The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.
Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2022-12-16 19:49:57

Những Nẻo Đường Tiếng Việt- Bác sĩ Nguyễn Hy Vọng

Nhung neo duong tieng Viet Bác sĩ Nguyễn Hy Vọng

HIỂU L„M TIẾNG VIỆT

1/ Trong tiếng ViŒt có rÃt nhiŠu tiếng Tàu !?
Nếu ta có mÜ®n Çôi ba chøc ngàn tiếng Tàu mà nói Çi n»a thì qua 2300 næm vay mÜ®n, mỗi næm ta chÌ
mÜ®n khoäng12 tiếng thôi, 1 tháng m¶t tiếng, có gì là nhiŠu!?

2/ vì có nhiŠu tiếng Tàu quá nên tiếng ViŒt nghèo Çi [sic]!
Ta có mÜ®n mà nói, nhÜng Tàu nó Çâu có rÙt rÌa, lÃy låi b§t cûa ta tiếng nào Çâu/ nếu vÓn liếng ngôn ng»
cûa ta là 100 % mà nếu ta có thêm 30 % tiếng Tàu thì ta Çã có 130 % , chÙ có mÃt mát gì Çâu mà phàn
nàn? Ti‰ng MÏ vay mÜ®n 90 % cûa các tiếng khác thì sao?

3/ tiếng ViŒt tØ tiếng Tàu mà ra ! [sic].. nhiŠu ngÜ©i có cái š nghï này là vì cái tinh thÀn nô lŒ cûa ta, Çã
hết bÎ nô lŒ hÖn 1000 næm mà vÅn còn ham nói dòng thanh thûy thay vì nói dòng nܧc trong, thº hÕi 80
triŒu ngÜ©i ViŒt có còn ai muÓn nói dòng thanh thûy n»a, m¡c m§ gì mà phäi nói vÆy ? nói bến cÛ chÙ
m¡c m§ gì mà phäi nói là c° Ƕ bÎ vܧng vô cái hŒ løy Hán ViŒt nhÜ cái n® ba Ç©i, bÎ m¡c vô cái óc vọng
ngoåi làm kh° thêm con cháu phäi nhai mÃy cái cûa n® Çó cho Çến Ç©i nào?

GÀn Çây công trình nghiên cÙu tiếng ViŒt cûa các nhà ngôn ng» học quÓc tế Çã ghi nhÆn tiếng ViŒt có
gÓc Mon-Khmer, m¶t nhánh nhÕ cûa gÓc Austro-Asian.
Theo Encyclopedia Britannica 2000 thì : ... the Vietnamese language is distinct, it can be described as a
fusion of Mon Khmer, Tai and Chinese elements... the failure of the chinese language to assimilate the
Vietnamese language underscores the fact that strong elements of Vietnamese culture must have emerged
long before China established its rule over Vietnam
ta nên lÃy Çó mà suy gÅm!

4/ Cø TrÀn trọng Kim bäo r¢ng trong tiếng ViŒt có rÃt nhiŠu tiếng ÇŒm, t¿ nó không có nghïa [?] nhÜng
khi ghép v§i m¶t tiếng khác có nghïa thì nó ǰi nghïa cûa tiếng Ãy Çi [sic]... tr©i ÇÃt! nói l¿ng l¿ng nhÜ
vÆy mà không ÇÜa m¶t b¢ng c§ gì!

D¿a vào Çâu mà nói là ÇŒm , mà ÇŒm hÒi nào vÆy, mà tåi sao låi phäi ÇŒm, mà tåi sao låi ÇŒm ch» này
mà không ÇŒm ch» kia, mà tåi sao m¶t ngÜ©i nào đó “đệm” mà cä nܧc nghe theo ræm r¡p, mà ngÜ©i Ãy
là ai vÆy, ông vua nào ÇŒm, ông quan nào ÇŒm ?! m¶t s¿ Çoán càn làm thui ch¶t hàng ba bÓn thế hŒ vŠ
sau không ai dám tìm hi‹u tiếng ViŒt cho Çàng hoàng n»a!

NhÆn xét khÖi khÖi vô t¶i vå, theo cái ki‹u ‘Ç‹ cái cày trܧc con trâu’ nhÜ thế (!) Çã làm cho nh»ng ai
muÓn tìm hi‹u chín ch¡n vŠ tiếng ViŒt cÛng bÎ kh¿ng låi hÖn nºa thế k› qua.

Trái låi, các trÜ©ng phái ngôn ng» học quÓc tế,có phÜÖng pháp tìm hi‹u khoa học hÖn nhiŠu, Çã thÃy
r¢ng, không có ngôn ng» nào mà phäi ÇŒm cä, bÃt cÙ m¶t tiếng nào cÛng có gÓc gác, cái lš do [raison
d'être ] cûa nó, không hŠ t¿ nhiên mà sinh ra, mà có ÇÜ®c, dù là tiếng Anh, MÏ, Pháp, ñÙc, Tây ban Nha
hay là tiếng Esquimaux, Nam Phi, Tàu hay ViŒt ..v...v trong sÓ hàng ngàn tiếng nói trên thế gi§i

Trong tiếng ViŒt ngay cä nh»ng tiếng nhÜ ê-a... u‹ oäi, oái oæm , hàng ngàn ngàn tiếng nhÜ vÆy cÛng
phäi có lš do mà sinh ra, khoa ngôn ng» học gọi là etymology ... tìm hi‹u nguÒn gÓc cûa tØng tiếng m¶t,
chÙ còn nói d¿ng ÇÙng vô t¶i vå là tiếng ÇŒm quä thiếu tÜ cách nghiêm túc cûa khoa học.

ThÆt ra trong tiếng ViŒt , không có m¶t tØ nào mà không có nghïa, nhÜng vì nó bÎ tÓi nghïa Çã mÃy
ngàn næm rÒi vì ta không có ai tìm hi‹u nguyên nghïa cûa tiếng nܧc ta, nên ta nói không rõ ràng [nói r¶n
rÎp mà không hi‹u rÎp là gì, ÇËp Çë là gì, tåi sao låi sáng sûa, s§m sûa, ränh mà sao låi rang? nhÎp mà sao
låi nhàng! vì cø Kim Çã phán chúng nó là tiếng ÇŒm rÒi, nên không ai dám nói ngÜ®c låi mà cÛng không
dám tìm hi‹u chi n»a!

Låi n»a nếu cho r¢ng tiếng ViŒt b¡t gÓc tØ tiếng Tàu thì làm sao giäi thích cho ÇÜ®c cái lå lùng là
trong sÓ chØng 500 tØ ViŒt b¡t ÇÀu v§i vÀn R, không hŠ có m¶t tiếng Tàu nào xen vào Çó cä , m¶t tiếng
cÛng không, vì cái lÜ«i cûa cä ngàn triŒu ngÜ©i Tàu không phát âm ÇÜ®c R, thì làm sao mà nó làm cái gÓc

51


cho tiếng ViŒt ÇÜ®c ( Việt có cái gene R mà Tàu nó không có, vÆy thì cái gene R phäi là do m¶t gÓc khác
truyŠn cho, và thÜa các bån , cái gÓc Çó là cái gÓc ñông nam Á, vì khoa ngôn ng» học hiŒn Çåi ÇŠu công
nhÆn tiếng ViŒt là thu¶c nhánh ngôn ng» Mon-Khmer mà ÇÜ®c rÃt nhiŠu tiếng gÓc Thái pha tr¶n vào, mà
cä 4 thÙ tiếng này ÇŠu ª vùng Çó và đều có vần R rất nhiều
5/ Hi‹u lÀm r¢ng ch» là tiếng Çó rÒi, biết ch» là hi‹u tiếng ! [sic]

Ông DÜÖng quäng Hàm , hÒi còn là sinh viên, Çã nói nh»ng l©i chính Çáng, Çánh thÙc dÆy cái š thÙc
còn kém cõi ấy cûa bao ngÜ©i ViŒt ta:

lå thay cho nܧc mình! có tiếng nói mà không hŠ ai học tiếng, không Çâu dåy cách dùng tiếng, không
sách nào nói Çến nghïa tiếng cùng mËo Ç¥t câu...chÜa tØng ai nghiên cÙu học hành tiếng An-nam cä, ÇiŠu
Çó thÆt là m¶t khuyết Çi‹m Çó...

S¿ thÆt là, tiếng quan trọng hÖn ch» rÃt nhiŠu, và hai cái Çó khác h£n nhau !
Các ngÜ©i Çi học hÒi xÜa chÜa bao gi© học tiếng Tàu mà chÌ học viết ch» Tàu mà thôi, chÜa bao gi©
học cho hi‹u rõ cái tiếng ViŒt hÒi Çó mà chÌ học cái cách viết gọi là ch» nôm, mà ngay cä hiŒn nay chúng
ta cÛng chÜa bao gi© học cho hi‹u tiếng ViŒt cûa chúng ta nó ra làm sao...
Cä 6 trÜ©ng væn khoa Çåi học ViŒt Nam cÛng không có trÜ©ng nào làm cái chuyŒn Çó cä, thÆt là Çau
ǧn cho tiếng nܧc ta, chÌ lo học viết ch» Tàu, ch» Nôm.
Cä nܧc chúng ta có th‹ mù ch» không nhiŠu (Ƕ 15 %) nhÜng mù tiếng còn quan trọng hÖn nhiŠu và
cái mù này là 100 % ! vì cái ch» chÌ là cái áo cái quÀn m¥c cho ngôn ng», mà ngôn ng» m§i thÆt là cái da
thÎt cûa ta, không tách r©i nó ra ÇÜ®c

Ông Leonard Bloomfield, m¶t nhà ngôn ng» học MÏ n°i tiếng kh¡p thế gi§i Çã khen tiếng ViŒt là: a
great cultural language in South East Asia...;

MuÓn cho xÙng Çáng v§i l©i khen Çó, chúng ta phäi làm sao hi‹u cho rõ š nghïa cûa hàng ngàn tiếng
ViŒt tÓi nghïa, Çã bÎ cø Kim cho là ÇŒm ngang xương, m§i ÇÜ®c!
6/ ta cÙ cho r¢ng nh»ng tiếng nhÜ : t° quÓc, quÓc gia, cọng sän khÓn nån.v..v.. là tiếng Hán ViŒt! ThÆt ra
Çó là tiếng Tàu 100%, mình mÜ®n mà xài, nhÜng mà Çọc không Çúng âm Tàu , chÙ có gì ‘ViŒt’ trong Çó
Çâu?

Ông TrÀn kinh Hòa, m¶t giáo sÜ Tàu qua dåy ª Çåi học Huế ba chøc næm trܧc Çã cho là nh»ng tiếng
Tàu Çó là Hán t¿ ViŒt Ƕc (tiếng Tàu Çọc theo âm ViŒt) nhÆn xét Ãy rÃt Çúng, về nguồn gốc, không có gì
là ‘’viŒt’’ trong Çó cä.

CÛng nhÜ nếu ta nói OK Salem , nh© giâm [jump) giùm chiếc xe vì nó yếu bình ÇiŒn / ho¥c là cái mÛ
bêrê, cho xe vô gara, väi kaki, m¶t kilô, thì có gì là MÏ ViŒt hay Pháp ViŒt Çâu!, ch£ng qua là mÜ®n mà
nói mà Çọc trË cái âm cûa ngÜ©i ta mà thôi.

Còn nh»ng tiếng Çúng là Hán ViŒt thì các ông làm tØ Çi‹n Hán ViŒt, tØ ñào duy Anh cho Çến vŠ sau,
låi không š thÙc Çến, và l© Çi không nh¡c Çến, xem nhÜ chúng nó ÇÜÖng nhiên là tiếng ViŒt [sic] : ngÜ©i
thân, già lão,truy lùng, Çánh chiếm, Çoåt lÃy, suy ra,sinh sÓng, nhÆp vào, xuÃt ra, v..v.. và v..v.., k‹ ra Çây
mÃy cho hết , cä ngàn ngàn tiếng nhÜ vÆy, mà ngÜ©i dân ViŒt Çã Çóng góp nói phô theo cái cách rÃt dÍ
làm là cÙ m¶t tiếng ViŒt thì cho ghép vào v§i m¶t tiếng Tàu cùng nghïa Ç‹ cho ai ai cÛng nói ÇÜ®c và hi‹u
ÇÜ®c ngay, khÕi cÀn hÕi ai mà cÛng không cÀn kiếm sách.

Ông bà ta Çã thÆt s¿ làm m¶t cu¶c cách mång ch» nghïa âm thÀm qua hÖn 2 ngàn næm, Çã thÆt s¿ thai
nghén ra m¶t thÙ tiếng m§í mà dù có 50 % tiếng Tàu trong Çó, không hŠ có m¶t ngÜ©i Tàu nào Çọc ÇÜ®c,
viết ÇÜ®c nói ÇÜ®c, nghe được hay hi‹u ÇÜ®c, nếu muÓn thì phäi học , cho dù Çó là Sï Nhiếp, Mã ViŒn,
hay Giang tråch Dân !

Ý thÙc và phÜÖng pháp [methodology] làm t¿ Çi‹n cûa các ông quä thÆt Çã trÆt ÇÜ©ng rÀy
Quä thÆt ông bà ta hÒi xÜa Çã là nh»ng quy‹n tØ Çi‹n sống, là t¿ Çi‹n biết nói, biết Çi biết ÇÙng, biết cä
m¶t lúc ba thÙ tiếng, biết cä tiếng Tàu, biết cä tiếng ViŒt , ÇÜÖng nhiên; mà låi còn sáng chế ra m¶t thÙ

52


tiếng m§i mà không ngÜ©i Tàu nào hay biết chi cä!

và Çó là cái thÙ tiếng mà hiŒn nay cä 80 triŒu ngÜ©i ViŒt Çang nói Çó, ÇÙng hàng thÙ 12 vŠ sÓ Çông ngÜời

nói trên thế gi§i, m¥c dÀu ÇÃt Çai thì chÌ ÇÙng hàng thÙ 60.

Ai Çã làm ra cái thÙ tiếng mà hiŒn nay chúng ta Çang nói? Không phäi là 100 thế hŒ quan låi, làm quan

cho Tàu mà Ç¥t ra ÇÜ®c, b¢ng c§ rõ ràng là họ låi còn chê nôm na là cha mách qué là khác ; Çã chê cái gì

thì có Çâu mà låi Çi vun x§i cho cái Çó ?!

VÆy thì ai Çã góp phÀn làm ra tiếng ViŒt Çó? thÜa chính là ngÜ©i dân thÜ©ng cûa ÇÃt nܧc ViŒt, trong

hoàn cänh bÎ tiếng Tàu, m¶t thÙ tiếng lå ho¡c xen vào, Çã thû thế b¢ng cách ghép tØ ViŒt này v§i tØ Hán

kia ÇÒng nghïa vØa dÍ nh§ vØa Çể cho tiếng ViŒt Ãy không thui ch¶t Çi ÇÜ®c.

NhÜ ông DÜÖng quäng Hàm cÛng nói cách Çây 80 næm, vŠ chuyŒn mÜ®n tiếng Tàu: ‘...mÜ®n nhÜ thế

không phäi là m¶t vài ngÜ©i có học nhiŠu mà b¡t ngÜ©i ta nói theo ÇÜ®c Çâu, Çó là vì cä m¶t Çám bình

dân mÜ®n mà nói, Ç¥t ra mà nói theo lë t¿ nhiên vì nhu cÀu æn nói mà låi Çọc khác Çi, cho h®p v§i cái lÜ«i

cûa họ chÙ không phäi vì m¶t vài ngÜ©i học giä muÓn mà Ç¥t ra ÇÜ®c, rÒi b¡t ngÜ©i ta nói theo...

Trên thế gi§i không có ai làm ÇÜ®c cái chuyŒn Çó ÇÜ®c cä, dù có muÓn Çi n»a.

HÖn n»a, không phäi chÌ có tiếng ViŒt và tiếng Tàu chÖi trò "ú tim" ngôn ng» v§i nhau trên sân khÃu

væn hóa lÎch sº; mà các tiếng nói anh em khác nhÜ tiếng Thái, tiếng Lào, tiếng Miên , và cä nh»ng tiếng

anh em họ xÜa nhÜ tiếng Mòn, tiếng Chàm, tiếng Khasi, tiếng Nùng v..v.. cÛng Çóng vai góp vế v§i tiếng

ViŒt qua nh»ng trao ǰi g¡n bó ngôn ngữ muôn Ç©i, trܧc cä tiếng Tàu xa chØng, xa rÃt xa, tØ cái bu°i

thôi nôi cûa con ngÜ©i ViŒt và đầu đời của tiếng Việt

ChÌ xin ÇÜa ra Çây m¶t vài thí dø trong sÓ 275000 tiếng cûa mång lܧi ngôn ng» ñông nam Á này /

[xem TØ Çi‹n nguÒn gÓc tiếng ViŒt ] :

thí dø nhÜ ta nói r¶n rÎp thì ngÜòi Thái cÛng nói là rÎp [busy]

ta nói trong trëo, trong veo thì ngÜ©i Thái cÛng nói là trëo veo [clear]

[nh»ng tiếng Thái nhÜ vÆy núp bóng trong tiếng ViŒt chØng 42 %]

Còn tiếng Khmer thì làm giàu cho tiếng ViŒt chØng 28 %, m¶t vài thí dø sau Çây:

chân mây # chÖng mêkh [chân tr©i/ horizon]

tay chân # Çay chÖng [arm and leg]

và tiếng Lào thì dính líu v§i tiếng ViŒt nhÜ hình v§i bóng:

tiếng ViŒt ... xi‹ng ViŒt [the Vietnamese language]

træng sáng.....chæn séng [moonlight]

Còn tiếng Chàm mà ta xem nhÜ rÃt xa lå, hóa ra rÃt gÀn gÛi, ít ai biết ÇÜ®c r¢ng ta Çã chung m¶t dòng

máu ngôn ng» v§i Chàm tØ Ç©i xºa Ç©i xÜa khi mà Chàm chÜa phäi là Chàm mà ta cÛng chÜa phäi là

ViŒt n»a !

ta nói chÆm rì thì Chàm nói là rì [slow, tardive]

ta nói là ni, tê [miŠn Trung] v..v.. thì Chàm cÛng nói : ni tê

Còn nhiŠu, rÃt nhiŠu n»a nhÜng b¢ng chÙng không chÓi cãi ÇÜ®c vŠ cái máu huyết chung [genetics]

cûa tiếng ViŒt v§i các tiếng nói khác ª ñông nam Á [xin Çón xem quy‹n TØ Çi‹n nguÒn gÓc tiếng ViŒt

Çang in dܧi hai dång sách [3000 trang] và DVD

Tác phÄm nghiên cÙu này, nhÜ m¶t ghi Ön cûa dân ViŒt ngày nay ÇÓi v§i hàng triŒu ngÜ©i ViŒt và

hàng chøc triŒu con ngÜ©i ª ñông nam Á th©i xa xÜa, Çã cho chúng ta m¶t ti‰ng nói tuyŒt v©i , xÜa cÛng

rÃt xÜa mà nay cÛng rÃt nay, Ç‹ mà sÓng v§i nhau và tìm hi‹u nhau qua cái gia sản vÓn liếng tØ ng» chung

cûa con ngÜ©i ñông nam Á.

53


Cuộc Đời Tiếng Việt

Có bông thì đã có ba
rồi sau mới có thêm hoa đem trồng

Húy kị là chuyện mới đây,
bông ba hoa quả đã rày bấy lâu.

Cần chi Ô Thước bắc cầu,
ác là quạ quạ đủ màu khơi trêu

Tiếng Việt là tiếng mỹ miều
không mỹ vẫn đẹp, không yêu kiều vẫn xinh

Việt văn là việc của mình,
không văn vẫn có vẫn tình như ai

Tìm nơi biển rộng sông dài
tiếng Mường tiếng Thái cũng vài ngàn năm

Con ong cũng giống con tằm
nhả tơ gây mật muôn năm cho người

Lời ăn tiếng nói để đời
trước sau sao vậy khó dời chuyển đi

Tiếng nước mình đã dậy thì
Tàu Tây đủ thứ, Mỹ thì đến sau

Nàng ta có chịu ai đâu?
chỉ là tạm bợ qua cầu gió bay
Phải duyên phải kiếp thì hay
cái dòng thanh thủy ngày nay đâu còn?

Nước trong thì vẫn nước trong
mà anh cổ độ “đi đong” lúc nào

Vần Tây rồi lại vần Tàu,
chỉ vần tiếng Việt mới vào final!

Nôm na mách qué mới sang
văn chương sáo ngữ “chạy làng” đó anh

Có tui thì phải có mình,
có qua có bậu “dập dình” cùng nhau

Màng chi tiếng ngoại “lỡ tàu”
nguồn gốc tiếng nội đủ giàu hơn ai

54


Có tiền riêng để mà xài
việc gì vay mượn mà tai tiếng nhiều

Mấy lời nhắn nhủ bấy nhiêu
mong sao các bạn hiểu nhiều cho tôi.

Nguyễn Thị Việt Ngữ
[thân tặng tác giả Đặng Thế Kiệt,
nhân khi đọc Từ Điển Chữ Nôm trích dẫn]

55


Lời kêu gọi của tiếng Việt

Chúng ta, các anh em,
những nguời "gan cùng mình"

khoác áo tò mò,
một hai không chịu dấu ngã lòng

mà chỉ thích đặt nặng dấu hỏi
cho mọi tiếng Việt
đang còn ngơ ngác

truớc cái nôi rách của tiếng nói
người Việt xua,

khi Giao chưa phải là Yao
mà Chỉ cũng chưa hẵn là Yi,

mà đang còn là
Kiao-Tchi / Tzao tchi !!

khi bạc bẽo chỉ mới là mỏng mà thôi,
khi hiên ngang chỉ là xiên và ngang

khi dõng dạc chỉ là cao và rộng

khi Mã Viện chưa xây Kiển thành,
và tên nó đang còn là Ma Yuan !

giờ, ta phải làm sao đây ?
phải tiếp tục tò và mò chứ sao ?!
không chấp nhận thương # đau

không bằng lòng đau # đớn
không chịu vội mà vã

không khứng rộn mà rịp

cho đến khi nào tiếng nói ông bà ta
rõ mà vẫn ràng
dứt mà vẫn khoát
rạch mà vẫn ròi
đành mà cứ là rành

không còn nôm, na nữa
không còn mách qué nữa
không còn bị mang tiếng oan

là đệm nữa !

khi đâu vào đó,
nói đâu có đó
nói chi có nấy
nói chi hiểu nấy
có bằng có cớ
có chứng có cớ
có sách có vở

56


có tích có tuồng
có xác có "hồn"

ra vạch ra vẻ
khi tiếng nói con nhà
sẽ không còn là tiếng con nuôi
hay tiếng con "mày"
chẳng Tàu chẳng Việt
chẳng Việt chẳng Tàu
chừng nào tiếng Việt không còn

"dở dở ương ương
lừng khừng lựng khựng"

như nguời mất tiếng
như xác không hồn
không ra đâu vào đâu
thì chừng đó, chúng ta,
những kẻ lạc loài, 5, 7 đứa
sẽ ngẫng mặt mim cuời
và bằng lòng gác bút
Nguyễn hy Vọng

57


Nh»ng khám phá mới về tiếng Việt

TØ nh»ng tiếng chữ rÃt khó hi‹u Çã 600 næm nay không ai biết là gì, nhÜ hai chữ song viết, anh tam
cho Çến nh»ng ÇÒng nguyên ng» tÜÖng ÇÓi dÍ hi‹u hÖn nhÜ r¢n ro và Ç¡n Ço, hay klæn klóc là læn lóc!
có chØng 27 ngàn tiếng ViŒt ÇÖn âm hay song âm, tam âm, tÙ âm đã tìm ra nguÒn gÓc

NhÆn xét vŠ tiếng ViŒt trong tØ Çi‹n này:
1/ tiếng ViŒt rÃt phÙc tåp, không dÍ nhÜ ta tܪng
2/ tiếng ViŒt b¡t nguÒn ª ñNÁ xÜa, không phäi bên Tàu [hÒi xÜa mÃy ngàn næm vŠ trܧc, phía nam

sông DÜÖng tº là ngÜ©i Indonesian ª, không có ngÜ©i Tàu]
3/ nguÒn gÓc tiếng ViŒt là Ça dång, không phäi chÌ là Mon Khmer mà thôi, cÛng không phäi chÌ là

Thái xÜa, cÛng không phäi chÌ là AA [Austro Asiatic] mà còn là Malayo Polynesian n»a!.
Các lš thuyết d» kiŒn vŠ nguÒn gÓc tiêng ViŒt nay phäi xét låi tÃt cä và quy‹n sách này së cho biết tåi

sao, mà ai Çọc cÛng së biết tåi sao, vì cách tìm nguÒn gÓc cho tiếng ViŒt Çã ÇÜ®c d¿a vào cái so sánh th¿c
tế cûa 275 ngàn cognates / đông nguyên chÙ không phäi chÌ d¿a vào lèo tèo vài ngàn thí dø, nhÜ trong
phÀn nhiŠu các bài nhÆn ÇÎnh vŠ ngôn ng».

Quy‹n sách này së giúp cho các nhà ngôn ng» học vŠ tiếng ViŒt có cä hàng ngàn thí dø cho mọi phÕng
Çoán hay nhÆn xét cûa họ, cho hàng chøc ngàn thí dø dÅn chÙng cho lš thuyết cûa họ.

Quy‹n tØ Çi‹n này "trung lÆp", nó không tin vào m¶t lš thuyết nào vŠ nguÒn gÓc tiếng ViŒt, nhÜng
phÖi bày ra mọi d» kiŒn Ç‹ các nhà ngôn ng» học ViŒt lÃy Çó mà xây d¿ng ÇŠ tài nhÜng nó là 275 ngàn
viên "gåch" ngôn ng», họ có th‹ dùng thÙ hÒ lš thuyết nào họ thích nhÜng không có gåch Ç‹ xây cÃt thì
không xong

4/ họ thÜ©ng cho là tiếng ViŒt hiŒn nay có 12 nguyên âm và 24 phø âm.
ThÆt ra
- æ và â chÌ là a biến âm mà ra khi bÎ chÆn låi / ¡t / ¥t / và / Ãt / Æt /
t¿ chúng nó không có Ç©i sÓng thÆt nhÜ / a / mà phäi sÓng "chùm gªi "cho m¶t âm khác.
- Y cÛng vÆy, chÌ là bán phø âm, hay bán nguyên âm cÛng thé thôi, nó phát âm nhÜ là / gi- / cûa ngÜ©i
miŠn Trung và Nam [ lë ra yêu phäi Çọc là gi-êu / Ìa phäi Çọc là gi-Ìä]
[trong tiếng Anh, year cÛng Çọc hÖi giÓng ear!]
HiŒn nay, có ngÜ©i "cà ch§n" Çòi bÕ y dài [sic] chÌ dùng i ng¡n thôi trong mọi trÜ©ng h®p !
có lë họ không phân biŒt n°i thúy và thúi vì mÛi bÎ nghËt!

hay úi chà v§i thiếu úy!
- Al de Rhodes bäo âm Ð trong tiêng ViŒt rÃt lå, vì kh¡p Âu châu không có âm này, nhÜng ông Ãy không
biết r¢ng kh¡p ñông Nam Á ÇŠu có âm này vì là cùng gÓc v§i tiếng ViŒt.

˜ng bày cho ngÜ©i Âu là cÙ phát âm là U nhÜng mà lÃy ngón tay bét hai cái khóe miŒng ra! thì nó së
thành âm / Ü / tr©i ÇÃt, nói m¶t tiếng mà c¿c kh° nhÜ thế thì thà câm cái miŒng cho rÒi!

Các tiếng ViŒt Miên Lào Thái ÇŠu có vÀn Üng / ing riêng ngÜ©i B¡c thì Çọc âm Ð chÜa ÇÜ®c nên vÅn
phát âm là

miu mô,
uÓng riŒu,
liu låi,
niếu ræng,
biêu ÇÀu,
iu Çi‹m,

58


con kìu,

kíu ch»a,

kiu học sinh, .. ..

ngoài ra họ vÅn chÜa phát âm cho chÌnh ÇÜ®c âm /inh /vì vÆy mà họ nói ra là nghe nhÜ là

tìng hìng thay vì tình hình

zung zing zung zing

chíng chÎ chíng em

Ç©i líng cháng,

miu mô,

uông ziŒu

Cái lÜ«i cûa họ không phát âm cho sºa ÇÜ®c âm / Ü /, nhÜng ngÜ©i Trung và Nam thì nói ra rÃt dÍ dàng

cái nguyên âm này

ThÆt ra trên kh¡p thế gi§i, không có tiếng nói nào mà ch» viết theo cho sát phát âm 100% ÇÜ®c cä.

Tiéng Spanish còn khá hÖn, [ÇÜ®c tiếng là ..se habla como se escriba [nói sao viết vÆy] chÙ tiếng Pháp

Anh ... ÇŠu viết trË lung tung [saint, sein, ceint, cinq]

hay là meet/ meat, vì m¶t âm mà nhiŠu nghïa, có khác gì trÜ©ng

h®p ViŒt Nam hay Tàu Çâu ?!

Tàu thì còn tŒ hÖn n»a , m¶t âm Çôi khi cä træm nghïa khác nhau, chÌ có 7% tiếng Tàu là m¶t âm m¶t

nghïa mà thôi, nên chúng nó phäi vë hàng træm hình vë khác nhau cä træm cách khác nhau mà chúng nó

gọi là ch», mãi cho Çến bây gi©, sau bao nhiêu là hàn lâm viŒn, cãi nhau nhÜ m° bò, chí cha chí chóe rÒi

vÅn Çâu vào Çó thôi!

trong tiếng English, mà phÀn l§n cÛng là tiếng Ƕc âm, có m¶t âm 64 cách Çọc và viết khác nhau! [theo

the Cambridge Encyclopedia of language cûa David Crystal]

Cái nån ÇÒng âm mà khác nghïa là m¶t cái khÓn nån cûa thế gi§i ngôn ng» cûa loài ngÜ©i, không

riêng chi cho tiếng ViŒt. CÛng dÍ hi‹u thôi, tiếng nói loài ngÜ©i có cä 4, 5 ngàn thÙ khác nhau mà ÇŠu

ÇÒng loåt xÜa 300 ngàn næm rÒi, ch» viết thì chÌ 4 ngàn næm gÀn Çây thôi, làm sao cái thÙ áo quÀn ch»

viết Çó có th‹ m¥c vØa cho m¶t thân th‹ ngôn ng» Çã sÓng và còn phát tri‹n mãi v§i th©i gian.

CÛng vì vÆy mà tuy Çọc và viết coi nhÜ là khác nhau nhiŠu ít nhÜng thÆt ra tiếng nói này dính v§i

tiếng nói kia nhÜ anh em sinh Çôi:

désert / desert sa måc

santé / saludad sÙc khÕe

vérité / verdad s¿ thÆt

promise / compromise hÙa hËn

proof / preuve b¢ng chÙng

fier / fierce kiêu hãnh

Burma / Bama/ Birma Miến ÇiŒn v.v..

Tàu, TÀu < Chu, Châu [chinese]

Chiêm / Chàm / Chæm Champa / Chiampa

TÀn / Chìn / ChŒt # Tàu / chinese

t¿ # ch» word, letter

tra # già old

59


còn nhÜ sinh sÓng, già lão,

nhÆp vào, xuÃt ra,

cọng thêm, trØ b§t,

thÜ®ng lên, hå xuÓng

cho thÃy rõ ràng là hai thÙ tiếng ViŒt Tàu không chung nguÒn gÓc v§i nhau

mà chÌ là ch¡p ghép v§i nhau,

không phäi nhÜ là mÃy tiếng Pháp Anh Tây ban Nha ª trên, có chung nguÒn gÓc thÃy rõ.

ChÌ nh»ng tiếng nói ñông nam Á cùng chung nguÒn gÓc m§i có nh»ng trÜ©ng h®p Çäo qua Çäo låi nhÜ

sau mà không mÃt š nghïa Çi :

se s¡t - s¡t se

tha thܧt - thܧt tha

thiết tha - tha thiết

là lÜ®t - lÜ®t là

Çau ǧn - ǧn Çau ...

cä træm thí dø nhÜ thế cho thÃy m¶t s¿ chín muÒi nhØ nhuyÍn vì ÇŠu là anh em ngôn ng» v§i nhau : ViŒt,

Thái Lào, Miên, Chàm, Mã lai ...

5/ CÓ Çåo Al de Rhodes còn viêt trong bài phø vào tØ Çi‹n cûa °ng là :

âm z cûa tiếng Pháp không có trong âm ViŒt, dù là tiếng B¡c hay Trung, Nam.

VÆy thì tåi sao hiŒn nay cä 100% ngÜ©i B¡c ÇŠu nói ki‹u

zung zing zung zing gánh lúa zung zing ?!

và ÇŠu phát âm là / z / tuÓt luÓt cho bÃt cÙ âm nào viết b¢ng gi / d / hay r ?!

trong khi cä 45 triŒu ngÜ©i Trung và Nam thì låi không hŠ nói sai ra / z / nhÜ thế, dù có muÓn nói cÛng

không nói ÇÜ®c!

Là vì chÌ trong vòng 350 næm qua, tiếng B¡c chÎu änh hܪng cûa tiếng Tàu Quäng Çông và tiếng

Hmong quá nhiŠu, mà mÃy ông Tàu Quäng Çông thì Çã phát âm tØ lâu,

za za .. zÖ zÖ .. zu zu ..

zê zê .. zi zi .. zo zo ..

zô zô .. zu zu .. tØ cái Ç©i ông Bành t° cûa họ rÒi !

Nên nh§ r¢ng cä mÃy chøc thÙ ngôn ng» khác ª ñNÁ cÛng không hŠ có cái âm / z / Ãy và ngÜ©i miŠn

ViŒt miŠn Trung và Nam cÛng không hŠ có cái âm / z / lå lùng Çó

m¶t trong hàng træm cái nhÆn xét khác nhau nhiŠu gi»a tiếng ViŒt ba miŠn;

do "cái Çi trܧc, có trܧc, nói trܧc và nói theo ki‹u xÜa hÖn" [anteriority] cûa tiếng ViŒt miŠn Trung, nó

vÓn giÓng và gÀn v§i tiếng MÜ©ng hÖn là gÀn v§i tiếng B¡c ViŒt.

Vì tiếng Trung xÜa và quê mùa hÖn là tiếng B¡c, tiếng Trung m§i thÆt là cái nôi ngôn ng» cûa tiếng

ViŒt bây gi©, còn tiếng b¡c ViŒt thì bÎ ÇÙng mÛi chÎu sào khi bọn Tàu tràn qua cách Çây hÖn 2000 næm

nên phäi chÎu nhiŠu änh hܪng lai, låi cái, låi giÓng, trË âm, trË giọng, trË ch», trË vÀn, và mÜ®n âm, và đã

mÜ®n giọng, mÜ®n ch», mÜ®n vÀn cûa Tàu,

mÜ®n thành ng», mÜ®n š nghï và mÜ®n luôn š nghïa cûa tiếng Tàu rÃt nhiŠu.

Nếu ta biết ÇÜ®c š nghïa nguÒn gÓc cûa ch» mùa [quê mùa] là gì

[gÓc Khmer, mùa viết là

có nghïa là xÜa, lâu Ç©i, gÓc gác,

thí dø nhÜ : r¡c xa mùa là tøc lŒ xÜa cÛ,

cho nên ta hi‹u tåi sao tiếng miŠn Trung m§i thÆt là cái tiếng thôi nôi cho tiếng ViŒt hiŒn nay, trong khi

17 thÙ tiếng MÜ©ng låi còn xÜa hÖn n»a, nó là cái tã lót cho tiếng ViŒt miŠn Trung, HÒi xÜa quá xÜa Çó,

thì nôi cÛng không có lÃy gì mà "thôi nôi! "

60


Có tã Ç‹ lót là may l¡m rÒi...
Cách Çây Çã 80 næm, tåi Hà n¶i, lÀn ÇÀu tiên các ông học giä nhà ta họp nhau låi v§i mÃy ông Tây Ç‹
bàn viŒc thay ǰi ch» quÓc ng», có cä Tây cä ViŒt, có vÈ hæng hái l¡m vÆy mà rÒi Çâu cÛng hoàn Çó, vì
m¶t ông Tây trong bọn có phát bi‹u ‘’chua chua’’ r¢ng:
"... ngay cä tiếng Pháp cách Çây 50 næm thôi cÛng còn 50 thÙ tiếng nói ÇÎa phÜÖng khác nhau, huÓng
chi là tiếng An nam cûa quš vÎ Çang chuy‹n mình"
Qua tu°i dÆy thì, nó Çang làm quen v§i cä hàng chøc thÙ tiéng khác trong vùng ñông nam Á mà Çòi
‘chuÄn’ v§i låi ‘’chong xáng’’, thuÀn túy trong khi chä hi‹u thế nào là chuÄn, thế nào là thuÀn v§i låi túy,
nhÜ m¶t ÇÙa con gái dÆy thì mà cÙ Çòi làm mŒnh phø phu nhân ngay lÆp tÙc trong khi "nói tiếng ViŒt mà
chä hi‹u gì vŠ tiếng ViŒt cä" [trích theo ghi nhÆn cûa ông NguyÍn båt Tøy, m¶t nhà ViŒt học lØng danh]
TØ cái nôi b¡c Trung ViŒt rÒi ra B¡c và vào nam Trung ViŒt, rÒi vào luôn Nam sau này, cu¶c b¡c tiến
rÒi nam tiến cûa con ngÜ©i ViŒt và âm thanh ViŒt Çã Çi m¶t bܧc quá dài qua chiêù dài cûa ba ngàn næm
Ç©i sÓngViŒt gÀn Çây:

Initial cluster consonant [phø âm kép ÇÀu ch» ] xÜa trong tiếng ViŒt có rÃt nhiŠu, nay vÅn còn nhiŠu,
khá nhiŠu, cä mÃy træm tØ, chÙ Çâu có ít
[bën lÈn, cà ch§n,
ba xí ba tú, ba de,
ba ch§p, ba tr®n,
ba lia, ba lÖn,
ba xåo, ba læng nhæng
/ còn nhiŠu l¡m ...]

- VÀn / tr / trong tiếng ViŒt là m¶t "cûa quš",
nó là do / t-r / và / t - l / hÒi xÜa mà nay phát âm trít låi v§i nhau!
[trong tiếng Pháp và Anh , cÛng có âm / tr / nhÜng chúng nó không Çọc trít låi nhÜ thế ÇÜ®c]

Nên nh§ là hÒi xÜa, ông Al de Rhodes dåy cho mÃy ngÜ©i theo Çåo cûa ông ta nói papa [Giáo hoàng]
mà không ai nói ÇÜ®c cä, ai có giÕi l¡m cÛng chÌ nói là pha pha mà thôi!

Çû biết cái lÜ«i cûa con ngÜ©i, không ai giÓng ai, vì ÇiŠu khi‹n cái lÜ«i là cái óc và cái gene, chÙ không
phäi cái lÜ«i muÓn nói gì thì nói !

6/ Hãy nghe và tÆp nói theo câu nói này :
nêu tÒi .. noi r¢ng

phái mÓ .. không thì chêt
ch¡c ch¡n là các bån không biết là gì, xin các bån an lòng, Çó chÌ là

nếu tôi nói rằng phải mổ, không thì chết
Çọc theo giọng Nam Çó mà thôi !

Cä mÃy chøc ngàn thí dø nhÜ thế, các bån cÙ t¿ Ç¥t ra mà nói , së thÃy cái giọng miŠn Nam, [mà ta
tܪng khác v§i giọng miŠn Trung rÃt nhiŠu], hóa ra chÌ là m¶t cách phát âm trË giọng cûa tiếng miŠn
Trung mà thôi!]

Bí mÆt là Çây : thÆt ra không có gì là bí mÆt cä, vì trong khi tiến dÀn vào Nam, con cháu ngÜ©i miŠn
Trung chuy‹n giọng thành giọng Nam theo tiến trình nam tiến, khi tiếp xúc v§i tiếng Chàm không có
giọng!

61


này nhé, nếu bån 1/ thêm dÃu huyŠn cho bÃt cÙ tiếng miŠn Trung nào mà không có dÃu,
xong rÒi

2/ bÕ Çi cái dÃu s¡c cûa bÃt cÙ tiếng miŠn Nam nào mà có dÃu s¡c
và 3/ ǰi dÃu hÕi ngã cûa bÃt cÙ tiếng miŠn Nam nào thành ra dÃu s¡c
thì bån së Çọc giọng miŠn Nam nhanh không ng©, và rÃt Çúng giọng miŠn Nam không cÀn phäi có ngÜ©i
Nam nào l¡p giọng giùm Ç‹ b¡t chܧc theo họ và bån së thÃy ngay là giọng miŠn Nam là m¶t
"harmonique" [hòa âm hòa ÇiŒu] cûa giọng miŠn Trung còn giọng miŠn B¡c thì låi khác h£n! không ǰi
giọng nhÜ vÆy ÇÜ®c.
ñó cÛng là cái lš do mà tåi sao cÛng thì tiếng miŠn Nam mà giọng Quäng Nam khác giọng Quäng
Ngãi m¶t chút và giọng Quäng ngãi låi khác giọng Bình ÇÎnh m¶t chút và cÙ thế mà Çi dÀn vào Nam cho
Çến khi thành cái giọng ñÒng nai Bến nghé rÒi còn Çi n»a.
Hóa ra Nam tiến cÛng là vŠ nguÒn [theo giáo sÜ NguyÍn cung Thông ªAustralia]
mà cái giọng cÛng nam tiến và nam hóa luôn, theo v§i cái th©i gian nam tiến khoäng 700 næm vØa qua,
cái giọng cÙ Nam hóa lÀn lÀn, khoäng 50 næm m¶t lÀn "trË giọng" cÛng không phäi là quá Çáng
Ông cÆu tôi sÓng ngoài B¡c chØng 50 chøc næm rÒi cÛng nhÆn xét r¢ng,
bây gi© ông cÛng thÃy ngÜ©i Hà n¶i nói lung tung, không giÓng nhÜ tiéng nói xÜa cûa nh»ng ngÜ©i Hà
n¶i di cÜ vào Nam næm 55, khác nhiŠu l¡m.
Khác ra làm sao, tôi cÛng không biết, mãi cho Çến khi tôi ra B¡c du lÎch lÀn ÇÀu tiên khoäng næm
1990, thì tôi s»ng s© mà nghe m¶t chÎ làm nhân công cho nhà máy giÃy ñáp cÀu nói là:
chúng tôi Çang ÇÖi bà cä ÇÆy
[chúng tôi Çang Ç®i bà cä ÇÃy!]
ho¥c là
em ngÜ©i Hà l¶i [sic]
em ngÜ©i Hà n¶i !
Nên biết là hai miŠn B¡c Nam Çã sÓng cách biŒt tØ 1550, tØ khi TrÎnh Ki‹m tÓng khÙ NguyÍn Hoàng
Çi chỗ khác chÖi [!] Çã 450 næm nay rÒi, chÙ không phäi chÌ m§i vài næm qua, cho nên khác nhau rÃt
nhiŠu vŠ tiếng nói, giọng nói, danh tØ, tiếng gọi tên, tiếng ÇÎa danh, vŠ š nghïa tØng tiếng cÛng có nhiŠu
khác biŒt, ngay cä væn phåm cÛng có thay ǰi
ChÙ không phäi nhÜ mÃy ông học giä"ba phäi" nói xà Çùa là :
"tiếng ViŒt là thÓng nhÃt cä ba miŠn [sic] dù cho có Çôi chút thay ǰi tùy theo ÇÎa phÜÖng" [sic]
Nói theo ki‹u ba phäi cûa họ thì còn lâu nŠn ViŒt học cûa ta m§i khá ÇÜ®c,
vì thiếu h£n cái tính cách phân tích chi tiết và khoa học,
mà chÌ nói theo ki‹u wishful thinking cûa họ, họ nghï sao thì họ làm nhÜ th‹ Çó là Çúng luôn!
TØ Çi‹n nguÒn gÓc tiếng ViŒt së cho thÃy rõ ràng rÃt nhiŠu cái khác nhau gi»a tiếng nói ba miŠn thay
vì họ chÌ nh¡m m¡t mà vái thÀm là thÓng nhÃt, thÓng nhÃt, chuÄn, chuÄn rÒi, chong xáng chong xáng rÒi,
nhÜ m¶t thÙ ‘’úm ba la’’ vŠ ngôn ng», vái van van vái cho nó qua chuyŒn, vì møc Çích chính trÎ muÓn
miŠn Nam hòa nhÆp giä tåo vào v§i ho, chÙ không phäi vì tôn trọng s¿ thÆt vŠ ngôn ng» ViŒt cûa ba miŠn.

62


Những lời nói đáng suy nghĩ thật lâu

Khổng Tử (551-479) BC bảo với ông Tư Mã Ngưu, một nguời học trò, khi ông ấy sắp di cư về Nam, đến
thỉnh ý ngài :
"Ta không biết gì về miền Nam! Chỗ đó nguy hiểm lắm. Có về đó mà sống phải cẩn thận.
Dân ở đó nghe đâu là dân Tam Miêu. Họ nói tiếng khác với ta. Phong tục cũng khác. Ngay cả cây cối
miền đó cũng khác. Thức ăn cũng khác, họ trồng lúa mà ăn.
Họ uống một thứ nuớc giải khát từ một lá trong rừng mà họ gọi là lá chè.
Chúng ta thì ăn kê và lõa mạch.
Ta không biết trà là gì

theo tài liệu Shafer / Ancient China

Hai trăm năm sau đó, ông Mạnh tử [372-289 BC] cũng còn nói về nguời nuớc Sở [T'su] vùng Hồ nam
bây giờ :
"họ là những nam Man, man di mọi rợ, nói tiếng líu lo.
Họ không phải là người chúng ta"

[theo tài liệu Shafer "Ancient China"]

"Ví không có bậc thánh nhân ra, thu lại đám dân tan tác, cứu cho vận nuớc long đong, thì ngôn ngữ
của ta đã nói theo Tàu; áo mũ ta đã mặc theo Tàu, dân chúng biết lấy ai nương nhờ? Ngôi nước biết
bao giờ khôi phục ?"

Bia Vĩnh Trị
Lời bình của các quan đời vua Lê Lợi

Sau đây là mấy câu giải thích, giảng nghĩa về chữ Nôm của ông cố đạo Jésuite là ông
Alexandro de Rhodes
" nôm “ là thứ chữ để viết ra cái tiếng nói thông thường (ordinary current idiom) trong thư từ hằng
ngày mà người Tàu không hiểu được
[một lời giải thích rất đúng, ông ấy nào có nói gì đến miền nam, phương nam đâu ?! ]

Ông ấy còn đưa ra một thí dụ độc đáo và dí dỏm :
“ nôm có nghĩa là privignus (riêng cho ai)
(con nôm là con riêng của đời chồng trước hay vợ trước)

ý muốn nói là chữ nôm là thứ chữ riêng của người An nam
mà không có người Tàu nào hiểu biết được,viết được, đọc được !

Alexandro de Rhodes năm 1651

"Trung quốc viết chữ, nghĩa lý ở chữ, không ở nơi âm. Lê quý Đôn
" Nước ngoài chép âm, nghĩa lý ở âm, không ở nơi chữ"
" Văn tự Trung quốc từ chỗ trông thấy chữ mà sinh ra tuởng ngộ, nếu tìm ở âm thì sai"
" Học thanh âm nuớc ngoài thì từ chỗ nghe mà biết đuợc nghĩa,
"nếu tìm ở chữ viết thì bí tắc"

@Vân đài loại ngữ

"the vernacular Annamese language, though full of chinese idioms, belonged to the same family as the
MON in Burma

63


Nhà ngữ học Logan 1859 @ the Mon-Annam formation
pp 152-183 Journal of the Indian Archipelago N.S / vol iii 1859

"ấy, người Giao chỉ điêu tàn thì tiếng nói cùng chữ nghĩa Giao chỉ cũng phải lạc...nếu chẳng tham dụng
chữ Trung quốc thì sao cho thành tiếng nói An nam?’ [sic]

Paulus Huình tịnh Của / Đại Nam quốc âm tự vị [1895] :

" Tổ tiên người An nam là người Mường, là kết quả pha gíống của dòng Tai ở Hoa nam với dòng Mon
Khmer của miền Đông nam Á,
nhưng vì An nam bị Tàu cai trị suốt 1000 năm và ảnh hưởng thêm 1000 năm nữa nên phong tục và ngôn
ngữ đã vay mượn của Tàu rất nhiều,

tuy vậy mà vẫn còn mang nặng nhiều nếp sống nguyên thủy của đại tộc Indonesian, cùng với ngôn ngữ
của rất nhiều các nhóm thổ dân ở Đông nam Á.

dịch từ Terrien de Lacouperie / "Les langues du mondes" 1887

".. Quốc văn tất phải có nguồn gốc từ đâu mà ra, và nguồn gốc ấy tức là Hán văn, quốc văn là cái văn
nguồn gốc từ chữ nho, không thể bỏ chữ nho mà thành lập được"

Phạm Quỳnh / Nam Phong tạp chí

"Trong tiếng Việt có rất nhiều tiếng "đệm" ? [sic]
" Tự chúng nó không có nghĩa [sic]
" nhưng khi ghép với một tiếng khác "có nghĩa" [sic]
" thì nó đổi nghĩa của tiếng ấy đi [sic]

Trần trọng Kim @ Việt nam văn phạm

"Tiếng Tàu đã từng muợn nhiều của các ngôn ngữ phía nam của họ
dịch theo Paul K. Benedict / Austro Thai language and culture

"Người Việt chẳng qua là người Tàu [sic] mà tràn xuống rồi sinh sống ở những vùng quanh châu thổ
sông Hồng Hà hiện nay rồi khi đủ điều kiện thuận tiện thì trở thành người Việt" [sic}

"Tiếng Việt chẳng qua là tiếng Tàu xen lẫn vào một vài tiếng Mường tiếng Mọi, mà thôi vì chẳng qua
gặp thì có thêm một vài tiếng để nói chuyện hay buôn bán với họ mà thôi [sic]"

Nguyễn Phương , Giáo sư môn Sử Đại học Huế

Ông Lê ngọc Trụ, đã gán cho rất nhiều tiếng Việt, những cái âm hưởng đồng nguyên giả tạo [false
cognatic inferences ] với tiếng Tàu hay âm Hán Việt mà không hề đưa ra bằng chứng về đồng nguyên
với các ngôn ngữ khác ở Đông nam Á.

Ổng cho rằng

chỉ sinh ra giấy

tranh sinh ra giành
chủng sinh ra giống

chính sinh ra giêng [sic] / chính nguyệt là tháng giêng!
sinh ra xương
khang

cấp sinh ra gấp

64


cương sinh ra giềng [- mối]
tiết sinh ra Tết
tải [chuyên chở] sinh ra chài [ghe chài] [sic]

Lê ngọc Trụ / Tầm nguyên từ điển

“Chữ Nôm do người Việt đặt ra để viết cái tiếng của mình.
Nhưng muốn hiểu chữ Nôm ta cần mở rộng tầm mắt mà đặt nó vào trong bối cảnh văn tự chung cùng
nguồn gốc, nằm trong cùng khu vực

Nguyễn tài Cẩn @ Một số vấn đề chữ Nôm

"Lạ thay cho tiếng nước mình,
có tiếng nói mà không hề ai học tiếng,
không đâu dạy cách dùng tiếng,
không ai nói đến nghĩa tiếng,
không sách nào nói đến nghĩa tiếng cùng mẹo đặt câu,
chưa từng ai nghiên cứu học hành tiếng An nam cả,
điều đó thật là một khuyết điểm đó !"

Học giả Dương quảng Hàm, hồi còn là một sinh viên

"Các sách cũ ngoài Bắc kỳ hay chú trọng đến những tiếng ngoài Bắc mà coi thường những tiếng Trung
và Nam.

Đúng ra, nhiều tiếng ở Trung và Nam rất đáng được chú trọng và nên đem vào kho tàng ngôn ngữ
nước nhà để làm giàu thêm cho tiếng nói của một quốc gia độc lập và tự do , dù những tiếng ấy không có
ở bắc Việt, vẫn không thể coi là tiếng của địa phương , dù chỉ độ một thiểu số người bắc biết đến và
dùng’’.

Từ điển gia Gs Đào Đăng Vỹ 1951

Quả thật ông bà ta hồi xưa đã là những từ điển sống, từ điển biết nói, biết đi biết đứng, biết cả một lúc ba
thứ tiếng, biết cả tiếng Tàu, biết cả tiếng Việt , đương nhiên; mà lại còn bày ra một thứ tiếng mới mà
không người Tàu nào hay biết chi cả! và đó là cái thứ tiếng mà hiện nay cả 90 triệu người Việt đang nói
đó, đứng hàng thứ 12 về số đông ngườì nói trên thế giới,
mặc dầu đất đai thì chỉ đứng hàng thứ 60.

Các người đi học hồi xưa chưa bao giờ học tiếng Tàu mà chỉ học viết tiếng Tàu mà thôi, chưa
bao giờ họ học cho rõ cho biết cái tiếng Việt hồi đó mà chỉ học cái cách viết hồi đó gọi là chữ Nôm mà
ngay cả chúng ta hiện nay cũng chưa bao giờ học và hiểu cái tiếng Việt của chúng ta nó ra làm sao ?!"
Cả sáu truờng văn khoa Việt hiện nay cũng không có truờng nào làm cái chuyện đó cả .

Thật là đau đớn cho tiếng nuớc ta, họ chỉ biết lo học ba cái chữ Tàu và chữ Nôm

Bs Nguyễn hy Vọng / Từ điển nguồn gốc tiếng

" Nam tiến hay chính là "về nguồn?"

Nguyễn cung Thông @ Tiếng Việt tuyệt vời

65


"the vernacular Annamese language, although full of chinese idioms, belonged to the same family as the
MON in Burma

Logan 1859 @ the Mon-Annam formation pp 152-183
Journal of the Indian Archipelago N.S / vol iii 1859

"Much of the spiritual and imaginative part of their civilization, much of what the world now think of as
typically Chinese was originally among the protoThai people south of the Yang Tse, among the proto
Tibetan peopleof the West and among the proto Mongolian people of the North region, butt was less
clear and less easy for them, the Chinese, to acknowledge or even to realize that they do borrow ideas
and things made and the life style of the foreigners, yes, in fact, they did, and at length"

Edwards Shafer @ Ancient China
"the Mon Khmer speakers inhabited the basin of the Yang Tsé long before the Chinese invaded this
territory"
@Pulleybank, giáo sư dạy chữ Tàu ở đaị học Cambridge,

"the Tonkin basin could well be the craddle of the Mon Khmer tribes of ancient ages"
A. Christie @ University of London

It is of general acceptance that the land south of the Yang Tse kiang was the territory proper of the native
Mon Khmer people, not of the succeding Chinese

Professor Luce, linguist

"Our Mòn language is essentially the same in Vietnamese

Nài Pan Hla, epigrapher , Ministry of culture / Rangoon

------------------------------------------------------------------------------

Excerpts from Encyclopedia Brittanica and from Encarta

a long held notion that identified the Vietnamese with one tribe of the Yueh of southern China has been
abandoned ...
... the theory that regards them [the Yueh] as direct ancestors of the Vietnamese conflicts with
ethnographic and biological evidences

"quan niệm lâu đời cho rằng người Việt là một trong những bộ lạc Yueh hồi xưa ở miền nam nước Tàu
bây giờ; quan niệm ấy đã bị gạt bỏ
cái giả thuyết cho rằng dân Yueh ở bên Tàu là tổ tiên trực tiếp của dân tộc Việt mâu thuẫn với những
bằng cớ dữ kiện nhân chủng và sinh học hiện đại "

" The Vietnamese language is distinct, it can be described as a fusion of Mon Khmer and Tai and some
Chinese elements.
The failure of the Chinese language to assimilate the Vietnamese language underscores the fact that
strong elements of the Viêt culture must have emerged long before China established its rules over
Vietnam"

66


Encyclopedia

Britannica 2000

Though the Viet, who, circa 334 BC, were driven by the expanding Chinese from their habitat south of
the Yangtze river, moved farther south, and may have entered the Red River Delta, gave the Vietnamese
people it’s name, the theory that regards them as direct ancestors conflicts with ethnographic and
biological evidence, all of which points to strong social and cultural affinities between the Vietnamese
and people of the Tai and Indonesian families.

The dominant view is that the Vietnamese originated in the red River Delta and represent a racial and
cultural fusion, the various elements of which are still not fully determined.

Encyclopedia
Britanica 1999

All points to strong social and cultural affinities between the Vietnamese and people of the Tai and
Indonesian families
... the Vietnamese people represents a racial and cultural fusion...

"Mọị [sự kiện] đều cho thấy rằng có nhiều điểm rất giống nhau về văn hóa và xã hội giữa các giống người
Việt, người Thái [gốc Tai] và người Indonesian "

... Modern day Vietnamese share many cultural and linguistic traits with other non-Chinese peoples
living in neighboring areas of Southeast Asia
.. the Vietnamese language is distinct, it can be described as a fusion of Mon Khmer, Tai and Chinese
elements

"người Việt ngày nay chia xẻ nhiều nét văn hóa và ngôn ngữ với nhiều dân tộc không phải là Tàu, đã và
đang sinh sống ở những vùng lân cận với họ tại Đông nam Á

Cái tiếng nói của họ thì riêng cho họ, có thể xem như là một hỗn hợp giữa dòng tiếng Mon Khmer, các
tiếng Tai và tiếng Tàu"

It is now generally believed that the Lac people were the result of a mixture between Australo-Melanesian
inhabitants who had lived in the area since Paleolithic times and Asiatic people from China, who much
later migrated into the area

"Ngày nay người ta đồng ý nghĩ rằng các bộ tộc dân Lạc [Tàu nói là Lo] xưa là kết quả của một sự lai
giống giữa các người Australo Melanesian [Nam Đảo/các đảo miền nam] đã sinh sống tại chỗ, với các sắc
dân Á châu [không cứ gì người Tàu] đã tràn xuống, mãi về sau này"

“The official language of Vietnam is the Vietnamese, a member of the AustroAsiatic language family, a
distinct language although it has some similarities to other languages of Southeast Asia and to Chinese.
It's syntax is closer to Khmer”

Tiếng Việt là tiếng nói chính thức của Vietnam, một nhánh ngôn ngữ của dòng họ Austro Asiatic [miền
Nam Á châu] một thứ tiếng nói riêng biệt mặc dù nó có nhiều sự giống nhau với các tiếng nói khác ở
Đông nam Á và cả với tiếng Tàu nữa
Ngữ pháp /cách nói và đặt câu / của tiếng Việt giống với ngữ pháp của tiếng Khmer"

nguồn : Microsoft Encarta 2000

67


Phải trả lại cho Việt những cái gì của Việt !

Hơn 2000 năm qua, văn hóa của Tàu chỉ là cái “ngọn giáo đi trước, thầy giáo đi sau” để nhìn lạm,
đánh tráo, đánh lộn sòng, đánh cướp gia tài văn hóa của các giống người Bách Việt rồi sau đó làm ngơ
và trâng tráo bảo là của chúng nó một cách ngang xương.

Phải xây dựng lại nền móng của những nếp sống ông bà ta từ xa xưa đã bị bọn Tàu nhìn lạm là của
chúng nó.

Hãy vất bỏ đi những cái vớ vẩn của nếp sống Tàu, kể ra đây một cái thôi như là múa lân [các hội đoàn
thường cho múa lân kỳ cục vào bất cứ một dịp gì, không chỉ ngày Tết].

Hãy vất bỏ những tiếng Tàu mà vài anh chàng Hán Nôm thích nói chữ vào cái buổi chợ chiều của
tiếng Tàu như là: thanh sơn, thanh thủy, xuân sơn, cổ độ, cựu tình nhân.

Báo chí ta hay nói chữ kỳ cục lắm, cố nhét vào cho đầy bụng những từ ngữ Hán Việt trơ trẽn và dư
thừa.

Bọn văn nô thì thôi hết biết luôn....làm tôi mọi cho những tiếng kỳ cục như phản ánh, giao liên một
đĩa xôi, chồng tôi trình độ lắm, khu phố văn hóa

Hãy nêu cao gương sáng của tiếng Việt là một sống còn muôn đời mà tiếng Tàu không hề lấn lướt
đuợc [85 triệu người nói tiếng Việt trong nước và ba triệu người ngoài nước là những bằng chứng sống
động].

Một em bé Việt nào c ũng học viết trong 1, 2 năm là nhiều, trong khi một đứa bé Tàu phải học viết 10
năm mới biết được chừng 30 phần trăm tiếng nói của nó.

Hãy vất bỏ mọi ý muốn dạy lại chữ Tàu trong các trường Việt “Phải ngẫng mặt vớí cái giòng sống
mạnh mẽ của Bách Việt mà nay người Việt ta là giòng giống thừa hưởng, phải làm sống lại cái nếp sống
vượt thời gian của ông bà ta, của các giòng họ đã chống lại kẻ thù truyền kiếp của ta là bọn Tàu
phương Bắc.”

Phải tìm hiểu thêm đời sống của các nước láng giềng, anh em cật ruột với ta từ muôn thuở thay vì
một chút Tàu, hai chút Tàu ….

68


Quá khứ ngôn ngữ và văn hoá của người Việt

1/ xưa nhất là nếp sống thôi nôi Malay Indonesia
với tiếng nói Austroasian / nam Áchâu
nay chỉ còn 6% trong tiếng Việt,
[nhưng mà vẫn còn 27% tiếng Chàm trong tiếng Việt]

2/ rồi đến nếp sống Mon-Khmer
với ngôn ngữ Mon Khmer

[nay còn đến 28% trong tiếng Việt cọng với phần 1]
3/ rồi đến nếp sống MonKhmer-Tai*

Và đứa con lai của hai giòng ấy là
người Mường và tiếng Mường
[nay còn đến 42% tiếng Thái cổ
và 28% tiếng MonKhmer cổ trong tiếng Mường
[cọng với 1 và 2]
4/ rồi ảnh hưởng nếp sống Tàu và chữ Tàu

đã phủ lên 1/ 2/ và 3/
cái áo choàng văn hoá và văn tự
[# 2734 tiếng và chữ Tàu đã bị Việt hoá qua 1000 năm]

69


Nguồn gốc ơi là nguồn gốc

Nguồn sông hay chóp núi, mấy ai thấy được, ai cũng chỉ thấy một khúc sông hay cái chân núi mà thôi vì
vậy tìm hiểu về cái nguồn không những đã rất khó mà thường dễ bị sai lầm

Những khám phá gần đây của Encyclopedia Britannica và của Li Tana về xứ đàng Trong đã dội một gáo
nước lạnh vào cái giả thuyết gốc gác bắc Việt của người Việt xưa cũng như đánh gục cái huyền thoại giả
tạo về Yueh và Việt.

Qua hàng ngàn năm trước khi biết đến người Tàu, con người Việt lúc ban đầu đã bị ảnh hưởng và sống
theo nếp sống của hai giống người MonKhmer và Tai và đứa con lai của hai giòng họ đó là người Mường,
đã khoác lớp áo MonKhmer-Tai sặc sỡ như những lớp thổ cẩm của hàng trăm bộ lạc người miền núi.

Chúng ta may mắn là có hơn một triệu người Mường làm chứng cho sự có mặt của ta ngay tại chỗ, tại
vùng đông nam Á này từ mấy ngàn năm về trước, chứ không phải là con cháu của người Yueh nào ờ
bên Tàu mà xuống đâu] [nên biết là người Pháp không còn người Gaulois nào còn sống sót để làm chứng
cho họ cả]

Tiếng Tàu và đời sống bắt chước theo Tàu đã phủ lên da thịt nguyên si của người Việt thời thôi nôi một
lớp sơn văn hoá và chữ nghĩa mà nay đã tróc đi để lộ ra cái da thịt máu mủ lúc ban đầu của giòng Malay
Indonesian, chừng 6% vẫn còn thấy được, nghe được và hiểu biết được.

Hai ngàn năm ảnh hưởng chèn ép của dân Tàu đối với một dân hoàn toàn xa lạ là dân MƯỜNG thuộc gốc
Mon Khmer và Tai đã phủ lên một lớp thuốc nhuộm hoa hoè trên lớp áo MonKhmer-Tai đã bạc màu thời
gian và không gian.

Nhưng mà gần đây, Nam tiến cũng là về nguồn [Gs Nguyễn cung Thông] vì cái đám người đi theo
Nguyễn Hoàng đã mở lại nước và trở về nguồn.

Tiếng nói và đời sống của người Việt Mường ở các tỉnh Thanh Hoá Nghệ An Hà tĩnh Quảng Bình đã
sang ngang và tụt thang xuống lần qua 450 năm theo cái thang chữ S của miền Trung
đem theo nếp sống Mường miền nam [khác với nếp sống Mường miền bắc khá nhiều], và đã thấm thấu
vào con cháu của họ khi sống chung với đám dân Chăm.

Tiếng Mường Việt ở miền Trung vì thế đã sang ngang và khác biệt với tiếng Bắc Việt [đứng
mũi chịu sào và đã bị Tàu hoá qua 2000 năm] Khi Nam tiến lần lần qua 400 năm thì tiếng nói miền
Trung đã sang giọng một cách dễ dàng và phát sinh ra tiếng và giọng người miền Nam với một khuôn
mẫu phát âm gần như nguyên vẹn

Nêu co tiềng thì đong chiêc thuyềng đi yược biêng
Co kho gì mà cư noai hoài
Tơi bên bờ thì kiêm it tiềng, gới tiềng yề
Đi yược biêng nứa, thúng thắng rồi ai cúng đi hêt cá

bạn cũng đoán ra là gì rồi
đó chỉ là tiếng giọng nặng của miền Trung đã đổi qua giọng nhẹ miền Nam một cách dễ dàng,

70


nếu có tiềng thì đóng chiếc thuyềng đi vược biêng
có khó gì mà cứ noái hoài
tới bến bờ thì kiếm ít tiềng, gởi tiềng về
đi vược biêng nữa, thủng thẳng rồi ai cũng đi hết cả
thành thử vì thế mà tiếng, phát âm, và giọng người Trung đã sinh ra tiếng, phát âm và giọng
người Nam chỉ trong vòng hơn bốn trăm năm, rồi song song với nó, cái đời sống của dân miền Nam cũng
phản ảnh cái đời sống lúc đầu của dân miền Trung, mà không hề bị ảnh hưởng của nếp sống miền bắc
vốn đã xa lạ từ khi Trịnh Nguyễn phân tranh .

Trong khi đó, từ 2000 năm nay, tiếng, phát âm và giọng của người Việt miền bắc cũng như nếp sống
của họ, đã bị Tàu hóa khá nhiều nên khó mà trở về nguồn được.

71


Tiếng Việt dồi dào

Tiếng Pháp thì nói: lent, lentement, avec lenteur, au ralenti, ralentir, tard, attardé, retardé…
Tiếng Anh Mỹ thì: slow, slowly, slowness, to slow down, sluggish, tardive …

Tiếng Việt: chậm chạp, chậm rì, rù rờ, lù đu, lù rù, kề rề cà rà, kề cà, con cà con kê, chậm lụt, chậm
trễ, trễ nãi, bê trễ, trì trệ, trì hoãn, hoãn đai.

Chúng ta thấy đó, tiếng Việt có rất nhiều cách nói, còn nhiều hơn cả tiếng Anh Mỹ lẫn tiếng Pháp. Đó là
chưa kể những tiếng Việt ghép với lòng [# 250 tiếng] làm cho chúng ta có rất nhiều cách để bày tỏ nỗi
lòng [xem bảng kê]. Con số đó nhiều hơn tiếng Pháp cả 10 lần! Các bạn hãy làm bảng kê với tiếng Anh
Mỹ [heart, feeling, sentiment …] xem được bao nhiêu?

Có người thắc mắc không biết dịch positive ra tiếng Việt thế nào, cho là tiếng Việt nghèo; thật ra, có cả
hàng chục cách để diễn tả cái chữ đó trong tiếng Việt :
quả quyết, nhất thiết, chắc chắn, quả thật, thật là, vững tin, vững chắc, tin chắc, tin tưởng, xác đáng, thấy
rõ là, nhấn mạnh, lạc quan, tốt đẹp, xây dựng, đáng khích lệ, đáng mừng, đáng khen
[còn nhiều nữa tùy theo cái sức hiểu biết tiếng Việt của chúng ta].

Phải hiểu rằng tiếng Việt là một thứ tiếng ghép ý, ghép từ, ghép tiếng, ghép chữ y hệt như các tiếng nói
khác vậy thôi nhưng mà cách ghép thì khác:
paradoxically……. một cách mâu thuẫn
grammaticalement …..về văn phạm
[cái ý vẫn thế, cách ghép ý thì mỗi nơi mỗi khác!]

Quan niệm cho là tiếng Âu Mỹ là đa âm, tiếng Việt là đơn âm, độc âm là một quan niệm sai lầm vì quá
chú trọng đến cái âm mà không biết rằng cái ý nghĩ và ý nghĩa mới là quan trọng hơn cả.

Khi nào diễn tả cái ý ra trọn vẹn thì mới gọi là ngôn ngữ.

Một nửa dân Việt thì phát âm, đọc như thế này:
"buồn chông cửa bệ chiều hôm,
thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa
buồn chông ngọn nước mới xa,
hoa chôi man mác biết là về đâu,
buồn chông ngọn cỏ zầu zầu
chân mây mặt đất một mầu xanh xanh,
buồn chông zó cuốn mặt ghềng,
ầm ầm tiếng xóng kêu quanh ghế ngồi"

Trong khi nửa kia của dân Việt thì đọc, nói là:

"buồng trông cửa bể chiều hôm
thuyềng ai thấp thoáng cánh buồm xa xa
buồng trông ngọnk nuớc mới sa
hoa trôi mang mác biếc là về đâu
buồng trông ngọnk cỏ jầu jầu
châng mây mặk đấk mộk màu xanh xanh
buồng trông gió cuống mặk ghềnh
ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi"

72


Vậy mà đều hiểu một cách giống nhau. Tại sao?
Vì là cái âm, cái tiếng, cái lời nói đi vào lỗ tai ta chưa làm cho ta hiểu được ngay, cái chữ đi vào mắt ta
cũng vậy thôi. Chỉ sau khi cái satna suy nghĩ của đầu óc ta đem lại cái satna tư tưởng thống nhất tổng
hợp góp chung ý nghĩa lại khi ấy 80 triệu người Việt mới hiểu là thơ Kiều! À hé!
Cái giàn máy tinh vi đó, lạ thay, lại chỉ có một người điều khiển khi ta từ 1 tuổi cho đến 5 tuổi. Đó là
người trong gia đinh ta, mẹ cha anh chị họ nói và ta bắt chước làm theo, làm
trước rồi mới hiểu sau: ăn uống, chạy, nhảy …Cái tiếng mẹ đẻ quả thật là cái tiếng của mẹ dạy cho.
Con số từ ngữ ghép trong tiếng Việt cũng nhiều hơn là trong tiếng Pháp hay tiếng Anh, một bằng chứng
về tiếng Việt dồi dào từ ngữ không thua kém một ngôn ngữ nào khác trong thế giới. Bà mẹ Việt không
thua mà cũng không hơn bà mẹ nào khác, cũng thì ăn, uống mà có # 300 6000 cách khác nhau để nói lên
nói xuống cái động tác ấy
Bộ Từ Điển Nguồn Gốc Tiếng Việt này đếm được # 150 ngàn tiếng Việt ghép đôi, ghép ba hay bốn
nữa, cũng nhiều như bất cứ một từ điển lớn nào của Anh Pháp Mỹ, và đó là một sự thực mà chúng ta ít
biết vì ta cứ phàn nàn là tiếng Việt của chúng ta nghèo, trong khi chính chúng ta "nghèo tiếng Việt" mà
không biết, chúng ta vụng múa mà lại chê đất lệch!

73


12 tiếng nói “lớn” trên thế giới

Tiếng Việt với 90 triệu nguới, đứng hàng thứ 16 cách đây 12 năm Mà đất đai thì chỉ là thứ 60, chắc còn
ít hơn nữa vì “ bổng nhiên đem nước đi bán khơi khơi” cho ba tàu là kẻ thù muôn đời của dân tộc Việt
nam. Bây giờ thì với 85 triệu, tiếng Việt đứng thứ 12 về số người nói trên thế giới!

Tiếng Việt có từ lúc nào ?
Nó đã có từ khi nguời Việt chưa là Giao chỉ hay Văn lang , chưa là Mường hay chưa là một trong các
nhóm bách Việt, chưa có ý thức rằng mình là một nhóm nguời có đời sống khác với các nhóm nguời kia,
như những đứa con trong một gia đinh phải lớn lên và khác nhau thì mới biết rằng mình đã có cách ăn nói
hay tính tình khác với anh chị em mình.
Tiếng Việt là một nhánh nhỏ của cây ngôn ngữ nam Á châu truớc khi biết là mình khác mấy nhánh
kia như thế nào
Làm sao biết mình nói giống họ.
Phải tìm những tiếng nào mình nói giống họ, phải tìm cho ra hết
Làm sao biết mình nóí khác họ /
Không có cách gì ngoài ra phải tìm cho ra mọi tiếng khác với họ.

Làm sao tìm?
Phải học tiếng nói của họ, phải đọc từ điển của họ nếu có, phải làm bảng phân loại và so sánh tất cả
1- Tại sao lại có tiếng nói ba miền rõ ràng phân biệt ?

Cái này đã có từ lâu, nó là con đẻ của tình trạng chia rẽ Đàng ngoài Đàng trong.
• cái tiếng đng trong là con đẻ của Nam tiến Năm 1651 Alexandro de Rhodes nói là ổng viết từ
điển cho Đàng ngoài mà ổng gọi là Tunchinnensis # Tonquin # Tongkin [Pháp Anh gọi là

Tonkin, tonkinois / Tonkin, tonkinese]
Mãi đến 231 năm sau đó thì Vua Minh Mạng mới chia đất Việt ra ba miền là Bắc kỳ, Trung kỳ và Nam
kỳ, hợp thức hoá phần nào cái giọng ba miền, cái phát âm ba miền và cả cái cách nói phô và cái nếp sống
của ba miền đều thực sự là khác nhau khá nhiều
2- Tiếng Việt, dù là ba miền nhưng đuong nhiên chỉ một gốc, gốc nào, tại sao, ở đâu, như thế nào, ra
làm sao, lúc nào, những ai là gốc ?
3- không phải gốc Tàu đâu, ngữ học quốc tế đã nói rằng cái giả thuyết ấy đã bị cho ra rìa.vì sai lầm
4- Họ cũng không chịu cái nhận xét của Maspéro năm 1912 là gốc Tai [Thái hồi xưa] mặc dù có đến
42% tiếng Thái-Việt chung gốc
5- Họ cũng không đồng ý về dòng họ Mon-Khmer cho tiếng Việt, dù là 28% tiếng Việt đồng nguyên
với tiếng Kampuchia
6- Họ cho rằng giòng ngôn ngữ Nam Á [AustroAsiatic] mới thật là cái nôi rộng bao gồm cả tiếng Việt
vào trong đó, nhưng họ vẫn cho là tiếng Chàm , thuộc giòng Malay Indonesia lại không dính dáng chi đến
tiếng Việt
7- Họ đã lầm !
8- Bộ Từ điển nguồn gốc tiếng Việt sẽ cho họ thấy từng chi tiết rành rẽ của 3500 tiếng ChàmViệt
chung nguồn gốc 28%

Từ điển nguồn gốc tiếng Việt sẽ cho bạn thấy, biết và thấu hiểu ngay tại sao lại có 28 % tiếng
ChàmViệt đồng nguyên, với tất cả mọi chi tiết rõ ràng về đồng âm cũng như đồng nghĩa

9- Tiếng Việt tách rời ra khỏi tiếng Tai [tiếng Thái cổ] từ lúc nào ?
Theo khoa ngữ -niên đại / glotto-chronology thì khoảng chừng 3000 năm truớc # vào đời các vua Hùng

10 - tiếng Việt tách rời khỏi tiếng Mon Khmer từ đời nào ?
Cũng dựa theo khoa học này, chúng nó đã xa nhau lần lần cách đây > 4500 năm, vào thời tiền sử, truớc
khi có cái 4000 năm văn hiến mà ta hay nhắc đến
Chú ý : Trong bài văn tế Quốc tổ Hùng vuong của dân Việt [trong thi tập Tha hương vọng quốc, tác giả
Vũ Hoán, nhà xuất bản Tuổi Việt 1994], có câu :

74


Dựng giang sơn Bách việt
Mở cõi bờ kiến tạo văn minh
Khai văn hoá
Lấy chữ ‘Môn”* làm tiên khởi
* có chú thích là : “Chữ Môn, một thứ chữ của dân Văn lang, trông giống như chữ vẽ bùa của các thầy
phù thủy pháp sư. Về sau, nhà Hán đô hộ dân ta, dạy chữ hán và tìm cách loại bỏ chữ Môn để dễ bề
thống trị và đồng hóa dân ta. Đừng nhầm với chữ Nôm là thứ chữ sau này nguời Việt mới chế biến từ
chữ Hán ra, để dùng riêng, khác với chữ Hán”
Bs Nguyễn hy Vọng

75


Tiếng Việt là linh hồn của người Việt

Nguồn gốc của một tiếng nói là nguồn gốc của từng tiếng một cọng lại với nhau.

Thí dụ như tiếng Việt ta có chừng 10000 tiếng một thì mỗi tiếng phải có một nguồn gốc nào đó mà

sinh ra, và nếu góp lại mà thấy nó quanh quất ở Đông nam Á mà thôi thì nguồn gốc nó là ở Đông nam Á

Tiếng Pháp cũng vậy, từ cái gốc Latin là domus (cái vòm) mà sinh ra dome, domestique, domesticité,

domestiquer v..v.. vì nó bắt nguồn ở Âu châu xưa [Hy lạp / La mã] Đất Gaulois xưa thì cũng cách La mã

Hy lạp vài trăm cây số là cùng.

Tiếng Tàu không có [chưa có tìm ra] nguồn gốc nên chỉ có điển tích mà họ lầm tưởng là nguồn gốc,

thí dụ hồn tinh vệ hay là bồng lai tiên cảnh [ bồng là gì , lai là gì, họ không biết... [trong tiếng Việt cũng

có điển tích như là hồn Trương Ba, da hàng thịt / sáo đội lông công hay đầu gà đít vịt v..v..] Hơn nữa Tàu

nó gốc gác trên sông Hoàng hà cách Hànội mấy ngàn cây số, khó mà nhìn lạm nguồn gốc.

Vì vậy ta cần phân biệt rõ điển tích với nguồn gốc, của từng tiếng một [mot / word] mà ta gọi là

etymon [ý nghĩa lúc đầu] thí dụ như tại sao lại nói là đau đớn [đớn là gì] đẹp đẽ [đẽ là gì] thẹn, trẽn, bẽn

lẽn là gì ? Tóm tắt lại, ta phải học lại hết cả tiếng Việt, vì thật ra, ta nói tiếng nói của ông bà ta mà ta

không hiểu gì cả!

Mà ông bà ta khi xưa, họ nói họ có hiểu không ? xin thưa ngay là có hiểu; bằng chứng là hiện nay rất

nhiều tiếng nói cùng một gia đình ngôn ngữ lớn với ta, ở xung quanh tiếng Việt, như tiếng Khmer, Lào,

Thái, Chàm, Miến, Malay, Indonesia ...vẫn nói những tiếng Việt xưa đó mà họ hiểu rõ ý nghĩa là gì và khi

nói một tiếng nào thì họ hiểu ngay ý nghĩa của tiếng đó, còn ta thì không !

Thí dụ như Thái Lào nói là lai láng, trẻo veo thì ho. hiểu ngay từng chữ một:

lai là chảy, láng là chảy mạnh,

trẻo là trong , veo là trong suốt,

cho dù đó là người Thái hay Lào mà chưa bao giờ được đi học.

Trái lại, ta nói như thế mà ta chẳng hiểu gì cả :

đau đớn là gì ? tại sao lại đớn ?

rộn rịp là gì , tại sao lại rịp ?

chả ai biết mà cũng chẳng ai buồn tìm hiểu!

Ngay các Văn khoa đại học Việt cũng mắc phải cái bịnh kinh niên là vọng ngoại chữ Tàu, nên chỉ

biết dạy cho mấy ngàn chữ Tàu và mấy ngàn chữ Nôm rồi tự cho là đó là tất cả tinh hoa văn chương của

tiêng Viêt đó rồi.

Hóa ra lầm to, đó chỉ là cái áo quần , không hề là cái da thit của tiếng Việt bao giờ

Văn khoa đại học các nước khác ở Đông nam Á không hề mắc phải cái mặc cảm 2000 năm về ngôn

ngữ, trong khi ta thì lại dầm dề mặc cảm, không những là vì các quan lại xưa của ta tự cho tiếng Việt là

nôm na mách qué mà còn vì cho đến hiện nay, ta nói tiếng Việt mà chừng 50 % những tiếng ta nói, ta

không hiểu là gì , một cái mặc cảm gấp đôi, trong khi các ngôn ngữ khác ở Đông nam Á không hề có

mắc phải !

Xin lấy ngay một vài trong 275,000 thí dụ [đón xem Từ điển nguồn gốc tiếng Việt, đang xuất bản

bằng CD và sách]*:

Ta nói rộn rịp thì không hiểu tại sao lại rịp ? trong khi người Lào Thái nói rịp là họ hiểu ngay là bận

rộn!

tôi đang bận rộn

Thái : phủm càm lăng rịp! [viết và đọc y hệt ]

trong trẻo trẻo là trong

trong veo veo là trong suốt

vắng vẻ vẻ là vắng/ trống/ không có gì nơi đó!

Có cả thảy 270, 000 tiếng cognates / đồng nguyên [chung một nguồn gốc] làm chứng cho sự ra đời

hay thôi nôi của chừng 27000 tiếng Việt trong ngôn ngữ của ta mà trong đó không có một tiếng Tàu nào

xen vào, cái tiếng mà ta gọi là Hán Việt đó chỉ là những vay mượn, mà qua hơn hai ngàn năm rồi ta và

Tàu cứ tưởng lầm là của nhau.

76


Thật ra dù ta có vay mượn 24000 tiếng Tàu mà nói thì qua 24000 tháng [2000 năm], ta chỉ cần mượn
mỗi tháng một chữ, có chi mà gọi là nhiều ? Vì vậy xin chớ có la hoảng là trong tiếng Việt có quá nhiều
tiếng Tàu.

Hơn nữa, trong số chừng 7500 tiếng gốc [roots] của Tàu thì người Việt xưa, qua 1000 năm bị đô hộ
toàn diện [quân sự chính trị, hành chánh văn hóa, kinh tế, pháp luật và chi chi nữa], chỉ mượn có chừng
một nửa mà thôi, khoảng 4000 , tiếng Việt không hề là một bản rập khuôn của tiếng Tàu bao giờ đâu?!

Thí dụ ta nói là con nhện chứ đâu có nói con tri thù [sic] hồi nào?
Ta nói là con nòng nọc hay con óc nóc chứ đâu có nói là con khoa đẩu hồi nào đâu!
Mấy ai bây giờ còn thích nói là dòng thanh thủy nữa, trong khi dòng nước trong thì vẫn muôn đời!
Cái hệ thống chữ Tàu mà ta mượn viết, nay đã bị đánh gục, không phải là nhờ ở chữ Nôm hay chữ
quốc ngữ a b c mà thôi; đó là còn nhờ ở cái tính kình chống của dân Việt, từ bà Trưng bà Triệu cho đến
Quang Trung Nguyễn Huệ, không chịu thua hay về hùa với những cách sống khác với cách sống của ho,
không chịu thua hay về hùa với cái tiếng Tàu, vì tiếng nói của người Việt nó quá khác với tiếng Tàu đã từ
mấy chục ngàn năm rồi chớ không phải đợi đến khi Tàu qua mới khác!
Nó khác từ cái thuở ta chưa phải là ta mà Tàu cũng chưa phải là Tàu [!] từ cái thưở mới thôi nôi của
người Tàu và cái thuở mới thôi nôi của người Việt, hai cái tiếng nói đó đã khác nhau một trời một vực
rồi!
Hãy xem người Gaulois [Pháp xưa], chỉ mới thua La mã có một trận lớn, đã vội đầu hàng La mã về
mọi mặt, cả tiếng nói của ông bà họ, họ cũng vất đi để chạy theo nói tiếng La tinh ba trật ba vuột mà
chính mấy ông thầy tu của họ cũng từng chế nhạo là le francais du pauvre, miệng thì cứ lảm nhảm nos
ancêtres les Gaulois...? ! mà nói thì nói 100 % tiếng Latin và tiếng Hy lạp!
Trái lại, sau 2000 năm ê chề với cái mà ta gọi là chữ Tàu và văn hóa Tàu, tiếng Việt vẫn còn nguyên
vẹn, mặc dầu giặm thêm rất nhiều vay mượn của Tàu, nhưng mà ta đã thay đổi cách phát âm của Tàu mà
đọc theo giọng của ta, đó là Hán Việt!
Tôi đã đếm từng chữ một trong kho tàng tiếng Việt ta và tính ra chỉ có 20 % là gốc Tàu, gọi là gốc
Tàu vậy thôi vì chẳng qua đó chỉ là những tiếng vay mượn [borrowing] như các nhà ngôn ngữ học thế
giới đã xác nhận từ lâu, trong khi dân Pháp vay mượn gốc La tinh đến 70% ngay chính họ công nhận
thế! Họ chỉ là một thứ sáo đội lông công về mặt ngôn ngữ của ông bà họ, tiếng nói của người Gaulois
mà họ đã bỏ rơi trên bước đường sống còn.
Còn chúng ta thì sao ?!
Qua hai ngàn năm, những người có học cũng mắc phải cái rởm đời đó. Khi gần chết, vợ con bu lại
xung quanh thì họ trối bằng tiếng gì ? Mỗi khi họ làm tình với vợ hai vợ ba của họ thì họ nói tiếng gì ?
Mỗi khi họ nựng con đàn cháu đống của họ thì họ nói tiếng gì và mỗi khi họ chưởi bới hàng xóm thì họ
nói tiếng gì ?
Ai cũng biết , mỗi khi họ quỵ lụy quan thầy Tàu của họ nơi chốn cửa công thì họ lại viết [!] chữ Tàu,
khi họ ngâm nga ca vịnh thì họ lại viết chữ Tàu, khi họ lều chõng đi thi thì họ làm bài bằng chữ Tàu, khi
họ thi rớt thì về làng làm ông đồ, dạy ba đứa con nít ê a thì họ cũng lại dạy chữ Tàu! Chứ còn những khi
họ thực sự sống cho đáng sống cái đời của họ, thì như đã nói ở trên... họ nói tiếng Việt [sic]!
Cái nếp sống [mà Thái và Lào nó gọi là song viết* / cụ Nguyễn Trãi cũng nói và viết bằng chữ Nôm
là song viết [!] giả tạo như vậy kéo dài đã hai ngàn năm hơn, mà giờ đây, như một phiên chợ chiều ế
khách, vẫn còn có một vài ông hán việt muốn làm sống lại thuở vàng son bất đắc dĩ ấy !

77


Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
nói bao lâu mới gọi là nói năng ?

Kể ra thì khó biết tuổi tác của tiếng nói con người.
Vàng đá còn tiêu tan thì lời nói của con người sao còn mãi ?
Cũng đúng mà không đúng, đôi khi ta có thể định tuổi, khá dễ dàng , một tiếng hay một câu nói:

- nát như tương thì chắc chắn là có sau khi con người đã biết làm ra tương.
- gió mùa thì phải có sau sự hiểu biết của con người về mùa gió.

Hán Việt thì phải có sau khi có nhà Hán, nếu không thì đã gọi là Tần Việt ! Và đương nhiên cả mấy ngàn
tiếng gọi là hán việt chỉ có sau khi Triệu Đà chiếm đóng vùng Giao chỉ.

-“nhảy” có từ lâu nhưng chỉ sau khi Pháp vào VN mới có nhảy đầm!

-oẳn tù tì [one two three] là có từ khi mua bán với Hồng kông mà cũng chỉ trong vòng non 100
năm

-dao tu-lích [kriss malay] đã có ghi trong từ điển Alexandro de Rhodes từ năm 1651, đương
nhiên phải có nhiều người Đàng Trong,Đàng Ngoài hồi đó biết dùng con dao đó, mới có tên gọi thế !
Dân Malay Indonesia đã có con dao kriss từ bao ngàn năm rồi, mình mượn tên ấy mà gọi theo

- Tết … cái tên ấy đã có từ trước khi có Khổng tử vì vậy mà ổng mới nói rằng : [trích Kinh Lễ ký]
Còn các câu tục ngữ ca dao, ngạn ngữ thì sao? Cũng vậy thôi, lấy cái lẽ suy xét thông thường mà nói:
trong đầm gì đẹp bằng sen thì lâu lắm rồi
nhưng mà

anh đi trên chiếc thuyền ngãi* em đứng trên bãi cát tình
thì chỉ non 2000 năm là cùng vì có hai chữ tình và ngãi trong đó

Bài thơ vịnh cái chổi dù không phải vua nào đặt ra cũng vậy vì có nhiều tiếng Tàu trong đó

Nhưng mà đêm qua ra đứng bờ ao thì có thể mấy ngàn năm về trước, ông bà ta , người Giao chỉ hay là
Mường đã biết nói lên những câu đó.

Trong mấy quyển từ điển rất lớn của Anh Pháp cũng có nhiều chữ của họ mà họ đoán biết đuợc có dùng
từ thế kỷ nào.

Chưa có từ điển tiếng Việt hay Tàu nào biết đuợc điểm ấy.

Cái mốc rõ là năm 111 khi ta chịu Tàu đô hộ. Ta hãy dùng nó để định tuổi cho từng tiếng một của ta.
thí dụ : con tôi chết cho non sông đất nước thì đã nói từ muôn đời và … hy sinh vì tổ quốc thì biết ngay là
mượn tiếng Tàu mà nói sau khi đã bị nó tràn xuống ăn có, phải ít hơn 2000 năm một cái mốc thứ hai là
những thơ văn Nôm làm ra từ # 1200-1300 AD và sau đó cái mốc thứ ba là thơ văn Nguyễn Trãi khoảng
1400 về sau thí dụ chữ mựa

Cái mốc thứ tư là từ điển Alexandro de Rhodes
ăn mày / mày là nuôi cho ăn, định nghĩa hay quá ta…vậy ăn mày, hai tiếng đó ít nhất đã đuợc 355 tuổi
rối, và đó là ít nhất, còn theo lẽ thường, con người đâu thì tiếng nói đó, hai tiếng ấy có thể già tuổi đến
hơn 4000 năm ăn nói là cũng phải thôi !

78


Tương lai tiếng Việt

[Viết tặng những thầy cô dạy tiếng Việt ở ngoài nước]

Sau # 1900 năm bị ảnh hưởng mạnh của tiếng Tàu, tiếng Việt chỉ mạnh thêm, không yếu đi.
Sau gần 100 năm bị ảnh hưởng của tiếng Pháp, mà bọn Việt cọng gọi là Pháp thực dân, tiếng Việt
cũng đã có thêm hàng trăm tiếng Pháp để mà nói cho ra con người của thế kỹ văn minh, như là cái gara,
vải kaki, mũ bê rê, ki lô, mét, ki lô mét …hàng mấy trăm tiếng rất cần có để mà nói, tiếng Việt có kém
di đâu?
Tôi không kể hết ra đây, nhưng ai cũng biết là không có những tiếng đó mình không sống đựợc trong
cái thế kỹ văn minh này, mà những tiếng Pháp đọc theo lối Việt đó đã trở thành những tiếng không có
không đuợc trong Việt ngữ.
Rồi thì 50 năm qua, ảnh hưởng tiếng Anh Mỹ cũng mạnh không kém trên một nửa đất nước [miền
Nam cọng hoà] so với ành hưởng tiếng Tàu tiếng Nga trên miền Bắc cọng sản thì rất ít, tại sao ?
vì trước 1945, ta cũng đã có quá nhiều tiếng Tàu rồi, nên suốt 50 năm vừa qua, bọn cố vấn Tàu chúng
nó gần như đô hộ dân Việt miền bắc nhưng lại chẳng có bày ra thêm được chữ Tàu nào mới để mà dạy
cho , trái lại tiếng Anh Mỹ là tiếng nói của thế giới tự do lại lan tràn rất nhanh, rất nhiều và rất dễ, không
những là trong tiếng Việt, mà người Pháp, người Nga, người Tàu cũng học tiếng Mỹ như điên, the

language of freedom !
Hãy nhìn xem, bây giờ bọn con cháu Việt cọng thèm đi du học Mỹ lắm, chúng nó dành nhau mà đi,

gần như là không đứa nào chịu đi học bên Nga bên Tàu cả, có chi đâu mà học bên nớ, đi học Mỹ để còn
rửa tiền, cái số tiền khổng lồ mà chúng nó đã rúc rỉa dân miền Nam mà có đuợc, để vênh váo với nhau và
về khoe khoang với cái lũ cha mẹ chúng nó.

Ở đây [bên Mỹ] thì ai cũng biết là các người trẻ từ 10 tuổi cho đến 40 tuổi đang nói tiếng Vietglish
[Tôi đặt ra tiếng này để dễ gọi cái hiện tượng ngôn ngữ này, cũng giống như Franglish của bọn trẻ người

Pháp]
Có sao đâu, họ nói đôi ba câu tiếng Mỹ, xen vào một câu ngắn tiếng Việt, họ nói vài ba tiếng Mỹ xen

vào một hai tiếng Việt, họ đang nói tiếng Vietglish đó, bạn ơi .
Các cô các thầy nóng lòng với quê hương dân tộc nên muốn các bé nói giỏi tiếng Việt, tấm lòng ấy thật

qúy, nhưng sự tiến hoá của tiếng Việt là một sự kiện khách quan, nó chình ình ra đó, nó hiện thực và nó
tốt, không xấu đâu.

Tiếng Việt đã chứng tỏ cái khả năng hội nhập với tiếng Tàu qua 2000 năm, mà không mất cái sức
mạnh của mình tiếng Việt đã chứng tỏ cái khả năng thích ứng với tiếng Pháp qua gần trăm năm, mà vẫn
giữ mình còn nguyên vẹn, chỉ có giàu them tiếng Việt sẽ chứng tỏ cái khả năng thu nhận từ ngữ Anh Mỹ
rất dễ dàng và có kết quả rất tốt đẹp là :

Qua 30 năm hai thế hệ người Việt tị nạn cọng sản đa có 15,500 bằng sáng chế đủ mọi ngành khoa học
[theo báo cáo của Rockfeller research institute nhánh Úc châu] trong khi Thái lan chỉ có 6500, Singapore
chỉ có 7500 và tội nghiệp nhục nhã thay, đám trẻ bên nhà dưới ách văn hoá kềm kẹp của bọn Việt cọng
đầu nậu chỉ có làm ra đuợc 248 cái patents
Đó , đầu óc con người phát triễn nhờ nếp sống tự do, chứ không thể ngóc đầu nổi khi bị đe ép như trâu
chó bởi một bầy khốn nạn tàn bạo và ngu dốt.

Cái tiếng nói nào cũng phải thích ứng theo đà phát triển của các tiếng nói khác, ngay cả mấy trăm triệu
người trẻ bên Tàu cũng phải lo học tiếng Anh Mỹ như điên để mà theo kịp với chúng nó, ngay trong các
phòng không gian của chúng nó, người Tàu, người Nhựt cũng nói từ ngữ khoa học Âu-Mỹ chứ đâu có nói
ròng tiếng Tàu tiếng Nhựt đâu, trừ ra mấy chữ khai hỏa vớ vẩn.

Hồi tôi ở bên Nhật 4 tháng rưởi, chúng nó nó chỉ hàng trăm nhà chọc trời mà bảo là bi-rù, bi rù
…building ! còn cái gyroscopic stabilizer thì người bạn kỹ sư Nhật chỉ biết gọi là Jai-rô-xì-cô-pik sì- ta-
bi-lai-za ! hỏi ông Đỗ thông Minh thì biết, ổng làm chứng cho !

79


Trường hợp tiếng Tàu cũng vậy, gặp những từ ngữ khoa học, chúng nó xào đi nấu lại những tiếng tàu
nghe ngô nghê buồn cười như là ưu lực mẫn [super energy] làm sao mà nghe cho vô lỗ tai, giả thử các
nhà khoa học Việt ở Mỹ có nói super energy thì đa sao ?

Văn minh đi kèm văn hoá, và chỉ là những cố gắng của con người để có một đời sống tiến bộ là thích
ứng tiếng mẹ đẻ vào giòng chảy của những ngôn ngữ loài người chứ không phải là chỉ khư khư với ba cái
văn chương chữ nghĩa èo uột và sét rỉ của Tàu xưa và gọi nó là văn hoa, văn hoá.!

80


Cái hệ lụy ràng buộc tiếng nói và văn hóa

Đời sống càng dồi dào phức tạp, ngôn ngữ con người càng lúng túng khi phải đặt ra những tên gọi cho
những giá trị mới, sản phẩm mới nên từ Đông sang Tây phải có những tiếng gọi mới, nhưng mà cái tư
tưởng Tàu bị ám ảnh bởi chữ Văn mập mờ đánh lộn sòng mà không lột xác ra đuợc nên cứ luẩn quẩn
loanh quanh trong cái chữ Văn đó. Nào là văn chương, văn hiến, văn minh, văn học, văn giới, văn gia,
văn vật, văn tài, văn phong, văn khoa, văn hoa, văn nghệ, văn nhân, văn sĩ, văn bút, văn thánh, …/ thi
văn, hành văn, thảo văn thư, luyện văn, đạo văn, nhân văn. Rồi khi bọn Tàu nhảy qua đè đầu mấy mạng
Giao chỉ, cách đây 2100 năm, bọn này phụ hoạ theo, cúi đầu, chúi mũi đóng góp thuế óc não bằng cách
nộp thêm vào cái danh sách chữ nghĩa đó cái chất xám Giao chỉ vốn nó đã phải nằm ư ử dưới cái dù khom
văn học của Tàu : nào là làm văn, viết văn, đọc văn, chơi văn, cóp văn, bắt chước văn, ăn cắp văn
Rốt cuộc cả một vùng người Đông Á [Tàu Việt, Nhật Hàn] ngất ngư con Tàu lịch sử đi không ra đi, chạy
không ra chạy vì cái chất xăng văn nghệ đó chỉ làm cho cái kiếp sống cổ lỗ sĩ của con người Á châu hồi
xưa khựng lại bất tử lúc nào cũng đuợc. Cả một đời con người Á đông có học bị ảnh hưởng và cứ mãi
thờ cúng cái Văn, tuân phục cái Văn, thèm khát cái Văn, nô lệ cái Văn, rung đùi cho cái Văn, ngâm nga
tán tụng cái Văn rối chết mòn hèn kém luôn sau đó,
May mà có Nhật bản tỉnh giấc Nam kha của chữ Văn ác mộng, tỉnh mộng làm nô lệ cho cái ý niệm Văn"
giả tạo"nên mới có đuợc cái cuộc sống tiến bộ nhất Á châu ngày nay , so với cuộc sống luôn luôn chậm
chân lệt bệt của loài người nói chung vì người Nhật sớm biết chuộng cái Thực là chân lý của khoa học
trong khi các xã hội châu Á mãi bịn rịn với cái Văn là cái bẫy sập muôn đời của tư tưởng con người.

81


Tên là Tiếng, Tiếng là Tên
cái chung cho mọi cách gọi của con người

Tên là một âm hay thanh để gọi một cái gì [con vật, đồ vật, cảm giác trong lòng mình, một cử chỉ, một
chuyển động, một tình trạng, một ý niệm về trời đất chung quanh mình …thay vì chỉ biết chỉ vào cái đó
hoặc lắc đầu, gục đầu nếu mình câm !

Gọi là gì ? gọi là đặt tên cho những gì của mình hay chung quanh mình để khỏi lẫn lộn cái này với cái
kia

Tên gọi đã có từ khi có con người [tay chân mặt mũi] có thể 3 triệu năm về trước cho đến ngày nay vẫn
còn tiếp tục đặt tên và gọi tên. Ngay cả những cái đếm ra mấy chục ngàn năm trước vẫn có tên để gọi
[một hai ba bốn …và nó đuợc một nhóm người sống chung với nhau bằng lòng và đồng lòng gọi như thế
nhờ sự đồng ý chấp nhận đó nên đuợc nói và hiểu đời này qua đời nọ cho đến khi một nhóm người khác
đến sau khi giết nhau xong, ai còn lại thì chia xẻ tiếng nói với nhau để có thể hiểu nhau mà sống với nhau
và do đó tiếng nói và các tên gọi bắt đầu có nhiều cách để gọi một vật [chân, giò, cẳng v.v..] gọi là tiếng
đồng nghĩa [tên và tiếng lúc đầu không khác nhau]

Có nhiều cách gọi tên :

1/ tên riêng : chân , tay, mặt, mũi

2/ tên cho người : thằng cu, cái đi [# hĩ} bộ phận sinh dục của con gái

2a / tên ghép : chân tay [để chỉ số nhiều]
-ghép hai, ghép ba, ghép bốn, ghép nhiều hơn nữa, có sao đâu ! :
hằm bà lằng, tùm lum tà la, con cà con kê,
un je ne sais quoi de…
to ask for a "what have you"

3/ tên giải thích : horse-shoe, cua lột, người lớn, grown-ups

4/ tên rút gọn từ một định nghĩa : horse shoe crab, kẻ ăn mày, người cày ruộng

5/ tên có nghĩa bóng : tòa Bạch Ốc thay vì toà nhà trắng
lươn và lẹo nghĩa đen ghép lại thành nghĩa bóng "LƯƠN LẸO"

6/ một thành ngữ [expression] có nghĩa đen trở thành nghĩa bóng [tối mắt]

6a/ mượn tiếng khác mà nói thêm, có sao đâu ? :
xuất ra, nhập vào, thượng lên, hạ xuống, sinh sống, già lão, cọng thêm, trừ bớt,
, cả mấy chục ngàn tiếng như vậy nói cả đời không hết.

6b/ không hết là phải, một người Mỹ chỉ nói chừng 6 hay 7 trăm tiếng khác nhau, mỗi ngày. một người
Việt cũng thế thôi. Nếu nói cho hết tất cả những tiếng một có sẵn, thì mấy trăm năm cũng không hết, xin
đừng chê tiếng nói của mình không có đủ cho mình nói.

Sự thật là mình không đủ sức mà nói cho hết mọi từ mọi ngữ của tiếng nói của mình, thế thôi.

82


Chúng ta có 256 cách để ghép tiếng với lòng trong khi Pháp hay Mỹ chỉ có chừng 30 đến 50 cách, [hãy
xem bảng kê và so sánh trong “Từ điển nguồn gốc tiếng Việt].

7/ một tiếng phát âm nhiều cách [morphic change] mà chỉ có một nghĩa :
bẽn lẽn, trẽn, thẹn , mà gốc đồng nguyên là blen, tlen, t-ren]
Cả ngàn tiếng như vậy mà các ông Tây ngôn ngữ cho là tiếng Việt không có đủ hình thái [no
morphology] ! [sic]
Họ đã bé cái lầm !họ đã không hiểu tiếng Việt

8/ cái tên lúc đầu có nhiều cách dùng, sau này mới quy định cách dùng và chia ra nhiều thứ : danh từ,
động từ , trạng từ, tĩnh từ v.v..…
trong mọi ngôn ngữ, danh từ và tĩnh từ vẫn dùng lẫn lộn, th1 dụ như :

thằng đó dê lắm
con nhỏ ấy ngựa lắm, ông kia chó má thật
trong mọi ngôn ngữ, động từ núp bóng sẵn trong danh từ :
vui cái vui, buồn cái buồn, lo cái lo của thiên hạ.
le parler et le manger, le rire et sourire, pleurer des pleurs …

9/ thật ra, nay các tiếng / các từ vẫn dùng cho nhiều cách
[to kick, a kick / đá một đá]

có hàng triệu thí dụ như vậy trong # 5000 tiếng nói trên thế giới

10/ nhưng có một vài thay đổi : cắn một cái, to have a bite

11/ tự nó cái tên không hay mà cũng chẳng dở, nó cần để ta nói, có nói mới sống với nhau đuợc [chân,
tay mà hay cái gì ? nhưng không có thì không đuợc, lấy gì mà nói, bạn nhỉ ?
ngay cả hai tiếng "chân trời" hay thật là hay, mà nào ai để ý đến mà cũng không mấy ai dùng nó và cho
là nó "hay" đâu

12/ sau này bày đặt ra văn chương và bắt đầu rung đùi, ngâm nga, uống trà hay rượu, rồi phê bình là hay,
dở … nhưng mà [dòng nước trong , đi đái dù hay hay dở con người rất cần những tiếng đó, hay dở
không thành vấn đề,

một hai nghiêng nước nghiêng thành là những tiếng, những tên rất cần nhưng cái nghĩa bóng của nó
thì rất là "nguyễndu" rất là không cần và chỉ ai thích Nguyễn Du mới lãi nhãi và rung đùi cho nó

13/ chữ viết chỉ là cái áo quần mặc vào cho hai tiếng áo quần, không có tiếng thì không có chữ, ngược
lại, cách đây 4000 năm, con người đa có mặt trên trái đất này rồi, mà đâu có cần chữ viết để mà sống với
nhau [cha mẹ ông bà của Khổng tử hay ông bà của Socrate có lẽ không biết chữ !]

14/ Khoa ngữ học hiện nay đặt nặng cái từ, cái tiếng, cái âm, cái âm tiết, cái vần là chính,
mà không hề xem trọng cái vận, cái giọng, cái nhấn giọng cái thanh điệu, cái dấu giọng, vì chúng chỉ là
những cái phụ [DNA, máu thịt da của ta vẫn cần cho ta hơn là áo quần của ta ]

defense < defence , who cares ? cũng là một thôi
Huế < Hoé, cũng là một thôi, cái âm và cái ý nghĩa Huế là gì ? mới là quan trọng.
có cả ngàn vạn những thí dụ như thế.về ý nghĩa các nhân danh và địa danh cổ xưa

15/ đừng có quá trọng cái văn phạm, vì trên hết vẫn là nói sao cho có nghĩa chứ không phải là nói sao cho
đúng văn phạm, như nhiều người hiểu lầm :

cho tao một cắn, hay
thương nhau cởi vú cho nhau

83


vẫn đúng văn phạm [sic] mà chẳng ai dám nói như thế vì nó không có nghĩa.mà cái này thì không phải là
văn phạm, cái này là cái thông minh của con người dù con người nói thứ tiếng gì đi nữa.

16/ vì quá chú trọng văn phạm của mình nên người ta hay chê tiếng nói của người khác. Không có tiếng
nào hay hơn tiếng nào, tiếng Esquimaux thì thích hợp cho người Esquimaux chỉ có vậy thôi. khoa ngữ
học hiện nay có nhiều tiến bộ vì đa thấu hiểu điều đó

17/ ít ai biết đuợc cái sự lan rộng ghê gớm của tiếng nói con người
chân tay là chung cho # 50 tiếng nói khác nhau ở Á châu # 300 triệu người nói vậy chứ không phải

là riêng chi cho tiếng Việt.
lá, cá, chim cũng thế!

Cả 27 ngàn từ ngữ, tiếng một, tiếng ghép trong Việt ngữ cũng có nguồn gốc đa dạng như thế! cứ không
phải chỉ là Latinh-Hylạp mà thôi như tiếng Pháp. Còn tiếng Gaulois của ông bà họ thì họ cho "đi chỗ
khác chơi" đã từ khuya !

Hãy so sánh nguồn gốc của to stand với nguồn gốc của đứng trong bảng so sánh sau đây:

18 / - dù không dính trít vào nhau [ agglutinative] cái tinh thần vẫn là như nhau
Tiếng Việt của ta thì :
ăn
ăn đuợc,
ăn không đuợc,
cái máng ăn,
người ăn, khách ăn
ăn đuợc không?,
không ăn đuợc
cái ăn, đồ ăn, thức ăn, miếng ăn
làm ăn
ăn nên làm ra,
ăn có, ăn chịu, ăn gian, ăn khín, ăn uống
ăn làm, ăn học,
và cứ thế, cả hai trăm tiếng ăn "quanh quẩn" bên nhau, với nhau, cùng nhau, có nhau, cho nhau" nào có
khác gì một gia đinh , nào có khác gì mots de la même famille của Pháp đâu?
Pháp thì có :
manger, mangeable, immangeable, mangeoire, mangeur, est ce mangeable? pas mangeable? le manger
[chỉ có đuợc mươi tiếng ghép với "mange -" các bạn cố tìm ra cho đủ, ít hơn tiếng "ăn" của ta rất nhiều
![200 tiếng ]

Chẳng qua là họ viết dính chùm vào nhau, chứ nếu nói mà thôi thì họ cũnh như mình không khác nhau
nhiều. Tại sao vậy? vì nói thì nói như nhau, dính không dính thì mỗi âm tiết cũng phải cách nhau một
phần tư giây đồng hồ để cho dễ nghe, thế thôi.

Khi nói un "je ne sais quoi de …" thì họ nói dính chứ có viết dính đâu ? mà cho dù họ có viết dính hay
nói dính khác ta thì cũng vậy thôi,
cái ý muốn nói gì không hề khác nhau, cũng là nói ra để gải ngứa tư tưởng thôi, gải cách nào thì gải, miễn
là cho đa ngứa là đuợc !

84


Vì tiếng nói nào lúc ban đầu cũng là từ những
đon vị tư tưởng [pensaton, thinkaton]

rồi chuyển qua phone [đon âm tiết] chưa có ý nghĩa
rồi chuyển qua âm [mot -son // sound-word] có đủ ý nghĩa
rồi trở thành informaton [đơn vị hiểu biết] nói ra
thí dụ như ăn , uống, ỉa, đái …làm cái trụ bám [mot axis] cho tư tưởng rồi kế đó mới
kiếm thêm ý nghĩa bằng cách chắp lắp, nối, ghép, tiếp, tháp, đeo, mang, mặc, cặp đôi, cặp ba, cặp bốn,
kèm theo nhiều linguatons [đơn vị ngôn ngữ] khác mà thành ra những tiếng kép, tiếng ghép [compound
words / mots composes], ghép đặt vào bên nhau] thế thôi.
Cũng thì gải ngứa cái tư tưởng của mình mà người Việt gải một cách hơi khác người Anh, Mỹ hay Pháp,
thế thôi; chung quy mục đích vẫn là làm cho bớt ngứa ngáy cái miệng, nói ra cho đã ngứa, dù là bằng
nhiều cách nói khác nhau. Tiếng Pháp cũng như thế, dán, dính trít, trám vào, phết bôi vào những bán
âm / bán ngữ, [demi mots / half words] mà chúng nó gọi là pre hay suf [fixes] xung quanh một tiếng để
tạo ra famille de mots. Có khác gì đâu?

85


Tiếng nói là quyết định cuối cùng

Trước khi con người có kiến thức, nó đã có ngôn ngữ cũng như khi con trẻ đến lớp một tiểu học, nó đã có
ngôn ngữ rối. Cô giáo nhờ đó mới có thể dựa vào mà dạy cho nó một vài kiến thức sơ đẳng. đứa con nít
phải nhờ vào tiếng nói của nó mà sống. Cô giáo của nó phải nhờ vào tiếng nói của nó mà dạy ngôn ngữ
quyết định cho tất cả những gì phụ thuộc vào đó và bám víu vào đó để mà có [đới sống, văn hoá, văn
chương, văn học, văn vật, văn hoa, chữ nghỉa, học hành, kiến thức].
Bách Việt và Việt cổ đều là thuộc giòng giống Indonesian khác với Tàu là giòng giống North
Mongoloid. Giòng giống không ăn nhập gì đến ngôn ngữ. tiếng Việt là kết hợp giữa hai luồng ngôn
ngữ Mon Khmer và Thai Shan. Chủng tộc và máu huyết không ăn khớp với tiếng nói. Một chủng tộc
có cả ngàn tiếng nói khác nhau. Một luồng ngôn ngữ xưa thì có cà trăm chủng tộc đều nói tiếng Việt và
máu huyết của người Việt là hai cái khác nhau, cũng như cái xác và cái hồn, mặt trăng và mặt trời
nhưng đôi khi cũng bị lầm lẫn. Cũng như ai cũng tưởng lầm ánh trăng là của mặt trăng; té ra là phản
chiếu cái ánh của mặt trời đó thôi

86


Bình cũ rượu mới

Không thành vấn đề! Rượu cũ hay mới mới là quan trọng.
Cái chữ không hề làm ra cái tiếng.
Văn chương không làm ra được văn học bao giờ.
Cái chữ không làm ra cái đầu óc con người được.
Cái tiếng cũng không làm ra được ý nghĩ của con người.

Ý nghĩ con người có thể hay dở nhưng mà nó quyết định tất cả.
Vì vậy không có tiếng nói nào hay dở, chỉ có tư tưởng hay dở mà thôi (một đầu óc Einstein hay Byron,

Nguyễn Du thì dù họ viết ra bằng thứ chữ nào, nói ra bằng thứ tiếng nào họ cũng vẫn giữ nguyên cái giá
trị của họ).

Có rất nhiều những tiếng Tàu đã hết xài, nhiều lắm:
Nhất sĩ nhì nông, thanh thủy, thanh thiên, cổ độ, cựu tình nhân, tràng giang đại hải …Muốn biết hết,
xem từ điển NV Khôn, có cả ngàn tiếng Tàu đã "hết thời" trong đó, đang bị 90 triệu người Việt cho ra rìa.
Hai cái chữ Hán Việt nó cũng kì cục như là Tàu Chợ Lớn mà nói tiếng Việt vậy. Làm gì có chữ Hán
Việt, chỉ có chữ Tàu hay chữ Nôm. Ai đặt ra hai chữ đó? Một anh Tàu nào đó sau khi có nhà Hán. Đem
tên của một triều đại Tàu mà "cặp đôi" với tên của một giống người Việt, thật là tréo cẳng ngỗng và kỳ
quặc như thể là nói :

Tần-Việt, Tùy Việt,
Đường Việt, Tống Việt,
Nguyên Việt, Minh Việt
hay Mãn Thanh Việt
Ta nói tiếng Việt mà Tàu không hiểu thì làm sao mà bảo đó là tiếng Hán Việt được?
Tiếng Việt vẫn là tiếng Việt thôi, dù cho có nói là:

cho xe vô gara,

click vô "trang nhà"
jump giùm chiếc xe,
ăn cái hot dog
chết cho đất nước,
hy sinh cho tổ quốc
Dù cho có dặm thêm cả đống tiếng Tàu, tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Mỹ vô, thì cũng là tiếng Việt
thôi. Một khi cái tiếng nào được ta nói, ta xài, ta dùng, mà nói theo cách của ta thì nó vẫn là tiếng Việt
(cái nhà nhỏ, thằng nhỏ chứ không bao giờ là cái tiểu ốc hay tiểu đồng).
Đội mũ bêrê, ăn fromage, phó mát, không dám ăn bơ, mua computer, v.v ..
Có cả hàng ngàn từ ngữ như thế của các ngôn ngữ khắp thế giới đã đi vào trong tiếng Việt, sau khi hàng
ngàn tiếng Tàu đã chui vào qua mấy ngàn năm. Thì có sao đâu! Tại sao lại phải mỗi chút cứ đi nhắc nhở
họ hàng nguồn gốc?

Thí dụ như: 40% tiếng Pháp là gốc Germanic, còn 60% là vay mượn của La Tinh-Hy Lạp mà nói,
nhưng mà khi nói, người Pháp đâu có hề lãi nhãi là "gốc La Tinh đó, gốc Hy Lạp đó, gốc xưa của German
đó.

Qua 2000 năm rồi mà có ai ép ta phải nói cái nhỏ nhà đâu, có ai ép ta phải nói tiểu thư đâu?
Ta vẫn nói cái nhà nhỏ, cô gái trẻ thì ngày đó ta vẫn nói tiếng Việt, cho dù ta có mượn hàng ngàn tiếng
Tàu mà nói thì cái cách nói đó, cái tiếng nói đó vẫn là tiếng Việt.
Cũng như hiện nay các bạn trẻ có nói xen hàng ngàn tiếng Anh Mỹ vào mà vẫn nói theo cách Việt, đặt
câu theo lối Việt, thì vẫn là nói tiếng Việt thôi.
Chuyện đó đã và đang xảy ra.
Con cái chúng ta ở Mỹ hiện đang chêm vào rất nhiều tiếng Mỹ khoa học trong lời nói của chúng. Có
sao đâu! Cần tiếng gì thì nói tiếng đó, tiếng Việt chỉ giàu thêm, hay thêm, không có mất đi đâu mà lo.

87


Tiếng nói, lời nói, chứ không phải chữ viết, mới thật là cái mà ta phải tìm hiểu cho rõ ràng.
Cái tiếng nói xưa của ông bà chúng ta mới thật là cái kho báu của ý nghĩ và nếp sống con người Việt
ngày xưa, chứ không phải cái văn chương của văn tự khi có chữ.
Dầu là chữ khoa đẩu hay chữ Nôm xưa, dù là chữ abc bây giờ cũng không nói cho hết được cái “hay
ho” của tiếng nói người Việt.
Kho báu ca dao tục ngữ truyền miệng quý hơn các bài thơ bài văn viết ra trên giấy.
Kinh Thi đã hay từ cửa miệng người Tàu mấy ngàn năm trước khi được họ viết ra. Nhưng mà Kinh Thi
của Tàu thì hay cho Tàu chứ mắc mớ gì đến Việt?
Ra khỏi cái đầu óc Tàu thì cái hay đó chỉ là cái hoa hoè giỗm phủ lên đầu óc Việt mà thôi.
Lạt mềm buộc chặt…
Con cò mà đi ăn đêm, đêm qua ra đứng bờ ao.
Ăn cơm hai chén lưng lưng, uống nuớc cầm chừng để bụng thương anh.
Những câu nói ấy đã hay từ khi chưa có chữ khoa đẩu, chưa có chữ Tàu, chưa có chữ Nôm, chưa có chữ
abc, vì nó từ cái lòng nôi của ý nghĩ và ý nghĩa con người Việt mà ra.
Đó mới thật là cái văn hoá Việt, cái không thể không có được trong cái lòng ta, cái cách suy nghĩ
của ông bà chúng ta, chứ:
không phải là cái bánh trung thu bắt chước mà ăn,
không phải là cái con lân bắt chước mà múa,
không phải là cái âm thanh xì xồ xì xà bắt chước theo mà nhấn giọng.
Tư tưởng con người mới là văn học. Cái hoa hoè của chữ viết chỉ là văn chương, không hơn mà cũng
không thua, nhưng khác nhau nhiều lắm!

88


Nên gọi Tàu là Tàu

Goị là Tàu thì một đứa con nít 6 tuổi nó cũng hiểu !
Nếu gọi là Trung hoa thì không lẽ gọi là

táo Trung hoa ?
ăn cơm Trung hoa ?

cam Trung hoa ?
không lẽ gọi Hoa nam là Trung quốc nam, Trung hoa nam,
mối tình Hoa Việt là Trung quốc Việt?
uống trà trung hoa ?
tết trung hoa ?
giặc trung hoa?
quân tử Trung hoa ?
mực Trung hoa ?
Tàu phù không lẽ gọi là trung hoa phù
Tàu khựa gọi là trung hoa khựa ?
ghẻ Trung hoa ?

Nếu cái gì cũng phãi gọi là Trung hoa hoặc Trung quốc thì không lẽ nhà Hán phải gọi là nhà Trung hoa
sao ?

Ta gọi Miên bằng đủ thứ tên hằm bà lằng… nào là Cao mên, Cao miên, Mên, miên, Khờ me, Cam bốt,
Kampuchia … theo hán việt thì lại phải gọi là Giản phố trại, trời đất! cho nên quen chi gọi nấy, có người
còn gọi là đàng thổ nữa thì sao ?

Tàu hồi xưa thật xưa thì là PA, rồi thì là Hoa, rồi Chu / Châu / Chou vì vậy mà ông bà ta gọi theo là
Tàu, 50 năm qua có Việt cọng thì cũng có Trung cọng ... gọi quen thì cái tên nó cũng quen đi.

Nhưng Thái lan thì gọi Tàu là Chìn, Chền y như người Âu châu gọi vậy đó Chìn > chinois, Chine /

China, chinese [mà hán việt thì đọc là Tần đó, bạn ơi]] Rồi Thái lan cũng có một âm đọc trẹ gọi Tàu

theo kiểu mỉa mai là chệt mà chúng nó viết theo y hệt là chệt ch-ệ-t

Nguoi Thái có câu nói : " Chệt tửng phay » là Chệt khoái lửa"

Vì thế cái tiếng Chệt là ta bắt chước Thái mà gọi theo … thằng chệt, chú Chệt, tiệm tạp hoá của chệt

Hồi xưa thì ta gọi mỉa mai là thằng ngô, quân Ngô, nhà Ngô bên Tàu.
thằng ngô con đĩ
gánh vàng đi đổ sông Ngô
giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng
đuờng xa chớ ngại Ngô Lào;

trăm điều hãy cứ trông vào một ta.
Còn nhớ là bà Triệu trong sử Việt chống lại giặc Ngô

Cụ Alexandro de Rhodes, trong quyển từ điển « để đời » năm 1651, cách đây đã 355 năm rồi, cũng giảng
cho ta biết tại sao ta gọi Tàu là Ngô là tên là người Việt xưa gọi người Tàu một cách « mỉa mai » [xem từ
điển của Alexandro de Rhodes]

Cụ Nguyễn Trãi nhà ta, trước đó 230 năm cũng viết Bình Ngô đại cáo mà không viết là Bình Minh đại
cáo [sic] cũng vì thế.

89


HánViệt hay chỉ là Việt?

Hán tên một triều đại bên Tàu, quá đúng!
Hán Việt, tên để gọi tiếng Tàu nào mà đọc và phát âm với cái lưỡi của người Việt, nên Tàu nó chẳng
hiểu gì.
Hu jin Tao / Hồ Cẩm Đào
Tao tê king / Đạo Đức kinh
Ta thấy ngay cái “ngớ ngẩn” của cái quan niệm về “tiếng Hán Việt” và “chữ Hán Việt”.
Không hề có tiếng Hán Việt, nó chỉ là tiếng Tàu 100% mà người Việt mượn mà nói thôi. Nó là một
hình thức đọc sai cái tiếng Tàu, chứ không phải là lai tiếng !
Vậy thì chữ Hán Việt tương đương với chữ chi? Không hề có chữ Hán Việt vì chữ Tàu vẫn là chữ Tàu,
nó đâu có phải là chữ Việt hồi nào đâu, cũng chưa bao giờ là chữ Hán Việt … cho nên lại càng không có
sự lai chữ ! Thí dụ: nhất, nhị, tam mới là chữ Tàu. Còn như một, hai, ba mới là chữ Việt. Và một
hai ba [chữ Nôm] cũng là chữ của tiếng Việt thôi.
Vậy thì làm gì có chữ Hán Việt? Suốt 1000 năm mình chỉ viết theo mình, mình đâu có viết gì cho Tàu
đâu, nào có ai dám sửa một chữ Tàu nào đâu? Thật ra, có một thứ tiếng xứng đáng gọi là Hán Việt vì
nó nửa Hán nửa Việt nhưng mà không có Ba Tàu nào hiểu được là “cái quái gì”, đó là hàn ngàn tiếng như
thế này :

XUẤT RA, NHẬP VÀO,
THƯỢNG LÊN, HẠ XUỐNG,
CỌNG THÊM, TRỪ BỚT,
SINH SỐNG, GIÀ LÃO,
TRUY LÙNG, ĐÁNH CHIẾM,
ĐỒ ĐẠC, ĐAU KHỔ,
CHỐNG CỰ, ĐỐI CHỌI,
HIỀN LÀNH, HUNG DỮ,
TỪ GIÃ, HỨA HẸN,
ẨN NÚP, KINH SỢ,
CỨU GIÚP, AN VUI,
BÀY BIỆN, CHĂM CHÚ,
CAO XA, DƯỠNG SỨC,
DUYÊN NỢ, ĐAU THƯƠNG,
DỤ DỖ, CHỦ CHỐT,
GIÔNG TỐ,
KÌ LẠ, KÌ QUẶC,
KHÁC BIỆT, LY TAN,
MAI HẬU, NUÔI DƯỠNG,
NỐI KẾT, NẠT NỘ…

Chừng 5000 tiếng như thế, kể ra ba tháng cũng không hết mà không có ông từ điển nào, kể cả Đào Duy
Anh, nhận ra nó vì họ đều xem hàng ngàn những tiếng đôi ấy như là tiếng Việt 100% nên không chịu cho
vào từ điển Hán-Việt của họ. Đúng là của người ta một nửa, mà mình lờ đi. Nhưng mà bằng cách ấy,
ông bà ta đã bày ra một thứ tiếng với 50% tiếng Tàu mà không người Tàu nào đọc được, nói được, hiểu
được. Quả thật đó là một cách mạng toàn diện về tiếng cũng như về chữ, lật ngược lại ảnh hưởng lấn
lướt của Tàu sau hơn ngàn năm.

Rõ ràng là trong tiếng Việt, cái gọi là gốc chữ Tàu chỉ còn chút xíu, cái cành “Việt” đã rợp bóng cho
nó… rộng và mát biết bao nhiêu.

90


Nó đã trở thành “của riêng” của 88 triệu người Việt, made in Vietnam 100 %, chứ không phải như ba cái

đồ chơi giỗm độc hại của bọn Tàu bán ra cho cả thế giới gần đây bị nguời ta hất hủi tẩy chay mà đòi tiền

lại.

[Tối qua, tôi nằm thấy cụ Nguyễn Khắc Kham xoa đầu tôi mà cười …không nói gì cả như thể là khen

tôi “nửa” phát].

Thành ra, khi ông bà mình bày ra chữ Nôm thì đó thật là một cuộc cách mạng về ngôn ngữ chứ

không phải cách mạng chữ nghĩa mà thôi đâu, đả xảy ra. Vì chữ Nôm là một thứ chữ Tàu đã bị người

Việt xào qua nấu lại cho nên không người Tàu nào đọc được, không người Tàu nào hiểu được hay nói

được: một , hai, ba viết theo chữ Nôm, mấy anh Tàu cứ ngớ cả ra đành chịu thua.

Cái chữ Tàu này đã khóa miệng mấy trăm triệu người Tàu, trong khi đó lại khảy mỏ và mở miệng

cho mấy chục triệu nguời Việt từ 1000 năm vừa qua để cho nhờ đó mà người Việt vừa biết đọc chữ Tàu

vừa biết viết và đọc tiếng Việt!

Khen cho chữ Nôm và ông Nguyễn Thuyên một phát nữa!

Chứ còn dù chữ abc Việt có dễ học hơn chữ Nôm [6 tháng thay vì 10 năm là ít!], cả hai cũng chỉ là hai

cách để viết ra tiếng Việt. Cả hai thứ chữ đó không hề giúp cho ta hiểu đuợc tiếng Việt đến nơi đến chốn.

Tại sao? Vì dù viết đau đớn hay [chữ Nôm] thì cũng đọc là đau đớn, mà ta vẫn không hiểu “đớn” là gì.

Có chừng 4000 từ / tiếng như thế trong tiếng Việt mà không ai hiểu là gì cả, mãi cho đến nay, vậy thì

phải làm sao?

Nay thì đã có bộ Từ Điển Nguồn Gốc Tiếng Việt / BS Nguyễn Hy Vọng, tìm tòi và biên soạn trong

vòng 31 năm qua, đem ra ánh sáng 275 ngàn cái thí dụ đồng nguyên để giải thích ý nghĩa thật của 27 ngàn

tiếng Việt “xưa” cũng như “nay”.

Các nguồn gốc giải nghĩa rất rõ ràng :

// xáp lá cà là gì?

raka, laca là con gà, gốc từ tiếng Mường

từ nay 88 triệu nguời trong và ngoài nước đều hiểu tại sao lại xáp “lá cà”, khỏi cãi lộn nhau tùm lum về

cái ý nghĩa lạ lùng của nó nữa.

// ốt dột là gì?
ốt là không có
dột là tư cách [gốc Khmer và Sanskrit]

Mi đừng nói rứa tau ốt dột có nghĩa là mi đừng nói rứa « mất cái tư cách » của tau đi…
[ từ rày, mấy triệu người miền Trung không còn phải thắc mắc về hai chữ rất Huế đó nữa!]

// Song viết là gì? Là cái nếp sống của con người, dù ai đó là cụ Nguyễn Trãi hay là chúng ta.
Từ rày mấy ông hán việt khỏi cãi nhau chi choé về hai cái chữ «mắc mỏ » ấy nữa và hai cụ Đào duy Anh
và Nguyễn tài Cẩn sẽ « ngủ yên » khi xem xong Từ điển nguồn gốc tiếng Việt>

Ta đâu bao giờ nói computer là tiếng Mỹ Việt đâu, hay lô cốt / blockhaus là tiếng Đức Việt đâu, hay
garage, cái garage hay bình accus là tiếng PhápViệt đâu?

91


Hiểu lầm hán Việt
Đồng âm mà khác nghia

Ba tôi ăn ba miếng thịt ba-ba
Nếu bạn cười thì nên biết là tiếng Tàu cũng thế , còn tệ hơn nữa là khác :
Ma ma ki ma, ma mạn, ma ma mạ ma ...

Có nghĩa là mẹ tôi cỡi ngựa, ngựa chạy chậm, mẹ tôi mắng [con] ngựa
Trong tiếng Tàu có hàng ngàn tiếng như vậy, chỉ có 7% tiếng một là một nghĩa, còn 93% mỗi tiếng có
từ 2 cho đến 20 nghĩa rất khác nhau ! thí dụ như âm lo / lạc có đến 13 nghĩa khác nhau vì vậy phải viết 13
cách khác nhau. Vì vậy mà nhà bác học Lê quý Đôn có nói là : trong Vân đài loại ngữ : tiếng Tàu phải
viết ra mới hiểu đuợc rõ, còn nghe nói qua lại với nhau như truờng hợp các ngôn ngữ khác thì dễ bị
tuởng ngộ / illusion [vì người Tàu nói đến 7,8 thứ tiếng khác nhau mà không hiểu nhau được].
Nhà văn Bình nguyên Lộc thì cho biết là Tàu Chợ lớn đôi khi nói chuyện thì lại ngoáy ngón tay vô
lòng bàn tay như thể muốn hiểu nhau bằng cách viết mà thôi.
Tiếng Anh Mỹ Pháp thì cũng có đôi chút lộn xộn thôi: To meet và the meat, foot và foot, from two to
two to two two [từ 2 giờ kém 10 đến hai giờ hai phút].
Tiếng Pháp thì bas [thấp] và bât [cái bành] hay là, chỉ một âm mà có năm nghĩa rồi viết năm c ach :
sein [cái vú] < cinq [số năm] < saint [ông thánh] < ceint [chít khăn] < seing [con dấu triện] !

92


Khi hai tiếng nói
sống chung với nhau > 2000 năm

Chúng ta đã nói và xài tiếng Tàu theo cách của ta mà Tàu nó không biết đến, đảo ngược, đối chọi và đọc
khác rồi thay đổi ý nghĩa đi làm cho bộ mặt thật của cái tiếng tàu lúc đầu không nhận ra được nữa, thí dụ
như: khốn nạn, người Bắc Việt hiểu theo kiểu Tàu là cực khổ, đau khổ, trong khi người Trung và Nam
Việt thì đều hiểu khốn nạn là đểu giả, lưà gạt, bịp bợm, cà chớn, lưu manh ! còn nữa:

[cao thủ] khác với [cao tay]

[trước mắt] khác với [nhãn tiền]

[số người] khác với [nhân số]

[đời người] khác với [nhân thế]

[nhất là] khác với [một là] v..v.

Cả ngàn thí dụ như vậy.. chứng tỏ cái độc lập tư tưởng của người Việt ta ngay cả khi bị lệ thuộc chữ
nghĩa với Tàu khá nhiều từ ngàn năm. Nếu không có sự thay bậc đổi ngôi đó, không có sự xào nấu lại
tiếng Tàu cho hợp với cách nói và ý nghĩ của ta thì có thể là tiếng Việt đã bị tiếng Tàu đè bẹp từ lâu rồi,
thay vì đánh vần ê a thì có lẽ chúng ta đã xì xồ xì xà từ lâu rồi, và rồi muốn viết thì phải vẽ hình như Tàu,
vì tiếng Tàu có đánh vần bao giờ đâu, có vần đâu mà đánh,[bộ chữ của Tàu thật ra chỉ là 7500 cái hình vẽ
mà nó gọi là chữ viết[sic]

Tiếng Việt xưa cũng rất xưa và nay cũng rất nay, có mới mà cũng không chịu bỏ cũ nên vẫn còn mãi .

Ở Việt Nam cũng có độ 5 – 10 % dân thiểu số nói chừng hơn 50 thứ tiếng khác nhau , nhưng đều là có
nguồn gốc xa xưa chung với tiếng Mường xưa , đều là những anh em họ về ngôn ngữ với tiếng Việt,
không phải như trường hợp của hàng trăm nhóm dân da đỏ xa lạ 100% với tiếng Mỹ ngay trên đất xưa
của họ chỉ mới 500 năm hơn. Những dân thiểu số này có văn hóa rất xưa và cũng văn minh lắm [tại Xuân
Lộc miền Nam] có những phiến đá khổng lồ dựng đứng đã mấy ngàn năm , không hiểu làm sao người
xưa có thể đẽo và dựng lên với những dụng cụ thô sơ hồi đó.

Trái lại, tiếng Gaulois thời xưa mới đụng chạm ngắn ngủi với tiếng Latinum thì đã chết ngay đơ cán cuốc
vì chịu không nổi sự phản bội của chính con cháu mình.! Ai đời mới gặp tiếng Latinh chúng nó đã hè
nhau bỏ rơi đồng loạt tiếng Gaulois của ông bà chúng mà chạy theo mấy tụi lính tráng Lamã , bắt chước
nói theo chúng, đó là chưa kể hiện nay ngoài tiếng Pháp ra còn có ít nhiều 74 thứ tiếng khác vẫn còn nói
trên đất Pháp chứ đâu phải một mình tiếng Pháp mà thôi đâu [ tiếng Corse, Basques, Occitan, Breton[200
đến 300 ngàn] tiếng Catalan, Flamand, Alsacien [gần 1 triệu]]

Ngay cả tổng thống Jacques Chirac cũng phải miễn cưỡng tuyên bố là sẽ phải làm tăng giá trị của các
tiếng thiểu số bên Pháp, dù bên trong ổng chỉ muốn lờ chúng đi; trong khi đó thì Việt cọng lại bày đặt ra
chuyện chuẩn hóa và chong xáng hóa tiếng Việt mà chúng nó ngu dốt qúa chẳng hiểu là dựa vào đâu mà
đòi chuẩn hóa ?!,

Ngay cả một cái Viện ngôn ngữ Hà nội cũng bịa ra ngang xương những định nghĩa quái đản như là :

93


“chốc mòng” có nghĩa là “ rộn rịp”!
chững chạc có nghĩa là “ ngay ngắn” [sic]
thật là hết thuốc chữa! [xem trong Từ điển tiếng Việt của Hoàng Phê]
trong khi đó thì một tên viện sĩ của cái viện đó email cho tôi mà hỏi là thưa ông “input’ là cái gì vậy?
Còn ở miền Nam thì một từ điển quá mới như của Nguyễn văn Khôn lại dại dột đưa hàng ngàn những
tiếng rặt là của Tàu vào trong từ điển Việt Anh của ông ta làm cho người đọc đâm ra chê cười vì cái ngớ
ngẩn đó: ... nhất chu ? ngưu lạp, ngưu nhũ, ngưu cách ! ...và những hớ hênh sai lầm không chấp nhận
được [ đanh ác thì viết là nanh ác!] hoặc những thiếu sót kỳ quặc [thiếu chữ nữ sĩ] , hay là vớ vẩn tự đặt
ra một từ kì quặc là bề thâm![sic] thật là vô ý thức [xem từ điển Việt Anh của Nguyễn văn Khôn

94


So sánh “chữ” Tàu chữ Việt

Có 8 ngôn ngữ không hiểu nhau bên Tàu nhưng chỉ có một cách viết !

Đó là cái "lấn cấn muôn đời" của chữ Tàu vì phải vẽ chứ không viết ra đuợc cái âm [Mỗi từ

hay ngữ có đến 7 cách vẽ khác nhau cho 7 ý nghĩa khác nhau !] cứ thế, cho đến khi Khang hy từ

điển rà soát lại, 1717AD ; mới biết rằngchỉ có 2000 chữ là thông dụng còn 38000 chữ kia vô

dụng, ai viết ra chẳng biết mà rất ít khi dùng.

Sau đây là bảng kê các giai đoạn thay đổi của chữ Tàu, không phải của tiếng Tàu đâu nhé :

- vào đời nhà Hạ , có chừng 1080 chữ

- năm 200 BC, có chừng 3300 chữ

- năm Chúa sinh, có chừng 7380 chữ

- năm 200 AD, có chừng 10,000 chữ; và bắt đầu bày ra 540 bộ để phân loại chữ; tuy thế vì

mạnh ai nấy viết ra theo ý nghĩ riêng của mình nên loạn xà ngầu, mạnh ai nấy hiểu

- năm 1250 AD ông Nguyễn Thuyên bày ra cách viết chữ cho tiếng Đại Việt, gọi là chữ Nôm

[Nôm có nghĩa là xưa cũ đã có từ lâu đời, ý nói là viết chữ cho cái tiếng nói của ông bà đã nói

như vậy từ đời nào]

- năm 1651 bên nước An nam [đã chia ra đàng Ngoài đàng Trong], có ông cố đạo Alexandro

de Rhodes viết ra từ điển ba thứ tiếng Annam- Lusitania - Latinh, dùng cho các nguời tân tòng,

theo đạo mới, đạo hoa lang / Western, Occidental]

- năm 1714 bên Tàu mới có Khang hy tự điển có đến 40 ngàn chữ mà thật ra chính ngay từ

điển ấy có nói rằng chỉ có 4 ngàn chữ là thông dụng thôi ! tại sao? vì mạnh ai nấy viết cho nên

loạn xà ngầu, kiểu như thập nhị sứ quân !

- năm 2000 AD từ điển Chinese East Asia dictionary viết là : chỉ có 7541 chữ Tàu khác

nhau nhưng vì ghép vào nhau nhiều cách nên có được 120 ngàn từ ghép.

Cũng thế, tiếng Việt có # 12,940 từ đơn, nhưng ghép với nhau làm ra được chừng hơn 120

ngàn từ ghép .

Riêng NÓI ghép được 600 cách nói,

ĂN có 240 cách ăn,

LÒNG có 250 cách tỏ bày cái lòng của mình v..v...

CƯỜI có cả 430 cách !

Xin hỏi những tiếng Tàu tương đương như VIẾT, Ngôn, Ngữ, Tâm, Tiếu ... có ghép được nhiều
như vậy không ?

95


Ông Thầy bị học trò đuổi !

… "Cứ tuởng đâu hai ngàn năm lich sử, dạy cho chúng nó, phải có piết ơn chút nào, té ra … chúng nó
mượn chữ mượn nghĩa, nó dịch đuợc qua "tiếng nhà nó" rồi nó đuổi cổ mình về!"

Nói cái gì lảm nhảm vậy ông ? , vợ ông thầy Tàu hỏi chồng.
…"Thì mấy thằng Ố Nàn zần đó, pà có piết không :
nó đuổi con Thanh Thủy, về lại pên Tàu zồi , nó bảo nuớc trong là muôn đời của nó mà thôi.
thằng Cổ độ thì bị con bồ tống cổ , con nhỏ này thích thằng chèo đò nơi Bến cũ.

Pà không có piết chớ mà nguy lắm, quan đaị phu nhà ta lo về Tàu còn sớm hơn nữa vì sợ nó dịch qua
tiếng Việt không được nó nói lái lại một cái thì là mắc cỡ lắm,

Tụi Duyệt nàn bây giờ nó chỉ gọi nhau là ông lớn cả. không có "đại phu" "… phai" gì cả.
Ui cha ! chúng nó chỉ thích mấy ông Phật sống thôi, cái chữ hoạt Phật thì nó bảo trả lại cho ba Tàu
đi ! Trung cọng cũng trả lại, Đài loan không cọng sản cũng mặc kệ, trả tuốt luốt về bển !

Vậy còn ba cái ông Hán Việt để làm gì xao không can thiệp ?
…"mấy ổng cũng sợ lắm, pà không có piết đó chớ, cả 40 triệu nguời Việt trẻ miền Trung và Nam cứ

chọc là cái zống ba Tàu thằng nào cũng như thằng nấy"

Ui cha , hơi đâu mà nói chuyện với bọn con nít mất dạy.
… "Nó có mất dạy đâu, taị vì mình không piết dạy nó, cứ đem ba cái chữ Tàu có mùi vị siu siu của

mình mà khoe, với lại zạy nó lâu quá … rồi lại ăn hiếp chúng nó đủ mọi thứ nên chúng nó sốt ruột".

Thế còn tụi Bắc bộ phủ đâu không giúp đỡ chúng mìng a ?
"Cái tụi đó dốt nát kinh niên rồi lại còn chính chị chính em là cái nghề mất zạy của chúng chứ làm cái

gì đuợc, khổ zồi, ông thiên ông tịa ơi !"

Sau đây là hàng hàng lớp lớp những tiếng Tàu đã bị cho đi chỗ khác chơi :
thanh thủy,
đaị phu
cổ độ,
thu phong,
trầm ngư lạc nhạn,
khuynh quốc khuynh thành,
tà huy,

còn cả 5000 tiếng chữ như vậy, kéo nhau tìm về “tổ Beijing” cả zồi !
Thế thì còn Nguyễn Du đâu , …sao không nói giùm cho một tiếng ?

Chời, ổng chết pa mươi đời zồi, mà tui nói cho pà piết, ông mà sống lại thì ổng cũng nói như tụi nó thôi !
Sao ông piết ?

"Pà piết không, bây giờ mà có thưởng 100 đôla cũng không có thằng Duỵt Nàn nào dám viết văn viết
báo một chữ nào như vậy nữa cả" khốn lịn” cái thân tôi zồi

Bà vợ ông thầy tàu : À héng !!!

96


So sánh hai cách suy nghĩ Việt và Tàu

Ai cũng tưởng là vì hơn ngàn năm bị Tàu đô và hộ, [sic] nên nếp sống và cách suy nghĩ của người Việt
chỉ là rập khuôn theo Tàu, hoặc có khác chút ít cũng là mới đây thôi.

Thật ra, nó khác rất nhiều và không những khác về những chuyện nhỏ nhặt mà ngay cả nói chung về
những cái có từ xưa cũng khác nữa.

Cái mà ta hay gọi là "hán việt" đó do một số "giả nho" bày đặt ra chứ không hẵn như thế i vả lại
không hề có cái cách suy nghĩ hán việt chung đâu [dù là chữ, tiếng, nghĩa, ý, cung cách, văn, văn tự, văn
chương, văn phơng, văn bản, văn vật, văn minh, văn hiến, văn hoa, văn vẻ, văn vần, hoa văn, văn tế …]

Ta hãy so sánh mà không cần phải có học nhiều mới thấy cái gì cũng khác

So sánh để thấy nhiều cái khác nhau từ xưa giữa Tàu và Việt

Việt [xưa] Tàu [xưa]

tên giòng giống : Việt Thường Pa, Hwa, Hoa
Indonesian xưa thuộc về Mongoloid bắc
lai với báchViệt & Man
lai giòng Mongoloid miền Nam
tên đất nuớc Giao chỉ, Kiao Tchi Chu, Tần, Hán
Cổ loa / cái thành
Kha lũ # cái thành có hình con ốc biển

Chuyện đời xưa cũng khác : 00
Thần nông
thánh Gióng vua Vũ trị thủy

00 00
Sơn tinh Thủy tinh

ông Đùng bà Đà

Mỵ châu Trọng Thủy 00
Tấm Cám 00
âm dương , ngũ hành
00 00
chữ khoa đẩu ? 00
chữ Nôm 00
trống đồng 00
đánh cồng chiêng 00
đàn đá

nếp sống mẫu hệ phụ hệ
trồng trọt gởi rễ
ở nhà sàn làm gì có !
ở nhà trệt
lúa, ló* đọc lầm là Lạc
hiểu lầm là Lạc luôn !

[thật ra, lạc điền là ruộng lúa]

thói quen cái nón lá làm gì có
00
xâm mình 00
ăn trầu 00
mặc váy 00
quấn khố

97


nhưộm răng tân niên, nguyên đán
ăn Tết làm gì có

cây nêu

ông vôi 00
chuột trâu cọp mèo tí sữu dần mão
rồng rắn ngựa dê thìn tị ngọ mùi

khỉ [dộc] gà chó heo / lợn thân dậu tuất hợi

Có cả hàng ngàn cái nếp văn hóa khác nhau nữa giữa Tàu và Việt, dù là xưa hay hiện nay mà các bạn có
thể tự tìm ra và cho thêm vào đây để thấy khác.

So sánh tiếng nói càng thấy khác nhau quá nhiều

Ai cũng biết những tiếng Tàu chỉ là do ta vay mượn. V ậy tại sao ta thấy trong tiếng Việt ngày
nay có mượn nhiều tiếng Tàu mà nói ? Ủa, đó là mượn mà thôi, cũng như tiếng Pháp thì mượn 100% của
Latin, Greek . Tiếng nói nào thì cũng mượn nhau mà nói tùm lum, đâu phải chỉ có Tàu là không mượn ?
Tàu nó mượn như điên mới làm ra được cái tiếng nói và cái tư tưởng của nó chứ? Nó mượn của tiếng
Tây Tạng, tiếng Mãn châu, tiếng Mông cổ, tiếng vùng Hui, vùng Tân cương và lạ thay, mà chẳng lạ gì ...
nó mượn khá tiều tiếng một xưa của bách Việt

Xin kê ra đây vài cái mà Tàu nó mượn của vùng Đông nam Á, và cả vùng nói tiếng Âu châu nữa mà nó
lờ đi không chịu nhận là nó mượn, vì nó muốn qụyt luôn

mượn Asia của Hy lạp mà bắt chước gọi là Á tế Á
aphy-on của Turkey, Hy lạp m à gọi là nha phiến
club của tiếng Anh Mỹ mà gọi là câu lạc bộ

mượn Yiêm của tiếng Ấn độ mà gọi là Diêm [địa ngục]
ph-lu của tiếng Khmer mà gọi là phù lưu [trầu]

x- la « tân lang [cau]

quýt của Việt và Khmer > quất, quật

Cái hiểu biết về "hán việt" chỉ là một cái hiểu biết rập khuôn [cloning] nói sao nghe vậy giữa thầy

và trò, chỉ là một cái cách nói lặp hai thứ tiếng rất khác nhau bị ép buộc phải cặp đôi với nhau [forceful

bilingualism}vớ vẩn như thể là nói một tiếng Việt thì phải bắt buộc nói giặm thêm một tiếng Tàu nữa

cho ra cái điều ta đây "hán việt" theo cái kiểu "tam tự kinh, rình bát cơm nguội, tính bổn thiện là cái

miệng muốn ăn" đó thôi !

Người Việt quê mùa cũng đã biết chọc quê mấy ông hán việt như thế trong khi đám người có

học chữ Nho, chữ Nhã thì lại chê tiếng nói của mẹ đẻ là "mách qué"

Như một thứ vợ chồng gượng ép mà phải nuôi con nuôi Tàu để bồng ẳm cho đứa con ruột của

mình, họ chỉ muốn :

chết cho đất nuớc cặp đôi với hy sinh vì tổ quốc

to tát, to lớn " vĩ đại

lòng dòng dông dài “ tràng giang đại hải

Nghĩ cho cùng, họ, mấy ông hánviệt, chỉ lầm một cái thôi, mà cái đó, họ không hiểu ra đuợc nên bị
sa lầy vào mãi, cái đó là gì ? họ lầm cái tiếng cái chữ vay mượn của Tàu đó với cái tiếng cái chữ của
tiếng mẹ đẻ của họ luôn !

Trời đất ! muộn còn hơn không, không lẽ khi gần chết, các ông chỉ muốn nghe con cháu nói "phụ mẫu
ơi , vĩnh biệt" thay vì là nói "ba má ơi, con thương ba má lắm"?

98


Tâm là con nuôi, Lòng là con đẻ

Suốt hai ngàn năm người Việt đã cho chữ Tâm vào lòng tiếng Việt như thế nào? [tâm huyết, tâm hồn,
tâm linh, tâm thư, tâm tình, tâm tính, tâm địa, tâm trạng, tâm tư, tâm thần, tâm lý, tâm niệm, tâm giao,
tâm đầu ý hiệp / quyết tâm, vô tâm, đồng tâm, lưu tâm, tận tâm, ác tâm, thiện tâm, thâm tâm, tiểu tâm...]

[mượn xài chừng 25 chữ,] trong khi đó, vẫn nói 250 cách khác nhau với chữ lòng, rứt ruột đẻ ra !
Qua 2000 năm, con số tiếng đôi ghép với tâm chỉ bằng 10 % ghép với chữ lòng, kể cũng lạ, vì nhiều
người cứ la hoảng là có quá nhiều tiếng Tàu trong tiếng Việt !
Nhưng khi hỏi là bao nhiêu % thì không ai biết cả, người thì nói 30%, người thì nói 50%, thử hỏi, đã
có ai đếm xem có cả thảy bao nhiêu tiếng Việt gốc và mượn của Tàu bao nhiêu tiếng Tàu gốc thì họ cũng
không biết, rồi lại hỏi vậy chứ tiếng Tàu có bao nhiêu chữ gốc cái đã, và người Việt đã mượn bao nhiêu
% của tiếng Tàu đó, thì họ cũng không biết luôn
thành thử ông nói gà bà nói vịt, chỉ là đoán mò mà không chịu đếm cho chắc, vì ngôn ngữ cũng là một
khoa học mà không khoa học nào qua mặt được sự đếm cái gì mình muốn, mình có hay mình nghe mình
thấy, mình hiểu mình biết.
Một tiếng cũng như một đơn vị ngôn ngữ , sao lại chẳng đếm được rồi từ đó mới có thể nói có sách
mách có chứng được chớ!

Bao nhiêu tiếng ghép với lòng trong tiếng Việt ?
xin đừng đoán , ta hãy đếm xem

an lòng, ấm lòng, ép lòng, ức lòng, ướm lòng, ưng lòng, yếu lòng [7]
bạc lòng, bạn lòng, bằng lòng, bấn lòng, bận lòng, bên lòng, bền lòng, biển lòng, bão lòng, buộc lòng,
buồn lòng, buông lòng, bực lòng [11]
cách lòng, cam lòng, cảm lòng, cầm lòng, có lòng, cực lòng [6]
chạnh lòng, chao lòng, chiều lòng, chịu lòng, chung lòng, chuyển lòng, chuyện lòng, chút lòng [8]
dằn lòng, dặn lòng, dâng lòng, dọn lòng, dốc lòng, dối lòng, dứt lòng [6]
đành lòng, đau lòng, đáy lòng, đặt lòng, đầu lòng, đem lòng, đẹp lòng, để lòng, định lòng, đo lòng, đoạn
lòng, đói lòng, đổi lòng, đồng lòng, động lòng, được lòng [16]
ghi lòng, gởi lòng, gợi lòng, gượng lòng [4]
giàu lòng, giận lòng, giục lòng, giữ lòng
hả lòng, hai lòng, hài lòng, hẹn lòng, hẹp lòng, hỏi lòng, hổ lòng, hồi lòng, hợp lòng, hứng lòng, hương

lòng [11]
kềm lòng, kết lòng [2]
khó lòng, khổ lòng, khơi lòng, khứng lòng [4]
lạc lòng, lạnh lòng, lấy lòng, lót lòng, lợn lòng, lửa lòng [6]
mảnh lòng, mát lòng, mặc lòng, mếch lòng, mềm lòng, mất lòng, mệt lòng, một lòng, mở lòng, muỉ lòng,

muôn lòng [11]
não lòng, nao lòng, nát lòng, nặng lòng, nằm lòng, nén lòng, nẻo lòng, nể lòng, no lòng, nóng lòng, nỗi
lòng, nới lòng, nở lòng, nung lòng, nửa lòng, nuối lòng, nức lòng

[17]
nhắn lòng, nhẫn lòng, nhẹ lòng, nhiều lòng, nhọc lòng, nhủ lòng, nhụt lòng [7]
ngã lòng, ngay lòng, ngầm lòng, ngẫm lòng, nghẹn lòng, nghĩ lòng, nghịch lòng, nghiêng lòng, ngỏ lòng,
ngỡ lòng, nguyền lòng, nguyện lòng, nguôi lòng, nguội lòng,
ngược lòng, ngượng lòng [16]
phải lòng, phát lòng, phật lòng, phỉ lòng, phiền lòng, phím lòng, phụ lòng[7]
quyết lòng! [1]
rắp lòng, rầu lòng, riêng lòng[lòng riêng], rối lòng, rộn lòng, rộng lòng, rốt lòng,
ru lòng, rủ lòng [10]

99


sẵn lòng, sầu lòng, se lòng, sinh lòng, sóng lòng, sổ lòng, sờn lòng, sướng lòng [8]
tạ lòng, tấc lòng, tận lòng, tấm lòng, tê tái lòng, tiếng lòng, toại lòng, toan lòng,
tỏ lòng , tơ lòng, tủi lòng, tự lòng [12]
thay lòng, thẳng lòng, thật lòng[thiệt lòng, thực lòng], thẹn lòng, theo lòng, thể lòng, thêm lòng, thiếu
lòng, thỏa lòng, thuận lòng, thuộc lòng, thuyền lòng, thử lòng, thừa lòng, thầm lòng [15]
trái lòng, trao lòng, trào lòng, trọn lòng, trong lòng, trở lòng [6]
vào lòng, vẹn lòng, vui lòng, vuốt lòng, vỡ lòng, vừa lòng, không vừa lòng, vững lòng
vướ ng lò ng[ 9]
xao lòng, xấu lòng, xiêu lòng, xót lòng, xuôi lòng [5]

Chà ! cả thảy là 192 ! cọng thêm với các tiếng ghép mà lòng đứng trước để nói lên một tình cảm, mà
các nhà ngôn ngữ học thường gọi là classifiers, thí dụ như :
lòng dạ, lòng riêng, lòng thành, lòng trần, lòng nuối tiếc, lòng tiếc thương, lòng cha mẹ, lòng người, lòng
ngay thẳng, lòng tốt, lòng xấu, lòng ruột, lòng chung thủy, lòng gian dối, lòng nham hiểm, lòng ác
độc,lòng thành tín, lòng nao nức, lòng thương, lòng yêu quý, lòng quý mến, lòng cảm phục, lòng lo lắng,
lòng ganh ghét...

còn rất nhiều nữa, bạn đọc hãy kiếm thêm cho vui lòng...thì có thể đến trên 250 chữ ! [nên nhớ là
không dùng chữ tâm mà hòng thay thế cho chữ lòng trong những thí dụ trên đây được đâu nhé!] hai chữ
đó nó kỵ nhau, không hợp nhau!

Mặc dầu qua hơn 2000 năm, ông bà ta cũng coi tâm như đứa con nuôi, nhưng xem lòng mới là đứa
con rứt ruột đẻ ra và thương nó nhiều hơn mười mấy lần !

100


Click to View FlipBook Version