Một môi trường giáo dục ngoại ngữ tiêu chuẩn hướng đến hoàn thiện
Mặc dù còn nhiều việc mà EQuest cần tiếp tục nghiên cứu và phát
triển, nhƣng sẽ hoàn toàn công bằng khi nói rằng EQuest đã xây dựng
đƣợc một môi trƣờng tiêu chuẩn cho hoạt động giáo dục ngoại ngữ,
điều mà vô số các cơ sở giáo dục công và tƣ khắp nơi trên cả nƣớc
đang vật lộn để có đƣợc. Nếu ở đâu đó một lớp học ngoại ngữ với số
lƣợng 25 hay 30 học sinh đã đƣợc coi là điều đáng mơ ƣớc, thì ở
EQuest con số này thƣờng là 10 đến 15; nếu ở đâu đó việc xếp học sinh
theo trình độ không bao giờ xảy ra do vố số nguyên nhân, thì ở EQuest
học sinh đƣợc kiểm tra, xếp lớp theo kết quả làm kiểm tra đầu vào;
nếu nhƣ kết quả khảo sát năng lực thực hành ngôn ngữ của giáo viên
ngoại ngữ Việt Nam trên cả nƣớc cho thấy đại đa số ở trình độ B1 hay
đầu B2, thì ở EQuest năng lực của giáo viên đều đạt trình độ C1 hoặc
cao hơn, v.v. Tất cả những điểm này đều vô cùng quan trọng để tạo ra
cơ sở để đảm bảo chất lƣợng dạy và học.
Ngoài ra, thông qua hệ thống kiểm tra đánh giá, giám sát, chăm sóc
khách hàng trên nền tảng công nghệ thông tin đƣợc đầu tƣ rất
nghiêm túc, các vấn đề tồn tại thƣờng xuyên đƣợc phản ánh, phân
tích giúp EQuest liên tục hoàn thiện mình.
Môi trƣờng làm việc tại EQuest luôn tạo cơ hội cho mọi nhân viên
trƣởng thành về chuyên môn và liên tục đóng góp cho sự phát triển
chung của EQuest. .
51
Quy mô hoạt động lớn tạo ra sự ảnh hưởng lớn đến chất lượng giáo
dục ngoại ngữ chung
Một giảng viên tài năng tự tổ chức lớp học có thể giúp cùng lúc 20-30
học sinh nâng cao khả năng tiếng Anh. Ở EQuest, tài năng đó có thể
đƣợc biến thành khung chƣơng trình đào tạo, nội dung sách giáo
khoa, cơ chế kiểm tra, đánh giá chất lƣợng giảng dạy, tập huấn cho
các giảng viên khác, v.v., qua đó hàng chục nghìn học sinh của EQuest
ở khắp 3 miền Việt Nam hàng năm sẽ đƣợc hƣởng lợi ích, góp phần
đáng kể vào nâng chao chất lƣợng dạy ngoại ngữ chung vốn đang ở
mức rất thấp.
Có nhiều lí do để đi đến một quyết định bắt đầu, ngừng, hay tiếp tục
làm việc ở một môi trƣờng nào đó, tôi chọn làm việc ở EQuest vì ở đây
tôi không phải “tự thành đạt”, mà có một môi trƣờng để làm đƣợc gì
đó lớn hơn.
52
Công nghệ thông tin: Giá trị cốt lõi
của sự phát triển
Xuất phát từ “dân CNTT”, TGĐ Nguyễn Thanh Sơn chú trọng vào đầu
tƣ và phát triển hệ thống CNTT tại EQuest ngay từ những ngày đầu
thành lập Công ty. Lúc đó, bộ phận IT chuyên trách đã nhen nhóm, bắt
tay vào xây dựng một hệ thống quản lý khách hàng. Tuy nhiên, gọi là
hệ thống phần mềm cho “oách” chứ trên thực thế đó chỉ là một
chƣơng trình phần mềm hết sức đơn giản, thô sơ và rất khó sử dụng.
Sau đó, EQuest cũng đã thử đặt hàng một số nơi nhƣng thực sự là
chƣa thành công và kết quả là chẳng có lấy một sản phẩm nào đƣợc
ứng dụng vào thực tế. Tính đến giữa năm 2009, EQuest chƣa có bất kể
một hệ thống phần mềm riêng nào của công ty hay bất kỳ một sản
phẩm nền tảng công nghệ nào. Hệ thống testing do EQuest đặt hàng
công ty IFI nhƣng về sau cũng thất bại.
Đứa con đầu lòng
Bƣớc ngoặt bắt đầu khi vào tháng 6 năm 2009, khi đó tôi đang làm cho
Runsystem, dựa vào mối quan hệ của anh Sơn và anh Tẩu (giám đốc
của Runsystem), EQuest đã đặt hàng Runsystem phát triển một hệ
thống quản lý học viên đầu tiên. Hệ thống mang tên CMS.
Sau 5 tháng (chậm dự kiến 2 tháng), đến tháng 11 năm 2009, phiên bản
đầu tiên của CMS đƣợc trình bày sau rất nhiều lần tôi làm việc với
nhân viên của EQuest lúc đó. Và đến tháng 12 năm 2009, EQuest bắt
đầu đƣa CMS vào sử dụng.
53
a) Khó khăn khi phát triển và đƣa vào sử dụng
Khó khăn đầu tiên là khi phân tích yêu cầu. Bắt đầu chỉ với ý tƣởng là
có một hệ thống phần mềm để giúp hoạt động của EQuest đƣợc suôn
sẻ hơn. Tuy nhiên, phần mềm đó nhƣ thế nào, chỉ đơn thuần là quản
lý hay có thêm các tác vụ khác nữa? Có bài giảng, nội dung gì không?
Tất cả đều không rõ. Ngay cả ngƣời của EQuest lúc đó cũng mơ hồ,
chẳng biết là mình cần gì. Các giải thích đến từ anh Sơn hay nhân
viên EQuest là một mớ hỗn độn mâu thuẫn nhau và thay đổi liên
tục. Nhân sự EQuest thì cũng thay đổi không ngừng, từ lúc bắt đầu
phân tích đến khi tiến hành, tôi phải gặp nhiều ngƣời khác nhau ở
cùng vị trí. May thay, tôi vẫn kiên nhẫn trao đổi với những ngƣời làm
trong EQuest và sau một thời gian, dù có lúc cảm thấy chán nản muốn
từ bỏ, tôi dần hiểu EQuest cần gì, nghĩ gì. Có lẽ nhờ vậy mà anh Trần
Huy Phƣơng và anh Nguyễn Thanh Sơn đã đánh giá tôi rất cao, tìm
mọi cách để tôi trở thành một thành viên của EQuest.
Khó khăn thứ hai là nhân lực phát triển. Hồi đó, Runsystem cũng rất
khó khăn, đặc biệt là thời điểm đại gia Viettel ra tay thâu tóm rất
nhiều các lập trình viên giỏi ở các công ty phần mềm dẫn đến việc
chảy máu chất xám trong nội bộ công ty. Nhân lực tham gia chỉ có tôi
làm chính trong nhiều dự án khác và thiết kế CMS chỉ là công việc tay
trái, với một nhân viên lập trình thiếu kinh nghiệm. Do đó, việc giải
thích cũng nhƣ tiến độ diễn ra rất chậm chạp và chất lƣợng kém.
Khó khăn thứ ba là sự phản đối từ ngƣời sử dụng. Đã quen với việc sử
dụng Excel cũng nhƣ chƣơng trình thô sơ cũ, kết hợp với việc không
muốn hiểu hệ thống mới và không muốn bị quản lý, họ thƣờng không
nhập liệu và nhiều lúc dựa vào một lỗi nào đó của hệ thống, họ sẽ
phản ánh và thôi không dùng nữa. Nếu không có sự quyết liệt của anh
Sơn nhƣ yêu cầu đuổi việc, phạt nếu không nhập liệu đủ thì CMS chắc
không bao giờ có thể đi vào cuộc sống hàng ngày của EQuest và
EQuest cũng sẽ không bao giờ có hệ thống phần mềm. Sau một năm
sử dụng, chỉ còn lại hai nhân viên cũ của công ty là Thanh Thủy và
54
Phƣơng Chi, còn lại tất cả đều bị thay máu.
b) Ý nghĩa của CMS
CMS có một ý nghĩa vô cùng to lớn so với cái vóc dáng nhỏ bé và hệ
chức năng đầy lỗi của nó.
- Trƣớc khi có CMS, đến cuối năm 2009 là thời điểm bắt
đầu áp dụng, tức là sau 5 năm hoạt động, EQuest chỉ có
3000 contact. Những dữ liệu này rất rời rạc và thiếu thông
tin. Từ khi có CMS, dữ liệu tăng dần với tốc độ khả quan.
Năm đầu tiên có thêm khoảng 20.000 contact, đến năm sau
đã có thêm khoảng 50.000 contact. Đến trƣớc thời điểm hệ
thống Eco đƣợc phát triển năm 2013, dữ liệu của CMS đã
khoảng 150.000 contact với nhiều thông tin bổ trợ sau 3
năm.
- Nhờ có hệ thống CMS, việc sử dụng phần mềm để quản lý
trong công ty trở thành điều hiển nhiên, đƣợc chấp nhận
rộng rãi. Không còn có sự phản đối áp dụng nữa mà chỉ
còn làm thế nào để áp dụng, làm thế nào để quản lý tốt
nhất.
- Việc mở rộng qui mô công ty trở nên dễ dàng hơn, chăm
sóc khách hàng tốt hơn vì đã có dữ liệu và đã đƣợc quản lý.
Nếu nhƣ trƣớc kia, EQuest cần nhiều nhân viên tƣ vấn cho
một cơ sở thì nay, mỗi cơ sở chỉ cần 3 nhân viên luân
phiên thay nhau trực là đã đủ để hoạt động. Công thức 3
nhân viên một cơ sở có lẽ xuất hiện từ đấy.
Sự ra đời của EDC – Những bài học về online
55
a) EDC
Cuối năm 2011, với chủ trƣơng tiến công vào hoạt động giáo dục trên
mạng, anh Nguyễn Thanh Sơn quyết định đầu tƣ vào EDC. Đây là một
nhóm đƣợc tách ra từ EQuest nhằm phát triển các hệ thống phần
mềm đào tạo online và phát triển nội dung số?.
Một sự trùng hợp ngẫu nhiên là giữa năm 2011, Runsystem đã bán
phần lớn cổ phần của mình cho công ty GMO, công ty dẫn đầu về
domain của Nhật, dẫn đến việc đổi tên và ngƣời chủ sở hữu. Lúc này,
cùng với các vấn đề của bản thân, tôi thấy cần phải tìm một nơi gắn
bó mới. Chính lúc này, những đề nghị rất kiên trì của anh Sơn đã
khiến tôi suy nghĩ và quyết định cùng anh xây dựng một điều gì đó có
ích cho EQuest và bản thân. Kết quả là ngày 1/2/2012, tôi về dƣới lá cờ
của EQuest và trực thuộc EDC.
Tại thời điểm đó, EQuest đang có 3 nhân viên thuộc bộ phận phần
mềm và đều biên chế sang EDC. Cùng với đó là bốn em gái xinh đẹp
Thu Hằng (Hằng béo), Kim Cúc, Minh Tú (Tú phốc) và Ngân Hà (Hà
nguy hiểm).
b) Con ngƣời của EDC:
Nói đến EDC mà không nói về con ngƣời của bộ phận thì thật là thiếu
sót. EDC về sau có thể có thêm nhiều ngƣời hơn nhƣng những ngày
đầu tiên và những con ngƣời đầu tiên luôn gây cho tôi nhiều ấn tƣợng
nhất. Dƣới đây là tóm tắt một số ngƣời mà tôi hay nghĩ đến ở EDC:
- Anh Trần Huy Phƣơng: Là ngƣời cao tuổi nhất. Điểm ấn
tƣợng của tôi với anh là bộ râu dài phong cách. Anh chỉ để
râu ở cằm thôi, còn những nơi khác trên mặt đƣợc cạo
nhẵn. Anh khá gầy nhƣng kiến thức lại không hề gầy, khá
phong phú và hiểu biết. Tuy nhiên, tôi thấy ngạc nhiên
56
nhất là trái với những cụ già Khốt ta bít cùng tuổi với anh,
anh rất trẻ trung trong tâm trí và am hiểu công nghệ dù là
phải tự học. Những kiến thức đầu tiên về testing và làm
nội dung tôi đƣợc học từ anh. Phải nói rằng, tôi hết sức
kính trọng sự ngay thẳng và quan tâm đến nhân viên của
anh. Có lẽ tuổi đời đã cao nên chỉ cần nhìn thoáng qua là
anh đã biết từng ngƣời đang gặp vấn đề gì, có thể đoán ra
và xử lý giúp.
Tôi nhớ những ngày nắng mùa hè, trên hành lang nhỏ của căn nhà
thuê ở Xã Đàn, tôi bƣớc ra cánh cửa của căn phòng làm việc. Tôi thấy
anh đang hút thuốc bên cửa sổ và tôi sẽ hỏi ý kiến anh về một ý tƣởng
nào đó cho công việc của mình. Tôi thƣờng trao đổi rất lâu trƣớc khi
cảm ơn anh và trở lại phòng, trí óc đã sáng tỏ thêm đƣợc những điều
mới.
- Ngân Hà: Em nổi tiếng với tính hậu đậu của mình. Nói đến
Ngân Hà mà không nói đến cái gì đó bị vỡ hay bị hỏng thì
thật hết sức là thiếu sót. Em có thể gọi tôi sang tìm hiểu
xem tại sao tai nghe không nghe đƣợc trong khi tai nghe
chƣa cắm vào máy. Hoặc em cũng có thể loay hoay làm đổ
nƣớc lên máy tính Hằng béo để rồi chết hẳn cái bàn phím
mới. Rồi có ngày, em lại quên đƣờng đến quán ăn trong khi
lúc nào cũng khăng khăng là biết. Rất nhiều, rất nhiều
những sự kiện nhƣ thế xảy ra hàng ngày khiến chúng tôi
có bao chuyện dở khóc dở cƣời. Nhƣng đổi lại em là ngƣời
nhiệt tình nhất và năng nổ nhất EDC. Tôi có lẽ chẳng bao
giờ phải phàn nàn về những chƣơng trình học liệu em
soạn thảo, luôn chất lƣợng và cẩn thận nhất có thể. Em
cũng luôn ở lại muộn để cố gắng làm cho sản phẩm của
mình trở nên đẹp hơn, tốt hơn. Tóm lại, trong tôi em là một
cô gái thông minh nhƣng hậu đậu, đến độ Thành phải đặt
cái biệt hiệu cho em Hà “nguy hiểm”.
57
- Minh Tú: Nếu bạn đã từng nhìn một chú chó phốc, tuy bé
nhỏ nhƣng rất hung hăng, sẵn sàng to mồm dọa tấn công
bất kì ai nhƣng lại quay lƣng chạy nhƣ gió khi bị ai đó dọa
lại thì bạn đã thấy một hình ảnh Minh Tú. Cô nàng nhỏ bé
nhất phòng nhƣng khá đỏm dáng và lại chanh chua, chả
chịu thua ai bao giờ. Ấn tƣợng trong tôi về sự lanh chanh
chính là hành động túm váy chạy hộc tốc những buổi ăn
trƣa để kịp với đám đi trƣớc. Quả thật, mỗi khi nghĩ về em,
tôi lại phải mỉm cƣời vì thấy cái nickname Tú “phốc” do tôi
đặt ra là quá chuẩn.
Ngoài ra, còn rất nhiều ngƣời nữa nhƣng kể ra thì quá dài nên tôi chỉ
kể tên và biệt danh ở đây thôi. Có Thành rock, Hằng béo, Kim cu, Vinh,
Hậu gầy, anh Hải, anh Luật và Kiên. Mọi ngƣời tạo thành một quần thể
đa dạng, khá gắn bó và luôn vui vẻ với nhau.
c) Những công việc của EDC
Công việc căn bản của EDC là phát triển các phần mềm phục vụ hoạt
động học online, thỉnh thoảng hỗ trợ một phần hoạt động của EQuest.
Chúng tôi đã phát triển những hệ thống testing và học liệu trong năm
2012. Anh Phƣơng thiết kế giao diện, tôi sẽ sử dụng chúng để phát
triển thành hệ thống phần mềm. Trong khi đó, nội dung sẽ do nhóm
làm nội dung phát triển theo các chuẩn mà chúng tôi đề ra.
d) Những thành công nho nhỏ
Thành công đáng kể nhất đƣợc áp dụng và có ảnh hƣởng đến ngày
nay là hệ thống testing ETS. Nó đã tiết kiệm khá nhiều chi phí cho
test đầu vào và giữa kì, đồng thời cung cấp nền tảng cho hệ thống
testing ngày nay.
58
Ngoài ra, phải kể đến hàng loạt các nội dung đã đƣợc số hóa, tuy chƣa
đƣợc khai thác triệt để nhƣng sẽ là nguồn phong phú cho những hệ
thống trong tƣơng lai của EQuest.
e) Những thất bại
Thất bại lớn của EDC chính là không thể đƣa vào thực tế thị trƣờng
một hệ thống online thực sự nào. Những ý tƣởng về testcenter, jpoeic,
tilado (sau là itada) đã không thu lƣợm đƣợc kết quả khả quan nào.
Mọi thứ chỉ dừng lại trong nội bộ mà không thể đƣa đƣợc ra ngoài dù
đã có những nỗ lực từ phía bộ phận bán hàng của EQuest.
Những thất bại đó theo năm tháng đã làm sâu sắc thêm kết luận về sự
thiếu hiệu quả của EDC và dẫn đến sự giải thể của bộ phận EDC trong
thời gian sau đó.
f) Bài học lớn với hoạt động online
EDC đã khiến cho mọi ngƣời nhận ra rằng mô hình online hoàn toàn
sẽ không phù hợp. Một mô hình blending kết hợp giữa online và
offline đã đƣợc nhen nhóm ra đời vào những tháng cuối cùng của
EDC, tiếc là nó không còn đủ kinh phí để tiếp tục với ý tƣở?ng mới này
nữa.
EDC cũng thể hiện một bài học về quản lý chi phí đầu tƣ khi nó tiêu
tốn tiền nhƣng lại không mang lại lợi ích tƣơng xứng. Hai câu hỏi đặt
ra: chúng ta đã đầu tƣ chƣa đủ tiền (đầu tƣ nửa vời) hay là chúng ta
đã đầu tƣ sai mục đ ch? Câu trả lời là dành cho Ban Giám đốc của
EQuest, nhƣng có lẽ nhƣng câu hỏi đó sẽ luôn đi theo những dự án
tƣơng tự trong tƣơng lai.
Rồi đến Ecostudy
59
Với sự thất bại của EDC, anh Sơn quay lại với ý tƣởng tập trung vào
quản lý và vận hành tốt tổ chức, sau đó sẽ đƣa nội dung học liệu dần
vào sau nhằm hiện thực hóa mô hình blending. Lúc này, ý tƣởng về
một hệ thống tổng thể Ecostudy ra đời.
Thực ra, từ năm 2012, khi Kiên và Luật về với EDC, Công ty đã yêu cầu
phát triển các hệ thống nhỏ lẻ nhƣ lập lịch, chuẩn hóa lại CMS, testing
nội bộ, … Tuy nhiên, mọi thứ tƣơng đối rời rạc và không có ngƣời để
kết nối tổng thể.
Từ tháng 3 năm 2013, tôi tập trung chủ yếu vào Ecostudy và hệ thống
hóa lại toàn bộ phần mềm. Tôi cũng trực tiếp tham gia vào viết
chƣơng trình và sửa lỗi. Kết quả là đến tháng 10/2013, mô hình đầu
tiên của Ecostudy đã đƣợc ra đời với sự kết hợp của các chức năng
quản lý khách hàng, testing, lập lịch.
Dần dần sau đó, các chức năng đƣợc hoàn thiện hơn và bổ sung thêm
với marketing, báo cáo, voice, quản lý nội dung, chức năng trên mobile
…
Cho đến ngày nay, Ecostudy vẫn đang đƣợc hoàn thiện dần dần để
phù hợp nhiề?u hơn, hỗ trợ nhiều hơn các hoạt động hàng ngày của
công ty.
60
Công nghệ đang giữ một vai trò quan trọng
Công nghệ đã giúp EQuest giải quyết bài toán qui mô và quản lý, dần
dần giúp hoạt động chăm sóc khách hàng tốt hơn.
- Với mô hình nhƣ ngày nay, EQuest không gặp khó khăn
khi mở rộng qui mô đến bất kì. Vấn đề nằm ở khả năng bán
hàng chứ không phải là ở quản lý Công ty.
- Chi phí đƣợc tiết kiệm khá nhiều: chi phí in ấn giảm, các
nhân sự làm việc thuần tay chân mà không tạo ra giá trị
trực tiếp bị cắt giảm tối đa. Ví dụ, trƣớc đây cần phải in bài
kiểm tra, học liệu hàng ngày, điểm danh lớp học, … thì nay
không cần in nhiều thế nữa. Những nhân sự nhƣ nhập lại
thông tin điểm danh lớp học, theo dõi thi đầu vào… cũng
không còn cần thiết, đƣợc biên chế sang các bộ phận khác.
- Bài toán chăm sóc từng khách hàng trƣớc đây không thể
61
thì nay đã có thể. Bộ phận chăm sóc khách hàng có thể gửi
thƣ chăm sóc từng học viên hàng ngày mà không quá khó
khăn. Khách hàng cũng có thể phản hồi trực tiếp đến cho
các bộ phận quản lý của Công ty.
Bên cạnh đó, sẽ vẫn còn những khó khăn khi áp dụng công nghệ. Rất
nhiều ngƣời đã phản đối và quyết định rời bỏ công ty vì không chịu
nổi sự khắc nghiệt của công việc. Nhƣng với Ban Lãnh đạo, có lẽ để có
thể xây dựng đƣợc một công ty đủ tầm và mới mẻ, không thể không
có sự hi sinh và chấp nhận những thử thách mới. Đòn bẩy công nghệ
đƣợc áp dụng từ đây dƣờng nhƣ đã là một sự tất yếu của thời cuộc,
dần sẽ biến EQuest thành một tổ chức cạnh tranh nhất thị trƣờng
giáo dục của Việt Nam.
62
EQuest và những đứa con tinh
thần của tôi
Ý nghĩ được nung nấu
Ngày còn là sinh viên đạp xe đi học mỗi ngày, tôi vẫn thƣờng để ý tới
những biển quảng cáo cỡ lớn của EQuest trên các tuyến đƣờng. Nhìn
các em học sinh tan học, tôi thầm thấy ghen tị vì mình không có điều
kiện để đi học tiếng Anh nhƣ các bạn ấy. Vì vậy, trong đầu tôi nung
nấu một ý nghĩ …
Không có máy tính riêng, tôi tận dụng mọi cơ hội có thể để truy cập
vào trang web của EQuest. Tôi lục tìm các tin tức, đọc để biết EQuest
nhƣ thế nào, có gì trên đó, và quan trọng nhất là để xem công ty có
đăng tin tuyển dụng không. Và tôi thấy nhiều vị trí đƣợc đăng tuyển
tại đây, từ nhân viên kinh doanh, marketing, nhân sự và nhiều vị trí
khác nữa. Tôi mạnh dạn nộp đơn vào EQuest.
Ngày đầu tới EQuest
Tôi đƣợc hẹn gặp tới EQuest Cát Linh để phỏng vấn. Có khá nhiều bạn
trẻ trong phòng chờ giống tôi, tất cả đều có gƣơng mặt tƣơi sáng và
đầy tự tin. Tôi vẫn nhớ buổi phỏng vấn với chị Thủy- một ngƣời trẻ và
rất cá tính, với chị Khanh lúc nào cũng điềm đạm, với sếp Phƣơng, với
chị Lợi. Vài ngày sau phỏng vấn, tôi đã đƣợc nhận vào làm.
Ngày đầu tiên, tôi đƣợc phân công vào nhóm Đào tạo do chị Khanh
phụ trách, ngồi cùng một phòng với bộ phận chăm sóc khách hàng và
marketing. Có khá nhiều ngƣời trong phòng, hầu hết đều là ngƣời trẻ
63
và năng động, dễ gần. Suốt một tuần đầu làm việc, tôi đƣợc tham gia
các khóa tập huấn cho nhân viên mới, đƣợc tham gia các bài test
nhanh về trí nhớ.
Sự thay đổi
Thời gian làm việc ở Cát Linh không lâu, khi công ty khai trƣơng cơ
sở mới ở 22C Giảng Võ, bộ phận của chúng tôi đƣợc chuyển sang đó,
trên tầng 5. Thời gian ở đây quả đáng nhớ. Cả bộ phận chỉ có khoảng 5
ngƣời, ai ai cũng phải cố gắng để hoàn thành những phần việc để kịp
ngày ra mắt EQuestKids. Có một thời gian dài, suốt ngày ngồi trên
tầng 5 làm việc, không đƣợc giao lƣu cùng mọi ngƣời nhiều, tôi
thƣờng tự đùa mình mắc “hội chứng tự kỷ” . May mắn thay, hội
chứng này không kéo dài lâu quá khi những đứa con tinh thần ra đời:
Các khóa học tiếng anh trẻ em sử dụng mô hình lớp học thông minh
với bảng tƣơng tác. Tôi đƣợc làm việc với các bé, đƣợc tham gia vào
các bài học hàng ngày, những “Ngày hội sáng tạo” tổ chức hàng tháng
tạo không gian vừa học vừa chơi cho trẻ. Khi ấy tôi nhƣ đƣợc trở lại
với tuổi thơ của mình.
Chẳng lâu sau đó, EQuestKids đƣợc chuyển về cơ sở mới ở 99 An
Trạch và phát triển ngày một lớn mạnh hơn. Một chút nuối tiếc, vì tôi
không còn ngồi cùng văn phòng với các bạn nữa. Bạn chuyển về
Nguyễn Trãi, ngƣời về Hoàng Quốc Việt… mỗi ngƣời một nơi. Công ty
cũng mở thêm cơ sở mới ở Lò Đúc - một cơ sở đầy tiềm năng.
Thời gian thấm thoắt trôi đi. Tôi đã làm việc ở đây đã gần hai năm rồi.
Biết bao ngƣời ra đi, bao ngƣời mới đến. Công ty cũng có nhiều thay
đổi. Và bản thân mỗi ngƣời cũng phải thay đổi cho phù hợp với làn
sóng ấy. Tôi không chỉ dạy riêng các lớp nhỏ nữa, mà còn là các lớp
ngƣời lớn. Nhƣng dù dạy độ tuổi nào đi nữa thì niềm vui với tôi chính
là khi đƣợc thấy sự tiến bộ hàng ngày ở các học viên của mình. Tôi
vui vì mình đã góp phần cho sự phát triển ấy, cũng chính là góp sức
64
nhỏ bé của mình vào công cuộc chung của tập thể, quyết tâm xây
dựng một EQuest- “Tập đoàn nghìn tỉ” nhƣ khẩu hiệu hôm nào.
65
Cảm ơn Anh - người tôi yêu
Tôi đến với Anh trong một buổi chiều đầy nắng và gió. Nắng gió tháng
3 chói chang rực rỡ theo chân tôi đến gặp Anh lần đâu tiên tại 28 Tây
Sơn. Đứng trƣớc anh, tôi mới thấy mình thật bé nhỏ. Anh cao lớn
khiến tôi choáng ngập, lo lắng không biết mình có “cƣa đổ” đƣợc Anh
không??? Và Anh đón tôi bằng nụ cƣời thật thân thiện ấm áp của bà
mai mát tay: Ms Khanh
1/3 tôi dạm ngõ (thử việc) với Anh.
1/5 tôi với Anh chính thức ký vào đăng ký kết hôn (hợp đồng). Chao ôi
là sung và sƣớng, và từ đây mối lƣơng duyên của chúng tôi chính
thức bắt đầu.
Gia đình Anh quy mô lắm, trải dài từ Bắc vô Nam với ngƣời anh cả
nức danh ở 38 Hàng Cháo (giờ chuyển về An Trạch). Giữa cái chốn
phồn hoa toàn đinh, ốc vit, dầu mỡ thì Anh hiện ra thật sạch sẽ và
sáng sủa. Chính nơi đây những lớp học luyện thi TOEFL, SAT đầu tiên
đƣợc ra đời. Anh cả ƣơm mầm bao ƣớc mơ và hy vọng của những cô
bé cậu bé đáng yêu, tài giỏi.
66
Tôi nhớ những buổi Lunch &Learn vào thứ 3 hàng tuần mà chúng tôi
hay đùa nhau gọi lái là lớp học “Lăn và Lộn”. Ngƣời ta bảo chỉ cần hai
ngƣời phụ nữ với một con vịt là thành cái chợ, ấy vậy mà trong không
gian nhỏ xíu ấy, chúng tôi - gần hai mƣơi con ngƣời xì xụp vừa ăn vừa
học - chí chóe dƣới sự cai quản của U Thủy - ngƣời còn đƣợc gọi
theo cái tên ƣu ái hơn: Thủy Top.
U của chúng tôi siêu lắm, giỏi lắm, tâm lý lắm. Chúng tôi – những đứa
con nít mới vào nghề nhìn U với ánh mắt ngƣỡng mộ vô cùng, đứa
nào cũng mong đƣợc làm việc và tình nguyện dƣới sự quản thúc của
U để đƣợc học hỏi thêm. Chả hiểu sao tôi lại cứ thích gọi Sếp của
mình nhƣ thế, có lẽ bởi U quá gần gũi nhƣ chính ngƣời thân của
mình vậy. U tràn đầy nhiệt huyết và sự tận tâm với đàn “con nhỏ”.
Và rồi những tháng ngày “luyện thi” cũng đến. Để đƣợc chính thức
“hành nghề”, dƣới sự chỉ đạo của Anh, chúng tôi đƣợc U xiết chặt kỷ
cƣơng để văn ôn võ luyện, đào tạo về các khóa học, các kỹ năng... Tôi
nhớ nhất là những buổi trƣa không ngủ để luyện Bài thi chuẩn hóa...
67
Nào đóng kịch, nào quay phim, nào dựng clip, slide... chúng tôi nháo
nhào, lăn lộn vì cái phong bì U treo 500k liên hoan trà đá và bỏng ngô
+ tiền đóng thêm để ăn Pizzzza và mỳ Ý.
Thời gian thấm thoát thoi đƣa, mấy đó mà đã gần 4 năm tôi gắn bó với
Anh. Có thật nhiều cảm xúc, thật nhiều kỷ niệm. Đi giữa dòng ngƣời,
dòng đời tấp nập, chúng tôi đã nhìn thấy nhau và tôi biết sự lựa chọn
của mình thật chính xác. Thật lòng cám ơn Anh – EQuest Academy.
68
Một nơi lạ giờ đã thành quen
Khi nhớ về nhà của mình, tôi ngƣời thƣờng nhớ về những thứ đã trở
nên gần gũi thân quen nhƣ con đƣờng hay cái sân rộng, nhớ cái bàn
học ngày xƣa mình hay ngồi học bài, nhớ khoảng hè hƣớng ra vƣờn
thƣờng ngồi nhổ tóc sâu cho mẹ…
Hơn 6 tháng trƣớc đây, EQuest hoàn toàn xa lạ với tôi, nhƣng giờ đây
EQuest đã dần trở nên gần gũi, có những điều trở thành quen thuộc để
tôi nhớ nhƣ nhớ về ngôi nhà thân yêu của mình.
Từng bƣớc, từng bƣớc một tôi đã làm quen với từng ngƣời, từng bộ
phận trong Công ty, từng khoảng không gian tại EQuest 99 An Trạch…
và nếu có đi xa, chắc hẳn tôi sẽ thấy nhớ về những điều đó, những
điều mà theo một cách tự nhiên nhất dần dần đã trở nên gắn bó với
tôi.
69
Trƣớc tiên phải nói đến những con ngƣời đáng yêu tại đây, thân gần
nhất với tôi chính là những thành viên của Tilado – EQuest, những
ngƣời luôn sẵn sàng nụ cƣời thân thiện với tất cả mọi ngƣời, nhiệt
tình với công việc và vui chơi cũng hết mình. Những ngƣời anh,
ngƣời chị, những ngƣời bạn, ngƣời em hàng ngày cùng tôi làm việc,
cùng ăn, cùng mỉm cƣời và cùng cố gắng trong công việc.
Những con ngƣời đã cho tôi nụ cƣời, cho tôi niềm tin, khích lệ tôi mỗi
khi tôi xuống tinh thần. Những ngƣời đôi khi rất “phũ phàng”, “ném
đá bầm dập” mỗi khi tranh luận về công việc nhƣng luôn quan tâm và
lo lắng cho nhau.
Những bữa cơm trƣa cùng đi ăn hay cùng ngồi chung một bàn đã cho
tôi có cảm giác nhƣ mình đang ăn cơm cùng gia đình, có cảm giác 8
giờ trên công ty giống nhƣ mình đang sống cùng một gia đình khác,
không phải bố mẹ, anh em ruột thịt nhƣng vẫn đầy sự quan tâm,
chăm sóc cho nhau.
Hiện tại, sau hơn 6 tháng – thời gian không phải là dài nhƣng tôi có
cảm giác nhƣ mình đã rất gắn bó với nơi này. Nơi mỗi ngày mới sang
tôi lại cùng mọi ngƣời cố gắng làm việc, cùng có những trăn trở
chung, cùng suy nghĩ và lo lắng cho những kế hoạch mới, cùng nhau
mỉm cƣời, cùng hân hoan khi có những kết quả tốt trong công việc…
…
Khi gõ những từ đầu tiên cho tiêu đề của bài viết này tôi đã nghĩ mình
có thể viết rất dài về những con ngƣời, về góc làm việc thân quen về
những điều mà tôi đã gắn bó tại EQuest… Nhƣng sau đó tôi gặp khó
khăn trong việc truyền tải những suy nghĩ và sắp đặt những câu chữ,
bởi vì có quá nhiều điều mà tôi nghĩ đến, đầy ứ và lộn xộn… nhƣ bàn
làm việc thiếu ngăn nắp của tôi, mặc dù mỗi ngày tôi đều cố gắng sắp
xếp nó.
70
Theo một nghiên cứu nào đó mà tôi không nhớ rõ thi “Những ngƣời
bừa bộn là những ngƣời có khả năng sáng tạo cao” - Tôi đành lấy điều
đó biện hộ cho nhƣợc điểm của mình và cho bài sử ký không đƣợc
dài và khá lộn xộn này :D. Hy vọng “sự sáng tạo tiềm tàng” này trong
tƣơng lai sẽ giúp tôi có thể đóng góp nhiều hơn trong công việc và
cùng mọi ngƣời cố gắng xây dựng thƣơng hiệu Tilado ngày càng lớn
mạnh.
71
Nơi con người làm nên tất cả
Tôi tự hỏi nên bắt đầu viết từ đâu? Từ những buổi đầu thấp thỏm nộp
hồ sơ vì sợ ngƣời ta không nhận, vì sợ mình chƣa đủ trình, vì sợ mình
không phù hợp. Từ những ngày cầm cái điện thoại trên tay mà mong
ngóng cuộc gọi từ số lạ gọi đến phỏng vấn mà tâm trạng hồi hộp nhƣ
chờ điện thoại ngƣời yêu. Từ những giờ đầu tiên lên bục giảng EQuest
mà cứ run run nhƣ ngày đầu tiên ra trƣờng đi dạy, hay bắt đầu từ
những tiết dạy học sinh ngồi mãi liên tục hỏi cô mà không để ý đã qua
giờ về từ bao giờ… Mọi thứ đã hơn một năm mà cứ nhƣ mới ngày hôm
qua. Những cảm giác lo lắng, bồn chồn, lúc buồn, khi vui nhƣ vẫn còn
nguyên vẹn nhƣ những ngày đầu tiên đó.
EQuest trong tôi là ngôi nhà là nơi các bạn đồng nghiệp, các anh chị
em thực sự thân thiện với nhau. Cảm giác gia đình luôn đầy ắp sự
cảm thông, chia sẻ, giúp đỡ khiến tôi thấy mình thật gắn bó dù chỉ là
ngƣời mới đến. Ở đây có những con ngƣời năng nổ, thân thiện hòa
đồng, dù có chút âm thịnh dƣơng suy, nhƣng dƣờng nhƣ không xảy
ra mâu thuẫn. Mọi ngƣời sát cánh giúp đỡ lẫn nhau cùng nâng nhau
lên một tầm cao mới. Với tôi không có điều gì tuyệt vời hơn thế vì nhờ
đó mà tôi hoàn thiện mình hơn sau một thời gian gắn bó.
72
Quest trong tôi là những bậc thang tiến lên phía trƣớc, giúp tôi nhìn
thấy tƣơng lai và hiện thực hóa tƣơng lai đó. Mỗi một ngày trải
nghiệm ở EQuest giống nhƣ việc bạn bƣớc đi một bƣớc gần hơn tới
giấc mơ của bạn. Và dù giấc mơ đó là giấc mơ của riêng tôi, nhƣng tôi
nghĩ tôi luôn tìm đƣợc đâu đó những hình bóng của ai đó ở EQuest
trên con đƣờng chinh phục của mình. Tôi tìm thấy Kim Liên, ngƣời
sếp nhỏ bé, nhƣng gần gũi nhƣ ngƣời chị em, luôn giúp đỡ, cảm
thông, chia sẻ với tất cả mọi ngƣời, nhờ đó tôi thấy mình hòa nhập
hơn từ những ngày đầu chân ƣớt chân ráo vào EQuest.
Tôi tìm thấy Minh Mão, dù không đƣợc tiếp xúc trực tiếp nhiều,
nhƣng tôi cảm nhận sự cứng rắn, đứng vững lập trƣờng dù phía đó
chỉ là số ít, một câu nói rất hay của Mão khiến tôi luôn nhớ tới mỗi khi
nản lòng “Không có thần thoại. Chỉ có một cuộc sống nỗ lực, đấu
tranh không ngừng, không từ bỏ vì thất bại và đức tin không bị lung
lay.” - Lee Myung-bak .
Tôi còn thấy Ngân Hà, một cô bé nói gì mà nhanh nhƣ máy, ngắn gọn
tới mức đôi khi thấy hụt hẫng vì đang mong chờ còn điều gì sau đó.
Hà truyền cho tôi sự năng động ở con ngƣời trẻ (dù tôi biết rằng tôi
73
chƣa già). Khi tôi thấy Ngân Hà, tôi thấy nhƣ có thêm một cục pin
năng lƣợng gắn thêm vào cái thân chây ỳ của mình để lúc nào đó khi
cái thân đó làm biếng tôi lại lấy cục pin đó ra xài….
Tôi còn thấy nhiều nhiều điều nữa mà kể hết ra tôi sẽ đi qua cái giới
hạn tôi đã vạch ra là viết vừa đủ để nộp (hihi đừng ném đá nhé)…
Những con ngƣời mà tôi gặp ở EQuest nhƣ những ngọn đèn đƣờng
soi sáng con đƣờng mà tôi đã chọn để tôi có thể vững tin bƣớc đi để
vƣợt qua những khó khăn. Đôi khi họ giống nhƣ cơn gió mát làm dịu
đi nhƣng hối hả, vất vả của cuộc sống đời thƣờng - nơi những bon
chen chật vật vì cơm áo gạo tiền khiến đôi lúc con ngƣời ta bỏ quên đi
những điều nhỏ bé làm giàu tâm hồn chính mình. Con ngƣời làm nên
tất cả và ở đây con ngƣời tạo nên môi trƣờng thân thiện khiến tôi
thấy mình gắn bó. Ở đây con ngƣời giúp đỡ lẫn nhau để cùng nhau
tiến lên phía trƣớc. Ở đây con ngƣời là sợi dây níu giữ con ngƣời lại
gần nhau hơn. Đó là những điều tôi đã thấy.
Dù tƣơng lai tôi có thế nào, nhƣng những gì mà tôi trải nghiệm,
những ngƣời chị, ngƣời bạn, ngƣời em mà tôi đã gặp và đƣợc làm
việc cùng tại EQuest sẽ là những gì tôi luôn nhớ.
74
5 năm và 6 vị trí
Đang ru con ngủ trong buổi tối mất điện, mƣa gió sấm chớp, bỗng chợt
nhớ ra "sử ký", deadline đến rồi viết nhanh thôi!
Đầu tiên phải thừa nhận rằng cái "trò sử ký" cũng có sức hấp dẫn và
đã trở thành đề tài không thể thiếu trong những câu chuyện rôm rả
hàng ngày của phòng tôi. Nói gì thì nói, tôi vẫn muốn cảm ơn ngƣời
khởi xƣớng ra "trò" này. Mỗi ngày đến công ty, tôi rất hào hứng với
việc đọc sử ký, để khám phá, hiểu, yêu mến và khâm phục các bạn
đồng nghiệp hơn.
Không biết điều gì đã khiến tôi gắn bó với EQuest đƣợc 5 năm và trải
qua khá nhiều vị trí, công việc, địa điểm làm việc. Thậm chí có những
vị trí, công việc tôi nghĩ không phù hợp với mình hay mình không thể
làm đƣợc thì tôi vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ :)
Công việc đầu tiên tại phòng du học tại 207 Xã Đàn đã "tôi luyện" tôi
bởi những “to do list”, deadline của Sếp An Quyên, bởi những áp lực
của hồ sơ du học, bởi những khách hàng VIP khó tính. Tuy chỉ làm du
học có "một mùa" thôi nhƣng tôi đã cảm thấy tự tin hơn nhiều, một
phần là nhờ có sự hƣớng dẫn và hỗ trợ tận tình của chị Huyền - quản
lý trực tiếp của tôi nhƣng chị gần gũi, thân thiện nhƣ một ngƣời chị
cả.
Rời phòng du học tôi tiếp quản UM-207 Xã Đàn với lý do "lãng xẹt" hết
mùa du học, đến mùa đào tạo nên cần Sales. Vậy là tôi trở thành nhân
viên kinh doanh bất đắc dĩ - tham gia và quản lý công việc "liên quan
đến tiền" thứ mà tôi vẫn luôn nghĩ mình không có duyên với nó. Thế
nhƣng chính quãng thời gian này đã mang đến cho tôi rất nhiều trải
75
nghiệm thú vị. Tôi đã trở thành một “chiến binh” trên các “mặt trận”
207 Xã Đàn, 373 Hoàng Quốc Việt, 44 Hàng Cháo... mà ở đó tôi đã học
học đƣợc rất nhiều từ các “bạn trẻ” đầy nhiệt huyết, sôi nổi và cũng
rất tài giỏi. Tôi cũng có đƣợc những ngƣời bạn, những ngƣời đồng
nghiệp luôn chia sẻ, cảm thông với tôi không những trong công việc
mà trong cả những chuyện cá nhân hàng ngày.
Tạm xa phòng kinh doanh, tôi đến với công việc của phòng HR rồi tiếp
đó là phòng QA. Nhớ mãi chƣơng trình EQuest Idol của Tet party 2012
mà tôi và Thái Hà phụ trách. Lần đầu đƣợc giao nhiệm vụ tổ chức
event cho công ty tôi đã rất căng thẳng và lo lắng. May sao cũng thở
phào nhẹ nhõm khi mọi việc diễn ra suôn sẻ. Tiếp nhận công việc của
phòng QA cũng khiến tôi lo lắng không kém. Làm sao mình có thể đi
dự giờ, đánh giá giờ dạy của giáo viên. Vậy mà mỗi tuần tôi cũng hoàn
thành đủ chỉ tiêu :)
Cái duyên với phòng kinh doanh lại kéo tôi về với công việc chăm sóc
khách hàng - một công việc hoàn toàn mới lúc bấy giờ. Thuỷ Nguyễn
và tôi bắt đầu loay hoay với các công việc và hoạt động của chăm sóc
khách hàng. Và một trong những hoạt động vui và đầy ý nghĩa với
chúng tôi ngày đó chính là những chuyến đi dã ngoại, những buổi off
để chăm sóc nhân viên....
76
Thế rồi vào một ngày chị Hằng gợi ý tôi tổ chức lớp học tiếng Anh cho
các cháu là con em nhân viên công ty. Và tôi hì hục với "dự án" đầu
tiên dành cho các cháu 3-6 tuổi nhƣ Bu Bu, Chip, Ỉn, Ổi, Nhót, Nhím, Hà
Anh, Quốc Anh... Tôi hào hứng chuẩn bị mọi thứ "set up" lớp học thí
điểm. Nào là mua bàn ghế, thảm trải sàn, sách truyện, đồ dùng.....rồi
trang trí lớp học, lên chƣơng trình dạy, liên hệ với phụ huynh.... Ban
đầu chỉ có 2 lớp của con nhân viên rồi các anh chị giới thiệu bạn bè
cho con học thử... Tôi bắt đầu dự án EFK giai đoạn 1 cùng với các bạn
giáo viên Minh Trang, Quyết, Quỳnh Anh, Tiến, Huyền Hƣơng... Giai
đoạn 1 kết thúc với 10 lớp tại cơ sở Cát Linh, 2 lớp ở cơ sở Hoàng Quốc
Việt, tôi đƣợc động viên "đi ở riêng" và Bealy ra đời với sự giúp đỡ của
sếp Phƣơng.
Thế nào mà Bealy lại đƣợc nhắc đến cuối cùng trong bài sử ký này,
nếu không tôi sẽ kể không hết chuyện về Thƣơng hiệu "ngắn hạn"
này. Chỉ đơn giản một điều tôi muốn nói lời cảm ơn những ngƣời bạn
đã đồng hành cùng tôi trong một thời gian ngắn nhƣng đầy ý nghĩa.
Tôi thực sự yêu mến và khâm phục các bạn. Tôi nhớ những ngày hè
77
oi bức, các bạn không ngại nắng, không sợ xấu hổ đi lấy survey, để tiết
kiệm chi phí, để đƣợc tƣ vấn trực tiếp cho khách hàng, để thu đƣợc
những contact tiềm năng. Tôi nhớ cách các bạn đeo bám khách hàng
để thu đƣợc tiền học phí. Tôi nhớ hình ảnh mỗi ngƣời một chân một
tay lăng xăng chạy các chƣơng trình cho các con. Tôi nhớ cái nóng
hầm hập trên tầng 5 của 22C Giảng Võ khi cùng các bạn thực hiện
chƣơng trình. Tôi nhớ những buổi tự liên hoan để hạ quyết tâm đạt
doanh thu mỗi tháng. Và còn rất nhiều thứ để nhớ...
Nhìn lại 5 năm ở EQuest tôi thấy mình cũng rất may mắn khi đƣợc
trải qua nhiều công việc, nhiều vị trí, đƣợc tiếp xúc, làm việc và nhận
đƣợc sự hỗ trợ của “tất cả” các cô chú, anh chị, bạn đồng nghiệp. Nếu
một ngày không còn làm tại EQuest tôi sẽ rất nhớ môi trƣờng làm việc
và con ngƣời nơi đây. Đó là những ngƣời quản lý luôn tạo cơ hội và
“trao quyền” cho nhân viên. Đó là các bạn quản lý “tuổi trẻ tài cao” –
thú thật tôi rất khâm phục các bạn (dù các bạn trẻ hơn tôi nhiều). Đó
là những ngƣời cộng tác với tôi – đầy nhiệt huyết và trách nhiệm. Đó
là những đồng nghiệp thân thiết, gắn bó nhƣ chị em.... tất cả sẽ mãi
trong tim tôi.
78
“Du học” đã giữ chân tôi
“Ai rung cho hạt nắng rơi
Vƣơng dây tơ nhện ngang trời đung đƣa…”
Cuộc phát động viết Sử ký EQuest đã lâu mà tôi vẫn loay hoay chƣa
bắt đầu. Tâm trạng thì hơi ngổn ngang khi thấy có quá nhiều bài viết
hay: sắc sảo có, chân thành có, đơn giản có, hài hƣớc có… đúng là
muôn hình vạn trạng. Thế nên Sếp Sơn đã phải thốt ra rằng “Không
ngờ nhân viên nhà mình nhiều nhân tài thật!”
Khi nhận đƣợc thông tin về cuộc thi, tôi còn đùa với các đồng nghiệp
rằng tôi sẽ phải viết đƣợc bảy bài, mỗi năm một bài vì tôi có quá nhiều
kỉ niệm ở nơi đây. Ấy vậy mà, đến phút chót tôi vẫn chẳng thể chọn
cho mình một “topic” ƣng ý nào, đúng là “lắm mối tối nằm không”
thật. Thôi thì cũng chắp bút để hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời cũng
muốn sắp xếp để lƣu giữ lại những kỉ niệm cho mình, để sau này, đến
lúc dự lễ kỉ niệm thành lập EQuest 30 năm, còn đƣợc mời lên sân
khấu chia sẻ, “ôn cố tri tân” cho thế hệ EQuesters mới lúc đó.
Tôi cũng không biết vì điều gì đã khiến tôi bỏ lại sau lƣng 10 năm
đứng trên bục giảng để về với Phòng du học EQuest. Lúc bấy giờ, khi
đến tham dự phỏng vấn, có lẽ ấn tƣợng với tôi khi bƣớc chân vào văn
phòng EQuest 44 Hàng Cháo là sự tất bật, bận rộn của Quyên và các
nhân viên tuyển sinh khác. Tôi cảm nhận đƣợc sự quan trọng trong
công việc mình sắp làm và cứ thế, tôi bị hấp dẫn bởi sự chuyên
nghiệp, năng động mà trƣớc đây khi là giáo viên tôi không có đƣợc.
Tập thể EQuest Hà Nội lúc đó chỉ vẻn vẹn 16 ngƣời và tôi luôn cảm
79
nhận đƣợc không khí gia đình, sự lăn xả vì công việc của mọi ngƣời.
Nhớ những lúc để chuông báo thức dậy lúc 2h sáng để check email
cho khách hàng, nhớ ngày 29 Tết vẫn một mình lọ mọ ở Công ty để
gửi hồ sơ cho học sinh. Vì danh sự và sự tự hào là nhân viên du học
của EQuest, chúng tôi không mảy may suy nghĩ thiệt hơn. Cho đến tận
bây giờ tôi vẫn tự hào với những gì tôi học đƣợc ở EQuest, ở những
ngƣời quản lý đầu tiên của tôi nhƣ Quyên, Sếp Sơn và gần đây là Trà
Mi cũng nhƣ các bạn trẻ trong phòng tôi.
Tôi cũng có may mắn đƣợc trải nghiệm chuyển văn phòng và đƣợc
ngồi ở 6 cơ sở EQuest Hà Nội. Có lẽ do sự ƣu ái của Ban Lãnh đạo
chăng? Tôi tự nhủ có lẽ vậy vì dù sao thì Du học vẫn là sản phẩm kinh
doanh đầu tiên khi thành lập EQuest, tiếng tăm lẫy lừng đó chúng tôi
đƣợc thừa hƣởng và có nhiệm vụ duy trì và phát triển lên. Cơ sở nào
mới, to và đẹp thì Phòng du học cũng sẽ đƣợc chuyển đến, vì ở đó
chắc chắn sẽ có nhiều khách hàng “có điều kiện”. Nghĩ vậy nên chúng
tôi quyết tâm trau dồi, tích lũy kiến thức đồng thời cũng “cất vó” và
“sàng lọc” khách hàng. Tất cả đều chung một mục đ ch “sự thành
công của khách hàng” cũng là “túi tiền của chúng tôi”.
80
Thủa ban đầu ấy, vèo một cái tôi đã trở thành những nhân viên gạo
cội của Công ty, đƣợc lên bục danh dự để nhận quà và certificate vì
thời gian gắn bó và đóng góp cho công ty nhân dịp Year-end party,
đƣợc nhận những tràng vỗ tay và cổ vũ của mọi ngƣời, điều đó giúp
tôi quên đi những áp lực trong công việc để có thể hòa mình vào
những điệu múa belly, những niềm vui giữa một một tập thể là các
thành viên trẻ trung, xinh tƣơi, năng động và rất giỏi giang của
EQuest.
Dù thời gian và công việc có cuốn tôi đi đến đâu thì tôi luôn cảm thấy
rằng những năm tháng gắn bó với EQuest và các đồng nghiệp là
những kỉ niệm thật khó quên. Đôi khi, tôi cũng muốn sống chậm lại
một chút để cảm nhận nhiều hơn.
81
Nghề Tư vấn tuyển sinh đã cho tôi
nhiều trải nghiệm
Năm 2010, tôi vào EQuest làm việc tại vị trí tƣ vấn tuyển sinh cơ sở 38
Hàng Cháo với hành trang tuổi đời và kinh nghiệm làm việc còn
mỏng, chỉ có một lợi thế nhất lúc bấy giờ là biết rõ cấu trúc bài thi
IELTS để trả lời trong buổi phỏng vấn với chị Trần Minh Hải.
Thời điểm đó tôi ngạc nhiên giữa một phố Hàng Cháo toàn bán ốc vít,
đinh, máy móc lại có một địa chỉ dạy tiếng Anh khá nổi tiếng. Mọi
ngƣời thƣờng truyền tai nhau: “Muốn luyện thi TOEFL, SAT phải đến
38 Hàng Cháo". Cũng phải nói rằng lúc bấy giờ, khách hàng tìm đến
EQUEST 38 Hàng Cháo rất đông, thậm chí chúng tôi không kịp chấm
bài đầu vào hay báo điểm xếp lớp cho học viên.
Có một điều tôi luôn ghi nhớ đó là những bài học đầu tiên do các bạn
đồng nghiệp tặng tôi. Tôi đã học đƣợc từ họ cách giao, xử lý tình
huống linh hoạt với khách hàng. Những bài học đầu tiên đó đã đồng
hành cùng tôi suốt những năm sau này, trong công việc của tƣ vấn
tuyển sinh và là một hành trang tôi thấy thật sự có giá trị.
Cũng cuối năm 2010, chị An Quyên có hẹn gặp tôi một buổi. Tôi có
chút lo lắng của một nhân viên mới, hay là mình đã làm sai điều gì?
Tháng 12 năm đó EQuest mở cơ sở mới tại 28 Tây Sơn, tôi và Quản
Hằng cùng phụ trách cơ sở.
Rồi thời gian cứ thế trôi nhanh, EQuest cũng phát triển và mở rộng
thêm vài cơ sở nữa. Bản thân tôi đã có những thay đổi về công việc
nhƣng phải nói rằng TVTS đã mang cho tôi những trải nghiệm thực
82
sự có ích cho cuộc sống sau này.
Ở EQuest, tôi còn có đƣợc những bạn đồng nghiệp tuyệt vời, chúng tôi
đã đi cùng nhau từ những ngày đầu tiên. Bạn Thụy Giang, vào sau tôi 1
tháng, trông rất điệu, nhƣng điệu thế thôi, một khi đã quyết tâm bán
hàng thì cũng rắn giỏi đáng nể. Lệ Quyên và Thanh Mai, một em thì
thấy luôn cƣời, rất lạc quan, một em thì rất gọn gàng sạch sẽ, ba chị
em cùng nhau "chiến đấu" tại 44 Hàng Cháo một thời gian dài, với
nhiều kỷ niệm. Còn Hoàng Huyền trông mỏng manh yếu đuối nhƣng ý
chí phấn đấu thì quật cƣờng. Rồi chị Khanh, ngƣời hƣớng dẫn tận
tình những trƣa hè nóng nực tại 38 Hàng Cháo. Chị Chi xinh đẹp ngày
xƣa (bây giờ vẫn xinh nhƣng không bằng ngày xƣa) bán gói Biz rất có
duyên. Một ngƣời nữa phải kể đến là Thanh Thủy, tên là nƣớc nhƣng
nói thì ra hỏa, là một Leader thật sự thuyết phục.
Rồi tất cả sẽ trờ thành kỷ niệm
Nhớ hay quên là ở tự lòng ta
83
EQuest ngày ấy…
Bỗng nhiên tôi muốn viết một vài dòng gì đó, lƣu lại những phút giây
hạnh phúc mà tôi đã sống trong ngôi nhà chung của EQuest. Để sau
này, nếu tôi có đến một chân trời mới, tôi sẽ lƣu giữ mãi đƣợc những
khoảnh khắc này, giống nhƣ 12 năm trƣớc tôi đã lƣu giữ những kỷ
niệm về thời học sinh.
Hơn hai năm trƣớc, lần đầu tiên đặt chân tới EQuest, cái cảm giác
đƣợc đi làm sau hơn năm năm trời phải ở nhà để hoàn thành trách
nhiệm của một ngƣời vợ - ngƣời mẹ khiến mình vô cùng lo lắng. 5
năm ấy không quá dài nhƣng cũng đủ để mình quên đi những nghiệp
vụ của một kế toán cần phải làm khi bƣớc vào công việc. Và cảm giác
tự ti là điều khiến mình trở nên rụt dè và ngại bày tỏ, đó chính là bƣớc
khởi đầu dẫn đến việc mình có một “vị tiền bối” kèm cặp và chỉ bảo.
Ngƣời thầy đầu tiên trong đời mình không phải là một ông giáo già
hay một bà cô khó tính, đó lại là một cô bạn cùng phòng bé tuổi hơn
mình và nói giọng miền Trung khó nghe đến phát ghét. Sau gần một
tháng làm việc trong phòng kế toán mọi ngƣời ai cũng thắc mắc mình
là ai mà không thấy bên nhân sự đƣa đi một vòng công ty để giới
thiệu. Mình cũng thực sự cảm thấy rất ngại khi phải làm cái việc mà
sau này bản thân mình lại cho rằng là cần thiết ấy. Chỉ khi mọi việc
bắt đầu bằng việc mình đi hâm nóng thức ăn và làm đổ bát canh thì
mới thực sự khởi đầu cho việc mình chui ra khỏi “bức tƣờng vô hình”
và làm quen với tất cả mọi ngƣời. Và những kỷ niệm về những ngày
tháng sống trong đại gia đình EQuest của mình mới bắt đầu đƣợc ghi
dấu…
Mình nhớ ngày ấy, mỗi khi phòng mình có đồ gì đó để ăn – mọi ngƣời
thƣờng giấu diếm để Sếp không nhìn thấy, bởi một khi Sếp nhìn thấy
84
thì một loạt những câu từ A đến Z sẽ đƣợc tuôn ra một cách không
cần thiết. Cái cảm giác ăn vụng ăn giấu, ăn diếm đó khiến mọi ngƣời
đƣợc phen cƣời hỷ hả mãi không quên. Rồi những lần Sếp đi công tác,
phòng kinh doanh do “thủ lĩnh” Thủy Nguyễn đứng đầu sẽ lại tổ chức
một buổi foodshow cùng với phòng hành chính, kèm theo sự hƣởng
ứng nhiệt liệt của phòng kế toán lẫn Marketing lại bắt đầu.
Giữa trƣa hè nóng nhễ nhại mồ hôi, “Phi công” kiêm đầu bếp Tuấn
Anh sẽ trổ tài xào nấu, gà qué cần chặt, chém, băm, xé... cũng sẽ lại vào
tay anh. Mình làm chân phụ bếp cũng lăng xăng nào cắt, nào thái,
mua bán lung tung các kiểu… Ngƣời ra – ngƣời vào vừa bƣng vừa bê,
vừa bốc nhóp, vừa chóp chép khen tài đầu bếp thì ít – mà ăn vụng thì
nhiều. Đến lúc ăn: vừa chọc ghẹo nhau, vừa í ới tranh nhau từng
miếng… Thủy Nguyễn vừa tham ăn, vừa đanh đá và phòng kế toán thì
lúc nào cũng có dao thớt, dầu ăn, mì chính, nƣớc mắm… giấu khắp
phòng.
Những tháng ngày EQuest đặt trụ sở tại 36 Cát Linh là những ngày
tháng huy hoàng nhất trong lịch sử của Công ty, cả về mặt tài chính
cũng nhƣ tinh thần của toàn bộ nhân viên công ty. Và những kỷ niệm
thì không giấy bút nào tả hết! Thời gian đó, vì công ty phải thuê lại
mặt bằng của xƣởng In nên mỗi lần hai bên có bức xúc về giá cả điện
– nƣớc tăng vùn vụt thì bên cho thuê lại chơi trò cắt nƣớc. Mình nhớ
lúc đó nhà vệ sinh cả công ty chỉ có 4 cái và không may cho ai đi vệ
sinh đúng thời điểm nhà In cắt nƣớc thì “thôi rồi lƣợm ơi”. Những
ngày đó, phòng mình cứ tếu táo trêu nhau: uống ít nƣớc thôi, kẻo
không có nƣớc để mà xả. Chị Hƣơng “già” vẫn hay tếu táo trêu Lƣơng
là uống nƣớc nhiều nhất công ty thì khi đi “nhớ mang chai Lavie”….
85
EQuest 99 An Trạch
Cho đến khi công ty chuyển trụ sở sang 99 An Trạch, thì nhà vệ sinh
tầng 1 là ác mộng cho các chị em không may đang “giải quyết”thì có
ngƣời kéo cửa xông vào. Cũng có lần, mình đang định kêu ầm lên nhờ
ngƣời mở cửa cho vì bị kẹt cửa không ra đƣợc, thì lại vừa khéo có
ngƣời kéo cửa đi vào. Và cũng từ lần đó, mình đã quyết định là sẽ phải
leo lên tầng 3 đi vệ sinh, bởi nhà vệ sinh tầng 2 cũng đã hai lần phá
cửa để cứu ngƣời bị nhôt trong đó (rất may ngƣời bị nhốt không phải
là mình, haha).
Nói đến lịch sử cắt điện của công ty thì mình vẫn nhớ những ngày hè
của năm 2013, khi tòa nhà mới thuê ở An Trạch lại có đến hai đƣờng
điện. Mỗi lần cắt điện luân phiên, công ty lại rơi vào cảnh: cắt điện
đèn thì lại có điện điều hòa – cả làng ngồi chơi vì không dùng đƣợc
máy tính mà cắt điện điều hòa thì dân tình chết khiếp vì cứ phải vừa
làm việc, vừa phải lau mồ hôi nhƣ đang ở trong phòng xông khô, toàn
86
ngƣời là ngƣời. Nóng là thế nhƣng nhân viên chẳng ai dám trốn việc
bởi sợ ông Sếp nóng tính đòi trừ lƣơng nếu điểm danh không thấy
mặt.
Ngày ấy, phòng mình có cả đống sự kiện để cùng nhau nhớ mãi cho
đến sau này và đặc biệt nhất chính là ngày “hổ sƣ tỷ” Trần Mỹ Lợi
“giáng lâm”! Chị xuất hiện tại phòng kế toán nhận lƣơng kèm theo
một phát ngôn gây sốc đến tận bây giờ, đấy là “Em làm cho bao nhiêu
công ty rồi, em chƣa phải nộp một bộ hồ sơ nào cả. Có mỗi cái công ty
này vô lý thế thôi!” Lúc đó, vì hạn deadline để nộp hồ sơ mà chính
mình với Lợi sƣ tỷ đã một phen “gây sóng gió kinh thành EQuest”,
mình đã từng thề không đội trời chung với “nàng hoa hậu đỏng đảnh”
ấy, để rồi hai năm sau: hai chị em trở thành một đôi bạn thân đội
chung đầu “bầu trời EQuest” một cách khá là thắm thiết và hợp nhau!
Ngày ấy, giờ nghỉ trƣa chính là thời gian cho “tổ hƣu” hoạt động,
bản thân mình đƣợc “kết nạp” bằng một cốc trà sữa Paris Gatoux mà
đ ch thân kế toán trƣởng mời. Những ngày ấy, mỗi lần họp tổ hƣu là
cả công ty mất ngủ, bởi “kẻ cầm đầu” Thủy Nguyễn sẽ có cả một bữa
cỗ cho bạn tham dự, vừa ăn – vừa “chém gió” “chém bão” hăng say
đến mức quên cả việc mình đang buồn ngủ tới cỡ nào. Và những buổi
họp tổ hƣu ấy cứ ít dần ít dần, rồi kết thúc bằng việc mọi ngƣời bắt
đầu xin nghỉ việc, từng ngƣời – từng ngƣời một vì cuộc sống mới, vì
những ƣớc mơ còn dang dở, vì điều kiện địa lý không cho phép… đã
lần lƣợt rời bỏ “ngôi nhà hạnh phúc” ấy để đi tìm chân trời mới dành
riêng cho mình. Để lại đằng sau những nỗi buồn, nuối tiếc về những gì
đã qua đi mà chẳng bao giờ trở lại…
Những năm tháng ăn – ngủ - sống cùng EQuest, mình đã tìm thấy
niềm vui và sự say mê trong công việc một phần cũng nhờ vào chính
những đồng nghiệp, anh chị em đã luôn bên mình trong những năm
tháng thăng trầm của Công ty cũng nhƣ trong cuộc sống hàng ngày.
Nhớ đến sếp Nam: ngƣời luôn đầy nhiệt tình trong công việc – sẵn
sàng mƣớt mồ hôi bê cả đống sách nặng từ tấng 1 lên tầng 3; mình
87
nhớ chị Hiền – lúc nào cũng cƣời rất tƣơi với mái tóc ngắn cùng đôi
kính cận; mình nhớ sếp Phƣơng – luôn trầm ngâm đứng hút thuốc
ngoài hành lang và vỗ vai mình nhƣ một cậu nhóc mới lớn; mình nhớ
sếp mình: lúc cƣời híp tịt cả mắt, mồm thì bảo mình hâm nhƣng lại
bảo không phải hâm nhƣ mình nghĩ (thế là nhƣ nào ấy nhỉ?); luôn
nhớ tới bà “Hƣơng già” nơi để mình xả stress mỗi khi mình căng
thẳng; luôn nhớ tới Em Lƣơng – “bà thầy già” khó tính nhƣng cũng
đầy thông cảm và chia sẻ những buồn vui trong nghề cùng với mình…
Những con ngƣời đã và đang làm việc tại EQuest, sẽ chẳng bao giờ
quên đƣợc những năm tháng tƣơi đẹp bên nhau. Rồi đâu đó trong
bƣớc đƣờng đời, ta sẽ bắt gặp lại những khoảnh khắc rất đỗi thân
quen đã từng gắn bó với ta trên những chặng đƣờng của cuộc sống...
Hà Nội, những ngày “nƣớc sôi lửa bỏng” vì chƣa có lƣơng…
88
EQuest trong tôi là.....
Ngày đầu tiên bƣớc vào EQuest với bao bỡ ngỡ, ứng tuyển vào vị trí
TVTS, một chút thiếu tự tin ở tôi khi có suy nghĩ hơi tiêu cực rằng,
liệu mình có thể làm tốt để vƣợt qua 2 tháng thử việc, một cơ hội và
cũng là thử thách cho bản thân mình.
Đƣợc phân về cơ sở 373 Hoàng Quốc Việt, đƣợc làm việc cùng chị
Thanh Mai, chị Doãn Vân. Sự thân thiện và nhiệt tình của 2 chị đã làm
tôi giảm bớt đƣợc thật nhiều căng thẳng của sự bỡ ngỡ ban đầu. Với
quan điểm của bản thân: “muốn làm đƣợc các việc lớn, trƣớc hết cần
phải làm thật tốt các công việc nhỏ”. Việc trở thành 1 TVTS của tôi
đƣợc bắt đầu bằng việc nhập thông tin khách hàng lên trang CMS.
Dần dần, đƣợc các chị tin tƣởng phân công cho các công việc mở lớp,
chăm sóc lớp,.. những công việc chủ đạo của 1 TVTS. Đến nay, tôi đã
làm ở EQuest gần 2 năm rồi, ấn tƣợng để lại mãi trong tôi đó là tập thể
lớp Pre IE115.
Khi mới bắt đầu công việc của một TVTS thì đây là lớp đầu tiên tôi
phụ trách mở và trực tiếp chăm sóc lớp. Lớp có 13 học viên, có 1 anh
sinh năm 89 đang là nhân viên IT của FPT, còn lại là các bạn sinh viên
từ năm nhất đến năm ba đến từ các trƣờng: ĐH Ngoại Thƣơng, ĐH
Công Nghiệp, Học viên Báo chí tuyên truyền và ĐH Thăng Long. Lần
đầu tiên mở lớp tôi rất lo lắng, không biết các bạn có hài lòng với GV
của EQuest hay không, không khí trong lớp học có hòa đồng với nhau
hay không? Ngày lớp học buổi đầu tiên cũng thật trùng hợp khi tôi
làm ca 3, ở lại trực đến 8h, cũng đúng thời điểm lớp học xong, nhẹ
nhõm nỗi lo trong lòng khi các bạn xuống bàn tƣ vấn với gƣơng mặt
rạng ngời, ai cũng rất vui và luôn mồm nói: Cô Sharon thật tuyệt vời,
buổi học rất tốt, rất hiệu quả. Mỗi bạn đều tự nhắc nhở bản thân về
89
nhà sẽ học thêm thật nhiều từ mới để buổi học tiếp theo có thể giao
tiếp và trao đổi với cô đƣợc nhiều hơn.
Và sau đó mỗi buổi học đều diễn ra rất vui vẻ và đạt hiệu quả tốt, hàng
ngày khi lớp học kết thúc, các bạn đi về qua bàn tƣ vấn, tôi đều hỏi
chất lƣợng của buổi học, tình hình trong lớp có tốt không, các bạn
thân thiện với nhau không. Và cũng thật may mắn khi trong lớp có
một bạn lớp trƣởng tuyệt vời, bạn ấy là học viên trung thành của
EQuest, đã học 2 khóa ở EQuest, đến khóa Pre IE là khóa thứ 3 rồi. Tôi
đã bầu bạn ấy làm lớp trƣởng và chính bạn ấy là ngƣời mang lại niềm
vui, hiệu quả trong các buổi học của lớp. Ngƣời dìu dắt lớp thân thiện
hơn với EQuest, thân thiện hơn với tôi và các bạn TVTS của 373 Hoàng
Quốc Việt. Cuối mỗi buổi học, các bạn đều dừng lại bàn tƣ vấn ngồi
tán gẫu nói chuyện với tôi trƣớc khi về, cậu chuyện của lớp luôn
mang lại cho tôi tiếng cƣời và thấy yêu hơn công việc TVTS mà mình
đang làm.
Tôi không bao giờ có thể quên đƣợc mùa Giáng Sinh năm 2012, chính
tay các bạn học viên lớp Pre IE115 đã dùng đồ trang trí Giáng sinh do
phòng Marketing mang qua, tự tay trang trí trƣớc sảnh, mang không
khí Giáng Sinh ấm áp cho tòa nhà 373 Hoàng Quốc Việt. Những bức
ảnh đầy niềm vui, nụ cƣời tƣơi, bận rộn với công việc tƣ vấn, tôi cảm
thấy hơn bao giờ hết, tôi thấy yêu quý những con ngƣời của EQuest,
từ nhân viên TVTS thân thiện đến các bạn học đáng yêu và xi tin.
Mỗi ngày trôi qua, tôi không những là TV phụ trách lớp mà còn là 1
ngƣời em, 1 ngƣời chị của các em trong lớp, các em thoải mái tâm sự
chuyện tình yêu, chuyện học hành sau một ngày vất vả tại trƣờng,
những áp lực trong công việc. Và đặc biệt hơn đó chính là tình cảm
bạn bè, tình anh em mà các bạn trong lớp dành cho nhau ngày càng
gắn kết, trong lớp có ai đó vắng học thì các bạn xuống đòi tôi gọi ngay
cho bạn đó hỏi tại sao không đi học? Ốm hay thế nào? Chính tình cảm
các bạn dành cho nhau và dành cho tôi, đó chính là động lực làm tôi
có thể hoàn thành công việc của một TV phụ trách lớp tốt hơn.
90
Quan tâm nhiều hơn đến lớp, đến từng thành viên trong lớp, biết rõ
hoàn cảnh gia đình, tình cảm cũng nhƣ tình hình học hành của các
bạn trong lớp. Điều này chính là mấu chốt để tôi có thể mời học thành
công cho lớp học tiếp theo của mình. Khi có chƣơng trình khuyến mại
ngày vàng trong tháng 12, với lý do để các bạn đƣợc học cùng nhau, có
thể order GV các bạn yêu quý dạy các bạn, tôi đã mời đƣợc 10/13 học
viên trong lớp học lên, 1 bạn học EFC và 9 bạn còn lại học lên IELTS A.
Sau khi đã hoàn thành hết các khóa học và đạt đƣợc mục tiêu của
mình, các bạn không còn thời gian đến EQuest nữa, tuy nhiên thông
qua Facebook, tôi vẫn giữ liên lạc với các bạn trong lớp, chúng tôi là
những ngƣời bạn thân, thỉnh thoảng vẫn rủ nhau cùng đi uống nƣớc
và trò truyện, tâm sự về những vấn đề gặp phải trong cuộc sống. Tôi
đã có thêm những ngƣời bạn tốt trong cuộc sống, đó thực sự là một
điều tuyệt vời.
Thời gian trôi qua, tôi có thêm thật nhiều những ngƣời bạn, đó là các
cô chú, anh chị, bạn bè, các em. Thật nhiều cảm xúc trong công việc
nhƣ: vui và hạnh phúc khi có bạn học viên đi thi về đạt điểm cao, có
bạn apply thành công hồ sơ đi du học,.... Cảm giác buồn khi xảy ra sự
cố và dẫn đến là sự không hài lòng của phụ huynh, của học viên. Cảm
giác lo lắng khi học viên đòi rút phí khi không mở đƣợc lớp.
Và một điều chắc chắn rằng tôi sẽ gắn bó với EQuest, gắn bó với ngôi
91
nhà thứ 2 này. Bản thân mang niềm tin vào tƣơng lai EQuest sẽ trở
thành tập đoàn nghìn tỷ theo lời nói của Sếp Sơn ngày nào. Một động
lực thúc đẩy tôi sẽ cố gắng làm việc, cố gắng phấn đấu cùng với các
bạn trong phòng kinh doanh, các phòng ban hỗ trợ, cùng làm cho
EQuest trở thành tập đoàn giáo dục hàng đầu tại Việt Nam.
92
EQUEST – Sự lựa chọn đúng đắn
của tôi!
Sau gần hai năm làm việc tại EQuest, tôi biết rằng mình đã đúng khi
quyết định lựa chọn nơi này để gắn bó. Ở đây tôi không chỉ đƣợc học
hỏi, tích lũy thật nhiều kinh nghiệm mà còn đƣợc tham gia vào các
hoạt động đào tạo, dã ngoài cùng công ty. Tôi thực sự muốn gắn bó lâu
dài với công ty.
Đối với mỗi ngƣời đã từng làm việc trong đại gia đình EQuest, không
ai là không có những kỷ niệm, ký ức riêng của mình về những năm
tháng trải nghiệm, đƣợc học hỏi từ EQuest dù thời gian gắn bó dài hay
ngắn, ít hay nhiều, dù bằng cách này hay cách khác. Riêng tôi, tôi đã
học đƣợc rất nhiều từ EQuest, chính EQuest đã giúp tôi trƣởng thành,
hơn năng động hơn.
93
Lúc mới vào EQuest, tôi không nghĩ sẽ học hỏi đƣợc nhiều điều đến
vậy, bởi vì đây là môi trƣờng sƣ phạm nên tôi nghĩ công việc của
mình chỉ đơn thuần là đi dạy xong rồi về. Nhƣng không, ở EQuest,
giáo viên không chỉ dạy và học cách dạy, ở đây tôi đƣợc làm việc
trong một môi trƣờng năng động thực sự với những giờ làm việc
nghiêm túc và thời gian thƣ giãn tối đa. Tôi đã học hỏi chuyên môn từ
những giáo viên khác, các giáo viên thế hệ đi trƣớc thông qua các
buổi dự giờ hay demo, các buổi đào tạo chuyên môn nội bộ... Ví dụ, ở
buổi dạy về cách dạy trẻ em, tôi đƣợc học về tâm lý lứa tuổi, cách tổ
chức các trò chơi thú vị để học sinh nhất là trẻ em tiếp thu bài tốt mà
không bị nhàm chán và căng thẳng khi học tiếng Anh.
Tôi đƣợc học về cách bán hàng, cách marketing mà trƣớc đó tôi chƣa
hề biết nhiều về lĩnh vực này, mỗi giáo viên đều là một ngƣời bán giỏi.
Tại các buổi đào tạo kỹ năng mềm, tôi đã biết cách diễn đạt thế nào để
thu hút đƣợc ngƣời đối diện, mà cụ thể là học sinh của tôi.
Những buổi dã ngoại luôn đầy ắp những kỷ niệm, là những phút giây
chúng tôi đƣợc vui chơi thỏa thích, mọi ngƣời gắn kết, hiểu nhau hơn.
Chúng tôi giống nhƣ các thành viên trong một gia đình lớn – gia đình
EQuest!
Những điều này khiến tôi thực sự muốn gắn bó lâu dài với Công ty và
cống hiến nhiều hơn nữa để đƣa Công ty ngày càng lớn mạnh, đi lên.
94
Viết về mối tình đầu ngọt ngào
Lách cách lách cách... Bụp.
“Ơ mất điện à?”
“Trời ơi, em đang soạn bài chƣa kịp save!”
“Sao lại mất điện trời này chứ! Nóng thế này làm sao chịu đƣợc???”
“Bao giờ mới có điện không biết? Gọi lễ tân hỏi sở điện xem nào. Còn
bao nhiêu việc phải làm.”
“Có ai có quạt giấy không???”
Mất điện lúc 2h chiều. Cái nắng oi ả tháng 6 khiến các chị em có mặt
trong căn phòng tầng 5 ở 38 Hàng Cháo năm ấy không khỏi bồn chồn,
nhốn nháo; phần vì lo lắng cho những trang tài liệu và giáo án dang
dở đã dành bao nhiêu công sức bỗng dƣng không cánh mà bay, phần
vì bị thiêu đốt trong không gian nóng nực của căn phòng áp mái nắng
chiều hun lửa bốn bên. Có ngƣời chạy tới chạy lui lấy cốc nƣớc mát,
có ngƣời tìm chỗ giải khuây, còn lại ngồi tán phét trong phòng mặc
cho mồ hôi lăn thành giọt trên trán, quần áo cũng khô và nóng nhƣ
rang. Chúng tôi bắt đầu những câu chuyện quen thuộc về học sinh,
lịch dạy kín mít cả tuần, deadline làm sách... Mệt và nóng, mỗi đứa
một góc lăn ra sàn, la liếm một chút hơi mát từ mặt đất phả lên và chờ
đến khi có điện trở lại.
Thời đó, năm 2010, phòng đào tạo EQuest Hà Nội chỉ vỏn vẹn có hơn 10
ngƣời, đƣợc sắp xếp làm việc trên tầng 5, tòa 38 Hàng Cháo vốn là
95
phòng họp chung của cả công ty. Mở cửa ra đã thấy “mùi” Đào tạo với
tủ sách, tài liệu ngổn ngang... bàn nào cũng hàng chồng sách, bài kiểm
tra và tài liệu giảng dạy. Chúng tôi ngày đó quay cuồng với việc dạy dỗ
và cùng với R&D xây dựng bộ tài liệu cho các khóa học mà sau nhiều
năm chúng đã trở thành sách giáo khoa hiện dùng cho các khóa tiếng
Anh của công ty. Chắc hẳn những thành viên của các nhóm làm sách
ngày đó sẽ chẳng bao giờ quên đƣợc những câu hát chế của bài “Cầu
vồng khuyết”: đã khuya rồi vẫn ngồi đếm trang, đến bao giờ mới đƣợc
một bài...
Những năm tháng ấy rồi cũng qua, năm 2011 nhóm 5 ngƣời lứa 86
chúng tôi, lứa full-time đời F2 đƣợc nhận vào công ty chỉ cách nhau
1-2 tháng, mỗi đứa một nơi. Tôi bắt đầu hành trình mới của mình với
thƣơng hiệu IvyPrep. Khởi nguồn từ những công việc thân quen của
một “chức sắc” phòng Đào tạo, lần đầu tiên tôi học cách nói chuyện
với khách hàng, làm hồ sơ du học và xây dựng đề án marketing từ sếp
cũng là ngƣời chị đã kiên trì hƣớng dẫn và ủng hộ tôi nhiều năm.
Trách nhiệm mới, hứng thú thì rất nhiều mà thử thách cũng chẳng
kém bao nhiêu, tôi đã từng có lúc cảm thấy bế tắc và mệt mỏi với các
trƣờng hợp khách hàng khó hay khi doanh số không có dấu hiệu khả
quan.
96
Mặc dù vậy, mỗi ngày tôi thấy mình một khác, nhìn lại mình của 5
năm trƣớc, không khỏi ngỡ ngàng với những gì mình học đƣợc và trải
nghiệm đƣợc. Nếu là mình của ngày xƣa, tôi không tƣởng tƣợng đƣợc
mình sẽ phản ứng thế nào khi phải nghe khách hàng cáu giận và thóa
mạ qua điện thoại cả tiếng đồng hồ. Bây giờ tôi có thể bình tĩnh tiếp
nhận và thậm chí sau đó vẫn ngọt ngào để xoa dịu cái đầu đang bốc
hỏa của vị khách đó. Có lần chị hỏi tôi “bây giờ cho em chọn, em có
muốn quay trở lại làm một giáo viên?” Câu hỏi bất ngờ của chị khiến
tôi không khỏi băn khoăn và trong giây lát tôi định hình lại rằng mình
chƣa bao giờ xác định tƣơng lai nghề nghiệp cho mình. Bối rối, tôi đi
tìm câu trả lời, vẽ lên giấy và cân đo đong đếm công việc tôi đang làm
và nghề giáo quá đỗi quen thuộc. Tôi thấy mình mạnh mẽ hơn, có sức
sống hơn và đa năng hơn ở những thử thách hiện tại và tôi đã chọn đi
tiếp con đƣờng mình đang đi cùng với IvyPrep.
EQuest, mối tình đầu ngọt ngào của tôi xen lẫn những vấp váp và xúc
cảm nhất thời, cùng với căn phòng tầng 5 năm nào đã cho tôi nền
tảng và bản lĩnh để bƣớc những bƣớc chân chín chắn hơn trên chặng
đƣờng phía trƣớc.
97
“Take my hand, take my whole life too
For I can’t help falling in love with you”
(Can’t help falling in love – Elvis Presley)
98
Thách thức tại Marketing -
IvyPrep
Bắt đầ ạt động từ nă à à một thƣơng hiệu cao cấ ủa
EQuest, Học viện IvyPrep vẫ òn tƣơng đối mới trê ị trƣờ á
ụ ọc và thực sự cần nhữ ản đầu tƣ lớn về nguồn lực con
ngƣờ à à thời gian để khẳng đị ị thế ủ ình.
"Con ngƣờ à à ả á nhấ ủa mỗi doanh nghiệp" - ấy vậy mà
òng marketing hiệ ạ ỉ ó áu ngƣời, bao gồ ả bộ phận sales.
Nhân sự nhƣ vậy nhƣng chúng tôi lại đang mang mộ ọ ách lớn
trê ả ì à át triển thƣơng hiệu trên mộ ị trƣờng
đầ ạnh tranh. Đâ à một thử ách không hề ỏ.
Những ngƣời khổng lồ nhƣ
à ỉ đôla mỗi năm cho tiề ả á à marketing. Tất nhiên họ
ó doanh thu cự ì lớ à ó chính sách chi tiền cho marketing theo
tỷ lệ phần trăm tính trên doanh thu. Phải thừa nhận rằ ó
chất lƣợ ản phẩ ị ụ tốt nhƣng nếu làm marketing không tố
ì á à ẽ thậm chí không biết đến sự tồ ạ ủa IvyPrep, chứ
chƣ ói đế ọ ẽ là khách hàng hay khách hà à ủa
Học viện.
ủa IvyPrep chƣa đủ ạ ì ngâ á
ũ ị ạn chế à khi ngâ á ị ạn chế
ì ác độ ủa marketing tới doanh số á à ũ ẽ ị giớ ạn.
Đây giống nhƣ mộ òng luẩn quẩn. Mặ ù sau ba năm đầu đầ ó
khăn, sang năm 2014 doanh số á àng đang dần đ à ỹ đạ à
ì ả ủa IvyPrep đã dần đị ị trê ị trƣờng, việc d ì à
át triển thƣơng hiệu vẫn cần rất nhiều nỗ lự à thời gian.
99
Marketing hiện giờ vẫn đang tậ ụ ác cô ụ truyền thông hiệ
ả à tố nhƣ ạ ã hội, website, truyền miệ ài
trợ sự kiện, tổ chứ ác cuộc thi... để ỏa độ nhận biết về thƣơng
hiệu. Tuy nhiê á á àng cầ ạt hơn với việc sử
ụng hệ thống đố á à cộ ác viê à nhữ ọc viê ủa
IvyPrep) để ản phẩm đƣợc phổ biế à sử ụng rộ ãi hơn trê ị
trƣờng.
Hiện Marketing tại IvyPrep khô ó một nguồn ngâ ách cố định
cho mỗ áng. Mỗ á tƣởng đƣợc hiện thự ó ành đề án
đề ẽ đƣợc duyệt qua nhiều tầng cấp ả . Sau khi đề án đƣợc
duyệ ác đề xuất chi cho mỗi phần việc sẽ ại tiếp tục đƣợc cân nhắc.
Cách là ày đang tỏ ạ à gây ra sự chậm trễ về mặt
thời gian. Ở đâu cũng sẽ có nhữ ách thức, và ó khăn hay thử
ách cũng không thể ải quyết một sớm một chiều. Nhƣng tôi tin
rằng, với sự thấu hiể ám đƣơng đầu, bề ỉ à kiên nhẫn của
những “cỗ máy” lãnh đạo tại IvyPrep, chắc chắ ẽ àm nên mộ
ành cô à ạn.
100