The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.
Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2023-05-04 22:00:14

Buồn Vong Quốc- Nhật Quang Phi Hồ

BuonVongQuoc web

200 - Buồn Vong Quốc Xứ ngườ i nghè o bệnh khỏ i lo chi, Vị kỷ , bầ n keo chẳ ng phải gì . Chắ t bó p, dà nh riêng, rồ i cũ ng bỏ , Phế thương, tự nhớ giú p thườ ng đi. Khéo mồ m, quị t nợ đá ng khinh khi, Nợ nghĩ a non sông, chẳ ng thể lỳ . Sò ng phẳ ng phân minh, đờ i phướ c hạ nh. Mai ngà y thanh thả n bướ c Ɵ ên quy. Nhật Quang Phi Hồ * Vạn ngày = khoảng 30 năm NỔ Xóm nhỏ mà sao chứa lắm bom. Nặng cân nhiều tấn nổ hôi ồm. Khoe mình đứng bến ngày xưa cũ, Nào cố, nào ông, trưởng xóm thôn. Sớm đánh tối đầu, phường bát nháo, Quê người vẫn giữ thói quang côn. Mơ xây đại học dâng thờ Đảng, Mã tấu hăng rô cố nắm hồn. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 201 NÓ I CHO KHÓ Nếu ai còn tưởng thuở Cộng Hòa, Thương phế binh tàn, cảnh xót xa. Mỗi tháng mươi đô dành trực giúp, Không làm, bày chuyện khó người ta. Bà khuyên mở Ɵệc ca gây quỹ, Ông lại bày về phát gạo ra. Kẻ bảo thư qua, ai kiểm chứng, Giấy tờ thương phế dễ khai ma: Nó i mườ i hết bốn nghi không thật, Vậy chắc sáu phần, cũng lảng qua. Dạy giúp cần câu không giúp cá, Một đồng chẳng thí nói chi xa. Thôi đừng bày đặt, ai làm được? Mỗi tháng mười đồng dễ quá đa. Lắm đứa Dương Chu nào nghĩa ơ n*, Để u mồm, chúng lại tụng “Bà Ha”**. Nhật Quang Phi Hồ * Dương Chu: Triết Gia Tàu thời Xuân Thu thế kỷ thứ 5 trước Tây Lịch chủ trương thuyết vị kỷ, chỉ biết có mình (Trái với Mặc Địch cùng thời chủ trương thuyết Vị Tha Kiêm Ái). ** Bà Ha: Tiếng tụng trong kinh Phật.


202 - Buồn Vong Quốc NỔI NÔNG * Hay dở chưa thông rõ chuyệ n gì , Chú ng đông lôi ké o vộ i hù a chi. Hoan hô chẳ ng rõ điề u chưa phả i, Đả đả o nà o hay chuyệ n đá ng vì . Tuổ i trẻ nổ i nông, không thể trá ch, Già đầ u mông mị , đá ng sầ u bi, Lờ i ngay bạ n tố t nên trân quý, Ghi nhớ trong lò ng để nghĩ suy. Nhật Quang Phi Hồ * Nhiề u ngườ i không có chủ kiế n, thiế u thông Ɵ n, thườ ng bị kẻ khá c lợ i dụ ng lôi ké o và o việ c tá n dương hoặ c đả đả o vô nghĩ a. NÔNG NỔI Điếu Cày tù Cộng, Mỹ đem qua, Khiến cả cộng đồng chộn rộn ra. Đá m đón dâng hoa cờ bảng rước, Kẻ chê trên mạng vạ ch bôi xa. Lắm lời binh, chống, đều nông nổ i, Hiếu sự dìm, tôn thảy quá đà. Xin hãy thong dong xem sẽ biế t, Chưa chi rơm nhiệt vộ i bùng ra. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 203 NỬA NĂM Năm mớ i vừ a sang, mấ t nử a rồ i, Nử a cò n lạ i đó cũ ng bay thôi. Tuổ i già gia tố c cà ng thêm chó ng, Trang lứa bao tên đã khuấ t đồ i. Thoá t hiể m mưu sinh hế t nghĩ rồ i, Cò n gì xà i nấ y, vậ y mà thôi. Công trì nh toan ơ nh bao nhiêu đó , Quanh quẩ n riêng buồn ta vớ i tôi. Ngày đêm nối Ɵếp, tháng rồi năm, Mới trẻ vui trên bãi cá t rằm, Thoáng chốc tan mơ đời đã lão, Mừng ta vững bước bảy mươi lăm. Nhật Quang Phi Hồ RỘN LÀ NG Mộ t đá m lô nhô khuấ y rộ n là ng, Cộ ng tù , Mỹ cứ u mớ i đem sang. Rề n rang long trọ ng cờ hoa đó n, Rờ i ngụ c từ quê, khá ch ngỡ ngà ng, Lá o nhá o hăng say cờ xí tặ ng, Thi nhau hạ ch hỏ i, luậ n nông cà n. Chố ng, bênh rôm rả đầ y gay gắ t, Rơm lử a hoà i công sớ m rụ i tà n. Nhật Quang Phi Hồ


204 - Buồn Vong Quốc NÚI LỬA Hùng vĩ Hélène* chỉ nguội tàm, Đã ngừng bốc khói, cạn dung nham**. Băng tan sét đánh, non vùng dậy, Phún xuất*** tung tràn nhọc chú Sam. Núi đứng cô đơn buồn gió lạnh, Mây dừng lờ lững luyến chiều lam, Bao lần núi động nham lai láng, Đốt cháy môi trường đất phải cam. Nhật Quang Phi Hồ * Volcano St. Helene ở Washington State, USA. ** Lava: chất lỏng với nhiệt độ cao chảy ra từ miệng núi lửa. *** Tro bụi từ núi lửa (volcano gas & dust). Nhiề u bà đượ c so sá nh vớ i nú i lử a. NƯỚC MỸ Nướ c Mỹ người ta quá giỏi giang, Tà i cao kỹ thuật tạ o muôn hàng. Dây chuyền sản xuấ t nhiều vô kể, Kho chứ a dự phò ng giúp thế gian. Ngàn thức thụ Ɵ êu Ɵ nh chế sẵn, Xe tàu xưởng máy thảy khang trang. Nghèo giàu thoả i má i cù ng vui số ng, Dễ nói nơi đây chốn địa đàng. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 205 NƯỚC MỸ Thiên đườ ng hạ giớ i phả i rằ ng đây, Thông thoá ng văn minh xứ sở này. Khắ p chú ng xe hơi, nhà phố rộ ng. Trà n trề hà ng hó a, Ɵệ m đầ y vây. Thông Ɵ n khắ p nướ c nhanh như chớ p, Hãng xưở ng muôn nghề kỷ thuậ t hay. Thế giớ i dẫ n đầ u, nhiề u phá t kiế n, Tự do ngôn luậ n, trọ ng lờ i ngay. Nhật Quang Phi Hồ NƯỚC VIỆT Nướ c Việ t Ɵ êu vong quá rõ thôi, Thờ Tà u giữ đả ng, chú ng là m tôi. Non sông Ɵ ên tổ , Tà u chia chiế m, Vườ n ruộ ng con dân, cướ p bá n rồ i. Bá m ví u giặ c Tà u, mong giữ đả ng, Bị p hà nh dân Việ t, ngự cao ngôi. Gá i trai cù ng khổ , thân nô mọ i, Bó c sạ ch tà i nguyên chú ng cố ngồ i. Nhật Quang Phi Hồ


206 - Buồn Vong Quốc PHẢI SÁNG SUỐT Việc đời chân giả khó phân ly, Nông nổi nghe theo chẳng ích gì. Đạo giáo mười ông, tu chỉ một, Chín toan ngồi mát, dục tham si. Điều hay, của quý bao người giả, Lẽ bịp, đầu ngu lắm chúng đì. Bao kẻ hy sinh cho chúng hưởng, Lừ a đờ i dố i Phậ t, miệ ng “A di”. Nhật Quang Phi Hồ PHẢN BIỆN* Tự do phá t biể u chố n trờ i Tây, Vì thế văn minh tố t cỡ này. Phả n biệ n thiế t cầ n điề u phả i có , Thuậ n từ nị nh lá o mã i sao đây. Cộ ng Hò a to Ɵế ng khoe thà nh ơ ch, Dân Chủ lờ i ra vạ ch khuyế t đầ y. Nhờ đủ bà n ngang cù ng tá n ngượ c, Lộ trì nh điề u chỉ nh Ɵế n phây phây. Nhật Quang Phi Hồ * Nhiề u kẻ thấ y ai không nó i theo ý mì nh thì tứ c giậ n, nên nhớ lạ i lờ i triế t gia Voltaire Phá p đạ i khá i là : “Điề u anh nó i có thể tôi không đồ ng ý , nhưng tôi sẽ tranh đấ u đế n chế t để bả o vệ cho quyề n anh đượ c nó i điề u đó ”.


Buồn Vong Quốc - 207 PHẢN QUỐC Tên nọ quyề n hà nh sá nh đế vương, Nướ c nhà dân tộ c chẳ ng hề thương. Lạ i mong bá n nướ c già u thêm nữ a, Đưa đẩ y non sông cả nh đoạ n trườ ng. Mong sao số mệ nh Ɵ êu trừ hắ n, Diệ t đượ c phả n đồ chó Bắ c phương. May mắ n trờ i cho dân vớ i nướ c, Tương lai cò n có mộ t con đườ ng. Ngà n năm nô lệ giặ c Tà u man, Chú ng quá tham ô, quá bạ o tà n, Dân phả i lên rừ ng đà o mỏ quý, Lặ n mò đá y biể n, ngọ c trai sang. Sưu cao thuế nặ ng dân mò n mỏ i, Nô lệ ngự a trâu kiế p phả i đà nh. Gá i phả i bá n thân, trai khổ dị ch, Phậ n ngườ i cỏ rá c, chú ng hung hà nh. Giờ đây Cộ ng só i toan dâng nướ c Cho lũ Tà u man hạ i giố ng nò i. Tấ t cả vù ng lên gì n giữ nướ c, Muôn đờ i con chá u mã i gương noi. Nhật Quang Phi Hồ


208 - Buồn Vong Quốc PHÁ O NỔ Lăng xăng môi miế ng, nổ i danh ông, Thương phế nghè o xin, có giú p không? Tà i trí , danh quyề n, Ɵề n chắ c khá , Khoe già u keo bẩ n, phẩ n trôi sông. Số ng đờ i vị kỷ , chân bần Ɵện, Cơ khổ tậ t nguyề n, chẳng đoái trông. Phú c lộ c trờ i cho san sẻ chú t, Thiế u lò ng nhân nghĩ a nó i chi ngông. Nhật Quang Phi Hồ PHÔI PHA Tình nào kết cục cũng chia tan, Muôn cánh hoa tươi phải héo tàn. Mạnh đỡ ngàn cân rồi cũng quỵ, Thái thông vạn sự cuối ngơ ngàn. Sinh linh cao thấp đều Ɵ êu tán, Sỏi đá trơ mình vẫn nát tan. Cuộc thế phôi pha không mãi đẹp, Người đời như gió thổ i mây ngang. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 209 PHONG BÌ Bom to vạ n tấ n chẳ ng hơn chi, Cướ p Chệ t tung ra nhữ ng chiế c bì : Lũ Cộ ng đua nhau dâng đấ t nướ c. Giố ng nò i thà nh mọ i đá m man di. Chuẩ n xây căn cứ Tà u sang chố t, Đồ ng hó a dân ta chẳ ng mấ y thì , Gây bệnh, đó i nghè o dầ n tự diệ t. Nhân tà i nguyên khí lụ i tà n đi. Phong bì sứ c mạ nh hơn nguyên tử , Mở cử a cướ p và o, nướ c phả i nguy. Biế t vậ y nhưng mà ngăn chẳ ng thể , Bạ o quyề n tham á c mã i trì duy. Chứ c quan chẳ ng nghĩ lo dân nướ c, Cố t nhắ m Ɵề n riêng, gá i vớ i uy. Tộ i nghiệ p bầ n dân ngu chẳ ng biế t, Sá ng chiề u tứ đổ * có c lo chi. Nhật Quang Phi Hồ * 4 tệ nạ n xã hộ i: Cờ bạ c, rượ u chè , ma tú y, đĩ điế m.


210 - Buồn Vong Quốc PHONG THỰC CỘNG Phong kiến, thực dân tội ác nhiều, Đem so Cộng Sả n chẳng bao nhiêu. Vũ trang chống lại, Tây vây dẹp, Lộ vẻ lưng chừ ng, Cộng diệ t Ɵ êu. Tập quán nước nhà Tây vẫn giữ, Văn phong tổ phụ Cộng cường điêu. Thực dân còn để nhiều ăn nói, Cộng khóa mồm dân, bị p lắ m điề u. Nhật Quang Phi Hồ PHƯỚC HỌA Tà n cuộ c binh đao, phướ c tẫ u đà o, Họ a đà nh chị u khố n cả nh tù lao. Ngườ i đi vui hưở ng chân trờ i mớ i, Thương phế chì m sâu tậ n đá y hà o. Địa ngụ c trầ n gian, ngườ i tậ t chị u, Thiên đườ ng hạ giớ i, kẻ bay cao. Huyề n vi phướ c họ a ai lườ ng trướ c, Bấ t nghĩ a quên nhau, chẳ ng nỡ nà o? Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 211 PROBLEM AND SOLUTION Problems arise anyƟ me anywhere to make people suff ered miserably. Problems need good soluƟ ons to neutralize. We have problem more than enough. Let be the soluƟ on, don’t create more problems. Don’t be a problem for your relaƟ ves, and friends, Not a burden for friends, and for the environment. Be not a nuisance, a problem wherever you go, Bring a soluƟ on possible to all problems those arise. Be a smart soluƟ on to all problems, and be not a problem. If you want to be loved and respected, be not a problem, If you want to be appreciated, always bring a good soluƟ on. How beauƟ ful is the word soluƟ on. And how ugly is the word problem. What kind of people you want to be, soluƟ on or problem? Nhat Quang Phi Ho


212 - Buồn Vong Quốc QUÀ ĐẾN MUỘN* Thư anh gở i đã lưu niên, Xin nhờ cứ u giú p, chú t Ɵề n chờ trông. Phế thương thư gở i chấ t chồ ng, Nghĩ a nhân đá p ứ ng, Ơ nh nồ ng í t ai. Chờ mong bao thá ng năm dà i, Nay quà muộ n đế n, tuyề n đà i anh đi. Hay Ɵ n, ngấ n lệ sầ u bi, Thương anh tà n phế , khổ vì nướ c non. Trả i bao chinh chiế n mỏ i mò n, Giế t nhau thay chủ , nô cò n khố n thêm. Du côn cướ p cạ n bú a liề m, Quê nhà biể n khổ , nỗ i niề m buồ n vương. Mừ ng ta an chố n tha phương, Ngoả nh về đấ t tổ , xó t thương khôn cù ng. Nhật Quang Phi Hồ * Hàng mấ y trăm TPB gở i thư sang nhờ cứ u trợ . Ngườ i nhân á i có lò ng giú p chỉ đế m trên đầ u ngó n tay. Chờ lâu đế n phiên đượ c giú p thì ngườ i TPB đã qua đờ i.


Buồn Vong Quốc - 213 QUA LĂNG CÔ Đoà n tàu dừng chậm trạm Lăng Cô, Chạy bám bên toa, rộn mấy cô. Trước ngực hỏa lò, than lửa đỏ, Bờ vai khô mực, nướng vừa hô. Trời trưa nắng gắt, đời cay khổ, Chân đất xông pha nóng thấy mồ. Đặc sản thế gian duy nước Việt, Buồn thương xứ sở nạn “Tam Vô”. Nhật Quang Phi Hồ QUÁ TỆ Gặp thời ly loạn, phải đành thôi, Cướp bịp hoành tung quá lắ m rồi. Tỷ muội lừa nhau, toan vét trọn, Chắt mưu trộm cố, nở gian tồi. Vườn nhà Ɵ ên tổ tranh chia bán, Bất nghĩa ông bà, hỗn miệng môi. Trách nhiệm lờ xa, hương hỏa lạnh, Thiên lương mất cả, vận suy đồi. Nhật Quang Phi Hồ


214 - Buồn Vong Quốc QUÁTHỜI Gái lành sáu mấy vẫn nguyên sinh, Sống thuở đao binh lỡ cuộ c Ơ nh. Gần mãn cuộc đời chưa gặp bạ n, Chưa từng trả i nghiệm cả nh sinh linh. Phôi pha trời đất quay cuồng lẹ, Muộn bén hương đời biết dỡ hay. Mơ ước tương phùng ngườ i hợ p ý , Nhẹ nhà ng sá nh bướ c dướ i trăng say. Nhật Quang Phi Hồ QUAN CHẾT Đá m thú mặ t heo đá ng chế t thôi, Số ng chi bẩ n đấ t thứ tanh hôi. Tư thông rướ c giặ c, mưu dâng nướ c, Đưa đẩ y non sông xuố ng ngụ c tồ i. Tà i sả n cướ p thâu già u nứ t đố , Buông tay bỏ lạ i thoá ng mây trôi. Côn đồ ngu hạ i là quân ấ y, Sớ m chế t, may ra nướ c phụ c hồ i. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 215 QUÀTHƯỢNG THỌ 80 Nghĩ tặ ng Hiền huynh mộ t mó n quà , Suy nhiề u, nhớ lạ i chuyệ n xưa xa. Phù ng Hoan mã i đứ c cho Thườ ng Mạ nh, Việ c nghĩ a nhân mua biế u giúp nhà : Tiề n tặ ng phế tà n thương chiế n hữ u, Vui mừ ng thượ ng thọ , Ɵệ c quan gia. Ơn đề n, nợ trả , lò ng thanh thả n, Phướ c lộ c trờ i cho hưở ng mã i già . Nhật Quang Phi Hồ GIFT FOR 80 YEAR LONG SURVIVAL How is about a best giŌ to be given to Brother H.? Deeply pondering, I’ve remembered a very old story: Phung Hoan bought a good virtue for Mạ nh Thườ ng. It is to show the humanity and fairness for his family, by fi nancial donaƟ ons to his disable RVN comrades-in-arms in his celebraƟ on of 80-year survival with an elegant party. Showing graƟ tude, repaying debts make him a good feeling. Let enjoy the happiness given by God for long Ɵ me in life. Nhật Quang Phi Hồ Nhân lễ Thượ ng thọ anh H.L., tôi nghĩ mừ ng anh mộ t mó n quà . Xé t ra hiệ n thờ i anh chẳ ng thiế u hay cầ n thứ gì , nên phả i họ c lạ i chuyệ n ngườ i xưa Là Phù ng Hoan mua “nhân đứ c” cho Mạ nh Thườ ng Quân, và tôi đã mua cho anh mộ t mó n quà “Ơ nh nghĩ a”, bằ ng cá ch vinh danh anh tặ ng cho mộ t TPB mù 2 mắ t, và mộ t TPB cụ t 2 chân, mộ t số Ɵền. Trướ c để tỏ lò ng nhân củ a anh, hai là tượ ng trưng giú p anh trả nghĩ a đề n ơn nhữ ng chiế n hữ u tà n phế đã cù ng anh vinh nhụ c số ng chế t. Biế t đâu việ c này sẽ mang đế n cho anh nguồ n cả m hứ ng mớ i để tự cù ng nhau Ɵế p tụ c cứ u trợ tha nhân chiế n hữ u khố n khổ .


216 - Buồn Vong Quốc QUAN HẾT THỜI Quan cũ hết thời chẳng giống ai, Đắng cay, chua xót, lắm bi hài. Phạm trù cai quản còn trăm thước, Dân số thuộc quyền chẳ ng đế n hai. Trở chứng dân thường hay lớn Ɵếng, Mỏng mềm quan phải dỗ xuôi tai. Đổi đời, quan hách im thành bụt, Chính pháp yên dân: phá t củ mài. Nhật Quang Phi Hồ QUÁN NHẬU Bước vào quán nhậu cạnh Sài Đô, Đông khách ồn ào, rộn Ɵế ng “dô”, Từng cốc đầy bia, nguyên cả xị, Một hơi nốc cạn, trọn tuông vô. Gái tơ Ɵếp thị khui liền Ɵếp, Đống caisse* chất chồng vỏ cạn khô. Say khước ngã nghiêng, mồm lả m nhả m, Lên xe trầy trật thấy đường mô. Nhật Quang Phi Hồ * Caisse là cá i thù ng gỗ đự ng nhữ ng chai bia.


Buồn Vong Quốc - 217 QUAN TƯỚC Nướ c mấ t từ lâu, chức vị cò n, Binh tan, văn võ tự mì nh ngon? Bấ t tri vong quố c, buồ n thương nữ , Cay đắng tà n quân, tủ i nướ c non. Thấ t quốc vui chi mà pháo nổ, Lưu vong khổ nhụ c thẹ n lò ng son. Càng cao trọng trách, cà ng thêm hổ, Xót cả nh quê nhà , dạ hé o hon. Nhật Quang Phi Hồ QUAN TƯỚNG Xứ ngườ i ấ m cậ t chú ng xưng quan, Quan Tể , quan Ôn, rộ n nướ c là ng, Chứ c chưở ng tự phong ai cấ m cả n, Thiên binh vạ n tướng nổ i tràn lan. Dân không, lí nh chẳ ng, toà n ma chướ ng, Âm phủ dollars khá o nhử cà n. Đá m ngố ham danh mừ ng tưở ng bở , Thỏ a lò ng mơ ướ c chứ c quyề n sang. Nhật Quang Phi Hồ


218 - Buồn Vong Quốc QUAN Cái xứ tên nào cũng muốn quan, Học hành nhiều ít, vọng cao sang. Khoe khoang xa ố c hù muôn kẻ, Hùng hổ ganh đua nước đến làng, Bằng chức xưng bày hư lẫ n thật. Quyền hành thi triển rõ hung tàn. Tài năng chẳng dụng vì dân nước. Chỉ nghĩ Ɵền riêng túi ngập tràn. Nhật Quang Phi Hồ QUA BẢY MƯƠI Bảy mươi quá tuổi, hết bôn ba, Mừng lã o xuân nay ngộ cảnh già. Chuyện cũ thị phi thôi nhắc nữa, Chốn hèn bát nháo phải lìa xa. Vui đời, viếng bạn qua màn ảo, Nhớ nước, thăm quê ngại hải hà. Thời khắc nhanh bay, đờ i chó ng hế t. Xứ người an cảnh vớ i riêng ta. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 219 QUÊ HƯƠNG NGÀ Y NAY Gái Việt quê xưa giá trị cao, Huyền Trân Công Chúa đổi hai Châu. Công Nương Ngọc Vạn, Miền Nam bộ, Đông Á, Đại Nam nước ngẩng đầu. Gái Việt quê nay rẻ quá bèo, Mấy trăm đô bán, gọi Ɵền cheo. Sang Tàu xa lạnh làm nô dục, Lìa bỏ quê cha bởi phận nghèo. Ngôn ngữ xi xô chẳng hiểu gì, Xứ Tàu, nào có dễ dàng chi. Dân đông vấ t vả , chen nhau khổ, Nô lệ dục Ơ nh, chúng đọa khi. Kiều xưa, lâm cảnh họa oan gia, Gặp Mã Giám Sinh lẫn Tú Bà. Làm thứ đồ chơi cho vạn khách, Tiề n Đườ ng tự vẫ n, mớ i may qua. Trăm ngàn thiếu nữ nước Nam ta, Thỏa dục vừa nô, đá m Chệt Hoa. Buồn khổ mãn đời nơi cảnh lạ, Do tài “Đỉnh Tuệ”, đói nên ra. Nước Việt tài nguyên, dễ thảnh thơi, Tiền rừng, bạc biển, quặng nhiều nơi. Ruộng đồng màu mỡ, thiên nhiên đẹp, Ngược lại dân Ơ nh khổ hụt hơi.


220 - Buồn Vong Quốc Chúng bày học thói kẻ lưu manh, Gian ác dâm ô, giả thánh thần. Mưu trá hại dân, làm quốc sách, Dạy người vô cảm, cạn lòng nhân. Nước chẳng giống ai, ngày tối nhậu, Rượu chè túy điếm, mãn canh thâu. Cha say, mẹ cũng mê cờ bạc, Con cái dốt nghèo biết sống đâu. Mong được ra đi, rời khỏi xứ, Tránh bùn, lại đạp phải phân trâu. Tiền đồ non nước, ai người khóc? Buồn cảnh quê hương, thức bạc đầu. Nhật Quang Phi Hồ GIÃY CHẾT* Tư bản hùng cường giãy chết đâu, Văn minh thêm mã i khỏe giàu lâu. Giao thông nhanh Ɵệ n trên trời đất, Khai thác tài Ơ nh tận biển sâu. Muôn thứ Ɵ nh vi phù thế giới, Nhiều tay tỷ phú giúp năm châu. Dân nghèo no ấm mười lương Cộng*, Liềm bú a cờ treo, ngốc cái đầu. Nhật Quang Phi Hồ * Thuyết Marx trăm năm cũ đã giảng rằng tư bản đang dãy chết. * Lương công nhân ở khu kinh tế Bắc Hàn chỉ 75 dollars/tháng. Một người già nghèo nhất ở Tư bản Mỹ được trợ cấp 850 dollars/thá ng + y tế chính phủ giú p.


Buồn Vong Quốc - 221 RĂNG ĐEN MÃTẤU Răng đen mã tấ u đám hung hăng, Mưu rố i nhân gian, tạ o bấ t bằ ng. Vu xấ u, hạ i ngườ i, theo thói Cộng, Bị p đờ i, dố i Phậ t, lố i gian tăng. Và ng, râu, lé , phệ , trông dườ ng khỉ . Đen, sú n, hô, chì , tợ gấ u đen. Mặ t thỏ , mỏ giơi, beo cá o dạ , Bú a trờ i đá nh trậ t, mã i cò n hăng. Răng hô mã tấ u thấ y mà ghê, Mộ t đá m đườ i ươi dá ng vụ ng về . Trí ó c đầ n khoe, chuyên giỏi bịp, Tâm thân hung bạ o, phá Ơ nh quê. Tranh già nh hư vị , trông mà ngá n, Dố i trá vô Ơ nh, thậ t đá ng chê. Hè n hạ diễ n trò bao quỷ quyệ t. Thế gian khó nỗ i sống yên bề . Nhật Quang Phi Hồ


222 - Buồn Vong Quốc RỜI QUÊ Rờ i quê trong mộ t đêm trăng, Gió lên só ng mạ nh cả n ngăn mạ n thuyề n. Bao năm là m lụ ng cầ n chuyên, Thoá t nghè o tạ m số ng ấ m yên Saigon. Giặ c và o đạ i họ a nướ c non, Cả giò ng giố ng Việ t hế t cò n tương lai. Quyế t tâm liề u chế t chạ y dà i, Vượ t ngà n hả i lý ơ nh bà i tá i sinh. Vợ con đầ y đủ gia đì nh, Mộ t con thuyề n nhỏ quyế t Ơ nh ra đi. Xa rờ i lũ Cộ ng man di, Thoá t đờ i tăm tố i, ngu si khổ hì nh. Mộ t may, chí n rủ i bỏ mì nh, Toà n gia mộ t chuyế n đăng trì nh biể n xa. Phú c nhà tai nạ n đề u qua, Thuyề n êm ghé bế n Tân Ba tạ m mừ ng. Là nơi, chú ng đuổ i không ngừ ng, Vượ t qua xí ch đạ o cỡ i từ ng só ng cao. Phướ c trờ i may mắ n là m sao, Thoá t vù ng bã o tố thuyề n và o biể n xa. Tấ p và o bế n cả ng Sunda, Bên bờ đả o chí nh Java hữ u Ơ nh. Nử a đờ i lạ i thấ y bì nh minh. Hà ng không Mỹ đó n gia đì nh đị nh cư Sang qua cườ ng quố c vui tươi, Tiế p đã i, ăn họ c, thoá t đờ i khó khăn. Trẻ con chăm chỉ siêng năng, Trở thà nh sư sĩ đua chen dướ i trờ i.


Buồn Vong Quốc - 223 Nay già ta đượ c thả nh thơi, Nơi ăn chố n ở nghỉ ngơi an bì nh. Ơn nhờ nướ c Mỹ phồ n vinh, Thậ t lò ng nhân đạ o, nghĩ a Ơ nh bao dung. Nhật Quang Phi Hồ RƯỢU SAY Ham uố ng nhiề u say đã hó a ghiề n, Tiên ông, Ɵ ên nữ ó c đừ điên. Không cò n minh mẫn cầ n suy xé t, Nó i bậ y, hung hăng tạ o lắ m phiề n. Chân bướ c ngã nghiêng, xe chạ y ẩ u, Giế t ngườ i, mấ t mạ ng, hạ i vô biên. Chai gan, suy thậ n, đầ u ngu tố i, Bỏ rượ u đi thôi, hướ ng trí hiề n. Nhật Quang Phi Hồ


224 - Buồn Vong Quốc SẮC KHÔNG Sắc thấy rồi không chóng một thì, Sinh loài tan mất chẳng còn chi. Bao người quanh sống, nay đâu cả, Lắm vật từ không, lại hiện vì. Hoa thắm khoe màu, nhanh biến nát. Tài danh lừng lẫy thoáng Ɵ êu đi. Hư vô bỗng nổi bao tài sắc. Nhân thế hơn thua nghĩ đáng gì. Nhật Quang Phi Hồ * Sắc là vật thể hữu hình. Không là hư vô. SÂN SI Mỗ i ngà y lạ y Phậ t, tố i nghe kinh. Đớ p chá t sân si nộ tậ n Ơ nh. Thù hậ n tụ ng giai bao thậ p kỷ , Ngữ ngôn nông nổ i lắ m linh Ɵ nh. Cử a nhà , trang trí , không cầ n thiế t. Đồ đạ t thừ a mua, nợ bự c mì nh. Đa sự chi li, luôn kiế m chuyệ n, Khó lò ng vui hưở ng cuộ c an sinh. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 225 SANG HÀN Gá i tự Miền Nam đến xứ Hàn, Dạ buồn hồi hộp bước sang ngang. Xứ người băng giá ba mùa lạnh, Ngôn ngữ bất đồng khó thở than. Cam phận tôi đòi, thân xác bán, Dục Ơ nh nô lệ, nhục buồn mang. Trăm năm một kiếp duyên Ơ nh lỡ, Đêm nhớ sông quê, lụy ứa tràn. Nhật Quang Phi Hồ SĨ KHÍ Có gì chuyệ n lớ n cá c ngà i ơi, Trao đổ i thông Ɵ n giú p đọ c chơi, Sợ Cộ ng, bấ m và o liề n xó a sạ ch, E-mail biế n mấ t, biệ t tăm hơi. Mỗ i ngà y hằ ng tỷ bả n e-mails, Quan trọ ng có c gì mà rộ n lên. Ré t thế thôi thì không chuyể n nữ a. Kiêu hè n sĩ khí thậ t buồ n tênh. Nhật Quang Phi Hồ


226 - Buồn Vong Quốc SẮP TIÊU VONG Nế u không đạ i chiế n xả y ra, Tà u không bạ i trậ n, Việ t ta Ɵ êu tù ng. Tà u man cự c á c cù ng hung, Trăm mưu ngà n kế , tậ n dù ng Cộ ng gian. Đọ a dà y dân Việ t lầ m than, Là m thân trâu mọ i, cơ hà n diệ t Ɵ êu. Âm mưu Sinh, Hó a đủ điề u, Ung thư, mầ m bệ nh sớ m chiề u trà n lan. Chú ng dù ng du đả ng công an, Hạ i ngườ i chố ng đố i, sá t tà n lương dân. Dù ng Ɵề n mua lũ gian nhân, Phong bì , quyề n chứ c, nướ c dầ n diệ t vong. Tà i nguyên rừ ng bã i chú ng mong, Biể n xanh chú ng cướ p, đó i lò ng ngư dân. Dã man, vô nghĩ a, bấ t nhân, Chú ng há ch mọ i rợ , chẳ ng cầ n nể nang. Xa nhì n uấ t hậ n ứ a gan, Mã i cò n thương xó t nướ c là ng điêu linh. Dân quê bao nổ i oan Ơ nh, Tan nhà , mấ t nghiệ p, nhụ c hì nh khổ đau. Cộ ng dâng trọ n nướ c cho Tà u, Mong là m Thá i Thú , sang già u tử tôn. Ngà n trang hù ng sử vù i chôn, Sẽ đưa lí nh Việ t trấ n đồ n Tạ ng,Cương. Đà y dân nướ c Việ t biên phương, Ra nơi băng mạ c, Quê hương chú ng già nh. Giố ng giò ng Hồ ng lạ c tan nhanh, Muôn năm đấ t nướ c trở thà nh Tà u bang.


Buồn Vong Quốc - 227 Cơ đồ Việ t tổ Ɵ êu tan, Hế t đườ ng tá i hợ p, khó toan phụ c hồ i. Toà n dân tỉ nh lạ i mau thôi, Ngừ ng say tú y tử u, suy đồ i trướ c sau. Thấ t phu, trí thứ c tỉ nh mau, Cứ u nguy họ a nướ c, chung nhau kế t đoà n. Quyế t lò ng bả o vệ giang san, Xua tan giặ c nướ c, giữ an giố ng nò i. Nhật Quang Phi Hồ SÔNG TRÀ Ba giải sông Trà, một tỉnh quê*, Người đi muôn dặm vẫn thương về. Ấn cao lộng gió, hồi chuông tỉnh**, Bút thắm tung mây, nỗi cảm đề**. Đất khổ tương tàn, lưu huyết lệ***, Trời hành bão lụt, mãn tâm thê***. Thế gian đây cõi nguồn hung hiểm, Cát bụi tung tràn ngập bến mê. Nhật Quang Phi Hồ * Tỉnh có 3 Sông: Trà Bồng, Trà Khúc & Trà Câu (còn Sông Vệ coi như là phụ lưu của Trà Khúc) ** Ấn , Bút: tên 2 ngọn núi ở hai bên sông Trà Khúc. *** Xứ nhiều thiên tai, nắng hạn, bão lụt, giết nhau nhiều vì quyền lợi và chính trị. Đời sống khó khăn và nguy hiểm.


228 - Buồn Vong Quốc TẠ ƠN Ta viế t đôi lờ i để cả m ơn, Vớ i lò ng trân trọ ng biế t sao hơn. Ơn trờ i, lộ c nướ c ta sinh số ng, Ơn củ a muôn ngườ i chẳ ng giả n đơn. Ơn tổ Ɵ ên xưa vớ i mẹ cha, Nấ ng nuôi khôn lớ n thuở quê nhà . Ra đi trá nh giặ c, ơn nhiề u nướ c, Nhờ vậ y ta vui số ng đế n già . Ơn bạ n, ơn thầ y dạ y trí khôn, Lễ , nhân, ơ n, nghĩ a, tạ o tâm hồ n. Ơn ngườ i, ơn vậ t ta chung số ng, Ơn khắ p quê nhà cũ xó m thôn. Nhờ gặ p ân nhân giú p đã nhiề u, Ta may thoá t cả nh khổ bầ n điêu. Đủ đầ y phương Ɵệ n đi, ăn, ở , Vượ t hiể m qua nguy, số ng sá ng chiề u. Ơn vợ chồ ng con đã giú p nhau, Vượ t bao cơ khổ , thoá t thương đau. Hiể m nguy chia sẻ không ngầ n ngạ i. Đờ i mã i cò n vui vạ n sắ c mà u. Ơn bạ n già vui gặ p mộ t hai, Đổ i trao tâm sự buổ i tà n phai. Quá vò ng danh lợ i, nhà n an hưở ng, Chỉ vẻ cho nhau chuyệ n vắ n dà i. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 229 TAI HỌA Hoa Lục mưu thâm, quá đại tài, Giỏi nghề cóp giả nhất trần ai. Đám buôn mưu lợi đem sang bá n. Đồ giả Ɵ êu dù ng bệ nh chẳ ng sai. Mua giú p chúng giàu, đe thế giới, Để nghèo mì nh xuố ng hế t tương lai. Moi người cân nhắc khi mua sắm, Dù ng lắm hàng Tàu, rước họ a tai. Nhật Quang Phi Hồ TÁI NÔ Một giải non sông đẹp phú trù , Hầ u như dân trí mãi âm u. Quá ham danh lợi, mê quyền lực. Ác bịp phô trương, hóa bú dù, Dựa thế Tàu Mao, đua cướp giế t. Bá vơ Lê Marx, khiến nghèo ngu. Tiề n đồ vong quốc, Ɵ êu Hồng Lạc, Đau xót muôn vàn dạ sĩ phu. Nhật Quang Phi Hồ


230 - Buồn Vong Quốc TÁI TÊ Đọc chuyện quê nhà thấy tái tê, Bất nhân hành hạ khổ ê chề. Cùm gông hiểm độc, tù đau đớn, Đói lạnh dông dài, quỷ phải ghê. Phục trẻ can cường, nêu bất khuất, Giận phường gian ác mãi cuồng mê. Non sông dân trí nhiều tham dại, Giúp bọn ngu hùa giặc cướp quê. Nhật Quang Phi Hồ TÂM SỰ CUỐI NĂM Năm mới vừa sang đã mãn rồi, Viễn trình đất nước mãi đen thôi. Tàu di dân chiếm xây làng phố, Cộng mãi tham gian hại giống nòi. Thất vọng buồn say, dân khố n chịu, Quyền gian, ác trị, nước suy đồi. Bốn ngàn năm sử, nay tàn diệt, Dân Việt nô vong, khó phục hồi. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 231 TÀ I XẾ HY SINH Anh hù ng tà i xế Việ t Nam, Bị Tà u nhụ c nướ c, chẳ ng cam số ng hè n. Giậ n thù hố ng há ch, hó a hăng, Cậ p xe, bí t cử a cho xăng lử a bù ng. Ba mươi tên Chệ t chá y chung, Hy sinh đổ i mạ ng, má u hù ng dân ta. Tin vang đây đó gầ n xa, Chế t hơn số ng nhụ c buồ n qua thá ng ngà y. Ngang danh dũ ng sĩ xưa nay. Thí thân quyế t chí tỏ bà y lò ng son. Linh thiêng quố c tổ mã i cò n, Thứ c lò ng dân tộ c, tỉ nh hồ n non sông. Thương nhau mộ t dạ cộ ng đồ ng, Lợ i dân í ch nướ c, giặ c Hồ ng đổ i thay. Nướ c nhà cò n có duyên may, Muôn năm tồ n tạ i, đẹ p bà y vinh quang. Nhật Quang Phi Hồ


232 - Buồn Vong Quốc TÁM MƯƠI Tám mươi tuổi đến tự mừng ta, Vạn hiểm nguy qua, sống tró t già. Sung sướng đời ta xa bóng tối, An bần lạc đạo mã n bôn ba. Thương về đất tổ người cơ cực, Xót nỗi quê cha ách tặ c tà. Nội ngoại ma trơi nhiều ác bịp, Nỗi buồn mất nước, tháng năm qua. Tá m mươi tuổ i hạ c cõ i ngườ i ta, Chân mỏi, tay run cả m cả nh già . Cũ ng phả i gồ ng lên vui cố số ng, Bướ c và o và ng thuở , tạ m thi ca. Lợ i danh sự nghiệ p đề u mây khó i, Đồ ng cả nh tương thân buổ i xế tà . Lữ thứ bâng khuâng buồ n cố quố c, Nỗ i lò ng thương nhớ gở i gầ n xa. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 233 TÂM THẦN Tâm thầ n mộ t đá m nhá o lung tung, Phé t lá t vô căn chẳ ng thẹ n thù ng. Xưng tướ ng, bà y quan vang đấ t khá ch, Mở mồ m mong quả rụ ng vườ n sung. Tranh nhau danh ả o ra thông cá o, Cá ch chứ c quyề n hư rõ lũ khù ng, Dân Việ t chì m sâu do lắ m bị p, Khó bề hiề n sĩ hiệ p tâm chung. Nhật Quang Phi Hồ TÂM TƯ Ta viế t dăm câu tỏ nỗi lò ng, Củ a ngườ i bỏ nướ c số ng lưu vong. Trá nh nơi khổ nhụ c vì quân cướ p, Xa đả ng tà n hung hạ i giố ng giò ng. Diệ t chủng non sông, Tà u hiể m hạ i, Tiêu mò n dân tộ c, Việ t long đong. Thương về tổ quố c, đêm thao thứ c, Kim cổ hưng vong khó thoá t vò ng. Nhật Quang Phi Hồ


234 - Buồn Vong Quốc TAN BIẾN Muôn ngà n vật thể đã tan đi, Kiế p số ng sinh linh thoá ng mộ t thì . Thân xá c Ɵ êu tù ng trong ƥ nh lặ ng, Linh hồ n huyề n ả o giữ a vô tri. Cơ ngơi hưng phế , không còn nữ a, Quyề n chức phôi pha, lại mất đi. Già bệ nh, tử vong, nhiề u nỗ i khổ . Chú ng sinh muôn loạ i khá c nhau gì. Nhật Quang Phi Hồ TẶNG BẠN GIÀ Tá m mươi và o buổ i rõ già nua. Việ c nhẹ đơn sơ khó thể đù a: Qué t chú t sân sau gầ n đứ t thở , Cú i mì nh nhặ t rá c mệ t đà nh thua. Bạ n bè lắ m lú c tên quên mấ t, Chữ nghĩ a Tây Tà u biế t hế t sure. Từ điể n, bả n đồ không dễ đọ c. Tà i nghề vố n có chẳ ng ai mua. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 235 TÂN CỔ HỌC TINH HOA Vũ ng cạ n cá nằ m sắ p chế t khan, Xin gà u nướ c ngá p, vọ ng mưa sang. Không cho, lạ i hứ a đà o sông cả , Thông nố i Trườ ng Giang lộ i thả già n. Thiệ n hữ u gó p Ɵề n giú p khổ đau, Chẳ ng đem cứ u trợ phá t liề n mau. Toan thuê/mua đấ t trồ ng thêm mí a, Đợ i phướ c sang già u giú p lớ n sau. Hộ i đoà n sư sĩ gom niên liễm, Chẳ ng phả i Ɵ êu gì cứ gở i bank. Cù i hủ i, cụ t đui, xin chẳ ng giú p, Lâu ngà y hộ i rã , lố i nà o phân. Tiề n bạ c gom chung chố ng kẻ cuồ ng, Gặ p tham mưu nọ bợ trò n luôn. Đứ ng tên mua phố chờ năm thá ng, Bá tá nh ngà y quên, chuyệ n sẻ suôn. Nhật Quang Phi Hồ


236 - Buồn Vong Quốc TẶNG BĐN Tám mươi mấ y tuổi vẫn cò n hăng, Công nghiệp bao lần vạn khó khăn. Tay trắng hoành tung toan tế thế, Lòng son mưu lượ c giỏ i kinh bang. Luận đề Tiến Sĩ không cầ n giấy, Thành quả cao sư đáng chục bằng. Tiếc kẻ hiền tài không chí nh dụng. Non sông chìm đắm cảnh ngu hèn. Nhật Quang Phi Hồ TẠO HÓA ĐỐ TOÀN Tài sắc thông minh kể tuyệt vời, Mà sao dang dở, thấy buồn ơi. Tóc huyền óng ả, dò ng xuân thá c, Da trắng hồng trơn, mặt sáng ngời. Mỗi bước chân đi nâng dáng đẹp, Đôi câu miệng nói dịu làn hơi. Trớ trêu tạo hóa không chu tất. Để phải giai nhân hận nỗi đời. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 237 TẢNG LỜ Quan nhỏ quan to bổng lộ c nhiề u, Lự c quyề n, danh lợ i, đạ o quan liêu. Quên binh bỏ nướ c đua nhau chạ y, No ấ m Ngườ i cho đủ mọ i điề u. Lí nh trá ng hy sinh nơi chiế n trậ n, Thương vong tà n phế khổ trầ n thân. Cô đơn giữ a cả nh thù man rợ , Gở i cá nh thư xin khẩ n thiế t cầ n. Vô cả m, tả ng lờ , vinh cự u chứ c, Khoe khoang, duy ngã nhấ t muôn dân. Không hề thương xó t binh cầ u cứ u, Trờ i đấ t nà o dung, chú ng biển bầ n. Chỉ nhắ m gá i Ɵề n, tan ná t nướ c, Số ng đờ i vị kỷ chẳ ng thương ai. May sao thoá t cả nh đau tù ngụ c, Bấ t nghĩ a, vô nhân, uổ ng giá o bà i. Hố i lộ Phậ t, Trờ i, cầ u phướ c lộ c, Huyề n vi nhân quả khó nà o thay, Lâm râm xin xỏ tham thêm nữ a. Phú c đứ c nà o đâu đế n đá m nà y. Nhật Quang Phi Hồ


238 - Buồn Vong Quốc TÀ O LAO Già đầ u khoá c lá c, mã i tà o lao, Mổ thị t trăm voi chẳ ng bá t xà o: “Thầ n toá n bạ c bà i ngà y thắ ng vạ n. Kỹ sư hưu Phá p, thá ng lương cao”. Cử a nhà chẳ ng có , thuê phò ng ở , Xe cộ không dù ng, bướ c thể thao. Khoe giú p thiệ n từ lầ n mấ y vạ n. Toà n điề u không thự c, bị p rêu rao. Nhật Quang Phi Hồ TÀ U RAO BÁ N GÁ I VIỆT* Than ôi nước Việt quá lầm than, Trinh nữ, rao đô bán sáu ngàn. Tiền cán, Ɵền cò chia quá nửa, Sang Tàu, nô dục kiếp gian nan. Cướp ngày vô cảm không hề nhục, Trấn lột dân cùng lắm khổ oan. Đại chiến sao không bùng nổ lớn, Sang bằng bể khổ, xóa trần gian. Nhật Quang Phi Hồ * Đọc bản Ɵ n và hình ảnh quảng cáo của Tàu rao bán gái trinh VN 6000 dollars có bảo đảm, nên viết bài này.


Buồn Vong Quốc - 239 TẾT LẠI QUA Tết đến, mừng xuân, tết lại qua, Tàn phai rơi rụng khắp muôn hoa. Ấu thơ nay lãnh vai trò chính, Niên trưởng giờ tan biến khỏi nhà. Cảnh trí thiên nhiên còn mãi đấy, Diện hình nhân thế đã phôi pha. Sinh linh thoáng chớp đà Ɵ êu mất, Lối cũ đâu còn thấy bạn ta. Nhật Quang Phi Hồ TẾT Ở MỸ Nướ c Mỹ ba trăm sáu mấy ngày, Đều như ngày tết nghĩ mừng thay. Áo quần tươm tất, xe chưng hội. Bánh trái lành ngon, Ɵệm thặng bày. Ra chốn đông vui, người lịch sự, Về nhà yên ấm, mụ quyền oai. Giàu nghèo già trẻ đều sang cả, Thương cảnh quê cha cướp đọa đày. Nhật Quang Phi Hồ


240 - Buồn Vong Quốc THA PHƯƠNG CẦU THỰC Liên trường tỉ nh nọ cãi nhau vui, Chuyện cũ Ɵền dư, ngỡ ngọt bùi. Diể n giả , “tha phương cầu thực” nhắc, Kẻ bênh ngườ i chố ng, nghĩa đều xuôi. Ra đi tỵ nạn, không hàng Cộng, Đâu phải Ơ m ăn chịu chết chui. Hết đạn, cạn xăng đành mất nước, Bỏ phiếu bằng chân, chạy sút cùi. Long Tường thuở trước sang Hàn Quốc, Tránh khỏi đường gươm bởi Độ Trần. Tương cảnh rời quê mong thoát Cộ ng. Tìm đường trăm vạn, biển liều thân. Cũng lắm di dân mong ấm bụng, Bất phân Quốc, Cộng, kiếm ăn vùi. Sớm đầu tối đá nh, say Ɵền bạc, Thấy vậy người ngay phải ngậm ngùi. Sinh linh muốn sống phải cần ăn, Cầu thực tha phương cũng lẽ hằng. Nhưng khiến cộng đồng ta mất mặt, Năm qua mớ i trách, muộn hay chăng. Nói thế ngườ i nghe, nhục đám đông, Mỹ Tây hiểu được tất khinh đồng. Nhưng may Tây Mỹ không rành Ɵếng, Dẫu có nói gì, chúng cũ ng “bông”*. Nhật Quang Phi Hồ * bon: tốt.


Buồn Vong Quốc - 241 THẠC SĨ Giáo Sư Triết Học, Pháp tôn ông, Marxism nghĩ mình thậm quán thông, Hoang tưởng cố mang tài giúp Cộng, Đang chờ trâu-ngựa-hóa non sông. Man rừng cọp rắn, sao chen được, Chúng sợ điệp cài, ngạ i lấn công. Ngược lối Tây an về Việt loạn, Chẳng xài giam lỏng, khổ đờ i ông. Nhật Quang Phi Hồ SƯ DIỄN XUẤT Nghi lễ, cà sa của các thầy, Cực kỳ diêm dúa rực trời Tây. Mặt mày sung mãn nhìn duy vật, Thân thể no tràn bụng cả nây. Y phụ c nhiều màu, thêu phức tạp, Mão vàng lắm kiểu, thuở nào đây. Tu hành bày vẽ theo tuồng hát. Cầu Phật ham vui chịu đám này. Nhật Quang Phi Hồ


242 - Buồn Vong Quốc THĂM BẠN Bặt đi tăm ơ ch mấy năm qua, Nay bỗng phone reo gọi đến nhà. Cho biết bạn xưa giờ bất tỉnh, Còn đang thoi thóp sắp lì a xa. Bản đồ xem rõ, chạy thăm ngay, Kẻ trước người sau, thảy đến ngày. Vật chất trần gian đều bỏ cả, Trở về cát bụi trắng hai tay. Chỉ mới năm năm, chẳng gặp nhau, Vừa thêm dăm tuổi, mặt nhăn nhàu. Càng cao tuổi tác càng nhanh yếu, Mới thoảng nào đây vẫn kép đàu. Mỗi kiếp nhân sinh chẳng chắc gì, Người đời mưu mánh, lắm tham si. Vô Ơ nh, vô cảm, vô nhân nghĩa, Chắt góp cho nhiều cũng chẳng chi. Sinh linh cát bụi thật mong manh, Khôn khéo, bần keo, cố giật giành, Như thể ngàn năm vui hưởng mãi, Đâu ngờ mộ t sớm vội đi nhanh. Cuộc đời hư ảo tợ xem phim, Thoáng thấy rồi không, khó lại Ơ m. Hình ảnh còn đây, người đã mất, Thời qua, dĩ vãng mãi sâu chìm. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 243 THAM HẠI Há m danh, ham củ a, lạ i mê quyề n, Xã hộ i muôn đờ i hó a đả o điên. Cướ p bó c hung tà n luôn chẳ ng dứ t, Đau thương khổ hạ nh vẫ n triề n miên, Hiề n tà i trọ ng nghĩ a phù công í ch, Thấ t đứ c tham Ɵề n nhắ m lợ i riêng. Hạ i nướ c, hạ i mì nh sao trá nh khỏ i, Công bì nh nhân á i phả i ưu Ɵ ên. Nhật Quang Phi Hồ THÁ NG 9 NGÀ Y 2 Tháng 9 ngày 2, Cộ ng đoạt quyền, Giết người cướp của, bịp huyên thiên. Lệ tràn, máu chảy đầy sông núi, Cờ đỏ tung bay khắp mọi miền. Bảy chục năm qua dân chết khổ, Tái nô thay chủ, nhụ c triề n miên. Mong trời ôn dịch Ɵ êu trừ chúng, Trăm họ may ra hết não phiền. Nhật Quang Phi Hồ


244 - Buồn Vong Quốc THÁ NG CHÍ N (1939) Tháng chín năm xưa Đức khởi binh, Kết thành phe Trục* đánh Đồng minh*. Năm năm đại chiến, Âu tan nát, Sáu chục triệu người chết khiếp kinh. Đứ c, Ý hùng cường chung đại bại, Bom A Nhật Bản chịu quy trình. Sơn Đầm chính Mỹ ra công giúp**, Nhờ thế Năm Châu tạm thái bình. Nhật Quang Phi Hồ * Phe Trục gồm Đức, Ý, Nhật. Đồng Minh gồm Mỹ, Anh, Pháp, Nga, Tà u. * Sơn Đầm phiên âm chữ Gendarmes của Pháp, lí nh thi hà nh luậ t phá p (Cộ ng Sả n gọ i Mỹ là tên Sơn Đầm Quốc Tế). THÁ NG TƯ Sau tế t mấ y ngà y, mấ t Phướ c Long, Tiế p theo Ban Thuộ t vộ i đi đong. Quân Đoà n tan ná t trên Đườ ng Bả y, Khắ p cả Miề n Trung giặ c siế t vò ng. Thá ng Tư quân giặ c trà n Xuân Lộ c, Đấ t nướ c Cộ ng Hò a sắ p phả i vong. Vỡ tổ Saigon kinh hoả ng chạ y, Than ôi nhớ lạ i, lệ lưng trò ng. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 245 THÁ NH KARL MARX Ngà n triệu con người đã dại điên, Học tên râu xổm, túi không Ɵền. Nổi trôi homeless*, ăn mày bạn, Kinh tế toàn cầu lại giảng biên. Giai cấp đấu tranh xương máu đổ, Công nông thêm cảnh khổ triền miên. Dân Ơ nh điêu đứng, sầu không dám, Lũ cướp lừa tôn Marx thánh hiền. Nhật Quang Phi Hồ * Dân vô gia cư trông bẩ n thỉu, mưu sinh cho mì nh chẳ ng nổi, ăn nhờ ở bá m lạ i đưa ra lý thuyế t hoang tưở ng dạ y cho thế giớ i là m kinh tế . THẤT ĐỨC Đạo đức nước nhà chúng phá banh, Theo gương Á c Bá đại lưu manh. Giả nhân, trá nghĩa, lừa thiên hạ, Phá nước ngu dân dối học hành. Dân dã quen theo, chuyên gạt gẫ m, Cá n quyền áp chế, cướp già u nhanh. Mạng người xem rẻ dường rơm rá c. Dân tộc tan thương chẳng thể lành. Nhật Quang Phi Hồ


246 - Buồn Vong Quốc THAY ĐỔI* Nhục tướng mặt heo kể vãng rồi, Ngu tham phò Chệt đáng Ɵ êu thôi. Giàu to, lắm của thành mây gió, Hèn hạ, cao quyền đã mất ngôi. Mừng bớt một tên hè n bán nước, Chú c thêm lớp trẻ tốt xây đời. Toàn dân nước Việt mong thay đổi, Thoát cảnh vong nô quá tệ tồi. Nhật Quang Phi Hồ * Tin này sau đó biế t không thậ t. THẢY TIÊU VONG Nhân sinh sau trước thảy Ɵ êu vong, Sinh tử già đau chẳng thoát vòng. Sớm nở muôn hoa phô sắc thắm, Chiều tàn lắm kẻ mã i long đong. Trăng tròn trăng khuyết còn quay lại, Giai khách, danh tài một thoáng xong. Vất vả bon chen tranh sống khổ, Miếng ăn, chốn ở, khiến lưng còng. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 247 THEO ĐÓ M Theo đố m ăn tà n rõ nhí nhô, Đua nhau diễ n xuấ t cố bà y phô. Viế t bà i in sá ch đua ca tụ ng, Tiệ c tù ng ra mắ t, rá ng bưng bô. Thấ y sang quà ng họ vồ thanh thế . Thổ i bó ng phơi tên thỏ a mộ ng đồ . Cuộ c thế đẩ y đưa ngườ i mỗ i cả nh. Có gì công đứ c đá ng tung hô. Đặ t bà y lắ m chuyệ n dư công sứ c, Việ c nghĩ a nên là m lạ i Ɵế c đô. Xe hơi cò n có de và thắ ng, Nó i vậ y chơi vui chớ nổ i rồ . Nhật Quang Phi Hồ THÍ CH KHOÁ I LẠC Kim Cương Khoái Lạc giả sư ông, Áo Phật, lòng dâm bóp ngực mông. Trẻ vị thành niên kinh hoảng tố, Thầy quay chụp mũ Cộng vu không. Bực mình chúng kiện cho ra lẽ. Tòa phán đền hơn bốn triệu đồng (USD). Lộc, quả, lọng, chùa, sư phải bỏ, Tu hành, giới sắc vẫn chưa thông. Nhật Quang Phi Hồ


248 - Buồn Vong Quốc THIỀN SƯ Thiền sư sắ p gặ p Marx rồi, Hồn linh rờ i Phá p vượt đồi sang Anh. Bay quanh về lại Hà Thành, Gặp mừng bác Hổ , bôn hành Sài đô. Trí Ngu hồn lại Ơ m vô, Ôn thờ i đuổi Mỹ, xô bồ Tây Đông. Thế rồi bướ c với chân không, Về hầu bác Giáp, bá c Đồ ng, bá c Lê. Làng tôn bịp dựng ê hề, Tu Ɵền, hố t bạc tràn trề cơ ngơi. Tiế c thay rồ i phải xa rời, Chân không bỏ lại quá thời âm u. Nhật Quang Phi Hồ THIỆP XUÂN Gởi thiệp thơ này để chúc nhau: “Tân niên khỏe đẹp, lại sang giàu. Cửa nhà cao rộng, xe thay mới, Thể trí an bình, lộc đến mau. Con trẻ bền tâm cao sự nghiệp, Bạn già vững gối chẳng hề đau. Nhân Ơ nh bốn biển tương thân ái, Mỹ tục lưu truyền vạn thế sau”. Nhật Quang Phi Hồ


Buồn Vong Quốc - 249 THIỆP CHÚC XUÂN Xuân về, giữ lệ chúc thăm nhau: Khỏe mạnh an vui, chẳng phải giàu. Mắt sáng nhìn trời muôn sắc thắm, Gối bền, dai sức, bước thường mau. Miệng còn ngon bữa cơm đơn giản, Trí vẫn Ɵ nh tường chuyện trước sau. Nam nữ bạn bè đều quý chuộng, Bốn mùa gân cốt chẳng hề đau. Rộn ràng nhịp sống, chen theo kịp, Đời mãi còn vui đủ kép đàu. Xót nghĩ nhân sinh nhiều kẻ khổ, Mở lòng chia xẻ, giúp thương nhau. Nghĩa Ơ nh, nhân ái, chung vui sống, Xã hội công bình, thăng Ɵến mau. Đất tổ tàn qua cơn khổ nạn, Nước non hoa cỏ thắm tươi màu. Chúc mong quê cũ, người khai trí, Biết trọng nhân quyền, lẽ phải chăng. Thế giới văn minh nên học hỏi, Bỏ trò gian ác, bịp lăng nhăng. Chúc tuân Chúa, Phật dạy yêu thương Theo đúng lời kinh, thuận lẽ thường, Khiến kiếp phù sinh đầy tốt đẹp, Xuân mừng nhân loại khắp muôn phương. Nhật Quang Phi Hồ


Click to View FlipBook Version