The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Chưa đầy một tuần sau hôn lễ Tuấn mua tặng nàng ngôi nhà khang trang lại chỉ để riêng nàng đứng tên. Thiệp kèm hoa ghi dòng chữ viết tay của Tuấn: “Nhà này là của em, của riêng em. Cảm ơn em đã yêu anh. Vợ thương của anh.” Ngọc Phương không ngờ quà cưới của mình lại là tổ ấm đẹp như trong giấc mơ.

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by Vịnh Thanh, 2021-04-16 17:55:41

Quà cưới

Chưa đầy một tuần sau hôn lễ Tuấn mua tặng nàng ngôi nhà khang trang lại chỉ để riêng nàng đứng tên. Thiệp kèm hoa ghi dòng chữ viết tay của Tuấn: “Nhà này là của em, của riêng em. Cảm ơn em đã yêu anh. Vợ thương của anh.” Ngọc Phương không ngờ quà cưới của mình lại là tổ ấm đẹp như trong giấc mơ.

Keywords: Quà cưới Truyện ngắn Vịnh Thanh

Truyện ngắn
Vịnh Thanh

Quà cưới

Vừa vào nhà là Tuấn ôm hôn Ngọc Phương say đắm
rồi vuốt tóc nàng và hỏi:

- “Tiểu cô nương có mệt không?”

- “Em hơi mệt nhưng thích mệt như thế này cưng à.”
Nàng siết chặc người Tuấn và cười với đôi mắt long
lanh.

Tối hôm nay hai vợ chồng vừa mời gia đình nội
ngoại đi ăn tiệm để thông báo con đầu lòng của Ngọc
Phương và Tuấn là trai theo kết quả siêu âm. Cha
mẹ hai bên mừng rỡ chúc phúc và náo nhiệt nhất vẫn
là chú út Tâm, chàng giám đốc ngân hàng 29 tuổi
được nhiều cô để ý nhưng luôn nói là khi nào gặp
được mẫu người có tính tình khéo léo biết quý trọng
hai họ như chị dâu Ngọc Phương thì mới chịu “trao
đời trai 12 bến nước.”

Gia đình Tuấn là dân Sài Gòn cho nên lúc nào cũng
biểu hiện tình cảm dạt dào khi gặp nhau. Ngọc
Phương và bố mẹ là người Hà Nội vào nam để xây
dựng cuộc sống mới sau khi cô con gái đầu qua đời
vì ung thư máu. Lúc hai họ mới gặp thì bố mẹ Ngọc
Phương vẫn còn theo phong cách giữ kẽ của người
Hà Nội nhưng sau nhiều lần thông gia qua lại thì họ

dần dần trở nên cởi mở hơn, đặc biệt khi nhận ra
cách sống thoải mái không khách sáo đầy nhân hậu
thương người của gia đình Tuấn.

Tuấn gặp Ngọc Phương trong
dịp tham gia chuyến làm từ
thiện của chùa Giác Viên bên
cạnh đầm Sen. Anh quan sát
và có cảm tình ngay với Ngọc
Phương nhưng nàng luôn im
lặng và đối xử với anh rất lịch
sự như các thành viên khác
trong nhóm thiện nguyện.
Hơn sáu tháng sau Ngọc
Phương mới nhận lời Tuấn
mời đi ăn nhưng cũng chỉ tại tiệm gần cơ quan của
nàng và vào giờ ăn trưa của nhân viên. Sau này
Tuấn biết được là Ngọc Phương bị bạn trai cũ người
Sài Gòn tự cắt đứt quan hệ mặc dù cả hai quen nhau
thân thiết khá lâu từ năm đầu đại học do đó nàng rất
sợ đàn ông, đặc biệt là đàn ông Sài Gòn như Tuấn và
nhất là đàn ông theo đạo Thiên Chúa. Cũng may là
gia đình Tuấn theo đạo Phật và Tuấn ưa thích làm từ
thiện hàng tháng cho nên nàng mới cho Tuấn cơ hội
tìm hiểu.

+++

Hơn mười năm trước bố mẹ Ngọc Phương quyết
định vào nam lập nghiệp có lẽ để tránh môi trường
chứa đầy ký ức vui ít buồn nhiều đậm hình bóng của
cô con gái đầu lòng đẹp người và thông minh vừa
trưởng thành lại bị ông trời ban cho căn bệnh nghiệt
ngã. Trong những năm đầu tại Sài Gòn cuộc sống
khá vất vã và Ngọc Phương phải vừa học vừa làm để
phụ giúp kinh tế gia đình. Cũng nhờ người bạn học
chung trường giới thiệu mà Ngọc Phương được nhận
vào làm thư ký mỗi thứ bảy hàng tuần cho một công
ty xuất nhập khẩu với công việc khá nhẹ nhàng mà
mức lương lại cao gần gấp ba những chiều tối theo
mẹ ráp quần áo được trả công tính theo lượng hàng
may được. Người bạn học chung trường đó - Minh -
cũng giúp đỡ gia đình nàng kiếm được nhà trọ sạch
sẽ khang trang với giá tương đối không quá đắt hơn
bao nhiêu so với giá nơi khu nhà trọ cũ khá phức tạp.

Dần dần tình bạn giữa
Ngọc Phương và Minh
trở thành tình yêu một
cách rất tự nhiên. Họ
tâm sự hàng ngày và
thỉnh thoảnh đi cà phê
vào chủ nhật, “đi ăn
vặt” đầu tháng khi

Ngọc Phương rảnh rỗi. Minh theo đạo Thiên Chúa
và nhờ vậy mà Ngọc Phương cũng có dịp dự lễ trong
thánh đường, và nàng thích nhất là đêm Giáng Sinh
nhộn nhịp đầy nụ cười trên môi của mọi người.
Minh thỉnh thoảng đùa với nàng là anh vào nhà thờ
mà không bị Chúa đuổi thì may mắn lắm vì anh rất
lười đi lễ.

Sau khi tốt nghiệp đại học Ngọc Phương tìm được
việc nhà nước với mức lương khá còn Minh lại được
công ty xuất nhập khẩu của nàng nhận vào làm phụ
tá quản lý có lẽ nhờ quen mặt khi Minh đưa đón nàng
đi làm mỗi tuần. Cuộc sống bắt đầu trở nên ổn định
và tốt đẹp cho bố mẹ và Ngọc Phương nhưng chưa
đầy hai tháng sau, và chỉ vài ngày trước khi Minh
đưa Ngọc Phương về ra mắt gia đình anh, bỗng dưng
Minh cắt đứt liên lạc với Ngọc Phương. Nàng khóc
nhiều nhưng với niềm kiêu hãnh của cô gái Hà thành
Ngọc Phương tuyệt đối không quỵ lụy theo đuổi tình

yêu.

Thật ra trong vài ngày đầu mất liên lạc Ngọc Phương
đã đến công ty xuất nhập khẩu nơi Minh làm phụ tá
quản lý để tìm tin tức vì lo sợ anh bị tai nạn bất ngờ
mà không ai hay. Ngọc Phương ngạc nhiên chân tay
run rẩy gần như không đứng vững khi được bác quản

lý cho biết công ty xuất nhập khẩu là công ty con của
một đại doanh nghiệp do gia đình Minh làm chủ, và
khi Ngọc Phương làm thư ký tại đây mỗi thứ bảy
hàng tuần thì Tổng Giám Đốc không cho phép ai nói
về gia thế của Minh với nàng. Minh không xuất
ngoại du học vì muốn ở cạnh má đang chữa trị bệnh
nan y do đó mới thi vào trường đại học của Ngọc
Phương. Bác quản lý cho biết tân Phó Chủ tịch
Lương Khải Minh vừa có việc quan trọng nên gấp rút
lên đường đi Singapore
công tác nhiều tháng và
bác chỉ biết bấy nhiêu
nhưng được dặn dò là
nếu Ngọc Phương có
liên lạc cần giúp đỡ thì
phải báo ngay cho Tổng Giám Đốc. Được hỏi “cô
hay gia đình có cần gì không?” Ngọc Phương cố đè
nén cảm xúc để từ chối với lời cảm ơn rồi xin phép
ra về.

Như người mất hồn lạc lối giữa Sài Gòn trên đường
phố đầy người và xe Ngọc Phương muốn khóc và
kêu gào tên Minh nhưng phải nén lòng. Nàng chợt
hiểu trọn ý nghĩa của câu “mây tầng nào gặp mây
tầng đó.” Lương Khải Minh rời xa Phạm Ngọc
Phương là chuyện phải xảy ra mặc dù nàng vẫn chưa

thể chấp nhận vì tin
tưởng tuyệt đối vào sự

chân thành trong tình
cảm giữa Minh và

nàng.

Lương Khải Minh đơn
giản lịch sự tỏa đầy
năng lượng tự tin nên
thu hút sự chú ý của
nàng ngay từ phút đầu
khi chàng đến ngỏ lời
giúp đỡ với câu nói
gây ấn tượng “chào
người lạ sẽ quen của
tôi” rồi dắt chiếc xe
đạp cà tàng thủng lốp của nàng đến tiệm vá dùm.
Chàng sinh viên mới gặp còn bảo cậu bé sửa xe đạp
xem lại tay thắng, đổ dầu phanh trước sau.. “phải
bảo trì cao cấp cho xe của cô bé VIP” khiến nàng
bật cười.

Minh không bao giờ khoe khoang và vẫn giữ mãi cái
điện thoại cùi bắp suốt 4 năm đại học lại còn bảo đồ
cũ dễ xài, bạn thân dễ mến. Minh lúc nào cũng cười
và luôn luôn động viên nàng cố gắng trở thành phiên

bản tốt nhất của bản thân như đọc thêm sách, nghe
nhạc Anh. Minh của nàng sẳn sàng xắn tay áo
khiêng đồ, dọn dẹp nhà cửa phụ giúp bố mẹ nàng,
đánh cờ với bố cứ luôn thua mà vẫn thích chơi, tặng
mẹ chiếc xách tay vào dịp Tết và biết khen đúng lúc

để lấy lòng bà, được bố mẹ nàng thương như con lại
tự dưng biến mất khỏi cuộc đời của bố mẹ và nàng
như mây khói. Ngọc Phương khóc nhiều, khóc nhiều
lắm giữa những khoảng khắc nửa khuya để bố mẹ
không biết nỗi lòng đau xót của con gái.

+++

Trải qua cay đắng của mối tình đầu Ngọc Phương
khép kín tình cảm cho đến khi được sự chân thành
của Tuấn chinh phục. Nguyễn Anh Tuấn là người

đàn ông tuyệt vời và vô cùng rộng lượng. Ngọc
Phương kể cho Tuấn về người yêu cũ và bảo là nàng
thật sự mang ơn Minh nhiều lắm trong những năm
đầu tại Sài Gòn nhưng có lẽ cả hai không nợ nhau để
đi chung đường trên quãng đời còn lại. Tuấn thông
cảm và còn hứa với nàng là sẽ thay nàng cảm ơn
Minh nếu có dịp gặp mặt.

Ngọc Phương cảm thấy thật hạnh phúc với Tuấn và
đã quên hẳn quá khứ tuy thật đẹp nhưng có đoạn kết
đầy nước mắt. Tuấn là mẫu người đàn ông trưởng
thành, tự tin trong công việc, chín chắn trong tình
cảm, nghiêm túc trong quan hệ, tử tế và lương thiện,
bản lĩnh và không ganh tị với ai, chỉ chú ý làm tốt
trách nhiệm và rảnh thì tham gia công tác thiện
nguyện.

Tuấn yêu thương chăm sóc nàng một cách nồng nàn
sâu sắc chứ không hào nhoáng bồng bột. Tuấn kính
trọng bố mẹ nàng và thường xuyên thăm hỏi cũng
như giúp đỡ việc nhà gái. Bên Tuấn khiến Ngọc
Phương cảm thấy rất bình yên vì chàng chăm sóc
nàng và tin tưởng nàng hầu như tuyệt đối.
Chưa đầy một tuần sau hôn lễ Tuấn mua tặng nàng
ngôi nhà khang trang lại chỉ để riêng nàng đứng tên.
Thiệp kèm hoa ghi dòng chữ viết tay của Tuấn:
“Nhà này là của em, của riêng em. Cảm ơn em đã
yêu anh. Vợ thương của anh.” Ngọc Phương không
ngờ quà cưới của mình lại là tổ ấm đẹp như trong
giấc mơ.

+++

- “Anh có ý đặt tên con trai như thế nào?” Ngọc
Phương hỏi sau khi hai người thay đồ và lên giường
chuẩn bị tắt đèn ngủ.

- “Em nghĩ gì chưa?”

- “Em thích con học giỏi, đàng hoàng và yêu thương
gia đình như anh. Tên Anh Tuấn của anh thật hay.”

Tuấn nhìn Ngọc Phương đắm đuối khiến nàng ngạc
nhiên. “Nhìn gì mà ghê thế.”

- “Đâu có gì tiểu cô nương.” Tuấn cười và nói.
“Anh nghĩ Nguyễn Anh Tuấn Minh là tên có nhiều ý
nghĩa tốt đẹp cho con.”

Ngọc Phương tròn xe đôi mắt cố giấu tí phật lòng:
“Tên Minh không được đâu anh. Nó khiến em nghĩ
đến một người trong quá khứ.”

Tuấn vuốt tóc nàng rồi với tay lấy tấm ảnh của gia
đình nàng chụp khi còn ở Hà Nội bên cạnh đèn ngủ.
Tuấn gỡ khung sau và lấy ra một phong thư cũ đưa
cho Ngọc Phương.

- “Em đọc thư này để hiểu lý do anh định đặt tên con
như vậy nhưng nếu em không thích thì mình còn
nhiều tháng để tìm tên khác cho con trai.”

Ngọc Phương cầm phong bì với ánh mắt đầy ngạc
nhiên. Vừa mở thư nàng không giấu được nỗi xúc
động khi nhận ra các dòng chữ nghệch ngoạc đặc
trưng của Minh, người yêu cũ đã im lặng rời xa nàng
không một lời giải thích.

“Singapore 11-7-20..

Kính chào bạn,

Bạn không biết tôi và tôi cũng không biết bạn
nhưng hai chúng ta có một điểm chung là yêu
thương Ngọc Phương.

Trong ngày vui của bạn và Ngọc Phương tôi
không thể xuất hiện để chia vui nhưng người
nhà thay tôi gửi chút quà cưới với lời chúc bạn
và Ngọc Phương hạnh phúc viên mãn và có
nhiều con học giỏi để giúp đỡ xã hội như Ngọc
Phương thường mơ ước.

Tôi thương Ngọc Phương hơn tất cả những gì
trong thế giới của tôi. Rất tiếc là tôi không thể

ở cạnh nàng để yêu thương nàng, chăm sóc
nàng và cho nàng một gia đình đẹp như nàng
mơ ước. Có lẽ bạn tự hỏi tại sao?

Tôi đang nằm trên giường bệnh bên Singapore
và viết thư này nhờ người nhà giữ hộ cho đến
khi Ngọc Phương lập gia đình với bạn. Tôi
lạnh lùng cắt đứt quan hệ với Ngọc Phương
khi phát hiện bị ung thư phổi trong giai đoạn
chót. Tôi không hút thuốc nhưng bác sĩ cho
biết ung thư đến từ hậu quả tác hại của việc
hít thở khói thuốc lá từ bé suốt nhiều năm. Tôi
chỉ còn 6 tháng trong thế giới này trước khi ra
đi vĩnh viễn, và có lẽ vào mấy tháng cuối tôi sẽ
mất sức cùng trí nhớ do ảnh hưởng của thuốc
giảm đau cho nên phải viết vội thư này để gửi
cho bạn.

Tôi không muốn Ngọc Phương âu sầu vì bệnh
trạng của tôi do đó đã lạnh lùng ra đi để có
thể giúp nàng giận tôi rồi hận tôi rồi nhanh

chóng quên tôi. Càng nhanh chóng quên tôi
thì nàng càng sớm tìm được tình yêu và nàng
xứng đáng có được tình yêu đẹp và hạnh phúc
nhất.

Tôi xin chúc mừng bạn đã yêu thương được

một người đáng yêu nhất trên đời. Ngọc
Phương rất tinh tế và để ý đến nhiều điểm
quan trọng mà đàn ông chúng ta đôi khi không
nhìn ra. Nếu tin tôi thì bạn nên hỏi ý kiến
nàng về việc gia đình bởi vì nàng biết đối nhân
xử thế thật tuyệt vời.

Một vài điểm xin bạn lưu ý. Là cô gái Hà Nội
nên nàng thích phở bắc, đặc biệt là phở tiệm
Phú Vương bên
Tân Định.
Nàng cũng mê
chè củ năng hạt
sen của tiệm Cô
Giang. Cứ mỗi
đầu tháng là
nàng thích “đi
một vòng ăn vặt.”

Và, mỗi lần đi bộ dọc các khu ăn vặt hơi lâu là
gót chân phải của Ngọc Phương thỉnh thoảng
đau ê ẩm có lẽ do đạp máy liên tục khi nàng
làm nghề may giúp kinh tế gia đình. Tôi lúc
nào cũng thủ sẳn dầu cù là con cọp để thoa
giúp nàng như tên hầu phục vụ một tiểu cô
nương.

Tôi từng hứa là sẻ xây tổ ấm cho Ngọc
Phương nhưng rất tiếc là tôi không thể hoàn
thành ý muốn này. Tôi mong bạn có thể giúp
thực hiện nguyện vọng đặc biệt của một người
kém may mắn hơn bạn là tôi.

Món quà cưới này tôi trân trọng gửi cho bạn
và Ngọc Phương với tấm lòng chân thành cầu
chúc hai người tràn đầy hạnh phúc, thủy
chung trọn vẹn đến tuổi răng long đầu bạc.
Món quà cưới có ngân khoản dư để hai bạn có
thể mua một căn nhà khang trang trong thành
phố và cùng nhau xây đắp một mái ấm tràn
đầy niềm vui. Xin bạn đừng suy nghĩ quà cưới
to lớn vì thật ra chỉ là số tiền tôi dành dụm sẳn
để chuẩn bị chăm sóc Ngọc Phương một cách
xứng đáng với tình yêu của nàng dành cho tôi.

Khi bạn có dịp
đưa nàng và bố
mẹ về thăm Hà
Nội và có viếng
mộ chị hai thì
nhờ bạn đốt

dùm tôi nén
hương tưởng

nhớ một thiếu nữ mà tôi được nghe Ngọc
Phương mô tả nhiều lần với sự quý trọng da
diết.

Chỉ khi nào thật sự thuận lợi và không tạo ra
khó khăn gì cho bạn hay gia đình thì nhờ bạn
gửi lời tôi xin lỗi Ngọc Phương và giải thích
cho nàng hiểu tại sao tôi im lặng ra đi. Và chỉ
khi nào bạn thật sự muốn làm điều đó thôi; tôi
không trông chờ khi không còn ở thế giới của
bạn.

Chân thành cảm ơn bạn.

Lương Khải Minh”

Nước mắt chảy dài trên má Ngọc Phương. Tuấn ôm
nàng, đưa đầu nàng tựa vào ngực và nhè nhẹ nắm đôi
bàn tay Ngọc Phương trong im lặng.

Thời gian như ngưng đọng giữa những giọt lệ thổn
thức của Ngọc Phương và cử chỉ âu yếm thông cảm
của Tuấn.

+++

Ngọc Phương lau nước mắt, xoay lên nhìn Tuấn rồi
đề nghị: “Cuối tuần này mình đến gia đình anh Minh
để cảm ơn món quà cưới cũng như hỏi nơi chôn cất
để viếng thăm mộ anh Minh nha anh.”

- “Anh nghĩ như thế là đúng lễ. Anh đã qua cảm ơn
gia đình anh Minh khi vừa nhận quà và sau đó viếng
mộ anh Minh để hứa sẽ cố gắng thực hiện nguyện
vọng trong thư.” Tuấn trả lời.

- “Cảm ơn anh.” Ngọc Phương trao Tuấn nụ hôn
nhẹ. “Em đúng là may mắn gặp được hai người đàn
ông tuyệt vời nhất trên đời.”

Nàng do dự trong chốc lát rồi tiếp tục:

- “Đó là quá khứ đẹp của em nhưng hiện tại và
tương lai là của mình và các con.” Ngọc Phương
thỏ thẻ. “Thôi đừng đặt tên con là Minh nha anh.”

Tuấn nhìn Ngọc Phương rồi ôm chặc nàng vào lòng:
“Em thật tinh tế. Em được yêu thương bao nhiêu
cũng không đủ.”

Vịnh Thanh
Nửa khuya 2:27am @ 16-4-2021

Tác giả . Author

Lloyd Duong

Author, Attorney, Humanist

B.Comm Honours, Juris Doctor

(Univ. of Ottawa), MBA (Univ.

of Toronto)

Member, Law Society of Upper

Canada

Founder, Vietnamese University
Students’ Federation of Ontario

Formerly Financial Analyst,

EconomicForecasting &

Photo @ 25-1-2021 Strategic Planning

Formerly Crown Prosecutor

Publications: Boat People: Imprints on History, Western Political

Philosophies, Eastern Political Philosophies, etc.

Formerly President of Vietnamese Abroad PEN Centre (2018-

2020)

Vịnh Thanh Dương Thành Lợi
Tốt nghiệp danh dự ưu hạng Cử nhân Thương Mại Danh Dự, Tiến
sĩ Luật (ĐH Ottawa), Thạc sĩ Quản Trị Kinh Doanh (ĐH Toronto)
Sáng lập Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam TB Ontario
Nguyên Chuyên gia Dự phóng Kinh tế & Kế koạch Chiến lược
Nguyên Biện Lý, Bộ Tư pháp TB Ontario
Thành viên Luật Sư Đoàn Vùng Thượng Canada, Viện Quân Lực

Hoàng Gia Canada, v.v.
Tác phẩm: Thuyền Nhân:Ấn Tích Lịch Sử, Triết Lý Quốc Trị Đông
Phương, Triết Lý Quốc Trị Tây Phương, v.v.
Nguyên Chủ tịch Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại (2018-2020)

________________ Ω ________________


Click to View FlipBook Version