The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here.

Lặng Im Tiếng Đời tuyển tập thơ (thứ 6) 05-16-2022

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base.
Search
Published by lanthicung, 2022-05-17 22:31:18

Lặng Im Tiếng Đời tuyển tập thơ (thứ 6) 05-16-2022

Lặng Im Tiếng Đời tuyển tập thơ (thứ 6) 05-16-2022

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tình Mùa Đông

Em già theo năm tháng
Tô thêm chút môi son
Lớp phấn hồng che giấu
Thời gian đã hao mòn.

Có sợi buồn trong tóc
Pha sương khói lụi tàn
Vết nhăn viền khóe mắt
Làn da điểm tàn nhang.

Tách cà phê buổi sáng
Chút vị đắng trên môi
Có bỏ thêm vị ngọt
Thì đời cũng thế thôi.

Mùa xuân còn thấm lạnh
Phố núi tình đẩy đưa
Mùa đông đốt thêm lửa
Bóng em buồn hơn xưa.
LT

101

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Buổi Sáng Bình Yên

Buổi sáng trời nhẹ mưa
Ngoài sân chưa vệt nắng
Tiếng chim trời im ắng
Hơi ấm còn trong chăn

Hôm nay em ngủ muộn
Dòng mơ buồn nhẹ trôi
Đừng vội vàng thức giấc
Cho dài đêm xa xôi

Thoáng mùi hương đồng cỏ
Hoa bưởi lùa tóc mây
Hạnh phúc thật bé nhỏ
Tình yêu đã tràn đầy.

Nhẹ nhàng cơn mơ đến
Khép kín cửa bình yên
Để tình không mất dấu
Trong mơ đầy tình em
LT

102

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Thu Vắng

Trời hong khô lá rải ven đường
Phủ kín hoàng hôn, lấp dấu chân
Hoa lá oằn mình cơn gió lạnh
Nỗi buồn ùa đến lòng phân vân.

Thu đem thêm lá phủ chân em
Cho bước chân mềm tiếng nhạc êm
Đến lúc mặt trời vừa khuất núi
Vẫn còn luyến tiếc buồn trong đêm.

LT

103

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Trăng Soi Hồ Thu

Trăng thu soi bóng mặt hồ
Lá rơi chạm vỡ đẩy xô chiều vàng
Làn sóng nước vỡ tang hoang
Đẩy đưa thuyền đến bến nàng chờ mong.

Trời chiều sương lạnh gió đông
Đóa sen trắng nở giữa dòng thuỷ lưu
Nỗi buồn chợt đến đìu hiu
Cõi lòng mang nặng ưu tư buồn về

Mây xưa rũ bỏ câu thề
Núi non bỏ lại não nề gió bay
Nhớ nhau với mãi tầm tay
Áo bay tà rộng dáng gầy thương đau.

Ngại gì cơn gió mưa mau
Hẹn nhau chốn cũ, tình đầu đơn côi
Chiều thu hoa lạnh mây trôi
Hồ thu xanh biếc, xa xôi nhớ người.
LT

104

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Một Chiếc Lá Thu

Một chiếc lá không làm thu vàng úa
Mây xám về chưa hẳn trời đã mưa
Sao lòng buồn vẫn chập chùng rất lạ
Em nơi đâu mùa thu buồn hơn xưa.

Ngọn gió lùa chiếc lá rơi rất khẽ
Chiều nhẹ nghiêng theo tà áo em bay
Cho ướt sũng thơ tôi thêm lầy lội
Em vô tình vò nát giữa đôi tay.

Giọt sương đêm còn đọng trên nhánh lá
Đợi nắng về điểm hồng mắt môi em
Em vui bước dạo chơi ngoài phố xá
Mà mùa thu, nỗi nhớ lại dài thêm.

LT

105

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Giọt Cà Phê Đắng

Cà Phê đen mà đắng
Làm mờ dấu môi son
Em không cần che giấu
Tình khát khao mỏi mòn.

Thêm chút đường cho ngọt
Vị đắng tan vào nhau
Thêm buồn vào nhan sắc
Khẽ cắn vào môi đau.

Tách cà phê uống cạn
Em còn mãi đợi chờ
Môi đắng thêm giọt lệ
Tình tan vào trong mơ.

106

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Trời sương mù tháng chạp
Phố xá buồn hơn xưa
Ngày buồn, buồn thêm nữa
Bóng người đi vắng thưa.

Em bây giờ huyền thoại
Uống cạn chén tối tăm
Tách cà phê đậm đắng
Hương vị buồn trăm năm.

Lê Tuấn

107

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Nếu Thiếu Bóng Đàn Bà

Nếu thế giới thiếu hẳn bóng đàn bà
Thì đàn ông sẽ lạnh lùng cô độc
Ngày xưa Thượng Đế cũng nghĩ như vậy
Ngài tạo đàn bà gửi tặng các ông.

Tám Tháng Ba, ngày hội của các bà
Các ông nên nhớ tặng quà với hoa
Tặng chai rượu đỏ, bó hoa hồng thắm
Nụ hôn ngọt ngào yêu dấu mặn mà.

Nhắn gửi đàn ông trong đó có ta
Món quà này Thượng Đế đã sinh ra
Phải trân quý, người cho ta hạnh phúc
Ngọt ngào sao nghe tiếng gọi vợ nhà.

Lê Tuấn

108

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Đêm Rằm Nguyên Tiêu

Đêm rằm nguyên tiêu, đọc truyện kiều
Thuý kiều nàng hỡi, phận tiêu điều
Thương thay đời lắm mùi dâu bể
Để cụ Tiên Điền khóc trớ trêu.

Một mảnh trăng soi rằm tháng giêng
Đèn lồng thắp sáng mối tình riêng
Lầu son ngóng đợi tình quân đến
Vái lạy, cùng trời đất có thiêng.

Ngày Tết nguyên tiêu, trăng sáng soi
Hoa đăng đèn thả sáng khung trời
Gái trai hớn hở vui ngày hội
Vọng tiếng thương Kiều khổ một đời.

Ai khóc nàng kiều nước mắt dư
Bên mồ cỏ úa khói nhang thưa
Ngàn năm ngấn lệ còn chan chứa
Thơ truyện tuôn trào giống Tố Như.

LT

109

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Trăng Rằm Tháng Giêng

Tháng giêng ngày Tết Nguyên Tiêu
Trăng rằm sáng tỏ mỹ miều nguyên trinh
Bài thơ viết với chân tình
Hồn ta vương vấn, bóng hình riêng em.

Đêm nay trăng cũng muốn xem
Xuyên qua cửa sổ, thấy em thẹn thùng
Em còn mắc cỡ ngượng ngùng
Đèn trời thắp sáng mấy từng hoa đăng.

Vén cao một mảnh áo trắng
Lụa đào đỏ thắm, lăn tăn sợi vàng
Cho ta chiêm ngưỡng bàng hoàng
Hằng Nga cũng phải khen nàng tiểu thư.

Sao ta lại đứng ưu tư
Muốn vào thăm cõi chân như cửa thiền
Xoá tan bao nỗi muộn phiền
Theo em vào động thần tiên ngủ vùi.

110

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Nàng Nguyên Tiêu còn ngậm ngùi
Xót xa thân phận, thấm mùi ly hương
Đèn hoa giăng mắc cung đường
Đèn trời thông điệp vô thường bay cao

Trời đêm sáng tỏ trăng sao
Hòa chung giai điệu ngọt ngào tình yêu
Bài thơ muốn viết thật nhiều
Về em, và cả những điều cho nhau.

Tình chung trọn vẹn trước sau
Trăng Nguyên Tiêu sáng nhiệm mầu thi nhân
Có thơ, có rượu tình thân
Tiếc gì một bóng phù vân trăng tàn.

Lê Tuấn

111

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Buồn Vu Vơ

Cuộc tình mây nước mênh mông
Gió buồn thổi những phiêu bồng trong mơ
Cuối đời đứng giữa bơ vơ
Ngắm qua biển rộng bến bờ xa nhau.

Một thời ly biệt qua mau
Đổi thay vận nước trước sau nghìn trùng
Biển xô sóng vỗ tận cùng
Đôi bờ bọt trắng ngượng ngùng hỏi thăm.

Lòng còn day dứt trăm năm
Đêm về sầu đối gương nằm nhớ quên
Xa xa tiếng gọi quen tên
Xót xa dòng lệ gửi miền quê xưa.

LT

112

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Mỗi Nơi
Một Nỗi Buốn

Mỗi nỗi buồn có một chỗ
Cõi hư vô còn loang lổ mặt người
Từ khi vật đổi sao rời
Đường đời không lối, tơi bời gió mưa

Vứt đi những đoạn dư thừa
Hồn vang tiếng gọi xa xưa hẹn thề
Mây bay bỏ núi non về
Em xưa cũng đã, não nề nhớ thương.

Cùng tôi bước xuống đoạn trường
Bơ vơ nơi chốn vô thường thiên thu
Bao cơn phẫn nộ tình thù
Tan vào mây khói mịt mù lãng quên.

Đường chiều gió bụi phủ lên
Rong rêu che lấp đường viền cỏ hoa
Tiếng chim líu lót ngân nga
Em về lạc bước, vướng tà áo bay.

113

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Nỗi buồn hoa nở trên tay
Nụ hôn trao vội nhớ ngày sầu đưa
Cánh chim bạt gió mây mưa
Bay tà áo trắng, ngày xưa đợi chờ.

Từ em bước nhẹ gót mơ
Thay màu áo tím, thờ ơ ngượng ngùng
Đường đời gặp gỡ tương phùng
Đôi vai gánh cả nghìn trùng tử sinh.

Rong rêu phủ lấp tội tình
Bóng chiều xô ngã, u minh hiện về
Đời từ vó ngựa đam mê
Tiếng vang lục lạc, lê thê cuối đường.

Bước cô đơn bóng vô thường
Cơn đau thân phận còn vương máu hồng
Thôi thì ta tự sắc phong
Chân nhân ẩn sĩ, hư không đợi chờ.
LT

114

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tôi Suy Tư

Tôi suy tư nghĩa là đang tồn tại
Mà sao mỗi ngày lại thấy chênh vênh
Nỗi nhớ quên như sóng biển dập dềnh
Đầy bọt trắng ở hai đầu định mệnh.

Tôi biết! mất tình yêu, là buồn nhất
Tình quê hương xa mãi bóng hải âu
Tình yêu em đôi lúc vướng u sầu
Tràn nỗi nhớ, ngập trong màu kỷ niệm.

Nhưng hồn tôi mang theo nhiều ảo mộng
Nhìn lại đời chỉ thấy khoảng trống không
Duy nhất tình yêu còn thấy điểm hồng
Niềm hy vọng cuối cùng chưa vọng động.

LT

115

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Mừng Sinh Nhật
Tháng Ba

Xuân lại đến ta già thêm một tuổi
Bảy mươi lăm năm, lòng vẫn bồi hồi
Hôm nay sinh nhật, xin cùng nâng chén
Chúc tháng Ba về, xao xuyến hồn tôi.

Tôi chào đời, ngày đầu của tháng ba
Nắng xuân tình, hoa nở thắm đời ta
Mùi hoa sữa nồng nàn bay giữa phố
Mẹ vui mừng, nguồn hạnh phúc hoan ca.

116

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Đường tôi đi trải bày bao nỗi nhớ
Sóng gió cuộc đời, bỡ ngỡ đổi dời
Bảy mươi lăm năm, đường tình chung lối
Dấu yêu xưa chỉ có một mà thôi.

Sinh nhật hôm nay lòng thêm bối rối
Chợt bồi hồi nỗi nhớ lại nhân đôi
Cả hồn thơ, trôi về tìm bến đỗ
Viết bài thơ sinh nhật của đời tôi.

Lê Tuấn
Sinh Nhật tháng ba. Lần thứ 75.
“Mùi hoa sữa, vì tôi sinh tại Hà Nội”

117

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Ba Mây Khói

Tháng ba đầy nỗi nhớ
Hôm nay sinh nhật mình
Một đời chưa biết mỏi
Nhìn lại thấy bóng hình.

Dĩ vãng đã xa vời
Từ cái thuở còn son
Tôi nằm hôn ngọn cỏ
Lá xanh thấm linh hồn.

Hư vô thì chưa tới
Ngày xưa đã qua rồi
Bóng chiều thêm vàng vọt
Mảnh tình con xa xôi.

Trời tháng Ba còn xuân
Mùi hoa sữa còn nồng
Tận đâu trong trí nhớ
Bây giờ là hư không.

118

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Sương che lấp núi đồi
Xa xăm một bóng chim
Đau thương nào ẩn hiện
Hồn tôi muốn đi tìm.

Nghe tiếng đập thời gian
Tóc xanh đã thay màu
Ngao du cùng năm tháng
Đôi khi gặp nỗi sầu.

Bài thơ còn chưa hết
Tôi muốn viết thật nhiều
Nhìn bóng đêm mờ nhạt
Hình hài đổ liêu xiêu.

Tháng ba xuân đã muộn
Đêm thao thức đời mình
Màn sương khuya gió lạnh
Mơ màng cõi vô minh.

LT

119

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Bài Thơ Viết Tặng Mẹ

Tôi muốn viết bài thơ ngày lễ mẹ
Gom hết loài hoa gửi đến tặng người
Mẹ là hào quang rực rỡ bầu trời
Thiêng liêng nhất là tình yêu của mẹ.

Ngày mới chào đời ngây thơ khờ dại
Chiếc nôi êm huyền thoại ngủ trong mơ
Lời mẹ ru vần ca dao chấp cánh
Hồn Việt Nam vang vọng đến bây giờ.

Công ơn mẹ bao la như biển cả
Đỉnh núi cao dòng suối chảy hiền hoà
Mẹ là ngôi sao tỏa sáng chói lòa
Là đêm trăng tỏ, thơm ngát hương hoa.

120

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Con thương mẹ cả một đời tần tảo
Mưa nắng trên vai gánh vác một đời
Che chở cho con dòng đời vạn biến
Mẹ là bà tiên lộng lẫy tuyệt vời.

Bước gian truân đời thăng trầm sóng gió
Mẹ âm thầm chịu khó vượt chông gai
Nuôi nấng con sớm tối không ngần ngại
Nhìn con vui, mẹ tiếp bước đường dài.

Dâng lên mẹ bài thơ thêm sầu muộn
Mẹ không còn nhưng lòng mẹ quanh đây
Trên Thiên Đàng con tin mẹ nhìn thấy
Mẹ bây giờ chỉ là những bóng mây.

Lê Tuấn
Nhớ về mẹ

121

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Hàng Dừa Trước Ngõ

Tôi vẫn mơ có hàng dừa trước ngõ
Tán lá dừa ru giấc ngủ còn thơ
Buổi chiều về lá dừa reo trong gió
Lòng tôi vui, mơ ước tự bao giờ.

Hôm nay nhà tôi một lần đổi mới
Trước ngõ, sân vườn trồng mấy cây dừa
Tôi nghe như lá ngàn xưa réo gọi
Xào xạc lá dừa nơi chốn quê xưa.
Dừa ơi! Đời người dài bao nhiêu tuổi
Mà lá xanh tươi rũ bóng đợi chờ
Mơ ước tóc tôi, bóng dừa hoang dại
Chải chuốt trăm năm cho mãi dại khờ.
Tôi đứng ngắm hàng dừa thân cao vút
Ngọn gió đong đưa tán lá xanh màu
Mà hồn tôi thanh thản thơm mùi lá
Vị ngọt quê hương như nối nhịp cầu.
LT
Viết tặng Bích Liên
Moderator trang web VBVNVDBHK.

122

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

123

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư Xưa

Chiều sương khói cánh chim gầy
Hoàng hôn bóng xế chứa đầy hương xưa
Gió lay cánh mỏng lưa thưa
Cõi hồn hiu hắt đẩy đưa đoá sầu.

Ta nghe mưa lạnh thiên thâu
Tiễn đưa nhau đến bên cầu hoa trôi
Ngày mai tình chợt lẻ loi
Dòng sông bên lở, bên bồi thương nhau.

Trước hiên rụng trắng hoa cau
Gió lùa ngọn cỏ bông lau cuối trời
Đường quê một giải xa vời
Mùi hương lúa mới gió khơi giấc nồng.

Ta nhìn về một dòng sông
Con đò bến cũ đợi mong người về
Quê Mẹ ấm áp chân quê
Đong đầy câu hát đam mê đất trời.

124

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Nào ngờ vật đổi sao rời
Tháng tư ngày cuối, đổi dời quê hương
Chiến tranh tàn phá tan thương
Người dân chân chính, tìm đường vượt biên.

Biển xa chia cắt hai miền
Tình người biến loạn đảo điên một thời
Người chiến sĩ súng buông rơi
Nỗi buồn mất nước, lòng người quặn đau.

Tháng Tư hoa nở đóa sầu
Đoạn trường nhiều nỗi bể dâu đời người
Cánh chim khuất bóng biển khơi
Mình ta đứng giữa đất trời mênh mông.

Sài Gòn nỗi nhớ chờ mong
Phố xưa tình cũ, chờ trông người về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói lam chiều muộn, gây mê cõi hồn.

LT

125

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư Đạn Lạc

Tháng Tư đạn lạc cánh chim bay
Thê thảm ngày buồn chuyện đổi thay
Phố xá tình thân đành đứt đoạn
Ngày dài tháng muộn mấy ai hay.

Thương đau ngày cuối tháng tư về
Chia mối tình riêng đã hẹn thề
Đêm cúi mặt tuôn rơi lệ khóc
Nỗi buồn thổn thức dài lê thê.

Bóng chinh nhân huyền ảo trong mơ
Chiến sĩ hành quân giữ cõi bờ
Chinh chiến mịt mù bom lửa đạn
Lời thề xưa vẫn đợi mong chờ.

126

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư vận nước đeo tang trắng
Đau nhói hồn ta vạn nỗi sầu
Chia cắt đời nhau trong góc khuất
Đôi bờ đôi hướng chạy về đâu.

Bờ yêu biển nhớ sóng vun đầy
Thấm nỗi lưu vong rượu uống say
Đã quá xa rồi ngày tháng cũ
Bây giờ nhớ lại buổi chia tay

Nước non ngàn dặm vẫn chờ nhau
Số phận chia hai nối nhịp cầu
Vận nước bao giờ thay đổi mới
Ta về xây lại buổi ban đầu.

Lê Tuấn
Nỗi buồn tháng Tư

127

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư Mất Quê Hương

Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy
Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương
Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương
Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ.

Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử
Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang
Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận
Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang.

Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản
Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình
Bắt người yêu nước giam vào ngục tối
Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.

128

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ
Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ
Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người
Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ.

Bắt hết tự do giam vào ngục tối
Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người
Là tình yêu biết hy sinh cống hiến
Cho quê hương, lịch sử sáng ngời.
LT

129

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư Chia tay

Tháng Tư về nắng hạ còn lưa thưa
Khói bụi hồng cơn mưa chiều rất lạ
Bóng chim hốt hoảng xa bay cuối phố
Gọi nhau về theo lối cũ em qua.

Tháng Tư nở muộn loài hoa tím dại
Chiến tranh về để lại những thương đau
Những mặt người lấp ló nơi đầu ngõ
Lo sợ điều gì? Muôn vạn nỗi sầu.

Lời nghẹn ngào bao điều chưa muốn nói
Chia cắt từ đây, đất mẹ xa vời
Cho thương khóc một người đi biền biệt
Gói trọn trong tim ký ức bồi hồi.

Tháng Tư về gợi nhớ thêm buồn tủi
Biển chia xa đẩy lùi bóng chim bay
Ngày vĩnh biệt xa nhau là xa mãi
Sài Gòn buồn tháng Tư, ngày chia tay.

LT

130

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Xa Nhau Tháng Tư

Xa nhau ngày đó tháng tư về
Lạc mất tình thân lỗi hẹn thề
Chia cắt đôi bờ xa khuất bóng
Cõi hồn thương nhớ buồn lê thê.

Dấu đi góc khuất một hồn thơ
Tiếng nấc chưa ngưng vẫn đợi chờ
Ngôn ngữ còn tuôn đầy nỗi nhớ
Lòng như chất chứa đầy trong mơ.

Người yêu biển nhớ mối tình đầy
Biền biệt tha phương giữa chốn này
Mỏi cánh chim bay trời gió lạnh
Buồn nào day dứt ngày chia tay.

Cơn đau thân phận cũng qua mau
Số phận chia đôi cả nỗi sầu
Năm tháng vấn vương ngày ly biệt
Tháng Tư, vận nước đã thay màu.
LT

131

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư Lại Về

Tháng Tư buồn lặng lẽ
Nắng hạ còn đơn côi
Sương mù giăng khắp lối
Lòng xao xuyến bồi hồi

Em! Một thời để nhớ
Anh! Chinh chiến tơi bời
Sài Gòn thời hoa mộng
Lưu luyến một phương trời.

Con đường lá me bay
Đợi nhau mối tình đầy
Sông Sài Gòn dòng chảy
Cánh chim mờ chân mây.

Tháng Tư về hoang mang
Chiến tranh thật kinh hoàng
Đoàn người đi vội vã
Chia ly trong ngỡ ngàng.

132

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tháng Tư ta mất nhau
Hồn đau thấm nỗi sầu
Từ nay “Tự Do” mất
Chia đôi hai nhịp cầu.

Thái Bình Dương xa cách
Hai bên sóng vỗ bờ
Sóng thay màu tang trắng
Quê hương vẫn đợi chờ.

Em bây giờ mong đợi
Những yêu thương một thời
Sài Gòn ngày xưa ấy
Ta lạc nhau mất rồi.

Lê Tuấn
Nỗi nhớ tháng tư xưa

133

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tờ Lịch Tháng Tư

Lật theo tờ lịch bỗng thấy giật mình
Bốn mươi bảy năm rồi vẫn đinh ninh
Tưởng quên đi hết tháng tư tang tóc
Sao lại còn, ghi dấu một hành trình.

Đang mải ngắm những loài hoa rực rỡ
Chợt lạnh người trong cảm giác chơ vơ
Tháng Tư lại về khung trời thương nhớ
Sài Gòn ơi! Ta vẫn mãi đợi chờ.

Lá me rơi xanh thêm màu cỏ ướt
Buổi tan trường áo lụa mỏng gió bay
Nắng chợt tắt, em dịu dàng tha thướt
Tháng Tư lại về, hoa nở trên tay.

134

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tay súng anh buông vào giờ phút cuối
Cõi hồn đau chết lịm tháng tư buồn
Ta mất nhau kể từ ngày hôm đó
Rồi xa nhau, nỗi nhớ bỗng điên cuồng.

Nỗi đau nào cho lòng ta cháy bỏng
Đợi mưa về dập tắt ngọn lửa hồng
Tháng Tư buồn khoé mắt ta cay xé
Để sầu rơi, nằm trong cõi hư không.

LT

135

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Vô Thường Tháng Tư

Tháng Tư về rất lạ
Phố đông bỗng khác thường
Dường như mất phương hướng
Lạc trong cõi vô thường.

Buồn vương mắt quầng tím
Dấu chân bước lặng im
Đất buồn đau chết lịm
Con tàu sắp đắm chìm.

Nghẹn ngào theo nỗi nhớ
Ta mất dấu đợi chờ
Lời tình vào trang thơ
Bây giờ là giấc mơ.

136

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Lịch sử trong sách vở
Viết toàn chuyện bất ngờ
Nấc nghẹn từng hơi thở
Cuộc tình sao hững hờ.

Còn đâu tà áo trắng
Tung bay khắp phố phường
Sài Gòn trong niềm nhớ
Lá me bay cuối đường.

Tháng Tư đầy hoài niệm
Nỗi đau thương triền miên
Tha phương miền đất hứa
Hồn quê hương linh thiêng.
LT

137

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Ngày Đó Tháng Tư

Em hỏi tôi ngày đó tháng tư
Một thời thay đổi chuyện nắng mưa
Thời gian dịch chuyển từ hôm đó
Lịch sử còn ghi chuyện thắng thua.

Dĩ vãng qua rồi tưởng đã quên
Nào ngờ mắt lệ vẫn ưu phiền
Tình xưa như lá rơi về cội
Sông nước quê xưa, bóng mẹ hiền.

Còn nhớ con đường chung lối đi
Sài Gòn nỗi nhớ ngày chia ly
Dòng sông nước chảy chia đôi ngã
Nỗi nhớ trong lòng bao nghĩ suy.

Đã biết từ nay sẽ vấn vương
Phương trời xa vắng cõi vô thường
Chia tay cách biệt, lòng buồn lắm
Non nước rồi đây lắm đoạn trường.

138

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Đã mất nhau rồi xa thật xa
Người xưa có nhớ bóng chiều tà
Ngày đi vĩnh biệt đầy thương nhớ
Mắt lệ chan hòa nỗi xót xa.

Còn nhớ ngày xưa đã một thời
Chiến tranh lửa khói cắt chia đôi
Cho tình xuân chết, đời ngăn cách
Từ đấy tháng Tư, nước mắt rơi.

Chung bước bên nhau cả một đời
Dặm trường đất lạ vẫn chung đôi
Ngày buồn đánh thức hồn thương nhớ
Tháng Tư vận nước đã chuyển dời.

LT

139

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Hoa Xuân Tháng Tư

Hoa xuân vẫn nở dưới trời xuân
Một cánh chim bay bỗng ngại ngần
Em về áo lụa bay trong gió
Mảnh áo tơ trời ngắm hở hang.

Viền mắt tô màu tim tím lệ
Như buồn ly biệt một ngày đi
Em không tô điểm màu son thắm
Cho cõi lòng tôi vẫn nghĩ suy.

Mưa gió chiều nay xám bụi mờ
Má hồng phơn phớt lẳng lơ chờ
Thân gầy mảnh khảnh, hơi sương lạnh
Sao mắt em buồn tím ngẩn ngơ.

Đôi mắt thấm buồn lệ tháng tư
Khóc vì sao rụng, bóng chân như
Niềm tin đã mất vào tay giặc
Chia cách nhau rồi gió bụi mù.
LT

140

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Con Thuyền Bến Cũ

Thuyền có chở buồn về bến cũ
Chở giùm tôi cả ánh trăng ngà
Cho yêu thương mùa này nhớ lại
Chiếm cả hồn tôi nỗi nhớ nhà.

Thuyền có chở mùa xuân chốn ấy
Áo vàng bay rụng cánh hoa mai
Tay em mười ngón đan tình nhớ
Cài đoá hoa xuân, mái tóc dài.

Mây thả hoàng hôn vào nỗi nhớ
Chia đôi khoảng trống lòng yêu thương
Tháng Tư khói lửa còn in dấu
Nhắc lại thời gian những đoạn trường.

Hẹn nhé! Tôi về thăm chốn cũ
Ánh trăng rằm ghé bến em xưa
Dìu nhau nhẹ bước bài luân vũ
Quên hết đau thương chuyện gió mưa.

LT

141

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Em Hỏi Tôi

Em hỏi tôi? sao đã vội già
Tay sao run? rượu đổ tràn ly
Màu nho tím đỏ loang viền áo
Một chút men say chợt nghĩ suy.

Em hỏi tôi? Sao không đứng vững
Chân sao run, chống gậy bao giờ?
Tôi không nói! tuổi già là thế
Trong cõi vô thường đến bất ngờ.

Em hỏi tôi? Tình vẫn đậm đà
Yêu say đắm hay đã vùi chôn
Tôi im lặng, yêu là huyền bí
Là thánh địa bình an cõi hồn.

142

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Xin em đừng hỏi vì sao thế
Thân phận con người chỉ thế thôi
Bóng xế chiều buông đời thấm mệt
Lẽ vô thường tạo hoá chia rồi.

Có điều bí mật em chưa biết
Gừng đã già thì gừng rất cay
Tuổi đã già tình vẫn ngất ngây
Còn yêu mãi, thắm thiết tình đầy.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tầm tưởng
Viết mãi những vần thơ tình yêu.

143

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Thương Tiếc Mùa Thu

Tôi thấy em
Mùa Thu tháng mười
Thung lũng hoa vàng buổi chiều gió lạnh
Em bước đi trên ngọn đồi ráng đỏ
Gợi nhớ thương đời
những mảng tối yêu thương.

Tôi mơ về em
Vạt nắng chiều huyền ảo
Hoàng hôn tím
mắt lệ muốn tuôn rơi.
Em hồn nhiên vui đùa trong nắng
Mặc kệ thu buồn lãng đãng mây trôi
Tôi tiếc thương những cuộc tình tan vỡ
Một đời qua, để lại nét đơn côi.

Một nốt nhạc trầm
Một khoảng trời tuổi trẻ
Khi ấy tuổi đời còn bé
Cho đến bây giờ
Tóc đã nhuộm màu sương.

144

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Vấn vương buồn
Những mảng tối rêu xanh
Cõi hồn tôi
Cỏ dại đã mọc đầy.

Một cành cây khô
Một chiếc lá đong đưa
Như muốn góp thêm
Mảnh thu sầu vàng úa.

Tôi bất chợt buồn
nhớ lại ngày xưa
Cơn gió rùng mình
Theo lối mòn nhỏ bé
Không một khoảng trống nào
Chứa hết mênh mông

Em ở nơi nào
giữa hai đầu chênh vênh
Cho nỗi buồn
mùa thu về buồn tênh

Buồn…!
LT

145

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tưởng Rằng Đã Quên

Cứ tưởng quên rồi khi bước đi
Mùa thu năm cũ tuổi xuân thì
Nào ngờ lá rụng đem niềm nhớ
Kỷ niệm trong lòng vẫn khắc ghi.

Em đến rồi đi buồn xa nhau
Mùa thu vàng úa những khung màu
Giận hờn thơ viết theo dư lệ
Ngôn ngữ còn vương những giọt sầu.

Từ đó người buồn theo núi sông
Lời thơ giá lạnh như mùa đông
Những lời hoa mỹ chôn tình chết
Để lại trong lòng khoảng trống không.

146

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Tình đã xa rồi dấu biệt tăm
Nhuộm màu nâu xám áo già lam
Lời kinh sám hối còn vang vọng
Em nhớ hay quên xin ghé thăm.

Một thoáng tàn phai còn nhớ nhau
Càng khơi càng thấy luỵ lòng đau
Mùa hoa năm cũ phai màu nhớ
Tóc điểm sương phai bạc mái đầu.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang
trong tâm tưởng để viết những bài tình thơ.

147

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Giọt Nắng Chiều Thu

Giọt nắng chiều buông chạm dấu son
Lá thu trải chiếu đón em nằm
Phù vân trên đỉnh xuôi dòng chảy
Một nhánh mai vàng nảy lộc non.

Nỗi nhớ mở đầu chuyện có không
Tặng em một đóa cánh hoa hồng
Thương từng nhịp thở hương nồng ấm
Cạn chén rượu đào tình nhớ mong
Em giấu buồn vào trong tiếng thơ
Nào ngờ người đến lại buông tơ
Làm rung động vỡ hồn cô quạnh
Lót lá mời em vào giấc mơ.
Ngọn gió vô tình thổi áo bay
Thu mang lá đến che thân gầy
Sợ người nhìn thấy lòng e thẹn
Thẹn với người tình má đỏ hây.
Xin giữ hồn nhau thuở ngọt ngào
Gót hồng duyên dáng bước vào nhau
Tình nồng thắm thiết duyên tiền định
Trên đỉnh vàng thu, hóa nhiệm mầu.
LT

148

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Nhiều Nỗi Buồn

Nhiều nỗi buồn không làm đau da thịt
Không dấu vết mà nhói buốt trong lòng
Cô đọng hồn đau cõi lòng hoá đá
Ôm đất trời vào tận đáy hư vô.

Bao thăng trầm đời sống đã đẩy xô
Đổi dời ấy biến thành dòng sông chảy
Chảy mãi trong đời cuốn lấy trăm năm
Gió hú mưa cuồng tuôn chảy nhấp nhô.

Nhiều nỗi đau làm khô dòng nước mắt
Mất cảm giác ngu ngơ hồn đãng trí
Chợt hiện về chen nhau vào mộng mị
Có đoạn phim nào cận cảnh biệt ly.

Nhiều vết thương không muốn đặt tên
Nó đeo bám như hoá thành duyên nghiệp
Nợ trần ai hiện hình trong tiền kiếp
Dòng chảy vô thường thuyền vẫn lênh đênh.

Lê Tuấn
Một cảm nhận một nỗi buồn không tên

149

Lặng im tiếng đời Louis Tuấn Lê

Thương Khóc Chồng

Anh hãy ngủ yên, ngủ thật say
Bỏ trần gian lại, chiều mây bay
Khổ đau hờn giận để em gánh
Về chốn trời cao hoá kiếp này.

Hãy ngủ bình an một giấc nồng
Trần gian trả hết về hư không
Lòng không vướng bận không thương tiếc
Phật pháp vô biên toả sáng lòng.

Thanh thản ra đi đừng hối tiếc
Vô thường nhân thế đã an bài
Trăm năm một kiếp người là thế
Sớm họp tối tàn bao đổi thay.
LT
Viết tặng cô em gái Cindy Lương
Thương khóc người chồng đã sớm từ bỏ cõi hồng trần

150


Click to View FlipBook Version