The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Những bài viết đầy cảm xúc về chặng đường 12 năm EQuest

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by tbphuong85, 2015-12-30 21:38:39

Sử ký EQuest 12 năm (2003-2015)

Những bài viết đầy cảm xúc về chặng đường 12 năm EQuest

xin nhƣờng cơ hội làm việc tại EQuest này cho bạn kia ạ. Nếu có cơ
hội khác em rất mong đƣợc làm nhân viên và hợp tác cùng Công ty”.
Nhƣng điều kì diệu đã xảy ra, nửa tháng sau đó, tôi đƣợc chị Thủy gọi
đi làm. Ngƣời ta nói cơ hội không đến với ai hai lần, thế mà lần này cơ
hội đã đến với tôi lần thứ 2 thì dại dột gì mà không nắm lấy. Tôi quyết
định ngừng hẳn mọi việc ở Công ty cũ để đến làm việc tại EQuest.

Buổi đầu đi làm

Buổi đầu tiên đi làm, tôi đƣợc giao đến làm tại cơ sở 207 Xã Đàn.
Trƣớc đó, tôi đã đƣợc chị Thủy “dọa” là chị Lệ Quyên UM là một ngƣời
rất kỹ tính và khó tính, làm tôi cảm thấy có chút áp lực tâm lý. Hai
ngày đầu làm việc với tƣ tƣởng rất khép nép, vừa làm vừa để ý xem
chị UM có đang “Soi” gì mình không. Nhƣng càng làm việc với chị, tôi
lại thấy chị tuy nghiêm khắc nhƣng cũng rất vui vẻ, thoải mái.

Thời gian cứ thế trôi đi, thấm thoát đã gần đƣợc 3 năm gắn bó với nơi
này, với vị trí tƣ vấn tuyển sinh - Điều mà một ngƣời học ngành kế
toán nhƣ tôi chƣa bao giờ nghĩ đến với biết bao nhiêu kỷ niệm. Tôi
còn nhớ vụ ăn lẩu đón “Ngày tận thế” với Thanh Hoa, Thu Thủy, Tùng
Béo; Nhớ bữa sinh nhật đạm bạc của chị Linh Giang cùng Nguyễn Hà,
Đỗ Đƣơng; Nhớ những nồi lẩu với Bùi Hiền, Chu Thúy, những bát ngao
hấp với Doãn Giang và chị Kiều Hà; Rồi cả những ngày tập nhảy
chuẩn bị cho EQuest Idol cùng chị Thanh Mai, Lệ Quyên, Bùi Linh,
Trang Còi; Những bữa tụ tập cùng hội “Không cảm xúc” ở công ty,
những buổi xem phim, cafe nói chuyện thoải mái cùng chị Thủy, Lệ
Quyên, Thanh Loan, rồi Hoa Hƣờng, Hải Yến, chị Lệ và Lê Ngọc......

Có quá nhiều kỷ niệm ở nơi đây (tuy phần lớn toàn gắn với ăn uống).
Cho dù sau này có thế nào, đối với tôi EQuest vẫn là một tập thể tuyệt
vời nhất. Nhân dịp mƣời năm thành lập công ty lần thứ nhất, tôi xin
chúc EQuest ngày càng đoàn kết, vững mạnh và thần tốc cán đ ch “
Tập đoàn nghìn tỷ” nhƣ đã đề ra.

151

“Anh” và Tôi

Tôi là dân khối A, mà theo quan niệm của phần đông mọi ngƣời thì
con gái khối A khô khan, trong đầu lúc nào cũng toàn chữ là chữ. Còn
“anh” là dân khối D, nói tiếng anh nhƣ gió, ăn nói lúc nào cũng mềm
mỏng, dịu dàng. Anh với tôi, là 2 con ngƣời xa lạ, tính cách hoàn toàn
trái ngƣợc nhau, tôi chỉ tình cờ biết đến anh qua lời giới thiệu của một
ngƣời bạn.

Lần đầu gặp gỡ, tôi đoán chúng tôi sẽ chẳng còn gặp lại nhau thêm lần
nào nữa, vì cuộc gặp mặt diễn ra thật chóng vánh và không để lại chút
ấn tƣợng nào (đấy là theo tôi nghĩ thế). Thế nhƣng không hiểu định
mệnh run rủi thế nào, 1 tuần sau thì anh chủ động hẹn gặp tôi, vẫn ở
chỗ hẹn lần trƣớc. Và rồi sau cuộc nói chuyện và nhiều lần tiếp xúc
sau này, tôi chợt nhận ra anh chính là ngƣời mà tôi tìm kiếm bấy
lâu nay. Và giờ tôi có thể tự tin nói rằng tôi yêu “anh”… tôi yêu EQuest.

Tôi học khối A ở một trƣờng Tài chính, giờ lại tiếp tục theo học lên để
lấy tấm bằng Thạc sỹ kinh tế nên dù trong mơ tôi cũng chƣa bao giờ
nghĩ công việc của tôi lại ở EQuest, và ở một vị trí rất đặc biệt, nhân
viên chăm sóc khách hàng. Mọi ngƣời hay hỏi “EQuest là gì hả
bạn/em/cháu?”, mỗi lần nhƣ vậy, tôi lại trả lời chung chung “Đại loại
nó là nơi đào tạo tiếng Anh ạ”, “Thế bạn/em/cháu làm tƣ vấn ở đấy à?”,
“Dạ không, cháu là nhân viên chăm sóc khách hàng thôi ạ” rồi mọi
ngƣời “à”, “ồ” khá ngạc nhiên. Sự ngạc nhiên này là vì mọi ngƣời chƣa
hiểu với một nơi đào tạo tiếng Anh thì nhân viên chăm sóc khách
hàng sẽ làm những gì?

Đây cũng là băn khoăn của tôi khi mới bƣớc chân vào EQuest và ứng
tuyển vào vị trí này. Nhƣng sau một thời gian gắn bó cũng tạm gọi là

152

lâu thì tôi thấy yêu công việc này một cách “khủng khiếp”, chính xác
là từ “khủng khiếp” theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Vì công việc của
tôi thƣờng xuyên phải tiếp xúc với khách hàng, cả trực tiếp và qua
điện thoại. Mà khách hàng thì có vô vàn cung bậc cảm xúc, từ dễ
thƣơng đến dễ sợ.

Có những bé EFK đáng yêu hay gọi tôi là cô giáo rồi bi bô kể những
câu chuyện trên trời dƣới biển với giọng điệu vô cùng hồn nhiên và
ngây ngô. Có những cô học trò lớp 9 lớp 10 hay chạy qua hỏi tôi “Chị
Linh ơi lớp em có điểm chƣa ạ?” rồi nghe báo điểm xong lại tiu nghỉu
“Kiểu này về bố mẹ em cho no đòn”, vừa thấy tội nghiệp mà vừa thấy
buồn cƣời vì tôi lại đƣợc thấy hình ảnh của mình ngày xƣa trong các
cô cậu học trò ấy.

Rồi những vị phụ huynh khó tính thƣờng xuyên gọi điện đến để hỏi
xem con cái đi học có đủ không, nhận xét của giáo viên nhƣ thế nào,
sao điểm kiểm tra lại thấp nhƣ vậy… làm tôi nhiều khi cũng quay nhƣ
chong chóng. Nhƣng tiếp xúc nhiều với khách hàng cũng cho tôi
thêm nhiều kinh nghiệm, những kinh nghiệm quý báu mà không dễ
gì có đƣợc.

Không chỉ yêu công việc này mà tôi còn yêu cả những đồng nghiệp
xung quanh mình, cả môi trƣờng làm việc ở đây. Khi mới vào làm
việc, cái gì cũng bỡ ngỡ và mới mẻ, nhƣng mọi ngƣời đều chỉ bảo,
giúp đỡ tôi rất nhiều. Làm việc cùng mọi ngƣời trong EQuest, tôi có
cảm giác nhƣ mình đang đƣợc sống trong một gia đình thứ hai, với
các anh chị thân thiết, còn tôi là cô em út bé bỏng, đôi khi có thể mắc
lỗi nhƣng mọi ngƣời không hề trách móc mà chỉ bảo, nhắc nhở, đôi
khi là cả động viên để tôi cố gắng nữa. Tôi hiểu và vô cùng trân trọng
những tình cảm quý giá ấy. Vì vậy vẫn luôn tự nhủ phải làm việc thật
tốt vì những ngƣời anh, ngƣời chị trong đại gia đình EQuest đã
thƣơng yêu đứa em út là tôi và vì TÔI YÊU EQUEST :XXX

153

Nếu cuộc đời xuất phát từ chữ
Duyên

Tôi luôn nghĩ rằng con ngƣời ta tồn tại từng ngày với các mối quan hệ
xung quanh luôn có một chữ “Duyên” vô hình nào đó. Và tôi ở đây, tại
EQuest cũng là bởi chữ Duyên đó mà thôi.

Hãy bắt đầu câu chuyện của tôi từ ngày vẫn còn ngồi trên ghế Trƣờng
Đại học. EQuest là cái tên đƣợc nhắc đến đâu đó trên giảng đƣờng,
nào là lớp luyện thi chứng chỉ TOEIC, IELTS hay khóa học giao tiếp
cấp tốc. Đứa bạn nào xung quanh tôi cũng tham gia một lớp học tại
đây. Và chúng bạn thì luôn háo hức học tiếng Anh nhƣ đứa trẻ con
tập đọc, tập viết làm tôi cũng tò mò rất muốn tham gia. Nhƣng lúc đó
chữ Duyên chƣa đến bởi vì tôi lƣời – cái căn bệnh của sinh viên ham
chơi hơn ham học ấy mà.

Rồi thì tôi cũng tốt nghiệp Đại học, hiểu rõ tầm quan trọng của việc
học tiếng Anh để có thể tìm kiếm một công việc tốt. Nhƣng đáng tiếc
tôi lại chƣa có đƣợc lợi thế đó. Vì vậy tôi lao đầu vào học, bên cạnh
việc học tiếng Anh trên lớp, tôi tìm cách tham gia các câu lạc bộ tiếng
Anh trong đó có Oops của EQuest, và vì thế chữ Duyên bắt đầu nhú lên
nhƣ một cái mầm.

Qua Oops và facebook của EQuest, tôi lại biết đến cuộc thi English
Champion 2013 với nhu cầu tuyển cộng tác viên coi thi. Tôi ứng tuyển
và đi phỏng vấn ngay tức khắc và trở thành giám thị quen mặt trong
suốt chặng đƣờng tổ chức cuộc thi đó.

Tình cờ và bất ngờ hơn sau khi cuộc thi kết thúc, từ cộng tác viên coi

154

thi, tôi có cơ hội trở thành cộng tác viên viết bài qua một bản đăng ký
ngắn ngủi và một email mà tôi cứ tạm gọi là “thử thách tài năng” từ
địa chỉ email [email protected]. Và từ đây cái mầm
Duyên đã mọc thành lá non. Ngƣời đầu tiên tôi tiếp xúc thực sự là chị
Ngọc, và cũng là đồng nghiệp “cùng phòng xa chỗ” của tôi sau này.
Với sự giúp đỡ của chị, tôi đã viết những bài phỏng vấn học sinh đầu
tiên, những bài phóng sự ảnh đầu tiên về các chƣơng trình truyền
thông của. Tôi hạnh phúc mỗi khi đƣợc duyệt bài, hạnh phúc hơn khi
thấy bài mình đƣợc đăng lên website và tràn ngập vui sƣớng thì nhận
đƣợc tiền nhuận bút. EQuest đối với tôi ngày ấy vẫn là một cảm xúc
khó nói thành lời và công việc ngày ấy vẫn là công việc mà tôi cảm
thấy trân trọng nhất.

Chặng đƣờng đến với EQuest còn dài hơn khi thêm một lần nữa tôi
trở thành cộng tác viên telephone sau cuộc thi English Champion.
Một thời gian dài ngồi chính góc làm việc của tôi bây giờ, cũng cái bàn
ấy, với những con ngƣời mà ngày ngày tôi gặp mặt. Là chị Mai ở chăm
sóc khách hàng, là chị Phƣơng Chi từ lúc còn bầu bí, là cả chị Thủy
sếp tôi bây giờ. Mà ngày ấy tôi cũng không biết sếp Thủy là ai đâu, chỉ
thấy cƣời nói suốt ngày và luôn chạy đi chạy lại, không thấy ngồi quá
lâu ở bàn làm việc 10 phút. Thế nên chẳng bất ngờ gì khi nói chuyện
với chị ấy sau này trong cuộc phỏng vấn. Chuyện này thì cứ để sau sẽ
kể tiếp vậy.

Kết thúc thời gian dài làm cộng tác viên viết bài ở EQuest, chán ghét
công việc về luật lúc bấy giờ, tôi đánh liều hỏi chị Ngọc về việc tuyển
dụng tại EQuest với vị trí marketing. Đáng tiếc là chẳng có chân nào
cho tôi cả, tôi đƣợc chuyển hồ sơ qua bộ phận chăm sóc khách hàng
rồi chờ ngày phỏng vấn. Tất nhiên chẳng cần nói mọi ngƣời sẽ biết là
tôi đã trƣợt thảm hại. Vì nếu không trƣợt thì giờ tôi đã làm việc ở
chăm sóc khách hàng rồi, phải không? Nhƣng cơ hội lại đến khi tôi
gặp lại sếp Thủy và ngồi cùng chị ấy “trò chuyện”. Một cuộc nói
chuyện dài mà giờ điều duy nhất nhớ đƣợc là chị đối diện toàn cƣời,
cƣời từ đầu đến cuối, và hỏi tôi rất nhiều thứ.

155

Tôi thấy mình cứ lăn qua lăn lại mà mãi chƣa thấy chóng mặt. Câu
chuyện của tôi vẫn tiếp tục vì chữ Duyên mới đƣợc có nửa mà thôi.
Tôi đƣợc nhận vào làm ở Tilado – EQuest với áp lực quanh cái điện
thoại. Nhƣng may mắn có cô bạn đồng nghiệp vui tính, dễ gần lại
thích ăn, thích chơi nhƣ tôi nên hai đứa nhanh chóng tìm đƣợc điểm
chung và sự đồng cảm. Sau một vài tháng làm việc với sự tham gia
đắc lực của thuốc kháng sinh và thuốc dạ dày, hai đứa bƣớc vào giai
đoạn khủng hoảng về tinh thần và sức khỏe. Nhƣ hai đứa bạn già
luôn tâm sự lúc nửa đêm, tôi và cô ấy cứ từng ngày, từng ngày cố
gắng không biết mệt mỏi.

Gần đây, hai đứa tôi chuyển qua làm ở một bộ phận khác – Marketing
của Tilado. Đây là bộ phận mà tôi nộp hồ sơ vào từ ban đầu và cũng là
vị trí tôi mong muốn từ cách đây 08 tháng. Đó không phải thời gian
quá dài nhƣng với tôi đã là thời gian đủ lâu để tôi ở cạnh nó và trăn
trở vì nó.

Thế đấy, EQuest là khởi đầu của một công việc tôi chẳng hề đƣợc đào
tạo và cũng là nơi chắp cánh cho tôi đến với Tilado sau này. Góc làm
việc thân quen ở 99 An Trạch với điều hòa mát rƣợi, với cơm Seiben,
với những đồng nghiệp mà tôi luôn quý mến nhƣ ngƣời thân của
mình. Ở đó tôi đã lớn lên, đã khác đi, đã hạnh phúc, đã thất vọng, đã hi
vọng và sẽ trân trọng.

Để kết thúc câu chuyện không đầu không cuối của mình tôi sẽ viết lại
lời chia sẻ của Thomas Friedman - tác giả cuốn sách “Thế giới phẳng”:
"Nếu thời trẻ tốt nghiệp ra trƣờng, tôi phải lo đi kiếm việc; thì hiện tại,
con gái tôi lại là ngƣời tạo ra việc làm. Các bạn trẻ cũng vậy.”

Bên cạnh chữ Duyên tôi có đƣợc ở đây thì tôi luôn nghĩ rằng việc làm
là do bạn tạo ra bằng chính trí tuệ và khối óc của mỗi ngƣời. Trân
trọng từng phút giây bạn có trong cuộc sống này, đó cũng là một cách
để bạn sống hạnh phúc.

156

Mối tình đầu

Lần đầu tiên đứng lớp với tƣ cách thầy giáo, tôi nhận đƣợc khá nhiều
“gạch đá” từ mọi ngƣời. Nhƣng hai năm trôi qua, chính những “gạch
đá” đó đã giúp tôi trở thành một ngƣời thầy giáo chín chắn hơn, nhiều
kinh nghiệm hơn. Và giờ đây, tôi vẫn sẽ luôn cố gắng cho tình yêu đầu
của mình.

Ngày đầu làm thầy giáo

Còn nhớ ngày nào mới bỡ ngỡ bƣớc chân vào lớp học EQuest, giờ đã
hai năm trôi qua rồi. Thời gian thật nhanh…

Hôm đó, trời nắng nhƣ đổ lửa, tôi đến cơ sở Xã Đàn để dạy thử. Cái
cảm giác lo lắng hồi hộp chiếm lấy tôi, làm những bƣớc chân trên bậc
cầu thang trở nên nặng nề hơn. Mở cửa bƣớc vào, tôi chào mọi ngƣời
một tiếng, rồi thật nhanh lao đến cái máy tính để tránh những ánh
mắt của các bạn giáo viên dự giờ và học sinh hôm đó. Mặt tôi đỏ gay.

Đó là lần đầu tiên tôi đứng lớp với tƣ cách thầy giáo tại EQuest. Do
chƣa có kinh nghiệm dạy, cũng không có nền tảng cơ bản về sƣ
phạm, bài dạy thử của tôi khá nhàm chán và khô cứng, kết quả là tôi
đã lƣợm đƣợc kha khá “gạch đá” từ mọi ngƣời Nhƣng nhờ những lời
góp ý chân thành đó, tôi biết mình yếu ở đâu và cần sửa những chỗ
nào để tiến bộ hơn.

Tôi từng không thích nghề giáo viên

Tôi chƣa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một ông thầy giáo, kể cả
trong giấc mơ. Tôi từng không thích nghề này vì khi nhìn thấy những

157

thầy cô tôi đã từng học qua, rệu rạo, uể oải và không có trách nhiệm,
tôi nghĩ có lẽ nền giáo dục Việt Nam chỉ ở mức độ này thôi.

Tuy nhiên, mọi thứ thay đổi khi bƣớc chân vào EQuest giai đoạn đó.
Trƣớc mắt tôi là những thầy cô tràn đầy nhựa sống và nhiệt huyết, vui
vẻ, nhiệt tình và rất cởi mở. Càng nói chuyện với họ, tôi càng học
thêm đƣợc nhiều. Và tôi nhận ra đó là những gì mà mình hƣớng đến
và mình cần. Tôi nhớ những buổi họp phòng vui vẻ, ngập tràn tiếng
cƣời. Tôi nhớ những buổi các giáo viên ở lại chuyện trò, trao đổi kiến
thức với nhau ở nhà cũ bên Xã Đàn, những buổi liên hoan chén chú,
chén anh….. Tất cả đã tạo nên một kỷ niệm đẹp không thể nào quên về
EQuest trong tôi.

Một khi vẫn còn yêu là vẫn còn cố gắng

Thời gian thấm thoát thoi đƣa, hai năm qua chứng kiến nhiều đổi
thay trong EQuest và trong tôi. EQuest giờ đã lớn mạnh hơn, nhiều cơ
sở mới đƣợc mở, nhiều giáo viên mới đƣợc tuyển, nhiều thiết bị mới
đƣợc trang bị và ngày càng nhiều học sinh theo học hơn. Tôi thấy
mình cũng chín chắn và có kinh nghiệm hơn trong việc dạy học, dù
vẫn còn nhiều thiếu sót. Tôi quen đƣợc nhiều ngƣời bạn hơn, giáo
viên có, học sinh có. Nhƣng mà lại thƣa dần những buổi họp phòng
vui vẻ, những buổi chuyện trò trao đổi giữa các giáo viên….

Ngƣời ta bảo lúc mới yêu thì mọi thứ thật đẹp, càng về sau càng nhìn
thấy nhiều điểm yếu của nhau. Con trai ai cũng muốn lấy mối tình đầu
của mình. Dù tình yêu đã không còn nhƣ trƣớc nhƣng tôi vẫn luôn hy
vọng mình sẽ cố gắng đóng góp thật nhiều hơn nữa cho EQuest, để
đáp lại những điều EQuest đã mang đến cho mình.

Một khi vẫn còn yêu là vẫn còn cố gắng.

158

Sử ký của 1 nhân viên IT

Mấy ngày nay thấy trong nội tình EQuest xôn xao về sử ký, nào là thơ
văn lai láng lắm, nào là vè vui nhộn, nào là trƣờng ca dài tận 7 trang...
Tôi cũng thử vào portal đọc bài của các “bô lão” viết về EQuest và thấy
rất thú vị, những thông tin vô cùng giá trị. Với quãng thời gian ít ỏi gia
nhập vào đại gia đình EQuest, tôi cũng chƣa có đóng góp đƣợc gì đáng
kể cho Công ty, nên tôi chỉ muốn chia sẻ với mọi ngƣời về cảm nhận
của tôi về EQuest.

Tôi đến với EQuest thật tình cờ. Trƣớc tới giờ chắc chƣa bao giờ nghĩ
mình sẽ làm ở EQuest cả. Tôi vẫn nhớ tối hôm đó nhận đƣợc điện
thoại của anh Minh – chồng chị Hằng: “Chú có thằng bạn nào biết về
IT và lập trình thì giới thiệu cho anh qua EQuest làm”. Tôi trả lời: “Em
đây chứ ai. Chắc em làm đƣợc anh ạ”. Rồi tôi đến gặp sếp Sơn và anh
Giang. Buổi đầu tiên đến bàn về dự án, nghe sếp với anh Giang nói
chuyện mà đầu óc quay cuồng. Sao cái dự án nó cũng nhỏ nhỏ mà sao
có nhiều thứ vậy. Cơ mà 2 anh giỏi thế, gì cũng biết. May mà có anh
Giang chỉ cho quy tắc vàng 80 – 20 nên mới đỡ sốc. Rồi nghe anh
Giang bàn về dự án tƣơng lai, nghe thật là hấp dẫn nên quyết tâm
tham gia vào Ngôi nhà EQuest.

Cảm nhận đầu tiên của tôi về EQuets: thú vị!

Tôi chả bao giờ nghĩ mình lại có thể làm việc ở môi trƣờng nhiều con
gái đến nhƣ vậy. Cấp 3 thì học chuyên Lý, đại học thì học Bách Khoa.
Toàn những môi trƣờng mà con gái đếm trên đầu ngón tay, còn tại
EQuest tôi nhƣ lạc vào rừng hoa. Ở đây con trai lại ít, kiểu gì thì của
hiếm cũng sẽ là của quý, chƣa quý rồi sẽ quý. Chỉ nghĩ thế thôi đã thấy
thú vị rồi.

159

Thỉnh thoảng bạn bè hay hỏi tôi: “Giờ mày đang làm đâu vậy!!!”. Tôi
nói: “Tao đang làm ở EQuest”. - “Sao hay vậy, mày làm gì trong đấy,
dạy tiếng Anh à”. – “Không. Tao làm IT ở đấy”. – “Ở EQuest thì IT có gì
mà làm...”. – “Thế mới hay chứ”. Tụi nó đâu có biết đƣợc vào làm
EQuest cũng phải ngồi nghĩ, ngồi code thối cả đầu chứ có phải dễ đâu.
Cũng có những ngƣời bạn giới thiệu cho tôi công việc làm cho công ty
nƣớc ngoài, làm đúng lĩnh vực tự động hóa mà tôi đƣợc học nhƣng
tôi vẫn chọn EQuest.

Cảm nhận thứ hai tôi thấy đƣợc sự đoàn kết, vui vẻ, thân thiện trong
Công ty, cảnh hết chị này đến chị khác lên than phiền nhì nhèo với
anh Giang, anh Thành về hệ thống, nhất là chị Hà và chị Liên, hai chị
rất là “funny” nhé. Rồi đến phát hiện những điều rất buồn cƣời đúng
theo kết luận của anh Giang: “Máy móc không bao giờ sai đâu, em xem
lại đê”. Rồi cảnh “cô” Thủy cắt bánh sinh nhật ở phòng IT, “cô” dùng
dao thay cho thìa đƣa bánh vào miệng. Lúc đó “cháu” cũng lo cho “cô”
lắm lắm. Nhỡ có chị nào vô tình huých cho “cô” 1 cái thì có khi giờ lại
giống Joker rồi... Và khi vào EQuest, tôi còn đƣợc tham gia đá bóng
nữa. Đúng là lâu lắm mới tham gia vào thể thao, tuy mệt nhƣng rất
vui.

160

Vào EQuest, tôi còn học đƣợc nhiều thứ. Tôi hiểu đƣợc, dù có kỹ thuật
tốt, ngồi code ra đƣợc sản phẩm hoành tráng, cũng không phải là tất
cả. Đôi lúc thành công đến từ những thứ rất giản đơn. Code xong làm
sao đƣa đƣợc sản phẩm công nghệ tới tay ngƣời sử dụng mới khó
hơn rất nhiều. Rồi tôi đƣợc tham gia vào các lớp kỹ năng mềm của
công ty, biết đƣợc giá trị của các buổi ngồi trao đổi, bàn bạc. Giá trị nó
đem lại có khi còn nhiều hơn trong sách vở rất nhiều lần.....
Cuộc sống là cuộc hành trình bất tận, bƣớc chân vào EQuest cũng là
một chƣơng khó quên của tôi trong cuộc hành trình đó.

161

Nếu ngày ấy tôi không gia nhập
EQuest

Sài Gòn hôm nay chợt mƣa nhẹ, nhƣng hạt mƣa đang nhảy múa trên
mái hiên & những cơn gió nhẹ khẽ lùa vào mái tóc bóng mƣợt &
gƣơng mặt xinh đẹp của tôi. Khung cảnh này làm tôi liên tƣởng đến
những bộ phim kinh dị Mỹ với cảnh tƣợng 1 bé gái tự kỉ tóc xõa ngang
vai bƣớc đi trong đêm mƣa lộng gió…

Vào những ngày nhƣ thế này, tôi thƣờng nảy sinh ra những hành
động quái đản hay những ý nghĩ phi thƣờng: Nếu 1 ngày tôi trở thành
siêu nhân (chắc chắn nữ siêu nhân này sẽ không mặc quần chip
ngoài quần dài rồi =))), tôi sẽ bay thẳng ra quần đảo và đập tan nát cái
giàn khoan HD 981 ; Nếu 1 ngày tôi trở thành hoa hậu, tôi sẽ đem bán
chiếc vƣơng niện, lấy tiền đi shopping & du lịch sang Thái phẫu thuật
thành mỹ nam =))….

Và nếu 1 ngày tôi quay ngƣợc thời gian trở về 2 năm trƣớc, tôi vẫn sẽ
chọn ứng tuyển vào EQuest với vị trí nhân viên SALE – TVTS.

Nếu ngày ấy tôi không gia nhập vào đại gia đình EQuest, chắc chắn sẽ
không có tôi nhƣ bây giờ: tự tin về giao tiếp, điềm tĩnh trong ứng xử,
đặc biệt là khuôn mặt sáng ngời & nụ cƣời rạng rỡ mỗi khi học viên
đóng phí =)).

Trong hơn 2 năm làm việc tại EQuest, những kỷ niệm về EQuest nếu
viết ra sẽ hao tốn cả ngàn trang giấy trải dài hết cầu Sài Gòn & phải
chia làm 2 lần kể, mỗi lần kể tốn hết 6 tháng. Nhƣng 1 kỷ niệm về
EQuest mà tôi không thể nào quên đƣợc đó chính là lần sát hạch đầu

162

tiên sau 2 tháng thử việc. Lần sát hạch ấy tôi run & gà đến nỗi không
trả lời đƣợc hoàn chỉnh 1 câu hỏi nào (mặc dù tôi đã chuẩn bị rất kỹ
toàn bộ kiến thức cho lần sát hạch này nhƣng khi đối diện với các sếp
sao mà tôi “run” thế không biết ^^).

Sau ngày sát hạch ấy, tôi đã có 1 buổi trà chiều nhẹ với 1 chị nhân sự,
nội dung của cuộc trò chuyện ấy nhƣ thế này: Tôi đã đƣợc liệt kê vào
danh sách đỏ (đại loại nhƣ danh sách hàng hiếm & cần đƣợc chăm
sóc), nếu lần sát hạch kế tiếp tôi không có sự chuyển biến nào hết thì
chúng ta (tôi & EQuest) sẽ chia tay nhau sớm, bớt đau khổ. Từ sau buổi
chiều định mệnh ấy, trong tôi bừng nắng hạ quyết tâm, quyết tâm
vƣợt qua thử thách này, quyết tâm gắn bó với EQuest & quyết tâm tăng
hệ số - tăng lƣơng! Cùng với sự dìu dắt của Ms. Nhật Hà – với các cuộc
sát hạch kiểm tra kiến thức diễn ra hàng tuần trong hơn 1 tháng,
những lời nhận xét & động viên đã giúp tôi tự tin hơn & sẵn sang đối
mặt với các sếp. Tất nhiên lần sát hạch tiếp theo đã thành công nhƣ
Ms. Nhật Hà đã kỳ vọng & nhƣ tôi đã mong đợi. Và điều quan trọng
hơn hết là tôi đã đƣợc tăng lƣơng =)).

Sài Gòn những ngày này lúc mƣa, lúc nắng. Phải đi qua những ngày

163

nắng ta mới yêu thêm những ngày mƣa & tìm đến những ngày mƣa ta
lại thêm trân trọng những ngày nắng. Nhƣng dù mƣa hay nắng, dù
nóng nực hay ẩm ƣớt đối với nhà SALES chúng tôi trƣớc tiên là phải
chạy SỐ & về SỐ, bởi “nắng mƣa là chuyện của giời” còn về SỐ là
“khúc ruột” của chúng tôi mà =))

Tôi đã, đang và sẽ trân trọng & không ngừng học hỏi những tháng
ngày tiếp theo khi còn là 1 thành viên của đại gia đình EQuest bởi lẽ
tôi đã tìm đƣợc cái “TÂM” trong công việc mà tôi đang theo đuổi tại
đây. Có 1 ngƣời thầy đã nói với tôi nhƣ thế này khi tôi quá mệt mỏi với
những cuộc chạy đua & muốn từ bỏ: “Sau này các em có thể làm nhiều
nghề khác nhau, có bạn làm kỹ sƣ, bác sỹ, công an… cũng có bạn làm
công nhân hoặc ở nhà làm ruộng… Nhƣng dù là làm việc gì đi chăng
nữa thì để đạt kết quả tốt thì ta phải yêu nó, thật sự tâm huyết với nó,
có trách nhiệm với nó hay nói cách khác các em phải có TÂM với
nghề đó mới đƣợc!”.

Quả thật, tôi thực sự yêu thích công việc này & ngôi nhà EQuest đã trở
thành gia đình thứ hai của tôi nên dù khó khăn hay thử thách nào
cũng không thể làm chùn bƣớc đôi chân nhỏ xinh của tôi. Nhiều khi
tôi tự hỏi, có khi nào mình sinh ra là để làm SALE không ta?

164

Nhật ký cô giáo ba mét bẻ đôi

Feedback không tốt của học viên từ những ngày đầu đi dạy làm nó
buồn và nhiều lần muốn khóc. Nó đƣợc các sếp quan tâm nhiều hơn,
hỏi han nhiều hơn. Nhƣng chính cái sự quan tâm đó lại làm nó áp lực
hơn. Nhƣng nó nhận ra rằng, chính những feedback không tốt đó đã
giúp nó trƣởng thành hơn, bản lĩnh hơn. Giờ đây, nó đã lên một vị trí
cao hơn – ACM. Và nó thầm cảm ơn những ngày đầu khó khăn đó.

Ngày … tháng … năm …

Nó đang cao hứng soạn bài với giai điệu của bài “Beautiful in white”,
thiết kế trò chơi cho học viên thực hành thì quá khứ đơn thì nhận
đƣợc cuộc điện thoại có đầu 04.

- Alo!

- Lành à, chị Kim Liên đây

- Vâng, em chào chị!

- Dạo này em dạy thế nào? Vẫn tốt chứ?

- Dạ, vẫn ổn chị ạ.

- Thế à? Chị mới nhận đƣợc feedback của học viên từ CSKH của 2 lớp
em đang dạy bên Hoàng Quốc Việt. 1 lớp FAE A với 1 lớp FAE B. Học
viên phản ánh là giờ học hơi trầm, không có nhiều hoạt động, và cô

165

hay đi muộn.

- Thế à chị? Em thấy 2 lớp này vẫn ổn mà. Với lại…..

- Thôi em không phải lo lắng quá đâu. Học viên mà. Em chú ý bài
giảng một chút là đƣợc. Chị gọi điện thông báo tình hình cho em thế
thôi chứ không có ý trách móc gì em đâu. Lần đầu đi dạy mà, cố lên
em nhé!

- Dạ…. Em cảm ơn chị ạ.

- Hôm nào rảnh thì qua văn phòng bên 73 Núi Trúc chị em mình nói
chuyện, có khó khăn gì cứ nói với chị nhé.

- Vâng ạ. Em chào chị!

Cúp máy. Tự nhiên có gì đó làm nó khóc. Khóc vì thấy có vẻ nhƣ
feedback không đúng lắm, vì nó thấy trên lớp nó dạy rất nhiệt tình
mà. Tại sao??? Cảm hứng soạn bài biến mất, thay vào đó là cảm giác
buồn, chán, rồi sợ. Sợ vì tối phải dạy lớp FAE A rồi. Với bản tính hay
suy nghĩ, nó mƣờng tƣợng ra đủ thứ tồi tệ. Nào là tối đi dạy vào lớp sẽ
không có ai cƣời với mình, rồi lớp sẽ ghét mình, rồi học viên không
muốn nói chuyện với mình, rồi sau 2 tháng thứ việc kiểu gì cũng bị
nghỉ việc, rồi bla, bla…. Ôi! Mình chán thật rồi đấy. Hic hic. Nằm suy
nghĩ ra đủ điều, nó chỉ mong nhanh đến 12 giờ, vì lúc đấy anh mới
đƣợc nghỉ trƣa và nói chuyện với nó. Nó nhắn tin với giọng điệu vô
cùng thất vọng, nào là sợ sẽ bị nghỉ việc, sợ bị các chị ở phòng Đào tạo
ghét….. Anh chỉ cƣời và bảo:

- Gì mà ghê gớm thế. Feedback là chuyện hết sức bình thƣờng. Không
có feedback thì làm sao mà tiến bộ đƣợc.

166

- Anh nói nhƣ trong sách ý. Tối nay em không đi dạy nữa. Chán lắm
rồi.

- Nào, cứ bình tĩnh. Hồi anh mới đi làm cũng bị feedback lên xuống
đấy, rồi có sao đâu. Với lại học viên mà, feedback đấy chỉ là từ 1 phía
thôi. Em đọc kỹ feedback rồi áp vào bài giảng của em hàng ngày ý,
xem có đúng không. Biết đâu có một số điểm em có thể cải thiện trong
bài của mình. Take it easy! Mới chỉ là khởi đầu thôi mà.

- Haizzz. Nghe anh nói thì dễ thế, chứ làm là 1 chuyện khác.

- Thôi, bây giờ đi rửa mặt cho tỉnh táo, ăn trƣa rồi ngủ 1 giấc cho thoải
mái. Chiều dậy soạn bài tiếp.

- Nhƣng mà …… Hic hic…

- Nhƣng gì nữa. Đi rửa mặt đi!

- Vâng. Bibi anh.

- Thế nhé. Cố lên. Suy nghĩ thoáng đi. Có gì mới nhắn tin cho anh nhé.

Rồi giờ dạy cũng đến. Bƣớc vào lớp, nó cố gắng cƣời rồi bắt đầu bài
dạy. Hôm nay nó chọn 1 trò chơi liên quan đến từ vựng trong bài, lớp
khá hăng hái. Nhƣng nó vẫn chƣa hết “mặc cảm”.

Hết giờ dạy, nó về nhắn tin ngay cho anh. Nó bảo lớp cƣời khá nhiều.
Anh bảo cƣời nhiều không quan trọng mà vấn đề là em thấy các hoạt
động trên lớp hôm nay có phù hợp không. Nó bảo thôi kệ. Để xem các
buổi sau xem sao. Tối đó nó đi ngủ với băn khoăn mai có hoat động gì
cho lớp FAE B kia. Khò …. Khò…

167

Ngày … tháng … năm

Đang giải thích luật chơi cho cả lớp thì có tiếng gõ cửa.

- Lành à. Anh là anh Mão. Cho anh ngồi nhờ lớp em 1 lát nhé.

- Dạ … Vâng ạ.

Mặt nó tái mét, có một sự sợ hãi nhè nhẹ. Nó tiếp tục trò chơi, nhƣng
giọng nó lạc dần. Tuy nhiên nghĩ lại lời của anh, nó dần lấy lại sự tự
tin. Tuy nhiên mỗi lẫn liếc sang nhìn anh Mão, nó lại run run vì mặt
anh ý cứ lạnh lạnh kiểu gì ý, chẳng biểu hiện cảm xúc gì cả, chỉ đang
làm việc gì trên laptop. Còn 20 phút cuối, anh Mão ra về. Nó thấy nhẹ
ngƣời hơn. Cuối giờ, nó phát cho mỗi học viên một mẩu giấy nhỏ và
yêu cầu học sinh viết các điểm đƣợc và chƣa đƣợc, rồi cả đề xuất mà
học viên muốn có trong lớp học.

Về nhà, nó nhờ đứa bạn cùng phòng tổng hợp cùng. Nhìn chung nó
thấy là học viên đều muốn cô có nhiều hoạt động hơn, rồi nhiều game
hơn. Cách này khá hay, về sau lớp nào nó cũng áp dụng phƣơng pháp
này. Vừa kịp thời biết đƣợc feedback của học viên, vừa dễ dàng chia
sẻ vố học viên. Tối đó nó đi ngủ với suy nghĩ mai sẽ nhận đƣợc
feedback gì từ anh Mão đây, chắc lại là 1 email dầy đặc những điểm
trừ ý mà. Khò…. Khò…

Ngày … tháng … năm …

Nó lên văn phòng gặp chị Liên.

- Sao, dạo này ổn hơn chƣa? Hôm trƣớc nhắn tin cho chị nghe buồn
thế.

168

- Hi. Hôm đấy em hơi chán thôi. Giờ thì ok hơn rồi ạ

- À hôm kia Mão dự giờ em đúng không? Em có feedback chƣa?

- Dạ. Chƣa chị ạ. (Nó hơi giật mình)

- Hàng ngày em có thể lên đây làm việc, soạn bài với mọi ngƣời cho
vui. Em ngồi máy tính này nhé.

- Vâng ạ.

Nó bật máy tính, check email. 1 new email from Mão Doãn Minh! Giật
mình. Nó không dám mở vì sợ lại toàn feedback xấu. Rồi vì tò mò, nó
click vào email đó. Đúng nhƣ nó nghĩ. 1 email rất dài. Theo đúng
nguyên tắc đƣa ra feedback, anh Mão đi từ điểm tốt trƣớc rồi điểm
xấu sau. Nó đếm thì cũng đƣợc mấy dòng điểm tốt ý chứ, nhƣng so
với điểm xấu chẳng ăn thua. Cũng may mấy cái điểm xấu anh ý cho
mấy cái mặt cƣời, có vẻ fun fun. Mà anh ý lại bảo nó có vẻ quý học
viên nam hơn vì trong giờ phần lớn toàn gọi học viên nam . Chƣa
hoàn hồn thì nó nhìn dòng ngƣời gửi thấy có Cc cho chị Liên. Uầy.
Thế là chị ấy đọc đƣợc hết những điểm xấu này rồi. Ôi! Lát nữa nói
chuyện với chị ấy kiểu gì đây. Đang ngồi suy nghĩ thì chị Liên gọi:

- Lành ơi! Sang đây chị bảo.

C… H … Ế …. T rồi!

- Chị đọc email của Mão rồi. Chị thấy em dạy ổn mà. Chỉ có một số
điểm về vị trí khi đứng trên lớp, với giọng nói thôi.

- Vâng…

169

- Thôi, không sao. Có feedback thế này thì mới giỏi lên đƣợc.

Nó lại nhắn tin cho anh. Anh cƣời phá lên vì những thứ nó tƣởng
tƣợng ra. Trƣa nó về nhà ăn cơm, chiều lại soạn bài đi dạy và không
quên suy nghĩ về những feedback của anh Mão.

Ngày … tháng … năm

Cuối tuần nó không phải đi dạy. Anh bảo nó tập giảng trƣớc mặt anh,
để anh xem cách nó đứng lớp, cách nó thể hiện nét mặt, …. Lúc đầu
hơi đỏ mặt vì cứ nhìn thấy anh là nó phá lên cƣời. Rồi dần dần, nó
cũng tự nhiên hơn. Xem lại video anh bảo nó nói chƣa tự tin lắm, với
lại khi giảng bài cố gắng đứng ra giữa lớp. Anh trêu sẽ up lên
facebook “Cô Đậu Nành hồi mới vào nghề.” Nó biết anh chỉ đùa thôi, ai
lại dìm hàng 1 giáo viên tiềm năng nhƣ này nhỉ. :D.

Ngày … tháng … năm

Tối đó nó đi dạy thật vui vì có học viên trên lớp hát tặng 1 bài hát, mà
chính là bài nó vừa cho lớp nghe hôm trƣớc “Beautiful in white”. You
look so beautiful in white tonight…….. Khò …. Khò ….

Ngày … tháng … năm

Vừa đi dạy lớp IEC về, check email, nó nhận đƣợc thƣ của chị Phạm
Hoa. Chị forward “thƣ khen” của 1 lớp TOEIC. Nó đƣợc nhận xét là dạy
sôi nổi, vui tính và quan tâm học viên. Ôi, vui quá! Cuộc đời vẫn đẹp
sao!!! Nó tự thƣởng cho mình 1 buổi chiều lƣớt phây búc và nghe
nhạc.

Ngày … tháng … năm

170

Những tháng ngày tƣơi đẹp với 1 loạt các feedback tốt từ học viên
khiến nó không còn qua bận tâm tối nay phải dạy cái gì và dạy nhƣ
thế nào vì dƣờng nhƣ đến lớp là ý tƣởng automatic tuôn ra. Tối đó về
nó check phây búc. Thật bất ngờ vì có 2 tin nhắn offline của học viên.
HV 1: Cô ơi! Anh có nick là ABC có phải là ngƣời yêu cô không ạ? HV 2:
Em thấy ngƣời có nick XYZ rất hay comment status và ảnh của cô.
Đấy là chồng cô đúng không ạ? Hi. Em đoán thế.

Ôi! Đúng là sinh viên, lúc nào cũng tò mò. Nhƣng mà nhìn nó trẻ thế
này mà đã gắn cho cái mác có chồng à??? Why???

Ngày … tháng … năm

Nó nhận đƣợc tin nhắn của Nguyễn Nhung than phiền vì bạn ấy vừa
nhận đƣợc feedback xấu. Nhớ lại hồi trƣớc, nó cũng trải qua tâm
trạng nhƣ thế. Nó nói giống nhƣ những gì anh đã nói với nó, rồi góp ý
đủ thứ….. 2 đứa gặp nhau ở quán bún hay ăn gần cổng sắt sau trƣờng
Ngoại Ngữ, nói đủ điều, tóm lại là cứ vui lên, sai đâu sửa đó. Lại đến
giờ đi dạy, một đứa đi Hoàng Quốc Việt, đứa kia đi Nguyễn Khang.
Không quên hẹn hò mai đi họp phòng.

Ngày … thàng … năm …

Đang dọn lại đống tài liệu thi cao học vừa thi chiều qua, nó nhận đƣợc
điện thoại của Công ty. Nó đoán chắc chị Trang gọi báo có lớp mới
hoặc là đổi lịch.

- Alo, chị Trang à?

- Lành à? Chị Kim Liên đây.

- À, em chào chị.

171

- Hôm qua thi cao học rồi đúng không? Ok chứ?

- Dạ cũng bình thƣờng ạ. Hi

- Bình thƣờng gì. Chị biết mày học tốt mà, kiểu gì chả đỗ. Rồi, vậy là
không còn dự định gì nữa đúng không?

- Dạ, ý chị là sao ạ?

- À. Giờ em thi cao học xong rồi chị offer em 1 vị trí mới trong phòng
Đào tạo. Làm ACM.

- Gì ạ? Làm ACM ạ? Chị… ơi ….! Năng lực em còn yếu lắm. Chị có nhầm
em với ai không ạ?

- Nhầm gì. Chị có dự định này từ lâu rồi, đợi em thi xong cao học rồi
mới thông báo.

- Vâng. Nhƣng chị ơi, làm ACM thì làm những gì ạ. Em chƣa làm bao
giờ.

Rồi sau đó, nó đƣợc chị giới thiệu tất cả nhiệm vụ mà nó phải hoàn
thành khi làm ACM. Cuối cùng, chị không quên dặn nó mai lên văn
phòng nói chuyện với chị Liên bên Nhân sự.

Cúp máy, nó gọi điện ngay chọ mẹ. Mẹ chúc mừng nó rồi bảo cố gắng
chăm chỉ làm việc. Làm vị trí mới, phải sắp xếp thời gian phù hợp với
việc đi dạy nữa. Nó dạ vâng rồi nhắn tin cho anh. Anh bảo bé thế mà
cũng đƣợc làm “sếp” à. Rồi bảo tối đƣa đi ăn mừng đƣợc làm “sếp” .
Tối đó nó ngủ và mơ về ngày làm ACM đầu tiên tại văn phòng.

Ngày … tháng … năm

172

Lên văn phòng, nói chuyện với chị Liên, nó nhận ra vị trí này không
giống nhƣ việc soạn bài, đến lớp, và dạy. Mà nó phải làm việc với các
phòng khác, quản lý khóa EFK, ASE và TOEIC, quản lý nhóm giáo viên
mới. Nhiều việc thật. Chị Liên bảo cứ từ từ, sắp xếp mọi việc không là
bị stress ngay. Rồi chị dạy cách viết email cho các phòng ban khác.
Bình thƣờng toàn chèn thêm mặt cƣời, mặt mếu, cƣời nhăn răng… Giờ
phải viết formal hơn, bla… bla… bla… Email đầu tiên nó phải viết là viết
thƣ cho các giáo viên dạy EFK về chƣơng trình tích điểm đổi quà. Nó
tập tành viết đúng nhƣ chị Liên bảo, rồi Cc cả cho chị ý để chị ý check.
Ngày … tháng … năm…
Nó (Đậu Nành) ngồi suy nghĩ lại những kỷ niệm từ hồi mới dạy ở
EQuest, từ việc quen Nguyễn Nhung, feedback xấu, đến đợt đƣợc đi
vào Sài Gòn, rồi đi liên hoan ở Venus Nguyên Hồng…. Tổng hợp lại
trong bài nhật ký ngắn này. Nó cũng muốn viết dài, dài nữa cơ nhƣng
lại thấy nếu sau này có dịp nó sẽ viết thêm.
Ngày … tháng … năm
Bài viết của Đậu Nành đƣợc đăng trên trang nhất của “Sử Ký EQuest”

173

Những kỷ niệm của tôi và EQuest

Vậy là thấm thoát tôi đã làm việc đƣợc gần 7 năm trong ngôi nhà
chung EQ HCM, với bao thăng trầm. Bảy năm không phải là dài và
cũng phải là ngắn. Nhìn lại 1 chặng đƣờng đã qua với bao vui buồn, có
lẽ những ngày đầu là khoảng thời gian khó quên của chúng tôi.

Thời gian đầu, không ai biết EQuest là gì - một cái tên chƣa đƣợc
đƣợc nhắc đến tại Thành phố này. Thế mà từ những việc làm nhỏ, 1
văn phòng nhỏ với 3 nhân viên, đến nay EQuest đã xây dựng đƣợc hệ
thống 5 cơ sở đào tạo lớn và uy tín, với số nhân viên lên đến 80 ngƣời,
còn những ngƣời biết đến EQuest thì không đếm xuể.

Tôi nhớ nhất buổi làm việc với Hiệu trƣởng Trƣờng Lê Hồng Phong,
một giáo viên 50 tuổi và khó tính, còn tôi 22 tuổi mặt “non choẹt” - đến
để xin làm một cuộc hội thảo giới thiệu về EQuest với các học viên
trong Trƣờng. Lần 1 không đƣợc, lần 2 cũng không đƣợc, nhƣng nhờ
sự kiên trì cuối cùng tôi cũng đƣợc Thầy cho phép. Rồi lại đến cái khó
nữa là tôi chƣa có kinh nghiệm tổ chức hội thảo. Nhờ sự hƣớng dẫn
của anh Toàn, cuối cùng tôi và chị Huyền cũng tồ chức đƣợc 1 buổi
hội thảo thành công.

Phải nói là vui khôn tả khi sau lần hội thảo đó, chúng tôi có đƣợc
khách hàng làm hồ sơ du học đầu tiên. Đây là một bƣớc ngoặt mở đầu
cho công việc của chúng tôi. Tôi còn nhớ cô học trò do tôi làm hồ sơ
đã xin đƣợc học bổng hơn $34,000 của trƣờng St. Olaf – một ngôi
trƣờng nằm trong top 50 của bảng xếp hạng Liberal Arts Colleges.
Từ thành công đó, nhiều ngƣời đã biết đến EQuest và chúng tôi cảm
thấy hãnh diện vì điều này.

174

Sau Trƣờng Lê Hồng Phong chúng tôi tiếp tục giới thiệu EQuest với
các trƣờng Trần Đại Nghĩa; Năng Khiếu; Nguyễn Thƣợng Hiền – khối
các trƣờng chuyên của Hồ Chí Minh, chỉ trong hơn 1 năm đầu tiên hầu
nhƣ học sinh các trƣờng phổ thông này đều biết đến EQuest.
Từ đây EQuest đã phát triển vƣợt trội theo từng năm, một sự phát
triển nhanh vƣợt bậc. Tôi hy vọng với đà phát triển này EQuest ngày
một lớn mạnh và mang lại cho nhân viên chúng tôi nhiều niềm vui và
kỷ niệm.

175

Everyone from academic to mar

Everyone from academic to mar
Quicksteps to make together
Undifferentiated
Equest here we are
Solidify in a family
To devote, to go far

176

Viết cho người ở lại

Tròn 3 năm kể từ ngày tôi rời xa EQuest và các bạn đồng nghiệp thân
thiết nhƣ anh chị em sau 5 năm gắn bó, và hôm nay tôi thực sự vui
mừng, xen lẫn cảm động và niềm tự hào khi đƣợc sếp An Quyên tin
tƣởng giao nhiệm vụ viết bài cho Sử Ký EQuest, 10 năm – 1 chặng
đƣờng.

Ba năm đã qua với nhiều cảm xúc và thăng trầm trong công việc và
cuộc sống. Trong 3 năm ấy, tôi cũng đã kịp “nhảy” việc tại 2 công ty
khác nữa, và đến bây giờ thì tôi quyết định gắn bó sự nghiệp công
việc còn lại với Kênh Du Học và thƣơng hiệu cá nhân của tôi.

Tôi đã có những môi trƣờng làm việc mới, đồng nghiệp mới và những
môi quan hệ mới. Nhƣng tôi thực sự muốn chia sẻ với các bạn một
điều rằng, trong suốt thời gian “chinh chiến” tại những môi trƣờng
công việc khác nhau, tôi luôn thầm cảm ơn EQuest và các bạn đồng
nghiệp cũ của tôi, đó là sếp Sơn, chị Hải, chị Hằng, chị Hiền, chị
Huyền, chị Hƣơng già, bạn An Quyên, Hồng Khanh, anh Phƣơng râu,
bác Bảo, Thủy Nguyễn, Phƣơng Chi, Anh Tú, Linh Giang, Thụy Giang…
đã giúp tôi có đƣợc môi trƣờng làm việc tốt để tích tụ những kiến
thức, bản lĩnh và kinh nghiệm làm việc sau 5 năm làm việc tại đây.

Đã từng là một nhân viên lâu năm tại EQuest trải qua các vị trí và
nhiệm vụ tại phòng tƣ vấn du học, phòng tƣ vấn tuyển sinh, phòng
quản lý chất lƣợng nên tôi có rất nhiều kỷ niệm tại đây.

Một điều không thể phủ nhận rằng các sếp ở EQuest rất khó tính, yêu
cầu cao và không ngừng đòi hỏi nhân viên phải phấn đấu, tôi đã thực
sự stress khi làm việc với các sếp, vì những áp lực, doanh số, chỉ

177

tiêu…nhƣng ngày hôm nay khi nhìn lại, tôi thấy rất tự hào và may
mắn khi đã có cơ hội làm việc với các sếp và các bạn đồng nghiệp ở
đây. Chính những sự đòi hỏi cao và áp lực ấy, đã khiến tôi phải phấn
đấu nhiều hơn để đáp ứng với những yêu cầu của công việc và cuộc
sống. Nếu chúng ta cứ dễ dãi với nhau thì sẽ không có sự phấn đấu và
vƣơn lên để thành công. Đã là công việc thì cần có áp lực, deadline,
chỉ tiêu, doanh số… nếu không chúng ta làm gì có đ ch để phấn đấu?
Các bạn cứ tin tôi đi, một ngày nào đó, khi nhìn lại, bạn sẽ phải thầm
cảm ơn chính những ngƣời đã gây áp lực cho bạn trong công việc.
Càng yêu cầu cao, ta lại càng phải phấn đấu và tích lũy đƣợc nhiều
hơn nữa. Tôi tiếc vì trƣớc đây mình đã không chịu khó phấn đấu
nhiều hơn.

Nhiệm vụ khó khăn nhất tôi đã phải trải qua tại EQuest khi làm việc
tại phòng Thanh Tra và Quản lý chất lƣợng đó là việc đi kiểm tra và
chỉ ra lỗi để phạt các bạn mỗi tuần. Thực sự lúc đó tôi rất nản và nghĩ
mình nhƣ 1 tên đao phủ cứ giơ dao là chém trong khi các bạn đều là
những đồng nghiệp thân thiết của tôi. Mong các bạn không giận tôi,
hihi, đó là nhiệm vụ của sếp giao phó. Nhƣng dù sao thì tôi thấy mọi
ngƣời nhận xét rằng sau thời gian đó mọi thứ đã ổn định hơn, và tôi
cũng thấy đƣợc an ủi phần nào mỗi khi gặp lại các bạn và không bị ai
hỏi tội

Công việc rất áp lực, nhƣng các sếp và các bạn đồng nghiệp lại rất hòa
đồng khi tham gia tán dóc và tiệc tùng. Nhớ mãi hình ảnh An Quyên
nghiêm túc nhƣng lại rất dịu dàng đáng yêu khi luôn nghĩ ra các
chiêu trò quấy động anh em, hình ảnh An Quyên động viên tôi trƣớc
khi trao Cup “Best favorite EQuester 2007”, bạn đã bí mật đặt riêng cho
tôi một chiếc siêu Cup “My favorite EQuester” khi biết tôi không đƣợc
giải này (bạn ý là thành viên ban tổ chức mà) và tặng tôi trƣớc giờ
diễn ra lễ trao giải chính thức, tôi đã rất cảm động. Một việc làm đầy ý
nghĩa, bạn ấy luôn nghĩ cho ngƣời khác và luôn làm tôi phải xúc động.

Chúng tôi đã có nhóm Ngũ Long Công Chúa, nhóm này gồm 5 thành

178

viên xinh đẹp và đáng yêu ^..^ Chị cả Thu Huyền xinh đẹp, chín chắn
nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, hai chị em sinh đôi An Quyên và
Mai Hƣơng (vì chúng tôi cùng tuổi và có nhiều sở thích giống nhau),
Thu Phƣơng năng động, trẻ trung và Liên Phƣơng xinh đẹp, dịu dàng
lại thông minh.
Nhớ lại những thành viên này khiến tôi rất xúc động và xin đƣợc
dừng bài viết tại đây, cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn đọc những dòng
viết rất dài này của tôi. Tôi chỉ có thể nói rằng, tôi yêu nền tảng công
việc tại EQuest, và nơi đây tôi đã có những kỷ niệm đồng nghiệp vui
vẻ nhất mà tôi đã có.

179

Những bài học không thể mua
được bằng tiền

Ở EQuest, tôi luôn đƣợc các anh chị “truyền công lực” trong các buổi
đào tạo để có thể làm cho học viên “mồm chữ O, miệng chữ A”. Ở
EQuest, tôi luôn đƣợc thẳng thắn trao đổi và thể hiện quan điểm của
mình với các “sếp”.

Hai điều ấn tượng mạnh

Tôi đến với EQuest chƣa đƣợc bao lâu nhƣng những gì tôi học đƣợc ở
nơi đây nhiều hơn so với những gì tôi từng nghĩ. Ngày qua ngày, tôi
thấy mình một lớn hơn và trƣởng thành hơn. Tôi nhớ nhất là khóa
đào tạo giáo viên nội bộ đầu tiên mà tôi đƣợc học ở đây, đó là những
bài học về phƣơng pháp giảng dạy ngoại ngữ do chị Kim Liên và anh
Minh Mão phụ trách. Tôi tốt nghiệp chuyên ngành Sƣ Phạm Ngoại
Ngữ - tiếng Anh, và cũng có rất nhiều những ngƣời khác cũng học
chuyên ngành giống nhƣ tôi, thậm chí tốt nghiệp với tấm bằng Xuất
sắc. Nhƣng không phải ai khi học xong và ra trƣờng cũng có thể làm
tốt công việc giảng dạy ngoại ngữ của mình. Trong những buổi đào
tạo của 2 anh chị và những buổi tôi giảng thử, có 2 điều làm tôi thật
sự ấn tƣợng rất mạnh:

Thứ nhất: sau mỗi bài giảng thử, anh Mão đều “khao khát” có câu trả
lời thích đáng cho câu hỏi “What’s the objective of the lesson?” – “Mục
đ ch của bài giảng là gì?”. Thật ra, từ hôm đầu tiên tôi dạy demo (giảng
thử) với cƣơng vị ứng viên xin việc vào EQuest, cũng là anh Mão dự
giờ, và cũng chính là anh đã đặt ra câu hỏi hóc búa đó cho tôi. Nhƣng
cho đến khi chính thức làm việc tại EQuest với tƣ cách là 1 giáo viên,
và đƣợc đào tạo bởi các anh chị, tôi mới nhìn ra tầm quan trọng của

180

câu hỏi đó. Đúng vậy, hiểu rõ mục đ ch của bài giảng, áp dụng các
phƣơng pháp nghiệp vụ sƣ phạm để đạt đƣợc mục đ ch đó, giúp cho
học sinh tiến bộ, thì mới thực sự là 1 bài giảng tốt đúng nghĩa.

Thứ hai: trong những buổi đào tạo của chị Kim Liên, không những
truyền đạt cho chúng tôi những kiến thức chuyên môn, chuyên
ngành, nghiệp vụ, mà chị còn “truyền công lực” lại cho chúng tôi cách
để thu phục học sinh, làm học sinh “mồm O miệng A” bằng việc sử
dụng kiến thức, tầm hiểu biết, bằng cách truyền đạt và kỹ năng ăn nói.
Đó là những điều thực sự hữu ích không chỉ cho công việc của tôi, mà
còn cả cuộc sống nữa.

Các sếp thân thiện

Đó là những ngày đầu tiên khi tôi vừa mới vào làm tại công ty, chƣa
gặp nhiều ngƣời, chƣa biết đến nhiều ngƣời, ngoại trừ các anh chị ở
phòng đào tạo. Rồi sau đó 1 thời gian, có 1-2 lần tôi đƣợc gặp và nói
chuyện trực tiếp với chị An Quyên. Lúc đầu tôi nghĩ: “Chị là sếp, chắc
là sẽ có khoảng cách kinh lắm! Và cũng sẽ không thoải mái...?!”
Nhƣng sự thật thì khác: mới chỉ nói chuyện trực tiếp với chị 1-2 lần
thôi, nhƣng lần nào tôi cũng thấy thoải mái, không khí buổi nói
chuyện nhẹ nhàng chứ không “căng nhƣ dây đàn” nhƣ tôi nghĩ. Và 1
điều quan trọng hơn, đó là tôi có thể thẳng thắn trao đổi và thể hiện ra
những điều mình suy nghĩ cũng nhƣ mong muốn từ công việc mình
đang làm trong công ty. Cách chị Quyên nói chuyện với tôi làm cho tôi
cảm thấy mình đƣợc coi trọng, đƣợc lắng nghe.

Và tôi thấy vui vì điều đó! Những buổi “họp” nhƣ vậy giúp tôi phần
nào đó hiểu hơn về công ty, về đƣờng hƣớng sắp tới của nơi mà mình
đang làm việc, thấu hiểu hơn một chút về con ngƣời, cách làm việc và
suy nghĩ của các “sếp”. Lần nào gặp anh TGĐ Nguyễn Thanh Sơn, anh
cũng đều cƣời rất tƣơi từ xa, giơ sẵn tay thật cao để bắt tay, tay còn lại
của anh vỗ vai tôi mấy cái và động viên kiểu rất gần gũi: “Đồng chí này

181

cố gắng lên nhé! Cần phải chiến đấu ác liệt nữa mới đƣợc!”.
Lời sau cuối
Có thể nói bố mẹ tôi sinh ra tôi, cho tôi hình hài và dạy tôi những bài
học đầu tiên. Trƣờng học dạy cho tôi kiến thức sách vở. Khi đến với
EQuest, tôi lại đƣợc thêm không chỉ là những bài học hữu ích khác,
những trải nghiệm quý giá từ công ty, từ đồng nghiệp và đặc biệt là từ
những ngƣời anh ngƣời chị đi trƣớc - những ngƣời thầy cô – mà còn
là những tình cảm đặc biệt của mọi ngƣời dành cho tôi. Những điều
đó không phải cứ có đồng tiền là mua đƣợc!

182

Ký sự EQuest

Tôi tên là Lê Ngọc Long – nhân viên bảo vệ trong công ty CP Học thuật
EQuest. Là nhân viên bảo vệ, tôi luôn có ý thức phải làm việc thật tốt
trong phạm vi trách nhiệm công việc của mình. Tôi làm việc trong
công ty đƣợc một năm rƣỡi, thời gian đó tuy không nhiều nhƣng cũng
giúp tôi thấy đƣợc tinh thần làm việc trách nhiệm, nhiệt tình của tất
cả cán bộ nhân viên trong công ty. Trong sự khó khăn chung của nền
kinh tế, tôi cảm nhận đƣợc bản lĩnh làm việc chuyên nghiệp, quyết
liệt, mục tiêu rõ ràng của ban lãnh đạo công ty trong sự nghiệp duy trì
và tiếp tục đƣa doanh nghiệp phát triển vững chắc hơn nữa. Làm việc
trong môi trƣờng giáo dục mang đến cho tôi những niềm vui nho nhỏ,
khi tôi đƣợc chứng kiến rất nhiều các lớp học viên đến với EQuest,
sau một năm họ đã đƣợc bổ sung, nâng cao thêm nhiều kiến thức.
Điều đó tôi thấy có ý nghĩa thật to lớn.

Tôi mong công ty ngày càng phát triển hơn nữa, có thêm nhiều ngƣời
có cơ hội tham gia làm việc tại công ty, đƣợc cảm nhận những niềm
vui nho nhỏ giống nhƣ tôi. Chúc tất cả các thành viên công ty mạnh
khỏe, vui vẻ, đoàn kết, chúc công ty ngày càng phát triển.

183

Sử ký Marketing Đà Nẵng

184

185

186

187

188

189

190

Chân dung đồng nghiệp

191

Viết về sếp tổng của tôi!

Khi tôi viết những dòng này, sếp tôi vẫn đang ở Hà Nội quản lý thị
trƣờng miền bắc và tìm kiếm thêm nhiều cơ hội kinh doanh hấp dẫn.
Nhân dịp sếp không ở đây, tôi muốn chia sẻ với mọi ngƣời một vài
điều thú vị về sếp.
Ấn tƣợng đầu tiên của tôi với sếp tổng Nguyễn Thanh Sơn là cách nói
chuyện. Tôi đã từng làm việc ở một số công ty khác, giao tiếp nhiều
với sếp nhƣng cách nói của ông ấy không dễ nghe chút nào, tôi là
ngƣời miền Nam nên nghe không quen. Thế nhƣng dễ làm việc, có thể
nói là tốt nhất trong số những ngƣời tôi từng gặp.
Sếp Sơn đã làm việc trong môi trƣờng giáo dục hơn 10 năm với những
thăng trầm, làm việc với ngƣời miền Bắc Trung Nam, sống và am hiểu
văn hóa từng vùng nên có rất nhiều điều thú vị tôi muốn nói về con
ngƣời này.

192

Một người có phong cách sống cởi mở

Tôi có thể nói chuyện với sếp về bất cứ việc gì. Trong công việc, sếp
sẵn sàng giải đáp tƣờng tận những gì chúng tôi chƣa hiểu và giúp mọi
ngƣời tập trung cao độ trong quá trình thực hiện dự án kinh doanh
mới.

Ngoài ra, tôi còn có thể nói với sếp về khóa học TOEIC, IELTS, TOEFL…
về những khó khăn trong công việc của một trƣởng bộ phận kế toán,
dự định trong tƣơng lai, thậm chí cả về chuyện tình cảm riêng tƣ…
Rất cảm thông, ông ấy lắng nghe và khuyên nhủ tôi nhƣ một ngƣời
bạn!

Tôi học hỏi đƣợc nhiều điều từ ông ấy, những kinh nghiệm sống quý
giá mà không phải một cuộc hội thoại công việc nào cũng có thể mang
lại. Tôi nhận ra không phải sếp nam nào cũng khó tính và cứng nhắc,
đặc biệt sếp tôi là ngƣời miền Bắc nhƣng vẫn có phong cách sống
phóng khoáng của ngƣời miền Nam.

Và không biết bạn có cảm thấy đƣợc điều đó ở sếp nhƣ tôi, đôi lúc
thấy sếp bạn lảng tránh và vì thế bạn không cảm nhận giống tôi

193

chăng?

Ông ấy thể hiện sự tức giận như thế nào?

Tôi đã hỏi mọi ngƣời rằng lúc sếp tức giận thì sẽ nhƣ thế nào? Điều
này khiến tôi tò mò vì lúc bình thƣờng một ngƣời có thể hoàn hảo
nhƣng chỉ cần một vài phút nóng giận có thể dễ dàng xóa bỏ tất cả.
Tôi tò mò về ông ấy, ngƣời mà đến nay tôi vẫn luôn cảm nhận là một
ông chủ mẫu mực, khi nóng giận ông ấy sẽ làm gì?

Và nhƣ tôi đã thấy, khi sếp cảm thấy không bằng lòng một điều gì đó,
thƣờng ông ý chỉ nói một câu ngắn gọn: “Thế bạn nghĩ bạn có thể làm
đƣợc điều đó tốt hơn hay không?”. Tất nhiên, chúng tôi phải trả lời
“Có”.

Trong một môi trƣờng làm việc văn minh, tôi nhận ra những câu nói
trách cứ nhẹ nhàng ấy quả thật có sự tác động khủng khiếp.

Tôi thích cách ông ý quản lý mọi ngƣời

Một phép so sánh đợn giản nhất! Công ty của một ông chủ khó tính
phần nhiều không khí sẽ có phần nặng nề và áp lực, nhân viên làm
sai, họ không dám đối mặt với sếp để báo cáo tình hình. Đó không
phải là cách làm của sếp tôi!

Công ty của tôi nhiều ngƣời giỏi, tôi công nhận nhƣ vậy. Trong suy
nghĩ của tôi trƣớc đây, ngƣời đạt đƣợc MA, BA phải là những ngƣời
có trình độ hết sức ghê gớm. Nhƣng sau khi gia nhập vào công ty, tôi
biết rằng nhiều ngƣời đều có MA, BA.. trong tay. Theo quan điểm của
sếp, giáo dục là nền tảng quan trọng giúp mọi ngƣời phát triển vả cải
thiện khả năng của bản thân!

194

Sếp nói, từng nhân viên đến với ông ấy nhƣ một định mệnh sắp đặt và
giờ tất cả đã đƣợc kết nối lại với nhau. Ông luôn may mắn gặp đƣợc
ngƣời tốt và đã có đƣợc chúng tôi trong đội ngũ nhân viên của mình.

Thƣờng sau những câu chuyện, sếp tôi trầm ngâm nói: “Thế thì mọi
ngƣời phải cùng với tôi cải thiện nền kinh tế Việt Nam!”. Đó là những
điều vĩ mô, tuổi đời của tôi còn quá trẻ để nghĩ về nó, nhƣng ông ấy
luôn biết cách động viên và khuyến khích mọi ngƣời: “Điều đó nghe
có vẻ xa xôi nhƣng vẫn có thể thực hiện đƣợc nếu bạn cố gắng đi về
phía nó!”
Ông ấy mong muốn đƣợc cải thiện nền giáo dục tại Việt Nam và đặt
hy vọng rất lớn vào những nhân viên của mình. Cách ông ý thƣờng
nói với chúng tôi là: “Tôi tự hào về các bạn”, “Tuyệt vời”, “Cố gắng lên”,
“Tiến về phía trƣớc”….
Làm việc với một ngƣời quản lý tốt nhƣ thế, với những mục tiêu ý
nghĩa nhƣ thế, tất cả chúng tôi đều cảm thấy thoải mái và hết sức cố
gắng hoàn thành công việc!

195

Hai người thầy của tôi ở EQuest

Tôi đã băn khoăn rất nhiều về việc lựa chọn chủ đề cho bài sử ký này.
Gắn bó với nơi đây trong hơn năm năm, EQuest nhƣ là ngôi nhà thứ
hai của tôi, từng góc nhỏ nơi đây đã trở thành một điều gì đó rất đỗi
thân thuộc, thân thuộc đến mức tôi chƣa từng hình dung nếu rời xa
nơi này tôi sẽ thế nào.

Từ một sinh viên mới tốt nghiệp, chƣa có kinh nghiệm, khi bƣớc chân
vào đây, tôi đã đƣợc làm quen, học hỏi và thử sức mình với rất nhiều
cơ hội. Và trong suốt quá trình học tập, phấn đấu đó, tôi thật may mắn
khi gặp đƣợc những ngƣời anh, ngƣời chị, ngƣời bạn đồng nghiệp đã
gắn bó và giúp đỡ tôi từng ngày. Trong số rất nhiều ngƣời mà tôi phải
cảm ơn đó có hai ngƣời đặc biệt hơn cả, hai ngƣời chị? thân thiết mà
tôi phải gọi là hai ngƣời thầy - những ngƣời đã dạy dỗ và dìu dắt cũng
nhƣ đã định hƣớng cho tôi trong công việc.

Người thầy đầu tiên…

Đây là ngƣời có ấn tƣợng mạnh nhất với tôi khi ngày đầu đến EQuest
- chị Trần Thị Minh Hải – Phó Giám đốc EQuest từ 2008 – 2010. Ký ức
trong tôi về chị Minh Hải rất sâu sắc, bởi chị là ngƣời phỏng vấn và
nhận tôi vào làm ở vị trí khởi đầu là một trợ giảng, với công việc chủ
yếu là chuẩn bị tài liệu cho giáo viên và học viên. Và cũng chính chị là
ngƣời đã dẫn dắt và trao cho tôi cơ hội làm một tƣ vấn tuyển sinh. Chị
truyền kiến thức, cảm hứng và đam mê trong công việc này cho tôi,
khiến tôi cảm thấy yêu và gắn bó với nghề, muốn đem mọi tâm huyết
của mình để cùng phát triển công ty.

Hình ảnh của chị trong đội tƣ vấn chúng tôi lúc đó là một ngƣời chị

196

gần gũi, lúc nào cũng tƣơi tắn, nhìn thấy chị là nhìn thấy nụ cƣời thân
thiện, làm việc gì cũng hối hả nhƣng kết quả đạt đƣợc thì luôn tốt
nhất. Từ chị, tôi học đƣợc cách tiếp xúc, tƣ vấn, trò chuyện với khách
hàng, xử lý các tình huống bất ngờ trong công việc, học đƣợc cách nói
chuyện khiến khách hàng tin tƣởng, thân thiết. Bên cạnh đó, chị coi
tôi nhƣ cô học trò nhỏ, tận tình chỉ bảo và hƣớng dẫn tôi cách lãnh
đạo, cách đối xử với nhân viên gần gũi nhƣ chị em trong gia đình,
cách giao việc và quản lý nhân viên theo hƣớng làm bạn chứ không
phải làm sếp, tạo động lực làm việc cho nhân viên, khen ngợi nhân
viên đúng lúc đúng chỗ, khuyến khích nhân viên từ những thành quả
nhỏ nhất, giúp nhân viên cảm thấy mình đạt đƣợc thành tích để từ đó
phấn đấu làm tốt công việc hơn nữa. Đó tuy là những lý thuyết tôi đã
đƣợc học khi còn là sinh viên khoa Quản trị kinh doanh, nhƣng đến
khi gặp chị Hải và đƣợc nhìn cách làm việc, quản lý của chị trên thực
tế, tôi mới thực sự ngấm và hiểu đƣợc những điều đó.

Năm 2010, khi đƣợc sếp tin tƣởng và giao vị trí quản lý tòa nhà (UM),
tôi đƣợc cử đi công tác trong chi nhánh Sài Gòn để học tập và trao đổi
kinh nghiệm với đồng nghiệp. Một tuần ở đây, ngoài việc học hỏi
đƣợc rất nhiều kinh nghiệm và cách tổ chức, sắp xếp công việc, thì
cũng là thời điểm tôi nghe tin chị Hải nghỉ việc. Lúc đó thật sự tôi đã
rất sốc, vì không nghĩ là EQuest lại vắng đi chị Hải, vắng đi nụ cƣời
tƣơi tắn của chị. Nhƣng rồi bản thân tôi cũng phải chấp nhận, chị có
những định hƣớng của riêng mình, mục tiêu của riêng mình và chị
muốn rời đi để thực hiện những điều đó.

Trong thâm tâm tôi luôn biết ơn chị đã dạy tôi trở thành một ngƣời
nhiệt huyết và quyết tâm trong mọi việc, đƣa tôi từ một trợ giảng đi
lên thành một nhân viên sales và cao hơn nữa thành một quản lý,
thay đổi con ngƣời và cách làm việc của tôi.

Người thầy thứ hai…

197

Có lẽ tôi cũng là một ngƣời may mắn khi vừa phải chia tay chị Hải thì
tôi gặp đƣợc ngƣời thầy thứ hai, là chị Nguyễn Thu Hiền – COO của
EQuest từ 2010-2012. Từ một ấn tƣợng tốt đẹp ban đầu khi chị gặp tôi
đầu tiên trong ngày làm việc đầu tiên của chị tại EQuest, hai chị em đã
trở nên thân thiết với nhau hơn. Chị Hiền đến là lúc tôi đang đảm
nhận vị trí UM tại 38 Hàng Cháo và đang còn nhiều bỡ ngỡ với công
việc của mình, phải nói chính xác là hoàn toàn làm theo bản năng
(bản năng đƣợc ngƣời thầy đầu tiên phát hiện và rèn luyện). Chị đã
dành thời gian trao đổi và giúp tôi hiểu đƣợc bản chất thực sự của
sales, các vấn đề về kinh doanh, áp lực doanh số, cách tính toán và
làm sao để tăng doanh số chứ không đơn thuần chỉ là tƣ vấ?n tuyển
sinh.

Nếu ngƣời thầy đầu tiên đã phát hiện và dẫn dắt tôi những bƣớc đầu
khi làm một nhân viên kinh doanh với những kỹ năng mềm, sự linh
hoạt trong công việc và đối nhân xử thế thì ngƣời thầy thứ hai này lại
là ngƣời mang đến cho tôi những kỹ năng, phƣơng pháp làm việc
khoa học, khoa học từ những thứ nhỏ nhất nhƣ sắp xếp các tài liệu
trong máy tính, cách lƣu từng file tài liệu, format tài liệu, quản lý mail
công việc, bố trí, sắp xếp thời gian làm việc sao cho có hiệu quả nhất.
Chị dạy cho tôi cách làm việc cầu toàn và chủ động, không chấp nhận
một lỗi dù nhỏ nhất trong bản kế hoạch, luôn nỗ lực hoàn thành tròn
trịa công việc. Chị đứng sau hƣớng dẫn, để tôi tự va chạm tìm ra vấn
đề và giao toàn quyền cho tôi quyết định, nhờ cách chỉ dạy đó, tôi dần
đạt đƣợc nhiều thành tích hơn trong công việc.

Khi tôi trở nên cứng cáp cả về kỹ năng mềm và kỹ năng làm việc, lại
là lúc chị Hiền nghỉ. Cuộc sống là vậy, luôn chuyển động và thay đổi
mà không ai ngờ trƣớc đƣợc điều gì. Khoảng thời gian ở bên nhau rồi
cũng đến lúc trở thành kỷ niệm. Từ một cô nhân viên trợ giảng, đƣợc
rèn dũa và dạy dỗ từ hai ngƣời chị mà tôi luôn coi là hai ngƣời thầy
của mình, qua quá trình phấn đấu chứng minh năng lực, tôi đã đạt
đƣợc những thành tích nhất định.

198

Nhìn lại quãng đƣờng không dài không ngắn đó, bỗng thấy cuộc sống
dƣờng nhƣ ƣu ái cho tôi quá nhiều trong công việc. Những thành
công tôi có hôm nay, luôn có bóng dáng của hai ngƣời chị mà tôi vô
cùng yêu quý và biết ơn. Cảm ơn EQuest đã cho tôi mối nhân duyên
đó, và cũng đã cho tôi cơ hội chứng minh đƣợc bản thân mình ở công
việc này.
Xin chúc cho hai ngƣời chị của tôi luôn thành công và chúc cho
EQuest ngày càng phát triển lớn mạnh hơn nữa!

199

“Giáo viên toán Tilado – 3 trong 1”

Là một giáo viên bộ môn toán của thƣơng hiệu Tilado, tôi xin dành bài
viết này để vẽ lại chân dung những ngƣời đồng nghiệp của tôi. Ngày
ngày họ cùng làm việc với tôi và cùng tôi đến các cơ sở bắt đầu những
buổi dạy. Hơn ai hết tôi hiểu họ thế nào.

Tôi tạm thời làm một phép so sánh giữa hai đối tƣợng đó là giáo viên
biên chế công chức - là những ngƣời đang giảng dạy ở các Trƣờng
công; và những giáo viên Toán tại Tilado. Nếu nhƣ giáo viên công
chức có thể chỉ soạn một giáo án, rồi dùng cho mọi học sinh và trong
nhiều năm nếu chƣa cải cách sách Giáo khoa; thì với giáo viên Toán
tại Tilado không xảy ra điều đó, họ tiếp quản nhiều lớp và mỗi lớp lại
có những nhóm học sinh có lực học khác nhau. Để có một giáo án mà
ở đó học sinh nào cũng phù hợp thì ngƣời giáo viên phải thực sự tập
trung làm mới giáo án mình dạy liên tục.

Rõ ràng nếu để ý các bạn sẽ thấy ở giáo viên Toán Tilado có đến ba cái
giỏi trong một công việc dạy Toán.

Cái giỏi thứ nhất, chính là giỏi chuyên môn. Từ khi tiếp quản vị trí tổ
trƣởng tổ Toán Tilado, tôi đã đƣa ra một quy định tuyển dụng các giáo
viên rất nghiêm ngặt, qua nhiều vòng thử thách để chọn lấy cá nhân
tốt nhất. Và đƣơng nhiên hai vòng quan trọng nhất liên quan đến
chuyên môn của họ, đó là phải giỏi Toán và dạy Toán. Giải toán tốt
ngƣời giáo viên đó sẽ chủ động thiết kế đƣợc giáo án phù hợp, còn
dạy toán tốt cho thấy kỹ năng sƣ phạm của ngƣời giáo viên rất quan
trọng.

Ở Tilado giáo viên Toán phải biết soạn bài trên Powerpoint và biết dạy

200


Click to View FlipBook Version