The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Ấn bản mới Sen Già Nở Muộn 10-21-22

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2022-10-22 12:47:05

Ấn bản mới Sen Già Nở Muộn 10-21-22

Ấn bản mới Sen Già Nở Muộn 10-21-22

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Trăng Đêm Và Em

1
Đêm khuya trăng đã sáng soi
Là khi em bước lên ngôi nữ hoàng
Thơ ngây một đóa hoa vàng
Che tà lụa mỏng điệu đàng bước đi.
2
Em làm khổ mối tình si
Hồn nghiêng ngả gọi xuân thì nhớ duyên
Vai nghiêng ôm mái tóc huyền
Đôi bờ ngực nở trên miền vấn vương
3
Theo em bước mấy cung đường
Đèn hoa trước ngõ phố phường sương bay
Em về hoa nở trên tay
Gót hài vướng bụi thêm dài bước đi.
4
Bụi mờ che vết chim di
Vỗ đôi cánh nhỏ bay khi dáng chiều
Ta về mỏi gót liêu xiêu
Ghé thăm quán vắng tiêu điều úa thu

201

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

5
Để buồn vỗ giấc mây mù
Âm vang lãng đãng tiếng tù và xưa
Trao nhau khăn lụa sầu đưa
Lau dòng lệ ướt cơn mưa cuối mùa.
6
Giọt rơi sương lạnh gió lùa
Áo em sũng ướt còn chưa muốn về
Đường chiều mỏi bước ê chề
Lời thơ não nuột buồn tê tái buồn.
7
Chờ ai trăng mọc cuối thôn
Vắng em từ dạo căng buồm gió xuôi
Ngẩn ngơ nhìn áng mây trôi
Lòng tha thiết đợi chia đôi nhánh buồn.

Lê Tuấn

202

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Thế Sự

Ở cuối khu vườn đang nở hoa
Hoa tình một đóa nét kiêu sa
Trăm năm một kiếp người hội ngộ
Loài người ơi! Xin hãy thật thà

Còn có ai ngoài kia đang ngủ
Thức dậy mà xem thế gian này
Lịch sử vỡ tan từng mảng lớn
Cố ráp vào nhau mảnh vỡ bay.

Mấy chục năm nay chia cách mãi
Lòng người còn mang lắm hận thù
Vẫn tưởng như lòng quên tất cả
Nào ngờ bóng tối vẫn che mù.

Lê Tuấn

203

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nỗi Oan Tháng Tư

Ta rót rượu buồn giải nỗi oan
Tháng tư trời đất nhuộm màu tang
Lòng vẫn nghe đau buồn thế sự
Tiếng động đổi dời vẫn âm vang.

Ta tưởng thời gian lướt qua nhanh
Nào ngờ dòng lệ vẫn chứa chan
Dòng máu ân tình còn tuôn chảy
Từ chiến tranh về nhang khói tan.

Tay run ly rượu đầy sóng sánh
Rải xuống thềm, cỏ dại úa vàng
Cơn gió hú. Trời câm đất nín
Đời im lìm mộng lớn chưa thành.

Cúi chào nhau mái đầu tóc trắng
Nghe nặng hồn đau nỗi oan này
Lịch sử ngơi đi cùng năm tháng
Sao tháng tư buồn, nhang khói bay.

204

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tháng Tư Ngậm Ngùi

Quá khứ chợt về trong hờn tủi
Lục lại thời gian thời chiến chinh
Tìm trong phế liệu mảnh bom vỡ
Ráp lại mà xem chuyện chúng mình.

Lật trang sách cũ lòng thương nhớ
Đọc lại bài thơ bỗng ngậm ngùi
Hồn chiến sĩ cơn đau thổn thức
Dòng lệ buồn thương nhớ sụt sùi.

Một đời người lính già trông thấy
Nợ núi sông buồn trả chưa xong
Lịch sử quên đi thời chiến loạn
Cố lục tìm xem những chiến công.

Chỉ tiếc đời trai sao hữu hạn
Còn chưa trả hết nợ núi sông
Lòng vẫn còn đau buồn thế sự
Mà phận con người cõi hư không.

205

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nắng Muộn Bên Đường

Ngày nắng hạ thả hồn theo gió cuốn
Bay lang thang vạt nắng muộn bên đường
Em hôm ấy vạt áo bay cuối phố
Cuốn cả hồn thơ nghiêng đổ vô thường.

Thêm một ngày để buồn đi hoang dại
Một mình thôi ngần ngại nhớ thương ai
Xin nhắn gửi chút tình theo nắng hạ
Vạt áo tung bay cuối nẻo đường dài.

Lê Tuấn

206

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Bỗng Thấy Mình Đã Già

Vẫn biết trăm năm cõi người ta
Cuộc đời trôi nổi lắm phong ba
Thăng trầm phiêu bạt theo thời thế
Để lại trong ta nỗi xót xa.

Ta ngồi nhớ lại những ngày xưa
Dường như tuổi đã bắt đầu già
Bảy mươi có lẻ, trăng tròn khuyết
Nhớ thương nào che dấu trong ta.

Có những nỗi buồn vô định ấy
Chen lấn vào trong những ngậm ngùi
Ta uống mừng em ly rượu đỏ
Mà sao lòng ta vẫn chưa vui.

Bạn đời ơi! Còn thức hay ngủ
Trăng sáng đêm nay toả bóng ngà
Có tiếng đàn vui đang tấu khúc
Người tình ơi! Đừng lìa xa ta.
Lê Tuấn

207

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Ngắm Hoa Sen Nở

Một đài hoa mọc lên trời
Một vành lá mở xanh tươi giữa đầm
Nhánh nào mở cõi thiện tâm
Nhánh nào tuôn lệ không cầm cơn đau.

Trong bùn hoa mọc trắng phau
Đóa sen tinh khiết nhiệm mầu thiền tông
Lá xanh điểm một nụ hồng
Chim trời vỗ cánh ngoài đồng vụt bay.

Giấc mơ lại chợt đong đầy
Nhớ trong tiền kiếp cỏ cây hương trời
Phong ba thân phận con người
Chiều buông gió lạnh, cuối đời mây bay.

Chợt buồn nhìn lại trắng tay
Ngón buông, ngón bắt, tuôn đầy lòng hoa
Nắng nghiêng nhuộm ánh chiều tà
Cõi hư cõi thật, chỉ là trống không.

Lê Tuấn
“Cảm nhận hoa sen chớm nở trong lòng”

208

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Đại Dịch Virus Vũ Hán

1
Thành phố bây giờ sao vắng tanh
Không bóng người đi phố lặng chìm
Thấp thoáng trên đường xe vụt chạy
Như sợ ma vờn, phóng thật nhanh.
2
Lệnh giới nghiêm rồi bỗng xôn xao
Đóng cửa nằm nhà ngắm trăng sao
Lòng buồn thổn thức mùa dịch lớn
Coronavirus đến nơi nào?
3
Người bạn ngoài kia đừng hoảng sợ
Mua hết gạo mì chất đầy kho
Những cuộn giấy chùi vô duyên ấy
Cũng hốt đem về, thật ngây ngô.

209

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

4
Tâm lý người đời vẫn hay lo
Cứ sợ ngày mai chuyện đói no
Còn hơn thế nữa lòng ganh tỵ
Kẻ có, người không, thêm đắn đo.
5
Trống rỗng nhà kho sống thế nào?
Lòng kẻ tham lam có nghẹn ngào
Có vui khi thấy người ngơ ngác
Có xót thương người những cơn đau.
6
Riêng với lòng ta tâm chính trực
Hỗn loạn trong đời vẫn thanh tao
Lòng vẫn bình an không rối loạn
Nhìn người chen lấn chạy nhôn nhao.
7
Dịch lớn mới hay thiên hạ loạn
Virus lây lan thế gian này
Đảo điên đất trời cơn giông bão
Nhìn cõi vô thường mây trắng bay.

Lê Tuấn

“Tháng 3 năm 2020. Thời đại dịch Covid 19, Theo lệnh
California, cả thành phố giới nghiêm”

210

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Thời Buổi CoronaVirus

Em đừng vội bước ra đường
Tránh xa nơi chốn vũ trường ăn chơi
Corona đang ở khắp nơi
Lỡ mà dương tính tiêu đời ra ma.

Một khi nhiễm bệnh cách xa
Đừng buồn than khóc lăn ra trách trời
Xin em hãy giữ lấy lời
Rửa tay thật sạch, xa rời đám đông.

Cuộc đời có cũng như không
Corona lỡ nhiễm đừng trông cứu mình
Chắp tay tụng niệm câu kinh
Mai sau trời đất thái bình rong chơi.
LT

211

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Cơn Mưa Nhẹ

1

Chợt nghe mưa nhẹ trước hiên
Theo cơn gió thổi từ miền núi xa
Chim quyên tiếng hót thiết tha
Nắng nghiêng soi bóng chiều tà vấn vương.
2
Thấy em bóng nhỏ dễ thương
Bên đường hoa rụng, lá vờn gió bay
Tạ ơn em đến nơi này
Đêm về thao thức trải bày trang thơ.
3
Tìm trong lệ ướt đêm mơ
Chữ duyên lạc mất bây giờ ngẩn ngơ
Tình như cánh bướm hững hờ
Nụ hoa chớm nở đang chờ gió lay.

212

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

4
Con chim hoảng hốt vụt bay
Tiếng kêu não nuột thương thay cuộc tình
Nhìn quanh chỉ một bóng mình
Rót đầy ly rượu một bình đắng cay.
5
Nghiêng vai gối mộng nằm say
Lắng nghe mõ tụng một vài lời kinh
Giữa trời ta chỉ một mình
Mai sau thế sự thái bình hoan ca.
6
Ơn em tình vẫn thật thà
Về chung một bóng chiều tà bên nhau
Đêm đêm xoa dịu cơn đau
Thềm trăng rụng trắng hoa cau gió lùa.

213

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

7
Mặt hồ sen nở lưa thưa
Đóa nào e ấp đẩy đưa gợi tình
Đóa nào còn giữ nguyên trinh
Hương trà sen ướp cung đình vua khen.
8
Ngoài vườn hoa nở lá chen
Trước thềm trải thảm giăng đèn đón xuân
Em về gặp lại tình quân
Ta buồn nhớ lại gian truân một đời.
9
Ngắm mây trôi cuối chân trời
Ngắm hoa xuân nở tuyệt vời hương trinh
Gương soi nhìn lại bóng mình
Nhớ thương một thoáng ân tình bên nhau
10
Nghe mưa rớt hạt đêm thâu
Đèn xưa ai đổ thêm dầu hôm nay
Nỗi buồn lãng đãng sương bay
Mưa đêm đẫm nguyệt, thêm dài giấc mơ.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang với nỗi buồn đêm mưa’

214

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Bóng Ma Vũ Hán

Sáng nhìn mưa lại tuôn rơi
Dường như mưa khóc chia lời thiết tha
Vũ Hán dịch bệnh nằm nhà
Kẻ lo người sợ thật là tai ương.
Ngoài kia lặng lẽ cung đường
Một màu sương trắng phố phường vắng tanh
Em ngồi liễu rũ buông mành
Ngắm hoa mới nở trên cành gió xuân.

Buồn sao hoạn nạn nhân quần
Số thương vong vẫn nhân phân nhiều lần
Bóng ma Vũ Hán ngoài sân
Muốn đi lòng vẫn ngại ngần tránh xa.
Từ khu vườn nhỏ nhìn ra
Cõi lòng chợt thấy ánh tà huy bay
Nỗi buồn đến tận nơi này
Bao giờ chấm dứt đọa đày trần gian.

Lê Tuấn
“Nằm nhà tránh dịch bệnh Vũ Hán, tháng 3, 2020”

215

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Một Đời Gió Bụi

Tro tàn khơi lại quá khứ
Ta vẫn còn tìm được chữ yêu thương
Dù cho cội rễ vô thường
Dù cho thế sự nhiễu nhương thói đời.

Chữ yêu trọn vẹn ý trời
Một đời gió bụi thương người chinh nhân
Hương xưa nối lại tình gần
Bên dòng lưu thủy phù vân ngập hồn.

216

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Hoa rơi nằm gốc cội nguồn
Người trăm năm cũ lại buồn tình xưa
Cánh chim đậu nhánh hoa thưa
Bóng mây gió chuyển cơn mưa chợt về.

Xót xa thương hận não nề
Tháng tư gẫy cánh ê chề lòng đau
Buông theo vận nước nỗi sầu
Chắp tay vĩnh biệt bạc đầu nhớ thương.

Hoa tàn nhụy vẫn còn hương
Tình xưa chung một con đường bước đi
Tháng tư lịch sử còn ghi
Lòng buồn gợi nhớ ướt mi ân tình

Lê Tuấn
“Tháng tư buồn nhớ về một thời gió bụi”

217

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Sợi Tóc Già Nhẹ Rơi

Trắng rơi một sợi tóc già
Bỗng đâu buồn đến lệ nhòa ướt tay
Rượu vơi lại muốn rót đầy
Cõi lòng vương vấn mây bay cuối trời

Ngoài sân cánh bướm lả lơi
Một vườn hoa nở giữa trời mây xanh
Nhìn con chim sẻ chuyển cành
Nhớ em thuở trước yếm xanh áo hồng.

218

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Chuyện xưa tình cũ nao lòng
Em từ tóc biếc đợi mong ngày về
Nào ngờ tâm sự não nề
Chiều tà nhuộm tím buồn tê tái hồn.

Bóng chim nào đậu bên cồn
Tiếng kêu não nuột cho buồn bơ vơ
Bến sông cò trắng nhởn nhơ
Buồn nào vương vấn, lông tơ trắng đầu.

Lê Tuấn
“nhìn sợi tóc trắng rơi chợt thấy buồn”

219

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nằm Nhà

Không được ra ngoài ngắm phố vui
Ngồi nhà nghe tin cũng ngậm ngùi
Thế giới lây lan dịch Vũ Hán
Hàng vạn sinh linh khóc sụt sùi.
Lòng đau thương xót đời oan khốc
Nỗi buồn buốt giá tận tâm can
Nghe cả hồn ta sầu đay nghiến
Thế giới gần như đang vỡ tan.

Tiếng gọi rụng rời như thất lạc
Bóng ma Vũ Hán đến trong đời
Xem như ngọn đèn dầu sắp tắt
Bóng tối trùm lên một kiếp người.
Người bạn ngoài kia hãy tỉnh thức
Tạm cách ly mình, xa đám đông
Có buồn bã cũng đừng than thở
Thắp sáng niềm tin ngọn lửa hồng.

Lê Tuấn

220

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Buồn Nào Chạm Nhẹ

Nỗi buồn sương trắng bay về
Hạt sương đêm đọng trên lề trang thơ
Trăng còn đẫm nguyệt trong mơ
Hoa rơi thềm lạnh hững hờ sương bay.

Buồn nào chạm nhẹ trên tay
Cho rung động đến trải bày tình riêng
Em về hoa lá chao nghiêng
Giải oan bao nỗi oan khiên phận đời.

221

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nụ cười hồng má đôi mươi
Bay tà áo mỏng bước dời gót xuân
Nụ tầm xuân vướng theo chân
Cho bao thương nhớ tần ngần nhìn theo.

Lệ rơi ướt mối tình nghèo
Bước đi lòng vẫn nghẹn ngào thương ai
Tìm xem có một dấu hài
Buông lời ướm hỏi trang đài còn vương.

Buồn nào chạm bóng tà dương
Xa xăm mấy nẻo một phương diệu vời.
Một thời trôi nổi bên trời
Đóa vô thường nở cho người suy tư.

Lê Tuấn
“nỗi buồn vừa chạm, khi nằm nhà tránh dịch bệnh’

222

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nỗi Nhớ

Em giấu anh trong vạt áo vòng eo
Vào tà áo mỏng nắng chiếu trong veo
Bờ vai hở làn da màu hồng phấn
Chuỗi hạt trai vòng ngọc trắng em đeo.

Em dắt anh theo bước chân em đi
Đường phố đông vui lứa tuổi xuân thì
Hàng cây thay lá nhẹ bay theo gió
Lặng lẽ quanh co ngõ vắng tình si.

Em giấu anh vào mùi hương nước hoa
Để hồn ngơ ngẩn thương nhớ chan hoà
Lời yêu muốn ngỏ nhưng sao còn thẹn
Ướm thử lòng em tình muốn giao thoa.

Em dẫn anh vào mùa thu vàng áo
Dấu vết ngày xưa chợt thấy hư hao
Rừng phong bóng nguyệt nhiều đêm tình tự
Ân ái nồng nàn, gợi nhớ xôn xao.

LT

223

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Buồn Trông

Buồn trông phố vắng lạnh lùng
Bóng ma Vũ Hán não nùng họa lây
Trần gian ảo mộng nơi này
Ngoài kia phố chợ, trưng bày vắng tanh
Buồn trông gió chuyển mây xanh
Tiếng con chim hót đậu cành hoa xuân
Gặp nhau sao bỗng ngại ngần
Chia vùng phong tỏa dưới chân một vành.

Bên khung cửa sổ buông mành
Buồn trông xóm vắng, nắng hanh chiều vàng
Lòng đau thương xót bàng hoàng
Trong cơn dịch bệnh hỗn mang phận người.
Buồn nghe nhân thế kêu trời
Cầu mong phép lạ đổi dời tai ương
Ngàn hoa khoe sắc bên đường
Ngày mai tươi sáng phố phường đông vui.

Lê Tuấn
“vần thơ lục bát khi nằm nhà tránh dịch bệnh, với niềm hy
vọng ngày mai bệnh dịch sẽ tan biến mất. Cho phố phường
đông vui.’

224

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

“Bút chì trên giấy, tranh vẽ lê tuấn”

Tôi Mơ Là Họa Sĩ

1

Tôi muốn có, cây bút thần để vẽ
Bầu trời đêm, tôi vẽ một vầng trăng
Rồi vẽ thêm ngàn vì sao lấp lánh
Những cánh chim vỗ cánh sẽ bay về.
2
Tôi vẽ thêm khung cửa sổ đèn sáng
Trong căn phòng lạnh lẽo bóng cô đơn
Tôi vẽ cái giường, nệm êm chăn ấm
Vẽ thêm một thiếu nữ đẹp mê hồn.
3
Tôi vẽ vào không gian sự yên tĩnh
Sự hiền hòa như nơi chốn thần tiên
Ở nơi ấy ta yêu nhau mãi mãi
Không cơ đơn, không lo lắng muộn phiền.

225

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

4
Tôi muốn có một cục gôm thần thánh
Tẩy xóa đi những nét vẽ u sầu
Tẩy xóa đi những đau buồn nhân thế
Cho bình an trở lại bước khởi đầu.
5
Tôi vẽ thêm ánh cầu vồng rực rỡ
Mà tay em chạm đến những ước mơ
Mơ về thời con gái ngày xưa ấy
Tuổi thần tiên trong sáng đẹp như thơ.
6
Tôi còn vẽ những gì em mơ ước
Mở vòng tay ôm một bó hoa xinh
Nhắm mắt lại tặng em điều huyền bí.
Nụ hôn đầu thơm nhẹ đóa nguyên trinh.

Lê Tuấn
“Tôi mơ làm họa sĩ, vẽ lại những giấc mơ
Thật đơn giản và bình thường đó mới là sự sống thật”

226

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Đêm Vắng

Đêm thanh vắng, ánh trăng thưa
Sương đêm đọng lại giọt mưa cuối mùa
Hạt rơi thêm lạnh hững hờ
Cơn đau thân phận, bóng mờ phù vân.

Hỏi sao em bước xuống trần
Cho mây bỏ núi, bỏ thần xuống chơi
Dù mai tiên có về trời
Nhớ thương tình cũ khóc người trong thơ.

Thương em liễu rũ đào tơ
Tình xưa xin giữ bây giờ sương bay
Ngày sau nhớ cội hoa này
Về thăm người cũ đợi ngày cầu hôn.

227

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Mộ Bia Xưa

Tường thành cũ mộ bia xưa
Hồn đau lệ ướt, còn chưa phai mờ
Chiều buông sương trắng hững hờ
Tháng tư nấc nghẹn, bàn thờ khói hương.

Đợi nhau trên những đoạn trường
Ly hương hội ngộ, đọc chương sử hùng
Tìm trang lệ ướt não nùng
Người xưa anh dũng đứng chung bóng cờ.

Nền vàng sọc đỏ ước mơ
Cờ bay rợp bóng, tự do xứ người
Ngậm ngùi nhang khói giữa trời
Khóc thương vận nước đổi dời buồn đau.

Người về tóc trắng cúi đầu
Chắp tay vái lạy nguyện cầu thánh linh
Một thời gió bụi chiến chinh
Hồn thiêng sông núi hiển linh đất trời.

AET. Lê Tuấn
“nỗi buồn tháng tư”

228

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Corona siêu vi thật nhỏ

1
Có một loài siêu vi trùng thật nhỏ
Nó đến đây làm đảo lộn lòng người
Mắt trần tục chúng ta không nhìn thấy
Quyền năng của nó thay đổi trong đời.
2
Nó áp đặt thêm nhiều quy tắc mới
Đeo khẩu trang và ghi nhớ rửa tay
Nó ra lệnh phải nằm nhà cô lập
Nếu ra ngoài, khoảng cách nhớ chia ngay.
3
Nó giúp ta nhận biết thêm thời gian
Nhiều đến mức không biết phải làm gì
Những người con bắt đầu hiểu cha mẹ
Biết yêu thương, đùm bọc lấy gia đình.

229

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

4
Nó ra lệnh mua thật nhiều thực phẩm
Cùng nhau vơ vét dọn sạch cửa hàng
Cả loài người là nạn nhân của nó
Thật bình đẳng không phân biệt sang hèn.
5
Nó là con vi trùng nhỏ xíu đó
Nhưng quyền năng thì rộng lớn vô cùng
Trong im lặng con người cùng tâm trạng
Nỗi sợ hãi phân định thật đồng đều.
6
Corona, loài siêu vi thật nhỏ
Đến nơi này làm thay đổi bao điều
Sự sống chết loài người bỗng thức tỉnh
Thân phận người, nhỏ bé biết bao nhiêu.

Lê Tuấn
“Vần thơ nằm nhà tránh dịch bệnh”

230

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nỗi Buồn

Nỗi buồn lên tiếng rồi im
Tình riêng thoáng hiện lại chìm trong mơ
Bóng tà dương sáng mập mờ
Chiều buông tắt lịm ngẩn ngơ nỗi buồn.
Đời người gió cuốn mưa tuôn
Xa nhau từ dạo căng buồm gió xuôi
Chiều chiều ngồi ngắm mây trôi
Theo cơn đồng thiếp giải hồi oan khiên.

Gió lay hoa rụng ngoài hiên
Mùi hương gợi nhớ người biền biệt xa
Chiều buồn ra ngắm cành hoa
Xem mai chớm nở thấy già tuổi xuân.
Buồn ơi! Xin gửi phù vân
Cho dòng lệ chảy còn ngần dáng sương
Ngoài kia xe bụi phố phường
Nhắn người quên những đoạn trường thế thôi.

Lê Tuấn

“Thả hồn đi hoang vào thăm nỗi buồn, trong thời gian trống
rỗng nằm nhà tránh dịch bệnh Covd 19. Tháng 4 năm 2020”

231

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Thương Mây Khóc Gió

Xác hoa rải xuống mộ xưa
Chiều rưng rưng khóc bây giờ lòng vương
Trắng màu tang cõi vô thường
Nửa tan nát mộng, nửa nhường chia nhau.

Tháng tư nhiễu loạn thương đau
Lá hoa gió thổi, cọ sầu oan khiên
Khói hương lan tỏa mọi miền
Chắp tay tống biệt một viền hoàng hôn.

Hôm nay lòng nhớ chợt buồn
Ngày xưa súng trận tiền đồn phương xa
Bây giờ trống vắng tuổi già
Lao xao tiếng gọi chiều tà tóc bay.

AET. Lê Tuấn
“Tháng tư buồn gửi hồn thương mây khóc gió”

232

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Thương Em

Vòng tay ôm cả bó hoa
Tặng em nũng nịu, vướng tà áo bay
Lụa đào xuyên nắng chiều tây
Hương xuân quyến rũ, nhớ hoài dáng em

Lời em nhỏ nhẹ môi êm
Ru tôi giấc ngủ ngàn đêm tuyệt vời
Em là tiên xuống làm người
Để tôi lạc bước vùng trời đắm say.

Thả hồn mơ mộng gió mây
Tưởng như tiền kiếp buộc dây ân tình
Ngày mai trời đất thái bình
Tay ôm vò nguyệt chúng mình cùng say.
LT

233

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tóc Điểm Sương

Tóc đã điểm sương người chính trực
Bùn nào vướng bẩn vẻ thanh tao
Còn ai chìm đắm trong nuối tiếc
Ngoảnh lại nhìn xem tự kiếp nào.

Hồ thu nhẹ sóng vỗ dạt dào
Buồn nào chạm đến thú tiêu dao
Hoa đời vẫn nở hương thơm ngát
Vạn nẻo thăng trầm trí vẫn cao.

LT

234

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nỗi Buồn Vô Định

Có những nỗi buồn vô định ấy
Vẫn gọi ta về những đêm thâu
Ngoài sân trăng sáng soi dáng ngọc
Lòng xót thương người thức cùng nhau.

Ở đây hoa nở vườn tạo ngộ
Bàn tiệc bày ra giữa vườn cây
Mừng em ta rót ly rượu đỏ
Cùng nhắp môi buồn chút men say.

Lệnh cách ly vẫn còn ngăn cấm
Vũ Hán trận dịch đã tận tường
Thế giới vỡ tan từng mảng lớn
Hàng vạn sinh linh, lắm đoạn trường.

Lê Tuấn

(vần thơ nằm nhà tránh dịch bệnh)

235

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tiễn Đưa

Tiễn người lòng bỗng xót xa
Một đời thường trụ cõi tà hư không
Tử sinh số phận quay vòng
Trăm năm còn lại tấm lòng bi ai.

Khăn tang trắng đã vội cài
Lòng tan nát mộng đoái hoài nhớ thương
Tiễn người về cõi thiên đường
Hồn thiêng thánh hóa vô thường thế gian.

Giờ đây giấc mộng bàng hoàng
Trăm năm tình cũ tuôn tràn lệ rơi
Uyên ương vỗ cánh bay rồi
Tiếng lòng tha thiết một đời luyến thương.

Lê Tuấn
Tiễn biệt một người đi.

236

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Chia Nửa Cho Người

Chia nửa cho người chút tủi hờn
Để người cảm nhận nỗi đau thương
Lịch sử có sang trang sách mới
Đừng viết thêm vào những thê lương.

Viên đạn giết đi người chiến sĩ
Có nghĩa rằng. Mẹ mất đứa con
Mẹ đau lòng, hai bên đều rơi lệ
Vui gì đây mà hát mãi chiến công.

Nghe cả hồn ta cơn đau buốt
Theo dòng lịch sử đối kháng nhau
Tháng tư ngậm ngùi theo vận nước
Xung sát bạo tàn, những nỗi đau.

Lê Tuấn
“Viết cho ngày 30 tháng 4 2020 Có hàng triệu người vui, thì cũng
có hàng triệu người buồn. Có hàng triệu đốm sáng pháo bông nổ
tung trên bầu trời đêm, thì cũng có hàng triệu nén nhang buồn
thắp sáng trong nghĩa trang, trên những ngôi mộ oan khiên ngày
cuối tháng tư đen”.

237

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Ngày Ấy Lâu Rồi

Nhớ người xa vắng bóng chiều buông
Từ thuở xa xưa chẳng biết buồn
Ngây thơ trong trắng hoa chớm nở
Trái tim dại khờ mới yêu đương.

Ngày ấy tôi thường dạo phố phường
Ngắm em vui bước buổi trường tan
Những vạt áo dài bay trong nắng
Làm trái tim tôi nhịp rộn ràng.

Ngày ấy tôi thường hay làm thơ
Cả hồn trong trắng đến dại khờ
Mở đầu tôi viết câu lục bát
Gửi chút tình riêng vào trong mơ.

238

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tôi biết gì đâu một chữ yêu
Mà sao đau nhói ở trong lòng
Mỗi lần em bước qua khung cửa
Tôi vội nhìn theo lòng ước mong.

Tôi sợ sương bay phủ bóng mờ
Xóa đi dấu vết của nàng thơ
Khung trời lạnh lẽo người xa vắng
Em đã đi xa chẳng đợi chờ.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
Viết một bài tình thơ cho thuở dại khờ”

239

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Mẹ Là Ánh Trăng

Mẹ là ánh trăng rằm soi sáng
Dải đường xa soi bóng con đi
Con xin gom lá nghìn thu lại
Đốt lửa hồng tưởng nhớ sinh ly.
Ngày ấy con đi chẳng hẹn về
Chiến trường xưa lạc dấu sơn khê
Mẹ buồn thương nhớ đầu bạc trắng
Trắng cả hồn con lúc trở về.

240

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Mẹ vẫn lặng im với nỗi buồn
Một đời tần tảo gánh mưu sinh
Mẹ thanh cao quá, lòng con thẹn
Khắc ghi tình Mẹ, một bóng hình.

Đừng khóc mẹ ơi! Hãy mỉm cười
Ngậm ngùi con nhớ mãi một đời
Nhớ thương cất giữ trong ký ức
Tình mẹ bao la thật tuyệt vời.

Lê Tuấn
“Ngày lễ mẹ, viết bài thơ tưởng nhớ đến mẹ tôi.
Mẹ đã ở trên trời. Nhìn xuống trần gian
thương nhớ đàn con”

241

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Đèn Đêm

Sao những nỗi buồn không muốn đó
Cứ gọi ta về những đêm thâu
Ngoài kia đèn sáng như ngày hội
Đường phố đông người chen chúc nhau.
Đèn đêm lấp lánh vườn tao ngộ
Dạ tiệc bày ra dưới bóng cây
Mừng em ta rót ly rượu đỏ
Vui trọn đêm nay hương vị say.

Hỏi em ngày ấy xuân mấy tuổi?
Đêm có nằm mơ bóng tình nhân
Đời có bao lần nói dối Mẹ
Để nhớ thương che giấu bâng khuâng.
Giá như có được ngày xưa ấy
Dẫu chỉ là một thoáng hiện thân
Đời ta khi trước vui như thế
Chợt đã mờ phai, tiếng ngại ngần.

Lê Tuấn

242

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tai Nghe Tiếng Đời

Tiếng lạ xôn xao vạn tiếng gào
Lòng ta tiếng nấc, chợt nghẹn ngào
Để buồn vương vấn mùa trăn trở
Cõi đời va đập tiếng xôn xao.

Cơn đồng thiếp vẫn còn điên đảo
Vạn nỗi buồn dồn dập bên nhau
Tưởng chừng như, đất trời lay động
Xô đời, dịch chuyển những cơn đau.

Người bạn đời ơi! Thức hay ngủ
Xin cùng ta cất tiếng hát ca
Nhịp đều tiếng vỗ, chuyền thêm lửa
Người tình ơi, đừng hắt hủi ta.

243

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Nỗi Buồn

Ôm nỗi buồn thật chặt để rồi say
Xé từng mảng tìm trong vết đoạ đầy
Tám năm chết dấp buồn vong quốc
Mưa lũ rừng hoang xoá vết đau này.
Em có nghe đến tận nỗi u buồn
Thì hãy đặt nụ hôn vào cơn đau
Ta sẽ lịm đi trên bờ môi đỏ
Nỗi buồn trong ta nhờ đó qua ma

244

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Quê hương thì không dự báo chia tay
Mà sao vội vã chia ly, đoạ đầy
Nhìn vào mắt em thấy màu tri kỷ
Chia nửa nỗi buồn ở tận nơi này.
Ai bảo sống tha phương là quên hết
Xoá tan đi nỗi nhớ tận quê nhà
Ta chợt nhớ, lúc tan cơn cuồng nộ
Rồi trở về nhớ trọn kiếp trong ta.
Tế Luân
Người tù cải tạo
Sống chết dập suốt 8 năm trong trại tù.

245

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tìm Nơi Chốn Cũ

Sỏi đá cũng quên chân người
Em đi tìm lại nửa đời ngây thơ
Tìm về nơi chốn đợi chờ
Tìm dòng sông vắng đôi bờ vấn vương.

Tìm hòn đá cuội bên đường
Hỏi thăm còn nhớ cổng trường phượng rơi
Tìm lại ngày tháng rong chơi
Tìm xưa ta bé, một thời mộng mơ.
LT

246

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Mùa Hè Của Tôi

Chỉ một cơn mưa hồng rơi trước ngõ
Tà áo em bay trắng cả sân trường
Nón bài thơ, em hứng đầy hoa phượng
Mùa hè của tôi hồng tím nỗi buồn.

Thuở ngẩn ngơ, mối tình đầu thầm lặng
Nên tôi buồn ngọng nghịu đứng nhìn theo
Cánh phượng hồng nhẹ rơi trên mái tóc
Làm mùa hè áo lụa gió tung bay.

Những giỏ xe chở đầy hoa phượng vỹ
Kỷ niệm ngày xưa em giấu đem về
Để nỗi buồn vu vơ còn ở lại
Chỉ mình tôi thơ thẩn đứng làm thơ.

Mối tình đầu của tôi là câm nín
Là phượng hồng che lấp dấu chân đi
Là hoa phượng ép vào trang giấy trắng
Là bài thơ em chưa đọc bao giờ.

Lê Tuấn
“Viết cho tuổi học trò, ngây thơ khi nhìn hoa
phượng nở”

247

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tiểu Sử Tác Giả

Lê Tuấn. Sinh 1948 tại Hà Nội.
Tên theo quốc tịch Hoa Kỳ: Louis Tuan Le. Bút hiệu thường
mang tên Tế Luân
Năm 1954 Theo gia đình di cư vào Miền Nam - Sài Gòn
Năm 1961 Theo học Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tầu
Năm 1967 Ra trường. Bắt đầu từ đó gắn liền với đời lính chiến.
Chúc vụ cuối cùng Đại Đội Trưởng Địa Phương Quân.
Tiểu Khu Hậu Nghĩa
1975-1983. Trong 8 năm tù đầy đã trải qua nhiều trại tù.
Từ miền Nam ra miền Bắc, qua nhiều trại tù cải tạo
Katum Tây ninh
Trại tù An Dưỡng Biên Hoà
Hoàng Liên Sơn – Yên Bái
Trại tù số 6 Thanh Chương Nghệ Tĩnh

248

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Trại tù số 3 Tân Kỳ Nghệ Tĩnh
1983 được tha về nhà với tình trạng quản thúc tại chỗ.
Tháng 11 năm 1993 Định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO 20.

Sinh sống tại Thung Lũng Hoa Vàng San Jose.
Hiện tại đã (Retire) nghỉ hưu
Thành viên Văn Thơ Lạc Việt
Thành viên Văn Bút Việt Nam
Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ

Sinh Hoạt “Văn Thơ Lạc Việt”
Đã thực hiện nhiều Video clips Mạn Đàm về những tác phẩm
văn học kinh điển của Việt Nam như: Truyền Kiều - Chinh Phụ
Ngâm - Cung Oán Ngâm Khúc - Lục Vân Tiên - Hồ Xuân
Hương. Tỳ Bà Hành. Thực hiện nhiều Video phóng sự, phỏng
vấn.
Đã phổ biến trên hệ thống TV Dân Sinh và Viet Today, trên hệ
thống VNA - TV và trên hệ thống YouTube – Facebook.
Thực hiện nhiều Audiobook như:

Tình Yêu Trong Thi Ca
Mùa Thu Hoài Niệm.
Thực hiện nhiều video Du Lịch Âu Châu và Đông Âu,
phổ biến trên YouTube – Facebook
Từng là Chủ Bút Đặc San Nhân Trí Dũng
Viết nhiều thơ đăng trên Đặc San và Tuyển Tập VTLV
Và những Website văn học

249

Sen Già Nở Muộn Louis Tuấn Lê

Tác phẩm đã ấn hành:
Tình Yêu Của Tôi (Thơ)
Sen Già Nở Muộn (tùy bút và thơ)
Đội Đập Đá. (Hồi ký tù cải tạo và truyện ngắn)
Lang Thang Cõi người
Triết Học và Thiền Bên Dòng Văn Thơ
Lặng Im Tiếng Đời
Trân Trọng
Lê Tuấn

250


Click to View FlipBook Version