửi tặng hoa trâm em cài. Tóc huyền buông thả trên vai Trăm năm một bóng trang đài phương xa Cánh đồng trải thảm vàng hoa Tháng ba hoa cải chan hoà yêu thương. TL
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 241 Hoa Anh Đào trắng nở Cánh hoa bay qua mặt hồ Gió đưa ngang thành phố Đáp nhẹ trên thềm ngôi đền Abraham Lincol Ở nơi chốn nhìn ra tháp bút chì Hoa không nói điều gì Cho ngày lễ hội Hoa anh đào Washington. Cánh lá mỏng như hoa tuyết Nhưng nó không tan như tuyết trắng Những cánh mỏng rơi đầy trên lối đi Được gió gom lại thành đống Đợi chờ ngọn gió bay đi Hay đợi chờ bàn tay em Bốc một nắm tung lên trời Để thấy những cánh mỏng bay lên tóc Em mỉm cười đôi môi nở hồng Thay cho cánh anh đào màu trắng.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 242 Bay lượn trong quần thể Washington Nơi ngôi đền Abarham Lincol Ngọn tháp bút chì Nơi bức tường đá khắc tên người 58 ngàn chiến binh Hoa kỳ Nắm xuống trên chiến trường Việt Nam Nơi tưởng niệm chiến tranh Đại Hàn Ở ngôi đến Martin Luther king Còn khắc ghi hàng chữ I have a dream Bài diễn văn xoá bỏ nô lệ. Hơn ba trăm năm lập quốc Nước Mỹ thật vĩ đại Bao nhiêu vĩ nhân còn lưu lại Chợt ngậm ngùi thời gian là vô thường Những con người bất tử Không nói một lời nào hiện thân trong bức tượng đá lặng im trong công viên những hạt mưa đến vội vàng những hoa tuyết trắng nằm lại trên vai vài cánh hoa anh đào lả lướt
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 243 Những kỳ công bằng mồ hôi nước mắt Sự sáng tạo lưu truyền Trong tâm hồn nghệ sĩ Cho người lữ khách ngưỡng mộ Lặng im chết đứng Trầm trồ khen ngợi. Hàng trăm bức tượng nắm trong công viên Lặng im nhìn lá rơi. Cám ơn hoa đã vì ta nở Cám ơn cơn gió thoảng nhẹ bay Cánh hoa mỏng màu trong trắng Thay cho hoa tuyết nhẹ nhẹ rơi. Xin tạ ơn người tạ ơn đời TL Viết cho một lần đến thăm Washington trong mùa lễ hội hoa anh đào. 2023
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 244 Tôi đứng giữa vườn đào cánh trắng Thấy hoa đào lất phất bay bay Như bông tuyết trắng mênh mông đến Giây phút chạnh lòng tình đắm say. Cảm nỗi thương lòng nhìn liễu rũ Hồ thu cảnh đẹp em đi qua Hoa đào trắng diểm trên màu áo Vạt lụa tung bay đủ sắc màu. Tia nắng ban mai soi bóng nước Long lanh gợn sóng lòng bâng khuâng Hoa rơi gió thổi bay xa mãi Nỗi nhớ dâng đầy tình thế nhân. Tôi đến đây như người lạc lối Giữa vườn đào biết lối nào đi Thi nhân đậm nét hồn du khách Viết vội vần thơ mộng ước gì. TL Kỷ niệm một lần đến thăm mùa lễ hội Hoa Anh Đào Washington DC. Cuối tháng 3, 2023
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 245 Là Anh sao lại thêm Đào Để cho tình cứ lộn nhào khó phân Cánh hồng phai rụng đầy sân Đẹp như hoa cưới đón chân em về. Ngàn tia nắng chiếu đam mê Cành nghiêng đào nở ven đê lối mòn Nụ hôn nhẹ in dấu son Hoa Đào đã rụng ngập hồn thi nhân. Hoa rơi hương tóc mùa xuân Đón em hoa trải dưới chân thảm hồng Cơn gió lạnh trời cuối đông Cành hoa lay động phiêu bồng hoa bay. Một cánh hoa rơi trên tay Giấc mơ là thật chứa đầy trang thơ Tình yêu như vẫn đợi chờ Không như cánh bướm hững hờ chiều xuân. TL Cảm tác về hoa Anh Đào
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 246 Thời gian chầm chậm ngang qua nhà em Chở đoá vô thường cao xanh đến thăm Vai em gầy buổi chiều thu thấm lạnh Hạt bụi vô tình thân phận trăm năm. Anh sẽ hiện về lang thang tia nắng Đậu trước sân lay nhẹ cánh mai vàng Em hãy đừng buồn tình ta vĩnh cửu Chốn Thiên Đàng hồn thiêng sẽ nhẹ nhàng. Nỗi buồn thương yêu sẽ không hối thúc Rực rỡ trong lòng nở đoá yêu thương Nuôi dưỡng tình yêu giấc mơ thầm kín Hướng một phương trời như đoá hướng dương. Tìm kiếm thi nhân, tình thơ lãng mạng Hạt bụi về đây đậu nhánh vô ưu Ngàn hoa vẫn nở bên ngoài đường phố Sự sống niềm tin lặng lẽ vô tư. Những vạt áo nhẹ bay như đôi cánh Những mảnh đời tha thiết vẫn cần nhau Dù nỗi cô đơn hằng ngày vẫn đến Đau buốt hồn em, tình vẫn nhiệm mầu.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 247 Anh vẫn hiện về như ngày sau sỏi đá Ta cần nhau cuộc tình vẫn linh thiêng Thơ che giấu lời yêu thương thầm kín Ngôn từ nào ve vuốt những muộn phiền. Dòng sông Potomac vẫn còn tuôn chảy Maryland trời đất sáng hôm nay Nhà chúng mình bức tường xây vẫn đỏ Cánh anh đào như tuyết trắng bay bay. Đời sống vô thường chợt tan biến mất Anh ra đi chưa kịp nói lời nào Chạm đoá từ tâm hồn bay gió thoảng Cuộc tình bên anh, lòng em vẫn tự hào. TL Viết tặng Hồng Thuỷ chủ tịch VBVNHNDBHK Phu nhân của Hải Quân Đại Tá Guise Bùi Cửu Viên Người đã trở về cõi vĩnh hằng, tháng 4 năm 2023
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 248 Vẽ lên khung trời rộng Mênh mông vùng thảo nguyên Đầy hoa vàng bé nhỏ Ong bướm thầm trao duyên. Bàng bạc màu sương trắng Mái tranh khói lam chiều Nghiêng theo niềm du mộng Lời tình thơ trải đều. Mây ôm đỉnh phố núi Em bước về thong dong Ngày vui chiều đã muộn Mắt xanh vướng bụi hồng. Thênh thang miền gió bụi Hạt sương đọng cỏ buồn Đi tìm đời đã mất Một thời mưa gió tuôn.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 249 Em ngây thơ ngồi hát Lòng thương nhớ bồi hồi Tình còn đang chớm mộng Mắt xanh nhìn mây trôi. Hòn đá nằm bên suối Tiếng chim hót nỉ non Em soi gương trải tóc Thoa hồng chút phấn son. Hương thơm hoa phấn lạ Cố nhân xưa tìm hoài Em đem vào mộng ảo Tiếc thương chút trang đài. Lẳng lơ ong bướm lượn Thênh thang đồng cỏ vàng Sương giăng màu mây trắng Khép lại đời lang thang. TL Ngồi buồn vẽ bức tranh Trên cánh đồng hoa vàng.
Lời Của Dòng Sông Louis Tuấn Lê 250 Thoa chút mật cho môi em ngọt lịm Cài thêm hoa cho mái tóc em thơm Ve vuốt nhẹ nhàng bờ vai rung động Đặt nhẹ môi hôn gương mặt dỗi hờn. Cho anh xóa chút buồn trong ánh mắt Để yêu thương ẩn hiện nét thơ ngây Như dòng sông êm đềm xuôi con nước Chảy về mênh mông đến cuối chân mây. Anh gửi chút ngây ngô tình khờ dại Cất giữ làm tin sợ có khi quên Tình mong manh quá sợ mai sẽ mất Có lúc cần nhau tình lại hoá duyên. Anh gửi em khối tình yêu thắm thiết Làm người tình dệt mộng bóng trăng ngà Đêm huyền diệu lời tình ru êm ái Đừng quên nhé cuộc tình sẽ thăng hoa. TL