1 năm 6 tháng 13 ngày
Tôi không biết bắt đầu từ đâu và phải bắt đầu nhƣ thế nào để viết về
một điều gì đó về EQuest trong tôi. Nếu là sự gắn bó, nếu là điều đặc
biệt thì đó là Tilado.
Tôi và Tilado không thân thiết từ ngày đầu gặp mặt. Giữa chúng tôi có
1 khoảng cách vô hình, luôn im lặng đúng nhƣ bản chất của những
kẻ chẳng hiểu và luôn đề phòng nhau. Tôi nhƣ đứng giữa những thứ
mơ hồ, một mình một góc, không hiểu rằng mình sẽ bắt đầu từ đâu để
làm quen và phá vỡ bức tƣờng của sự lặng thinh ấy. Đó là một cảm
giác không hề dễ chịu, không hiểu nhau thì sao có thể làm việc với
nhau! Tôi quyết định đứng dậy, làm quen và xây dựng tình bạn với
Tilado. “Chúng tôi" dần nói chuyện, kể cho nhau nghe về bản thân
mình, kể cả là những câu chuyện không đầu không cuối, đôi lúc có
mệt mỏi, giận hờn vì những mâu thuẫn nhỏ nhặt nhƣng trên tất cả,
chúng tôi đang bù đắp cho nhau để hoàn thiện chính mình.
Hơn 1 năm gắn bó, có lẽ tôi là ngƣời bạn lâu năm với Tilado hơn cả.
Những ngày đầu bao giờ cũng khó khăn nhất nhƣng lại là khoảng
thời gian đáng nhớ nhất. Chúng tôi làm việc với nhau nhƣ một gia
đình nhỏ - nghiêm khắc nhƣng cũng yêu thƣơng nhau hết mực. Nhƣ
những ngƣời lội ngƣợc dòng, chúng tôi vấp phải rất nhiều thất bại
nhƣng sau mỗi thất bại ấy, tôi thấy tất cả đều trƣởng thành và mạnh
mẽ hơn thật nhiều. Có những ngƣời ra đi, có những ngƣời ở lại, tôi
thấy sự thay da đổi thịt của Tilado từng ngày.
Với tôi, dù ở bất kỳ nơi đâu, yếu tố con ngƣời bao giờ cũng quan trọng
nhất. Tilado hôm nay là nhƣ thế. Ở đây, bạn sẽ thấy Một sếp Thủy
nghiêm khắc, vui tính, đôi khi bị nhân viên dìm hàng yêu. Một UM Phí
Hƣờng bản lĩnh, rắn rỏi mà cũng mềm mỏng nhƣ chính cuộc sống của
101
cô ấy. Một Marketing Hải Yến hồn nhiên nhí nhảnh, thông minh
nhƣng cũng đầy trách nhiệm. Một chị Lệ online hiền lành, sâu sắc,
Một Ngọc nhỏ nhắn xinh tƣơi, luôn khiến ngƣời đối diện cảm thấy
thật vui vẻ thoải mái. Rồi cả nụ cƣời của chú bảo vệ mỗi sáng, tinh
thần trách nhiệm, cống hiến hết mình của các anh chị giáo viên. Đó là
những con ngƣời tôi gặp hằng ngày, chia sẻ từng cảm xúc, gắp cho
nhau miếng rau miếng thịt buổi trƣa, động viên nhau cùng cố gắng,
sẵn sàng đặt tay lên vai, hiểu và cảm thông cho nhau trong từng ánh
mắt. Đơn giản vậy thôi, Tilado gần gũi và thân thuộc với tôi từ những
điều nhỏ bé, bình dị nhất.
Ngƣời ta nói rằng, khi đã quá quen với một điều gì đó, bạn thƣờng
chẳng thể nói ra nó có ý nghĩa với bạn nhƣ thế nào. Tôi và Tilado là
nhƣ vậy, không nhất thiết phải quá cầu kỳ nhƣng vẫn luôn biết là một
phần của nhau! Và cho đến hôm nay, tình bạn của chúng tôi tròn 1
năm 6 tháng 13 ngày!
102
EQuest Academy trong tôi!
Lịch sử hình thành và đội ngũ giáo viên là hai lý do luôn khiến tôi
muốn tiếp tục đồng hành cùng EQuest – nơi mà theo đánh giá của tôi,
là có một môi trƣờng sƣ phạm tốt nhất hiện nay.
EQuest Academy ra đời tại Hà Nội năm 2003 bởi chính các thầy giáo
cũng là thạc sĩ và tiến sĩ sống và làm việc ở Hoa Kỳ, Anh, Ôxtrâylia, Hà
Lan và đã từng đứng trên bục giảng dạy bảo tôi từ khi tôi còn là sinh
viên.
Trong hơn 10 năm qua, EQuest Academy không chỉ giúp các bạn trẻ
học tiếng Anh mà còn hỗ trợ giới trẻ kiến thức tiếng Anh phục vụ
“săn” hoặc đƣợc giúp đỡ để “săn học bổng” du học.
EQuest cho tôi cảm giác đƣợc làm việc tại một trong những môi
trƣờng sƣ phạm tốt nhất hiện nay, khi tôi có cơ hội gặp gỡ và trao đổi
với trên 250 giáo viên ở Hà Nội và TP.HCM. Trình độ của mỗi giáo viên
đều rất giỏi và xuất sắc, không chỉ ở Việt Nam mà còn các đất nƣớc
khác trên thế giới.
Ở EQuest, chất lƣợng giảng dạy luôn đƣợc đặt lên hàng đầu. Là giáo
viên, tôi luôn tự nhắc nhở bản thân tập trung theo phƣơng pháp phát
triển kỹ năng học tập hiệu quả cho học viên và hƣớng dẫn các em có
phƣơng pháp học tập khoa học, chủ động và tích cực.
Thời gian ở EQuest, tôi luôn nhận đƣợc sự hƣớng dẫn tận tình từ Ban
Lãnh đạo cũng nhƣ đồng nghiệp để đảm bảo việc giảng dạy luôn phù
hợp với mục tiêu học tập của mọi học viên và mọi khóa học. Ngoài ra,
103
việc Công ty cung cấp mọi khóa luyện thi quốc tế, hƣớng đến việc
giúp đỡ học sinh tìm học bổng cũng là một động lực thúc đẩy tôi phấn
đấu rất nhiều trong việc rèn luyện bản thân.
Tôi thấy mình thật sự may mắn khi đƣợc làm việc trong môi trƣờng
thân thiện, chuyên nghiệp nhƣ tại EQuest.
104
Nhật ký của tôi
Tháng 8 năm 2010
Mang theo sự hào hứng của một sinh viên mới ra trƣờng, tôi bƣớc
chân vào làm việc tại EQuest – Xã Đàn với tƣ cách là một tƣ vấn tuyển
sinh. Tại đó, tôi gặp chị Thủy - UM của cơ sở Xã Đàn, cũng là ngƣời
thầy đầu tiên của tôi.
Còn nhớ ngày đầu tiên đi làm, công việc của tôi là làm quen với các
sản phẩm của EQuest, quan sát các chị nói chuyện điện thoại và tiếp
khách hàng. Ây vậy mà ngay hôm đó tôi đƣợc yêu cầu trực đến 8h tối
vì các chị đều phải đi trông thi. Suy nghĩ của tôi lúc ấy là “Thôi rồi,
mình làm sao trực một mình đƣợc, nhỡ có khách đến thì sao? Lại còn
phải giải quyết các vấn đề liên quan đến lớp học nữa? Ôi chao!”. Nghĩ
vậy thôi, chứ cũng không dám thở than vì tôi biết rằng mọi ngƣời
cũng đang bận. Ngậm ngùi đồng ý, cố gắng ghi nhớ những gì các chị
dặn dò, trong đầu cầu nguyện mọi chuyện suôn sẻ...
Hai tháng ở bộ phận tƣ vấn, tôi đã học đƣợc khá nhiều điều, từ việc
trình bày 1 trang giấy thế nào cho đẹp mắt đến cách bắt chuyện với
khách hàng, cách khai thác mối quan tâm của họ…
Tháng 10 năm 2010
Thời gian này, tôi đƣợc chuyển vào phòng Du học. Làm việc ở đây đòi
hỏi tôi phải học rất nhiều điều mới, với lƣợng kiến thức khổng lồ và
thậm chí tới giờ phút này tôi vẫn còn phải học rất nhiều. Hồi đó, tôi
đồng thời đảm trách cả hai công việc, vừa là một nhân viên tƣ vấn du
học, vừa là một chăm sóc lớp, vì IvyPrep mới đƣợc thành lập chƣa có
105
sự phân hóa công việc rõ ràng.
Ngày ấy, tôi làm việc dƣới sự quản lý của chị Quyên và sự hƣớng dẫn
chuyên môn của chị Huyền. Hai chị cũng đã dạy tôi rất nhiều điều từ
việc làm hồ sơ đến các giao tiếp với khách hàng và những kỹ năng
khác trong cuộc sống. Chị Quyên - ngƣời tôi cảm thấy ngƣỡng mộ vì
cùng một lúc chị có thể làm rất nhiều mảng khác nhau: quản lý
IvyPrep, marketing, nhân sự… Còn chị Huyền, chúng tôi luôn coi chị là
một ngƣời chị gái, ngƣời khiến chúng tôi có thể chia sẻ hết mọi tâm
sự. Bởi sự nhẹ nhàng chỉ bảo chúng tôi. Có đôi lúc vì sơ suất khiến
khách hàng phàn nàn, thậm chí trách mắng, chị sẵn sàng là ngƣời
giúp chúng tôi giải quyết và làm dịu đi cơn giận dữ của họ.
Tháng 9 năm 2011
IvyPrep có cơ sở riêng – 22C Giảng Võ. Mọi ngƣời ai nấy đều rất phấn
khởi vì không còn phải đi mƣợn phòng học cho các lớp nữa. Một
mình một cơ sở đồng nghĩa với việc phải chi trả cho rất nhiều khoản
106
khác nhau: thuê nhà, điện nƣớc, nhân viên… do đó, áp lực về doanh
thu cũng cao hơn. Cứ hàng tuần, chúng tôi lại nhận đƣợc email của
sếp về việc “doanh thu chúng ta phải đạt... còn thiếu…”. Áp lực thật
đấy, nhƣng áp lực ấy không thể cản trở đƣợc niềm vui mà tôi và mọi
ngƣời có đƣợc khi đƣợc làm việc cùng nhau. Đó là những lúc tụ tập
khi cùng ăn trƣa, rủ nhau ngủ trƣa nhƣng không ngủ mà chém gió
chém bão về nhiều vấn đề, cùng chụp ảnh tự sƣớng trong phòng thƣ
viện...
Tháng 1 năm 2013
IvyPrep dời sang cơ sở mới - 57 Láng Hạ. Chúng tôi, ai cũng háo hức
lắm vì sẽ đƣợc làm việc tại một văn phòng cao cấp hơn - Tháp Thành
Công - 1 trong những tòa nhà cao nhất của phố Láng Hạ. Cũng chính
tại đây, các lớp ngày càng đƣợc mở nhiều hơn, IvyPrep cũng có thêm
những thành viên mới.
Giờ đây tôi đang làm việc dƣới sự quản lý của chị Mi - một ngƣời luôn
hết mình vì công việc, ngƣời luôn khuyến khích chúng tôi phải
trƣởng thành hơn. Chị đang nỗ lực để đƣa IvyPrep phát triển hơn, trở
thành một thƣơng hiệu hàng đầu trong lĩnh vực giáo dục tại Việt
Nam.
Thời gian thấm thoát trôi, tôi cũng đã làm việc đƣợc gần 4 năm ở
IvyPrep – EQuest, với biết bao kỷ niệm vui buồn. Vui khi giúp khách
hàng xin đƣợc vào học tại các trƣờng đại học Mỹ với học bổng lên tới
hàng trăm triệu. Buồn khi mình chƣa cố gắng hết sức để đáp ứng
đƣợc mong đợi của khách hàng. Vui khi đƣợc cùng làm việc với mọi
ngƣời. Buồn khi đồng nghiệp chia tay để đến một chân trời mới.
Nhƣng có một điều chắc chắn rằng, tôi sẽ không bao giờ quên quãng
thời gian mà tôi và mọi ngƣời đã có cùng nhau.
Cảm ơn các chị, cảm ơn các bạn!
107
Tình yêu tôi lớn lên từng ngày
Ngƣời ta thƣờng nói những gì là đầu tiên thì luôn để lại ấn tƣợng sâu
đậm hơn cả. Đó cũng chính là lý do vì sao mặc dù đã làm việc ở
EQuest đƣợc gần 3 năm nay, nhƣng đối với tôi năm đầu tiên làm việc
ở đây vẫn để lại trong tôi ấn tƣợng sâu đậm nhất, và cũng là năm
tháng mà tôi thích nhất. Có rất nhiều thứ lần đầu tiên tôi đƣợc trải
nghiệm sau quãng đời sinh viên của mình.
Công việc đầu tiên
Tôi nộp CV vào lúc 11h trƣa, và ngay lập tức 1h chiều cùng ngày tôi
đƣợc gọi hẹn phỏng vấn. Cảm giác lúc đó rất tuyệt, và ấn tƣợng lúc đó
của tôi về EQuest cũng rất tốt. Tôi cảm thấy háo hức cho buổi phỏng
vấn đầu tiên ấy. Tôi còn nhớ ngƣời phỏng vấn lúc ấy là anh Hùng –
một ngƣời có nụ cƣời hiền, da ngăm ngăm – nhìn anh có một chút gì
đó vừa nể phục, sợ sợ mà cũng thấy gần gũi. Anh hỏi tôi nhiều thứ,
mà ấn tƣợng nhất là câu: “Nếu em đi dạy mà học trò hỏi em bao nhiêu
tuổi thì em sẽ trả lời thế nào?”. Lúc đó tôi thật sự lung túng, liền nói
đại một câu mà tôi đã đọc đƣợc ở đâu đó: Em sẽ cƣời và nói “Bí mật
làm nên một ngƣời phụ nữ”. Anh nghe xong và phá lên cƣời, còn tôi
lúc đó nhƣ trút đƣợc gánh nặng, rồi tôi cũng qua vòng phỏng vấn,
đƣợc mời dạy demo. Trải qua một buổi demo 45 phút với đầy những
thách đố văn vẹo từ giám đốc và các giáo viên khác, rồi cả 2 tuần dài
đằng đẵng chờ đợi kết quả thì cuối cùng tôi cũng chính thức đƣợc
nhận thử việc.
Mỗi ngày lên công ty tôi cảm thấy vô cùng háo hức, đƣợc học những
điều mới, đƣợc tiếp xúc với nhiều ngƣời, nhƣng vì tính nhút nhát của
tôi mà đã gây ra khá là nhiều hiểu nhầm, và cả khó khăn nữa. Nhƣng
chính những lúc nhƣ thế tôi dần trƣởng thành hơn, và luôn luôn nhận
108
đƣợc sự động viên từ chị Nhi giám đốc và những đồng nghiệp thân
yêu – đối với tôi khoảng thời gian ở bên họ thật luôn luôn đáng nhớ.
Chị Nhi
Chị Nhi là một ngƣời giản dị, giản dị đến mức là lần đầu tiên gặp chị
tôi nghĩ chị là một nhân viên bình thƣờng. Sau này biết chị là giám
đốc tôi mới té ngửa. Không chú trọng vẻ bề ngoài, nhƣng về công việc
chị là một ngƣời chu đáo, kỹ tính và luôn đúng hẹn. Chị là ngƣời quan
tâm tôi nhất, cho tôi nhiều cơ hội nhất. Chị động viên tôi những buổi
dạy đầu tiên thất bại, nhắc nhở tôi phải biết bảo vệ mình trong những
khó khăn trong công việc.
Nhớ lần tôi đã khóc trƣớc mặt chị vì nghĩ mình sẽ chẳng thể vƣợt qua
những thử thách, khi đó chị chỉ ngồi im nhìn tôi, rồi nhẹ nhàng vỗ vai,
động viên … Nhờ những tình cảm chân thành của chị mà tôi đã cố
gắng hơn rất nhiều, rồi khi tôi đƣợc học trò quý mến yêu cầu dạy lớp
tiếp theo, chị đã gửi mail nói chị tự hào về tôi thế nào, những lời đó
làm tôi sung sƣớng lắm. Có một ngƣời giám đốc biết quan tâm tới
nhân viên nhƣ chị, hiểu đúng tâm tƣ suy nghĩ và năng lực của từng
ngƣời, tôi thấy mình thật may mắn!
Jonny và những đồng nghiệp mà tôi yêu mến
Jonny là ngƣời bạn nƣớc ngoài đầu tiên khi tôi làm việc tại EQ. Và vì
sao tôi lại nhắc tới Jonny ƣ? Vì khoảng thời gian chúng tôi làm việc
chung cũng đủ lâu để có nhiều kỉ niệm. Ấn tƣợng đầu tiên của tôi về
Jonny là quá phong độ, điển trai, nhƣng cũng khá là… nói thế nào cho
đúng nhỉ… “sang chảnh”. Nhƣng khi tiếp xúc rồi thì mới phát hiện ra
Jonny rất là vui tính, hòa đồng, nhƣng nếu khi bạn ấy tâm trạng
không tốt hay xì tress thì thật là kinh khủng. Nhƣng nhìn chung thì
khi gặp tôi, Jonny lúc nào cũng tƣơi cƣời, lại sẵn sàng giúp tôi mọi
câu hỏi hóc búa liên quan đến kiến thức giảng dạy nên tôi quý Jonny
109
lắm. Tôi thích khi Jonny phát âm đúng tên tôi, rồi lúc mệt quá thì hay
khều khều tôi bảo: “Nhung, can you help me teaching my GMAT class
tonight?” mặc dù Jonny thừa biết tôi chẳng dạy GMAT. Tôi thích cả
cái giọng Anh quý tộc của Jonny nữa…
Jonny về Anh rồi. Thỉnh thoảng thấy nhớ nhớ Jonny. Đã lâu rồi ở EQ
tôi không còn một ngƣời bạn ngoại quốc nào thân thiết nhƣ vậy.
Ngoài Jonny ra, thì những ngƣời đồng nghiệp đầu tiên tôi không thể
không nhắc tới là chị Hoàng Anh, Lệ Chi và chị Hƣơng. Trong khi chị
Anh là một ngƣời có cá tính khá giống chị Nhi và luôn dịu dàng chỉ
dẫn cho tôi, thì chị Hƣơng và Lệ Chi lại có tính cách khác hẳn. Hai
ngƣời rất năng động, giỏi, và xinh xắn. Tôi thân với Lệ Chi hơn vì
khoảng thời gian làm việc chung nhiều hơn – những lần công tác
chung, rồi training các thứ, có những lúc chúng tôi cũng xảy ra xích
mích, nhƣng may mắn là Lệ Chi cũng không phải ngƣời để bụng nên
chúng tôi nhờ đó lại thân nhau hơn. Tính năng động, nói nhanh của
Lệ Chi nhiều khi còn lây nhiễm sang tôi… rất thầm cảm ơn bạn ấy vì
nhờ Chi mà tôi phần nào bớt nhút nhát đi, và tự tin nhiều hơn.
Cậu học trò tôi quý – lớp tôi quý
Nhắc đến đồng ngiệp thì không thể quên nhắc về học trò. Tính ra bây
giờ dạy bao nhiêu học trò rồi thì tôi cũng không thể nhớ hết nổi,
nhƣng có một nhóc học trò mà tôi dạy năm đầu tiên ở EQ vẫn khiến
tôi nhớ nhất, và quý mến nhất. Nhóc ngƣời nhỏ nhỏ, đeo kính cận, đặc
điểm nổi trội nhất là hay cƣời mỗi khi vào lớp. Cho dù tâm trạng có
nhƣ thế nào, nhƣng khi gặp tôi nhóc luôn vui vẻ nhƣ thế: chính nụ
cƣời của nhóc, sự ủng hộ của nhóc là nguồn động viên tôi tự tin hơn
khi đứng lớp, đồng thời thoải mái thể hiện cá tính thực sự của mình.
Bây giờ tôi vẫn chƣa gặp đƣợc một học trò thứ hai có thể mang lại cho
mình cảm giác nhƣ thế.
110
Dạy bao nhiêu lớp từ ASE, FAE đến những lớp luyện thi, nhƣng tôi
vẫn yêu quý nhất là lớp kids với 4 cậu nhóc siêu quậy. Mỗi lần vô lớp
là đều cảm thấy phải vận dụng hết 100% năng lƣợng của mình, nhƣng
tôi lại yêu những tích cách ngây thơ ấy, những tiếng xƣng hô cô – con
dễ thƣơng, nhớ cả những lúc học trò tối ngày chọc cô bằng cách ra đo
chiều cao với cô rồi phán: “ơ, sao hôm nay cô lùn vậy”. Những sự thoải
mái đó chỉ có thể có ở những đứa trẻ, nó khác xa với không khí
nghiêm túc khi dạy những lớp luyện thi.
Cũng không thể quên những lớp FAE dạy hai năm đầu tiên, cảm giác
học trò ở những lớp này gắn bó nhiều hơn so với những lớp sau này.
Và những sự quan tâm tới giáo viên cũng rất là dễ thƣơng, nó đƣợc
thể hiện bằng những món quà nhỏ nhỏ thôi, nhƣng cũng đủ làm nức
lòng ngƣời đứng lớp.
Với tôi, để nói hết về những kỷ niệm và con ngƣời tại EQuest thì
nhiều lắm. Giữa những ngày bề bộn công việc và giáo án thế này, “sử
k ” đã mang đến cho tôi một khoảng lặng để ôn lại những ngày tháng
tƣơi đẹp ấy, những gì đã qua không quay trở lại, mãi mãi chỉ nằm
trong một góc nhỏ trong tim….
HẠT TIÊU
111
Growing up every day
Tôi đến với Học Viện Anh Ngữ EQuest trong một lần tham khảo thông
tin trên internet. Suy nghĩ của tôi khi đó là Học Viện thật đồ sộ với
mạng lƣới văn phòng và chi nhánh trải rộng khắp ba miền. Ấn tƣợng
nhất là các văn phòng tại Thủ Đô Hà Nội cung cấp tất cả dịch vụ học
vấn cho các đối tƣợng từ thiếu nhi đến ngƣời trƣởng thành. Từng có
kinh nghiệm làm việc lâu năm ở môi trƣờng giáo dục quốc tế, nhƣng
khi đến EQuest, trong lòng tôi xuất hiện cảm giác lâng lâng khó tả. Tôi
thật sự vui và hãnh diện khi bắt đầu làm việc tại EQuest Hồ Chí Minh
cách đây hơn một năm. Một năm – đối với quá trình cống hiến của
một nhân viên mới là chƣa đủ dài. Tân binh nhƣ tôi khi muốn tìm
kiếm cơ hội thay đổi môi trƣờng làm việc theo chiều hƣớng tích cực
hơn đều tự nhủ phải cố gắng và nỗ lực bản thân rất nhiều. Các ban
lãnh đạo, các sếp, các đồng nghiệp mới thật sự đã hỗ trợ tôi rất nhiều
và thân tình. Những bỡ ngỡ và khó khăn bản thân dần đƣợc gỡ bỏ để
tôi cảm thấy nhẹ nhõm và hòa nhập hơn với mọi ngƣời. Dần dà,
EQuest đã trở thành cái tên quen thuộc ngay cửa miệng của không
chỉ riêng tôi mà là của tất cả nhân viên nơi đây.
Do đặc thù công việc nên tôi thƣờng phải liên hệ với phụ huynh và
khách hàng bất kể ngày dài, đêm khuya, giờ nghỉ, giờ làm….cứ lúc nào,
Cứ hễ có thông tin về công việc cần hay hồ sơ du học của con em họ
đến đâu thì mình phải theo dõi và thực hiện ngay đến đó. Đã từ lâu,
EQuest trở thành suy nghĩ, hơi thở, nhịp đập trong bản thân tôi. Tình
yêu của tôi với EQuest lớn lên trong tôi từng ngày, giúp tôi trƣởng
thành và suy nghĩ mọi việc thấu đáo hơn.
Sở thích của tôi là lƣu giữ kỷ niệm qua những hình ảnh mỗi ngày. Hy
vọng các anh chị trong công ty đón nhận hình ảnh của tôi nhƣ một lời
chào thân ái.
112
Bóng đá, sử ký, tôi và EQuest
Những trận cầu sục sôi cuối cùng của mùa World Cup đang dần khép
lại, cũng là lúc mình chợt nhận ra hạn chót của “Sử k ” đã tới. Tuy rất
ham bóng đá nhƣng mình cũng muốn viết mấy dòng chia sẻ về quãng
thời gian hơn 4 năm mình đã gắn bó với EQuest, cùng biết bao kỷ
niệm vui buồn.
Ở EQuest, mọi ngƣời thƣờng hay gọi mình là “Cán bộ đƣờng lối”, nghe
oai nhƣ đang đi làm cách mạng. Ngoài ra mình còn đƣợc anh em “tín
nhiệm” cho làm đội trƣởng đội bóng, vai vế chắc chỉ sau mỗi ông bầu
Giang. Là cán bộ đƣờng lối nên mình có thời gian và cơ hội tiếp xúc
với tất cả các sếp, các bộ phận trong công ty. Từ đó mình dần dần hiểu
thêm về công ty, về anh chị em, và tình yêu với EQuest trong mình
cũng lớn lên từng ngày qua những lần tiếp xúc đó. Biết bao kỷ niệm
vui buồn muốn đƣợc chia sẻ cùng mọi ngƣời.
Đầu tiên là những kỷ niệm về đội bóng. Mình là một ngƣời vô cùng
đam mê bóng bánh, thời trai trẻ cũng suýt nữa xỏ giày theo nghiệp
“quần đùi, áo số”. Đội bóng hoạt động đƣợc hơn 1 năm cũng mang lại
cho mình biết bao niềm vui, mỗi tuần 1 trận, có thắng có thua nhƣng
hôm sau bao giờ anh em cũng ngồi lại phân tích chiến thuật nhƣ
những huấn luyện viên chuyên nghiệp. Tuy nhiên, cứ đến ngày đá
bóng mà nhận đƣợc lệnh đƣa sếp ra sân bay là mình lại buồn tênh.
Trên sân bóng, mình và Thành Rock nhƣ hai đối thủ không đội trời
chung, cố gắng đẩy căng thẳng lên cao độ, để trận đấu “nhiệt” hơn. Tất
cả chỉ để phục vụ mục đ ch vui, khỏe của anh em trong đội. Mấy
tháng trở lại đây, EQuest FC mới “khai quật” đƣợc chú Chính phòng IT
đá ở vị trí hậu vệ cánh. Chú này nhìn cũng đẹp trai cơ mà có vẻ hơi
nhát gái, nên giờ vẫn chƣa có ngƣời yêu. Mình và phòng kỹ thuật
113
cùng các chị, em trong công ty đang lên kế hoạch làm mai mối cho
chú ấy.
Làm lái xe cho Công ty thì không thể không kể đến những lần đƣa các
sếp đi công chuyện, những trải nghiệm này ở công ty có lẽ chả ai có
thể biết đƣợc, mình không chia sẻ trên sử ký thì quả là một điều thiếu
sót nặng nề. Mỗi tối trời mƣa đƣa sếp đi nhậu, ngồi một mình trên xe
tuy thấy hơi buồn nhƣng vẫn có những em muỗi làm bạn, cũng vui
lên đƣợc vài phần. Cũng có một kỷ niệm khó quên khi sếp tổng đi
vắng, mình đi đón sếp phó là An Quyên trong một buổi mƣa tầm tã
trắng xóa mặt đƣờng. An Quyên cho mình địa chỉ, nhƣng chả hiểu
hôm đó bối rối thế nào mà một ngƣời thuộc Hà Nội nhƣ lòng bàn tay
nhƣ mình lại loay hoay mãi mới tìm đƣợc đến nhà. May sao cuối cùng
mình cũng đón đƣợc sếp phó. Địa điểm đó có lẽ mãi mãi mình chả
bao giờ quên đƣợc.
Thêm một ƣu điểm trong nghề của mình là mình chẳng bao giờ vắng
mặt trong các cuộc vui nhất của các anh chị em trong công ty: đám
cƣới. Bao giờ mình cũng là ngƣời đƣa các sếp và các anh chị em trong
phòng đi đám cƣới. Còn nhớ một ngày đi đám cƣới của em Cúc ở Thái
Bình, mình đánh xe chuẩn bị cho cả một tiểu đoàn lên đƣờng vậy mà
cuối cùng chuyến xe chỉ có mỗi mình và em Hằng làm mình cũng
thấy hơi hụt hẫng. Ở đám cƣới Trƣờng Giang, mình đƣa các lãnh đạo
đi dự. Sau khi uống mấy ly, mình thấy Trƣờng Giang cƣời rất tƣơi vì
đã thoát khỏi đời trai độc thân. Cũng vào một ngày đẹp trời đƣa đội
Tilado đi đám cƣới Hào Quang, cả đoàn chả ai biết đƣờng cứ vừa đi
vừa hỏi. Cuối cùng vẫn tới đƣợc nhà chú rể nhƣng không thấy chú rể
đâu cả. Thật buồn cƣời rồi cả đoàn rủ nhau ra ngoài uống nƣớc chờ
đợi tân lang về.
Mình làm việc tại EQuest cũng đã đƣợc hơn 4 năm, qua hai đời trƣởng
phòng hành chính. Có thể nói, các trƣởng phòng của mình đều rất
quan tâm đến các anh em trong phòng và tận tình nhắc nhở mọi
ngƣời thực thi tốt công việc. Sống trong môi trƣờng EQuest đã làm
114
cho con ngƣời mình vui vẻ, hoạt bát. Mình rất vui vì các anh chị em
rất hòa đồng nhƣng mình vẫn bị chị em bắt nạt tí. Hì hì. Thật hạnh
phúc khi đƣợc làm trong môi trƣờng vui vẻ nhƣ thế này.
Một đêm mƣa tại vòng tứ kết Word Cup.
115
Marketing – Một phòng ban rất đặc
biệt tại EQuest
Chào tất cả mọi ngƣời! Tôi là Nguyễn Gia Nguyên – ngƣời của phòng
Marketing Hà Nội, một phòng ban rất đặc biệt của EQuest. Tôi rất
hạnh phúc khi đã trở thành một phần nhỏ bé trong lịch sử EQuest. Và
cũng hết sức tự hào đƣợc kể phần nhỏ bé đó với tất cả mọi ngƣời.
Mong rằng các bạn sẽ đọc hết bài sử ký này của tôi, tôi biết nó sẽ dài
nhƣng tôi chắc chắn với các bạn là nó rất chân thật…
Tôi sẽ bắt đầu từ thời điểm đầu tiên tôi biết đến EQuest nh …
Tôi là sinh viên Bách Khoa, hay táy máy tổ chức các chƣơng trình nho
nhỏ cho sinh viên. Thế nên... Lần đầu tiên tôi biết đến EQuest thực sự
là năm 2011, năm đó tôi có gửi một hồ sơ mời tài trợ đến chị Tuyến –
Trƣởng phòng Kinh Doanh hiện tại, thời điểm đó chị Tuyến vẫn còn
làm ở phòng Marketing EQuest Hà Nội. Rất tiếc là năm đó tôi không có
duyên hợp tác với EQuest vì giữa BTC chƣơng trình và EQuest chƣa đi
đến đƣợc việc thống nhất nội dung tài trợ. Có một chút thất vọng
trong tôi vào thời điểm đó!
Nhƣng tôi đã ấn tƣợng ngay từ cái nhìn đầu tiên với những con ngƣời
ở EQuest, tôi vẫn nhớ hình ảnh chị Tuyến ngồi uống nƣớc ở quán trà
chanh bên ngoài hội trƣờng tổ chức chƣơng trình vào ngày chƣơng
trình diễn ra (tôi cũng không biết là chị ấy đến quan sát chƣơng trình
hay chị ấy đến uống nƣớc với bạn nữa )…
Hè năm 2012, tôi trở thành học viên khóa Toeic A của EQuest. Tôi chỉ
có thể khẳng định ngƣời chốt phí để tôi đăng ký khóa học đó là 1
116
trong 2 chị Thụy Giang hoặc Thùy Linh. Khóa học đó tôi học ở cơ sở 28
Tây Sơn – Giáo viên dạy chúng tôi là cô Tạ Thị Diệu Hồng - sinh năm
1990 và một cô giáo nào đó sinh năm 1989 đang dạy ở trƣờng Học viện
Tài chính, chú bảo vệ thời đó là chú Ngọc. Hồi đó tôi đƣợc làm lớp
trƣởng của lớp đó cơ đấy =)). Lớp chúng tôi ban đầu có khoảng 17
ngƣời, quãng thời gian rất ngắn theo học khóa đó cũng khiến tôi kịp
làm quen thêm một số ngƣời bạn và chút ít kỷ niệm về EQuest. Trong
các kỷ niệm đó có 1 lần bị kẹt thang máy với 1 bạn nam và 1 bạn nữ
những 35 phút đồng hồ , có một chuỗi ngày ngồi né vị trí điều hòa
chiếu thẳng vào vì nó quá lạnh, những giờ học vui trên lớp, những
hoạt động ngoại khóa chúng tôi tự tổ chức… Đó là quãng thời gian tôi
cảm thấy vui vẻ tại EQuest với một vai trò là học viên.
Thời gian cứ trôi qua, nhƣng hình ảnh EQuest vẫn cứ hiện diện xung
quanh tôi vì đơn giản tôi có khá nhiều ngƣời quen từng làm, đang làm
tại đó. Họ có kể cho tôi vài chuyện về công việc, môi trƣờng làm việc,
những thú vị và cả những thất vọng, chán nản nữa. Tôi cảm thấy
EQuest rất thú vị và mong muốn đƣợc làm việc tại đó, tôi đã từng nghĩ
mình sẽ làm những gì khi vào làm việc tại EQuest…
Tháng 9 năm 2013… Tôi đến EQuest phỏng vấn tại An Trạch qua lời
mời phỏng vấn từ Công ty (thú thật là tôi rất háo hức). Ngƣời đầu tiên
chào tôi đó là chị Tuyến, còn ngƣời đầu tiên nói chuyện với tôi là chị
Nguyễn Thị Kim Huệ. Tôi vẫn nhớ là hôm đó chị Huệ mặc một chiếc
váy hoa thật đẹp, hai chị em chém gió với nhau một hồi và tôi đƣợc
biết mình có thể đƣợc nhận vào làm việc ở EQuest, chỉ còn một việc
nữa tôi phải làm là gặp mặt với chị Hằng (phòng Nhân Sự) để nói
chuyện về tƣơng lai của tôi.
Tôi vẫn nhớ 1 câu mà chị Huệ nói ngày hôm đó, chị ấy nói rằng:
“Phòng chị đang cần một nhân viên phụ trách mảng các trƣờng đại
học, bạn này cần có ngoại hình nhìn đƣợc, ăn nói lƣu loát, có kinh
nghiệm làm việc với sinh viên…”. Sau buổi phỏng vấn đó, tôi quyết
định làm việc cho EQuest đồng thời từ bỏ công việc ở một nơi khác,
117
đơn giản vì tôi thích EQuest, thấy EQuest rất hợp với mình và làm việc
ở EQuest từng là một mong muốn của tôi. Đó đó! Tôi trở thành nhân
viên của EQuest nhƣ thế đó…
Ngày 16 tháng 9 năm 2013 là ngày đầu tiên tôi làm việc tại EQuest, tôi
mặc rất lịch sự (quần kaki, áo sơ mi đóng thùng và đi giầy tây trông
rất giống một ông đa cấp). Chắc là qua cái nhìn đầu tiên, mọi ngƣời sẽ
nghĩ tôi nghiêm túc lắm =)). Việc tôi đến công ty đã đƣợc các thành
viên trong phòng chào đón rất hoành tráng bằng một bữa ăn bún đậu
mắm tôm vỉa hè gần Hào Nam và bữa chè tại Vũ Thạnh ngay sau đó
(bữa ăn làm tôi lo lắng mãi cả ngày hôm đó vì vốn tôi rất xấu dạ @@).
Hồi đó rõ đông, rõ vui nữa! Ngó nghiêng sang bất kỳ hƣớng nào tôi
cũng đang thấy mọi ngƣời đang tập trung làm việc. Là một nhân viên
mới, tôi luôn cố gắng chăm chỉ, đến Công ty sớm và cố gắng hoàn
thành công việc đƣợc giao, các đồng nghiệp luôn giúp đỡ tôi khi tôi
cần sự hỗ trợ. Nhƣng trên thực tế, mọi cố gắng của tôi thực sự là chƣa
đủ, hoặc có thể là tôi chƣa tập trung vào đúng việc cần làm. Có lẽ mọi
cố gắng của bạn sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu nó không đem lại hiệu quả
và kết quả trông thấy.
Ngày 14 tháng 10 năm 2013 tôi nhận đƣợc email từ cấp trên trực tiếp
là chị Nguyễn Thị Kim Huệ để cảnh báo về tình hình làm việc của
mình. Với câu nói: “…Với tình hình thử việc của em hiện nay, chị buộc
phải đƣa ra warning để em cố gắng. Từ nay đến hết 30/10, nếu em vẫn
tiếp tục nhƣ vậy thì chị sẽ đƣa ra kết luận sớm về em…” chị Huệ đã tạo
ra ngày buồn đầu tiên của tôi tại EQuest. Kết thúc ngày làm việc hôm
đó, tôi đi lang thang trên chiếc xe máy của mình khắp các con đƣờng
thân quen tại Hà Nội, tôi tìm đến những nơi mà tôi thƣờng xuyên đến
mỗi khi có chuyện vui hoặc nỗi buồn. Tôi đã khóc nức trong ngày
hôm đó, cảm giác thất vọng bao trùm toàn bộ suy nghĩ của tôi. Mỗi lần
hỏi tại sao? là một lần trong tôi thất vọng, và thực sự tôi muốn gào to
lên để giải tỏa hết tất cả. Tôi thất vọng vì bản thân mình yếu kém, tôi
thất vọng vì những gì tôi học đƣợc trƣớc đây đáng nhẽ sẽ làm tôi tự
tin nhƣng lúc này nó lại gần nhƣ một thứ bỏ đi, tôi thất vọng vì chị ấy
118
đã không hiểu tôi và cũng chẳng đoái hoài đến những cố gắng của tôi.
Đó là một ngày buồn nhƣng đó sẽ là kỷ niệm tôi không bao giờ quên
tại EQuest. Nó sẽ nằm trong miền ký ức của tôi tại Công ty, một miền
ký ức… để nhớ về!
Tôi là cái thằng lạc quan và yêu đời lắm, thế nên ngày hôm sau tôi lại
có thể trở lại tâm trạng bình thƣờng đƣợc. Chuyện buồn sẽ trở thành
dĩ vãng nhƣờng chỗ cho những suy nghĩ tích cực trong công việc. Tôi
cần phải cố gắng để không nhận quyết định sớm về mình nữa chứ…
“Thanks Nguyên. Hy vọng, từ các kinh nghiệm này, thì việc tổ chức tài
trợ và tổ chức thi IELTS/TOEIC sau này sẽ tốt hơn rất nhiều.” – lời chị
Huệ nói với tôi vào ngày 23 tháng 10 năm 2013 đã cho tôi thấy tôi còn
có ý nghĩa khi làm việc tại EQuest. Đối với tôi, ngày nào những việc tôi
làm còn có ý nghĩa với EQuest, ngày đó tôi sẽ còn làm việc và đóng
góp cho EQuest. Nếu đến một ngày, tôi tự thấy những gì tôi làm đều
không ý nghĩa và kém hiệu quả, ngày đó sẽ là ngày tôi chọn lựa chia
tay EQuest để dành vị trí cho những ngƣời thích hợp hơn tôi.
Bắt đầu từ tháng 11 năm 2013, tôi có Sếp mới là chị Nguyễn Thị Mai
Sao – chị ấy là một trong những ngƣời nhiệt huyết, nhiều kỹ năng,
kinh nghiệm và hoạt bát nhất tôi từng gặp. Qua buổi gặp mặt với chị
Sao để bàn bạc về tƣơng lai và công việc của tôi tại EQuest, tôi nhận
thêm các mảng công việc mới tại EQuest, đó là điều bình thƣờng vì
phòng Marketing càng ngày càng vắng vẻ hơn. Cũng trong tháng 11
này tôi chính thức trở thành nhân viên của EQuest sau khi kết thúc
hai tháng thử việc. Công việc bận rộn từ lúc đó đến cuối năm không
cho tôi và mọi ngƣời trong phòng có thời gian dành cho những việc
khác. Nếu bạn ở EQuest vào thời điểm đó, bạn sẽ thấy tôi thƣờng
xuyên xách balo lên và đi (theo đúng nghĩa đen) vào những buổi chiều
tối. Có những lúc bạn lại thấy tôi chạy hết cơ sở này tới cơ sở khác để
triển khai các công tác marketing tại các cơ sở đó. Nhiều lúc tôi cũng
thấy nản vì phải chạy quá nhiều các chƣơng trình tài trợ, có những
hôm về tới nhà là 12h đêm mà chƣa cơm nƣớc tắm giặt gì. Đi nhiều
chƣơng trình nhƣng lại thấy nhiều chƣơng trình mình làm còn nhiều
119
thiếu sót, không thành công nhƣ những gì mong đợi. Cũng may mắn,
niềm an ủi của tôi lúc đó là những đồng nghiệp sát cánh cùng với tôi
để tôi không cảm thấy đơn độc…
Càng đến cuối năm, phòng marketing càng trải qua nhiều chƣơng
trình, nhiều hoạt động sôi nổi. Hết các chƣơng trình tài trợ rồi lại đến
các chƣơng trình nội bộ, các sự kiện dành cho khánh hàng nhân các
dịp đặc biệt nhƣ Lễ hội hóa trang 31/10, ngày nhà giáo việt nam 20/11,
Noel 24/12. Đó là những hoạt động tôi rất thích, vì khi lao vào nó tôi
cảm thấy mình đƣợc trở về cái thời là sinh viên, cái thời mà tôi luôn
bận rộn với các công việc tổ chức sự kiện.
Nếu nhƣ những tháng cuối năm 2013 đem lại cho tôi những hứng
khởi làm việc thì 4 tháng đầu năm 2014 lại làm cho tôi cảm thấy rất
mệt mỏi và khó chịu. Năm mới, khai trƣơng cơ sở mới bộn bề công
việc, mỗi công việc lại cần thật nhiều thời gian để giải quyết chứ
chẳng lơ là đƣợc. Năm mới cũng phải cố gắng để đạt những kỳ vọng
mới, rồi lại phải có những thay đổi mới để bắt kịp với những đổi mới
trong Công ty. Năm mới kỳ vọng là vậy nhƣng thực tế thì lại chẳng
bao giờ đƣợc nhƣ kỳ vọng thì phải. Mọi ngƣời bị cuốn vào vòng xoáy
bộn bề công việc giống nhƣ những cỗ máy cứ liên tục, liên tục hoạt
động mà chẳng bao giờ nhìn ngó xung quanh...
Tháng 1, tháng 2 qua đi rồi sang đến các cao điểm là tháng 3, tháng 4.
Trong những tháng đó, các bạn sẽ bắt gặp hình ảnh chị Mai Sao bù
đầu với các công việc và thỉnh thoảng lại la một câu “ối giời đất ơi!”,
bắt gặp bạn Mai Phƣơng đang cắm cúi vào cái màn hình máy tính gõ
cành cạch bên cạnh đống giấy tờ chất nhƣ núi liên quan đến English
Champion 2014. Hai ngƣời đó chắc chẳng để ý gì xung quanh hết nên
chắc cũng chẳng để ý bạn Hoàng Ngọc đang làm gì với các đầu mục
công việc mới khi bạn ấy bắt đầu chuyển sang làm việc tại ban PR,
hay sẽ chẳng biết cậu thiết kế Quang Thái còn đang ngập đầu với
đống thiết kế của đủ thể loại các chƣơng trình, chắc lại càng không để
ý đến việc chị Tuyến đang bận bịu các công việc của cả Marketing và
120
Kinh Doanh. Tôi thì chạy theo các chƣơng trình nhiều và cũng phải đi
ra ngoài rất nhiều, mỗi khi tôi về Công ty lại nhìn thấy hình ảnh đầy
cảm xúc đó.
Các cá nhân tôi ấn tƣợng tại EQuest:
1) Chị Nguyễn Thị Kim Huệ: với câu nói bất hủ “chị muốn em phải
clear vấn đề này…” và ánh mắt lạnh lùng không cảm xúc làm cho cấp
dƣới tự cảm thấy có lỗi. Khoản kinh nghiệm du lịch thì đúng là thán
phục.
2) Chị Nguyễn Thị Tuyến: một con ngƣời chăm chỉ, cẩn thận, kinh
nghiệm, bản lĩnh, gây áp lực rất tốt cho ngƣời đối diện nhƣng ngoài
công việc lại là một con ngƣời rất lạ lung.
3) Chị Nguyễn Thi Mai Sao: ngƣời sếp có làn da ngăm ngăm và có
sở thích ăn uống rất mạnh. Rất hoạt bát, chu đáo và cẩn thận trong
công việc với cái tay và cái chân luôn luôn hoạt động. Đi với chị chắc
chẳng bao giờ bị đói.
4) Hoàng Thị Bích Ngọc: một con ngƣời thẳng thắn với hình ảnh
đôi mắt mang một chút buồn phiền. Một ngƣời bạn tốt, một con ngƣời
có trách nhiệm, sống tình cảm nhƣng nhiều khi máy móc. Là một
ngƣời để dốc bầu tâm sự mỗi khi có chuyện.
5) Trần Thị Vân: Bà bầu xinh đẹp với tính cách cẩn thận và hết sức
chu đáo, ăn nói nhẹ nhàng và rất phải phép. Là một ngƣời đem lại
cảm giác yên tâm cho mọi ngƣời xung quanh
6) Nguyễn Thị An Quyên: Sếp lớn với tầm nhìn rộng và tâm huyết
với công ty, một con ngƣời hiểu biết, một ngƣời phụ nữ hiện đại. Con
ngƣời dám làm, dám thay đổi, ham học hỏi. Một ngƣời lớn tuổi nhƣng
121
có những nét trẻ con và có những khoảnh khắc khiến ngƣời khác
phải ngạc nhiên.
7) Lệ Quyên: Ngƣời có đôi mắt tròn xoe luôn nhìn thẳng vào ngƣời
đối diện, luôn tạo cảm giác thoải mái khi giao tiếp. Tính cách hòa
đồng, thẳng thắn, tốt bụng và rất đáng yêu. Một Ums kinh nghiệm,
trách nhiệm và hết sức tâm lý.
8) Anh Thái IT: Một con ngƣời vui tính, hòa đồng, tốt bụng, luôn sẵn
sàng hỗ trợ ngƣời khác. Có thể bắt gặp mọi nơi, mọi thời điểm tại
công ty. Con ngƣời với nhiệt huyết và đam mê luôn cất giấu bên trong.
Con ngƣời luôn hoàn thành công việc và luôn có góc riêng cho bản
thân mình theo đuổi sở thích và ƣớc mơ.
9) Phí Hƣờng: Cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, luôn luôn tƣơi cƣời,
luôn tạo cảm giác thân thiện với ngƣời khác. Nói chuyện với cô ấy, cô
ấy sẽ giúp bạn hết buồn liền. Bạn sẽ thích chọc tức cô ấy vì cô ấy
chẳng khi nào cáu giận cả. Một trong những ngƣời tôi muốn gặp nhất
khi đến làm việc tại công ty. Cô ấy là một ngƣời có thể đem lại năng
lƣợng làm việc cho những ngƣời khác.
10) Anh Thành Rock: Một con ngƣời máu lửa cả trong công việc và
ngoài đời, hết mình vì anh em đúng với cái tên facebook của anh ấy.
Anh ấy giống một chiến binh mặc dù công việc của anh ấy không tạo
nhiều cơ hội cho anh ấy thể hiện điều đó. Có một chút hiếu thắng, một
chút ăn thua trong con ngƣời anh ấy, nhƣng đó lại là điều tạo ra nét
tính cách riêng không lẫn với bất kỳ ai trong công ty.
11) Anh Đỗ Trƣờng Giang: Một con ngƣời logic, hiểu biết, giỏi lập
trình, luôn tính toán đến hiệu quả của công việc. Một con ngƣời chu
đáo, rành mạch và rõ ràng. Tài chém gió và tranh luận sắp thành thần
). Công ty chắc thiếu anh ấy thì sẽ mất đi rất nhiều sức mạnh. Anh ấy
là con ngƣời đại diện cho công nghệ, là một ngƣời không thể thiếu ở
122
hiện tại và tƣơng lai tại EQuest.
Thông tin gợi ý cho những người có sở thích thay đổi công việc
1) Nếu bạn muốn đƣợc thử thách sức khỏe, sự kiên nhẫn, khả
năng chịu đựng gian khổ, khả năng chịu đựng áp lực công việc. Hoặc
bạn muốn đi thăm quan tất cả các cơ sở EQuest tại Hà Nội, tiếp xúc
với tất cả các phòng ban, nhân viên trong công ty thì tôi khuyên bạn
nên vào phòng MARKETING.
2) Nếu các bạn muốn đƣợc tiếp xúc với thật nhiều khách hàng, gặp
thật nhiều học viên và giáo viên tại EQuest, gặp thật nhiều các bạn nữ
xinh đẹp thì chắc hẳn các bạn phải vào phòng KINH DOANH rồi.
3) Nếu các bạn muốn soạn các giáo trình tiên tiến, tiếp xúc với thật
nhiều các giáo viên ngƣời nƣớc ngoài, tham gia các buổi hội thảo
chuyên môn và làm diễn giả tại các hội thảo đó, đƣợc dạy thật nhiều
học viên và cảm thấy tự hào khi có học viên cám ơn bạn khi họ tiến
bộ hay khen ngợi bạn khi bạn có khả năng và tâm huyết, có lẽ các bạn
nên vào phòng ĐÀO TẠO.
4) Nếu các bạn muốn giữ thật nhiều tiền, quản lý tài sản công ty,
lên các kế hoạch đảm bảo an toàn tài chính cho công ty. Đảm bảo thu
chi, luân chuyển của dòng tiền trong công ty hay nhiều khi chỉ đơn
giản là nhìn thấy nụ cƣời “mãn nguyện” khi nhận tiền của các nhân
viên trong công ty có lẽ bạn hãy đến với phòng KẾ TOÁN. Xin nhớ khi
ra về nhớ đếm tiền cẩn thận nhé .
5) Nếu các bạn muốn đảm bảo cơ sở vật chất, quản lý các tòa nhà
và đảm bảo an toàn cho toàn bộ nhân viên trong công ty. Bạn muốn
thức đêm ngắm trăng và ngắm sao, làm các thủ tục giấy tờ, lo từng
những cái nhỏ tí của công ty để đảm bảo các hoạt động của công ty
thông suốt thì bạn nên vào làm việc tại phòng HÀNH CHÍNH nhé.
123
Nhƣng nói thật là nhớ chuẩn bị sức khỏe cho thật tốt.
6) Nếu các bạn muốn đảm bảo nguồn nhân lực cho công ty, muốn
là những ngƣời đầu tiên tiếp xúc với nhân viên mới, quản lý lƣơng và
giờ làm việc của nhân viên, đảm bảo hiệu quả làm việc của nhân viên,
đƣa ra các quyết định thƣởng phạt, tổ chức đào tạo nhân lực thì bạn
hãy đến với phòng NHÂN SỰ nhé. Nhƣng cảnh báo nhé! Ở đó có hai
chị khó tính lắm ấy .
7) Nếu các bạn muốn là ngƣời luôn luôn lắng nghe khách hàng
ngay cả lúc khách hàng bức xúc và phàn nàn, muốn đƣợc chăm sóc
khách hàng, tổ chức các chƣơng trình nội bộ dành cho khách hàng,
hồ trợ đắc lực nhằm đảm bảo chất lƣợng dịch vụ của công ty thì các
bạn hãy hỏi đến phòng CHĂM SÓC KHÁCH HÀNG nhé. Bật mí này, ở
đó toàn ngƣời khéo tay thôi .
8) Nếu bạn thích gặp gỡ, giao lƣu, đi ăn, đi chơi với phóng viên, hay
thi thoảng thích tên mình xuất hiện trên báo, mời bạn ghé qua BAN
TRUYỀN THÔNG, sẽ hẳn là thú vị lắm đấy :)
124
Tất cả chỉ vì cái biển: EQuest
Nguyễn Trãi – 2km
Làm quen
Trên con đƣờng đi làm về, đập vào mắt tôi là một cái biển chỉ dẫn khá
“ấn tƣợng” với dòng chữ: EQuest Nguyễn Trãi – 2km tại ngã tƣ Khuất
Duy Tiến (mà chả hiểu duyên nợ thế nào mà tôi lại chú ý cái biển đó
trong rất nhiều biển quảng cáo trên đƣờng). Đi xuôi xuống đúng 2km,
tôi lại nhìn thấy một cái biển: EQuest Nguyễn Trãi. Tôi nhìn quanh
xem nó là cái gì, nhƣng nhìn mãi, nhìn mãi tôi vẫn không thấy, giống
nhƣ rất nhiều ngƣời bây giờ tới EQuest Nguyễn Trãi lần đầu tiên.
Một ngày, hai ngày và rất nhiều ngày sau đó, mỗi lần đi làm về là tôi
lại ngó nhìn vào cái biển đó. Tôi thắc mắc, tự đặt câu hỏi: Không biết
EQuest là cái gì? Nghe tên thì có vẻ thân quen, nhƣ kiểu đã từng đƣợc
ai trong số bạn bè tôi nhắc tới. Với sự tò mò của bản thân, tôi đã lên
google search thông tin. À, hóa ra là một đơn vị đào tạo tiếng Anh. Tôi
đã định tắt máy tính đi, tuy nhiên khi lƣớt vào phần trang chủ giới
thiệu là Công ty Cổ phần Học thuật EQuest chứ không chỉ đơn thuần
giống các trung tâm tiếng Anh khác.
Đã tò là phải mò, tôi bắt đầu lƣớt qua những hoạt động, cơ sở vật chất,
độ phủ rộng của công ty khắp 3 miền: Bắc - Trung - Nam và đặc biệt là
6 cơ sở tại Hà Nội. Càng tìm hiểu, tôi lại đặt ra câu hỏi: Không biết họ
làm ăn nhƣ thế nào mà lại đông ngƣời, đông cơ sở và có vẻ nổi tiếng
đến thế, khi tìm hiểu xong, tôi vô tình ấn vào phần tuyển dụng, và thấy
EQuest vẫn đăng tin tuyển dụng nhân viên kinh doanh – lƣơng cạnh
tranh, dao động 5-20 triệu/tháng. Và trong đầu tôi lóe lên suy nghĩ:
hay là mình nộp thử hồ sơ xem sao??? Hạn nộp hồ sơ tận 31/08 cơ mà.
125
Nhƣng trong lòng tôi còn băn khoăn, lƣỡng lự khá nhiều. Quay trở lại
thời điểm đó một chút, lúc đó tôi đang làm giáo vụ cho một Trung tâm
tiếng Anh, công việc không áp lực, đồng nghiệp thân thiện, nhiệt tình
giúp đỡ tôi rất nhiều... mỗi tội chỗ làm thì xa nhà quá, tới 17km lận và
đó là lí do khiến tôi vẫn quyết tâm thử cơ hội mới. Thực sự là tấm
biển EQuest Nguyễn Trãi đã hấp dẫn tôi!!!
Gặp gỡ
Nói là làm, tôi quyết định cầm bộ hồ sơ đi tới EQuest. Chiều ngày
29/08, tôi vẫn nhớ nhƣ in, giữa cái nắng nóng, oi bức của mùa hè Hà
Nội, dừng chân tại địa chỉ 36 Cát Linh, tới cửa mà vẫn còn lƣỡng lự: có
nên vào hay không?? Chả lẽ ra tới đây rồi lại về, tặc lƣỡi, tôi vẫn quyết
định cầm hồ sơ đi thẳng lên tầng 3. Rụt rè bƣớc vào quầy tƣ vấn ánh
mắt các chị nhìn tôi đăm chiêu, có chút lo lắng. Nhƣng khi nói rõ mục
đ ch của mình, có một bạn đã cầm hồ sơ của tôi mang vào phòng
nhân sự và bảo tôi ngồi chờ. Lúc đó tôi chỉ nghĩ là sẽ đi nộp hồ sơ rồi
về thôi, nếu mà có đƣợc phỏng vấn luôn thì tôi cũng chết (quần áo
không đƣợc nghiêm túc, chƣa chuẩn bị gì để phỏng vấn).
Đúng là ngƣời tính không bằng trời tính, một lúc sau có một chị
phòng nhân sự bảo tôi ra điền vào form phỏng vấn (tôi vẫn nhớ dáng
ngƣời chị Liên Trần hôm đó – thầm cảm ơn chị vì đã cho tôi phỏng
vấn luôn). Đƣợc gặp gỡ chị Hồng Khanh và chị Thái Hà - hai chị quay
tôi hơn 1 tiếng đông hồ - lần đầu tiên tôi đi phỏng vấn mà lâu tới thế.
Cuối cùng các chị chốt: nếu đồng ý thì sẽ gọi điện và hôm sau tôi sẽ
tới gặp bộ phận kinh doanh để phỏng vấn vòng 2. Tôi vui vẻ ra về,
trong lòng thấy thoải mái và có linh cảm mình sẽ đƣợc nhận vào
EQuest.
Chƣa kịp về tới nhà, tôi nhận đƣợc số điện thoại từ EQuest và hôm
sau tiếp tục lên Cát Linh, thêm một lần chóng mặt với Ms Thủy –
ngƣời mà tôi khá ấn tƣợng ngay từ ngày đầu tiên tôi tới (nhìn thấy
126
chị trao đổi rất hay và tự tin – cái này chƣa bao giờ kể cho chị Thủy).
Sau khi trao đổi xong, tôi đồng ý đi làm nhƣng với một mong muốn:
làm tại cơ sở Nguyễn Trãi – đó là mục đ ch của tôi vì đƣợc đi làm gần.
Tuy nhiên chị Thủy muốn tôi làm ở Xã Đàn một thời gian rồi sau đó về
Nguyễn Trãi. Tôi chấp nhận và thế là hành trình EQuest bắt đầu….
Tiếp xúc và trải nghiệm
Ngày 31.08.2012 chân ƣớt chân ráo lên 207 Xã Đàn. Tôi gặp chị Hoàng
Huyền với bạn Phí Hƣờng. Hai ngƣời rất nhiệt tình giúp đỡ tôi, cũng
tin tƣởng giao cho tôi mở lớp. Tôi vẫn nhớ tháng 09 đó tôi mở đƣợc 4
lớp TOEIC (sáng + tối) và đƣơng nhiên tôi phải đứng vào lớp khai
giảng khi lớp học buổi đầu tiên. Vì mới đi làm nên có vẻ ngƣợng
ngùng, tuy nhiên các bạn trong lớp hôm đó lại rất vui tính nên tôi
cũng đỡ phần nào… rồi có rất nhiều kỉ niệm trong 1 tháng đó. Và đùng
cái, tôi nhận quyết định thay đổi nhân sự..
55 Nguyễn Khang - tôi đƣợc về làm cùng chị Quản Hằng, Doãn Vân,
mỗi ngƣời 1 phong cách làm việc. Những buổi đào tạo cùng chị
Phƣơng Chi, chị Linh Giang, chị Hồng Khanh tôi đã học thêm đƣợc
nhiều kiến thức bổ ích. Nhƣng chƣa kịp làm quen đƣợc tất cả mọi thứ
thì sau 15 ngày ở Nguyễn Khang, tôi đƣợc về với Nguyễn Trãi nơi tôi
mong muốn
Km 10 Nguyễn Trãi đây rồi - vẫn khó tìm và lối lên cầu thang thì thật
là “buồn”, có một chút khác xa với các cơ sở khác. Tôi đƣợc gặp lại Phí
Hƣờng và bạn Thu Thủy. Tôi vẫn nhớ tháng 11/2012 - cái ngày sinh
nhật tôi, các bạn cùng anh Hồng Thái đã tạo cho tôi một bất ngờ và
đặc biệt là cuộc thi “ Mit EQ 2013 nữa chứ”. Đó là những kỉ niệm tôi
không bao giờ quên đƣợc . Chƣa đầy 4 tháng, tôi lại nhận đƣợc
nhiệm vụ mới….
22C - Giảng Võ – lại cách nhà tôi đúng 17km. Một trải nghiệm mới
127
với môi trƣờng mới. Ấn tƣợng với tôi ở Giảng Võ là những lần trao đổi
với phụ huynh “chóng hết cả mặt” chỉ hi vọng chốt đƣợc phí, là những
buổi tổ chức sự kiện cho các con và đặc biệt là những buổi liên hoan
chia tay hoăc ăn uống cùng cùng các đồng nghiệp. Chỉ trong vòng
chƣa đầy 6 tháng, có khoảng hơn 10 bữa ăn uống - chính vì thế tôi đã
béo lên trông thấy sau khi làm việc ở đó. Và rồi, tới tháng 7 năm 2013
tôi lại nhận đƣợc quyết định chuyển sang một nơi khác - trụ sở chính
Công ty.
99 An Trạch – đúng là một nơi “xa hoa và tráng lệ” với tôi - con ngƣời
và tất cả. Đƣợc gặp lại chị Quản Hằng và làm quen với “2 chị già xinh
đẹp” chị Thụy Giang, chị Bùi Linh. Với những buổi thịt xiên nƣớng
4h chiều trƣớc cổng trƣờng Cát Linh, những bữa trƣa, thậm chí đi taxi
ăn cháo lòng tiết canh cùng phòng IT, nhân sự, kế toán: cô Hƣơng, anh
Phƣơng, anh Yết, chị Tuyến, chị Tuyết, anh Giang... Một buổi chiều
cuối tháng 11 lại có cuộc gặp gỡ với chị Tuyến, có sự thay đổi nhẹ…
Km 10 - Nguyễn Trãi lần 2 – Và lần này đƣợc làm việc với hai em tƣ
vấn xinh đẹp: Lan Anh - Minh Thƣ – mỗi ngày đi làm là một ngày
vui. Hai em hồn nhiên, lúc nào cũng cƣời nói vui vẻ. Tôi đã trẻ ra trông
thấy nhờ các em. Các chị em hòa đồng, đoàn kết đã đƣa Nguyễn Trãi
có những tháng lên một tầm cao hoành tráng , ai cũng phải ngƣỡng
mộ. Tất cả cũng là kỉ niệm và rồi cuộc vui chƣa đƣợc bao lâu, tôi lại có
một quyết định mới…
373 Hoàng Quốc Việt – 19km “from my house” – khi viết những dòng
sử kí này, tôi mới trải nghiệm ở Hoàng Quốc Việt đƣợc 2 ngày, cùng
hai bạn “song Hà”. Có sự mới mẻ, có niềm vui mới, và đôi khi nhớ
nhung những chốn cũ, không biết sẽ gắn bó với Hoàng Quốc Việt bao
lâu, sẽ đƣợc điều chuyển đi đâu?? nhƣng suy cho cùng tất cả đều
thuộc ngôi nhà EQuest…Và còn rất rất nhiều đồng nghiệp nữa tôi
chƣa kịp “xƣớng tên” vì tôi e rằng khi mọi ngƣời đọc tới đây thì đã
nản rồi.
128
EQuest là nơi tôi lựa chọn - biết bao kỉ niệm vui buồn gắn bó với tôi
suốt hai năm qua, tôi sẽ đi cùng nó tới khi nào mà nó không còn yêu
tôi nữa….<3
P/s: Bài viết tâm sự thật lòng, rất mong sự ủng hộ của các cô/ chú/
anh/ chị/ bạn/ em ở EQuest. Cảm ơn tất cả những ai đã đọc tới những
dòng cuối cùng này <3
129
Chào sử ký, là tôi, mar đây!
Tôi viết những dòng này trong 1 đêm hè oi bức, oi bức nhƣ deadline
của sử ký cũng nhƣ deadline của bất cứ đề án nào mà tôi đã và đang
làm ở EQuest vậy! Luôn luôn là ngày cuối cùng, thậm chí muộn hơn
ngày cuối cùng một vài ngày cho máu!
Sử ký ơi, khi bắt đầu viết sử ký, đúng nhƣ lời kêu gọi thống thiết,
huyết thƣ sặc mùi nƣớc mắm của sử ký (vì sử ký ăn sáng bằng bánh
cuốn chấm nƣớc mắm), tôi dành 1 tiếng để suy ngẫm, để suy nghĩ và
lan man theo dòng hồi tƣởng!
Dòng hồi tƣởng bồng bềnh trôi về những ngày đầu năm 2013. Ngày ấy,
trong cái lạnh co ro của những ngày Đông giá rét, tôi bƣớc vào cánh
cửa kính long lanh của căn nhà 22C Giảng Võ, căn nhà mà sau đó ăm
ắp kỷ niệm thân yêu của tôi, một thời để nhớ của tôi! Ngƣời tôi gặp
đầu tiên tại căn nhà ấy là 1 ngƣời phụ nữ mảnh mai, trông có vẻ yếu
130
đuối (nhƣng kỳ thực vô cùng khủng khiếp với Nội lực thâm hậu tiềm
tàng!!!!!). Chỉ vài câu chào hỏi, trò chuyện, thế là ngƣời phụ nữ ấy
thành sếp của tôi! Và những ngày tháng cùng đứa con sơ sinh của
EQuest - Bealy bắt đầu!!
Ấn tƣợng đầu tiên của tôi với thƣơng hiệu này là chẳng hiểu nó liên
quan gì đến ông bố của nó, không phải màu sắc (bố là màu đỏ, con là
màu xanh biển), không phải hình khối (vì bố thì mảnh mai, con lại dèn
dẹt??), nhƣng đó chính là khi hành trình đi xây dựng thƣơng hiệu mới
bắt đầu!
Thƣơng hiệu mới bắt đầu từ cái hệ thống bảng biển, từ việc thiết kế
nội thất sảnh TVTS, trang trí phòng học, trang trí tƣờng đến từng cái
bàn, từng cái ghế, tƣờng hộc tủ đa năng, từng cái đôn sắc màu, từng
quyển sách, cuốn truyện, đến cả dây dù cuốn quanh cầu lan can cầu
thang để bảo vệ cho các cháu bé! Công việc đòi hỏi kết quả là nội thất
phải thật xinh xắn, đáng yêu, phù hợp với lứa tuổi, tổng thể hài hoà,
thống nhất với biểu tƣợng và sắc mà thƣơng hiệu, thời gian triển khai
nhanh chóng nhƣng chi phí phải cực kỳ, cực kỳ hợp lý! Song song với
xây dựng hình ảnh cơ sở của thƣơng hiệu là xây dựng các ấn phẩm
truyền thông cũng phải nhanh chóng, đẹp đẽ! Một công việc cốt lõi là
sự hiểu biết về sản phẩm, dịch vụ mà mình cung cấp, nhất là 1 sản
phẩm mà bấy giờ chúng tôi mới cùng nhau tìm hiểu, khám phá và tìm
cách truyền tải tới khách hàng! Phải thật thấu hiểu mình để trở nên
khác biệt nhƣng phù hợp, vì trƣớc chúng tôi là cái bóng lớn của
những thƣơng hiệu đã ra đời gần 20 năm, ăn sâu vào tiềm thức của
bao thế hệ khách hàng mục tiêu của chúng tôi!!!
Đồng hành với thiết lập cơ sở vật chất, ấn phẩm truyền thông là xây
dựng chiến lƣợc marketing & chiến lƣợc bán hàng, hay nói ngắn gọn
là làm gì để có 150 khách hàng đến cơ sở trong tháng khai trƣơng và
đạt doanh thu 200 triệu, đủ tiền thuê nhà và nuôi đủ mấy miệng ăn
của cái gia đình Bealy bé nhỏ đó!!!!!!!!!!!!!!
131
Tôi sẽ mãi mãi nhớ về 1 buổi chiều cuối năm cũng thật lạnh giá ấy, có
một cô bé cao ráo, xinh xắn trắng trẻo và năng động mới đƣợc thăng
chức hay kiêm chức "trợ lý tổng giám đốc" phi 1 con Honda đến và hỏi
tôi về kế hoạch khai trƣơng cơ sở ra sao, mau và luôn gửi lại trong 2
ngày tới trong khi tôi vẫn còn đang lật đật dựng nốt cái biển tòa nhà
và cái backdrop cá heo xinh xắn. Những tài liệu hƣớng dẫn, những
câu hỏi sắc sảo của cô bé ấy đã giúp tôi hoàn thành kế hoạch chi tiết
và tàm tạm để qua đƣợc vòng soi mói tiền bạc khốc liệt của một ông
kế toán trƣởng béo tốt ngày ấy. Đó là những ngày đầu tiên vào đời
mar B2C của tôi.
Không trƣờng học nào dạy dỗ tốt hơn là trải nghiệm và vấp ngã, tôi đã
đi từ đề án này đến đề án khác, đƣợc cùng cộng tác với những cô
nàng TVTS xinh xắn, cute lúc nào cũng rạng rỡ nụ cƣời và kết quả là
sau 5 tháng chúng tôi đã có 15 lớp học đƣợc khai giảng với 150 học trò
đáng yêu. Đến ngày hôm nay, khi Bealy chỉ còn là trong tiềm thức, tôi
sẽ mãi nhớ về những chiều đi phát tờ rơi và mỏi mồm xin survey với
cái mặt dày vài mét, nhớ về những sáng cần mẫn chuẩn bị đồ đạc cho
Ngày hội Sáng tạo hay ngày Tết thiếu nhi sắp tới, nhớ về những trƣa
hè đổ lửa chạy lòng vòng mua bimbim cho lớp học mẫu mùa hè năng
động, nhớ về những ngày thứ 7, Chủ nhật đèo con trai lƣợn qua cơ sở
để xem lớp học khai giảng thế nào, học sinh học ra sao... Và cả những
con ngƣời nơi ấy, sẽ đọng mãi trong tôi những kỷ niệm ngọt ngào, là
chị giám đốc mảnh mai và giàu nội lực, là cô TVTS trắng trẻo và luôn
toét miệng cƣời, là anh bảo vệ luôn lo lắng từng cái bánh mỳ que, từng
quả dứa vào những tối muộn ở lại trực lớp tại cơ sở.... Chao ôi, cả một
bầu trời kỷ niệm ùa về trong tôi................
Dòng cuối này tôi xin gửi lời cảm ơn dành tặng Sử ký – một dự án thú
vị mà EQuest đã gửi tới chúng tôi. Nhờ dự án ép buộc này mà tôi có
đến hơn 1h đồng hồ giữa những bộn bề, lớp lớp đề án kéo dài mãi
không dứt, để đƣợc ngồi lại, lắng mình hồi tƣởng và suy ngẫm về
khoảng thời gian tƣơi đẹp đã qua! Kỷ niệm là do mình tạo dựng, niềm
vui hay hạnh phúc đều ở trong tay mình, cứ cống hiến hết mình, cứ
132
sống hết mình, cuộc sống sẽ mang đến cho bạn những điều thật tuyệt
diệu!!!!!!!!!!!!!!!
133
Tôi gia nhập EQuest như duyên
tiền định
Đã có bao giờ, trong khi đang làm việc, bạn tự hỏi bạn đến từ đâu, và
sẽ đi về đâu? Bạn là ai trong tổ chức bạn đang làm việc? Bạn đóng góp
đƣợc những gì? Sếp bạn đang trả tiền công cho bạn vì cái gì? Và rồi
nếu một ngày bạn rời đi, bạn đƣợc gì, mất gì?
Khi tất cả đã qua đi, nơi mà bạn đã từng làm việc chỉ còn lại những
câu chuyện mà thỉnh thoảng ngƣời ta nhắc đến bạn, kể về bạn, khen
bạn và cả ... nói xấu bạn nữa.
Đây rồi, phải chăng đây chính là cơ hội để bạn tự giãi bày, bộc bạch, tự
ghi lại sử ký cho mình. Để ngƣời đời sau nếu có muốn cất công tìm
hiểu xem bạn là ai, bạn đã làm những gì, đóng góp đƣợc gì, thì hãy vào
đây, đọc lại những trang sử ký này. Mọi sự sẽ tỏ tƣờng.
Nào, hãy lắng nghe câu chuyện của tôi...
Vào đề ..
Hôm nay hạn chót nộp bài
Sử ký EQuest còn dài chƣa xong
Thôi thì cũng phải cất công
Không thì Sếp cắt phần mƣời tiền lƣơng.
134
Lần này sếp rất quyết cƣơng
Đêm hôm cũng cố nộp bài cho xong
Trƣớc là viết lách loanh quanh
Sau là có tí nộp lên Portal
........................
Trả món nợ* Công ty trƣớc mắt
Mặc đời sau, thiên hạ com mèn
Cơ duyên
Tôi gia nhập EQuest nhƣ một cơ duyên định sẵn. Sau một kỳ nghỉ dài,
một mình đây đó khắp nơi, khi cơ thể tràn đầy năng lƣợng tôi lại
muốn quay trở về với công việc. Và tôi muốn, phải là một công việc gì
đó rất mới, rất lạ, ít ra thì sẽ không giống với những công việc tôi từng
làm trƣớc đây, để tôi có cơ hội đƣợc khám phá bản thân, đƣợc tìm tòi
những cái mới, môi trƣờng mới, những con ngƣời mới... Và rồi...
Trong một lần tình cờ gặp lại anh bạn đồng nghiệp cũ là anh Phạm
Văn Yết, lúc đó đang làm ở bộ phận kế toán tại Công ty, qua câu
chuyện ngắn gọn tôi biết rằng EQuest sắp thành lập một bộ phận
chuyên làm phần mềm học và thi online. Điều này thực sự rất cuốn
hút vì trƣớc đây tôi cũng đã từng có ý tƣởng triển khai các ứng
dụng phần mềm test online. Và bản thân tôi cũng có nhiều ấp ủ và dự
định xây dựng một hệ thống nhƣ vậy. Mặc dù vốn kiến thức và kinh
135
nghiệm không có nhiều. Tôi quyết định sẽ nộp hồ sơ ứng tuyển vào
đây.
Sau đó mấy ngày, tôi đƣợc xếp lịch hẹn với anh Trần Huy Phƣơng để
phỏng vấn. Lần đầu gặp anh tôi không khỏi ngạc nhiên với phong
cách nghệ sĩ pha chút gì đó dáng dấp của một vị giáo sƣ chân kính mà
tôi thấy ở anh Phƣơng. Đƣợc anh chia sẻ về những kế hoach dự định
xây dựng một hệ thống eLearning số một, về những ý tƣởng khi triển
khai, những hệ thống mã nguồn mở, về những hiểu biết, sở thích của
anh, tôi biết rằng nếu đƣợc làm việc ở đây, tôi sẽ gắn bó khá lâu với
nơi này. Cơ duyên cho tôi là đƣợc làm việc với anh trong một khoảng
thời gian khá dài. Đủ để cho tôi học đƣợc rất nhiều điều từ anh, một
con ngƣời am hiểu sâu rộng ở nhiều lĩnh vực, một con ngƣời hài hƣớc
và hết sức nghiêm túc trong công việc. Một nhân cách, một cá tính.
Những ngày đầu...
Ngày đầu tiên làm việc ở EQuest tôi đến cơ sở 373 Hoàng Quốc Việt.
Đƣợc làm việc với các em xinh tƣơi nhƣ Ngân Hà, Minh Tú, Huyền
Hƣơng... tôi rất lấy làm tiếc... vì tôi đã lấy vợ rồi :D. May mà lúc gặp sếp
tổng là anh Thanh Sơn, anh có động viên là có vợ nhƣng chƣa hết cơ
hội, lúc đó tôi mới thấy... đỡ tiếc. Dù sao thì đƣợc làm việc cùng với
các em, tôi thấy thú vị hơn rất nhiều so với những nơi mà trƣớc đây
tôi từng làm. Tôi thƣờng nói với các đồng nghiệp, đƣợc làm ở đây,
khác nào đi lạc vào một rừng hoa, tuy rằng không thể ngắt hoa mang
về cắm lọ nhƣng nhƣ thế cũng đủ... ngọt ngào rồi. :D
Sau này trong quá trình làm việc, tôi đã làm việc với khá nhiều chị em
trong các bộ phận khác vì công ty chủ yếu là nữ, cảm giác chung là rất
dễ chịu. Có một điều tôi vẫn băn khoăn đến bây giờ, là mình sinh ra ở
cung “xử nữ”, làm việc ở một công ty toàn “nữ” mà vẫn chƣa ...”xử”
đƣợc em nào ???!!!!?
136
EDC – Một team ăn ý
Gần 2 năm hoạt động, EDC trong mắt mọi ngƣời ở bộ phận khác nhƣ
là một đứa con cƣng của Sếp tổng. Đƣợc trang bị những điều kiện gần
nhƣ tốt nhất, chúng tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt nhất những
nhiệm vụ đƣợc giao vì biết rằng có những áp lực rất lớn từ phía công
ty, từ kỳ vọng của mọi ngƣời và ngay chính bản thân chúng tôi cũng
có những kỳ vọng rất lớn về sản phẩm mà chúng tôi đang làm. Thời
gian chuyển về 101C Xã Đàn, hầu nhƣ ngày nào chúng tôi cũng làm
việc rất muộn đến tầm 8, 9 giờ tối. Lúc đó vẫn rất mù mờ về cách thức
làm sản phẩm, sản xuất nội dung, core phần mềm...
Và rồi nhân tố mới xuất hiện. Mọi việc đƣợc giải quyết rất nhanh gọn
và chính xác. Anh mang đến một phong cách làm việc rất khoa học,
chính xác và khẩn trƣơng với các quy trình chặt chẽ. Đó là anh
Trƣờng Giang, một kỹ sƣ lập trình mới chuyển về từ bên đối tác.
Những vấn đề nêu ra đều đƣợc anh xử lý rất logic, hợp lý và rất thực
tế. Từ đó công cuộc sản xuất phần mềm tiến triển rất tốt. Có những dự
án anh hoàn thành nhanh đến mức khó tin, chỉ trong 2 ngày. Ngoài ra
anh còn có biệt tài “chém gió”. Anh dạy chúng tôi cách “chém” với
bố cục chặt chẽ, luận điệu, chiến thuật, làm sao cho đối thủ nghe xong
chỉ biết gật gù chứ không thể phản kháng. Riêng cá nhân tôi cảm
thấy, kỹ năng đó thực sự cần thiết cho mỗi ngƣời.
Sau này, vì những khó khăn kinh doanh, sản phẩm do chúng tôi tạo ra
chƣa có cơ hội đƣợc giới thiệu rộng rãi ra thị trƣờng. Tôi vẫn tin vào
một ngày nào đó, khi máy tính, smartphone trở thành một vật dụng
mà ai cũng có, khi giáo dục từ xa trở thanh một xu hƣớng tất yếu,
chúng tôi sẽ có một thị trƣờng với 90 triệu khách hàng tiềm năng.
Giờ đây, mỗi khi nghe ai đó nhắc đến thƣơng hiệu EDC, tôi vẫn nhớ
đến nhƣ một Team ăn ý và biết chém gió.
137
Con đường trở thành một EQuester ...
Sau khi thành lập Trung tâm công nghệ (ITC), tôi chính thức trở thành
một EQuester theo đúng nghĩa.
Ngƣời mà chúng tôi hay gặp là TGĐ Nguyễn Thanh Sơn. Trƣớc đây
anh cũng là “dân công nghệ” và vì sở thích với công nghệ nên anh hay
gặp chúng tôi để chia sẻ, trao đổi về xu hƣớng mới. Cảm giác về anh là
một ngƣời đắm say với công việc và luôn đƣa ra nhiều ý tƣởng mới.
Từ một ý tƣởng rất nhỏ, anh cũng nhìn thấy rõ tiềm năng, và cơ hội
kiếm tiền trong đó. Anh trở thành diễn giả chỉ cho chúng tôi cách
kiếm tiền, giữ tiền, và tiêu tiền. Những thói quen của ngƣời giàu, tật
xấu của ngƣời nghèo, học cách “yêu tiền” để trở thành ngƣời giàu có.
Từ đó chúng tôi học đƣợc rất nhiều bài học về cuộc sống. Những bài
học mà thậm chí phải bỏ ra rất nhiều học phí mới có thể học đƣợc.
Ngƣời mà tôi muốn kể đến tiếp theo là chị Nguyễn Thanh Thủy. Lần
đầu tiên gặp, tuy rằng ít tuổi hơn, nhƣng chị nhất quyết bắt tôi gọi
bằng chị. Tôi biết là bị bắt nạt nên gọi hẳn là “Cô” cho bõ tức. Ai dè “Cô
ấy” đồng ý ngay và cái chức danh ấy vẫn đƣợc sử dụng cho đến ngày
nay. Hiện giờ vẫn rất nhiều ngƣời vẫn tƣởng rằng chúng tôi có một
quan hệ họ hàng gì đó rất mù mờ. Cảm giác của tôi về “Cô” Thủy là
một ngƣời rất mẫu mực, cả trong công việc và cách ứng xử trong cuộc
sống. Với cô ấy, đã làm việc là phải đâu ra đấy. Các em làm việc với cô
ấy là phải răm rắp hoàn thành. Việc ra việc, chơi ra chơi. Đã là lãnh
đạo, cần rất nhiều tố chất. Riêng tôi cảm thấy, với tố chất ấy, “Cô” Thủy
có thể trở thành một lãnh đạo xuất chúng.
Trong một dự án mà tôi làm việc với chị Tuyến Nguyễn là dự án xây
dựng lại website mới cho EQuest, tôi có dịp để hiểu chị hơn. Kỳ thực
chị Tuyến là một ngƣời rất “kỹ tính” trong công việc. Tuy không
phải là dân chuyên về thiết kế đồ họa, nhƣng khi làm việc với Tuyến,
tôi buộc phải cuốn theo chị bởi sự tỉ mẩn, chi tiết, sự tinh tế trong
138
màu sắc thiết kế, cho đến những yêu cầu về thẩm mỹ đến từng pixel.
Từ đó, tôi học đƣợc bài học rất lớn để tạo ra sản phẩm. Nếu bạn muốn
tạo ra những sản phẩm ƣng ý, bạn thực sự phải khắt khe với chính
mình. Nếu không, sản phẩm của bạn sẽ mãi chỉ là một thứ dở dang.
Mặc dù có đôi lần cảm thấy khó chịu khi phải sửa quá nhiều lần bản
demo website, nhƣng khi hoàn thành dự án tôi cảm thấy mình nợ chị
Tuyến một lời cảm ơn xuất phát từ sự chân thành.
Nếu nói đến linh hồn của một tổ chức giáo dục lớn, có lẽ ngƣời ta sẽ
còn mãi nhắc đến, ca ngợi, tôn vinh những con ngƣời đã dành hết tất
cả tâm huyết, dốc cả trái tim để dày công dạy dỗ, đào tạo ra những thế
hệ bằng tri thức và trí tuệ để đi ra ngoài và nói với thế giới rằng dân
tộc chúng ta không hề thua kém. Họ là những ngƣời lái đò sông... Tô
Lịch =)) Dù ít có điều kiện để làm việc với họ, nhƣng tôi cảm thấy họ
thực sự là những ngƣời thầy tận tụy, yêu nghề. Xin kể đến một vài cái
tên mà tôi biết nhƣ là: Kim Liên, Minh Mão, Hiền Hòa, Ngân Hà, Diệu
Thu, Kim Cúc, Hào Quang, Minh Tiến ...
Thành lập đội bóng
Vào thời điểm đầu năm 2013 tôi nhen nhóm ý định thành lập đội bóng
EQuest FC, phần vì thấy Công ty chƣa có phong trào thể thao, phần vì
thấy Công ty rất đông, nhiều bộ phận. Nếu có một cái gì đó gắn kết
mọi ngƣời, các bộ phận với nhau thì công việc mà cần đến tham gia
của nhiều bộ phận sẽ rất “chạy việc”. Hơn nữa, còn một lý do quan
trọng nữa là anh chị em EQuest ai cũng phải ngồi làm việc với máy
tính rất lâu là nguyên nhân dẫn đến các bệnh văn phòng nhƣ tim
mạch, thận, gan, thần kinh... Bóng đá chính là môn thể thao ngon, bổ,
rẻ phù hợp với tình hình Công ty. Sau khi gửi thƣ mời tham gia đội
bóng, số lƣợng thành viên tăng nhanh chóng mặt. Hầu nhƣ tất cả anh
em trong Công ty ở thời điểm đó đều tham gia. Đó là tín hiệu rất mừng
để tôi tin rằng, ý định thành lập đội bóng ban đầu của tôi, là rất đúng
đắn.
139
Thời điểm mới thành lập có rất nhiều sự ủng hộ của các phòng ban cá
nhân nhƣ chị Tuyến Nguyễn xin tài trợ cho đội bóng, anh Hiến thiết
kế áo, logo cho đội bóng, anh Hào Quang đội trƣởng, anh Trƣờng
Giang ông bầu của đội bóng – ngƣời nổi tiếng với học thuyết “Thần
đèn”, anh Tuấn Anh, ngƣời giữ lửa cho đội bóng, anh Hồng Sơn ngƣời
luôn phải rời trận đấu sớm nhƣng vẫn luôn có mặt, Thủ môn Thái
salem, chân sút sát thủ Duy Tiến, và còn rất nhiều, rất nhiều những
cái tên mà lịch sử đội bóng sẽ còn nhắc đến.
Đến giờ, tôi vẫn còn ấp ủ một tham vọng mở rộng đội bóng đến các
bạn học viên tại EQuest. Nếu làm đƣợc điều này năng lực đội bóng sẽ
rất mạnh, sẽ có thể tham gia những giải đấu lớn, tạo đƣợc tiếng vang
và cũng là một cách làm thƣơng hiệu rất khác.
Đoạn kết
Gần 3 năm của tôi ở đây là một khoảng thời gian không dài trong lịch
sử một chặng đƣờng dài của EQuest đã và đang vƣơn tới để trở thành
một Tập đoàn giáo dục hàng đầu trong cả nƣớc. Những con ngƣời tôi
đã gặp, đã từng làm việc cùng nhau đã cho tôi rất nhiều vốn sống, về
cách nghĩ, cách ứng phó trƣớc một vấn đề. Điều mà tôi luôn tâm niệm
là hãy làm việc tận tâm. Mỗi một cá nhân hãy làm việc tận tâm thêm
một chút, cố gắng thêm một chút, tiết kiệm thêm một chút, cả Công ty
sẽ thêm đƣợc rất nhiều giá trị. Từ đó chúng ta sẽ ngày một lớn mạnh.
Và khi chúng ta lớn mạnh bằng thực lực không vật cản nào có thể
ngăn cản chúng ta trở thành ngƣời dẫn đầu.
Món nợ: Là động lực để tôi viết lại những đoạn hồi ký này là vì tôi biết
dù muốn hay không, tôi cũng đã là một phần của lịch sử EQuest, dù
phần đó có bé nhỏ hoặc to lớn đến đâu. Bạn cũng vậy, dù bạn đến và
đi chỉ trong một ngày, hãy nhƣ tôi, nhƣ tất cả các đồng nghiệp của tôi,
hãy hãnh diện mà nói rằng: Tôi đã và đang là một phần của EQuest.
140
Kỷ niệm khó phai
Kỷ niệm này trong tôi đã hơn 7 năm rồi nhƣng nó nhƣ mới ngày nào.
Tôi không thể quên đƣợc kỷ niệm ấy dù thời gian có đi qua.
Ngày ấy, tôi còn là sinh viên năm nhất, còn nhiều bỡ ngỡ của một đứa
từ quê mới lên Sài Gòn. Học hành cũng chƣa nhiều vì chỉ mới năm
đầu làm sinh viên. Thế rồi “duyên phận” đến khi đƣợc nhận vào
EQuest làm part–time cuối tuần. Tuy chỉ là công việc bán thời gian
nhƣng nó cũng làm tôi có nhiều hứng thú.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi tối thứ 7, tôi đang trực tại quầy tƣ vấn
một mình thì có một Phụ huynh đến đóng phí cho con học SAT, đây là
đứa con thứ 2 của khách hàng này học tại EQuest nên có thẻ ƣu đãi
giảm 10%. Tôi tiến hành thu phí bình thƣờng và có giảm 10% cho
khách, nhƣng sau khi thấy số tiền phải đóng, vị khách hàng này đã
không ngừng thắc mắc hỏi: “Tại sao con tôi vào học sau một buổi, một
buổi học thử không đóng tiền mà thu học phí không trừ ra ? Trƣớc khi
đến đóng tiền, tôi đã gọi đến và đƣợc nhân viên ở đây nói sẽ trừ ra 2
buổi học và giảm 10% học phí nữa mà”. Tôi gọi cho chị Huyền nhân sự
để biết đƣợc con số học phí chính xác cần phải thu thì vẫn là con số
nhƣ tôi đã tính cho khách hàng. Tôi đã giải thích cho khách hàng về
sự nhầm lẫn này, nhƣng vị khách hàng này càng lúc càng lớn tiếng, la
mắng tôi thậm tệ, chị ra về và không đóng học phí. Vì còn non trong
giải quyết tình huống nên tôi đã vỡ òa, khóc nhƣ mƣa, bác bảo vệ nhìn
thấy tôi khóc cũng tội nghiệp nhƣng không biết nói gì. Sau đó, tôi gọi
cho chị Trâm, chị là ngƣời trực tiếp phụ trách lớp SAT này, chị đã an
ủi, động viên tôi và nói: “không sao đâu em, để đó chị sẽ giải quyết, em
đừng khóc nữa và chuẩn bị về đi”.
Hôm sau, hỏi ra mới biết, khi vị phụ huynh này gọi điện đến, trợ giảng
141
đã giải thích nhầm cho khách hàng mà không biết rõ quy chế, ai ngờ
ngƣời nhận hậu quả lại là tôi. Những cũng chính từ sự vụ đó mà giờ
đây tôi đã tự tin hơn rất nhiều, giải quyết các tình huống khó khéo léo
hơn, thuyết phục hơn.
Vì ngày ấy còn đi học, mà công ty lại cần nhân viên Full – time nên tôi
đã không còn làm ở EQuest nữa. Tuy nhiên, trải qua quá trình làm việc
tại nhiều đơn vị đào tạo Anh ngữ khác trong thời sinh viên và sau đó,
tôi đã quay lại làm việc tại EQuest sau khi tốt nghiệp. Đến bây giờ, tôi
đã gắn bó với EQuest đƣợc 2 năm, kể từ khi chính thức làm nhân viên
kinh doanh và hiện tôi đang là UM quản lý một cơ sở.
Hy vọng, EQuest ngày càng phát triển và vững mạnh, là mái nhà
chung của tất cả chúng tôi!
142
EQuest ngày ấy trong tôi!
Ngày ấy, chúng tôi cùng nhau làm việc miệt mài đến khuya. Ngày ấy,
chúng tôi vừa cùng nhau ăn trƣa thoải mái vừa tám chuyện rôm rả.
Ngày ấy, chúng tôi phải tự bỏ phiếu điểm danh vào thùng coi nhƣ tự
chấm công cho mình. Ngày ấy, chúng tôi cùng nhau gom góp nhiều
thật nhiều những bài học, kinh nghiệm và cả những kỉ niệm chẳng
bao giờ quên.
Cột mốc đầu tiên
14/7/2008 có lẽ là mốc thời gian đánh dấu bƣớc ngoặt lớn trong cuộc
đời của tôi. Đó là ngày đầu tiên tôi đi làm với tƣ cách là nhân viên
chính thức của EQuest, 38 Hàng Cháo. Tôi cứ nghĩ rằng làm việc ở
trên tuyến phố này, chắc sẽ có nhiều “Hàng Cháo” lắm đây ^^, hóa ra
lại chủ yếu là Hàng Đinh, Hàng Ốc. Tòa nhà 38 Hàng Cháo thật đẹp và
khang trang làm sao. Nơi đây còn trở nên nhộn nhịp hơn, rộn ràng
hơn với những tốp học sinh tung tăng đến lớp vào những buổi chiều
muộn.
Thời điểm mới vào công ty, tôi là giáo viên toàn thời gian đầu tiên.
Nhƣng chỉ 5 năm sau số lƣợng giáo viên toàn thời gian đã tăng gấp 50
lần. Số lƣợng giáo viên nƣớc ngoài cũng tăng đến mƣời mấy lần. Chỉ
có giáo viên bán thời gian vẫn duy trì ở mức 20 đến 30 ngƣời. Hiện
nay, với đội ngũ giáo viên hùng hậu nhƣ vậy, cùng hệ thống 12 cơ sở
tại 3 thành phố lớn Hà Nội, Đà Nẵng, Hồ Chí Minh, bất cứ ứng cử viên
nào xin tuyển vào EQuest cũng cảm thấy rất tự hào khi đƣợc nhận
chính thức. Các bạn ấy còn có thể dễ dàng có đƣợc thông tin về
EQuest nhƣ môi trƣờng làm việc có chuyên nghiệp không? Mức
lƣơng cao đến nhƣ vậy không? Không khí làm việc có thoải mái
không? So với trƣớc đây, thật khó mà tôi biết đƣợc nhiều thông tin
143
nhƣ thế!
Chọn cho mình một lối đi riêng
Lúc đó tôi đƣợc chị Hải Nhi – giám đốc đào tạo và chị Minh Hải – phó
giám đốc phỏng vấn. Chính các chị- những vị sếp rất đáng tin cậy
cùng quá trình tuyển dụng vô cùng khắt khe đã khiến tôi có quyết tâm
để đƣợc làm việc tại EQuest. Và thật may mắn và hạnh phúc khi tôi
đƣợc tuyển dụng vào làm. Bạn bè tôi lúc đó, ai cũng theo đuổi ƣớc mơ
làm cô giáo dạy ở trƣờng này, trƣờng kia…
Riêng tôi, tôi đã chọn cho mình một lối đi riêng. Trong tiềm thức của
tôi, tôi muốn đƣợc làm việc ở môi trƣờng mà ở đó tôi có thể phát triển
khả năng của bản thân. Ở đây tôi sử dụng tiếng Anh hàng ngày. Đến
lớp tôi dùng tiếng Anh, ngồi văn phòng tôi dùng tiếng Anh trao đổi với
giáo viên nƣớc ngoài. Có nhƣ thế, tiếng Anh của tôi mới không bị mai
một. Một lớp ở EQuest cũng chỉ có khoảng 10 đến 15 em học sinh. Nếu
dạy cho 40 đến 50 em thì tôi làm sao đủ sức vì lúc đó tôi còn thấp bé
nhẹ cân hơn bây giờ nhiều.
Làm giáo viên toàn thời gian hồi ấy, những năm 2008-2009 là ngày
ngày tôi hân hoan đến văn phòng chuẩn bị bài rồi tối đi dạy. Tôi ngồi
làm việc ở tầng 2, và số tôi đƣợc xếp ngồi bên cạnh sếp Nhi nên tôi
không thể không nghiêm túc đƣợc. Thi thoảng hóng hớt đƣợc vài
cuộc điện thoại của chị Hằng phòng kế toán vì chị thƣờng nói rất to.
Sau 2 tháng làm việc thì phòng đào tạo đã có thêm Hồng Hạnh, Trà Mi
và Thu Hằng. Chúng tôi ngồi làm việc rất chăm chỉ. Làm sao có
chuyện đang ngồi làm việc mà chơi nông trại hay đào vàng…để sếp
Sơn lên tận nơi vẫn không biết nhƣ Kim Phƣơng năm 2010? (lúc này
phòng đào tạo đã chuyển lên tầng 6 của tòa nhà 38 Hàng Cháo). Làm
sao có thể về sớm hơn sếp khi chính sếp Nhi lúc nào cũng miệt mài
đến 7-8 giờ tối? Nhƣng nghĩ lại tôi luôn cảm ơn những ngày tháng ấy,
144
thói quen làm việc nghiêm túc đã giúp tôi trƣởng thành hơn từ đây.
Nói nhƣ thế không có nghĩa là đi làm không vui, mà phải nói rằng rất
vui vì lúc nào có thể trao đổi bài dạy, học hỏi lẫn nhau, làm
slideshow…, chỗ nào khó khăn thì hỏi sếp Nhi. Thi thoảng là đi mua
sắm, đi ăn cùng nhau vào những ngày mới có lƣơng.
Mấy ngày đầu mới vào công ty, tôi cũng chƣa biết sếp Sơn là ai, chƣa
có cơ hội gặp sếp thì đúng hơn. Sếp chắc là đi công tác; tôi chỉ biết là
sếp ngồi ở phòng Vip, 38 Hàng Cháo. Sau đó, sếp đã xuất hiện. Nhƣng
không phải trong phòng đào tạo mà lần đầu tiên tôi đƣợc gặp sếp lại
là ở phòng ăn tập thể, 44 Hàng Cháo. Các sếp khi nào cũng ăn muộn
hơn vì họp hành vào buổi trƣa. Hình nhƣ có truyền thống họp vào
buổi trƣa vì tôi mới vào nên cũng không quan tâm nhiều. Những bữa
cơm trƣa đƣợc hai cô Mến chuẩn bị rất đơn giản nhƣng trong tâm trí
tôi hôm nào cũng thấy cơm ngon canh ngọt. Ăn xong lại có hoa quả
tráng miệng nữa! Những ngày đó thật vui vì chúng tôi vừa ăn uống
vừa thoải mái tám chuyện rôm rả về mấy bạn trai tây. Lúc đó, tây ta ăn
cơm cùng nhau hết. Điều mà chúng tôi thích thú là các bạn ấy không
hề hay biết gì bởi chúng tôi đặt cho mỗi bạn một cái tên, nào là Math -
Mì tôm, hay Ralph - Cụ rùa.
Khó khăn những ngày tháng 2008+
Việc quản lý lịch dạy những năm 2008-2009 chƣa có ECO nên chủ yếu
là giáo viên nhƣ tôi tự ghi chép. Việc nhận lớp nhiều hay ít cũng do bộ
phận xếp lịch. Thế nên, Trang béo hồi đó quyền lực đầy mình. Lúc xếp
lịch cho tôi bạn ấy nhẹ nhàng biết mấy. Thế mà lúc tôi muốn xin nghỉ
một buổi hay từ chối một buổi dạy thay mới khó làm sao? Vì chƣa kịp
có thêm giây nào để suy nghĩ, bạn ấy đã chốt: “thôi thế chị nhé, nếu
không đi chị nói chuyện với chị Hải Nhi nhé!” Thôi xong! Cứ thế đến
cuối tháng, số buổi dạy sẽ đƣợc bộ phận xếp lịch thống kê và gửi lên
phòng kế toán để tính lƣơng.
145
Tiến đến giai đoạn 2010-2012, việc tính công buổi dạy của giáo viên là
sử dụng phiếu điểm danh. Không ai hiểu vì sao, nhầm lần lại xảy ra
nhiều đến thế? “Ơ, rõ ràng em đã bỏ phiếu vào thùng rồi mà,tại sao lại
không cánh mà bay nhỉ?”, giáo viên nào cũng nói thế. Một trong
những lý do mà tôi biết là giáo viên chúng tôi có quên bỏ phiếu thật vì
việc bỏ phiếu đã thành thói quen, một số bạn quên mất rằng mình mới
nộp phiếu điểm danh của ngày hôm qua, còn phiếu của ngày hôm nay
lại bỏ túi mang về.
Vào những năm 2008+, tôi không thể không nhắc đến một ngƣời, là
anh Trần Huy Phƣơng. Chính xác là anh về năm 2009. Lúc anh đƣợc
sếp Sơn giới thiệu ở phòng đào tạo, tôi đã rất ngƣợng ngùng để gọi
“anh” vì nếu gặp ngoài đƣờng chắc chắn tôi sẽ chào là “chú”. Trƣớc
thời điểm anh về, tài liệu các lớp học chủ yếu là do giáo viên tự chuẩn
bị. Và rồi phòng R&D đã ra đời. Những bộ giáo trình tự biên soạn đã
lần lƣợt ra lò.
Lúc mới đƣa vào sử dụng, sách bị chê mãnh liệt: “sách gì mà lại không
có đáp án?” Anh Phytran đã có câu nói bất hủ rằng: “giáo viên đi dạy
tiếng Anh mà lại phải dùng đến đáp án thì vứt?” Câu nói của anh vừa
đúng lại vừa không đúng. Đúng vì giáo viên đi dạy là mặc định tiếng
Anh phải giỏi nhƣng tại sao các nhà xuất bản có tên tuối họ đều có
sách dành cho giáo viên? Thực ra, thời điểm đó nguồn nhân lực soạn
sách còn khá mỏng. Khó khăn là thế nhƣng cũng nhờ những phản hồi
nhƣ vậy, các cuốn đƣợc biên soạn sau đó không những có đầy đủ các
phần để hỗ trợ giáo viên mà còn đƣợc đầu tƣ thiết kế đẹp mắt hơn.
Sáu năm và những kỉ niệm
Trải qua 6 năm gắn bó với EQuest, tôi không thể đong đếm đƣợc có
bao nhiêu kỷ niệm, buồn có, vui có. Nhƣng có một kỷ niệm chƣa bao
giờ phai mờ trong tôi đó là lần mà tôi và các đồng nghiệp đã khiến sếp
của tôi rơi lệ. Rất may đó là giọt nƣớc mặt của sự xúc động và niềm
146
hạnh phúc. Đó là ngày 20-11-2008, chúng tôi chỉ âm thầm chuẩn bị và
tặng chị một bó hoa tƣơi thắm để cảm ơn sự quan tâm, sự hƣớng dẫn
tận tình của chị. Chỉ vậy thôi nhƣng với chị là một điều vô cùng ý
nghĩa và chị đã khóc. Trong cuộc sống, hạnh phúc đôi khi lại đến từ
những điều hết sức giản dị, và tôi biết rằng phải luôn nâng niu trân
trọng những phút giây đầy ý nghĩa đó. Nhờ chị mà chúng tôi, thế hệ
giáo viên toàn thời gian đầu tiên luôn có niềm đam mê với công việc,
luôn luôn cố gắng và giờ đây mỗi chúng tôi đã bƣớc đầu đạt đƣợc một
số thành công nhất định trong sự nghiệp và trong cuộc sống.
Thời gian trôi đi thật nhanh, mỗi thành viên của gia đình EQuest giữ
một số mảnh ghép về Công ty. Và giờ đây khi nhìn lại chặng đƣờng 12
năm, chúng ta cùng nhau ghép lại bức tranh tổng thể về EQuest ngay
ấy và bây giờ. Không chỉ ôn lại những kỷ niệm mà còn khiến chúng ta
xích lại gần nhau hơn, thế hệ đi sau hiểu về Công ty hơn để cùng nhau
xây dựng một EQuest ngày càng phát triển và vƣơn xa hơn nữa trong
tƣơng lai.
147
Chuyến đi bão táp
Ba năm không phải là một khoảng thời gian quá dài đối với cuộc đời
của một con ngƣời nhƣng cũng không quá ngắn để tạo nên những ký
ức không bao giờ quên. Tôi đã có 3 năm nhƣ vậy ở EQuest với những
kỷ niệm đong đầy, và Cát Bà là chuyến đi mà tôi sẽ không bao giờ
quên. Chắc các bạn sẽ thắc mắc đi Cát Bà thì có gì mà đặc biệt, có gì
mà đáng nhớ đến nhƣ vậy (?!).
Ngày chúng tôi lên đƣờng không phải là một ngày đẹp trời, trên
đƣờng từ Hà Nội xuống Hải Phòng trời mƣa khá nặng hạt. Mọi ngƣời
dậy sớm nên chỉ một lúc sau cả xe đã đều say giấc,. Chúng tôi đến Bến
Bính và chuyển từ phƣơng tiện ô tô sang tàu cánh ngầm.
Tàu rời bến. Chỗ ngồi của đoàn chúng tôi là trên tầng 2 của tàu, xung
quanh không che chắn khiến mọi ngƣời rất thích thú vì thoáng và có
thể thoả thích ngắm biển. Mọi ngƣời đổ ra mũi tàu để chụp ảnh, tàu ra
khỏi cửa biển gió càng mạnh nên đứng chụp ảnh mà ai cũng nghiêng
ngả. Sau một hồi chụp ảnh mọi ngƣời cũng dần ổn định vị trí ngồi của
mình. Ở trên boong tàu nên chúng tôi chỉ đƣợc ngồi ghế nhựa, chứ
không phải ghế bọc nỉ nhƣ ở dƣới tầng 1 của tàu. Tàu rất đông, đi cùng
chuyến với chúng tôi cũng có 2-3 đoàn nữa, mỗi đoàn cơ bản cũng
30-40 ngƣời.
Càng ra xa bờ gió càng ngày càng mạnh, sóng đánh bạc đầu. Để đi ra
đến đảo mất hơn 1 giờ thôi mà sao tôi thấy lâu quá. Ra đến giữa biển,
xung quanh chỉ có nƣớc và không nhìn thấy bờ. Tàu chạy nhanh,
chồm lên trƣớc đầu sóng rồi lại nhƣ rơi tự do nên đang đi trên biển
mà tôi cứ nghĩ nhƣ đang đi trên đƣờng bộ mà gặp phải ổ voi, xóc long
tận óc. Mỗi khi gặp sóng mạnh, chúng tôi chao đảo nhƣ ngƣời say,
những con sóng cao đánh vào hai bên mạn tàu, tạt cả nƣớc vào trong
148
lòng tàu khiến tôi và Dung – cô bạn phòng du học đã từng có thời ngồi
cùng nhau ở Xã Đàn, hai đứa ngồi gần mạn tàu nhất ƣớt nhƣ chuột
lột. Thế là hai đứa lục tục lôi khăn tắm từ ba lô ra để trùm lên ngƣời
cho đỡ lạnh. Mỗi lần tàu nghiêng ngả hay rơi tự do từ đầu sóng xuống
là chúng tôi lại hét ầm lên vì quá sợ. Xung quanh cũng không có con
tàu nào, áo phao cũng chả thấy có mấy cái và chắc cũng không thể đủ
cho cả trăm con ngƣời đƣợc.
Rất nhiều tiếng la hét, có cả những tiếng khóc, có những đôi bàn tay
nắm chặt vào nhau, còn tôi và Dung thì hai tay ôm chặt lấy cột thuyền.
Tôi vẫn nhớ sếp Sơn và sếp Phƣơng lúc đó, đúng là hai sếp cũng sợ
nhƣng vẫn phải cố giữ bình tĩnh để trấn an mọi ngƣời trong đoàn. Sếp
Sơn còn nói to, nửa đùa nửa thật “Chúng mày hét vừa thôi không cắn
vào lƣỡi, chƣa chết vì chìm tàu thì chết vì cắn vào lƣỡi đấy”. Chúng tôi
bất giác bật cƣời, trong giây lát nỗi sợ hãi cũng giảm bớt phần nào. Rồi
tàu cũng đi vào con đƣờng đỡ gió và sóng hơn rồi cập bến, cả đoàn lên
bờ mà ai cũng phờ phạc và miệng thì mặn chát nhƣ vừa lặn ngụp
dƣới biển lên vậy. Chúng tôi nhìn nhau rồi cƣời phá lên “Sống rồi”,
cảm giác đúng nhƣ vừa thoát khỏi cánh cửa tử thần vậy. Bạn nào còn
nhớ tác phẩm “Ngƣời lái thuyền trên Sông Đà” của Nguyễn Tuân thì
chuyến đi của chúng tôi cũng không khác lắm với những gì mà tác
giả đã miêu tả.
Chuyến đi đã kết thúc cách đây hơn 2 năm với nhiều kỷ niệm đáng
nhớ những không hiểu sao mỗi khi nhắc lại, tôi lại chỉ nhớ đến
chuyến tàu bão táp đó, mà giờ kể lại tôi thấy vẫn mới mẻ và gay cấn
nhƣ ngày hôm qua. Thỉnh thoảng trong câu chuyện giữa những giờ
làm việc, chuyến “Dìn K ” EQuest thỉnh thoảng vẫn là một câu chuyện
hút khách, không chỉ với những bạn nhân viên mới mà còn cả với
những ngƣời cũ nhƣ tôi. Dù chỉ vỏn vẹn có 3 ngày nhƣng chuyến đi
nghỉ ở Cát Bà đã là kỷ niệm không thể quên của tôi, là một phần ký ức
của cuộc đời tôi từ lúc nào không hay.
149
Kỷ niệm những ngày đầu đến
EQuest
Ngày đầu phỏng vấn
Nhớ lại những buổi đầu đi phỏng vấn mà tôi vẫn còn cái cảm giác hồi
hộp và run run, cảm giác cứ nhƣ vừa xảy ra hôm qua vậy.
Chân ƣớt chân ráo, chƣa có kinh nghiệm làm việc, chƣa hiểu biết
nhiều về Công ty, chƣa định hình đƣợc công việc mà mình đang xin
vào làm, trong tôi có một phần hoang mang và không đƣợc tự tin lắm.
Bƣớc chân vào nơi đƣợc hẹn đến phỏng vấn - Cơ sở 28 Tây Sơn đã
gặp hai ứng cử viên cũng đang chờ. Thấy bạn nào cũng ăn mặc chỉnh
tề, còn tôi thì mang đúng chất “ngố” của một sinh viên mới ra trƣờng
với áo phông không cổ và đôi giày vải “huyền thoại”.
Tim đập chân run bƣớc vào phòng, tôi gặp ngay chị phỏng vấn khó
tính (Chị Thanh Thủy). Chị hỏi vặn rõ lâu, từ tiếng Anh rồi tình huống,
chật vật mãi mới xong. Về đến khu trọ, bạn bè tôi đều hỏi kết quả cuộc
phỏng vấn, tôi đã trả lời ngay “Khéo vụ này tạch rồi, thôi coi nhƣ đi
giao lƣu học hỏi”.
Nhƣng không ngờ hôm sau đó tôi nhận đƣợc điện thoại hẹn phỏng
vấn buổi thứ hai. Sau 2 buổi phỏng vấn, tôi và một bạn nữa (đó là Thu
Thủy) đƣợc nhận vào học việc nửa tháng, sau đó sẽ đƣợc phỏng vấn
và thi lại lần nữa xem ai đƣợc vào.
Thời điểm nhận đƣợc điện thoại tôi thực sự rất mừng nhƣng do công
việc ở công ty cũ chƣa thu xếp xong nên đành ngậm ngùi trả lời “Em
150