Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
1
Song Phöông
SONG PHƯƠNG
Nguyện làm trăng sáng trên cao
Xua tan bóng tối, ru câu kinh cầu
Nguyện làm giòng nước sông sâu
Rửa hờn dân tộc, chở sầu quê hương
Xin làm đá dựng kiên cường
Nghìn năm chấn giữ biên cương Sơn Hà
Sep 17, 2012
2
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Tác Phẩm
Em! ..............................................................................................4
Gió Xuân......................................................................................6
Nếu Lỡ Mai Này Không Có Anh.................................................7
Ngoại ...........................................................................................8
Ru Con.......................................................................................10
Tranh Của Quê Hương...............................................................12
Tình Buồn ..................................................................................13
ĐÊM!... ......................................................................................14
Ừa! Thôi Anh Về… ...................................................................15
Về Quê Nội ................................................................................16
Xin Anh…. ................................................................................18
3
Song Phöông
Em!
Em! Con bé nhà ai
Tóc chưa đủ chấm dài
Mà nắng mưa dầu dãi
Em có còn những ai ?
Tuổi em hãy còn thơ
Trôi dạt giữa chợ đời
Đang run vì cơn đói
Thân nhỏ gầy xác xơ
Áo em mỏng rách vai
Sương gió đường dạn dày
Chiều nay trời trở gió
Mưa lạnh em có hay
Em ! Con bé nhà ai
Nước mắt chợt lăn dài
Buồn chi sao không nói
Em! Có còn quen ai?
4
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Tôi là người khách lạ
Mới về thăm quê nhà
Gặp em trong chốc lát
Đã nghe đầy xót xa…
Biết nói gì với em
Môi đắng và hồn mềm
Cơn đau nào vừa thức
Bao ngày ngỡ ngủ yên
Em ơi! Em về đâu
Mây xám giăng trên đầu
Chân cầu hay gốc phố
Chiều nay em về đâu ?
Thành phố sương mù
Tháng 8, 2012
5
Song Phöông
Gió Xuân
Hình như gió mới thổi sang
Thoáng trong hơi gió có mang Xuân về
Hình như gió tận làng quê
Mà nghe trong gió vọng về câu ca
Tựa như nhắn kẻ xa nhà
Tha phương lưu lạc bôn ba xứ người
Bao năm ly biệt phương trời
Nước non nghìn dặm đôi nơi mịt mờ
Hồn quê sông nước đôi bờ
Cố hương mấy bận đợi chờ người đi
Gió ơi! Thổi nữa mà chi
Thêm buồn lòng kẻ ra đi nghìn trùng
Thành phố sương mù
Tháng12, 2011
6
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Nếu Lỡ Mai Này Không Có Anh
Thương mến tặng tướng công
(Chúc mừng sinh nhật)
tháng 09 ngày 17
Nếu lỡ mai nầy không có anh
Trái đất ngừng quay và cuộc đời
Bao nhiêu ý sống không còn nữa
Ngày không về đêm cũng ngừng trôi
Nếu lỡ mai nầy không có anh
Máu trong tim em sẽ cạn dần
Sẽ như sa mạc - như núi đá
Trơ trọi muôn đời giữa thế gian
Anh có nghe chuyện một giòng sông
Sông đào lòng nhớ đến khô khan
Em như sông ấy! con sông chết
Nếu lỡ mai nầy không có anh
Thành phố sương mù
2012
7
Song Phöông
Ngoại
Ngoại ngồi bên song cửa
Lá trong vườn đong đưa
Ngoại trông vời phương ấy
Giọt nắng buồn lưa thưa
Ngoại bổ miếng cau trắng
Tiêm thêm miếng trầu vàng
Nhìn con chim về muộn
Mây chập chùng giăng ngang
Ngoại ngồi bên song cửa
Tầu lá vẫn đong đưa
Mắt già buồn chan chứa
Nhiều hơn trời đang mưa
8
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Ngoại rót thêm ly trà
Rót đầy nỗi xót xa
Ngoài kia cội cây già
Lá chết cuốn bay xa
Chiều qua chiều mỗi chiều
Quạnh quẽ và cô liêu
Ngoại vẫn ngồi bên cửa
Nghe đời mình xanh rêu
Ngày đi trong lặng lẽ
Lạnh cả lối đi về
Con đường xa vời vợi
Bờ đê dài lê thê
Chiều tím chết trên sông
Mang theo giọt nắng hồng
Chở về con nước lớn
Sóng vỗ đầy mặt sông…
Ngoại vẫn ngồi bên cửa! ...
Thành phố sương mù
Tháng 12, 2012
9
Song Phöông
Ru Con
Ầu ơ! Trăng treo nửa mảnh trên cành
Xa nhau nhưng dạ chẳng đành bậu ơi!…
Ầu ơ ! Tiếng võng đong đưa
Ầu ơ! câu hát ban trưa gọi buồn
Lời ru man mác bên nương
Bờ tre đứng lặng nắng tuôn giọt sầu
Từ ngày Cau đã xa Trầu
Ru con em hát lỡ câu duyên đầu
Sông sâu chẳng biết về đâu
Biết sông có chở được sầu em mang
Lời ru buồn cả xóm làng
Lời ru mây cũng dừng ngang bên nầy
Hắt hiu gió thổi rừng cây
Lá rơi theo gió. Gió bay mịt mù
Ầu ơ ! Tiếng võng em ru
Ru con say ngủ hay ru lòng mình….
Thành phố sương mù
Tháng 9, 2011
10
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
AÛnh: Thuïy Phong
11
Song Phöông
Thuïy Phong
Tranh Của Quê Hương
Tranh của anh gói một khung trời
Nửa bờ cát mịm, nửa biển khơi
Mây đùn nước biếc lam sương khói
Rám tợ tơ vàng thả sóng trôi
Có phải không anh đó góc trời
Một vùng mây nước đã xa xôi
Lòng anh chắc hẳn chưa nguôi nhớ
Nên mực hoen sầu, giấy kém tươi
Nầy anh !
Hãy tô thêm cho đượm sắc lòng
Như sầu dân Việt chất mênh mông
Cho tôi thấy cả hồn sông núi
Trong trái tim buồn kẻ lưu vong
Thân mến tặng Họa sĩ Thụy Phong
Thành phố sương mù
Tháng 12, 2010
12
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Tình Buồn
Đêm nay mưa lạnh mờ sương bay
Buồn nghe từng đợt gió heo may
Sao tôi cứ nhớ. Lòng tôi nhớ
Hình bóng một người mãi không phai
Tôi cố quên đi cuộc tình buồn
Dặn lòng đừng nhớ cũng đừng thương
Cho trăm năm nữa ngàn năm nữa
Quên bỏ đời nhau chẳng vấn vương
Nhưng đã bao lần tôi với tôi
Như mảnh trăng côi giữa núi đồi
Từng đêm thờ thẩn từng đêm nhớ
Lặng lẽ trên ngàn một bóng soi
Làm sao quên được mối tình đầu
Cho dù xa cách đã từ lâu
Bèo mây tan hợp là duyên số
Chẳng biết vì sao vẫn nhớ nhau
Nên rượu lên môi . Rượu giải sầu
Rượu quên tình cũ . Rượu chôn sâu
Nào hay bình cạn . Đời vơi chén
Mới biết rằng quên có được đâu
Ai đem mưa gió một phương trời
Mưa làm tan tác cuộc tình tôi
Cho tôi đứng lặng bên sông nhớ
Uống nước sông Tương mà nhớ người
Thành phố sương mù
Tháng 7, 2011
13
Song Phöông
ĐÊM!...
Đêm ! Có tiếng nhục hình tra tấn
Đêm! Xích xiềng kéo lết trên sân
Đêm! Gió hú khóc âm thầm
Nghiến răng gió cũng như căm oán hờn
Lại cũng Đêm! Đòn roi vang vọng
Trong xà lim một kẻ nằm cong
Đêm khuya đổ trận bão lòng
Mưa như trút nước tuôn giòng xót xa
Rồi cũng qua Đêm dài tăm tối
Trên cáng xe một xác tả tơi
Họ mang về phía sau đồi
Chôn sâu xuống đất một người không may
Người không may tuổi còn rất trẻ
Đã bao ngày mơ trở lại quê
Nhưng nay chắc sẽ không về
Nước non đã vẹn câu thề… đành thôi…!!!
Thành phố sương mù
Tháng 5, 2012
14
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Ừa! Thôi Anh Về…
Ừa! Thôi anh về thăm cố hương
Xếp áo phong sương rũ bụi đường
Anh về tìm lại người thương
Bao năm mòn mỏi tuyết sương đợi chờ
Kìa sao anh không nói một lời
Mà trong đôi mắt lệ như rơi
Mới hay dẫu có xa xôi
Mấy ai quên được chiếc nôi quê nhà
Anh về gom hết cả đường mây
Góp gió mười phương với hương đầy
Cho hồn sống lại phút giây
Quên đi anh nhé đắng cay quê người
Anh về như lá rơi về cội
Như nước xuôi nguồn, gió ra khơi
Để tôi đứng khóc giữa trời
Như chim ngậm nhớ hót lời bâng khuâng
Ừa! Thôi anh về thăm cố hương !
Thân mến tặng Lê Hoài Hương
Xuân Đinh Mão 2011
15
Song Phöông
Về Quê Ngoại
Con đã lớn muốn biết thêm quê ngoại
Nay đã về ! Sao ngần ngại không quen ?
Cha đã đi từ sau ngày khói lửa
Người không còn! Thành phố cũng đổi tên
Con thân yêu ,
Đã bao năm, giờ bỗng thành xa lạ
Không còn gì! Tất cả đã đổi thay
Trên quê hương chợt thấy mình lạc lõng
Biết tìm gì đây ? Ở giữa chốn nầy ?
Thế kỷ hôm nay!
Con thấy không? Ngỡ chừng nghìn năm trước
Thưở người buôn người trừ nợ ngoại bang
Phận làm dân! Những cuộc đời son trẻ
Sang xứ người làm nô lệ chung thân
Con có biết máu bao người đã đổ
Xương chất chồng để đổi lấy nhục vinh
Cha khóc đây thương người dân nghèo đói
Sống suốt một đời trong cảnh điêu linh
16
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Con hãy nhìn,
Có bao người lê la trên đường phố
Bao trẻ chực chờ trước cửa quán ăn
Bụng sát khô tấm thân gầy còm cõi
Cồ dìm sâu cơn đói đang hoành hành
Kìa con ơi ! Dưới dốc cầu xa lộ
Vài túp lều tăm tối đã xiêu nghiêng
Có ai đó co ro manh chiếu rách
Dấu cuộc đời trong giá lạnh triền miên
Con có biết những người đang gồng gánh
Đầu trần, chân đất, áo vải sờn bâu
Bồng bế nhau họ tìm nơi nương náu
Chiều sắp tàn ! Chưa biết sẽ về đâu ?
Nhưng con thân yêu,
Con đừng sợ trên đường nhiều hoang mộ
Mảnh đất nầy họ đã góp máu xương
Quỳ xuống đây cha âm thầm nhận lỗi
Kẻ bất tài không giữ được quê hương
Này con ơi !
Chỗ con đứng là nơi cha khôn lớn
Này đình làng, bến nước, đó con sông
Giờ không ai nên điêu tàn vắng vẻ
Cha đâu còn gì để lại cho con ?
Và tại sao?
Sao con lặng câm ? Con thẫn thờ ?
Buồn gì mà lệ ngập ngừng rơi
Hay đã hiểu vì sao cha trăn trở
_” Tổ Quốc giang sơn ! Món nợ làm người…”
17
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Xin Anh….
Xin đừng nhắc chuyện ngày xưa ấy
Em cam lòng làm kẻ không may
Xa nhau đã mấy năm dài
Tơ duyên ngày ấy lợt phai lâu rồi
Em lầm lỡ ngỡ đời là mộng
Xây lâu đài trên cát mênh mông
Ngờ đâu cát cuốn theo giòng
Lâu đài theo sóng bạc lòng vỡ tan
Anh nhắc làm chi chuyện đá vàng
Đâu còn gì - Bình vỡ gương tan
Có gom được hết thời gian
Chỉ là đất lạnh tro tàn mà thôi
Ta bỏ nhau như đàn bỏ tiếng
Rượu bỏ bình. Nợ đã bỏ duyên
Trăm năm chẳng nặng hương nguyền
Đành thôi số phận thuyền quyên má hồng,
Thôi anh ! Đừng tiếc - Đừng bận lòng
Cũng không cần thả lá buông ong
Thân em thôi thế cũng xong
Ví như hoa rụng theo dòng nước trôi
Tình đã chết nghĩa là vĩnh viễn
Chôn thật sâu và cố mà quên
Gặp nhau chi nữa thêm phiền
Đôi ta đã hết nợ duyên lâu rồi.
Thành phố sương mù
2011
18
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
19
Song Phöông
SONG PHƯƠNG
Nguyện làm trăng sáng trên cao
Xua tan bóng tối, ru câu kinh cầu
Nguyện làm giòng nước sông sâu
Rửa hờn dân tộc, chở sầu quê hương
Xin làm đá dựng kiên cường
Nghìn năm chấn giữ biên cương Sơn Hà
Sep 17, 2012
20
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Tác Phẩm
Em! ..............................................................................................4
Gió Xuân......................................................................................6
Nếu Lỡ Mai Này Không Có Anh.................................................7
Ngoại ...........................................................................................8
Ru Con.......................................................................................10
Tranh Của Quê Hương...............................................................12
Tình Buồn ..................................................................................13
ĐÊM!... ......................................................................................14
Ừa! Thôi Anh Về… ...................................................................15
Về Quê Nội ................................................................................16
Xin Anh…. ................................................................................18
21
Song Phöông
Em!
Em! Con bé nhà ai
Tóc chưa đủ chấm dài
Mà nắng mưa dầu dãi
Em có còn những ai ?
Tuổi em hãy còn thơ
Trôi dạt giữa chợ đời
Đang run vì cơn đói
Thân nhỏ gầy xác xơ
Áo em mỏng rách vai
Sương gió đường dạn dày
Chiều nay trời trở gió
Mưa lạnh em có hay
Em ! Con bé nhà ai
Nước mắt chợt lăn dài
Buồn chi sao không nói
Em! Có còn quen ai?
22
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Tôi là người khách lạ
Mới về thăm quê nhà
Gặp em trong chốc lát
Đã nghe đầy xót xa…
Biết nói gì với em
Môi đắng và hồn mềm
Cơn đau nào vừa thức
Bao ngày ngỡ ngủ yên
Em ơi! Em về đâu
Mây xám giăng trên đầu
Chân cầu hay gốc phố
Chiều nay em về đâu ?
Thành phố sương mù
Tháng 8, 2012
23
Song Phöông
Gió Xuân
Hình như gió mới thổi sang
Thoáng trong hơi gió có mang Xuân về
Hình như gió tận làng quê
Mà nghe trong gió vọng về câu ca
Tựa như nhắn kẻ xa nhà
Tha phương lưu lạc bôn ba xứ người
Bao năm ly biệt phương trời
Nước non nghìn dặm đôi nơi mịt mờ
Hồn quê sông nước đôi bờ
Cố hương mấy bận đợi chờ người đi
Gió ơi! Thổi nữa mà chi
Thêm buồn lòng kẻ ra đi nghìn trùng
Thành phố sương mù
Tháng12, 2011
24
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Nếu Lỡ Mai Này Không Có Anh
Thương mến tặng tướng công
(Chúc mừng sinh nhật)
tháng 09 ngày 17
Nếu lỡ mai nầy không có anh
Trái đất ngừng quay và cuộc đời
Bao nhiêu ý sống không còn nữa
Ngày không về đêm cũng ngừng trôi
Nếu lỡ mai nầy không có anh
Máu trong tim em sẽ cạn dần
Sẽ như sa mạc - như núi đá
Trơ trọi muôn đời giữa thế gian
Anh có nghe chuyện một giòng sông
Sông đào lòng nhớ đến khô khan
Em như sông ấy! con sông chết
Nếu lỡ mai nầy không có anh
Thành phố sương mù
2012
25
Song Phöông
Bên Song Cửa
Ngoại ngồi bên song cửa
Lá trong vườn đong đưa
Ngoại trông vời phương ấy
Giọt nắng buồn lưa thưa
Ngoại bổ miếng cau trắng
Tiêm thêm miếng trầu vàng
Nhìn con chim về muộn
Mây chập chùng giăng ngang
Ngoại ngồi bên song cửa
Tầu lá vẫn đong đưa
Mắt già buồn chan chứa
Nhiều hơn trời đang mưa
26
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Ngoại rót thêm ly trà
Rót đầy nỗi xót xa
Ngoài kia cội cây già
Lá chết cuốn bay xa
Chiều qua chiều mỗi chiều
Quạnh quẽ và cô liêu
Ngoại vẫn còn bên cửa
Nghe muộn phiền xanh rêu
Ngày đi trong lặng lẽ
Lạnh cả lối đi về
Con đường xa vời vợi
Bờ đê dài lê thê
Chiều tím chết trên sông
Mang theo giọt nắng hồng
Chở về con nước lớn
Sóng vỗ đầy mặt sông…
Ngoại vẫn ngồi bên cửa
Trời sắp đổ cơn mưa
Ngoại trông vời phương ấy
Giờ con sắp về chưa?
Thành phố sương mù
Tháng 12, 2012
27
Song Phöông
Ru Con
Ầu ơ! Trăng treo nửa mảnh trên cành
Xa nhau nhưng dạ chẳng đành bậu ơi!…
Ầu ơ ! Tiếng võng đong đưa
Ầu ơ! câu hát ban trưa gọi buồn
Lời ru man mác bên nương
Bờ tre đứng lặng nắng tuôn giọt sầu
Từ ngày Cau đã xa Trầu
Ru con em hát lỡ câu duyên đầu
Sông sâu chẳng biết về đâu
Biết sông có chở được sầu em mang
Lời ru buồn cả xóm làng
Lời ru mây cũng dừng ngang bên nầy
Hắt hiu gió thổi rừng cây
Lá rơi theo gió. Gió bay mịt mù
Ầu ơ ! Tiếng võng em ru
Ru con say ngủ hay ru lòng mình….
Thành phố sương mù
Tháng 9, 2011
28
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
AÛnh: Thuïy Phong
29
Song Phöông
Thuïy Phong
Tranh Của Quê Hương
Tranh của anh gói một khung trời
Nửa bờ cát mịm, nửa biển khơi
Mây đùn nước biếc lam sương khói
Rám tợ tơ vàng thả sóng trôi
Có phải không anh đó góc trời
Một vùng mây nước đã xa xôi
Lòng anh chắc hẳn chưa nguôi nhớ
Nên mực hoen sầu, giấy kém tươi
Nầy anh !
Hãy tô thêm cho đượm sắc lòng
Như sầu dân Việt chất mênh mông
Cho tôi thấy cả hồn sông núi
Trong trái tim buồn kẻ lưu vong
Thân mến tặng Họa sĩ Thụy Phong
Thành phố sương mù
Tháng 12, 2010
30
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Tình Buồn
Đêm nay mưa lạnh mờ sương bay
Buồn nghe từng đợt gió heo may
Sao tôi cứ nhớ. Lòng tôi nhớ
Hình bóng một người mãi không phai
Tôi cố quên đi cuộc tình buồn
Dặn lòng đừng nhớ cũng đừng thương
Cho trăm năm nữa ngàn năm nữa
Quên bỏ đời nhau chẳng vấn vương
Nhưng đã bao lần tôi với tôi
Như mảnh trăng côi giữa núi đồi
Từng đêm thờ thẩn từng đêm nhớ
Lặng lẽ trên ngàn một bóng soi
Làm sao quên được mối tình đầu
Cho dù xa cách đã từ lâu
Bèo mây tan hợp là duyên số
Chẳng biết vì sao vẫn nhớ nhau
Nên rượu lên môi . Rượu giải sầu
Rượu quên tình cũ . Rượu chôn sâu
Nào hay bình cạn . Đời vơi chén
Mới biết rằng quên có được đâu
Ai đem mưa gió một phương trời
Mưa làm tan tác cuộc tình tôi
Cho tôi đứng lặng bên sông nhớ
Uống nước sông Tương mà nhớ người
Thành phố sương mù
Tháng 7, 2011
31
Song Phöông
ĐÊM!...
Đêm ! Có tiếng nhục hình tra tấn
Đêm! Xích xiềng kéo lết trên sân
Đêm! Gió hú khóc âm thầm
Nghiến răng gió cũng như căm oán hờn
Lại cũng Đêm! Đòn roi vang vọng
Trong xà lim một kẻ nằm cong
Đêm khuya đổ trận bão lòng
Mưa như trút nước tuôn giòng xót xa
Rồi cũng qua Đêm dài tăm tối
Trên cáng xe một xác tả tơi
Họ mang về phía sau đồi
Chôn sâu xuống đất một người không may
Người không may tuổi còn rất trẻ
Đã bao ngày mơ trở lại quê
Nhưng nay chắc sẽ không về
Nước non đã vẹn câu thề… đành thôi…!!!
Thành phố sương mù
Tháng 5, 2012
32
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Ừa! Thôi Anh Về…
Ừa! Thôi anh về thăm cố hương
Xếp áo phong sương rũ bụi đường
Anh về tìm lại người thương
Bao năm mòn mỏi tuyết sương đợi chờ
Kìa sao anh không nói một lời
Mà trong đôi mắt lệ như rơi
Mới hay dẫu có xa xôi
Mấy ai quên được chiếc nôi quê nhà
Anh về gom hết cả đường mây
Góp gió mười phương với hương đầy
Cho hồn sống lại phút giây
Quên đi anh nhé đắng cay quê người
Anh về như lá rơi về cội
Như nước xuôi nguồn, gió ra khơi
Để tôi đứng khóc giữa trời
Như chim ngậm nhớ hót lời bâng khuâng
Ừa! Thôi anh về thăm cố hương !
Thân mến tặng Lê Hoài Hương
Xuân Đinh Mão 2011
33
Song Phöông
Về Quê Ngoại
Con đã lớn muốn biết thêm quê ngoại
Nay đã về ! Sao ngần ngại không quen ?
Cha đã đi từ sau ngày khói lửa
Người không còn! Thành phố cũng đổi tên
Con thân yêu ,
Đã bao năm, giờ bỗng thành xa lạ
Không còn gì! Tất cả đã đổi thay
Trên quê hương chợt thấy mình lạc lõng
Biết tìm gì đây ? Ở giữa chốn nầy ?
Thế kỷ hôm nay!
Con thấy không? Ngỡ chừng nghìn năm trước
Thưở người buôn người trừ nợ ngoại bang
Phận làm dân! Những cuộc đời son trẻ
Sang xứ người làm nô lệ chung thân
Con có biết máu bao người đã đổ
Xương chất chồng để đổi lấy nhục vinh
Cha khóc đây thương người dân nghèo đói
Sống suốt một đời trong cảnh điêu linh
34
Thi Vaên Ngaøn Thoâng 2
Con hãy nhìn,
Có bao người lê la trên đường phố
Bao trẻ chực chờ trước cửa quán ăn
Bụng sát khô tấm thân gầy còm cõi
Cồ dìm sâu cơn đói đang hoành hành
Kìa con ơi ! Dưới dốc cầu xa lộ
Vài túp lều tăm tối đã xiêu nghiêng
Có ai đó co ro manh chiếu rách
Dấu cuộc đời trong giá lạnh triền miên
Con có biết những người đang gồng gánh
Đầu trần, chân đất, áo vải sờn bâu
Bồng bế nhau họ tìm nơi nương náu
Chiều sắp tàn ! Chưa biết sẽ về đâu ?
Nhưng con thân yêu,
Con đừng sợ trên đường nhiều hoang mộ
Mảnh đất nầy họ đã góp máu xương
Quỳ xuống đây cha âm thầm nhận lỗi
Kẻ bất tài không giữ được quê hương
Này con ơi !
Chỗ con đứng là nơi cha khôn lớn
Này đình làng, bến nước, đó con sông
Giờ không ai nên điêu tàn vắng vẻ
Cha đâu còn gì để lại cho con ?
Và tại sao?
Sao con lặng câm ? Con thẫn thờ ?
Buồn gì mà lệ ngập ngừng rơi
Hay đã hiểu vì sao cha trăn trở
_” Tổ Quốc giang sơn ! Món nợ làm người…”
35
Song Phöông
Xin Anh….
Xin đừng nhắc chuyện ngày xưa ấy
Em cam lòng làm kẻ không may
Xa nhau đã mấy năm dài
Tơ duyên ngày ấy lợt phai lâu rồi
Em lầm lỡ ngỡ đời là mộng
Xây lâu đài trên cát mênh mông
Ngờ đâu cát cuốn theo giòng
Lâu đài theo sóng bạc lòng vỡ tan
Anh nhắc làm chi chuyện đá vàng
Đâu còn gì - Bình vỡ gương tan
Có gom được hết thời gian
Chỉ là đất lạnh tro tàn mà thôi
Ta bỏ nhau như đàn bỏ tiếng
Rượu bỏ bình. Nợ đã bỏ duyên
Trăm năm chẳng nặng hương nguyền
Đành thôi số phận thuyền quyên má hồng,
Thôi anh ! Đừng tiếc - Đừng bận lòng
Cũng không cần thả lá buông ong
Thân em thôi thế cũng xong
Ví như hoa rụng theo dòng nước trôi
Tình đã chết nghĩa là vĩnh viễn
Chôn thật sâu và cố mà quên
Gặp nhau chi nữa thêm phiền
Đôi ta đã hết nợ duyên lâu rồi.
Thành phố sương mù
2011
36