The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Nhung Khung Buon Khong Ten Tap 2-Cuôn So 1 - Hoang Chau

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by xuanloc54, 2022-07-07 20:57:46

Nhung Khung Buon Khong Ten Tap 2-Cuôn So 1 - Hoang Chau

Nhung Khung Buon Khong Ten Tap 2-Cuôn So 1 - Hoang Chau

những khung buồn không tên hoàng châu 49

Mộng mơ

Cho em đọt nắng ngày nào
Xuyên cành Phượng vĩ nao nao lắng trào
Về đâu một thuở chiêm bao
Tìm đâu lặng nhớ một màu thiên thu

Hạ đi nhượng lại tình thu
Quay quay …xe đạp đặc thù mùa xưa
Nhớ nhiều một thuở đón đưa
Một trang kỷ niệm còn chừa lối mơ

những khung buồn không tên hoàng châu 50

những khung buồn không tên hoàng châu 51

Tâm tình tháng ngày

Tâm tình mãi lao đao
Lời thơ cứ tuôn trào
Sao không đầy nỗi nhớ!
Để tim nhói làm sao

Âu thì đành phải tuân
Chấp nhận kiếp nhân trần
Thế thì thôi phải chớ!
Tiếng hát đã thôi ngân

Bước chân giấu nét trào
Ngõ vắng buồn xanh xao
Có gì đâu mà ngỡ
Một chút ..nửa hanh hao

Tay níu lấy cành hoa
Sắc vàng sao …thể nào!
Chúm chiếm ngày quên nở
Nặng lòng biết là bao

những khung buồn không tên hoàng châu 52

Em và Bóng

Hai chữ “hạnh phúc “ nghe chừng
........mong manh lắm
Phải không anh !
.....Trong khoảng lặng hôm nào
Bây giờ đó...

em với bóng..bỗng chợt thành say đắm
Và rồi ....
...............lắng chìm vào một cõi riêng nao...
Ngày hôm nay tư duy em buồn.. lắng đọng
Như những vần thơ em...cháy bỏng vô hồn
Để rồi ...

............cứ thế .. em và bóng ....chẳng thể chia
phôi
....... và đã đủ một đôi...
Em lại đi về trên phố cũ ... không anh
Cười hay khóc ... cũng thế thôi..EM và BÓNG

những khung buồn không tên hoàng châu 53

Những đóa sen hồng

Tay em những đóa sen hồng
Tựa lòng em đó chất chồng yêu thương
Nợ trần cứ mãi luyến tương
Thương người như thể tơ vương kiếp nào

Hoa lòng tim đỏ dạt dào
Nhịp lòng ôm ấp ngọt ngào tha nhân
Dù lòng đôi lúc bâng khuân
Dặn lòng thôi cứ tình chân nguyện kề

Buồn vui cũng mặc không hề
Tâm không xao động đi về lối riêng

những khung buồn không tên hoàng châu 54

Thơ không anh

Anh có còn đọc được những vần thi
Ta viết cho nhau thân thương ngày trước
Những vần thơ cháy bỏng niềm mơ ước
Về một tình yêu không thể phân ly

Thế mà rồi anh cũng đã ra đi
Bỏ lại em với niềm đau tê tái
Cung thương đứt làm sao mà quấn lại
Phím gẫy tơ chùng lạc mất nốt “Si”

Rồi một ngày tư duy em chợt lặng
Những vần thơ nay cháy miết vô hồn
Cứ tuôn chảy như chưa lần từ khước
Nhưng từ thâm sâu em từng nhận biết....
thơ không anh.... thơ viết cũng vô hồn

những khung buồn không tên hoàng châu 55

Tâm sự một người . . . bạn

Em bước tiếp rồi đừng quay lại anh ơi
Tổn thương một lần thôi với em đã đủ
Giờ trong anh em chỉ là người cũ
Gương vở rồi ... vết nứt mãi trong tim

Còn sót gì đâu anh.. quay lại kiếm tìm
Một chút yêu thương đã chìm vào quên lãng
Em sống tốt hơn ...vì mình luôn xứng đáng
Anh cũng thế mà... nên hãy cứ đi đi ...

những khung buồn không tên hoàng châu 56

Phố núi

Bây giờ nhạt nắng đã xa thu
Phố lại buồn vương chút khói mù
Dốc núi cheo leo cùng ẩn tỏa
Cây rừng lộng gió tiếp lời ru

Buông trôi phím nhạc đàn rơi nốt
Cố giữ bài ca chẳng thiếu từ
Khúc hát ân tình đời viễn xứ
Còn đây miết mãi mặc cho dù

những khung buồn không tên hoàng châu 57

Nếu còn có….

Tìm nhau em biết tìm đâu
Vườn xưa hoang vắng cây sầu mọc giăng
Còn đâu một thuở tung tăng
Lá rơi..rụng xuống lại ngăn lối vào

Nếu còn có một ước ao….
Nghẹn ngào em nói.. lệ trào thâu canh!
Nếu còn gặp lại tình anh
Nắm tay không lạc níu nhành nhân nguyên

Tơ Hồng chỉ nối se duyên
Chắc bền không dứt chim quyên hót ngày
Không là bói cá loay hoay
Dõi trông ngóng mãi không may mắn gì

những khung buồn không tên hoàng châu 58

Vườn xưa Người xa năm tháng
cất
Em trở lại vườn xưa Nghẹn lời buổi chia
Chỉ mỗi mình riêng phôi
bóng Đêm ngày mưa lất
Nắng xuyên kẻ lá phất
thưa Sắc tím cuộc đời trôi
Mỏi mắt buồn trông
ngóng Kỷ niệm đành chôn
chất
Người ta không trở Bây giờ cứ lững lờ
lại Tựa mình đi chân
Chắc cõi xa vẫn nhìn đất
Mím môi mà ứa mãi Tìm lạnh một vần
Lỗi hẹn một cuộc thơ
tình
Mây sao mà rách nát
Em cứ nhìn ngây Nên em mãi thần thờ
ngất Nghe tim mình xây
Dẫu biết giờ bơ vơ sát
Vì sao rơi rụng mất Nhoi nhói không giả
Đành tìm lấy trong vờ


những khung buồn không tên hoàng châu 59

Lặng một cõi hồn

Lần với thời gian một kiếp này
Bao thu là biết đã buồn đầy
Lao đao bóng ngã chờ cô đọng
Thắp thỏm linh hồn một cõi say

Chẳng biết bao lần sầu mưa đổ
Nhiều đêm khoắc khoải héo mi cay
Dòng tuôn chảy miết làm sao đóng
Mắt đã sâu hằn vết của ngày

những khung buồn không tên hoàng châu 60

Trời đã sang đông

Trời đã sang đông
Sương mù giăng lối
Nao nao bối rối
Một cõi mênh mông

Vài câu vô hồn
Bất chợt tan tác
Chờ mây rách nát
Chở nhớ vào đông

Em không son phấn
Đếm mùa phân vân
Nỗi niềm ai thấu
Lặng một chiều tâm!

những khung buồn không tên hoàng châu 61

Chút khói vương

Ly rượu cay có nồng hay chát đắng
Tách cà phê hương vị đắng lắm không
Khi xa nhau bầu trời thường không nắng
Em ngại ngần......tất cả đã qua rồi

Chưa lạnh ..mà hình như ..tuyết trong lòng!
Trăng vẫn sáng ..sao lòng lại sâu thẳm
Khúc tỳ bà... muốn dạo lại buông trôi
Môi cố tươi ....đuổi buồn rơi cho lắng

Ngày qua ngày như cơn lốc qua thôi
Phố buồn ơi ...đâu rồi thời tấp nập
Chiếc lá thu vàng bên hàng phố vắng
Xa xa lắm.... từ dạo ấy càng xa

những khung buồn không tên hoàng châu 62

Đông

Đông sao quá vội
Hai ngày nữa thôi
Cớ chi đến sớm !
Phố núi mù sương

Triền dốc cao ngạo
Ai buồn âm thầm
Lầm lũi qua phố !
Ngõ tối một mình

Đường xưa quen lối
Chân buồn ai qua
Dấu hài còn đó!
Thì thầm..mình EM

những khung buồn không tên hoàng châu 63

Thu tàn chẳng ghé thăm

Thoáng đấy mà nay đã biệt tăm
Thơ văn bỗng chốc gối đầu nằm
Buồn dâng khắc khoải từ thiên cổ
Dạ rối sầu vương với tháng năm

Phố cũ u hoài thêm trống lạnh
Hiên nhà quạnh quẽ tiếng tơ trầm
Hoàng hoa úa sắc từ hôm đó
Cũng bởi thu tàn chẳng ghé thăm

những khung buồn không tên hoàng châu 64

Duyên phận Tháng ngày trôi
nước mắt đâu tròn
Em biết rồi... vỡ
đời mình không Nghiêng chiều nào
duyên phận cũng chạm lắm xót
Em biết mà ... xa
phận số đã riêng
mang Ngày đủ nắng ấm
lạnh cũng sẽ qua
Nên để mặc nhiên Thương nhớ thật
định mệnh an bày đầy
Đời bao lâu mới gọi là yêu
.....thôi bận lòng chi
nữa Thôi mặc lòng
...... lắm lúc thấy cô
Mà đã qua rồi liêu
bao lần nghiệt ngã Rồi ủi an.. mĩm cười
Khóc sớm mẹ cha ... thôi chỉ vậy!
bao lần nức nỡ

những khung buồn không tên hoàng châu 65

Thôi chỉ vậy ...vào đông

Tháng ngày qua nước mắt đâu tròn vỡ
Nghiêng chiều nào cũng chạm lắm xót xa
Ngày đủ nắng ấm ....lạnh cũng sẽ qua
Thôi dặn lòng buồn chi câu duyên nợ
.........

Ngõ hạnh sầu...chạm bóng mình nghiệt ngã
Thôi đành....thương nhớ đầy ..gọi là yêu
Mặc cho dù ...lắm lúc thấy cô liêu
Tự ủi an...mỉm cười...thôi chỉ vậy

những khung buồn không tên hoàng châu 66

Hoàng Ngâu

Hoàng hoa mấy độ hiên nhà
Vườn xưa đã khép thiết tha vẫn đầy
Thương anh héo nụ tình gầy
Chợt nghe gió lạnh hây hây má hồng

Người ơi năm tháng tình hồng
Níu tay chợt nhói xa không thấy gì
Quay nghiêng một thuở xuân thì
Mà nghe gió ngược vần thi dậy lòng

Tóc xanh đã bạc sương trông
Mà sao em vẫn long đong với ngày

những khung buồn không tên hoàng châu 67

Hương xưa

Tình em nào có nhạt phai
Hôn yêu mấy nụ còn hoài không sai
Thời gian hỏi chứ.. có phai!
Tim nồng níu giữ lai sinh kiếp mầu

Vẫn yêu như thuở ban đầu
Vẫn tha thiết nhớ mặc sầu riêng mang
Đêm dài lắm mộng thở than
Chợt nghe sương sớm đã tan mộng kề

những khung buồn không tên hoàng châu 68

Bất chợt như vừa .....

Nhớ thương đã chín mùa chưa!
Mà sao cứ tựa như vừa cách nhau
Tưởng chừng khoắc khoải hồn đâu
Chờ nhau nhuộm tím áo sầu năm xưa

Tìm về níu những mùa mưa
Chợt nghe tháng sáu như vừa trôi đi

những khung buồn không tên hoàng châu 69

Vậy đó anh

Vậy đó anh..xưa em buồn lang thang
Mang u hoài trách tình nhăn khoé mắt
Nay hiểu rồi gánh gồng mang số phận
Có gì đâu…được mất cũng y chang

Lau vội rồi giọt nước mắt rơi nhanh
Có một chút nghiêng nghiêng chiều sâu thẳm
Và ngắm nhìn những gì là sự thật
Để không còn thấy chát đắng vây quanh

Anh biết ….lòng em biển nhớ lan tràn
Thì thôi vậy..muộn màng loài hoa dại
Trong hoang lạnh khóc đời ngày xa mãi
Buồn thật nhiều,khi nắng hạ chói chang

Giờ mỉm cười thêm một chút miên man
Rồi tự nhủ ngày dài thôi khắc khoải
Đủ cho nguôi ..cho mình không xa mãi
Quán tâm hồn sẽ trở lại thênh thang

(chỉnh sửa bài thơ cũ trong Nhật ký đời tôi)

những khung buồn không tên hoàng châu 70

Vững một niềm tin

Dìu nhau qua những khó nguy
Lòng tin nắm vững chẳng suy chút nào
Sẽ qua những bước gian lao
Trái tim vẫn đỏ vẫn trau chuốt ngày

Buổi mai chim hót rạng này
Mỉm cười hạnh phúc đắm say trở về
Xoè tay một quả tim kề
Vững tin đi nhé không hề biến di

những khung buồn không tên hoàng châu 71

Giọt tình nồng

Cung đàn khảy phím buông lơi
Nhẹ trong hơi thở như khơi giọt nồng
Thế gian thiếu một chữ đồng
Bởi câu duyên nợ tơ hồng mà đau

Trách chi tình cứ lao đao
Đàn bầu nắn nót nên chao giữa dòng
Thôi em cứ nhẹ tơ lòng
Bởi trong định mệnh ai phòng được đâu

những khung buồn không tên hoàng châu 72

Sầu tím

Chiều về khắc khoải một cung đàn
Phố cũ tìm về nỗi nhớ đan
Chợt thấy ai kìa theo hướng gió
Lung linh sắc vóc ẩn mây ngàn

Trăng vừa lộ nét bên hiên phố
Áo lụa phong phanh tựa góc lan
Có lúc bầu trời giăng thảm tím
Tình thơ xếp lại lệ tuôn tràn

những khung buồn không tên hoàng châu 73

Bậu với Qua

bậu ơi !hoa nở hiên nhà
em xa năm tháng mượt mà xa chưa
qua buồn qua nhớ sao vừa
đò ngang ai vội cơn mưa ngày nào

bóng chiều con nước nao nao
đò dọc xuôi bến xót nhau câu chào
chân quê ruột thắt tình trao
bậu ơi !qua vẫn ra vào ngóng trông

những khung buồn không tên hoàng châu 74

Có bao giờ , , ,

Đã có bao giờ …
anh chợt nhớ em chưa!
Hay phủ phàng ….
anh bảo rằng chưa!

Trời chợt mưa
chợt nắng chẳng vì đâu
Vòng tay anh
có đủ rộng ôm cả nhớ

Hay chỉ lòng vòng
….ôm khoảnh khắc thôi
Tay em nhỏ
chỉ níu lấy một cành thôi

Mà đã hụt hơi rồi
không thở nổi
Chốn hẹn hò
mật ngọt lắm hơi cay

Thôi anh nhé,
muộn phiền xin trả lại
Có ....bao....giờ ........

những khung buồn không tên hoàng châu 75

Thôi nhé anh !

Thôi anh tình cũ lỡ làng
Cũng như niệm khúc phủ phàng buông dây
Anh thật xa....em ngồi đây
Chìm sâu với giấc mộng đầy nhớ thương
Thôi anh còn chút tình vương

Cứ xem như lá bên đường cuốn bay
Để em buồn với cơn say
Tìm quên đi những tháng ngày có nhau
Thôi anh đừng nhắc lòng đau

Đắng cay kỷ niệm nát nhàu tim ai
Tình nào rồi cũng phôi pha
Yêu thương ngày tháng đã là dấu xưa

những khung buồn không tên hoàng châu 76

Tóc mây xưa

Tóc em thả dài tung bay theo gió
Buổi tan trường anh lặng bước theo sau
Đợi nắng ấm phủ dài trên lối cỏ
Buổi học nào lặng ngắm dáng em sau

Tình muốn ngỏ mãi hoài anh không tỏ
Bài vở đầy sao cứ mãi hư không
Tóc đuôi phượng nằm hoài trong ngăn đó
Góc tim nhau đầy ấp những nhớ mong

Sau ngần năm kỷ niệm buồn không nhỏ
Màu áo trắng trang vỡ đã xa xăm
Em trở lại trường xưa bên bục giảng
Anh chưa nói nên đành chỉ vói trông

những khung buồn không tên hoàng châu 77

Ru lại thuở ...chiều vàng

Ru lại thuở ...chiều vàng trên bến đợi
Khói xanh xanh tím ngát... một trời mơ
Hò hẹn lỗi ...thẩn thờ con nước chảy
Phố dật dờ héo hắt.... một dòng thơ

Ru lại thuở ....tình nồng chưa vở giấc
Bỗng nghe nằng nặng nơi....mắt môi tôi
Hò hẹn lỗi ,,,bàng hoàng trong tiếng nấc
Chỉ tôi buồn lặng lẽ ....với đơn côi

những khung buồn không tên hoàng châu 78

Tím áo em xưa

Cung đường một thuở nhớ vương
Có em áo tím sân trường lối xưa
Nếu đời đừng đổ cơn mưa
Xuân thì ai đó vẫn chừa luyến thương

Vòng quay nay đã phủ sương
Hỏi người năm đó còn vương vấn gì
Lòng sầu thả mãi vần thi
Phím đàn nhịp phách..nhớ chi lạ lùng

Nốt trầm sâu thẳm mà rung
Ngân dài như thể một vùng phủ cung

những khung buồn không tên hoàng châu 79

Chợt

Bất chợt thấy mình như mùa nắng nhạt
Giọt phai nào rong ruổi giữa hoang sơ
Nhớ thương xưa day rứt thuở vào mơ
Mùa đông lạnh chẳng hong đời lữ thứ

Giấc cô miên thấm ướt cả vai nghiêng
Mơ chăng chớ.. một tình yêu diễm tuyệt
Ngõ hạnh buồn nhưng mãi đậm vết thơ
Cung phím ngại chi.... bài ca dang dở

những khung buồn không tên hoàng châu 80

Buổi cơm chiều

Buổi cơm chiều
Ly rượu vang
Bên khung đàn
Rượu vơi đi
Sầu còn đó

Bất chợt thấy mình sao mỏng manh quá
Giấc cô miên thấm ướt cả vai gầy
Mơ chăng chớ... một khung trời diễm tuyệt
Cung phím ngừng ....sao mãi đậm diết da

những khung buồn không tên hoàng châu 81

Bài thơ thấm mệt

Ru lại thuở nắng vàng quê hương đợi
Giọt mưa rơi tím ngát một trời thương
Thuở dật dờ héo hắt một dòng thơ
Hò hẹn lỗi thẩn thờ con nước chảy

Đến bây giờ.......
Thơ không hồn bởi mắt đượm hơi cay
Ru lại thuở tươi hồng chưa trở giấc
Sao nghe cay mặn khóe mắt môi ai

Bâng khuâng chìm giữa dòng đời mưa mãi
Để rồi.........
Con bé hong đời mình lên những vần thơ
Mà hong chi mãi.. mùa ướt hoài vẫn ướt

Lữ thứ đời vẫn vọng mãi tiếng quê hương
Chợt buồn... chợt khóc...mãi vẫn chưa vơi
QUÊ HƯƠNG ƠI ... tiếng gọi nghìn trùng xa
thẩm 

những khung buồn không tên hoàng châu 82

Mắt môi xưa

Mắt môi giờ đã hanh hao
Nụ cười nay đã cõi nào xa xôi

Ta ôm gối mộng phai phôi
Lênh đênh như sóng nổi trôi…mỉm cười

Nụ tình cháy bỏng như chơi
Khóc cười thì đã…ai mời..kiếp hoa

Bàn tay khải nốt giao hoà
Ngân cao tiếng hát mi nhoà mắt cay

những khung buồn không tên hoàng châu 83

Khi em hát . . .

Gian trần lắm nỗi truân chuyên
Bài ca em hát Thánh duyên mỗi tuần
Tâm nguyện dâng hết thật nhuần
Khổ đau bệnh tật sẽ thuần thuốc thang

Người người yên ấm hạnh tràn
Thánh gia tỏa sáng thanh nhàn nơi nơi
Bạn ơi cùng hát em mời
Lời ca vọng tới thiên ngơi ngôi lời

Thánh ca Thánh nguyện trùng khơi
Tâm nguyện hạnh phúc sao vơi vẫn ngày
Thắm lòng nhan Thánh phúc dầy
Người người qua hết hạnh đầy muôn niên

những khung buồn không tên hoàng châu 84

Sáo sang sông ...sáo phụ lòng

Em như chiếc lá úa màu
Trôi theo cơn lốc lao đao giữa dòng
Sáo ơi sáo nở phụ lòng
Bỏ em lạc lỏng bên sông ngỡ ngàng

Buồn cho duyên kiếp lỡ làng
Hận thương sầu nhớ riêng mang nửa đời
Ai xui chim sáo xa rời
Để em mòn mỏi lệ rơi hửng hờ

Mai sau tóc điểm sương mờ
Hồn em phong kín tình thơ sau cùng
Trăm năm mơ khúc tương phùng
Bến xưa vẫn đợi thủy chung một lòng

những khung buồn không tên hoàng châu 85

Góc riêng

góc riêng hạnh phúc nhiệm mầu
nửa trong kỷ niệm thật sâu đậm hình
góc đời nắng ấm lung linh
vườn thơ năm ấy dấu tình không phai
dẫu rằng có cuộc chia hai
trăm năm ngắn ngủi có dài đủ đâu

những khung buồn không tên hoàng châu 86

Mùa đông đã lạnh

Mưa dầm suốt ngày
Đường ra tàu hỏa
Giọt buồn trong mưa
Lòng ai vời vợi

Từ khung cửa nhỏ
Giấc ngày chơi vơi
Công việc gát lại
Thả hồn theo mây

Trời đông biến khuấy
Dăm câu thi tứ
Nhạt nhoà ước mơ
Chỉ là mộng mị

Mưa mất dấu hài
Người không trở lại

những khung buồn không tên hoàng châu 87

Tự hỏi

Răng chừ đêm nay buồn chi lạ
Chuốt mấy vần thơ chừ tái tê
Ai biết tình ta buồn răng rứa!
Chỉ mỗi mình ta ,ta với ta

Khép lại tim ta chừ khép lại
Nữa mảnh hồn đau dạ nát rầu
Thả mảnh trăng thề tình ta khóc
Bên nớ bên ni chẳng thể nào!

những khung buồn không tên hoàng châu 88

Là thế đấy . . .

Lâu lắm rồi mình quên cả cách cười
Quên cả cách nói những lời tha thiết
Quên cả cách yêu một người da diết
Quên hết rồi,ai có biết vì sao ????

Ta là cơn gió tình đau
Đắng cay với những nát nhàu trong tim
Trời xanh xoá mất niềm vui
Gieo bao cay đắng tình vùi thiên thu

những khung buồn không tên hoàng châu 89

Mình ơi !!!

Sông Hương núi Ngự thâm tình
Bên dòng mát lạnh nao nao nhớ mình
Răng chừ mình mãi đi mô
Em đây một bóng buồn vô số buồn

Ngồi đây mơ bóng tưởng hình
Chiều nao bên nớ bên ni hửu tình
Huế xưa Đồng Khánh chiều xưa
Tràng Tiền rợp bóng chiều đưa đón chiều

những khung buồn không tên hoàng châu 90

Xa nhau

Xa anh rồi em vẫn mãi làm thơ
Những câu thơ chắc đã buồn hơn trước
Bởi một lẽ giản đơn ...anh biết đó
Thơ không anh ..thơ viết cũng vô hồn

Xa nhau rồi em vẫn giữ nụ cười
Giờ chắc đã không còn tươi như trước
dễ hiểu thôi mà ......làm sao rạng ngời
Nét môi mềm giăng ngang màu tim vở

Xa nhau rồi em vẫn muốn anh vui
Ly rượu cay có làm anh thấy đắng
Chậm từ từ rồi ngọt ngào thắm lại
Trong nỗi niềm đời một cuộc bễ dâu

Xa nhau rồi có những chiều thẩn thờ
Chờ trăng lên đón đợi bài thơ mới
Em trải lòng mà chút buốt chút trao
Vậy rồi thôi cũng đủ một đêm nhớ

Xa nhau rồi tay đàn thêm nhuần nhuyễn
Đầu ngón tay chút chai cứng anh ơi
Cũng bởi mà.... nốt nhạc trào không hạn
Từ đâu đến ... từ trái tim dại khờ

những khung buồn không tên hoàng châu 91

Cõi gian trần

Một cuộc gian trần ai thấu chăng
Buồn lòng mà hỏi biệt mù năm
Mình tôi trống vắng lòng cay đắng
Chợt thấy quanh đây bỗng tối tăm

Cõi thế chông chênh hồn hoá đá
Có lần vùng vẫy lặng bước căm
Đắm chìm quá khứ mà ai đợi
Chạnh lắm còn đau chẳng viếng thăm

những khung buồn không tên hoàng châu 92

Vậy mà vui

Với cuộc đời em bỏ lại nỗi đau
Những vết hằn đôi lần cứa...thành sẹo
Hơi ấm một bàn tay ...xua lạnh lẽo
Chỉ cần một chút thôi.. dịu niềm xưa

Trời vẫn hừng sáng sau mỗi cơn mưa
Tay ai buông ân tình xin níu lại
Thôi cứ yêu đi ...như thời thơ dại
Cuộc đời chỉ là những cái chạm tay

những khung buồn không tên hoàng châu 93

Em là đóa Quyǹ h hương

Em là đóa Quỳnh hương
Hơn nửa đời vấn vương
Ôm trọn đời khóc thương
Quê hương nặng mù sương

Một ngày giặc bên đường
Biến đổi đời hư ảo
Sài Gòn phủ màu mây
Không là xanh hy vọng

Mây xám phủ trời thương
Quỳnh hương ..ơi Quỳnh hương
Hiện thân mong manh quá
Em gục chết bên đường

Miền ảo ảnh xa lắc
Quê hương còn hay mất
Dăm ba câu ủi an
Khi lòng đau nghẹn ngào

Em ngã nhào đầy ngấn
Thôi không là Quỳnh hương

những khung buồn không tên hoàng châu 94

Đoản khúc xưa

Em áo trắng hẹn chờ ai năm tháng
Dệt thơ tình ngào nghẹn mãi anh ơi
Trang giấy trắng phai phôi màu duyên dáng
Nụ hôn nào giả biệt cuộc tình tơi
.........
Chiếc áo xưa ngã màu theo ai đấy
Mắt môi hờn sống lại một lần mơ
Thôi giữ lại một thời thơ mộng ấy
Mà cầm lấy khát vọng theo gió lay

những khung buồn không tên hoàng châu 95

Những chuyến tàu qua

Sân ga vắng chờ ai mãi đợi
Tiếng còi tàu xé rách màng đêm
Em thách thức nỗi buồn diệu vợi
Mà nghe nhoi nhói mặc cả niềm

Trong sâu thẳm biết bao mùa đợi
Mang u hoài tím một trời đêm
Khe khẽ thôi mà …tim kết sợi
Lặng lẽ mình khắc nhớ…qua thềm

Tàu đến rồi đi không tiễn biệt
Lòng mang hoài niệm tiếng lòng tuôn
Ai biết ai hay mà mãi miết
Khắc khoải mùa thương giấu cội nguồn

Năm tháng ngày trôi đâu cần biết
Tóc pha màu muối thôi đành buông
Lắc đầu chợt tỉnh không da diết
Chiều giáo đường yên ả…hồi chuông

những khung buồn không tên hoàng châu 96

Những Chuyến Tàu Qua

những khung buồn không tên hoàng châu 97

Phải thế không???

Có những người ta chưa bao giờ kể
Lại nhớ thương lặng lẽ đến cuối cùng
Có những người luôn miệng nói nhớ nhung
Nhưng thật ra trong lòng không rung động

Có những người ta vẫn luôn hy vọng
Lại làm ta tuyệt vọng đến ê chề
Có những người ta chẳng hứa sẽ về
Lại một đời vẫn u mê chờ đợi....

những khung buồn không tên hoàng châu 98

Cà tím

Yêu những gì tim tím
Sắc tím của tình yêu
Nhớ nhung và đợi chờ
Hôm nay chợt bắt gặp

Dàn cà tím ai trao
Lòng chợt thấy nao nao
Muốn làm thơ cà tím
Cà tím này không ăn

Chỉ ngắm nhìn thôi nhé
Người ta bảo là vậy
Lòng thầm chợt nghĩ ra
Không ăn thì không ăn

Chỉ để mà nhìn ngắm
Ô ! Ơi! Cũng được mà
Thì ... ra...chỉ là hình ...cà tím.. tím...


Click to View FlipBook Version